1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[Đồng nhân nữ hoàng Ai Cập] TA LÀ ASISU - NGUYỆT PHƯƠNG PHỈ (83C) *ĐÃ HOÀN*

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 14.1: Tiểu khải rốt cục thương tiểu mạn
      Edit+Beta: Tojikachan
      (Beta ngày: 21/7/2013)


      Mặc kệ Izumin có dụng tâm gì, ta vẫn cảm kích . Dù là cha của thần tượng nhưng nếu quá đáng ta cũng nể mặt. mang chúng ta về tẩm cung, ta và Carol nghe thấy trong đám binh lính có giọng sông Nile, xin đừng lo lắng, thần nhất định nghĩ cách cứu hai người” Unasu quả nhiên trà trộn vào hoàng cung, cũng tệ, hiểu được là làm bại lộ thân phận của ta. nhưng chỉ kêu Carol, chứng minh ở trong lòng chỉ có Carol mới xứng đáng làm chủ nhân, còn ta nữ hoàng này cho tới bây giờ cũng hề để vào mắt

      Sau khi vào tẩm cung, Carol vẫn đứng ngồi yên. Nàng tìm được cuộn vải, dùng cây gậy xoay tròn, hơi dùng chút lực, làm gãy song chắn cửa sổ. Ở xa, hoàng tử Izumin lại đúng hướng này nên thấy được hành động của Carol, ngăn lại tiếng kinh hô của thuộc hạ. Thẳng đến khi Carol thành công bẻ gãy song chắn, mới lên kéo Carol lại.

      Tên binh lính kia tiến lên kiểm tra hàng chắn, phát phương pháp này quả nhiên rất hữu hiệu, bé cũng có thể sử dụng để vặn gãy. Izumin trong mắt ánh lên hứng thú, bé này quý giá, thông minh của nàng thực đáng ngưỡng mộ. Nhìn khuôn mặt Carol mang vẻ phong tình ngây thơ khác lạ khiến Izumin nhịn được ôm nàng vào trong lòng “Ta thích ngươi rồi đấy!”

      Carol hoảng sợ “Hoàng tử Izumin, ngươi đừng đùa nữa” Mặc kệ nàng phản kháng, nâng mặt nàng lên rồi hôn xuống. bưng trà vào phòng, Mira nghe thấy lời thổ lộ của hoàng tử Izumin, tay liền run lên. Khay trà thượng hạng kia lập tức rơi xuống đất choang cái. Ta sửng sốt lúc lâu, bắt đầu tràn ngập phẫn nộ. Đáng chết, dám coi ta thành cái vách tường hoa. Các ngươi muốn hôn cũng phải chú ý hoàn cảnh chút chứ?

      Mira khóc nức nở quay đầu rời . Izumin mất hứng vì bị quấy rầy, tiếp tục bắt buộc Carol. Đột nhiên, vừa nhấc đầu, phát ra có mặt của ta trong phòng. chút xấu hổ thoáng xuất mặt Izumin. ra ngươi quên mất tồn tại của ta. Xem ra, ngươi vẫn giống cha ngươi, vẫn có chút liêm sỉ.

      Izumin tùy tiện tìm cái cớ bỏ lại Carol ngẩn người, rời khỏi phòng. cảm thấy lạ quá, bình thường cũng hay ở trước mặt người khác mà hôn các , vì sao hôm nay lại cảm thấy được tự nhiên? Nghĩ đến vừa rồi hưng trí với Carol mà Aini lại chỉ coi như tồn tại, trong lòng Izumin đột nhiên dâng lên cỗ tức giận. Lúc mới gặp thấy nàng đối với hứng thú dò xét, còn tưởng rằng nàng thích , giờ xem ra căn bản là hề có chuyện đó

      Carol ôm đôi môi bị cường hôn, kêu “Menfuisu, ngươi mau tới cứu ta với” Ta chớp chớp mắt, ngươi rốt cục cũng nhận ra Menfuisu tốt

      ———————————-

      Ngàn năm trước có truyền thuyết

      Khi sao Thiên Lang mọc bầu trời Ai Cập, thiếu nữ có mái tóc vàng và đôi mắt xanh biếc xuất bên bờ sông Nile

      Đó chính là con của nữ thần vĩ đại nhất Ai Cập – thần Haby

      Tư thái của nàng giống như dòng sông Nile chảy, cực kỳ xinh đẹp

      Nụ cười của nàng khiến người mê muội

      sông Nile

      Mang đến cho Ai Cập ấm no và hạnh phúc

      thể , mị lực của Carol vô cùng lớn. Làm hoàng đế Menfuisu khi nhận được mật báo biết được nữ hoàng cùng sông Nile bị bắt đến Hitaito, các binh lính đều nổi giận khí thế bừng bừng

      sông Nile là thần thủ hộ của chúng ta”

      “Xin hãy cứu sông Nile!”

      “Nếu Ai Cập bị trừng phạt”

      Cả nước, cả thượng hạ Ai Cập đều tích cực chuẩn bị chiến tranh, ai nghĩ tới chuyện dừng cuộc chiến này lại. Càng làm cho hoàng đế Menfuisu nên lời chính là nữ hoàng Ai Cập Asisu cũng bị bắt . Khi tể tướng Imhotep bẩm báo có nhắc nhở hoàng đế trẻ tuổi Menfuisu rằng việc nữ hoàng cũng bị bắt cóc phải che dấu. Nếu , thực lực của cả Ai Cập bị người ta coi thường. Hơn nữa, nữ hoàng có thể linh thông được với thần linh, nàng là trong những vũ khí trọng yếu của Ai Cập. tại Ai Cập còn chưa ổn định, thể thiếu nữ hoàng Ai Cập

      Menfuisu nổi điên rất nhiều lần. Nước Hitaito vốn cùng Ai Cập thành lập minh ước vậy mà lại vô cớ bội ước. đáng giận!

      “Imhotep, chuẩn bị chiến hạm, tập kết tại cửa sông Nile!”

      “Minue, thầm điều chỉnh lại quân chiến, đừng làm kinh động đến Hitaito”

      Carol, vương tỷ, ta cứu các ngươi. Các ngươi là kiêu ngạo của Ai Cập, ta để cho bất cứ quốc gia nào vũ nhục các ngươi

    2. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 14.2
      Edit+Beta: Tojikachan
      (Beta ngày: 21/7/2013)


      Izumin gần đây cứ rảnh rỗi là xuất ở phòng giam chúng ta, có vẻ như thích thú với phản kháng quật cường của Carol. Như đoán được Carol nghĩ gì, vị hoàng tử tao nhã này vô cùng hứng thú “Khung cửa sổ thay bằng thứ khác bền hơn, dễ dàng bẻ gãy” vẻ lười nhác dựa vào ghế to đệm nhung “Ngươi vô pháp đào tẩu”

      Carol giống như đứa trẻ vậy, càng trói buộc nàng, nàng càng phản kháng, điển hình của thiếu nữ tuổi thanh xuân. Kỳ thực, năm nay Menfuisu cũng chỉ mới 17, tuy tính cũng thực trẻ con, nhưng vẫn thành thục hơn Carol. Hoàn cảnh sinh trưởng hoàn toàn bất đồng, độ thành thục cũng bất đồng. người sống trong cảnh cả ngày bị người ta ám sát, thiên chân là muốn chết

      biết là Izumin lớn lên kiểu gì? chừng cũng khác gì ta cho lắm. Ta 18, còn chắc cũng chưa đến 20 tuổi. Khả năng xử lý mọi chuyện của vô cùng lão luyện. Cũng là vương tử luôn cạnh tranh, phải trưởng thành sớm. giống ta và Menfuisu, sớm làm thái tử. nắm trong tay hết thảy, đều là dựa vào năng lực của chính mình mà có được.

      Đột nhiên thấy đau lòng. đứa như vậy phải sinh tồn trong hoàng thất, là khó khăn . Vương thất vốn có tình thân, phải ngừng mà nỗ lực mới có thể khiến cho cha và những người xung quanh thừa nhận tồn tại của . Nếu , cũng chỉ có thể giống như nước chảy bèo trôi, giữ được vận mệnh của bản thân mình. Thở dài hơi, ta nghĩ nhiều quá. Gặp được thần tượng, ta quá mức cao hứng, chân chính Izumin so với truyện tranh lại càng thêm chân . Từ thần tượng hư cấu đột nhiên lại biến thành thần tượng chân , ta cũng phải trải qua trận tâm lý mới cảm nhận được tồn tại của . Hoàn hảo, Izumin làm ta thất vọng. cũng giống Menfuisu, là vương tử trời sinh. Nếu dùng hình ảnh mặt trời chói chang để hình dung Menfuisu Izumin chính là ánh trăng ban đêm, sáng ngời, nhưng lường trước được. Ít nhất, ta cũng nhìn thấu được tâm tư kín đáo được che bởi bề ngoài tao nhã kia. Ở trước mặt Carol, công phu ngụy trang của quả thực rất giỏi, mặt luôn mang ý cười nhàn nhạt, giống như quan tâm đến nhất cử nhất động của Carol, nhưng ra có thể dễ dàng nhìn ra tâm tư của nàng

      Ha ha, cảm giác nhìn trộm cũng thú vị đấy chứ. Càng làm ta kinh ngạc chính là, hoàng tử thế nhưng ở dưới ánh mắt dò xét của ta lại có chút phản ứng gì hết. Nên trêu đùa Carol tiếp tục trêu đùa, nên hôn Carol tiếp tục hôn. Ta có điểm hoài nghi, có phải tồn tại của ta ở đây là vô hình hay ? Trừ bỏ thân phận Asisu mang đến hào quang ra tựa hồ ta vẫn là Tô Vinh – bình thường ở thế kỷ 21

      Izumin tự nhiên chút nào. tên Aini kia luôn im lặng nhìn . Vô luận đối đãi sông Nile như thế nào, nàng vẫn luôn duy trì bộ dò xét, hề có cảm xúc dao động, mặt cũng chút biểu tình, chỉ có đôi mắt kia là linh động yên tĩnh nhìn . còn tưởng rằng nàng là pho tượng.

      Izumin ràng lắm về này. Lẽ ra khi nhìn thấy hôn sông Nile, là tư tế Ai Cập, nàng hẳn là phải phẫn nộ xông lên ngăn lại. Đây là chức trách của nàng phải sao? Vậy mà nàng lại lẳng lặng ngồi bên, lời. phải nghĩ tới bắt Aini để tra khảo tra tấn, nhưng khi nhìn thấy cặp mắt sáng rọi sâu thẳm hấp dẫn kia, lại làm được. này có được khí chất cao quý mà sông Nile

      có chút buồn bực kéo Carol lại “Ngươi tại là nhân vật quan trọng đối với người Ai Cập, nếu ta lấy ngươi, có thể có được Ai Cập” Ánh mắt Izumin lóe ra dã tâm “Ta để ngươi thoát, ta muốn ngươi làm hoàng tử phi” Carol dàn giụa nước mắt cố giãy ra, luôn miệng “Menfuisu, mau cứu chúng ta với”

      Nghe được lời hùng hồn của Izumin, ta có chút vui. bé con chưa phải là hoàng hậu Ai Cập sao có thể là đại biểu của Ai Cập chứ? Izumin, có phải là ngươi suy nghĩ quá đơn giản vậy? Ta sở dĩ phối hợp với ngươi chộp lấy Carol chỉ là muốn nàng thuận theo tâm ý của bản thân, lại cùng Menfuisu giận dỗi. Ta đâu phải muốn thành toàn cho dã tâm của ngươi

      Cầm lấy lọn tóc, ta mất hứng chơi tiếp. Dù sao ta cũng muốn so đo với ngươi. Đến lúc đó, nhìn ngươi bị Carol mê hoặc đến hồn phi phách tán, thế nào ngươi cũng có tâm trí gì mà nghĩ đến chuyện xâm lược Ai Cập.

      Nàng rốt cục có biểu tình, khóe mắt hoàng tử Izumin nhìn thấy động tĩnh của Aini. Nhìn thấy nàng trong chốc lát nhíu mày, trong chốc lát nghịch tóc. biết là lời của có tác động đến nàng hay ? Tấn công chiếm Ai Cập, hay là để sông Nile gả cho ? Hoặc là, vì cả hai điều ấy? Nhìn dung nhan bình tĩnh của nàng, luôn có cảm giác bất an. Có phải rất coi thường các nàng ?

      —————————————-

      Nhận được tin Ai Cập sắp tiến công, quốc vương Hitaito rất khẩn trương, hoàng tử Izumin trấn an , bảo cần lo lắng. Bắt được sông Nile, có được vương bài này cần phải lo lắng

      Ở nơi khác…

      Ta và Carol cũng phát ra hoàng cung có điểm bình thường. Carol cực kỳ áy náy, nàng là sinh viên khảo cổ, điều muốn làm nhất đó là thay đổi lịch sử. tại sắp có chiến tranh, là do nàng và Asisu mà phát động, rất nhiều người cổ đại phải mất tính mạng, lịch sử nhân loại thay đổi. Ta vỗ vỗ vai nàng an ủi, ý bảo nàng nên lo lắng. bảo vệ cực kỳ chặt chẽ, chúng ta căn bản là có lối thoát. Ta ôm Carol, bên tai nàng “Cầu xin Mira giúp chắc là được”

      Carol lập tức hiểu ra. Mỗi khi nàng nhìn thấy Mira, đều ngừng thỉnh cầu thả bọn nàng ra ngoài. cho nàng biết mình đối Izumin hề có tình ý, rất muốn trở lại Ai Cập, nhưng Mira chỉ thờ ơ rời . Carol vô cùng ủ rũ. Ta mỉm cười, cần gấp gáp, nàng ta thế nào rồi cũng mang chìa khóa tới. Chỉ cần Carol tiếp tục muốn chạy trốn thoát ra được.

      Unasu vất vả mới tránh được binh lính để đến trước cửa phòng giam. Carol nhanh nhẹn, vừa giúp trông chừng vừa giục . Mira lúc này đột nhiên xuất . Khuôn mặt nàng ấy trắng bệch. Carol gấp gáp cầu xin ”Mira, cầu xin ngươi, hãy để bọn ta . Ta muốn ở đây” Unasu là người thông minh, nghe Carol vậy, dừng lại động tác tấn công. bé này khẳng định là người ái mộ hoàng tử Izumin

      Mira hơi do dự chút, rồi xoay người rời . Chiếc chìa khóa nằm đất nhất thời hấp dẫn ánh mắt Unasu.

    3. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 15 : Quyết chiến
      Edit+Beta: Tojikachan
      (Beta ngày: 22/7/2013)


      Ba người chúng ta trùm khăn kín đáo trong hoàng cung Hitaito. Ôm trong tay bình rượu lớn, ta và Carol giả làm thị nữ, Unasu giả làm người đưa tin qua đám thị vệ ở cửa đại điện. Hoàng tử Izumin vừa lúc đứng ở cửa, đưa lưng về phía chúng ta, bên cạnh còn có tên thủ hạ. Đột nhiên tên kia hô to tiếng “Các ngươi đứng lại!” Chúng ta cả kinh, dừng lại. Chỉ thấy đem văn thư từ tay Izumin giao cho Unasu, rồi cho chúng ta

      Carol nào có bao giờ trải qua trường hợp này, nên bị dọa chân như nhũn ra. Kỳ thực, mặt ta cũng trắng bệch, thực sợ quá. khôn ngoan của hoàng tử Izumin ta chỉ nhìn thấy trong truyện tranh, vạn nhất bị bắt lại, biết nổi giận lôi đình kinh khủng đến mức nào. Chúng ta ra cửa cung dọc theo con đường đến vách núi. đến phía trước lại phát ra ở đó có rất nhiều thuyền chiến của quân Hitaito. Muốn đến đảo Ship phải mất nửa ngày thuyền mới tới nơi. Unasu đề nghị, bằng chúng ta cùng bơi qua. Sắc mặt của ta càng trắng, thể nào. Tuy rằng ta có học qua vài khóa bơi nhưng cũng quá lâu rồi, khẳng định đủ lực để bơi đoạn đường xa thế này. Ta nhìn thoáng qua Carol, nàng có lẽ cũng làm được

      Chúng ta nhìn nhau lát, quyết định để mình Unasu . Nhưng chỉ mình làm sao có thể lặn được xuống đáy biển chứ

      Vài người đánh cá vừa khéo tới, nhìn thấy họ có vài cái túi bằng da. Ta kéo kéo Carol, khẽ chỉ. Carol linh cơ vừa động “Đúng rồi, chúng ta có thể dùng mấy túi da kia làm bình dưỡng khí. Ở Tây Nguyên tám trăm năm trước hoàng đế Mia dùng cách này để thoát khỏi kẻ thù”

      Carol khoe kiến thức khiến Unasu phục thôi. bé này xứng đáng là nữ thần phù hộ của Ai Cập. kìm lòng được liền quỳ xuống, cung kính hôn tay Carol, thỉnh nàng chờ. Xoay người hướng ta bẩm báo xong, rồi trộm mấy cái túi da

      Carol có chút mờ mịt “Asisu, ràng là ngươi nghĩ ra, vậy sao Unasu lại cảm ơn ta?”

      Ta cười yếu ớt gì. Dù sao tên Unasu kia tâm toàn bộ đặt lên người Carol, việc bỏ qua ta bình thường. Mệt còn nhớ lễ nghi cơ bản, nhớ được hướng ta bẩm báo, nếu ta còn tưởng chủ nhân Ai Cập đổi đâu! Kỳ thực ta cũng có chút tức giận, có chút uất ức. Nhưng ta vốn kiên trì làm cho người cổ đại này chú ý đến. Ta làm gì cùng tiểu nhân vật Unasu kia so đo. Ừ, chờ chuyện này chấm dứt, ta cũng phải chiêu mộ tử sĩ riêng của ta, tựa như Unasu vậy, trừ bỏ ta về sau, lời của ai cũng nghe theo. Trước kia rất lười nhác, giờ nên chuẩn bị tốt cho an toàn của bản thân

      —————————————————-

      “Hoàng tử, thấy sông Nile và tư tế Ai Cập đâu!”

      Hoàng tử Izumin thực giận dữ, vọt tới phòng ở của hai người, phát khóa cửa vẫn còn nguyên. ràng có nội gian. Đột nhiên nhớ đến, vừa rồi ở cửa đại điện, có hai bóng dáng người quen thuộc. Izumin tức giận đến xanh mặt, hai kia lại dám ở dưới mắt mà trốn, mà lại quá bất cẩn

      Trong cơn thịnh nộ, trong đầu lên bóng người thanh lãnh tuyệt diễm kia. Là chủ ý của nàng hay là chủ ý của sông Nile? Mặc kệ là chủ ý của ai, trước tiên bắt họ lại . Phụ nữ luôn chậm chạp, khẳng định chạy chưa được xa. Đường bộ có thủ vệ bảo vệ nghiêm ngặt, các nàng chỉ còn đường, đó là đường thủy. Izumin phân phó, tra lai lịch binh lính, khẳng định có người Ai Cập trà trộn vào. Sau đó mang theo số binh lính còn lại thẳng tiến bờ biển

      —————————————————

      Unasu rất nhanh chóng trở lại. Ta phân phó trực tiếp đội túi da lặn xuống biển. do dự nửa ngày, vốn muốn thế. Carol hiểu ý của ta, khẳng định hai chúng ta trốn thoát được, chỉ có thể để mình Unasu trốn , tìm được binh lính của Menfuisu rồi tính sau. Nhìn ra kiên trì của hai chúng ta, Unasu chỉ có thể nhận mệnh mình bơi qua Địa Trung Hải. mình tốc độ quả nhanh hơn, ta và Carol chỉ là gánh nặng của

      Trải qua hồi suy nghĩ, ta với Carol, phân công nhau hành động. Carol gật gật đầu, nàng dọc theo bờ biển hướng nước tới, còn ta dọc theo đường hướng đất liền đến

      Izumin hành động rất nhanh chóng. Unasu vừa mới nhảy xuống biển, liền đuổi tới nơi. Carol mặc váy dài, dáng người tướng mạo lại giống người thường nên rất nhanh bị phát . Trong tình thế cấp bách, nàng đành mặc cho số phận nhảy xuống biển. Izumin lên thuyền đuổi theo. lấy lưới đánh cá thả xuống, Carol thành mỹ nhân ngư.

      Ta rùng mình cái. Đoạn này ta chưa đọc, may mà ta nhảy xuống. Ta dè dặt cẩn trọng dọc theo con đường vào nội thành. Ta ra đến nơi hơi ngây ngốc chút, nhìn thấy cảnh chợ tấp nập. Sờ sờ túi tiền, bên trong chỉ có tiền vàng Ai Cập. Chắc vẫn được, biết có dịp nào đến đây nữa , thừa dịp bây giờ chơi thôi (O.O)

      có Carol tóc vàng làm bóng đèn, ta quả nhiên bị người ta chú ý. Điều kiện tiên quyết là ta phải che kín mặt mình. Binh lính trong thành gấp rút tìm kiếm ta, ai cũng nghĩ tới ta thế nhưng lại nghênh ngang lại trong chợ ăn vặt. Gì chứ, đồ ăn là để ăn mà, dù sao ta cũng nhàn rỗi. Ta cực kỳ nhàn nhã dạo quanh, thẳng đến khi Izumin sắc mặt xanh mét đột ngột xuất trước mặt ta (Tojikachan: Khổ thân )

      Nhìn cực kỳ thoải mái trước mặt, Izumin rất rất muốn bóp chết nàng. ở bờ biển tìm kiếm nửa ngày, cho rằng nàng cũng đào tẩu bằng đường biển, nào biết nàng lại ở chợ dạo. này đầu óc cấu tạo kiểu gì? Nàng cho rằng làm hại nàng sao? Nàng chỉ là tư tế bé, dựa vào cái gì mà có tự tin lớn như vậy?

      Nhìn vẻ mặt dĩ nhiên sợ đáng giận của trước mặt. Izumin cầm chặt cánh tay nàng về hoàng cung. “Ai…Aini!” Carol thấy Asisu lâu như vậy còn chưa bị bắt trở về, còn nghĩ rằng nàng chạy thoát được ra ngoài, nghĩ tới nàng lại bị bắt lại. Chỉ thấy Izumin rút ra roi dài, chút lưu tình quật xuống

      “A!” cỗ đau đớn đánh úp lại, ta nhịn được kêu ra tiếng. Đáng chết, ta nên khiêu khích vương tử nổi giận. Giờ tốt rồi, vừa thay Menfuisu bị rắn cắn, giờ lại tiếp tục thay Carol chịu roi. Có vẻ như chỉ cần ta ở đó, cuối cùng hay ho luôn là ta? Ta chịu khuất phục, miễn cưỡng đứng thẳng mình, căm tức nhìn chằm chằm Izumin

      Nhìn thấy vẻ mặt thống khổ của Asisu, đòn thứ hai vừa giơ lên Izumin hiểu sao lại đánh xuống. Carol chạy vội tới, gắt gao cầm cánh tay ngăn lại, thuận thế buông roi xuống. Nhìn trước mắt Aini dù chịu đau đớn nhưng vẫn cao ngạo cố đứng thẳng, con ngươi nghiêm nghị trừng hề chớp. Izumin trong lòng dao động, khí thế của này cường đại như vậy, nàng chỉ là tư tế thôi sao?

      May mắn, Izumin chỉ đánh roi. Cảm giác lưng nóng bừng, bị chảy máu. Nếu bị đánh thêm mấy roi nữa chắc chắn ta chịu nổi mà ngất xỉu. Xem ra thần tượng chỉ có thể ngắm, khi giáp mặt rồi, mới phát ra thực lực chênh lệch lớn đến thế nào. Izumin, ngươi dám đánh ta, chờ ta sau khi về nước, chúng ta tính toán ràng

      Lửa giận trong lòng dần lắng xuống, ta cố gắng ổn định lại tâm tình, chỉ lạnh lùng nhìn chằm chằm .

      “Hoàng tử Izumin, quân Ai Cập giờ qua địa phận đảo Ship” Izumin còn tâm tình ở lại căn phòng, lệnh cho thuộc hạ khóa kỹ cửa rồi vội vã .

      “Bệ hạ, hoàng tử Izumin, quân Ai Cập giờ ở trước mặt chúng ta”

      “Đến rồi? Hừ, hoàng đế Menfuisu, ta cho ngươi biết, ai mới là bá chủ biển!” Izumin đầy tự tin trực tiếp hạ lệnh ”Quân Ai Cập luôn tự hào về thủy quân thiện chiến của chúng, giờ ta cho chúng thấy thủy quân của chúng ta cũng giỏi kém”

      Vũ khí ở thời đại này hầu hết làm bằng đồng, luôn tạo ra thanh lớn. Ta và Carol tới gần cửa, lắng nghe thanh huyên náo bên ngoài. “Quân Hitaito giỏi về bộ chiến, giỏi về thủy chiến” Menfuisu đứng ở đầu thuyền đánh giá. Song phương đều cố gắng nắm lấy nhược điểm của địch để dành ưu thế tiến công

      Ta và Carol ở trong hoàng cung, chỉ cần thời cơ đến là chạy trốn. Chúng ta ở trong phòng biết tình cảnh bên ngoài, chỉ nghe thấy quân lính Ai Cập luôn hô to tên sông Nile. Menfuisu mang phần đông binh sĩ khí thế, cùng Minue phân công nhau tiến công, bao vây quân Hitaito. Khi hỗn chiến, cố gắng tiếp cận hoàng cung Hitaito

      Biết quân Hitaito bị đánh lui, Izumin và quốc vương Hitaito nhìn nhau. Có phải coi thường địa vị sông Nile ở Ai Cập hay ? Quân Ai Cập sĩ khí ngất trời, thế công dời núi lấp biển, mang theo tâm tình bảo vệ con nữ thần, áp đảo quyết tâm mở rộng lãnh thổ của Hitaito

      Trước tình thế vô pháp vãn hồi, Izumin nhướn mày, nảy ra ý hay. bắt chúng ta tới cái phòng, trực tiếp cầm lấy cánh tay Carol ra ngoài. Izumin liếc ta cái, hai binh lính bên cạnh lập tức quặc trụ lấy ta đẩy ra ngoài. tốt! Izumin chuẩn bị lấy Carol làm tấm mộc, để thử địa vị của nàng trong lòng Ai Cập. Ta định tiến lên ngăn cản, nhưng đủ năng lực. Dù sao, sau này hai chúng ta vẫn thoát. Vẫn nên thuận theo tự nhiên.

      “Quân Ai Cập chiếm ưu thế, ngươi cao hứng sao?” Thanh dễ nghe của Izumin vang lên bên tai ta. Ta có chút kinh ngạc, chuyện với ta? Ngẩng đầu, ta bất động thanh sắc liếc cái rồi quay đầu , tiếp tục giả bộ câm điếc. Izumin giống như quyền đánh vào bông vải. Vẻ mặt cực kỳ đáng sợ nhìn chằm chằm Carol “Hừ, ta phải thử xem ngươi đối với Ai Cập quan trọng đến mức nào”

      Bắt lấy chúng ta, Izumin cùng quốc vương Hitaito ngồi con thuyền. Nhìn đầu thuyền địch xuất bóng người của Carol, động tác của quân Ai Cập gần như ngừng lại. Carol nhìn thấy Menfuisu liền kích động hô to “Menfuisu, ta ở đây!” Nàng chưa bao giờ vui mừng như vậy khi nhìn thấy . Thiếu niên táo bạo kia bất tri bất giác vào lòng nàng.

      Ta khẽ mỉm cười, cuối cùng tình cũng bắt đầu rồi!

      Thoáng nhìn thấy Aini cười, Izumin khỏi tức giận. nàng cười cái gì, nhưng nhìn thấy hơn phân nửa thuyền chiến Hitaito đều bị đánh chìm, tổn thất quá lớn làm giận tím mặt.

      binh lính Ai Cập bị thương ngã dưới chân Carol, giữ lấy góc váy của nàng, rằng luôn ngóng trông nàng có thể sớm trở về. Carol bị hy vọng tha thiết của người lính mất đánh sâu vào tâm. Nàng ôm đầu khóc, lần đầu tiên cảm nhận được địa vị của mình ở trong lòng người dân Ai Cập. Nhìn Carol khóc thảm thiết, ta đau lòng cúi đầu. Lúc này là cơ hội tốt nhưng nhìn thế hổ rình mồi của quân đội Hitaito, biết được đây phải thời cơ tốt nhất. Vẫn phải nhẫn nhịn

      Nhìn thấy bóng dáng tuấn của Menfuisu, ta cũng kích động vô cùng. Ta nhìn thấy ánh mắt nhìn Carol, lướt qua ta. ràng Menfuisu cũng muốn để người khác chú ý vào ta nên mới vậy. Nhìn Carol nhu nhược khóc, ánh mắt Menfuisu vô cùng đau lòng. Thừa cơ Menfuisu lơi lỏng, địch quân liền đâm kiếm. Ta gần như kìm được mà xông lên trước, Carol còn kích động hơn, nàng xông lên, suýt chút nữa ngã xuống nước. Izumin sớm có chuẩn bị tay giữ lấy nàng đem về. Trực tiếp hạ lệnh, nếu quân Ai Cập rút lui, giết chết sông Nile.

      Minue vội đỡ lấy Menfuisu, mệnh lệnh cho thuyền Ai Cập lui về phía sau. Izumin hài lòng kéo chúng ta về hoàng cung.

    4. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 16: Quân Ai Cập đương nhiên thắng lợi
      Edit+Beta: Tojikachan
      (Beta ngày: 22/7/2013)


      Carol hôn mê bất tỉnh vì kích động, ta cũng cố gắng giãy giụa kịch liệt, giả bộ té xỉu. Chúng ta lại bị mang về phòng cũ. Kỳ quái là lúc này có người canh chừng. Phỏng chừng là bọn chúng thấy chúng ta té xỉu, cảm thấy có chuyện gì hay. Ta đẩy đẩy Carol, khiến nàng tỉnh lại, cùng nhau lén ra khỏi phòng.

      Bên ngoài, các binh lính Hitaito thảo luận cuộc chiến hôm nay. Bọn chúng cao hứng phấn chấn tán dương, chỉ cần có sông Nile trong tay quân Ai Cập bao giờ thắng nổi Hitaito, nào là hoàng tử minh, bắt được điểm yếu của địch quân. Carol mặt như màu đất. Chẳng lẽ, quân Ai Cập đầu hàng? Menfuisu, ngươi mau tới cứu ta với! Trong đầu nàng bỗng lên hình ảnh Menfuisu “Vừa rồi, Menfuisu bị bọn chúng đâm bị thương”

      Nghe thấy Carol buồn bã . Lòng ta cũng đau đớn từng đợt. Hoàng tử Izumin, ta khiến các ngươi phải trả giá đại giới. Đại giới, chính là tòa thành này biến thành lãnh thổ của Ai Cập ta. “Chị Asisu, ta phải bảo vệ Ai Cập” Carol đột ngột đứng lại, kiên định với ta. Ta vui mừng vỗ vỗ bờ vai nàng. Tái ông thất mã, yên tri phi phúc. Trải qua chuyện này, cuối cùng ngươi cũng hiểu tâm ý của bản thân. Sở dĩ người ta , muốn nuôi bằng cách thả đứa trẻ ra, nếu cho đả kích gì bọn chúng sao có thể trưởng thành. Nhớ tới những binh lính Ai Cập bỏ mình, lòng ta lại ảm đạm. Khiến cho Carol thương Ai Cập, cái giá phải trả như vậy có phải quá lớn hay ? Ta lắc đầu, có ta thúc đẩy cuộc chiến tranh này vẫn xảy ra. Ta thể nhụt chí, nên suy nghĩ mãi chuyện này

      Còn chưa được xa, Izumin đột nhiên xuất . Quả nhiên, người thông minh như sao có thể khóa cửa, để chúng ta tự do hành động. Chúng ta căn bản vẫn bị giám thị. Bắt lấy cánh tay của ta và Carol, cũng nhiều lời, trực tiếp mang chúng ta đến địa lao. Trong địa lao đều là tù binh Ai Cập, mang chúng ta đến đây hẳn là muốn những tù binh đó đầu hàng. Ta khóe mắt liếc qua nhìn thấy chiếc chìa khóa bên cạnh bậc thềm có dầu thắp. Ngọn lửa ngay phía dưới dầu thắp, phải nắm chắc cơ hội, khẳng định thể thất bại. Carol hiển nhiên cũng nhìn thấy. Hai chúng ta liếc mắt ý bảo nhau. Carol đẩy mạnh Izumin cái, rồi cước đá dầu thắp vào ngọn lửa, ta cũng giả vờ giãy giụa ngã xuống, cố ý lăn lại đó nắm chắc lấy chìa khóa. Chúng ta hai người ngã ở cạnh nhau, lăn qua bậc thềm phía dưới, đẩy chìa khoá qua khe phòng giam

      Động tác khó khăn như vậy trước kia mình Carol còn làm được, huống chi là có hai người chúng ta. Ta quay đầu lại với quân Ai Cập là đừng nghe những lời ngon tiếng ngọt của Izumin, hòng che dấu hành động của chúng ta. Carol đột nhiên phát ra trong đám tù binh có bóng người của Sechi. Nàng vui mừng bổ nhào vào trước hàng rào, hỏi Sechi tình hình của Menfuisu

      Sechi chưa kịp bàn tay to của Izumin vươn đến. Đem hai người chúng ta lui lại. Ánh mắt tức giận của hung hăng nhìn chằm chằm chúng ta. “Hừ, ta gạt người sao?” cầm trụ cổ ta, ta bị bắt ngẩng đầu nhìn . Khuôn mặt của ta đỏ lên vì ngạt thở, câu cũng . Izumin nhìn ta mà mắt lóe sáng tức giận. Đột nhiên vươn tay sờ mặt ta, mỉm cười “Ta cho ngươi nổi những lời này nữa”

      “Vệ binh, mang chúng về phòng cho ta” quốc vương Hitaito lệnh cho tới cuộc họp bàn luận tác chiến, chuẩn bị cho cuộc công kích ngày mai.

      Izumin ném chúng ta cho tên binh lính, lệnh áp giải hai chúng ta về phòng. Gã binh lính kia theo phía sau chúng ta gần như sát nút, ta và Carol liếc nhau. Ta hạ khăn che mặt xuống, tên kia vừa nhìn thấy dung mạo của ta liền kinh diễm ngẩn người. Dọc theo đường , luôn nghĩ thầm Carol xinh đẹp, đoán được còn lại còn xinh đẹp hơn. Carol lợi dụng cơ hội cầm lấy cái rìu đá nằm dưới chân, trực tiếp phang cái vào đầu tên binh lính còn ngẩn ra kia.

      Đường bộ được, đường thủy cũng xong. Nên đường nào đây? Đột nhiên nghĩ đến những lời lúc trước của Unasu, dưới hoàng cung còn có nhà tù bị bỏ hoang từ lâu. Carol hưng phấn, chúng ta có thể trốn ở đó, chờ cơ hội bỏ chạy. Ta gật đầu đồng ý, Menfuisu cũng vào hoàng cung bằng đường này, chúng ta đương nhiên phải đến đó.

      Nhà tù này chắc là bị bỏ rất lâu rồi, rất nhiều nước ngầm bao phủ nhà tù. Carol lạnh run kéo cánh tay ta, dè dặt cẩn trọng tìm chỗ hốc. Ta dám gì cả, hẳn là Carol có thể tìm được, đến gần Menfuisu. Quả nhiên, vừa trốn được bao lâu, liền phát có mấy bóng người từ mặt nước trồi lên. “Người nào?” “Giết chết!” thanh hung bạo vừa truyền đến, cây kiếm sắc bén nhằm hướng Carol đâm tới, Carol sợ hãi kêu to. Ta kinh hỷ kêu “Menfuisu, là em sao?”

      Quả nhiên là Menfuisu, theo còn có Unasu và mấy binh lính Ai Cập. Ta lôi kéo Unasu, để ý tới đôi tình lữ cửu biệt gặp lại, trực tiếp hạ lệnh “Đưa ta !” Unasu cùng Menfuisu nhìn nhau, biết thân phận của ta thể bị bại lộ, vì thế dưới bảo vệ của hai binh lính, đưa cho ta cái túi da, mang ta theo đường cũ trở về. Trước khi ta còn dặn Menfuisu “Các ngươi nhanh chóng chút” Nhưng rất ràng, Menfuisu hề nghe vào. hoàn toàn đắm chìm vào vòng ôm với Carol, tràn ngập thỏa mãn. Ta lười chờ đáp lại, bơi luôn ra ngoài. Chúng ta vừa bơi vừa lo lắng biết Izumin triển khai kế hoạch tấn công chưa, hai người kia còn chưa biết nặng , vẫn còn tình chàng ý thiếp, ta muốn mạo hiểm theo họ

      Nước biển mặn khiến vết thương lưng ta đau nhói. Unasu cùng binh lính khác cảm nhận được ta hết sức, liền thay phiên đỡ ta bơi về phía trước. Bọn họ bơi cũng đội túi da như Carol bảo. Sau hơn giờ, mọi người rốt cục cũng bơi được lên mặt đất. Khoảng 20 phút sau, Menfuisu sắc mặt khó coi cũng bơi về. Ừm, quả nhiên Carol về được.

      Ai bảo ngươi nghiện ôm mỹ nữ, biết nắm chắm thời gian chạy thoát! Nếu Carol lấy mình làm mồi sao ngươi có thể trở về. Ta thay quần áo của binh lính, an ủi Menfuisu. Nếu biết Carol an toàn, như vậy kế hoạch tác chiến ngày mai khẳng định có thể thắng lợi. Menfuisu cũng biết chuyện Sechi cùng binh lính bị giam. Đến lúc tác chiến, việc đầu tiên là giải cứu tù binh, như vậy số binh lực Ai Cập ngoài dự đoán của quân Hitaito.

      ————————————————-

      Sau cuộc thảo luận tác chiến, Izumin bước về phòng giam hai kia. Đôi mắt của tên Aini kia khi nổi giận sinh động khiến tâm động, muốn nhìn thấy đặc biệt này lần nữa. Khi nhìn thấy trong phòng trống rỗng, Izumin chấn động, hai này an phận, lại chạy thoát rồi. mang hai vệ binh tìm kiếm. Nghĩ nghĩ, hai như thế thông minh, khẳng định chạy ra ngoài thành đầy binh lính canh nghiêm ngặt, như vậy chẳng phải chui đầu vô lưới sao. Các nàng có lẽ vụng trộm tránh ở nơi nào đó, chờ đợi cơ hội chạy trốn. Toàn bộ binh lính ở trong thành đều tập trung tìm kiếm, rất nhanh tìm được nhà tù cạnh mạch nước ngầm

      Menfuisu cùng Carol đắm chìm vào cảm giác đoàn tụ nên chưa rời . Thẳng đến khi tiếng người ồn ào vọng tới, hai người mới có phản ứng. Izumin phát ra các nàng mất tích. Carol quyết đoán đẩy Menfuisu, chạy vụt ra ngoài. Menfuisu tuy rằng chịu nhưng cũng chỉ có thể trở về. Sau đó, phái vài người cải trang thành lính Hitaito, nghĩ cách liên hệ với các tù binh

      bắt được Aini, Izumin phẫn nộ thôi. Chẳng lẽ khi trốn , nàng cùng Carol? đó so với sông Nile còn giảo hoạt hơn, bị hao tổn tâm trí là vì nàng. nổi giận rút roi ra vung hướng Carol. Cây roi dài trong tay tựa như có linh tính gắt gao quất chặt lấy lưng Carol. Đem nàng thống khổ trói đứng, hề có chút thương hại.

      Nhìn Carol đau đớn thở dốc. tức giận khi bắt được Aini, toàn bộ trút lên người Carol. Khi tỉnh táo lại Izumin đột nhiên cảm thấy thích hợp. Vì sao sông Nile lại biết đến nhà ngục bỏ hoang kia? Hoảng nên chạy nhầm đường? có khả năng! Đột nhiên nhớ tới Aini mất tích… Chẳng lẽ, nàng mật báo với quân Ai Cập …

      Izumin đẩy Carol ra định hô người tới, nhưng đúng lúc lại có binh lính vào báo, quân Ai Cập tấn công, quân Ai Cập tắt hết đèn, bí mật lên đất liền. Carol thừa dịp Izumin chú ý, lén lút chạy ra ngoài. Tâm tình Izumin vốn cực kỳ buồn bực, thấy Carol đem quân Ai Cập đột nhập vào thành, thế nhưng còn muốn trốn. Tức giận dâng lên, Izumin rút chủy thủ ra, ném thẳng hướng Carol

      Thanh chủy thủ bay vụt tới đâm sâu vào vai Carol, nháy mắt, nàng mất sức lực. Lúc này Izumin thể để cho nàng trốn dễ dàng như thế được, ít nhất có nàng trong tay, trận chiến này hoàn toàn thua. vừa vác Carol vừa chạy, nhưng bị Menfuisu phát ra. Hai người thiểm lộ gặp lại, mắt đều đỏ rực. hai lời, rút kiếm ra chiến đấu. Hai người tài năng ngang nhau, ai cũng làm gì được ai. Mãi đến khi thành sắp sụp, Izumin mới phẫn nộ quay đầu rút lui. Tòa thành này xem ra vào tay Menfuisu

      Vì thế, quân Ai Cập toàn thắng, khải hoàn trở về. Chỉ là Carol bị thương quá nặng, hôn mê bất tỉnh

    5. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 17: Chiêu binh mãi mã và xem kịch hay
      Edit+Beta: Tojikachan
      (Beta ngày: 22/7/2013)


      Trở về, tính mạng của Carol lại bị đe dọa. Sau khi ta giả vờ cầu nguyện, chỉ dẫn cho đưa Carol đến bờ sông Nile. Sau khi uống ngụm nước sông, thần kỳ nàng tỉnh lại. Ta ngàn vạn cảm khái, quả nhiên là nhân vật chính, dường như thân thể làm bằng sắt vậy, cả tính mạng cũng cường đại, vết thương sâu như vậy cũng chết, dù thân thể nhu nhược đến mức nào chỉ cần uống ngụm nước trong là sống lại

      Từ đây, hai người họ như keo như sơn, mỗi ngày đều dính lấy nhau như đôi trẻ song sinh vậy. Ta nhìn mà nước miếng chảy rào rào. Trước kia, khi Carol còn chưa tới, Menfuisu cũng có quấn lấy chị như thế đâu. Chênh lệch cũng quá lớn . Nhìn hai người cãi nhau vì Ryan, ta cười khổ lắc lắc đầu. Menfuisu ngây thơ, luôn cho rằng thế kỷ 20 em cũng có thể thông hôn. Nhưng cũng thể trách có tư duy này, dù sao giờ Ai Cập thịnh hành tình trạng này.

      Ngày nào ta cũng nhàn rỗi. À, trừ bỏ dưỡng tốt vết thương lưng. Nghĩ đến vết thương, ta liền hận đến nghiến răng nghiến lợi. Izumin đáng giận, mệt ta còn thích ngươi như vậy, thế nhưng lại đánh ta. Trong lòng buồn bực, lưng ta non mịn như vậy mà lại hằn vết roi, khiến ta phải dưỡng thương tháng.

      Ari giờ dám rời ta lấy nửa bước, ngày nào cũng theo ta. Có thể nhìn ra, nàng bị lần mất tích trước của ta dọa. Hôm nay, chúng ta đến phòng học lớn trong thần điện. Các đứa trẻ trong lớp đều vây quanh ta, khuôn mặt nhắn đều tràn ngập sùng bái. cậu bé đứng đằng xa khiến ta chú ý. Bề ngoài của cậu bé này cực dễ thương, có được làn da trắng nõn. Nhưng quần áo lại rất cũ nát. Thấy ta chú ý đến , đứa trẻ khác bĩu môi “Nữ hoàng Asisư, ngài cần để ý đến Kail. Trong nhà có tiết kiệm thế nào cũng mua nổi đôi giày mới đâu”

      Kail xinh đẹp nghe thấy bạn học đánh giá, ánh mắt sáng ngời liền ảm đạm xuống. len lén nhìn ta cái rồi lại cúi mặt xuống định lui ra. Ánh mắt của Kail đẹp! Ánh mắt đó khiến ta nhớ đến Menfuisu khi còn . Ta mỉm cười vẫy vẫy tay, ý bảo Kail lại gần. Hỏi mới biết tiểu Kail năm nay 12 tuổi, trong nhà chỉ còn mẹ, vì đưa đến thần điện học chữ mà nhà nghèo rớt mồng tơi. Trước đó vài ngày, mẹ bị bạo bệnh mà chết. Các bạn học khác đều xem thường Kail, chưa bao giờ chơi với . Nhìn Kail quật cường, ta bỗng nhiên muốn mang đứa trẻ này bên cạnh mình.

      Đúng vậy, ta cũng nên thực kế hoạch của ta. Tử sĩ bên người ta quá ít, ta phải chọn lựa ra ít tinh , làm cho họ thời thời khắc khắc bảo vệ ta. Nguyên bản cũng có binh lính bảo vệ nữ hoàng, nhưng nhân số nhiều quá, tố chất đồng đều. Ta cần chọn lựa ra ít tinh . Sau tháng dưỡng thương, ta lập được danh sách gồm 36 người có năng lực tác chiến rất mạnh. Đối với 36 tử sỹ này, ta đòi hỏi hơi cao. Đầu tiên, bọn họ bị liên lụy bởi gia đình, đều là thân mình. Tiếp đến, ta lấy tiêu chuẩn của bộ đội đặc chủng để huấn luyện. Chỉ cần trong trí nhớ của ta có phương pháp nào, ta đều lấy cho bọn họ thử qua. Vô luận là trinh sát, thẩm thấu, đánh lén hay là ám sát, toàn bộ đều là phương thức huấn luyện nghiêm khắc.

      Trong lúc ta cho bọn họ huấn luyện, ta phát ra rằng trí tuệ của người cổ đại thể coi thường. Đôi khi, chỉ cần ta đưa ra ý tưởng , bọn họ hoàn toàn có thể phát huy ý tưởng đó đến cực điểm. Nếu phải ta có kinh nghiệm mấy ngàn năm, ở thời này, ta phải là người xuất sắc

      Kail tạm thời ta giữ ở bên người. giống 36 người trong đội đặc chủng, cũng nhận huấn luyện. Kail rất liều mạng. Người thời này đối với tín ngưỡng sùng bái là điều mà người đại thể tưởng tượng nổi. Có đôi khi, nhìn đứa trẻ này khổ sở như vậy, ta cực kỳ đành lòng. Nhưng lại nghĩ, nếu ở cạnh ta mà có năng lực cường đại để bảo vệ bản thân còn bằng để trở về.

      Ta từng hỏi qua Kail có muốn làm quý tộc hay . Ta có thể cho từ tầng lớp bình dân lên tầng quý tộc. Tiểu Kail suy nghĩ nửa ngày rồi cự tuyệt. , nếu gặp được ta vẫn là đứa trẻ bình dân bị người khác kỳ thị. Từ ngày ta nhặt về, là của ta. Ta khuyên vài điều, cuối cùng đứa trẻ này đột nhiên chảy nước mắt rồi quỳ xuống ta có phải cần , nếu như vậy cũng muốn sống nữa. Ta cũng thực khó xử

      Trải qua khoảng thời gian ở chung, Ari cũng có cảm tình với Kail. Nàng cuống quýt cầu tình, xin ta cho Kail lưu lại. Ta nghĩ nghĩ, cuối cùng để tự Kail quyết định. tại có chỗ dung thân, ở bên cạnh ta còn có ta để dựa vào. Đến khi hoàn toàn trưởng thành rồi, muốn rời hay ở lại cũng được.

      ——————————————-

      Sau khi Hoàng tử Izumin biết Carol tỉnh lại, cũng nhõm thở phào hơi. Lúc ấy, chỉ là tức giận đến mất lý trí, chứ hề có ý muốn giết Carol. Nhưng quốc vương Hitaito lại như vậy, nghĩ đến cái bé tóc vàng thần kỳ kia bị Menfuisu ôm vào trong ngực, lão sắc lang có chút cam lòng. Nếu sớm biết như thế, còn bằng chiếm nhiều chút du thủy. lập tức khởi xướng tấn công Ai Cập

      Izumin liếc phụ vương cái, rằng gần đây còn có Atsiria hùng mạnh, nếu khinh suất động binh, chỉ sợ bất lợi với Hitaito, bằng trước tiên liên minh với Atsiri , rồi mới báo thù Ai Cập. Quốc vương Hitaito còn cao kiến gì, chỉ đành đồng ý tán thưởng. Izumin gọi mật thám của mình là Ruka, lệnh cho trà trộn đến bên cạnh sông Nile, bảo vệ nàng. Thuận tiện điều tra hành tung của tư tế giảo hoạt Aini. sông Nile bình an, nhưng Aini lại biến mất. Izumin có chút lo lắng cho kia, trong cuộc chiến trước liệu nàng có bị gì ngoài ý muốn?

      —————————————–

      Menfuisu lại cùng Carol giận dỗi. Vừa mới gặp, Carol muốn về nhà. Tuy nàng thích Menfuisu nhưng nàng cũng thương nhớ luyến tiếc người thân. Thấy Carol đau lòng như vậy, định an ủi đột nhiên nghe thấy tin tức có kẻ to gan trộm mộ tiên đế Nephenmaat. đem Carol đến hầm mộ, chút lưu tình chém chết kẻ trộm mộ. Carol lớn tiếng mắng Menfuisu rằng thể lạm sát như vậy, Menfuisu lại cho là đúng. Quan niệm xung khắc nhau, kết quả là tranh cãi ầm ĩ trận

      Ruka lợi dụng vụ trộm mộ này để thành công vào hoàng cung Ai Cập. Ta lười quản tìm người trộm mộ, dù sao trà trộn vào đối với Carol cũng chỉ có lợi, cũng làm hại đến Menfuisu

      Tiếng hai người họ cãi nhau nghe hung hăng, ta gọi Unasu đến, đưa cho lọ bí dược chữa gãy xương, bảo phải luôn chú ý đến Carol. Unasu mờ mịt, hiểu vì sao ta lại sai bảo như vậy. Sau mới biết, Carol cho Menfuisu vào phòng, Menfuisu liền nổi giận, cước đá văng cánh cửa phòng. Hai người xô xát khiến Carol quanh vinh gãy xương. Menfuisu cũng bị dọa đến, nhưng vẫn giữ nguyên gương mặt nghiêm khắc, duy trì uy nghiêm

      Nhìn Menfuisu ngồi buồn uống rượu trước mặt ta, ta muốn cười mà dám. Nếu cười thành ra giễu cợt , thể nào cũng nhảy lên muốn giết người. Sớm biết có hôm nay lúc trước làm gì nóng nảy bẻ gãy tay Carol, rồi đau lòng lại ngượng ngùng thăm. Tất yếu thôi! Nhìn khuôn mặt tuấn quen thuộc từ đến lớn kia, ta lại có chút đồng tình. Dù sao cũng chỉ mới 17 tuổi, cảm xúc vốn hề ổn định. Ta ôm trán , in xuống cái hôn, cho , ta phái Unasu mang thuốc đặc trị chữa cho Carol rồi.

      Đôi tình lữ dù có mâu thuẫn, nhưng Menfuisu vẫn quan tâm đến Carol nên cứ đến đêm là vụng trộm thăm nàng, ban ngày gặp mặt vẫn là mặt lạnh như tiền (Tojikachan: Cái này gọi là sỹ diện, loại sỹ diện của đàn ông!). Lại còn bé con Carol quật cường kia nữa. Nàng cũng ngẫm lại sao, thời đại này lấy đâu ra cảnh sát mà dọa Menfuisu chứ. Sống chết vẫn chịu tha thứ . A, đúng rồi, sau đó Carol thuận tiện lại tiên đoán chuyện sắt thép, Ai Cập sản xuất sắt thép nhưng lúc này là khoảng thời gian mà thời đồ đồng chuyển sang thời đồ sắt. Ở Phương Đông, đất nước Atsiria giàu có cũng là nhờ họ có được sắt thép. Tể tướng Imhotep sau kiện này liền coi Carol thành vị cứu tinh. Ruka nghe xong tâm cũng ngứa, nhìn vẻ mặt kia của , phỏng chừng là hận thể lập tức chộp Carol đưa về Hitaito cho hoàng tử thân mến của vậy.

      Hai người kia lại tiếp tục cãi nhau. Carol cảm thấy Menfuisu thích lạm sát người vô tội, nên nàng muốn đến kim tự tháp Giza. Tâm mang ý xấu, Ruka làm bộ muốn giúp nàng, trộm cái thuyền vụng trộm ra cung, kết quả bị Menfuisu phát hai người trốn . Carol sợ Menfuisu giết Ruka, ở trước mắt bao người che chở Ruka. Menfuisu bị khiêu khích uy nghiêm, vì quá Carol nên nỡ hạ thủ. Đành cầm chặt tay Carol, nhảy vào nước lặn xuống đáy hôn. Thân thể Carol vốn suy yếu bị Menfuisu cường hôn, hô hấp nổi liền ngất

      Ngươi hỏi ta làm thế nào biết được việc này sao? À, lúc ấy ta che mặt, cầm chùm nho tránh ở con thuyền để ăn. Khi Ruka chèo thuyền ra cửa, ta cũng chiếm cứ xong khán đài tốt nhất, mang vẻ mặt chờ mong xem diễn. Quả nhiên ngoài mong đợi của ta, vô cùng phấn khích. Nhất là sau khi Carol hôn mê, Menfuisu do chưa hết phẫn nộ cộng thêm cả lo lắng làm ra biểu tình khiến ta cả đời khó quên. Khó trách người đại luôn thích xem kịch như thế!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :