1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[Đồng Nhân] Tao Nhã Chính Là Sai - Mộc Sênh (1 mở đầu - 64 chính văn - 4PN)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      [Tao nhã chính là sai!] – Chương 40
      Chương 40: Bàng quang sai!
      Edit: Yun Haku

      [​IMG]


      “…” phải cố ý mà, là do trong trường hợp hỗn loạn nên kịp phản ứng thôi.

      “Ngươi tới đây làm gì?”

      “Hừ, tóm lại phải tới giúp ngươi, ta chỉ làm việc ta muốn làm thôi” Tình huống bên Kagome hình như ổn, phải qua giúp đỡ.

      Fuyuki nhìn đám Kagome ra sức che chở cho người dân, tình hình của đàn tế cũng rất nguy hiểm, muốn qua giúp đỡ bị Sesshoumaru cầm tay kéo lại vào lòng của . Fuyuki chưa kịp kháng nghijthif bị đem tới chỗ của Rin.

      “A, Sesshoumaru sama” Rin cao hứng gọi Sesshoumaru.

      “Sesshoumaru điện hạ, chúng tôi tới giúp đỡ ngài” Con sói nhìn thấy Sesshoumaru nửa quỳ mặt đất, cung kính .

      Sesshoumaru liếc mắt nhìn , khuôn mặt có biểu tình gì, lát mới “Tùy ý”

      “Vâng, Sesshoumaru điện hạ” Con sói vui vẻ lớn tiếng đáp, sau đó giống như ăn phải thuốc kích thích chạy vào tham gia chiến đấu.

      “Này, Sesshoumaru, buông tay” Fuyuki dùng sức kéo ra nhưng tay của Sesshoumaru giống như tay sắt, ôm chặt vào trong ngực, cho dù giãy dụa thế nào cũng thoát được.

      “An phận ở đây cho ta, bên đó cần ngươi quan tâm” Giọng của Sesshoumaru trong trẻo nhưng lạnh lùng, bên trong còn chứa tức giận, Fuyuki sửng sốt, ngừng lại động tác giãy dua.

      “Nhưng mà…” Fuyuki lo lắng nhìn về phía nhóm Kagome, lại phát bên đó chuyển tình huống, chiến trường hỗ loạn lúc nãy lại thêm náo nhiệt, Kouga mang theo thuộc hạ của tham gia chiến đấu, tuy rằng vẫn còn cãi nhau với Inu Yasha nhưng nguy hiểm của Kagome và nhóm thôn dân an toàn.

      Fuyuki thở cái, cũng có ý tham gia cuộc chiến kia. Tuy rằng là người có dây thần kinh vận động siêu việt nhưng mà thể lực vẫn yếu hơn quái.

      “Ta biết rồi, ta ra tay can thiệp chuyện của ngươi, dù sao ngươi cũng chúng ta quan hệ, mà dù ta muốn cũng có sức mà ra tay, với lại đó là chuyện riêng của ngươi và người phụ nữ của ngươi…” Fuyuki thừa lúc tay của Sesshoumaru buông lỏng tạo ra khoảng cách, đứng cạnh Ah Un .

      Sesshoumaru im lặng nhìn Fuyuki lát mới dùng giọng điệu vui giận hỏi “…Ai là người phụ nữ của ta?”

      “Này này, Sesshoumaru, cho dù ngươi là tên máu lạnh chăng nữa cũng thể câu này đó! Người ta tìm tới cửa rồi mà còn phủ nhận à? Ngươi như thế cái xinh đẹp tên Toran gì đó phải làm sao?”

      Lần này khuôn mặt thay đổi của Sesshoumaru lạnh lẽo, sau khi nghe hết lời của Fuyuki khuôn mặt đen luôn.

      “A! Sesshoumaru sama, tiểu nhân cuối cùng cũng tìm được…” Ngài… Chữ sau chưa kịp Jaken nuốt vào trong họng. Sao thế này? chỉ mới rời Sesshoumaru sama lát mặt của ngài ấy biến thành mặt đen rồi là sao? đáng sợ…

      Sesshoumaru liếc mắt nhìn Jaken, dọa sợ hãi, ngón tay thon dài cầm lấy chuôi đao Nanh Qủy…

      A a a a – Sesshoumaru sama, ngài muốn làm gì? Jaken sợ hãi nhắm hai mắt.

      Xong rồi, Sesshoumaru sama tức giận, tuy rằng biết nguyên nhân nhưng xem tư thế này Jaken sắp thành linh hồn dưới Nanh Qủy rồi. Oa, hẹn gặp lại Sesshoumaru sama mà nhất. Hẹn gặp lại Ah Un, hẹn gặp lại Rin. Còn có, cái Fuyuki khiến người ta ghét kia nữa. Tuy rằng chết, nhưng có thể chết dưới tay của Sesshoumaru sama sống cũng uổng.

      “Jaken, ngươi còn muốn ngồi dưới đất đến khi nào?” Fuyuki nhìn Jaken ngồi dưới đất với bộ dạng hi sinh dũng mở miệng .

      phải, Fuyuki neesan, Jaken sama ở trong ảo tưởng, lát tỉnh lại” Rin thà giải thích.

      ?”

      “Hả?” Jaken mở hai mắt, phát Sesshoumaru còn trước mắt. Cúi đầu nhìn bản thân cái, vẫn như trước. , còn sống… Qủa nhiên Sesshoumaru sama rút đao phải là để giết .

      Jaken hít hơi sâu, trấn định đứng dậy, phủi bụi quần áo, sau đó đem ánh mắt nhìn về chiến trường.

      “A – Sesshoumaru sama, bây giờ phải là lúc đánh nhau với Inu Yasha mà! Cùng nhau đấu với đám mèo rừng mới đúng!”

      Fuyuki nhìn bộ dạng lo lắng của Jaken, người kia hẳn thoát khỏi ảo tưởng rồi.

      “Jaken, ồn muốn chết, im lặng

      Jaken dừng lại động tác chạy tới chạy lui, nhìn về chỗ phát ra thanh mới phát Fuyuki đứng đó, kinh ngạc “Fu, Fuyuki, sao ngươi ở đây? phải ta bảo ngươi và Rin phải ở bờ song sao?”

      “Vì sao ta phải nghe lời ngươi?”

      “Ây, bây giờ phải lúc cái này, mau nghĩ biên phaps ngăn cản Sesshoumaru sama và Inu Yasha

      liên quan tới ta” Fuyuki ôm tay ngồi dựa vào Ah Un “ cái Toran của Sesshoumaru

      “Ai?”

      “Lúc nãy Inu Yasha cùng với Toran đánh nhau, Sesshoumaru lên đỡ giúp ta nên Inu Yasha mới đánh , cái này là do bảo vệ người phụ nữ của cho nên hết cách!” Fuyuki đáp lại nghi ngờ của Jaken.

      Ớ? Đầu Jaken như bị nổ rồi, người phụ nữ của Sesshoumaru sama người phụ nữ của Sesshoumaru sama… Vô số thanh vang vọng trong đầu , Jaken cảm thấy trước mắt xuất ít lửa.

      đúng, Sesshoumaru sama có người phụ nữ của mình sao tùy tùng như biết? Hơn nữa Fuyuki vừa gì? Người phụ nữ của Sesshoumaru sama là Toran, chủ nhân của Tứ Đại Thiên Vương!!! Đùa cái gì thế, đó là người phụ nữ bị Sesshoumaru sama đánh gần chết đấy!

      “Loại phụ nữ đó Sesshoumaru sama rất chướng mắt” Jaken biện hộ cho Sesshoumaru “Năm mwoi năm trước, bộ tộc mèo rừng đột kích, rất nhiều quái chịu ơn của cha Sesshoumaru sama tham gia chiến đấu. Lúc đó Thiết Toái Nha trong tay Inu Yasha, vì chống đỡ bộ tộc mèo rừng, Sesshoumaru sama cũng kệ thân phận bán của Inu Yasha, bảo ta tới gọi tham gia. Nhưng tên Inu Yasha kia vì người phàm, lại bị ta phong ấn. Cuoosic ùng, trận chiến đó thua…”

      “…” Cho nên mới từ thích thành ghét Inu Yasha, mới ghét loài người, bởi vì đó là hai nhân tố làm mang sỉ nhục lưng hả? Khó trách cái tên Sesshoumaru bao giờ để lộ cảm xúc lại giận đến mức vung đao, khó trách tại sao cho Inu Yasha tham gia trận chiến này. Là muốn , sỉ nhục của chỉ có rửa, bất kì ai cũng được phép nhúng tay…

      “Aiz, tuy rằng ta có thể hiểu tâm trạng của Sesshoumaru sama, nhưng mà nếu vậy thể thắng được tộc mèo rừng…” Jaken bất đắc dĩ .

      “Hai em này làm gì thế? Tự dưng đánh nhau!” Xuân Lam nhìn hai em đánh nhau, hiểu nổi.

      “Bọn họ là em à?” Thu Lam đứng đối diện há mồm hỏi.

      “Hừ, như vậy vừa tốt, bốn người chúng ta đem hai em này vây lại!” Toran cười lạnh .

      “Vâng, đại tỷ!”

      lực của bốn người dâng lên, băng, lửa, sấm, hoa [1], bốn sức mạnh dung hợp tại chỗ, hình thành sức mạnh kinh khủng. Đúng lúc này, Oyakata đứng lên, lắc lắc tới cạnh đám Toran.

      “Cho ta máu, cho ta linh hồn…”

      “Xin đợi lát, Oka…” Toran còn chưa xong Xuân Lam, Hạ Lam và Thu Lam bị tay của Okayata chụp chết, lực và linh hồn của ba người bị Okayata hút vào trong người.

      Máu tươi và linh hồn là cầu cần phải đạt, ngọc tứ hồn bên trong xuất tác dụng, thể xác bình thường của Oyakata bắt đầu có máu, nghi thức sống lại hoàn thành.

      Toran ôm thi thể của em trai và em , thể tin nhìn thủ lĩnh của họ, trong lúc trăng tròn tiếng rên rĩ vang lên.

      Động tác của Sesshoumaru và Inu Yasha dừng lại, cả hai nhìn về phía Oyakata.

      Sesshoumaru nhíu mày, rút kiếm đánh về phía Oyakata. Nhưng mà kết quả vẫn như trước, kết giới mạnh mẽ đánh bay ngược lại.

      “Cha của các ngươi còn thể xử lí được ta, ngươi chỉ là con chó , móng vuốt đó làm sao có thể hủy kết giới của ta?” Oyakata đắc ý cười to, thèm quan tâm đánh về phía Sesshoumaru và Inu Yasha, Thân thể đó tuy lớn nhưng tốc độ lại chậm, Sesshoumaru và Inu Yasha chỉ có thể né tránh, ở thế yếu.

      “Chết tiệt, phải là kết giới thôi sao!” Inu Yasha bị đánh trúng đứng dậy, lau máu ở khóe miệng, lưỡi đao Thiết Toái Nha đánh về phía Oyakata “Xem bổn đại gia phá kết giới của ngươi thế nào!”

      Lưỡi đao chậm rãi biến thành màu đỏ, giống như Fuyuki thấy lúc trước, kết quả cũng giống như vậy, lưỡi đao màu đỏ dễ dàng phá vỡ kết giới, chém trúng ngực của Oyakata.

      “Xem ra thời gian gặp, Inu Yasha lại có thể khai triển chiêu mới của Thiết Toái Nha” Jaken cảm thán “Ai, vốn nó phải thuộc về Sesshoumaru sama”

      “Jaken, im lặng, Sesshoumaru nhìn ngươi” Fuyuki nhắc nhở Jaken.

      “A, Sess, Sesshoumaru sama…” Lại dùng ánh mắt đầy sát khí nhìn .

      Sesshoumaru nhìn Inu Yasha cầm Thiết Toái Nha đánh Oyakata, tuy rằng Oyakata bị thương nhưng thể giết . cầm Nanh Qủy để lại ở thắt lưng, tính dùng tay đánh với Oyakata Thiên Sinh Nha lại có nhịp động.

      Thiên Sinh Nha dùng để chữa thương, lưỡi đao màu lam xẹt qua thân thể của Oyakata, linh hồn trong cơ thể bị trói buộc ngay lập tức ra, Oyakata lại biến thành thi thể, hét lên tiếng cam lòng, nhưng cũng chỉ là tiếng hét của linh hồn. Mà Xuân Lam, thu Lam và Hạ Lam vừa chết sống lại.

      “Sao thế này? Thiên Sinh Nha phải để cứu người sao?” Inu Yasha khó hiểu hỏi.

      “Hừ, chỉ là linh hồn mà thôi “Sesshoumaru hừ lạnh tiếng, nhìn về phía Inu Yasha “Phần còn lại giao cho ngươi”

      “Sesshoumaru” Toran gọi Sesshoumaru về phía Fuyuki.

      “Muốn phân thắng bại sao?”

      Toản nhàng lắc đầu “Cảm ơn ngươi cứu em trai và em ta, chúng ta phải về. Chỗ này… bao giờ tới nữa.”

      Mọi thứ xong, tuy rằng phải do mình mà thắng nhưng mà Sesshoumaru cũng thỏa mãn. Fuyuki nhìn Sesshoumaru về phía mình, môi nâng lên.

      thôi” câu ngắn gọn, Sesshoumaru giống như trước, trước , Jaken và Rin vội vàng theo, lần này Fuyuki có vẻ ngoan ngoãn.

      Fuyuki cúi đầu cười khẽ, muốn đuổi theo phía sau xuất ánh mắt xa lạ, thể đoán được ý đồ của người kia, tầm mắt kia ràng là nhắm về phía . Xoay người lại thấy ai.

      Người nhìn từ nơi bí mật kia, là ai?

    2. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      [Tao nhã chính là sai!] – Chương 41
      Chương 41: Bị lạc phải sai!
      Edit: Yun Haku

      [​IMG]


      Vách đá tịch mịch, cỏ xanh mềm mại. Fuyuki ngồi xếp bằng ở vách đá, để gió khuya thổi mái tóc đen bay trong gió.

      Từ nhìn xuống vách đá là thôn xóm bên cánh rừng, đèn đuốc nơi thôn xóm gần như tắt hết, nhìn qua có vẻ u nhưng lại làm cho Fuyuki cảm giác an tâm. nhàng nhắm đôi mắt lại, Fuyuki nở nụ cười thả lỏng.

      Cơn gió đột nhiên , giống như bị cái gì che lại. Mở mắt ra, nghiêng đầu thấy bóng màu trắng quen thuộc.

      “Sesshoumaru?”

      “…” Sesshoumaru trầm mặc đáp lại Fuyuki, nhưng bộ dạng này của khiến cảm thấy kì lạ, hiểu sao cảm giác như Sesshoumaru tới để hóng gió đêm.

      Fuyuki im lặng nhìn sườn mặt hoàn mỹ của Sesshoumaru, kiên nhẫn đợi lên tiếng. Trong lúc hai người im lặng cơn gió thổi qua, tiếng lá ma sát nhau sàn sạt, im lặng lâu như vậy mà vẫn thấy Sesshoumaru mở miệng thậm chí là cơ miệng cũng buồn nhếch lên. Fuyuki cảm thấy mình đoán sai, hẳn là Sesshoumaru tới đây để hóng gió.

      thở cái, thuận tiện lén lút tự an ủi bản thân sau đó lại nhìn phía thôm xóm tối mù.

      “Toran… phải là người phụ nữ của ta” Thanh trầm thấp nhưng ở bên tai Fuyuki lại như tiếng sấm nổ tung.

      “…” Sesshoumaru… cái gì…. Toran… phải người phụ nữ của ? Ai? Vì sao lại với cái này?

      ta là đối thủ năm mươi năm trước của ta, mạnh hơn so với đám quái khác”

      “….” Vì sao đột nhiên trở giọng rồi? Fuyuki hiểu mở to mắt.

      “Ta và ta có quan hệ gì” Sesshoumaru nhìn vẻ mặt mê mang của Fuyuki nhíu mày lại, con ngươi màu vàng trừng mắt nhìn bất mãn.

      “Phốc – Hahaha…” Fuyuki đột nhiên cười to, quan tâm tới hình tượng mà ôm bụng lăn lên cỏ. Sesshoumaru tự nhiên dùng bộ dạng đó để giải thích với Toran có quan hệ với , bộ dạng đó rất buồn cười “A, haha… , ngại quá, ta , nhịn nổi… Hahaha… buồn cười… Bộ dạng của ngươi…”

      Sesshoumaru nhìn nằm lăn lộn bãi cỏ, khuôn mặt nhăn nay càng nhăn hơn.

      “Haha… Toran là người phụ nữ của ngươi, ta chỉ đùa mà thôi, ngươi, ngươi cho là sao? Hahaha.. Ngươi, ngươi …” được, cười đau bụng lắm rồi, có điều lời của Sesshoumaru vẫn còn quanh quẩn trong đầu khiến thể ngừng cười được, chỉ có thể ôm bụng mà cười.

      nghĩ rằng Sesshoumaru lại có bộ mặt đáng như thế.

      Sesshoumaru trừng mắt nhìn Fuyuki rất lâu nhưng thấy ngừng cười, mặt đen dần, đôi mắt vàng xuất màu đen khó hiểu.

      bóng sáng xuất trong đêm khuya, xoẹt qua hai má của Fuyuki đâm vào đất làm cho nín cười.

      “Sess, Sesshoumaru, ngươi ngươi ngươi cần kích động, chúng ta chuyện bình thường” Fuyuki nhìn khuôn mặt gần mặt mình của Sesshoumaru, lại nhìn lười dao Thiên Sinh Nha ở cạnh, run run .

      Tuy rằng Thiên Sinh Nha là cây đao cứu người nhưng mà lưỡi đao ở gần như vậy vẫn cảm thấy rất sợ.

      …. Hình như quá mức rồi, Sesshoumaru bị chọc giận…

      “A, ta sai rồi”

      Cho tới khi Fuyuki nghĩ có nên lau nước mắt, tới gần Sesshoumaru dùng vẻ mặt sám hối hay nghe tiếng hừ lạnh, dùng tốc độ chậm chạp thu lại Thiên Sinh Nha, để cây đao đó vào thắt lưng của mình.

      Fuyuki xoa cái trán đầy mồ hôi đứng lên. Nhìn Sesshoumaru thấy tới vách đá, nhìn thôn xóm lúc nãy nhìn, mặt chút cảm xúc khiến người khác biết nghĩ gì. Nhưng mà Sesshoumaru bây giờ bình tĩnh lại, có vẻ dùng đao mà giết , Fuyuki chậm rãi tới chỗ ngồi ban đầu, tiếp túc ngẩn người nhìn thôn xóm.

      Đêm, lại yên tĩnh như trước.

      “Này Sesshoumaru, ngươi xem, con người rốt cuộc là gì?” Đến khi Fuyuki cảm thấy chân bắt đầu run mở miệng, giọng đánh vỡ yên tĩnh.

      “Ngươi muốn gì?”

      Tay áo bay trong gió, khóe miệng nhếch lên, nở nụ cười thành công, Fuyuki chán nản “Ta nhớ Sesshoumaru từng , khuôn mặt thay đổi hai trăm năm này của ta chính là điều chứng minh ta phải là con người. Vậy ngươi , bây giờ ta là gì? quái? Bán ? Nhưng nhìn thế nào cũng giống!”

      “……”

      “Ngươi có biết tại sao ta luôn kiên trì cái thân phận người nhà ?” Hơi cười cười, nhìn an bình nhưng lại có chút bi thương khó nhìn ra “Ta thể trở về thế giới của mình, cho nên ta hoàn toàn cắt đứt với mối quan hệ huyết thống thân thiết kia. Ta muốn mất , đó là điều rằng buộc duy nhất của ta đời này. Có điều, ở thế giới này, ta muốn ngay cả chủng tộc cũng giống với bọn họ, vì vậy ta luôn tự cho mình là con người”

      “……”

      “Nhưng mà từ khi ở chung với Sesshoumaru ngươi ta bắt đầu mê mang, ta biết mình là gì….”

      “Cuối cùng ngươi muốn gì?” Sesshoumaru phiền chán hỏi, ghét cái thái độ nghiêm trang này của Fuyuki, ghét vẻ mặt khiến người khác cảm thấy nơi xa xôi nào đó, thà nghe bậy, cho dù là cười to như lúc nãy cũng muốn thấy biểu tình này.

      “Sesshoumaru, Inu No Taishou từng hỏi ngươi, ngươi có muốn bảo vệ cái gì . Ta nhớ lúc đó ngươi trả lời, đối với ngươi mà , thứ ngươi theo đuổi chính là bá đạo [editor chả hiểu nó là gì]. Vậy, đáp án bây giờ của ngươi là gì?”

      “….” Sesshoumaru nắm chặt tay, có biện pháp ra đáp án.

      “Ngươi cũng mê mang sao? Đối với con đường bá đạo ấy…” Fuyuki lộ ra vẻ mặt như biết trước “Sesshoumaru, ta hiểu tại sao ngươi nhất định phải giữ ta ở cạnh ngươi, nhưng đoạn đường ở chung với ngươi rất vui vẻ. Có điều, bây giờ chúng ta đều tìm ra con đường của mình, cho nên…”

      “….” Quay đầu lại, trong đôi mắt đen kia là kiên định.

      “Cho nên… Trước khi ngươi tìm ra đáp án, làm ơn cho ta rời khoảng thời gian”

      Bản thân mê mang, cho dù lạc con đường nhân sinh nhưng có vấn đề gì, có thể chậm rãi tìm đường thuộc về mình. Nhưng mà Sesshoumaru khác, mang theo dòng máu của đại quái, thể tìm ra được bị trói buộc trong việc giết choc. Nếu đúng như người kia , vì ở cạnh nên mới lạc, vậy bây giờ, tạm thời tách nhau ra thời gian.

      Sesshoumaru gì, lưng vẫn đứng thẳng như vậy, nhưng ngăn cản Fuyuki leo lên quạ đen bay lên bầu trời.

      “Làm như vậy được rồi chứ, ?” Fuyuki với trung.

      Bầu trời vốn có gì bỗng xuất bóng người màu hồng nhạt, người này là người bên cạnh của tộc trưởng tộc thiên hồ Lạc Phi Li – .

      “Theo cách của đại nhân, hẳn có chút tác dụng” trả lời “Nhưng vì sao ngài lại dễ tin lời của ta?”

      “Bởi vì lúc tộc mèo rừng đột kích, ngươi vẫn luôn theo ta, làm cho ta cảm thấy vô cùng phức tạp! Vì vậy ta nghĩ nên làm theo điều ngươi , như vậy hẳn ngươi theo ta nữa. Ngươi sắp rồi, phải ?” Vẻ mặt của Fuyuki vô cùng mong chờ.

      “….” Vì lí do đó nên mới tin lời của người xa lạ sao?

      “Haha, lừa ngươi thôi, việc đó ta từng xem qua quyển sách cổ nên biết chút ít”

      “Ồ, phải ?” Người này… Chính điểm này rất giống đại nhân, bắt đầu cảm thấy câu bé có chút giống ta’ của Lạc Phi Li rất đúng.

      “Hơn nữa ta biết bản thân mình có ảnh hưởng tới , vài câu có thể khiến tức giận, còn đánh Jaken bay , tuy rằng gần đây như vậy…”

      “….” Ặc, cái tên khuyển kia cũng phải vì ảnh hưởng cái chuyện nhặt này đâu, người này sao ngốc như vậy? Thế mà lại là Con của thần đấy!

      “Thôi, bây giờ là lữ trình của mình ta, theo như ước định, ngươi đừng tiếp tục theo ta nữa” xong, quạ đen giống như tên rời cung, bay ra ngoài.

    3. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      [Tao nhã chính là sai!] – Chương 42
      Chương 42: Làm cướp sai!
      Edit: Yun Haku

      [​IMG]


      “Đại ca ra tay với thôn này à?”

      “Vô nghĩ, tới đây làm gì? Phải biết rằng từ mùa thu năm nay chúng ta chưa cướp được cái gì, ngày nào cũng ăn rau dại. Ông đây táo bón mấy ngày nay rồi, hôm nay chúng ta phải cướp mà ăn thứ khác” tên đại hán lớn tiếng .

      “Được được, đại ca, mau ngồi xổm xuống, bộ dạng bây giờ gần như lộ ra ngoài rồi. Hơn nữa giọng của cũng lớn quá, coi chừng bị người trong thôn phát

      “Hừ, đừng nhiều chuyện, ông đây có tố chất làm cướp thế này sao có thể bị phát ?” Tên đại hán ngồi lại chỗ cũ, giọng lầu bầu.

      “Vì sao chọn ra tay với thôn này vậy? Xem ra cũng chả có gì tốt để trộm!” giọng nữ lười biếng .

      “Thôn lớn có quá nhiều thứ nhưng cũng có quân canh giữ! Chúng ta chỉ có sáu người thể làm đối thủ với bọn họ, chỉ có thể chọn thôn mà rat ay” Tên đại hán nhìn chằm chằm thôn , giải thích.

      “Ồ — ra là vậy! Chỉ có sáu người, đúng là đám cướp tội nghiệp” Giọng nữ lười biếng kia tiếp tục .

      “Aizz, làm cướp cũng dễ” Cứ như tên cướp như gần ba mươi tuổi rồi mà vẫn chưa có vợ, chỉ có thể cùng đám đàn ông ngồi cùng nhau, khi nào mới có người đẹp ở cạnh đây? A, lúc nãy nghe được giọng của nữ, trong đoàn của làm gì có nữ? lẽ bị ảo giác à?

      “Ừ, mọi người đúng là sống dễ chút nào!”

      Giọng nữ đó lại xuất .

      “Nhị Đản, đoàn chúng ta làm gì có nữ nhỉ?”

      , có, đám cướp chúng ta làm gì có nữ trong đó?”

      “Vậy lúc nãy có nghe được giọng nữ từ phía sau ?”

      “Hẳn, hẳn là ảo, ảo giác” Nhị Đản run giọng trả lời.

      phải ảo giác đâu!” Giọng nữ đó lại xuất .

      Bốn phía lâm vào im lặng, đám cướp thuộc tộc mèo rừng giống như biến thành đá, cả đám cương cứng.

      “Sao vậy? Ngồi lâu quá nên cả người cứng rồi à?” Giọng nữ kia tò mò hỏi.

      Sáu tên cướp cùng nhau quay đầu lại.

      “Oa – quỷ!~” Sáu người cùng hét lên chói tai, làm tất cả chim trong rừng bay .

      “Ai là quỷ hả?” Fuyuki xoa cái trán, khó chịu trừng mắt nhìn sáu tên đàn ông trước mặt. giống quỷ lắm sao? So với sáu tên xấu xí bọn họ, giống như tiên nữ đấy nhé!

      “Ngươi ngươi ngươi nhất định là quỷ, nếu sao biến thành nữ nhân tới gần chúng ta, cho nên, ngươi nhất định là….”

      Fuyuki nheo mắt lại, nhìn Nhị Đản lui dần về phía sau, tay nắm chặt.

      “Oành – đông – phách phách “

      Sau hồi gà bay chó sủa, đám cướp bị Fuyuki đánh cho mặt mũi bầm dập mà quỳ xuống.

      “Ta gọi là Fuyuki, tên của các ngươi?”

      “Ông… Tiểu nhân là thủ lĩnh của đoàn cướp, gọi là Mèo Rừng”

      “Tiểu nhân là Nhất Đản”

      “Ta…ta là Nhị Đản”

      “Tam Đản.”

      “Tứ Đản.”

      “Ngũ, Ngũ Đản.”

      Fuyuki nghe sáu tên của bọn họ mà cảm giác muốn ngất. Còn có… Cha mẹ bọn họ thích cái từ ‘Đản’ đó đến mức nào vậy trời?

      “Hửm? Phải ? Là đoàn cướp Mèo Rừng và Năm Đản à?”

      “Đúng thế, chị hai!” Sáu người cùng đáp.

      Vì sao trở thành chị hai của bọn họ rồi? Rốt cuộc chuyện gì xảy ra vậy?”

      “Sao gọi tôi là chị hai?”

      “Bởi vì chị hai đánh bại tụi em vì thế chị là thủ lĩnh của tụi em” Mèo Rừng chí khí mười phần đám, mà ‘Năm Đản’ bên cạnh cũng sáng mắt nhìn Fuyuki.

      “…” ràng là cướp, tại sao bọn họ lại có quy cũ người yếu phải quy thuận kẻ mạnh vậy?

      ra Fuyuki nghe bảo thôn này có quái tới quậy phá, thôn dân nhờ đến đuổi quái. Ai dè sau khi vào cánh rừng, quái tìm được tên mà lại lòi ra sáu tên ngốc.

      Nghiêng đầu nhìn sáu tên đàn ông, Fuyuki xoa xoa trán.

      ra chị hai là người trừ ! Khó trách lợi hại như vậy, chỉ dùng vài chiêu đem sáu người tụi em đánh bầm dập!” Mèo Rừng xoa ót .

      “…” Sáu tên bất lương thiếu dinh dưỡng này tuy là đàn ông nhưng căn bản có chút sức chiến đấu! Với thân thể của đánh ngã được chúng nên chết cho xong.

      “Có chị hai ở đây, việc cướp sạch thôn đó hẳn là chuyện dễ như ăn kẹo!” Mèo Rừng với giọng tin tưởng, cứ như mới là người đánh với kẻ mạnh.

      “Ngu ngốc, ta có cướp sao?” Fuyuki bước nhanh hơn, tạo ra khoảng cách với sáu tên ngốc kia.

      “A? Vậy chị hai tính làm gì?” Nhị Đản hỏi.

      phải sao? tìm quái mà giết chứ sao. Rất nguy hiểm cho nên các ngươi đừng theo ta” Hơn nữa mùi hôi của các ngươi làm ta chịu nổi.

      “Trừ ? Chuyện nguy hiểm như vậy dĩ nhiên tụi em phải theo bảo vệ chị rồi”

      , ta cảm thấy có các ngươi càng nguy hiểm hơn” Các vị mà ở cạnh tôi tiếp chắc tôi chưa kịp gặp quái bị mùi hôi của các vị trực tiếp giết chết.

      “Chị gì vậy? Chị hai, lúc nãy chị quá em nghe được” Mèo Rừng chạy tới gần với Fuyuki.

      “Nôn –“

      “Chị hai sao chứ?”

      “Dừng! Đừng tới gần ta” Fuyuki nghiêm giọng quát đám Mèo Rừng “Tóm lại, các ngươi tắm sạch rồi tính”

      “Vâng, tuân lệnh!” Sáu tên chạy về phía sông.

      Sau khi thấy sáu người biến mất, mùi hôi kia biến mất, Fuyuki thở ra, ngồi xuống dưới tang cây. Lúc nãy tại sao phát thối như vậy, thế mà ngồi đó chuyện với đánh nhau với họ đấy!

      Rời khỏi tiểu đội của Sesshoumaru vài ngày, túi tiền cũng dùng hết vào ba ngày trước, vốn muốn đem cầm cái mảnh ngọc tứ hồn kia nhưng bởi vì chuyện phong ấn cho nên bên ngoài giống như đá thạch bình thường, bán cũng có giá trị. phải nghĩ tới việc phá phong ấn, nhưng bây giờ có Sesshoumaru mạnh mẽ kia ở cạnh bảo vệ, nếu tháo hẳn có ít phiền toái tới mất.

      Ban đêm, đoàn cướp Mèo Rừng đóng quân ở bờ sông, Fuyuki cách bọn họ mấy tàng cây. ràng tắm nhưng mùi vẫn mất, thế mà sáu kẻ đó lại ngửi ra mùi đó.

      Fuyuki đăm chiêu nhìn sáu người nướng cá ở bờ sông, ngọn lửa chiếu vào sáu bóng người tạo thành bóng dưới đất, cái bóng đó theo ngọn lửa mà vặn vẹo.

      Cứ cảm thấy vô cùng kỳ quái, bóng dáng đó… Fuyuki nhìn nhìn, cẩn thận nhìn bóng người đó.

      Sáu bóng người kia đen như mực, nhưng mà ở ngoài lại xuất bóng dáng màu xám. Cái hình dáng đó nhìn qua giống loài người, còn có đôi lỗ tai dài, nhìn qua giống như thối dứu [editor hiểu nó là gì luôn]

      Thối dứu? lẽ… Sáu người đó là….

    4. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      [Tao nhã chính là sai!] – Chương 43
      Chương 43: Phương Đông sai!
      Edit: Yun Haku

      [​IMG]


      Fuyuki cau mày nhìn Mèo Rừng và Năm Đản, tay để ở cây đao nơi thắt lưng. Ngồi xổm xuống cạnh cây, nhàng nhảy, từ cây nhảy xuống.

      “A, chị hai cũng muốn cùng chơi sao?” Mèo Rừng vui vẻ vẫy tay với Fuyuki.

      Nhìn Mèo Rừng hoàn toàn quên sạch, Fuyuki gì, chậm rãi đứng thẳng, nhìn sáu người cạnh bờ sông, nâng chân lên, tới gần chỗ của họ.

      Trong nháy mắt, lúc Fuyuki gần tới trước mặt đám Mèo Rừng phía sau có cơn gió quét tới. Sauk hi cơn gió quét xuống sáu người hưng phấn kia lại ngã xuống, mà cái người làm ra gió kia cung kính quỳ xuống.

      Đây chuyện quái gì vậy? Fuyuki giật giật khóe môi, hôm nay có chuyện gì mà lại có nhiều người quỳ đại lễ với vậy?

      “Vị đại nhân trừ này, làm ơn đừng đuổi chúng tôi , chúng tôi bất đắc dĩ mới bám vào sáu người này, có đường ” Tên dứu bên trái .

      có nơi là ý gì?” Bị người lợi hại nào đuổi giết hả? Tuy rằng bọn họ rất hôi nhưng mà thể gây ra chuyện ngu vậy được.

      “Chúng tôi vốn sống vui vẻ ở thôn phía Đông, nhưng hôm qua xuất lực lượng, hiểu tại sao khi chúng tôi tỉnh dậy bám vào trong sáu người này”

      “Chúng tôi chưa từng làm chuyện xấu gì, chỉ tránh trong bóng của sáu người, ngẫu nhiên trộm vài thứ thôi” tên thối dứu khác .

      Đây chính là quái quấy rối thôn làng , nghe thôn trưởng quái chỉ trộm đồ ăn chứ có làm việc gì khiến người trong thôn bị thương.

      “Vì sao ở trong rừng mà chọn trốn trong bóng của loài người?” Đối với quái mà , rời xa loài người phải là tốt nhất sao?

      “Trong rừng rậm… Rất đáng sợ! Nhất là vào buổi tối….” Mấy con thối dứu ở giữa ôm thân thể, giống như nhớ tới chuyện gì đó.

      “Đứa này là do mấy quái cây làm hại, cha mẹ bọn họ bị đám tiểu quỷ tới từ minh giới bắt

      Bị tiểu quỷ từ minh giới bắt ? phải có ý là chết sao? Nhưng mà mấy tên tiểu quỷ ở minh giới sao lại vô duyên vô cớ xuất ở nhân giới? Còn bày ra bản thân nữa?

      “Cuối cùng là có chuyện gì xảy ra?”

      Fuyuki ngồi lưng thần thức, vào sâu trong rừng rậm, cảnh vật hai bên đường ngừng bị lướt qua.

      Nghe đám thối dứu , chuyện phát sinh vào buổi chiều, lúc đó có cảm giác hơi thở tốt xuất , sau đó ít ác quỷ bị gọi ra, xung quanh toàn là đám quái mạnh. Sau đó nhóm tiểu quỷ tự xưng là “Sứ giả của minh giới” xuất , chuyên bắt quái vào buổi tối ở trong rừng.

      Cái hơi thở điềm xấu đó hẳn là ở nơi tòa thành bị bỏ rơi từ hai trăm trước, lực lượng được tụ tập ở đó là do cái chết xuất , vùng đó hề có người sống, tất cả chỉ có thể chạy trốn, chỉ còn đám quái từ minh giới ở đó quậy phá.

      Bây giờ phương Đông trở thành nơi rất nguy hiểm cho nên chuyện bây giờ phải làm chính là… chạy trốn! Chọn đường ngược lại nơi nguy hiểm để chạy trốn, rời khỏi nguy cơ, bảo đảm mạng sống.

      “Chị hai, chúng ta chạy trón sao??” Nhị Đản thở hồng hộc hỏi.

      “Bởi vì đám thối dứu bảo thôn phía Đông có điềm xấu, để bảo đảm an toàn, ta thấy nên chọn nơi cách đó xa” Fuyuki nhàn nhạt đáp.

      “Nếu phương Đông xuất quái, chị hai phải nên tới đó ngay bây giờ giúp người đó xua đuổi cái xấu sao?” Mèo Rừng chạy bên cạnh, nhìn Fuyuki hỏi.

      là, ràng là cướp thế mà cái tính hùng này là sao? Fuyuki muốn điên rồi “ phải là rất nguy hiểm sao? Ta ngu hay sao mà chạy vào đó để chịu chết hả?”

      “Chị hai phải là người trừ sao?”

      “Đó phải là quái, là ác quỷ, ác quỷ đến từ địa ngục!” Nếu thích có thể đừng chạy theo mà! sắp bị đám này làm cho tức chết rồi đó! Từ lúc sáng chạy theo , ràng thể lực gần cạn kiệt, vậy mà vẫn cố chạy gần , rốt cuộc đám này có ý gì? “Các ngươi muốn làm hùng tự , cần làm trở ngại việc trốn của ta”

      phải mà chị hai!” Tam Đản dùng vẻ mặt nghiêm túc “Chúng em chỉ muốn làm bạn của hùng thôi mà, đó chính là mục tiêu của đám cướp Mèo Rừng tụi em”

      Bạn là hùng? Fuyuki suýt nữa rớt khỏi thú cưỡi, đây là cái gì? Vì sao các ngươi trả giá cho ước mơ mà lại bắt người khác liều mạng hả?

      được, bị sáu tên não tàn này làm điên mất, quả còn đáng sợ hơn so với tên Aogiri đáng ghét đó.

      Fuyuki từ lưng thú cưỡi xuống, thu lại thức thần, thừa dịp sáu tên Mèo Rừng quỳ rạp thở hổn hển, triệu hồi quạ đen bay về phía chân trời, biến mất bầu trời xanh thẳm.

      “Đại ca, chị hai bay rồi, chị ấy muốn đâu?” Tứ Đản hít nước mũi, ngửa đầu nhìn trời hỏi.

      “Ngu ngốc, dĩ nhiên là phương Đông tiêu diệt ác quỷ đó! Ô ô ô… Cảm động , tuy rằng bộ dạng của chị hai rất lười biến nhưng tới lúc mấu chốt vẫn giúp mọi người diệt ác quỷ!” Mèo Rừng dùng tay áo lau nước mắt .

      “Nhưng bộ dạng lúc nãy của chị hai giống như tới phương Đông….”

      “Tam Đản về sau cậu thay tên là Ngu Dốt . Chị hai tới đó, dĩ nhiên là do tin tưởng của chúng ta làm cho cảm động. Chị hai ấy mà, vì dung nhập đoàn cướp Mèo Rừng chúng ta, vì để chúng ta trở thành bạn của hùng mà đó, chúng ta ở đây cầu nguyện cho chị hai

      “Ồ, ra vậy…” Tam Đản có chút hiểu được năm tên cầu nguyện kia, vì sao cảm thấy chị hai vì trốn bọn họ mà chạy vậy?

      về Fuyuki trời, vừa bay lâu, còn chưa kịp lau mồ hôi trán hồ màu bạc bay về phía , đem đánh bay ra ngoài.

      Trong lúc bay ra, Fuyuki nhớ lại trước đó ăn đồ cống phẩm của Bồ Tát, có lẽ vì thế nên mấy ngày nay toàn gặp chuyện hay ho. Bồ Tát gì đó có mọn vậy à? miễn cưỡng cũng xem như là đồng nghiệp của , vậy mà còn trả thù .

      Lúc thân thể có ý thức cảm giác người chút đau đớn, xem ra là do con hồ đó dọa hôn mê, thân thể có vết thương gì, hẳn là có người cứu lúc trời nhỉ? Fuyuki mở to mắt, nhìn bầu trời đen mang theo ít màu đỏ, hình dạng giống như lốc xoáy, bao trùm khắp nơi, tràn đầy hơi thở chết chóc.

      Xoa cái ót đứng dậy, ra khỏi sơn động, nhìn con đường trốn trải phía trước. Đó là tòa thành, nơi đó tỏa ra mùi máu tươi buồn nôn, vách tường cũng có ít máu chảy xuống, giống như là có mạng sống mặt đất vậy. Những thi hài xương cốt màu trắng đều mang áo giáp cổ xưa, tất cả ở chỗ xếp gần nhau như đám cá sacdin bình thường. Các hài cốt bị đám quái xé rách, các thân thể như bị chúng đạp lên.

      Máu tươi màu hồng, hài cốt màu trắng, ác quỷ màu xanh, tường thành màu bui, tất cả đan vào nhau tạo thành hình ảnh luyện ngục bức người đáng sợ.

      Nẩng đầu nhìn ra hướng xa xa, ở nơi xa ấy có thể thấy bầu trời màu xanh, chỉ là chút màu xanh ấy dần bị màu đỏ sậm nhuộm , lấy vị trí thành trì này làm trung tâm. Có loại cảm giác xấu nào đó, thế giới này giống như bị thành trì như địa ngục này cắn nuốt.

      “Rốt cuộc nơi này… là chỗ nào?”

      “Đây là nơi mà cửa địa ngục sắp mở ra” Cứ như từng quen biết, giọng trầm thấp mà khiêu gợi vang lên từ đằng sau.

      Fuyuki xoay người lại thấy chàng trai rất đẹp. Đầu tóc màu tím, người mang bộ quần áo màu tím, con ngươi màu xanh lam quyến rũ, khuôn mặt tinh xảm, tất cả đều đẹp khiến người khác mù lòa.

      “Hồ ly tinh?”

      là thất lễ, ta là thiên hồ, đám hồ ly tinh bình thường làm sao có thể sánh với ta được?” Chàng trai kia xoa mái tóc đen của Fuyuki, nở nụ cười động lòng người.

      “Ngươi chính là tên hồ ly ném ta xuống đây?” Fuyuki hất tay của tên đó, lộ ra vẻ mặt khó chịu hỏi.

      “Haha, hổ là Fuyuki bé , chẳng có chút phản ứng gì với mị thuật của ta cả!”

      “Quậy đủ rồi chứ Lạc Phi Li? Ngươi đúng là tên nghiệt phóng đãng!”

      “Ồ? Ta nghĩ Fuyuki bé lại nhớ lần gặp nhau trong mộng đó đấy! Hơn nữa còn nhớ tên của ta, khiến ta rất vui vẻ!”

      “Lần này hẳn phải mơ nhỉ? Đây là chỗ nào?” Loại cảm giác chết chóc từ nơi này khiến Fuyuki cảm thấy khó chịu, vẫn nên biết đây là chỗ nào, sau đó rời khỏi đây nhanh.

      “Đây chính là nơi mà đám quái muốn trốn xa, cũng là nơi mà đám thối dứu với ngươi, thành trì phía Đông, nơi chiếm cứ hơi thở chết chóc”

      Đây đúng là nơi nguy hiểm, cho dù là thế nào cũng phải rời đây nhanh. Quyết định xong, Fuyuki muốn gọi thức thần lại bị Lạc Phi Li ra tin tức ngoài ý muốn.

      “Tên khuyển gọi là ‘Sesshoumaru’ ở trong đó đấy!”

      Lời này của Lạc Phi Li thành công làm cho Fuyuki dừng chân lại “Cái gì… Hả? …” Tại sao lại ở nơi này?

      “Hình như là trò chơi của và em trai phải, người thắng có thể đạt được Tùng Vân Nha đấy!”

    5. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      [Tao nhã chính là sai!] – Chương 44
      Chương 44: Tùng Vân Nha xuất sai!
      Edit: Yun Haku

      [​IMG]


      Sesshoumaru ở trong cái thành chết chóc đó, Fuyuki nhìn về cái thành kia lần nữa, biểu tình trở nên mơ hồ .

      Lạc Phi Li lộ ra nụ cười, kiên nhẫn chờ đợi hành động tiếp theo của Fuyuki.

      Inu No Taishou từng qua, sau mỗi lần vung kiếm, trong khi Thiên Sinh nha có khả năng hồi sinh cho 100 người, Thiết Toái nha có khả năng tiêu diệt 100 kẻ thù, Tùng Vân nha có thể biến 100 kẻ thù thành 100 xác chết biết , phục vụ cho người sử dụng Tùng Vân nha.

      Sau khi Inu No Taishou mất, cây Tùng Vân đao này cũng bị phong ấn, nghe phong ấn này kéo dài hơn ngàn năm, nhưng bây giờ chỉ mới qua hai trăm năm nó tỉnh giấc rồi, thế giới này giống như lời tiên đoán trước kia, bị diệt vong.

      “Thức thần! Qụa đen… Oa!” Qụa đen vừa xuất lập tức bị xóa mất “Ngươi làm cái gì đấy hả Lạc Phi Li?”

      “Ta nghĩ ta nên hỏi là, Fuyuki đáng của ta muốn làm gì?”

      “Vô nghĩa, dĩ nhiên là trốn rồi, rời xa cái cây tùng vân đao đó có thể an toàn mà sống đó!” Fuyuki với vẻ mặt hợp tình hợp lý.

      “Ồ? Ngươi mặc kệ Sesshoumaru sao? Quan hệ của hai người rất tốt mà, phải sao?” Lạc Phi Li cười tủm tỉm, để ý Fuyuki giãy dụa mà cứ xóa thức thần của .

      “Ai quan hệ tốt với ? Chúng ta chỉ là bạn bè bình thường trong hai trăm năm nay thôi”

      chứ?”

      “Hơn nữa… cũng như …” Còn tăng thêm gánh nặng cho Sesshoumaru, bây giờ linh lực của ngày càng yếu, thời gian khống chế thức thần cũng lâu. Nếu như lại vào đó, có linh lực làm chỗ dựa, trong cuộc đánh nhau tăng thêm ít gánh nặng cho .

      Nhìn Fuyuki nắm chặt tay cam lòng, Lạc Phi Li buông tay “Nhưng, Fuyuki vào phức tạp đó…”

      “Hả?” Fuyuki chưa kịp phản ứng phía sau xuất sức mạnh cường đại, thân thể bị ném xuống đám quân đội hài cốt kia.

      “Fuyuki bé ta có trò hay để xem mà ~!” Lạc Phi Li mỉm cười phất tay với Fuyuki “ đường cẩn thân”

      Thân ảnh của xuất ở phía sau Lạc Phi Li, lo lắng nhìn bóng người rơi xuống, với độ cao này, loài người mà ngã xuống chết mất.

      “Đại nhân, có vấn đề sao?” ngã chết mất!

      có việc gì, có việc gì, chết” Lạc Phi Li vô tình khoát tay áo “Ngươi có biết tại sao người bảo vệ thiên hồ lại được gọi là ‘Con của thần’ ??”

      “Là vì sức mạnh của họ rất mạnh… nhỉ?”

      “Đó là nguyên nhân, nguyên nhân thứ hai là vận may của họ rất tốt, đó chính là lí do tại sao gọi là con của thần, bởi vì bọn họ được thần quan tâm giúp đỡ ấy mà!”

      “…” Là ảo giác của à? Sao cảm thấy đại nhân mang theo đố kị vậy?

      Bị ném cahcs bất ngờ, Fuyuki luống cuống gọi thức thần, lúc nhảy vào trong thành dùng linh lực yếu ót của mình bảo vệ bản thân khỏi cái oán khí đáng sợ kia. Con đường duy nhất bị che lại, Fuyuki chỉ có thể nhìn đám hài cốt tới gần tuyệt vọng.

      Lạc Phi Li, nhất định hóa thành lệ quỷ trở về cạnh để ám chết , hừ, lo mà rửa chờ đợi !

      Lúc cách khoảng mười thước Fuyuki thấy đám hài cốt nhìn chằm chằm. Đáng ghét, nghĩ đem trơ thành tổ ong à? thể để hài cốt của toàn vẹn hả? Các trai hài cốt à, cần mọn như vậy mà!!!

      Lúc Fuyuki tuyệt vọng đám hài cốt đó đột nhiên bị đánh ngã, Fuyuki cảm nhận được đau đớn khi trở thành tổ ong mà lại ngã xuống dưới cái đệm lưng mềm mại.

      “A? Thế mà còn sống à?” Fuyuki giật tóc, cảm nhận được đau đớn, vô cùng ngạc nhiên .

      , này, ta muốn giết …”

      “Hả?” Fuyuki tò mò cúi đầu nhìn người dưới thân, cái đệm lưng màu đỏ nhìn có chút quen mắt đấy!

      “Mau đứng lên cho ta!”

      “A, xin lỗi, xin lỗi!” Fuyuki đứng lên “Inu Yasha, sao ngươi…” Lúc ta rơi xuống thành, lẽ tên Lạc Phi Li kia đem cậu tới làm nệm cho tôi?

      “Sao hỏi ta? Tại sao ngươi lại rơi từ trời xuống?” Inu Yasha thở hổn hển với Fuyuki.

      phải do ta, chẳng qua có tên ác độc ám toán thôi”

      Inu Yasha thấy Fuyuki dùng bộ dạng mềm nóng, cố gắng nén giận trong lòng, dùng giọng bình thản “Tóm lại nơi này bây giờ rất nguy hiểm, ngươi nhanh chóng rời khỏi đây !”

      “Rời khỏi đây?” Fuyuki đưa mắt nhìn đám hài cốt và ác quỷ xung quanh, suy sụp “Xin hỏi, ngươi cho là với linh lực yếu ớt này của ta có thể sống sót rời khỏi cái chỗ quái quỷ này sao?”

      “Ngươi ngoan ngoãn theo cái tên Sesshoumaru kia, chạy loạn mình làm cái gì?” Inu Yasha vừa tức giận hét lớn vừa xử đẹp đám quỷ quái xông vào.

      Fuyuki nhấc chân đá cái đầu lâu, khó chịu hỏi lại “Vì sao ta lại phải theo ? Ta phải thú nuôi của

      “Inu Yasha—“ Giọng của Kagome truyền từ đám hài cốt tới, chốc lát sau đám người của Inu Yasha xuất trước mặt Fuyuki, còn có cả tên Toutousai và Myoga nữa.

      “Inu Yasha, đám hài cốt này sợ lửa, nơi này giao cho bọn ta , ngươi nhanh tới tòa thành !” Sango vừa đánh nhau vừa với Inu Yasha “Sesshoumaru vào, nhanh lên chút”

      “Hừ, bị giành trước rồi à?” Inu Yasha quyết định chạy nhanh về phía tòa thành.

      Cái dạng này giống như em tranh đồ chơi, Fuyuki chán nản nhìn bóng dáng rời khỏi của Inu Yasha, lần đầu tiên cảm thấy Lạc Phi Li hình dung rất tốt.

      “Fuyuki, bên này” Kagome vươn tay về phía Fuyuki, kéo lên lưng Kiara.

      “Bây giờ làm sao tiếp hả Toutousai?” Kagome hỏi.

      “Chỉ có thể tới tòa thành, nếu bị đám hài cốt này thịt mất!”

      Dựa theo lời của Toutousai, tất cả mọi người dùng lửa đường , tuy rằng tốc độ nhanh nhưng lại thuận lợi vào thành. Khi tới thấy hai em Inu Yasha và Sesshoumaru bị đám ác quỷ khổng lồ chắn ngoài cửa.

      Đám Kagome do dự xông lên giúp đỡ, Fuyuki chốt dạ trốn phía sau Toutousai nhưng vẫn bị ánh mắt của Sesshoumaru nhìn thấy.

      Sesshoumaru dừng tay, tới phía Fuyuki khiến cho Toutousai sợ hãi đến mức đem Fuyuki dâng ra.

      Sesshoumaru dừng trước mặt Fuyuki, hỏi nguyên nhân tại sai Fuyuki ở đây mà chỉ nhìn Fuyuki nhíu mày.

      Bình thường Fuyuki thích bày kết giới đơn giản ở xung quanh bản thân nên rất ít người ngửi được mùi vị loài người của , nhưng bây giờ ở trước mặt Sesshoumaru, Fuyuki hoàn toàn bị lộ ra khí, cái hương vị đó cho dù dùng gì che đậy cũng bị ngửi ra.

      Linh lực người Fuyuki biến mất, thế mà này lại chạy tới cái nơi nguy hiểm này, Sesshoumaru mấp máy môi, có chút căm tức, nhưng khi câu ra miệng lại rất bình tĩnh “Linh lực mất hết?”

      , bị oán niệm nơi này che lại tạm thời” Fuyuki lùi bước , dám nhìn vào trong mắt Sesshoumaru.

      được chạy loạn, ở cạnh tên Toutousai kia, chấm dứt ngay” Sesshoumaru xong tới phía cầu thang được Miroku diệt quái.

      “A—Sesshoumaru, ngươi ti bỉ, dám con đường mà tụi ta vất vả lắm mới mở được” Inu Yasha hét lớn, tức giận theo.

      “Chúng ta chỉ có thể tới đây thôi” Miroku bị trúng thi độc của ác quỷ cùng với Sango bị thương ngồi xuống đất, mọi người tới cực hạn rồi.

      “Sango, pháp sư Miroku, tôi giúp mọi người chữa thương”

      Kagome cầm thuốc tới hai bước bị ác quỷ xuất ở nơi nào kéo vào thành.

      “Kagome –“

      “Tiểu thư Kagome—“

      Fuyuki rung mình, chạy tới phía tòa thành.

      “Này này, ngươi làm gì thế?” Toutousai cầm tay Fuyuki, giữ lại.

      “Vô nghĩa, dĩ nhiên là theo Kagome. Sango và tên pháp sư mê kia đều bị thương, ngươi phải ở ngoài chú ý tình huống, người có thể hành động chỉ có mình ta”

      “Lúc nãy Sesshoumaru bảo ở cạnh ta”

      có nhờ ngươi giữ ta”

      “Nhưng mà…” Tuy rằng nhờ nhưng lời của Sesshoumaru lại cố ý cho nghe, phải bảo bảo vệ này sao?

      “Fuyuki neesan—“ Rin ngồi lưng Ah Un và Jaken cũng tới.

      “Rin, sao em lại tới đây?” Fuyuki tránh tay của Toutousai, chạy tới trước mặt Rin.

      “Sesshoumaru sama làm rơi đao, Rin muốn đem trả lại cho Sesshoumaru sama”

      Rin cầm cây thiên sinh nha tay, hẳn là Sesshoumaru thấy nó vô dụng, thể giết người nên mới đem ném nó lúc tức giận. Nhưng Fuyuki lại có cảm giác, nếu Tùng Vân Nha xuất vậy Thiên Sinh Nha có chỗ dùng được.

      Fuyuki cầm lấy Thiên Sinh Nha tay Rin, sờ đầu Ri “Rin làm tốt lắm, tiếp theo cứ giao cho chị. Em và Jaken ở nơi này, ở cạnh Toutousai nhé!”

      “Nhưng mà…” Rin chần chờ nhìn Fuyuki.

      ‘Này, tình huống này chính bản thân quái là ta còn dám chạy loạn, con người như ngươi chạy làm gì? Muốn chết à?” Jaken mở miệng.

      “Ta dễ chết như vậy đâu” Từ núi rơi xuống còn chưa chết sao có thể chết ở cái nơi quỷ quái này chứ? “Vốn ta tính tham gia cái việc nguy hiểm này, nhưng nếu tới, tuy phải tự nguyện nhưng thể góp ít sức”

      Thấy Fuyuki chạy vội vào trong thành, Toutousai ôm đầu lẩm bẩm “Đúng là… hai người này giao cho ta làm gì? Ta tồn tại là để bảo vệ người khác sao?”

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :