1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Đồng nhân Bằng Chứng Thép] Chỉ yêu anh thôi - Cẩn Tâm Nguyệt. (c23) [đã DROP]

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
  • Trạng thái chủ đề:
    Không mở trả lời sau này.
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 23: Kết thúc vụ án

      Sáng sớm vừa bước ra cửa, Lâm Tâm Nguyệt liền nhìn thấy bóng dáng chiếc xe quen thuộc của bạn trai mình chờ ở dưới lầu, tự chủ nhớ lại chuyện đồng sàng cộng chẩm ngày hôm qua. Tuy rằng quen Cổ Trạch Sâm cho đến nay, nắm tay, hôn môi, ôm nhau như cơm bữa, nhưng đồng sàng cộng chẩm vẫn là lần đầu tiên, còn là tại vì mình nắm chặt cho ấy rời , quan trọng hơn là còn bị Lâm Thinh Thinh phát , nội tâm Lâm Tâm Nguyệt chợt cảm thấy áp lực rất lớn.

      Tuy rằng trong lòng gào thét, nhưng Lâm Tâm Nguyệt vẫn làm mặt bình thản, tiêu sái bước đến trước mặt Cổ Trạch Sâm.

      “Hôm nay sao sớm đến như vậy rồi?”

      “Vội vàng tới sớm vì sợ có ai chuẩn bị bữa sáng tình cho bạn mình ấy mà.” Cổ Trạch Sâm bên trêu chọc, bên giơ lên bữa sáng, đưa cho Lâm Tâm Nguyệt, “ Cháo hẹ có chút gừng vừa mới ra lò, còn có sữa nóng.”

      Xem biểu bạn trai tốt của Cổ Trạch Sâm, ánh mắt dịu dàng chăm chú nhìn mình, đáy lòng Lâm Tâm Nguyệt có dòng nước ấm rót vào.

      “Vậy em đây khách khí nhận lấy đâu.” mặt Lâm Tâm Nguyệt tươi cười ngọt ngào, giọng điệu cũng rất nghịch ngợm.

      “Có phải phát ra bạn trai như cũng tệ ?”

      sai, chẳng qua em vẫn lợi hại hơn, biết là người đàn ông tốt, sớm trói lại.” Lúc Lâm Tâm Nguyệt khen ngợi Cổ Trạch Sâm còn quên khen mình tẹo.

      Cổ Trạch Sâm nhíu mày, vẻ mặt “ hết cách với em”, còn Lâm Tâm Nguyệt tỏ thái độ “Đành chịu, biết làm sao bây giờ”.

      Trở lại bộ pháp chứng, Lâm Tâm Nguyệt thoát khỏi bát quái của toàn bộ nhân viên bộ pháp chứng.

      là ganh tị chết người rồi, là bữa sáng tình đó nha, còn là xe riêng giao hàng tận nơi á nha~~~.” Mỗ A hâm mộ chọc ghẹo Lâm Tâm Nguyệt.

      “Còn tự mình đưa đón tới tận cửa bộ pháp chính luôn nha~~~.”

      “Đâu chỉ vậy, tôi còn nghe đồn ngày hôm qua bác sĩ Cổ xin nghỉ phép chăm bệnh cho người kia kìa.” Mỗ B giọng điệu chút đứng đắn.

      “Được rồi, được rồi, đùa vui đến đây chấm dứt thôi, còn mau làm việc.” Cao Ngạn Bác cười toe toét xuất , Boss lên tiếng có khác, chỉ vừa mở miệng, mọi người liền chuyên tâm chạy làm việc.

      “Thế nào, thân thể sao rồi chứ.” Cao Ngạn Bác thay mặt toàn thể nhân sĩ bát quái, quan tâm hỏi.

      “Có tình của bác sĩ Cổ xoa dịu, làm sao còn bệnh nữa chứ.” Yvonne vỗ bả vai của Lâm Tâm Nguyệt, cười cười.

      “Có phải hay , ngay cả chị Yvonne cũng chọc ghẹo em…”

      Yvonne nhún nhún vai, tỏ vẻ chị thực vô tội mà.

      “Được rồi, có việc gì nữa nhanh làm việc thôi.”

      Mấy ngày nay, Lâm Tâm Nguyệt và Cổ Trạch Sâm đều vô cùng quan tâm bệnh tình của Cổ Trạch Dao, may mắn là dấu hiệu ung thư được kiềm hãm, cũng gây ảnh hưởng gì đến Cổ Trạch Dao, nhưng Lâm Tâm Nguyệt vẫn buông lỏng giây nào, bởi vì biết nguyên nhân chính gây ra tử vong cho Cổ Trạch Dao chính là thuốc của chị Ngọc đưa.

      quan sát qua chị Ngọc, phát ấy thực quan tâm, chăm sóc cho Cổ Trạch Dao, cũng từng tán gẫu với chị Ngọc, cùng ấy về đạo lý “thuốc thể uống bậy”, đồng thời dặn Nam Cung Phong chú ý nhiều chút, đừng để cho Cổ Trạch Dao ăn uống bậy bạ.

      Nhưng Lâm Tâm Nguyệt biết điều, ở đời, phàm là những chuyện mình đều cố gắng tránh né, dự phòng chưa chắc có thể tránh khỏi được.

      An bài xong chuyện của Cổ Trạch Dao, Lâm Tâm Nguyệt cũng bắt đầu tập trung vào án tử trong tay, mà Lâm Thinh Thinh chính vì trí nhớ tốt cùng suy nghĩ linh hoạt mà được Cao Ngạn Bác cất nhắc nhận vào làm việc trong bộ.

      Lâm Tâm Nguyệt biết được Đàm Vĩ Thăng tỉnh lại, Lương Tiểu Nhu chuẩn bị lấy khẩu cung của ta, cho nên đến bệnh viện, vừa vặn gặp được Lương Tiểu Nhu cùng Trầm Hùng đứng trước cửa phòng bệnh của Đàm Vĩ Thăng. “Madam, ngại cho tôi cùng vào nghe lấy khẩu cung chứ.”

      “Cứ tự nhiên.” Lương Tiểu Nhu tuy rằng vì sao Lâm Tâm Nguyệt cảm thấy hứng thú với khẩu cung của Đàm Vĩ Thăng nhưng vẫn đồng ý.

      Cổ Trạch Sâm tuy thấy quái lạ vì xuất của bạn mình ở đây, nhưng tin tưởng làm việc gì vô nghĩa, vì thế chỉ cùng các chào hỏi tiếng rồi rời khỏi.

      Toàn bộ quá trình cung cấp lời khai, Lâm Tâm Nguyệt từ đầu đến cuối đều nhìn chằm chằm vào Đàm Vĩ Thăng, cái gì cũng , cho nên ta bị ánh mắt lợi hại của Lâm Tâm Nguyệt nhìn khiến ta hơi chột dạ.

      Nghe xong toàn bộ khẩu cung, lúc ra ngoài Lâm Tâm Nguyệt liền câu với Lương Tiểu Nhu “Đàm Vĩ Thăng từ đầu tới đuôi đều dối.”

      Trầm Hùng mở to đôi mắt nhìn Lâm Tâm Nguyệt. “ đừng có đùa chứ.”

      “Lời này của là có ý gì?” Lương Tiểu Nhu nhìn qua Trầm Hùng cái xong nghiêm túc nhìn Lâm Tâm Nguyệt, hy vọng cho lời giải thích hợp lý.

      “Tôi chỉ có thể cho biết nguyên nhân là do thái độ của Đàm Vĩ Thăng khiến tôi đoán ra được.” Đây là lời , là do quan sát biểu tình của ta mà rút ra kết luận, nhưng cũng biết đây thể xem là loại chứng cớ, chỉ có thể lửng lờ, hỗ trợ thêm trong lĩnh vực suy luận phá án thôi, xong Lâm Tâm Nguyệt liền rời khỏi.
      Lương Tiểu Nhu nhìn đăm chiêu theo bóng dáng rời khỏi của Lâm Tâm Nguyệt.

      Đương Lương Tiểu Nhu cùng Cao Ngạn Bác bàn bạc ở tổ trọng án, mới chính thức tin tưởng vài phần lời Lâm Tâm Nguyệt .

      Lương Tiểu Nhu mang Đàm Vĩ Thăng về nhà của , bắt đầu phân tích trường vụ án, nhưng phát được kim cương, đủ chứng cớ khởi tố, cũng may Cao Ngạn Bác và Lâm Tâm Nguyệt kịp thời xuất , rốt cuộc khiến cho Đàm Vĩ Thăng ra chân tướng vụ việc.

      Sau khi Đàm Vĩ Thăng bị đưa , Lương Tiểu Nhu cuối cùng nén được hiếu kỳ, mở miệng hỏi “Vì sao khi ở bệnh viện biết được Đàm Vĩ Thăng dối, có thể hơn ?”

      “Là thông qua hành vi, thái độ của ta mà kết luận.”

      “Hành vi?”

      “Biểu cảm con người cũng là loại tâm lý học, đó chỉ là vài động tác vốn xuất phát từ bản năng, nó chỉ xảy ra trong khoảng thời gian rất ngắn. Trước đó hai người lấy khẩu cung của Đàm Vĩ Thăng, hỏi ta đêm đó xảy ra chuyện gì, ánh mắt của ta liền nhìn qua bên phải, đó là dấu hiệu khi ta dối, còn nếu quả , nhớ lại chuyện xảy ra, ta nhìn về bên trái. Đương nhiên là dưới lần ta có biểu như vậy.”

      ra còn có loại đánh giá tội phạm như vậy.”

      “Đúng rồi, madam..” Lâm Tâm Nguyệt định gì đó, đột nhiên bị Lương Tiểu Nhu ngắt lời.

      “Gọi tôi là Tiểu Nhu .”

      Lâm Tâm Nguyệt cùng Cổ Trạch Sâm liếc mắt nhìn nhau cái, xem ra thừa nhận thực lực đối phương rồi.

      “Vậy cũng gọi tôi là Tâm Nguyệt .”

      Cao Ngạn Bác và Cổ Trạch Sâm bất đắc dĩ nhìn nhìn hai chịu hóa giải khúc mắc trước mặt.

      Vụ án diệt môn do bộ pháp chứng, pháp y và cảnh sát phối hợp phá án cuối cùng được khép lại, Tim sir của chúng ta lúc này liền nhanh chóng bệnh viện bồi lão bà, Lâm Tâm Nguyệt đành nhận mệnh ở lại làm bản báo cáo hoàn chỉnh.

      Cốc, cốc.

      Lâm Tâm Nguyệt nghe thấy tiếng gõ cửa liền ngẩng đầu lên nhìn, ra là bạn trai của mình đứng tựa cửa, còn tiếc tặng nụ hôn gió, cười tà tà nhìn .

      xin lỗi, em quên mất hôm nay có hẹn với .” Lâm Tâm Nguyệt lấy tay vỗ lấy cái trán, mãi lo làm việc quá quên mất thời gian.

      “Lúc vào, bên ngoài còn bóng người, biết ngay là em quên mất thời gian.”

      chờ em chút, em lập tức giải quyết xong ngay.” Lâm Tâm Nguyệt vội vàng thu dọn đồ đạc.

      “Đừng vội, cứ từ từ, chờ em.”

      “Được rồi, thôi.” Lâm Tâm Nguyệt kéo tay Cổ Trạch Sâm ra ngoài.

      “Hay là để tối nay em làm chủ.”

      “À, vậy em định đưa đâu.”

      “Tới nơi là biết.” Lâm Tâm Nguyệt ra vẻ thần bí cười hì hì.

    2. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    Trạng thái chủ đề:
    Không mở trả lời sau này.