1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[Đồng nhân nữ hoàng Ai Cập] TA LÀ ASISU - NGUYỆT PHƯƠNG PHỈ (83C) *ĐÃ HOÀN*

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 23: Ta quá tự đại
      EDIT: tojikachan

      Tất tất tác tác thanh ở bên cạnh vang lên. Ta có chút sợ hãi ngẩng đầu lên. Sau khi đến cổ đại, ta chưa bao giờ bị người khác làm cho sợ hãi. Cindy phát ra chúng ta sao? vì sao còn chưa lại đây? Lần này theo ta có mấy người ở đội đặc chủng, số còn lại đều ở khoảng cách xa chờ lệnh. Ta để cho Cindy đến gần lều trại quá, Izumin rất thông minh, chắc chắn phát ra

      Trong bụi cỏ, đột nhiên có vài cái bóng đen lớn dần. Từ khi đến thế giới này, ta thực chưa bao giờ bị bóng đêm cùng đơn vây quanh như thế này. Cảm giác sợ hãi cứ lớn dần. Ta bắt đầu hối hận, bản thân có phải hay rất bốc đồng. Ỷ lại bản thân biết các tình huống trong truyện, nghĩ rằng mình ở bao người, nghiễm nhiên đem bản thân trở thành thần. Kỳ thực, nếu có quyền lợi của nữ vương ta cũng chỉ là nữ nhân bình thường

      Ta run rẩy che kín bản thân vào áo khoác dài, cảnh giác đánh giá xung quanh. Hai nam nhân tay cầm đuốc bỗng xuất , bọn chúng chính là cường đạo bị lạc đàn. Đột nhiên nhìn thấy trong đêm có hai người, cường đạo hơi sợ hãi. Khi phát chúng ta chỉ là nữ nhân mắt của chúng sáng lên, tràn ngập hứng thú. Ta trộm lấy chủy thủ người, nắm chặt. Bọn chúng nếu dám bước đến, ta nhất định bỏ qua cho bọn chúng. Bọn Cindy đâu? Vì sao chưa ra? Cảm giác bất lực dần dần xâm chiếm, ta cắn chặt môi dưới, ánh mắt vì gió lớn tạt vào mà đau đớn vô cùng

      Nam nhân cầm đuốc hất cằm, ý bảo tên bên cạnh tiến lên vạch khăn che mặt của ta. Ta lẳng lặng đợi đến gần, mới đột ngột hướng huy đao. Cường đạo bị bất ngờ kịp phòng bị, bị ta cắt mảnh trước ngực. Da cũng bị xây xước, dòng máu tươi xuất . Cảm thấy được đau đớn, dã tính tên cường đạo càng tăng thêm. Xô xát vài, ta cuối cùng bị bắt được hai tay, vô luận ta giãy giụa thế nào, đều tranh thóat khỏi nắm giữ. Trước lực cường đại của nam nhân trước mắt, ta mới nhận ra, bản thân giống như nhánh cỏ giữa rừng lớn, tránh thoát, chạy xong, cả người nóng rát đau đớn

      “Roạt” tiếng. Khăn che mặt của ta bị xé ra cánh thô lỗ, cả cổ áo cũng bị xé. Tựa như tầng bảo vệ cuối cùng bị đánh vỡ, bị hai tên cường đạo dò xét kiêng nể “Hắc hắc, tiểu nương da trắng trẻo nha. Chờ huynh đệ chúng ta lưỡng hậu, giáo cho ngươi biết cái gì kêu là ôn nhu”

      Nước mắt rốt cuộc nhịn được. theo gò má chảy từng giọt xuống cằm, xuống cổ. Ta rất tự đại, tổng cho rằng bản thân bị thương hại. Nỗ lực để bản thân bị tống tới Babylon, lại nghĩ tới bị hai tên cường đạo này vũ nhục. Sau khi hô hấp sâu mấy cái, ta hung hăng trừng mắt nhìn chúng, đình chỉ giãy giụa. Nếu thể thóat khỏi vận mệnh, vậy ta hảo hảo mà nhìn kỹ hai tên hại ta này. Ta thề, chờ lúc ta khôi phục tự do, ta nhất định đem bọn chúng bầm thây vạn đoạn

      Tên cường đạo cầm lấy cánh tay ta đột nhiên nhìn thấy ánh mắt tràn ngập hận ý của ta liền giật mình. Tức giận đột nhiên dâng lên, liền giơ tay lên ý muốn giáng xuống cái tát.

      “Trời a! Nữ nhân ngất này có mái tóc màu vàng!” Tên còn lại nhịn được ngồi xuống kéo ra khăn trùm đầu của Carol. Tên cường đạo cầm tay ta nghe thấy, cánh tay giơ lên liền dừng lại. Ta nhàng thở ra, ít ra cũng bị chịu đau lần này

      Tướng mạo Carol khác hẳn người thường khiến cho bọn chúng hứng thú gấp bội. chờ ta lấy cơ hội giãy giụa “Phốc” tiếng trầm đục, tên cường đạo cầm tay ta bỗng bị mũi kiếm cắm ngay trước ngực. như thể tin nhìn chằm chằm ngực mình, còn chưa kịp nhìn ai đâm , kiếm trước ngực bị rút ra. Cường đạo đau đớn kêu gào, nới ra cánh tay kiềm chế ta, hai tay ôm ngực ngã xuống. Thanh kiếm nhiễm huyết kia đột nhiên chém thẳng xuống vai phải , lực cơ hồ chém thành hai nửa. Tên còn lại sợ tới mức hét lên, xoay người muốn chạy trốn. Mấy tên binh lính đứng sẵn đó từ lâu, mấy thanh kiếm đồng thời hướng chém tới. Tiếng hét trong đêm đột nhiên im bặt.

      Izumin vẻ mặt hung thần, đứng trước mặt ta. Nhìn thấy , ta đột nhiên mất hết khí lực, mềm yếu ngồi cát, mặt ta cứng ngắc cử động được gì. Izumin ngồi xuống trước mặt ta, vỗ về mặt ta, lau má lệ ngừng chảy “Asisu, có việc gì”

      Nghe thấy thanh thuần hậu của . Trong lòng ta run lên, qua đôi mắt ngập nước, ta lăng lăng nhìn chằm chằm ánh mắt . Trong đôi mắt ấm áp màu nâu kia, ta như bị lạc mất chính mình.

      “Hoàng tử Izumin, sông Nile kiệt sức té xỉu, có thương tổn gì” Binh lính kiểm tra Carol rồi báo cáo cho . tiếng, nhàng mà đem ta ôm lấy, phân phó binh lính đem sông Nile về

      Dọc theo đường , ta hề hé răng, chỉ nhắm mắt lại “ là làm người ta yên lòng, chỉ cần lơi lỏng là các ngươi có thể chuồn mất” Trong thanh của Izumin có tia khẩn trương dễ nhận ra “Cường đạo đánh lén chúng ta, các ngươi nghĩ cũng nghĩ, hai nữ nhân làm sao ứng phó được. Nếu ta kịp thời đuổi tới… “Lời tiếp theo nuốt vào. Ta run rẩy lông mi, vừa rồi bị kinh hách còn chưa phục hồi lại tinh thần. Ta gắt gao bắt lấy quần áo của , giọng khóc nức nở

      Nhìn Asisu khóc nức nở trong lòng, tâm tình của Izumin cực kỳ phức tạp. Khi nhìn thấy Asisu bị tên cường đạo kia bắt lấy, quần áo cũng bị xé rách, lửa giận đè nén được. Cầm ngay lấy kiếm hung hăng đâm về phía nam nhân đáng chết kia. tức giận khi biết hai người chạy mất bị Asisu điềm đạm đáng trước mắt này đuổi tia dư thừa. chưa bao giờ có loại tâm tình này, Izumin cảm giác được Asisu có lực ảnh hưởng đến biết làm sao. Chẳng lẽ, Asisu?

      Trở lại trong lều trại, Carol tỉnh lại. Nàng oa oa kêu to, phục bản thân thế nào lại bị bắt lại. Izumin lạnh lùng nhìn chằm chằm nàng. “ sông Nile, đừng có nghĩ thử thóat lần nữa. Tính nhẫn nại của ta có hạn” . Đơn thuần Carol bị Izumin lạnh lùng dọa đến. Nàng quay lại muốn hỏi ta sao lại bị bắt lại phát ra mắt ta sưng đỏ. Làn da có nhiều chỗ bị trầy, Izumin lấy thuốc mỡ, nhàng giúp ta thoa. Ta cự tuyệt, dù sau khi khóc, lý trí của ta khôi phục ít

      Izumin tại sao lại tới đúng lúc vậy? Chắc chắn Ruka luôn trong chỗ tối mà theo dõi chúng ta. Cindy có kịp thời xuất cũng có thể hiểu. khẳng định là nhìn thấy thân ảnh của Izumin. Thực tế, ta quả được Izumin cứu. Ta phải nghiêm túc nghĩ phen, có nên hay tiếp tục tùy hứng chạy loạn ở cái thế giớ nguy hiểm này. Cầm lên cốc nước bên cạnh, ta nhàng uống cốc nước ấm, bắt đầu tiễn khách “Hoàng tử Izumin, ta muốn nghỉ ngơi”

      Nhìn Izumin ra khỏi lều trại, ta nghĩ để ý Carol, xoay người nằm xuống. Tối nay, ta quá mệt mỏi

      Ngủ thẳng đến nửa đêm, đột nhiên cảm giác được bên cạnh có người. Ta mở choàng mắt, ngồi bật dậy. Phát ra là Cindy quỳ mặt đất. Vẻ mặt tràn ngập tự trách, cầm tay thanh chủy thủ, hai vai bị đâm bị thương máu chảy đầm đìa. Ta chớp chớp mắt, đột nhiên thanh tỉnh, vội vàng lao xuống giường muốn cầm máu cho

      Cindy khuynh thân tránh ra, vẫn như cũ duy trì tư thế quỳ “Nữ hoàng Asisu, đây là thuộc hạ đối bản thân tự trừng phạt”

      Ta dừng lại động tác, chậm rãi ngồi xuống “Tình huống lúc đó ta hiểu , tình hình cũng phải do ngươi làm chủ” Động tĩnh trong lếu trại hề quấy rầy đến Carol, nàng vẫn như cũ ngủ im lìm. Phỏng chừng Cindy hạ mê dược

      bảo vệ ngài tốt, thuộc hạ đáng bị phạt” Cindy rút mảnh khăn trắng trong người buộc vết thương lại “Đáng ra thuộc hạ hẳn là phải đền mạng tạ tội, nhưng nữ hoàng vẫn chưa an toàn trở về Ai Cập, nên thuộc hạ chưa thể chết được” thuần thục buộc lại miệng vết thương “Xin hãy cho thuộc hạ sống thêm thời gian. Đồng dạng sai lầm, thuộc hạ tái phạm”

      Tối hôm nay, ta bị kinh hách quá nhiều. Nhìn vẻ mặt tự trác của Cindy, ta nổi giận mọt bạt tai vung qua. nhúc nhích, mặt xuất biểu tình vui vẻ chịu đựng. Ta tức giận càng tăng thêm, lại bạt tai ném qua “Nhớ kỹ, mạng của ngươi là của ta, cho phép của ta, ngươi được chết”

      Cindy kinh ngạc, nâng mắt nhìn về phía ta “Ta đem ngươi huấn luyện phải để cho ngươi vào chỗ chết. Trách nhiệm của ngươi là hảo hảo mà bồi bên người ta, bảo hộ ta an toàn” Ta hít sâu hơi, hạ giọng bình tĩnh

      Cindy trong mắt lóe ra cảm kích, tín nhiệm cùng tôn kính. cũng gì, chỉ cúi đầu sâu hơn. Ta hiểu ta vừa nhận được cúi chào lớn nhất. Lóe thân, thân ảnh của trong lều trại chợt tiêu thất

      ———————————————-

      Lúc này hoàng đế Angon nhận được tình báo nghiến răng nghiến lợi. biết àm Izumin ôm vào lòng hôm ấy chính là sông Nile. Bị xỏ mũi trắng trợn, Angon cam lòng mà la hét cấp dưới cho hả giận, hận thể lột da họ ra. Trong đầu linh quang chợt lóe, Angon nghĩ tới tuyệt chiêu. Nếu như để cho hoàng đế Menfuisu nghĩ rằng sông Nile nằm trong tay mà tới Atsiria, khi Menfuisu bị vây khốn ở Atsiria rồi Carol khẳng định trốn khỏi Hitaito, liều mạng mà lao vào vòng ôm của ta. Ha ha, mỹ nam tử trẻ tuổi kia ơi, hãy nhân cơ hội này mà chơi đùa với ta !

    2. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 24: Nàng đừng mơ tưởng rời khỏi ta
      Edit+Beta: Tojikachan
      (Beta ngày: 30/7/2013)


      Angon thoạt nhìn trong óc tựa hồ ngoài sắc-tình vẫn là sắc-tình. Kỳ thực, để ngồi lên ngôi vị vẫn phải có cái đầu thông minh. cố ý tung tin giả khiến Menfuisu bị lừa. Menfuisu bắt đầu hoài nghi Carol bị Atsiria bắt . Angon lại dùng vài câu ám chỉ khiến Menfuisu vốn thần hồn nát thần tính xác định được suy nghĩ của mình. chút do dự, trực tiếp mang theo quân đội vào thành Atsiria

      Cửa thành Atsiria chỉ cho phép Menfuisu mang tiểu đội vào. Còn lại chỉ có thể đóng quân ngoài thành. Hoàng đế Angon cả ngày chỉ biết tìm Menfuisu uống rượu, lấy Menfuisu say rượu mà vui thú. Khi ngẫu nhiên nhắc tới Carol lại chỉ mơ hồ vài câu. Menfuisu vô pháp khẳng định Carol có phải ở trong tay Angon hay , lại dám đắc tội . Mỗi ngày đều bị chuốc rượu say mèm. Mật thám tìm kiếm được cơ hội đột nhập vào thành để tìm sông Nile, nhưng lại thể nào xuống tay

      Còn bên kia…

      ————————————–

      Izumin mang hai chúng ta gấp rút chạy tới thủ đô Hitaito. Gần đây, Izumin tiếp tục điều diễn Carol. Ta có thể cảm giác được ánh mắt sáng ngời kia của thường thường nhìn ta. Ta cúi mi mắt, giả vờ biết

      Thời tiết càng ngày càng lạnh, ta và Carol che kín lấy người, nhưng quần áo Ai Cập vốn mỏng manh nên ngăn được hết giá lạnh. Còn ở thế kỷ 21, ta lại cực kỳ sợ lạnh. Mỗi khi đến mùa đông, tay chân ta như khối băng vậy. Ta nhàng hà hơi vào bàn tay để sưởi ấm. Ai Cập quanh năm nóng bức, cho dù là mùa đông, nhiệt độ bình quân của khí cũng chỉ có 13 độ. Chỉ cần mặc dày chút là có thể chống đỡ cái rét

      lâu cảm giác được hàn ý khiến tâm tình của ta cũng đông lạnh bình tĩnh vô ba. Izumin cảm giác được ta hơi lạ, muốn lại thôi. Ta cũng quan tâm . thực tế, ta và Carol cũng dần ít chuyện với nhau . Ta bắt đầu , vì sao ta muốn theo bọn họ

      Gió Bắc thổi vù vù thổi lạnh thấu xương, tuyết bắt đầu rơi . Ta mở to hai mắt, nhìn núi phủ đầy tuyết hoa, đột nhiên nhớ lại. Nhà của ta ở vùng sông nước Giang Nam . Nơi đó bốn mùa rệt. Rất nhiều người thích liền viết thơ văn tán thưởng, bốn mùa Giang Nam đều xinh đẹp như thơ . Ta lại mãi nguyền rủa cái thời tiết đông lạnh hạ nóng. Thời tiết lúc nóng nhất là khi nhiệt độ đến 40 độ, bề mặt độ ấm chừng hơn 50 độ, hỏi ta vì sao? Ở thời đại kia. Nhà nào cũng trang bị điều hòa, thay vì bộ dùng ôtô cũng bị coi là hành vi xa xỉ. mặt đường nhựa nóng rực, đổ quả trứng sống lên cũng có thể có được món trứng trần ngon. Ta thử qua, trời nóng nguyên ngày ngây ngốc ở nhà. Luyến tiếc mở điều hòa? sao, ngươi chờ sáng mai mang thân hôi hám mà tắm

      Còn mùa đông ấy hả? Hôm nay mặc áo bông ngại nóng, ngày mai mặc áo nhung lông vịt lại cảm thấy đủ ấm. Mặt đường kết băng, vòi nước nước đông lạnh. Gió lạnh thấu xương cứ nhằm vào trong quần áo mà thổi. Đừng nhìn độ ấm tính thấp, nhiều lắm dưới O độ. Nhưng người phương bắc vốn quen với nhiệt độ dưới O độ nên chỉ kêu “Lạnh nhỉ!” rồi thôi

      Nghĩ tới trước kia đầy bất mãn, tâm tình của ta đột nhiên lại tốt lên. Xuyên đến nơi này, đây là lần đầu tiên nhìn thấy tuyết. Trang sức màu trắng phảng phất đều ánh lên. theo Izumin, tự nhiên ta lại có việc để làm. Đợi cho tình kết thúc, ta đương nhiên rời . muốn bị cảm xúc nhàm chán này ràng buộc, lại càng muốn gặp những cảm xúc đó nữa. Ta quay đầu hướng Izumin cười, né tránh ánh mắt nữa. Carol thấy tâm tình của ta tốt lên, nàng lại líu ríu ngừng tiếp tục

      Izumin đột nhiên dừng bước, Asisu rốt cục cũng tìm lại được nụ cười. Tuy nụ cười của nàng so với dịu dàng trước kia, lại cảm thấy xa cách hơn. Gió lốc sắp ngừng, Izumin ôm Asisu ngồi lưng ngựa tới thủ đô của mình. Mặc kệ nàng nghĩ cái gì, chỉ cần đến lãnh thổ của ta nàng đừng mong rời , dễ dàng như thế. Nữ hoàng Ai Cập Asisu, đừng mơ tưởng đâu hết

      Cửa thành thủ đô Hatusa ngay trước mắt. Ngẩng đầu nhìn tường thành cao lớn, Carol nhìn chung quanh đánh giá. Izumin lạnh lùng qua, cầm trụ nàng “Ngươi hết nhìn đông nhìn tây làm cái gì? Muốn chạy trốn ở đây cũng dễ dàng đâu” Vậy sao? Khóe miệng ta tràn ra tia cười lạnh, làm người ta mở mắt sau này sao có thể khiến người ta lùi lại vài bước chứ

      Phía trước, mấy mũi tên dài mang theo khói thuốc đột nhiên phóng tới, nó cũng giống như đạn mù ở đại , khiến người ta bị sặc khói. Đó là vũ khí của đội đặc chủng của ta. thể , người Ai Cập có tay nghề rất cao. Sương khói đó tuy rằng đơn sơ, nhưng lại rất hữu dụng, khi sử dụng liền tỏa ra làn khói dày đặc. Ta dựa theo kế hoạch, xoay người chạy hướng bên trái. Ở dó có Cindy tới tiếp ứng ta. Khi ta hạ quyết tâm chuẩn bị rời , ta bàn kỹ với Cindy. Đến cửa thủ đô cũng là lúc Izumin thả lỏng cảnh giác, đó là thời cơ tốt nhất. Ta muốn mang Carol . Thứ nhất, nàng là gánh nặng, thứ hai là vì nàng còn có cảnh phải diễn ở Hitaito. Ta muốn gặp lại cái quốc vương râu xồm kia. theo Izumin đường tới tận đây là cực hạn. Bây giờ ta thân ở Hitaito, trực tiếp chờ Hasan xuất

      Lần trước gặp phải cường đạo chịu vũ nhục khiến tự đại của ta thu liễm ít. Ta phải cẩn thận chút, cố gắng tồn tại ở trong xã hội chế độ nô lệ này, sống được càng lâu càng vui vẻ, càng tự do

      Izumin phản ứng cực nhanh. cấp tốc vọt tới chỗ ta vừa đứng, muốn bắt lấy ta nhưng lại dự đoán được ta sớm còn đứng ở chỗ cũ. Nhìn thấy ta càng ngày càng xa, đội đặc chủng tiếp tục bắn đạn mù lần thứ hai. Lần này lại giống như bom cay, tiếng sặc ngừng vang lên, mắt Izumin cũng bị kích thích ra nước mắt. bất chấp, rút ra trường kiếm tìm kiếm vị trí của ta. Vì ta nhanh chóng rời khỏi đó thành công nên ném áo choàng dày . Cindy thuận lợi tiếp được ta, ôm ta lên ngựa, vung tay lên lệnh cho đội đặc chủng lại ném loại đạn dược lúc đầu, nghênh ngang rời

      Lần thứ ba này có ít độc, tuy bọn lính kéo kín mũi nhưng lại biết loại thuốc này chỉ cần gặp da người là có thể phát tác. Izumin vốn luôn cảnh giác nên sớm ra lệnh cho binh lính cấp tốc lui lại. mũi tên dài cuối cùng bay vụt tới, lạnh như băng cắm phập ngay trước mũi chân Izumin, ngăn lại động tác của . mũi tên còn buộc cuộn giấy ghi hai chữ “thuốc giải”. Carol còn ở đó, ta muốn nàng cũng bị trúng độc. Tuy phải kịch độc nhưng nếu muốn bốc thuốc khỏi bệnh cũng phải cần thời gian. Nếu để nàng bị khổ, Menfuisu đau lòng

      Ánh mắt Izumin lóe lên. Vừa mới quyết định muốn giữ Asisu kia vĩnh viễn ở bên cạnh, nàng lại đào tẩu ngay dưới mắt . Khiến Izumin đoán được chính là Asisu bỏ lại sông Nile. Izumin lập tức triệu binh lính truy kích, nhưng tiếng ồn ào phía trước khiến phải dừng lại. Quốc vương Hitaito nhận được tin sông Nile đến cửa thành nên lệnh cho lập tức vào thành. Lúc này xảy ra chuyện ngoài ý muốn, mọi người đều nhanh chóng tiến lên vây quanh sông Nile để nàng bị cứu . Nhưng lại thấy hoàng tử Izumin ném sông Nile sang bên để định đuổi theo bọn quấy rối kia. Mọi người đều nghi hoặc nhìn về phía vị hoàng tử kiêu ngạo của họ, vì sao lại lẫn lộn đầu đuôi

      Izumin đột nhiên tỉnh ngộ, tin tức có Asisu trong tay, hề cho phụ vương cùng người khác biết. Từ khi nàng ngã vào trong lều trại, chỉ có mấy người thân tín biết được chuyện này. Tại bản thân hoàn toàn tính sai.

      Izumin bụng đầy tức giận, sau lúc suy nghĩ, lạnh lùng cầm chặt lấy tay sông Nile vừa ăn xong giải dược, kéo vào hoàng cung

      “Ồ, sông Nile, ta chờ ngươi lâu. Từ lần ngươi bị hoàng đế Menfuisu cướp , cả lãnh thổ ở bờ biển cũng bị mất , ta luôn muốn báo thù này” Quốc vương Hitaito ánh mắt mê đắm cùng với Izumin hề giống nhau

      lâu gặp, ngươi cũng lớn hơn rồi. hoàng kim, tại các quốc gia tranh nhau đoạt ngươi về tay đấy, ngươi có biết ?” Đaị hồ tử quốc vương nâng lên tóc của Carol “Nghe ngươi còn có năng lực đoán trước tương lai nữa. Ha ha ha, quốc gai này cũng cần ngươi đó”

      Nhìn trước mắt da thịt trắng noãn, mắt càng sâu thêm. Cầm lên tay bé của Carol, nhàng mà cảm thụ da thịt mịn màng của nàng. “Mm, đôi tay bé trắng noãn quả nhiên giống với nước ta”

      Carol cực kỳ ghê tởm, nàng phen hất tay ra, rống to “Hãy buông ta ra!”

      Izumin thở dài, tay kéo Carol ra phía sau “Phụ vương, con đường mệt mỏi, xin phép người cho con lui ra”

      Quốc vương râu xồm bắt được Carol, trong lòng cực kỳ cao hứng. Con vừa mới trở về, cũng phải nghỉ ngơi cho tốt. Izumin kéo Carol về cung của “Mura, thay quần áo cho sông Nile” Carol sống chết chịu, nàng sao có thể mặc quần áo Hitaito chứ. Tâm tình Izumin vốn cực kém, nhìn thấy Carol lải nhải, lại càng thêm phiền chán vô cùng. cầm chặt lấy tay Carol, trực tiếp dìm xuống bồn nước. Nước ao lạnh như băng khiến Carol run rẩy đông lạnh

      Nhìn Carol chật vật, Izumin lạnh lùng cười “Thân thể ngươi vừa bị thương, nếu thay quần áo sinh bệnh đấy” Carol mềm yếu ngồi dưới đất, cả người có chút khí lực. Izumin quát tiếng “Mura, nhanh lên, ta muốn đem nàng ta tới yến tiệc tối nay”

      Thắng lợi vừa rồi hề khiến tâm tình Izumin tốt lên chút nào. Nếu là trước kia, có thể chinh phục được bé quật cường như vậy khiến cực kỳ vui vẻ. Những cứ nghĩ đến tóc đen thanh diễm kia lại cho “kinh hỷ” như vậy, oán khí trong lòng Izumin tan nổi. từng, nàng mềm mại rúc vào trong lòng khóc , từng, cho rằng trong lòng nàng cũng có dấu vết của . Nhưng nàng lại được cách tuyệt diệu như vậy, có phải tức là trong lòng nàng hề có vị trí của ? Nhìn hai tay mình từng ôm lấy Asisu, Izumin lại gắt gao nắm chặt hai tay. Nàng đừng nghĩ rằng nàng làm lòng ta xao động là có thể rời dễ dàng như vậy. Ta khiến cho nàng biết , muốn rời ta , là chuyện hề dễ dàng!

    3. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 25 : Gian thương Carep treo đầu dê bán thịt chó
      Edit+Beta: Tojikachan
      (Beta ngày: 30/7/2013)


      khí yến hội Hitaito cực kỳ vui vẻ, chỉ có Carol bị quốc vương râu xồm kia soi mói nên thể nào nuốt trôi, Asisu đột nhiên rời khiến nàng giật mình. Dù nàng hiểu nếu mang theo nàng Asisu làm sao trốn được. Nàng luôn tin tưởng người chị vốn luôn dịu dàng quan tâm tới nàng tới đón nàng. Nhưng phải phối hợp thế nào để trốn nàng nghĩ ra nổi?

      Nhìn Carol trầm tư, quốc vương râu xồm ở nơi cao cao tại thượng càng nhìn càng thích. Lấy cớ kính rượu, chạy đến trước mặt Carol sờ mặt nàng. Carol căn bản giãy giụa vô dụng, cuối cùng bị ôm vào lòng..

      Izumin có chút phức tạp trong lòng. Nguyên bản muốn cưới tóc vàng này làm hoàng tử phi, làm như vậy chẳng những khiến cho Ai Cập bị đả kích mà còn có thể mang lại cho mình và quốc gia ít ích lợi. Hơn nữa, cũng có hảo cảm với Carol. Nhưng giờ, cả thể xác và tinh thần đều bị quay đầu kia hấp dẫn. Giao sông Nile cho phụ vương cũng tốt. Chỉ cần là vương thất cưới Carol hiệu quả đều giống nhau. cúi đầu trầm tư, để ý tới quốc vương cầm chén rượu ép Carol uống

      Nhưng vương hậu và công chúa Mitamun lại vô cùng khó chịu. Vũ nữ tóc vàng lai lịch này chẳng những khiến hoàng đế Faraong mê mẩn mà ngay cả quốc vương Hitaito cũng buông tha. Hai nhìn nhau, đồng thời hành động. Vương hậu bưng bầu rượu lên rót rượu cho phu quân. Công chúa Mitamun lôi kéo Carol sang bên, bắt nạt nàng vài câu. Công chúa Mitamun chút cũng lưu tình, rất đáng giận, Menfuisu mà cưới Asisu thôi, sao người thắng lợi lại là tầm thường này chứ. Asisu vô luận là tướng mạo hay địa vị cũng đều cao hơn Mitamun, thua trong tay như vậy, nàng còn có thể nhận. Nhưng này trừ bỏ bề ngoài giống ai vô luận là tướng mạo hay khí chất cái gì cũng bằng nàng. Vậy bọn đàn ông ai cũng coi Carol là bảo vật, còn Carol có kiến thức phong phú, có năng lực tiên đoán tương lai. Hừ! Chỉ là con bé con mông ngực. Nhìn ngực nàng ta chẳng khác gì tường thành Hitaito hết, Menfuisu mà chạm vào chỉ sợ đau. Càng nghĩ càng giận, Mitamun thuận tiện hung hăng trừng mắt Carol thêm mấy lần

      Carol bị kinh hồn đầu tiên là bị quốc vương Hitaito sờ mó, sau đó lại bị công chúa Mitamun bắt nạt. Nang , rốt cuộc khi nào nàng đắc tội với cả gia đình này này, cơ hồ người cũng nhìn nàng thuận mắt. À, trừ bỏ ông chú râu xồm quái đản.

      Yến hội tàn, thủ hạ Izumin lập tức báo cáo, bọn họ điều tra được Menfuisu đường đến Atsiria. Carol hoảng hốt, nàng liều lĩnh chạy ra ngoài, muốn cứu người khỏi tên hoàng đế tàn bạo nhất lịch sử.

      Carol nước mắt giàn giụa, hô to “Đừng Menfuisu, ta ở Hitaio, chàng đừng Atsiria! Ta ở đây, chẳng lẽ chàng biết sao?”
      ——————————————-

      Angon gần đây hình như chỉ sợ đối đãi Menfuisu chu toàn. Nguyên bản chỉ là muốn dẫn bé con tóc vàng kia đến cửa. Nhưng khi nhìn thấy người đàn ông trẻ tuổi này trong lòng càng ngứa. Tròng mắt vừa chuyển, cho Menfuisu rằng quả nhặt được tóc vàng sa mạc Arab. Khi cứu nàng, thấy vai trái nàng có vết thương do bị sư tử cắn lành hẳn. Càng , càng khoa trương, ba hoa cần nộp thuế.:?

      Menfuisu vừa nghe, vẻ mặt vui sướng liền ra. ra hoàng đế Angon phải bắt Carol mà là cứu nàng, là ân nhân của Ai Cập. Vài ngày nay toàn uống rượu trừ bữa, rốt cuộc cũng đợi được tin tốt. Menfuisu vui mừng uống từng ngụm từng ngụm rượu ngon của Atsiria, trong lòng mang theo thấp thỏm muốn nhìn thấy Carol bình an. Đột nhiên, cảm thấy bất thường dâng lên, mới biết rượu có vấn đề. ra Angon cho mê dược vào rượu, hạ mê toàn bộ binh lính)

      Angon có chút khó chịu, quân đội Ai Cập ngoài thành vốn tưởng chỉ cần hơi là bắt được hết, ai ngờ bọn họ lại được huấn luyện rất tốt, tính cảnh giác cũng rất cao. Phát vài ngày sau thấy Menfuisu ra bắt đầu rục rịch. Chắc chắn Angon bắt hoàng đế của họ, nhưng ai dám mạo hiểm tính mạng của hoàng đế để tấn công

      Nhìn thấy Menfuisu mệt mỏi, Angon cực kỳ đắc ý. Vị Faraong trẻ tuổi này ngày thường ngạo khí rất cao, nhưng bây giờ lại vô lực để đối ngịch với . Cái gì mà công bằng quyết đấu chứ, làm quốc vương phải nghĩ, có thân cường tráng ích lợi gì mấy? càng ngày càng làm càn, ngửi tóc Menfuisu, còn sờ soạng chân , say mê thôi (Tojikachan: đồ biến thái!). Menfuisu ghê tởm muốn tránh ra, Angon lại càng hứng thú. Minue rất lo lắng, hoàng đế đâu thể chịu được vũ nhục kiểu đó. cắn răng đâm chủy thủ vào đùi, miễn cưỡng thanh tỉnh, che chở Menfuisu bất tỉnh nhân

      Angon nhìn hành động của Minue, hề tức giận mà còn ha ha cười to. Mỹ hoàng đế này nếu ta mà muốn sao thoát được, ngay cả tóc vàng đặc biệt kia cũng đừng hòng thoát khỏi tay ta. Hai mỹ nhân này khi cùng ở giường, ta lập tức tiến đến

      Đến đây , chạy nhanh tới Atsiria ! Ta chờ ngươi đó, hoàng kim! Hahaha!

      ———————————————-

      Trong đại sảnh, vô số thương nhân chạy tới dâng lên hàng hóa lễ vật mừng tân hôn của quốc vương Hitaito. Izumin và Mitamun cũng đến đó. Carol tự nhiên thành nhân vật chính. Nàng thân bất do kỷ bị đưa đến đại sảnh

      “Phu nhân xinh đẹp mặc bộ đồ này trông như thế nào?”

      “Những thứ chúng tôi mang đến đều là trân bảo đáng quý. Mời xem qua”

      Tất cả trân bảo, Carol đều nhìn lấy cái. Trong lòng nàng chỉ nghĩ đến an toàn của Menfuisu. Quốc vương Htaito mặt đầy râu kia biết muốn cưới nàng thành vương phi thứ mấy trăm nữa, Carol càng nghĩ càng thấy ghê tởm thôi. được, ta nhất định phải trốn. Menfuisu, chờ ta, ta nhất định đến tìm chàng

      lúc nàng vắt óc nghĩ phương pháp chạy trốn giọng ở bên cạnh vang lên “Tấm vải này như thế nào?”

      “Ta cần!” Carol có chút chán ghét, làm gì đánh gãy suy nghĩ của ta chứ

      sông Nile, chúng tôi phụng mệnh nữ hoàng Asisu tới cứu ngài”.

      Carol chấn động “ ?” Lập tức nàng an lòng, chị Asisu quả nhiên bỏ ta lại. Nàng lập tức quay đầu lại nhìn thương nhân nọ. Chỉ thấy lão nhân khoảng 50, 60 tuổi này che kín gần hết mặt mũi, chỉ lộ ra đôi mắt có quang mang giả dối.

      sông Nile, xin hãy giả vờ xem vải, kẻo bị hoàng tử Iuzmin và công chúa Mitamun phát ” Thương nhân nhanh chóng ngăn lại kích động của nàng.

      Carol dè dặt cẩn trọng quan sát Izumin, lựa chọn vải dệt hôn lễ, còn Mitamun nhân cơ hội này mua hết những châu báu mà nàng thích

      “Hoàng đế Menfuisu nghĩ ngươi bị hoàng đế Angon bắt di, nên tới Atsiria cứu ngươi, bất hạnh rơi vào bẫy của ” Sắc mặt của đột nhiên khó chịu, dừng chút “Chúng ta nhận được lời nhờ của nữ hoàng Asisu, cứu ngươi ra”

      thương nhân, Carep chỉ muốn thứ duy nhất, đó là lợi lộc. Có tiền có thể sai khiến cả quỷ mà. khắp nơi, bách thông thạo nên được hoàng đế Angon giao cho nhiệm vụ mang Carol tới Atsiria. Nào biết rằng, còn chưa vào cửa thành Hitaito bị tên đàn ông ngăn lại. Vị nữ hoàng lãnh diễm Asisu kia còn ném số vàng lớn cho , bảo nghĩ biện pháp cứu sông Nile ra. Cùng cái nhiệm vụ mà có những hai phân tiền công. Carep thích nhất như thế

      Vừa mới vào thành, nghe được tin quốc vương Hitaito muốn cưới sông Nile. Vì thế liền thuận theo tự nhiên lẫn vào đội ngũ thương đội. vốn là thương nhân, tức là trừ bỏ buôn bán, hề nghĩ gì đến việc khác. Nhưng vừa mới tiếp xúc với nữ hoàng Asisu vài ngày, Carep bắt đầu có chút mất hứng, phát Hasan – người mà nuôi dưỡng từ đến lớn – trở nên rất lạ

      Thằng nhóc này bình thường rất nghe theo lời , nhưng từ khi gặp nữ hoàng Asisu, cứ như là tìm được tri vậy, suốt ngày cứ chạy mất tăm mất tích. Hừ, Hasan là trợ thủ đắc lực của ta, ai cũng đừng hòng cướp . Carep xua những suy nghĩ miên man trong đầu, tiếp tục động viên Carol “ sông Nile, ta là người sùng bái ngươi. Ta vì muốn giúp ngươi nên mới đến đây. Nếu ngươi muốn rời ta nhất định nghĩ biện pháp giúp ngươi”

      Carol cực kỳ kích động, người tốt “Nhưng thành thị bị bao bọc bởi tường thành cao chót vót, trừ cửa thành ra có đường nào khác”

      Carep mỉm cười “Ta có giấy thông hành thương nhân”

      “Cái gì? Đem ta giấu ở trong rương?” Carol kinh ngạc quá độ, giọng hơi cao lênua67.

      Carep giật nảy mình “Suỵt, sông Nile, hoàng tử nhìn sang hướng này”

      Sao? Carol mặt trắng bệch. Vốn ở dưới mắt Izumin mà giở trò quỷ đủ khẩn trương, giờ lại vừa vặn bị bắt, vậy làm thế nào bây giờ? Izumin cầm đống châu báu tới, sông Nile có chút kỳ quái. Nàng làm cái gì?
      “Tối nay chúng ta đón ngươi” Carep cung kính đưa lên vải dệt ”Thỉnh xem qua, vải dệt này từ phương Đông tới, rất trân quý”

      Carol cứng ngắc, liên tục cự tuyệt “ cần, ngươi mang ” Giọng run run kém chút nữa lộ ra khẩn trương của nàng

      Izumin nhìn thấy tình cảnh như vậy, hơi bật cười. Chỉ là thương nhân mà lại có thể bức nàng thành như vậy, nàng đơn thuần. tự chủ được, Izumin lại nghĩ tới giống người thường kia. Tình quả rất thần kỳ, vô luận là lúc nào, cũng đều nghĩ tới bóng người xinh đẹp ấy

      Mitamun cũng phát ra Carol thất thường. Nàng có chút khinh người trai, cần để ý tới có giáo dưỡng kia. Chọn cái gì cũng có thể xấu mặt, quá mất mặt”

      Nghe thấy Mitamun cũng chú ý đến chỗ này, Carol mặt càng thêm trắng bệch. mặt xuất tia khác thường đỏ ửng. Izumin thấy nàng có chút thích hợp, liền xua thương nhân , triệu y quan đến mới phát , ra Carol bị chút cảm mạo. Nước ao lạnh như băng quả nhiên khiến Carol vốn ốm yếu giờ sinh bệnh

      Carol dám gì, uống thuốc xong, yên lặng nằm giường khóc. Mặc kệ bon họ ép buộc như thế nào, chỉ cần nàng muốn chạy trốn nhất định làm được. Menfuisu, ta rất nhanh tới. Lần này, đến lượt ta tìm chàng. Chàng nhất định phải bình an vô .

    4. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 26 : Hasan và ta
      Edit+Beta: Tojikachan
      (Beta ngày: 10/8/2013)


      Trong gian nhà bình thường, ta ngẩng đầu ngẩn người nhìn ngọn đuốc. Lúc này đêm khuya, vậy Carol và Hasan cũng bắt đầu tiến hành kế hoạch trốn . Muốn trốn khỏi tay Izumin, trừ bỏ kế hoạch tinh vi ra vận khí cũng chiếm rất lớn. Ít nhất, bản thân Carol là như thế

      Ngày đó, ta cùng đội đặc chủng phối hợp thành công thoát khỏi Izumin. Sau đó, chúng ta bắt đầu làm văn thư thông hành, thoải mái ra vào Hitaito. Tùy tiện phất tiền, thuê phòng ở nơi hẻo lánh, ngồi chờ Hasan

      Hasan là nhân tài mà ta luôn muốn thu phục. giống thanh niên ý chí đại, có thể văn có thể võ, tri thức uyên bác, hơn nữa lý lịch cá nhân lại cực kỳ phong phú. Chẳng những thông thuộc hết địa lý các quốc gia mà khả năng về sử dụng dược cũng là số . Ta cần . Nhưng làm thế nào để tiếp cận và khiến cho có ấn tượng về ta khiến ta phải nhức óc

      Trước cửa thành, chúng ta cản Carep lại. Ông già gian trá này mới đầu rất sợ hãi, nhưng khi ta ném cho đống kim tệ lại cười hà hà mà đồng ý Hasan ở lại chuyện với ta

      Ta phất phất tay, ý bảo những người khác tạm thời lui ra ngoài. Cindy lo lắng nhìn ta, ta kiên định lắc đầu. Hasan phải loại người ác ý tùy tiện đả thương người khác

      Nhìn thấy trước mắt này rất thoải mái và thân thiện, Hasan mới đầu có điểm co lại, rồi đứng ngồi yên. Trong khoảng thời gian này cũng biết là gặp phải vận gì mà gặp phải hoàng đế Angon, giờ lại gặp hào phóng này. từ được Carep nuôi lớn, luôn có thói quen bám theo ông già vô số khuyết điểm này. hiểu ông ta là kiểu người chỉ biết đến tiền mà quan tâm đến người khác, nhưng từ trước giờ chưa từng bị ông ta bỏ lại thế này

      Hasan có khuôn mặt hẹp dài, trong đôi mắt dài là đủ các loại cảm xúc. Ta tận lực điều chỉnh khuôn mặt biểu ra ôn hòa, với “Hasan, ta là nữ hoàng Ai Cập Asisu” Hasan chấn động, đôi mắt mở to. Sao nữ hoàng Ai Cập lại đến Hitaito chứ, sao lại muốn gặp

      Ta biết nghi hoặc, chẳng phải là vì tìm ngươi sao, thuận tiện du sơn ngoạn thuỷ chút. Ta mỉm cười, nỗ lực cười “Ta muốn nhờ ngươi hỗ trợ. sông Nile của chúng ta bị bắt đến Hitaito, ta muốn nhờ ngươi cứu nàng ra”

      Hasan trong lòng nghi ngờ quá nặng. theo bản năng mị mị mắt, muốn nhìn ra nội tâm của trước mặt. Chuyện sông Nile ở Hitaito chỉ có hoàng đế Angon biết. Nếu , Angon thể bảo Carep lừa sông Nile tới Atsiria. Nữ hoàng Ai Cập làm sao biết được tin này?

      “Ta luôn ở ngoài nước, luôn du lịch mình, ngẫu nhiên phát được hành tung của hoàng tử Izumin. Qua vài ngày điều tra, ta mới biết được sông Nile bị bắt . Lúc này, hoàng đế Ai Cập đến Atsiria. Ta đem tin này truyền tới, hy vọng quân Ai Cập có thể sớm lui lại. Nếu…” Ta cố ý dừng chút. Hasan quả nhiên rất phối hợp ngẩng lên nhìn ta. “Nếu ngươi có thể giúp chúng ta cứu sông Nile, ta hậu tạ các ngươi rất nhiều” chỗ nào có ích lợi là Hasan đầu tư, cho nên trước mắt, ta chỉ có thể làm quen bằng cách này. Nếu trực tiếp cho , chẳng phải là dọa người ta sao

      sông Nile là kiêu ngạo của Ai Cập chúng ta. Giờ đây, nàng càng thêm trân quý, bởi vì nàng còn có phần ba quyền kế thừa. Vương quốc Hitaito tính toán rất lợi hại, ta muốn bọn chúng đạt được ý muốn” Nghe đến đó, Hasan liền hiểu . Vị nữ hoàng này chỉ là muốn cứu sông Nile, biết gì về giao dịch của Carep với hoàng đế Angon. Nếu như vậy đáp ứng nàng có ngại gì đâu. Vấn đề là sau khi cứu sông Nile ra, bọn phải mang nàng tới Atsiria, lúc đó nữ hoàng Ai Cập tha cho bọn

      Nhìn Hasan chớp động lông mi, ta hiểu sợ hãi sau khi hoàn thành giao dịch với Angon, ta trách tội họ. Kỳ thực chuyện này cũng thể trách bọn họ. Dù sao, bọn họ vốn phải đem Carol tới Atsiria. Chỉ khác nhau ở chỗ tình huống bình thường là bọn họ cứu sông Nile ra, tình huống bất bình thường là bọn họ phải đem Carol sang Atsiria giao cho Angon

      Ta cười sông Nile trí tuệ vô song, Thượng Hạ Ai Cập đều bội phục và tôn kính nàng. Quyết định của nàng luôn luôn minh, nên nếu nàng có cầu gì, cũng mời Hasan tiên sinh trong tình huống cho phép, tận lực thỏa mãn nàng” Trực tiếp cho ngươi kim bài miễn tội, có câu này các ngươi cần lo lắng nữa rồi. sao cả, đến lúc đó có chuyện gì cứ hướng Carol mà đổ lên thôi, ngươi cái gì ta cũng đều tin

      Hasan có ấn tượng vô cùng tốt với Asisu, này khoan dung trí tuệ, hề có chút ngạo mạn của vương giả. Đôi khi, thậm chí cảm thấy Asisu có thể nhìn thấu nội tâm , nhanh chuẩn xác đoán được ý nghĩ của

      thực ra, ta cũng có chút kinh ngạc. Hasan quả nhiên là nhân vật có nét đẹp nội tâm. Điệu thấp mà chớp mắt, che tài hoa rất sâu. có kiến thức rộng rãi, có rất nhiều suy nghĩ cùng ta mưu mà hợp. cùng với , ta cảm thấy vô cùng thoải mái. Nhìn Hasan mới đầu cẩn thận giờ trở nên dễ gần, ta biết, ít nhất ta và khởi đầu tốt

      Emi và Betty luôn ở phía sau ta. Các nàng đối với nghiên cứu dược vật cực kỳ có thiên phú. Sau khi ta bày ra kế, Emi bắt đầu quấn quýt lấy Hasan, cùng trao đổi các ý tưởng. Emi với kiến thức thế kỷ 21 mà ta đưa cho, nàng có chút khinh thường mấy người hành nghề khuân vác như thương nhân. Nhưng khi Hasan đưa ra các ý tưởng tuyệt vời nàng mới bị rung động, mới thực thích Hasan. Hai người cuồng khoa học với nhau kết quả là ngừng thí nghiệm, ngừng thực ý tưởng của mình. khi có thành quả mới liền lập tức chạy tới khoe với ta, muốn ta cùng chia sẻ vui sướng với họ

      Ta dám bước vào phòng thí nghiệm của bọn họ chút nào. Mùi quái dị, màu sắc thuốc thử đáng sợ, cộng thêm ánh mắt chuyên chú cuồng nhiệt chớp giây nào của họ, nhìn thế nào cũng giống biến thái. Có lần, hai người họ hưng phấn quá độ, ăn độc dược ở trước mặt ta, độc tính phát tác khiến cơ thể run rẩy, bọn họ uống thuốc độc mà mặt lại cực kỳ hưng phấn. Sau khi uống giải dược vào lại thấy Hasan bỗng nhiên lăn đùng ra. Ta hoảng sợ chạy tới, lại thấy cười quái dị. Ta ngây ra, đầu đống quạ đen bay lượn. Quyết định, bao giờ vào đó nữa

      Carep có tới vài lần, lần nào cũng thấy vẻ mặt bất mãn của . Thiếu Hasan-trợ thủ đắc lực, tiến độ làm việc của giảm ít. Sau khi từ chỗ Hasan biết được thân phận của ta Carep lập tức ít tới hẳn. Trong mắt thường lóe ra tia oán hận, nhưng bị ta cố ý xem . Lão nhân tham tài, cho ngươi tuyệt bút vàng, coi như là tạ lễ vì dưỡng dục Hasan nhiều năm . Về sau, khi ta thu phục Hasan rồi ngươi còn lợi dụng được nữa. Ngươi chỉ biết lợi dụng thôi, có bao giờ quan tâm tới đâu, ta nhất định giúp Hasan được thoát khỏi ngươi

      Tin tức quốc vương Hitaito muốn cưới vương phi thứ mười truyền tới, ta có chút thích ứng được. Từ khi Kaputa chết, thế giới này biến hoá cũng quá nhanh . Nghĩ tới Carol bị râu xồm kia chiếm tiện nghi, ta có chút dở khóc dở cười. Izumin nghĩ gì vậy? hẳn là ngăn được lão phụ vương tinh trùng lên não kia chứ. Ta lắc lắc đầu, vứt ý nghĩ kia ra khỏi đầu. Nhưng nội tâm vẫn giấu được tia mừng thầm. Có lẽ, ở trong lòng Izumin cũng có chút hình ảnh của ta

      Carep hành động rất hữu hiệu. lấy thân phận thương nhân tham gia yến hội, đặt cho Carol đồ cưới, bán được hết kỳ trân dị bảo. Sau khi trở về, đem vài thứ hàng còn lại đóng gói cẩn thận, tùy thời có thể xuất phát. Mọi chuẩn bị, chỉ còn chờ Hasan giả trang thị nữ cứu Carol ra khỏi phòng giam, giả thành thầy thuốc và học trò, khỏi hoàng cung

      Hasan tâm lý vô cùng tốt, nếu gặp phải tình huống ngoài ý muốn cũng có chút khẩn trương hoang mang. Nhưng khi nhìn thấy Carol có chút run rẩy lo lắng, tâm địa vốn thiện lương của Hasan liền đành lòng. Nàng là bé quen được chiều chuộng như vậy, đổi lại là ai nữa vẫn nhịn được mà muốn bảo vệ nàng. Khó trách nữ hoàng Asisu bức thiết muốn cứu Carol ra

      Nhìn màu da và màu tóc của Carol giống với người dân tộc nào, Hasan cũng quá ngạc nhiên. Vị công chúa hoàng kim này làm có cảm giác mãnh liệt như nữ hoàng Asisu. Nữ hoàng vừa uy nghiêm vừa dịu dàng, xinh đẹp nữ tính, nàng luôn khiến người ta nhịn nổi mà chỉ muốn được ở bên nàng lâu hơn. giống sông Nile giống như viên minh châu xinh đẹp trân quý, khiến luôn muốn bảo vệ nàng, để cho kẻ khác mơ ước

      Hasan ngốc, hơn nữa tình thương và chỉ số thông minh đều cao như nhau. có thể cảm giác ràng Asisu có hứng thú với . Bỗng nhớ tới lúc nữ hoàng xinh đẹp ấy vì thấy điên cuồng thí nghiệm mà lộ ra biểu tình trẻ con đáng , đột nhiên lại cảm giác ấm áp trong lòng

    5. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương27: Thoát khỏi hoàng cung Hitaito
      Edit+Beta: Tojikachan
      (Beta ngày: 10/8/2013)


      thương nhân, Carep rất có suy tính. hiểu sông Nile dù có cải trang kiểu gì với đôi mắt xanh tóc vàng, nàng chắc chắn bị lộ. Như vậy cuộc trốn chạy khó hơn lên trời. chuẩn bị cái rương vốn đựng mỡ lợn từ tay thương nhân khác, để Carol trốn vào đó. Carol cũng thầm khen diệu kế. Sắc trời tối muộn, cửa thành sắp đóng cửa. Nhưng lúc này chạy trốn là thời cơ tốt nhất, Carep vì hoàng kim, chỉ có thể đem đao đặt đầu (ý cực kỳ mạo hiểm), liều mạng cũng phải .

      Trong hoàng cung, chuyện Mura bị đánh ngất bắt đầu truyền . Lúc Izumin biết được, trong đôi mắt nâu lóe lên tia quang mang, ai dám lớn mật như thế chứ, dám ở trong hoàng cung Hitaito cướp sông Nile . Linh quang chợt lóe, lập tức nghĩ đến Asisu. Chỉ có thể giữ lấy này mới có thể làm chuyện đó được

      Cuộc đấu bắt đầu, Izumin hạ lệnh, thâm cung chỉ có thị nữ mới có thể vào, sông Nile có khả năng thoát khỏi cảnh giác nghiêm mật, chắc chắn lúc này vẫn còn ở trong cung. Nếu đúng là Asisu động thủ nhất định nàng ở gần đây. Izumin đột nhiên có chút vui sướng trong lòng, có lẽ còn có thể gặp lại Asisu

      Quả nhiên lạc đà của Hasan và Carep bị binh lính ngăn cản. Carep bước lên cầu tình “Đại nhân tôn kính, có lỗi, bởi vì đồ đệ ta hồ đồ, quên mất các thứ đồ quan trọng” túi chứa hoàng kim lén lút được dúi vào tay binh lính.

      Binh lính thủ thành nhìn văn thư thông hành. “Chỉ có vải và dầu sao? Có giấu gì khác ?” Làm theo quy định hay theo ý muốn đây? Binh lính lén lút ước lượng khoản ngân lượng vừa nhận được, có chút vừa lòng

      có, chúng ta là thương nhân thành , có chuyện đó” Carep uốn lưỡi nghiêm mặt, cười đến mức các nếp nhăn đều nở hoa. dù sốt ruột cũng dám biểu lộ ra, chỉ có thể chậm rãi đối thọai với bọn lính

      Đột nhiên, hoàng cung bên kia đèn đuốc sáng trưng, tiếng ồn ào truyền đến. Vài tên binh lính nghi hoặc nhìn qua “Ủa? Cung điện xảy ra chuyện gì vậy? Sao ầm ầm thế nhỉ”

      Carep và Hasan kinh hãi trong lòng, Carol tránh ở trong hũ cũng bị dọa tái mặt lại, Izumin nhất định phát ra nàng mất tích

      Carep cười lấy lòng “Thực xin lỗi, chúng ta phải ngay bây giờ, có thể để chúng ta ?”

      “Tuy giấy thông hành có vấn đề… ” Tên binh lính nhận tiền chần chờ trong chốc lát. Xa xa tên binh lính khác hét lớn tiếng “Này, muộn rồi, phải đóng cửa thành ngay. Nếu muốn ra ngoài phải đợi sáng mai!”

      Carep sắc mặt đại biến, lôi kéo tay Hasan, liều mạng giãy nảy mắng to “Đều tại cái tên ngu ngốc này! Giờ tốt rồi! Ngày mai còn mua bán cái gì nữa?” vừa kêu vừa ôm mặt khóc lớn “Ông trời ơi, ta phá sản rồi, để ta chết cho rồi!”

      Bọn lính nhìn thấy bộ dáng đau lòng của Carep, có chút khó xử. Tên nhận tiền cũng có chút ngượng ngùng, đứng lên giúp đỡ “Cũng phải chuyện to gì, lão nhân này chỉ là vội vàng muốn ra khỏi thành, để cho ” Các binh lính khác đều gật đầu, ở nơi loạn thế này, ai cũng được sống yên ổn, cần gì phải khó xử người nghèo đâu!

      Vừa ra khỏi thành chưa được xa, Carep đỡ Carol ra “ sông Nile, hãy lên lạc đà. Chúng ta nếu muốn trốn sớm chút hãy đến chỗ các thương nhân tập trung. Nơi đó long xà hỗn tạp, hoàng tử Izumin dễ dàng tìm được” Carol hoang mang lo sợ, chỉ có thể tùy ý Carep an bày

      Izumin cảm thấy rất kỳ lạ, vì sao còn chưa tìm thấy sông Nile? Xem ra là có người giả trang thị nữ trà trộn vào và truyền tin ra ngoài. Asisu rốt cuộc làm thế nào để liên hệ với sông Nile? Mấy ngày nay đều trông chừng sông Nile rất cẩn thận, nhưng lại thể phòng bị được họ. Izumin lửa giận dâng lên. Chẳng lẽ vì Asisu ở trong lòng, nên lại trở nên hồ đồ như vậy?

      Nửa giờ qua , tin tức sông Nile mất tích truyền khắp thành. Binh lính thủ thành cảm thấy lạ lùng, liền cuống quýt bẩm báo tối hôm nay có người ra khỏi thành

      “Bao nhiêu người?” Izumin trong lòng kinh hãi

      “Hồi bẩm hoàng tử, hai người”

      điều tra hành lý chưa?”

      “Rồi ạ, chỉ có vải cùng dầu”

      Dầu? Izumin hiểu ra, sông Nile làm sao mà cải trang được, chỉ có thể sử dụng phương pháp này mới có thể chạy thoát mà bị ai nghi ngờ. “Chuẩn bị ngựa!” Izumin nhanh chóng ra đuổi theo “Ruka, ngươi cũng , sông Nile rất tin tưởng ngươi, khi thấy ngươi có lẽ chủ động gọi ngươi” Ruka liên tục vâng

      “Nếu phát ra bóng dáng của nàng, lập tức mang nàng trở về!” Izumin chần chừ chút “Nếu… nếu ngươi có nhìn thấy Asisu, liền lén theo nàng”

      Ruka gật đầu vâng lệnh. Trong lòng có chút mê hoặc, tựa hồ hoàng tử đối nữ hoàng Ai Cập động tâm

      Vó ngựa dồn dập vang lên đường ngã tư yên tĩnh, người dân xung quanh tò mò thôi, nhưng dám xem. Hoàng gia quá to lớn, người thường vẫn nên tránh xa. Mang theo quân đội, Izumin dẫn đầu. Ngồi lưng ngựa, hận ý trong lòng hề giảm. Asisu, đừng để cho ta bắt được nàng, nếu nàng rơi vào tay ta, nhất định ta lại cho nàng dễ dàng!

      Ngồi ở trong căn phòng , ta có thể cảm giác được tức giận của Izumin. Ha ha, hoàng tử, cứ truy . Ngươi lập tức phát bóng dáng Carol thôi, nhưng đó chỉ là tin tức ta cho người truyền ra. Tin rằng sông Nile giả kéo ngươi tránh xa đoạn thời gian. Chỉ cần Carol trốn vào trong thương đội, ngươi thể tìm ra nàng

      “Hoàng tử, theo lệnh ngài, đường hướng Ai Cập và Atsiria toàn bộ phong tỏa” Nghe được tin này, Izumin yên lòng ít. Kể từ giờ, hai này bị vây ở lãnh thổ Hitaito. nhanh chóng suy xét, phong tỏa đường, các nàng còn có phương pháp nào để thoát? Hình như vẫn có chỗ hổng, rốt cuộc là cái gì?

      Thương nhân, lạc đà, thương đội! Đúng rồi, bọn họ khẳng định tránh ở nơi tập trung thương nhân, cùng đội ngũ thương nhân qua biên giới. “Nơi nào có thương đội?” vừa giục ngựa vừa lớn tiếng quát hỏi thuộc hạ “Hoàng tử, bên cạnh chân núi có thị trấn, các thương nhân các nước đều tụ lại ở đó” tên thuộc hạ chỉ phương hướng.

      “Chúng ta lập tức tới đó” Izumin vung roi lên, hung hăng giục ngựa. Asisu, để xem các ngươi trốn được đâu “Bao vây trấn đó, tìm cho ra sông Nile, đưa tới trước mặt ta” mục đích của đó ràng, rất dễ phát . Chỉ khi tìm được Carol mới có khả năng tìm được Asisu

      Trong thương đội, Carol bao tóc gọn lại, cùng Carep nhanh chóng trà trộn vào. Mới vừa gặp chào thương nhân nọ, Carol còn chưa kịp thở hơi nhìn thấy đằng xa bụi đất mù mịt. Truy binh tới

      Carep nhanh chóng mang Carol đến lều trại, thay quần áo và khăn che mặt, mang khăn trùm đầu, trang điểm thành cậu bé. Hasan trước khi hành động điều chế thuốc để vẽ loạn lên mặt Carol. Thuốc này là do Asisu đặc biệt cầu muốn chế ra, còn dặn dò nhất định phải làm sao cho thấm nước. Hasan và Emi phải mất vài ngày mới nghiên cứu ra được. Tuy rằng thời gian bảo trì dài, chỉ nửa ngày là bị tẩy ngay. Nhưng nếu cứ cách nửa ngày bôi cho ông Nile lần có thể khiến nàng duy trì được làn da sẫm màu kia

      Izumin phóng tới chợ, trực tiếp huy binh vây quanh trấn “Tìm che mặt, hành lý cũng phải tra cẩn thận!” Mọi người chấn động, trễ thế này rồi mà hoàng tử Hitaito còn đến tận đây, biết xảy ra chuyện gì. Mọi người thầm, giọng bàn tán

      Carol bị Hasan kéo giả bộ đan sọt. Nhìn đống nan trước mắt, Carol có chút há hốc mồm. Nàng ở thế kỷ 20 được nuông chiều từ bé, đến cổ đại lại thành cái sành ăn. Đâu có phải làm việc nặng bao giờ, nàng nhịn được oán giận “Ta biết đan, làm thế nào bây giờ?” Hasan dở khóc dở người, này, biết nặng tiếng chút, tùy tiện đan là được”

      “Bọn ta tìm tân vương phi của nước ta, ai nhìn thấy mà tố giác, hoàng tử có thưởng!”

      Nghe thấy có thưởng, mắt Hasan sáng lên. Xem ra vị hoàng tử kia thực coi trọng bé này, biết nàng có mị lực gì lại có thể khiến cả nữ hoàng Asisu và hoàng tử Izumin trả số tiền lớn như vậy, phương xa Atsiria cũng vì nàng mà náo động. Nhìn thấy vẻ mặt Hasan, Carol thiên chân cũng trở nên khôn khéo. Nếu Hasan mà tố giác nàng nàng chỉ có thể ngoan ngoãn gả cho quốc vương Hitaito, chạy thế nào cũng thoát. Nàng dùng ánh mắt khẩn cầu nhìn Hasan, hy vọng bán đứng nàng

      Hasan nhất thời bị ánh mắt màu xanh kia hấp dẫn. Trong ánh mắt ấy rưng rưng, phiếm mảnh lệ quang. bé này còn , nhưng vẻ xinh đẹp bộc lộ ra hết. Đôi con ngươi màu xanh xinh đẹp kia tựa như bầu trời trong suốt. Vẻ đẹp như vậy giống người bình thường, khó trách có thể khiến các hoàng đế các nước như tre già măng mọc nảy ý đồ xấu. miên man suy nghĩ nữa, dịu dàng cười với Carol. Nếu đáp ứng Asisu thể bán đứng nàng. Cứ nghĩ tới vị nữ hoàng cho kinh hỷ vô hạn, chút do dự trong lòng Hasan rốt cuộc cũng tiêu tán. Đúng vậy! Nhân sinh khó gặp được tri kỷ. sao có thể phụ tín nhiệm của Asisu chứ

      Binh lính vây quanh khiến khí trong trấn khẩn trương căng thẳng. Đột nhiên, đứa trẻ bị ngã vào sông. Nước sông lạnh như băng giấu nổi đứa trẻ, đứa trẻ muốn khóc cũng khóc được, chỉ có thể giãy giụa bập bềnh nước. Carol từ trước đến giờ đều thuộc phái hành động, trực tiếp nhảy vào sông cứu đứa trẻ lên. Vừa được hít khí, đứa bé liền khóc váng lên. bờ, người mẹ sơ ý nhìn thấy đứa con mất tích. Nàng ôm lấy đứa trẻ, kích động cùng kinh hách khiến bà nửa ngày nên lời

      Carol an ủi “ sao rồi, thằng bé chỉ là bị uống mấy hụm nước, bị kinh hách”

      Người mẹ nghi hoặc ngẩng đầu “Thanh của ngươi? Ủa? Ngươi phải nam”

      Lúc này Carol mới nhớ ra thân phận mình, nàng sợ tới mức hoảng loạn chạy mất. Nguy rồi, nàng quên mất nàng chạy trối chết. Trong khi tâm hoảng ý loạn, nàng chạy loạn khiến Izumin chú ý. Nhìn thấy bóng dáng nàng có chút quen mắt, Izumin định gọi nàng lại. Đột nhiên thuộc hạ truyền tin tức đến, phát đội thương nhân chạy gấp rút, trong đó có trùm đầu.

      Nghe được tin này, Izumin liền vứt ngay nghi hoặc và ý định truy cậu bé kia, lập tức xoay người lên ngựa, hướng tới thương đội kia truy kích. Carol nghe được tiếng Izumin liền chân tay bị dọa gần ngã. Khi nàng biết có người giả trang mình chạy hướng khác, mới hiểu được Asisu an bày rất tốt. Nàng nhanh chân chạy tới bên cạnh Carep, cùng đợi hành động tiếp theo. Carep oán trách nàng nên cứu đứa bé, Carol cũng thèm so đo với , chỉ cười cười cho qua. Nhìn thiện lương này Hasan mới hiểu được vì sao hoàng đế Ai Cập thương nàng như vậy

      Nhìn ướt sũng, nhưng nước sơn mặt hề bị trôi mất. Hasan trong lòng vừa động. Asisu dặn dò bọn chế ra bột thấm nước, chẳng lẽ nàng sớm biết được tình huống tại? Nghĩ đến đây, Hasan bỗng thấy lạnh toát. Nữ hoàng này, sâu lường được

      đường tất cả đều là binh lính, nhưng Carep cũng tính đường bộ. dự định thuyền tới sông Gris Atsiria, sau đó chuyển hướng Ai Cập. Đương nhiên đây là lí do cho Carol để thoái thác. Nghe được Carep muốn đưa Carol về Ai Cập, nàng ngây ngẩn cả người. Menfuisu ở Atsiria, nàng sao có thể mặc kệ? Nàng mắt đỏ hồng, khẩn cầu Carep trực tiếp đem nàng đến Atsiria

      Nhìn Carol bị mắc mưu, Carep mặt ngoài giả bộ khó xử, đáy lòng lại ngừng cười gian. Nữ hoàng Asisu, ngươi nhìn , sông Nile muốn Atsiria, ta hề bức nàng đâu nhé!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :