1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Đồng nhân HP] Phụ nợ tử thừa - Dạ Vũ Loạn (Update chương 25/67)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Trầm Tử Tuyết

      Trầm Tử Tuyết Active Member

      Bài viết:
      31
      Được thích:
      162
      25. Cốc và bộ pha trà

      Sau khi hội trường hoàn toàn yên tĩnh, Dumbledore hắng giọng, bắt đầu hơn về cuộc thi Tam Pháp Thuật.

      Cuộc thi Tam Pháp Thuật, nghe tên là hiểu, là cuộc đua tranh hữu nghị giữa ba trường phép thuật lớn nhất Châu Âu. Mỗi trường chọn ra học sinh giỏi nhất để cùng so tài trong ba hạng mục phép thuật, nhưng sau này khi số người chết thực quá nhiều cuộc thi Tam Pháp Thuật cũng bị gián đoạn.

      Các học sinh phía dưới nghe Dumbledore giới thiệu, nguyên đám kích động đến sáng hết cả mắt, nhưng khi vừa nghe đến cấm học sinh dưới mười bảy tuổi tham gia, rất nhiều học sinh tuổi tác chưa đủ chỉ có thể nắm cổ tay thở dài.

      Sissy cũng thở dài, phải chủ động hạ thấp cảm giác tồn tại của mình mà ngồi hàng ghế giáo sư cuối cùng để ăn nốt điểm tâm, kể từ khi bước vào đây con mắt phép thuật của Moody giả luôn nhìn chằm chằm vào , tuy rằng trong sạch nhưng cũng như ngồi đống lửa.

      vất vả với kết thúc buỗi lễ tựu trường, lưng Sissy hoàn toàn cứng đờ, toàn bộ lễ nghi của đều bị con mắt kia nhìn chằm chằm đến mức dám nhúc nhích, thật đúng là khổ sở vô cùng, tuy rằng ngay từ đầu chuẩn bị tâm lý, nhưng cũng nghĩ tới năm nay mình lại có thể bi thảm đến loại trình độ này.


      Lúc này mới chỉ là buỗi lễ tựu trường, còn phải chịu đựng nguyên năm học này nữa...

      Muội ngươi Merlin (Chửi thề), ông thể cứ như thế bỏ qua cho tôi được sao?


      Ánh đèn lờ mờ trong hành lang kéo cái bóng của Sissy ra dài, ở trong tình cảnh này bóng lưng mảnh khảnh đó trông có vẻ tiêu điều vô cùng... Nếu như đây là bộ manga, bên cạnh người chắc chắn viết câu như thế này - nhân sinh chính là bàn trà, bên bày đầy đủ cốc, bộ pha trà, tất cả mọi thứ ngoại trừ dụng cụ rửa...(Cũng chẳng hiểu lắm)

      Năm nay Sissy vẫn phụ trách dạy môn Chăm sóc Sinh vật Huyền bí cho học sinh năm ba, năm bốn như trước, mà hai nhà cùng nhau lên lớp học môn Chăm sóc Sinh vật Huyền bí này phần lớn là Slytherin cùng Gryffindor... cũng , tại sao Dumbledore phải sắp xếp những tiết học như vậy, phải ông ta biết hai nhà này đối xử với nhau như nào rồi sao? Hay là ông ta cố ý kích động hai nhà này xảy ra mâu thuẫn, để biến Slytherin trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích sao?


      Đương nhiên, suy nghĩ của lão hồ ly Dumbledore phải là loại diễn viên phụ của phụ như có thể đoán mò được, nên suy nghĩ đến những vấn đề thực tế hơn, ví dụ như là làm như thế nào mới có thể khiến cho học sinh hai nhà đó sống mái với nhau ở trong lớp học của .

      Lấy ác trị ác bất đắc dĩ lắm mới phải thực , còn đại đa số tình huống đều lựa chọn phương pháp đơn giản nhưng khá có ích đó là làm như thấy.

      Cho nên buổi học Chăm sóc Sinh vật Huyền bí đầu tiên của năm nhất sau ngày khai giảng cũng coi như khá yên ổn, Sissy dẫn các nữ sinh ngắm Bạch kỳ mã, mà các nam sinh của hai nhà bị Bạch kỳ mã ghét chỉ dám ở phía sau, hai bên đối chọi rất gay gắt...(Cho ai biết Bạch kỳ mã chỉ cho phép các trinh nữ chạm vào)

      "Malfoy tiên sinh, Potter tiên sinh, bài học này kết thúc, hai người có thể cân nhắc việc ầm ĩ với nhau vào lần tới ..."


      Ngay sau khi kết thúc tiết học như vậy, Sissy đúng lúc khoác vai của Draco, nhắc nhở cậu là đằng sau vẫn còn khá nhiều lớp học.

      "..."


      Ba người nhóm Harry gì cả, tuy rằng Suyier cũng là Slytherin, nhưng chắc chắn là giáo sư dễ bắt nạt nhất trong các giáo sư ở Hogwarts, hình như cũng chưa từng trừ điểm của bất cứ học sinh nào trong lớp của mình.

      Draco rất bất mãn, mặc dù chuyện cãi nhau ở lớp học cậu cũng có trách nhiệm, nhưng cậu chính là quen nhìn những kẻ so sánh với gã bán khổng lồ kia.

      "Vì sao nam sinh được tới gần, nếu như là Hagrid dạy chắc chắn để cho bọn em thử lần..."

      Lời Weasley khiến cậu cảm thấy bốc hỏa, nếu như phải sợ mang đến những phiền phức đáng có cho người phụ nữ kia cậu tuyệt đối dùng lời nguyền rủa ác độc lên lũ đó.

      Điều đáng ghét hơn chính là khi cậu trừng mắt nhìn nhóm người đó lại lôi áo choàng của cậu, ý muốn cậu lùi lại tỏ ra yếu thế hơn...Cậu thừa nhận mình quen nhìn thân làm giáo sư nhưng lại hề có uy nghiêm mà ngược lại còn tỏ ra ôn thiện (ôn hòa+lương thiện) dễ bắt nạt như vậy. Hôm nay như vậy mà ngày hôm qua cũng là như thế này, cái lão già Moody điên khùng kia nhìn hợp mắt đều viết hết lên mặt lão rồi, thế mà vẫn trưng ra vẻ mặt thuần lương mà cười với người ta, cuối cùng còn co người đến tận cuối hàng để ăn điểm tâm....Chẳng lẽ sợ cái lão điên đó sao?

      Cậu biết bản tính của vốn hề mềm yếu, cùng lắm chỉ là sợ phiền phức mà thôi, nhưng chẳng lẽ biết, nếu bản thân lùi bước, đối phương tiến hai bước, cuối cùng là dồn bản thân mình vào đường cùng sao?

      "Draco..."

      Giọng mềm nhũn của khiến cậu thoáng tỉnh táo lại, đuôi lông mày chau lên mà nhìn bộ dạng muốn lại thôi của .

      "Làm sao vậy?"

      "Phòng học môn Lịch sử Pháp thuật ở bên kia, cậu ngược rồi..."

      "..."

      ngày cứ trôi qua nhanh như vậy, thời gian ăn tối, Draco nhìn lướt qua tờ báo để ở bàn ăn, liếc mắt liền nhìn thấy được ảnh chụp nhà Weasley, cầm lấy tờ báo rồi xem lướt qua, sau đó rất là phấn khởi tới bàn dài nhà Gryffindor.

      Cậu thừa nhận mình chỉ là muốn trả thù cho việc ban ngày cậu ta so sánh người phụ nữ ngốc với gã khổng lồ ngu xuẩn đó mà thôi, Draco cũng có ý thức được, bản thân rất ghét việc bị người khác nhục mạ, cậu có thể gọi là người phụ nữ ngốc nghếch, nhưng mà cũng chỉ có cậu mới có thể gọi như vậy thôi. Người Slytherin bao che người nhà, hóa ra bất tri bất giác cậu đưa vào danh sách người nhà của mình...


      "Hai năm trước Arnold Weasley bị phát lái chiếc ô tô biết bay, ngày hôm qua lại quấn vào cuộc tranh chấp với số người thực thi pháp luật Muggle...Weasley, đến cả tên cha mày bọn họ cũng chẳng viết đúng, điều này chẳng lẽ đủ để chứng minh ông ấy chỉ là nhân vật quan trọng gì hay sao?"

      Draco dùng điệu ngâm nga hoa lệ để đọc tờ báo, ngẩng đầu nhìn mặt cùng tóc Ron sắp cùng màu, châm chọc mà cong cong khóe môi.

      "Nhìn đây này, Moody tiên sinh lại sợ bóng sợ gió lần nữa...Tao hoài nghi rằng ngày ông ta bị gương mặt của chính mình dọa chết mất."

      Rất tốt, buông tha cho bất cứ người nào gây phiền toái cho người phụ nữ ngốc kia, cậu ngâm nga tiếng, cười đến vui sướng.

      "Lý do tôi thận trọng là vì có quá nhiều Tử thần Thực tử ở đây!"


      Cũng lúc này, giọng truyền đến từ bậc cầu thang bằng đá cẩm thạch, Draco vội vội vàng vàng quay lại, chỉ cảm thấy đường ánh sáng trắng bay thẳng về phía mình, phản xạ có điều kiện mà rót ma lực lên tờ báo rồi giơ lên che trước mặt mình, thần chú đánh vào tờ báo, may mắn cũng thủng lỗ nào, nhưng cả người cậu lại bị xung lực của thần chú đẩy ngã lên bàn cơm ở sau lưng.

      Moody giả thấy thế, con mắt ma pháp dường như muốn nhảy ra khỏi hốc mắt, lão biết câu thần chú thằng nhóc kia vừa sử dụng là cái gì — Vô trượng cường hóa , thần chú đũa phép mà Sissy Suyier am hiểu nhất...

      Mười bảy tuổi tốt nghiệp, hai mươi tuổi nổi danh khắp bộ phép thuật, cho dù khi Sissy Suyier cầm đũa phép cũng khiến cho nhóm Tử thần Thực tử vô cùng kiêng kỵ.

      "Cái tên nhóc hư hỏng này..."

      Moody giả chống gậy đến gần Draco, cái ngã ban nãy cũng hề nhưng Draco lập tức đứng lên, tay trái im lặng cầm lấy đũa phép của mình.


      Năm ngoái trước khi bước vào trận chung kết Quidditch đấu cùng Gryffindor, cậu luyện tập thần chú đũa phép rất lâu cùng với người phụ nữ kia ở trong văn phòng, nghĩ tới cái này những giúp cậu thắng được trận đấu năm ngoái, mà còn giúp cậu tránh được câu thần chú biết là cái gì ban nãy.

      Cậu khinh miệt nhìn Moody, cái lão điên chết tiệt này vẫn cầm đũa phép chỉ vào cậu, có chút ý muốn buông xuống nào, nhưng cũng cần buông xuống đâu...

      Xích sắt màu đen quấn lấy cánh tay cùng đũa phép của ông ta cách chuẩn xác, tóc bạc nở nụ cười nhàng, giống như tinh linh dưới ánh trăng, xích sắt quấn lấy Moody giả cũng buộc chặt thêm mấy phần.


      Vẫn là cái dáng vẻ tươi cười kia, giống hệt cái bộ dạng đêm hôm qua, Draco bỗng nhiên hiểu , nụ cười của chưa bao giờ để lộ vẻ yếu kém, mà là thị uy.

      Ánh trăng xuyên qua mái vòm trong suốt, đứng ở nơi đó, lông mi khẽ rung: "Giáo su Moody làm cái gì vậy? Thần chú biến hình sao? Hogwarts cho phép dùng thần chú biến hình để giáo huấn học sinh đâu!"


      Giọng của nhấn mạnh chỉ vào Moody, giả vờ hoảng hốt lo sợ mà nhìn giáo sư bộ môn Biến hình McGonagall đứng đằng sau.

      McGonagall từ trước đến nay đều rất nghiêm túc chỉ thờ dài mà đồng ý: "Đúng vậy, Alastor, chuyện này được cho phép. Sissy, cũng có thể buông Moody ra được rồi đấy, tôi tin là ông ấy dám tiếp tục làm loạn đâu, hơn nữa tôi cũng hi vọng có thể dẫn Malfoy tiên sinh đến phòng bệnh khám xem, chuyện còn lại để tôi xử lý là được rồi.”


      McGonagall muốn làm cho mọi chuyện lớn hơn nưa, dù sao bây giờ nhìn mọi chuyện đều là Moody làm sai, Sissy cũng vì tránh cho học sinh bị thương mà mới ra tay.

      Sissy biết suy nghĩ của bà, nhưng cũng cãi lại mà chỉ thuận theo dẫn Draco rời khỏi hội trường.

      Hai người lặng lẽ rời khỏi hội trường, thẳng đến khi xác định với khoảng cách này người trong hội trường hẳn là nghe thấy mới đồng loạt thở phào nhõm hơi.

      "Draco, chuyện vừa rồi... Xin lỗi..." Sissy nhìn thẳng vào Draco mà chỉ tiến về phía trước: "Thực ra lúc Moody đứng cầu thang tôi ở ngay bên ngoài hội trường..."


      có vào ngăn cản ngay lúc đó là vì muốn để Moody mắc sai lầm rồi mới vào, thù địch giữa và Moody ngày hôm qua quá mức nghiêm trọng, thế cho nên số ít học sinh đều bàn tán là thân phận của có vấn đề, trước đây chính là gian tế bên Tử thần Thực tử. cũng muốn trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích, cho nên biện pháp duy nhất chính là khiến mọi người biết thân phận thực của Moody giả này, mới trở thành người vô tội được...

      Lúc nghĩ làm như vậy thực ra trong lòng Sissy cũng rất mâu thuẫn, muốn nhìn thấy Draco bị bắt nạt sỉ nhục, mang tai mang tiếng khi bị biến thành con chồn tuyết, cũng may thằng nhóc Draco này cũng yếu đuối giống như trong nguyên tác, lại còn dùng Vô trượng cường hóa mà dạy cho để ngăn cản lại câu thần chú đó, thoát khỏi vận mệnh bị biến thành con chồn tuyết của mình.

      Sissy vẫn chăm chăm về phía trước, để ý mà dập vào lưng Draco trước, lập tức che mũi giận dỗi nhìn về người vừa đột nhiên dừng bước kia, ngày thường xinh đẹp, lúc này dáng vẻ hơi nhíu mày lại vô cùng điềm đạm đáng ...

      Draco mặt thay đổi mà nhìn xuống, khóe mắt khóe miệng đều giật giật.

      "Loại vẻ mặt này thích hợp với ..." lúc sau, cậu mới có chút khinh thường mà .

      Sissy lập tức thu hồi lại vẻ mặt điềm đạm đáng của mình, gò má đẹp đẽ nâng lên, kinh ngạc: "Sao cậu lại giận vậy?"

      Draco nâng mi cười khẽ: "Tại sao tôi phải tức giận? tôi cũng sớm biết rồi, tại sao lại có thể xông vào đúng lúc như vậy được, vừa nghĩ biết là ngồi xổm bên ngoài lâu rồi."


      "Ai là ngồi xổm, ràng là tôi đứng được ?" Sissy phản bác khách khí chút nào...Nhưng mà...Chẳng lẽ phát ra mình lệch trọng điểm rồi hay sao?

      "A..." Draco nhịn được mà cười ra tiếng, ở chung với người phụ nữ ngốc này càng lâu phát ra tính tình khiến người khác sinh ra cảm giác bất lực của cũng khá thú vị, nhưng lại thương tiếc mà trêu chọc : "Đồ ngốc."

      Tay cậu chút lưu tình mà đặt lên đầu Sissy, xoa xoa tựa như năm ngoái giày xéo mái tóc của cậu vậy, cái động tác này cậu muốn làm từ rất lâu rồi, quả nhiên người phụ nữ ngốc này thể cao lên được nữa mà.

      " được sờ đầu của tôi, Draco cái đồ vô lại này, tôi vừa là trưởng bối vừa là giáo của cậu đấy!!" Sissy ngoan ngoãn trong chốc lát liền đột nhiên tỉnh ngộ lại, và ngay lập tức mặt đỏ lên giống như ráng chiều vậy.


      " vẫn ý thức được mình là giáo sao?" Draco cười cười mà trêu đùa .

      "Tôi đây là bình dị gần gũi có được hay ?" Sissy phục mà gạt gạt móng vuốt xoa đầu của Draco.

      "Sissy...Còn có Malfoy..." giọng quen thuộc vang lên đúng lúc, Cédric định chạy đến hội trường để ăn tối ngang qua nơi này, trong đầu lập tức cảm thấy kỳ lạ, chuyện gì xảy ra vậy? Chuyện gì xảy ra giữa hai người kia vậy? Chưa cần đến việc Malfoy nở nụ cười mà cậu chưa bao giờ thấy qua, mà quan trọng là vẻ mặt luôn luôn bình tĩnh của Sissy sao tự dưng lại hồng như vậy...
      Hoa bé nhỏ1012 thích bài này.

    2. Trầm Tử Tuyết

      Trầm Tử Tuyết Active Member

      Bài viết:
      31
      Được thích:
      162
      26. Nhánh mai độc đau khổ

      khuôn mặt tuấn mỹ của chàng trai nở nụ cười sủng nịch, còn đứng đối diện với cậu ta gật đầu mặt đỏ ửng, thẹn thùng khiến người khác thương...

      Nhưng mà sau câu của Cédric tất cả ngày tốt cảnh đẹp giai nhân vừa nãy đều hóa thành hư , đôi mắt màu xám tro của chàng trai híp lại chỉ còn nửa, gian ngay lập tức như đóng băng, nhưng vẫn cười như trước, chỉ là nụ cười này có chút giống với nụ cười ấy cười với Moody ở hôm lễ khai giảng, thể biết được chuyện đó là tốt hay là xấu nữa.

      Cédric thể tránh khỏi việc chạm phải ánh mắt của Sissy, khỏi rùng mình cái, từ thái dương liên tiếp rơi xuống hai giọt mồ hôi. Bộ dạng đó giống như cặp trai có dung mạo xuất chúng đứng ở trước mặt mà ngược lại trông giống hai con rồng lửa tàn bạo hơn.

      Ánh mắt của cậu sững sờ trong thời gian dài rồi, khó khăn lắm mới có thể phục hồi lại tinh thần, lập tức lùi lại bước, ra câu hùng hồn: "Tôi nhìn thấy cái gì hết!" xong câu đó quay đầu chạy vội, biến mất ở phía cuối hành lang.

      Sissy cùng Draco đều giữ im lặng lâu, sau đó mới hẹn mà cùng nhìn về phía Cédric vừa biến mất.

      "Draco, cậu xem có phải Cédric hiểu lầm chuyện gì rồi đúng hay ?" Người nào đó bất tri bất giác mà nhận ra được tính nghiêm trọng của vấn đề.

      "..." Draco quan sát từ xuống dưới cái con người trì độn kia chút, ho tiếng rồi sang chuyện khác: "Này đồ ngốc, phải giáo sư McGonagall bảo đưa tôi đến phòng bệnh sao? Đứng đực ra đây làm cái gì...Chuyện ban nãy dám trơ mắt nhìn tôi bị đụng vào bàn ăn tôi tính sổ với sau..."

      Lúc này Sissy mới nhớ ra được ý định ban đầu dẫn Draco ra đứng ở hành lang này để làm gì, nhìn vết máu đỏ sậm áo choàng của Draco, áy náy bỗng nhiên nổi lên, vội vàng chuyển thành vị giáo sư nghiêm túc biết chăm lo cho học sinh mà dẫn Draco tới trước mặt bà Pomfrey.

      Cũng may vết thương của Draco cũng nghiêm trọng lắm, ngoại trừ mấy khối máu ứ đọng người cùng với vài vết đứt cánh tay do bị thủy tinh bàn ăn vỡ đâm vào còn vết thương nào nữa, dưới tác dụng trị liệu của phép thuật mấy vết thương này khép miệng rất nhanh, mà trong lúc đó Sissy vẫn luôn đứng chờ ngoài cửa, cho nên khi Draco vừa ra khỏi phòng bệnh liền nhìn thấy được tóc bạc ngồi xổm dùng đũa phép khắc chữ vui đùa chỗ góc tường.

      Nhìn người nào đó chơi đùa làm biết mệt trong thâm tâm của cậu sinh ra loại cảm giác bất lực, người này sắp nhanh là bốn mươi tuổi rồi, sao lại có thể vẫn thích chơi cái trò mà đến học sinh năm nhất mới vào cũng thèm chơi được chứ, cậu nên nghĩ là tính trẻ con của vẫn chưa mất sao...

      Khóe miệng giật cái, Draco rón ra rón rén tới bên người Sissy, nheo lại đôi mắt màu xám tro: "Viết linh tinh vẽ linh tinh làm hỏng tường của trường là vi phạm nội quy trường học đó, Suyier nữ sĩ."

      Sissy bị giọng đột nhiên truyền tới này dọa cho phát hoảng, giọng chàng trai lúc vỡ giọng hơi có chút trầm thấp, nghe có tính uy hiếp vô cùng. Vội vội vàng vàng dùng thần chú sửa chữa phục hồi, nhưng mà lại quên mất, thân thể này của chính mình cái gì cũng tốt, chỉ riêng việc sử dụng thần chú phục vụ việc nhà lại có chút khiếm khuyết, nếu là bình thường cũng sao nhưng hôm nay lúc dùng thần chú lại hơi gấp gáp, cho nên ma lực phát ra thể nào ổn định được....

      Vì vậy "rầm" tiếng...Bức tường trong hành lang bị thủng lỗ to đùng...

      "..." Sissy nhìn bức tường bị phá hủy trong nháy mắt này chỉ hận thể tìm khe hở để nhét chính mình vào mà thôi.

      "Đây là... Khôi phục như lúc ban đầu sao?" Draco lộ ra vẻ mặt vô cùng tin, dù sao đây cũng là lần đầu tiên cậu có thể nhìn thấy người có thể sử dụng thần chú khôi phục như lúc ban đầu giống như chia năm xẻ bảy như này...Hơn nữa người kia còn là người được cả giới pháp thuật công nhận là Suyier thiên tài nữa...

      Sau đó cậu yên lặng mà xoay người, đọc làu làu phép tắc quý tộc cách rất ...Nhưng mà cuối cùng vẫn thể nhìn được mà bùng nổ, vô cùng sung sướng cười to.

      Khi hai người đến được phòng ngủ của Sissy trời cũng tối hẳn rồi, biết từ lúc nào bắt đầu, mỗi khi bọn họ chung với nhau Draco đều đưa Sissy quay về phòng ngủ trước rồi sau đó cậu mới quay về ký túc xá Slytherin.

      Theo như cậu đây là hành động mà vị thân sĩ phải làm.

      Ngay từ đầu khi nghe được câu này, Sissy chỉ khinh thường liếc nhìn cậu cái, cậu cùng lắm cũng chỉ là đứa trẻ mà thôi, bày đặt thân sĩ cái gì...Đồng thời cũng chút lưu tình mà giễu cợt Draco bé giả vờ trưởng thành phen.


      Hôm nay vẫn là cái trình tự như vậy, chỉ có điều người bị cười nhạo lại biến thành Sissy.

      Dọc theo con đường này, Sissy sải bước ở phía trước, gò má đẹp đẽ tức giận đến đỏ bừng.

      Mà ở sau lưng , bước chân của Draco lại vô cùng nhàng, chàng trai màu tóc bạch kim khoanh hai tay lại, vừa vừa cười cười.

      "Cậu cười đủ chưa!" Sissy dùng chìa khóa mở cửa phòng ra, vừa quay đầu lại nhìn lại nhìn thấy dáng vẻ tươi cười vô sỉ đó, thể nhịn được nữa.


      " có biết nụ cười của bản thiếu gia là cái mà biết bao giới quý tộc muốn nhìn mà thể nhìn được hay , cho xem miễn phí mà lại biết cảm kích." Draco kiêu căng liếc nhìn giương nanh múa vuốt trước mắt, khóe môi nâng lên, nụ cười mang theo vẻ xấu xa vô cùng, nhưng lại đặc biệt đẹp.

      "Hừ, ai muốn nhìn mà nhìn..." Sissy hầm hừ thầm: " phải chỉ là lỡ tay dùng sai câu thần chú thôi sao...Cứ làm như cậu chưa từng lỡ tay giống tôi vậy...."


      "Đương nhiên là tôi có từng lỡ tay, nhưng cũng giống như ....Chấn động lòng người đến vậy..." Draco suy nghĩ chút, vẫn cười tủm tỉm như trước: "Được rồi được rồi, cần gì phải tức giận chứ, tôi đảm bảo giữ kín chuyện này ở trong bụng, cho ai biết được chưa?"

      "Cậu giữ lời chứ?" Lông mày Sissy nhướn lên, nghiêm túc nhìn cậu.

      "Phí giữ miệng là cái gì được nhỉ..." Draco nâng đôi mắt lên, tránh được ánh mắt của : "Đừng quên cái chuyện thấy chết cứu tôi còn chưa tính toán với đâu..."


      "Cậu...Cậu muốn cái gì?" Sissy loáng thoáng có cảm giác hình như mình vừa bước vào cái tròng nào đó...Nhưng cũng đành chịu thôi, là cái người chết vì sĩ diện, cũng thể để người khác biết chuyện xảy ra ngày hôm nay được.

      "Như vậy , tôi cũng chưa nghĩ ra muốn làm cái gì, đợi tôi nghĩ kỹ rồi chắc chắn phải làm giúp tôi chuyện đó, cho dù chuyện gì xảy ra cũng được thất hứa đâu đấy..." Lúc này chàng trai mới sâu kín chống lại ánh mắt của , áo choàng đen người cậu mở rộng ra, che hết thảy mọi thứ trước mặt Sissy, giờ khắc này, trong đôi mắt như đá quý của giống như chỉ có mình cậu.

      Sissy cảm thấy Draco cùng lắm chỉ là thiếu gia quý tộ bị chiều hư, hẳn là cũng nghĩ ra chuyện gì quá nghiêm trọng đâu nên cũng đồng ý chút do dự nào.


      Nhưng mà thực chứng minh, sai rồi.

      Sau khi trận phong ba này trôi qua lâu, các học sinh của Beauxbatons cùng Durmstrang đều đến Hogwarts, cuộc thi Tam Pháp Thuật cũng coi như là bắt đầu mở màn.

      Tất nhiên tất cả những chuyện này đều liên quan đến Sissy, tự biết bản thân mình là diễn viên siêu phụ nên cũng muốn tham gia nhiều vào tình tiết câu chuyện.


      Cho nên ngựa của Beauxbatons vẫn do Hagrid phụ trách chăm sóc như cũ, thời gian đón tiếp khách quý cũng tự động lui về sau, cùng lắm cũng chỉ lộ mặt trong buổi tiệc nghênh đón mà thôi, có thể là vô cùng khiêm tốn luôn.

      Nhưng mà cho dù có cố gắng lui lui nhiều chung quy cũng thể trốn thoát được kiếp này.

      "Này đồ ngốc, giúp tôi ném tên vào cái cốc lửa kia !"


      Chàng trai tóc bạch kim nào đó đưa cho nhiệm vụ to lớn mà cần bất kỳ thảo luận hay góp ý nào.

      "Tôi biết là cậu đùa mà, chuyện đó...Cậu cứ ngồi xuống trước , muốn uống cái gì cứ với tôi, tôi đến phòng bếp Hogwarts cầm lên cho cậu, chỗ của tôi chỉ có bánh kem vị đu đủ thôi..."

      Sissy cười cứng đờ, định chạy mạch đến phòng bếp để trốn, kết quả là chạy đụng ngã hai cái ghế, cuối cùng còn vấp suýt nữa đụng vào khung cửa...

      "Tôi đùa đâu." Đáng tiếc sau khi chàng trai tóc bạch kim nào đó uống sau chén nước dưa hấu Sissy khổ cực lắm mới lấy từ phòng bếp Hogwarts lên lại bình tĩnh tuyên bố đau đớn: "Đêm qua, tôi nhìn thấy cái lão già điên Moddy ném tên người nào đó vào cốc lửa, người đủ tuổi mà có thể nhờ giáo sư ném tên vào hộ, hơn nữa còn là lão già điên đó đến tám chín phần là Potter..."

      Cái cốc nước dưa hấu uống nửa bị những ngón tay thon dài của chàng trai nắm chặt, rất lâu sau đó cậu mới nhận ra được thất lễ của mình, hơi cười khổ : "Này, người phụ nữ ngốc, có phải tôi là người khó lý lắm đúng ?"

      Sissy rất muốn gật đầu, nhưng khi nhìn thấy đôi mắt đau khổ của cậu lại đành lòng, liền lắc đầu.

      Lúc trước khi chỉ đọc sách hoàn toàn thể cảm nhận được cái gì, nhưng mà hôm nay khi Draco là người sống sờ sờ đứng ở trước mặt , có thể nhìn ra được cậu là người tâm cao khí ngạo, nhưng tất cả ánh hoàng quang lại chỉ bao quanh ba nhân vật chính trong nhóm Harry, còn cậu lại vĩnh viễn chỉ có thể làm nền thôi...Cho nên cậu cam lòng.

      "Potter có thể, tôi cũng có thể... giúp tôi, đúng ?" Đôi mắt màu xám tro của chàng trai lóe lên hy vọng, Sissy thở dài tiếng, cậu biết lúc này mình phạm phải sai lầm nhưng lại thà rằng hại người hại mình cũng muốn phân cao thấp lần với Harry.


      "Cậu suy nghĩ kỹ chưa?" Sissy nhìn vào đôi mắt của cậu, hỏi lại.

      "Rồi."

      Chàng trai tóc bạch kim nâng môi cười , cậu ngồi đối diện với , giống như nhành mai độc đau đớn, kiêu ngạo hãnh diện nhưng cũng đầy bất lực, cách nào có thể độc lập được.

      Bất kể là trước khi xuyên qua hay là sau khi xuyên qua từ trước đến nay Sissy đều là người luôn tuân thủ lời hứa, khi đồng ý làm chuyện gì chắc chắn dốc toàn lực mà hoàn thành nó.

      Cho nên mấy ngày nay hiếm thấy lại thư viện nghiên cứu lượng lớn sách ma pháp, dù sao trong nguyên tác cũng chỉ đại khái là Moody dùng thần chú lẫn lộn, nhưng muốn thực lừa được cái cốc lửa ấy câu thần chú lẫn lộn đơn giản đó đâu thể làm được, với cả để cho tình tiết chuyện bị thay đổi đến mức nhất Sissy muốn đổi con số dũng sĩ dự thi là năm người...Như vậy ảnh hưởng đến việc Harry gia nhập, hơn nữa có Harry ở đó, Voldemort cũng quá để ý đến Draco.

      Sissy liên tục lên kế hoạch vì chuyện này, rốt cục vào đêm cuối cùng trước khi lựa chọn dũng sĩ bằng chiếc cốc lửa, việc thực kế hoạch chính thức bắt đầu.

      và Draco thừa dịp trời tối người yên, dùng thần chú thân để đến sát Lằn tuổi để ở xung quanh chiếc cốc lửa.

      Đọc liên tiếp mấy câu thần chú tác dụng vào cái cốc cổ xưa đó, thẳng đến khi câu thần chú cuối cùng cũng phát ra tác dụng cách hoàn mỹ, Sissy mới hoàn toàn thở phào nhõm.


      Nhưng mà khi càng đến gần nơi này tờ giấy viết tên Draco cầm ở trong tay lại dường như đột nhiên nặng ngàn cân, vẫn hơi do dự nhìn thoáng qua chàng trai tóc bạch kim đứng ngược ánh trăng, nhìn cậu hơi gật gật đầu với .

      chân bước chân vào Lằn tuổi, trong nháy mắt Sissy cảm thấy thế giới xung quanh đều đảo lộn hết lên, cơ thể của bị lực lượng mạnh mẽ đẩy bắn ra ngoài ngay lập tức...Cuối cùng lại đập vào trong lòng người, té lên mặt đất cùng với người đó.

      Đêm đen như mực...Chỉ có tiếng hít thở nặng nề của hai người...


      "Draco..." Sissy biết được người vừa đón lấy mình là ai, cũng chính nhờ cậu làm đệm thịt mà ngã cũng đau lắm nhưng biết chàng trai đó sau khi đệm thịt cho như thế nào rồi..."Cậu có sao ?"

      Draco thử hoạt động cơ thể chút, tuy rằng toàn thân đau nhức, nhưng cậu cũng bị thương ở đâu, vì vậy lắc đầu.

      "Này đồ ngốc...Quả nhiên là thần chú của có vấn đề mà..." Giọng của chàng trai nặng nề, nghe ra được cậu có chút mất mát.

      Tuy rằng Sissy cảm thấy xấu hổ, nhưng lại hơi nghi ngờ mà nhíu lông mày lại: " thể xảy ra vấn đề được...Mấy câu thần chú này tôi dùng thử rất nhiều lần rồi...." Đột nhiên trong đầu lóe lên: "Cậu xem có phải phải do thần chú xảy ra vấn đề ?"

      Draco trả lời, cũng lúc này, hội trường vốn mờ tối đột nhiên đèn đuốc sáng trưng, giọng già nua hiền lành nhưng mất uy nghiêm vang lên.


      "Đúng là thần chú xảy ra vấn đề gì cả, nếu như ta đoán sai thứ ngăn Sissy lại chính là Lằn tuổi kia đó!"
      Hoa bé nhỏ, Huỳnh Thượng Hỷ1012 thích bài này.

    3. Trầm Tử Tuyết

      Trầm Tử Tuyết Active Member

      Bài viết:
      31
      Được thích:
      162
      27. Cải lão hoàn đồng cũng lừa bố mày.

      "Đúng là thần chú xảy ra vấn đề gì cả, nếu như ta đoán sai thứ ngăn Sissy lại chính là Lằn tuổi kia đó!"

      khắc này, cậu cảm thấy rất kinh ngạc, phải là bởi vì Dumbledore đột nhiên đến mà là ngạc nhiên vì người phụ nữ ngốc đó bị Lằn tuổi ngăn lại.

      Lằn tuổi đó kém cỏi đến mức dựa vào tướng mạo để phán đoán người đến gần cái cốc lửa đó có phù hợp cầu tuổi tác hay đâu, vậy chẳng lẽ là do người phụ nữ ngốc đó bị tâm lý sao? , đâu, người phụ nữ này tuy rằng lúc nào cũng trong trạng thái mang theo não, nhưng vào thời khác nguy hiểm lại đưa ra được những quyết định mà người bình thường thể nghĩ ra được, vậy chẳng lẽ thứ mà ấy thực qua được là do cơ thể của ấy sao?

      sai, bởi vì ấy sử dụng pháp thuật giữ nhan mà giữ được khuôn mặt của mình duy trì ở bộ dáng mười lăm mười sáu tuổi, nhưng bản chất của pháp thuật đấy gì khác chính là dùng tinh hoa máu thịt để nuôi dưỡng da mặt, người sử dụng pháp thuật đấy những thể kéo dài cuộc sống mà còn rút ngắn tuổi thọ và cuối cùng làm tổn thương các cơ quan nội tạng của họ.

      Dạng phép thuật lợi nhiều hại như vậy càng ngày càng đào khoét cơ thể ấy, làm sao có thể thực bảo trì thanh xuân vĩnh viễn được.

      Ánh mắt của cậu rơi lên người , tóc trắng hơi cúi đầu, cậu nhìn thấy nét mặt của .

      "Sissy, theo tôi." Giọng già nua còn hòa ái dễ gần như ngày thường nữa, lúc này chỉ lộ ra đầy vẻ uy nghiêm: "Malfoy tiên sinh, tôi nghĩ cậu cũng nên về phòng nghỉ ngơi , chơi đêm phải là thói quen tốt đâu."

      Đây cũng là câu cuối cùng mà Dumbledore để lại cho cậu, sau đó dẫn người phụ nữ ngốc kia , mà cậu lại chỉ có thể trơ mắt nhìn tất cả mọi chuyện, đứng ngốc ở chỗ thể làm được bất kỳ cái gì.

      Đêm hôm đó, Draco cũng trở về ký túc xá của nhà Slytherin, mà là đến tháp Thiên văn.

      Cậu cũng biết mình buồn phiền vì cái gì, là do cậu lo lắng bởi vì cậu tuân theo quy định mà bị giáo sư trừ điểm của nhà Slytherin? Hay là cam lòng đặt dấu chấm hết cùng cuộc thi Tam Pháp Thuật vậy?

      Đây vốn nên là điều mà cậu phải quan tâm lúc này, nhưng hôm nay, những thứ này ở trong mắt cậu lại có vẻ bé đáng kể.

      tại cậu muốn biết tình huống của người phụ nữ ngốc kia ra sao, vì sao ấy bị cái Lằn tuổi đấy ngăn cản, Dumbledore lôi ấy để làm gì? ấy có gặp chuyện gì may ?

      Móng tay cũng đâm vào lòng bàn tay, nhưng mà cậu lại cảm giác được gì.

      Ngày thứ hai là ngày là Cốc lửa chọn ra dũng sĩ thi đấu, mọi người đều có vẻ ngầm mong đợi, nhưng Draco lại hứng thú lắm.


      ghế giáo sư của người phụ nữ ngốc kia trống , điều đó khiến cho lòng cậu cảm thấy rất buồn phiền, giống như bị thiếu mất thứ gì đó quan trọng vậy.

      Đến khi Cốc lửa bắn ra tên của Potter thậm chí cậu còn quên cả việc phẫn nộ, cũng quên móc, chỉ yên lặng rời khỏi hội trường ồn ào náo nhiệt.

      Liên tiếp mấy ngày như vậy, chỉ có Crabbe cùng Gaul luôn theo Draco hay là bạn tốt Blaise cảm thấy Draco có gì đó đúng, mà đến cả nhóm ba nhân vật chính cũng cảm thấy hành vi mấy ngày hôm nay của Malfoy thực có chút khác thường.

      Quan hệ giữa Ron và Harry càng ngày càng nghiêm trọng, Hermione đứng giữa giữ vai trò cú mèo truyền tin cũng cảm thấy áp lực vô cùng...Cho nên mấy ngày nay bước chân của trong hành lang lại càng trở nên nhanh hơn thường ngày, thế cho nên cẩn thận mà đụng trúng người, sách vở trong cặp và tay đều rơi hết xuống nền.

      "Ah, xin lỗi, tôi...."

      Hermione sắp xếp lại đống sách đất, ngẩng đầu lên liền nhìn thấy được gương mặt quen thuộc, lời xin lỗi cũng nghẹn lại trong cổ họng, làm thế nào cũng thể nên lời được.

      Từ góc nhìn của chàng trai tóc bạch kim luôn miệng gọi là máu bùn ấy lại trông đẹp trai vô cùng, nhưng vào lúc này lỗ mãng ngày thường của chàng trai đó thấy đâu nữa, thay vào đó là loại cao quý lạnh lùng như tuyết vậy.

      quyển sách mà vừa nãy chưa kịp nhặt được đặt lên đống sách tay , chàng trai gì, thậm chí ngay cả ánh mắt cũng buồn bố thí cho và Ron, người vừa thấy gặp khó khăn nên đến giúp.


      "Merlin ơi, tại sao hôm nay Malfoy lại gây chuyện vậy?" Qua hơn nửa ngày, Ron mới khó có thể tin nổi mà ngoáy ngoáy lỗ tai của mình: "Cậu ta chắc chắn cái gì đó làm người khác chán ghét, có lẽ lỗ tai của mình nhạy nữa rồi."

      " có, Ron, thực tế cậu ấy chỉ nhặt sách lên cho tớ rồi luôn." Hermione nghiêm túc đoan chính , chia mấy cuốn sách tay cho chàng trai tóc đỏ đứng bên cạnh, người cầm nhiều như vậy quá mệt mỏi rồi: "Chẳng lẽ cậu phát gần đây Malfoy có chút giống giống bình thường sao?"

      Ron nhún vai, suy tư: "Cậu cũng đúng, chẳng lẽ là bởi vì...Vì chuyện của Harry...Nên bị kích thích sao?"

      "Người bị kích thích chính là cậu ấy... biết đến bao giờ hai cậu mới chấm dứt trò ầm ĩ này đây." Hermione thể nhịn được mà cắt đứt lời Ron .

      Hai tuần lễ của trôi qua như vậy, thẳng đến đêm trước trận đấu thứ nhất, rốt cuộc Draco cũng nhìn thấy bóng dáng Sissy ngồi ghế giáo sư.

      mặc áo choàng tím cười nở nụ cười như đào , dáng vẻ cắt miếng bít tết như chú mèo con nghịch ngợm tham lam, con mèo con ấy chú ý đến ánh mắt của cậu và vẫy vẫy cái nĩa với cậu, mặc dù đó phải là cử chỉ tao nhã gì nhưng nó vẫn làm lòng người rung động y hệt như trước đây.

      "Người phụ nữ ngốc, tại sao lại vô duyên vô cớ biến mất nhiều ngày như vậy hả?"

      Sau bữa ăn tối, Draco dùng tay kéo Sissy đến góc người, nhìn từ xuống dưới thấp hơn mình cái đầu từ rất lâu trước đó rồi — thấy được hơi gầy tí, cũng may tinh thần cũng tệ, cười cái còn có thể nhìn thấy được hai má lúm đồng tiền đáng .

      "Bị lão ong mật (Chắc Dumbledore mê đồ ngọt ý) bắt đến làm khổ sai mấy hôm thôi mà!" Sissy ngẹo đầu nhìn cậu, cảm giác có người lo lắng cho mình cũng tệ lắm: "Tôi cho cậu biết, chủ đề của trận đấu thứ nhất chính là rồng, những người chịu trách nhiệm đưa nó vào cần người hướng dẫn chuyên nghiệp."

      "Mấy ngày này đều ở cùng với rồng sao?" Draco nghe vậy, nhíu nhíu mày lại.

      Sissy gật đầu, tuy rằng chỉ đạo thực ra cũng chỉ tốn ngày nhưng đồng ý giúp Dumbledore làm chuyện so với ở cùng rồng nguy hiểm hơn rất nhiều, nhưng những chuyện đó ràng cũng nên cho Draco biết.

      "Vậy sao cho tôi...Tôi còn tưởng rằng ..."


      "Bị sa thải sao?" Sissy cười đầy gian xảo: "Tuy rằng chuyện tôi làm bậy giúp cậu khiến Dumbledore rất tức giận, nhưng mà nó cũng đâu kinh khủng đến mức để tôi bị đuổi việc chứ, cùng lắm chỉ là dọa dẫm tôi tí mà thôi."

      ra so với việc bị kiểm điểm tình nguyện bị đuổi việc còn hơn... Nghĩ tới đây, Sissy giật giật khóe miệng.

      "Mấy ngày nay tôi làm việc như tình nguyện viên, làm công cũng được thưởng thêm gì cả, cái lão hồ ly chết tiệt kia, chỉ biết bóc lột sức lao động của nhân viên thôi."

      Dáng vẻ tức giận của tóc bạc khiến người khác xúc động, Draco nhìn chằm chằm vào , đột nhiên nở nụ cười nhàn nhạt.

      Lông mi dài của chàng trai hạ xuống, nhìn rồi nở nụ cười yếu ớt, đôi mắt màu xám tro dưới hàng lông dày đó phát ra những tia sáng rạng rỡ.

      Sissy chỉ cảm thấy chàng trai trước mắt vô cùng lóa mắt, dường như ánh sáng người cậu ấy làm cho tất cả những thứ tốt đẹp nhất mất màu sắc vốn có của nó.

      "Tôi và Dumbledore thỏa thuận với nhau, tôi làm công cho ông ta, còn ông ta phải giữ bí mật tuyệt đối về chuyện hiểu vì sao tôi lại trở về năm mười sáu tuổi cũng như chuyện đêm đó hai chúng ta làm." Người nào đó gục đầu xuống, cho Draco nhìn thấy biểu tình mê trai của chính mình lúc nãy.


      " hiểu vì sao lại trở về năm mười sáu tuổi?" Draco nắm được trọng điểm cách chính xác: " xảy ra chuyện gì vậy?"

      "Đêm hôm đó phải là tôi bị cái Lằn tuổi ấy cản lại hay sao? Sau đó Dumbledore đưa tôi đến chỗ bà Pomfrey để kiểm tra rất lâu, cuối cùng cũng đưa ra được kết luận, thời gian cơ thể tôi bị thay đổi, cách khác là toàn bộ cơ thể trở về trạng thái năm mười sáu tuổi." Sissy bĩu môi: "Nghe rất khó tin đúng ? Bà Pomfrey và Dumbledore đều cho rằng chuyện đó xảy ra là do tôi bị thần chú làm tổn thương, có lẽ do lần cuối cùng tôi dùng pháp thuật giữ nhan sắc, lúc đó chắc là pháp thuật bị sai lệch chút nên mới xảy ra cái chuyện ngoài ý muốn này."

      Bà Pomfrey và Dumbledore thực nghĩ mọi chuyện là như vậy, nhưng chỉ Sissy mới biết, có lẽ toàn bộ thay đổi này đều do chuyện xuyên gây ra.


      Thảo nào đến đây cũng lâu như vậy cũng hề sử dụng chút pháp thuật giữ nhan sắc nào mà dung mạo vẫn hề thay đổi gì cả, bởi vì thân thể này tại trong trạng thái mười sáu tuổi, trước đây có lẽ là mười lăm tuổi, đau đớn cho là hơn năm mới phát ra này.

      Năng lực xuyên duy nhất lại chỉ là cải lão hoàn đồng thôi sao! Mặc dù cái cải lão hoàn đồng này còn có chút lừa người...


      phải trọng sinh, thân phận của cũng thay đổi, thời đại sinh hoạt cũng hề thay đổi, mà thậm chí bản thân còn luôn sử dụng pháp thuật giữ nhan cho nên người bên cạnh cũng hề phát ra được bất kỳ thay đổi ngoại hình nào của ...

      Bây giờ tên là gì được nhỉ? Tuy rằng trở về năm mười sáu tuổi, nhưng lại thể để cho người khác biết chuyện này, bởi vì mặc dù tỷ lệ được cải lão hoàn đồng ngoài ý muốn trong giới pháp thuật này là vô cùng , nếu như người khác biết bộ dạng tại của là mười sáu tuổi có lẽ suy nghĩ đầu tiên của họ chính là nghĩ là đồ giả mạo...

      "Nếu bị người khác biết được chắc là gặp chuyện đúng ?" Draco suy nghĩ trong giây lát, nhíu mày: "Vì sao cho tôi biết?"

      Sissy nghĩ tới đột nhiên cậu lại hỏi câu này, khỏi sửng sốt lát: "Tôi cũng biết...Có lẽ là nếu lừa cậu lương tâm tôi cắn rứt chăng!"

      Người nào đó dõng dạc nói dối đến cả mắt cũng chớp, từ khi quen biết cậu tới nay chuyện mà lừa gạt cậu còn ít sao. Có điều đáp án này ràng khiến con rồng kiêu ngạo này cảm thấy vừa lòng, cậu quên nghi ngờ chuyện — người phụ nữ trước mặt này có thứ gọi là lương tâm sao?


      đêm này, cuối cùng Draco cũng vào giấc ngủ các ngon lành — ấy trở về rồi, tốt!

      "Tôi còn có thể sống sót rồi trở về, ngài hiệu trưởng hẳn là rất vui mừng , bảo tôi thăm dò thông tin dưới mắt người Thần bí kia, thân phận của tôi có lẽ là tương đương với Đội cảm tử nhỉ?"

      "Voldemort muốn sống lại và hình như rất cần Harry Potter, cho nên Crouch Jr. kẻ trung thành tận tâm với người đó thầm quấy phá trong cuộc thi Tam Pháp Thuật này, mục đích cuối cùng chính là đưa Harry Potter đến bên cạnh chủ nhân của , mà lúc này trưởng phòng Crouch cũng chịu khống chế của Lời nguyền Toàn Trị (Được xem là lời nguyền nhất trong 3 lời nguyền thể tha thứ, dùng để điều khiển người khác như con rối). Đây chính là toàn bộ tình báo mà tôi lấy được, thưa ngài hiệu trưởng."
      Last edited: 12/4/20
      Hoa bé nhỏ1012 thích bài này.

    4. Trầm Tử Tuyết

      Trầm Tử Tuyết Active Member

      Bài viết:
      31
      Được thích:
      162
      28. Gió thổi mưa giông trước cơn bão

      Gió thổi lâm râm, cuốn theo đất bụi, có xu hướng thổi qua toàn bộ giới Pháp thuật.

      Người sáng suốt cũng nhìn ra được, ngày người kia trở về càng ngày càng gần.

      Đầu tiên, đêm trăng tròn, Peter Pettigrew bỏ chạy;

      Quả nhiên, người hầu cũ tìm về với chủ, nghĩ kế giúp Voldermort trọng sinh;

      Sau đó, cuộc thi Tam Pháp Thuật diễn ra, chàng trai vàng hiểu sao lại trúng tuyển.

      Nếu theo như lời của Sissy tất cả chỉ thiếu chút nữa thôi...

      Dumbledore nước cờ hiểm, ông ta để cho Harry Potter dự thi, thậm chí trơ mắt nhìn cậu ta đến gần với mưu.

      Là bởi vì ông ta tin tưởng khi Voldemort cường thịnh trở lại cuối cùng cũng bị Harry Potter đánh bại lần thứ hai.


      thể Lão hồ ly này tính toán bỏ sót gì cả, Sissy biết tình tiết câu chuyện nên ràng biết rằng kết cục sau cùng là tà bất thắng chính, nhưng Dumbledore lại có thể mưu tính sâu xa đến nhường này, thực khiến cho người ta kính nể.

      Gió thổi mưa giông trước cơn bão.

      Gió nổi lên, cuộc thi Tam Pháp Thuật bắt đầu.

      Vào lúc này, sáng sớm trước khi trận đấu thứ nhất được bắt đầu, Sissy thản nhiên xuất ở lều vải chuyên dụng dùng để cho các dũng sĩ nghỉ ngơi, mồm ngậm bánh mì dẫn rồng ra cho các dũng sĩ.

      Học sinh Beauxbatons cùng Duemstrang đứng bu xung quanh lều vải, tất nhiên còn có cả những nhà báo từ Đức và Pháp nghe tin và qua đây tham gia náo nhiệt, liếc mắt nhìn qua, tất cả bọn họ đều sốc, trong những giáo sư môn Chăm sóc Sinh vật Huyền bí của Hogwarts, người viết nhiều cuốn sách nổi tiếng Sissy Suyier, lại có thể là bé yểu điệu sao?

      Fleur, người từ trước đến nay luôn tự hào về khuôn mặt đẹp của mình cũng có cảm giác nếu mang dung mạo của mình ra so sánh với Sissy mình có lẽ bị mất vài phần nhan sắc, thậm chí ta còn hề cảm thấy miếng bánh mì trong miệng làm Sissy khó nhìn chút nào.

      "Hogwart cư xử với trận đấu quan trọng như thế này sao? Đến ngay cả người thân làm thầy mọi người...Cũng câu nệ tiểu tiết như vậy sao?" xinh đẹp với mái tóc bạch kim nhìn xuống Sissy với khinh bỉ, vóc người Fleur cao gầy, Sissy nhắn xinh xắn, hai người đẹp lớn mỗi người mỗi vẻ đều đứng ở đây, đẹp đến mức khiến những Veela* đứng quanh đây như làm nền.

      Nhưng mà Sissy căn bản có ý định muốn đoạt trang đầu báo của các dũng sĩ, trực tiếp nhét mấy cái túi chứa mô hình rồng vào tay Cedric, nhai nhai mấy phát rồi nuốt miếng bánh mì vào trong bụng, lại biến ra hộp sữa tươi: "Sáng nay phải sớm nên kịp ăn sáng, tôi ăn của tôi, mấy người cứ chọn trước , lát sau nhớ cho tôi xem kết quả đấy."

      Bên ngoài lều xuất loạt thanh hộc máu...

      Harry nghe xong khóe mắt cũng giật giật, Cedric che mặt thở dài, về phần Fleur cùng Krum họ ngẩn người từ lâu, lúc lâu sau bốn người cũng làm bất kỳ hành động nào.

      Cho nên sau khi Sissy uống hết hộp sữa, lại biến ra thêm thanh chocolate để ăn mới để ý đến, nghi hoặc hỏi: "Mấy người lo lắng sao? Chọn nhanh !"


      Lúc này bốn người mới cùng nhau tiến lên, Sissy nhìn bọn họ chọn ngẫu nhiên con rồng, thể số phận thực thứ thực rất thần kỳ...Cerdic rút được rồng Mũi Cụt Thụy Điển, Harry chính là con Đuôi Gai Hungary, theo như nguyên tác hai người còn lại chọn được con gì Sissy cũng nhớ nữa, nhưng nếu như Cerdic cùng Harry đều chọn y hết như vậy chắc là số con còn lại cũng sai biệt lắm.

      tóc bạc bĩu môi, nhìn Bagman dẫn Harry ra ngoài lều, thức thời mà cùng họ. Thẳng đến khi trận đấu bắt đầu từ lâu mới chạy từ cửa sau lều vải đến chỗ khán đài.


      "Này....Đồ ngốc, sao gần đây cứ lén lén lút lút làm gì thế?" Đúng lúc Sissy định ngồi xuống giọng truyền đến từ phía sau .

      "Tôi đâu có?" Sissy nghe ra được giọng này là của Draco, lông mày khỏi nhướn lên, tức giận : "Người lén lén lút lút là cậu ấy...Đột nhiên xuất ở sau lưng người khác là hành vi của quý tộc sao?"

      Vốn tưởng rằng Draco tức giận, nhưng ngược lại cậu chỉ nhìn chằm chằm vào , trong đôi mắt chứa đầy ý cười, biết có phải là ảo giác của hay , nhưng mà luôn cảm thấy sau lần biến mất lúc trước dung túng của Draco dành cho càng nhiều hơn...

      "Vậy cảm thấy quý tộc nên có hành vi như thế nào? Hử?"

      Sissy còn chưa kịp phục lại hồi tinh thần, cậu đột nhiên đưa hai tay ra nắm lấy lan can, cơ thể rất tự nhiên mà nghiêng về phía trước, vây cả người lại.

      Giọng của chàng trai thời kỳ trưởng thành đặc biệt trầm thấp và vô cùng quyến rũ, cậu ấy lại cứ nỉ non ở bên tai của ... Sissy chỉ cảm thấy mặt của mình nóng ran lên...Lúc này lại đột nhiên nghe thấy giọng nghiêm túc của Draco...

      "Người phụ nữ ngốc, cẩn thận..."

      Cái gì? Cẩn thận?

      Trong lúc Sissy còn sững sờ bị chàng trai đứng trước người kéo vào hàng ghế trước, ngay sau đó, cây chổi và con rồng lửa bay qua đầu họ...


      Sau khi trải qua tất cả những điều này, Sissy khó khăn lắm mới đứng lên được, lúc này cảm thấy bất lực... nên cài gì bây giờ? Quả nhiên là tính nguy hiểm của Cuộc thi Tam Pháp Thuật thực là cao, chỉ khiến cho người chơi gặp nguy hiểm, thậm chí đến cả khán giả cũng an toàn sao....

      Nhưng mà điều khiến người ta bất lực nhất vào lúc này chính là biết đèn flash của người nào lại sáng lên đúng lúc như vậy, ngay cả khi Sissy cùng Draco giơ tay chặn lại theo phản xạ có điều kiện bức ảnh vô cùng mập mờ cũng ra đời.

      "Ai ya ai ya, đây đúng là tin tức lớn nhất trong cuộc thi Tam Pháp Thuật này mà ~" Giọng khàn khàn đầy mê hoặc của người phụ nữ vang lên: "Đây phải là thiên tài Suyier sao? lâu gặp mà vẫn trẻ tuổi và xinh đẹp như trước nhỉ, chẳng lẽ muốn lừa gạt vị này sao...Chậc chậc, tóc màu bạch kim, cậu bé tuấn này chẳng lẽ chính là người thừa kế nhà Malfoy sao?"


      Draco hơi nhíu mày, cũng trả lời, bút lông chim của Rita Skeeter vẫn hí hoáy ghi ngừng....

      "Rita Skeeter...Dừng ngay bút của lại, phải như nghĩ đâu..." Sissy vội vàng biện giải, nhưng Rita Skeeter lại né người sang bên, tránh được bàn tay muốn tóm lấy tấm da dê của Sissy...


      "Thiên tài Suyier giấu đầu hở đuôi, tập kích ký giả..." Rita khoanh hai tay trước ngực, mỗi khi ta mở miệng bút lông chim lại ghi thêm vài dòng vào tấm da dê.

      "Cái gì, tập kích sao?" Lần này Sissy thực nổi giận, câu thần chú "Tứ Phân Ngũ Liệt" ngay lập tức được bắn ra, đánh chính xác vào cameras trong tay của nhiếp ảnh gia: "Nhìn chưa, đây mới là tập kịch, hiểu ?"


      kích này thế như chẻ tre, cả Rita Skeeter cùng nhiếp ảnh gia theo đều giật mình, khó có thể tin được mà nhìn đũa phép trong tay Sissy.

      Rita làm ký giả cũng lâu, cũng phải là chưa từng gặp phải người nóng tính, hơn nữa bình thường lúc viết báo ta đều viết hơi "khoa trương" lên chút nên người tìm ta để gây phiền toái cũng chưa bao giờ thiếu. Nhưng những người đó gây với ta ta lại viết tin càng nghiêm trọng hơn...Dần dà, nhưng người dám phản kháng trước mặt ta càng ngày càng ít, ngược lại là số người nịnh bợ ta càng ngày càng nhiều...

      Thế mà Sissy Suyier đứng trước mắt lại dám...Dám phá tan cameras của ta sao?

      " đúng, Suyier, điên rồi sao?" Rita hoảng hốt lui về phía sau, cây đũa phép chỉ thẳng vào cổ họng của ta.

      thanh nhã như đóa hoa sen đứng đối diện với ta, cười : "Nếu như dám câu vô ích nào báo chí lúc đó đũa phép của tôi cắt vỡ cổ họng của ... Nếu như nghĩ rằng tôi đùa cũng có thể làm thử xem."


      "Cùng lắm chỉ là ký giả hỗn huyết mà thôi, nếu Malfoy gia muốn che giấu cái chết của chẳng có ai dám truy cứu đâu."

      Draco cùng Sissy nhìn nhau cười, mà trong nụ cười ấy, sát khí ràng vô cùng.

      Rita Skeeter lộ ra vẻ mặt hoảng sợ, ta biết, đứng ở trước mặt gia tộc thuần huyết cổ xưa mình thực chẳng khác gì con bọ cánh cứng chịu nổi kích vậy...

      Kết cục cuối cùng đương nhiên là Rita Skeeter chạy trối chết, mà Nhật báo Tiên tri mấy ngày sau đó Sissy cùng Draco cũng hề phát ra bất cứ bài báo nào có liên quan đến câu chuyện của họ cả, trận phong ba này cứ kết thúc cách nhàng như vậy.

      Nhưng lúc này Draco lại phải đối mặt với vấn đề nghiêm trọng hơn nhiều — Dạ vũ Giáng sinh ở Hogwarts lần này...

      Trong những năm trước, bạn nhảy của cậu trong những bữa tiệc quý tộc chính là Pansy, bởi vì ngoại hình của ấy cũng coi như tệ, đến mức làm mất mặt gia đình Malfoy, mà năm ngoái cậu có với ấy rằng chuyện giữa bọn họ là thể, cho nên Pansy cũng sinh ra cái ý đồ an phận gì với cậu nữa...

      Nhưng năm nay... Draco thiếu gia của chúng ta bi thảm phát .... Bạn nhảy đặt trước của cậu bị người khác đoạt... Người kia lại phải ai khác mà chính là trong những người bạn thân nhất của cậu, Blaise Zabini...

      Đây là chuyện bi kịch đầy thê lương... Đương nhiên là với tướng mạo của Draco việc muốn mời nữ sinh nào cũng phải là chuyện khó...Nhưng sau khi cậu ngồi điểm qua từng vị tiểu thư quý tộc lại thấy người nào hợp ý với mình cả...

      phải là tướng mạo bình thường chính là quá mức quấn quít lấy cậu, nếu phải là giả vờ làm điệu lại là người chẳng nổi bật gì, còn chẳng thuận mắt bằng người phụ nữ ngốc kia nữa...


      Được rồi...Vì sao cậu lại nghĩ đến việc mời người phụ nữ ngốc ấy nhỉ?

      Đôi mắt màu xám tro của Draco đột nhiên sáng lên, nhan sắc của đồ ngốc ấy phải luôn nổi tiếng và được mọi người trong giới quý tộc ca ngợi cùng ngưỡng mộ sao, thậm chí ấy còn có quyến rũ mà thiếu nữ mười mấy tuổi có nữa chứ... Hơn nữa chủ yếu nhất là ấy biết giữa bọn họ tuyệt đối có khả năng...


      "Này đồ ngốc, ...có bạn khiêu vũ chưa?" Sau khi lại lần nữa tìm đến để hỏi về vấn đề học tập Draco hơi do dự mà mở miệng hỏi.

      "Cậu nghĩ tôi có sao? Filch có bà Norris rồi, hứng thú của ông ấy đối với mèo còn nhiều cả tôi, tuy rằng tại tôi suốt ngày lắc lư qua trước mặt Severus, nhưng mà đến cả ánh mắt người đó cũng chẳng buồn bố thí cho tôi..."

      đến chuyện dạ vũ, Sissy lập tức bĩu môi chun mũi lại, có vẻ như còn buồn hơn nhiều so với Draco, nhưng lại bày ra vẻ đáng vô cùng.


      Draco nghe vậy, đột nhiên lại cảm thấy vô cùng may mắn vì quyết định của chính mình, cậu dám tưởng tượng cảnh người phụ nữ ngốc này tùy tiện kéo tay người đàn ông nào xuất trong dạ vũ, đó nhất định chính là phí của trời.

      Đôi mắt màu xám tro khẽ rủ xuống, cậu cong cong môi, để lộ ra nụ cười nhạt đầy quý tộc.

      Chàng trai với mái tóc màu bạch kim bỗng nhiên nhàng cầm lấy tay , khụy gối tạo thành kiểu mời của quý tộc.


      Nụ cười của cậu, đẹp đẽ như vậy.

      Dường như khi cậu cười, toàn bộ thế giới đều biến thành màu nền, chỉ để tôn lên hữu của cậu vậy.


      "Nữ sĩ xinh đẹp như vậy, xin hỏi tôi có vinh hạnh được mời làm bạn nhảy của tôi ?"

      *VEELA

      giống loài huyền bí đến từ Bulgaria. Họ luôn mang hình dạng phụ nữ vô cùng vô cùng vô cùng xinh đẹp. Họ có làn da trắng luôn phát sáng như ánh trăng cách kì lạ và mái tóc bạch kim dài mượt, bồng bềnh mà cần cơn gió nào thổi vào. Đến dáng của các Veela cũng vô cùng uyển chuyển và duyên dáng. ngỡ như họ lướt mặt đất vậy.

      Mỗi khi xuất ở đâu, các Veela đều cuốn hút hết thảy người khác giới. Chẳng gã đàn ông nào có thể cưỡng lại sức cuốn hút của Veela và tìm mọi cách để lấy lòng và gây ấn tượng với họ. Điệu nhảy của Veela có sức mê hoặc vô cùng lớn, đặc biệt với những nam giới nhạy cảm (như Ron Weasley).

      Khi Veela tức giận, họ thường biến đổi thành những sinh vật giống chim và có thể ném ra lửa.

      Chưa có ghi nhận chính thức nào về tồn tại của nam Veela, tuy nhiên Veela nữ có thể giao phối với người đàn ông bình thường và đẻ ra những đứa con lai nửa người nửa Veela. Chúng cũng kế thừa sắc đẹp và khả năng quyến rũ đàn ông nhưng được mạnh mẽ như Veela thuần chủng.

      Tóc của Veela có thể sử dụng để làm đũa phép (Fleur Delacour sử dụng cây đũa phép có thành phần từ tóc của bà nội).

      [​IMG]

    5. Hoa bé nhỏ

      Hoa bé nhỏ Active Member

      Bài viết:
      145
      Được thích:
      153
      Hay quá!!!!
      Trầm Tử Tuyết thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :