1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[Đồng Nhân HUNTER] Thiên Tuế - Lạnh Hạ Hạ Lạnh (42c) *Đã Hoàn*

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 19: Nhạc đệm : tàu bay
      [​IMG]

      Edit+Beta: tojikachan
      Nguồn: mongthuycungs2.wordpress.com
      (Beta ngày: 7/7/2014)


      Chúng tôi đủ tư cách lên tàu bay, khi đến buổi tối, Gon cùng Killua vẫn đầy tinh thần khám phá tàu bay, sớm chạy mất, Kurapika cùng Leorio sớm mệt chết khiếp, lúc này ở khoang thuyền nghỉ ngơi dưỡng sức, về phần tôi cùng Alluka đều lấy quyển sách thanh thản ngồi ở sô pha, uống trà dung nham nổi danh, đọc sách.

      “A, ra phải chú ý nhiều như vậy, khó.” Alluka oán giận.

      “Đúng vậy, phải làm cái này để ý cái kia, nhưng đáng như vậy lại muốn bỏ cuộc.”

      “Ừ, nếu chúng ta cũng đừng quản nhiều như vậy, biết chút thưởng thức là có thể.”

      “Cũng phải, phỏng chừng người ta còn yên tâm chúng ta nữa.”

      ……

      “Chị, hai chị đọc gì vậy?” Gon cùng Killua sớm ‘thám hiểm’ xong, ngồi xuống đối diện chúng tôi nghe chúng tôi gì đó hiểu nên rốt cục nhịn được liền hỏi, mà đứa bé gọi là chị cũng chỉ có bé ngoan là Gon kia, còn Killua lại có chút yên lòng.

      yên lòng? A, đúng rồi, hình như thuyền có kẻ tìm đến cậu ta để báo thù, đứa trẻ này quả nhiên vẫn còn là trẻ con.

      “Bách khoa toàn thư nuôi trẻ.”

      “Phụt!”

      “Bách khoa toàn thư nuôi trẻ?!!!”

      Tôi cùng Alluka phản xạ giật nảy mình, có cần kinh ngạc như vậy ? Sao Gon cùng Killua lại đều phun nước vào chúng tôi, còn rống lớn? Nhìn nhìn chung quanh, có vẻ như lúc này tất cả mọi người trong nhà ăn bị tiếng hô này gây chú ý.

      “Rống cái gì?” Alluka lấy mấy hạt dẻ gõ đầu hai thằng nhóc này, “Chị cùng ChiChi phải làm mẹ đỡ đầu của người ta, xem sách này có gì kỳ quái.” Lúc này, con nuôi hẳn là sinh ra rồi, cũng nên thăm.

      xong, ánh mắt mọi người càng kỳ quái.

      “Là chị sao, nhưng Alluka chỉ có mười hai tuổi.” Gon ôm đầu hô đau, rất oan ức , cậu chỉ lớn tiếng chút thôi, thế mà bị gõ.

      “Mười hai tuổi được?” Alluka khó thở, lại đánh tiếp, đứa trẻ ngoan ăn ngay lại bị chịu thiệt, nhưng vẫn ném hạt dẻ được

      Từ nơi bí mật gần đó, kẻ báo thù trốn rất lâu rốt cục xuất , hình như tên là Anita, hình như là vì báo thù cho cha mà đến, đáng tiếc, ngay cả kẻ nào thuê gia tộc Zaoldyeck giết người cũng biết, chỉ biết lần cuộc thi này có người nhà Zaoldyeck tham gia, nhưng ngay cả phần thứ hai của cuộc thi cũng đỗ, người như vậy đáng buồn, nhưng mà dù sao tôi cũng chưa trải qua bao giờ, nên cũng thể ta được.

      Leorio cùng Kurapika vốn nghỉ ngơi giờ cũng ra, đều là muốn bảo vệ bạn bè.

      Nghe vị tiểu thư Anita này oán giận kể ngôi nhà hạnh phúc của mình, về người cha mà ta trân trọng, chỉ trích nhà Zaoldyeck phá hủy hết thảy hạnh phúc của ta, loại chuyện này, tôi muốn quan tâm, dù sao cũng là việc nhà Alluka, ấy xử lý là được rồi.

      như vậy là muốn báo thù,” Alluka chút để ý nhìn ta, dùng ánh mắt ngăn lại Killua, ý bảo cậu ta để chuyện này ra mặt là tốt rồi, “Nhưng ngay cả phần thứ hai cuộc thi cũng đỗ, dựa vào cái gì mà báo thù?”

      Ngữ khí thản nhiên, nhưng lại lộ ra sát khí, theo tôi biết, Alluka luôn rất thương Killua, mà Anita lần này tuyệt đối chọn sai đối tượng, quả nhiên, bóng người chợt lóe, Alluka vốn ở bên cạnh tôi chỉ giây sau lấy tay bóp cổ Anita, ở giữa hai ngón tay mang theo lưỡi dao, tôi nhìn thấy có máu nhè ấm áp chảy xuống, nhóm Gon cũng ngây người, hẳn là bọn họ chưa thấy qua Alluka như vậy , mà thân thể vị tiểu thư Anita kia cũng run lên.

      “Sợ chết ?” Alluka khẽ nhếch khóe miệng phối hợp động tác của , làm cho người ta nhìn lạnh lùng dày đặc, quả nhiên Alluka cũng có tư cách làm người xấu, nhưng giây sau, ngồi trở lại chỗ cũ, mặt vẫn tươi cười như nắng.

      “Nghe đá Gia Vị mà nhà các người bán cũng phải là cái thứ tốt gì, làm người ta bị nghiện, biết nguồn cho hạnh phúc vui vẻ lại là hòn đá hại người này đúng , xem ra cha bảo vệ tốt,” Vẫn tươi cười, lời ra lại làm cho Anita lập tức mặt trắng như tờ giấy, quả nhiên là đứa trẻ được bảo vệ siêu tốt, lần đả kích này , xem ra tôi vẫn phải tốt bụng khuyên nhủ người ta, kẻo luẩn quẩn trong lòng tìm chết, tôi lại phải bận việc thu linh hồn.

      “Ba chết cũng phải sống thôi, chỉ là đứa trẻ, báo thù cái gì, giết rồi, người thân có thể sống lại sao, bọn họ chết nhắm mắt, nhưng có biết bọn họ khi chết đến tột cùng như thế nào ? Bọn họ trước khi chết muốn báo thù sao? chỉ là lấy suy nghĩ của chính đến để bọn họ thôi phải , báo thù chỉ là để tâm mình yên ổn thôi phải , hoặc là vì tìm kiếm an ủi, đột nhiên từ thiên đường hạnh phúc ngã xuống địa ngục hẳn là chịu khổ sở , muốn tìm cái gì đó để bổ khuyết tinh thần hư của chính mình phải , hay là nếu báo thù tìm thấy động lực sống sót?” Tôi rất nhiều, nhìn ánh mắt của ta vẫn đầy đồng ý cùng phẫn nộ, “ xem, tại tôi chẳng phải là lấy suy nghĩ của tôi để đoán sao, hình như rất bất mãn, sao, tôi cũng chỉ là mà thôi, về phần báo thù, chúng tôi tùy thời hoan nghênh xuất , cho nên……” Tôi búng tay cái “Trước khi , tôi cho xem cái này.”

      “…… Ba?”

      Đúng vậy, tôi gọi hồn cha của vị tiểu thư này ra, người thân chuyện dễ hơn, ít nhất là thấy như vậy, còn thực tế, đây chỉ là ảo thuật, linh hồn vào địa phủ sao lại có thể lại bị tôi kéo lên, chừng lúc này cha của ta sớm chuyển thế, tôi tìm thế nào được.

      “Nga ha ha ha ha, ra tìm được rồi.” Xem diễn xong, hội trưởng Netero ra, cười giống như hoa cúc vậy, vẫy vẫy tay làm cho người ta mang Anita còn trầm tư, đồng thời lại đưa ra lời đề nghị chơi trò cướp cầu.

      Tôi và Alluka đồng thời lắc đầu, ở trong mắt Alluka, tôi hiểu ấy thà rằng thi cũng bồi lão hồ li đùa, như tôi suy nghĩ, xem ra là di chứng năm đó cùng lão hồ li này ký kết ít hiệp ước bình đẳng lưu lại , tránh được nên tránh luôn, mà Gon cùng Killua đương nhiên là .

      Ban ngày ngủ sung túc, buổi tối mệt nhọc, Alluka sớm rời để đến khoang thuyền tìm chỗ ngủ, mà tôi vẫn ở sô pha đọc sách, buổi tối còn có hai hồn phách, aiz, vẫn là Killua giết.

      Tính tính thời gian sai biệt lắm, tôi khép sách lại, đến địa điểm chờ.

      “……” Hiển nhiên Killua dự đoán được tôi xuất ở đây, vừa giết người xong, tay còn có giọt máu tươi ấm áp, bất giác rụt lui ra sau.

      “Aiz, đúng là đứa trẻ ngoan.” Tôi tiến lên, lấy khăn tay ra cẩn thận lau tay cho cậu ta, lau xong, tôi ném khăn tay luôn, tôi vẫn có hứng thú cầm mấy thứ dính máu.

      “Em đấy,” Tôi ấn cậu ta cùng ngồi lên ghế, lấy tay ôm lấy cậu ta, cảm nhận được cậu ta cứng ngắc trong nháy mắt, “Sát thủ với chị mà cũng có gì tốt, giống như đao phủ vậy, nhưng mà sát thủ giết là người, đồng loại mà thôi, cho nên Lualua cần chịu đựng mình như thế, nhưng lần sau đừng tùy tiện giết người như vậy.”

      “Chị, em xin lỗi.” thanh rầu rĩ của Killua truyền đến.

      “Lualua phải nhớ kỹ, sát thủ chỉ là nghề nghiệp, nhưng mà khi có người thuê em em mới có thể giết người nha, nhưng mà nếu Lualua thích, làm sát thủ nữa, hết thảy tùy tâm .” Tôi vò vò mái tóc hồng nhạt mềm mại của cậu ấy, nếu là đứa trẻ bình thường ở tuổi như vậy được hạnh phúc sống rồi.

      “Em……có thể chứ?”

      “Có thể nha, dù thế nào chỉ cần em có khát vọng tự do là được.” Tôi ôm cậu ấy sát hơn, aiz, đứa trẻ này khiến lòng người đau.

      ……

      lâu sau, cậu ấy có phản ứng gì, tôi cúi đầu nhìn, đúng là ngủ, ha ha, mùi người tôi có công hiệu khiến người ta thả lỏng, thằng nhóc kia lúc này hoàn toàn thả lỏng rồi.

      “Xuất .” Tôi cúi đầu .

      Kurapika từ chỗ tối ra, hai tròng mắt màu xanh bình tĩnh nhìn tôi chằm chằm, xem ra màn Anita hôm nay cũng có ảnh hưởng với cậu ta, cậu ta…… buông bỏ cừu hận chưa?

      “Chiêu hồn vừa rồi là giả.” Tôi biết cậu ta muốn hỏi cái gì.

      “Giả?” Cậu ta rất kinh ngạc, dù sao chuyện đó thoạt nhìn rất chân phải sao?

      “Hồn xuống địa phủ, hết thảy đều liên quan đến trần thế, sao có thể trở ra?” Tôi cười hỏi lại, “Nhưng Kura-chan, đừng để việc All-chan làm là vô ích.”

      Kurapika ngẩn ra, thông minh như cậu ta lập tức là hiểu ra, nhưng mà vẻ mặt lại vẫn thể thoải mái, hẳn là…… vẫn buông bỏ được.

      “Aiz, tùy cậu thôi, tại giúp tôi ôm Lualua vào được ?”

      Đến lúc đó rồi sau, tuy rằng muốn quản chuyện cừu hận của cậu ta, nhưng là y theo tính tình của Gon và Killua, đằng nào tôi cũng bị cuốn vào.

    2. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 20: Tháp cạm bẫy
      [​IMG]

      Edit+Beta: tojikachan
      Nguồn: mongthuycungs2.wordpress.com
      (Beta ngày: 7/7/2014)



      Phần cuộc thi thứ ba: Tháp cạm bẫy, hạn trong bảy mươi hai giờ còn sống ra tháp.

      “Đá kéo đấm.” giọng chơi oẳn tù tì.

      có Tonpa, tôi cùng Alluka trong hai người đương nhiên chỉ có thể có người cùng với Gon bọn họ, vấn đề là chúng tôi đều muốn cùng, cho nên chỉ có thể chơi oẳn tù tì.

      “A? đáng tiếc.” Kéo bị đá của Alluka đánh bại, nhưng sao, chỉ cần cách Hisoka xa chút, phỏng chừng cũng tệ, nghĩ vậy, tôi ở nhàng đứng lên đỉnh tháp, nhìn khoảng cách với Hisoka là đường kính của tháp, đủ xa, tôi yên tâm tìm được cái cửa vào, nhảy xuống.

      Có lầm lẫn ? Bắt nạt tôi là người mù sao? Tôi nhìn trái nhìn phải, xác định nơi này ngoài tôi ra có người nào hết, như vậy đề này là nghĩ sai rồi.

      “Đại nhân giám khảo, ngài xác định đây là đường hữu nghị sao? Hay là tôi có bạn cùng đường chưa xuống dưới?” Tôi hỏi cái camera , đường hữu nghị này cũng có chỉ dẫn gì cả sao? Hay đây là cái đường hữu nghị giữa giám khảo và thí sinh, cho nên thiết kế cơ quan cần vượt qua gì cả?

      “Thí sinh số 101, ai xuống, mời tiếp tục tiếp, phía trước có chỉ thị cho .” xong liền đóng luôn camera.

      Làm cái gì? Cứ như là chút cũng muốn nhiều chút với tôi vậy, tôi rất đáng sợ sao? Tôi rất nhanh về phía trước, bằng chân mệt chết , đường này tôi đều là mượn Bạch Ngọc để bay, đường tường an vô , nhàng vài giờ, có cạm bẫy cơ quan cùng với tù phạm gì, chẳng lẽ là may mắn sao? Tôi khỏi nhớ tới đoán mò lúc trước.

      Quả nhiên là mơ mộng hão huyền, nhìn chỉ thị trước cửa này, tôi đột nhiên hiểu được vì sao bọn họ đóng camera nhanh như vậy, tôi tại cũng có ham muốn mãnh liệt muốn chỉ vào cái mũi của mỗ giám khảo hỏi có phải ăn no có việc gì hay ăn tiêu mà ra cái đề thi vớ vẩn như vậy.

      cửa dùng văn tự Hunter viết mấy chữ: Kế tiếp ngài muốn thông qua bốn cánh cửa, cùng bốn vị thí sinh trước đoạn thẳng đến khi ngài gặp được cửa kế tiếp, đồng thời có thể phát triển chút hữu nghị, điều kiện tiên quyết là làm cho bọn họ đồng ý đồng hành cùng ngài.

      Đây gọi là đường hữu nghị sao? Tôi nên may mắn là mặt viết cho phép dùng võ lực khiến người khác khuất phục, như vậy là tốt rồi, tôi nghĩ ngoài Hisoka là tôi có biện pháp gì ra, những người khác hẳn là đều có biện pháp ứng phó.

      Tôi đẩy ra phiến cửa thứ nhất, phía sau cửa là thí sinh nào?

      Cửa mở, tôi trúng giải thưởng lớn.

      “Nga ha ha…… #9824; ra là Tuế Tuế -chan, như vậy giám khảo bảo tôi chờ làm cái gì……◆”

      là đen đủi, kẻ thứ nhất gặp phải lại là ?! Khó đối phó.

      “Tôi muốn cùng đồng hành đoạn đường.” Tôi có chút ủ rũ mở miệng.

      “Sao?…… muốn sao?#9829;” Quả nhiên là Hisoka-sama, vừa hỏi cái là hỏi trúng chỗ yếu hại.

      phải.” Lắc đầu, tôi đoán sớm biết đây phải là chuyện muốn hay , nếu là phải, giám khảo với rồi, còn dùng tôi lên sân khấu làm gì.

      “To To-chan tính làm sao để làm tôi đồng ý?…… #9824;” Hisoka tay chống nạnh tay gãi cằm, rất hứng thú nhìn tôi.

      muốn thế nào?” Tôi cười mở miệng, đơn giản là muốn đánh trận với tôi , nhưng là thông đạo này rất hẹp, hẳn là thi triển ra nổi, tuy rằng muốn đánh cũng được, đơn giản chỉ là phá hỏng tường này mà thôi.

      “Ừm…… thông minh nha,◆ Tuế Tuế -chan phải người mù đúng ?…… #9829;” Hisoka rất khẳng định hỏi tôi.

      phải.” Lại lắc đầu lần nữa, cảm thấy hứng thú với mắt của tôi sao?

      lúc thất thần, bóng đen bao phủ, Hisoka cao nhìn xuống tôi, mà tôi sớm bị ép đến tường, nếu tôi cao cái mấy chục cm nữa tư thế này nhất định rất ái muội, chỉ tiếc tại xem ra có vẻ như là bắt nạt trẻ con, hình như cũng ý thức được điểm này, từ đứng liền đổi thành nửa ngồi, nhưng mà vẫn cao hơn tôi cái đầu.

      “Vậy vì sao lại giả làm người mù?……◆” đầu ngón tay của Hisoka-sama xoa mảnh vải mà tôi buộc quanh mắt, cơ thể của tôi theo bản năng cứng ngắc lại, tôi quen bị người xa lạ đụng chạm, thậm chí có chút bài xích rất , trước mắt mới thôi tôi thân mật tiếp xúc quá cũng chỉ có Ging, Alluka, Illumi cùng với Killua, với cả lúc ở di tích tôi tiếp xúc với Shalnark, đến nay mới thôi, tôi vẫn hiểu được vì sao tôi lại bài xích .

      “Ừm, tôi giả bộ, mà là cần phải làm như vậy,” Tôi trả lời đại khái chút,“Hisoka-sama đến tột cùng muốn thế nào mới đồng ý đồng hành với tôi đoạn?” Tôi mỉm cười, dù sao cũng cần xuống dưới, phải chỉ là hơn người là tôi theo thôi sao, có thể hoàn toàn bỏ qua, làm gì mà nhen như vậy, đến bây giờ còn đáp ứng.

      “Vậy……” ngón tay mặt tôi nhàng quệt cái, mảnh vải quanh mắt tuột xuống, “Để tôi nhìn mắt của #9829;……”

      “…… Được.” Tôi cười đáp ứng, nếu là vài ngày trước đó, linh lực của tôi còn đủ để áp chế hai đôi mắt này của tôi, à, cụ thể mà hẳn là mắt trái của tôi – ‘Tử vong chi mắt’ trời sinh tộc tương truyền của Laress.

      Tôi chậm rãi mở hai mắt, rất lâu chưa từng dùng mắt nhìn vật, dần dần tôi mới thích ứng được, đập vào mắt là khuôn mặt phóng đại của Hisoka, hai tròng mắt màu xám có chút thất vọng.

      “Tuế Tuế -chan nhàng thở ra……#9824;” Hisoka đứng thẳng dậy, bắt đầu bước , “Mắt có bí mật gì vậy ◆……”

      “Cũng phải bí mật gì” quả nhiên Hisoka rất sắc sảo, cho dù đoán được, tôi cũng thể bẩm báo toàn bộ, “Nhưng mà tương truyền mắt của chúng tôi có thể biết được người trước mặt chết lúc nào.”

      “Mắt bên nào?#9829;”

      “Mắt trái.” Vì là đôi mắt màu khác nhau, chỉ có mắt trái àmu xanh lạnh kế thừa loại năng lực này, mắt phải hẳn là giống màu sắc với người cha chưa từng gặp mặt kia .

      “Như vậy kết quả?~~~#9824;” Hisoka hưng trí đặt câu hỏi.

      “Năng lực bị tôi áp chế, cho nên……” Tôi rút ra mảnh vải trong tay áo ra, buộc lên mắt, “ tại thấy được gì cả.”

      đáng tiếc ~~~#9827;”

      Tôi gì, chẳng lẽ rất muốn biết mình chết như thế nào sao? Quả nhiên tư duy của biến thái phải là chuyện mà tôi có thể lý giải.

      Dọc theo đường , tôi bên cạnh Hisoka, vốn là muốn ở phía sau, có thể tránh né mũi tên, nhưng vị Hisoka-sama này thương hương tiếc ngọc, kết quả liền biến thành tôi cùng song song, tránh thoát loạt hố, động, mũi tên, tảng đá, hơn nữa còn nhàn nhã chuyện.

      giờ sau, tôi rốt cục thấy hy vọng ánh rạng đông — cửa, tôi kiệt lực vẫn giữ bước chân tao nhã về phía cửa, ách, phải, là qua, mở cửa, tiếng tạm biệt với Hisoka rồi nhanh chóng trốn vào cửa, sau đó đóng lại.

      Cùng với đoạn đường dài như vậy, tôi và thoải mái vượt qua cạm bẫy, điểm này tựa hồ làm cho hưng phấn, tôi có thể cảm giác được sát khí người ngừng tăng lên, nếu tôi chạy lấy người xác định vững chắc là bị ép đánh trận với , tôi nguyện ý chút nào, nhưng mà tôi có nhớ sau đó có giết chết kẻ báo thù, cái hồn phách kia…… Ừ, bảo Thanh Hợp hỗ trợ thu là được.

      lại, lúc này gặp phải ai đây? Nhưng giờ gặp ai tôi cũng sợ.

      trai, người mà chúng ta chờ lại chỉ là đứa trẻ.”

      Thanh này, tôi nhìn qua, đúng là cái ba em tên gì đó, ha ha, lúc này tôi cần trưng cầu người ta đồng ý, tôi chỉ cần tùy tay cụ hóa ra cái dây thừng, thuần thục trói ba người này thành chuỗi bánh chưng, cuối cùng vẫn quên cho người ta tiếng.

      “Từ giờ trở , nhiệm vụ của mấy người là theo giúp tôi đoạn đường, vậy tại bắt đầu .”

      Hoàn toàn có năng lực phản kháng, ba em ngoan ngoãn theo sau tôi, dọc theo đường vẫn là cạm bẫy chút mới mẻ, nhưng ba người kia tựa hồ quá yếu, từ lúc bị bắt đến bây giờ bị thương mấy lần, tôi nhìn dây thừng trói ở người bọn họ, rất rộng thùng thình, bọn họ hoàn toàn có thể tránh né, bọn họ quá yếu.

      “Thí sinh số 101, nếu đoạn lộ trình này đồng hành của bị tử vong, như vậy coi như đỗ.” Camera lại lần nữa truyền đến giọng của giám khảo.

      Tôi sửng sốt, cố nhớ lại giám khảo này là ai?

      Đúng rồi, tóc dựng thẳng lên trời giống củ hành, hình như là Lippo.

      Rốt cục xong rồi

      Tôi rất vui bảo vệ ba cánh ‘bánh chưng’ qua khu cạm bẫy phiền toái, sau đó tôi tới trước cửa thứ ba, trực giác cho tôi biết sau cửa này phải là thứ tốt, đẩy ra, kết quả…… phải thứ tốt gì.

      Hình như ông chú Babon này là cao thủ chơi rắn, tôi…… sợ rắn, thực tế tôi sợ giun, cái loại động vật đen bẩn vừa đến trời mưa là ngoe nguẩy đầy đất, nhưng mà, tôi đẩy cửa nhìn thấy là con rắn, cũng màu đen nhưng bẩn nhưng lại trườn qua trường thành bầy đầy rắn.

      Ác! Tôi bất giác xoa xoa cánh tay nổi đầy da gà, độ cao cách mặt đất vốn là cm giờ bay lên tới mười cm, tôi bình tĩnh lại, bắt đầu hỏi ý kiến của Babon, nếu có đám rắn kia, tôi nghĩ tôi nhất định đối đãi giống như ba em kia.

      “Xin hỏi có thể cùng ông đồng hành đoạn ? đoạn đường này chúng ta có thể hỗ trợ nhau ít, chỉ là thuần túy hai người xa lạ đoạn đường giống nhau, như vậy có thể chứ?” Tôi rất lễ phép hỏi.

      “……” Babon gì, nhưng suy tư hồi, liền gật gật đầu, có thể cho rằng cái đứa trẻ như tôi cũng có ảnh hưởng gì với .

      Tóm lại, đoạn đường này chúng tôi tường an vô , của , tôi bay của tôi, nếu thu hồi đôi rắn kia tôi nhất định rất cảm kích, đáng tiếc từ đầu đến cuối chúng nó luôn luôn bò ở dưới chân tôi, tôi đường nhẫn đến cánh cửa cuối cùng, khi tôi làm đến nơi đến chốn đứng ở trước cửa, trong lòng lại cực kỳ oán niệm vị đại nhân tóc củ hành kia lần nữa.

      tổ cuối cùng, tôi rã rời đẩy cửa.

      “Chị!”

      “ChiChi!”

      “Chitose!”

      Ủa? Đúng là năm người bọn họ! Xem ra tôi vẫn có chút may mắn.

      “Hi!” Tôi miễn cưỡng nhấc tay chào, mất hứng thú tiếp tục , tôi bắt đầu có chút mệt mỏi, vừa rồi gặp phải những người đó là hai đòn tra tấn tinh thần cùng thể lực.

      “Tinh thần của ChiChi tốt.” Alluka lập tức nhìn ra trạng thái tinh thần của tôi.

      “Nếu cậu đường cùng tớ, tình huống có thể đỡ nhiều,” Tôi dựa vào bên người Killua, “Lualua, cõng chị .”

      Killua ngoài dự đoán mọi người nghe lời, ngoan ngoãn cõng tôi lên, thằng nhóc này hiểu ý thương người.

      “A? Gặp phải cái gì?” Alluka ý bảo đoàn người tiếp tục , bọn họ qua đoạn tù phạm quyết đấu với thí sinh kia, có ở, sai lầm này có xảy ra, tỉ số là 3-0, toàn thắng ghi lại tiếp tục xuống, lãng phí thời gian.

      “Hisoka, ba em quên gọi là gì, còn có Babon.” Tôi mơ mơ màng màng xong, rồi quên mất là tiếp cái gì, dù sao tôi ngủ.

      “Phanh!”

      tiếng nổ làm tôi bừng tỉnh, ngẩng đầu thấy, đúng là đến đường cuối cùng, đoạn năm người hoặc là ba người , thực hiển nhiên bọn họ chọn đường năm người , tại dùng bom tạc tường.

      “Ai nha, tường này thực rắn chắc, khó phá như vậy.” Alluka tránh ra rất xa .

      còn bom.” Killua còn tồn kho.

      “Bom,” Tôi nghĩ hình như tôi cầm nhiều ở đầm lầy Lừa Đảo, “Cái bom nấm kia có được ?”

      “Chitose lấy cái kia á?!” Leorio rống to, bộ dáng giật mình.

      “Tôi nghĩ có thể hữu dụng nên lấy, ne, Leorio cậu muốn à?”

      cần cần.” Leorio xua tay, hình như thấy tôi có gọi là chú, liền ra biểu cảm gặp gỡ tri .

      “ChiChi phải gọi là chú, là vì cậu ấy cùng tuổi với , gọi là chú rất chịu thiệt.” Alluka rất phúc hậu ác độc câu, người nào đó lại ủ rũ lần nữa.

      Tôi ném vài cái nấm pháo , mục tiêu là cái tường bị phá chút kia, tiếng nổ mạnh kịch liệt, động tường rốt cục có thể chứa người.

      Quả nhiên là đường ngắn mà đơn giản, chỉ vài phút sau, đoàn người chúng tôi đến cửa ra, là nhóm thứ ba tới sau Hisoka, Illumi, là quá sớm, tôi đều có thể cảm giác được áp lực sát khí rục rịch đến từ người Hisoka, tới sớm như vậy quả nhiên lại kích thích đến , trong mắt nhóm Gon hẳn là vị ngon hơn , về phần tôi…… Tôi nhìn hướng Hisoka bên kia, tựa hồ bởi vì tôi nhìn chăm chú, sát khí của Hisoka càng hưng phấn, hẳn là tôi ở trong mắt phải trái quả ngây ngô , nhưng sát khí của còn chưa tiếp tục tăng, ngược lại đột nhiên biến mất, phải chủ động ức chế, mà là bị chặt đứt, lại là Illumi, rất kỳ quái? Tôi dùng tới chữ ‘lại’, liên tưởng lúc trước đủ loại chuyện bị tôi xem , tôi nghĩ tôi lâu nghiêm túc suy nghĩ phen.

      Tôi vỗ Killua vì sát khí vừa rồi mà đề phòng, “Thả lỏng , làm gì đâu.” Rồi sau đó tôi xuống lưng cậu ta, tìm cái góc yên tĩnh dựa vào tường ngồi, nhắm mắt trầm tư.

      “Chị làm sao vậy?” Gon kỳ quái nhìn loạt động tác của tôi.

      “Cậu ta có chuyện nghĩ ra, tại suy nghĩ.” Alluka giải thích, trong lòng cười thầm, màn vừa rồi đều biết, còn tưởng rằng ChiChi lại xem hành động của Illumi lần nữa, nghĩ tới rốt cục cũng có chút thông suốt.

      “Chuyện nghĩ ra sao?” Gon nhiệt tâm đề nghị, “Vậy ra cho mọi người cùng nhau ngẫm biện pháp .”

      “Ai nha!”

      Lại là hạt dẻ, Gon ôm đầu hô đau.

      “Trẻ con đừng động tới chuyện người lớn.” Alluka nghiện ném hạt dẻ rồi.

      Gon tay chân lui ra sau, đến bên cạnh Killua, thấp giọng chuyện.

      “Killua, ấy là em song bào thai của cậu?” Lời sao lại giống người lớn vậy.

      “Trong nhà đều thế.” Killua cho đáp án này, cậu cũng rất muốn biết vì sao ràng là sinh muộn hơn cậu mà lại thích quản cậu như vậy, mà cậu lại vẫn chết tiệt nghe lời, nghĩ ra, có lẽ bọn họ cũng nên tìm cái góc suy nghĩ.

      ……

      Bảy mươi hai giờ sau khi qua, giám khảo rốt cục ra, tuyên bố phần thứ ba của cuộc thi chấm dứt, kế tiếp mọi người nên ngồi tàu bay đến đảo Quân Hạm nghỉ ngơi.

      Nhưng mà cái đảo kia bị bão táp làm trầm, tự hỏi xong, tôi nghe Lippo lên tiếng, cứ nghĩ đến cái đường mà tôi phải ở trong tháp, oán niệm bị tôi hóa thành sát khí lao thẳng tới tên đầu sỏ gây nên, hổ là Hunter, sắc mặt Lippo thay đổi tiếp tục , ai cũng có chú ý tới cái gáy của giọt mồ hôi lạnh chảy xuống, tuy rằng chỉ trong nháy mắt, nhưng đây là sát khí hàng giá nhằm vào , là ai này dịu dàng chứ?

      Alluka bên cạnh chọc chọc ta, giờ tôi mới chú ý tới bốn phía, nhóm Gon đều mang vẻ mặt kinh ngạc, bị dọa?

      “Bọn họ hẳn là nghĩ tới cậu lại lợi hại đến thế, ngoài dự đoán của mọi người, xem ra cậu oán niệm vị giám khảo này ,” Alluka thấp giọng với tôi, hoàn toàn mặc kệ giám khảo phía trước, dù sao cũng biết chuyện rồi, “Aiz, vừa rồi suy nghĩ có kết quả ?”

      Tự hỏi? Tuy rằng còn chưa minh xác cụ thể đáp án, nhưng có lẽ đúng là như vậy, tôi quá hiểu được là vì sao, cho nên còn chưa chắc chắn đối với kết luận của mình, lúc này, nhìn mặt Alluka hưng trí dạt dào, tôi nghĩ tôi vẫn nên trả đũa.

      “Ừm…… có.” Tôi có chút hoang mang lắc đầu.

      Ha! Quả nhiên thấy vẻ mặt ấy thất vọng, nhưng mà thể cười ra biết có bị nghẹn nội thương hay , lần sau vẫn nên đổi phương thức, cứ thế này tốt với thân thể.

      Sau đó chúng tôi lên tàu bay, tôi phía sau Alluka, phát ấy còn ngây ra, tựa hồ đáp án của tôi làm ấy bị đả kích , hình như sau đó tôi còn nghe được cái gì mà thêm sức lực, hạ thuốc nặng gì đó.

      Chỉ mong là tôi nghe nhầm.

    3. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 21: đảo Quân hạm
      Edit+Beta: tojikachan
      Nguồn: mongthuycungs2.wordpress.com
      (Beta ngày: 9/7/2014)


      Nghe được đảo chỉ có nhà khách sạn thu phí cao tới trăm ngàn, mọi người lại ồn ào, bà lão chủ khách sạn là ngoài nhận lấy tiền mặt ra phương pháp khác, vì thế mọi người phân tán tìm kiếm bảo vật trong đống thuyền trầm.

      Bởi vì có đứa trẻ chịu khó như Gon, tôi cùng Alluka chỉ ngồi đầu cái thuyền trầm khoa tay múa chân, thuận tiện bắt đầu tán gẫu chuyện Kurapika.

      “ChiChi, thế nào, cậu tớ nên làm gì với Kura-chan đây?” Alluka buồn rầu hỏi.

      “Cậu ta vẫn muốn báo thù sao?” Có lẽ lúc trước diệt tộc mới là lựa chọn tốt nhất, ít nhất mệt nhiều người phí sức lao động phiền não như vậy rồi.

      “Tớ có về đảo Cá Voi thăm mẹ của Kura, bà ấy sống bình thản, hơn nữa cũng muốn báo thù, chỉ hy vọng có thể tìm về mắt lửa đỏ của người bộ tộc, về phần Kura-chan, cậu ấy muốn báo thù, chuyện cha của Kura chết ở trước mặt cậu ấy ảnh hưởng với cậu ấy rất sâu, nếu phải có mẹ của Kura kiềm chế, cậu ấy hẳn là hoàn toàn lâm vào vực sâu báo thù .”

      “Tớ thấy cậu ấy học xong niệm, nhưng mà còn chưa cụ ra xiềng xích, hoặc là cậu ấy lựa chọn vũ khí khác.” Nếu là cậu ấy muốn báo thù nên làm cái gì bây giờ? Giết cậu ấy? Hình như có khả năng làm được, chớ tại bên ngoài còn có người bộ tộc phân tán của cậu ấy, chỉ là mẹ của Kura bên kia, Alluka cũng biết thế nào, vấn đề này đau đầu.

      “A! phiền toái!” Alluka ngửa mặt lên trời rống to tiếng, cả kinh đến Gon Killua ở trong nước vội vàng nhô đầu lên.

      “Alluka làm sao vậy?” ánh mắt Gon liếc tôi, hẳn là người nào đó buồn rầu làm cho cậu ta dám hỏi.

      có gì, này, các cậu bơi hướng tây thiên khoảng 200 thước, nơi đó có vài thứ tốt.” Tôi chuyển sang chuyện khác.

      “All-chan, nếu là Kura-chan muốn chống lại bang Ryodan, cậu giúp ai?” Tôi tiếp xúc với bang Ryodan nhiều lắm, nếu Kura-chan muốn làm như vậy, tôi cũng ngăn cản, quản với điều kiện duy nhất là Gon Killua vì cậu ấy mà toi mạng, nhưng mà Alluka vì sao vì chuyện báo thù này buồn rầu như vậy, là muốn để Kura-chan trầm luân như vậy, hay là…… vì bang Ryodan, mấy chuyện này đều đáng giá theo đuổi miệt mài.

      “Giúp ai? Đương nhiên là giúp……” tiếng nhanh bỗng dừng, Alluka lâm vào hoang mang.

      Hoang mang, xem ra ràng buộc giữa Alluka và bang Ryodan phải sâu bình thường, lần tôi cùng ấy gặp phải bang Ryodan kia hình như còn chưa có gì, xem ra bốn năm này cũng là hoàn toàn sống ở núi Kukuroo tị nạn đúng như theo như lời ấy, tuy rằng lắm rốt cuộc xảy ra cái gì, nhưng nếu ấy muốn giúp bang Ryodan, có thể phí chút tâm tư hóa giải cừu hận này.

      “Ngẫm lại cho tốt , dù sao cách ngày gặp họ còn có đoạn thời gian,” Tôi vỗ ấy từ trầm tư tỉnh lại, “Bọn Lualua mò được rất nhiều, chúng ta nhanh nhận phòng thôi, còn về chuyện Kura-chan, cần vội.”

      Từ chỗ bà lão nhận được cái chìa khóa của tôi và Alluka, tôi lập tức phái Thanh Hợp tìm hiểu tình huống hai cái phòng kia, dù sao cũng là phòng hai người ở, ngoài Hisoka cùng Babon ra, những người khác đều có thể.

      “Được rồi, cho cậu cái chìa khóa.” Tôi đưa cái cho Alluka, ha ha, Alluka, tôi là người có chồng, cho nên Hisoka – trong ba đại sắc đẹp lớn tắm rửa liền cho cậu thưởng thức , tôi vẫn nên ngoan ngoãn về phòng mình ngủ thôi, tuần kế tiếp đều ăn ngủ hoang dã, bây giờ là cơ hội cuối cùng được thân mật tiếp xúc với cái giường êm, thể buông tha.

      Tôi mở phòng ra bóng người, bóng người? Đúng vậy, hình như người cùng phòng của tôi còn chưa đến, tùy tiện chọn cái giường xong tôi liền ngủ, nếu có người vào, tôi nhất định tỉnh lại.

      Tôi ngủ yên ổn, bởi vì cầu với giường rất cao, giường khách sạn này rất cứng, hoàn toàn thể so với giường đông ấm hạ lạnh trong nhà của tôi, mơ mơ màng màng cảm giác được có người đứng ở bên giường tôi, ra bạn cùng phòng của tôi là Illumi.

      “Giường rất cứng, cùng nhau ngủ?” Nhìn ta khôi phục gương mặt cảnh đẹp ý vui kia, tôi bất giác hỏi, tôi nghĩ tôi nhất định là ngủ hồ đồ rồi, xem ra đều là sắc đẹp gây họa.

      Kết quả liền biến thành tôi ngủ ở trong lòng Illumi, quả nhiên ấm áp và thoải mái hơn so với giường, tôi ngủ rất ngon.

      ……

      Lúc tỉnh lại, thấy bóng dáng Illumi đâu, tôi sờ sờ bên giường còn có chút nhiệt độ cơ thể còn sót lại, chắc là chưa được bao lâu, bên ngoài rất ồn ào, xem ra cơn gió lốc kia sắp tới.

      đến mạn thuyền, bên ngoài biển lớn dậy sóng lớn, sóng biển bung ra bốn phía, bên mạn thuyền có đám người ra sức lôi kéo dây thừng, trong biển đúng là Gon cứu người, cùng với người phụ trợ cậu ta, nhìn quanh bốn phía, thấy bóng dáng Illumi, Hisoka và Alluka cũng biết đâu, tôi đây nên làm cái gì?

      tốt!” Mọi người kinh hô.

      Sao? Dây thừng này đứt sao? phải là vốn rất rắn chắc sao? kịp nghĩ kỹ, tôi phi thân bổ nhào vào biển cứu người, tại tôi muốn làm hai chuyện, là khống chế sao cho cho thuyền chìm hoặc là bị cuốn , thứ hai đó là cứu sáu người thuyền.

      Tôi đứng ở giữa hai chiếc thuyền, tạm thời khống chế dòng nước mãnh liệt, tôi khẽ nhíu mày, loại chuyện này nếu là Thanh Hợp đến làm tuyệt đối thích hợp, nhưng mà tại trước mặt bao người, tôi vẫn muốn gọi cậu ta ra, mà phải trả giá linh lực nếu ở bình thường sao, nhưng mà tại phần lớn bộ phận linh lực của tôi đều bị tôi khóa lại để chuẩn bị cuộc thi đối kháng, cho nên phải cố hết sức, tốc chiến tốc thắng.

      “Đừng phản kháng.”

      xong, tôi liền phi bumerang ra đưa sáu người về thuyền, bumerang là vũ khí tôi cụ hóa ra, là vật rất tiện dụng.

      Nước lại mãnh liệt lên, tôi lợi dụng linh lực ít ỏi trong cơ thể bay trở về thuyền, sắc mặt tái nhợt, có chút hết sức, cơ thể của tôi rất kỳ quái, mặc dù có linh lực và niệm lực tồn tại, nhưng hình như bởi vì linh lực trời sinh, khi đủ, tôi trở nên suy yếu, dù là trong cơ thể có nhiều niệm lực cũng được, đây là nhược điểm.

      Người được tôi cứu phát tôi bình thường liền bắt đầu nhao nhao lên, quan tâm hỏi tôi, đặc biệt là Hanzo, là ồn ào, tôi kiên nhẫn di chuyển vài bước, giây sau tôi bị bay lên ôm lấy.

      Illumi trở lại, khôi phục tạo hình đầu đinh của ấy, hình như tôi có thể cảm giác được ấy tức giận, là trách tôi sao?

      Tôi quay đầu chào với Killua bọn họ kinh ngạc, rồi bị Illumi ôm trở về cái phòng vừa rời bao lâu.

      “Sao lại thế này?” giọng dễ nghe của Illumi vang lên bên tai.

      “Tỉnh ngủ, tôi ra bên ngoài thấy bọn họ ở biển cứu những người đó, nhưng dây thừng đột nhiên bị đứt, tôi liền nhảy xuống biển cứu người.” khí chung quanh có chút lạnh, tôi nhanh chóng giải thích.

      “Sắc mặt tái nhợt.” Illumi trần thuật .

      “Linh lực của tôi đủ, nghỉ ngơi hồi là được,” khí vẫn có chút lạnh, tôi bắt đầu sang chuyện khác, “Vừa rồi đâu?”

      “Alluka và Hisoka ở sâu trong đảo đánh nhau.” nhìn, Alluka cũng là người nhà Zaoldyeck, thể có nguy hiểm gì.

      “Sao?” Tôi hơi há hốc mồm, nguyên nhân chẳng biết bọn họ đâu lại là bọn họ đánh nhau, “Kết quả?” Tôi quá lo lắng Alluka, nếu ấy dám ứng chiến, thực lực cũng kém .

      ràng lắm.” Illumi ăn ngay , nhìn hồi xác định Hisoka làm hành động gì quá khích rồi trở lại luôn, trở về thấy sắc mặt ấy tái nhợt, làm lo lắng.

      Sau đó tôi lại bị đuổi về phòng, bị Illumi giám thị, bắt đầu hồi phục linh lực của tôi, thí sinh bên ngoài bắt đầu công việc lu bù lên, chuẩn bị vượt qua gió lốc thoát đảo này.

      ……

      Rốt cục, trong tiếng chấn động của đại pháo, tôi cảm giác được thân thuyền rung mạnh, phía sau, Hisoka hẳn là cứu Gon thiếu chút nữa chìm xuống biển, mà Illumi…… A? Sao Illumi còn ở trong phòng.

      “Mau cùng tôi.”

      Tôi kéo ta chạy hướng phòng điều khiển, trong nguyên tác, ta thấy Kurapika té xỉu nên tiếp nhận công tác lái thuyền, chúng tôi vội vàng chạy đến cửa phòng điều khiển, thiếu chút nữa va phải Alluka từ bên trong ra.

      “Ai nha, may mắn là hai người đến đây, tớ biết lái thuyền.”

      “Tôi cũng thế, Ill-chan nhanh !” Tôi kéo Illumi, bảo ta nhanh chóng lái thuyền, nếu thuyền đổ, chúng ta đều chìm xuống nước.

      Tôi cũng chú ý tới mình gọi Illumi đổi thành Ill-chan, vì chỉ có lúc tôi ở nhà Zaoldyeck đùa ta mới gọi ta như vậy, mà Alluka lại chú ý tới nên cười vui vẻ.

      “Thắng Hisoka?” Tôi hỏi xác định, nếu sao ấy lại vui vẻ như vậy?

      “Sao lại có thể?” Alluka phản bác, đến bây giờ vết thương người vẫn còn đau, Hisoka chết tiệt, cái gì mà bón phân, biết là người sao?

      Tóm lại, chúng tôi vượt qua được gió lốc, nghênh đón ánh sáng mặt trời.

    4. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 22: Đảo Zevil
      [​IMG]

      Edit+Beta: tojikachan
      Nguồn: mongthuycungs2.wordpress.com
      (Beta ngày: 9/7/2014)


      An toàn vượt qua gió lốc, chúng tôi bị đưa đến đảo diễn ra phần thi thứ bốn của cuộc thi, ở trong này, chúng tôi sắp sửa tiến hành hồi trò chơi săn và bị săn.

      Tôi nhìn dãy số trang giấy trong lòng bàn tay, số 281, ai nha? Đại khái là vật hi sinh chưa xuất bị người nào đó săn mất, nếu tìm thấy phải tùy tiện tìm ba người khác vậy.

      Tìm Alluka trao đổi tình báo chút, có biến hóa gì lớn, biến hóa cũng hay ho, chưa đến tôi biết số 281 này là ai; Alluka phải săn Illumi, vận rút thăm rất hay ho; Gon vẫn bốc phải Hisoka, vận rút thăm càng hay ho, mà Killua bốc phải tờ giấy ghi ràng là số 101, ra là ta? Cái này tôi nên thấy mình hay ho, hay là Killua hay ho?

      Nhưng đứa trẻ kia vẫn rất khí phách cho tôi biết là tự cậu ta tìm ba kẻ khác, khi như vậy tôi đây liền cung cấp chút tình báo mà tôi biết cho cậu ta .

      “Này, cậu có nhìn thấy ba em luôn luôn chụm cùng nhau kia ?” Tôi dấu vết chỉ mục tiêu nhân vật,“Trong bọn họ có người có con mồi là cậu nha, cho nên cậu lập tức có thể lấy được ba bảng điểm.” Đếm liền đủ, Killua nếu soát người chừng còn có thể lấy được bảng điểm con mồi của bọn họ, tôi có nhớ là con mồi của Hanzo cũng là người trong bọn họ, thế …? Ừm…… tôi xen vào.

      “Vậy sao chị lại biết con mồi của chính chị là ai?” Killua dám thề cậu ta chỉ thuần túy là tò mò, có chút ngữ khí trào phúng nào ở bên trong, kết quả cậu vẫn là bị mỗ nữ ghi hận gõ cái rất đau.

      Sau đó đám mọi người theo thứ tự ra tháp Cạm Bẫy vào rừng rậm.

      Ngày đầu tiên, tôi gặp kẻ nào.

      Ngày hôm sau, tôi vẫn gặp ai.

      Chẳng lẽ mỗi người đều vòng quanh tôi sao? Tôi còn muốn lấy đủ bảng điểm sớm chút, sau đó tìm nơi nghỉ ngơi, giờ tốt rồi, ngay cả bóng người cũng thấy.

      Ngày thứ ba, ban ngày tôi vẫn gặp ai, lúc bóng đêm thâm trầm, tôi bắt đầu tìm chút thức ăn cho đỡ đói, rốt cục tôi gặp được người.

      Người này có chút quen thuộc, vóc dáng rất thấp, mặc áo choàng, có lông mi dài cùng cái mũi to, nhìn ra là nam hay là nữ, là càng nhìn càng quen.

      Đáng tiếc đối phương chào hỏi với tôi, liền tấn công tôi, ủa? Con mồi của ta lẽ nào là tôi? Nhìn ánh mắt ta chút cũng rời nhìn chằm chằm bảng điểm trước ngực tôi, như vậy ta muốn tùy tiện tìm ai đó cướp bảng điểm? Đáng tiếc, tôi muốn đỗ cuộc thi, cho nên…… Tôi nhanh chóng cho đấm, ngón trỏ nhấn cái trán đối phương, sau đó người này liền hôn mê, phỏng chừng phải ngủ vài ngày, đòn công kích tinh thần này là tôi học được từ A Thức, dùng để đối phó tinh thần rất tốt.

      Tôi lấy bảng điểm từ người ta, là may mắn, số 281, vừa vặn là con mồi của tôi, nhưng mà tôi còn kịp may mắn, luồng sát khí bá đạo từ xa tới xông tới, tôi nhanh chóng xoay người, tầm mắt nhìn thấy Hisoka lấy tốc độ nhanh điên cuồng vọt tới, mặt đúng là thần sắc điên cuồng.

      Tôi nghĩ tôi biết người này là ai, chính là vật hi sinh hoa lệ ở nguyên tác chết dưới Hisoka điên cuồng sát ý, xem tình huống trước mắt, tôi thay thế ta, trở thành mục tiêu của Hisoka, hy vọng nên thành vật hi sinh mới tốt nha, tôi nhớ khi Gon lợi dụng Hisoka công kích để cướp lấy bảng điểm, tại bởi vì tôi tham gia, biết cậu ta làm thế nào.

      Tựa hồ bởi vì phát là tôi, sát khí người Hisoka mang theo niệm áp khổng lồ xâm nhập hướng tôi, bất đắc dĩ, tôi dựa vào niệm lực tính dày người đánh trả, dưới tình huống niệm áp song trọng, Gon hẳn là rất khó hành động? Bây giờ tôi còn quan tâm người khác làm cái gì, tôi vội vàng thu hồi suy nghĩ dao động, chuyên tâm đối phó .

      Lúc Hisoka đến gần, tôi nhìn thấy giữa ngón tay chuẩn bị tốt pocker.

      “Điệu từ ngắn,” Tôi cụ hóa vũ khí dây Bạch Lăng, có được tên và ý nghĩ, có được công năng hoặc mềm hay cứng rắn cùng với biến ảo các loại hình dạng, “Thành thuẫn.”

      Điệu từ ngắn nháy mắt trở nên cứng rắn ngăn trở công kích đầu tiên của Hisoka, chúng tôi cách rất gần, nhất kích của Hisoka thất bại liền thuận thế tung đá, điệu từ ngắn lại ngăn trở lần nữa, Hisoka lại công kích, sau vài hiệp, tôi chỉ tránh né, tôi nhìn Kimono người bị rất nhiều lỗ hổng, đó đều là hiểm hiểm né mà thôi, cũng bị thương gì lớn, được, cứ tiếp tục như vậy rất chịu thiệt, tôi phải chủ động công kích, pocker của Hisoka mang theo sát khí phi đến, tôi phi thân đạp lá bài ở trung, mượn lực phóng về phía trước , điệu từ ngắn ở trong tay tôi muốn hóa thành kiếm, vô cùng sắc bén lướt qua trước ngực Hisoka, hơi lui về phía sau chút, tránh được chỗ yếu hại, kiếm này chỉ làm xước da, tôi kịp đắc ý vì có thể làm Hisoka bị thương, người ta đánh tới hướng, quả nhiên tôi đủ kinh nghiệm, đồng thời khi kiếm của tôi cắt qua , ‘Keo dính bungee’ kia của bò lên thắt lưng của tôi, tôi lại quên mất là có chút khuynh hướng tự ngược, khi đánh nhau luôn mượn mình bị thương để đạt mục tiêu, cái này……

      Thùng! đấm của đánh vào bụng của tôi, điệu từ ngắn chắn ngăn kịp, nuốt máu dang dâng lên trong cổ xuống, điệu từ ngắn hóa kiếm chặt đứt thứ lưng tôi, khi tôi còn kịp bứt thân thể ra, lại là đấm tới, tốc độ của rất nhanh, lúc này là cực rắn chắc thực đánh vào bụng, tôi cắn răng, máu tươi từ trong miệng tràn ra, đau! Trong đầu nháy mắt trống rỗng, chỉ có đau bị đánh trúng bụng lúc này đến ràng vô cùng, ngay cả như vậy, tôi vẫn bản năng tung dây Bạch Lăng ra, cuốn lấy đại thụ xa xa, người cũng vọt xa khỏi .

      đến đây!” Bạch Ngọc Thanh Hợp có chút lo lắng nhắc nhở.

      biết, tôi cố xem bụng đau, vẫn nghênh đón, hai bóng người bắt đầu kịch chiến ở trung, niệm lực của tôi bị vây ở thế yếu lại bị thương lần nữa, mà điên cuồng mặt Hisoka chưa lui, tôi tựa hồ còn phải bồi chơi đoạn thời gian, nhưng mà thân thể có hạn với tăng trưởng linh lực của tôi, mà niệm lực của tôi tự luyện đến giai đoạn nhất định lại tăng cường, có lẽ hết thảy đều do thân thể này, xem ra…… cởi bỏ phong ấn, lợi dụng đoạn ngắn năng lượng còn tồn tại, đào thoát khỏi trong tay của .

      “Giải phóng!”

      Tôi thào phun ra hai chữ, linh lực chứa đựng ở trong cơ thể trong nháy mắt xâm nhập vào cái phong ấn ở chỗ sâu trong thân thể, phong ấn phá giải, từng tế bào trong thân thể tựa hồ đều kêu gào tách ra, mà Bạch Ngọc cùng Thanh Hợp cũng nhờ phong ấn cởi bỏ mà hoàn toàn trưởng thành, sau đó ba người chúng tôi tụ tập đầy đủ cường đại linh áp trong nháy mắt bao phủ cả tòa đảo Zevil, sinh vật đảo kinh hãi bay nhảy loạn lên, mà mọi người ở đảo vì xảy ra dị biến cũng đều ngừng lại, đều nghi hoặc, là ai?

      Trong mảnh ánh sáng màu trắng bao phủ, cơ thể của tôi rốt cục tràn ngập năng lượng, mà Hisoka điên cuồng lúc này cũng ngừng lại, ánh mắt vẫn hưng phấn, nhưng lý trí cũng khôi phục……

    5. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 23: Lớn lên
      [​IMG]

      Edit+Beta: tojikachan
      Nguồn: mongthuycungs2.wordpress.com
      (Beta ngày: 9/7/2014)


      “Quả táo còn dấu tay……#9824;”

      “Nếu có thể, tôi cũng muốn đấy.” Cho nên kính nhờ đừng hưng phấn nhìn tôi như vậy, tôi giấu tay, tôi cũng thích đánh nhau, vì rất sợ đau.

      Tôi liếc bảng điểm từ đầu đến cuối vẫn luôn được đeo ở trước ngực , Gon định muốn bảng điểm, đáng tiếc ngay từ đầu bị tôi quấy rầy kế hoạch của cậu ta, tại cậu ta còn bị tôi phân phó Thanh Hợp áp chế ở bên, đứa trẻ này lúc thấy tôi bị thương muốn lao tới, cậu ta còn chưa đủ mạnh đâu, tôi thể xác định dưới tình trạng này Hisoka có giết cậu ta hay nha.

      “Mục tiêu của Tuế Tuế -chan là thứ này sao?……◆” Hisoka chỉ vào bảng điểm trước ngực, có chút bạo lực liếm liếm môi, “Vậy …… đánh hồi nữa #9827;”

      đánh.” Tôi lắc đầu, thân thể lại nhanh chóng bay lên về phía Hisoka, tốc độ nhanh hơn vừa nãy.

      chuyện giữ lời……◆” Hisoka híp lại mắt, cẩn thận phòng bị, xảy ra chuyện gì đây? có chút chờ mong.

      “Bạch Ngọc, giao cho cậu.” Trong nháy mắt đến gần, thân hình của tôi lập tức thấp xuống, Bạch Ngọc đột nhiên hình tung ra phong nhận chặn công kích của Hisoka, về phần tôi, thừa dịp chiến lược đánh bất ngờ này làm Hisoka nửa giây thất thần, tôi đánh cắp bảng điểm trước ngực , sau đó lập tức chạy xa.

      Năng lượng này quả nhiên đến rất ngắn ngủi, còn chờ tôi tìm được chỗ dừng lại, tôi thẳng tắp rơi xuống từ trung, cũng tốt, ít nhất cũng cần dùng khẩu khí mệnh lệnh bảo tên siêu chiến đấu Bạch Ngọc này trở lại, bởi vì cậu ta kịp đỡ lấy tôi.

      “Cho nên tôi mới đánh,” Tôi khẽ với Hisoka đuổi tới nơi lại dừng lại, “Về phần bảng điểm, tôi muốn cầm .”

      Tôi dùng linh lực còn sót lại duy trì Bạch Ngọc thực thể hóa, để cậu ta trong hình người thường sai biệt lắm mang theo tôi tìm chỗ tránh né, đương nhiên, tôi cũng quên còn có Gon, tại tôi có bao nhiêu linh lực dư thừa để có thể thông tri cho Alluka, Gon cũng có thể bảo vệ tôi chút, nhưng mà thân thể này từ bộ dạng 6 tuổi lập tức trưởng thành đến 18 tuổi, có vấn đề gì chứ? Tôi ràng lắm, nhưng quá trình này có thể phải chịu khổ, có lẽ chỉ có mình Gon vẫn chưa đủ.

      Tôi nghĩ đến cái di động bị tôi xem lâu, trước cuộc thi tôi có xem mấy báo chí về chuyện mang thai sau giờ ngọ trà phường, lúc ấy vì bực mình cái tên chồng trong bài báo mà gần bị hết pin, tại…… chỉ mong còn có thể sử dụng.

      Chạy xa, linh lực của tôi liền biến mất hầu như còn, Bạch Ngọc Thanh Hợp đương nhiên cũng mất liên hệ với tôi, cuối cùng vẫn là Gon cõng tôi tìm chỗ bí nghỉ ngơi, tôi tìm điện thoại bảo Gon gọi cho Alluka, lúc này tôi cả người vô lực tựa vào bên, thân mình bắt đầu run run.

      “Chị, chị bị sốt,” tiếng của Gon tràn đầy lo lắng,“Giá mà tìm được Leorio.”

      cần đâu, cơ thể của chị cần lớn lên, phản ứng thế này là tất nhiên,” tôi sắp còn sức lực nữa, thừa dịp tại hết chuyện chính , “Cho em thứ này.”

      Tôi mở bàn tay ra, trong lòng bàn tay là bảng điểm của Hisoka.

      “Đây là của chị, em lấy.” Gon cự tuyệt rất ràng.

      “Nếu phải là chị xuất ở đó, em mất thời cơ săn bảng điểm, sao em có thể mất cái bảng điểm này chứ?” Tôi khuyên.

      “Nhưng đây là chị lấy được, em thể.” Cậu ta vẫn cự tuyệt, hình như vẫn muốn tự mình lấy.

      “Vậy em tính làm sao bây giờ? tại em hoàn toàn phải đối thủ của Hisoka,” con của Ging sao lại quật cường như vậy? “Em tìm những người khác sao?” Nếu là cậu ta muốn thế, lúc trước cố chấp muốn săn bảng điểm của Hisoka dù biết lực lượng chênh lệch cách xa.

      “Em… biết,” có đáp án, Gon vô lực trả lời, “Nhưng hẳn là có biện pháp.” câu này lại mười phần trung khí.

      “Như vậy, chị cho em biết giải quyết biện pháp” Tôi đề nghị, điểm cố chấp này của Gon quả khiến tôi thích, nhưng nguyên tác vẫn phải tiếp tục phải sao? Dù sao cũng phải làm cho cậu ta thông qua cuộc thi này nha, “Bảng điểm này chị tạm thời cho em mượn, theo chị được biết, sau khi cuộc thi kết thúc Hisoka đến đấu trường thiên thời gian, ở đó em có thể khiêu chiến , chỉ cần em có thể đánh trúng ngực quyền, vậy là chứng minh em có tư cách có được cái bảng điểm này, em cũng có thể với Hisoka như vậy nhé.” Vốn muốn đứa trẻ ngốc này đem này trả bảng điểm cho Hisoka, rồi với Hisoka là là con mồi của cậu ta, nhưng thế này phải là tuyên chiến tới cửa sao, ngẫm lại vẫn là đề nghị luôn thế này.

      “……” Gon gì, tựa hồ vẫn có khúc mắc.

      “Thẳng thắn là ưu điểm của em nha, nhưng cố chấp cũng phải luôn tốt đâu.”

      Vết thương cũ người vì tế bào cấp tốc sinh trưởng phân liệt này thống khổ hiển ra, tôi bất giác khiến ngữ khí hơi nặng, đều tới tận tay mà còn lấy, mặc kệ cậu ta.

      “Vậy…… tùy em.” xong tôi thống khổ cuộn mình mặt đất, mồ hôi lạnh từ toàn thân toát ra, bao lâu sau liền khiến cả bộ Kimono người ngấm mồ hôi, tôi bắt đầu cầu nguyện sớm té xỉu , tôi thích nhận thống khổ như vậy, rốt cục ông trời đồng ý thỉnh cầu của tôi, ý thức của tôi bắt đầu tan rã, trong mông lung tựa hồ thấy bóng tóc hồng xuất , Alluka tới, có ấy ở là tốt rồi.

      ……

      Tựa hồ ngủ rất lâu, toàn thân như là bị lột xác vậy, mệt mỏi đến cực điểm, ngay cả sức lực nhấc ngón tay, tôi cũng có, giờ tốt rồi, thành cái người liệt.

      “All-chan?” Tôi cúi đầu gọi, tiếng của tôi…… phải là giọng trẻ con non nớt, tuy rằng mang theo chút khàn khàn, nhưng tôi xác định tôi trưởng thành.

      “Tớ đây tớ đây,” Đợi hồi lâu, Alluka thấy Chitose rốt cục tỉnh, liền cực kỳ vui vẻ, mấy ngày nay ấy hôn mê, đều ở bên cạnh, Gon cũng vậy, hại đến bây giờ đều còn chưa kiếm đủ điểm, nếu kính nhờ trai cho dù là người nhà cũng phải trả tiền, giờ đổi phương pháp gọi ấy đến, chừng còn có thể kiếm tiền.

      “Ngủ ba ngày, giờ là ngày cuối của cuộc thi.” Alluka ra tình huống trước mắt.

      Cư nhiên lâu như vậy, chả trách thấy thoải mái, may mắn là ngất , nhưng tại đúng là như người bị liệt vậy, muốn khôi phục sức khỏe chỉ sợ cũng phải đợi khoảng hai ngày.

      “Gon đâu?” Tôi hỏi.

      “Ở bên ngoài,” Alluka đột nhiên đè thấp tiếng hỏi tôi, “Cậu mắng cậu ta? Nhìn cậu ta ỉu xìu.”

      “Chỉ là chút lời .” Tôi đâu có mắng cậu ta.

      “Chị.” Bị điểm danh, Gon mới tiến vào, vẫn ỉu xìu.

      “Nghĩ thông suốt sao?” Tôi vừa thấy cậu ta như vậy, nghĩ là cậu ta vẫn nghĩ thông suốt, trong lòng có chút tức giận, nhưng đây là quyền của cậu ta, tôi làm thế nào được.

      “Vâng.” Gon gật đầu.

      “Vậy cậu ỉu xìu cái gì?” Alluka trực tiếp hỏi.

      “Chị sao chứ?” Gon hỏi, trong giọng tựa hồ còn có chút tự trách.

      Tự trách? Chẳng lẽ cậu ta nghĩ là cậu ta chọc tôi tức giận, sau đó tôi mới biến thành như bây giờ, đứa trẻ này nghĩ thế?!

      sao, em thấy chị trưởng thành sao? Đấy là phản ứng bình thường.”

      “Chị sao là tốt rồi.” Cuối cùng là hồi phục bộ dáng bình thường.

      “Gon,” Tôi đột nhiên gọi cậu ta “Chị là chị đúng hay ?”

      “Vâng.” Gon trả lời, cảm thấy chị Chitose cười rất ôn hòa trước mặt này tựa hồ mưu gì đó.

      “Lời chị có phải là nên nghe hay ?”

      “…… Đúng.” Chần chờ chút nhưng vẫn trả lời.

      “Vậy ……” Tôi mỉm cười, ra chuyện mà trước lúc hôn mê tôi muốn làm lại làm được, “Giơ tay lên, tự đánh đầu mình cái.”

      “Dạ?” Ngốc luôn.

      “Thằng nhóc ngốc này!” Alluka tiến lên gõ đầu cái, “Về sau phải thông minh lên chút ! nên chọc người khác tức giận.”

      “Được rồi, có All-chan ở là được rồi, Gon xem nhóm Kura-chan , có thể bọn họ cần giúp.” Tôi đề nghị, Kura-chan bọn họ hẳn là còn tìm con mồi của Leorio .

      “Vâng.”

      Alluka mỉm cười đưa Gon , thuận tiện gọi cuộc điện thoại.

      “Địa chỉ, năm trăm ngàn.”

      Làm bà mối như vậy, là thích!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :