1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[Đồng Nhân] Tao Nhã Chính Là Sai - Mộc Sênh (1 mở đầu - 64 chính văn - 4PN)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      [Tao nhã chính là sai!] – Chương 15
      Chương 15: Cánh tay sai
      Edit: Yun Haku aka Dương Tử Nguyệt

      [​IMG]




      “Vì sao bộ kimono này dài vậy?” Fuyuki bất đắc dĩ túm vạt áo kimono, bây giờ người bộ đồ kimono, màu lót là màu đỏ, từ dưới, bai bên tay áo, vai trái đến cổ áo đều là màu vàng của hoa sơn trà, nhìn qua vô cùng hoa lệ. Nhưng – vạt áo buộc lên rồi mà vẫn còn dài tới mắt cá chân? biết như thế ở trong rừng rất khó sao?

      phải ồn ào bắt Sesshoumaru sama phải trả bộ quần áo hỏng sao?” Jaken bất mãn . gài này còn muốn gì nữa? Sesshoumaru sama đền quần áo, ta còn bất mãn?

      “Vì nó giống bộ kia thôi!” Fuyuki lầu bầu, bộ kimono kia chỉ dài tới đầu gối, vừa mát mẻ lại sợ bị sẫy chân.

      “Hừ, quái mới mặc bộ kimono kiểu này!” Sesshoumaru dùng tay trái ném sang, châm chọc .

      “Đúng vậy đúng vậy, ngươi như thế cạnh Sesshoumaru sama dọa người!” Jaken kêu la.

      “…” ra tôi cũng muốn chung tới Sesshoumaru sama của ông! Fuyuki hò hét trong lòng. Hơn nữa ở trong cái rừng này gặp người hiếm lắm đấy, đụng với quái lại chết dưới tay Sesshoumaru, có người nào đâu?

      “Jaken”

      “Vâng, Sesshoumaru sama!”

      tìm cánh tay của quái mạnh”

      “Vâng, Sesshoumaru sama!” rồi Jaken nhanh chóng chạy .

      Này này, phải chứ, sắp tới thời gian ăn cơm trưa rồi, Jaken nhiệm vụ nấu cơm rơi lên đầu à? Fuyuki tuyệt vọng nhìn theo bóng của Jaken.

      “Này, Sesshoumaru, chúng ta tới tiệm ăn của loài người !” Fuyuki cẩn thân tới cạnh đề nghị Sesshoumaru.

      Sesshoumaru lên tiếng, đôi mắt liếc nhìn , sau đó tới bên nghỉ ngơi. Được rồi, Fuyuki hiểu được, ý là Sesshoumaru quái cao quý, tao nhã như vậy, khinh thường những gì liên quan tới loài người. Đáng ghét, ràng Sesshoumaru chưa gì mà hiểu? Hơn nữa, những lời này khiến người khác tức giận.

      Fuyuki tức giận, giật giật tóc, muốn vào trong rừng.

      Hoàng hôn màu đỏ tiếp xúc đường chân trời, bình thường rất ít người qua.

      “Đại ca, hôm nay là ngày thu hoạch!” sơn tặc vui vẻ .

      “Ahahahaa, nghĩ tới cái thôn bé này lại có nhiều lương thực như thế” Tên đầu lĩnh cười to.

      “Mau trở về thôi đại ca. Nghe lúc hoàng hôn tới quái xuất

      “Hửm? Sao người nhát gan như vậy lại làm sơn tặc chứ?” Tên đầu lĩnh nhíu mày khó chịu.

      “Đại ca, đó là…”

      Tên đầu lĩnh quay sang nhìn hướng đàn em mình chỉ, đập vào mắt là chàng trai mái tóc bạc, người mặt bộ áo giáp hoa lệ hiếm có, ở dưới ánh hoàn hôn diễm vô cùng.

      “A, đó là của riêng , áo giáp kia thú vị! Mấy đứa giết đem áo giáp tới đây”

      Nương theo gió, lời của bọn sơn tắc truyền tới lỗ tai Fuyuki.

      “Sesshoumaru, đám sơn tặc kia coi trọng ngươi kìa, chúng đòi thoát quần áo của ngươi để cướp người kìa!” ra Chiến quốc Nhật Bản vẫn có kiểu này à? Coi trọng đàn ông quang minh chính đạo cường bạo! Fuyuki ngồi xổm xuống nhìn Sesshoumaru.

      “Đáng chết, ngươi gì thế? ràng đám sơn tặc kia muốn lấy quần áo của Sesshoumaru sama” Jaken nhảy giận hét với Fuyuki.

      “A? Ra là muốn cho Sesshoumaru trần truồng” Fuyuki bừng tỉnh.

      “Ngươi…”

      “Jaken, câm miệng” Sesshoumaru trừng mắt nhìn Fuyuki, với Jaken. Cánh tay mới ráp giơ lên, ngưng tụ lực, vung tay cái, làm cho đám cường đạo kia biến thành tro tàn.

      Fuyuki hừ tiếng, khó chịu xoay người. Sesshoumaru này ràng tới cạnh thôn cũng cho vào, muốn ăn ngủ nhưng nghĩ như thế. Fuyuki cảm thấy mấy ngày qua đột phá điểm cực hạn rồi.

      tuyệt, hổ là Sesshoumaru sama”

      Hừ, đồ quái hay vuốt mông ngựa.

      “Ngươi mù mắt à? Cánh tay này dùng được nữa”

      Hừ, vỗ mông ngựa nữa ?

      Sesshoumaru xoay cái cánh tay quái quỷ kia, cánh tay lập tức biến thành tro cốt. phải của bản thân cũng nhanh chóng hư mà thôi. Sesshoumaru đăm chiêu nhìn xương trắng.

      “Lại tìm cánh tay mạnh hơn”

      “Vâng, Sesshoumaru sama” Jaken ủ rũ đáp. A a, ghét mấy cái này ghê gớm, ngày nào cũng tìm cánh tay mạnh cho Sesshoumaru samasa “Đều là looxic ủa Inu Yasha, nếu phải cướp Thiết toái nha, chém đứt tay của Sesshoumaru sama…” cũng phải vất vả như thế. Jaken bất mãn .

      “Inu Yasha là ai?”

      “Ai?” Nghe được câu hỏi của Fuyuki, Jaken sợ tới mức ngay cả trượng cũng cầm được “Hư –“ Cái tên Inu Yasha thể nhắc tới trước mặt Sesshoumaru sama cái tùy tiện.

      “Inu Yasha là ai vậy?”

      A – lần thứ hai, Jaken nghiêm mặt nhìn Sesshoumaru, lại thấy Sesshoumaru tức giận.

      “Ngươi nhớ à?”

      “Hửm?” Fuyuki nghi ngờ, nên nhớ cái gì.

      “Hai trăm năm trước, bán đó sinh ra dưới che chở của ngươi” Sesshoumaru khó khăn kiên nhẫn .

      “Hai trăm năm trước hả? Hình như có chuyện này….” Bán kia là con của Izayoi ấm áp sao? Hình như lúc đó cũng có tên bán kia tên là “Inu Yahsa”. Sống sót, còn tưởng sau khi Inu no Taishou chết cũng sống được, nghĩ tới… Cố ý quên mọi chuyện, thế nhưng lại gặp lại!

      Nhìn Fuyuki ngồi xổm xuống, mặt lộ ra nụ cười hiếm thấy, ấm áp cùng với tịnh mịch, cũng là nụ cười phát ra từ tận nội tâm. thích tên bán kia sao? ràng cả tên cũng nhớ. Đôi mắt màu vàng của Sesshoumaru trầm hẳn.

      “Hai, hai trăm năm trước? Ngươi ngươi ngươi… Hai trăm năm trước ngươi có gặp Sesshoumaru sama?” Jaken bị kích thích.

      “Đúng thế, sao?”

      thể nào, con người làm sao có thể sống lâu hơn hai trăm năm?”

      “Cho nên ngay từ đầu ta với ngươi ta là thần tiên mà?”

      “Gạt người, nhất định là gạt người…” Jaken càng thêm bị kích thích, loài người kia còn biết Sesshoumaru sama sớm hơn , ra phải là tùy tùng đầu tiên của ngài ấy.

      Nhìn Jaken lắc đầu, Fuyuki cảm thấy tâm tình tốt hơn, tức giận với Sesshoumaru được kiềm chế lại. Đứng dậy chuẩn bị tìm nơi để ăn cơm chiều, lại cảm thấy cỗ tà khí mạnh xuất . Loại tà khí này chưa từng gặp qua, u, ẩm ướt, cho dù là thánh nhân có lẽ cũng bị lạc trong đó. Fuyuki cảnh giác nhìn đằng sau….
      Last edited: 7/8/14

    2. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      [Tao nhã chính là sai!] – Chương 16
      Chương 16: Chuồn tuyệt đối sai!
      Edit: Yun Haku aka Dương Tử Nguyệt

      [​IMG]




      Tà khí mạnh mẽ như thế đến cả Fuyuki cũng nhận ra chứ cần bàn tới cái tên mũi thính như Sesshoumaru.

      “Bước ra!” Sesshoumaru trầm giọng với bụi cỏ, ở đôi mắt màu vàng toát lên sát khí mạnh mẽ rồi nhanh chóng biến mất.

      Sau hồi phát ra tiếng, người mặc áo màu trắng xuất .

      “Sesshoumaru sama hình như có chuyện rắc rối phải, chuyện cánh tay…”

      Sesshoumaru im lặng, nhìn chàng trai đối diện lạnh lùng, Fuyuki cũng thấy nếu tên này ra trọng điểm gì cũng bị Sesshoumaru băm ra như băm thịt bò. Đừng nhìn bộ dạng tao nhã như vị thiếu gia mà quên mất tính cách của lạnh lùng và đáng ghét đến mức nào.

      “Nơi chỗ của ta có cánh tay, biết có hợp mắt của Sesshoumaru sama hay ?”

      “Đây phải cánh tay của loài người sao? Sesshoumaru sama sao có thể dùng cánh tay của loài người ti tiện?” Jaken vung trượng, bất mãn .

      sai, đây là cánh tay của loài người, nhưng nó phải cánh tay của người bình thường, ở bên có ngọc tứ hồn. Nếu với lực mạnh mẽ của Sesshoumaru, cho dù cánh tay mạnh đến bao nhiêu đều bị hỏng. Quan trọng hơn, Sesshoumaru dùng tay người có thể có cơ may đụng vào thiết toái nha”

      Ngọc tứ hồn ư? Fuyuki đăm chiêu nhìn cánh tay kia, nghĩ tới mảnh ngọc kia lại có thể làm như vậy.

      “Điều kiện của ngươi?” đời này làm gì có chuyện ăn mà trả tiền, Sesshoumaru dĩ nhiên biết đạo lý này, người trước mắt tuyệt đối có lý do gì tặng cánh tay có cả ngọc tứ hồn cho có việc cần giúp. Tuy rằng Sesshoumaru có tí hứng thú gì với cái loại sức mạnh của ngọc tứ hồn chán chết này.

      “Ta cùng với tên bán Inu Yasha kia có thù hận, cho nên hi vọng Sesshoumaru sama có thể giúp ta giết

      “Đáng chết, ngươi muốn lợi dụng Sesshoumaru sama sao? Ngươi…” Jaken tức giận, nhưng chưa kịp hết bị Sesshoumaru đánh gãy.

      “Thú vị” Khóe miệng Sesshoumaru nhếch lên cười lạnh cái, lấy tay đoạt cánh tay tay chàng trai kia “Tên ngươi?”

      “Ta là Naruku. Hơn nữa, nếu có thể xin hãy mang theo cái này” Naruku lấy viên ngọc giống như tổ ong đưa cho Sesshoumaru “Đây là độc trùng mạnh nhất của địa ngục, dùng để che lại cái lỗ hổng nơi tay của tên pháp sư trẻ tuổi bên cạnh Inu Yasha. Vậy, ta trước” Dứt lời, chàng trai tên Naruku mất.

      “Sesshoumaru sama, như vậy có được ?” Jaken lo lắng nhìn Sesshoumaru.

      “Hừ, tên kia chỉ là bán mà thôi”

      “A, Sesshoumaru sama, ngài định đâu? Đợi tiểu nhân với”

      Fuyuki đứng tại chỗ nhìn nơi mà Naraku biến mất, hơi nhăn mày. Bán ? Chỉ là bán mà có thể mang tà khí đáng sợ như vậy, hơn nữa cái tà khí kia lại mang theo thứ mà chẳng muốn đụng vào chút nào – điềm xấu.

      “Này, Fuyuki, ngươi đứng đó làm gì? tới đây làm cơm chiều?” thanh của Jaken vọng lại, trán Fuyuki nổi gân xanh.

      “Được, được!” Từ khi nào cái tên Jaken này cũng có thể sai làm việc vậy? Tuy địa vị của bằng Sesshoumaru nhưng tuyệt đối cao quý hơn tên Jaken này.

      Đêm. Lúc mặt trăng còn lơ lững trung, Fuyuki ngủ được, tỉnh dậy.

      Lửa trước trại tắt, gió thổi qua làm cho người khác thấy lạnh. Fuyuki ngáp cái, xoa xoa đôi mắt mập mờ của mình, thấy bóng dáng của Sesshoumaru, chỉ có mình Jaken nằm ngủ đối diện . Dùng linh thức dò xét khắp nơi cũng phát được khí của Sesshoumaru, xem ra lúc này có thể trốn rồi! Khóe miệng cong lên đầy giảo hoạt, là thiên thời địa lợi nhân hòa lúc này tuyệt đối là cơ hội tốt để trốn , lúc này trốn là đứa ngốc luôn rồi.

      Chậm rãi mở kết giới, giấu hết hơi thở của mình.

      “Thức thần, quạ đen” Con chim màu đen từ chân trời bay tới, Fuyuki cũng biến mất trong bóng đêm mờ mịt.

      Ây, bây giờ trốn thoát khỏi Sesshoumaru rồi! Bây giờ nên đâu đây? Fuyuki ngồi quạ đen, miệng ngâm nga, thời gian lại trôi qua. Cả ngày nay tìm khắp nơi này cũng thấy hình bóng của Kagome, Fuyuki thở dài, vẫn nên tới trấn để nghỉ ngơi chút.

      sống ở đây hơn hai trăm năm rồi, kết quả bây giờ lại bắt đầu xao động, đúng là… rất vô dụng.

      Có lẽ nên theo Sesshoumaru, bởi vì nhanh chóng tìm tới em trai của mình – Inu Yasha, mà Kagome lại luôn ở cạnh tên bán kia, như vậy nhất định gặp đó. A a a – lúc đó tại sao lên cơn mà chuồn vậy nhỉ? Fuyuki giật tóc. Với cái mũi thính của Sesshoumaru kia, việc tìm Inu Yasha tuyệt đối khó, vậy tự dưng trốn để tìm việc khó vào người là sao???

      “Hử? Đó là… A, Kagoma, a –“ Fuyuki vừa mới tới trấn thấy hình bóng mà ngày đêm nhớ mong, thu lại thức thần, trực tiếp nhảy xuống phía kia.

      “Hửm? Kagome, cẩn thận!” Inu Yasha đem kéo Kagome lui sau, cái nơi mà Kagome vừa đứng xuất mặc bộ kimono màu đỏ. kia lảo đảo vài bước, nhưng bởi vì vạt áo kimono quá dái nên ngã xuống mặt đất.

      “Đau, đau quá ~~” Fuyuki xoa mắt cá chân, vẻ mặt bối rối.

      “Ngươi là ai?” Inu Yasha cảnh giác nhìn Fuyuki, lúc này xuất cảm nhận được, chỉ vì lơ đãng nhìn lên trời thấy bóng màu đỏ rơi xuống nên kéo Kagome theo phản xạ, nếu Kagome tuyệt đối bị này đánh lén. Nhưng mà này là sao? Cho dù ở gần như thế vẫn thấy được hơi thở của ta.

      “Ai? Làm sao thế Inu Yasha? Chỉ là bé!” Kagome khó hiểu nhìn vẻ mặt khẩn trương của Inu Yasha.

      “Người thường sao lại bay từ trời xuống chứ? Ngu dốt!”

      “Ngươi bảo ai ngu ngốc hả?” Kagome tức giận quát.

      “Chính là đấy! Nếu phải ta nhanh bị ta đánh lén rồi!”

      “Inu Yasha, ngồi xuống!”

      “A!” “Phanh” Mặt của Inu Yasha bất ngờ đạp xuống đất “Kagome, …”

      lúc Fuyuki ngã xuống pháp sư trẻ tuổi tới bên cạnh, ngồi xổm xuống đỡ dậy, rồi cầm tay của

      “Tiểu thư xinh đẹp, liệu có thể sinh cho ta đứa con chứ?”

      “…. Ngươi muốn sinh con giùm?” Sửng sốt vài giây, Fuyuki mới mở miệng tiếp “Vợ của ngươi thể sinh con sao?”

      “Ách…” Chàng trai pháp sư bất động, đây là lần đầu tiên gặp câu trả lời như vậy.

      “Ahahaha… Miroku bị đóng băng!” Hồ ly đứng ở bên cười lớn.

      “Được rồi, được rồi, các ngươi đều đứng bện ” Fuyuki mặc kệ Miroku bất động, tới bên cạnh Kagome, cầm lấy hai tay, nhìn Kagome đầy thương, khác bộ dạng của Miroku lúc nãy chút nào “Kagome, có biết ta tìm vất vả thế nào ? Ta tìm khắp chân trời góc biển, tìm tức bắc sang nam, cuối cùng mới thấy được giữa biển người mênh mông, lúc lơ đãng ngoái đầu nhìn thấy bóng dáng xinh đẹp của

      “Hả?”
      Last edited: 7/8/14

    3. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      [Tao nhã chính là sai!] – Chương 17
      Chương 17: theo sai đâu! Hí hí
      Edit: Yun Haku aka Dương Tử Nguyệt

      “A, quả nhiên loại quần áo này vẫn thư thái nhất!” Fuyuki nhìn bộ đồng phục của Kagome, hưng phấn.

      “Nếu thích tôi có thể cho ” Kagome cười .

      “A? sao?” Hai mắt của Fuyuki sáng rực nhìn Kagome “Như thế, có qua có lại, bộ kimono này cho

      “…” Kagome nhìn bộ kimono màu đỏ trong tay, khóe miệng nhịn được giật giật vài cái. Nhìn cái kimono này chắc là bộ quần áo quý báu , thế mà này có thể chút do dự mà đổi bộ đồng phục bình thường của người đại. Ây, này phải là nàng công chúa trốn nhà chứ?

      “Này, sao còn ?” Inu Yasha ở ngoài cửa, khó chịu đuổi Fuyuki.

      “Inu Yasha, cần vào đây! Fuyuki-san còn thay quần áo!” Kaogme bất đắc dĩ nhìn Inu Yasha.

      ta phải tốt sao? Vậy bảo ta nhanh !”

      “Aizz, là…”

      “Tại sao ta phải khỏi đây? Ta muốn ở cùng Kagome!” Fuyuki .

      “Hửm? muốn đánh nhau à?”

      “Inu Yasha, ngồi xuống!”

      “Phanh –“

      “Hô –“ Cuối cùng cũng im lặng, Inu Yasha là, đây biết là lần cãi nhau thứ bao nhiêu với Fuyuki, ràng mới quen nhau được nửa ngày, Kagome xoa trán, hôm nay “ngồi xuống” rất nhiều lần, mệt quá !

      “Tiểu thư Kagome, tiểu thư Fuyuki, cơm chiều làm xong, chủ nhà bảo cùng ra ăn cơm” Miroku tới, nhưng dám vào trong phòng, giống như với câu “Vợ của ngươi thể sinh con hay sao” có chút sợ hãi.

      Ăn xong cơm chiều, Inu Yasha thèm câu, ôm đao ngồi trước cửa, tức giận.

      “Ách, này, Inu Yasha, cậu còn tức giận à?” Kagome cười dịu dàng . Hôm nay quả bắt ngồi xuống ít, tức giận mới lạ.

      “Hừ!”

      “Đừng tức giận, cũng phải cái gì to tát…”

      phải việc lớn? Ta biết gì cả, vì sao lại cho lai lịch theo chúng ta? Hơn nữa cũng biết chúng ta phải thu thập ngọc tứ hồn, chừng ta cũng vì điều đó mà đến đây, rồi tới lúc đó làm cái gì đây?” Hơn nữa, kia rất khả nghi, ta nhất định phải có mục đích gì đó mới tiếp cận bọn họ.

      “Nhưng mà ấy chỉ là loài người mà thôi, hơn nữa, chúng ta ở cạnh pháp sư như Miroku, thể có gì xảy ra!”

      “Cái này cũng thể , kia… Hửm?” Inu Yasha nửa dừng lại, thần sắc trở nên nghiêm trọng.

      “Chuyện gì vậy?”

      “Cái mùi này… Tên kia tới đây” rồi, Inu Yasha cầm đao chạy nhanh ra ngoài.

      “Inu Yasha… là, pháp sư Miroku, Shippo” Kagome hô to.

      “Có cỗ khí mạnh mẽ xuất ở phía này!” Miroku cũng cầm pháp trượng chạy ra ngoài. Kaogme mang theo Shippo đuổi theo phía sau.

      “Fuyuki đâu rồi?” Đột nhiên nhớ đến chuyện gì, Kagome mở miệng hỏi.

      ấy tắm rửa trong phòng tắm, nhưng mà mình ấy ở đó sao chứ?” Shippo đáp

      Ba người Kagome đuổi theo Inu Yasha, còn chưa kịp chào hỏi thấy va chạm mãnh liệt từ ngọn núi. vai con quỷ xuất bóng dáng màu trắng, ánh mắt lạnh lùng nhìn bọn họ.

      “Đó là…” Kagome kinh ngạc mở to mắt.

      “Hừ, Sesshoumaru, quả nhiên là ngươi!” Inu Yasha rút thiết toái nha chỉ vào người Sesshoumaru “Lần này ngươi muốn chết dưới thiết toái nha hả?”

      Sesshoumaru thèm trả lời Inu Yasha, nhảy xuống dưới, đứng đối diện Inu Yasha.

      là ai vậy?” Miroku hỏi Kagome.

      “Là trai của Inu Yasha, nhưng mà khác với Inu Yasha, quái! Lần trước còn tranh đoạt thiết toái nha với Inu Yasha, kết quả bị Inu Yasha dùng thiết toái nha chặt cánh tay trái, xem ra lần này cũng muốn tới cướp thiết toái nha”

      Trong lúc Miroku và Kagome chuyện, Sesshoumaru cướp được thiết toái nha của Inu Yasha, hơn nữa còn có thể phát huy lực lượng của nó.

      “Sao có thể? ràng quái thể cầm được thiết toái nha…” Kagome kinh ngạc nhìn Sesshoumaru chỉ cầm thiết toái nha mà còn có thể dùng được “Phong Chi Thương”. Sao lại thế? Thiết toái nha là đao bảo vệ người, đối với người có tâm hại người như Sesshoumaru sao có thể sử dụng được sức mạnh của thiết toái nha?

      “Chà chà, xem ra ta nên xuất rồi” Miroku đem Kagome kéo lui phía sau, tiến tới vài bước, cở bỏ phong ấn tay phái.

      “Phong huyệt!”

      “Tốt quá, là phong huyệt của Miroku!” Shippo hưng phấn .

      “A, đây là cái gì? Cũng bị hút vào sao?” Jaken bị hút vào kêu.

      Cái tên pháp sư kia… Sesshoumaru cắm thiết toái nha mặt đất, bên phòng bị sức hút của phong huyệt, nheo mắt lại. Cái tên “Naraku” bảo pháp sư khó giải quyết ở cạnh Inu Yasha là hử?

      Sesshoumaru tung sào huyệt, thả độc trung ra, tên pháp sư kia bởi vì hút độc trùng mà ngã xuống, thuật tay đóng lại phong huyệt.

      “Hô – nguy hiểm !” Jaken thở phào “So với phong huyệt của tên pháp sư kia, Sesshoumaru sama vẫn là người đáng sợ nhất!” Hơn nữa mấy ngày nay Sesshoumaru sama lại vô cùng khó chịu, luôn phát ra khí lạnh. Tất cả đều do tên là “Fuyuki” kia hết, tự dưng tiếng mà biến mất, nếu mà gặp lại, Jaken cho ta đẹp mắt. Ây, nhưng bây giờ vẫn nên trốn , nếu sợ là chết trước khi dạy dỗ ta.

      “Inu Yasha, tôi biết tại sao Sesshoumaru có thể dùng thiết toái nha, tay trái của mảnh ngọc tứ hồn, cánh tay kia cũng là cánh tay của loài người” Kagome đỡ Miroku trúng độc, với Inu Yasha.

      “Cái gì?” Cái tên Sesshoumaru kia cũng dùng tới ngọc tứ hồn? Lại có thể sử dụng được Thiết Toái Nha đến mức đó? Inu Yasha khó chịu cắn răng.

      Đột nhiên, mũi tên xuất bầu trời, thẳng hướng mà tới Sesshoumaru. Bị thiết toái nha ngăn trở, lực của thiết toái nha biến mất, trở thành thanh đao bình thường của võ sĩ.

      Tên thanh lọc ư? ta có sức mạnh như vậy sao? Mắt vàng thay đổi chút, lạnh lùng nhìn Kagome.

      “Ngu ngốc, Kagome, đừng ra tay với Sesshoumaru!” Inu Yasha lo lắng quát Kagome.

      “Mũi tên thứ hai, tôi bắn vào mảnh của ngọc tứ hồn!” Kagome nghe lời của Inu Yasha, tuy rằng tay có chút run rẩy, nhưng vẫn kiên định cầm cung tên, kéo cung, đem mũi tên nhắm lên tay của Sesshoumaru.

      “A, xem ra ta cũng thèm để ý đến ý tốt của ngươi, Inu Yasha” Mái tóc màu trắng của Sesshoumaru bay trong gió, khóe miệng nhếch lên nở nụ cười lạnh, đồ loài người biết tự lượng sức mình.
      Last edited: 7/8/14

    4. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      [Tao nhã chính là sai!] – Chương 18
      Chương 18: Tức giận sai!!!!
      Edit: Yun Haku aka Dương Tử Nguyệt


      Fuyuki tắm rửa xong, lúc trở lại phòng thấy nhóm Kagome.

      , phải chứ, ném lại đây à? Fuyuki bị đả kích, đứng ngẩn trước cửa hồi.

      “À, bé, nếu tìm mấy người bạn kia… Bọn họ vừa chạy tới hướng kia” Chủ nhà nhìn Fuyuki ngẩn người đứng trước cửa, tốt bụng chỉ đường.

      chứ? Cảm ơn chỉ đường” Fuhyuki vào nhà lấy cây đao, triệu hồi thức thần bay .

      “A a, quả nhiên là người có pháp lực mạnh mẽ, có thể mời bọn họ tới đây tốt quá!” Chủ nhà bị dọa ngã xuống, trong miệng lẩm bẩm, nhìn Fuyuki bằng ánh mắt sùng kính.

      Phía Đông là nơi có khí mạnh, lại còn có cảm giác đánh nhau mạnh mẽ, có chuyện gì xảy ra sao? Fuyuki vỗ đầu quạ đen, ý bảo nó bay về hướng đó.

      Lúc tới quả nhiên thấy nhóm người Kagome, Fuyuki thở ra, còn nghĩ phải mất thời gian để tìm manh mối! Sau đó ngay lập tức tim đập lên mạnh mẽ.

      Kagome bắn tên về phía Sesshoumaru, nhưng lúc ở hai ngón tay của trở thành tro tàn, sau đó nhanh chóng dùng thiết toái nha chém xuống cái, đôi mắt vàng lạnh lùng nhìn Kagome.

      Cái tốc độ đó tuyệt đối thoát được, ấy… chết. Fuyuki cảm thấy giống như bị tử thần bóp cổ vậy, thể thở được. Vất vả lắm mới tìm được hi vọng , có thể trở về được, đợi hơn hai trăm năm, chờ mãi mới có thể thấy người mang hi vọng, làm sao có thể…

      — “

      “Kagome – “

      Fuyuki và Inu Yasha đều hô to cùng lúc, trước khi đao chạm vào Kagome, Inu Yasha ôm né tránh, còn bản thân dùng toàn thân để bảo vệ. Lúc Inu Yasha cảm thấy sợ hãi bóng đen xẹt tới, sau đó cái bóng kia đứng trước hai người che lại. Quay đầu thấy khuôn mặt trắng bệch của Fuyuki, giống như người chết vậy. Inu Yasha rùng mình, ta sao thế nhỉ?

      Nhìn thấy hình bóng quen thuộc, Sesshoumaru thu lại đao, công kích nhanh chóng biến mất.

      ở đây làm gì?” nhíu mày, nhìn Fuyuki che chắn cho Inu Yasha, Sesshoumaru cảm thấy tức giận vô danh xộc lên não, lạnh lùng hỏi.

      Fuyuki trả lời, vẫn bị bóng ma che mờ mắt, thể thấy được biểu tình của là gì, chỉ có thể thấy đôi môi trắng bệch của , làm người khác cảm thấy đau lòng. Cả người lên tia sáng màu tím, cái tia sáng đó xa lạ gì với Sesshoumaru, đó là kết giới của Fuyuki, hai trăm năm trước từng thấy ít quái chết vì công kích kết giới này.

      “Loài người, còn tới đây, đừng quên mình là nô lệ của Sesshoumaru, trốn vài ngày tính, hôm nay lại đứng bảo vệ nhóm của tên bán Inu Yasha kia, , …” Jaken hô lớn. Fuyuki chậm rãi quay đầu, đôi mắt đen lạnh nhạt nhìn Jaken, khiến cho Jaken cảm thấy mình bị hút vào đó, sau đó chết , dần dần chết mòn, sợ hãi nhảy vào bụi cây trốn .

      “Fuyuki, sao chứ?” Thấy Fuyuki như bình thường, Kagome hơi lo lắng, hỏi. Nhưng Inu Yasha cũng mẫn cảm như Kagome, này từ lần đầu gặp vừa mắt, nay lại xuất bảo vệ , khó chịu vô cùng.

      “Con kia, nếu muốn bị Sesshoumaru giết cút sang bên”

      Có lẽ Fuyuki nghe thấy tiếng của Inu Yasha, đôi mắt màu đen tuyền nhìn đôi mắt màu vàng của Sesshoumaru.

      Tức giận ư? Sesshoumau nheo mắt, biết Fuyuki hơn hai trăm năm nhưng chưa bao giờ thấy cảm xúc của . khiến cho người khác cảm thấy bản thân chỉ là con rối linh hồn, nhìn qua có thể thấy rất thân thiết, nhưng cảm giác xa lạ vô cùng, khiến cho vô cùng khó chịu. Từ lúc gặp gỡ đến nay, chưa bao giờ thấy cảm xúc của Fuyuki, cho dù là bị con bướm chết tiệt kia nhốt vào cái động đáng ghét đó ta cũng chưa từng lộ ra cảm xúc, vậy mà giờ này lại có thể…

      “Hai trăm năm trước, bảo vệ tên này để được sinh ra, hai trăm năm sau vẫn muốn bảo vệ ư?”

      “Bán ? chẳng liên quan tới ta” Đối mặt với Sesshoumaru, Fuyuki hờ hững, nhìn với ánh mắt khinh bỉ “Người ta muốn bảo vệ chỉ có Kagome mà thôi!”

      “…” Ánh mắt của Sesshoumaru chuyển từ Inu Yasha sang Kaogme, Inu Yasha đem Kagome che chắn lại.

      “Sesshoumaru, cho dù là ngươi, chỉ cần có ý muốn giết Kagome, ta cũng bỏ qua đâu” Cây đao lộ vỏ “Ta biết mình phải là đối thủ của ngươi, nhưng… Cho dù là vậy, ta cũng thể bỏ qua”

      Sesshoumaru yên lặng nhìn Fuyuki, đáp lại, hàn ý xung quanh thu lại ít.

      “Sesshoumaru, ngươi phát ngốc gì vậy?” biết lúc nào Inu Yasha đứng trước Sesshoumaru, định bụng lấy thiết toái nha từ tay “Của ta”

      “Ngạo mạn” Seshoumaru lạnh lùng nhìn Inu Yasha như nhìn thấu được mưu của , tay trái lạnh lùng đâm qua bụng Inu Yasha.

      “Khụ khụ… Nếu nghĩ lấy lại thiết toái nha, vậy … cùng cánh tay kia gãy luôn

      Lúc Inu Yasha hạ cánh tay tay và thiết toái nha hợp lại. Cánh tay của Sesshoumaru mất lực đạo, thiết toái nha lại về tay của Inu Yasha.

      Lấy lại thiết toái nha, bị Sesshoumaru đâm đao, thân thể hết sức, quơ quơ, cuối cùng nửa quỳ nửa đứng, bởi vì có thiết toái nha đỡ lại nên vẫn chưa nằm mặt đất.

      “Inu Yasha!” Kagome hét lớn, muốn bước tới bị Fuyuki cản lại.

      “Jaken, thôi” Sesshoumaru nhìn cái rồi quyết định khỏi đó. Ở lại cũng có ý nghĩa gì.

      “A? Sesshoumaru sama, như vậy sao ạ? Cái tên bán kia mất ý thức”

      “Mắt mù rồi sao? Bước lên bước, kiếm trí của thiết toái nha lấy mạng của ngươi”

      Jaken định bước dừng lại.

      vài bước, Sesshoumaru dừng lại, quay người nhìn Fuyuki.

      “Ngươi muốn làm gì? Ta cho ngươi đụng vào Kagome đâu!” Nhìn thấy Sesshoumaru rời khỏi, Fuyuki thở ra, hoàn toàn muốn dừng lại. Vừa mới thở phào tim lại đứng dậy, nơm nớp lo sợ cầm đao che Kagome lại, có điều còn khí thế ban đầu.

      Sesshoumaru yên lặng nhìn Fuyuki, biết nghĩ cái gì trong đầu. Đột nhiên, hề báo trước dùng tay chộp lấy , Fuyuki lấy đao chắn lại, cánh tay đột nhiên đổi hướng, dừng thắt lưng, sau đó dùng lực đạo kéo lại gần .

      “A a – ngươi muốn gì? Buông!”

      Sesshoumaru quan tâm to mồm trong tay mình, đứng dậy rời khỏi mặt đất.

      “Ngươi bắt cóc, bắt cóc đấy! Ngươi có hiểu hả –“
      Last edited: 7/8/14

    5. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      [Tao nhã chính là sai!] – Chương 19
      Chương 19: Tuyệt vọng sai!~
      Edit: Yun Haku aka Dương Tử Nguyệt

      [​IMG]




      Fuyuki hét hồi, Sesshoumaru cũng chả quan tâm tới lần, vì vậy biết điều im lặng.

      Ánh mắt của Jaken có tí quá phận nhìn qua Fuyuki và Sesshoumaru cái, cho dù nhìn góc độ nào của Sesshoumaru sama cũng phải định tội tên Fuyuki này là người trốn khỏi nhóm, hơn nửa lúc tên bán kia cướp thiết toái nha lại giúp đỡ, vậy mà vẫn dẫn ta theo. Tuy rằng biết hai người đó quen nhau hơn hai trăm năm, nhưng mà với thái độ nhường nhịn loài người hèn mọn của Sesshoumaru sama khiến kinh ngạc vô cùng! Hơn nữa, thái độ của ngài ấy đối với Fuyuki có chút kì lạ…

      “Này, Sesshoumaru, ngươi có cảm thấy gì ?” Cái thanh “ong ong ong” lúc nãy vẫn ngừng vang lên bên tai.

      “A, đúng thế. Lúc nãy bị làm phân tâm cho nên chú ý…” Jaken ôm lấy trượng đứng lên.

      “Này, sao lại bảo vì tôi?” chẳng qua chỉ kháng nghị hành vi bắt cóc của Sesshoumaru thôi mà.

      “Sesshoumaru sama, mấy con trùng của cái tên bán có độc trùng tên ‘Naraku’ kia vẫn theo chúng ta!” Jaken quan sát lát rồi báo cáo với Sesshoumaru.

      “Bọn nó chỉ đợi ta ném cánh tay mà thôi” Sesshoumaru xong cởi nửa quần áo, lộ ra cánh tay có ngọc tứ hồn bên trong, chút do dự ném xuống cho đám trùng kia.

      “A, Sesshoumaru sama, cánh tay đó…” Nhìn cánh tay dung hợp với đống trùng, Jaken kích động .

      Vết thương kia ràng là do chướng khí ăn mòn, hổ danh cái thứ ngọc mà đám quái tham muốn – ngọc tức tồn, cho dù chỉ cái mảnh tẹo tẹo mà chúng lại có gan theo quái mạnh như Sesshoumaru để tìm cách hãm hại. Hơn nữa, nếu như Sesshoumaru bỏ cánh tay kia, chỉ sợ cũng bị cánh tay đó cắn nuốt mất.

      Sesshoumaru đột nhiên biến thành luồng sáng rồi biến mất, xem ra thẹn quá hóa giận, có điều…………

      “A a a – Sesshoumaru sama….” Jaken gào thét.

      Đúng thế, Fuyuki cùng Jaken kịp bám chặt, nên bị cái hành động đột nhiên của tên quái kia làm rớt xuống, bây giờ bọn họ rơi tự do trung.

      “Thức thần, quạ đen!” Gọi quạ đen ra, bắt lấy Jaken và cây trượng kéo lên.

      “A, được cứu rồi… Ấy, a a a –“ Jaken thở cái, quạ đen của Fuyuki cũng nhanh chóng bay , mục tiên là – hướng của Sesshoumaru.

      “Naraku, ngươi dám tính kế Sesshoumaru ta” Lúc Fuyuki đuổi tới nghe câu của Sesshoumaru, nhìn qua thấy móng vuốt của lưu loát hướng tới tên kia.

      Sesshoumaru tức giận rồi, nhưng vận khí của tên Naraku cũng tốt, ngay lập tức tránh được sát chiêu của Sesshoumaru.

      “Sesshoumaru sama đùa, ta chỉ phòng bị mấy điểm thôi mà” Naraku bình tĩnh đáp, dối mà cứ như ấy “Về sau ta còn mong hợp tác cùng Sesshoumaru sama” rồi nhanh chóng chuồn .

      Fuyuki đứng bên nhìn Sesshoumaru, tức giận của đối với hành động muốn làm bị thương Kagome của ngay lập tức biến mất, nhanh chóng đứng bên xem gặp họa. Đó là báo ứng phải ? Hừ, ai bảo ngươi ngăn cản ta về nhà làm chi!

      Có điều, tên quái mạnh như Sesshoumaru, chả dám ra, mặc dù rất vui vẻ, muốn hét to, nhưng mà vẫn phải cách xa ra, chỉ có thể lộ ra vẻ mặt vui sướng khi gặp hoa.

      “Jaken”

      “Vâng, Sesshoumaru sama”

      tìm cánh tay của quái mạnh cho ta”

      “Ai? A, vâng” Jaken ôm trượng chạy .

      Fuyuki dựa vào thân cây, nhìn Jaken nhảy dựng lên rồi biến mất, có chút cảm thấy buồn cười. Vì vậy chú ý Sesshoumaru tới gần trước mặt .

      “Ngươi vui vẻ?” thanh lạnh lùng trầm thấp vang lên ở khoảng cách gần, mang theo gợi cảm và mị hoặc làm cho tim của Fuyuki đập cái.

      “Haha, làm sao có thể” Chột dạ quay đầu hướng khác, dám nhìn vẻ mặt của Sesshoumaru. Ây, xem ra cũng nên cười trộm.

      “Lá gan của ngươi lúc nãy rất lớn mà? Sao thế? Sợ à?” Sesshoumaru kéo tay Fuyuki cái, làm cho đứng đối diện mình.

      “Ưm, cái kia…” Đôi mắt nhìn tới bộ lông trắng của Sesshoumaru, Fuyuki nhìn chằm chằm ở đó, dám nhìn loạn. Xong rồi, Sesshoumaru hỏi tội . Lúc ấy nhìn thấy có ý đánh Kagome nên thèm nghĩ nhảy ra làm hộ hoa sứ giả, còn biết tốt xấu rút đao ra đánh nhau với , lại còn gọi tên và thách thức nữa. Sao lại quên mất, mặc dù mình quen hắc hơn hai trăm năm nhưng mà quái mạnh, thể tùy ý để cho loài người gọi tên mình. Mặc dù là thần bảo vệ, nhưng mà vẫn là loài người.

      “Về sau đừng tiếp xúc với loài người, ngươi phải là con người”

      Nghe vậy, Fuyuki hất tay Sesshoumaru, con ngươi tức giận nhìn vào đôi mắt màu vàng của .

      “Tại sao ta phải là con người?”

      “Có loài người nào sống hơn hai trăm năm mà già sao?” Sesshoumaru cười lạnh, nhìn Fuyuki giống như con mèo bị đạp trúng đuôi kia cảm thấy có chút thú vị. Tuy rằng cái loài giống chó của Sesshoumaru có khả năng thích mèo, nhưng mà nếu là Fuyuki cũng thấy ghét. Phất tay áo rời khỏi đó, vào trong rừng rậm, thèm để ý Fuyuki hét lớn ở đằng sau.

      “Ngươi mới phải là người, cả nhà ngươi phải là người!”

      Vừa dứt lời, thấy tên Sesshoumaru kia thèm để ý mà tới trước, Fuyuki mới nhận ra, Sesshoumaru đâu phải là con người đâu, là khuyển . Mà cả nàh , kể cả cái tên bán Inu Yasha kia cũng phải là loài người. Vì vậy, Fuyuki tuyệt vọng hoàn toàn.

      ra Sesshoumaru sai, Fuyuki cũng thể tính là con người, những con người quen thuộc bên cạnh dần dần rời khỏi thế gian, mà vẫn bộ dáng như lúc đầu, chưa từng già chút nào. Lúc Eigetsu qua đời, nhận ra điều đó cách sâu sắc, vì vậy bắt đầu tạo ra khoảng cách với loài người, cùng loài người có tình cảm sâu động, kể cả người trong thôn. sợ vì việc bất lão bất tử của khiến mọi người sợ hãi, sợ nhìn những người mình thương nhanh chóng già rồi bị chôn dưới lớp đất kia, rồi lại trở về với đơn ban đầu, tất cả mọi thứ khiến sợ hãi… Nhưng, trước kia cũng là con người, thể quên mình là loài người, vẫn muốn tiếp xúc với con người, nhưng mà cũng rất sợ hãi, sợ hãi mọi thứ rời xa . Vì vậy, nó trở thành mâu thuẫn của

      Nhưng lần này lại khác trước kia, tên là Kagome kia, ấy có thể giúp thoát khỏi cảnh này, trở lại thế giới ban đầu, trở lại thế giới của con người bình thường kia…

      Lúc trời hừng đông, Jaken tìm được cánh tay của quái hổ, đợi kể công, Sesshoumaru khiến cánh tay kia biến mất.

      “Cánh tay này…” Jaken vui vẻ với Sesshoumaru.

      được” Vừa vừa đem Fuyuki gật gà gật gù kéo dậy, sau đó lưu lại cái bóng người bình thản khỏi đó.

      Jaken nhìn bóng của Sesshoumaru mà chán nản, mạo hiểm tìm quái mạnh, phải vì cánh tay của chủ nhân sao? Nhưng mà thái độ kia của Sesshoumaru sama là thái độ vui đùa . Vì vậy, quái Jaken đau lòng lâm vào tình cảnh tuyệt vọng giống như Fuyuki.

      “Sesshoumaru sama sao vậy?” Jaken nhìn cái người trước hỏi.

      “Có lẽ ăn nhiều quá hóa ngu rồi!” Ngay cả cái đầu cũng ngu rồi, nếu vì sao chấp nhận để bên người? Lúc đầu nghĩ Sesshoumaru ‘giận cá chém thớt’ bắt theo để đền bù tâm lý năm đó, cái lúc mà nhận thiên sinh nha, nhưng bây giờ giống lắm. Vì sao thiết toái nha lại có cấm chế? Hừm, cũng giống lắm, Sesshoumaru tuy rằng rất muốn có thiết toái nha, nhưng mà đến nỗi chấp nhất buông kia, huống chi, việc chấp nhất là nguyên do Inu No Taishou đưa thanh kiếm kia cho Inu Yasha, việc ấy, cũng chả hiểu sao mình lại nghĩ vậy.

      “Này, loài người, có chuyện cần với ngươi” Jaken vung trượng đập lên người Fuyuki, tức giận .

      “Hả? Muốn gì hả quái ?”

      “Ta phải quái ” Jaken nâng giong, đôi mắt màu xanh nhìn người tao nhã cao quý như Sesshoumaru sama sao lại có thể ăn nhiều quá hóa ngu được?”

      “À, ra ngươi còn có đề tài này!” Fuyuki bừng tỉnh, suy nghĩ nhìn Jaken cái. Fuyuki cúi đầu, nhìn thương hại.

      “Ngươi có ý tứ gì?” Jaken tức giận “Ngươi… A! Đau…” Cái người phía trước ném bay .

      “Jaken, câm miệng”

      xin lỗi, Sesshoumaru sama”

      Nhìn Jaken quỳ gối phía sau, Fuyuki nhìn vui vẻ, thản nhiên tiếp tục theo Sesshoumaru.

      Về phần nguyên do Sesshoumaru mang theo cũng nghĩ nữa, cái thứ gọi là trinh thám này làm rất tốn thời gian, lại tốn tế bào não, đáp án rồi cũng có lúc xuất , cũng lo lắng. Ở cái thế giới này, dù có mưu, Sesshoumaru cũng tính lên đầu đâu.

      Như vậy, tốt rồi.
      Last edited: 7/8/14

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :