1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[Đồng Nhân HUNTER] Thiên Tuế - Lạnh Hạ Hạ Lạnh (42c) *Đã Hoàn*

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 39: Con kiến đến rồi
      Edit+Beta: tojikachan
      Nguồn: mongthuycungs2.wordpress.com
      (Beta ngày: 15/3/2014)



      “Như vậy, liền nơi này .”

      Chúng tôi tùy tiện chọn nơi dừng lại sau khi rời trò chơi, đứng bình nguyên bóng người, người Alluka cũng có mang truyền phù mà tôi đưa, muốn tìm ấy cũng quá khó.

      “Sao cậu lại đột nhiên xuất …” Người mà chúng tôi muốn tìm lại đột nhiên xông ra, vốn muốn lại bởi vì thấy bang Ryodan mà hơi ngừng lại “À, tớ muốn …”

      “All-chan?!” nghĩ tới ấy lại tự mình chạy tới “Chúng tớ tìm cậu đấy.”

      “Tìm tớ?” Alluka nhìn về phía tôi, rồi sau đó tầm mắt xuống, sau đó ngoắc ngoắc “Cậu lại đây chút.”

      “Ừ.” Tôi gật đầu, đến cạnh ấy.

      “Oa! Đứa trẻ!”Alluka sờ sờ bụng của tôi, sau đó vừa lòng gật gật đầu “Hm, tớ muốn làm mẹ nuôi!”

      “Cậu là bác.” Tôi nhắc nhở.

      “Sao? Bác thể làm mẹ nuôi à?”Alluka uể oải hỏi.

      “Cũng phải, được rồi, làm chính trước” Tôi đẩy đẩy ấy “Niệm của Ubogin đến bây giờ vẫn khôi phục đâu, cho nên bọn họ muốn tìm cậu.”

      “Chưa khôi phục? thể nào.” Alluka cọ cọ cằm, bắt đầu trầm tư, thể nào, thuốc mà chế tác hề có sai lầm gì, đạo lý nào mà đến bây giờ niệm lực lại chưa khôi phục, nguyên nhân là gì?

      “Liệu có phải là vì chỗ này của vẫn còn sót lại niệm lực?” Tôi chỉ chỉ tim mình, dù sao ngón giữa xiềng xích trói buộc của Kurapika từng khóa trụ Ubogin, cưỡng chế muốn khóa lại niệm của , hơn nữa ngón út xiềng xích cân nhắc đâm thủng ngực Ubogin, găm vào trái tim , còn có năng lực của Alluka cản trở, và trò đùa dai nho của chúng tôi, phía trước đủ loại phức tạp thêm vào nhau, có phải là gián tiếp làm cho niệm lực của biến mất ?

      “Niệm lực còn sót lại?” Alluka nghĩ nghĩ, hạ kết luận “Cũng có khả năng này, nếu là như vậy cần phải trừ niệm.”

      “Xem ra cậu bạn tên Kurapika kia của hai người cũng có năng lực tương tự .” Shalnark mỉm cười .

      Tôi và Alluka lập tức trừng mắt , tra được Kurapika rồi sao, lợi hại đấy, aiz, vậy bọn chúng làm gì? Alluka làm gì?

      “Tôi có thể trừ niệm.”

      Sao? Alluka lại là trừ niệm sư, là vì mà khai phá ra năng lực sao?

      “Điều kiện.” Kuroro đột nhiên .

      lấy danh nghĩa bang Ryodan để thề, thành viên bang Ryodan được chủ động tìm Kurapika phiền toái.”

      “Chúng tôi chủ động là được?”

      “Đúng vậy, nếu tìm tới mấy người đương nhiên ở phạm vi lời thề.” Ngụ ý, nếu Kurapika tìm bọn họ, đương nhiên bọn họ có thể đối phó, nhưng nếu còn muốn báo thù, cũng phải sau vài năm nữa, nghe Alluka , bởi vì chiếu nguyệt quỳ, niệm lực Kurapika hoàn toàn biến mất, trong hai, ba năm thể khôi phục lại.

      “Đồng ý.” Kuroro hơi trầm tư, rồi đáp ứng, coi như là trò chơi nho , hơn nữa nếu bọn họ muốn trả thù, đâu thể dễ dàng đồng ý.

      “Nhưng tại tôi thể theo mấy người , tôi ở đây là bởi vì có chuyện quan trọng khác, sau khi tình xong xuôi mới có thể.”

      “A, cậu là tới tìm tớ? Xảy ra chuyện gì sao?” biết có chuyện gì?

      “Con kiến xuất rồi!” thần sắc Alluka ngưng trọng, vốn nghĩ đến còn có đoạn thời gian nữa mới xuất , nghĩ tới lại đến nhanh như thế, nhưng kỳ quái là bị Ging và chính đụng phải, còn vừa mới cứu được Kate.

      “Xuất ?! Là ở quốc gia ngl gì đó sao?” Tôi cả kinh, cái con kiến cường đại kia thế nhưng xuất rồi, vậy “Kate thế nào rồi? gặp chưa?”

      “Gặp rồi, cho nên mới tìm cậu cứu mạng nha!”

      Tìm tôi cứu mạng? Thuốc của Alluka thể chữa sao? Vậy xem ra là rất nghiêm trọng, hơn nữa Kate gặp phải con kiến giống mèo – trong ba vệ sĩ chính của quốc vương, mười phần lợi hại.

      “Xin hỏi chút, con kiến mà hai người là kiến Chimera sao? Nghe là bị kiểm định là giống chỉ định cách ly cấp thứ nhất.” Shalnark nghe chúng tôi chuyện, càng cảm thấy hai người này hình như biết nội tình bí nào đó, hơn nữa hình như con kiến này tại xuất ra ngoài dự kiến của hai người họ.

      “Ừ, hình như là biến chủng, rất lợi hại, ăn rất nhiều người, loại con kiến này hấp thu thành năng lượng, là tai họa rất lớn.”Alluka trả lời.

      “À, ngạc nhiên.”

      trai, tại bọn em xuất phát, có muốn nó làm tiêu bản ?” Tôi hỏi, nếu muốn tôi có thể thuận tiện mang con trở về cho làm tiêu bản.

      “Nếu như vậy, bằng…” Shalnark bỗng nhiên đề nghị “ và hai người cùng .”

      “… Được.” Có thể như vậy sao? Đối phó con kiến cũng có ích lợi gì, lại còn khá nguy hiểm, nhưng nếu muốn lại là cộng tác có sức chiến đấu rất lớn.

      Vì thế, Kuroro, tôi, Alluka, và Shalnark ba người tới nơi an trí Kate.

      “Hm, vết thương nặng!” Tôi nhịn xuống cơn buồn nôn vì mùi máu tươi nồng nặc, hai tay Kate bị chặt đứt, aiz, vết thương như vậy, kính nhờ Thanh Hợp.

      Lưu lại Thanh Hợp ở bên trong trị liệu, chúng tôi ra bên ngoài tìm hiểu tình huống trước mắt.

      “Ging, sao lại ở chỗ này?! lâu gặp!” nghĩ tới đúng là Ging và Alluka cứu Kate, có Ging ở đây, đối kháng con kiến có lẽ có nhiều chắc chắn hơn.

      “Trưởng thành…” Ging đánh giá tôi từ xuống dưới phen.

      “Ừ, vị này là trai của tôi.” Tôi chỉ chỉ Shalnark bên cạnh tôi, Ging có biết bang Ryodan, lúc trước lúc với ta, cũng thấy ta có ý muốn bắt bọn họ, cho nên hai người này gặp mặt hẳn là thành vấn đề .

      “Xin chào.”

      “À, xin chào.”

      Hai người chỉ đánh cái tiếp đón liền hề hé răng, tôi cũng hiểu được bọn họ nghĩ gì.

      “Vậy, có bắt được con kiến công kích Kate ?” Tôi hỏi.

      , lúc ấy chỉ chú ý cứu Kate, nghĩ tới chuyện bắt nó.”Alluka có chút tiếc nuối , nếu lúc ấy có thể bắt được hoặc là giết chết cái con kiến giống mèo kia, bọn họ ít kẻ mạnh.

      “Vương sinh ra chưa?”

      ràng lắm, hẳn là chưa.” Nếu vương sinh ra rồi, chiếm lĩnh quốc gia này rồi, trước mắt hình như vẫn chưa có tin tức gì về chuyện này.

      Chưa sao, vậy là tốt rồi, nếu có thể làm cho nó chết trong bào thai tốt, đỡ phải xung quanh làm hại.

      “Đúng rồi, ông già kia mang vài người rồi.” Ging bỗng nhiên .

      “Nhưng chỉ sợ những người đó là đủ đâu.”

      có biết chút gì sao?” Ging hỏi.

      Hm? Chẳng lẽ Alluka cho bọn họ tình hình cụ thể sao? Tôi nhìn Alluka, Alluka lắc đầu, à, tôi đại khái biết ý của ấy, ấy và Ging cùng lúc xuất , theo lý thuyết hẳn là ấy và Ging chỉ mới biết tin tức như nhau, thể nào ấy biết tin tức nào hơn.

      “Ừ, mọi người gặp phải con kiến giống mèo – trong ba vệ sĩ chính của quốc vương, tại quốc vương có lẽ ở trong bụng nữ vương hoặc là… muốn sinh ra.” Nếu vậy càng tốt.

      “À, lúc trước còn có hai người nữa đến.” Ging nhớ tới hai người ngang qua lúc trước, nhìn bọn hẳn là năng lực kém, chỉ biết mục tiêu của bọn họ có phải con kiến hay .

      “Cũng là Hunter sao? là những tên năng lực rất kém cỏi đấy chứ.”Alluka hỏi.

      “Năng lực tệ, về phần có phải Hunter hay tôi cũng biết” Ging gãi gãi đầu, hồi tưởng chút tình cảnh lúc đó “À, tên trong đó mặt vẽ giống như tên hề.”

      Hisoka?! Vậy người cùng lẽ là…

      “Người còn lại, người còn lại có phải tóc đen thẳng, mặt có biểu tình gì ?” Nghĩ đến có khả năng là Illumi, tôi vội vàng tiến lên hỏi Ging.

      “Phải, quen bọn họ?”

      ấy? Sao ấy lại tới nơi này?

      “Sao lại biết? Người tóc đen kia chính là trai tôi, cũng là vị hôn phu của ChiChi nha!” Thấy tôi vội vàng lo lắng nên có gì phản ứng, Alluka liền trả lời giúp.

      “Bọn họ… đến lúc nào?” Tôi hỏi, hẳn là ấy có việc gì ?

      “Ước chừng hai ngày trước.”

      Hai ngày!

      “Tôi… Lo lắng… tôi đây, tôi phải tìm ấy.”

    2. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 40: Người nhà đoàn tụ
      [​IMG]

      Edit+Beta: tojikachan
      Nguồn: mongthuycungs2.wordpress.com
      (Beta ngày: 17/7/2014)



      Cảm ứng chỗ Illumi chút, ấy cách sào huyệt này rất gần, chuyện này làm cho tôi hết sức lo lắng, chỉ dựa vào năng lực của ấy và Hisoka có khả năng tổn hao gì mà phá hủy cái nơi đó, hơn nữa bọn họ rất có thể đụng tới con kiến chặt cánh tay của Kate trong nháy mắt kia, vì thế do tôi nóng vội, nên mọi người cũng làm chuẩn bị quá nhiều, chỉ để Kate lại cho đồng bạn của ta chăm sóc, rồi đoàn người chúng tôi liền tới chỗ cách khá gần sào huyệt.

      Tôi thấy kỳ quái chuyện Ging và Alluka cùng theo tôi, chỉ là Shalnark cũng hai lời theo tôi, điều này làm cho tôi thấy rất kỳ lạ, dù sao tại, tồn tại của con kiến có uy hiếp đến bang Ryodan, hơn nữa tôi tự hiểu là mình thể so với bang Ryodan trong lòng , như vậy tất yếu phải theo giúp tôi vào chỗ hiểm, ai cũng có thể hiểu được thực lực tại của con kiến, nhất là ba vệ sĩ chính của quốc vương, bọn chúng có được lực lượng cường đại như vậy là nhờ chiến đấu lấy nhiều đối ít, ăn được nhiều người, mới đạt được.

      trai” Đứng ở phía trước sào huyệt con kiến, dù biết suy nghĩ gì, tôi vẫn thuận theo ý định của mình “Cho thứ này.”

      “Gì vậy?” Shalnark chỉ nhìn thứ tôi cầm tay, nhận lấy.

      “Thứ này sao” Tôi nhét nó vào tay “Sau khi vào có thể bị phân tán, đây là thứ dùng để liên lạc, vạn nhất di động có tín hiệu, dùng thứ này, cho nên nhất định phải mang theo bên người.”

      “… Được” Shalnark mỉm cười nhận, sau đó lại nhìn nhìn hai người kia “Còn bọn họ?”

      “Bọn họ có lâu rồi.” May mắn thứ mà tôi đưa cho Shalnark rất giống truyền phù mà tôi đưa cho hai người kia, bởi vậy bọn họ cũng nghi ngờ gì hành động vừa rồi của tôi.

      mặt đất có vài thi thể con kiến nằm la liệt, nhìn miệng vết thương hẳn là do vũ khí mà Illumi cùng Hisoka gây ra, xem ra là trực tiếp bị mất mạng, hình như bọn họ cường đại hơn trước.

      “À, thứ này…”

      “… Có xem qua.”

      Theo thời gian mang thai, vốn ngày chỉ có đứa trẻ có thể ra, tại cả hai có thể luôn ở bên ngoài, mà tôi cũng dần dần nhận thấy được linh lực của tôi hình như theo đứa trẻ lớn dần mà ngừng tăng cường, rất kỳ quái, trong sử sách của bộ tộc, quyển nào cũng ghi lại là con trong tộc khi mang thai, linh lực giảm mạnh, mà phản ứng của tôi lại hoàn toàn tương phản, dị tượng.

      “Hai đứa gặp mấy thứ kiểu này rồi?” Tôi thuận miệng hỏi, cũng cho rằng hai đứa gặp qua.

      “Hm… Hình như là cái chú mặt cười cười kia cho bọn con xem, rồi … Yuyu em có nhớ ?” lúc trao đổi với đứa trẻ, tôi đặt tên cho chúng, đứa hoạt bát đáng tên là Iji, đứa nho nhã lễ độ tên là Iyu.

      “A? biết? Vậy là chưa với mẹ sao? Lời thỉnh cầu của chú ấy?” Iyu kỳ quái hỏi, lúc trước Iji là đứa thứ nhất ra, cậu còn nghĩ là ấy cho mẹ rồi, cậu cũng đâu có cẩn thận nghe Diêm Vương gì.

      Thỉnh cầu? Đến từ Diêm Vương?! Tôi dừng chân lại, muốn hai đứa trẻ chuyển lời gì cho tôi? lẽ gây họa gì đó nên muốn nhờ tôi hỗ trợ thu dọn?

      “Sao vậy ạ?” Hai đứa thấy tôi bỗng nhiên đứng lại nên cũng ngừng lại theo.

      có gì” Tôi phất phất tay, ý bảo tiếp tục , tôi tiếp tục chuyện với bọn trẻ “Ji, hẳn là con quên, vậy Yuyu có nhớ ?” lúc gặp mặt lần đầu, Ji có là muốn cho tôi chuyện thỉnh cầu kia, kết quả thằng bé lại nhớ , trí nhớ của thằng bé kém, phỏng chừng lúc ấy cẩn thận nghe người ta chuyện cho nên mới nhớ .

      “… Gặp mặt… Cứu lầm… Cho phép sát sinh… Chỉ nhớ được vậy thôi.” Iyu nghiêng đầu cẩn thận nghĩ nghĩ, hình như còn gì đó nữa, nhưng lúc ấy cậu hoàn toàn thất thần.

      May mắn, Yuyu nghe được trọng điểm, dù ra đầy đủ làm tôi ban đầu hiểu đầu đuôi, vì chỉ có mấy từ, hơn nữa hai đứa trẻ lại biết đến đám kiến, tôi đại khái có thể suy đoán vị Diêm Vương đại nhân kia muốn gì, chỉ là tôi hơi hoài nghi ban đầu muốn gặp tôi, sau đó cẩn thận gieo họa nào đó, ừ, có khả năng lắm, lại sau đó liền tạo thành cục diện tại, nhưng tất cả chỉ là suy đoán của tôi, nhưng thể khẳng định, lúc này, tôi được phép sát sinh.

      Chúng tôi bước qua các thi thể rải rác, dần dần cảm giác được sát khí cường đại mà Hisoka phát ra, hẳn là gặp gỡ nữ mèo kia [Lời tác giả: cử chỉ giống mèo, quên mất tên gì, cho nên gọi tắt là miêu nữ ] Nhưng lại cảm giác được Illumi, chẳng lẽ đối mặt đối thủ cường đại như vậy, bọn họ còn tính chọi chiến đấu sao?

      được, tại thể chậm chạp được.

      “Thất lễ.”

      Lời vừa dứt, đợi mọi người phản ứng lại, tôi liền biến mất ở tại chỗ, sau đó xuất , chỗ bọn họ chiến đấu… Quả nhiên, dù bị thương , nhưng Hisoka vẫn cố chấp chiến đấu mình, Illumi đứng ở bên xem cuộc chiến, lúc tôi xuất , tôi nhìn thấy kinh ngạc ràng trong mắt ấy, tôi cười, bay về phía ấy, đương nhiên tôi vẫn còn rất lương tâm lưu lại Bạch Ngọc trợ chiến.

      tới được em tới được sao?” Tôi tức giận, Alluka có cho tôi biết gần đây ấy cũng nhận nhiệm vụ gì, cách khác, ấy vào nơi này thuần túy là tự muốn đến, khi nào ấy lại thích liều mạng như Hisoka vậy?

      “…”

      Illumi lời nào, hình như ngẩn người, lý do ngẩn người là cái bụng hơi nhô ra của tôi, à, tôi quên mất, tại tôi là phụ nữ có thai, đột nhiên lấy bộ dáng này xuất ở trước mặt ấy hình như khiến bị kinh hách , hẳn là… cũng có vui mừng kinh ngạc , chỉ là ấy còn muốn ngẩn người bao lâu nữa vậy, tại sào huyệt con kiến nguy hiểm như vậy mà lại ngẩn người!

      “Ill…”

      phản ứng.

      Mười lăm phút qua, tôi vẫn nhìn cuộc chiến, nhìn bốn năm người vây công biến thành Ging và Bạch Ngọc giáp công, Hisoka bị Alluka mạnh mẽ kéo , tên đẹp là nghỉ ngơi bảo tồn thực lực chiến đấu. Hình như đánh giá cao năng lực của đám kiến này, cũng có thể là do Ging cùng Bạch Ngọc cường cường liên hợp quá mức lợi hại, tóm lại tình trạng tại là đám kiến miễn cưỡng ứng phó công kích của hai người kia.

      “Ne, chuyện này cần tiêu hóa rất lâu sao?”

      Vẫn có phản ứng.

      Năm phút đồng hồ nữa qua, nữ mèo bị bắt, thi thể nằm ở bên, tôi phất tay tạm biệt, để mọi người trước, nhìn Illumi vẫn ngẩn người như cũ, cứ thế này được, phải nghĩ biện pháp.

      “Ai nha!” Tôi bỗng nhiên xoay người ôm bụng, biết chiêu này có hữu hiệu ?

      khắc trước còn hóa đá, giờ lập tức nhanh chóng đến bên cạnh tôi, tay đỡ lấy thắt lưng của tôi, tay kia vẫn giơ trung, hình như muốn chạm vào bụng của tôi nhưng lại có chút chần chờ.

      “Đứa trẻ đá em.” Tôi cầm tay ấy chạm vào bụng mình.

      “Mẹ gạt người!” Illumi chưa kịp , Iji bắt đầu hô to oan uổng.

      “Chúng con hề đá mẹ.” Iyu bên bổ sung câu, làm chứng tôi ăn lung tung.

      “Nếu vậy, bố của hai đứa còn tiếp tục ngẩn người.” Tôi cười giải thích.

      “Cái gì?”

      A? Illumi hơi ngạc nhiên, chả trách Illumi biết tôi gì, dù sao sớm hay muộn ấy cũng biết, luôn cho ấy mới được.

      “Cầm thứ này .” Tôi cho ấy đương nhiên là loại phù lúc trước từng cho Kuroro.

      Illumi có chút nghi hoặc cầm lấy, sau đó nhìn tôi, sau đó…

      “Mẹ bảo bọn con phải gọi bố là bố” Iji vui tươi hớn hở bay ở trước mặt Illumi “Con chào bố, con là Iji, tên là mẹ đặt, nhưng mẹ thường gọi con là Ji, bố cũng có thể gọi như vậy nha.”

      “Con là Iyu, mẹ gọi con là Yuyu, lần đầu gặp mặt, con chào bố.” Vẫn là Iyu có nề nếp đầy đủ câu mà tôi dạy, mà Iji tất cả đều là tự mình phát huy, quên sạch nhưng gì tôi dạy thằng bé, tính cách thằng bé giống tôi cũng giống Illumi, mà lại có vài phần giống Bạch Ngọc.

      Lúc này, Illumi lại hóa đá như tôi đoán, ngược lại hơi ngẩng đầu nhìn chằm chằm hai đứa trẻ trôi nổi, trong ánh mắt lộ ra thần thái mà tôi hiểu.

      “Bọn chúng… có thể …” Ít nhất ở trong suy nghĩ của , Killua, Kalluto bọn họ sau khi sinh chỉ biết khóc.

      “Đứa trẻ nhà chúng ta có chút đặc thù.” May mắn tôi còn có chút hiểu được ý của ấy, bằng rất có khả năng khó câu thông, Illumi chỉ biết ngạc nhiên còn Iji và Iyu chỉ rằng hai đứa vốn có thể chuyện.

      nghĩ…” Illumi bỗng nhiên đập tay trái lên lòng bàn tay phải “ cần bổ sung chút tri thức.”

      Cái gì? cảm ứng vị trí của nhóm Ging, chú ý tới ấy gì, nhưng nhìn ấy có ý trả lời, tôi nghĩ hẳn là phải câu hỏi ?

      “Chúng ta vào thôi.” Tôi chỉ chỉ sào huyệt trước mặt, bọn họ vào rất lâu, sợ là gặp phải hai tên vệ sĩ còn lại.

      “Được.”

    3. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 41 Con kiến tử vong
      Edit+Beta: tojikachan
      Nguồn: mongthuycungs2.wordpress.com
      (Beta ngày: 17/7/2014)




      “Vì sao lại đến đây?” Dựa vào cảm giác, tôi xuyên qua sào huyệt phức tạp này, mục tiêu là vị trí của nhóm Ging.

      “Chỉ là… muốn xác nhận.” Giọng luôn bình thản của Illumi hình như mang theo chút xác định.

      Xác nhận? Tôi dừng lại, ngẩng đầu cùng ấy nhìn nhau, bỗng nhớ tới nghi hoặc lúc trước, có khả năng sao? ấy muốn làm như vậy sao? Vậy ấy tới nơi này là muốn xác nhận chút thực lực của bản thân đến tột cùng đến mức nào, để xem có khả năng ứng phó cuộc đuổi bắt của gia tộc hay sao?

      muốn rời ?”

      “Ừ.” Vốn nghĩ chưa nhanh như vậy, nhưng xem tình hình tại… Illumi cúi đầu nhìn nhìn bụng đối phương, phải càng nhanh càng tốt, nhưng xem ra ấy bỏ qua đám con kiến kia, vậy sau chuyện này là có thể rời bỏ cuộc sống cũ .

      “Sau chuyện này, chúng ta cư nhé?” Tôi nắm lấy tay ấy hỏi.

      “Được.” Illumi cũng nắm lấy tay tôi.



      Rất nhanh sau đó, chỗ sâu trong sào huyệt bỗng nhiên bùng nổ niệm áp cực kỳ mãnh liệt, hai luồng niệm áp cường đại nhưng xa lạ, trong đó hẳn là con kiến , tên hình như rất giống chuồn chuồn, tên còn lại tôi lại hoàn toàn nhớ ra, rốt cục gặp rồi, vương hẳn là còn chưa sinh ra ? Phải nhanh chân, tôi chuẩn bị gia tốc…

      “Illumi…”

      Ngay sau đó, tôi bị giữ chặt, rồi liền bị ôm vào trong lòng , sau đó Illumi liền ôm tôi chạy.

      “Cám ơn.” Tôi thấp giọng , ấy biết tình trạng thân thể tại của tôi là cực kỳ thích hợp vận động kịch liệt, nhưng tôi vẫn muốn , cám ơn ấy phản đối.

      đường, chúng tôi gặp được nhiều thi thể con kiến, trong đó hề thiếu những kẻ vốn nên xuất ở Meteorcity bị nhóm Shalnark tiêu diệt, tại lại toàn bộ chết ở nơi này, như vậy, số niệm lực tiêu hao của bên chúng tôi… Tôi khỏi nhíu mày, có thể thoải mái đả bại con kiến ?

      Rốt cục chạy tới chỗ sâu nhất của sào huyệt — nơi nữ vương sinh sản.

      May mắn, vương còn chưa sinh ra, nhưng trận chiến đấu với hai tên vệ sĩ chính kia vẫn làm người ta lo lắng, ra mọi người bị phân tán, người vào nơi này chỉ có Ging, Hisoka, và ông hội trưởng biết khi nào gia nhập cùng với người mang cái tẩu kia, người còn lại như Alluka cùng Shalnark hình như vẫn ở nơi nào đó trong sào huyệt chiến đấu.

      Hội trưởng và người mang cái tẩu chống lại cái tên vệ sĩ bộ dạng cao lớn mà tôi nhớ kia, còn Ging và Hisoka chống lại cái tên chuồn chuồn kia, mọi người tiêu hao rất nhiều niệm lực, nếu cứ tiếp tục như vậy cho dù cao thủ như Ging và hội trưởng cũng bắt đầu có chút đuối sức, mà Hisoka vốn bị thương giờ lại bị đánh càng thêm chật vật, tuy rằng cho tới bây giờ vẻ mặt vẫn cuồng nhiệt hưng phấn do được đối chiến với cao thủ, nhưng thể cứ để tiếp tục như vậy.

      muốn chỗ kia.” Illumi buông tôi xuống rồi trực tiếp gia nhập Ging và Hisoka.

      “Bạch Ngọc, em thay cho Hisoka, Thanh Hợp, em bên kia , cần bảo vệ chi.” Tôi hạ lệnh cho hai thức thần, tại, có thêm sức chiến đấu là tốt.

      Tôi trị liệu đơn giản cho tên Hisoka vừa bị Bạch Ngọc đá về, Thanh Hợp xông lên chiến đấu, năng lực chữa bệnh của tôi cũng mạnh, chỉ có thể làm đến mức giữ được mạng.

      “Sau khi niệm lực khôi phục chút, còn có thể chiến đấu.”

      “À… Chi Chi-chan muốn đâu thế ◆” Cho dù là bị trọng thương, Hisoka vẫn thay đổi ngữ điệu chuyện biến thái của .

      “Chỗ nữ vương.” Mục tiêu của tôi là bụng của bà ta, chỉ mong có thể khiến bào thai chết trong bụng.

      Tôi bắt đầu tới gần bà nữ vương ai bận tâm đến, hình như là bởi vì tôi tản ra sát khí kích thích vương trong bụng bà ta, bụng nữ vương bắt đầu cử động…

      “A a a…” tiếng thét chói tai thê lương truyền khắp động, đôi tay phải của con người xé rách tầng mỏng manh để vươn ra, vương rốt cục sắp sinh ra!

      “Điệu từ ngắn!”

      Tôi cụ ra vũ khí điệu từ ngắn vốn vô dụng lâu, biến nó trở nên dị thường sắc bén thẳng tắp đâm thẳng vương còn ở trong bụng chưa ra kia, chỉ kia trong nháy mắt, đoàn vật thể hình người đột nhiên phá tan màng, tránh thoát công kích của điệu từ ngắn, đánh úp lại về phía tôi, tôi thu hồi điệu từ ngắn, dùng nó che ở trước người…

      Khi Illumi ôm tôi, lấy thân thể ấy làm điểm tựa rơi xuống đất, khi máu tươi nóng của Illumi dính lên ngón tay tôi, tôi mới hiểu được tôi xem chuyện — vương có cái đuôi.

      Đúng vậy, có cái đuôi, lúc tôi lấy điệu từ ngắn ngăn trở hai đấm của công kích, cái đuôi của vươn ra tôi đánh mạnh về lỗ hổng phòng thủ của tôi, sau đó… Illumi giúp tôi cản…

      “Ill!” Chết tiệt mình, đến mức này mà còn ngu ngốc quên mất quên điểm đặc thù quan trọng nhất của vương.

      “… sao” Illumi nhìn vạn phần hối hận “ nên mắng bản thân.”

      nên mắng bản thân?! Vì sao, vì sao ấy lại hiểu biết tôi như thế? Tôi nhịn xuống nước mắt cực muốn đoạt vành mắt mà ra “Thanh Hợp, toàn lực chữa khỏi ấy.”

      Lúc này, vì vương sinh ra mà tình hình đột biến, song phương tạm thời ngừng chiến đấu, hai bên đứng ở hai bên huyệt động để nhìn, bên chúng tôi ngoài Illumi và Hisoka bị thương, còn lại mọi người chỉ bị thương , Shalnark và Alluka cũng chạy tới nơi này, nhìn ánh mắt cao ngạo coi thường kia của vương, tôi lại lần nữa xuất cảm xúc giống như lúc ở Meteorcity, , thậm chí là so với kia khi càng mạnh liệt hơn.

      Tôi, đánh bạc tôn nghiêm tộc Laress, nhất định phải tự tay tiêu diệt vương!

      Linh lực cường đại vượt bậc hơn bao giờ hết lập tức bộc phát ra trong nháy mắt, ‘Di Dạ Địch’ trong tay áo lúc này cũng ra trước mặt tôi, lực lượng thay đổi, tôi sao có thể quên nó, nếu, nếu đàn dương cầm mà bang Ryodan giữ có ở đây tốt rồi, có lẽ tôi có thể…

      Giống như tuân theo ý muốn của tôi, đàn dương cầm màu đen vốn nên ở chỗ bang Ryodan bỗng nhiên xuất , có thời gian suy nghĩ tại sao, tôi chỉ biết, có cái này, tôi có thể triệu hồi ma vương!

      “Alluka.” Tôi ở trong đầu gọi ấy.

      Gì vậy? Alluka nhìn tôi, ánh mắt truyền lại tin tức.

      “Dùng Nhược Nhược, lấy năng lực của cậu có thể mang toàn bộ người ở đây ngoài Ill và Shalnark ?”

      thể, Alluka lắc đầu, đúng vậy, thể, bằng năng lực của ấy sao có thể dễ dàng mang mấy người cường đại như Ging và hội trưởng chứ?

      “Vậy, nếu tớ chế trụ bọn họ, cậu mang bọn họ , tớ có biện pháp đối phó vương.”

      “Còn sống trở về!” Alluka bỗng nhiên với tôi.

      Người phản ứng lại đầu tiên chính là hội trưởng và Ging, họ lập tức muốn đến gần tôi, tôi nhanh chóng bảo Bạch Ngọc cùng Thanh Hợp bố trí kết giới, Alluka dùng năng lực mang theo những người còn lại rời khỏi.

      “Hừ! Sợ bọn chúng chết sao?” vương vẫn luôn yên lặng nhìn, giờ bỗng nhiên .

      “Phải.” Tôi cười, tôi sợ bọn họ ở đây phải chôn cùng ngươi, dù sao lúc ấy tôi thể bảo đảm mạng sống cho nhiều người như vậy.

      trai, cho em mượn chiếc đàn dương cầm này, nhưng có tiêu bản con kiến cho rồi.” Tôi ngồi ngay ngắn ở trước đàn dương cầm, đặt mười ngón ở lên phím đàn.

      “Em…” Shalnark có chút nghi hoặc, khắc kia tươi cười của đọng lại mặt, sau đó… biến mất ở tại chỗ.

      Thứ tôi cho phải là truyền phù, mà là truyền tống phù, địa điểm truyền tống là căn phòng của tôi ở đấu trường bên kia, aiz, đúng là vẫn coi trở thành trai của mình, nếu để và nhóm Ging cùng rời , lấy thân phận của , chắc chắn bị bắt.

      Hết thảy rốt cục an bài thỏa đáng, khẽ liếc Illumi yên lặng đứng ở phía sau, trong lòng thầm thào: sau chuyện này, chúng tôi cư.

      “Tôi, tộc trưởng tộc Laress…”

      Theo vũ đạo ngón tay ở phím đàn, dòng khí màu đen dần dần thực hóa theo tiếng đàn bén nhọn quỷ dị xoay quanh, cái hố đen xoay tròn cao tốc dần dần hình thành…

      “Lấy đôi mắt tử vong tôi làm đại giới, triệu hồi ngài xuất , tiêu diệt vương và người hầu của !”

      Linh lực toàn thân theo ngón tay vũ động biến mất vào đàn dương cầm… Làm ơn! Nhanh xuất ! Cơ thể tôi sắp tiêu hao linh lực hầu như còn, nếu xuất tôi và Illumi thể trốn ra…

      Rốt cục, cột sáng màu đen từ trong hắc động ra, bao lại vương cùng người hầu của , bọn họ hề có năng lực phản kháng, đây là lực lượng của thần! Tôi mỉm cười, ngã về phía, phía sau là cái ôm quen thuộc…

      Vòng tròn màu đen xuyên thủng sào huyệt của con kiến chiếu ra ngoài, rồi sau đó nhanh chóng biến mất… Hết thảy đều tiêu thất, nơi mà vốn có rất nhiều thi cốt con kiến, tiêu thất, giống như chưa bao giờ xuất vậy, trong mắt mọi người chỉ thấy mảnh đất hoang, có bất cứ sinh mệnh nào tồn tại.

      Bọn họ chết sao?

      Nửa năm sau, trấn hẻo lánh Malika có đôi vợ chồng xinh đẹp chuyển đến, bọn họ mang theo hai đứa con song sinh vừa được tháng định cư ở nơi đó…

    4. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 42: nhật ký ngày Ill ở phòng sinh
      Edit+Beta: tojikachan
      Nguồn: mongthuycungs2.wordpress.com
      (Beta ngày: 15/3/2014)



      Tôi từng trải qua chuyện như vậy, nhưng có điểm khác nhau là ở trong phòng và ngoài phòng.

      Năm đó, lúc đứa em trai thứ nhất sinh ra, tôi bị cha gọi đến ngoài cửa phòng sinh, cùng bọn họ chờ đợi thành viên mới này sinh ra, sau mười mấy giờ và tiếng kêu ngày càng bén nhọn của mẹ, đứa em trai thứ nhất của tôi – Milluki sinh ra, đứa trẻ toàn thân đỏ hồng nhiều nếp nhăn được hộ sĩ bế ra, sau khi cha và ông nội nhìn thoáng qua liền có chút tiếc hận tóc đứa trẻ này phải màu hồng mà chủ nhà nên có, sau đó cha vào thăm mẹ, người khác đều tự tán .

      Tôi cũng nhìn thoáng qua đứa em trai này, giống con khỉ, đây là ấn tượng duy nhất của tôi.

      Hôm nay, tôi lại gặp chuyện như vậy lần nữa, bởi vì ấy sắp sinh.

      Sau khi tiêu diệt vương, bắt đầu cuộc sống mới, mặc dù tôi vẫn luôn đọc các quyển sách về cách bảo vệ sức khoẻ cho phụ nữ có thai, ẩm thực, cuộc sống, cảm xúc v.v… nhưng tôi vẫn chưa tìm được cuốn nào về cách sinh sản của phụ nữ có thai, về chuyện người chồng nên làm gì khi vợ sinh, cho nên bây giờ tôi nên làm thế nào? Còn chưa kịp suy nghĩ, tôi phải bồi ấy vào phòng giải phẫu.

      “Ưm…”

      Biểu tình của ấy rất thống khổ, sắc mặt trắng bệch, ngũ quan mặt nhăn lại, mồ hôi ướt đẫm tóc, nhưng ấy thét chói tai giống mẹ, chỉ gắt gao mím môi, hoặc là ở lúc vô cùng đau đớn phát ra tiếng rên rỉ nhợt nhạt, hai tay nắm chặt đệm giường dưới thân, các đốt ngón tay trở nên trắng bệch.

      Tình cảnh như vậy làm cho tôi nóng nảy muốn giết cái tên thầy thuốc liều mạng hét dùng sức kia, cái tên thầy thuốc ngay từ đầu vẫn luôn làm gì cả, nhưng lý trí cho tôi biết thể giết chết, tuy rằng tên thầy thuốc kia thoạt nhìn vô dụng, nhưng ấy vẫn cần thầy thuốc, tôi chỉ có thể gỡ các ngón tay nắm chặt đệm giường rồi ôm chặt lấy bàn tay ấy… Tôi muốn đau cùng với ấy.

      “Ill…” Đợt bụng sinh vừa mới qua, ấy có chút suy yếu, tái nhợt nhìn tôi mỉm cười “ làm đau mất.”

      “…” Tôi trả lời, chỉ nắm chặt tay ấy.

      “Ưm…” đợt đau bụng sinh khác đánh úp lại, ấy rốt cuộc cố kỵ đến tay của tôi nữa, móng tay đâm sâu vào lòng bàn tay tôi… Chỉ có chút đau đớn mà thôi… còn hơn cơn đau mà ấy phải chịu hơn trăm lần.

      Tôi bỗng nhiên cảm thấy mình vô dụng, chỉ có thể ở bên cạnh ấy, thể chia sẻ đau đớn cho ấy

      “Này, lần trước có phụ nữ sinh sản thét lớn tiếng như vậy, luôn miệng mắng chồng, sao này lại thét?”

      “Đúng vậy, lần trước ấy mắng cực kỳ hung, hình như sinh cũng rất nhanh, nhưng này…”

      Tôi nhìn phía phát ra tiếng, là hai người từ lúc tiến vào đến bây giờ vẫn chỉ đứng ở bên kia dựa vào tường, tuy rằng biết họ có ích lợi gì [ lạnh hạ: Đó là thầy thuốc thực tập!], nhưng hình như họ dối. Năm ấy, lúc mẹ sinh Milluki quả thét rất lớn tiếng, tôi còn nghĩ đó là tính cách mẹ thích thế, nhưng nếu đúng như lời hai người này

      Lại đợt đau bụng sinh qua, ấy bắt đầu ho, hai mắt khép hờ.

      “Mắng , dễ chịu hơn phải ?”

      Tôi cúi xuống bên tai ấy, tôi xác định tôi vô cùng nghiêm túc, nhưng hai mắt khép hờ kia lại đột nhiên mở, trong đôi mắt trong suốt hơi dại ra, rồi sau đó… Bỗng nhiên có chút vô lực nở nụ cười.

      “Ill, hại em sinh được.”

      Ngữ khí của ấy có nồng đậm ý làm nũng, nhưng tôi lại hiểu ra, ra mắng dễ chịu hơn.

      “Nhưng… A!”

      Lời muốn bị đau đớn đánh gãy, ấy ngừng hít sâu, nước mắt lại từ vành mắt chảy xuống.

      “Rất đau?”

      Tôi lau nước mắt của ấy, rất ít khóc, vẫn luôn kiên cường sáng sủa, nhưng lại vì đau đớn vì sinh… Về sau tuyệt đối cho ấy sinh con nữa, nếu sớm biết thống khổ thế này

      phải” ấy thừa dịp lúc đau đớn thoáng giảm bớt, mở miệng “Chỉ là cảm thấy… rất hạnh phúc!”

      Hạnh phúc sao? Nhìn ấy lại lần nữa giãy dụa trong thống khổ, tôi bỗng nhiên cảm thấy, ra cái gì cũng thể làm, rất vô lực!

      Rốt cục, như thế kỷ trôi qua, song bào thai tôi sớm gặp kia rốt cục xuất thế, nhóm hộ sĩ bắt đầu xử lý tình huống của hai đứa, còn tôi vẫn ở cạnh ấy, sớm gặp qua con, bọn chúng nhìn qua cũng rất khỏe mạnh, hơn nữa sinh bọn họ ra làm cho ấy…

      “Phách! Phách!” Hai tiếng vang thanh thúy.

      “Oe!”

      Bọn họ làm cái gì?! Vì sao đánh con tôi? Tuy rằng tôi hài lòng bọn họ sinh ra khiến ấy đau, nhưng con tôi… Chỉ có tôi mới có thể bắt nạt!

      phóng thích sát khí, tôi chỉ là đoạt hai đứa trẻ khóc lớn trong tay hai hộ sĩ kia, rồi sau đó nhìn mọi người trong phòng phẫu thuật, thầy thuốc hình như còn muốn cái gì, nhưng sau khi bị tôi nhìn, liền lảo đảo lùi ra sau mấy bước, cuối cùng… té xỉu.

      Bọn họ quá yếu, chỉ là cái ánh mắt nho , thế nhưng tất cả đều té xỉu, mà hai đứa con tôi ôm vẫn oa oa khóc lớn, này… nên dỗ thế nào?

      “… khóc.” ngữ khí có chút cứng ngắc.

      “Oa!” Tiếng khóc vẫn tiếp tục.

      “Có thể… Đừng khóc sao?” ngữ khí dỗ dành cực kỳ thất bại.

      “Oa!” Tiếng khóc vẫn tiếp tục như cũ.

      “Bọn họ… vẫn còn khóc.”

      Cuối cùng tôi buông tha, thầy thuốc hộ sĩ tất cả đều té xỉu, tuy rằng muốn quấy rầy ấy nghỉ ngơi, nhưng… Tôi nhíu mày, ôm đứa trẻ đến bên cạnh ấy, , hai đứa trẻ ràng rất thông minh nhu thuận vì sao nghe lời ?

      “Vì sao?” Tôi hỏi đầy nghi vấn.

      “Hai đứa…” ấy mở mỏi mệt hai mắt, tràn đầy thương nhìn bọn trong lòng tôi “Hai đứa chỉ là , vì sao các hộ sĩ lại đánh mình.”

      “Vì sao?” Tôi cũng rất ngạc nhiên, vì sao hộ sĩ lại đánh bọn ?

      “Bởi vì đứa trẻ vừa sinh ra nhất định phải khóc!” ấy cười ấm áp mà suy yếu “Nhưng, Ill quả nhiên rất đáng , nhất là vừa rồi… lúc nhíu mày cùng hoang mang…”

      “Vì…”

      ấy rốt cục chống lại được mỏi mệt mà nặng nề ngủ, mà hình như ấy thông qua truyền thuật cho bọn , nên chúng rốt cục ngừng khóc, cũng nhắm mắt lại ngủ rồi, tôi có chút ngơ ngác nhìn gương mặt ngủ trầm tĩnh của ấy, vấn đề vì sao đứa trẻ vừa sinh ra nhất định phải khóc bỗng còn quan trọng, tôi chỉ biết, giờ khắc này, tốt.

      Nhưng… Nhìn hai đứa trẻ đỏ hồng nhiều nếp nhăn, chúng… bộ dáng giống tôi cho lắm, tôi có chút kỳ quái, sau khi nghiêm túc tự hỏi nghiên cứu giờ, tôi vẫn chỉ có kết luận:

      Chúng quả nhiên giống khỉ!


      TOÀN VĂN HOÀN

    5. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :