1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Đồng giá trao đổi bán đứng giao dịch (33)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 27:

      Cố Tiểu Ngải tức khắc nhìn hình tượng thanh thuần ngọc nữ người ta đều biến mất

      Khó trách đều diễn viên trong phim và ngoài đời hai mặt, Liễu Tử Mật cùng Quan Nana là minh chứng .

      Ngọc nữ chẳng khác nào. . . . . . dục nữ? !

      Thấy Cố Tiểu Ngải quan tâm mình, Liễu Tử Mật cũng để ý, màu son môi đỏ thắm lộ sương khói, phun đến mặt Cố Tiểu Ngải, "Có thể chụp nhiều chút, đỡ phải đến lúc bị Tước Phong đá xuống giường chỉ có thể ăn xin bên đường như chó mèo thôi."

      . . . . . .

      Mùi thuốc lá khó ngửi.

      Cố Tiểu Ngải quay đầu tránh khói thuốc, lát mới lạnh lùng thốt, "Hóa ra Liễu tiểu thư chỉ có thể coi chó mèo ven đường đánh đồng."

      Liễu Tử Mật đổi nét mặt, vươn tay bóp mặt , "Trước kia tôi cùng Tước Phong từng qua lại năm, tôi biết ta đối với nữ nhân như cảm thấy hứng thú lâu lắm."

      Liễu Tử Mật cùng Lệ Tước Phong qua lại hơn năm? !

      Móng tay Liễu Tử Mật dài mà nhọn, ấn mặt như vậy, làm cho nhất thời tê rần.

      Cố Tiểu Ngải đẩy tay ta ra lui về sau từng bước, phản cảm nhìn ta, "Mời Liễu tiểu thư tôn trọng chút."

      "Lệ tổng đến. . . . . ."

      "Lệ tổng đến tuần tra, đều xốc lại tinh thần cho tôi!"

      trận thanh rầm rĩ truyền đến, chỉ thấy tổng đạo diễn dẫn đầu chuỗi dài nhân viên ở cửa ra vào chen chúc qua, chỉ chốc lát sau, Lệ Tước Phong thân hình cao to xuất giữa trung tâm mọi người, có mặc tây trang, toàn thân màu xám bạc kèm áo khoác ngoài thân hình càng thêm thon dài.

      "Lệ tổng hôm nay đặc biết đến tuần tra sao? sớm tiếng, tôi đón chu đáo."

      "Lệ tổng đến ngồi chút."

      "Lệ tổng cơm chiều hẹn mỹ nhân ? Lệ tổng có mặt là phần thưởng cho nhóm chúng tôi!"
      . . . . . .

      Lệ Tước Phong đứng thẳng tắp, tuấn mang mặt chút xa cách cùng liều lĩnh, mọi người ra sức tâng bốc nịnh bợ, Lệ Tước Phong ngay cả tươi cười đều lười bố thí cái, cao cao tại thượng giống như quân vương.

      Bỗng dưng, Lệ Tước Phong giương mắt nhìn hướng bên này.

      Cố Tiểu Ngải thầm than tiếng, bất quá là tới đây chụp hình, nam nhân này cũng muốn theo tới nhìn chằm chằm?

      Cố Tiểu Ngải bất đắc dĩ cố nặn ra vẻ tươi cười chuẩn bị qua, Liễu Tử Mật đột nhiên bỏ thuốc lá trong tay, nũng nịu kêu tiếng, "Tước Phong."

      Liễu Tử Mật ở trước mắt bao người trực tiếp nhào vào lòng Lệ Tước Phong, kéo áo khoác người bỏ xuống, đường cong duyên dáng chỉ còn lại lụa trắng có như che lại. . . . . .

      " rốt cuộc cũng đến xem em quay phim được?" Liễu Tử Mật hờn dỗi thầm oán tiếng, hai tay yếu ớt treo vai .

      Lệ Tước Phong tà mị câu môi cười, cúi đầu, gặp phải màu son môi ta, Liễu Tử Mật lập tức mở ra hôn , nụ hôn nồng nhiệt đúng tiêu chuẩn.

      Mọi người tiếng động nhìn mặt đất, cũng còn người nào dám quấy rầy.

      Hóa ra là đến tìm Liễu Tử Mật, thiếu chút nữa tự mình đa tình qua, hoàn hảo dọa người, Cố Tiểu Ngải nghĩ có chút may mắn.

      Tròng mắt vừa chuyển, Cố Tiểu Ngải cúi đầu đùa nghịch máy chụp ảnh trong tay, mở đèn chiếu, yên lặng đem hai người hôn nồng nhiệt chụp ảnh.

      Tấm hình này có thể là tiêu đề tốt đấy chứ?

      Làm ngọc nữ đều phải cởi sao?

      Tổng giám đốc tập đoàn e. s phá bỏ quy tắc hôn nữ minh tinh?

      Tiêu đề này quyết đoán rất bạo nha. . . . . . Cố Tiểu Ngải có thể tưởng tượng tin tức này vừa đưa lên khiến cho người xem oanh động, khỏi cong môi lên.

      Nhìn cùng nữ nhân khác hôn môi, còn cười được? !

      Lệ Tước Phong đáy mắt lạnh lùng, đẩy Liễu Tử Mật giống như rắn nước bám người ra, trầm , "Các người quay phim tiếp , tôi ngang qua tiến vào xem mà thôi."

      "Đúng đúng đúng, cho Tử Mật thay trang phục, quay được lúc rồi." Tổng đạo diễn la lớn, lôi kéo Lệ Tước Phong ngồi vào ghế đạo diễn.

      chụp ảnh cũng đủ rồi, Cố Tiểu Ngải do dự muốn hay rời , liền thấy ánh mắt Lệ Tước Phong trầm nhìn qua.

      Nhìn qua bên trái bên phải, xác định có người nào ngoài cho triệu hồi , Cố Tiểu Ngải đành phải qua cúi người ghé vào lỗ tai giọng , "Tôi trước."

      Nữ nhân này biết phân biệt. . . . . .

      bỏ công việc tới đón ta, ta lại bỏ chạy lấy người? !

      "Tôi cho rồi sao?" Lệ Tước Phong lạnh giọng , mãnh liệt duỗi tay đem ấn đến chân chính ngồi xuống , cầm tay ấm áp mang theo tính trả thù ở bên hông mảnh khảnh của hung hăng xoa .

      "Đau. . . . . ." Cố Tiểu Ngải ở trong lòng ngực của co rúm lại, muốn đẩy ra lại bị ôm càng chặc hơn.

      "Muốn tôi thương sao?" Lệ Tước Phong cố ý xuyên tạc ý của , thấp giọng ở bên tai , "Ở đây rất đông người, về nhà lại thương ."

      . . . . . .

      Nam nhân này tư tưởng khắc là sạch .

      Liễu Tử Mật ngồi giường cung đình oán hận nhìn , ánh mắt ghen tị đến phát cuồng như vậy làm cho Cố Tiểu Ngải cả người được tự nhiên, tay Lệ Tước Phong còn cố tình coi ai ra gì ở lưng chạy.

      Ngón tay vuốt ve lưng của , mặt khôi ngô lại là bộ dáng lạnh lùng, giống như làm việc.

      Nhưng dần dần chịu nổi ngón tay đùa giỡn, e ngại trong trường quay nhiều người như vậy, Cố Tiểu Ngải chỉ có thể thầm lấy tay vòng đến sau lưng đẩy tay ra.
      Hale205 thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 28:


      Vừa đến hai giây, tay lại lập tức xoa đến. . . . . .

      May mắn đạo diễn bên kia kêu chụp ảnh, ánh mắt mọi người đều hội tụ ở người Liễu Tử Mật.

      Cố Tiểu Ngải ngồi ở đùi Lệ Tước Phong, cầm lấy kịch bản bên cạnh nhìn.

      Cảnh này Liễu Tử Mật là nhân vật chính vì quốc gia của mình thể hiến thân cho bạo chúa quân địch, nhưng trong lòng lại còn nhớ đến tình lang ở quê hương. . . . . .

      Nam nhân diễn quân vương là trung niên tục tằng thô kệch, trong màn ảnh đem Liễu Tử Mật nhào lên giường.

      biết có phải bởi vì Lệ Tước Phong ở phim trường, Liễu Tử Mật so với trước diễn trò có vẻ hưng phấn hơn nhiều, kêu đặc biệt cao vút, thanh kiều làm cho Cố Tiểu Ngải thân là nữ nhân đều khỏi chấn động.

      "Diễn đúng." Cố Tiểu Ngải vô ý thức giọng , đem kịch bản bên giơ tới.

      Lệ Tước Phong há mồm cắn lỗ tai của , "Ừ, ta kêu còn dễ nghe hơn so với ."

      ". . . . . . Lưu manh." Cố Tiểu Ngải thấp giọng mắng.

      "Tử Mật, diễn như vậy đúng, phải biểu ra nội tâm rối rắm, tuy rằng thân mình bị hoàng đế chiếm đoạt, nhưng người trong lòng nghĩ đến là tình lang của chính mình, ánh mắt của phải hấp dẫn! phải cứ giường kêu lên là được!" Tổng đạo diễn nhịn được đứng lên hô lớn . . . . .

      "Tôi diễn như thế nào đúng ? !" Liễu Tử Mật bất mãn đẩy nam nhân người ra, từ giường ngồi dậy, kích động phản bác , "Chính ông quay được đâu có liên quan gì tới tôi!"

      Chính mình diễn ra cái loại tâm trạng rối rắm này, còn muốn trách người khác bắt hình được.

      Diễn viên. . . . . .

      gì hơn cái này.

      ". . . . . ." Tổng đạo diễn e ngại Lệ Tước Phong ở đây cũng dám mắng to, chỉ có thể , "Tất cả mọi người chuẩn bị, quay lại lần nữa."

      Trong màn ảnh, Liễu Tử Mật lại lần bị áp đảo ở giường, vẫn thở gấp liên tục, vẻ mặt dụ dỗ.

      "Cắt! được ——"

      "Cắt! Chú ý chút!"

      "Cắt cắt cắt! Tử Mật, tôi phải thanh lớn là được! Chúng ta phải quay phim cấp 3!"

      . . . . . .

      Đạo diễn lần lượt kêu cắt, mặt Liễu Tử Mật càng ngày càng khó coi, lần lượt bị nam nhân đổ lên giường giở trò.

      Cố Tiểu Ngải lẳng lặng nhìn, từ tầm mắt Liễu Tử Mật chuyển dời đến màn ảnh bên này bỗng dưng ngẩng đầu lên hôn mặt Lệ Tước Phong, lâu có rời .

      Tất cả mọi người thấy được, chung quanh mảnh im lặng.

      Con ngươi Lệ Tước Phong trở nên thâm thúy, cúi đầu hôn môi , Cố Tiểu Ngải quay mặt , cho thực được.

      quên, môi vừa mới cùng Liễu Tử Mật hôn sâu, trong lòng căm ghét.

      Liễu Tử Mật thanh cũng bị mất, hai mắt xoay tròn trừng lớn, đạo diễn kêu cắt, cũng thể như thế nào, đôi mắt xinh đẹp lại là ai oán lại là ghen tị. . . . . .

      Trong màn ảnh cũng là bộ dáng Liễu Tử Mật rối rắm giãy dụa.

      Tuy rằng cùng kịch bản vẫn có điều lệch lạc, nhưng hôm nay Liễu Tử Mật phát huy tốt nhất.

      "Cắt! Tốt!" Tổng đạo diễn hưng phấn mà hô cắt, hướng Cố Tiểu Ngải dựng thẳng lên ngón cái, có chút tán thưởng , "Tiểu thư thực thông minh."

      Dùng ghen tị bức Liễu Tử Mật nhập diễn.

      Bằng với trạng thái của Liễu Tử Mật, màn này diễn biết muốn quay tới khi nào.

      " có gì." Cố Tiểu Ngải lễ phép cười cười, khó có thể được đạo diễn thích, đời này là có cơ hội học đạo diễn , được đạo diễn khen chút cũng tốt

      Lệ Tước Phong tự nhiên cũng nhìn ra là chuyện gì xảy ra, mặt nhất thời lạnh đến cực điểm, đẩy Cố Tiểu Ngải ra liền ra ngoài, bóng dáng lạnh lùng.

      Mọi người ồ lên, Liễu Tử Mật sốt ruột muốn đuổi theo ra ngoài lại bị chính trợ lý của mình ngăn lại.

      Lại chọc tới sao?

      Nhìn bóng lưng Lệ Tước Phong rời , Cố Tiểu Ngải cực kỳ bất đắc dĩ, cùng tổng đạo diễn giọng tạm biệt, liền cầm chắc máy chụp ảnh đuổi theo ra.

      Lệ Tước Phong ngồi xe thể thao nặng nề mà đóng sầm cửa, thanh rất lớn.

      Cố Tiểu Ngải mím môi, theo phía sau lên xe, vẻ mặt vô tội hỏi, " làm sao vậy?"

      Còn dám hỏi làm sao vậy?

      Lệ Tước Phong khi nào đến phiên dùng để lợi dụng?

      cùng Liễu Tử Mật ở trước mặt hôn môi, còn cư nhiên giúp Liễu Tử Mật nhập diễn? Nữ nhân này có biết hay là nam nhân của ? !

      "Xuống xe." Lệ Tước Phong gầm , mạnh quyền đập vào kính chắn gió, sắc mặt trầm.

      "À."

      Cố Tiểu Ngải mở cửa xe xuống, phía sau lại vang lên thanh hung ác nham hiểm của Lệ Tước Phong, " dám xuống xe thử xem!"

      . . . . . .

      Rốt cuộc là muốn xuống xe hay là đây? !

      Nam nhân này có phải có chút mâu thuẫn hay ? ! Có hay lại vui buồn thất thường ? !

      Cố Tiểu Ngải duy trì tư thế đẩy cửa xe, có thực xuống xe, cũng muốn chọc hỏa Lệ Tước Phong.

      Nhìn mặt nghiêng Lệ Tước Phong lạnh lùng, chuyện, cũng biết cái gì, hai người liền như vậy giằng co.

      Trong xe khí nặng nề hít thở thông.

      biết có cái gì tức giận, giúp nữ minh tinh của nhập diễn, câu cảm ơn đều có, trả lại cho bản mặt thối, mắc nợ sao? !
      Hale205 thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 29:


      Di động xe bỗng nhiên vang lên, bên trong truyền đến giọng nữ: "Quên nhắc nhở, trước khi về nhà dẫn Cố Tiểu Ngải mua đồ dùng cá nhân."

      Nghe thế Cố Tiểu Ngải liền sửng sốt, tới công ty điện ảnh và truyền hình là vì sao?

      Ở biệt thự Lệ gia, dùng vật dụng cá nhân đều là duy nhất, muốn dẫn mua cái mới?

      "Ba ——"

      Lệ Tước Phong cầm điện thoại ném mạnh ra ghế sau, cả người lửa giận càng sâu.

      Động chút liền chọc hỏa đến vị chúa này, hẳn là chuyện tối kỵ ?

      "Còn mua đồ sao?" Cố Tiểu Ngải cố ý giọng dịu dàng, mặt biểu ăn năn rồi.

      Tuy rằng cảm thấy mình làm sai cái gì, nhưng lại nhịn xuống, đối với có hại gì cả.

      Lệ Tước Phong nhìn chằm chằm về phía , đem kéo mạnh vào trong lòng, hơi hôn môi lưỡi của . Giống như nuốt hết.

      Hôn vội vàng mà lại bá đạo.

      hút thuốc lá, nhưng Cố Tiểu Ngải lại nghe thấy mùi, là hơi của Liễu Tử Mật, ý tưởng này làm lòng muốn buồn nôn, hai tay để lồng ngực muốn tách khoảng cách của hai người ra, lại bị ôm càng chặc hơn.

      Loang loáng tia chớp lên.

      Cố Tiểu Ngải kinh ngạc nhìn trong tay của máy chụp ảnh, theo bản năng muốn giật lấy.

      Lệ Tước Phong tay ngăn , tay chuyển nhanh giữa các tấm hình, sắc mặt khó hiểu, " chụp tôi cùng Liễu Tử Mật làm gì?"

      Đáng chết, bị phát rồi.

      "Tuấn nam mỹ nữ, treo tường phòng tắm thưởng thức." Cố Tiểu Ngải ngoài cười nhưng trong lòng cười .

      Lệ Tước Phong đáy mắt tối sầm lại, lên ánh lửa.

      Cố Tiểu Ngải chuyển ngữ điệu, vẻ mặt ác độc , "Mỗi ngày tắm dùng kim đâm Liễu Tử Mật."

      Đồng thời liếc !

      . . . . . .

      Đáp án này tựa hồ làm cho Lệ Tước Phong hài lòng, mặt lạnh lùng nhưng gợi ra ý cười.

      "Đem cái này treo trong phòng tắm." Lệ Tước Phong đem máy chụp ảnh để tới trước mắt , là ảnh chụp vừa mới ôm hôn sâu, trừ bỏ hơi hơi nhăn mặt lại, ảnh chụp này thoạt nhìn hai người giống như tình nhân .

      Cố Tiểu Ngải mang máy chụp hình lấy về phía mình, quả nhiên, ảnh chụp cùng Liễu Tử Mật thân mật đều bị xóa . . . . . . Tin tức đại độc nhất vô nhị của , lại mất như vậy. . . . . .

      là khóc ra nước mắt.

      "Tôi dẫn mua đồ." Đem máy chụp ảnh quăng đến bên, Lệ Tước Phong khởi động xe thể thao, tay nắm tay lái tay ấn tay , đầu ngón tay ở trong lòng bàn tay mềm mại của trêu chọc .

      Tính tình của nam nhân này. . . . . . trở mặt so với trời tháng sáu còn nhanh hơn.

      Cố Tiểu Ngải đối với Lệ Tước Phong lại có cái nhìn mới.

      Liễu Tử Mật còn cùng qua lại năm, khó có thể tưởng tượng Liễu Tử Mật là sống như thế nào.

      *************************

      Lệ Tước Phong dẫn tới cửa hàng lớn bán đồ dùng cá nhân mới mở, đúng lúc bà chủ có nhiều khách, dáng người Lệ Tước Phong cao ngất, khuôn mặt tuấn liên tiếp đưa tới ánh nhìn chăm chú của nhiều người.

      "Oa. . . . . . kia đẹp trai!"

      "Có phải là ngôi sao ?"

      "Chưa tùng thấy người này tivi nha. . . . . ."

      "Chúng ta qua xin chữ ký ?"

      "Tôi dám đâu. . . . . . xem bên cạnh ấy còn có bạn kìa."

      . . . . . .

      Vài nữ sinh trung học mặc đồng phục theo sát bọn họ, thỉnh thoảng phát ra tiếng than sợ hãi. . . . . .

      Cố Tiểu Ngải chưa từng bị nhiều người nhìn chằm chằm như vậy, cảm giác giống như con khỉ ở vườn bách thú bị xem xét, nhất thời có chút thoải mái.

      Lệ Tước Phong lại dường như hoàn toàn phát gì, đẩy xe mua sắm ngừng lấy vài thứ từ xuống dưới, cuối cùng còn công khai đứng ở khu hàng hóa tình thú cho người lớn. . . . . .

      ". . . . . ."

      Cố Tiểu Ngải rất muốn làm bộ biết .

      Thừa dịp Lệ Tước Phong chăm chú lựa chọn Cố Tiểu Ngải lặng lẽ lui ra phía sau vài bước, xoay người yên lặng nơi khác.

      Trong khu sách, tốp năm tốp ba đứng đọc sách, mắt Cố Tiểu Ngải đầu tiên liền nhìn đến cuốn《Kinh đô nghệ thuật》 giá sách.

      Bên tai giống như vang dội thanh của thiếu niên, "Ngải Ngải, Paris là kinh đô nghệ thuật, em phải muốn học đạo diễn sao? cùng em học."

      cùng em học.

      Nhiều hứa hẹn ngọt ngào, Sở Thế Tu, còn nhớ ?

      nhớ cũng còn quan hệ, quan hệ, tốt nhất nên quên .

      Lấy cuốn《 kinh đô nghệ thuật》lật xem ảnh chụp phong cảnh bên trong, nhiều cảnh đẹp, rất nhiều nơi đều là Sở Thế Tu kể qua cho nghe.

      từng. . . . . . chờ mong Paris như vậy, cùng Sở Thế Tu cùng nhau.

      "Tổng giám đốc, tại thị trường thứ hai cho thuê, có rất nhiều sản phẩm đều tích cực liên hệ cùng chúng ta, tình hình tiêu thụ rất tốt."

      "Ừ, các sản phẩm trong cửa hàng của Sở thị phải được tuyển chọn cách nghiêm khắc, trước tiên đưa phương án cho tôi xem qua."

      "Tổng giám đốc."

      . . . . . .

      giọng nam dịu dàng ở khu sách im lặng vang lên.

      Cố Tiểu Ngải ngơ ngác xoay người, chỉ thấy nam nhân trẻ tuổi mặc tây trang tới hướng này, dọc theo đường chuyện công việc, áo sơmi đơn giản cùng quần dài, phô ra dáng thon dài của nam nhân trẻ tuổi.
      Hale205 thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 30:


      mặt của ta lộ vẻ tươi cười thản nhiên tao nhã.

      Sở Thế Tu.

      Hóa ra cửa hàng này là của công ty Sở thị .

      Như là cảm nhận thấy ánh mắt, Sở Thế Tu ngẩng đầu nhìn về phía bên này, Cố Tiểu Ngải cuống quít xoay người, bỏ lại quyển sách tay chạy trốn.

      "Tiểu thư, sách của ."

      Sở Thế Tu lễ phép kêu tiếng.

      Trong đầu Cố Tiểu Ngải trống rỗng, biết chạy hướng nào, chỉ biết trốn bên kia giá sách, ngực chưa bao giờ đập kịch liệt như thế.

      Tiếng bước chân bình tĩnh truyền đến.

      Hồi lâu, bên kia giá sách vẫn im lặng .

      Cố Tiểu Ngải chỉ nghe có người khó hiểu hỏi, "Tổng giám đốc, sách này có vấn đề gì sao? Làm sao lại nhìn chằm chằm như thế?"

      Thanh ôn hòa của Sở Thế Tu truyền đến tai , " có gì, chỉ nhớ tới người bạn."

      Bạn. . . . . .

      Cố Tiểu Ngải bụm miệng lại, hốc mắt đột nhiên ướt, ta còn nhớ sao?

      Cũng có quên . . . . . . ?

      " phải tổng giám đốc nên có tri kỷ ?" Có người ở bên giỡn.

      " bừa cái gì, tổng giám đốc rất nhanh đính hôn."

      "Ha ha, Paris là nơi rất tốt, tổng giám đốc cùng thiên kim của Lương thị trưởng phải sắp đính hôn sao? Đến lúc đó có thể Paris chuyến." Vài người vào.

      Sở Thế Tu cũng chỉ là cười cười ôn hòa, gì, đem sách để lại giá sách.

      " thôi tổng giám đốc, tôi dẫn xem lầu."

      "Được."

      Sau lúc lâu, tiếng bước chân của đoàn người rời xa.

      ta sắp đính hôn?

      Dẫn vị hôn thê hưởng tuần trăng mật sao? Bọn họ quyết định Paris hưởng tuần trăng mật?

      Ngực giống bị dao găm cắt, đau đến chảy máu.

      Nước mắt ức chế nổi chảy xuống , Cố Tiểu Ngải dựa lưng vào giá sách khóc thành tiếng, từng giọt từng giọt nước mắt thống khổ theo ngực tràn ra, giống như muốn nuốt hết .

      Chuông điện thoại di động vang lên, màn hình hai chữ "Bạo quân" ngừng lên, có chút giương nanh múa vuốt.

      Cố Tiểu Ngải ngừng khóc, hắng giọng cái mới nhận, "Alo, tôi là Cố Tiểu Ngải."

      " chết ở đâu vậy?" giọng bất mãn của Lệ Tước Phong truyền đến.
      . . . . . .

      chuyện có nhất thiết phải xấu xa như vậy ?

      Cố Tiểu Ngải bên lau nước mắt bên như có việc gì , "Tùy tiện dạo, còn ở chỗ đó sao? Tôi tìm ."

      Khu tình thú cho người lớn cái gì chứ. . . . . . nghĩ vào.

      Trong điện thoại lặng im chỉ chốc lát, thanh lạnh lùng lần nữa vang lên, " khóc cái gì?"

      Cố Tiểu Ngải ngây người, kinh ngạc nhìn mọi nơi xung quanh.

      Chỉ thấy Lệ Tước Phong đứng ở khu sản phẩm bảo hộ cách đó xa nhìn , mang tai nghe điện thoại, hai tay đặt xe mua sắm, trong xe chất đầy đồ dùng hàng ngày, thoạt nhìn lại có vài phần hương vị thích thú của đàn ông.

      "Tôi. . . . . ." Cố Tiểu Ngải nghẹn lời , cúi đầu bối rối lau nước mắt.

      Nam nhân này. . . . . . ràng thấy còn gọi điện thoại, cố ý xem rơi nước mắt sao?

      Bỏ xe mua sắm, Lệ Tước Phong tới chỗ , đáy mắt sâu lạnh lùng "Khóc cái gì?"

      " có việc gì, tôi cũng biết sao lại đột nhiên khóc thế này. . . . . ." Cố Tiểu Ngải cất điện thoại, bên lau nước mắt bên năng lộn xộn.

      Mắt dính lệ, mặt tái nhợt lộ vẻ thương tâm, thoạt nhìn giống bộ dạng hèn mọn, rất giống bị thế giới này vứt bỏ.

      dạo trong cửa hàng cũng có thể khóc được, cũng có năng lực.

      Lệ Tước Phong nhíu mày, động tác thô lỗ tay kéo vào trong lòng, lẳng lặng ôm lấy, cũng còn làm cái gì, đem áo khoác dài che chắn cho thân hình bé và yếu ớt của , giống như cảng gió cho .

      Cố Tiểu Ngải bị bắt tựa vào trong lồng ngực . . . .
      . .
      Trái tim của đập mạnh mẽ mà nghị lực, chút lại chút, nhưng lại hiểu làm cho an tâm.

      Lần đầu tiên, Cố Tiểu Ngải cảm thấy Lệ Tước Phong ấm áp như thế, ấm áp đến nỗi làm cho quên lạnh lùng.

      Người đến người , thỉnh thoảng có người nhìn về phía họ.

      thủy chung có buông tay.

      Lúc đầu bị ép, biến thành dần dần thuận theo tựa vào trong lồng ngực của . . . . . .

      ấm áp.

      *************************

      Đáng tiếc Cố Tiểu Ngải đối với Lệ Tước Phong chỉ có hảo cảm cho lần ôm này.

      Vừa về tới biệt thự Lệ gia sắp xếp lại đồ dùng mới mua về lập tức hảo cảm hạ xuống tới số .

      "Lệ Tước Phong, đây là cái gì? !" Cố Tiểu Ngải ngồi ghế sô pha lớn xách lên bộ váy hộ sĩ ngắn màu hồng nhạt, cái hộp đóng gói rất đẹp tuy nhiên bên trong lại là ống nghe khám bệnh, ống tiêm. . . . . .

      sinh bệnh nặng gì vậy?

      "Trang phục mê hoặc." Lệ Tước Phong che dấu chút nào mục đích của chính mình, ngồi vào bên cạnh cầm bộ quần áo hộ sĩ khoa tay múa chân người .

      Áo rất ngắn, miễn cưỡng có thể bao trước ngực mềm mại của , quả nhiên thực mê hoặc.

      Lệ Tước Phong trong mắt lên chút sắc thái dục vọng.

      " biến thái." Cố Tiểu Ngải giống như đụng đến củ khoai lang nóng bị phỏng tay, bỏ cái hộp qua góc sô pha, bao nhiêu tuổi rồi lại thích chơi trò mặc trang phục dụ hoặc, muốn quần áo này thà chết còn hơn.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 31:


      Người này ấu trĩ! Đồng phục mê hoặc? Chẳng lẽ hôm nay đến khu sản phẩm dành cho người lớn là để chọn mấy thứ này sao?!

      "Tôi mua cho mặc !" miệng Lệ Tước Phong bá đạo, trong túi đồ lại lôi ra vài hộp nữa.

      Cố Tiểu Ngải vừa mở ra lại thấy, mắt lại hóa mờ , nào là đồng phục nữ cảnh sát, đồng phục thủy thủ, đồng phục trường học, đồng phục giáo sư. . . . . . Các loại đồng phục mê hoặc.

      "Tôi tuyệt đối mặc!" Cố Tiểu Ngải đưa tay xoa xoa người, vẻ mặt chính nghĩa, " muốn chơi loại này tìm người thú vị như Liễu Tử Mật, Quan Nana , tôi chết cũng mặc !"

      Cho dù là phụ nữ của , cũng có điểm mấu chốt của chính mình.

      "Cố Tiểu Ngải!" Lệ Tước Phong tức giận nhìn , " là phụ nữ của tôi!"

      "Các ấy có người nào phải? Liễu Tử Mật phải cùng qua lại hơn năm sao?
      Hôm nay các người còn hôn trước mặt nhiều người như vậy, tìm ta !" Cố Tiểu Ngải lập tức phản bác , tóm lại đánh chết hứng thú ác độc của .

      Luôn mồm Liễu Tử Mật, Quan Nana?

      Lệ Tước Phong giận ngược lại cười, có chút hăng hái nhìn chằm chằm khuôn mặt nhắn của , "Cố Tiểu Ngải, ghen sao?"

      . . . . . .

      lại tự mang nỗi chua xót rồi sao?

      nghe như thế nào lại hóa ra ghen?

      Cho dù là ghen, vui vẻ như vậy sao?

      Lệ Tước Phong ngồi sườn sô pha, tay khoát lên lưng sô pha, tay đem kéo đến trong lòng, cằm cọ cọ vào đầu , tiếng từ tính, mang theo ý cười che dấu được, "Cố Tiểu Ngải, nhanh như vậy tôi ?"

      . . . . . .

      thể nào người đàn ông cưỡng bức chính mình được chứ.

      Như thế nào mà lại đưa ra được kết luận lớn lao như thế?

      "Đàn ông gặp dịp chơi thực bình thường, đừng có lòng dạ hẹp hồi như thế." Lệ Tước Phong vỗ vỗ đầu của , đuôi lông mày tự giác hướng lên .

      Còn tưởng rằng nữ nhân này ý chí sắt đá, hóa ra nhìn cùng nữ nhân khác cùng chỗ vẫn là có phản ứng.

      sớm , chinh phục nữ nhân có thể có nhiều nan? Mới vài ngày thế này.

      càng ngày càng phục tùng .

      "Tôi nào có." Cố Tiểu Ngải giọng thầm, rất muốn lớn tiếng rống lên, ghen trừ phi mặt trời mọc từ phía Tây.

      Nhưng ra câu này, khẳng định chọc giận .

      Quên , cho rằng ghen là ghen , chỉ cần cao hứng là được.

      "Ngoan ." Lệ Tước Phong đem ôm vào trong ngực, cúi đầu dán mặt của , mang chút hương vị lừa gạt , "Hôn tôi."

      Cố Tiểu Ngải biết điều thuận theo hôn , nhưng vừa nhìn thấy môi mỏng của , nghĩ đến cùng Liễu Tử Mật trước mặt mọi người hôn dài như thế, mùi vị thuốc lá kia như thế nào đều thể xua tan . . . . . .

      phải ghen, nhưng chán ghét hôn môi khi vẫn còn hương vị của người khác.

      Giống như bàn chải đánh răng của chính mình lại bị đặt trong miệng người khác. . . . . . cũng thương bàn chải đánh răng kia.

      "Tôi tắm rửa trước." Cố Tiểu Ngải từ trong lồng ngực của nhảy xuống sô pha, cầm lấy vật dụng rửa mặt mới mua chạy .

      Nhìn chằm chằm bóng lưng cơ hồ là chạy trối chết, Lệ Tước Phong mắt hơi hơi nheo lại, giương giọng phân phó, "Bảo mẫu, đem đồ dùng của ấy lên phòng tôi."

      " biết, Lệ tiên sinh."

      Ngoài đồng phục mê hoặc, Lệ Tước Phong cũng chọn số đồ dùng bình thường khác, khăn mặt màu trắng cùng hồng nhạt, bàn chải đánh răng, ngay cả áo tắm áo ngủ đều giống nhau, có gì cầu kì, lại đơn giản đáng .

      Mang dép lê màu hồng nhạt, đứng trong phòng tắm xa hoa, Cố Tiểu Ngải mới có loại cảm giác chiếm giữ biệt thự Lệ gia.

      Vừa ra phòng tắm, bị Lệ Tước Phòng sớm chờ ở cửa ôm lấy, người cũng thay áo tắm dài, lộ ra ngực bằng phẳng rắn chắc, "Tắm lâu như vậy sao?"

      muốn tránh ở trong phòng tắm cả đời, như vậy cũng cần đối mặt .

      "Vâng, tắm lâu chút." Cố Tiểu Ngải mặt tươi cười thản nhiên.

      Lệ Tước Phong ôm người lên lầu, lưng đẩy cái cửa vào, Cố Tiểu Ngải ôm cổ , tầm mắt lướt qua nhìn phòng lớn.

      Phong cách trang hoàng theo phong cách Châu Âu, trắng cùng vàng giao nhau lộ ra vẻ xa hoa, đèn chùm treo đỉnh hòa cùng đèn tường màu sắc ấm áp, cái giường lớn, rèm cửa trước cửa sổ lớn sát đất khẽ nhếch trong gió, lộ ra nửa vòng tròn ban công, nếu có thêm chiếc xích đu màu trắng hoàn mỹ.

      "Phòng ngủ của sao?" Cố Tiểu Ngải hỏi.

      "Ừ." Lệ Tước Phong đem quăng lên giường, vừa định lên, Cố Tiểu Ngải lăn cái từ giường trở mình xuống dưới, mặt lộ vẻ mỉm cười ngọt ngào, "Tôi tham quan tí."

      Đối với Lệ Tước Phong, luyện nụ cười dối trá công lực ngày càng mạnh.

      Xem có năng lực kéo dài thời gian bao lâu?

      Cuối cùng còn phải bị kéo dài tới giường ăn sạch?

      động thủ, Lệ Tước Phong có chút hờn giận, nhíu mi, theo phía sau .

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :