1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[Đồng Nhân] Tao Nhã Chính Là Sai - Mộc Sênh (1 mở đầu - 64 chính văn - 4PN)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      [Tao nhã chính là sai!] – Chương 5
      Chương 5: Đánh nhau sai!
      Edit: Yun Haku aka Dương Tử Nguyệt

      [​IMG]


      mặt nước tản ra gợn sóng, xong rồi vỡ tan.

      Có người đến gần đên.

      Trong bóng đêm, Fuyuki mở hai măt.

      Ha, mọi thứ phải đều tốt sao? Bất đẵ dĩ đứng dậy, tùy ý ra ngoài.

      cơn gió lạnh thổi qua, Fuyuki run người, tuy rằng là mùa hè, nhưng nửa đêm, gió vẫn lớn.

      Ở cửa cọ xát , hướng cách vách là phòng liếc liếc mắt cái, lại phát gì động tĩnh, xem ra Aogiri cũng ngủ say, chỉ phải nhận mệnh hướng thần xã là cửa vào đến.

      Ánh trăng đêm nay phá lệ sáng ngời, cho dù có ánh trăng, Fuyuki vẫn có thể nhìn người đứng trước đền. Là chàng trai mười sáu, mười bảy tuổi, mái tóc trắng dài, trán là vầng trăng khuyết màu tím, hai bên má cũng có văn như hai lưỡi đao màu tím hồng, bộ kimono màu trắng bay theo những cánh hoa đào, đôi mắt màu vàng nhìn người ngoài lạnh lẽo, cả người toát ra vẻ tao nhã của quý tộc. Người này chính là phiên bản trẻ tuổi của Inu no Taishou, tuy rằng còn non nớt hơn so với Inu no Taishou, nhưng khí chất uy nghiêm như mà là lạnh lẽo như băng.

      Nhưng – Fuyuki lại nhìn đến thất thần.

      Nhìn Inu no Taishou chẳng có chút cảm giác gì, bây giờ đối diện với người này lại nhìn chăm chú như hám trai, đầu bị cái gì rồi sao? Dùng sức xoa đầu, cố gắng chống lại ánh mắt vàng rực kia.

      “Này, mở kết giới”

      A, giọng nghe êm tai … Mà khoan, lúc nãy chuyện? gọi là gì? Hình như là… Này?

      quái có lễ phép, vừa rồi nhìn chớp mắt chính là do chưa tỉnh ngủ. Đúng thế, nhất định là vậy!

      “Dựa vào cái gì?” Fuyuki nâng cằm, kiêu căng .

      Sesshoumaru nhìn bộ dạng kiêu căng của Fuyuki nhíu mày, con người bình thường mà dám kiêu ngạo như thế?

      Sesshoumaru đuổi theo mùi của bố mình, lúc tới thấy cái đền này có kết giới, tính xông vào nhưng lại thấy loài người ngáp từ trong ra, sau đó nhìn chằm chằm, rồi lại rung đùi đắc ý. Nghe mình cầu mở kết giới đột nhiên cứng đờ, sau đó “Qủy , dựa vào cái gì?”

      “Hừ, chỉ là kết giới của con người, ngươi nghĩ rằng ta phá được?” Sesshoumaru cười lạnh, rút đao ra.

      “Kết giới của con người sao? Ngươi khinh thường con người quá đấy, quỷ

      “Tranh –” Lưỡi đao đánh lên kết giới, nơi va chạm tản ra vòng gợn sóng, kết giới . Sesshoumaru hừ lạnh cái, rót lực vào đao, lúc lực và kết giới va chạm với nhau, mặt ngoài của kết giới hình thành đám lốc xoáy.

      “Chết tiệt, quỷ , ngươi làm đấy à?” Cảm giác được linh lực quanh mình bắt đầu dao động, Fuyuki nhịn được hét lớn.

      Đối với kêu gào của Fuyuki, Sesshoumaru thèm để ý đến, thu đao, tiến tới công phá kết giới.

      Nguy rồi, kết giới bị đánh vỡ mất.

      Thu hồi linh lực ngay lập tức, kết giới biến mất, thừa lúc Sesshoumaru vẫn còn quán tính, thể thu được lực đạo, Fuyuki xông tới đá kiếm trong tay Sesshoumaru. Tốc độ của Sesshoumaru là việc ngoài ý muốn của Fuyuki, kieems trong tay lập tức biến mất, vì vậy lập tức đánh trả Fuyuki.

      Đáng chết, đánh người được hướng tới mặt là quy định cơ mà? Nhìn quyền chuẩn bị rơi lên đầu mình, Fuyuki oán hận cắn chặt răng, nghiêng người tránh , cũng nghĩ tới chân phải của mình đụng phải tảng đá, thân thể mất cân bằng.

      “A?”

      “Ping –”

      Lúc phục hồi tinh thần, Fuyuki phát mình ngồi cơ thể. Ngẩng đầu thấy khuôn mặt tinh xảo, nhưng mà cặp mắt màu vàng kia toát ra sát khí, mặt có chút đỏ đỏ.

      đem chàng trai ấy đẩy ngã.

      “A, cái đó… Nghe ta giải thích, ta…” đợi Fuyuki xong, quyền đánh lên đầu lại xuất .

      Lúc này mặt của Fuyuki cũng đen, cái quái này tối nay đến để hủy dung của đấy à? Tuy rằng phải là đại mỹ nhân xinh đẹp tuyệt trần, nhưng hủy dung là việc thể tha thứ! Nghiêng đầu, tránh cái quyền, Fuyuki há miệng cắn vào cổ tay của Sesshoumaru. Nghe được tiếng hét của Sesshoumaru, Fuyuki đắc ý trong lòng, hừ, dám dùng cái tay này để đánh này! Vì để Sesshoumaru có cơ hội ra tay tiếp, Fuyuki lấy tay giật mái tóc trắng của Sesshoumaru, tay kia đè mấy lại mấy ngón tay của .

      Người con này…. Sesshoumaru hận thể ném Fuyuki đè người , dám dùng cái cách vô lại này để đối phó Sesshoumaru .

      “A a a a a — Fuyuki sama, ngài làm gì thế?” quái Michi hét to đánh thức cả đền, ngay lập tức đám lính chạy tới, đến lúc, cả đền đem Fuyuki cùng với Sesshoumaru nhốt chung chỗ, nhưng khi thấy tình trạng của hai người tất cả đều đứng hình.

      “Chị, Chị Fuyuki….” Eigetsu lắp bắp .

      làm gì thế? Học săn chó à?” Aogiri bị đánh thức lúc nửa đêm, tức giận .

      “….” Tất cả những người của nhóm Inu no Taishou biết gì.

      “A a a a a…” Nhanh lên giúp , ta chống đỡ nổi nữa. miệng Fuyuki tràn đến cỗ máu tươi, cổ tay của tên này bị cắn nát, nhưng người dưới thân chắc tha đâu.

      “Chị Fuyuki, chị muốn gì?”

      “A…”

      “…”Cho dù ngài có thay đổi cách , chúng thần cũng hiểu được ngài muốn gì! Cầu ngài ngôn ngữ của con người! Tuy rằng trong lòng Eigetsu hét trong lòng như vậy, nhưng dám ra, bây giờ nhà của chính là cái đền của chị Fuyuki đó!

      “A a, Sesshoumaru sama cuối cùng cũng lớn rồi! đáng mừng, đáng mừng!” Vẻ mặt vui vẻ của Myoga rước lại cái liếc mắt đầy sát khí của Sesshoumaru, lập tức bị dọa đến mức trốn sau lưng Inu no Taishou.

      “Khụ khụ, Sesshoumaru” Trước vẻ mặt nghi hoặc của Inu no Taishou, Sesshoumaru ngừng lại động tác đánh Fuyuki, hừ lạnh tiếng, quay đầu sang bên.

      “Tiểu thư Fuyuki, có thể đứng lên” Inu no Taishou thấy vậy thở ra, mở miệng cái người ngồi con mình.

      Fuyuki nhìn Inu no Taishou, liếc mắt nhìn Sesshoumaru, xác định đánh lén mình đứng dậy, sau đó chạy trốn ra sau Aogiri, hoàn toàn để ý đến việc Inu no Taishou thay đổi cách xưng hô với từ “Fuyuki sama” thành “Tiểu thư Fuyuki”

      “Cha, mời ngài trở về với con” Sesshoumaru mở miệng .

      “Sesshoumaru, con có biết Izayoi…”

      Sesshoumaru lạnh lùng liếc mắt nhìn Izayoi ở sau lưng Inu no Taishou, thân hình Izayoi run lên, cúi đầu xuống.

      “Cha, ngài vì người phụ nữ này mà ném mẹ mình chống đỡ Tây quốc sao?”

      A, hóa ra đây là con của vợ cả! Fuyuki ở sau lưng Aogiri gật đầu. Sesshoumaru sao? Hà, thú vị, con trai trưởng và vợ bé.

      “Trong thời gian này ta về, bây giờ Izayoi thể có ta”

      “Hừ, lúc con sinh ra ngài phải ở bên ngoài đánh nhau sao?”

      giống nhau, Izayoi là con người, ấy…” Inu no Taishou muốn giải thích bị Fuyuki cản lại.

      “Mặc kệ là quái hay con người, lúc người phụ nữ sinh con luôn hi vọng chồng mình có thể ở bên cạnh” Giọng điệu nghiêm túc khiến Inu no Taishou sửng sốt “Hôm nay đến đây, bây giờ trở về ngủ hết rồi xoay người trở về phòng.

      nhàm chán, cứ nghĩ có kịch hay để xem! Kết quả chỉ là hài kịch.

      “À, đúng rồi, cha con hai người có muốn đánh nhau xa cái đền này chút, phá hủy nơi này ta bắt các ngươi đền gấp trăm lần” Xoay người thêm câu, Fuyuki ngáp cái về phòng.
      Last edited: 7/8/14

    2. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      [Tao nhã chính là sai!] – Chương 6
      Chương 6: ấm áp của người nhà sai!
      Edit: Yun Haku aka Dương Tử Nguyệt


      [​IMG]


      “A—Thời tiết hôm nay đẹp!” Fuyuki ôm chén trà, vui vẻ .

      “Đúng vậy, Fuyuki sama” Izayoi vui vẻ xoa bụng . Nghĩ tới Fuyuki thể nào ở chung với con người, nhưng tiếp xúc mấy ngày này, phát Fuyuki cũng chỉ là bình thường, hơn nữa có chút trẻo con, việc này càng khiến bà thích “Hôm nay ngồi đây cả ngày sao?”

      “Ừ. Dĩ nhiên, nếu mạng sống của ta tốt” Fuyuki gật đầu, buông chén trà nhìn về Izayoi.

      “Haha, Fuyuki sama cười rồi!”

      “Tôi , cái tên Sesshoumaru kia…” Fuyuki nhịn được rùng mình. Đêm đó đánh nhau trận với Sesshoumaru rồi ném cục diện rối rắm cho Inu no Taishou, nghĩ tới chỉ đem Sesshoumaru trở về, còn đem cái đền này thành nhà của mình.

      Ở lại ở lại vậy, nhưng tại sao lúc chưa tỉnh ngủ bị kề dao vào cổ rồi? Nếu thần kinh vận động của tốt hơn người bình thường chắc bị giết chết rồi. Nhìn vị trí nằm bây giờ thành cái hố to, nhớ lại vẫn còn sợ hãi.

      “Theo ta thấy, Sesshoumaru hình như thích ngài” Lời của Inu no Taishou làm Fuyuki có chút muốn ngất.

      Thích á? Nếu cái thích của Sesshoumaru là việc cầm dao kề cổ dám nhận đâu!

      “Nhìn , bây giờ Sesshoumaru nhìn ngài cách đắm đuổi kìa?”

      Nhìn theo ánh mắt của Inu no Taishou, quả nhiên Sesshoumaru đứng cách đây xa. Lỡ đáng nhìn cặp mắt vàng phát ra hàn khí khắp nơi, Fuyuki giật mình, cảm giác như ăn kem mùa hè thế, lạnh kinh dị!

      “Izayoi, tối này chúng ta ngủ với nhau! , làm ơn cho ta ngủ chung với ” Fuyuki cầm hai tay của Izayoi, chân thành .

      “Tiểu thư Fuyuki!!” Inu no Taishou nghiến răng nghiến lợi trừng mắt nhìn Fuyuki, ban ngày ta ở với Izayoi chưa đủ hay sao còn gây trở ngại vào ban đêm?

      Nhìn bộ dạng khó chịu của Inu no Taishou, Izayoi mỉm cười dịu dàng, gì, im lặng.

      “Ha? Tối ngươi định “vận động” kiểu trẻ con nên xem với Izayoi sao? Ngươi biết Izayoi sắp sinh à? “Vận động” kiểu đó vui lắm sao?”

      Tuy Inu no Taishou hiểu ý “vận động” của Fuyuki, nhưng nghe hết câu hiểu, khuôn mặt trở nên đỏ bừng.

      “Chị Fu-yu-ki” Eigetsu gào,

      Cuối cùng Fuyuki vẫn thể ngủ chung với Izayoi, lúc màn đêm buông xuống bị đuổi .

      Theo thói quen đứng nơi vách đá, ngắm nhìn mặt trời hạ dần. Hoàng hôn hôm nay nhìn có vẻ yếu hơn trước rất nhiều, giống như là màu máu tươi, mang theo tia điểm xuấ, làm đáy lòng người có chút run rẩy.

      “Xem ra đêm nay được an bình rồi!” Fuyuki lẩm bẩm.

      “Chị Fuyuki”

      “Eigetsu?” Xoay người nhìn Eigetsu và mẹ của “Sao hai người lại ở đây? Mau trở về thôn”

      “Ta nghĩ người kia sắp sinh, các ngươi lại là ngươi có kinh nghiệm nên đến để giúp đỡ” Mẹ của Eigetsu cười .

      “Dì, cái đó con nghĩ biện pháp, dì cần quan tâm, mau cùng Eigetsu về thôn !”

      ngốc gì thế? Mười năm trước, tiểu thư Fuyuki cứu thôn dân, việc hôm nay ta muốn làm đâu có gì to tát bằng?”

      “Dì, dì hiểu, dì biết…” Fuyuki đau đầu nhìn mẹ của Eigetsu, biết nên gì.

      “Ta biết cái gì chứ? Ta biết người phụ nữ đó mang thai bán , nhưng, kể cả sinh bán vẫn phải có bà đỡ”

      “Dì”

      “Chị Fuyuki, chúng ta là người nhà, bây giờ chị gặp khó khăn, chúng em phải giúp đỡ!”

      Người nhà ư? Đây là những chữ ấm áp nhất.

      “Fuyuki sama, chúng thần cũng giúp ngài” Nhóm Michi đột nhiên xuất , phụ họa Eigetsu.

      Aogiri đứng im lặng đằng sau nhóm Michi, đôi mắt màu đen tràn ngập thương hiếm thấy, thấy Fuyuki nhìn mỉm cười gật đầu.

      “Được rồi, ta biết rồi!” đám người ngoan cố. Nhưng bây giờ lại cảm thấy vô cùng ấm áp, ấm áp như vậy khiến muốn khóc. Có thể gặp các ngươi ở thế giới này rất hạnh phúc. Nhưng những lời này, cả đời ra.

      Lúc mặt trời chìm vào đường chân trời lâu, Izayoi bắt đầu sinh. Tiếng hét của Izayoi rất thống khổ, lấy vị trí của Izayoi làm trung tâm, cả đề phát ra khí. Chỉ lát, rất nhiều khí mạnh từ bốn phương tám hướng tụ tập vào đền.

      “Đến đây” Fuyuki trầm mặt nhìn bầu trời bị mây đen bao phủ, khí bán mang đến luôn hấp dẫn ít quái.

      “Chị Fuyuki” Nhìn bộ dạng nghiêm trọng của Fuyuki, Eigetsu giọng .

      “Eigetsu, mau cùng nhóm Michi vào nhà”

      cần, em cũng có thể chiến đấu với quái, mười năm nay em luôn theo Aogiri để học tập, tuy rằng mạnh như chị Fuyuki nhưng…”

      “Nghe lời, vào . Nếu như chúng ta thể đỡ được, Izayoi và mẹ của em còn cần em bảo vệ”

      “…”

      “Yên tâm, có Inu no Taishou và Sesshoumaru ở đây, có gì đâu” Fuyuki mỉm cười trấn an Eigetsu.

      Sesshoumaru nghe Fuyuki nhắc tới mình, khỏi cười lạnh, hừ, ngây thơ, nghĩ giúp đỡ bọn họ ư? Cho dù là mệnh của cha chăng nữa, cũng ra tay.

      Chần chờ lúc, Eigetsu mới nghe lời Fuyuki vào trong.

      khí càng lúc càng nhiều, mặc kệ là từ trời hay trong phòng, Fuyuki cảm thấy có chút lanh. Đây là lần đầu tiên chiến đấu với nhiều quái như vậy, sợ dối, ngay lúc đáp ứng, biết có thể như thế này. Nắm chặt cây kiếm trong tay, Fuyuki đè xuống run rẩy của mình. muốn trở về thế giới của mình, thể chết ở đây!

      lát ngài chỉ cần đứng ở sau lưng ta, duy trì kết giới là tốt!” thanh của Inu no Taishou vang lên ở đằng sau làm cho Fuyuki trấn tĩnh.

      “Ngươi chọn chúng ta giúp đỡ, ta đương nhiên biết việc này rất quan trọng” Fuyuki mỉm cười trào phúng, đẩy Inu no Taishou “Chút nữa đánh nhau đừng tới gần ta”

      đến gần bảo vệ ngươi thế nào? còn nhớ cái linh hồn tên là Aogiri vẫn luôn nở nụ cười dịu dàng kia, nhưng mà cảm giác thấy rờn rợn, nếu như Fuyuki bị thương tuyệt đối tốt.

      Đem ánh mắt chột dạ nhìn về con – Sesshoumaru, mà nó lại nhìn chút khách khí.

      Inu no Taishou thở dài bất đắc dĩ, xem ra vẫn tự mình chú ý hơn thôi.

      Trời bắt đầu đen, trận chiến cuối cùng cũng bắt đầu.
      Last edited: 7/8/14

    3. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      [Tao nhã chính là sai!] – Chương 7
      Chương 7: Chiến đâu sai đâu!
      Edit: Yun Haku aka Dương Tử Nguyệt


      [​IMG]


      khí ở đền thờ ngày càng nhiều, bởi vì các quái ở kia thể tìm được mục tiêu, cho nên táo bạo đánh khắp bốn phía của đền thờ.

      “Này, Sesshoumaru, ngươi bọn họ khi nào xuống đây?” Đợi nửa ngày thấy quái chạm vào kết giới, Fuyuki nhàm chán hỏi Sesshoumaru.

      “Ngươi muốn nó xuống đây?” Sesshoumaru cười lạnh “Ta phá vỡ kết giới giúp chúng”

      Nhìn Sesshoumaru rút kiếm, Fuyuki bị dọa, vội vàng túm lấy tay phải của Sesshoumaru. nghĩ tới Sesshoumaru định chém , Fuyuki nhìn lưỡi kiếm hướng về phía mình, làm động tác gì.

      Thế nhưng, kiếm của Sesshoumaru thuận lợi dừng người , mà đánh vào kết giới, kết giới màu lam xuất . Lưỡi kiếm với kết giới gặp nhau tọa ra lửa màu tím, Sesshoumaru cảm thấy tay có chút đau, thu lại kiếm.

      Kết giới lần này khác với kết giới lúc đầu gặp nhau, có thể có lực công kích mạnh như thế. Người con này xem ra ngu ngốc.

      Thu kiếm vào vỏ, kết quả vẫn thấy Fuyuki bị dọa đứng yên chỗ.

      “Ngu ngốc!” Sesshoumaru lạnh nhạt , làm cho Fuyuki ngẩn người hoàn hồn.

      “Ngươi cái gì hả Sesshoumaru?” Fuyuki kiến răng nghiến lợi , nhưng giọng lại vô cùng, sợ Sesshoumaru nghe được.

      Với cái tai thính của Sesshoumaru, dĩ nhiên là nghe rất , nhưng thấy cái bộ dạng của Fuyuki mặc kệ, xoay người .

      ra, kiếm kia của Sesshoumaru có chút sát khí, nhưng vẫn bị dọa, nhưng vờ phúc của Sesshoumaru, khẩn trương của Fuyuki biến mất.

      Tiếng kêu của quái quanh mình đột nhiên biến mất, tất cả các động tác của quái dừng lại, Fuyuki nghi ngờ nhìn đám quái trời. giây sau, đám quái giống như uống phải thuốc kích thích, mãnh liệt hướng về phía kết giới.

      Nhóm quái mãnh liệt va vào kết giới làm cho hô hấp của Fuyuki bị kiềm hãm, so với dự tính còn mạnh hơn rất nhiều, đám quái này lại dám dùng biện pháp hi sinh để phá hư kết giới, nếu như vậy chống đỡ được nữa mất.

      “Inu no Taishou, chuẩn bị nghênh chiến!”

      Lúc Fuyuki vừa dứt lời kết giới vỡ nát, đám quái đáp xuống, nhiều.

      “Phong chi thương!” Vung thiết toái nha lên, hàng ngàn quái bị diệt.

      lợi hại…” Fuyuki trừng mắt nhìn, biết Inu no Taishou là quái mạnh, nhưng nghĩ lại mạnh thế này.

      “Cho nên, yên tâm núp sau lưng ta !”

      Bầy quái này khiến người khác sợ hãi, nhưng Fuyuki thấy bộ dạng chém quái của Inu no Taishou cảm thấy giống như lũ cây củ bị chém vậy. số quái có ý định đánh lén, Fuyuki nhíu mày. Trận chiến này đúng là nghiêng về phía , nhưng đáy lòng có chút yên tâm, có chỗ nào thích hợp?

      “Oa –” tiếng khóc từ sau vang lên, khuôn mặt Inu no Taishou vui mừng, đám quái xung quanh mất tự nhiên, sau đó nhanh chóng hướng về phía phòng ngủ, lúc này khuôn mặt của Fuyuki trầm xuống chút. ra là vậy, cho nên lúc đó mới như thế…

      “Inu no Taishou, chờ lát”

      “Đám quái đều hướng về phóa sau của phòng, đợi lát nữa ” Inu no Taishou xong định chạy ra sau phòng.

      “Đứng lại cho ta!” Túm lại tay áo của Inu no Taishou.

      “Ngươi –” Inu no Taishou nóng nãy, nghĩ tới lúc này Fuyuki lại túm chặt , đám quái gần đến phía sau phòng, kịp rồi!

      Hai mắt của Inu no Taishou đỏ lên, tính bước lên. Nhưng giây tiếp theo, thân hình của cứng lại, mắt đỏ cũng biến mất.

      Đám quái định tới gần phòng giống như đụng phải kết giới gì đó, tia màu tím lại lên, đám quái đó đều hóa tro.

      “Cái đó… là gì thế?” Inu no Taishou kinh ngạc hói.

      “Kết giới của ta, muốn thử ?” thạnh lạnh lẽo vang lên đằng sau, ống tay áo của Inu no Taishou cũng biến thành tro tàn.

      “Fu, Fuyuki…” Cứng ngắc quay đầu lại, nhìn biểu tình quỷ dị của Fuyuki, dù chiến đấu nhiều năm, nhưng Inu no Taishou cũng có chút run sợ, mồ hôi chảy, lùi hai bước.

      “Bây giờ nghe ta chứ?”

      “…” Inu no Taishou chán nãn vuốt cằm.

      “Hô –” Fuyuki thở dài, thu lại biểu tình dọa người, mở miệng “Ta nghĩ đám quái kia hẳn có người chỉ huy đằng sau, lúc nãy ta thấy chúng phối hợp để phá kết giới, ta thấy nghi ngờ. Tính cách của quái hẳn ngươi cũng biết, đều thích làm theo ý mình, kể cả đại quái cũng thể ép buộc chúng làm gì. Lúc tiếng khóc truyền ra, lại thấy đám quái tập hợp nhắm vào phòng, ta có thể lý giải được. lần có thể là may mắn, nhưng hai lần liên tục …”

      lẽ…” Khuôn mặt Inu no Taishou cũng nghiêm trọng.

      “Ừ, nhất định là có người chỉ huy đằng sau, nhưng lại hướng vào ngươi, cũng là quái mạnh”

      “Haha, quả nhiên lợi hại! Trong trận chiến như vậy mà vẫn đoán ra được tồn tại của ta!” lên thân hình con rồng, cười.

      “Ryukotsusei”

      sai, chính là ta”

      Ryukotsusei là đối thủ mất còn của Inu no Taishou, thực lực của mạnh đến mức Inu no Taishou đau đầu vô cùng. Nếu Fuyuki chấp nhận giúp đỡ với loại người này, thực khiến gặp khó khăn.

      khí bên người đột nhiên mạnh hơn, Fuyuki nhịn được mở mắt, đến khi Fuyuki có thể thấy chỉ thấy Inu no Taishou trở thành con chó to, cùng với con rồng to xa.

      “Chó?” Sao thế này? thanh này đột nhiên phát ra, lẽ… Fuyuki ngẩng đầu. Cái tên kia, chính là người đứng đằng sau! Đáng ghét, cố tình đứng đằng sau im lặng!

      “Hừ, cuối cùng cũng thanh lạnh lẽo vang lên đằng sau lưng, Fuyuki quay người thấy Sesshoumaru biết từ đâu lòi ra đứng bên cạnh , ngẩng đầu lên, tầm mắt nhìn đến chỗ mây đen trời.

      trời? Nhìn theo ánh mắt của Sesshoumaru phát trời xuất chàng trai có khuôn mặt tà mị.

      “Sao lại phát ra? Ngay cả cha của ngươi cũng phát được tồn tại của ta”

      người ngươi toàn là phấn trắng rơi xuống” Mặt Sesshoumaru thay đổi .

      Phấn trắng? Chẳng lẽ quái này cũng học theo con loài người à? Fuyuki nghi ngờ.

      “Đây là phấn mà bươm bướm chúng ta sở hữu, ta tính dùng nó để loài người kia câm miệng phá hư chuyện tốt của ta, nghĩ tới bị ngươi phát . Haha, xem ra đó là người phụ nữa của ngươi nhỉ? Xem ta bị thương chịu được?”

      “Hừ” Sesshoumaru hừ lạnh tiếng, lạnh nhạt nhìn Fuyuki bị trúng chiêu.

      ra nếu lúc này Fuyuki bị con bướm kia hại cũng thể gì. Bởi vì bất động. Người phụ nữ của Sesshoumaru? Người phụ nữ của Sesshoumaru? trở thành người phụ nữ của khi nào?

      Chàng trai tà mị tự xưng mình là bướm kia vung tay lên, đống phấn quỷ dị bay từ trời xuống, nhưng chưa tới mặt Sesshoumaru biến thành hư vô.

      “Dám dùng cái thứ độc yếu đuối đó để khoe khoang trước mặt Sesshoumaru ta? Ngươi cho Sesshoumaru ta là người thế nào?” Vừa Sesshoumaru vừa bay đến trước mặt của bướm , dùng độc hoa trảo của mẹ dạy để đánh.

      Con bướm kia tránh kịp, bị độc hoa trảo làm bị thương, độc tố kia khiến cho bướm run rẩy.

      “Thế mà có thể khiến ta bị thương” Bướm vỗ miệng vết thương, biểu tình vặn vẹo “Nhưng mà người phụ nữ của ngươi cũng tốt hơn gì đâu”

      Bướm ném ít thứ sang người Fuyuki, Fuyuki há mồm muốn cái gì đó, nhưng lại phát ra tiếng.

      Sesshoumaru nhìn tinh bên cạnh Fuyuki, lại thấy bộ dạng ho khan của Fuyuki, mắt vàng tích tụ sương lạnh. Đối với việc người con nhân loại này bị người ngoài ăn hiếp cực kì khó chịu. Lúc đấu với mình có thể vô lại cắn tay , thế mà lại thể làm gì tên bướm này?

      “Sesshoumaru, muốn cứu ta theo ta” Bướm bắt lấy tay của Fuyuki bay .

      Hừ, , Sesshoumaru, đối với việc cứu người hoàn toàn hứng thú, nhưng mà vì sao cái tên bướm này lại làm cho muốn đuổi theo thế? Vì vậy, Sesshoumaru chút do dự theo.
      Last edited: 7/8/14

    4. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      [Tao nhã chính là sai!] – Chương 8
      Chương 8: Dùng đoản đao để đánh Sesshoumaru là sai!
      Edit: Yun Haku aka Dương Tử Nguyệt


      [​IMG]


      Lúc Fuyuki tỉnh dậy thấy được cảnh ban đêm vô cùng xinh đẹp. Bầu trời ban đêm cứ như bị nước rửa qua sạch , vầng trăng độc đặc biết sáng, những ngôi sáng lấp lánh như ánh ngọc, gió thổi qua nhè , có chút thê lương nhưng mà sảng khoái. Nếu phía sau có dĩa mực nướng cuộc đời viên mãn.

      Nhưng –

      Cách đó đó xa truyền đến tiếng đánh nhau làm cho Fuyuki muốn bỏ qua cũng làm được. muốn đứng lên nhưng cả người lại xụi lơ làm cảm giác cơ thể này phải của mình, độc của com bươm bướm kia quả nhiên tồi! Động tác của làm lưng truyền đến từng cơn đau đớn, làm cho Fuyuki phải nhe răng, xem ra đây là vết thương do bị ném xuống đất. Hô – biết thương hoa tiếc ngọc chút nào, đúng là….

      Chờ Fuyuki ngồi xuống cũng thấy người đánh nhau ở phía xa là ai.

      Sesshoumaru cùng tên bướm .

      Khuyển cùng bươm bướm .

      Nhìn thế nào cũng thấy con chó lợi hại hơn, đáng sợ hơn. Nhưng Sesshoumaru đúng là chiếm thượng phong, còn bướm bị đánh phải lui về phía sau. dùng độc với Sesshoumaru tuyệt đối có tác dụng, tuyệt chiêu của cũng khác quái thường bao nhiêu.

      A a, xem ra có thể xong nhanh, Fuyuki nhàm chán nhìn trời, còn tưởng tên bướm này là quái mạnh nữa, kết quả ngay cả Sesshoumaru cũng đánh lại, khó trách đứng đằng sau dùng chiêu thức bỉ ổi kia.

      Độc trảo của Sesshoumaru xuyên qua bụng của bướm , làm thể nhúc nhích được. Sesshoumaru chút quan tâm đến vẻ mặt cam tâm của nó, kéo tay của mình ra khỏi bụng của , xoay người rời .

      “A, Sesshoumaru, ngươi cho mình thắng rồi sao?”

      “Ngươi còn có thể đứng lên?” Sesshoumaru lạnh nhạt .

      “Qủa , ta đứng lên nổi, nhưng…”

      Nhận thấy được đánh úp mình, Sesshoumaru theo phản xạ đem kiếm chém tới, lại nhìn đến dáng người của người đố, đường kiếm lệch qua chút, kieemss khí sắc bén vẫn vô tình để lại vết thương miệng của người đó.

      Người đó chính là Fuyuki bên xem kịch, bây giờ hai mắt vô hồn, khuôn mặt xinh đẹp tái nhợt chút biểu tình, miệng vết thương chảy ra máu đỏ tươi làm cho khuôn mặt của càng mị.

      Bị khống chế sao? Sesshoumaru nhìn con bướm lướt qua, nếu vậy giết người này…

      “Sesshoumaru, ta khuyên ngươi tốt nhận đừng có ý niệm giết ta, nếu ta chết, người phụ nữ mà người nhất cả đời trở thành xác chết”

      Người phụ nữ nhất ư? Là người con vô lại cắn lúc gặp nhau lần đầu tiên? Seshoumaru nhíu mày.

      lẽ sai sao? Người luôn căm ghét con người như ngươi lại do dự đuổi theo vì cứu ta…” Bướm liếm khóe miệng, hứng thú nhìn Sesshoumaru và Fuyuki.

      Hừ! giết ta chỉ vì sợ cha nhiều, đuổi theo chính là muốn giết con bướm ghê tởm này, kết quả con bướm này lại cho cái dục vọng chém giết, mà người con trước mắt mình lại xảy ra chuyện này. Bây giờ Sesshoumaru vô cùng căm tức, ta ở đền thờ có cái kết giới lợi hại lắm mà? Còn tưởng ta khác con người, ai nhè lại vô dụng để quái khống chế, quả nhiên con người vô dụng…

      Bây giờ Sesshoumaru biết mình muốn cái gì, đối với việc Fuyuki và con người giống nhau làm thất vọng vô cùng.

      ánh sáng lên, Sesshoumaru lùi vài bước, ánh mắt dừng tay Fuyuki. bàn tay là cầm thanh kiếm, lúc nãy ở đền ta vẫn cầm nó trong tay, rút cây kiếm màu bạc ra, có lẽ nó do Aogiri tặng cho .

      “Fuyuki…”

      Đây là lần đầu tiên Sesshoumaru kêu tên của Fuyuki, cảm giác là lạ, so với trong suy nghĩ dễ nghe hơn nhiều. Nhưng mà sau khi kêu xong, Sesshoumaru biết làm cái gì, Fuyuki cũng có tí phản ứng. Trước kia mẹ từng , người bị thao túng ý thức có thể thông qua ngôn ngữ để dẫn người đó ra khỏi thao túng đó, mà việc đầu tiên là phải gọi tên của người đó.

      Sesshoumaru kêu tên, nhưng dẫn đường… Suy nghĩ lát, Sesshoumaru bỏ qua phương pháp do mẹ dạy lại, quyết định dùng phương pháp của mình.

      “Hửm? Cuối cùng cũng quyết định ra tay sao? Cũng đúng, chỉ là loài người ti tiện, chết cũng sao”

      Sesshoumaru liếc mắt nhìn bướm , cầm chặt đao trong tay, cũng đem đao thu hồi vào vỏ, dùng quyền hướng về Fuyuki.

      Tuy rằng Sesshoumaru dùng tay , nhưng cho dù là tốc độ hay sức mạnh, con người bình thường đều thể bằng, ngay lập tức đánh quyền tới trước mặt Fuyuki. Mà hai tròng mắt có hồn kia chợt lóe lên chút, Sesshoumaru thấy được điểm đó, nên hơi sửng sốt. Lúc Sesshoumaru thất thần, Fuyuki làm dáng người kỳ quái, làm cho cú đánh của Sesshoumaru rơi vào khoảng . Tiếp theo, hai người cùng so chiêu, tuy rằng Fuyuki né tránh, nhưng mỗi động tác đều mang theo khoan dung cùng kiêu ngạo, hoàn toàn vô lại như tối đó.

      ra ngày đó ta chỉ phòng thủ, cùng đánh với bản thân. Nghĩ thế Sesshoumaru có chút tức giận, tiếp theo là nở nụ cười khiến người khác rung đông, dám xem thường Sesshoumaru phải chịu trừng phạt.

      Bướm nhìn Fuyuki và Sesshoumaru đánh nhau phân thắng bại, có chút sợ hãi sức mạnh của Fuyuki, mặt thấy sốt ruột khi giữa Sesshoumaru và Fuyuki hề có sát khí, nếu như vậy có cách làm cho Sesshoumaru giết Fuyuki hoặc ngược lại, làm cho Fuyuki giết chết Sesshoumaru.

      Giết !

      Bướm ra cho Fuyuki, nhìn thấy các chiêu của Fuyuki càng trở nên sắc bén nở ra nụ cười.

      Con ngươi màu vàng của Sesshoumaru có chút tối tăm, đôi mắt đầy tức giận nhìn về bướm .

      Né công kích của Sesshoumaru, lấy cây đao đâm vào chân trái của Sesshoumaru làm cho nửa quỳ mặt đất.

      ra ta lợi hại như thế, nếu sớm biết ta lợi hại như thế bị thương, bướm có chút hối hận vì ngay từ đầu dùng chiêu này. Nhưng mà kệ, dù sao kết quả cũng như nhau.

      Nhìn Sesshoumaru đứng được, mặc dù có chút kỳ quái, chỉ bị con người đâm trúng thôi, quái như Sesshoumaru làm sao có thể… Nhưng cũng ngu ngốc đến mức làm bộ, vậy … bướm nở nụ cười sung sướng.

      “Bé ngoan, bây giờ giết ” Cứ như đôi tình nhân thân mật , dịu dàng mà đầy thương, ra lời ác độc.

      Nhìn Fuyuki chậm rãi tới gần Sesshoumaru, khóe miệng của bướm nhếch lên, còn thêm chút nữa, chút nữa

      Fuyuki nâng tay lên, lúc hạ xuống đột nhiên dừng lại…
      Last edited: 7/8/14
      snowbell thích bài này.

    5. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      [Tao nhã chính là sai!] – Chương 9
      Chương 9: Rơi vào nghịch cảnh đâu có sai?
      Edit: Yun Haku aka Dương Tử Nguyệt

      [​IMG]




      Ngay lúc Fuyuki xem trận chiến của Sesshoumaru và bướm trước mắt đột nhiên nhòa , sau đó lâm vào bóng tối. Sau đó có người bên tai câu “Động thủ”, Fuyuki mất ý thức, chìm vào thế giới nào đó, có ấm áp hư ảo, còn lại, tôi mù.

      biết qua bao lâu, thanh kia lại vang bên tai “Giết

      Fuyuki nhíu mày chần chờ, giết người? Này, đó là phạm pháp đó! Hơn nữa, tại sao lại muốn giết người?

      thanh đáng ghét kia vẫn vang bên tai , khiến cho Fuyuki cảm thấy khó chịu.

      Đáng ghét, nếu thanh này biến mất tốt rồi. Nghĩ như thế, thế giới chỉ có giọng kia đột nhiên ồn ào cả lên, tầm nhìn cũng trở nên sáng hơn, nghĩ tới bóng dáng đầu tiên thấy lại là khuôn mặt của Sesshoumaru, Fuyuki ngẩng người. Carmg iacs thân thể mình thể khống chế được, tầm mắt chuyển tới chân trái bị thương của Sesshoumaru, đồng tử co rút mạnh mẽ, đoản đao kia là… thanh đao ma của Aogiri tặng , động tác bỗng dừng ngừng lại, có thể khống chế thân thể của mình.

      “Sesshoumaru…” Thân mình mềm nhũn, vô lực ngã vào lòng Sesshoumaru.

      “Đáng ghét, dám ở phía sau tinh lọc độc của ta, chết tiệt, loài người dơ bẩn này là ai?” Bướm nhìn Fuyuki còn bị khống chế, tức giận đứng dậy, nở nụ cười “Haha, hưng mà bây giờ hai người các ngươi thể di chuyển được. Nếu thế… Đều xuống địa ngục hết ddi1”

      Bướm lợi dụng lực mới khôi phục lại, đánh về phía Sesshoumaru. Sesshoumaru ôm Fuyuki vào lòng, muốn tránh, lại phát trong cơ thể của mình có chút khí. Sau giây kinh ngạc, theo phản xạ nghiêng người, tuy rằng bị trầy da ở lưng, nhưng vẫn mạo hiểm tránh khỏi chiêu chí mạng.

      hổ là Sesshoumaru sama… Ta nên vậy nhỉ?” Bướm liếm vết máu tay, lộ ra nụ cười trào phúng “ chật vật như vậy, bằng để ta chấm dứt sinh mạng của ngươi!”

      Sesshoumaru lạnh nhạt nhìn , tính thả Fuyuki bởi vì làm thể tự nhiên đánh với tên bướm này, lại phá ta túm chặt lấy vạt áo của . Kết quả đành phải mang Fuyuki tránh né công kích của bướm .

      tìm cái chết Sesshoumaru!” Tránh được, Sesshoumaru và Fuyuki bị đánh tới vách núi, bướm dùng độc bao vây hai người lại.

      Nhìn Sesshoumaru và Fuyuki bị mình bao vây, bướm nở nụ cười đắc ý, như vậy mà chết hai kẻ này nghịch thiên.

      “Này, các ngươi ở đây bảo vệ, nếu bọn họ ra giết!” Tùy ý để cho mấy quái canh giữ, bướm rời .

      Đập vào mắt là vòng vây của độc, Sesshoumaru muốn ngưng tụ lực. Lại phát ra túm lấy vạt áo của giật giật, buông quần áo của , ôm chặt lấy cổ. Sesshoumaru tức giận muốn đem lớn mật này ném xuống dưới, bên tai lại phun tới hơi thở ấm áp, làm cho Sesshoumaru cứng người.

      “Đừng nhúc nhích, Sesshoumaru…” Giọng điều bình thản này hoàn toàn trái ngược với vị trí của họ.

      kết giới từ từ lên, đem đống độc kia ngăn cách bên ngoài.

      “Đứng dậy!” Sức chịu đựng hoàn toàn biến mất, Sesshoumaru lạnh lùng bên tai Fuyuki. Fuyuki rùng người cái, nhưng ngoan ngoãn nghe lời mà cọ cọ người Sesshoumaru.

      “Nếu đứng dậy, giết chết ngươi!” Thấy Sesshoumaru uy hiếp, Fuyuki cuối cùng cũng ngồi dậy, nhìn sắc mặt khó chịu của Sesshoumaru, tự vào kết giới thở hổn hển. phải muốn ở người , mà là có khí lực, tuy nhiên cũng thể , bộ lông kia của mềm mại… Khụ khụ, nhưng chẳng qua là lông chó thôi, có gì đặc biệt.

      Sesshoumaru nhìn thấy khuôn mặt tái nhợt của Fuyuki, cũng gì, ra tay rút lấy cây đoản đao, nhìn đống hình ảnh phiền phức chuôi đao.

      “Đó là đao phong ấn, nó có thể phong ấn sức mạnh của quái”

      Chính cái chuôi đao này che lực của sao? Sesshoumaru chán ghét ném cây đao sang bên.

      “Lúc đó ta rót linh lực vào, lát nữa phong ấn tự giải” Fuyuki hổn hển “Đợi chút nữa ta thanh lọc sạch đám độc này, lúc đó phiền ngươi mang ta về đền”

      “Ngươi đàm phán điều kiện với ta? Loại độc này làm gì được Sesshoumaru ta? Còn cần tới loài người như ngươi ra tay”

      “Xem như ta cầu xin ngươi, Sesshoumaru… Ta… muốn chết” Fuyuki suy yếu , khuôn mặt tràn ngập bi thương, đau đớn, nước mắt nhẫn trong hốc mắt chảy xuống.

      “Hừ!” Sesshoumaru nhìn thoáng qua, hừ lạnh quay đầu nhìn lần nữa, tuy rằng từ lần đầu gặp về sau, Fuyuki luôn làm bộ dạng e ngại , nhưng chưa từng đối cầu xin khép nép như thế.

      Chờ đến khi Fuyuki tỉnh dậy từ màn đêm, phát Sesshoumaru ngồi nhắm mắt dưỡng thần đối diện mình, cúi đầu thở dài, lần này Sesshoumau bị cuốn vào khốn cảnh này là do liên lụy, nếu như kiêu ngạo để bị trúng độc của bướm với thực lực của , tuyệt đối rơi vào tình trạng này.

      Lắc lắc người đứng dậy, lượm cây đao phong ấn bị Sesshoumaru ném, thu vào vỏ đao. Hít hơi, Fuyuki bắt đầu ngưng tụ linh lực.

      Sesshoumaru chậm chạp mở mắt, ra lúc Fuyuki tỉnh dậy cũng tỉnh. Nhìn Fuyuki dùng linh lực rửa sạch độc, nhíu mày. Loại độc này chỉ cần khôi phục lực có thể tự làm, cần gì ta phải xen vào? Con người, quả nhiên ngu ngốc!

      Độc biến mất rất chậm, nếu cứ như thế ổn. Đột nhiên linh lực phát ra rất nhiều, kết giới ban đầu thay đổi trong nháy mắt, bên ngoài kết giới xuất tầng điện màu tím, loại công kích này chính là kết giới mà Sesshoumaru gặp trong đề, bao lâu đám độc biến thành tro tàn.

      “Sesshoumaru, ta biết đường, ngươi có thể dẫn đường chứ?”

      Sesshoumaru nhìn khuôn mặt trắng bệch của Fuyuki giống như có thể ngã xuống lúc nào. Xoay người im lặng phía trước, tộc độ nhanh, giống như cố gắng đợi Fuyuki.

      Fuyuki cố gắng để mình mê mang, nhấc chân đuổi theo Sesshoumaru.

      Bọn họ rơi xuống cái động cao khoảng sáu, bảy thước, đối với bọn họ là vấn đề gì khó khăn. theo Sesshoumaru ra khỏi sơn động. thấy cái vách đá cao cả chúc thước, tuy rằng độ dốc so với động nhiều hơn, cũng có nơi đặt chân để nhảy lên, nhưng với sức lực bây giờ của Fuyuki tuyệt đối thể. Chân trái của Sesshoumaru cũng bị thwong, lực chưa khôi phục, cũng chắc trăm phần trăm.

      Fuyuki ngây người, cảm thấy cỗ khí hướng tới đây, trong chốc lại có hơn chục con quái bay tới, đó là đám quái ở đền. Con bướm chết tiệt kia, dự phòng bọn họ chạy trốn nên để ít quái ở lại chỗ này, Fuyuki oán hận cắn răng.

      Aiz, xem ra phải chết ở đây rồi.

      “Này, Sesshoumaru…” Đem cây kiếm đưa cho Sesshoumaru “Kế hoạch thay đổi, xin ngươi mang cây đao này về đền giúp ta” Đem thanh đoản đảo nhét vào trong lòng Sesshoumaru, xoay người đến cửa động.

      “Này, ngươi ra lệnh cho Sesshoumaru ta sao?”

      Chân trời bắt đầu sáng lên sao? Fuyuki quay đầu, nhìn Sesshoumaru vẫn còn đứng tại chỗ, có chút ý tứ muồn rời khỏi, bất đắc dĩ nhếch môi.

      quái tới càng lúc càng gần, Fuyuki để ý kimono màu đỏ đầy nếp nhăn, cười với đám quái “A a, biết ta rất lười, tại sao cứ đem việc tới cho ta làm?”
      Last edited: 7/8/14

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :