1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[Đồng Nhân] Tao Nhã Chính Là Sai - Mộc Sênh (1 mở đầu - 64 chính văn - 4PN)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      [Tao nhã chính là sai!] – Ngoại truyện 1
      Ngoại truyện 1
      Edit: Yun Haku

      [​IMG]


      Mười ngày sau khi Inu No Taishou và Takemura cùng chết cuộc sống của Fuyuki trở về bình tĩnh như cũ, mỗi ngày ngồi ở hành lang nhìn mặt trời mọc, mặt trời lặn. Việc duy nhất cần làm là nghiên cứu kết giới, tìm ra phương pháp vượt thời , kích động nửa tháng trước giống như giấc mơ.

      “Fuyuki sama”

      “Hả? Sao thế Michi?” Fuyuki hoàn hồn nhìn Michi của mình.

      “Vị Myoga kia lại tới tìm ngài”

      “Ân? Các ngươi phóng vào ?”

      “Hử? Các ngươi cho vào sao?”

      có, theo lời dặn của Fuyuki sama, ngăn Myoga ở ngoài”

      “Ừ, tốt lắm” Fuyuki đứng lên, vỗ bụi quần áo mình “Lần này với là ta du lịch khắp nơi, biết ngày về”

      “Fuyuki sama, như vậy tốt…” Cho lắm, đợi Michi xong Fuyuki trốn .

      Myoga tới là nhờ Fuyuki đưa Thiên Sinh Nha cho Sesshoumaru, có điều Fuyuki cự tuyệt làm vật hi sinh. Đùa gì vậy trời, đám người làm của quái bọn họ nhận ném tới cho loài người như là sao? có mười cái mạng cũng đủ xài.

      Thiên Sinh Nha là cây đao chữa bệnh, ngược lại với điều mà Sesshoumaru theo đuổi, đưa co thanh đao kia chắc chắn rất tức giận, Fuyuki ngu mới chịu chết!

      Bí mật ra con đường cách thần xã mười bước thấy thanh kiếm đặt ở , nhìn kĩ thấy con bọ bó đứng mặt đất với dạng tiểu quái, bộ dạng nhưng chuẩn bị đánh kẻ thù, nhìn Fuyuki.

      Fuyuki hơi sửng sốt, tốc độ nhanh hơn, nhả tới trước thanh kiếm. Lúc mũi chân nâng lên con bọ chó đó cũng nhảy dựng lên dừng ở đầu vai Fuyuki.

      “Fuyuki sama, làm ơn đưa cây đao này cho Sesshoumaru điện hạ” Myoga khí thế mười phần đứng ở vai Fuyuki hành lễ.

      Fuyuki cả kinh lảo đảo, suýt nữa ngã quỵ mặt đất. Vội vàng cầm thân cây mới giữ được bản thân, tới mất hôn đât smej.

      “Ta này, ngươi có thể buông tha cho ta hay hả Myoga?” Fuyuki ổn định hô hấp bất đắc dĩ.

      “Trừ khi Fuyuki sama đáp ứng thỉnh cầu của ta” Myoga dùng giọng điều ép buộc “Nếu Myoga vẫn quấn lấy Fuyuki sama”

      “Ồ?” Fuyuki khó chịu liếc nhìn Myoga, lạnh lùng “Nếu bây giờ ta dùng kết giới đem ngươi hóa tro chăng nữa ngươi cũng bám theo ta?”

      “A a a! Tiểu nhân sai rồi, mong Fuyuki sama nể mặt Inu No Taishou sama mà giúp đỡ tiểu nhân” xong, đắc ý vênh váo rồi! Bởi vì chặn được Fuyuki mà quên người này là người dễ chọc. Nhưng mà so với Sesshoumaru thèm chớp mắt giết người kia Fuyuki đúng là an toàn hơn, ít nhất sợ việc mất mạng.

      Nhưng – cũng thể vì vậy mà buông lỏng thái độ với Fuyuki, nếu chọc giận người này chết thôi, bởi vì Fuyuki phải là người dễ đối phó. Nhìn theo phương diện nào đó, có khi Fuyuki cũng so sánh được với Sesshoumaru.

      “Nể mặt Inu No Taishou? Myoga, ngươi hiểu lầm rồi phải”

      “A?”

      “Lúc ta ra tay giúp đỡ là vì đồng tình với Izayoi. Dĩ nhiên, chỉ chút đồng tình đủ động cơ cho tar a tay, rat a cho rằng Izayoi có đủ dũng khí để ở cùng quái tất cả hậu quả đều là bà ấy gánh vác” Khuôn mặt Fuyuki nghiên túc khiến cho Myoga thấy sau gáy phát lạnh, cảm thấy bây giờ ấy so với loài người nhiều tình cảm càng giống quái lạnh lùng tàn nhẫn.

      “Ta đồng ý giúp đỡ chỉ vì có giao dịch với quái mà thôi” Lòng của luôn rất , có thể làm giúp đỡ rất ít, cho nên nếu có điều kiện khiến thấy hứng thú miễn .

      “…. Vậy ta cũng làm giao dịch với Fuyuki sama”

      “Ồ?”

      “Ta nghe người tìm biện pháp phá vỡ gian hay liên quan tới đó” Myoga mở miệng tự tin “Ta có thể cung cấp manh mối”

      Fuyuki trầm mặc nhìn Myoga vai mình hồi, cho tới khi chảy ra mồ hôi lạnh mới mở miệng “…. Ta tin lời của ngươi”

      “A? Vì sao?”

      “Nhưng mà lần này ta đồng ý giao dịch” Fuyuki ngăn Myoga thêm “Nếu gạt ta cứ chờ mà gánh hậu quả

      Xoay người cầm Thiên Sinh Nha lên, ra bên ngoài núi.

      “Vì sao ta cũng phải theo ngài tìm Sesshoumaru điện hạ chứ?” Myoga cảm thán vai Fuyuki, ràng là vì tránh gặp Sesshoumaru mới nhờ Fuyuki, vì sao vẫn phải xuất ?

      Fuyuki khinh thường nhìn “Ngươi ta tìm cách gì? Ta có khứu giác linh mẫn như đám chó các ngươi”

      “…” ra cảm thấy nguyên nhân lớn hơn là Fuyuki sợ bộ ước.

      “Đừng nghĩ tới việc trốn!” Fuyuki qua đầu nhìn Myoga “Nếu ngươi trốn ta ném thanh kiếm này”

      “……”

      Dựa theo lời Myoga, Fuyuki cũng tìm được Sesshoumaru. Cẩn thận bày kết giới xung quanh mình, đánh tan hơi thở, tới gần Sesshoumaru.

      Tìm được mục tiêu rồi nên làm gì tiếp?

      Đưa Thiên Sinh Nha cho trực tiế? Hẳn là tên Sesshoumaru này giận chó đánh mè mất. Hơn nữa, cách xa vậy mà vẫn cảm nhận được khí tràng lạnh như băng kia, muốn tới gần ! , sợ Inu No Taishou vậy tại sao lại sợ Sesshoumaru? Hơn nữa, với thực lực của muốn giết cũng khó.

      Fuyuki rối rắm theo Sesshoumaru ba ngày, cảm thấy chính mình trở thành người thích theo dõi. Mà nhiệm vụ đưa Thiên SInh Nha cho Sesshoumaru vẫn tiến triển, ngược lại theo Sesshoumaru vào rừng, vô cùng chật vật.

      Sesshoumaru sớm nhận ra có người theo , tuy rằng nhận được hơi thở và mùi vị của người đó nhưng phía sau luôn truyền tới thanh mất tự nhiên, còn có ánh mắt nhìn lưng , Sesshoumaru hoàn toàn có thể nhận định có người theo . Nếu như đối phương tính xuất cũng quan tâm.

      Bị theo dõi khoảng ba ngày, kiên nhẫn của Sesshoumaru tiêu hao gần hết. Nhìn nhánh cây mất tự nhiên động đậy, tay phải xuất ánh sáng màu lực, do dự quăng ra ngoài. Sau đó là tiếng của vật rơi, Fuyuki mất kết giới bại lộ trước mặt Sesshoumaru.

      “Mấy ngày nay ngươi vẫn theo ta?” thanh lạnh như băng khiến Fuyuki quỳ rối cứng đờ, cuối cùng rùng mình, nhanh chóng đứng lên, tọa khoảng cách gới Sesshoumaru.

      “A, cái đó… Ta cố ý theo ngươi… Vì cái đó…” Fuyuki chột dạ nhìn xung quanh dám nhìn vào mắt vàng đầy hàn ý của Sesshoumaru.

      Sesshoumaru thay đổi nhìn Thiên Sinh Nha Fuyuki ôm trong lòng, đôi mắt lạnh lại “Thiên Sinh Nha xảy ra chuyện?”

      “Cái này….”

      “Thiên Sinh Nha là đao mà lão gia để lại cho ngươi” Thấy Fuyuki nên lời, Myoga trực tiếp trả lời.

      “…… Thiết Toái Nha và Tùng Vân Nha đâu?”

      “Hai thanh đao đó phải ngươi có thể nhúng chàm, chỉ để lại Thiên Sinh Nha cho ngươi” Myoga xong trốn vào trong áo Fuyuki.

      Fuyuki ôm Thiên Sinh Nha lùi về sau hai bước, muốn nghiền Myoga thành phấn. phải lá gan lắm sao? Sao lại chọc giận Sesshoumaru? Sesshoumaru ở đối diện tức giận, phải làm gì đây?

      “Còn lại giao cho ngươi” Myoga giọng bên tai Fuyuki.

      “…” Fuyuki giật giật khóe môi, giao cho ? tự tin có thể đấu với Sesshoumaru à? Đáng chết!”

      “Cút! Đừng xuất trước mặt ta” Sesshoumaru lạnh lùng nhìn Fuyuki, xoay người rời .

      “Đợi chút” Lời này vừa ra Fuyuki cảm thấy hôm nay não bị nhũn rồi, khó lắm Sesshoumaru mới tha cho , lại quý trọng cơ hội này “Cái đao này ngươi phải mang

      “Ồ? Ngươi ra lệnh cho Sesshoumaru ta?” Sesshoumaru xoay người lại, lộ ra khuôn mặt tuyệt mĩ như đóa bỉ ngạn, nở nụ cười như tu la ở địa ngục thấy máu.

      Fuyuki nuốt nước miếng, lùi về sau “Thôi, đây là di vật cha ngươi để lại, để ở chỗ ta thích hợp…”

      cây đao dùng được, ngươi cho rằng Sesshoumaru ta lấy?” Sesshoumaru xong tới gần Fuyuki.

      “Đứng vậy, đây là thanh đao có thể cứu mạng người…” Fuyuki cầm đao lùi về phía sau.

      “Ngươi muốn ta cầm đao cứu người??” Sắc mặt Sesshoumaru lạnh lẽo.

      “…” Chết, nguy rồi, tức rồi! Fuyuki vội vàng bỏ chạy.

      Sesshoumaru tính bắt Fuyuki vội, theo sau Fuyuki cho tới khi thấy Fuyuki chạy tới vách đá ở sườn núi, còn đường tới mới dừng lại, lạnh lùng nhìn Fuyuki.

      “Ta giải thích cho ngươi được chứ?” Fuyuki muốn khóc, ngay từ đầu nên giao dịch với Myoga, nếu tìm chọc giận , chọc giận Sesshoumaru, chọc giận Sesshoumaru… A, bây giờ đầu của thể dùng được rồi.

      “Ngươi có gì muốn ?”

      hỏi di ngôn của à? Fuyuki quay đầu nhìn vách núi, phía dưới là con sông chảy rất siết, hơn nữa biết bơi, nuốt nước miếng, quay đầu nhìn Sesshoumaru, sương mù trong mắt tan dần, con ngươi đen tan rã.

      “Này, Sesshoumaru, vì sao ngươi ghét Thiên Sinh Nha vậy? Tuy ta là loài người nhưng ba cây kiếm nổi danh ở giới ta nghe qua. Thiên Sinh Nha cũng nổi tiếng với Thiết Toái Nha và Tùng Vân Nha, ta cho nó chỉ là thanh đao chỉ có tác dụng cứu người”

      “…” Sesshoumaru im lặng nghe cản Fuyuki .

      “Nếu cha ngươi đem Thiên Sinh Nha trong ba cây kiếm cho ngươi ngươi phải nhận di vật làm kỉ niệm chứ? Nếu muốn hai thanh kiếm kia của dùng thực lực của mình đoạt lấy, lúc đó ai cản ngươi đâu”

      “Này! Ngươi giựt dây để Sesshoumaru giết người cướp đao à?” Myoga lo lắng nios.

      Fuyuki để ý Myoga tiếp “Hơn nữa, chuôi đao này thừa nhận cha ngươi, còn ngươi chưa chắc thừa nhận, nếu vậy, ngươi tính trở thành cái bóng của cha mình à?”

      “Hừ, xong?”

      A? Qủa nhiên thể lừa Sesshoumaru được. Nhìn Sesshoumaru tới gần Fuyuki lùi về sau. Lùi tới hai bước chân ở chân , Thiên Sinh Nha bị ném xuống đất, người cũng chịu khống chế mà ngã xuống núi.

      Sesshoumaru dừng châm xoay người cầm Thiên Sinh Nha, muốn rời nghe tiếng kêu cứu ở dưới vách núi truyền tới, sau đó nghe được gì. Nhíu mày, tới vách đá thấy Fuyuki giãy dụa trong dòng nước siết, bắt đầu vô lực rồi trầm xuống.

      biết bơi lội, lại quên dùng linh lực, ngu xuẩn. Tuy nghĩ vậy nhưng Sesshoumaru vẫn phi thân xuống đem Fuyuki kéo lên bờ.

      Fuyuki uống nhiều nước nhưng có gì trở ngại, lâu tỉnh dậy. Sesshoumaru nhìn vẻ mặt sợ hãi của Fuyuki mở miệng hai chữ “Ngu xuẩn” Sau đó quay người rời .

      Nếu Sesshoumaru muốn giết ta để ta chạy loạn sao? Đúng là loài người ngu xuẩn.

    2. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      [Tao nhã chính là sai!] – Ngoại truyện 2
      Ngoại truyện 2
      Edit: Yun Haku

      [​IMG]


      Hoàng hôn cuối thu.

      Lúc thủ vệ phát Lạc Phi Li xâm nhập vào cung điện của Tây quốc, nhàn nhã tản bộ, qua đình , rồi qua hành lang gấp khúc, sau đó thấy được khuyển nho , ngồi ở hành lang gỗ, hưởng thụ ánh mặt trời.

      Tuy rằng chỉ là khuyển còn nhưng khí này lại mạnh vô cùng. Đây là con của Sesshoumaru được sinh ra cách đây ba năm tại Tây quốc, nghe tên nhóc này ba năm rồi vẫn chưa hóa thành hình người. Theo lý thuyết, quái có lực mạnh như vậy việc hóa thành người khó khăn, bởi vì tò mò thôi thúc, Lạc Phi Li dừng chân, xoay người tới khuyển kia.

      Đứng trước mặt khuyển kia dừng chân, cẩn thận đánh giá tên nhóc này. bộ lông màu trắng điểm thêm màu bạc, trán là hình mặt trăng khuyết màu tím, bề ngoài rất giống bản thu của Sesshoumaru. ràng là con của Fuyuki sao lại kế thừa đặc điểm của bộ tộc thiên hồ bọn họ ch

      Lạc Phi Li khó chịu ngồi xổm cạnh khuyển , tay chọt chọt cái trán của tên nhóc kia nhưng nó chẳng có chút phản ứng, vẫn nhắm hai mắt giống như ngủ say.

      Hửm? Bộ dạng lười nhác này rất giống Fuyuki, chẳng qua cái kiểu cao ngạo quan tâm người này rất giống tên Sesshoumaru đó. Tên nhóc này thừa hưởng hết tính cách đáng ghét của ba mẹ nó à? Lạc Phi Li co giật khóe miệng, tay nắm lấy khối da lông của tên nhóc, kéo nó lên, chơi đùa với khuôn mặt .

      “Aki?” Hình như là cái tên này phải. Lạc Phi Li thử mở miệng gọi tên của tên nhóc này.

      Lúc này khuyển của chúng ta mới có phản ứng, chậm rãi mở hai mắt, lộ ra con ngươi màu xanh giống như màu mắt của Fuyuki khi trở thành quái, là đặc trưng của bộ tộc thiên hồ. Nhìn cặp mắt đó Lạc Phi Li vô cùng vui vẻ, chưa kịp hưởng thụ niềm vui bị móng vuốt của Aki trảo tới. Lạc Phi Li cảm thấy đau nhức mặt, sau đó mùi vị của máu chảy ra.

      Lạc Phi Li chậm rãi đứng lên, nở nụ cười dữ tợn với Aki.

      “Tốt lắm. ra ngươi có giác ngộ vậy sao Aki?” Lạc Phi Li nâng tay lên bogns người màu trắng xuất trước mắt cướp Aki khỏi tay.

      “Sesshoumaru….” Người này mạnh hơn ít, có thể cướp vật gì đó trong tay rồi. Lạc Phi Li nhìn Sesshoumaru ôm Aki trong tay, cảm giác vết thương bị tên nhóc kia trảo nhói đau.

      “Ngươi làm gì?” Sesshoumaru liếc nhìn Aki lùi vào trong lòng mình lạnh giọng hỏi.

      “…” làm cái gì? Nhìn máu mặt mà còn hỏi vậy à? Lạc Phi Li cảm thấy mình giống như làm chuyện xấu vậy.

      “A? Jaken, bên người có người đánh nhau phải?” Fuyuki dừng chân lại, nhìn về phía có tiếng đánh nhau “Hình như là mùi của Sesshoumaru và…. Lạc Phi Li…….”

      “Qủa …” Sesshoumaru sama cùng tên Lạc Phi Li kia đánh nhau, nhưng mà đây là lần đầu tiên đánh nha lớn khi mà Fuyuki ở gần đây.

      “Qua xem”

      “A?” Jaken kịp phản ứng Fuyuki biến mất. là, mọi người đánh nhau có gì vui? Lỡ bị thương sao? Tuy nghĩ vậy nhưng Jaken vẫn theo.

      Lúc Fuyuki chạy tới gần thấy đống phế tích. Fuyuki đau đầu ôm mặt, sân nhà mình cần hư hỏng nhiều vậy chứ!

      “Này, Jaken, nếu ta bảo bọn họ ‘Dừng lại’ họ dừng tay chứ?

      “Hẳn là …” Sesshoumaru sama khỏi phải , cái tên Lạc Phi Li kia cũng tùy ý , việc dừng lại hẳn có khả năng.

      “….” cũng nghĩ vậy, thở dài bất đắc dĩ, lùi mấy bước ngồi xuống hành lang. Thôi, ở đây đợi bọn họ đánh xong rồi tính.

      Ở cùng Fuyuki mấy năm, Jaken cũng học tính bình tĩnh này của Fuyuki, nhìn thoáng qua hai người đánh nhau, sau đó ngồi cạnh Fuyuki.

      Ngồi lâu Fuyuki cảm thấy có người túm tay áo của , vừa quay đầu thấy Aki biến mất cả ngày.

      “Oa! Kiki, Ra con ở đây, mẹ tìm con mãi” Fuyuki côm cổ Aki, cọ cọ vào lông mềm mại của .

      Aki từ chối ở trong lòng Fuyuki, giống như bất mãn với cái tên ‘Kiki’ này, hơn nữa bị ôm cũng thoải mái. Tính đem móng vuốt trảo nhưng lại nhìn Sesshoumaru trung, cuối cùng cũng thu tay về.

      Đợi cho tới khi mặt trời lặn hoàn toàn, quái xem náo nhiệt tụ tập càng lúc càng nhiều, Sesshoumaru và Lạc Phi Li cuối cùng cũng dừng tay.

      “Oa – “Fuyuki ngáp cái, xoa hai mắt mơ màng, ôm Aki tới chỗ Sesshoumaru và Lạc Phi Li “Bây giờ có thể nguyên nhân đánh nhau chứ?”

      Sesshoumaru gì chỉ nhìn Aki trong lòng Fuyuki, mà Lạc Phi Li giống như tìm được chỗ phát tiết, khoa trương đứng lên.

      “Fuyuki, nghe ta này, tên xú tiểu tử này thừa dịp ta chú ý cào mặt ta. Ngươi xem , còn vết máu này”

      mặt Lạc Phi Li quả nhiên còn vết máu, nhưng bởi vì thân thể của quái mạnh nên sức phục hồi rất tốt, vết thương mặt gần như còn thấy, vết máu kia nhìn qua giống như tự mình tạo ra. Nhưng mà Fuyuki gì, Lạc Phi Li và Sesshoumaru kịch liệt đánh nhau như vậy mà còn giữ vết máu, tính đem vết máu đó rêu rao à?

      “Khụ! Đây là do Ki…. Aki cào à?” Fuyuki mở miệng hỏi.

      “Ừ” Vẻ mặt của Lạc Phi Li ủy khuất.

      “Vì sao cào ngươi? Ngươi làm gì ?”

      “Cái gì ta cũng chưa làm đâu!” Chỉ là nắm da lông của thôi.

      “Ồ? Vậy sao ngươi né? Né móng vuốt của nó là chuyện đơn giản với tộc trưởng tộc thiên hồ ngươi chứ?” Fuyuki liếc mắt nhìn thấy bộ dạng Lạc Phi Li cứng lại.

      “Đó là vì…” Nhìn tới cặp mắt của Aki nên hưng phấn, quên mất chuyện phòng bị.

      “Cho nên tất cả đều là lỗi của ngươi!” Fuyuki cho Lạc Phi Li cơ hội cãi lại, giải quyết dứt khoát, sau đó ôm Aki quay .

      Sesshoumaru nhìn thoáng Lạc Phi Li tức đến mức khóc ra nước mắt, tại chỗ người khác nhìn thấy hơi nhếch môi, đuổi theo Fuyuki.

    3. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      [Tao nhã chính là sai!] – Ngoại truyện 3
      Ngoại truyện 3
      Edit: Yun Haku

      [​IMG]


      Ta tên là Aki, cha ta là điện hạ Sesshoumaru của Tây quốc, là đại quái mạnh mẽ hoàn mỹ, cũng là người ta kính trọng nhất.

      Nhưng, cha lại cưới mẹ, người vô cùng bình thường làm vợ. Tuy rằng nghe mẹ là ‘Con của thần’ của bộ tộc thiên hồ, kế thừa chi của tộc thiên hồ, cũng là đại quái. Nhưng trong mắt ta, mẹ chỉ là người bình thường yếu đuối.

      Chưa bao giờ ứng chiến với người khác, phòng bị cái gì hết, cả ngày đều lộ ra vẻ mặt dễ ăn hiếp, lại còn thích loài người. ràng là đại quá vậy mà lại thích con người.

      Hôm nay sau khi hoàn thành công việc cha ra, tính tìm cha để học mấy chiêu đánh nhau, đường ngang qua chỗ tiếp khác phát mẹ ở bên trong.

      Mẹ là người thích tiếp khác, bởi vì mẹ ghét phiền toái, nếu có khách tới cũng tùy ý chọn nơi mình thích mà chào đón, số lần mẹ ở phòng khách trong mấy trăm năm nay chỉ có thể đếm đầu ngón tay.

      Người tới là ai? Ta tò mò đứng ở cửa sổ nhìn vào. Đối diện mẹ là người phụ nữ, nhìn góc của ta có thể thấy đó là người phụ nữ rất đẹp, hơn nữa đồ của người đó mặc rất hoa lệ, mẹ trở thành cái nền giúp người đó rồi. Từ mùi hương có thể phán đoán đó là hồ , ta hiểu được, tại sao đều là hồ mà hai người lại khác nhau như vậy?

      “Ta còn tưởng người phụ nữ của Sesshoumaru điện hạ đại quái hoa lệ vô song như vậy, nghĩ tới chỉ là quái bình thường!” Hồ kia che miệng cười , trong giọng mang theo ngạo mạn hèn mọn, điều này khiến ta vui. Bộ dạng của mẹ khiến người ta khinh thường nhưng mà người ngoài tùy ý khinh bỉ mẹ ta vui chút nào.

      Mẹ vẫn cười mà phản ứng gì, hồ kia được còn tính lấn hai. Ta vươn tay ngưng khí lực, nhìn móng vuốt dần trở thành màu xanh, lo lắng có nên đem quái kia cào chết .

      “A, thiếu gia Aki, ngài ở đây làm gì?” thanh của Jaken vang lên phía sau khiến cho ta phải thu lại khí.

      Tuy rằng ta sắp trăm tuổi nhưng mà quá trình lớn lên rất thong thả, đặc biệt ta lại là con nối dòng của đại quái nên bộ dạng của ta bây giờ cao xấp xỉ Jaken, nhưng Jaken là người duy nhất ta có thể nhìn vừa mắt.

      hồ kia… là ai?”

      “À, đó là công chúa Iza của bộ tộc hỏa hồ, cũng là quý tộc của giới, lần này tới Tây quốc hình như là để kết minh” Jaken hổ là Jaken, lập tức đưa đáp án ta muốn.

      Công chúa bộ tộc hỏa hồ? Kết minh với Tây quốc? Ta nhìn phải là kết minh mà là đám hỏi. Tình địch tới cửa mà mẹ vẫn còn ngốc ngheehcs như vậy, tôi nhíu mày.

      “Ai ở đó?” tiếng kêu vang lên, bên trong cửa sổ là sát khí và khí mạnh mẽ khiến ta thể nhúc nhích.

      Ngay lúc ta nghĩ mình bị công kích kia dánh trúng mẹ tung tay áo lên, trong nháy mắt đem công kích cách cửa sổ biến mất, sau đó ta nghe thấy tiếng bước chân quen thuộc của mẹ.

      “Haha… Qủa nhiên là con!” Cửa sổ đột nhiên mở ra, lộ ra nụ cười tươi sáng của mẹ. Ta chưa kịp phản ứng bị mẹ kéo vào trong.

      “Công chúa Iza, đây là con ta, gọi là Ki” Mẹ vui vẻ ôm ta ngồi đối diện công chúa hỏa hồ, ta khó chịu trừng mắt nhìn mẹ, ta ghét nhất mẹ gọi ta là ‘Ki’

      “Ồ? Đây là tiểu điện hạ của Tây quốc sao? là đứa đáng ” Công chúa hỏa hồ kia tuy miệng khen nhưng trong mắt lại lộ vẻ oán độc. Hừ! Qủa nhiên là người phụ nữ muốn cướp cha ta, loại phụ nữ này ta thấy nhiều rồi, tất cả đều là những kẻ ôm đố kỵ muốn ra tay với mẹ ta, luôn lộ ra địch ý với ta. Nhưng mà chiêu vừa nãy hẳn là ả ra tay rồi.

      “Ừ! Ta cũng thấy rất đáng ! ràng là khuôn mặt bánh bao đáng mà lúc nào cũng học theo cha nó, ngày nào cũng dùng bộ dạng lạnh lùng thay đổi”

      là, mẹ vui vẻ cái gì chứ? Người phụ nữ này ràng muốn tới giành vị trí bên người cha của mẹ, sao mẹ còn vui vẻ mà chuyện như vậy? Đến lúc cha bị cưới con xem mẹ khóc thế nào!

      Ta lạnh lùng trừng mắt nhìn công chúa hỏa hồ kia, giãy dụa khỏi mẹ, ra ngoài.

      “Ki, con đâu?” thanh của mẹ vang lên từ phía sau.

      tới chỗ của cha” rồi ta ra khỏi phòng khách, để ý mẹ lải nhải.

      Mấy người phụ nữ trước kia đều dễ đối phó, chỉ hơi đe dọa hoặc là dùng thủ đoạn bạo lực chút là được, nhưng mà công chúa Iza mang theo cờ kết minh theo nên rất khó giải quyết, mặc kệ thế nào, mẹ bị tổn thương. Cho dù bộ dạng ngu ngốc của mẹ luôn khiến ta ghét nhưng ta cho phép bất kì ai làm tổn thương mẹ.

      Qua ba ngày, công chúa hỏa hồ kia có động tĩnh gì nhưng có ý rời khỏi Tây quốc. Ta khỏi cảm thấy phiền toái, mấy lần muốn với cha chuyện này công chúa kia xuất hại ta thể . Sau nghĩ lại, chuyện này cần cha rat ay, dựa vào mình ta có thể thu phục công chúa hỏa hồ kia rồi. Cho nên mấy ngày nay ta luôn cho người theo dõi công chúa hỏa hố đó.

      Hôm nay công chúa hỏa hồ kia hẹn mẹ tới lương đình, có chuyện quan trọng cần . Ta đứng ở sau cột cách xa đó, thu hơi thở, im lặng nghe họ chuyện.

      “Công chúa Iza muốn gì?” Mẹ mở miệng hỏi.

      “Ta muốn hỏi chút… Cái đó, Sesshoumaru điện hạ chỉ có thị thiếp là Fuyuki ngươi sao?”

      Này! Hồ ly chết tiệt kia, ngươi cái gì? Mẹ ta là thị thiếp khi nào? ràng là người vợ chính quy của cha! Còn có, Fuyuki là để ngươi gọi sao? Ta cảm thấy móng vuốt của mình rất ngứa, muốn cào mặt ta ghê.

      “A? Sesshoumaru có thị thiếp khi nào? Sao ta biết? Mẹ hỏi, cũng là chiêu mạnh đánh vào hồ ly chết tiệt kia. A, tuy rằng bình thường cái ngốc của mẹ khiến ta khó chịu nhưng lần này ta phá lệ thích.

      “A, xin lỗi, ta biết ngươi phải là thị thiếp của Sesshoumaru điện hạ”

      Cố ra vẻ biết, hừ!

      “Nhưng đại quái cao quý như Sesshoumaru điện hạ hẳn cỉh có mình Fuyuki ngươi là người phụ nữ bên cạnh chứ?”

      “Ưm…” Mẹ nghe tới đó cứng người, sau đó im lặng, từ góc độ của ta có thể thấy được vẻ u buồn của mẹ.

      Ôi chao? Đây là sao? Mẹ… Mẹ nghi ngờ cha có người phụ nữ khác sao? Ta giật giật khóe môi.

      “A! Ta nhớ mình có chuyện cần làm, trước”Mẹ đột nhiên đứng lên rời khỏi đó.

      Cuộc chuyện này bị mẹ phủi cái là xong, bộ dạng của công chúa hỏa hồ kia có chút vui vẻ, hiển nhiên là ả chưa tới trọng điệm. Vẻ mặt táo bón kia khiến ta vui sướng vô cùng.

      Vào lúc nửa đêm, tẩm cung của cha mẹ lại truyền tới động tĩnh . Ta mơ màng tỉnh dậy, xoa mắt tới tẩm cung của họ, chưa tới cửa bị Jaken túm .

      “Jaken, xảy ra chuyện gì?”

      Jaken làm động tác lên tiếng với ta, bảo ta tự xem.

      Hơi đẩy cửa sổ ra nhìn vào trong. Ta thấy bộ đồ màu trắng của cha hỗn độn chịu được, trong tay cầm lấy ngũ vĩ hồ ly màu tím, cau mày buồn bực. Mà năm cái đuôi dài bám trụ tay của cha, chỉ cần cha có động tác có móng vuốt bén nhọn bay tới.

      Con ngũ vĩ hồ ly màu tím kia có mùi rất quen thuộc, lẽ là nguyên hình của mẹ? Đây là lần đầu ta thấy đấy! Nhưng họ sao vậy? Tại sao mẹ lại biến về nguyên hình? Ta khó hiểu nhìn Jaken.

      Jaken bất dắc dĩ “Fuyuki sama cáu kỉnh với Sesshoumaru sama, thế nào cũng chịu biến thành hình người”

      “Vì sao?”

      “Khụ! Đây là tình thú của người lớn, bây giờ thiếu gia Aki nên hiểu, trở về ngủ

      Ta nhíu mày trở về. xa nghe tiếng Jaken giọng lầu bầu “A, Fuyuki sama biến thành hình người, tiếp theo Sesshoumaru sama cũng biến thành hình thú cho xem”

      Những lời này của Jaken ta vẫn hiểu, xem ra tình thú của người lớn phải là chuyện ta có thể hiểu.

    4. piipp

      piipp Well-Known Member

      Bài viết:
      1,619
      Được thích:
      566
      [Tao nhã chính là sai!] – Ngoại truyện 4
      Ngoại truyện 4
      Edit: Yun Haku

      [​IMG]


      Sáng hôm sau, ra khỏi phòng thấy mẹ nằm ì bàn đá, bộ dạng có chút sức lực, sắc mặt tốt, đôi mắt đen thui.

      lẽ sau khi chuyện với công chúa hỏa hồ kia mẹ cũng có ý thức cha bị cướp , vì vậy… thức đêm ngủ?

      Ta vốn tính quan tâm mẹ, mẹ luôn mơ màng để ý mọi thứ xung quanh. Hiếm tri mẹ có ý thức được tình địch tồn tại, hiếm khi có ý thức nguy cơ như vậy, để ý mẹ đáng thương. Đương nhiên quan trọng hơn…. Nếu mẹ tỉnh táo lại quên nguy cơ sao giờ?

      Vì vậy ta dứt khoát qua, ngồi đối diện mẹ.

      “Khụ khụ! Mẫu thân đại nhân sao vậy?”

      Mẹ ai oán nhìn ta cái thở dài “Là lỗi của Sesshoumaru, hại mẹ cả đềm ngủ được”

      A, vì sao là lỗi của cha? Phỉa là lỗi của con hỏa hồ kia chứ? Nhưng mà cẩn thận nghĩ lại cũng xem như là lỗi của cha, bởi vì cha hoàn mỹ nên mới nhiều người mơ ước, vì vậy mẹ mới buồn bã tìm phương pháp.

      “Vậy mẫu thân đại nhân nghĩ được biện pháp ứng đối chưa?”

      cần gọi mẹ là mẫu thân đại nhân, gọi là mẹ — mẹ — hiểu chưa?” Tay của mẹ áp vào hai má ta .

      “Con hiểu rồi” Lúc này mẹ mới vừa lòng thu tay về, ta buồn bực xoa hai má nhìn mẹ cái, là, đem ta xem thành đứa trẻ. Tuy rằng bộ dạng bên ngoài chỉ mới bảy, tám tuổi nhưng ta sống gần trăm năm đó!

      “Ai, có thể nghĩ được cách gì chứ? Căn bản ta phải là đối thủ, ra tay nhất định bị trói lại”

      Ừm, xem ra mẹ rất yếu! Thế mà đánh lại con hỏa hồ kia. Hơn nữa bị trói sao? Đó là chiêu thức của hỏa hồ đó à? biết cùng quang tiên của cha ai lợi hại hơn?

      “Cho nên con mới bảo mẹ nên học cha dùng lực như thế nào là tốt nhất, cần dùng cách của loài người!”

      có cách nào hết, ta cảm thấy cách của loài người dễ thao túng lực hơn” Mẹ càng càng lộ vẻ vô tội “Nhưng căn bản phải là vấn đề sử dụng lực thế nào mà vấn đề là Sesshoumaru rất chuyên chế. Hôm qua nghe ta công chúa hỏa hồ kia bảo chỉ có mình ta, lại nhớ tới Inu No Taishou và Inu Yasha, sau đó, lúc tối mới thoảng ra chút, sau đó thay đổi mặt…”

      “…” Tại sao ta cảm giác chuyện ta và mẹ cùng kiện vậy nhỉ?

      “… Kết quả mẹ trở về nguyên hình mà chịu buông tha mẹ, mẹ bị ép buộc cả buổi tối… Aizz! Sao mẹ lại với con chuyện này chứ?” Mẹ đột nhiên đỏ mặt hoang mang đứng lên “Con mau quên , vậy , mẹ trước”

      “…” Ai, cùng chuyện! Ta đành phải nhìn mẹ rời gì, có chút hối hận vì tìm mẹ chuyện, nó lãng phí thời gian.

      Quên , chuyện này thể trông cậy vào mẹ được, mẹ đúng là ngốc!

      Tuy rằng nghĩ giúp mẹ giải quyết hỏa hồ ly kia nhưng dù sao cũng là công chúa mang cờ liên minh tới, ta dám tự ý ra tay. Chính là sau khi thấy màn lúc chạng vạng ta buông tha suy nghĩ này.

      Trong khu rừng đầy cây, ta thấy cha dịu dàng ôm con hỏa hồ ly kia, hai người gì đó rất thân thiết. Cha… lại phản bội mẹ? Tuy rằng trước kia có ít nữ chạy tới trước mặt cha nhưng cha luôn lạnh lùng nhìn bọn họ, bây giời lại… Ta suýt nữa nhịn được vọt ra ngoài, nhưng lo lắng bây giờ mà làm lớn cha đem con hồ li kia về, mẹ cũng đau lòng lắm. Vì vậy ta cố gắng ép tức giận này xuống.

      Đêm, con hồ ly kia đưa tới bức thư, muốn gặp mặt ngoài thần xã. Hừ! Đúng lúc, ta buồn vì tìm ra cơ hội gặp ả đây! Ta cười lạnh đốt bức thư.

      Lúc ra cửa phòng thấy cha tới. Vẻ mặt vẫn lạnh lùng như trước giống như hình ảnh trong rừng chưa từng xảy ra mà chỉ là giấc mơ của ta.

      Lúc qua cha ta hỏi “Cha, tồn tại của mẹ với cha là thế nào?”

      “Con hỏi cái này làm gì?” Giọng điệu lạnh lùng chút cảm tình lại chọc giận ta.

      “Trả lời con!” Cứ như là mất lý trí, hỗn loạn chất vấn. Ta chưa từng chuyện với cha như vậy, cho tới giờ ta luôn kính sợ cha, nhưng hôm nay…

      Cha im lặng hồi, dùng giọng thận trọng trả lời “Fuyuki với ta mà … cho dù ai cũng thay thế được”

      “Vậy là tốt rồi” Vậy là tốt rồi, cha, mong cha nhớ kỹ lời hôm nay, cho dù biết con ra tay với hỏa hồ kia cũng hi vọng cha nhớ lời lúc này của mình.

      Ta do dự mà bước , chạy tới nơi con hỏa hồ đòi gặp mặt.

      “Hẹn ta ra làm gì?” Ta dùng giọng điệu bình tĩnh .

      Con hỏa hồ kia khẽ cười “Ngươi cũng thấy rồi nhỉ? Chuyện trong rừng lúc chạng vạng…”

      “Ngươi muốn gì?” Ta lạnh giọng.

      “Haha, ta vốn chỉ định trở thành người phụ nữ của Sesshoumaru điện hạ là được rồi. Nhưng mẹ ngươi lại cho ta gặp điện hạ. Có điều cuối cùng ta vẫn gặp được Sesshoumaru điện hạ, nghĩ tới lại hoàn mỹ như vậy!”

      “……”

      “Cho nên ta đổi ý, ta quyết định trở thành người phụ nữ duy nhất của Sesshoumaru điện hạ. Mà người thừa kế duy nhất của Sesshoumaru điện hạ ngươi chính là chướng ngại lớn nhất, chỉ cần ngươi biến mất mất….” Khuôn mặt của người phụ nữ kia lộ ra vẻ dự tợn làm cho ta hối hận vì từng đánh giá ả đẹp hơn mẹ. Người như ả xấu xí thể chịu nổi.

      “Chỉ mình người mà có thể đối phó với Aki ta sao?” Buồn cười! Thân là con nối dòng của đại quái, sao ta có thể chết đơn giản trong tay của hồ ly này?

      lực của ngươi rất mạnh, ta luôn quan sát ngươi. Cho nên, để ngươi biến mất ta chuẩn bị rất tốt” Ả ta cắt ngón tay, đem máu giọt xuống đất ma pháp cổ xưa xuất .

      “Cái gì… Sao? A –“ Ta chưa kịp kinh ngạc ánh sáng màu vàng xuất hiên, vây khốn chân ta. Sau đó là cơn đau kịch liệt xuyên qua thân ta, lực hoàn toàn bị che lại, thân thể chút sức lực.

      “Biết tại sao ta bảo ngươi tới thần xã ? Vì đây chính là nơi giữ lại trận pháp của thánh nhân, trận pháp có thể che lực của đại quái” Ả cười đắc ý “Tuy rằng lâu, trận pháp mất chút hiệu lực nhưng để đối phó với con nối dòng của đại quái vẫn dư dả”

      Đáng giận! Là ta sơ ý… Ta chết ở trong tay hồ ly này sao? cam lòng!

      “Công chúa Iza cao hứng đó! Tối vậy mà lại chạy tới thần xã rách nát này tản bộ” giọng nữ vang lên, ta khỏi nao nao. thanh đó rất quen thuộc, giọng lười biếng đó ta nghe gần trăm năm, giọng của mẹ. Nhưng hôm nay lại giống như trước, giọng điệu vẫn như trước có điều khí thế lại vô cùng sắc bén.

      Mẹ ra khỏi bóng tối, khóe miệng nở nụ cười, đôi mắt màu xanh tối lại. Đây là lần đầu ta thấy mẹ như vậy, tức giận vô cùng, mỗi cái nhăn mày đủ khiến người ta sợ hãi.

      “Mẫu thân… đại nhân….”

      Aiz, đứa trẻ này, mẹ bao nhiêu lần rồi? Gọi là mẹ”

      “Mẹ…” Lần đầu tiên ta ngoan ngoãn nghe lời gọi ra miệng.

      “Ừ, rất ngoan!” Mẹ cười khanh khách, quay đầu nhìn hồ ly kia “Công chúa Iza đem con trai ta tản bộ lâu vậy rồi ta cũng nên đem nó về ngủ thôi”

      “Ngươi nghĩ rằng có khả năng sao?” Vừa dứt lời ả biến thành hồ ly màu đỏ đánh về phía mẹ

      “Mẹ —“

      “Ây da, phiền toái!” Màu tím chợt lóe lên, mẹ biến thành ngũ vĩ hồ ly màu tím đánh với hồ ly màu đỏ.

      khí mạnh mẽ va chạm trong trung tạo ra từng cơn lốc. bao lâu con hồ ly màu đỏ té từ trời xuống, biến thành hình người. Mẹ cũng hóa thành người đáp xuống mặt đất nhìn ả ta.

      “Ngươi, ngươi là người của bộ tộc thiên hồ…” Ả ta có chút hoảng sợ chỉ vào mẹ run giọng .

      “Ôi chao – ra người biết à?”

      “Hừ! Thiên hồ sao? Hôm nay con ngươi vẫn chết ở đây!” rồi ả làm động tác kì quá, trong trận pháp xuất mũi tên bay về phía ta.

      Mẹ –

      nên lời, mẹ xuất trước mặt ta, đem ta ôm vào trong lòng bảo vệ, hai ngón tay kẹp lấy mũi tên, lực ngưng tụ lại, đem nó phá hủy.

      “Haha, bây giờ cả ngươi cũng vào trong trận, xem ngươi làm gì ta được đây?” Ả ta nở nụ cười vui vẻ khi đạt được mưu kế.

      ?” Mẹ cười “Lúc nãy ta tay nhưng ngươi biết hối cải, vậy cũng hết cách. Ác ý của ngươi ta nhận, ngươi cũng nên nhận lấy quà đáp lễ của ta thôi”

      Mẹ vừa xong tháo dây trói chân ta, ôm ta ra khỏi trận pháp.

      “Sao có thể như vậy? Sao ngươi có thể động?”

      “Loại trận pháp này hoàn toàn có tác dụng với ta! Haha, có lẽ do ta là quái được thần quan tâm ấy mà!”

      Gạt người, ràng người truyền ra mùi máu tươi. Gạt người, ràng thân thể run rẩy, tại sao còn cậy mạnh? Ta túm vạt áo của mẹ, gắt gao cắn môi dưới.

      “Đừng tới đây! Ta sai rồi, tha cho ta …” Ả ta chật vật lùi về sau, sợ hãi nhìn mẹ tới gần.

      “Xin lỗi, người dám tổn thương con của ta ta bao giờ tha thứ cho kẻ đó!” ra khỏi pháp trận, xugn quanh mẹ xuất kết giới màu tím, sau đó tới gần ả, ả chưa kịp hét chói tai biến thành tro tàn.

      Sau khi ả ta biến mất mẹ ngã xuống.

      “Mẫu… Mẹ, mẹ soa rồi?” Ta nhàng ôm lấy cánh tay của mẹ.

      có chuyện gì, đột nhiên mất sức thôi. Đánh nhau đúng là chuyện rắc rối nhất!”

      “Mẹ…”

      “Con là, sao có thể để loại ảo thuật cấp thấp đó lừa chứ?”

      “Hả?” Ta ngơ ngác nhìn mẹ.

      “Hình ảnh con thấy lúc ở rừng là ảo thuật do hỏa hồ ly dùng, nó là giả! Đúng là… Ảo thuật của ả còn bằng phần mười Lạc Phi Li mà con cũng để bị lừa….”

      Mẹ cằn nhằn oán hận, ta cái gì cũng nghe vào. Ta bị lừa, cũng chính ta nghi oan cha, xong rồi, quan trọng là ta mấy lời đó với cha. nghĩ hơi thở của cha xuất ở phía sau.

      “Đây là mình con giải quyết?” thanh của cha vừa lạnh lùng lại mang theo tức giận, cha tới chỗ mẹ, hoàn toàn xem ta.

      “Cái đó…” Mẹ ngồi xuống, chột dạ dám nhìn cha, cuối cùng dưới ánh mắt lạnh lùng của cha, túm lấy tay áo ủy khuất “Ta cố ý để bị thương….”

      “…” Cha im lặng.

      “Sesshoumaru…” Mẹ ngẩng đầu, mở hai tay ra làm nũng với cha “Ôm cái!”

      Ta hết nổi với mẹ rồi, đứng dậy lùi hai ba bước, tạo khoảng cách với mẹ.

      Cuối cùng cha vẫn thua dưới thế tấn công cố tình gây của mẹ, xoay người bế mẹ lên, về phía nhà.

      Ta, Aki, sống gần trăm năm, rối cuộc cũng biết mẹ của ta yếu mà còn mạnh đến mức có thể cùng cha sóng vai mà .

      [Hoàn]

    5. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :