1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[Đồng nhân nữ hoàng Ai Cập] TA LÀ ASISU - NGUYỆT PHƯƠNG PHỈ (83C) *ĐÃ HOÀN*

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 43: Chuẩn bị sứ Babylon
      Edit+Beta: Tojikachan
      (Beta ngày: 14/10/2013)


      Carol vài lần khóc hôn mê rồi. Nafutera gấp đến độ ôm Carol cũng khóc theo. Nên làm cái gì bây giờ? Sao hoàng đế Menfuisu có thể ý định cưới Asisu bệ hạ, Carol vừa mới gả cho ngài lâu, vì sao lại bạc tình như vậy?

      Nhìn Carol nằm bệt ở giường, khóc đến còn khí lực, chỉ có nước mắt từng giọt từng giọt ngừng rơi. Nafutera bất đắc dĩ. Con của nàng là Minue, là đại tướng quân đắc lực của hoàng đế, nàng lại là thị nữ tâm phúc của Carol. Cả nhà ai cũng có ô dù tốt, vinh hoa phú quý hưởng thụ luôn đầy đủ. Cứ thế này, chẳng phải giống như trước kia, nàng chỉ có thể là tiểu nhân vật lưu lạc chút hào quang?

      Nafutera cam lòng. Ngay khi Carol vừa mới xuất , nàng là bà vú liền nhận ra ngay trong mắt Menfuisu có hứng thú. Tận lực tiếp cận Carol, tận lực dịu dàng mà chống đỡ, chỉ vì muốn nịnh bợ bé tiền đồ sáng lạn này, trở thành mẫu thân khiến Carol chỉ biết ỷ lại, nàng biết, nàng trở thành tia hy vọng để bám lấy của công chúa hoàng kim này

      tại Carol thất thế, Asisu bệ hạ chú ý tới nàng, nàng nên làm thế nào để có thể đảm bảo mình luôn được an toàn?

      Mấy ngày nay Asisu bề bộn nhiều việc. Thời gian cùng Ragashu tới Babylon xác định, ngay mười lăm ngày sau. Ragashu tỏ ra rất chú ý đến lời phê bình của nàng đối với mình. Mỗi ngày đều nghĩ biện pháp tiếp cận nàng, lấy lòng nàng. Menfuisu gấp đến độ nổi trận lôi đình. Nhìn hai người đàn ông cứ rảnh chút là xuất bên mình ngầm đấu đá nhau, Asisu lại nghĩ đến mấy vị phu nhân trong yến hội mấy ngày trước

      Nữ hoàng bệ hạ mời, người thường đương nhiên dám lấy cớ từ chối. Có nhiều người muốn vuốt nịnh nọt, cố ý muốn lấy lòng nàng. Nhưng Asisu căn bản để ý mấy người đó. Nàng chỉ để ý có người luôn ngồi ngay ngắn bên – Hastuts – phu nhân của Imhotep. Hastuts hơn 40 tuổi, nhờ bảo dưỡng tốt nên thoạt nhìn chỉ có 30 tuổi. Nàng cũng giống như những phu nhân quý tộc khác, đừng nhìn những phu nhân này đó đám đoan trang như để ý phàm trần, cuộc sống đằng sau vẻ ngoài ấy thực chất là dâm loạn chịu nổi

      biết sinh hoạt cá nhân của Hastuts phấn khích đến mức nào? Asisu ác ý nở nụ cười. Imhotep lớn tuổi, trông ông ta gần đất xa trời, vậy là đủ để khẳng định còn đủ dũng mãnh về phương diện “kia”. Còn Hastuts ở độ tuổi này, theo cách ở quê hương ta, gọi là phụ nữ 40 dũng mãnh như hổ. Ta tin nàng đội nón xanh cho lão râu sơn dương ( Đội nón xanh: người bị chồng (vợ) mình ngoại tình)

      Trước tiên, ta muốn nhìn xem có bao nhiêu phu nhân quan hệ tốt với nàng. Phụ nữ thời đại này luôn tôn chồng mình là trời, những phu nhân muốn đến gần nàng ta hẳn là những người có chồng ủng hộ Imhotep. Những người này, ta muốn bắt được cả đám. Đừng nóng vội, đám cứ đến hết , tất cả các ngươi cảm nhận được khoái hạt lớn nhất mà ta mang đến cho các ngươi

      chủ động làm quen, có ai tỏ vẻ thân cận. Ta cách ngày liền tổ chức buổi yến hội nữa. Hastuts hẳn là bị Imhotep cố ý bắt đến đây. Trong yến hội, ta cực kỳ cẩn thận, nhưng ta muốn kết giao với ngươi, ngươi cần phải lo lắng như thế

      Vào lần yến hội thứ tư, ta nhìn thấy mặt Hastuts có vẻ cực kỳ mệt mỏi. Ta làm bộ quan tâm hỏi “Tể tướng phu nhân, tối hôm qua ngủ ngon sao?” Hastuts nhanh nhẹn cúi đầu đáp lại “Tạ ơn bệ hạ quan tâm, gần đây ta quả thực có chút khỏe. Còn nữa, mời bệ hạ cứ gọi ta Hastuts là được ạ”

      “Tuổi tác của phu nhân Hastuts lớn hơn ta, nên kính xưng mới đúng” Ta khách sáo “Bởi vì ta sắp sứ Babylon, nên mới nhớ tới, mấy năm nay ta rất ít tụ họp với các vị phu nhân khác. Từ trước tới giờ Asisu luôn bận việc thần điện, chuyên tâm cầu nguyện vì Ai Cập ta, nên có điểm chậm chễ, phải thỉnh các vị phu nhân tha thứ”

      Các vị phu nhân khác đương nhiên mượn cơ hội hùa theo, còn các nàng hẳn là nên chủ động đến thăm ta, vì Ai Cập cầu nguyện là chuyện đại , nên chậm trễ. Ý cười bên môi càng đậm, nhìn xem, có quyền lực tức là có lợi. Ta đen, ai dám trắng, ta chỉ hươu bảo là ngựa, ai dám phản bác ta?

      Trong yến hội, ta bảo Emi và Betty ghi nhớ những phu nhân mà Hastuts trao đổi nhiều nhất. Sau đó, khi Hastuts rời , ta liền phái người theo dõi nàng, xem nàng qua lại với ai nhiều nhất. Cầm trong tay danh sách các đại thần trong triều để xác minh, trong lòng liền hiểu hơn phân nửa. Số đại thần giao hảo với Imhotep quả rất nhiều. Ta rút ra trong danh sách gần 10 cái tên, phái người theo dõi sinh hoạt cá nhân của họ. Ta vội, vẫn nên từ từ

      Dưới ảnh hưởng của Ai Cập, ta tin đám các ngươi có thể chịu nổi tịch mịch

      Nhịn xuống chán ghét trong lòng, ta đến phòng Carol, ta còn muốn nàng cùng tới Babylon để thiêu tháp Babel cơ mà! Lúc này, ngàn vạn thể để nàng buồn khổ mà trầm mình xuống sông Nile. Nếu , lại biến mất hai tháng, ta đâu tìm nàng. Ta cũng muốn mình phải động thủ phóng hỏa, loại phí sức lao động lại phí công này lại còn bị người ta oán hận, cũng chỉ có Carol mới dám làm

      Nhìn thấy ta tới, Nafutera cực kỳ sợ hãi, quỳ bệt ở dưới mặt đất run run. À! Vài ngày trước ta tùy tiện phái vài người bí mật bịt mắt nàng, kéo đến căn phòng tối, nhốt chút, rồi sau đó thả ra. Vết thương nặng, chỉ là trừng phạt thôi. Hôm qua, ta lại sai người bắt nàng đến căn phòng khác, cho nàng uống chút thuốc của Hasan, độc này làm da của nàng nổi lên mụn nước. Ta nghĩ có lẽ nàng dám ra, mụn nước này cực giống tình trạng dịch bệnh, ra chỉ có con đường chết. Ngay cả mạng của Minue cũng thể bảo đảm

      Ta nghĩ nàng hẳn vẫn còn chắc đám người đó có phải là ta phái đến hay , nên chỉ để lại câu cảnh cáo “ cần những lời nên ” Nafutera là phụ nữ thông minh, nàng hiểu ngay là ý gì. Đội đặc chủng ta , gần đây Nafutera hay nơm nớp lo sợ, bên cạnh luôn có ít nhất là ba, bốn người, hơn nữa trời vẫn còn nóng, nàng lại mặc áo dài suốt ngày, cứ như để bảo vệ bản thân vậy. Tra tấn người, nhất thiết cứ phải để nàng chết. Đả kích tinh thần, khiến cả ngày sống trong sợ hãi là được. Tuy rằng ta biết nàng thành chút nào chưa, nhưng giờ nhìn nàng, nhận thấy nàng cũng phản kích gì. Chỉ là tôi tớ thấp kém, mà lại dám vung tay múa chân với nữ hoàng, biết nàng là ngại sống lâu quá hay là Carol cho nàng cái lá gan lớn? Ta thậm chí còn phân vân biết có nên kê đơn Minue , làm cho toàn gia bọn họ tuyệt tử tuyệt tôn. Nhưng ngẫm lại vẫn là thôi . Minue và mẹ giống nhau, là người rất rất rất tốt. Đối với người trung hậu, trung thành, ta lại ra tay ác như thế, cùng với tiểu nhân bức ta đến mức đê tiện, có cái gì khác nhau

      Mắt Carol giống như cà rốt vậy, sưng đỏ ngơ ngác ngồi trong phòng, chút phản ứng nhìn ta. Ta thực đành lòng. này, tuy ta luôn luôn thích, nhưng cũng muốn nàng từ hoạt bát biến thành bộ dáng ngu ngốc như thế. Hơn nữa, đối với người đàn ông thay lòng đổi dạ nhanh như biến sắc mặt, ta coi như lãnh giáo

      “Carol, ngươi có khỏe ?” Ta ngồi bên cạnh nàng, thử hỏi câu. Vẫy vẫy tay, ý bảo Ari đuổi Nafutera khóc sướt mướt , cứ thấy bà lão quá đáng này là nhịn nổi

      Nàng lăng lăng quay đầu nhìn ta “Chị Asisu, ngươi phải gả cho Menfuisu sao?”

      Đứa trẻ thiên chân, sao đến giờ này rồi mà ngươi mà còn chưa , phải là ta muốn gả cho Menfuisu, mà là muốn cưỡng hôn ta “Carol, ta muốn gả cho Menfuisu, ta chưa bao giờ làm ngươi bị tổn thương, trước kia , cũng có” Ta cam đoan với nàng. Ta nhiều lắm chỉ đứng bên xem diễn, chưa hề làm gì làm nàng bị tổn thương. Trước kia có là vì tất yếu. Chuyện sau này cũng dám cam đoan. Ta tỏ vẻ chân thành nhìn nàng. Đứa trẻ đáng thương, mới 17 tuổi bị chồng ruồng bỏ

      Carol nghe ta như vậy, mới bắt đầu phục hồi tinh thần. Nàng cầm lấy tay ta, nước mắt lại chảy thành sông “Chị Asisu, vài ngày trước ta chuyện vô tâm, làm ngươi bị tổn thương, ngươi còn dịu dàng với ta như vậy, ta rất hối hận” Ta vỗ vỗ đầu nàng, gì, muốn để ý, ta lại thấy bản thân giả tạo, còn bằng hé răng

      “Chị Asisu, ngươi có thể giúp ta ? Ta rất Menfuisu, ta thể . Ta từ thế kỷ hai mươi đến, chỉ vì người cổ đại là mà ở lại. Ta và chỉ là có chút mâu thuẫn, ta biết là vẫn ta. Chị Asisu, ngươi giúp ta với” Nàng vừa khóc vừa năng lộn xộn, lòng ta lại trầm xuống. Ta cũng là từ thế giới tương lai đến, nhưng ai có thể giúp ta? Đôi khi, có tâm tư đơn thuần tốt, cái gì cũng có thể ra, chuyện gì cũng có thể mở miệng nhờ người

      “Carol, ta với Menfuisu rồi, chúng ta cùng nhau đến Babylon giải sầu ” Ta giống như mấy lời thấm thía “Ngươi cho đàn ông quá nhiều cho nên họ mới biết quý trọng, khoảng cách có thể sinh ra thay đổi. Thừa dịp cơ hội này, chúng ta ra ngoài chút. Có lẽ, Menfuisu có thể nghĩ thông suốt được tầm quan trọng của ngươi đối với

      Carol dùng cặp mắt thũng ngơ ngác nhìn ta, đầu óc chưa ràng lắm “Vậy sao? Làm như vậy có tác dụng sao?”

      Ta ôm nàng, ngừng an ủi “Hẳn là được” Ta nào biết có dùng được hay . Mục đích của ta chỉ là đem ngươi cùng tới Babylon, thậm chí phương pháp này có đúng hay , ta còn biết. Ta hy vọng nó hữu dụng, tại chỉ cần để Menfuisu có cách quấn lấy ta, ta có thể thoải mái giúp ngươi tìm tâm của về

      Được Carol đáp ứng, ta bắt đầu giúp nàng bày mưu tính kế. Ví dụ như, ở nơi bọn họ gặp nhau lần đầu tiên, giả vờ ngẫu nhiên, gặp đánh thức nhiệt tình biến mất ở Menfuisu. Hoặc là, yên lặng nhìn làm việc. Rồi giúp sửa sang xem quần áo nào nên mặc ngày hôm sau, sử dụng mùi hương thích, chú ý thích ăn cái gì, đại loại thế. Ta cho nàng, thể đối xử quá tốt với đàn ông, cũng thể quấn quá chặt, phải như gần như xa, lấy dịu dàng mà chống đỡ, để cho bọn họ cảm thấy áp lực. Lúc trước, Menfuisu cũng vì áp lực quá lớn mà tìm ấm áp ở bên ta, mới bắt đầu quấn quýt lấy ta

      Để bảo đảm nàng nhảy sông Nile, trong khoảng thời gian này ta và nàng giống như hình với bóng vậy. Ngay cả khi Menfuisu và Ragashu giống như sủng vật mà đảo đảo lại bên cạnh ta, ta cũng mang nàng theo. Thuận tiện trả lại cho Nafutera vài cái liếc mắt, thư hoãn chút tâm tình

      Ari và Nafutera hành động rất nhanh. Hai người rất nhanh chóng sửa sang chuẩn bị lễ vật, đồ cá nhân để sứ. Ngày xuất phát ngày càng gần. Nhóm đặc chủng điều tra ra kết quả bước đầu, quả nhiên như ta sở liệu, tuy rằng phải mọi phu nhân đều cấu kết, nhưng đúng là có nhiều phu nhân cùng lúc có mấy tình nhân, giống như phu nhân đoan trang xinh đẹp của Imhotep – Hastuts

      Còn con của họ, còn cần quan sát thời gian dài, dù sao ta có ý định động thủ bây giờ, để 11 người của đội đặc chủng lưu lại , những người khác, theo ta Babylon xem pháo hoa thôi

    2. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 44: Hội hợp tại ốc đảo
      Edit+Beta: Tojikachan
      (Beta ngày: 15/10/2013)


      Biết được hoàng đế Menfuisu chưa đồng ý lời cầu hôn của hoàng đế Babylon với nữ hoàng Asisu mà là để nữ hoàng lựa chọn. Đại thần Ai Cập có chút bất mãn, vì sao đồng ý cọc hôn này chứ. giờ, dã tâm của Atsiria , vì hòa bình và quốc dân, cũng vì hạnh phúc của nữ hoàng, gả đến Babylon làm vương phi có gì tốt. Cái giấy di chỉ kia và của phẫn nộ Menfuisu, bọn họ cũng chỉ dám thầm bàn tán ngừng

      Đối với những kẻ nhân tâm lạnh như bụi kia, ta muốn cất công phản bác. Nhưng Hasan vô cùng phẫn nộ, các ngươi được như vậy, sao đem con các ngươi gả đến Babylon ! Ai thèm cái danh hiệu vương phi nát kia chứ, dùng để mưu cầu hạnh phúc, các ngươi biết thẹn sao!

      Ta lôi kéo ống tay áo Hasan, ngăn cản mắng to ra miệng. Cái đám người kia, thể nổi đạo lý với họ được, nếu trước kia Asisu cũng thể rơi vào kết cục bị đuổi đến Babylon

      Hasan tức giận đến mức hai tay phát run, nhất định phải theo ta đến Babylon, Ragashu bụng dạ khó lường, Carol lúc này cũng có hiềm khích với ta, lo lắng cho ta. Ta mừng rỡ đồng ý, trong yến tiệc pháo hoa ở Babylon, ngươi là nhân vật chính thể thiếu. Cho dù ngươi đề suất, ta cũng muốn ngươi cùng. Nhìn ánh mắt dịu dàng của Hasan, trong lòng ta ấm áp. Ở Ai Cập cổ, có được đám chị em tốt đứng bên cạnh, ta phải đơn mình. Cho dù cùng với thế giới là địch, ta cũng sợ hãi

      Tiểu Kail mỗi lần nhìn thấy Nafutera đều nhịn được ý muốn đánh nàng. Hai lần cảnh cáo lúc trước, đều xung phong nhận. Đứa trẻ này thạo ngôn ngữ, cho nên luôn dùng hành động để biểu đạt quý đối với ta. Có đôi khi nhìn thấy ánh mắt muốn xa rời của , ta nhịn được nhớ tới Menfuisu hồi . Con người, nếu vĩnh viễn lớn lên tốt biết mấy, mưu, phiền não, lại càng nhẫn tâm làm ngược lại với tâm tính vốn thiện lương của mình. Kail sống chết chịu ở lại Ai Cập, nhất quyết muốn theo ta. Ta nhìn ánh mắt kiên quyết của , cuối cùng đành phải đồng ý

      Gần đây, tâm tình của Carol cực kỳ ổn định, mãi cho đến khi đội ngũ xuất phát, nàng vẫn thể tự khống chế khóc cười. Menfuisu gây cho nàng đả kích quá lớn. Là thế kỷ hai mươi, có ai có thể chịu đựng nổi chồng vừa mới cưới lâu thay lòng đổi dạ? Huống chi lại là từ Mỹ quốc – đất nước tự do. Carol được nuông chiều từ bé, trong nhà ai cũng quý, được coi là bảo bối trong tay. Hơn nữa, tính cách nàng vốn sáng sủa, các bạn bè cực kỳ thích nàng, ai muốn để nàng bị thiệt thòi, khổ sở. Mặc dù cũng có người ghen tị nàng, nhưng lòng dạ nàng vốn rộng rãi, cho tới giờ chỉ nhớ những lần người ta đối tốt với mình. Theo ta, tuy nàng thiện lương đến mức sắp thành ngu ngốc, nhưng nàng quả bé có tâm địa rất tốt

      Đừng là nàng khống chế được cảm xúc, nếu là ta là nàng, ta cũng chắc chắc rằng mình biến đổi tâm tính. Xem ra, tạm thời rời Ai Cập đối với Carol mà đúng là lựa chọn sai. Kỳ thực, ta cũng chỉ sợ nàng chạy về nhà mẹ đẻ. Tuy rằng lợi dụng nàng lúc tinh thần nàng được tốt quả có chút có quá mức, nhưng trước mắt ta cũng có biện pháp nào khác. Nếu ta tiếp tục ở lại Ai Cập, chắc chắn phải chịu áp bách lớn. Như vậy còn bằng cùng Carol tạm thời biến mất đoạn thời gian. Đường trong tương lai còn dài, ta cũng phải suy nghĩ nghiêm túc xem nên tiếp tục như thế nào

      Trước khi xuất phát, Menfuisu lưu luyến rời., Carol si ngốc mà chống đỡ. Ta làm bộ phát , dân chúng phía dưới cao giọng la lên

      “Cầu nguyện sông Nile lên đường bình an!”

      “Thủ hộ nữ hoàng thần thánh Ai Cập!”

      “Hi vọng hoàng hậu sông Nile lên đường bình an!”

      “Chúc nữ hoàng Asisu thuận buồm xuôi gió!”

      Menfuisu đột nhiên cởi bùa hộ mệnh hoàng đế trước ngực ra, đưa cho Carol còn ngây ngốc “Đeo nó vào trước ngực , nó tức là ta” Carol theo bản năng nhận lấy, khuôn mặt tái nhợt rốt cục lên chút đỏ ửng “Nàng là vị hoàng hậu liều lĩnh, lần này theo chị Babylon, khẳng định nháo người khác chê cười, ta đưa các nàng đoạn đường, thẳng đến sa mạc mới thôi. Carol, dù sao nàng cũng là hoàng hậu của ta. Hãy lấy ra khí thế hoàng hậu của Ai Cập ra, ngàn vạn thể để Ai Cập ta mất mặt “

      Nhìn Menfuisu như vậy, trong lòng ta đột nhiên thấy lo lắng. Lúc này, Menfuisu hẳn là cảm giác được Carol đau lòng. Ta hiểu em trai của ta, chưa bao giờ lãnh tình tuyệt tính, có lẽ, lúc này là lúc động lòng trắc . Dù sao lòng Carol. Tiểu biệt thắng tân hôn, có lẽ hôn nhân của Menfuisu và Carol vẫn còn có thể cứu được

      Ôm bùa hộ mệnh vào trong ngực, Carol bật khóc ra. Nhiều ngày qua, đây là lần đầu tiên Menfuisu quan tâm nàng, lần đầu tiên trái tim của hai người dựa vào nhau gần như vậy, chị Asisu đúng, hai người hẳn là cần có đoạn thời gian bình tĩnh. Menfuisu, ta nỗ lực cho hôn nhân của chúng ta. Nếu cuối cùng, chúng ta vẫn thể ở bên nhau, ta nỗ lực tìm phương pháp về nhà, vĩnh viễn biến mất khỏi cổ đại

      ——————————Ta là phân cách tuyến chờ mong JQ———————————

      (JQ: gian tình)

      Babylon rất xa. Carol và ta vốn quen phương tiện đại, nên thể quen nổi phương tiện cổ đại. Cưỡi ở lạc đà, mỗi ngày đều lắc lư, chúng ta đều bị choáng váng, muốn hít thở chút khí lại bị mọi người ngăn trở, đành phải tiếp tục buồn ngủ lưng lạc đà

      Nắm chặt bùa hộ mệnh trước ngực, mặt Carol bắt đầu xuất tươi cười. Nhìn nàng bắt đầu khôi phục bộ dáng vốn có, lo lắng của ta cũng được giảm bớt vài phần. Nàng luôn luôn là kiên cường. Lần này Menfuisu gây cho nàng đả kích gần như bị hủy dịêt tính cách vốn có, nhưng nàng thuộc loại cỏ dại ven đường, luôn lấy cứng cỏi lạc quan làm thái độ đối mặt với tương lai. Ta cho Nafutera cùng, để Carol cách xa nàng luôn là tốt nhất, Dù vải trắng đến mức nào, nếu thường xuyên ở gần thùng nhuộm, cũng bị ôn nhiễm. Nafutera luôn nghĩ những thứ xấu xa, thể ảnh hưởng đến Carol. Ruka và Unasu đương nhiên ở bên cạnh bảo vệ nàng

      thể , Carol được ta chỉ cách, cuộc chiến bảo vệ hôn nhân rốt cục có hiệu quả. Gần đây Menfuisu nhạt lạnh với ta hơn, phỏng chừng cũng có chút bất đắc dĩ. Carol lòng vì mà suy nghĩ, còn khiến nhớ lại nhiều lần ngọt ngào trước kia. đối với Carol cũng có kiên nhẫn hơn. Đàn ông thường thường đều như thế cả, vĩnh viễn đều muốn trái ôm phải ôm, ăn trong chén còn liếc trong nồi. Ta cười nhạt, cũng có chút lo lắng. Trong nguyên tác, Menfuisu vốn trung trinh như giờ lại thành như vậy, biết liệu Izumin cũng hai lòng hay ? Menfuisu xem như là ví dụ. Đàn ông, quả nhiên thể để họ quá an tâm, phải lúc nào cũng duy trì cảnh giác với họ, họ mới thấy có nguy cơ

      Nhìn Menfuisu cưỡi ngựa, Carol chỉ vào phía trước “Ở thế kỷ 20, muốn đến Babylon phải qua sa mạc Arab ở phương bắc. Phương hướng bên phải hẳn là sa mạc Napdo. Nơi này ta quá quen thuộc, bởi vì lúc này chưa đến mức sa mạc hóa”

      Menfuisu gật đầu. Mấy ngày nay xảy ra rất nhiều chuyện, gần như quên rằng Carol có năng lực tiên đoán. Nhìn bóng người bé màu vàng kia, trong mắt lóe lóe ánh sáng. Có phải khiến nàng rất đau lòng? Muốn cưới chị, chỉ là vì nàng và chị giống nhau, có thể khiến Ai Cập ta vĩnh viễn cường thịnh, nhưng nhìn phản ứng của chị, cho thấy phương pháp này hình như ổn. Nhưng Carol lại vẫn lòng , có phải nên tỉnh lại sau những hành vi mấy ngày nay? Là cái gì khiến ta có ý nghĩ cưới chị, khư khư cố chấp? quay đầu, nhìn Babylon phương xa. Ragashu đáng chết, đều là do ngươi tạo thành. Ngươi căn bản chính là ôn thần của Ai Cập

      Nhìn Carol muốn xuống lạc đà. lên phía trước, vươn tay ngăn cản nàng “Hoàng hậu thể bộ. Carol, nàng hãy chịu đựng chút , đợi đến nơi nghỉ ngơi, ta cùng nàng”

      Carol có chút kinh ngạc, vui mừng. Menfuisu đoạn thời gian dịu dàng với nàng như vậy. Nàng đỏ mặt gật đầu

      Ta cưỡi lạc đà, đột nhiên có cảm giác đúng. Menfuisu chuyển biến có phải quá nhanh ? nghĩ cái gì? muốn nghĩ nhiều, Ruka bí mật truyền đến tờ giấy . Izumin ngay gần đây. Tuy ký kết minh ước với Ai Cập nhưng lấy thân phận của , tạm thời vẫn chưa thể đến Ai Cập. Biết ta sắp đến Babylon, cải trang bí mật theo phía sau, chờ thời cơ để gặp ta. Biết được tin này, ta cực kỳ vui sướng, lâu gặp , rất nhớ

      Unasu báo lại “Phía trước có ốc đảo, đêm nay chúng ta có thể đến đó ở”

      Carol vui vẻ với Menfuisu “Ốc đảo này chính là ốc đảo Analak ở thế kỷ 20. Menfuisu, tối hôm nay ngươi nhất định phải dạo với ta ” Menfuisu quay đầu cười dịu dàng

      Ta càng cảm thấy ổn, đứa em trai này, sao càng ngày càng đoán ra nổi ý nghĩ của

      Tắm hơi miễn phí ở sa mạc, chảy mồ hôi cả ngày. Buổi tối Carol lôi kéo Menfuisu chơi ở vùng nước bên ốc đảo, rất hưng phấn. Ruka lén rời , ra hoàng tử liên hệ với , bàn thời cơ trà trộn vào đội ngũ chúng ta. Ai Cập sứ Babylon, đường hoàng tử Izumin đột nhiên xuất , kiểu gì cũng thấy bình thường, nên Izumin quyết định che dấu tung tích, theo bảo vệ ta. Trong lòng cực kỳ ngọt ngào, được người đàn ông mến suy nghĩ cho mình như vậy, là chuyện khiến người ta vui vẻ

      Carol đột nhiên thấy Ruka đâu, xung quanh tìm kiếm. linh cơ vừa động, hái chùm nho về. Carol kinh ngạc vui mừng cầm lấy ăn “Ngọt quá! Ngươi tìm được ở đâu vậy?” Nàng hái quả đưa vào miệng Menfuisu “Chàng cũng nếm thử , vị rất thơm ngon đấy!”

      sông Nile, ngài chưa ngủ sao?” Ruka thúc giục nàng nghỉ ngơi, Carol do dự

      đến thời gian ngủ rồi sao?” Nàng lưu luyến nhìn Menfuisu, biết Menfuisu có thể cùng nàng nghỉ ngơi trong cùng lều trại hay

      Menfuisu nắm lấy tay Carol “Đêm khuya, chúng ta nghỉ ngơi . Nếu ngủ, ngày mai mệt mỏi”

      “Đáng tiếc, bầu trời đêm rất mỹ lệ” Trong lòng Carol có chút sợ hãi, lỡ như sau khi trở về lều trại, Menfuisu lại thay đổi làm thế nào?

      “Vùng này ngoài cát vàng ra, có gì cả ” Menfuisu nhìn bầu trời, ngôi sao có gì lạ mà muốn thưởng thức

      “Mới đâu! Ở dưới cát vàng, chôn rất nhiều dầu mỏ” Carol lại nhịn được bày tỏ kiến thức

      Menfuisu dựng lên lỗ tai “Dầu mỏ?”

      Carol đột nhiên ngừng miệng, quên , đó là chuyện tương lai. ra, Menfuisu cũng hiểu. Nguyên liệu này là dùng trong tương lai, khiến con người luôn muốn sở hữu, cuối cùng dẫn đến vô số chiến tranh chiếm đoạt dầu mỏ, rồi lại giả mạo sứ giả hòa bình

      Trong lều trại, Menfuisu ôm lấy Carol ngủ, cẩn thận dịu dàng. Có phải cũng bị mắc bệnh chung của đàn ông, được đến tay là cần nữa. bé trân quý như vậy, trước kia làm vô số chuyện lưu lại nàng. Giờ thể bởi vì xúc động nhất thời, để các quốc gia khác chiếm được lợi ích. Hơn nữa… đột nhiên linh quang chợt lóe, Carol rất thích chạy loạn, có thể lợi dụng ưu điểm này phen

      Đêm dài nhân tĩnh, tất cả mọi người đều ngủ, chỉ có thị vệ gác đêm là bận rộn. A! Đương nhiên ta cũng nghỉ ngơi, đây là thời cơ đục nước béo cò tốt nhất. Nguyệt hắc phong cao, là lúc giết người cướp của. Dù là chuyện gì, luôn có thể tiến hành ở trong bóng đêm, cứ như là tự nhiên vậy

      Vài bóng người bí mật đến lều trại của ta. Trong đó có bóng người tuấn vĩ vừa xuất , Kail và đội đặc chủng liền lui ra mở đường. Izumin, rốt cục chàng xuất . Ta nhịn nổi vui vẻ, rất muốn lao đến

      Izumin kéo ra áo choàng vốn che khuất diện mạo, mỉm cười nhìn ta “Asisu, mấy ngày qua nàng có nhớ ta hay

      Mặt tiểu Kail và mọi người lập tức đỏ lên, đám lưu loát đóng cửa rời khỏi lều trại. Ta kéo kéo góc áo, cọ cọ xát xát, chịu lên. Hứ, lâu như vậy mới đến tìm ta, đúng là vô lương tâm

      Izumin lên, tay ôm lấy ta thẹn thùng vào lòng “Khá lắm, nhóc vô tâm, có phải là ở Ai Cập được người khác theo đuổi nên muốn di tình biệt luyến hay ?” Vừa nghe đến đó, ta nổi giận. Cắn đầu vai cái. Chàng mới di tình biệt luyến! Cả nhà chagf mới di tình biệt luyến! Mấy ngày nay, chàng đâu có biết ta ở Ai Cập thảm đến mức nào

      Hung hăng cắn, đột nhiên mũi ta sụt sịt. Nước mắt ào ào chảy xuống dưới “Vô lương tâm, ta chỉ có mình vừa nóng ruột vừa đau lòng. Chàng lại đến giúp ta, lại còn chất vấn ta” ôm lấy cổ phen, ta khóc bù lu bù loa. Cố gắng làm tinh thần tỉnh táo, lúc nào cũng phải làm những việc muốn làm, tinh thần ta quá mỏi mệt, giờ nhìn thấy Izumin, ta mới có thể thả lỏng xuống. Mấy ngày qua, ta luôn luôn phải chịu đựng rơi nước mắt, phải muốn khóc, mà là muốn những người bên cạnh ta thất vọng. Tín ngưỡng của bọn họ là nữ hoàng kiên cường sợ hãi, phải là người chỉ biết khóc trong cảnh khốn cùng

      “Mỗi lần ôm nàng, nàng đều khóc tinh rối mù” Izumin than , vỗ lưng ta giúp ta dễ thở hơn “Khóc ! Ta biết nàng ở Ai Cập phải chịu rất nhiều uất ức. Những kẻ bức bách nàng, ta bắt chúng phải trả giá đại giới. Asisu, nàng yên tâm, ta để cho bất cứ ai bắt nạt nàng nữa” đến đây, thân thể Izumin lập tức căng cứng

      Ta ngẩng đầu, nhìn thấy trong mắt lóe ra tức giận và đau lòng. tốt! Ta vẫn còn có bả vai để dựa vào

    3. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 45: Súng và mũi tên
      Edit+Beta: Tojikachan
      (Beta ngày: 15/10/2013)


      Rúc vào ngực Izumin, ban ngày vốn mệt mỏi chịu nổi giờ lại khóc lớn nữa, ta nhanh chóng bị mê man quấn lấy. Izumin ôm lấy ta, đặt lên giường trong lều trại, để ta ngủ được thoải mái. Ta an ổn ở trong lòng ngực tìm góc độ thoải mái nhất, theo bản năng cọ cọ, rồi mới chìm vào giấc ngủ

      Izumin có chút dở khóc dở cười. ngủ mà vẫn còn nhớ lau nước mắt lên người . vươn tay lấy khăn lông ướt chuẩn bị trước, nhàng giúp ta lau mặt. Những nước mắt này mà được lau sạch , ngày mai phỏng chừng Asisu phải mang đôi mắt hạch đào tránh ở lạc đà dám gặp ai

      Mấy ngày qua, hầu như lúc nào cũng nóng lòng như lửa đốt. Khi biết tin Ragashu muốn cầu hôn Asisu, nếm đủ cơn ghen. lúc khó chịu, nào biết lại đột nhiên truyền đến tin tức Menfuisu muốn cưới Asisu, lập tức nổi cơn giận dữ, kém chút khởi binh tấn công Ai Cập. Nhưng chân trước vừa mới đưa hiệp ước qua, chân sau lại đem quân đánh, về sau nếu muốn hợp hảo với Ai Cập thành ra nhảm mà thôi. nhịn xuống lửa giận trong lòng, dặn Ruka quan tâm, chăm sóc nàng. Việc này, có biện pháp nhúng tay, chỉ có thể để mình Asisu giải quyết. Cũng may bé trí tuệ này sớm tung ra di chỉ của Faraong tiền nhiệm, khiến Menfuisu và Ragashu hết cách.

      Nhớ tới mệnh lệnh của phụ vương, Izumin đột nhiên bật cười, từ trước đến giờ chưa từng thấy sắc mặt của phụ vương kỳ quái đến thế. Cũng đúng, vừa mới bàn bạc xem làm cách nào để cưới nữ hoàng Ai Cập về, nào biết bé bình thường ai chú ý này đột nhiên trở thành tâm điểm nóng, người đàn ông nào cũng muốn cưới nàng về. Quốc vương Hitaito hạ mệnh lệnh cho Izumin can thiệp. sông Nile ván đóng thuyền, trở thành hoàng hậu Ai Cập, chỉ còn lại Asisu, dù thế nào cũng phải cưới nàng về

      Izumin rốt cục cũng có lý do rời khỏi quốc nội, bí mật đến lều trại của Asisu. Còn tưởng cửu biệt gặp lại có tình cảm mãnh liệt ra sao, nào biết vừa gặp, Asisu liền khóc lớn hồi, khóc mệt rồi ngã ngủ, lại phải giúp nàng thu dọn. Izumin ôm chặt Asisu vào trong lòng. Nàng là bé, ở trong hoàn cảnh này, biết nàng làm thế nào để sinh tồn. Ngoài trí thông minh ra, nàng còn có kiên cường mà ai bằng. Trước kia, khi nàng bị cự tuyệt hôn ước, chẳng những đau lòng mà còn có tâm tư theo sông Nile chạy loạn, nếu là bé khác, khẳng định là trốn trong nhà khóc đến mức biết trời đất

      Nhớ tới Asisu trước kia, Izumin rất đau lòng. Lúc đó, nàng luôn mang đôi mắt thông minh nhìn thế giới, lúc nào cũng đầy hứng thú, tựa hồ vĩnh viễn tuyệt vọng. Nàng cùng chỗ chưa được bao lâu, nàng liền gầy ít. nhiệt tình trong mắt cũng rất ít dần. Ruka , nàng rất ít khóc, lúc nào cũng vắt óc bày mưu tính kế. cúi đầu, hôn đôi môi hồng nhuận của nàng, mấy ngày nay, vất vả cho nàng rồi. Yên tâm, nếu ở bên cạnh nàng, ta nhất định bảo vệ nàng

      lúc Izumin hôn Asisu, tiểu Kail đột nhiên vào lều trại. Izumin theo bản năng cứng người lên cảnh giác, nhìn thấy là tiểu Kail mới thu lại thế tấn công. Tiểu Kail nhìn thấy, khuôn mặt đáng liền đỏ bừng lên, nhanh chóng xoay người “Hoàng… hoàng tử, ta có chuyện cần bẩm báo bệ hạ”

      “Hm? Sao vậy?” Ta bị đánh thức, từ trong lòng Izumin ngồi dậy, mơ mơ màng màng hỏi. trễ thế này rồi, còn có chuyện gì vậy?

      Izumin ôm ta vào lòng “Có chuyện gì sao?”

      “Vâng” Tiểu Kail trả lời “Có đám người đột nhiên xuất cắt đứt dây cương của khoảng mười con ngựa, tháo bàn đạp, thả lạc đà. Lúc chúng thần phát , bọn chúng làm xong. Xem phản ứng của bọn chúng và thị vệ, có vẻ như đối địch nhau, giống đạo tặc, hình như là kẻ trong đoàn chúng ta gây ra”

      Ta lập tức tỉnh táo lại. Kẻ trong đoàn chúng ta? Kẻ trong đoàn chúng ta nhàn rỗi lắm hay sao mà làm cái chuyện này chứ. Ta nhìn Izumin, thấy cũng nghi hoặc. Mục đích của những người này là gì?

      “Chúng ta ngăn cản chứ ạ?” Tiểu Kail xoay người lại, mặt vẫn còn đỏ ửng

      “Bọn chúng muốn công kích chúng ta sao?” Izumin hỏi. lẽ biết đến nên khiến Menfuisu chú ý. muốn dẫn xà xuất động?

      “Có vẻ như giống, bọn họ chỉ vây quanh lều trại của hoàng đế Menfuisu và hoàng hậu sông Nile. Có vẻ như mục tiêu của chúng là họ” Chúng ta càng thấy kỳ quái, nếu là kẻ trong đoàn chúng ta, vì sao lại muốn công kích Menfuisu?

      Izumin buông ta ra, đứng dậy mặc áo choàng “Phân phó mọi người lấy lại tinh thần. Nếu mục tiêu phải chúng ta, tạm thời cần công kích”

      Tiểu Kail nhìn ta, ta gật gật đầu. mang khuôn mặt nhắn đỏ hồng lui ra ngoài. Chả trách tất cả mọi người ai chịu tiến vào, khẳng định đều biết tình huống bên trong. Cindy đáng giận, giật giây ta nhiều nhất chính là ngươi, trở về ta nhất định tìm ngươi tính sổ. Nhớ tới hình ảnh nữ hoàng Asisu mảnh mai ở trong lòng hoàng tử Izumin, tiểu Kail có chút nổi giận. Quả nhiên nữ hoàng Asisu cần được người cường đại hơn để bảo vệ. lại quá yếu

      Sau khi Izumin và ta kiểm tra toàn bộ người ngựa có trong tay, đột nhiên thấy vài cây đuốc bị ném vào lều trại của Menfuisu. Lúc này Unasu mới phản ứng, từ trong lều trại lao ra, lớn tiếng hỏi “Xảy ra chuyện gì? Có phải có đạo tặc ?”

      “Tướng quân, là hỏa hoạn!” Binh lính hồi báo

      “Sao lại có lửa? Hoàng đế và hoàng hậu còn ở trong lều trại, mau dập tắt lửa!” Unasu nhanh chóng hạ mệnh lệnh

      Ta và Izumin nhanh chóng vọt tới chỗ đất trống, chiếm chỗ tốt. Đội đặc chủng bao quanh hộ vệ chúng ta

      “Sao? Lửa?” Carol bị đánh thức từ giường ngồi dậy

      Menfuisu ôm lấy nàng “Carol, nhanh ra ngoài. Lều trại rất dễ dàng trở thành mục tiêu”

      Bên ngoài lều trại, Ruka cẩn trọng bảo vệ bọn họ “Nguy hiểm, sông Nile, xin hãy nhanh chóng chạy tới chỗ đất trống” Đột nhiên, 10 con ngựa kia bị sợ hãi. Chúng nó hí vang, phóng vào sa mạc. Tình thế loạn thành đoàn

      Menfuisu tay trái ôm Carol, tay phải rút ra trường kiếm “Còn chưa tìm được nguyên nhân gây hỏa hoạn sao?” gần như còn kiên nhẫn, nhanh chóng kéo con ngựa đến, chuẩn bị mang Carol lên ngựa. Carol sợ tới mức kêu to “Menfuisu, chậm chút”

      Đột nhiên, ngọn lửa bén đến lều trại, bốc lên thành biển lửa. Ta đột nhiên có cảm giác ổn, tình cảnh này, hình như có chút quen thuộc

      tốt! Mỏ dầu cháy!”

      xảy ra chuyện! Chủ tịch, nguy hiểm!”

      “Ngài Ryan!”

      Tiếng quen thuộc truyền đến. Tuy trình độ tiếng của ta kém, nhưng câu cuối cùng “Ngài Ryan” lại nghe rất ràng. Sắc mặt ta đột nhiên trắng bệch, chính là tình tiết này, Izumin bị Ryan bắn thương bả vai, từ đó bị ốm đau quấn thân. “Cindy!” Ta run run gọi

      “Bệ hạ, có gì phân phó?” Cindy cẩn thận đến bên cạnh ta

      “Bảo vệ Izumin. Phía trước có người nổ súng… Ách, nghĩa là sử dụng vũ khí thần bí công kích chúng ta. tiếng nổ. Nếu ngươi nhìn thấy có người đàn ông tóc đen cầm lên thứ gì đó màu đen, lập tức bắn mũi tên vào cho ta” Ta dồn dập phân phó. cần biết ngươi là Ryan hay ai, ta phép ngươi làm hại đến Izumin!

      Izumin có chút khó hiểu, sao Asisu lại đột nhiên hạ mệnh lệnh như thế. Chẳng lẽ, nàng tiên đoán được nguy hiểm sắp đến? càng trở nên cẩn thận hơn. Hết sức chăm chú nhìn chằm chằm vào biển lửa tưởng như vô biên vô hạn

      Cindy nhanh chóng phân phó những người khác cầm lên cung tiễn, sẵn sàng bắn ra

      Biển lửa quỷ dị gần lan tới chỗ Carol. Ta linh quang chợt lóe, đúng, trong nguyên tác là Izumin chuẩn bị cướp Carol mới cùng Ryan nghênh diện gặp nhau. Mà lúc này giống như thế. Ta mở to hai mắt nhìn Menfuisu. Ở bên cạnh Carol là Menfuisu

      Ta còn chưa kịp phản ứng lại, liền nghe thấy tiếng Carol hô “ Ryan!”

      Hai bên hỏa diễm, Menfuisu cùng Ryan kinh ngạc nhìn nhau. Trong hỏa diễm thế nhưng có người! Khi Ryan nhìn thấy Carol trong lòng Menfuisu, lập tức kinh hãi “Carol, sao em lại ở đây?”

      Nàng làm sao lại quen biết tên người đàn ông lạ mặt này? Ryan, chính là người đàn ông mà trước kia nàng luôn gọi tên sao? “Carol, lại đây, được qua” Cảm giác được Carol muốn thoát khỏi vòng ôm, Menfuisu nhanh chóng ôm chặt lấy nàng

      “Khoan! Ngươi là ai? Ngươi muốn mang Carol đâu?” Ryan còn chưa xong, bị trận nhiệt phả vào người khiến phải lui lại vài bước

      Nhìn thấy Ryan gặp nguy hiểm, Carol sợ hãi kêu thảm thiết. Ryan càng lo lắng. vừa lùi khỏi hỏa diễm, liền bị bảo an và đội cứu hỏa bắt lấy. Mọi người ồn ào khuyên rằng rất nguy hiểm, nhanh chóng lui ra sau. Ryan rống giận “Em tôi ở bên trong, mọi người buông tôi ra!”. Mọi người kinh ngạc “Bên trong là biển lửa, sao có thể có người”

      bậy! Mọi người xem ! Ở bên trong!” Thấy bọn họ mờ mịt nghi hoặc, Ryan nhanh chóng rút ra súng lục của bảo an, giữ thăng bằng, ổn định hô hấp “Carol, lập tức cứu em!”

      Bên này biển lửa, ta loáng thoáng thấy bóng người Ryan hình như cầm súng lên, kích động kêu to “Cindy! Bắn !”

      Cindy lập tức căng mũi tên ra, hô tiếng, ngay lập tức, tiếng súng và tiếng mũi tên bắn ra cùng lúc vang lên. Ta theo bản năng lấy thân mình che lấy Izumin. cấp tốc xoay người, dùng lưng che chở ta. Tiểu Kail và đội đặc chủng ào ào xông lên, muốn làm tường bằng người che chắn cho chúng ta

      “Á!” Hai tiếng kêu thảm thiết đồng thời vang lên. Nơi phát ra cách chúng ta xa

      Tát cả chúng ta nhìn về phía người kêu thảm, phát đó là tiểu binh bị thương. Lúc ta kêu lên, Menfuisu đột nhiên ôm lấy Carol nhảy xuống ngựa, thuận tay với lấy binh lính chắn ở phía trước. Viên đạn kia của Ryan bắn thủng cánh tay binh lính, máu tươi văng ra khắp nơi

      Chúng ta hai mặt nhìn nhau, phải là nhằm vào chúng ta sao? Vậy tiếng hét thảm còn lại là từ đâu? Trong hỏa diễm, bóng người ôm bả vai suy sụp ngã xuống đất. đám người vây quanh dùng tiếng ngừng . thể nào, nghĩ tới Cindy lại bắn chuẩn như vậy, mũi liền bắn trúng Ryan. Ta toát mồ hôi, chuyện lớn rồi

      Giống như lúc đến, hỏa diễm cũng đột nhiên quỷ dị tiêu thất. Xung quanh, lửa thiêu lều trại cũng biến mất, hỏa diễm tận trời vừa rồi cũng biến mất thấy

      dập tắt lửa” Unasu thở hổn hển bẩm báo với Menfuisu

      Mặt Menfuisu trắng bệch, vừa rồi nếu phải phản ứng của nhanh nhạy, người bị bắn trúng phải là binh lính kia.

      Mặt Carol đầy nước mắt, vừa nãy bỗng nhiên nhìn thấy Ryan, nàng chưa kịp phản ứng lại, nhìn thấy được nữa. Ryan, mẹ, con rất nhớ mọi người

      Ta và Izumin cùng liếc nhau cái, lập tức hơi cúi người xuống, binh lính Hitaito cũng vậy, nhanh chóng vào trong đội đặc chủng. Ta nhanh bước lên hỏi “Menfuisu, các ngươi sao chứ?”

      “Chị, có việc gì!” Menfuisu cười với ta “May mắn có Carol bảo vệ, ta mới bị thần tích vừa rồi làm bị thương”

      Ta cứng họng. Vừa rồi Carol bảo vệ ngươi kiểu gì? Ta đâu có thấy

      “Unasu, nhanh giải quyết tàn cục, tìm số ngựa bị thất lạc về. Có phát ra đạo tặc ?” Ta thấy hai người sao, liền quay đầu hỏi Unasu

      “Nữ hoàng bệ hạ, chúng thần tìm được đạo tặc. Bọn chúng rất giảo hoạt, thấy ổn liền bỏ chạy” Unasu có chút hổ thẹn “Ngoài mấy chục con ngựa chạy tan tác, hai cái lều trại bị thiêu. May mắn chúng ta có tổn thất khác”

      “Vậy là tốt rồi! Tối hôm nay phải gia tăng cảnh giác. Nếu lại để xảy ra chuyện như thế này nữa, ta tha cho ngươi” xong, Menfuisu ôm lấy Carol trở về lều trại

      Nhìn ánh mắt mê luyến thôi của Carol, cùng với bảo vệ của Menfuisu với nàng và lãnh đạm của Menfuisu đối với ta. Ta càng cảm thấy kỳ quái. tình hôm nay xảy ra quá đột ngột. Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?

      Trở lại lều trại, Izumin cởi bỏ áo choàng. Ta ngồi bên cạnh , ngẩn người nhìn sườn mặt xinh đẹp của , đầu óc trống rỗng “Asisu, nàng còn chưa nhìn ra sao?”

      Lòng ta thoáng hiểu ra, nhưng vẫn chịu tin tưởng. Cắn chặt môi dưới, ta hé răng

      Izumin thở dài, giải cứu môi dưới của ta “Tối hôm nay, căn bản là do tay Menfuisu đạo diễn”

      Ta nhắm mắt lại, vẫn chịu

      Izumin kéo qua thân thể ta, nhàng bên tai ta “ ngốc, chấp nhận . Menfuisu còn là đứa em trai trước kia của nàng nữa. Bây giờ là hoàng đế Ai Cập tâm tư kín đáo”

      Đúng vậy! Menfuisu hẳn là hiểu, Carol là công cụ mà thể mất . Vô luận bây giờ có còn Carol hay , chỉ cần lưu lại nàng ấy bên người là được. Vì vãn hồi sai lầm mà bản thân phạm phải, ngẫu nhiên dùng chút thủ đoạn đơn giản mà hữu hiệu có cái gì được chứ? Nếu , ai có thể giải thích đám đạo tặc kia cùng đám thị vệ sao có thể quen thân đến mức lại như nhà mình, dễ dàng gây náo loạn dưới nghiêm ngặt của thủ vệ hoàng đế Ai Cập? Chắc chắn, sau khi trải qua hồi trò hay như vậy, đủ để xoay ngược cục diện giữa và Carol giờ

      Ta mở mắt ra, bi ai nhìn Izumin. nhàng vuốt ve mặt ta, trấn an ấn bằng những nụ hôn .

      Menfuisu, ngươi thay đổi

    4. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 46: Cuộc sống ở sa mạc
      Edit+Beta: Tojikachan
      (Beta ngày: 16/10/2013)


      Ngày hôm sau, ta có gì bất ngờ khi nhìn thấy trong mắt Carol khôi phục lại thần thái trước kia. Từ xa đánh giá, ta chưa từng rời mắt , Carol có phát ta, Menfuisu cúi đầu với nàng gì đó. Nàng chốc lát mặt đỏ, chốc lát thẹn thùng. Ta biết Menfuisu biết ta nhìn bọn họ, nhưng cố tình làm như biết. Ta lạnh lùng hừ tiếng, vạch trần! Gọi tiểu Kail đến, ta chuẩn bị giả bệnh

      Ragashu cùng đường với chúng ta. trước bước về nước chuẩn bị nghênh đón chúng ta, chúng ta mang theo đội ngũ khổng lồ, chậm rãi về phía trước. Vì muốn dọn ra gian cùng Izumin ở chung, ta chỉ có thể cả ngày làm bộ nhức đầu muốn nghỉ ngơi, ngừng than thở. Hasan tới xem bệnh “kỹ càng”, rằng tình huống giờ của ta thích hợp lạc đà, vì thế lệnh cho binh Ai Cập mang cỗ kiệu đến

      Menfuisu nhìn ta dựa vào kiệu giả chết, có chút bất đắc dĩ “Chị, thân thể ngươi như vậy có thể đến Babylon ?”

      Ta lười biếng nhìn “Hôm trước chẳng phải là ngươi được sông Nile phù hộ sao? Tuy cơ thể ta suy yếu nhưng chỉ cần có nàng bên cạnh, có vấn đề gì”

      Menfuisu có chút chật vật “Chị, ta chỉ là lo lắng ngươi”

      Ta xả ra chút ý cười nhạt, nhìn thẳng vào mắt “Cám ơn Menfuisu quan tâm, nếu đáp ứng hoàng đế Ragashu, ta nhất định tuân thủ lời hứa đến Babylon” lo lắng hay là muốn ta đến Babylon? Menfuisu, tính toán nên tính quá tinh ranh, lừa dối mình Carol là đủ rồi, cá tay gấu thể chọn cả hai

      đến đây, ta cũng cảm thấy kỳ quái. Chẳng phải hôm qua Carol thấy Ryan bị thương sao? Thế mà nàng vẫn còn có tâm tư cùng Menfuisu liếc mắt đưa tình cả ngày. Ngay cả ta cũng cảm thấy có lỗi, sớm biết thế lúc ấy ta bảo Andy bắn thêm ít. Ta có chút xấu xa nghĩ, đáng tiếc mũi tên kia lại thành bằng chứng của tượng siêu nhiên cho thế kỷ 21

      Lắc lắc cây quạt, ta ý bảo binh lính bên cạnh kéo mành xuống. thèm thêm nửa câu, ít vài câu với Menfuisu tức giận thiếu ít. Vẻ mặt Menfuisu ràng hề đồng ý, nhưng nhìn thấy vẻ mệt mỏi của ta, nên thể phát tác. Lúc binh lính hạ màn xuống, ta vụng trộm lè lưỡi, tức chết cho xong!

      Bao gọn tóc vào áo choàng bình thường kiểu Arab, thuận tiện dùng thuốc nghiên cứu trước kia biến làn da thành màu sẫm, Izumin ngụy trang vô cùng thành công. Nếu , ở trước mặt Menfuisu lại nửa ngày, chắc chắn bị phát . Khi ta lựa chọn người cho đội đặc chủng hề có tiêu chuẩn gì về bề ngoài, nên cao thấp mập ốm kiểu gì đều có. Izumin trà trộn vào trong, ngoại nhân phát ra

      Tiến vào sa mạc lâu, Menfuisu quay lại Ai Cập. Ta tỏ vẻ cám ơn. Nhìn thấy trong mắt Menfuisu lóe ra suy nghĩ sâu xa, ta xoay người rời , lưu lại làn gió. Phỏng chừng ngươi còn muốn cùng Carol triền miên phen , ta quấy rầy

      Đỡ lấy tay của ta, đưa ta lên xe ngựa, Izumin giọng hỏi “ Babylon, nàng muốn làm gì?”

      Ta còn có thể làm gì? Phá hỏng chứ sao… À, là ngầm duy trì Carol phá hỏng. Nếu có khả năng, nàng thiêu tháp Babel, ta thiêu cung điện, hiệu quả rất tốt. Dù sao bây giờ dầu mỏ phải trả tiền, muốn lấy bao nhiêu có bấy nhiêu

      Thấy khóe miệng Asisu chứa tia cười xấu xa, Izumin có chút đau đầu, nàng lại có chủ ý đáng sợ gì đây?

      “Hasan!” Ta gọi Hasan tới “Ngươi có biết nơi này có loại nước đen mùi thối nào ? Chính là loại nước mà sau khi bén lửa, rất khó dập tắt”

      Hasan có chút ngạc nhiên “Làm sao mà nàng biết được?”

      Vậy là có rồi! “Izumin, thủ hạ của chàng có ở gần đây ?”

      Izumin liếc Hasan cái, trả lời là có. Người đàn ông kia… tựa hồ coi Asisu là bề

      “Hasan, ngươi cho bọn họ vị trí cụ thể . Loại nước này, ta muốn rất nhiều” Cũng nhớ ràng lắm Carol rốt cuộc cần bao nhiêu dầu mỏ, dù sao ta cần phải lấy nhiều dầu làm dự bị

      “Nàng muốn những thứ đó để làm gì?” Izumin có chút kỳ quái

      “Hắc hắc, dùng để đốt pháo hoa đấy” Ta cố ý cười thần bí. tại nếu cho các ngươi, chẳng phải khiến các ngươi hoang mang đến chết sao. Đợi đến Babylon rồi sau

      “Cái gì là pháo hoa?” Hasan cũng kỳ quái

      …*&%%&$%…

      Ta được gì

      ————————————————————-

      “Chị Asisu, ngày đó, có phải Ryan bị thương ?” Carol lo lắng hỏi ta. Menfuisu hồi tâm chuyển ý khiến nàng càng ngày càng tin tưởng ta. Xem , ngay cả vấn đề này cũng hỏi ta

      “Ta cũng ràng lắm, lúc ấy ta thấy tình huống nguy cấp, bảo Cindy bảo vệ Menfuisu. Cái người mặc kỳ quái kia là trai ngươi sao?” Nhìn đứa trẻ hay ho này, ta gần như hết chỗ gì. Đến tận khi Menfuisu rồi, ngươi mới nhớ ra trai sao

      “Đúng vậy! Đó là người trai thương ta nhất…” Lược bỏ năm ngàn chữ

      biết có phải thế giới này biến hóa quá lớn hay , hay ta vẫn ngây ngô ngớ ngẩn. Sao ta ngày càng cảm thấy hiểu Carol vậy? Bây giờ ngươi mới biết Ryan thương ngươi? Vậy khi cùng Menfuisu chàng chàng thiếp thiếp, ngươi nghĩ cái gì?

      Ta buồn ngủ chờ nàng xong, mới nghe được câu tổng kết của nàng “ Ryan hẳn là ổn. Y học đại phát đạt như vậy, khẳng định có thể cứu được”

      Liếc tiểu Kail cái, liền hiểu ý, chuyện bé xé ra to xông lên “Bệ hạ, ngài lại thoải mái sao? Ai nha, có phải lại thấy nóng quá?” Ta nhờ ngươi giúp ta, đâu bảo ngươi kêu khoa trương như vậy. Ta ngượng ngùng đỏ mặt, vẻ mặt có lỗi nhìn về phía Carol, làm như vậy hẳn là có thể đuổi ngươi ?

      Carol rốt cục thức thời “Chị Asisu, ngươi nên nghỉ ngơi nhiều mới được”

      Ta mệt mỏi nằm trong kiệu. Mỗi lần chuyện với nàng, ta luôn tiều tụy. chén nước được đưa đến trước mặt, trong ánh mắt Izumin tràn ngập ý cười, “Giải khát . nghĩ tới sông Nile lại nhiều như vậy. Đáng thương nàng…”

      Ta lấy chén nước uống trọn hơi, kéo lấy tay áo xả bực tức “Đương nhiên rồi, chàng biết đâu, nàng… tự cho là đúng còn chưa , còn đặc biệt thích bám người khác mấy chuyện mình thích, cố tình còn hiểu nhìn sắc mặt người khác mà đoán tâm tình. Lần trước… còn có lần đó… Ta sợ nàng, nhưng nàng cố tình còn biết…” Đằng sau lược bỏ vạn chữ

      Izumin dở khóc dở cười. Thế nào mà nhân vật nhiều lại chuyển thành Asisu nhanh như vậy!

      —————————————————————

      Dọc theo đường , trừ bỏ Carol ngẫu nhiên đến làm phiền ta ra, ta luôn luôn chơi trò chơi với Izumin. Cũng khó vì là hoàng tử, nhưng luôn giả làm hạ nhân nhưng lại ngại uất ức. lâu hưởng thụ khí thoải mái này, ta ước gì vĩnh viễn đến Babylon

      Tiểu Kail là đứa trẻ có tâm tư phẳng lì. Ngày đó, kéo kéo ống tay áo của ta. Khó có lúc làm nũng, ta cực kỳ vui vẻ “Sao vậy? Có chuyện gì sao?”

      “Gần đây hình như Hasan vui”

      Ta sửng sốt, mấy ngày nay, đúng là ta quá để ý đến . Ta sờ sờ đầu tiểu Kail, ý cám ơn. Ngay cả đứa Kail này còn nhìn ra, thế mà ta lại nhận ra. là rất nên

      Ban đêm, khi hạ trại, ngay lúc rảnh, ta kéo Hasan ra ngoài. Quần sao sa mạc cực kỳ sáng ngời, phảng phất như chỉ cần với tay là có thể chạm đến. Nhiệt độ ở nơi này chênh lệch lớn, chỉ có ban đêm mới là thời điểm thoải mái nhất. “Hasan, xin lỗi” Ta yên lặng nhìn , nỗ lực bày tỏ thành ý của mình

      Tuy chỉ số tình của ta cao, nhưng cũng phải tên ngốc. Hasan theo ta nhưng phải hề ham vinh hoa phú quý. Dù ta ngốc đến thế nào nữa cũng có thể hiểu được tâm tư của

      Hasan gầy , gương mặt vốn có nhiều thịt, lúc này gò má càng hóp lại. dùng đôi mắt hẹp dài nhìn ta rất chăm chú, phảng phất như hi vọng in hình dáng của ta vào trong lòng. Trong lòng ta chát chát. Ta hư hỏng, bên thích Izumin, bên lại trêu chọc Hasan. tựa như con chim to, luôn luôn tự do tự tại bay lượn. Là do ta ích kỷ, ngăn cản giương cánh, lại thể cho hi vọng gì. Dù là ta có được trí nhớ của Asisu, nhưng ta thể nào cho rằng ngoài người ra, đối với bất cứ kẻ nào ái mộ lại cảm thấy là đương nhiên, là đặc quyền mình được hưởng thụ giống như nàng

      Tuy ta thể cho hy vọng, nhưng ít nhất ta có thể dũng cảm thừa nhận cảm tình của mình. Hasan, ta thể khiến ngươi bị chậm trễ. Những lời này, ta để lại trong lòng, hề ra. Ta biết, lấy tính cách kiêu ngạo của , hy vọng ta ra như thế. Bảo vệ tự tôn của mình, là thứ cần nhất

      lâu sau, Hasan nở nụ cười. xoay người, cung kính “Asisu, cho tới bây giờ nàng cũng biết, gặp nàng, ta luôn luôn cảm thấy rất hạnh phúc” Rồi vào lều trại

      Hạnh phúc sao? Cho tới bây giờ ta vẫn biết là… bị người cự tuyệt cũng là hạnh phúc. Lần đầu bị tâm ý chôn sâu của Hasan cảm động, thương cảm, ta lâu nên lời. Lấy con mắt đại đến xem, gặp gỡ người cự tuyệt mình mà hề có ý nghĩ tối tăm đối với người ấy, chỉ cần bảo vệ đằng xa, cũng là loại hạnh phúc. Nhưng ở đây, cũng có người có hạnh phúc như thế này? Hasan, bây giờ ta mới biết vì sao ta rất hưởng thụ thời gian ở bên cạnh ngươi, vì ngươi điệu bộ, luôn tôn trọng người khác, nên mới hấp dẫn ta. Ở thế giới này, ta rất độc

      Thẳng đến khi hai chân tê rần, ta mới nâng lên hai chân như bị ngàn vạn con kiến cắn, vào lều trại. cánh tay cường tráng vươn đến, đỡ lấy thân thể lung lay của ta. Ngửi thấy hương thơm quen thuộc, cần ngẩng đầu, ta cũng biết là Izumin. trầm mặc ôm lấy ta, mang ta vào lều

      Ta vẫn ngẩn người. và được , kỳ thực đều có áp lực. Ai được là hạnh phúc? ràng biết mình thể đáp lại, nhưng thể thừa nhận áp lực, đủ để khiến người ta đêm thể ngủ

      Izumin thấy ta xuất thần gần nửa giờ, lấy vẻ mặt tràn ngập ngiêm túc nên di tình biệt luyến nha!”

      Sao trời lập tức biến thành đàn quạ đen. Ta nhảy dựng lên, cố để ý hai chân tê rần, hung hăng cắn vai . Ta khó có thâm trầm phen, chàng thể phối hợp chút sao? Hai người ôm lấy nhau hi hi ha ha cười, thẳng đến khi ta mệt mỏi mới thôi đùa giỡn. Ta dang hai tay ra, bất nhã nằm lên đất. Nếu Hasan biết ta thể đáp lại, cũng tiếp nhận này, ta còn phiền não cái gì?

      Giống Asisu, Izumin ngửa đầu lên đất, quệt nước mắt còn lưu mắt nàng, khẽ cười. Rốt cục giải quyết được tình địch thứ nhất

    5. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 47: Kế hoạch phối hợp thiêu tháp
      Edit+Beta: Tojikachan
      (Beta ngày: 16/10/2013)


      Dù đường đến Babylon dài đến thế nào, cuối cùng vẫn đến nơi. Ngày đó, chúng ta tới biên cảnh Babylon, đại thần Omri có mặt ở đó nghênh giá

      đến Babylon, Carol vô cùng hưng phấn. Lôi kéo Ruka rằng thánh kinh từng tiên đoán, thành thị biến thành hoang vu, hoang dã, cuối cùng trở thành tuyệt địa. nghĩ tới, tại lại phồn hoa như thế

      Ruka tuy rằng quen tính cách cả kinh bất chợt của Carol, nhưng vẫn là bị lời kia làm kinh sợ. Nếu biết tình huống, còn tưởng rằng nàng ác độc nguyền rủa Babylon. Vừa mới đến mà nhà người ta biến thành nơi chết chóc chim đẻ được trứng. Những lời này kiểu gì cũng khiến người ta thoải mái chút nào! Ruka thầm vỗ vỗ ngực thở phào, may mà Hitaito bị nàng như vậy, nếu , lấy tính cách cáu kỉnh của quốc vương, khẳng định nàng bị bóp chết

      Đưa chúng ta vào thành, Ragashu phân phó phòng ở. Ta ngẩng đầu nhìn, nơi này chẳng những cao mà ngay cả của sổ cũng phải chỉ ô. đốt đèn, vào thấy rất tối. Thấy thế nào cũng cảm thấy đây là cái lồng giam hoa lệ. phải là ta đa tâm, mọi người cũng đều biết rằng Ragashu phải người tốt. Nếu ta và Carol đề phòng đừng là thiêu tháp, ngay cả chạy thoát cũng khó khăn

      Quả nhiên rất Carol hứng thú với tháp Babel. Mấy trăm năm, tòa tháp này luôn gặp phải những vấn đề trùng lặp như hư hỏng hay trùng kiến, thẳng đến thời đại của hoàng đế Nepkado Nezan mới hoàn thành. À, đây là lời Carol . Ta đâu nhớ được nhiều lịch sử như vậy. Nhưng Ragashu lần đầu nghe thấy “tiên đoán” của Carol nên rất chấn động

      Thừa dịp Carol còn hưng phấn, làm như lơ đãng hỏi “Hoàng đế Nepkado Nezan là thuộc bao nhiêu năm sau vậy?”

      “Ừm… Ước chừng sáu trăm năm sau” Carol tính tính, quay đầu lại cho . Nhìn thấy vẻ mặt khiếp sợ của Ragashu và Omri, nàng mới phản ứng lại, sao lại ngốc qua, ai lại ra

      Ta sợ Ragashu vì nổi giận mà nhốt ngay chúng ta, nên cười tiến lên hòa giải “Nếu Carol cảm thấy hứng thú như thế, hoàng đế Ragashu, chi bằng ngươi đưa nàng tham quan chút được ?”

      Ragashu vừa nghe lời ấy liền như được gãi đúng chỗ ngứa, hai mắt lập tức sáng lên. cho người mang xe ngựa đến, đưa Carol hai mắt cũng sáng đến tháp Babel. Ta và Izumin nhìn nhau, bắt đầu thực thi kế hoạch. Đêm qua, ta kế hoạch thiêu hoàng cung Babylon cho Izumin biết. nghe xong, suy nghĩ đầu tiên chính là phản đối. chậm rãi ngồi xuống “Nước đen kia là trong những công cụ của nàng sao?”

      Ta lộ ra ánh mắt tán thưởng. hổ là Izumin, quá thông minh

      nhíu nhíu mày “ sông Nile biết kế hoạch của nàng ?”

      Ta thè lưỡi trong lòng, đương nhiên biết. Đâu thể là kế hoạch này của ta là vì phối hợp Carol mà nghĩ ra chứ. “Ragashu luôn luôn có ý đồ xấu xa với Carol, lần này chắc chắn mượn cơ hội nhốt Carol vào trong tháp. Chỉ cần cho nàng cơ hội, nàng có thể hủy cái tháp kia”

      Izumin liếc ta cái “Ý của nàng là… Carol biết?” Ai nha, chàng có thể cần khôn khéo như vậy ? “Hơn nữa, ta thấy người mà có ý đồ xấu xa là nàng!” Nhìn ta chằm chằm, mặt Izumin hề có ý cười

      Toát mồ hôi, ta suýt quên mất. Tuy Izumin mặt ngoài thanh lãnh, nhưng thực tế là cái bình dấm chua to đùng “Chính là vì ta chán ghét , mới có thể làm như vậy mà. vốn muốn lấy địa vị cường quốc ép ta lấy , so với việc bị động, chi bằng ta đả kích trước” tìm ra lý do hợp lý, ta liền bịa chuyện

      Izumin tin. chậm rãi kế hoạch của nàng ra, rồi chúng ta thương lượng” Ta khóc ra nước mắt, xem , biết ngay là với bị phản đối mà. Tuy cũng muốn đả kích Babylon, nhưng có thói quen lập hẳn kế hoạch tác chiến, đâu có thể tán thành suy nghĩ đầy sơ hở của ta

      Ta suy xét cẩn thận phen, , phải là cẩn thận nhớ lại tình tiết trong truyện tranh, dù còn nhớ được nhiều lắm. Hình như Ragashu nhốt Carol vào tầng hầm trong tháp, muốn nàng tiên đoán tương lai của Babylon. Sau đó, nàng tìm kiếm đường chạy trốn, kết quả gặp Hasan – người cũng muốn tìm kiếm nàng mà lẻn vào trong tháp. Nàng bảo Hasan lấy dầu mỏ. Sau đó thuận miệng tiên đoán có nhật thực. Nào biết, cuối cùng lại thành

      Ragashu sợ chết tìm thế thân, chịu trừng phạt thay , chính tị nạn ở chỗ Carol. Khi bắt Carol tắm cùng , Carol liền phát ra mạch nước ngầm tương thông với tháp Babel. Vì thế, thông qua nó vận chuyển đại lượng dầu mỏ vào. Carol lại tiếp tục giả vờ tiên đoán, rồi đuổi tất cả mọi người, tự mình châm kíp nổ. Ai ngờ Omri lại quay lại, kết quả kế hoạch chạy trốn vốn hoàn mỹ lại bị bắt được tại chỗ

      Binh lính Ai Cập luôn đợi ngoài thành đợi lệnh của Carol. Chỉ có Unasu và Ruka cảm thấy thích hợp nên vọt vào. Sau khi tháp bị nổ mạnh, bọn họ chỉ có thể thông qua mạch nước ngầm bơi ra ngoài. Rồi sau đó hội hợp với binh lính Ai Cập, rồi bị Ragashu đuổi giết. Cuối cùng, mọi người bị bắt cóc, trốn vào sa mạc quỷ. Cuối cùng thông qua sa mạc, về tới Ai Cập

      Nhưng nên giải thích thế nào với Izumin đây? Nếu trực tiếp ràng rằng ta là người đến từ tương lai, phỏng chừng coi ta là con của thần gì gì đó . Quệt tóc đen trước trán, ta vắt hết óc nghĩ. Nếu là trước kia muốn làm gì làm, nhưng bây giờ lại có người quản. quen quen…

      “Ta cảm thấy ngoài việc cưới ta, Ragashu càng muốn lưu lại năng lực tiên đoán tương lai của Carol hơn. Sau khi đưa nàng vào trong tháp, ta tin dễ dàng thả nàng ra. Izumin, thế này . Nếu Carol có việc gì, chúng ta nghĩ biện pháp khác. Nếu nghe thấy tin xấu của nàng, chúng ta liền bắt đầu công kích” Ta đề ra ý kiến. Ragashu bỏ qua cho Carol sao? Vấn đề này đơn giản như vấn đề ruồi bọ có thịt hay

      ——————————–Phân cách tuyến Ragashu tức chết————————————

      Dùng từ hàng đêm sênh ca để hình dung cuộc sống về đêm của ta, tuyệt khoa trương. Ragashu biểu ra thành ý của , mỗi ngày ăn mặc chau chuốt đến gặp ta. Ngay cả Carol cũng rất vui vẻ. Có thể tiếp xúc đến văn hóa lịch nước khác, đứa trẻ vô lương tâm này chỉ biết chơi đùa

      “Asisu xinh đẹp, biết trải qua thời gian du lịch này, ấn tượng của nàng đối với Babylon như thế nào?” Ragashu có chút a dua hỏi ta

      Dù thấy tốt, ta cũng thể lưu lại “Nơi này khác với Ai Cập của ta, có phong vị khác biệt. biết hoàng đế Ragashu có thích ăn hoa quả ?” Ta cười, hỏi lại

      “Có chứ!” Nhìn đồ ăn bàn, Ragashu có chút nghi hoặc, lẽ thiếu hoa quả sao?

      “Từ trước đến nay, hoa quả hay được dùng sau bữa ăn, ngẫu nhiên ăn chúng, luôn cảm thấy vô cùng ngon. Nhưng nếu làm bữa ăn chính dễ dàng làm cho người ta đói nhanh” Ta lấy quả táo , tao nhã cho vào miệng

      gương mặt Ragashu có chút xấu hổ. đến , ngươi vẫn thích Babylon? Vậy ngươi còn đến quốc gia của ta làm gì? du lịch ngắm cảnh sao? Nhìn Carol hứng thú ở bên cạnh thưởng thức vũ đạo Babylon, tròng mắt Ragashu khẽ di chuyển. Nếu được, xuống tay với sông Nile vậy

      Theo ta được biết, Ragashu lừa Carol vàp trong tháp Babel với lý do cực kỳ đơn giản, chỉ cần cho nàng nơi đó có phong cảnh đặc biệt, chắc chắn tên có đầu óc ngắn ngủn kia ngoan ngoãn theo. Nhốt Carol vào tầng hầm vô cùng dễ dàng. Sau đó, Ragashu tìm có dáng dấp giống Carol, rồi hỏa thiêu nàng ở phòng bên cạnh

      Nghe thấy tiếng khóc lúc chết của thị nữ, Carol quá sợ hãi. Unasu và Ruka cảnh giác giữ lại Carol định lao ra. Lúc này tối muộn, cửa lớn bên ngoài bị đống binh lính của Ragashu đóng chặt. “Ha ha, sông Nile, ngươi hãy ngoan ngoãn ở đây !” Ragashu càn rỡ cười to

      “Ngươi đúng là tên đê tiện tiểu nhân. Vì sao vừa ký ước với Ai Cập ta, giờ lại nhốt ta?” Carol nỗ lực duy trì phong phạm hoàng hậu, tức giận mắng

      bé trân quý như thế, ta đương nhiên muốn lưu lại ngươi” chút nào thương hoa tiếc ngọc nắm chặt lấy bả vai Carol, kéo vào ngực mình, Ragashu vuốt ve mái tóc của nàng, thái độ ngả ngớn. Bé bỏng như vậy, quật cường như vậy. Trong ánh mắt màu xanh luôn tràn ngập sức sống. sông Nile luôn nhiều quốc gia muốn cướp ngươi như thế. Cho dù ngươi có năng lực tiên đoán nữa, Babylon cũng muốn để ngươi rời . bảo Omri trông chừng Carol, Ragashu bắt lấy thi thể bị thiêu, thản nhiên ra. Chỉ còn lại Carol tức tối, bất lực

      ———————-Phân cách tuyến “có chút tức giận”———————–

      “Ngươi … đây là Carol?” Cầm khăn trùm đầu bị hỏa thiêu chỉ còn nửa, ta khóc lã chã “ có khả năng, sao nàng có thể bỏ rơi Ai Cập? Nàng là con của thần, nàng nhất định sao cả. Hoàng đế Ragashu, chúng ta là sứ giả hòa bình sứ Babylon, để xảy ra chuyện này, ta hy vọng ngươi có thể cho Ai Cập chúng ta lời giải thích” Ta đứng lên, cao ngạo nâng cằm, xả giận vào Ragashu

      Hừ, ngu ngốc, dưới tình huống như vậy mà còn dám thiêu cháy Carol. Trong nguyên tác, ngươi cưới Asisu, xem như ván đóng thuyền. Mà lúc này, ngươi dựa vào cái gì chứ? Ta nghiêm nghị trừng Ragashu. Làn váy người theo gió khẽ bay, trong tiếng ào ào, sóng ồn ào cuộn sóng. Ragashu dại ra, hoảng hốt nhìn ta lúc lâu, sau đó cười lạnh lùng “Nữ hoàng Asisu, xảy ra chuyện này, Babylon ta cũng rất đáng tiếc. Ta mau chóng điều tra nguyên nhân, cho Ai Cập lời giải thích thỏa đáng”

      nhíu mày, ta muốn nhiều lời “Hoàng đế Ragashu, mời ngươi tuân thủ lời hứa. Ta mỏi mắt mong chờ. Nếu , Ai Cập ta keo kiệt binh lực, trực tiếp tấn công Babylon. Người đâu! Tiễn khách!”

      Sau khi khỏi, ta nhịn được xì cười lên tiếng “Izumin, lúc này chàng nên đồng ý kế hoạch của ta . Quả nhiên Ragashu động thủ”

      Ragashu rời , tâm tình vẫn còn kích động. Quả nhiên Asisu là tuyệt phẩm. Chẳng những dung mạo xuất sắc, khí chất lại càng thêm xuất chúng. Đáng tiếc, tao nhã tuyệt đại như thế lại thể là của . Nếu chiếm được, trong mắt Ragashu lóe ra sát ý, vậy trừ bỏ

      Chờ rồi, ta mang theo đội đặc chủng suốt đêm trốn vào góc hoàng cung. Hoàng cung có hình tứ phương, trừ bỏ các tòa nhà ra, chỉ có lượng lớn cây cối. Nơi nguy hiểm nhất thường là nơi an toàn nhất. Trước kia, chúng ta tìm được cái phòng bị bỏ hoang. Bây giờ nó phát huy tác dụng. Dầu mỏ được vận chuyển vào hoàng cung, bí mật vận chuyển đến nơi này. Mọi người họp khẩn cấp, nghĩ biện pháp xem làm thế nào để đả kích Ragashu nặng nhất

      “Tthiêu hủy hoàng cung là chuyện thể tưởng. Hơn nữa, số lượng nước đen này cũng nhiều” Izumin nhìn số dầu mỏ kia, suy xét tác dụng lớn nhất của nó

      Mọi người đều đồng ý, nhưng nếu dùng mũi tên lửa tạo hỏa hoạn thiêu chính điện của Ragashu, có vấn đề gì. Nghĩ đến đây, ta đột nhiên nhớ ra hình như Angon cũng tới. Nợ máu cánh tay, luôn tìm cơ hội trả thù Ai Cập. Thừa dịp hỏa hoạn lần này, kéo xuống nước . Nhưng làm thế nào để tìm được , lại là vấn đề

      Sau khi ta đưa ra tình huống này, mọi người kỳ quái liếc ta cái, nhưng hoài nghi phán đoán của ta. Đối với thần thông mà ta thường tỏ ra thường ngày, đoàn người dù có lạ nhưng cũng hoài nghi “Kỳ thực, chỉ cần phái người tản ra trong lúc xảy ra hỏa hoạn, tung lời đồn Atsiria tấn công, Angon đương nhiên gặp rắc rối” Phương pháp của Izumin rất đơn giản, cũng thực dụng

      Hasan có chút phức tạp nhìn Izumin, chênh lệch giữa mình và quá lớn. Ngoài tri thức phong phú và tinh thông y dược ra, mình hề hiểu mấy thứ kia

      “Hasan” nhìn thấy vẻ mặt , sau khi ta thương lượng cùng mọi người xong, cho “Bây giờ ngươi tìm cách liên lạc với Carol. Ngươi phải phối hợp nàng, giúp nàng thoát khỏi tháp Babel. Chuyện còn lại của nàng, nàng tự lo được” Ta cấp tốc phân phó nhiệm vụ, Hasan hai lời, gật đầu đáp ứng. Kỳ thực, phải là ta thấy Hasan mất mát. Nhưng ta cố ý muốn mượn nhiệm vụ này, làm lại bị vây trong thương tổn

      Chỉ cần chúng ta duy trì vài ngày bị Ragashu tìm ra, chắc chắn rất nhanh Carol thiêu tháp. Chúng ta đương nhiên có cơ hội chạy ra Babylon

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :