1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[Đồng Nhân HUNTER] Thiên Tuế - Lạnh Hạ Hạ Lạnh (42c) *Đã Hoàn*

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 24: Thông suốt
      Edit+Beta: tojikachan
      Nguồn: mongthuycungs2.wordpress.com
      (Beta ngày: 9/7/2014)


      “Ill-chan?!”

      Kinh ngạc ngắn ngủi, tôi liền cười, tôi biết là tên Alluka kia ra ngoài lâu như vậy chắc chắn là làm chuyện tốt gì, nhưng nếu ấy gọi Illumi đến, vậy tôi có nên thuận theo ấy mong muốn là cùng ta bồi dưỡng chút cảm tình đây?

      “Sao lại thế này?” cảm giác được cổ lực lượng cường đại kia, rất quen thuộc, rất giống lực lượng mà thả ra rồi bị té xỉu lúc lần đầu gặp, chỉ là có đau thương, nhưng mà lực lượng này biến mất nhanh chóng, hoàn toàn kịp tìm ngọn nguồn, trực giác cho là có liên quan đến Hisoka, dù sao Hisoka rời bao lâu.

      Khi giọng trầm thấp dễ nghe của Illumi vang lên, tôi lại có loại cảm giác lâu thấy, lúc này cảm giác ấm áp trong lòng chậm rãi tràn ra này gọi là hạnh phúc sao? Đến tột cùng là lúc nào tôi để vào trong lòng? ràng thời gian ở chung cùng rất ngắn phải sao? Illumi thuộc tuýp người yên lặng, giống Kuroro luôn gây cho tôi áp lực, giống Hisoka coi tôi là trái quả luôn khát vọng chiến đấu gây áp lực cho tôi, Illumi tựa như khí vậy, vậy mà ngờ tôi lại quen có ở cạnh, quen với chuyện luôn luôn lặng yên tiếng động, quen với im lặng hài hòa khi cùng ở chung, có lẽ…… rời được nữa.

      lâu gặp.” Lời muốn cuối cùng lại hóa thành câu lạc đề này, tôi giãy dụa suy nghĩ muốn đứng lên, đáng tiếc làm được, nhưng cuối cùng tôi vẫn là được ôm, tôi chậm rãi vươn tay ôm lấy eo , cảm giác được hơi hơi chấn động, đây vẫn là tôi lần đầu tiên như vậy dựa vào .

      “Em trưởng thành rồi.” Tôi cúi đầu kể, bỗng nhiên cảm thấy lớn lên rất tốt, tôi có thể ôm lấy ……

      “Đau!”

      Ai nha! muốn đứng lên cho nhìn bộ dáng tôi lớn lên, lại quên mất người còn có vết thương do pocker của Hisoka lưu lại, vì người tôi là quần áo của Alluka, hơi ngắn chút cũng hơi hở, rất nhiều da thịt bị lộ ra, miệng vết thương đỏ tươi làn da hết sức ràng, rất hoài niệm Kimono của tôi, quần áo như vậy che lại được hết các vết thương.

      “Gặp phải Hisoka.” Illumi giúp tôi ngồi xuống, lấy ra lọ thuốc biết từ đâu bắt đầu bôi thuốc giúp tôi, tôi ngoan ngoãn phối hợp, nhưng mà đau đớn mang đến khi thuốc bôi lên miệng vết thương vẫn làm tôi bất giác rụt lại, là tôi quá nhạy cảm sao? hiểu sao lại cứ cảm thấy khí có chút trầm trọng.

      “Ừ, đại khái là bị trái quả kích thích dục vọng giết người , lại đúng dịp là em lại đánh bất tỉnh mục tiêu mà vốn muốn giết, kết quả liền biến thành em và đánh nhau.” Tôi bắt đầu giải thích, đến đoạn sau, ngữ khí lại có chút oán giận làm nũng, “ biết là em thích đánh nhau mà, đủ kinh nghiệm chiến đấu, đánh đứng đắn với người có thực lực cường hơn em như vậy vẫn là lần đầu tiên, bị đánh tàn phế là……”

      “Đau! Đau! Đau!” Tôi kinh hô, tại Illumi bôi thuốc vào bụng của tôi, nơi bị Hisoka đánh hai quyền, cần xem, tôi cũng biết nơi đó xác định là bị tụ máu, nhưng chỗ này cần bôi thuốc cũng tốt, chỉ là chậm chút mà thôi, nhưng Illumi là trả đũa tôi đánh nhau với người khác sao? Nếu sao bôi nặng như vậy.

      “Bôi chút vẫn tốt hơn.” Illumi để ý tới tôi kinh hô, nhưng mà độ mạnh yếu so với vừa rồi hơn, nhưng vẫn là rất đau, kiếp trước tôi đâu sợ đau như vậy, dù là khi phát bệnh thống khổ hay là thống khổ sau khi giải phẫu hiệu quả của thuốc hết, tôi đều mình chịu đựng, lẳng lặng, ồn nháo, là đứa trẻ rất ngoan, tôi nhìn Illumi vẫn bôi thuốc giúp tôi, động tác của có chút ngốc, hẳn là thường làm chuyện này với ai , nhưng bộ dáng của rất chuyên chú, đột nhiên ta lại rất muốn khóc.

      ra là bởi vì luôn chỉ có mình, cho nên tôi mới cố kiên cường.

      ra có người ở bên cạnh mình, tôi liền đánh mất kiên cường.

      ra có thể ỷ lại người lại hạnh phúc như thế.

      ra tình cũng có thể đơn giản như vậy, thích cũng có thể bình thản như vậy.

      Tôi lấy nắm lấy tay , bàn tay mảnh khảnh của tôi nằm lòng bàn tay , có thể cảm giác được vết chai nơi đó, ít vết thương rất cùng với nhiệt độ ấm áp của , hết thảy đều rất tự nhiên, giống như chúng tôi là vợ chồng già 80 vậy, khí bình thản ấm áp vây quanh chúng tôi.

      “Ill-chan, tới kiểm tra Hunter làm gì?” Tôi đương nhiên biết là tới làm gì, hỏi như vậy là bởi vì tôi có ý này.

      “Có nhiệm vụ cần giấy phép Hunter.” Illumi ngẩng đầu nhìn tôi.

      “A, vậy sao, em có thể cùng ?” Đột nhiên rất muốn cùng ở chung thời gian.

      “…… giết người.” Illumi chần chờ chút rồi .

      “Em biết, nhưng mà em rất muốn .” Nghĩ nghĩ, lại bổ sung thêm, “Cam đoan quấy rầy công tác của .”

      “Được.”

      “Còn nữa” Tôi lấy cái hộp tinh xảo vẫn luôn để trong Kimono, “Cho thứ này.”

      Illumi tiếp nhận, mở ra nghiên cứu chút, sau đó đôi mắt như trân châu đen lại nhìn tôi.

      “Đây là phù truyền , có thể liên hệ đến em,” Tôi cho phương pháp sử dụng, lại nghĩ đến chuyện vừa rồi, chu miệng , “Lần sau nên lại bị All-chan lợi dụng.”

      “Được.”

      A? Ảo giác sao? Tôi tựa hồ nghe thấy trong tiếng của Illumi có ý cười, lúc ngẩng đầu nhìn lại vẫn thấy mặt chút thay đổi, có chút thất vọng, nhưng Illumi tươi cười còn đáng giá hơn Mona Lisa mỉm cười, thể tùy tiện là có thể nhìn thấy.

      “Đúng rồi, Ill-chan muốn dẫn Lualua trở về phải ?” Tôi bỗng nhiên nghĩ đến vấn đề quan trọng, Illumi vẫn chọn phương thức kia sao?

      “Mệnh lệnh của cha.” Illumi thấy kỳ quái khi Chitose hỏi chuyện này, luôn quan tâm đến Killua, tuy rằng…… tuy rằng quá muốn thừa nhận, nhưng quả chuyện này làm có chút ghen tị.

      “Phải trở về sao, em tới khuyên cậu ấy trở về có được ?” Tôi ngẩng đầu nhìn , “ tại Lualua có bạn bè, em nghĩ nếu Ill-chan tới dẫn cậu ấy trở về, có thể hung hăng đả kích cậu ấy phen, em hy vọng như vậy.” Tôi hy vọng Illumi sắm vai cái tên xấu xa này đâu.

      “Vì sao?”

      A? Vì sao gì cơ?

      “Vì sao quan tâm Killua như thế?” Illumi hỏi ra nghi vấn đáy lòng.

      “Cái này……” Tôi cúi đầu suy tư chút, “Lualua rất đáng , bất giác liền coi cậu ấy là em trai, rất muốn chiều đứa trẻ này.”

      “Vì sao Ill-chan lại hỏi như vậy?” Tôi có chút kỳ quái, giống như người hay quan tâm mấy chuyện đó.

      sao,” Illumi tránh vấn đề của tôi “Thân thể của em khi nào khôi phục?”

      lắm, tại trong thân thể hoàn toàn có năng lượng, có thể mất vài ngày.”

      ngày qua, tôi mới nhớ tới Illumi trả lời tôi chuyện khuyên Killua trở về, có lẽ…… hẳn là có ý nghĩ của chính mình , nên tôi cần lo nữa? Có lẽ làm Killua nếm chút khổ sở cũng sao, giúp tâm lý trưởng thành.

      Phần cuộc thi thứ bốn dưới tiếng chuông khuếch đại thanh vang vọng toàn bộ rừng rậm rốt cục xong, những người còn sống ở rừng rậm nghe theo chỉ thị tới bờ biển, tôi dưới ánh mắt tò mò hoặc kinh ngạc hoặc quỷ dị của mọi người lại lên tàu bay của hiệp hội Hunter.

      Phần cuộc thi này, số người đủ tư cách là mười người.

    2. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 25: Phần thi cuối cùng
      Edit+Beta: tojikachan
      Nguồn: mongthuycungs2.wordpress.com
      (Beta ngày: 10/7/2014)


      tại tiến hành phỏng vấn làm cho đám thí sinh thiếu chút nữa người ngã ngựa đổ, sau Alluka, tôi bị gọi vào, vừa vào cửa liền bị hội trưởng hồ ly đánh giá từ đầu đến chân khiến tôi nổi da gà.

      “Truyền thuyết, mắt xanh lạnh của tộc Laress hẳn là có đặc biệt năng lực ?” mắt của tôi bởi vì tạm thời linh lực hao hết mà hoàn toàn có năng lực, cho nên tôi cũng cần giả bộ làm người mù.

      “Phải, tại tôi chỉ là người thường.” Cho nên tôi cũng nhìn thấy cái gì, còn nữa hội trưởng đại nhân, nụ cười của ông là…… Ừ, dụng tâm kín đáo.

      “À” Netero sờ sờ râu, rồi cười , “Vậy vì sao muốn làm Hunter?” chuyện tào lao nữa, tiến vào chính đề.

      “Có thể hưởng thụ rất nhiều quyền lợi nha.” Tôi rất đương nhiên, ai cũng nhìn trúng nghề nghiệp phiêu lưu cao này, tuy rằng tôi cũng muốn nó trở thành nghề nghiệp, chỉ muốn lấy giấy phép để hưởng thụ ưu đãi mà thôi.

      “…… ra là thế,” Netero từ chối cho ý kiến, sau đó lại để lên bàn loạt ảnh chụp, “Như vậy, trừ ra người mà để ý nhất là ai?”

      “À…… Hẳn là Hisoka , bởi vì vừa giao thủ với xong.” Tôi rất để ý có bị đấu với nữa , tôi thích bị thương.

      “Vậy vấn đề cuối cùng, trong những người này, người mà nghĩ giao thủ là ai?”

      “Có thể chọn nhiều người sao?” Tôi hỏi.

      “Có thể.”

      “Ngoài Bodoro cùng Pokkle ra, những người khác tôi đều muốn đánh.” Quả hồng đương nhiên phải chọn mềm mới bóp được, nhưng tại tình huống thân thể tôi phỏng chừng hai cái quả hồng mềm này cũng niết nổi đâu.

      “A…… Tôi biết.”

      Sau khi phỏng vấn xong mọi người, chúng tôi có thời gian ba ngày nghỉ ngơi, trong ba ngày này, tôi cũng gia tăng thời gian khôi phục linh lực của tôi lần nữa, vừa vặn tốt, thời gian ba ngày, năng lực khôi phục xong, mà chuyện ngoài dự kiến là mấy năm qua này, niệm lực mà tôi vẫn tu luyện vốn tăng trưởng quá giờ lại đột nhiên tăng mạnh, xem ra phải tăng trưởng, chỉ là tàng mà thôi. Với cả từ lúc linh lực của tôi khôi phục ‘Mắt tử vong’ cũng khôi phục theo, nhưng tôi cũng cần bịt kín mảnh vải nữa, linh lực của tôi đủ dùng để áp chế năng lực này.

      Cuộc thi cuối cùng bắt đầu, biểu đồ phân tổ cũng được treo lên đại sảnh, tôi cùng Alluka đều ở nhóm Gon, phần lớn trình tự trận đấu vẫn thay đổi, Gon vẫn là đứa trẻ có tiềm lực nhất, nhưng mà trận đầu biến thành cậu ta đấu với Alluka, sau đó là tôi đánh với Alluka, sau đó hết thảy cũng thay đổi.

      Hiệp thứ nhất, Gon vs Alluka

      nghĩ tới là đánh với Alluka đâu, vậy xin chỉ giáo nhiều hơn.” Gon mang theo tràn đầy ý chí chiến đấu ‘Tuyên chiến’ với Alluka, cậu ta luôn là đứa trẻ gặp bao giờ lùi bước trước bất cứ tình huống gì.

      cần chỉ giáo,” Alluka vội vàng xua tay, mới muốn đánh với Gon đâu, ràng cậu ta đánh lại , khẳng định nhận thua, cho nên ván này vẫn nên do chủ động chút, “Tôi nhận thua.”

      “Vì sao?”

      Ầm! Vừa nghe lời này, dây thần kinh trong óc Alluka thiếu chút nữa là đứt mất, chủ động nhận thua rồi mà, đứa trẻ này còn mặt mũi hỏi vì sao, A…… Quên , cần cân não biện luận cái gì.

      Nhấc tay.

      “Trọng tài, tôi nhận thua, phiền toái tiến hành trận đấu tiếp theo .”

      “Nhưng mà… Alluka……” tiếng thẳng thắn của Gon lại vang lên lần nữa.

      Ầm! Dây thần kinh rốt cục bị cắt đứt, vì thế trong ánh mắt, mọi người Alluka chỉ còn tàn ảnh, lập tức liền đứng ở trước mặt Gon, sau đó tay bóp ở cằm cậu ta, tay kia vỗ, sau đó…… Gon ngã xuống.

      “Được rồi, có thể tiếp tục trận đấu tiếp theo.” Alluka vỗ vỗ hai tay, sớm biết thế lúc vừa bắt đầu dùng loại phương pháp này rồi, tại cũng lãng phí nhiều thời gian thế này.

      “A, xem tình huống này hẳn là hôn mê ngày , cậu cho cậu ta ăn cái gì?” câu của tôi giảm khí ở đây, dù sao bởi vì Gon đột nhiên ngã xuống khiến rất nhiều người hoang mang.

      “Thuốc mê.” Alluka cười tủm tỉm bỏ lại cái chai trong tay, đó là thứ đặc chế, hoàn toàn là trạng thái dịch.

      Về phần Gon, cậu ta được Leorio bế xuống.

      Hiệp thứ hai, Kurapika vs Hisoka

      Sau khi Hisoka cười rồi thầm với Kurapika, Hisoka liền nhận thua, Hisoka hẳn là về chuyện có liên quan với bang Ryodan , nhìn trong mắt Kurapika lên tia giãy dụa, cuối cùng vẫn cam chịu kết quả này, cậu ta vẫn muốn báo thù, Alluka làm gì?

      Hiệp thứ ba, tôi vs Alluka

      “Quy tắc cũ?” Tôi hỏi, tôi và cậu ấy là có khả năng đánh nhau, chúng tôi đều là người theo chủ nghĩa hòa bình.

      “OK,” Alluka vui vẻ đáp ứng.

      Vì thế trong ánh mắt mọi người, hai nhanh chóng ra ‘tay’.

      “đá!”

      “kéo!”

      “A, lại thua rồi.” Tôi hoàn toàn nhìn mọi người mặt đen, tôi thua rồi xuống, dù sao người ta lại quy định phương thức đánh nhau phải sao? Như vậy thắng kiểu nào cũng ok, giờ trực tiếp đánh thắng Pokkle hay là chống lại Illumi? Ừ…… Vẫn là đánh thắng Pokkle , mặc kệ chuyện Illumi vs Killua .

      “Được rồi, tớ phải đây, kính nhờ cậu chuyện nhé?” Alluka đột nhiên cũng học Hisoka thầm với tôi, mọi người lại lần nữa vươn dài cái lỗ tai.

      “A?” Tôi kinh ngạc, ra Alluka bị Netero giao nhiệm vụ, hình như là trong hiệp nghị với hiệp hội Hunter, nhưng lại là phần công tác mà cậu ấy thích nhất, nhưng mà vì sao lại phó thác Kurapika cho tôi, cậu ta có chỗ nào cần tôi chiếu cố sao? Hơn nữa thoạt nhìn cậu ta nghe tôi sao?

      “Hết thảy chờ tớ trở lại rồi sau, trong khoảng thời gian này kính nhờ cậu.” Alluka có chút lo lắng nhìn thoáng qua Kurapika, ngửi thấy ở người cậu ta loại mùi, rất quen thuộc, nhất thời nghĩ ra, nhưng lại có dự cảm hề tốt.

      “Được rồi.” Tôi gật đầu, dù sao cuộc thi xong rồi, tôi muốn cùng Illumi làm nhiệm vụ, về phần Kurapika, tạm thời để vào trong cửa hàng bên kia , khi Edwin sinh con ra, Kurapika có thể giúp họ chăm sóc.

      Sau đó Alluka rời .

      Hiệp thứ bốn, tôi vs Hanzo

      Hanzo vừa lên sàn liền rất nhiều với trọng tài, sau đó mới bắt đầu nghiêm trang nhìn tôi, hơi thở trầm tĩnh, lập tức thay đổi khí thế.

      Dù sao ta cũng đủ tư cách, vậy tôi liền nhận thua .

      “Tôi……” Thình lình điện thoại kêu làm cho tôi nuốt vào lời “Xin chờ chút.”

      “Chuyện gì?” A Thức ở nhà liên hệ với tôi, tôi có chút kinh ngạc hỏi.

      Nghe A Thức , thần sắc của tôi dần dần trầm trọng lên, khí chung quanh ta bắt đầu phát ra khí thế ngưng trệ, tại sao có thể như vậy? Tôi lâm vào trạng thái thất thần.

      Mà Hanzo vẫn bị vây trạng thái chuẩn bị chiến đấu hiển nhiên bị linh lực của tôi kích thích, cho là tôi bắt đầu công kích, hoàn toàn quên ba chữ tôi vừa ‘Xin chờ chút’, chủy thủ vẫn bị giấu ở cánh tay ta công kích hướng tôi đâm tới……

      nên đánh lén.” Chủy thủ cách tôi trán 1 li thước ngừng lại, điệu từ ngắn của tôi chia làm ba đoạn chĩa vào trán Hanzo, bụng cùng với đùi, cạnh sắc bén cắt qua da ta, như sắp đâm vào sâu hơn, thân thể theo bản năng phản ứng cũng cần ý thức của tôi duy trì, điểm này là rèn luyện ra từ vài năm trong rừng rậm ma thú, động vật nơi đó giảo hoạt rất thích đánh lén, đối với tôi – luôn thích ngẩn người thất thần hay phòng bị – là rèn luyện rất tốt.

      “Tôi nhận thua.” Hiển nhiên Hanzo cho rằng thực lực của mình còn chưa bằng cấp bậc của trước mặt này, hơn nữa ngữ khí của có khí thế bức người, ta chắc chắn thua.

      Tiếng của ta giống như từ nơi rất xa truyền đến, giờ khắc này tôi mới lấy lại tinh thần, nước mắt lại từ trong mắt chảy xuống.

      “Này! khóc cái gì?! thắng rồi mà!” Hanzo thiếu chút nữa phát điên, là thua, sao lại khóc chứ, cứ như là bắt nạt vậy.

      “Ill-chan!” Hoàn toàn bỏ qua Hanzo, tôi bổ nhào vào trong lòng Illumi, tại vẫn là thân giả dạng cái đinh, cử động của tôi hiển nhiên làm ít người sợ hãi, mà Killua nghe được thấy tôi xưng hô liền cả người cứng đờ, trai?!

      Lần đầu tiên tôi ôm chặt lấy Illumi như thế, nhưng lý do lại là……

      Bọn họ chết?!

      chết…… Edwin chết…… Serge cũng chết……” Tôi thấp giọng thào.

      A Thức mang đến tin tức là Serge cùng Edwin vừa sinh xong lại bị người ta giết, về phần song bào thai mà bọn họ mới ra sinh cũng bị chúng mang , Edwin là nhân viên công tác đầu tiên trong cửa hàng của tôi, là người rất dịu dàng săn sóc, cho tới nay luôn coi tôi là em mà chăm sóc, mà Serge là Hunter mỹ thực, Hunter quá lợi hại, lúc trước mục đích đến cửa hàng là hưởng thụ bánh ngọt của cửa hàng, sau đó Edwin, vì thế hai người phu xướng phụ tùy vẫn luôn giúp tôi quản lý cửa hàng kia, cũng luôn cười gọi tôi là ‘bà chủ ’, bọn họ khiến tôi thể nghiệm được rằng ở trong cuộc sống này cũng có thể có thứ bình thường, nhưng tại bọn họ chết, đứa bé lại bị cướp , hơn nữa kẻ mang bọn họ tự xưng là đến từ Meteorcity, ai tới cho tôi biết đây là chuyện gì?

      Illumi luôn luôn ở bên lẳng lặng ôm tôi, hỏi tôi xảy ra chuyện gì, tôi bình phục chút cảm xúc, ra khỏi lòng .

      “Em thể cùng rồi.” Vốn kế hoạch là sau cuộc thi đồng hành với lại bị phá sản, đúng là cản nổi kế hoạch biến hóa “Meteorcity ở đâu?”

      Meteorcity?! Ba chữ này trong tai người chưa từng nghe qua hẳn là chỉ cảm thấy đó chỉ là cái tên kỳ quái biết , mà những người ở đây có hiểu biết hoặc nhiều hoặc ít về nó, hiểu được ba chữ này che dấu hàm nghĩa rất lớn, nơi này…… là khu cấm.

      “Sao vậy?” Illumi hơi hơi nhíu mi, sao lại có liên quan đến cái nơi kia?

      “Có người giết vợ chồng nhân viên cửa hàng của em, đứa bé bọn họ mới ra sinh cũng là con nuôi của em và Alluka bị mang , chỉ lưu lại mấy chữ là……” Tôi nhìn mắt Illumi, gằn từng chữ, “Em — — đổi – người.”

      Tôi nhất định phải mang về hai đứa bé kia, tôi thấy kỳ quái, người đàn ông tên Morris là ai? Có liên quan gì với tôi? Kẻ xuất thân từ Meteorcity mà tôi biết chỉ có bang Ryodan, cả…… Hisoka? Có vẻ như cũng từ nơi đó ra, nhưng tôi hoàn toàn có hiềm nghi về Hisoka, tại vẫn ở trong đại sảnh mà, về phần bang Ryodan, thực ra tôi có hoài nghi trong nháy mắt, nhưng nghĩ đến bang Ryodan đều là làm chuyện xấu trắng trợn, sao lại có thể bày mưu đặt kế người khác làm phiền tôi? Cho nên cũng phủ quyết, vậy đến tột cùng là nguyên nhân gì? Tôi có cái gì đáng giá làm cho kẻ thân ở Meteorcity muốn cướp lấy?

      “Tuế Tuế -chan muốn nơi đó sao?~~~~#9827;” tiếng của Hisoka vang lên, đánh vỡ khí trầm mặc, trẻ con sao, loại sinh mệnh yếu ớt này có thể sống sót ở cái nơi kia sao?

      “Tôi, phải .” sao lại có thể muốn chứ? nơi như vậy, tuân lệnh hắc ám rất mỏi mệt.

      “Ha ha ha ha ~~~~#9824;” Trong tiếng cười, pocker muốn nghênh diện bay đến.

      Là nơi đó sao? Tôi nhìn bài pocker, mặt còn có dấu vết niệm Hisoka lưu lại, nhưng mà khi nào tốt bụng như vậy? Hay là muốn nhìn chút xem tôi có còn sống sau khi tới Meteorcity bị người uy hiếp? Ừ…… Tôi nghĩ có khả năng đó rất lớn.

      Aiz, mặc kệ, tại quan trọng nhất là nhanh mới đúng, nhưng mà rất thảm sao? Tôi nghĩ có chút xác định, tôi biết thực lực của đối phương, mục đích, thậm chí căn bản biết trông như thế nào, có lẽ rất khó, có lẽ…… phải vận dụng đến cái lực lượng kia cũng chừng.

      “Em trước.” Tôi gấp gáp lời từ biệt với Illumi, căn cứ địa điểm mà Hisoka cung cấp, dù thế nào tôi phải về nhà của tôi trước , xuất phát từ nơi đó gần hơn.

      Mới cất bước tôi lại bị giữ chặt, nhìn thẳng vào song đồng màu đen của Illumi, thường tôi dễ đọc được ánh mắt hay cảm xúc bị che dấu của , nên đây là lần đầu tôi đọc được trong mắt luôn luôn bình tĩnh của thấy được quan tâm, đúng, phải là biết cũng thích tôi sao?

      bị thương.” Tôi mỉm cười với , để lại cam đoan, rồi vội vàng chạy ra đại sảnh, về phần thẻ Hunter ôi mặc kệ, đủ tư cách chắc chắn có người chuyển cho tôi.

      “Chitose!”

      Phía sau truyền đến tiếng gọi, là Kurapika, cậu ta đuổi theo làm gì?

      “Có chuyện gì?” Tôi dừng lại.

      “Đứa trẻ kia, Alluka rất quan tâm phải .” Kurapika , “Tôi có thể cùng ?”

      ra đuổi theo để hỏi chuyện này, tuy rằng chúng tôi cũng chưa gặp qua hai đứa trẻ kia, hơn nữa lúc trước, chúng tôi muốn làm mẹ nuôi cũng chỉ là muốn vui chơi là chính, dù sao đứa trẻ còn chưa sinh ra, chúng tôi cũng vụng trộm lười nho làm trách nhiệm của mẹ nuôi chút, nhưng mà tại, Edwin cùng Serge đều chết, chúng tôi xem như người thân duy nhất của bọn trẻ, người thân làm sao có thể thèm quan tâm?

      Nhưng mà nơi Meteorcity ấy, thực lực của Kurapika như vậy vào có thể ? Hay là , cậu ta ngoài cừu hận ra vẫn rất thiện lương tinh thuần liệu có thích ứng nổi nơi đó ?

      “Cậu ……” gần đến bên miệng, tôi lại sửa lại quyết định,“Như vậy cùng nhau .”

      Có lẽ cũng nên làm cho cậu ta trông thấy nơi đó tàn khốc, lạnh lùng, lừa gạt, cùng với coi thường với sinh mệnh người khác, mặt cực kỳ hắc ám ở đó bị phóng đại vô hạn, cũng chỉ có thế giới như vậy mới có thể dưỡng thành tác phong của bang Ryodan như vậy, tính cách thành viên của bang như vậy , tuy rằng trông cậy vào Kurapika báo thù, nhưng hẳn là cậu ta cũng có ý nghĩ khác , aiz, đoán suy nghĩ của người khác là khó, nghĩ cũng thế, tóm lại, mang Kurapika theo cũng tốt, dù sao cũng có tới hai đứa bé, tôi mình ôm được hết.

      Tôi phất tay, ánh sáng trắng lên, chúng tôi biến mất tại chỗ, về linh lực Truyền Tống Trận này, tôi chỉ thiết kế ở cửa hàng và nhà gỗ trong rừng rậm Bototo, cho nên dù ở đâu tôi đều có thể truyền tống về hai nơi cố định này, chỉ có thể là hai nơi này.

      Vội vàng trở lại căn nhà , tôi bảo Kurapika chờ ở dưới lầu, tự mình chạy lên lầu thay quần áo, quần áo hẳn là có thể thể tâm tình chính mình , tôi nhìn lướt qua tủ quần áo — Kimono, như vậy…… cái này .

      Xuống lầu, tôi mặc Kimono đen, hình cây liêm đao tử thần màu bạc từ ngực trái dọc đến sau lưng vạt áo quần áo, cổ tay áo rộng thùng thình cũng thêu liêm đao, đó là thứ mà năm đó nhất thời quật khởi vẽ hình thức Kimono, sau khi làm xong vẫn luôn để trong tủ quần áo, tôi nhìn thấy trong mắt Kurapika tia dại ra, tôi mặc thành như vậy hẳn là đại biểu là giết chóc , đáng tiếc tôi thể giết người, nhưng đối với kẻ ở Meteorcity, tôi cũng từ bỏ ý đồ, giết người cũng nhất định cần tự mình động thủ, phải sao?

      Về phần cuộc thi, đương nhiên là vẫn tiếp tục tiến hành sau khi tôi , Illumi chống lại Killua, rồi sau đó Killua giết chết Bodoro, hết thảy diễn theo kịch tình, nhưng mà Illumi lấy thẻ Hunter xong, nghe giải thích về nó trực tiếp rời hội trường.

      Về phần sau khi Gon tỉnh lại biết được tình huống của Killua, khi muốn tìm Illumi thấy người đâu, nhưng mà nhà Zaoldyeck rất nổi tiếng, tùy tiện hỏi Netero hoặc là Satotz, bọn họ cũng đều biết, cho nên Gon đương nhiên đón Killua, nhưng mà chỉ có Leorio cùng mà thôi, thiếu Kurapika cũng chịu cái gì ảnh hưởng.

      Cuối cùng, Cuộc thi Hunter kết thúc.

    3. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 26: Meteorcity
      [​IMG]

      Edit+Beta: tojikachan
      Nguồn: mongthuycungs2.wordpress.com
      (Beta ngày: 10/7/2014)


      Meteorcity, khu có 1500 năm lịch sử, rác rưởi, vũ khí, thi thể, trẻ mới sinh…… chỉ cần là thứ bị thế giới này từ bỏ, cư dân nơi này tiếp nhận toàn bộ.

      Chỉ là nghĩ nơi này rác rưởi thành núi, chỉ là nghĩ nơi này hỗn loạn, chỉ là nghĩ nơi này hoàn toàn giống với thế giới bên ngoài, nhưng mà nghĩ tới khi tôi bước lên vùng đất này, cảm giác so với trong tưởng tượng còn giật mình.

      Đống rác thành núi, đám núi có tiểu sinh vật bay vòng quanh vô số thức ăn hư thối, đôi núi cách đó xa còn chất thi thể vừa mới chết lâu, xem thế kia hẳn là kẻ cướp đoạt thức ăn bị thua, khí nơi này…… cũng thế, có lẽ mang theo cái dưỡng khí đỡ hơn.

      Đây là nơi mà tôi chạy bốn ngày mới vào được, lại nhìn Kurapika, cậu ta bị giật mình còn hơn tôi, sợ là nơi này đảo điên cái nhìn vốn có đối với thế giới của cậu ta , mà ánh mắt tại của cậu ta dừng ở bên chân cậu ta nơi đó sinh vật nằm được vải bọc lại, đó là…… trẻ con?!

      “Kura-chan.” Tôi ra tiếng ngăn lại cậu ta định lên, cậu ta muốn cứu đứa trẻ kia sao?

      “……” Kurapika nghi hoặc nhìn về phía tôi, hiển nhiên vì sao.

      “Nó sắp chết.” Tôi nhìn đứa trẻ chỉ còn chút hơi thở, hơi thở tử vong bắt đầu lan ra, nhóm Vô Thường câu hồn cũng nhanh đến rồi.

      “Kura-chan, từ giờ trở tôi giải thích gì với cậu về nơi này,” Tôi xoay người nghiêm trang nhìn về phía cậu ta, “Bởi vì tôi hoàn toàn biết gì về nơi này, thể cái gì với cậu, mà từ giờ trở cái cậu phải làm là chỉ nhìn chỉ nghe hỏi làm trái lại, cậu có thể làm được ?”

      Tôi ràng lắm cư dân nơi này có thói quen gì, kiêng kị gì, nhưng ràng là nơi này chào đón hai người ngoài như chúng tôi, hơn nữa lại là người mặc ngăn nắp sạch , trước mắt mới thôi, phía sau chúng tôi dưới mười tám người theo, bất luận là kẻ có kỹ thuật vụng về hay là che dấu xảo diệu, đều thiếu, bọn họ đều mang theo ý đối địch , tôi chỉ là tới nơi này tìm người mà thôi, chỉ là muốn lấy lại thứ vốn thuộc nơi này lại bị kẻ khác đoạt lấy mà thôi.

      Kurapika nghe xong lời của tôi liền nữa, đôi mắt lóe lóe, liền theo bước chân của tôi, đường chỉ bình tĩnh quan sát.

      Nhưng mà, Morris kia đến tột cùng ở nơi nào của Meteorcity? chỉ lưu lại cái tên rồi bước , chắc chắn là tôi nhất định biết ở trong Meteorcity sao? Vì sao? Tôi có quen biết với ? Cho dù là đại khái cũng là chuyện rước khi tôi xuyên đến đây.

      Tôi nhìn cảnh sắc Meteorcity biến hóa nhiều được hai giờ, hai giờ này có thu hoạch khác, những kẻ theo dõi chúng tôi lại rất có kiên nhẫn, có lẽ nên tìm người hỏi chút, thể sử dụng phương pháp ôn hòa, vậy tại nơi mà thực lực chứng minh hết thảy vẫn nên dùng thực lực mà .

      “Morris ở nơi nào?” Tôi nhanh chóng nhằm vào tên cách tôi gần nhất, cụ hóa ra dao đè lên cổ , vẫn là trẻ con?! Tôi thoáng kinh ngạc, nhưng chỉ trong giây lát rồi nháy mắt bình thường lại, ở đây, cho dù là đứa trẻ vì sinh tồn cũng có thể mặt chút thay đổi giết người .

      biết.” cậu bé có chút run run, chỉ là nghĩ đến người như vậy có thức ăn, lại nghĩ tới người dám tiến vào nơi này như vậy lại phải người thường, chết sao? cũng biết tên Morris này là ai!

      biết sao? Tôi buông ra con dao ở cần cổ , tôi còn tưởng là Morris kia là kẻ mà đường Meteorcity mọi người đều biết, xem ra phải, làm sao bây giờ? Chuyện Meteorcity cũng chỉ có cơ quan tình báo Alluka như vậy mới có thể hỏi thăm được, nhưng ấy tại ở đây, có chút buồn rầu.

      Tôi thoáng nhíu mày nhìn bóng dáng cậu bé biến mất rất nhanh, xem ra phải tìm người kế tiếp để hỏi.

      “Morris ở nơi nào?” Lại dùng thủ pháp cũ dùng người kẻ theo dõi khác.

      biết.” câu trả lời đều giống nhau.

      ……

      Sau khi hỏi ba người, tôi liền buông tha, đáp án của bọn họ đều là biết, chẳng lẽ là người giả trang Meteorcity…… Nghĩ nghĩ lại thấy thể, nhưng mà Morris rốt cuộc là ai? Tôi có chút nôn nóng.

      “Có người quen biết.” Thanh Hợp vốn luôn trầm mặc ít đột nhiên .

      Người quen biết? Ở Meteorcity? Là bang Ryodan! Vận may của tôi là rất ‘tốt’, nhưng tại tôi cần hỗ trợ nên thể trốn tránh bọn họ rồi.

      “Xuất .” Tôi xoay người về phía vị trí nhân sĩ cường đại theo dõi vừa mới phát lâu kia, biết là vị ‘Bạn cũ’ nào đây.

      “Tôi còn suy nghĩ khi nào Chitose phát ?” ngữ điệu thoải mái của Shalnark mang theo khuôn mặt tươi cười vốn có của xuất ở trước mặt tôi, cùng lúc đó, vốn những người khác theo chúng tôi cũng dần dần tán , chẳng lẽ bang Ryodan là lão đại nơi này? Cũng phải là thể.

      có ai nhắc nhở có thể đường cũng phát ra, nhưng Shalnark là người của bang Ryodan, là kẻ thiếu chút nữa giết mẹ của Kura, liệu Kurapika nhận ra ?

      lâu gặp.” Tôi thuận miệng ân cần thăm hỏi, đồng thời dấu vết xoay người, nhìn thoáng qua Kurapika đằng sau, chậm rãi bắt đầu về phía trước.

      Kurapika có biểu tình gì, vẫn giữ yên tĩnh, xem ra khi cuộc giết hại xảy ra, cậu ta được bảo vệ rất tốt, ngay cả mặt kẻ thù cũng chưa thấy.

      “Shalnark biết Morris ?” Nếu não con nhện đại danh đỉnh đỉnh ở đây, vậy chuyện Morris, cũng biết chừng, tôi nghĩ chỉ cần là người của Meteorcity, hẳn là biết hoặc nhiều hoặc ít.

      “Sao Chitose lại biết người này?” Hỏi lại, khuôn mặt Shalnark vẫn tươi cười, nhưng mà trong đoi mắt tựa hồ có ít cảm xúc tối đen , tôi nhìn hiểu

      đoạt người của tôi, tôi đến để đòi lại,” Tôi rất sảng khoái cho , khi có việc cầu người tuyệt đối thể có giấu diếm gì,“ chỉ tên của và Meteorcity.”

      “Ồ?” Shalnark tựa hồ nghi hoặc lẩm bẩm, “ biết ?” Ngữ khí như là rất hoài nghi sao tôi lại có thể biết người này vậy.

      “Tôi nên quen biết sao?” Tôi chỉ chỉ mình, vẻ mặt mê mang.

      “Cũng phải,” Shalnark mỉm cười, sau đó tiến vào chính đề, “Ở đây rất ít có người biết Morris, nhưng ra Morris Laioris rất nổi danh.”

      Rất ít có người biết? Vậy làm sao mà biết được? Aiz, cái này, tên Morris Laioris ở nơi nào.

      “Chỉ cần người là được, như vậy Shalnark có thể cho tôi biết ở nơi nào ?” Tôi vội vàng hỏi.

      là lão đại khu đông, mà nơi này là khu tây.” Shalnark tốt bụng cho tôi biết.

      “Như vậy, có thể phiền toái dẫn tôi ?” Tôi hỏi, tuy rằng rất hoài nghi sao lại tốt bụng như vậy, nhưng tại cũng chỉ có dân bản địa Shalnark có thể hỗ trợ, tôi hoàn toàn quen địa hình nơi này.

      “Có thể, tại chúng ta định vào trong đó.” Shalnark có dị nghị gì liền đáp ứng rồi.

      “Vậy cám ơn.”

      Tôi hơi cúi người tỏ vẻ cám ơn, cũng bắt đầu trầm mặc theo, suy nghĩ lại còn nhanh chóng vận chuyển.

      Shalnark rất kỳ quái, người của bang Ryodan là kiểu người giúp người khác giải thích nghi hoặc và chỉ đường sao? Quan hệ của tôi với bọn họ có vẻ như chưa từng tốt như vậy, tựa hồ còn từng đào thoát từ tay bọn họ, như vậy có thể là cái gì? Ừ…… Ích lợi?! Cái Morris kia phải là lão đại tây khu sao, chẳng lẽ bang Ryodan muốn mượn cơ hội lần này để mở rộng địa bàn, cũng phải là thể, tuy rằng vừa rồi tôi có làm cho Bạch Ngọc Thanh Hợp dò xét chút phạm vi mấy dặm đường, có phát ra tung tích thành viên của bang, nhưng có thể là ở trong căn cứ đợi mệnh , tôi nghĩ vậy.

      Trong nháy mắt, dưới chỉ dẫn của Shalnark, tôi vượt qua tây khu tới khu đông, vừa mới bước đến nơi này, người đàn ông trẻ xuất ở trước mặt chúng tôi, rất trấn tĩnh nhìn tôi cái cùng với hai người bên cạnh tôi, bắt đầu dẫn đường ở phía trước.

      Tôi có chút nghi hoặc, bọn họ cũng cầu mình tôi đến, đương nhiên tôi liền mang theo Kurapika, nhưng là Shalnark ngoài ý muốn gia nhập, bọn họ có khả năng biết thực lực của , lại vẫn có thể bình tĩnh như vậy, xem ra lần này thể hiểu , có lẽ chuyện đáp ứng Illumi bị thương thể hoàn thành.

      Morris, đến tột cùng là ai?



    4. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 27: Cha?!
      [​IMG]

      Edit+Beta: tojikachan
      Nguồn: mongthuycungs2.wordpress.com
      (Beta ngày: 16/7/2014)




      bao lâu sau, chúng tôi liền dừng lại ở trước tòa kho hàng đổ nát, kẻ dẫn đường vừa đến nơi liền biến vào bên trong, mặc kệ ba người chúng tôi ở bên ngoài.

      “Thanh Hợp, xem tình hình bên ngoài kho hàng này.” Tôi dùng linh lực phân phó, sau đó nhìn Shalnark, “Cùng nhau?”

      Nếu chỉ là dẫn đường, vừa đến khu Đông gặp kẻ dẫn đường kia, có thể rồi, nhưng mà vẫn theo đến tận đây, chắc chắn là có mục đích, cho nên hỏi câu này cũng chỉ là hình thức mà thôi.

      “Được.”

      Vì thế ba người chúng tôi bước vào kho hàng u ám kia.

      “Quả nhiên là đến đây rồi!”

      Chính giữa kho hàng, người đàn ông mạc áo gió màu đen ngồi, hai tròng mắt bích sắc nhìn chằm chằm chúng tôi, khóe môi cười nhếch, trông giống như tính trước kỹ càng, có lẽ là Morris, phía sau là bốn người đứng, tên trong đó là kẻ vừa mới dẫn đường, có lẽ bọn chúng đều là thủ hạ, người, ai cũng có niệm lực dao động, nếu bọn chúng cùng tiến lên, tôi… có lẽ trốn thoát được, tôi liếc cái bàn bên cạnh Morris cái, đó là mục đích của tôi – hai đứa trẻ, gần năm ngày, biết chúng ra sao?

      “Chúng tôi đến đây, ông muốn tôi làm gì?” Tôi thản nhiên hỏi.

      “Ồ? lẽ biết tôi sao?” Morris đột nhiên nghiêng người về phía trước, hình như là nhìn xuyên qua tôi đánh giá gì đó.

      Lại là câu này? Tôi nên quen biết sao?

      “Tôi nên quen biết ông sao?” Tôi hơi nhíu mi, muốn cứ mò mẫm với như vậy.

      là làm người ta thất vọng đấy,” Morris lại dựa vào ghế dựa, trong giọng chút thất vọng,“Chi-chan nhớ sao? Hay là muốn nhớ đến vậy.”

      Chi-chan? Quả nhiên là người quen biết trước khi tôi xuyên đến sao? Hình như quen tôi, hình như quan hệ còn rất thân mật, là ai?

      “Chuyện trước lúc sáu tuổi, tôi nhớ , nếu ông có hứng thú có thể tự giới thiệu chút quan hệ cũ của tôi và ông.” Tôi xa cách, có hứng thú với thân phận của , nếu cố ý, tôi cũng để ý nghe chút.

      “Vậy sao?” Morris cười cười,“ từng gọi tôi là cha đấy.”

      Cha?! Bị dọa, tôi bất giác nhìn Shalnark cùng Kurapika bên cạnh mình,
      mà Shalnark sau khi nghe xong lại cười càng quỷ dị, xem ra đây là , muốn xác định mình nghe nhầm, đáng tiếc Kurapika hơi gật đầu, tôi vẫn nghĩ đến tên đàn ông làm cho mẹ quyết tuyệt như thế chết, nghĩ tới lại còn sống, nhưng lại là ở Meteorcity, bỗng nhiên tôi nhớ đến khắc tỉnh lại sau khi xuyên đến, hình như cũng là ở kho hàng cũ nát dơ bẩn, nhưng sau đó lại hôn mê bất tỉnh, sau đó liền bị đưa đến nơi khác, tôi vẫn nhớ được đó là nơi nào, Rin cũng chưa từng cho tôi, nghĩ tới thân thế của tôi lại xuất thân từ Meteorcity, nhưng dù thế sao?

      ra là thế,” Tôi gật gật đầu, tỏ vẻ hiểu được,“Như vậy nếu chúng tôi đến đây, có thể trả lại hai đứa trẻ cho tôi ?”

      “…” Tươi cười của Morris bị cứng đờ, hình như nghĩ tới tôi lại phản ứng lạnh nhạt như vậy, mắt lại dừng ở mặt tôi, lúc này, khí im lặng có chút quỷ dị.

      “Chẳng lẽ ngài Morris chưa nghĩ ra muốn từ tôi đổi lấy cái gì sao?” Tôi đánh vỡ trầm mặc.

      “Chẳng lẽ Chi-chan muốn quen biết tôi hơn sao?” Morris hỏi lại tôi.

      “Nơi này của ông có thân tình sao?” Tôi cười chỉ chỉ ngực , ngữ khí lại càng lạnh lùng “Ngài Morris còn chưa ra muốn đổi cái gì đâu. Tôi cũng quá muốn đứng mãi ở đây đâu.”

      “Bản xonat của Ma vương.”

      Đúng là thứ kia?! Tôi sớm nên nghĩ đến, cái di tích đáy nước năm đó được công bố ra ngoài, tình huống cụ thể của nơi đó tuy rằng được phong tỏa, nhưng làm gì có tường nào che hết được gió? Huống chi tên Morris này lại là lão đại của khu ở Meteorcity, đương nhiên có nguồn thu thập tin tức, những kẻ cảm thấy hứng thú với thứ đó đúng là nhiều, chỉ là có thể sử dụng sao?

      thành vấn đề,” Tôi vươn tay vẽ lên trung vòng tròn, quyển sách xuất , rồi sau đó bay tới trước mặt ,“ vậy ngài Morris nên biết nó là là giả mới đúng .”

      “Đương nhiên,” Morris cũng tiếp nhận quyển sách, chỉ chỉ hai trẻ con bên cạnh,“Nếu Chi-chan có thành ý như vậy, đứa trẻ này trả lại cho .”

      bàn, đứa trẻ cũng bay đến gần tôi, à, bọn họ hẳn là có kẻ thuộc hệ thao tác, tôi ôm lấy trẻ con, đây là lần đầu tiên gặp mặt của chúng tôi sau khi chúng được sinh ra, nhưng lại là tình huống này… Đứa trẻ rất khỏe, sắc mặt có chút xanh xao, tôi có thể cảm giác được sinh lực của nó biến mất, xem ra chúng được chăm sóc tốt, tôi vươn tay chạm vào ngực đứa trẻ, năng lực khỏi hẳn của Thanh Hợp được tôi luyện gần như thuần thục, chữa khỏi đứa trẻ thành vấn đề, tôi chuyển đứa trẻ khôi phục khỏe mạnh đến tay Kurapika, lại nhìn về phía Morris, lòng chồng chất phẫn nộ chuyển hoán thành sát khí phát ra.

      “Nơi này là Meteorcity, Chi-chan nên biết chúng tôi có khả năng chăm sóc hai đứa trẻ con mới sinh.” Morris chút thành ý , bọn họ để hai đứa trẻ chết trước khi đến rất dễ dàng, tại nếu đến đây, vậy đứa trẻ này…

      “Đây là , vậy đứa trẻ này cũng…” Morris dừng lại, đứng lên ôm lấy đứa trẻ bàn với tôi.

      Tôi bỗng nhiên có dự cảm hay, dùng phương pháp vừa rồi để đưa cho sao? Nhưng lại tự mình bế đứa trẻ kia, tôi cẩn thận nhìn về phía , phía sau … Bọn chúng là…

      được!” Tôi sợ hãi kêu lên, tôi sao có thể chỉ mang đứa trở về, bọn họ… Bọn họ là song bào thai!

      có giá trị.” Theo lời của phun ra, tay cũng chỉ nhàng đặt ở người đứa trẻ, rồi sau đó tinh khổng toàn thân đứa trẻ kia bị mạnh mẽ mở ra, sau đó… Tôi nhìn thấy tay hắc bạch Vô Thường xuyên qua thân thể đứa trẻ mang ra linh hồn tinh thuần kia… Tôi khóc, bi thương bị loại cảm xúc khác hoàn toàn thay thế, sát khí cường đại từ người tôi tỏa ra, lần đầu tôi muốn giết người như vậy.

      thể… ngoại lệ sao?” linh lực của tôi dao động mang theo chờ đợi nho hỏi hai Vô Thường kia.

      “Tiểu thư hẳn là biết đây là có khả năng.” mặt Hắc Vô Thường chút thay đổi nhìn tôi.

      Đúng vậy, đó là quy tắc, sao có thể bởi vì tôi mà thay đổi chứ, quả nhiên liên lụy đến người mình để ý là còn lý trí, cho dù là hy vọng có khả năng cũng muốn thử, quả nhiên vẫn là được.

      “Thực xin lỗi, phiền toái hai người.” Tôi có chút ảm đạm.

      “Ai có thể chấm dứt phải loại bắt đầu khác đâu, được rồi, chúng tôi phải đâu.” Bạch Vô Thường sáng sủa chút để ý bỏ lại câu, rồi sau đó biến mất.

      Đúng vậy, đối với bọn họ mà , chết chính cuộc sống khác, hết thảy hết thảy đều tất nhiên, tôi thoáng có chút thoải mái, chỉ là đối với tên Morris kia, tôi vẫn thể buông tha , mặc dù tôi phải kẻ trừng mắt tất báo, nhưng làm những chuyện như vậy vượt qua kiên nhẫn của tôi quá nhiều, có lẽ lần này tôi biến thành người dạy Kurapika có thù tất báo, kệ cậu ấy, báo thù cũng tốt, buông tha cũng thế, đều là lựa chọn của chính mình.

      Mà tôi, thu sát khí lại, nếu tay bọn họ còn lợi thế, vậy tôi còn cần phải cố kỵ sao?

      Đến lúc rồi.

    5. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 28: Bệnh mèo? Lão hổ!
      [​IMG]

      Edit+Beta: tojikachan
      Nguồn: mongthuycungs2.wordpress.com
      (Beta ngày: 17/6/2014)




      tại xem ra, hình như ngài Morris tính để chúng tôi ?” Tôi thản nhiên hỏi, mọi hơi thở ở người tôi trầm tĩnh lại, hết thảy lại bắt đầu căng thẳng.

      cách khác, mục tiêu của ông chỉ là bản xonat của Ma vương đúng ?”

      “Ồ? Vậy xem, là cái gì?” Morris tùy tay vứt đứa trẻ còn hơi thở rồi ngồi xuống, mặt vẫn mỉm cười tự tin tràn đầy.

      Vứt bỏ?! Tốt lắm, muốn chọc giận tôi sao? vẫn tự tin như vậy, hình như như chắc chắc tôi nhất định thất bại vậy, bằng cái gì? Nếu là do các cao thủ niệm lực bên cạnh , quả bọn họ rất lợi hại, chỉ là tôi dám khẳng định đó phải là nguyên nhân sợ hãi, vậy là cái gì?

      “Vốn nghĩ rằng những thứ ông biết nhiều như vậy, lại sơ sót rằng ông từng ở chung với mẹ, như vậy về bộ tộc chúng tôi, ông hẳn là hiểu biết ít.”

      Bản xonat của Ma vương là người bình thường có thể thổi được, cho nên trong nguyên tác, Senrits nhắc tới và bạn bè bởi vì khúc nhạc này mà trở nên thê thảm, vương quốc Hacklueis cũng bởi vì nó mà toàn diệt, đơn giản là vì khúc nhạc này là nhạc của ma vương, hoặc là nó từng là nhạc mà tư tế của bộ tộc chúng tôi thời xa xưa hay thổi trong những buổi tế thần, là nhạc chỉ có chúng tôi mới thổi được, là nhạc chỉ có chúng tôi mới có thể nắm trong tay.

      Nhưng mọi việc có tuyệt đối phải sao?

      Lịch sử của bộ tộc từng nhắc tới đoạn chuyện khúc phổ bị mất cắp, thứ bị mất chỉ là nhạc phổ và Di Dạ Địch, mà còn bị mất cả đôi ‘Mắt tử vong’, đôi mắt này có thể biết trước lúc tử vong của người khác chính là trong các điều kiện để thổi khúc nhạc này, theo truyền thuyết, người của bộ tộc chúng tôi sau khi chết, mọi linh lực tụ tập vào trong đôi mắt này, hơn nữa dù bị tách khỏi cơ thể đôi mắt này vẫn có hết thảy năng lực vốn có — biết trước tử vong, và cách thổi bản xonat của Ma vương — thẳng đến khi linh lực tiêu hao hầu như còn, linh lực cường đại trời sinh của đôi mắt tồn tại và người bộ tộc rồi tự mình tu luyện linh lực, chỉ sợ là thời gian rất dài, đôi mắt này nếu bị người ta biết được, hẳn là đẩy mắt lửa đỏ – trong bảy đại sắc đẹp xuống hàng .

      Nếu Morris biết nhiều như vậy, muốn chắc chắc thắng lợi, như vậy vì sao còn chưa lập tức hạ mệnh lệnh cướp lấy? Cái nguyên nhân mà vừa rồi tôi suy đoán được vì sao sợ hãi… Tôi nghĩ… Tôi hiểu được, kéo dài thời gian, nhưng phải chờ viện trợ, bởi vì Thanh Hợp sớm điều tra bốn phía, phạm vi trong trăm mét là có bất luận kẻ nào, chắc chắn là làm gì đó với tôi, dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào.

      “Khụ!” Tôi che miệng ho tiếng,“Như vậy ngài Morris động thủ sao?”

      “…” Morris tươi cười có chút ngưng trệ, tính tính thời gian… nên!

      “Hay là để cho tôi tới cho ông rằng vì sao ông lại nghi hoặc nhé?” Tôi lạnh lùng cười, cụ hóa ra mảnh vải, “Kura, vứt bỏ mảnh vải người đứa trẻ .”

      Kurapika tuy rằng nghi hoặc, nhưng vẫn làm theo, tiếp nhận khối vải tôi đưa, bao quanh đứa trẻ.

      “Dùng độc sao, và chỉ hữu dụng đối với nữ thôi sao?” Tôi tùy tay thiêu hủy khối vải chướng mắt kia, nguyên nhân kết luận chính là nhờ Kurapika, đến bây giờ cậu ấy vẫn có bệnh trạng khoẻ nào, “Là che lại năng lực của tôi sao?”

      “… Khi nào ?” Rốt cục cái tươi cười tự tin kia biến mất khỏi mặt , thần sắc của Morris có chút trầm trọng, cách khác, hình như là bởi vì kế hoạch tự cho là thể thua lại bị vạch trần mà tức giận .

      “Ngay từ đầu.” Tôi cười, cho tức chết ông!

      “Xem ra tôi xem thường rồi,” hổ là lão đại khu, giây lát sau, Morris khôi phục biểu cảm như thường, xem ra là bắt đầu chuẩn bị dùng phương án khác sao?

      “Cậu, muốn nhúng tay sao?” đối tượng chuyện phải tôi, mà là với Shalnark.

      “Đương nhiên… .” Shalnark mỉm cười, nhưng giữa hai người này vì sao bỗng quỷ dị vậy? Có lẽ là ảo giác, dù sao cũng là hai nhân vật đầu lĩnh hai khu, cạnh tranh nho cũng là thể tránh được.

      Chiếm được cam đoan nhúng tay của người nào đó, nên động thủ rồi.

      “Mời chờ , trước tiên, tôi còn có mấy cái vấn đề nho , biết ngài Morris đồng ý giải đáp ?” Tôi hỏi.

      “Có thể.”

      “Độc gì có thể dùng để bù lại cái chỉnh của tôi?” Tôi chỉ có mắt trái màu xanh lạnh mới phù hợp cầu, mà lịch sử bộ tộc sử là có đôi, đôi ‘Mắt tử vong’ mới có thể khiến cho linh lực cộng minh, để có thể thao túng được bản xonat của Ma vương.

      “Biên giới khu Đông của Meteorcity có loại cây, Sống Mái Song Chu…”

      Sao bỗng có loại dự cảm tốt vậy?

      “Chất lỏng từ vỏ cây của nó có thể thẩm thấu làn da con người, tác dụng của nó là thúc giục tình…”

      Thúc giục tình?! cách khác là xuân dược!! Được lắm! nhiên là xuân dược! [ Lạnh hạ: nhóc nhà của tôi bị kích thích...] cách khác tên này muốn tôi cùng kẻ này hoặc là… kẻ kia xảy ra quan hệ… Sau đó sinh đứa trẻ kế thừa năng lực… rồi lấy đôi mắt của nó… Tuy rằng có linh lực tu luyện sau này, nhưng vẫn đủ để dùng .

      “… Tác dụng phụ đương nhiên là che lại mọi năng lực, đương nhiên cũng bao gồm linh lực.”

      ra là thế, cách khác, cái tác dụng phụ kia cũng có thể biến thành tác dụng chủ yếu , nhưng còn phải nhìn người xem có thể có tác dụng hay , dù thế nào, thuốc này rất thích hợp dùng lên tôi.

      “Từng thử với mẹ đúng ” Tôi rất khẳng định, cũng chờ mong đáp lại, tại nên chấm dứt hết thảy rồi.

      “Nếu ngài Morris biết chĩa về tôi để đòi bản xonat của Ma vương, chẳng lẽ lại biết rằng tôi học được nó sao?” Tôi bỗng chậm rãi di chuyển về phía trước vài bước.

      “Cái cây sáo kia…” Chẳng phải sớm mất tích rất lâu rồi sao? Hơn nữa ta cũng chứng .

      “Mẹ cũng biết, nhưng xác thực tay tôi.” hiệp nghị với gia tộc Zaoldyeck, Rin nguyên nhân cho bất luận kẻ nào, chỉ để lại linh lực cây sáo để nhắn lại, người lấy được cây sáo mới có thể biết ngọn nguồn cụ thể.

      “Như vậy, chuẩn bị tốt chưa?” nhìn bọn họ ngẩn ra,“Xin mời mọi người ở đây thường thức nghe tôi diễn tấu khúc .”

      ‘Di Dạ Địch’ vẫn dấu trong tay áo, giờ tôi nắm trong tay, linh lực vờn quanh thân thể của tôi, dao động làm gió nổi lên, mắt trái màu xanh lạnh lên ánh sáng sắc bén, quả nhiên vẫn phải dùng đến chiêu này, tôi nghĩ tôi bình tĩnh đủ lâu, hơn nữa nếu kéo lâu nữa tốt.

      “Bạch Ngọc.” Tôi thấp giọng gọi.

      Tóc dài màu bạc, trang phục thời Đường màu bạc hoa lệ, Bạch Ngọc hoàn toàn thành người lớn, mang theo gương mặt oa nhi thiên chân vốn có xuất , nhưng mặt còn vui cười, cậu ấy biết tình huống tại của tôi, cậu ấy lo lắng cho tôi.

      “Bảo vệ Kura, thuận tiện cả Shalnark.” Lực công kích của khúc nhạc này tuy rằng mạnh, nhưng vẫn phải để phòng.

      “Vâng.”

      điệu mềm thấu triệt từ bên môi truyền ra, mang theo ma lực mị hoặc đặc hữu của bản xonat của Ma vương, Bạch Ngọc sớm bày ra kết giới, những người trong kết giới hoàn toàn thấy ổn, nhưng bên ngoài kết giới, vốn bởi vì lời của tôi mà sắp công kích, tất cả mọi người lập tức dừng lại, bọn họ bị mê hoặc rồi, từng sợi linh lực thuần trắng lấy mắt thường cũng có thể thấy được phát tán bốn phía, giống như pha quay chậm trong điện ảnh, chậm rãi nhập vào cơ thể những người đó, vì thế cơ thể bọn họ bắt đầu biến hóa…

      Bốn thủ hạ kia lập tức trợn trừng mắt, về phần Morris – đầu sỏ gây nên, đương nhiên tôi ‘Chiêu đãi’ cực kỳ hậu hĩnh.

      “Thuốc giải”

      chết được đâu, bề ngoài xem ra cũng có biến hóa gì.”

      Triệt hồi kết giới, Shalnark hơi xoay người bốn người nằm la liệt đất, phần lực lượng của bản xonat của Ma vương là như thế này sao? từng cùng bang chủ thử qua, tuy rằng biết quá trình cụ thể, nhưng kết cục của tên thí nghiệm kia cũng khá thê thảm.

      “À, muốn cho chúng chết,” Tôi thản nhiên liếc mấy người đất “Tôi muốn biết là tại bọn họ có còn dũng khí sống sót hay , à, có lẽ chuyện này cũng tới lượt chúng làm chủ.”

      “Sao?”

      “Chính là khi người nhìn thân thể của mình bao giờ được mình chi phối nữa…” Tôi với Shalnark, mà là nhìn thẳng vào Morris vẫn còn tỉnh táo được tôi đặc biệt ‘Chiêu đãi’, “Nhất là ngài Morris, xét thấy ông chăm sóc đặc thù với nhà Serge như vậy, tôi cũng chăm sóc đặc biệt cho ông đấy.”

      Bị mất niệm lực và kỹ xảo chiến đấu vì thể chi phối thân thể, mọi thống khổ lại tăng lên bốn lần do thêm chú ngữ lên linh hồn, đây là trừng phạt cho bốn người kia, mà Morris, tôi cho ba lượt chết sống lại, cũng là ba lượt thể nghiệm tử vong, đây xem như là báo thù cho nhà Serge, hơn nữa… Nếu linh hồn của người sau khi chết vẫn còn cảm giác được thân thể sớm thể khống chế ngừng hư thối, cho đến khi hóa thành xương khô… Linh hồn điên sao? Có lẽ.

      mệt mỏi, ra báo thù mệt chết .

      “Vậy, Shalnark, tôi nên đây.”

      Tôi lễ phép hơi cúi người tạm biệt, thời gian sắp hết rồi, cái thuốc độc kia sao tôi lại có thể đụng tới, chỉ dựa vào trí tuệ của tôi vẫn chưa đủ để mưu tính sâu xa đến mức có thể chống đỡ tên cả ngày giao tiếp với hắc ám, cho nên tôi vẫn bị trúng độc, chỉ là trong nháy mắt ho kia, tôi nuốt vào viên thuốc mà trước kia Alluka cho tôi, ấy luôn luôn nghiên cứu các loại thuốc, nghe thuốc này có thể trì hoãn thời gian phát tác của bất cứ độc dược nào, nhưng chỉ trong giờ, giờ sắp qua rồi, tôi phải mau trở về, nhưng Alluka ở đâu? Tôi xiết chặt hai tay giấu trong tay áo, hiệu quả của thuốc bắt đầu phát huy, thân thể bắt đầu khô nóng lên, sức lực dần dần xói mòn…

      Tôi phải , lập tức!

      “Kura!” Tôi nhanh chóng gọi Kurapika đến bên cạnh tôi.

      “Chitose bọn họ rốt cuộc gặp chuyện gì sao?” Shalnark mỉm cười, chắn lại đường của tôi, hình như ta rất sốt ruột muốn , quả nhiên vẫn trúng độc, có nên nhân cơ hội này bắt lấy ta đây, đáng tiếc nhóm bang chủ có ở đây, rất nhiều thứ tương quan đến bản xonat của Ma vương, hẳn là ta muốn biết , chỉ là nghĩ tới là hóa ra Chitose cũng là con của ông ta, ha ha, có sao đâu, nhưng chỉ là vừa mới biết ta có huyết thống với mình mà thôi, mặc dù có chút phức tạp, nhưng cơ hội này rất khó.

      “Tránh ra!” phát ! Muốn lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn… khoảng cách giữa tôi và quá gần đến mức tôi vừa phát động Truyền Tống Trận, cũng vừa lúc kiềm chế hành động của tôi, nên làm cái gì bây giờ? Lấy tình trạng tại của tôi dù có liều mạng cũng được.

      Chỉ trong giây lát, khí chung quanh tôi và Shalnark bị yên lặng ngưng trọng và áp lực thay thế, đợi, mà tôi cân nhắc…

      Phách! Phách! Phách!”

      Ba cái niệm đinh quen thuộc đến cực điểm cắm phập vào vị trí Shalnark vừa đứng, rồi sau đó bóng người trong lòng tôi bất ngờ xuất trước mặt tôi, Illumi?! phải là làm nhiệm vụ sao? Sao lại nhanh như vậy… A, thừa dịp tại…

      “Lập tức !”

      Tôi phất tay, dưới ánh sáng trắng bao phủ, chúng tôi rốt cục về tới căn nhà của tôi.

      “Phiền toái em… an trí chúng.” Tôi chỉ chỉ đứa trẻ Kurapika ôm, rồi lập tức lại phóng lên tầng…

      “Rào rào –”

      Trong phòng tắm, tiếng nước liên tục xối xả, tôi mặc quần áo ướt sũng chôn mình vào trong nước lạnh buốt, nóng! Vẫn rất nóng, hình như là từ phiền toái và hư ở chỗ sâu trong thân thể phát ra, tôi khát vọng bình ổn chúng nó, đây là hiệu quả xuân dược sao? Tôi cắn chặt môi, cho mình phát ra tí tiếng nào, trời! Chẳng lẽ này nó vẫn cứ tiếp tục sao? Chẳng lẽ tôi phải tìm Illumi sao? Tôi… muốn để thấy bộ dáng tại của tôi, muốn… muốn… Tôi ngồi ôm chặt lấy mình, móng tay đâm sâu vào lòng bàn tay, chỉ có đau đớn mới có thể kích thích lý trí sắp bị tình dục bao phủ…

      Bàng! Cửa phòng tắm bị đẩy mạnh ra, là Illumi.

      “Đừng… xin đừng… tới gần em…” Tôi cố gắng thu mình lại, đà điểu dám nhìn Illumi.

      Dòng nước xối đầu bỗng ngừng lại, sau đó cái khăn mặt mềm mại bao phủ lên đầu tôi, sau vài cái chà lau mềm , tôi bị kéo vào vòng ôm quen thuộc, cái khô nóng trong lòng bỗng giảm bớt rất nhiều, tôi có thể từ người cảm giác được nhè bất đồng với mát mẻ của nước lạnh, nhưng trong lòng lại càng thêm mở rộng, tôi muốn nhiều hơn, cơ thể của tôi tự chủ bắt đầu dụi vào , hai tay cũng bắt đầu sờ soạng ngực

      Đau! Là miệng vết thương trong lòng bàn tay… Tôi làm cái gì?! Tôi lập tức vùng ra.

      … buông ra… em… em…” Tôi có chút lực bất tòng tâm, do hiệu quả của thuốc nên đỏ ửng mặt dần dần đậm lên.

      muốn với ?” giọng bình ổn của Illumi vang lên, khiến hai mắt tôi nhìn thẳng đôi mắt đen của , tròng mắt vốn luôn yên lặng nhưng lúc này nhưng lại lên nghi hoặc, tức giận, và đau lòng.

      “Phải… phải… phải…” Tôi gật đầu lại cuống quít lắc đầu, nước mắt chảy xuống,“Em… em chỉ là muốn trong tình huống này…” Đúng vậy, trong tưởng tượng, cùng Illumi xảy ra quan hệ hẳn là trong tình huống thuận theo tự nhiên, nên như thế này, đây cũng là nguyên nhân tôi được tự nhiên.

      “Em muốn?”

      phải.”

      bị bắt buộc?”

      “Cũng phải.”

      hỏi đáp sau, Illumi bỗng nhiên cười , khơi dậy tinh thần, sau đó hai mắt mở của tôi bị tay che lại, tôi thuận theo nhắm mắt lại, bên môi bỗng ấm áp, sau đó ấm áp dán lên đôi môi lạnh lẽo của tôi, tôi hơi hơi run lên, chợt hơi thở của Illumi tràn ngập mũi tôi, dịu dàng mang theo khí phách mà tôi chưa từng thể nghiệm, bị xuân dược bức tới tuyệt đường, lý trí của tôi rốt cục tan thành mây khói, tôi nghĩ… tôi trầm luân.



      Sắc trời hơi muộn, giường đôi màu xanh rộng thùng thình, dưới chăn, vật thể hình người gập thành hình con tôm hơi giật giật, rồi sau đó duỗi người, sau đó chăn bị xốc lên, gương mặt buồn ngủ xuất , mang theo chút mờ mịt sau khi tỉnh ngủ.

      “Hình như… ngủ rất lâu.” Tôi thấp giọng thào, toàn thân vô cùng đau nhức giống như vừa làm vận động gì đó quá kịch liệt, tôi khởi động tay, trượt từ giường xuống dưới.

      “A!” tiếng hô , chân cũng mềm?! Tôi ngồi ở bên giường… A! Ngày hôm qua khung cảnh giống như mơ kia hình như là , trong mộng mình hình như rất nhiệt tình, còn cùng Illumi… Còn… Còn phát ra tiếng… Tôi cả kinh, hoang mang rối loạn bay tới trước gương, gương mặt vẫn như cũ, ừ… Có lẽ là tâm lý tác dụng , gương mặt trong trẻo nhưng lạnh lùng giờ lại mang chút quyến rũ… Còn có cổ, nhiều điểm dấu hôn từ cổ xuống thẳng vào áo ngủ màu trắng, quả nhiên xảy ra, nhưng tôi hề cảm thấy ảo não, chỉ là dưới tình huống này, tình huống bị hạ xuân dược mà xảy ra, có chút hoàn mỹ.

      Aiz, thèm nghĩ nữa, nhưng ra từ lúc tôi tỉnh lại đến bây giờ cũng chưa gặp Illumi, làm gì?

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :