1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[Đồng Nhân] Tao Nhã Chính Là Sai - Mộc Sênh (1 mở đầu - 64 chính văn - 4PN)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      [Tao nhã chính là sai!] – Chương 10
      Chương 10: Vì hi vọng trở về nên bán mạng chắc sai nhỉ?
      Edit: Yun Haku aka Dương Tử Nguyệt

      [​IMG]


      Chậm chạp nâng tay lên, trong khoảnh khắc giống như máy múa trong cơn mưa vậy. Giống như lúc mỉm cười vui vẻ, như lúc được khen ngợi, giống như ở trong ước mơ, thánh khiết mà tao nhã.

      Đây là điệu múa mà Fuyuki phải nháy hàng năm mỗi khi chấm dất trận đấu với Gwatan, là điệu múa cầu nguyện năm thu hoạch tốt, nhưng lấy điệu nhảy này mà đối phó với ma, có tác dụng tinh lọc nhất định. Mấy năm nay luôn bị Aogiri tra tấn bắt ép học điệu nhảy này, dây thần kinh vận động tốt, nhưng lại có chút tế bào về việc nhảy múa. Aiz, nhớ đến vẻ mặt đả kích của Aogiri lúc đó buồn cười. Nhưng hay ho, năm nay phải múa vũ điệu ghét nhất đến hai lần.

      Lúc đầu khi Fuyuki nhảy mở màn, lũ quái thèm để ý, do dự bay tới hướng Fuyuki, nhưng khi tới gần lại thấy có gì đó đúng. Lúc tới gần Fuyuki khí bắt đầu bị tinh lọc, muốn rời khỏi lại thể, giống như có sức mạnh vô hình khống chế chúng.

      “Sesshoumaru?” Sesshoumaru hề thông báo câu, tham gia vào cuộc chiến làm cho Fuyuki hoảng sợ, đen mặt nhìn Sesshoumaru đem đám quái vờn quanh chém sạch. Ánh sáng lạnh nhạt phát ra từ lưỡi đao, mang theo sát khí sắc bén, giống như trước mặt trình diễn màn mổ bụng gà vậy, nếu Fuyuki cảm giác được khí người Sesshoumaru, cho rằng khôi phục lực.

      “Sesshoumaru ta cho dù mất lực cũng mạnh hơn loài người ti tiện như ngươi gấp trăm lần, cần ngươi phải bảo vệ”

      Ách, lời của làm giận à? Nhưng mà kệ vậy, quái mạnh như Sesshoumaru mà chạy trốn làm nhục tôn nghiêm của , khó trách giận như thế…

      Khi mặt trời lặn xuống núi, quái gần như bị Sesshoumaru và Fuyuki giết sạch.

      thôi!” Sesshoumaru bước , lại nghe tiếng bước chân của Fuyuki mà “bành” tiếng nặng nề.

      Xoay người lại, đập vào mắt là thân thể nằm mặt đầu, bộ kimono màu đỏ được ánh mặt trời lúc hoàng hôn chiếu lên, màu đỏ rực báo hiệu điềm xấu. lực hồi phục, Sesshoumaru phát mùi máu người Fuyuki càng lúc càng đậm, trong đó còn có hương vị chất độc của bướm .

      Đến gần Fuyuki, đem ôm lên mới thấy lưng toàn là máu, bởi vì máu cùng với màu của kimono giống nhau nên nhìn qua biết bị thương, nhưng với cái mũi thính của Sesshoumaru thể nhận ra.

      Là do lúc bị rơi vòng chất độc của bướm sao? Cho nên lúc đó mới ôm lấy , vì do đau đến mức chịu nổi? Cho nên lúc ở trong kết giới vẫn đưa lưng về phía muốn cho thấy vết thương? Cho nên để trước dẫn đường vì muốn đằng sau thấy vết thương?

      Mắt vàng hơi chớp động, bị cỗ cảm xúc phức tạp kiềm chế, cuối cùng trở thành tức giận. ràng chỉ là con người yếu đuối lại muốn bảo vệ Sesshoumaru sao? buồn cười!

      Ba ngày sau, Fuyuki khôi phục lại ý thức, mở mắt ra phát mình nằm trong phòng. Xem ra Sesshoumau so đo việc làm nhục tôn nghiêm của , ném ở cái chỗ đó.

      “Fuyuki, tỉnh?”

      “Ách…” Nghe thanh quen thuộc, thân thể Fuyuki cứng đờ, lại nhớ đến vết thương lưng, đau khổ nhăn mày. Ngẩng đầu lên thấy linh hồn dựa vào cửa, tuy rằng lưng sáng, nhưng bởi vì thân thể của linh hồn là màu trong suốt, nên ánh sáng chiếu vào mắt Fuyuki rất nhiều, làm chói mắt vô cùng. Thấy nụ cười của , cả người phát lạnh, bịt miệng chui vào chăn, muốn đem mình biến thành tàng hình.

      “Cái tên bán sinh ra rất bình àn, mọi thứ cũng coi như tốt. Như vậy Fuyuki sama có phải nên ?” Aogiri cười, chữ cuối cùng mang theo áp bách làm cho Fuyuki ứa mồ hôi.

      “Này, cái đó…” Xong rồi xong rồi, cái tên linh hồn xấu bụng này tức giận, gọi “Fuyuki sama” rồi, lần này tốt rồi…

      “Hả? Còn muốn ? Vì muốn giúp Inu no Taishou nên mặc kệ mạng mình? A, với bản tính lười biếng của Fuyuki sama tuyệt đối giúp , biết tại sao lại muốn nhỉ? Vì bảo vệ Sesshoumaru mà bán mạng, mạng của ngài quý đấy”

      “Ta có liều mạng, ta nắm chắc mới làm thế, bằng ta chết…” Fuyuki .

      “Bây giờ có thể giải thích chứ?”

      “Ta có cùng quái tên là Yue làm giao dịch” Khó khăn ngôi dậy, Fuyuki “Ta giúp Inu no Taishou, còn cam đoan để Sesshoumaru liên lụy vào, bà ấy đem đá Minh Đạo cho ta mượn tháng”

      “Đá Minh Đạo?”

      “Ta ở trong đống sách cổ của đền, thấy tảng đá đó có quan hệ với gian”

      giúp ngươi trở về?”

      ” Fuyuki nhàng lắc đầu “Nhưng mà cho dù phần vạn hi vọng, ta cũng làm”

      Nhìn vẻ mặt bướng bỉnh của Fuyuki, Aogiri , tuy rằng Fuyuki luôn giữ bộ dạng bình thường, nhưng nếu gặp phương pháp có thể trở về nhà thi vô cùng cố chấp, dù là biện pháp gì cũng bỏ qua. nhàng thở dài, Aogiri quái tên Yue kia có bộ dạng gì? Sao ngươi lại tin tưởng?”

      quái dạng gì ư? Ừm, cái này ta cũng , ta chưa từng gặp bà ấy, ta chỉ chuyện với thủ hạ của bà ấy. Nhưng mà ta cảm giác bà ấy là quái mạnh, hẳn nuốt lời”

      Yue nuốt lời, ngày thứ năm sau khi Fuyuki tỉnh dậy, Inu no Taishou và Sesshoumaru chạy về Tây quốc do tộc mèo rừng xâm nhập, Yue đưa đá Minh Đạo cho Fuyuki.

      “Cứ cảm thấy quái Yue kia muốn tránh mặt Inu no Taishou…” Đây là ý nghĩ của Fuyuki khi lấy được đá minh đạo, nhưng mà nó ngay lập tức bị ném ra sau đầu.

      nghĩ đến công chúa cao quý như Izayoi lại có thể làm được viên thuốc như thế này” Fuyuki cắn viên thuốc Izayoi làm cho.

      “Fuyuki sama thích là được rồi” Izayoi ôm đứa con vừa mới chào đời mấy ngày – Inu Yasha, mặt nở nụ cười dịu dàng.

      “Chị Fuyuki vẫn thích đồ ăn như trước” Eigetsu trêu chọc “Nhưng mà ăn ngon, nếu tặng cho Gwatan sama ít?”

      “Ơ? Vì sao phải tặng cho tên đáng ghét kia?” mặt Fuyuki tràn ngập vẻ mặt táo bón, cái tên suốt ngày chỉ biết châm chọc , mắc mớ gì phải tặng đồ tốt như thế?

      “Chị Fuyuki biết sao? Tối hôm chị bị quái bắt , Aogiri và em suýt ngăn cản nổi đám quái kia Gwatan sama xuất giúp đỡ, đương nhiên phải cảm ơn ngài ấy”

      Nhìn Eigetsu cầm thuốc ra đền, Fuyuki tức giận ném phần dùng được của viên thuốc xuống.

      Quay đầu nhìn Izayoi ngơ ngác nhìn về phương Tây. Phương Tây, Tây quốc sao? ta lo lắng cho Inu no Taishou?

      “Đừng lo lắng, Inu no Taishou phải là tên quái bình thường, hơn nữa đối thủ là mèo, thua được” Nếu chó mà đánh được mèo đầu thai làm chuột .

      “Ừm” Izayoi nhàng , trong mắt vẫn tràn lo lắng.

      Fuyuki biết nên làm gì, chỉ im lặng cắn thuốc. Inu no Taishou thắng sao? , dám khẳng định, bởi vì ít mưu hướng về Tây quốc. Lần trước con bướm kia bắt gì, nhưng mà muốn giết Sesshoumaru hoặc Sesshoumaru phải giết . Như vậy tạo ra đối lập giữa Tây quốc và các thổ địa, làm cho Tây quốc có thêm kẻ thù, dù sao cùng thần thánh làm kẻ thù, với quái luôn có bất lợi. Việc này Fuyuki chưa ra, bởi vì nó thất bại, thêm nữa Inu no Taishou cần phải đối phó với nhiều thứ mưu khác, cần phân tâm việc này.

      Thôi, đây là việc lớn nhất mà có thể giúp, nếu tiếp tục tham gia bị cuốn vào, mà lại thích mấy việc phiền phức này.
      Last edited: 7/8/14

    2. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      [Tao nhã chính là sai!] – Chương 11
      Chương 11: Ngoài ý muốn phải là sai!
      Edit: Yun Haku aka Dương Tử Nguyệt

      [​IMG]




      tốt, Fuyuki sama” Michi hoang mang chạy vào sân.

      “Hửm? Trong thôn có chuyện gì xảy ra sao? Tìm Aogiri , nhờ Gwatan tìm, ta có nhiều việc” Fuyuki ngẩng đầu nhìn đống sách có chút ố vàng.

      Izayoi và cậu Inu Yasha biến mất!”

      “Cái gì mà thấy Izayoi… Á? Ngươi thấy ai?” Fuyuki đóng sách đứng lên, túm cổ áo Michi.

      “Là , Izayoi và cậu Inu Yasha!”

      “Sao lại thế?”Cái này nguy rồi, Inu no Taishou có lẽ sắp trở về, mà lại làm mất tình nhân và con của “Tóm lại, tới phòng Izayoi xem trước”

      Hít sâu vài cái, kéo Michi chạy tới phòng của Izayoi.

      Phòng của Izayoi –

      Eigetsu và Aogiri đứng đó, Fuyuki bước vào phòng tìm kiếm.

      “Cái đó, chị Fuyuki, chị tìm gì?” Eigetsu nhìn Fuyuki có hành động là, khóe miệng giật giật .

      cho phu nhân Izayoi chơi trốn tìm à? Còn có, cho dù chơi bà ấy cũng trốn dưới sàn nhà đâu!” Aogiri bất đắc dĩ mở miệng.

      “Xong rồi, tìm thấy” Fuyuki ngồi lên mặt đất, suy sụp . xong rồi, nếu biết chắc chắn tên Inu no Taishou kia chém thành vài đoạn.

      phải ta từng với đừng nhúng tay vào chuyện này à? Thế giới của đại quái, con người thể tham dự vào đâu!”

      “Aogiri à, bây giờ phải là thời điểm hối tiếc đầu, mà phải tìm cách để giải quyết”

      “…” ràng sơ sẩy là do tạo ra, thế mà dám dùng giọng điệu dạy dỗ kia mà , da mặt của dày từ khi nào thế? Trán của Aogiri nổi lên gân xanh, cuối cùng vẫn kiềm lại xúc động “Ta nghĩ là do con người làm . Trong phòng có chút hỗn loãn, kết giới của ngươi cảm giác gì có chút thích hợp, hẳn là có người muốn đem Izayoi

      “Ây, tôi hi vọng lúc Inu no Taishou chém tôi là lúc dùng cây Thiên Sinh Nha”

      “…” Xem ra ấy buông tha rồi, Aogiri và Eigetsu chán nản nhìn Fuyuki chuẩn bị tâm lý bị chém.

      Ban đêm, sau khi Inu no Taishou thu phục xong đám mèo rưng hướng tới đền của Fuyuki mà đến, Sesshoumaru cũng tới, nhưng Inu no Taishou cũng khoogn quan tâm, chỉ mong muốn gặp mẹ con Izayoi, thậm chí vì việc này nên trong lúc đánh nhau có bị thương.

      vào đền phát toàn bộ đền thờ yên tĩnh vô cùng, lúc này là lúc ăn cơm chiều, đáng lẽ là thời gian mà đền thờ náo nhiệt nhất, xảy ra chuyện gì sao? Inu no Taishou nhíu mày, đáy lòng lên tia tốt.

      xinh lỗi, Inu no Taishou sama” Đây là tiếng rống to lúc vào phòng.

      Fuyuki cùng đám Michi quỳ xuống lúc Inu no Taishou bước vào, tất cả dập đầu, hô to.

      “Xảy ra việc gì sao?” Inu no Taishou lùi vài bước hỏi.

      Izayoi bị người đoạt ” Thấy Fuyuki nhếch khóe môi, lại gì, Michi ở cạnh mở miệng .

      “Ngu ngốc, phải đoạt, căn bản có quá trình “đoạt” được ?” Fuyuki đánh lên đầu Michi, làm cho tiểu quái muốn khóc mà dám “Khụ, ra Izayoi là bị… trộm lúc chúng tôi biết”

      “Được rồi, Fuyuki, đừng đùa nữa” Aogiri ở bên quan sát “Là có người vụng trộm lẻn vào đền, đem mẹ con Izayoi bắt , thế chắc Inu no Taishou sama biết ai làm rồi nhỉ?”

      “Ừm, tôi có thể đoán được” Inu no Taishou xoay người bước ra ngoài.

      phải sao cha?” Ngoài đền, Inu no Taishou đụng phải Sesshoumaru.

      “Con muốn cản ta sao Sesshoumaru?”

      , con cản. Nhưng trước khi hi vọng ngài đưa kiếm của mình – Thiết toái nha cùng Tùng Vân Nha cho con” mặt Sesshoumaru có biểu tình gì .

      có khả năng. Nếu ta thế con giết cha mình sao?” Inu no Taishou đưa lưng về phía Sesshoumaru, mặt lộ ra tia cười khổ “Con hi vọng có được sức mạnh này sao?”

      “……”

      nghe được câu trả lời của Sesshoumaru, Inu no Taishou nâng giọng, trong giọng mang theo tia nghiêm túc “Tại sao con muốn sức mạnh này?”

      “Con muốn mình con đường của bản thân, mà để được con đường đó con cần sức mạnh”

      “Con đường của bản thân ư?” Inu no Taishou đăm chiêu “Sesshoumaru, con cũng có thứ để bảo vệ chứ?”

      “Thứ để bảo vệ?” Trong đầu lên bóng người màu đỏ ngã vào mình lúc hoàng hôn tới, đôi mắt mau vàng thay đổi, sau đó do dự “Đối với Sesshoumaru con mà , có”

      Nghe câu trả lời đó, Inu no Taishou thở dài bất đắc dĩ, cứ tưởng nó giống trước kia, nhớ lúc Sesshoumaru ôm Fuyuki đầy máu trở về. Là nhìn lầm sao? Ngày đó, trong đôi mắt lạnh như băng của Sesshoumaru lên tia khác thường.

      Nhưng còn thời gian nữa, Inu no Taishou tăng thêm sức mạnh, biến thành con chó lớn, bay về phía thành lâu.

      “Như thế được chứ? cản lại ông ấy…” Fuyuki nhìn Sesshoumaru đứng dưới cây hỏi.

      “Việc này liên quan tới

      “Cũng đúng…”Fuyuki lắc đầu, xoay người vào đề. Inu no Taishou có lẽ thể về lại nữa rồi, bị thương nặng như vậy còn muốn cướp người, Fuyuki chán nản nghĩ.

      Đúng như Fuyuki dự đoán, Inu no Taishou thể trở về nữa, nghe nhóm quái sau khi cứu được mẹ conIzayoi, lại cùng tướng quân đánh nhau rồi chết trong biển lửa. Vì phụ nữ nhân loại mà chết ư? Ở thế giới nhân loại chỉ sợ đó là hành vi bị khinh bỉ.

      “Fuyuki sama”

      “Hửm? Có chuyện gì vậy Michi?” Fuyuki hoàn hồn, nhìn Michi.

      “Vị Myoga kia tới tìm ngài”

      “Ừm, cho vào

      thể, theo phân phó lần trước của Fuyuki sama là để cho Myoga đại nhân ở ngoài kết giới”

      “À, tốt lắm” Fuyuki đứng lên, tùy ý vỗ bụi quần áo “Vậy lần này với ta du lịch, ngày về”

      “Fuyuki sama, như vậy tốt” đợi Michi xong, Fuyuki biến mất.

      Myoga đến là nhờ Fuyuki đem di vật của Inu no Taishou là Thiên Sinh Nha giao cho Sesshoumau, nhưng mà Fuyuki cự tuyệt. Cái gì chứ? Gia thần của họ dám làm nhiệm vụ đó loài người như mười mạng cũng làm nổi.

      Thiên Sinh Nha là cây đao dùng để chữa bệnh, cái đó ngược với con đường mà Sesshoumaru chọn, mà cầm lấy cây đao đó chắc chắn rất tức giận, Fuyuki chưa ngu tới mức chết đâu!

      Bộ tộc khuyển này đúng là rất phiền toái, đầu tiên là việc của Inu no Taishou, về sau vẫn nên ít tiếp xúc với bộ tộc này. Ừ, quyết định vậy , về sau chuyên tâm tìm phương pháp trở về thôi.
      Last edited: 7/8/14

    3. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      [Tao nhã chính là sai!] – Chương 12
      Chương 12: Ghét bỏ ngọc tứ hồn sai mà~
      Edit: Yun Haku aka Dương Tử Nguyệt

      [​IMG]




      Vào thế giới này hơn hai trăm năm, những năm qua luôn tìm cách trở về nhưng mỗi lần tìm ra đều thất vọng.

      “Vậy thể trở về được nữa rồi” Fuyuki phiền não giật giật tóc.

      Thời gian quên mất Fuyuki vẫn tồn tại, đến thế giới này thấy hai loại người, là những người luôn sống với thời gian, hoặc là cho đến khi tóc trắng xóa vẫn gọi “Chị Fuyuki”, người thứ hai kia là Eigetsu. Từ khi Eigetsu qua đời, Fuyuki còn xuống núi vào thôn nữa, thường xuyên du lịch khắp nơi, lúc trở về cũng chỉ biết ngơ ngác nhìn trời, chờ thời gian trôi.

      Bầu trời phía đông đột nhiên xuất màu tím chói mắt, Fuyuki đứng lên vách đá nhìn ra xa. Màu tím kia những chói mắt mà còn mang theo sức mạnh cường đại, mang tới loại cảm giác vừa chính vừa tà, cái này là cái gì? đợi Fuyuki nghĩ ra nguyên nhân, đám màu tím kia đột nhiên nổ tung, hóa thành hàng vạn tia sáng bắn về bốn phương tám hướng, cuối cùng biến mất thấy.

      Sao lại cảm giác giống như phóng yên hoa? Trong nháy mắt, Fuyuki nhảy xuống khỏi tảng đá, ánh sáng màu tím kia xoẹt qua , bay vào trong đền thờ.

      Ánh sáng màu tím kia mang theo lực tầm thường, nó lại có thể vào trong kết giới của ! Dưới lòng hiếu kỳ với thứ đồ kỳ lạ, Fuyuki vui vẻ tìm cái xẻng, theo dấu vết mặt đất, đào ra xem.

      Nhìn đến hình thù của cái thứ đó, Fuyuki có chút thất vọng, là hòn đá giống như thạch , còn hình dáng đẹp mấy, mà nó là cái gì thế?

      “Fuyuki, tìm gì thế?” Aogiri xuất hỏi.

      “Aogiri, tới đây xem cái này là cái gì?” Fuyuki gọi Aogiri tới, dùng cái xẻng xúc mảnh lên “ ràng mang theo lực lại có thể qua kết giới của ta”

      “Đây là…” Aogiri nhìn mảnh đó khỏi ngẩn ra, tay nhận lấy mảnh , nhìn màu tím từ mảnh phát ra “Qủa nhiên là…”

      “Hửm?”

      “Đây là mảnh của ngọc tứ hồn” Lần này Aogiri cực kỳ khẳng định.

      “Mảnh của ngọc tứ hồn? phải năm mươi năm trước cùng với pháp sư Kikyo biến mất sao?” Cái viên ngọc tứ hồn này từng ở giới quái ồn ào huyên náo ít, tất cả các quái đều khát cầu nó, nghe bảo nó là viên ngọc có thể tăng lên lực.

      “Cũng lý do, có lẽ là do bị sức mạnh nào đó triệu hồi về chăng? Nghe ngọc tứ hồn là loại ngọc có lực chính tà. Nếu nó rơi vào tay người có dã tâm bị ô nhiễm, biến thành tà. Nhưng nếu rơi vào tay người thuần khiết có thể tinh lọc, là chính. Nó có thể đáp ứng mọi nguyện vọng.”

      “Xem ra ít phiền toái đây!” Fuyuki cầm mảnh của ngọc tứ hồn lên đánh giá, có sức mạnh tinh lọc, mảnh này ở trong tay cũng có biến hóa gì, chỉ cảm thấy nó có sức mạnh tà ác . Viên ngọc có thể thực nguyện vọng sao? “Này, nếu tôi ước nó có thể đưa tôi về nhà, nó có thể làm được , Aogiri?” Fuyuki hỏi chút.

      “Fuyuki!”

      “Hả?” Tà khí mảnh ngay lập tức chuyển thành chính khí, khí thản nhiên bò lên tay Fuyuki, Fuyuki có chút rùng mình, linh lực nhanh chóng ngưng tụ lại, ấn vào trong tay, đây chính là công phu trong nháy mắt, mảnh của ngọc tứ hồn bị sáu, bảy cái phong ấn, biến thành tảng đá bình thường “Hừm! Lá gan , nhưng cũng chỉ là mảnh , vậy mà muốn nhúng chàm bổn tiểu thư? Ngươi cho ta là loại người nào hả?”

      Nhìn khuôn mặt khó chịu của Fuyuki nhìn mảnh vỡ của ngọc tứ hồn, nghiến răng nghiến lợi mắng nó, Aogiri bất đắc dĩ lắc đầu. Xem ra lo lắng thừa rồi, cứ sợ Fuyuki vì ước muốn kia để bị mảnh vỡ ngọc tứ hồn dẫn sai đường, nhưng nhìn cái bộ dạng kia của Fuyuki, đại khái dễ bị nó thu phục.

      phải muốn nó đưa về nhà sao? Sao lại phong ấn nó?” Aogiri trêu đùa.

      “Ta ngu, cái tảng đá này làm gì có năng lực đó!” Fuyuki ném mảnh vở ngọc tứ hồn vào túi bên người.

      “Vậy sao còn giữ nó?”

      “Lần sau xuống núi đem bán

      Aogiri lúc này cảm thấy đau lòng thay viên ngọc tứ hồn [1] muốn lấy này, ở trong tay của Fuyuki nó chỉ có giá trị để mua mực nướng….

      Đêm, mặt nước yên tĩnh nhưng số thứ giống thế. Giống như con ếch lá sen, im lặng quan sát số ít côn trùng, lâu lâu làm động tác vồ, giống như… Sesshoumaru và Inu Yasha nhiều năm gặp. Dĩ nhiên hai cái tên cùng cha khác mẹ này hoàn toàn thể có cái gọi là tình thân ấm ấp. Sau khi biết mẹ mình là do quái giả dạng, Inu Yasha luôn công kích người lập mưu là Sesshoumaru, nhưng với bán như Inu Yasha, cho dù là tốc độ hay sức mạnh cũng thể sánh với quá mạnh như Sesshoumaru, trong nháy mắt, Sesshoumaru đạp Inu Yasha dưới chân.

      “Bên phải là trân châu đen sao? nghĩ tới mộ phần của cha là loại địa phương này, vậy cùng trai này tảo mộ ” Sesshoumaru tụ tập lực lên tay, lấy từ trong mắt Inu Yasha viên hạt châu màu đen, lại thuận tay ném Inu Yasha xuống đất “Vì thế nên mới tìm ra, “Nhìn tới lại thấy, mộ phần chân chính là nơi thể nhìn tới”, ra là phong ấn trong viên trân châu trong mắt ngươi”

      “Ngươi… Vì việc này mà tìm người giả làm mẹ ta?” Inu Yasha tức giận quát Sesshoumaru, dùng móng chó đánh tới Sesshoumaru, lập tức bị Sesshoumaru đánh lại.

      “Chết ” Ý muốn dùng sát chiêu giết chết Inu Yasha nhưng lại bị cản lại.

      Sesshoumaru hừ lạnh tiếng, thèm nhìn Inu Yasha nằm mặt đất, gọi Jacken đến dùng đầu trượng mở mộ.

      “Sesshoumaru, ngươi so với trước kia càng đẹp trai hơn rất nhiều” Cách đó xa, Fuyuki cắn bánh .

      “Fuyuki sama, bây giờ phải lúc cái này mà! Di – , nhìn sang đây” Michi trốn sau lưng Fuyuki.

      “Hừm, sợ cái gì, bây giờ chúng ta ở trong kết giới, làm sao….” thế, nhưng Fuyuki vẫn nhanh chóng kéo Michi trốn ra sau tảng đá lớn. Lại thêm câu, Sesshoumaru còn đáng sợ hơn trước kia.

      Là lỗi của à? Cảm thấy có người nhìn trộm mình, Sesshoumaru lạnh lùng nhìn về tảng đá cách mình xa, cuối cùng nghi ngờ nhảy vào mộ.

      “Fuyuki sama muốn sao?” Nhìn thấy Inu Yasha và loài người tên là Kagome cũng nhảy vào phần mộ, Michi kéo góc áo Fuyuki, nơm nớp lo sợ.

      “Dĩ nhiên, đây chính là việc quan trọng liên quan đến chúng ta!” Quần áo mà tên Kagome kia mặc hoàn toàn phải của nơi này, như vậy, ta là người đại xuyên tới đây? ta biết cách trở về sao?

      “Chuyện quan trọng? lẽ, Fuyuki sama đối với Sesshoumaru sama… A–“ đợi Michi xong, Fuyuki túm lấy nhảy vào cửa phần mộ khi nó sắp đóng.

      [1] bình thường là người người, nhưng viên này dành cho quái nên thành :))
      Last edited: 7/8/14

    4. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      [Tao nhã chính là sai!] – Chương 13
      Chương 13: Tự vệ nên chém đứt tay Sesshoumaru, sai nhỉ?
      Edit: Yun Haku aka Dương Tử Nguyệt

      Sau khi xuyên qua cái đường hầm kỳ quái, trước mắt bỗng sáng lên, thế giới xa lạ ra trước mắt Fuyuki.

      Trờ màu xanh lam, mây màu trắng ngọc, cùng với thế giới bên ngoài rất giống nhau. Nhưng cảnh ở dưới khó gặp, hài cốt quái cùng núi như như , có rất nhiều khung xương quái khảm lên tường. Đây là phần mộ của quái trong truyền thuyết sao?

      Ở phía trước là mây mù, cái thứ giống như núi dần . Là pho tượng làm bằng khung xương, người mặc áo giáp xưa, đây có lẽ là đại quái.

      hài cốt đồ sộ!” Fuyuki kìm được cảm thán.

      “Fuyuki sama, bây giờ phải lúc để cảm thán!”

      “Hửm?”

      “Chúng ta lén theo đó!”

      “A!”

      Nếu tiến vào và Fuyuki sama có thể chết ở đây đấy! Sớm biết thế để Aogiri sama cho rồi.

      “Thức thần, quạ đen” Bay lên trời rồi từ từ đáp xuống.

      “Hô – nguy hiểm !” Fuyuki xoa trán, thiếu chút nữa là tan xương nát thịt, may mắn cách đâu lâu có học triệu hồi thức thần của Aogiri.

      “Aiz, trái tim suýt ngừng đập” Michi vỗ ngực “Mà, Fuyuki sama, vì sao quạ đều màu đen?”

      “Hửm? Vì sao à? Bởi vì quạ đen mới đẹp!”

      “…” Đây là cái lý do gì? Fuyuki sama, lẽ ngài biết quạ đen là báo hiệu điềm xấu sao?

      “Hơn nữa…” Fuyuki vui vẻ cười làm cho Michi run rẩy, có chút thấy nguy hiểm “Tốc độ của quạ đen rất nhanh!” Lời còn chưa dứt, quạ đen giống như cung tên rời khỏi cung, bay về phía hài cốt khổng lồ.

      Xuyên qua hài cốt, xoay xuống, dừng chỗ tao của hài cốt, thu lại thức thần, ngồi ở xương sườn.

      Phía dưới là hai cái tên nhân vật chính tranh đoạt, khí của hai em lúc này rất kỳ quái. Mà đứng ở bên sân khấu, Fuyuki nhìn loài người “mấu chốt xuyên qua” là Kagome, trong tay cầm cây đao lớn mờ mịt.

      Cái đao kia phải là Thiết toái nha của Inu no Taishou à? Loài người cầm được Thiết toái nha là cái kiểu gì vậy? bỏ qua trò hay gì à?

      “Ngươi là ai? Vì sao rút được Thiết toái nha?” Sesshoumaru nhanh chóng xuất trước mặt Kagome, lạnh lùng hỏi.

      “Sesshoumaru, được ra tay với ấy, việc này liên quan tới này!” Inu Yasha lo lắng hô.

      “Inu Yasha –” Kagome nhìn Inu Yasha, lại phòng bị Seshoumaru.

      Sesshoumaru liếc mắt khinh bỉ nhìn ta, hoàn toàn đem Kagome trở thành uy hiếp, ngược lại với Inu Yasha “Ta và ngươi đều thể lấy được Thiết toái nha, cái kết giới kia lại bị ta dễ dàng phá giải, còn muốn ta buông tha cho ta à?”

      “Kết giới kia tại sao bị phá giải ta cũng biết, nhưng ấy chỉ là loài người”

      Sesshoumaru quan tâm lời giải thích của Inu Yasha, xoay người dùng độc hoa trảo với Kagome. Toàn thân Fuyuki căng thẳng, tay đặt lên cây đao phong ấn, ngay lúc Michi nghĩ ra tay Fuyuki lại thả lỏng cơ thể, nhàn nhã ngồi xuống.

      Bộ dạng đáng sợ lúc này của Fuyuki sama là sao chứ? Michi có chút rối rắm, nên hỏi hay đây? Nhìn Fuyuki cầm cái bánh từ trong túi ra ăn, Michi thở dài, tốt nhất đừng hỏi, trong cái hoàn cảnh này còn có thể ăn bánh đừng trông cậy ngài ấy trả lời . Hơn nữa, đối với lý do mà chủ nhân của chạy theo Sesshoumaru vào phần mộ này cũng ràng, nếu vậy tốt nhất cần quan tâm.

      ra Fuyuki phải theo đám Sesshoumaru, ngay từ đầu mục tiêu của là Kagome, lúc nãy định ra vì công kích của Sesshoumaru với Kagome, dù sao đợi thời gian dài mới có thể gặp người cho hy vọng, cho dù muốn ra tay với Sesshoumaru chút nào. Nhưng thấy kết giới của Thiết toái nha mở ra, yên lòng lại.

      Qủa nhiên, Kagome chết trong độc hoa trảo của Sesshoumaru, lông tóc tổn hại mà ra.

      muốn giết tôi sao? Tôi muốn tỉnh lại chút, chuẩn bị tâm lý !” Kagome dùng đao chỉ vào mặt Sesshoumaru, vẻ mặt phẫn nộ.

      này kiêu ngạo, dám hô to gọi với Sesshoumaru, người mà Fuyuki sama tránh được là tránh, Michi vì Kagome mà toát mô hôi, sau đó nhìn Fuyuki sama vui mừng gật đầu với lớn mật kia, ngài ấy vui cái gì thế?

      “Tốt, làm mất mặt người xuyên qua!” Fuyuki giải đáp nghi ngờ trong lòng Michi, nhưng… hiểu ý tứ!

      “Đến, cái chuôi đao này mạnh, cố lên!” Kagome đưa Thiết toái nha cho Inu Yasha, cổ vũ.

      “Vì sao lại có tinh thần như thế?” ràng bị Sesshoumaru đánh trúng, Inu Yasha khó hiểu.

      ra là vậy, được kết giới của đao bảo vệ!” Sesshoumaru cười lạnh, hóa nguyên hình.

      “Có thể ngăn được độc hoa trảo của Sesshoumaru, hổ là Thiết toái nha!” Phía trước Myoga biết trốn đâu xuất vai Inu Yasha “Thiếu gia Inu Yasha, hay dùng chuôi đao này thử nghiệm với Sesshoumaru !”

      Hóa thành khuyển là Sesshoumaru, khí mạnh mẽ lẻn vào hài cố, Fuyuki thể mé bánh xuống.

      “Cái này ổn” Lấy trong người phù thế thân, lúc Kagome phát tình huống cái phù này có thể thay ta chết mạng, như vậy chắc sao “Thức thần, quạ đen! Michi, tốt lắm, chúng ta rút thôi!”

      Người của tộc khuyển vẫn nguy hiểm như trước! đành chờ cơ hội gặp riêng Kagome, muốn gặp lại đám khuyển .

      “Bọn họ lên đây!” Michi chỉ hướng ngược lại, có thể nhìn thấy thân hình màu hồng với con chó màu trắng đánh nhau, nhưng mà cái tên màu hồng yếu ớt kia thể phát huy tác dụng của Thiết toái nha.

      “Kỳ lạ, ta nhớ lúc mà Inu no Taishou sử dụng, Thiết toái nha ở tư thái này!” Fuyuki khó hiểu, bây giờ dám tới gần, tuy rằng bày kết giới quanh người, những người đó phát tồn tại của , nhưng có nghĩa chắc chắn tới gần tên Sesshiumaru phát . Kagome, đến khi ta tìm lại ngươi ngươi phải bảo vệ tính mạng đó!

      Nhịp đập lực khác thường, lúc Inu Yasha quyết định bảo vệ Kagome, Thiết toái nha trở thành tư thái lúc trước, dễ dàng chém đứt cánh tay của Sesshoumaru. Ngay sau hai vết thương nặng, bất đắc dĩ, Sesshoumaru phải hóa thành chùm tia sáng rời khỏi phần mộ. Lúc Fuyuki thở bị khí của Sesshoumaru kéo .

      “A – được, Kagome của ta!” Đây là tiếng rên trước lúc Fuyuki bị kéo ra khỏi phần mộ.

      “Này Kagome, hình như có người gọi ” Inu Yasha thu đao, với Kagome.

      “Ai? Ta nghe thấy!”

      “Là giọng nữ, hình như cái gì mà “Kagome của ta”. Hắc! phải lúc ngươi vào đây bị nữ quái nào coi trọng chứ?” Inu Yasha lộ ra vui sướng khi thấy người gặp họa.

      “Ách, cảm giác khó chịu, chúng ta vẫn ra ngoài thôi” cũng muốn cùng quái nữ nào nhau đâu.
      Last edited: 7/8/14

    5. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      [Tao nhã chính là sai!] – Chương 14
      Chương 14: Gặp lại sai
      Edit: Yun Haku aka Dương Tử Nguyệt

      [​IMG]




      Qủa nhiên, chỉ cần gặp đám người khuyển tộc toàn gặp xui xẻo. Fuyuki từ cây xuống, chiếc áo kimono thích nhất bị hỏng hoàn toàn, rách tung tóe, giống như người ăn xin.

      Sửa lại quần áo, Fuyuki đỡ thân cây thở hổn hển.

      “Michi, ngươi ở đó sao?”

      Trong lùm cây cách đó xa, Michi bước ra.

      “Fuyuki sama, ngài, ngài có sao ?”Nhìn quần áo hỗn độn, vẻ mặt tối tăm của Fuyuki, Michi do dự mở miệng.

      “Aiz, lời khó ” Bây giờ cách cái chữ tốt hàng vạn lần, sắc mặt Fuyuki càng thêm tối tăm “ thôi, tranh thủ tìm thôn để ăn cơm trưa” Đồ ăn vặt người biết rơi khi nào, nhìn cái rừng này muốn tìm cơm trưa hơi mệt.

      “Fuyuki sama, trước kia là gì thế ạ?”

      Nghe lời Michi, Fuyuki về trước, đẩy bụi cỏ ra, nhìn theo hướng Michi chỉ.

      Cách đó xa có bóng người màu trắng dựa vào thân cây, mái tóc màu trắng dưới ánh nắng, quần áo trắng nhiễm hết sương hoa, ngực còn có vết máu, tuy chật vật, nhưng cao quý trong người hề giảm . khuôn mặt tinh xảo là văn màu đỏ sậm, hai mắt hơi nhếch, con ngươi màu vàng vô cùng bình tĩnh, giống như tự hỏi cái gì.

      Chàng trai làm người ta phải chảy nước miếng này là người mà Fuyuki luôn muốn trốn – Sesshoumaru.

      Bây giờ trốn vẫn kịp chứ? Đáp áp dĩ nhiên là nên chạy. Fuyuki dùng tay ra hiệu Michi đừng lên tiếng, theo bụi cỏ ra, tận lực phát ra thanh.

      ra!” Giọng lạnh nhạt quen thuộc vang lên, Fuyuki cứng người. phải chuyện với chứ? Nghỉ ngơi lát, hành động của Fuyuki càng nhàng.

      “Đừng bắt ta thêm lần nữa, Fuyuki” Giọng lạnh lùng kia trầm hơn chút, mang theo cảnh cáo.

      “…” Nghe được tên mình phát ra từ miệng Sesshoumaru, Fuyuki sững người, đây là lần đầu tiên nghe Sesshoumaru gọi tên mình, còn tưởng cái tên lạnh lùng đó biết tên mình nữa đấy! Sau, rốt cục nhớ tới Sesshoumaru với mình, người cứng lại. Xong rồi, bị phát rồi!

      Bị ép vào đường cùng, Fuyuki đành phải ra từ bụi cây. Sesshoumaru là quái có đức tính, có lý trí, có văn hóa chắc ăn thịt nhỉ?

      “A, haha, là Sesshoumaru hả? Lâu quá gặp…” cứng nhắc tới gần Sesshoumaru, ánh mắt Fuyuki mơ hồ, dám nhìn thẳng Sesshoumaru.

      “Cái kẻ dám nhìn trộm ta lúc ở phần mộ là ?”

      Bị phát khi nào vậy? ràng có mở kết giới mà! lẽ là cảm giác của thú?

      “Ừm”

      muốn tìm cái gì? Hay là tìm được cái gì rồi?”

      “Ta thề ta đào mộ của cha ngươi, tuyệt đối đem cái gì theo…” Cảm giác độ ấm giảm xuống, Fuyuki cúi đầu “Được rồi, ra ta tìm người!”

      “Hai trăm năm gặp, bộ dạng của người thay đổi chút gì nhỉ, loài người?” Ai? chuyện khác? Thấy khó xử nên mới chuyện khác? Hơ, Sesshoumaru trở thành quái hiểu chuyện từ khi nào vậy??

      “Haha, đó là vì ta cung phụng thần linh thôi! thôi Michi” Fuyuki vừa vừa nháy mắt với Michi, phải nghĩ cách chạy thôi, chống đỡ nổi nữa.

      “Fuyuki sama, Sesshoumaru sama, thần có việc quan trọng ở đền nên cáo lui trước” Michi vừa dứt lời biến thành cơn gió biến mất.

      Phản, phản đồ, dám bỏ lại mà chạy?

      “Ừm, Sesshoumaru, ta cũng phải trở về đền, như vậy, núi xanh vẫn còn, nước vẫn chảy, chúng ta gặp lại sau!” Xoay người, bước được hai bước Fuyuki đứng hình.

      “Ta cho phép ngươi sao?” thanh lạnh lùng truyền từ sau lưng tới, Fuyuki cảm thấy lạnh.

      Trước kia Fuyuki sợ Sesshoumaru như vậy, nhưng đó là trước đây. Bây giờ rất sợ, đúng thế, bởi vì có thù oán. Hai trăm năm trước, Fuyuki chịu nổi Myoga nên vẫn đem cái Thiên sinh nha chữa bệnh kia đưa cho Sesshoumaru, sau đó bị căm thù. Được rồi, căm thù có chút nghiêm trọng, phải là giận chó đánh mèo, làm hại hai trăm năm nay toàn trốn .

      “Aizz” Fuyuki thở dài, đem củi nhặt tới chỗ của Sesshoumaru, nhóm lửa, nước cá, hầu hạ Sesshoumaru sama dùng cơm. Bây giờ trở thành người hầu của Sesshoumaru.

      Ăn no, Fuyuki thèm để ý lửa, cực kỳ chán nản ngáp cái. Xem ra vận mệnh của hôm nay là chạy trốn, ăn và ngủ, người mang cái gì giữ ấm, chỉ mong mai bị cảm. Ánh mắt nhìn về phía Sesshoumaru, nhìn cái túm lông mềm mại và ấm áp người , hai trăm năm trước may mắn được nằm đó, bây giờ đừng mong Sesshoumaru cho nằm lên đó.

      “Sesshoumaru, cánh tay của ngươi sao mọc ra? Ngươi phải là quái mạnh sao?” Rất nhàm chán, Fuyuki tính chuyện phiếm với Sesshoumaru để giết thời gian. Nhưng Sesshoumaru nhắm mắt, trả lời, khi Fuyuki tự cười nhạo mình vì tìm cách chuyện phiếm với vị thần màu trắng kia chịu mở miệng.

      “Miệng vết thương bị Thiết toái nha che khí lại”

      “Vậy về sau mọc ra nữa?” Fuyuki trừng mắt hỏi.

      “Sao? Cao hứng?” Sesshoumaru lạnh lùng nhìn Fuyuki khiến rụt người lại, dịch ra xa chút.

      , phải…” xong rồi, nên bởi vì Sesshoumaru trả lời mà để ý đến ngữ điệu. Dĩ nhiên Sesshoumaru thèm so đo với , nhưng mà thèm để ý nữa.

      Khi mặt trời lên cao, Sesshoumaru mở to mắt, thấy Fuyuki có hình tượng nằm mặt đất tỉnh lại.

      Sesshoumaru nhíu mày, nhưng mở miệng đánh thức. này so với hai trăm năm trước chẳng thay đổi gì, vẫn lười như trước.

      Sesshoumaru tới gần Fuyuki, con ngươi màu vàng nheo lại. ra phải do lỗi của mà linh lực của này yếu ớt . Hai trăm năm trước, cái linh lực khủng lồ quanh khiến cho cảm thấy kiêng kị, mà bây giờ chẳng qua mạnh hơn pháp sư bình thường chút.

      Trong gió truyền đến khí của quái quen thuộc, Sesshoumaru nhìn phương hướng chút lại mở miệng gọi Fuyuki nằm ngủ “Dậy, cần rồi”

      “Ưm…” Fuyuki rụt người, muốn tỉnh.

      “Fuyuki” thanh có chút lành lạnh, hơn nữa lại đậm đặc sát khí.

      “A?” Fuyuki bị sát khí làm giật mình, nhảy dựng lên “Sess, Sesshoumaru”

      thôi”

      “Ừm?” Trong đầu nghĩ được gì, nhảy theo .

      “A, Sesshoumaru sama, ngài sao là tốt rồi” đoạn xa thấy quái màu xanh nghiêng ngã chạy tới, quỳ gối khóc trước mặt Sesshoumaru.

      “Chậm quá Jaken”

      “A, xin lỗi ngài”

      “Này, Sesshoumaru…” Fuyuki cản trở Jaken tiếp “Người hầu của ngươi trở lại, ta cũng nên thôi”

      “Loài người lớn mật, dám xưng tên của Sesshoumaru sama, ngươi…” Jaken chưa xong bị Sesshoumaru đạp cái.

      quái cấp thấp thể hóa giải cấm chế của Thiết toái nha”

      “Ừ…” Sau đó sao? Fuyuki ngây ngô nhìn .

      “Nhiệm vụ của ngươi là cởi bỏ cái cấm chế kia”

      “Chuyện này…” Fuyuki rối rắm giật tóc “Ngươi tìm Aogiri phải tốt hơn sao? là chuyên gia về phương diện này”

      “Hừ, có ngươi ở đây sao phải tìm người khác?” rồi xoay người bước thôi”

      ra ngươi cũng sợ cái tên linh hồn bụng đen kia phải ? Fuyuki phỉ báng trong lòng, cuối cùng vẫn ngoan ngoãn theo.

      A? ra này có thể cởi bỏ cấm chế của Thiết toái nha! Khó trách tại sao Sesshoumaru sama luôn ghét con người lại cùng ta ở chỗ, còn tưởng chức vụ người hầu của mình còn đảm bảo! May mắn, chắc là sau khi lợi dụng xong ta, Sesshoumaru có cách để ta rời . Jaken đối với phân tích của mình có điểm vừa lòng gật đầu, lấy lại tinh thần còn thấy bóng dáng của Sesshoumaru.

      “A – Sesshoumaru sama, đợi thần với!”
      Last edited: 7/8/14

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :