1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[Đồng Nhân HUNTER] Thiên Tuế - Lạnh Hạ Hạ Lạnh (42c) *Đã Hoàn*

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 10: Bị bán
      [​IMG]

      Edit+Beta: tojikachan
      Nguồn: mongthuycungs2.wordpress.com
      (Beta ngày: 18/3/2014)



      ra là thế, giấy ngẫu thuật sao? Lại có thể dùng được như vậy à.”

      Vì sao người chuyện là ông lão Maha? Quyền lên tiếng chẳng phải nên là Silva sao? Tựa hồ nghe được ý nghĩ của tôi, Silva rốt cục chuyện.

      chính là Chitose? Ta là Silva.”

      “Đúng vậy, biết ngài tìm tôi có chuyện gì?” Tôi rất lễ phép hỏi, trong lòng thầm than, tìm tôi đến cũng nhanh là làm cái gì, chẳng lẽ muốn tôi phải ngồi nghĩ sao? Thôi quên , trực tiếp hỏi .

      “Ừm, thoạt nhìn rất , hẳn là hơn Killua .” Tránh vấn đề của tôi, Silva hỏi tiếp.

      , vì nguyên nhân đặc thù, bề ngoài của tôi chỉ có sáu tuổi.” trả lời tôi sao, thôi vậy, ông hỏi cái gì tôi đáp cái đó vậy, nhưng nếu chỉ thắc mắc mấy thứ đó đâu cần thiết gọi tôi đến nhà chứ.

      “Ồ?” Silva cảm thấy hứng thú nhìn tôi, “Như vậy, tại bao nhiêu tuổi?”

      “Gần mười bốn.” Điều tra hộ khẩu sao?

      “Vĩnh viễn lớn lên sao?” Bên kia, Zeno cũng cảm thấy hứng thú bắt đầu hỏi tôi.

      “Đúng……” Trong lòng có dự cảm tốt lắm, tại sao? Tôi nhìn vài người quay , bọn họ chỉ là thuần túy cảm thấy hứng thú đối với thân thể lớn của tôi thôi sao? Nghĩ nghĩ, vẫn nên trả lời chi tiết .

      “Cũng phải, thân thể chỉ là bị phong ấn, nếu tôi rèn luyện năng lực đến khi đủ, phong ấn bị phá.”

      “À, ra là thế.” Zeno hề nhìn tôi, chuyện với Silva, “Vốn tưởng tuổi còn , có thể cùng Killua, tại xem ra được rồi.”

      “Illumi thích hợp hơn.” Maha cũng thêm câu.

      Bọn họ gì? Sao khí lại quỷ dị như vậy, hơn nữa tựa hồ bất an trong lòng càng mãnh liệt.

      “Như vậy, tiểu thư Chitose, có đồng ý gả cho Illumi nhà chúng ta ?” Silva rốt cục ra nguyên nhân tôi bất an.

      “Sao cơ?” Ông ấy cầu hôn thay con của mình sao? hiểu sao câu kia có điểm giống cha xứ giáo đường chủ trì hôn lễ, hồ đồ, thực lực của tôi sao có thể lọt nổi vào mắt bọn họ, hơn nữa, tại bọn họ bức lương vì…… Ừm, bức hôn.[ Chitose: Nguy hiểm , thiếu chút nữa thốt ra.]

      Ông ấy dùng là câu hỏi, nhưng ngữ khí lại rất khẳng định, giống như là chắc chắn tôi phản bác ông ấy, , phải thể từ chối, hồi tưởng đến lúc trước, Illumi vừa nghe thấy tôi là người tộc Laress liền ngừng phóng sát khí với tôi, sau đó, tôi liền bị mời đến đây, lại hồi tưởng tới nụ cười quỷ dị khi Rin cho tôi câu kia, mưu, tuyệt đối là mưu, hai nhà này nhất định từng có giao ước về hôn , aiz, giờ tốt rồi, nên làm như thế nào để xong việc đây?

      “Nhà Zaoldyeck từng có giao ước với Rin, phải ?” Tôi hỏi cách khẳng định.

      thông minh” Silva tán thưởng , “ đơn giản, tộc Laress nợ nhà chúng ta người vợ, người vợ này giới hạn ở đời thứ ba, mà tiểu thư Chitose vừa vặn là đời thứ ba.”

      Đúng là như vậy? Rin ngốc, hiểu sao lại ký giao ước quái dị này, tuy là tộc Laress, nhưng thực ra đời chỉ còn mình tôi, tộc chúng tôi rất hay sống tách rời nhau, từ thế hệ Rin trở , liền càng thiếu trẻ con, nhất là những người có năng lực, như vậy giao ước này chỉ nhằm vào mình tôi mà thôi, ý thức của tôi lúc này có chút hỗn loạn, Rin, bà mang cái đại phiền toái cho cháu rồi

      Miễn phí tặng sao? thực ra, tôi rất muốn hỏi như vậy, nhưng lại sợ người ta nghe hiểu, ngẫm lại vẫn nên thay đổi cách .

      “Hẳn là còn có điều kiện khác ?” cho dù Rin vô lương, cũng có khả năng đáp ứng giao ước bất bình như vậy . [ Người nào đó ở địa phủ rống to: Ai vô lương chứ?!] Cho nên đừng cho rằng tôi biết gì cả.

      “Ah,” Silva cười khẽ, quả nhiên tộc Laress ai cũng rất thông minh, “Nếu muốn, chỉ cần tránh thoát ba ngày nhà chúng ta đuổi giết là được.”

      Ông trời của tôi, biết huyết thống nhà chúng tôi tốt đến thế, làm cho gia tộc này phí phạm tâm tư như vậy, nhìn mấy lão hồ ly trước mặt…… Tôi vẫn nên thỏa hiệp , muốn tôi trốn ba ngày, cũng phải có khả năng, nhưng những ngày phải lo lắng hãi hùng cũng phải thoải mái gì, hơn nữa Illumi cũng tệ, bất luận có thích hay , nhưng theo gien mà xem, tương lai sinh ra trẻ con cũng tuyệt đối là tuyệt đẹp.

      Tôi khẽ liếc Illumi, vẫn bất động như núi như trước, hiểu suy nghĩ gì, dù sao tôi vẫn nên đồng ý trước , nếu ta muốn phản đối, tôi cũng vui vẻ thoải mái tự tại.

      “Có chuyện tôi nghĩ nên , đầu tiên, tộc Laress sát sinh, đây là quy củ từ lâu, cho nên dù tôi gả vào đây, cũng có khả năng chấp hành nhiệm vụ.”

      sao, chỉ cần có thể sinh hạ đứa trẻ tài năng là được.” Silva mỉm cười.

      Máy móc sinh sản? Có chút khó chịu, nhưng nếu sinh hạ đứa trẻ kế thừa năng lực của tôi, vậy cho dù là tộc chúng tôi, cũng thể sát sinh, hiểu bọn họ có biết hay , mặc kệ, dù sao giao ước kia phải do tôi cùng bọn họ định ra, rất vấn đề câu thông của song phương, tôi…… chỉ là người bị hại.

      “Nếu như vậy, tôi có ý kiến gì.”

      …… rất giống?” Maha đột nhiên mở miệng, vẻ mặt tựa hồ có chút nghi hoặc, “Hai đứa trẻ trước dễ dàng giống như vậy.”

      giống.” Căn bản là phải người nhà mà, Rin là hồ ly, nghe mẹ khá cương liệt quyết tuyệt, mà tôi…… đại khái có thể là tên lười nhác , nếu là mẹ, đại khái có thể đoán được nhất định bà cự tuyệt ràng.

      “Vậy, chuẩn bị tốt sao?” Maha chuyển đề tài.

      “Chuẩn bị?” Tôi nghi hoặc, chẳng lẽ lập tức làm nghi thức đính hôn sao?

      “Thử thách.” Maha tiếp, “Làm con dâu nhà Zaoldyeck, mặc dù cần chấp hành nhiệm vụ, nhưng vẫn phải có năng lực tự bảo vệ mình.”

      Cho nên, bọn họ xem xét năng lực của tôi có đủ tư cách hay , nếu mà bị người ta trả thù cũng phải bảo vệ được bản thân sao? Vừa rồi, chẳng phải bọn họ đều kiểm tra chút sao? Còn chưa nhìn ra thực lực của tôi sao? [ Tác giả: Thái độ tránh né của , người ta đúng là nhìn ra.]

      “Là ai tới?” phải là người lợi hại nhất đấy chứ

      “Là ta.” Silva mỉm cười đứng dậy.

      Silva?! Tráng niên chính trực, nếu Hisoka ở đây nhất định cười biến thái rồi Silva là quả táo thành thục, thực lực mạnh như vậy, tôi nhớ mang máng trong truyện tranh, ông ta và Kuroro đánh nhau có thả ra năng lực hệ, cụ thể là cái gì tôi , vì sao lại muốn tôi đánh nhau với người mạnh chứ? Hơn nữa người này thân cao gần hai thước, còn tôi mới 1.17, chênh lệch như thế, rất lớn.

      “Vậy, phải đánh tới trình độ nào mới tính là đủ tư cách? Nếu thông qua thử thách sao?” Hỏi ràng vẫn tốt hơn.

      “Trình độ nào từ tôi phán định, nếu vượt qua thử thách, chúng ta tự mình huấn luyện thẳng đến khi đủ tư cách mới thôi.” Khi những lời này, sát khí của Silva muốn vận sức chờ phát động, tựa hồ tình hình trước mắt là nếu tôi dám vượt qua, nhà bọn họ từ từ ‘Chiêu đãi’ tôi.

      “Tôi hiểu, xin hãy cho tôi năm phút đồng hồ.” Tôi xin ‘Hoãn thi hành hình phạt’.

      Silva gật gật đầu, rất kiên nhẫn chờ tôi.

      Hm, người mạnh như vậy, nên đánh như thế nào? Cho tới nay, tôi chưa bao giờ giao thủ với người khác, nếu sớm biết như thế, tôi đấu trường huấn luyện rồi, ở đó có nhiều người thích hợp để luyện tập, hối hận cũng vô dụng, giờ chỉ có thể toàn lực ứng phó, hy vọng bị thương, rất đau.

      “Bạch Ngọc Thanh Hợp, cùng nhau lên đánh .” Thế này hẳn là tính lấy nhiều khi ít ?

      “Vâng”

      Cảm ứng chút hai loại lực lượng trong cơ thể, sau khi xác định thành vấn đề, tôi với Silva: “Tôi chuẩn bị tốt.”

      “Như vậy, bắt đầu.”

      Silva xong, vốn sát khí thu liễm đột nhiên đánh úp lại, rất áp lực, phải chỉ là thử thách sao? Sao lại phóng nhiều sát khí như vậy, tôi có chút ăn tiêu.

      “Bạch Ngọc Thanh Hợp.”

      Tôi triệu hồi ra Bạch Ngọc và Thanh Hợp, lời của tôi vừa dứt, Bạch Ngọc tóc trắng vẻ mặt thiên chân xuất ở bên trái, Thanh Hợp tóc xanh mặt trầm ổn xuất bên phải, thêm nữa, áp khí ở người tôi rốt cục bị suy yếu ít, chỉ là chuyện kế tiếp lại ngoài dự đoán mọi người……

      Chuyện gì vậy?

    2. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 11: Rời
      Edit+Beta: tojikachan
      Nguồn: mongthuycungs2.wordpress.com
      (Beta ngày: 18/3/2014)


      đánh sao?

      Tại sao sau khi nhìn thấy Bạch Ngọc Thanh Hợp, sát khí của Silva lại đột nhiên thu về vậy, tôi nhìn trái nhìn phải, hai người bên cạnh tôi có phản ứng gì, nhưng lại thấy Kkkyou vốn bình tĩnh giờ lại bắt đầu kích động lên, à, bộ dáng của Bạch Ngọc Thanh Hợp chắc kích phát sở thích thời trang mãnh liệt của bà ấy, tuy họ có bộ dáng hơn mười tuổi, nhưng vẫn rất đáng , vẫn nên nhanh chóng thu hồi.

      “Bạch Ngọc, Thanh Hợp, trở về .”

      “Vâng.” Hai người biến mất tại chỗ.

      “Như vậy, Tôi đủ tư cách?” Tôi hoài nghi hỏi, đơn giản như vậy sao.

      đơn giản, cư nhiên có thể thu phục cái kia.” Ông Maha lại mở miệng chuyện, vì sao trong truyện tranh ông ta vốn ít mà ở đây lại…… Ách, thích cướp lời?

      “Ông lão, ngài biết thức thần?” Tò mò, nghĩ nghĩ vị này thích chuyện như vậy, có phải cũng bởi vì Rin? Rin à, chẳng lẽ bà và người ta có quan hệ ràng sao, nên bây giờ đổ sang cho tôi.

      “Nếu là con dâu nhà chúng ta, giống Illumi gọi ta là ông nội , về phần cái mà cháu , ta từng nghe người ta muốn có được cái cũng dễ dàng, huống chi cháu có được hai cái.” Cho nên, cháu mới là con dâu tốt nhất, uổng công chúng ta đợi nhiều năm như vậy, nhưng lại thể giết người, hơi đáng tiếc

      “Như vậy sao, cháu hiểu được.” Tôi gật đầu, hai thức thần này là người ta đưa cho, phải là tự tôi có được, nhưng cuối cùng có thể hù người vẫn tốt, ít nhất cần đánh nhau

      “Ừm…… Ông nội và Rin quen nhau sao?” Nghĩ nghĩ, vẫn nên hỏi, tột cùng xảy ra chuyện gì, thể bị bán mà biết ngọn nguồn.

      “Còn tưởng rằng cháu muốn biết,” ôngMaha lấy từ trong tay áo ra cái ống sáo màu đen tung cho tôi, “Đây là thứ mà vài năm trước Rin gửi đến nhà chúng ta.”

      Tôi tiếp nhận cây sáo, thứ này…… nó màu đen thuần nên cũng biết là tài liệu gì chế thành, đầu cây sáo có đeo cái chuông màu vàng, tôi nhớ trong sách có nhắc tới, hình như là thánh vật của tộc, gọi là Dạ Địch, tác dụng gì thấy , nhưng chuông lại tồn tại linh lực, cần , chỉ có thể là Rin, theo lời của Rin, vài năm trước Rin biết trước là tôi vào nơi này, vậy , chắc chắn cũng với bọn họ chuyện gì đó.

      “Hẳn là bà ấy gì đó với ngài, đó là chuyện gì vậy?” Tôi hỏi có chút nghiến răng nghiến lợi, liên hệ trước sau đủ kiểu, tôi gần như đoán ra tình hình đại khái.

      “Đúng là tiện nghi nhà mấy người, xem ra nhóc nhà chúng tôi trở thành người của nhà mấy người.” Nguyên câu, Maha thuật lại, thần sắc còn mang tán thưởng nhìn tôi.

      Quả nhiên là tính cách của Rin, bà ấy biết tôi chui đầu vào lưới, còn đem câu kia làm tin tức bảo mạng cho tôi biết, đúng là chỉ e thiên hạ bất loạn.

      “Như vậy, từ giờ trở , cháu chính là người của gia tộc Zaoldyeck chúng ta, tại cháu và Illumi ở đây vài ngày, bồi dưỡng cảm tình .” Silva lên tiếng tổng kết, mọi người rốt cục tán .

      Tôi nhìn nhìn chuông trong tay, cảm ứng được linh lực nó, lời của Rin truyền vào trong óc.

      ra, giao ước quái dị này là do ống sáo tay, đơn giản mà , Rin muốn cầm lại ống sáo này, lại bị gia tộc thích bức người khác làm vợ này nhìn trúng năng lực, lấy nó để áp chế, biết hồ ly Rin khuyên người ta thế nào lại làm cho người ta ký giao ước kia, cứ như vậy mà bán tôi – lúc đó còn chưa sinh ra, là vô trách nhiệm quá.

      Khi hoàn hồn, tôi phát Illumi vẫn ở đây nhìn tôi ‘Ngẩn người’, kiên nhẫn, người như vậy nếu mà dạo phố shopping rất tốt.

      Nhưng lại, để Illumi và tôi? Còn phải ở vài ngày? Illumi lại hay chuyện, nếu tôi phải cùng ta ở phòng cũng sao, dù sao ta im lặng đến mức có thể so sánh với khí, tôi cũng vui vẻ tự tại, nhưng ở đây…… Bọn họ muốn tôi ở đây là muốn bồi dưỡng tình cảm với ta? khó, tôi phải người giỏi đoán suy nghĩ của người khác, Illumi có tình cảm gì cũng đều dấu ở trong lòng, câu thông nổi.

      Tôi nhìn nhìn Illumi, giờ này tầm mắt của ta vẫn dừng ở tôi, thừa dịp bây giờ lười, giải quyết luôn .

      “Có thể ra ngoài chuyện ?”

      Vì thế, ở nơi trong đại hoa viên nhà Zaoldyeck.

      cự tuyệt?” Illumi có chút chần chừ hỏi tôi.

      phải cũng cự tuyệt sao?” Tôi hỏi lại.

      “……” gì.

      “Illumi cảm thấy tôi có thể tránh thoát ba ngày nhà Zaoldyeck đuổi giết sao?” Lòng tôi yên, hỏi lại, phỏng chừng ta lại trầm mặc mà chống đỡ , vốn nghĩ còn có thể chuyện.

      “Có lẽ có thể.” Thấp giọng thào.

      A? nghe sai chứ? Illumi quá coi trọng tôi, nể mặt có trả lời tôi, vậy tôi tốt bụng cho vậy, Illumi.

      “À, tuy rằng lắm sao lại cho rằng tôi có thể, từ khi sinh ra đến giờ, tôi chưa hề đánh nhau với ai, rất khuyết thiếu kinh nghiệm, hơn nữa……”

      Bỗng nhiên tiếng chuông điện thoại vang lên, là ai?

      “Xin chào?”

      “Là tớ, là Al-chan đây” Đầu bên kia điện thoại truyền đến giọng lâu nghe thấy.

      “Al-chan?” Người này rất lâu liên hệ tôi, sao bỗng nhiên lại tìm tôi? “Cái tên luôn du lịch xung quanh này sao bỗng nhiên lại liên lạc với tớ?” [ tác giả: Mọi người nhớ Al-chan chứ? nhớ hãy xem lại chương 3.]

      “Vừa rồi tớ về phường trà, nhân viên cửa hàng là cậu ở đó, biết đâu, nhưng……” Đầu điện thoại kia, Al-chan đột nhiên đè thấp giọng chuyện,“Cậu chọc phải lữ đoàn Ryodan sao? Nghe nhân viên cửa hàng , có cậu bé mặt trẻ con vào tiệm, còn hỏi tại sao cậu ở đó.”

      Mặt trẻ con? Shalnark? Nhưng sao Al-chan lại quen biết bọn họ? Trở về hỏi ấy chút vậy.

      người tớ cũng chưa gặp qua đâu!” Khi nào gặp? Nghĩ nghĩ, hoàn toàn có ấn tượng.

      “Vậy tại cậu ở đâu?”

      “Trong nhà Zaoldyeck.” Tôi nhìn nhìn Illumi, ta đứng ở bên, bằng thính lực của ta, hẳn là nghe nội dung điện thoại của tôi.

      “Gì?” Ngữ khí của Al-chan có chút cổ quái.

      “Al-chan, với cậu nữa, tớ mau chóng trở về, rồi chúng ta chuyện, cứ như vậy nha”, lâu gặp ấy, sau khi trở về phải trừng phạt cái tên rời nhà trốn này mới được, hiếm khi tôi có hưng trí như thế.

      Tắt điện thoại, cũng quản ý nghĩ của Illumi, mặt tôi đổi sắc dối, “Có người tìm tôi có việc gấp, cho nên thể ở đây lâu, xin hãy thay tôi chuyển lời với mọi người trong nhà, tôi phải trước.”

      “Được.” Illumi thản nhiên .

      “A, lời vừa rồi tôi cũng chưa xong, hơn nữa……” Tôi cười , đột nhiên có chút muốn trêu cợt ta, “Nghe , Ill-chan là người mê tiền, gả cho hẳn là cần lo ăn lo uống, hết ăn lại nằm đến già, cho nên hôn này cũng tốt.”

      Tôi nghĩ tôi tựa hồ thấy được ta hơi ngây ra, hẳn là ta nghĩ tới tôi nghĩ như vậy .

      “Tạm biệt.”

      Tôi xoay người rời , khi qua ta, tôi dùng linh lực truyền tiếng của mình vào đầu ta, ta hơi cứng đờ, rồi sau đó khi tôi xa rồi mới cảm thấy có tầm mắt thẳng tắp nhìn bóng lưng tôi……

      Tôi nghĩ, muốn nên thẳng ra, nhưng khi làm rồi kết quả lại bị người trừng mắt như vậy, thoải mái.

    3. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 12: Illumi phiên ngoại
      Edit+Beta: tojikachan
      Nguồn: mongthuycungs2.wordpress.com
      (Beta ngày: 18/3/2014)


      Tôi là Illumi, con trai trưởng của gia tộc Zaoldyeck.

      Năm hai mươi tuổi, gia tộc sắp xếp vị hôn thê cho tôi, tên là Chitose, tôi đành phải chấp nhận ấy, thực tế, cho dù tôi phản đối, cũng có ai quan tâm ý kiến của tôi.

      Lúc còn rất , tôi hiểu được , tại gia tộc sát thủ này, nếu có thực lực, tôi có quyền lên tiếng, cái tôi cần làm chỉ là phục tùng, hoàn thành huấn luyện mà bọn họ đặt ra, đạt tới trình độ mà bọn họ kỳ vọng, khi lớn lên chút nữa theo bọn họ làm nhiệm vụ, mang bất cứ cảm tình gì giết chết mục tiêu mà bọn họ muốn tôi giết, cho tới bây giờ, phải độc lập hoàn thành nhiệm vụ, hoàn mỹ giết chết mục tiêu mà khách hàng cầu.

      Vì thế, tôi thành đứa con trưởng nghe lời nhất trong lòng gia tộc, cỗ máy lãnh huyết giết người trong miệng người ngoài, chỉ là…… nghe lời cũng có nghĩa là tôi có ý muốn gì.

      Về vị hôn thê của tôi, lần đầu tiên nhìn thấy ấy, là khi tôi vâng mệnh lệnh gia tộc thầm bảo vệ Killua ở đấu trường . Ngày đó, tôi thuận tiện thực nhiệm vụ, giải quyết mục tiêu gần đó để giết thời gian nhàm chán, lúc trở về thấy bên cạnh Killua có bé, ước chừng cũng khoảng năm sáu tuổi, mặc kimono lịch tao nhã, mặt mang theo nụ cười tràn đầy ấm áp, nếu phải tôi chú ý tới mỗi bước của ấy hề gây tiếng động cùng với bề ngoài giả làm người mù, tôi nhất định cho rằng ấy là bình thường, nhưng huấn luyện của gia tộc từ dạy tôi trước tiên phải chú ý những hành động nhất của người để phán đoán thực lực của người đó, vì thế tôi biết này tầm thường, dù là như thế, ở trong mắt tôi, này cũng chỉ là người có chút thực lực, người của thế giới ánh sáng

      Gia tộc cho phép có bạn, nhưng hình như Killua coi ấy trở thành bạn, tuy kia thường thường xoa xoa tóc Killua, giống động tác trưởng bối hay làm khiến tôi cảm thấy có chút kỳ quái, dù sao cái này tôi cũng quan tâm lắm, Killua là người mà gia tộc coi trọng, là người thừa kế gia tộc, nhất cử nhất động đương nhiên bị gia tộc để ý, mà việc tôi phải làm chính là chờ đợi, chờ đợi tin tức của gia tộc, giết hay ?

      Quả nhiên là giết.

      Bọn họ cho rằng tồn tại của ấy gây trở ngại Killua trưởng thành, tôi nghe theo chỉ thị, chuẩn bị ám sát, nhưng chưa kịp tiến hành Killua đột nhiên mất tích, ở ngôi nhà của ấy, tôi canh giữ ở bên ngoài, nhìn thấy bất luận kẻ nào ra ngoài, nhưng Killua quả còn ở nơi đó, rất kỳ quái, tôi chỉ có thể theo ấy giống như mọi khi, ấy cũng nhận ra.

      Nhưng tôi nghĩ tôi nhìn nhầm, ấy phải người chỉ có chút thực lực, trong đêm đen, ấy lướt qua từng ngọn cây, tốc độ chỉ cực nhanh, mà những nơi chân ấy chạm đến đều là lá cây, lực chạm của ấy cực kỳ , chỉ khiến lá cây hơi rung chút liền lặng, xem ra ấy phải là nhận ra có người theo, mà là…cố ý xem .

      Nơi mà ấy đến là biệt thự gia tộc Greengrass, người nơi đó bị toàn diệt, mà ấy chỉ đứng ở nhánh cây nơi xa, mười ngón làm động tác như múa, thào những câu hiểu, sau đó, khí bốn phía tựa hồ xảy ra biến hóa, có chút áp lực, trầm trọng, rồi sau đó chút ánh sáng xanh ở bốn phía về phía ấy, trong những vệt ánh sáng xanh đó thấy được những linh hồn, cái này…… từng nghe gia tộc qua, có bộ tộc từ xưa, năng lực của bọn họ là thu dọn linh hồn, vậy ấy có thể là người bộ tộc đó.

      Chuyện kế tiếp ngoài dự đoán của mọi người, ấy đột nhiên dừng lại đường về, hình như chịu đựng thống khổ nào đó, nồng đậm đau thương từ thân thể ấy toát ra, hoàn toàn còn ấm áp vốn có, khắc đó, tâm của tôi bỗng có chút thoải mái, muốn lau đau thương chướng mắt kia

      Quả nhiên ấy là người tộc Laress, ấy cho tôi biết sau khi tôi cứu ấy. Tôi bỏ ý định ám sát, gia tộc có quy định, thể giết người của bộ tộc này. Sau khi tôi hỏi Killua đâu, rồi ở luôn nhà ấy, vẻ mặt lúc ấy của ấy đầy kinh ngạc, tròng mắt dị sắc gắt gao nhìn tôi chằm chằm, sau lát lại khôi phục bình tĩnh vốn có, im lặng ngồi ở ghế, hẳn là khôi phục năng lực .

      Rất kỳ quái, ràng ấy phải người mù, sau khi năng lực khôi phục, đôi mắt lại bị che khuất, có chút đáng tiếc, thể tiếp tục nhìn đôi mắt dị sắc xinh đẹp như vậy, nhưng tôi thuận lý thành chương tiếp tục ở nhà ấy, ăn đồ ăn ấy làm, bỗng nhiên hiểu ra vì sao Killua cho dù bị cầu rửa chén thái rau cũng vẫn thích đến đây, nhà của ấy rất giống gia đình, tuy ấy chỉ có mình nhưng vẫn ấm áp hơn nhiều so với biệt thự ở ngọn núi Kukuroo kia, là đứa trẻ luôn khát cầu ấm áp nhưng lại bị gạt bỏ, thể kháng cự nổi ấy, chỉ là nếu muốn theo đuổi ấm áp hạnh phúc đó, Killua phải mạnh lên rất nhiều, đến mức có thể bảo vệ những người muốn bảo vệ mà bị nguy hiểm đến tính mạng.

      Sau khi Killua hoàn thành quá trình huấn luyện trong rừng Butoto, nhiệm vụ của tôi cũng xong, trong nhà lại truyền đến tin tức, lệnh cho tôi mang này về nhà, ấy chỉ trầm mặc hồi, liền đồng ý, điều này trong dự kiến của tôi, sau đoạn thời gian ở chung, tôi đại khái biết được tính cách của ấy, đối với chuyện mà ấy để ý lắm ấy rất bị động.

      Tôi thuận lợi mang ấy về núi, lúc đối mặt với người nhà, ấy hề có chút khiếp đảm, đến khi ‘Trao đổi’ hôn , tôi mới biết được ấy mười bốn, thân thể bởi vì nguyên nhân nào đó mà thể lớn lên, cho nên ngày đó ấy mới đau thương như thế sao? Nhưng hôn vốn là của Killua nhưng vì tuổi nên rơi xuống người tôi, tôi chỉ đứng yên bên nghe bọn họ sắp xếp, cũng muốn nhìn xem ấy rốt cuộc nhận hay là cự tuyệt.

      Hẳn là cự tuyệt, ít nhất tôi cho rằng đối với chuyện bị người khác tự ý an bài, người nào cũng có ý muốn nghịch phản, đối với cọc hôn này, tôi có quyền lên tiếng, cũng bài xích ấy, nhưng vẫn thích bị an bài như vậy.

      Kết quả ấy đồng ý, tôi rất ngoài ý muốn, sau đó khi chuyện với ấy, tôi hỏi ấy tại sao lại đáp ứng, ấy kinh ngạc hỏi lại tôi, cuối cùng ấy nguyên nhân là do ấy chưa từng đánh nhau với ai, cho nên thiếu kinh nghiệm, là làm người ta giật mình, lúc đầu tôi còn nghĩ ấy cho tôi là ấy lười trốn.

      Sau khi bị điện thoại đánh gãy, ấy bỗng nhiên cười cho tôi biết nguyên nhân khác, ấy để ý tiền của tôi, aiz, tôi lại có chút vui vẻ, ấy mặc dù đối ai cũng ôn hòa có lễ, nhưng giờ lại cười đùa với tôi, lẽ trong lòng ấy, tôi phải là người bình thường xa lạ sao?

      ấy lấy cuộc gọi đến kia làm cớ để rời nơi này, khi qua bên cạnh tôi, đột nhiên trong đầu lại vang lên giọng của ấy, đó cũng là năng lực đặc thù của ấy sao? Năng lực tiện.

      … cam nguyện sao?”

      Đúng vậy, tôi cam nguyện sao? Tôi biết phải ấy hỏi về cọc hôn này, mà là ngôi nhà này, cho tới bây giờ tôi vốn hề cam nguyện, chỉ có thể chờ đợi trưởng thành để có thể tự do.

      Có lẽ…… có vị hôn thê như vậy cũng tệ.

    4. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 13: Gặp lại cố nhân
      Edit+Beta: tojikachan
      Nguồn: mongthuycungs2.wordpress.com
      (Beta ngày: 24/3/2014)


      xong hành trình bay rất dài, tôi rốt cục đến nơi, đứng ở ngã tư đường quen thuộc trong thành thị, chậm rì rì , ủa? Đằng trước có bé tóc quăn màu đỏ mềm mại, mặc trang phục hè nhạt thoải mái, váy bảy phân lộ ra mắt cá chân đeo cái vòng tinh xảo.

      Đó phải là All-chan sao? nghĩ tới lại ở bên ngoài gặp ấy, người đàn ông mặt đối mặt với ấy bởi vì đứng chắn mặt trời nên thấy , nghĩ hẳn là bạn bè đường gặp được , tôi bình thản đến, vỗ bả vai của ấy……

      “Ai nha!”

      Sao All-chan hôm nay lại bạo lực như vậy? Cư nhiên ra chiêu mạnh hất tôi ngã văng ra ngoài, trước kia thường thường tôi đến gần ấy là ấy biết là ai mà.

      “Chú, mượn cái lực.”

      Vẫn thấy diện mạo bạn bè của All-chan, nhưng nhìn cao như vậy hẳn là rất lớn tuổi , gọi chú cũng chưa đủ,[ tác giả: con nhà của tôi đây là cái logic gì? Bộ dạng cao cùng tuổi có quan hệ gì?] tôi ở trung xoay người, hai chân điểm vai của ông chú kia, mượn lực trở lại bên người All-chan, cơ thể của ông chú kia có chút cứng ngắc.

      “All-chan, là tớ mà.”

      Tôi có chút oán giận nhìn chằm chằm ấy, nhưng là biểu tình bộ mặt của ấy rất kỳ quái, tựa hồ chịu đựng cái gì rất thống khổ vậy, rốt cục……

      “…… Chú…… Ha ha ha ~~~”

      All-chan cười gập thắt lưng, bàn tay còn có chút run chỉ vào người phía sau tôi vẫn có chút hóa đá, tôi quay đầu lại, tôi hơi dịch sang hướng bên cạnh chút, người này…… mang mặt trẻ con trời sinh mặc trang phục rất bình thường luôn mang theo di động tự chế rời tay cười vạn phần cứng ngắc…… phải là Shalnark sao?! Hình như…… đắc tội ‘Bụng đen’ trong truyền thuyết.

      “Rất xin lỗi .” Tôi xoay người chín mươi độ giải thích, nhân tiện dúi All-chan xuống, lại cười nữa cẩn thận người ta thẹn quá thành giận cắm dây anten lên người đấy, tôi đây cứu được đâu.

      “Xem ra hôm nay vẫn thể chuyện,” All-chan lau nước mắt cười ra,“Vậy , lần sau gặp lại.” Lời còn chưa dứt, ấy bỗng nhiên giữ chặt tôi còn khó hiểu, chạy rất nhanh.

      “Tôi có già đến thế sao?” Người nào đó bị đả kích nặng, rốt cục phục hồi tinh thần lại, thấp giọng thào, nhưng có tố chất tâm lý tốt, lập tức khôi phục khuôn mặt tươi cười ánh mặt trời, dẫn tới ánh mắt của các thiếu nữ hoa quý mộng ảo mê luyến.

      Nhưng vẫn là có thu hoạch, bé nghe ở kia cư nhiên trở lại, vậy ngày mai đến chỗ cửa hàng đó , năng lực của ấy rất ngạc nhiên.

      “Machi, chuyện gì?” tiếng chuông di động đánh gãy suy nghĩ.

      “Bang chủ bảo tháng 7 ngày 15,chúng ta tập hợp ở núi tuyết Nebaman.” đầu điện thoại bên kia truyền đến giọng lãnh đạm.

      “Sao? đúng dịp, tôi biết rồi, đúng giờ đến.” Shalnark có chút buồn bực, lần trước bé kia được người khác cứu , lần này có cơ hội gặp lại phải tập hợp, rất khéo, xem ra chỉ có thể để lần sau.

      “Vậy tắt máy đây.”

      “A, chờ chút, ừm……” Shalnark dừng chút, “Nhìn tôi rất giống ông chú sao?”

      “Đô……” Điện thoại rất ràng bị tắt.

      “Tắt điện thoại.” Shalnark bất đắc dĩ nhìn nhìn di động, vấn đề này rất nhàm chán sao? rất đứng đắn hỏi mà, Machi đúng là lãnh đạm, thôi vậy, lần sau hỏi bang chủ cũng được. [ tác giả: Bang chủ đại nhân nhất định là mỉm cười nhìn cậu sau đó câu: “Shalnark, sao cậu lại hỏi như vậy?”]

      Xoay người, rời khỏi.

      Bên kia, tôi cùng All-chan chạy tới nhà của tôi.

      “Ha ha, nghĩ tới cậu cư nhiên dám gọi cái Shalnark bụng đen kia là chú, rất là bội phục cậu đấy!” All-chan vẫn ngừng được cười.

      Cách ấy hình dung Shalnark có chút quen tai, giống như mấy chương văn xuyên qua Hunter trước kia đọc vậy, lại liên tưởng lúc trước quá sơ suất, tuy rằng biết nơi này có ai là đồng hương , nhưng có vẻ thế giới bên kia vẫn hay thường dùng các chiêu kinh điển. Tôi còn tưởng trẻ con nơi này tuy rằng tuổi rất nhưng thành thục rất sớm, nhưng có vẻ như khi tôi gặp gỡ All-chan, ấy mới hơn năm tuổi, bởi vì cao khoảng bằng tôi nên vẫn nghĩ cũng lớn bằng tôi, đột nhiên giờ mới nhớ tới chuyện mà trước kia bị tôi vô tình xem .

      “All-chan, năm nay cậu mấy tuổi?” Xác định chút.

      “Tám tuổi.” All-chan kỳ quái nhìn thoáng qua người trước mặt, lần đầu tiên gặp mặt phải cho ấy rồi sao? Sao lại bây giờ lại hỏi.

      “Tớ nhớ tên đầy đủ của cậu…… lẽ cậu là lão Tứ Alluka người mà biết là nam hay nữ, biết diện mạo thế nào, chưa bao giờ ra khỏi nhà của gia tộc Zaoldyeck trong truyền thuyết ?” Lần đầu gặp mặt ấy tên, tôi cũng để ý, nhưng mà cảm thấy quen tai, tại xem ra người này giống tôi.

      “Cậu…… A! thể nào?!” Alluka đột nhiên trừng lớn hai mắt, người như vậy cũng chỉ có người bên kia đến, nhưng sao lại có chuyện như vậy? Vốn nghĩ đến chỉ có mình , lúc trước, khi quen biết Chitose, ấy chỉ thân thể của ấy vẫn giữ bộ dáng sáu tuổi, chuyện cũng giống đều siêu việt thành thục hơn tuổi, hại nghĩ là tuổi ấy là bó to.

      “Tớ là di dân hợp pháp,” Tôi cười tuyên bố thân phận, “Tám năm trước bị người ta ném tới nơi này.”

      “Ha ha, cách thú vị, hợp pháp hay hợp pháp tớ biết, dù sao tớ bị tai nạn xe cộ rồi bỗng dưng bị người ta sinh ra, lại là tại cái nhà sát thủ nổi danh nhất kia.” Alluka hưng trí bừng bừng kéo ghế dựa ngồi xuống, “Này, gọi đồ uống thượng hạng nhà cậu , chúng ta tán gẫu chút.”

      Đề nghị tệ! Tôi vỗ hai tay, Nguyệt Quế liền bưng lên trà tôi muốn rồi cùng Alluka trò chuyện, liên tiếp mấy giờ, hai người rũ hết tâm , kể lại chuyện của mỗi người từ đầu đến cuối.

      Cuối cùng mới biết ràng chuyện Alluka, ra Alluka là em sinh đôi của Killua [ tác giả: Căn cứ kịch tình cần đặt ra như vậy], khi sinh ra lại giống gia tộc Zaoldyeck luôn là tóc đen thuận thẳng hoặc tóc hồng nhạt hơi cuốn, mà là mái tóc lửa đỏ quăn, sinh ra bao lâu bị chị của Zeno mà trước kia nghe cũng chưa nghe qua, chỉ nghe là theo bối phận của Zeno, đến mang ra ngoài nuôi nấng, như vậy con của nhà Zaoldyeck có trách nhiệm giết người, mà là phụ trách công tác tình báo, nhưng lại là cái loại tình báo cực kỳ bí đẳng cấp cao nhất, phụ trách loại công tác này cho các thành viên trong gia tộc, mà con của nhà Zaoldyeck lại luôn rất ít, bình thường cách mấy đời mới ra được đứa, cho nên Alluka mới vừa sinh ra bị vị trưởng bối tuổi rất lớn này mang ra ngoài kiến thức thế giới này, để bắt đầu huấn luyện người nối nghiệp, dù sao trưởng bối tuổi lớn, cũng sống được bao lâu nữa, hơn nữa vị trưởng bối này lại nhìn trúng tư chất của Alluka, quả nhiên, Alluka, người có trí nhớ kiếp trước, cuối cùng lấy danh nghĩa là người ít tuổi nhất trong lịch sử gia tộc Zaoldyeck làm người nối nghiệp tình báo, với trụ cột vốn có, thành lập mạng lưới tình báo của riêng mình, nghe còn có hiệp nghị về phương diện nào đó với hiệp hội Hunter. Nhiệm vụ của ấy chỉ phụ trách thu thập tình báo cơ mật và truyền lại, hoàn toàn tự do, ngoài với gia quy, quả nhiên là ‘Thần long’ trong truyền thuyết.

      Xem ra cũng phải người phàm

      “Aiz, sao cậu lại gặp phải Shalnark?”

      Lúc này hai chúng tôi lười nhác nằm ở ghế nằm, uống đồ uống ăn điểm tâm thảo luận từng chuyện , cũng có chuyện màn đường cái vừa rồi kia.

      “Này, thực ra, tớ chọc phải người của bang Ryodan.” Alluka rụt bả vai, tình hình lúc trước còn rất ràng trong đầu, tuy rằng rất may mắn đào thoát, nhưng từng tiếp cận với tử vong gần như vậy, tại nghĩ đến vẫn thấy sợ hãi.

      “Sao, cậu và bọn họ có xung đột lợi hại gì sao? Nhưng lại, bây giờ cậu còn sống là rất lợi hại.” Cảm khái, nếu tôi gặp phải biết ra sao đây. [ tác giả: Vừa rồi gặp, còn gọi người ta là chú đấy.]

      “Nhưng mà tộc Kuruta sao? Rất đúng dịp, tớ có chạy đến nơi đó, còn ở lại thời gian ngắn, vốn muốn phá hỏng lịch sử nơi này, nhưng được người ta nhiệt tình chiêu đãi như vậy, tâm đành lòng nên mới nghĩ biện pháp giúp người ta tránh họa.” Hại bây giờ bị bang Ryodan rất chú ý.

      bị diệt tộc sao?” Tôi kinh ngạc, nhớ ngày đó khi xem truyện, luôn hy vọng hai nhà này có cừu oán, nhìn Kura-chan vì báo thù mà biến thành như vậy, rất đáng thương, hơn nữa tôi cũng hy vọng Lualua vì cậu ấy mà xung đột với bang Ryodan.

      “Ừ…… nửa, cậu xem. bọn họ ở thâm sơn rừng già, rất dễ dàng bị tra ra, cho nên tớ khuyên bọn họ phân tán ra ngoài ở, như vậy cho dù người ta đến cũng bị toàn diệt.”

      “Cậu đạo lý này cho bọn họ?” có khả năng chứ? Bọn họ hiểu ? Hơn nữa khi đó Alluka còn rất , cho dù ấy , người ta cũng thể nghe vào.

      “Nhưng có khả năng, nhưng tớ rất thông minh đấy nhé!” Alluka đắc ý ngồi xuống,“Tớ ở trong tộc mỗi năm lần tỷ thí thắng được mấy người, sau khi thắng còn thấp giọng thào câu.”

      “Cái gì?”

      ra ngoài chuyến, quả nhiên thực lực tăng cường.”

      “Ồ? Bọn họ ngộ ra cái gì?” Chỉ những lời này hẳn là có ảnh hưởng lớn như vậy ?

      “Ha ha, tộc trưởng bị kích thích, tớ chỉ là đứa trẻ thôi mà thoải mái đả bại những người trẻ tuổi có tiềm lực nhất trong tộc bọn họ.” Ngẫm lại, tộc trưởng kia cũng rất đáng , đáng tiếc bị bang Ryodan giết, Alluka vẫn có chút thương cảm.

      “Chuyện này, đến nơi này phải quen với việc nhìn thấy tử vong.” Tôi vỗ vai của ấy an ủi , “Sau đó sao?”

      “Sau đó, bộ phận người được phái ra du lịch, những người còn lại vẫn ở chỗ cư kia, cha mẹ của Kura bởi vì tuổi của Kura-chan chưa đủ cho nên cũng ở lại trong tộc.” cũng chỉ có thể làm được đến thế, cũng quá nhiệt tình khuyên bảo người ta, như thế bị hoài nghi, tóm lại là rất buồn bực.

      “Như vậy ngoài những người du lịch bên ngoài, tất cả đều bị giết?” Vậy Kura-chan vẫn báo thù, cừu giết cha giết mẹ là thề đội trời chung.

      “Cũng phải, còn có biện pháp khác mà.” Alluka xong nhìn tôi.

      Để cho tôi đoán? Ha ha, như vậy chỉ có……

      “Cướp.” Nhưng mà như vậy người có thể cứu rất ít.

      “Quả nhiên là bạn tốt của tớ, mưu mà hợp.” Alluka uống ngụm nước rồi tiếp, “Tớ chỉ biết là chuyện xảy ra khi Kura-chan mười hai tuổi, thời gian cụ thể lại ràng lắm, vô luận ra sao cũng thử thời vận, cho nên tớ quyết định tại năm kia vào trong đó, gặp ai là cứu, sau đó khi tớ vào đến nơi, lại rất trùng hợp gặp bang Ryodan, vì thế hiểm hiểm ở dưới tay Shalnark cứu mẹ của Kura trọng thương cùng với Kura-chan té xỉu ở bên rồi lập tức chạy trốn.”

      “Cha của Kura đâu?” chết sao?

      chết, tớ kịp cứu.”

      “À, vậy tại Kura-chan muốn báo thù sao?” Bố bị giết, hẳn là rất phẫn nộ .

      ràng lắm, tớ đưa bọn họ đến đảo Cá Voi, vì phải luôn chăm sóc mẹ của Kura, cho nên tìm được thời gian chuyện với Kura-chan, tóm lại về sau là chuyện của cậu ấy.” Alluka thở dài, đưa đến nơi đó có thể quen biết ánh mặt trời là Gon, có lẽ cũng có chút giúp đỡ .

      Nhưng lại khúc chiết như vậy? Nhưng cuối cùng cũng có người thân sống sót, cừu hận của Kura-chan hẳn là quá sâu.

      “Sau đó cậu bị họ chú ý.” ngữ khí của tôi đồng tình, ở trong tay bang Ryodan cướp người, nhưng lại thành công cướp, chắc chắn bị chú ý cực kỳ ‘Nhiệt tình’.

      “Hừ, năm mươi bước cười trăm bước, phải là cậu cũng bị chú ý đấy sao?” Alluka lườm tôi cái.

      “Ha ha, nữa, sao cậu có thể trốn khỏi bang Ryodan nơi đó?” Cực kỳ tò mò, nếu là mình hẳn là có thể, nhưng mang theo hai người nếu có phương pháp đặc thù nhất định trốn thoát.

      “Còn nhớ cái trứng màu sắc rực rỡ kia ?”

      “À, trong bảy đại sắc đẹp, khi lần đầu tiên gặp cậu, hình như cậu có quả, thế nào, nó nở ra là niệm thú sao?”

      “Nhạ!” Alluka vươn tay, trong lòng bàn tay có con Hạt Tử nằm, lông rất giống màu tóc Alluka, hề nhúc nhích, hình như…… ngủ?

      “Hạt Tử?” Sao lại nở ra cái này, biết có ích lợi gì.

      “Là Nhược Nhược nhà tớ, tớ chạy trốn thành công là dựa vào nó, năng lực của nó là dời gian.” Alluka đắc ý vỗ vỗ Hạt Tử Nhược Nhược ngủ.

      “Chả trách, đúng là năng lực tốt.” Tôi vươn ngón tay sờ sờ đầu Hạt Tử, rất , rất sợ lỡ tay sờ mạnh quá làm nó chết, “Aiz, nghe loài niệm thú nở ra theo như chủ nhân muốn, ra cậu thích Hạt Tử!” Sở thích rất là kỳ quái, như vậy rất khó nuôi.

      đến đây, hình như Nhược Nhược rất thích cậu.” Alluka đến đây, giọng tràn đầy oán giận, đúng là vì nguyên nhân này mà liền gọi là ‘Nhược Nhược’, Hạt Tử ngốc mắt kém đến mức yếu nhược.

      “Hm?” , tôi chưa gặp vật này bao giờ mà.

      Alluka lời nào, chỉ thả Hạt Tử đến lòng bàn tay của tôi, sau đó ánh sáng trắng lên, trong lòng bàn tay tôi xuất con mèo trắng, nhìn tôi kêu ‘Meo meo’ tiếng, dùng cái đầu đầy lông mềm mại cọ cọ lòng bàn tay của tôi.

      Hạt Tử đâu?!

      “Tớ nhớ lúc ấy cậu cũng ôm cái trứng màu sắc rực rỡ kia nhìn hồi, khi đó cậu nghĩ cái gì?”

      nhớ .” Tôi nhìn con mèo trong tay, đột nhiên hiểu được, “Động vật tớ thích là mèo, hình như khi đó nghĩ có thể là hy vọng nó là mèo .”

      “Sau đó Nhược Nhược nhà tớ lại có hai hình dáng.” thích Hạt Tử cơ.

      “Vậy tốt rồi.” Tôi sờ sờ con mèo trắng lúc này ngủ say ở trong lòng tôi, vẫn là mèo tốt nhất, bề ngoài đáng lại ấm áp, mùa đông lại là ấm lô di động.

      “A! Cậu Shalnark có hỏi tớ, thực ra tớ biết là mình từng gặp , cũng đâu có làm chuyện gì khiến cảm thấy hứng thú, ừm…… Có lẽ……” Chẳng lẽ là lần câu hồn đó, tôi hoài nghi lần đó là bang Ryodan làm? Lúc ấy Ill-chan cũng ở đó nhưng tôi cũng nhận ra, vậy cũng có khả năng có mặt người khác.

      “Sao thế?”

      “Nhưng mà đoán ……” Tôi suy nghĩ trong lòng cho ấy.

      “Có thể nha, xem ra kinh nghiệm giang hồ của cậu đủ phong phú.”

      “Ừ,” Tôi gật đầu, tràn đầy đồng cảm, “Vậy chúng ta rời nhà trốn tích lũy giang hồ kinh nghiệm .”

      “Tớ vừa mới trở về.” Alluka phản đối.

      “Coi như du lịch, tớ biết có cái trấn có suối nước nóng nhe, chúng ta đến đó tắm suối nước nóng .” Tôi đề nghị, con đều muốn xinh đẹp, cho nên đến đó ở năm rưỡi nuôi da thịt, thuận tiện tránh ‘Vận rủi’ gần đây.

      “Suối nước nóng sao?!” Mỗ All hai mắt sáng lên, “Được, .” chỗ đó ở năm rưỡi nuôi da trắng .

      “Đúng rồi ChiChi, cái trấn kia ở nơi nào?”

      “Chân núi tuyết Nebaman.”

      “Vậy , ngày mai xuất phát, bây giờ thu dọn hành lý .”

      “Được.”

      Bọn tôi vào phòng thu dọn hành lý, vạn vạn nghĩ tới cái chờ đợi bọn tôi lại là lần vận mệnh gặp nhau.

    5. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 14: Bang Ryodan (1)
      [​IMG]

      Edit+Beta: tojikachan
      Nguồn: mongthuycungs2.wordpress.com
      (Beta ngày: 2/4/2014)


      Trấn Meirra, trấn ở dưới chân núi tuyết Nebaman, là nơi có suối nước nóng, bởi vì ở nơi hẻo lánh, nên trấn nổi tiếng lắm, lúc trước người phát trấn này cũng là Hunter, bởi vậy người tới nơi này hơn phân nửa đều có năng lực, tỷ như Hunter.

      vào trấn này được tuần, tôi và Alluka sống vô cùng lười nhác, ngày nào tắm rửa suối nước nóng, nhấm nháp mỹ thực, chơi núi tuyết, mấy ngày trước đây, khi Alluka thám hiểm núi tuyết, phát đường đến suối nước nóng lớn, chúng tôi thừa dịp khi đêm dài yên tĩnh vài lần, cảm giác tắm suối nước nóng là tốt, kết quả tôi lại bị cảm, được, hay ho.

      Nhưng gần đây Alluka hay chạy đến ngọn núi, hình như là phát cái gì dó, thần thần bí bí với tôi, núi tuyết này có lẽ có cái gì thần bí tồn tại, hừ! ấy với tôi tôi tự mình tra, vì thế tôi vẫn đứng thư viện duy nhất ở trấn, sách nơi này nhiều lắm nhưng mà rất trân quý, có vài quyển xem như bản đơn lẻ, tôi vẫn thích tìm kiếm đáp án trong sách về vật thần bí, cho nên chuyện mà Alluka cảm thấy hứng thú cũng có thể tìm ở trong này được.

      “Khụ! Khụ!” Tôi cúi đầu khụ khụ, cảm mạo kỳ cuối, ngoài ho khan có bệnh trạng gì nữa, nhưng vẫn thoải mái, tôi cẩn thận bắt tay vào lật sách, thào theo bản năng, “ nghĩ tới có truyền thuyết như vậy, có lẽ truyền thuyết vương quốc Hacklueis biến mất tồn tại cũng chừng.”

      Mấy ngày nay Alluka hứng thú với chuyện này sao?

      “Ồ? nghĩ tới tiểu thư cũng biết vương quốc Hacklueis.” giọng trầm thấp tao nhã ở bên cạnh tôi vang lên.

      “Cũng chỉ là nghe người ta , vốn nghĩ đến chỉ là tin vịt ” Tôi đưa tay thả sách sang bên, hoàn toàn chú ý tới bên cạnh có người, vẫn tự lầm bầm, “Đọc truyền thuyết nơi này mới nhớ tới, hẳn là cùng nơi.”

      Tôi đứng lên, nâng sách lên để lật, đến giá sách, aiz, khoan khoan, vừa rồi người cùng tôi chuyện là ai, quay đầu lại……

      Tạo hình băng vải buộc đầu kinh điển, thân áo đen quần đen, giờ phút này hoàn mỹ tao nhã cười với tôi, đúng là Kuroro?!

      “A!” Hoàn toàn ngốc.

      Sau khi biết được bị Shalnark ‘chú ý’, tôi nghĩ rất nhiều phản ứng khi gặp bang Ryodan, nhưng mà chuyện tới trước mắt, kiểu cũng chưa dùng tới, tôi vẫn là theo bản năng hoàn toàn ngốc.

      “Vị tiểu thư này quen biết tôi sao?” Kuroro vẫn bình thản, mặt đầy tươi cười, nhưng mà mơ hồ, tôi có thể cảm giác được từ người truyền đến áp lực , tôi nghĩ nếu tôi mà cái gì làm cho rằng tồn tại của tôi uy hiếp đến bang Ryodan, tôi nhất định bị đuổi giết, cho nên tại nên làm cái gì bây giờ?

      Lấy bất biến ứng vạn biến, quan hệ với bang Ryodan cần bảo trì cân bằng, nhớ là tôi có nghĩ như vậy quá, hơn nữa thể làm cho bọn họ cảm thấy có hứng thú với bang Ryodan, cũng thể làm cho bọn họ cảm thấy hứng thú với , cần phải làm được như vậy là khó khăn.

      Tôi rất vô tội lắc đầu, xoay người, tiếp tục ôm sách của tôi đến giá sách, chút phòng bị với , tôi dám đánh đổ tại nhất định xuất thủ với tôi, vô luận ra sao vẫn lấy thái độ bình thường với tôi.

      “Tuy rằng biết , nhưng……” Tôi dừng chút, thả lại quyển sách cuối cùng, “Trước kia tôi có gặp qua người có hơi thở giống .”

      “Hơi thở sao?” Đôi mắt thâm thúy tối tăm có chút cảm xúc, thào lập lại lời của tôi, cũng theo tôi ra thư viện, đường cái.

      “Ừ.” Tôi thản nhiên đáp lại, cũng giải thích, thực tế, muốn tôi giải thích tôi cũng ra được cái gì, bởi vì đó là lý do tôi nhất thời nghĩ ra, aiz, mặc kệ mặc kệ, hôm nay trước khi Alluka lên núi còn dặn tôi mua chút đặc sản hoa quả nơi này trở về, nghĩ vậy, tôi hơi nghiêng người, nhìn Kuroro vẫn theo bên người tôi.

      “Tôi muốn mua hoa quả, cùng nhau sao?” Nhìn cũng có ý rời , nếu bị chú ý, vậy cần phải né tránh.

      “Còn chưa biết tên tiểu thư đâu?” Kuroro có chút hứng thú theo, này ngoài lúc vừa nãy có chút thất thố khi nhìn thấy ra, tại là hoàn toàn bình thản đối mặt , còn mời cùng, hơn nữa cách năng cùng với bên ngoài tương xứng, nhìn bề ngoài của , hẳn là mà Shalnark đề cập đến , hình như cũng biết .

      “Chitose, còn ?” Tôi cẩn thận chọn hoa quả, rất tự nhiên hỏi lại, tuy rằng biết là ai, nhưng là câu này vẫn nên hỏi.

      “Kuroro Lucifer.” Kuroro vẫn nhu hòa cười, cực có kiên nhẫn chờ này cẩn thận chọn hoa quả xong, sau đó cùng tản bộ ở ngã tư đường phong cách cổ xưa.

      “Kuroro Lucifer?” Tôi dừng lại cước bộ, hơi kinh ngạc nghiêng người nhìn về phía , “Nghe người ta tới , rằng là người rất lợi hại, nghĩ tới tôi lại gặp được.” Tự hỏi chút, vẫn là quyết định trả lời như vậy, nghĩ rằng lấy bản lĩnh của Shalnark khó tra được quá khứ của tôi, như vậy tôi cùng Ging cùng chỗ sao lại biết bang Ryodan đâu, tuy rằng thực tế là tôi chủ động nhắc tới, Ging mới chuyện với tôi ít chút về bang này.

      “Ồ? như vậy, tiểu thư Chitose biết tôi là ai?” Kuroro cũng dừng lại, mặt như trước là mỉm cười tao nhã, người đàn ông lãnh huyết như vậy sao có thể có biểu tình mỉm cười đâu? Coi như là loại ‘Mặt than’ khác .

      “Bảo tôi Chitose là tốt rồi,” Tôi cười với , bị gọi tiểu thư, tôi quen chút nào, “Kuroro là bang chủ bang Ryodan , lúc trước Ging có với tôi.”

      “Như vậy có ý kiến gì về điều này ?” Vừa rồi Ging được nhắc tới hẳn là Hunter trong truyền thuyết kia , chả trách khi Shalnark tra về này nhưng lại chỉ có đôi câu vài lời, ra là cùng người như vậy cùng chỗ.

      câu hỏi khó trả lời, câu trả lời này cũng dễ bừa, biết đâu chỉ giây sau là tôi bị người giết, aiz, tôi đối với mấy người rất có hứng thú, lòng đầy bất đắc dĩ.

      “À……” Tôi gãi gãi cằm, trầm tư…… Có, tôi quay đầu cười, thốt ra, đáp án này hẳn là vừa lòng .

      “Tùy tâm sở dục, làm xằng làm bậy.”

      Ồ? Tùy tâm sở dục, làm xằng làm bậy sao? Đúng là cái nhìn như vậy rất thích hợp bọn họ, này rất thú vị, hôm nay thu hoạch , Kuroro nhìn sắc trời, Shalnark bọn họ vào ngọn núi tìm tòi, tại hẳn cũng trở lại, xem có kết quả gì thôi.

      Oanh!

      tiếng nổ, ngay cả mặt đất cũng hơi hơi rung động, động đất sao? Tôi nhìn phía rừng núi, núi tuyết cách đó xa, sương khói lan tràn, đỉnh núi tuyết chạy chồm xuống, khí thế mãnh liệt, Alluka làm cái gì? lẽ ấy gây ra chuyện này sao.

      “A, đúng là tuyết lở đâu, lâu chưa từng có.” Người qua đường giáp cảm khái.

      “Đúng vậy, sau tuyết lở liền chặn đường lên núi, phỏng chừng có thời gian thể săn.” Người qua đường ất phụ họa.

      ……

      “A? Nhưng lại chặn đường núi.” Tôi lại nhìn ra ngọn núi xa, nếu là Alluka hẳn là có thể ra, nhưng vẫn là có chút lo lắng.

      “Chitose có bạn ở đó sao? Trông rất lo lắng.” Kuroro hỏi, là trùng hợp, phải là bé kia năm đó , cũng là người rất thú vị đâu, hôm nay bọn họ cũng có người vào ngọn núi đó, có thể gặp phải.

      “A,” Tôi gật đầu, nhưng……“Hình như ấy trở lại.”

      Tôi nhìn điểm đen xa xa càng ngày càng gần, sao lại tốc độ nhanh như vậy, chẳng lẽ…… Tôi nhìn Kuroro, ở đây, như vậy chân con nhện của cũng có mấy cái ở đây, chừng đụng phải, đúng là oan gia.

      “ChiChi!” Quả nhiên giọng của Alluka truyền đến, “Thay tớ chút, tớ được.”

      Cái gì? Kinh ngạc hết sức, người bị đẩy ra ngoài.

      Quả nhiên, bạn bè vẫn là phải bán đứng chút.

      Như vậy liền thay chút .

      Tốc độ của người đằng sau đúng là nhanh, hẳn là Alluka dùng thứ gì cản trở chút , bằng kém nhiều như vậy, tôi thoải mái tránh thoát công kích của người tới, nghĩ người này đúng là, liền như vậy chuyển biến đối tượng công kích, nhưng tên tóc xanh đậm có nửa mặt bị áo che này, phải là Feitan đấy sao?

      “Ai nha!” Hiểm hiểm tránh thoát cước vì thất thần mà thiếu chút nữa tránh được, là chán ghét, đối đãi con sao lại có thể sử dụng chân đạp, có chút tức giận, lấy ra cây sáo chủ động ngăn công kích, chuẩn bị tìm khe hở đánh chút, giải thích chút, tôi thổi sáo, nhưng có cây sáo này cũng dễ dàng, thể để đó dùng, nhìn nó rắn chắc như vậy, gõ đánh cũng sai.[ Tại địa phủ, người nào đó đấm ngực dậm chân: Đó là thánh vật mà tôi phải vất vả lấy về!!!!!]

      đường hai người tiếp tục triền đấu, vốn người đường còn, chỉ còn lại có Kuroro vẫn ở cùng tôi, cùng với Feitan mà Alluka dẫn tới đánh nhau với tôi, còn cả Shalnark, Machi, Pakunoda vẫn bàng quang.

      “A, nghĩ tới lại là cái kia, xem ra ta rất thích ứng với tốc độ của Feitan.” Shalnark nhàn nhã nhìn cuộc chiến, nhân tiện cũng nhìn thoáng qua Alluka vừa gặp gỡ trong núi, cũng may lập tức gặp được hai người mà vẫn luôn tìm, ai bảo tư liệu về hai người đó thiếu đến đáng thương chứ, hại hiểu được đầy đủ mà vẫn cực kỳ chú ý.

      “Có lẽ phải.” Kuroro hạ lời bình, nhìn ấy còn thành thạo, tựa hồ phối hợp tốc độ của đối phương.

      “Ừ, ChiChi vẫn bị động như vậy.” lời của Alluka chứng minh ý nghĩ của Kuroro.

      Tôi đánh nhau, mấy người còn ở bên cạnh hạ lời bình, aiz, đánh nữa.

      “Aiz, đánh nữa.” Nhìn ra tôi còn có thể nhanh hơn so với Feitan, tôi lắc mình cái về tới bên người Alluka, bên kia Feitan bị Kuroro ngăn cản ngừng lại.

      “Bạn bè chỉ dùng để bán, hm?” Tôi cực kỳ bình tĩnh nhu hòa hỏi, thích phát giận có nghĩa là tôi mang thù, về sau tìm cơ hội trả đũa.

      “Ha ha, tớ bị đuổi theo hai giờ, mệt chết, thể nhịn được nữa mới ném viên bom qua, kết quả người ta đuổi theo càng hung hơn.” Alluka vô tội , cũng muốn thế mà, ai biết hôm nay khi ngọn núi chuyển động lại gặp phải con ‘sói’ kia, còn đám đều là có bộ dáng ‘rốt cục bắt được ’ nữa.

      “Chả trách.” Hiểu, tránh được bom, lại bị tuyết lở này cản, vận khí phải là kém bình thường đâu.

      Tôi nhìn quanh bốn phía, ngẫm lại cũng tất yếu khổ cùng bọn họ, vậy ……

      “Nếu chuyện gì, vậy tạm biệt.” Tôi hạ thấp người chuẩn bị rời .

      “Hai vị tiểu thư phải sao? Như vậy tôi đưa hai người .” Shalnark nhiệt tình dào dạt mỉm cười, cho cự tuyệt đứng ở bên cạnh chúng tôi.

      “Vậy phiền toái rồi.”

      Tôi cùng Alluka trăm miệng lời, trong lòng mặc niệm: mặt da trâu.

      người khác là năm đó từ trong tay Shalnark cướp người ?” Kuroro thào, biết năng lực dùng khi đó có phải hay .

      “Bang chủ?” Pakunoda hỏi chỉ thị.

      “Chờ Shalnark trở về rồi sau.”

      ra lần đó Chitose phải bắt quỷ.” Shalnark mỉm cười ăn cơm bàn.

      là gặp quỷ, quả nhiên là người cấp bậc da trâu, vốn chỉ là đưa chúng tôi trở về, kết quả tại lại biến thành ăn bữa tối, lại là tên phải cẩn thận.

      “Nhưng bình thường sao Chitose lại biết nơi đó có quỷ?” Tò mò hỏi, ý hỏi ngầm là sao lại vừa vặn biết bang Ryodan chúng tôi đêm đó giết người.

      “Chuyện này sao, rất đơn giản,” Tôi muốn là do chiêm tinh, nhưng hẳn là hiểu, đành phải thế này,“Là bói toán.”

      “Bói toán sao?” Hẳn là phải năng lực ?

      “Shalnark cũng muốn học sao? Đây là gia truyền nhà ChiChi, người ngoài thể học được đâu.” Alluka vẫn chuyên tâm ăn cơm rốt cục giúp tôi giải vây, cho thứ này cũng phải là năng lực, thuận tiện bắt đầu chuyển đề tài.

      “Đúng rồi, mấy người tới nơi này làm gì?” bộ khẩu khí rất quen thuộc, người biết còn tưởng rằng chúng tôi là bạn bè tốt lắm nhàn thoại việc nhà đâu.

      “Tìm vài thứ, mấy người?” tỉ mỉ.

      “Du lịch thôi, suối nước nóng nơi này đối làn da tốt lắm.” Tôi tuyệt đối là ,“Nhưng, All-chan gần đây tựa hồ mê cái gì phải.”

      “Ừ, tớ phát ra loại hoa mà tớ vẫn luôn tìm, trông chừng lâu, phỏng chừng đêm nay nở hoa.” Nhắc tới đây, vẻ mặt Alluka hưng phấn, loại hoa này nhưng là rất trân quý đâu.

      “Thiên Sơn tuyết liên?” ấy vừa như vậy, trước tiên tôi nghĩ đến đó là thứ này, núi tuyết ngoài nó còn có thể có hoa gì nở được?

      “Khụ!” ngã “Nơi này sao lại có thể có? Đâu phải tiểu thuyết võ hiệp chứ, là Thấp Diệp Đàm.”[ tác giả: Tên hoa là do bừa.]

      “À, chả trách nửa đêm lại nở hoa.” Tôi đối thực vật nơi này hoàn toàn có nghiên cứu, nhưng hoa này dính cái chữ ‘đàm’.

      “Sao? Thấp Diệp Đàm sao? Rất khó tìm.” vẻ mặt Shalnark giật mình.

      “Shalnark cũng tìm thứ này sao?” Alluka hí mắt, nếu là đúng, ngại lại cướp từ trong tay bọn họ lần nữa.

      phải.” Shalnark mỉm cười, tên Alluka là người nhà Zaoldyeck , là thú vị, tại nghĩ cái gì đều viết mặt.

      “A! Tôi biết, là di chỉ của vương quốc Hacklueis .” Sợ nghĩ rằng tôi rất chú ý bọn họ, tôi lại bổ thượng câu, “Hôm nay ở thư viện đụng tới Kuroro, cũng có nhắc tới.”

      “Chitose tìm hiểu về chuyện này?”

      “Ừ, xem như vô tình phát , ở thư viện lật xem tàng thư lại kết hợp với ít trước kia nghe qua, ngẫm lại đại khái là ở nơi này, cụ thể cũng ràng.” Làm sáng tỏ lập trường, tôi có hứng thú với nó.

      “Vương quốc Hacklueis?” Alluka nhìn qua,“Rất nổi tiếng?” mặc kệ mấy cái mộ, đối lịch sử nơi này cũng nghiên cứu gì.

      “Ừ, coi như là vương quốc phù dung sớm nở tối tàn , từ khi kiến quốc đến đột nhiên biến mất chỉ có ngắn ngủn trăm năm, lại có được huy hoàng mà người khác phải mất mấy trăm năm mới có thể sáng tạo, nhưng thần bí tiêu thất, hơn nữa chính sử hoàn toàn ghi lại, chỉ ở dã sử có đôi câu vài lời, người tin cho rằng đó chỉ là cái truyền thuyết, trắng ra chỉ là cái tin vịt.” Tôi tinh tế giải thích.

      “Chitose biết nhiều , biết có hứng thú cùng chúng tôi ?” Shalnark mời.

      Lắc đầu, tôi cùng Alluka nhất trí quyết đoán lắc đầu.

      “Tôi có hứng thú với đất.”

      “Tôi có hứng thú với oán linh trong đất.”

      Shalnark cười có chút cứng ngắc, khóe miệng hơi hơi run rẩy chút, rất muốn cho hai người trước mặt, đó là di chỉ, phải đất…… Ách, lăng mộ, nhưng mà hai người họ lại quay lại với chủ đề Thấp Diệp Đàm.

      “Cái kia có ích lợi gì?”

      “Đóa hoa Thấp Diệp Đàm có năng lực phản phệ niệm, cho nên tớ muốn thử làm thuốc.” Alluka hề bận tâm ra, nếu Shalnark biết được Thấp Diệp Đàm, đương nhiên có khả năng biết tác dụng của nó, ra cũng sao.

      “Vậy sao, vậy cậu tốt nhất làm thành trạng thái nước vô sắc vô vị.” Tôi đề nghị.

      “Ừ, như vậy dễ kê đơn.” Alluka đồng ý, cảnh giới độc dược cao trong võ hiệp đều là như vậy.

      “Như vậy đêm nay cùng nhau chờ hoa nở ?”

      “…… Được.” Ngẫm lại tôi liền gật đầu.

      “Như vậy, cám ơn chiêu đãi, tạm biệt.” Hai người lễ phép đứng dậy cảm tạ khoản tiền đãi của đối phương, rồi ra nhà ăn.

      “Ừ, có chút thu hoạch, nhưng là……” Shalnark nhìn ba phần cơm thượng hạng cùng với bốn cái chén bàn,“Tựa hồ đáng giá.”

      Thanh toán hóa đơn, Shalnark thoải mái về khách sạn.

      Như vậy, đêm nay cùng hai người kia cùng nhau hành động , quan sát gần, hẳn là bang chủ đồng ý mới đúng.

      Nửa đêm, cửa gian phòng mở ra, ngủ mơ mơ màng màng xuất ở cửa, nhìn đến tình cảnh ngoài cửa, ngẩn ngơ, sau đó……

      “Dậy sớm.” Cửa bị ‘Oành’ tiếng đóng lại.

      Người ngoài cửa ngẩn ra, lập tức tươi cười lại lên mặt, tựa hồ tin tưởng cửa lại mở vậy, quả nhiên, cửa lại mở, lần này người ra là tóc hồng kia, trong tay túm khác còn chưa tỉnh .

      “Sao lại ở đây?” Alluka cười sáng lạn, nếu phải hoa nở ngay lập tức lờ rồi, tốt nhất lập tức đá bay , cũng rất muốn giống như Chitose câu ‘Chào buổi sáng’ rồi để mặc ngoài cửa.

      “Nghe hai người đêm nay Thấp Diệp Đàm nở hoa, chúng tôi cũng muốn nhìn.” Shalnark tươi cười vô tội.

      Chúng tôi? Nghe thấy , tôi và Alluka nhìn bốn phía, chỉ có mình thôi mà.

      “Những người khác lên núi trước rồi,” Shalnark tốt bụng cho hai người,“Nhưng nếu mau chút lỡ mất thời gian nở hoa đấy.”

      “Á!” Alluka nhìn đồng hồ cổ tay, sắp chết rồi, trong 15 phút mà đuổi tới nơi bị bỏ lỡ, tốc độ bình thường còn được, nhưng mà hôm nay bị làm lở tuyết, đường lên núi bị chặn, có chút khó khăn.

      bị lỡ sao?” Tôi nhìn Alluka, nhìn nhìn lại Shalnark bên cười vui vẻ, vui sướng khi người gặp họa phải.

      “Ừ, có thể bị.”

      “Hiểu được, vậy chắc chắn là Shalnark có biện pháp tự mình đúng ?” Tôi xoay người nhìn về phía Shalnark, vui sướng khi người gặp họa tôi đây mang cùng.

      “Nhưng mà tôi rất muốn biết hai người lên núi như thế nào.” Xem ra hai người có biện pháp đuổi kịp giờ, vậy sao có thể bỏ qua chứ.

      “Ha ha,” Tôi cười khẽ, nhìn có thể, nhưng phương pháp tôi tính dùng phỏng chừng Shalnark làm được.

      “À, cậu muốn dùng cái kia?” Alluka hưng phấn thấu lại đây, “Bay hay là chạy?”

      “Bay.”

      Shalnark hiểu ra sao, hai người trước mặt bí hiểm cái gì.

      Tôi lấy trang giấy từ trong tay áo ra, ngón trỏ và ngón giữa kẹp lại, thào đọc chú ngữ.

      “Giấy ngẫu, hạc.”

      Hai tiên hạc xuất , mỗi con chỉ có chỗ đủ cho người ngồi, tôi và Alluka ngồi lên hai con, tiên hạc liền bay lên trung.

      “Shalnark, chúng tôi trước.” Alluka vẫy vẫy tay tạm biệt, với sức nặng của Shalnark ngồi lên chắc chắn hạc bay nổi, vẫn nên để tự .

      Xem ra thể nhờ rồi, Shalnark có chút tiếc nuối, chưa bao giờ ngồi loại sinh vật này đâu, năng lực này của Chitose… tạm thời xem như năng lực , rất thú vị, nhưng khả năng gia nhập bang Ryodan tựa hồ lớn, có nên giết hay đây, đạo sát khí lên hai tròng mắt xanh, buồn rầu, Shalnark mỉm cười xoay người lên núi.

      “Này, ChiChi, cậu bọn họ làm gì chúng ta?” Alluka hỏi, ấy song song với tôi, và Chitose đều bị bang Ryodan chú ý, biết là bị mời nhập bang hay là bị giết đây.

      “Này…… hẳn là bọn họ biết chúng ta phải người cùng cái thế giới với bọn họ ,” Tôi , tôi và Alluka ở thế giới này chỉ là đứa trẻ bình thường, cho tới bây giờ, linh hồn hề hắc ám, cho nên gia nhập bang Ryodan chém giết cướp có lẽ còn được, nhưng nếu là giết lung tung tuyệt đối thể, vậy …… “Có thể bọn họ giết chúng ta, sợ hãi ?”

      “Sợ chứ, bọn họ đều là người rất cực đoan, thể sử dụng được ai để người đó sống, nhưng mà nghĩ giết và muốn giết là chuyện, muốn giết và có thể giết lại là chuyện khác.” Alluka thào, cái chết rất đáng sợ, cho nên chỉ có thể cố gắng trở nên mạnh hơn.

      Ha ha, suy nghĩ giống nhau.

      “Vậy chúng ta cố gắng biến thành người mà bọn họ muốn giết lại cần giết , đó cũng là loại cân bằng, nhưng còn có biện pháp khác.”

      “Cái gì?”

      “Gả cho bang chủ.” Thành vợ của đầu con nhện, sợ gì chứ.

      “Cái này……” Alluka mếu máo, vẻ mặt bất đắc dĩ, rất lâu sau mới nghẹn ra câu, “…… Tớ tình nguyện lấy mộ người chết còn hơn.”

      “Ha ha.” Tôi biết mà, dù sao muốn người như bang chủ so với lên mặt trăng còn khó hơn.

      “Nhưng mà này?”

      Tôi nhìn hồ, rất kỳ lạ, có khí nóng như suối nước nóng, nhưng mà ở núi tuyết rét lạnh này lại mảng băng mỏng nào, oánh lam xanh nhạt ở mảnh tuyết trắng rất xinh đẹp.

      “Nhìn mặt nước .”

      Ồ, nụ hoa màu trắng nở rất giống hoa sen kia là Thấp Diệp Đàm sao? Đếm đếm thấy có bảy cây hoa, nhìn nhìn lại bốn phía……

      “Bọn họ đến rồi.” Quả nhiên như lời Shalnark, họ lên núi, tại đứng ở bên hồ, cúi đầu chuyện với nhau gì đó.

      “Phát .” Alluka chỉ chỉ phía dưới, bang Ryodan lúc này ngẩng đầu nhìn hai người, “ xuống ?”

      “Này, tôi vẫn cảm thấy phải bọn họ đến ngắm hoa đơn giản như vậy đâu.” Tôi đè thấp giọng , Shalnark Kuroro còn hiểu được, nhưng Machi, Feitan, Pakunoda nhàn hạ thoải mái như thế.

      “Quản chuyện đó làm gì, dù sao mục đích của chúng ta là hoa.” Alluka thèm để ý , thuận tiện nhìn thoáng qua hoa trong hồ, “Ai nha, hoa…… hoa nở.”

      “Sao?” Cúi đầu, quả nhiên, đóa hoa Thấp Diệp Đàm bắt đầu nở ra, “Hái bây giờ chứ?”

      “Ừ.” Alluka gật gật đầu, nhưng còn chưa chuẩn bị tốt đâu, muốn tới giữa hồ phải cần chút công cụ.

      “Tớ mang cậu .” Vừa lúc tôi có thể thử xem loại năng lực khác của Thanh Hợp, “ thôi.”

      “Á!” Alluka hoảng sợ, tiên hạc mà ngồi bỗng nhiên thấy đâu, mà lúc này bị kéo tay về phía giữa hồ, tuy rằng biết Chitose có thức thần khống chế nước, nhưng vẫn có chút khẩn trương, dù thế nào cũng dừng ở giữa hồ rồi.

      “Đến rồi.” Tôi bước chân lên mặt nước, có chút tò mò nhìn mặt hồ dưới chân, là thần kỳ, mỗi bước đều có vòng gợn sóng tỏa ra, giống như giẫm lên đất bằng, Thanh Hợp lợi hại, trong lòng yên lặng khích lệ phen.

      “Có thể buông tay ?” Alluka hỏi, tay thể hái hoa nha.

      “Ừ……” Nghiêng đầu ngẫm lại, tôi rút từ trong tay áo ra tia sợi buộc lên cổ tay Alluka, nắm ở trong tay đầu khác, “Được rồi, thôi.”

      Nhìn Alluka qua, tôi xoay người nhìn về phía bang Ryodan phía sau, lúc này bọn họ cũng có hưng trí nhìn chúng tôi, tầm mắt của tôi xẹt qua Pakunoda, năng lực của ấy rất phiền toái, rất khó ứng phó, về phần trực giác của Machi, chỉ có thể cầu nguyện ấy cảm thấy chúng tôi vô hại với bang Ryodan, còn có…… Ồ? Shalnark cũng đến rồi, tốc độ rất nhanh.

      “Chào buổi tối.” Tôi và bọn họ quen, khúc mắc, hơn nữa luôn cảm thấy mỗi câu tôi , bọn họ đều cẩn thận phân tích phen, tôi thích phương thức đối thoại như vậy, cho nên chào bình thường là được.

      lợi hại, Chitose dùng phương pháp gì vậy?” Shalnark vui vẻ hỏi.

      “Khống chế nước.” Tôi mỉm cười trả lời, sau đó lại có chút nghi hoặc , “Hồ này….. hình như có cái gì tầm thường.”

      Tôi ngồi xuống, đặt tay ở mặt hồ, “Trong hồ có dấu hiệu của sinh mệnh, hơn nữa hình như……” Ừm, rất quỷ dị.

      Chitose?”

      Bởi vì tôi ngồi xổm bên cạnh bờ hồ nước, lúc này trầm tư, Pakunoda cách tôi gần nhất lấy tay đặt lên vai của tôi mà tôi lại hồn nhiên bất giác.

      “Ừ?” Tôi trả lời, tâm tư vẫn đặt ở hồ nước.

      “Có phát ?”

      “Tôi……”

      kịp trả lời, tôi bị kéo đến bên cạnh Alluka, mà đoàn người bờ tỏa sát khí bạo tăng đập vào mặt……

      Sao lại thế này?

      “Cậu làm cái gì?” Alluka ở bên cạnh tôi cúi đầu , may mà phản ứng đúng lúc, bằng bị cái ô của Feitan đánh phải.

      “Gì?” lúc này tôi mới hoàn hồn, vừa thấy liền hoảng sợ, trong lòng bang chủ đại nhân là Pakunoda, hình như té xỉu, lúc này những người khác chút cố kỵ tản ra sát khí, khí lập tức giương cung bạt kiếm, nếu giải thích bị họ vây công.

      ra vừa rồi người chuyện với tôi là ấy, tôi lại cứ tưởng là Shalnark, nhưng nếu là Pakunoda dễ giải thích, hết thảy đều là năng lực của ấy mà ra.

      phải lỗi của tôi.”

      Lời vừa ra khỏi miệng, sát khí càng tăng lên, aiz, tôi bất đắc dĩ nhu nhu huyệt thái dương, luôn cảm thấy đám người này giống như trẻ con vậy, tựa như hành động vừa rồi của tôi làm hỏng món đồ chơi của bọn họ, lập tức tất cả mọi người biểu giống như con nhím, chút che dấu dựng lên phòng vệ cứng rắn.

      phải cố ý.” câu thản nhiên thoáng hòa tan khí thế trước mắt, hổ là Machi, trực giác lợi hại.

      “Như lời vị kia, tôi cố ý.” Tôi lại thở dài lần nữa, tôi thề, lần sau nhất định phải trốn vào cái động để sống cư an tâm thời gian, thể trêu chọc vào họ, cùng bang nhân kia ở chung, chắc chắn đoản mệnh.

      “Tôi là người của tộc Laress,” Tôi thầm yên lặng sắp xếp ngôn ngữ, đồng thời đảo qua biểu tình bí hiểm mặt Kuroro cùng hiểu mặt Shalnark, “Có thể nhìn thấy thế giới bên kia, đồng thời cũng nuôi ít linh hồn ở bên người, bình thường, chúng tôi gọi họ là ‘Thức thần’, mà thức thần đều có tinh thần cường đại, nhân loại so với họ rất bé, tôi nghĩ vị kia……” Tôi chỉ chỉ Pakunoda trong lòng Kuroro, “Hẳn là ấy cũng có năng lực về phương diện tinh thần, kiểu như thôi miên, đọc suy nghĩ, hành động vừa rồi của ấy là xảy ra ở tình huống tôi vô ý thức, đối với loại tình huống này, A Thức của nhà tôi chủ động phòng ngự.”

      “Cho nên tôi mới phải tôi sai, nhưng khiến ấy hôn mê, vẫn rất xin lỗi.” ngữ khí của tôi thành khẩn đến cực điểm, vô luận ra sao đều là do mấy người nghi kỵ mà gây ra, tôi chỉ là phòng vệ.

      Trầm mặc ngắn ngủi, bang chủ đại nhân rốt cuộc lên tiếng.

      “Khi nào tỉnh lại?”

      “Lập tức là có thể.” Tôi phía trước mấy bước, lại dừng lại, nhìn bọn vẫn đề phòng, lười di qua, vẫn nên để cho cậu ấy qua vậy.

      “Bạch Ngọc, em .” Tôi gọi Bạch Ngọc ra, cầu cậu ấy biến thành đứa trẻ ba, bốn tuổi, như thế làm bọn họ thiếu chút cảnh giác, đồng thời cũng động tới Bạch Ngọc, “Đây là A Thức nhà tôi, cậu ấy cởi bỏ.”

      được gây chuyện đâu.” Tôi chiều sờ sờ đầu Bạch Ngọc nhà tôi, nhìn ánh mắt sáng lên của cậu ấy là biết cậu ấy rất muốn khoa tay múa chân vài cái với những người kia, tốt nhất cậu đừng gây phiền toái cho mình.

      Tôi xoay người, hề nhìn bọn họ.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :