1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[Đồng nhân nữ hoàng Ai Cập] TA LÀ ASISU - NGUYỆT PHƯƠNG PHỈ (83C) *ĐÃ HOÀN*

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 9 : Tiễn bước Mitamun
      Edit+Beta: Tojikachan
      (Beta ngày: 20/7 /2013)


      Mitamun càng nghĩ càng cảm thấy lâng lâng. Vị hoàng đế thiếu niên tuấn này ta nhìn trúng. Nhưng ta mang danh nghĩa phụ vương để đến Ai Cập nên thời gian lưu lại nhiều lắm. Sao tranh thủ thừa dịp này mà thổ lộ với hoàng đế Menfuisu ?

      Lúc này Menfuisu đứng cung điện, nhìn đất trời Ai Cập ngoài kia. Xa xa là sa mạc trầm mặc rộng lớn, gần hơn là mẹ của Ai Cập – dòng sông Nile chầm chậm chảy. Khi trở thành Faraong, ta thầm thề là phải mở rộng lãnh thổ, dùng đá kiến tạo cung điện, làm ra nhân diện sư ( mình người đầu sư tử), làm cho Ai Cập vĩ đại được truyền tụng khắp nơi

      Nhìn áo choàng của Menfuisu bay phiêu phiêu trong gió, Mitamun càng thêm mãnh liệt ái mộ. Nàng tiến lên nhàng mà ôm lấy cánh tay Menfuisu, thổ lộ với . “Hoàng đế Menfuisu, ta rất thích đất nước Ai Cập này. Nếu như có thể vĩnh viễn ở lại đây tốt quá, bởi lòng ta dành cả cho chàng” Công chúa rụt rè ra tâm ý của bản thân, chỉ muốn Menfuisu hiểu tình ý của mình. Nếu hoàng đế Menfuisu cầu hôn với ta tốt. Mê muội ngắm thiếu niên tuấn trước mắt, Mitamun sớm thả hồn lên cao

      Menfuisu có chút khó chịu. ta cũng quá trực tiếp .

      Asisu thấy màn như vậy, tao nhã thưởng thức rượu. Ừm, diễn rất đẹp mắt. Bất quá, khi Carol ngốc nghếchxuất còn đáng xem hơn

      thể , nữ quan Nafutera cực kỳ khéo tay. Carol vốn có mái tóc ngắn bị bà nối thêm bằng căn kim, cực kỳ xinh đẹp, hài hòa. Carol mặc vào trang phục Ai Cập đẹp đến mức khiến mọi người chấn động. Nàng tựa như đóa sen xinh đẹp, tuy rằng trúc trắc nhưng cũng tỏa được hết quang mang của bản thân mình

      Menfuisu mạnh mẽ lôi kéo Carol ngồi cạnh, lấy Sechi áp bách nàng. Carol cách nào kháng cự, chỉ có thể im lặng chịu đựng

      Đại thần quan ánh mắt nhấp nháy nhìn ta cái. Có ý tứ gì? Ngươi muốn làm gì? bước lên, lấy ngữ khí vô địch thần côn “Người Ai Cập chúng ta xưa nay luôn coi trọng huyết thống. Thần Sirius Trung Âu cùng em Isis kết hôn, em trai của thần cũng cùng em Nuphur kết hôn. Bởi vậy, vợ thích hợp nhất của bệ hạ Menfuisu chỉ có thể là chị của người, cũng là người mà toàn dân chúng ta tôn trọng, nữ hoàng Asisu. Chỉ có nữ hoàng Asisu mới có tư cách trở thành vợ của hoàng đế Ai Cập”

      Ta miệng ngụm rượu ngọt kém chút phun ra. Trong nguyên tác, Asisu hối lộ Kaputa nên mới vậy. Nhưng ta cái gì cũng làm, vì sao lại như vậy? Hừ, cái đại đầu bóng lưỡng nhà ngươi có phải nhìn trúng Carol nên hi vọng lấy chuyện này để lấy lòng ta, sau đó nhờ ta ban Carol cho ngươi hay ?

      Menfuisu bình tĩnh ngồi bên, nhướng mày nhìn ta “Là chị bày ra?”

      Ta nóng nảy, phen phác lên, thấp giọng “Menfuisu, liên quan gì tới ta. Chuyện này khoan hãy quyết định”

      Menfuisu cúi đầu suy nghĩ chốc lát rồi nâng tay với mọi người “Ta , hôn lễ của ta và Asisu tháng sau cử hành”
      Kaputa hưng phấn “Ta lập tức thông cáo cả nước”

      Mặt ta biến thành màu đen, ngồi xuống ghế trường kỷ. thể nào, bây giờ nên cố gắng thay đổi mọi chuyện hay là trở thành cái nữ hoàng bi kịch kia?

      Ari nhàng mà đỡ ta, rồi đề nghị “Mười ngày tới, bệ hạ Asisu cần làm lễ rửa tịnh tẩy sạch thân thể. Rồi đến thần điện hướng thần linh cầu nguyện. Thần lập tức chuẩn bị các đồ dùng cần thiết mang theo”

      Carol ở bên muốn về chuyện về nhà. Còn Mitamun sắc mặt cực kém, nghĩ tới mình vừa mới thổ lộ thế nhưng bị đương trường làm khó. Nàng đau lòng muốn chết, hy vọng Menfuisu nghĩ lại mà thay đổi quyết định, nếu ngày mai lập tức quay về Hitaito.

      Nhìn ánh mắt chờ đợi của Carol, cùng ánh mắt ghen ghét của Mitamun, ta liền đau đầu. Ta nào có quan tâm các ngươi chứ. Chính ta còn chưa nên làm thế nào để cứu vãn. đầu bóng lưỡng Kaputa đáng chết, thế nhưng đương trường cho ta đao. Ngươi nhớ kỹ lấy cho ta!

      Ari nhìn hành động của Mitamun, lòng đầy bất mãn. dao động của hoàng đế Menfuisu cũng làm nàng có chút lo lắng, sợ thể theo đúng ý nguyện của nữ hoàng. Tâm tư ngoan độc trong đầu vừa chuyển, nàng có chủ ý.

      Ban đêm, Mitamun ôm gối đau lòng khóc. Đột nhiên bên ngoài có động tĩnh. thị nữ gọi nàng “Công chúa Mitamun! Công chúa Mitamun! Trễ như vậy còn làm phiền công chúa nghỉ ngơi, nhưng mà bệ hạ Menfuisu muốn cùng người gặp mặt, bệ hạ chờ người”

      Mitamun kinh hỉ vô cùng “Chàng ấy nhất định là thay đổi ý định, muốn chọn ta làm vợ. Nhất định là như vậy! Menfuisu, ta lập tức đến đây!”

      Mitamun lòng chờ mong theo thị nữ. Càng nàng càng cảm thấy đúng. Đột nhiên lại xuất thêm đống thị nữ, bắt nàng nhốt vào địa lao tối om

      Ta nằm ở giường lăn qua lộn lại ngủ được. rốt cuộc sai ở đâu. Vì sao ta nỗ lực như vậy mà vận mệnh vẫn thay đổi. Ari lén tới, nàng quỳ xuống đất cho ta, công chúa Mitamun vì mơ tưởng tới Menfuisu nên bị nàng đem bắt vào địa lao, tại chờ ta xử lý

      Ta cả kinh ngồi bật dậy, thể nào, Mitamun vẫn bị nhốt vào ngục. Nguyên bản khi lấy ý chỉ từ tiên đế Nephenmaat, ta tưởng là vận mệnh bị ta thay đổi. Làm sao có thể? Bánh răng vẫn cứ theo quỹ tích cũ. nên! Ta muốn gả đến Babylon!

      Ta lớn tiếng quát mắng Ari, lệnh nàng lập tức thả Mitamun ra. May mắn là Ari có che mặt nên Mitamun biết là nàng. Ari chưa bao giờ bị ta đối đãi như vậy, sợ tới mức cả người run run. Ta tuyệt đồng tình với cách làm của nàng. Hừ, dám lấy danh nghĩa của ta mà làm loại chuyện này. Trong lòng nàng hề có chủ tử này. Có phải ta chuyện rất thân thiện dung túng mà nàng lớn mật làm như vậy hay ? Xem ra, bình thường ta đối nàng quá mức hòa ái.

      Nghĩ nghĩ lại, vẫn thấy lo lắng, ta gọi vài thị nữ, từ nơi bí nhìn công chúa Mitamun được thả ra. Mitamun từ đầu tới đuôi cũng biết chuyện gì xảy ra. Mạc danh kỳ diệu bị nhốt vào địa lao, biến thành thân bẩn thỉu hề hề trở ra. Nàng cả kinh như con thỏ vậy, đường chạy về tẩm cung. Ta phái vài binh lính theo bảo vệ nàng. Đùa cái gì, nàng là em của Izumin. Ta cực kỳ muốn khi vừa nhìn thấy thần tượng bị hận đến chết. Mitamun chỉ là bị làm hư, chưa làm cái gì quá đáng. Hôm nay coi như cho nàng cái giáo huấn cũng tốt, miễn cho ngày sau bị người hại chết cũng biết tại sao

    2. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 10: Ta bị rắn cắn
      Edit+Beta: Tojikachan
      (Beta ngày: 20/7/2013)


      Làm thế nào bây giờ? Lòng ta như lửa đốt, ngày mai đại thần quan Kaputa tuyên bố hôn , ta lại ở đây thúc bó tay

      Nghĩ tới nghĩ lui, cũng tài nào nghĩ ra được biện pháp tốt. Đành phải thuận theo tự nhiên. Dù sao Menfuisu sớm hay muộn cũng tự hủy hôn. Nhiều lắm ta ở lỳ trong này làm trạch nữ. Cầm tay ý chỉ của tiên đế Nephenmaat, tận lực để mình bị gả . Ta nghe theo đề nghị của Ari, thần điện nào hết, vẫn như cũ ở lại trong cung.

      Bên kia, Carol quật cường ràng khiến cho Menfuisu thấy hứng thú. Từ Menfuisu được thừ nhận là hoàng tử kế thừa vương vị nên cho tới giờ chưa có ai đắc tội . Đáng tiếc Carol lại phải nữ nhân thích ứng được kiểu thời đại nam tính vi tôn này. Nàng vụng trộm chạy đến xem Sechi, lại bị Menfuisu bắt được lôi trở về. Nhìn vẻ mặt tức giận lên lời của Carol, Menfuisu càng cảm thấy hứng thú. cầm chén rượu ép Carol uống, lại bị nàng mạnh mẽ cự tuyệt. Tính tình bốc đồng nóng nảy lại phát tác, dùng bạo lực đổ rượu vào miệng Carol

      Carol chưa bao giờ uống rượu nên rượu vừa vào miệng, nàng liền bị sặc, ho mãi thôi. Nhìn vẻ mặt Carol tràn ngập thống khổ, Menfuisu đột nhiên tâm động, nhàng hôn xuống.

      Carol dù ở đại cũng chưa bao giờ hôn ai. hề nghĩ ngợi, cái tát liền đánh xuống. Nàng rống giận “Ngươi làm gì vậy, được chạm vào ta. Ta phải nô lệ của ngươi, ta phải người cổ đại. Ta là người nước Mĩ tự do thế kỷ 20!” Rống xong, đột nhiên phát đúng. Bản thân thế nhưng tát hoàng đế Faraong. Xung quanh, nữ quan cùng các binh lính đều sợ hãi, cho tới bây giờ cũng chưa có ai dám làm vậy với hoàng đế. Carol giờ mới ý thức được bản thân ở thời phong kiến, dũng khí ngất trời cũng tiêu tán toàn bộ, vội lùi xuống bước

      Menfuisu thường ngày luôn táo bạo nóng nảy giờ lại nổi điên thét gào. ôm bên mặt bị đánh, trong lòng quay cuồng nên lời. Cho dù chị mình trở nên lãnh đạm nhưng vẫn luôn chiều . kia rất giống người thường

      lạnh lùng cự tuyệt đề nghị của thuộc hạ xung quanh, giết Carol. Nhưng tự tôn đế vương trong muốn tiếp tục ở lại, liền hạ lệnh thị sát công trường. rống giận bắt Carol theo, Carol dám cãi lại. Sau khi bị Menfuisu bắt đến đây, cung điện đều có binh lính trông coi, hầu như có cơ hội trốn thoát. vất vả mới được ra ngoài, nhưng ánh mắt của Menfuisu lại hầu như hề rời nàng lúc nào, Carol cảm thấy khó chịu

      Người Hitaito mang tin tức tới, họ cảm tạ Ai Cập hảo đãi công chúa Mitamun. Kỳ thực, mục đích của họ phải vậy. Bởi sau khi công chúa Mitamun về, nàng khóc lóc thảm thiết Menfuisu cự tuyệt tình của nàng, khiến quốc vương Hitaito nổi giận lôi đình. Nương người truyền tin lấy cơ hội, lệnh cho họ thả hai con rắn hổ mang vào cung

      đại điện, ta nghe được đoạn đối thọai của những người truyền tin kia xong, hiểu được hành động kế tiếp của họ. Menfuisu bị thương, thậm chí có khả năng chết. Sao ta lại muốn giúp chứ. Phái người theo hai gã truyền tin, thấy chúng thả độc xà. Nhìn hai con rắn hổ mang cực độc ở mặt đất phun phì phì, cỗ ác hàn dâng lên trong lòng ta “Ari, phái người giết chết hai con rắn. Còn nữa, bắt lại hai tên truyền tin kia lại. Dám ở trong hoàng cung làm điều xằng bậy”

      Sau chuyện Mitamun lần trước, hành động của Ari cũng cẩn trọng hơn. Nàng phái binh lính giết chết hai con rắn. Nào biết trong hai con rắn kia đột nhiên bạo khởi, nó xông lên cắn binh lính rồi trườn về phía ta. Ta ngây ngẩn cả người, Ari hoảng loạn vội chạy đến. Quả nhiên rắn hổ mang khi nổi giận dễ chọc. Con rắn vươn thân lên, nhảy lên cái, cắn vào chân ta

      thể nào, sao ta lại đen đủi như vậy? Nhìn con rắn cắn chân ta, ta khóc ra nước mắt. Ta dám giết nó. Ari vội rút ra thanh chủy thủ đâm trúng đầu nó găm vào đất. Nước mắt nàng tuôn ra, ôm miệng vết thương của ta kêu khóc “Ôi ! Bệ hạ Asisu, làm sao bây giờ? Độc rắn hổ mang rất khó giải!”

      “Người đâu? Nữ hoàng bị rắn cắn!” Tiếng kêu khóc lớn truyền . Xa xa Menfuisu chuẩn bị xuất môn, đột nhiên nghe thấy tiếng kêu. lập tức quay đầu ngựa vọt đến

      “Chị!” Sắc mặt Menfuisu biến đổi, xông lên đỡ lấy ta. Nhìn Menfuisu khẩn trương, ta đột nhiên cảm thấy kỳ thực thế này cũng sao. Tuy biết Carol có thuốc giải độc, nhưng cứu được ta cũng sao. Từ khi đến thời đại này, ta luôn luôn bất an. Luôn sợ bị Menfuisu vứt bỏ, sợ bị ném tới quốc gia xa lạ. Dù sao cũng về đại được, bằng cứ thế này biến mất. Asisu chân chính chết. Ngay cả ta cũng chết rồi, có ai gây trở ngại cho Menfuisu tìm hạnh phúc.

      Chỉ là, ta bao giờ được nhìn thấy đứa em trai đáng này nữa. Khẽ vuốt đôi mày rậm của , ta bi thương cố đứng dậy. thể về đại, càng thể thế kỷ hai mươi của Carol. Ta ở đây số phận lại bồng bềnh trôi nổi. Nơi này vốn thuộc về ta. Tuy rằng ta có trí nhớ của Asisu nhưng luôn thể coi nơi này như nhà của mình được.

      “Menfuisu, ta sắp chết rồi. Em đừng bi thương. Con người đều có số mệnh cả. Ta ở thế giới bên kia chờ em” Cố gắng xong, mệt mỏi cùng thống khổ tràn ngập trong tâm. Mi mắt ta quá nặng, rốt cuộc chống đỡ được. Tiếng hét của Menfuisu chìm dần trong ý thức của ta

      Đột nhiên có vật gì đó nhét vào miệng ta “Mau nuốt vào, đây là thuốc giải độc” Carol đúng là chuyên gia luôn xen vào việc của người khác, ta mới muốn ăn. Ta ngậm chặt miệng chịu mở ra. đôi môi hôn đột nhiên đặt lên môi ta, thuốc cũng theo đó vào. Ta miễn cưỡng mở mắt, quả nhiên là Menfuisu. cực kỳ lo lắng nhìn ta, khẽ vén sợi tóc khoát mặt ta. thể nào, ta thế nhưng bị em trai cường hôn

      Vài ngày sau, ta từ choáng váng bất tỉnh mà khỏe lên. Trong trí nhớ, trừ bỏ Ari luôn ở bên hầu hạ ra luôn có cánh tay gắt gao ôm ta. Đầu đau quá. Ta suy yếu mở to mắt. Phát thấy bóng đen ghé vào giường ta ngủ. Nhìn kỹ, là Menfuisu. Sao về cung ngủ? Chẳng lẽ mấy ngày hôm nay người chiếu cố ta là ?

      Ta có chút dám tin. Menfuisu tuy rằng tôn trọng ta nhưng chưa bao giờ tốt với ta đến mức này. Cảm giác được ta có động tĩnh, cũng tỉnh dậy. Nhìn thấy ta mở mắt, gương mặt mỏi mệt của Menfuisu liền tràn ngập kinh hỷ. “Chị, chị sao rồi…”

      Kinh ngạc nhìn , trong lòng đột nhiên có cảm giác an toàn. Thực có cách nào làm cậu bé này bị đau. Ở thời điểm biết ta sống chết ra sao, là chăm sóc ta cẩn thận. Menfuisu nhàng nâng ta dậy tựa vào trước ngực , ôn nhu giúp ta uống nước. Bỗng nhiên ta có cảm giác muốn khóc. Vẫn luôn có người để ý ta phải ? Tuy rằng ta thay thế Menfuisu bị rắn cắn, nhưng biết. Nhìn cử động dè dặt cẩn thận, ta ỷ ôi nắm chặt quần áo của , khóc nức nở.

      Menfuisu, Menfuisu, có lẽ em biết, dịu dàng mà em và tiên đế Nephenmaat dành cho ta, hai người cho ta tình thân, ta vĩnh viễn ghi nhớ trong lòng

      Menfuisu, ta cam đoan với em. Ta vĩnh viễn là Hoàng tỷ của em, ta vĩnh viễn cùng em bảo vệ Ai Cập

    3. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 11: Ta tựa lão hổ phát uy
      Edit+Beta: Tojikachan
      (Beta ngày: 20/7/2013)


      Những ngày tĩnh dưỡng hề dễ chịu. Mà ta cũng đành phải chịu. tại mới ngộ ra, thế giới truyện tranh này hình như thay đổi dần vì có mặt của ta, nhưng cơ bản vẫn theo hướng cũ. Ta giãy giụa ở cái lốc xoáy này giống như con côn trùng vậy, chỉ lãng phí khí lực. khi ta nghĩ tới chuyện thay đổi vận mệnh luôn có lực vô hình nào đó kéo ta vào trung tâm lốc xoáy, trực tiếp buộc ta phải trả đại giới cho việc thay đổi vận mệnh.

      Chuyện này ta còn chưa xác định. Ta cắn móng tay suy nghĩ, có nên làm vài chuyện để chứng thực ý nghĩ này nhỉ? Cứ nghĩ đến tương lai có thể tràn ngập thống khổ cùng đau lòng, ta lại muốn lùi bước. được, phải tỉnh táo lại, nếu sao có thể thoát khỏi vận mệnh bi thương của Asisu.

      Menfuisu dịu dàng làm ta cảm động vô cùng. Ta chưa bao giờ nghĩ tới cậu bé bốc đồng này lại thương ta đến như thế. Ta còn tưởng rằng, sau khi Carol xuất , tâm tư của đặt toàn bộ lên gầy yếu ấy nữa chứ. Nhưng sau chuyện ta bị rắn cắn, Menfuisu lại quan tâm ta chu đáo như vậy, ta lại thấy bằng để Menfuisu bị cắn. Bởi ít nhất, có thể xác định được tình cảm với Carol. Tiện đà, hối hôn.

      Nên giúp thế nào đây? Hình như trong nguyên tác, Carol bị Asisu cho người bắt đến nhà ướp xác, sau đó Menfuisu dù còn yếu nhưng vẫn chạy đến cứu nàng. Có phải ta cũng nên làm như vậy hay ?

      Ta gọi Ari đến, chỉ thị nàng vụng trộm đưa Carol đến nhà ướp xác, rồi cố ý phái người mật báo cho Menfuisu, đương nhiên, ta làm bộ lơ đãng như liên quan đến mình. Quả nhiên, Menfuisu như cơn lốc vọt . Đáng tiếc sư phụ tay nghề tốt ở nhà ướp xác kia bị Menfuisu đao đâm vào lưng, ngã xuống đất bỏ mình. có biện pháp, trong nguyên tác, ngươi chính là vật hy sinh.

      Carol bị các quá trình ướp xác trước mắt làm cho sợ đến run rẩy, thậm chí quên bản thân ghét cay Menfuisu mà khóc nhào vào lòng tìm kiếm an ủi. Ôm thân thể gầy yếu trong tay, Menfuisu đột nhiên cảm nhận được tình sâu đậm. bé này rất thông minh, nàng có thể chữa được độc rắn hổ mang cứu chị, bé đặc biệt như vậy, cho đến giờ chưa từng gặp qua. Có phải đây là tình ? Hít vào hương thơm của Carol, Menfuisu đột nhiên quyết định “Ta cưới chị, Carol, làm vợ của ta !”

      Nhìn thấy tình huống như vậy, Ari biết làm sao. Nàng đem mọi chuyện hồi báo lại cho ta, ta nở nụ cười. Phải thế chứ! Nguyên bản phải là như thế! Phải đem bé ngang ngạnh này vĩnh viễn ở lại Ai Cập.

      Carol luôn luôn đến phiền hà ta, luôn miệng hỏi đường về nhà. Ta chịu nổi phiền nhiễu này, thẳng thừng miễn tiếp khách. Có phải ta rất thiện lương hay vậy? Cho nên mới có ai sợ ta. đến Carol phiền nhiễu, năng thẳng tuột, mà ngay cả thị nữ bên cạnh ta cũng suốt ngày lẩm bẩm.

      Trước đó lâu Menfuisu đưa ra lời từ hôn với ta. Ta thoải mái đáp ứng. Nguyên bản phải chủ ý của ta, mà là cái tên đầu bóng lưỡng chết bầm kia tự chủ trương, làm thối thanh danh của ta, để rồi ta tìm tính sổ.

      Ta suy nghĩ có nên quay về Hạ Ai Cập hay , tránh việc rắc rối lớn trước mắt. Tể tướng Imhotep trở lại. Ngồi cung điện, ta nhìn các cống phẩm được đưa tới từ các quốc gia, trong lòng lại nổi máu. Mấy thứ kia nếu mang đến đại bán được nhiêu tiền nha! Đến lúc đó, ta muốn mua cái gì có cái đó. Aiz, vấn đề là khi nào ta mới về được đây!

      Menfuisu cầm lấy cái vòng cổ lấy lòng Carol. Carol nhanh mồm nhanh miệng cho gần đây có những tài năng trẻ ưu tú, nhận những lễ vật này chi bằng đổi lấy đồ sắt. Có đồ sắt, đất nước nhất định phát triển thịnh vượng. Những gì nàng , ta đều biết cả. Mà cho tới giờ ta chưa bao giờ lấy ý nghĩ ra làm thành hành động thực tế. Những lời này so với nàng và ta mà , bằng cứ để cho nàng , để khiến danh nghĩa sông Nile thực chút. Ta chỉ là nữ hoàng sắp lui ra phía sau màn diễn, cần nổi bật quá nhiều.

      Imhotep sau khi nghe những lời Carol xong, liền tán dương cao độ “Trong mắt bé này trong sáng lanh lợi, là bé tốt bụng” xong lại liếc ta cái “Nhưng mà, bệ hạ Asisu lòng thương bệ hạ như vậy. Thượng Ai Cập có thế lực của hoàng đế cùng Hạ Ai Cập có thế lực của nữ hoàng Asisu mà kết hợp, đem Ai Cập thống nhất. Nên chuyện bệ hạ muốn lấy bé này có thể có rắc rối lớn”

      Hừ, lão nhân râu sơn dương kia, đừng tưởng rằng ta nghe ra ý của ngươi. Ngươi sợ ta nổi giận Menfuisu hối hôn nên chia tách thượng hạ Ai Cập? Ta lạnh lùng hừ tiếng, qua Imhotep bước thẳng. cần giải thích nhiều lời với làm gì. Râu sơn dương đáng chết, cũng là trong những kẻ đưa ra đề nghị ép ta gả cho Babylon. Rồi ta cho các ngươi biết giá trị của ta, nhưng phải tại.

      Vào đêm yến hội, Imhotep xuất ra thanh kiếm sắt lấy được của Hitaito. ra lúc này Hitaito muốn khai chiến. Độ sắc bén cùng độ cứng của thanh kiếm làm thanh kiếm đồng bị chém thành đôi khiến Menfuisu giật mình. Cho tới bây giờ chưa hề thấy qua chất liệu tốt đến như vậy, dù hình dáng và màu xấu xí nhưng vẫn đáng giá.

      Phương xa, gió thổi đến, nước sông Nile dâng lên. bầu trời, vì sao lấp lánh xuất , đó là sao Thiên Lang, mẹ của Ai Cập bắt đầu mang đến cho Ai Cập năm bội thu. Sông Nile! Ngươi dâng nước là cứu bao nhiêu sinh mạng Ai Cập chết dần vì đói đấy!

      Mọi người nghe thấy tiếng thủy triều, ai nấy đều tràn ngập sung sướng. Ô, đúng rồi, Carol hẳn là chuẩn bị về nhà. Quả nhiên, khóe mắt Menfuisu phát được Carol bỏ trốn. lập tức xông lên kéo Carol lại. Trong lúc giãy giụa, Carol bị trượt chân ngã xuống dòng sông Nile cuồn cuộn chảy, Menfuisu nghĩ nhiều liền nhảy theo. Trong nước xuất cơn xoáy nước, áp lực cực lớn lôi kéo Carol vào rồi biến mất. Menfuisu giữ được nàng, bị dòng sông cuốn ngược lên mặt nước. nhìn hai tay tự trách, tự trách mình cứu được nàng.

      như kẻ điên mà bơi xuống sông tìm kiếm Carol. Ta an ủi cũng vô dụng. Aiz, quả nhiên có nàng dâu liền quên nương. Vừa phải lòng liền ngay cả lời của chị cũng nghe. Nhìn Menfuisu lo lắng cả đêm ngủ, ta chỉ có thể để tiếp tục giày vò thống khổ. Nhẫn nại chờ chút, Carol rất nhanh trở về.

      Lần này, ta xác định là mình hề đến đại kéo Carol về. Là chính nàng ngã vào trong nước, sau đó theo lốc xoáy trở về đây. Nhìn nàng nổi lên đáy nước, cả người chút tổn thương. Mọi người xôn xao đồn đại rằng nàng chính là con của nữ thần sông Nile. Nhưng nàng vẫn cự tuyệt Menfuisu. Hừ, nhìn ra em trai của ta có bao nhiêu tốt sao? Đúng là bé ngu ngốc. Xem ra phải để ngươi bị Izumin bắt mới ý thức được người trong lòng ngươi có phải có Menfuisu hay .

      Ta mặc kệ hai tên tiểu oan gia tranh cãi. Nhìn thấy Unasu xuất , ta liền biết phương pháp cơ bản để đúc kiếm nhanh chóng được biết. Bởi vì bộ truyện tranh này ta có đọc đọan các nhân vật vì sao mà biết phương pháp. Sau khi Carol cho họ phương pháp. Ta tìm đến tể tướng Imhotep, đưa cho xem hai mảnh thiết kiếm, biết làm thế nào loại bỏ tạp chất, hoặc là trước tiên đem đập thẳng, luyện rèn thành đĩnh. Sau đó lại lấy thanh cacrbon đánh vào, lặp lại vài lần, cho nhúng vào nước trở nên cứng rắn. Nhìn thấy thế, Imhotep cực kỳ giật mình. nữ hoàng chốn thâm cung như ta sao lại biết phương pháp chế tạo thiết kiếm. Ta chỉ lạnh lùng cho , đây là thần dụ (hiểu nôm na là lời của thần linh truyền tới). liền bừng tỉnh đại ngộ. Ngụy trang thành thần dụ đúng là tiện. Ngắm nhìn sắc mặt thay đổi của lão râu sơn dương này là khoái trá. Lão hổ phát uy, ngươi liền coi ta thành HELLO KITTY sao! Carol càng ngày càng nổi bật nhưng có nghĩa là ta càng ngày càng nhu nhược. nên quá coi thường người khác

    4. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 12: Izumin bắt cóc ta và Carol
      Edit+Beta: Tojikachan
      (Beta ngày: 20/7/2013)


      Dựa theo tình tiết tác phẩm, lúc này là lúc Izumin xuất

      Nghe được đồn đại về sông Nile, quốc vương Hitaito phái hoàng tử Izumin cải trang thành thương nhân vào Ai Cập. Biết sắp được gặp thần tượng, ta gần như kiềm chế được kích động trong lòng. Vừa nghe thấy Carol muốn ra ngoài, ta vội vàng cải trang thành dân thường. Ta cũng muốn , đừng hòng ném ta sang bên mà mình gặp Izumin.

      Carol hờn dỗi. Nàng vốn tưởng mình ra ngoài giải sầu, Unasu muốn theo đành, ngờ Asisu cũng cùng. Nhìn mắt nàng đổi tới đổi lui, ta cười trộm, khẳng định là nàng tìm cách đánh lạc hướng chúng ta để trốn . Carol gần đây thể nào hỏi được ta phương pháp về nhà. Ta luôn lờ nàng . Hơn nữa, nàng cực kỳ áy náy chuyện cướp vị hôn phu của ta, lại thấy ta rộng lượng như thế, đối nàng ôn hòa, Carol đương nhiên ở trước mặt ta mà cúi thấp đầu chút. Ta vui vẻ thoải mái. Dù sao biện pháp về nhà chính ngươi thế nào cũng tự tìm ra được. tại nếu mà cho ngươi, là ngươi lập tức nhảy xuống sông Nile để về, như thế chẳng khác gì khiến Menfuisu chết.

      Cách đó xa, có mấy con lạc đà chất đầy vải vóc. người đàn ông chùm khăn chùm đầu đưa lưng về phía chúng ta. Có phải nhi? Ta có chút kỳ quái, nhưng nơi này chỗ nào cũng có người chùm đầu, ta quả biết được người nào mới là Izumin. Dư quang khóe mắt lại phát ra người vừa nãy vụng trộm thả cuộn vải to xuống đất, mà cuộn vải kia lại lăn tới chỗ chúng ta. A! Đúng là Izumin rồi. Carol vốn chùm khăn lên đầu để che lại mái tóc vàng nên khiến chú ý, dùng phương pháp này để có thể nhìn chính diện Carol.

      Quả nhiên ánh mắt Carol chú ý tới. Khi phát có mắt màu trà cùng với mái tóc màu trắng rời ánh mắt được. Ta bước lên, cúi xuống nhặt lên cuộn vải kia, cùng nhìn nhau. Izumin, rốt cục ngươi xuất .

      Trong ánh mắt xẹt qua lên cảnh giác cùng nghi vấn, hẳn là tự đoán ta là ai. Nhìn ra dung mạo của ta, hình như hơi kinh diễm rồi lại che dấu rất nhanh. Khuôn mặt mỹ nữ của Asisu quả là dễ dàng làm người ta lưu ấn tượng. Ta mỉm cười đưa trả cuộn vải, lại thấy lực chú ý của phải vào ta

      #@$!!&*)(*&%$

      Rồi rồi rồi, ta biết mà, dù sao Carol cũng là nhân vật chính, còn ta chỉ là cái nhân vật phản diện to đùng.

      Trong lòng Izumin vô cùng khiếp sợ. sông Nile này có mái tóc vàng thần ký, ánh mắt màu xanh hề giống bất cứ ai làm người khác bị hấp dẫn. Nhưng nhìn kiểu gì nàng cũng chỉ là bé con trưởng thành. Còn giúp nhặt vải lên mới làm dám nhìn thẳng. khuôn mặt tuyệt diễm kia có đôi mắt vô cùng thâm trầm, phảng phất như toàn bộ ý nghĩ của đều bị nàng nhìn ra hề bỏ sót chút nào vậy. Trong đôi mắt thanh lãnh kia có quang mang như thể nhìn ra lớp hóa trang của , khiến Izumin dám nhìn lâu, đành phải đem lực chú ý đến sông Nile.

      xinh đẹp kia hơi cau mày, đôi môi hồng nhuận khẽ cắn, phảng phất có chút bất mãn. Lập tức lại khôi phục gương mặt thư thái, mỉm cười nhìn . Izumin bị nụ cười nhàn nhạt kia hấp dẫn. Trong ánh mắt nàng dường như có mị lực thu hút người ta, dù mang biểu tình gì cũng đều khiến cho người ta ngây ngẩn

      “Ngươi phải người Ai Cập! Tên khả nghi kia, ngươi từ đâu đến?” Unasu khẩn trương quát lớn. Các binh lính vốn nấp hộ vệ hi thấy tiếng đội trưởng liền nhanh chóng bước lên, bao quanh chúng ta. Carol giờ mới biết có nhiều người theo như vậy nên cực kỳ khó chịu. Có gì kỳ quái đâu. Ngươi là vị hôn thê của Menfuisu, ta là nữ hoàng Ai Cập, làm sao có thể để hai chúng ta ra khỏi cung mà có ai bảo vệ đường chứ. lẽ ngươi cho đây là Khang Hi cải trang vi hành sao!

      Izumin khiêm tốn đưa lên giấy thông hành, tên Imisư từ sa mạc phía tây tới. Carol thấy thế liền phấn chấn “ như vậy, ngươi qua sa mạc LiBi sao? Ồ, ở cổ đại cũng có thương đội sao!” Nàng phỏng chừng là muốn biết người ta làm sao có thể qua sa mạc nóng bức đó, cho nên tò mò bước lên dồn dập hỏi “Quốc tịch của ngươi là ở đâu vậy? Có thể cho ta làm sao qua sa mạc đó ?” Ta khẽ cười, quả nhiên là Carol, luôn thẳng thắn, nhiệt tình đến mức dễ dàng cho Izumin cơ hội bắt ngươi

      Ta bước lên nắm lấy cánh tay Carol, tao nhã lui sang bên, nhìn Unasu đuổi Izumin . Izumin lại dâng lên khối vải thượng hạng rồi đó là phần tạ lễ. Ta ngăn lại Carol định nhận. Lúc gần , ta cảm giác được Izumin nhìn ta. Ta nở nụ cười, cần lo lắng, hoàng tử Izumin thân ái, sau này vẫn còn rất nhiều dịp gặp mặt

      Người dân xung quanh cũng nhận ra Carol là sông Nile. Họ khẽ , tán dương công lao biến nước đục thành nước trong của nàng. Da mặt mỏng, Carol chịu được kính ngưỡng của mọi người đối với nàng, Unasu còn ở bên khuyên nàng nhận lời của Menfuisu khiến nàng đỏ bừng mặt. bé con ngoan cố này vẫn kiên trì cho rằng bản thân là người đại, thể làm thay đổi lịch sử, cho nên chịu nhận lời gả cho Menfuisu.

      Haha, lẽ nàng nhận ra, bản thân nàng khi bước chân tới đây, khiến lịch sử thay đổi rồi.

      Sau khi hồi cung, ta phân phó Ari, nếu người thương nhân tên Imisu kia tới nghĩ biện pháp tạo cơ hội cho và Carol gặp mặt. Carol cũng nóng lòng như lửa đốt, nàng rất muốn thoát khỏi hoàng cung. Nàng đối với tàn bạo của Menfuisu quen chút nào, khi nhìn thấy Menfuisu lạnh lùng tra khảo gian tế nước ngoài, nàng nhịn được muốn chạy trốn khỏi người đàn ông đáng sợ này. Nhưng Menfuisu đối nàng dịu dàng cũng càng ngừng đả động tâm nàng

      Ta ở bên cạnh cầm chén rượu thong thả nhìn đôi tình lữ ngươi chạy ta trốn, vô cùng nhàn nhã khiến Ari gấp đến độ quá đáng. Nàng cố gắng đưa Izumin đến càng nhanh càng tốt, lúc hai người họ gặp nhau, nàng bắt quả tang, thành công ngăn cản Menfuisu cưới bại hoại ngoại quốc kia. Ta hiểu suy nghĩ của nàng, cũng vui vẻ để nàng quấy rối

      Quả nhiên, dưới an bày của chúng ta, Izumin thành công tạo ra đám thích khách để dụ bọn thị vệ rời . Ta trước đó tới trước đình viện quan sát, nhìn Carol rón rén đến bên này, Izumin cũng tâm ngoan thủ lạt, lưu loát xử lý ổn hai tên thủ vệ, mai phục ở bên

      Ta theo sau Carol, né tránh khỏi tầm mắt Izumin. Carol kinh ngạc, ràng chỉ hẹn người, như thế nào lại xuất nhiều người như thế này? Bọn họ cũng có thời gian nghĩ nhiều, Izumin cấp tốc bắt lấy Carol, ra lệnh cho tên bắt lấy ta, nhanh chóng lên ngựa chạy khỏi hoàng cung.

      Thấy cánh tay cường tráng của Izumin, Carol kêu lên sợ hãi “Ngươi phải thương nhân, ngươi là ai? Mau thả ta ra!” Ngồi lưng ngựa, Izumin đắc ý cho Carol, trai của Mitamun, hoàng tử Hitaito Izumin “Ta muốn đem mà Menfuisu thương về Hitaito, cưới ngươi làm vợ!”

      Nhìn vẻ mặt đầy ý cười của Izumin, ta nhịn được thấp giọng nguyền rủa. Tên đàn ông ôm ta nghe thấy, nách đàn ông cổ đại hôi chịu nổi (= :). Izumin đáng chết, dám sai tên đàn ông chết tiệt này đến bắt ta

      thể phủ nhận, Izumin hành động rất nhanh chóng. Thừa dịp binh lính còn chưa đuổi tới nơi, mang theo chúng ta lướt qua sa mạc Libi, lên thuyền ở bờ Địa Trung Hải rời . Ta với Carol bị sặc cát đến suýt chết. Đáng giận, sớm biết thế nên ta mang theo khăn che mặt nhưng vẫn phải chịu khổ. Thân thể này trừ lúc bị rắn độc cắn ra đều được sống an nhàn sung sướng, làm sao chịu nổi tra tấn này, Mặc kệ thế nào, Izumin, vất vả cho ngươi khi bày ra kế này mang ta và Carol ra khỏi hoàng cung, ta cũng muốn như Carol, được xem phong thổ đất nước khác. Ta luôn bị bắt ở tại hoàng cung ngột ngạt kia, rất buồn bực. Mọi người lại luôn dùng cái ánh mắt như nhìn địch nhân để nhìn ta, sợ ta ngăn cản hôn lễ của Menfuisu với Carol. Sao chứ? Ta căn bản muốn gả cho Menfuisu!

    5. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 13: Đến Hitaito
      Edit+Beta: Tojikachan
      (Beta ngày: 21/7/2013)


      Trong hoàng cung Ai Cập, tin tức xấu liên tục bay tới

      “Faraong! Đình viện phía tây có rất nhiều gian tế xâm nhập!”

      “Vệ binh bị giết, Carol mất tích!”

      thấy nữ hoàng Asisu!”

      Menfuisu tin nổi, chỉ mới vài phút mà vị hôn thê và chị đồng thời mất tích. Là ai lớn mật, dám bắt cóc hai tôn quý nhất hoàng cung

      Ari dám gì. ràng tính kế chu đáo để bắt quả tang Imisu cùng Carol hẹn hò, hiểu sao cả nữ hoàng cũng mất tích.

      Menfuisu đột nhiên nhớ tới cái gì “Unasu đâu? Unasu luôn theo Carol giờ ở đâu?”

      ———————-

      Đúng rồi, Unasu lúc này cải trang theo sau chúng ta, ngay cả Izumin khôn khéo cũng phát ra. Menfuisu ra lệnh phong bế thành Thebe, phái người sa mạc đuổi bắt, tăng mạnh quân hộ vệ đề phòng phía sông Nile. Có thể những việc ấy trở nên vô ích, bởi chúng ta giờ thuyền lớn. Izumin thở phào nhõm, cuối cùng cũng bỏ lại được truy binh. Chỉ cần đến Địa Trung Hải, quân Ai Cập thể đuổi kịp. Dù sao, Menfuisu cũng biết người Hitaito thoát bằng đường nào

      Ta cùng Carol ngã vào khoang thuyền thở khó khăn. Trong mũi và cổ họng, tất cả đều là cát, toàn thân dính đầy cát. Ta lười biếng nằm đất, hề muốn động đậy. Carol ngược lại, nàng muốn xông ra khỏi cửa khoang thuyền. Nàng sợ hãi, khi rời Ai Cập, nàng tìm được đường về nhà “Ngươi muốn nhảy xuống thuyền rồi bơi vào bờ sao?” Ta hỏi nàng, Carol hơi ngạc nhiên nhìn ta “Asisu, ngươi sốt ruột?”

      “Ha ha, sốt ruột có ích lợi gì? Bằng khả năng của hai chúng ta, có thể thoát khỏi địch nhân thuyền sao? Còn bằng tiết kiệm sức chút, cố gắng nghĩ biện pháp khác ” Carol tin lời ta , nàng dùng sức phá cửa khoang thuyền. Đột nhiên, cửa mở ra, Izumin xuất .

      Ta ngừng thở, tận lực thu hút chú ý của . Lúc này phải thời cơ tốt để chuyện cùng .

      sông Nile, ta muốn hỏi ngươi” Izumin ngồi đối diện với Carol, rút ra thiết kiếm, hỏi “Ngươi làm sao mà biết phương pháp chế tạo thiết kiếm?” Nhìn , ta khẽ cười, may mắn ta phương pháp cho Imhotep trước Carol, nếu người bị ép hỏi bây giờ là ta

      Carol cứng họng. Ở tương lai, điều này được cho là kiến thức cơ bản, phải giải thích với kiểu gì chứ

      Izumin thấy Carol chần chừ nửa ngày , tính nhẫn nại dùng hết, chân mày tinh xảo khẽ nhíu lại. lập tức kéo lấy cánh tay Carol, tới gần mặt nàng “Ngươi có hay ?” Thấy tình thế ổn, ta nhanh nhạy mở miệng “Hoàng tử Izumin tôn quý, mời ngươi bớt giận”

      Izumin phức tạp liếc ta cái. tại sao này cũng bị bắt đến. “Ngươi tên gì?”

      Ta hơi nghiêng đầu, cười cười ”Ta tên Aini. Hoàng tử, đây là con nữ thần sông Nile của Ai Cập chúng ta, mời ngươi đừng thô bạo với nàng”

      “Ai… Aini…”Carol tuy thẳng thắn nhưng cũng ngu ngốc, biết ta dấu giếm thân phận hẳn là có nguyên nhân. Lúc này ta và nàng đứng cùng chiến tuyến

      “Thần Haby vỹ đại cho nàng biết phương pháp chế tạo thiết kiếm, hoàng tử, lời giải thích này có vấn đề gì ?” Ta phủi cát người, lạnh nhạt đứng dậy

      Izumin cau mày, nghi ngờ trong lòng quá nặng “Ngươi rốt cuộc là ai?”

      Ta nhìn thẳng vào mắt , thản nhiên dối “Ta là tư tế của Ai Cập” Kỳ thực cũng tính là dối, đó là , chẳng qua ta phải tư tế bình thường, mà là Đại tư tế Ai Cập

      này đơn giản, Izumin chưa từng thấy qua nào lại có thể bình tĩnh khi bị bắt như vậy, lo sợ giống như sông Nile kia. Nhưng nhìn thế nào nàng cũng chỉ là trói gà chặt, nàng sao có thể trốn thoát được. Izumin lạnh lùng hừ tiếng, đóng cửa lại rời khỏi

      “A…Aini, chúng ta nên làm gì bây giờ?” Ta đâu có biết chứ? Dù sao Izumin biết thân phận của ngươi, giết ngươi. Còn ta nếu bị chú ý tới, bị liên lụy mệt lớn. Ta muốn làm lộ thân phận nữ hoàng, sông Nile bị bắt, Ai Cập đủ sứt đầu mẻ trán, giờ cả nữ hoàng cũng bị bắt ưu thế của Hitaito lớn hơn nữa. Ta đủ bốc đồng, muốn Menfuisu thêm phiền toái

      Ta lườm Carol cái. Ngươi thiếu chút nữa là bị quất cho roi, hẳn là nên cám ơn ta đấy

      Thuyền biển lớn giống như điểm bị bao vây bởi nước. Ta bảo trì nổi hình tượng vì bị cảm giác say tàu đánh bại. Cả ngày trời lúc nào cũng đen kịt. Carol liền có việc làm, đó là mỗi ngày tất bật chiếu cố ta. vất vả chúng ta mới tới Hitaito, ta cũng bị cái thuyền này chỉnh cho còn nửa cái mạng

      “Vương quốc Hitaito ở thế kỷ 20 chính là Thổ Nhĩ Kỳ. Trong kinh thánh đạo hồi, người Hitaito còn gọi là người Hete, còn ở cổ đại dân tộc có chế độ bế môn tỏa cảng. Mãi cho đến thế kỷ 19 người ta mới phát ra di tích lịch sử của người Hitaito, thế nhưng tại lại xuất trước mắt ta” Nghe những lời hào hứng của Carol, ta dở khóc dở cười, bé này quả nhiên là sinh viên khoa khảo cổ, đến nơi nào cũng quên nghiên cứu.

      Bỗng thấy choáng váng đầu, ta lảo đảo sắp ngã xuống đất, Izumin thân thủ nhanh nhạy đỡ lấy ta. Ta nhàn nhạt nhìn cái, tiếp tục đứng cạnh Carol. sờ sờ tay, rất có phong độ cười , Hừ, lúc ở thuyền ngươi còn thèm để mắt đến ta, giờ rời thuyền rồi ngươi cũng cho chúng ta cái kiệu. tại lại giả vờ quan tâm, muộn rồi! Làm bộ làm tịch!

      Phỏng chừng Izumin thấy được chỉ trích trong mắt ta. hơi ngẩn người, quay đầu làm như biết. tóc quăn tươi cười ngọt ngào cao hứng từ cung điện ra “Cung nghênh về nước, hoàng tử Izumin”

      Izumin dịu dàng cười “Mira, gần đây vẫn khỏe chứ?”

      Hai gò má của Mira phiếm hồng “Cám ơn hoàng tử quan tâm, ta vẫn khỏe. Vương hậu giờ chờ ngài”

      Hai người hàn huyên xong rồi Mira mới phát ra Carol và ta “Các nàng là ai?” khuôn mặt thiên chân của Mira nổi lên nghi hoặc

      “Các nàng là ta mang từ Ai Cập về đây. người là sông Nile, người là tư tế Ai Cập” Có thể dễ dàng nhìn ra được Izumin thích Mira này. Hỏi là đáp, tùy ý Mira đứng sát cạnh . Đúng là đôi tuấn nam mỹ nữ, giống bức tranh theo phong cách cổ điển. Ta liền thu hồi tầm mắt, để cho Carol dìu vào trong, giờ ta thực mệt mỏi

      Quốc vương Hitaito quả nhiên là cái tên râu xồm. Quả thực tin nổi Izumin là do sinh ra, nhưng vương hậu đứng bên cạnh ông ta lại nhã nhặn lịch , có vài phần thần thái của Izumin. May mắn may mắn, nếu Izumin mà giống cha … đời tàn

      Quốc vương râu xồm ngả ngớn đến, nâng cằm Carol lên. (Tojikachan: Lại thêm người bị Tô Vinh đặt biệt danh ^^) “Đây là sông Nile sao? Ta nghe Mitamun qua, chính là tại bé này mà bảo bối Mitamun của chúng ta khóc lóc thôi?”

      Vương hậu khinh miệt nhìn chúng ta ” May mắn Mitamun biết quay đầu lại, nhìn này, nàng khẳng định là rất mất mặt. Cái gì mà sông Nile chứ, chỉ là cái vũ nữ mà thôi”

      Ta vụng trộm khẽ thở dài nhõm, may mắn Mitamun chết. Nhưng việc ngụy trang thân phận vẫn phải cẩn thận. tại, ta phải chú ý che dấu mình tốt, để cho những gián điệp của Hitaito ở Ai Cập phát ra ở đây.

      “Tình địch của Mitamun? Hm, mái tóc vàng quý hiếm đấy, cả làn da tuyết trắng nữa, ngươi tên là gì?”

      Nhìn quốc vương râu xồm vẻ mặt càng ngày càng đáng khinh, ta lại cảm thấy may mắn, may mắn Carol che cho ta, nếu ta mà gặp phải loại vũ nhục này cũng phải phát điên mà làm lộ mất

      Quả nhiên Carol chịu nổi. Nàng giáng xuống cái tát vào mặt quốc vương râu xồm làm phải rụt tay lại “ được tùy tiện chạm vào ta!” Khuôn mặt nhắn của Carol đỏ bừng vì tức giận “Ta phải vũ nữ, càng phải người Ai Cập. Các ngươi tin hay cũng được, nhưng cho phép các người vũ nhục ta. Ta đến từ thế kỷ 20, ở trong mắt các ngươi ta là người của tương lai. Gia thế của ta trong sạch, ta phải loại tầm thường đó. Bị bắt vào thế giới này cũng phải ý muốn của ta. Ta luôn muốn trở về, chỉ là chưa tìm được phương pháp”

      À, tuy Carol là tiểu thư đài các yếu đuối nhưng vẫn rất có quyết đoán. Làm tốt lắm, trách móc rất đúng cái tên quốc vương râu xồm sắc lang kia, ta cũng nhìn vừa mắt

      Cảm nhận được bức xúc của Carol, ta cũng bắt đầu kích động. Vài ngày vừa rồi chịu ít uất ức, cái thân thể an nhàn này nào có chịu nổi. Vì kích động quá mức mà ngã xuống đất, Carol thấy thế liền chạy nhanh lại đỡ lấy ta. Đúng lúc này, tên binh lính mà trước kia bị Menfuisu bắt vào ngục tra hỏi phương pháp chế tạo thiết kiếm xuất . cho mọi người, Carol chẳng những biết được phương pháp chế tạo thiết kiếm, nàng còn có thể biến nước đục thành nước trong, cứu được nữ hoàng Asisu khi nữ hoàng bị rắn hổ mang cắn.

      Trong mắt Izumin lên nồng đậm hứng thú. bé đặc biệt, khó trách tể tướng Imhotep đề cử nàng làm hoàng phi Ai Cập

      “Còn này là ai?” hứng thú của quốc vương Hitaito từ Carol giờ chuyển sang ta. Tránh được lần cũng tránh nổi mười năm, ta đành phải miễn cưỡng đứng thẳng, ngẩng đầu lạnh lùng trả lời “Ta là tư tế Ai Cập”

      Từ lúc vào hoàng cung đến giờ ta luôn cúi đầu che dấu dung mạo. Lúc này ngẩng đầu lên, nghe thấy trận hút khí ở chung quanh. Quốc vương ràng cứng người lại, xinh đẹp như vậy thế nhưng chỉ là cái tư tế?

      Ta liếc Izumin cái, cảm thấy khẩn trương. Ta ngàn vạn muốn quốc vương Hitaito cảm thấy hứng thú với ta

      “Nàng là chị em tốt của ta, mời các ngươi cũng phải tôn trọng nàng” Carol mắt thấy ổn liền kéo ta phía sau mình. Ta lại cúi đầu, miệng ngậm lọn tóc che dấu dung nhan, Carol tốt.

      Quốc vương Hitaito nhìn nhìn hai trước mắt, người kiên cường, cái tuyệt sắc, định mở miệng với Izumin rằng muốn hai

      Izumin đột nhiên xoay người, bẩm báo với phụ vương “Gần đây Ai Cập có nhiều hành động bất thường, nữ hoàng Asisu bị từ hôn, Menfuisu bị sông Nile chẳng biết từ đâu ra này mê hoặc. Con nghĩ Ai Cập khẳng định có náo động. Phụ vương, con muốn điều tra cho , xin cho chúng con tạm thời lui ra”

      Quốc vương Hitaito còn muốn gì đó, vương hậu ở bên cạnh cảm giác được khác thường, liền nhanh nhạy chuyển đề tài để ngăn lại lực chú ý của quốc vương. Ta thở phào nhõm, rốt cục an toàn.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :