1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Đồng giá trao đổi bán đứng giao dịch (33)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 21:

      Hoan ái qua , Lệ Tước Phong xuống giường bắt đầu thay quần áo, Cố Tiểu Ngải giống như búp bê vải nằm ở giường.

      Thấy đứng ở trước gương to tây trang thẳng thớm, nàng nghĩ tới từ: cầm thú.

      thanh tin nhắn di động truyền đến, Cố Tiểu Ngải cố hết sức đến đầu giường cầm lấy di động đọc tin nhắn, là của cậu, kích động thẳng Quan Nana cùng Hàn Tinh ela bên kia đều rút đơn kiện .

      "Phanh ——"

      túi văn kiện ném chăn.

      "Có tôi phía sau, tin tức này tùy tiện phát." Lệ Tước Phong liếc mắt cái, ánh mắt khinh thường mà lãnh khốc, "Nhân tiện giữ thân phận cho tốt, về sau tùy ý đến, đừng chọc tôi."

      xong, Lệ Tước Phong ra cửa, chỉ để lại phòng hoan ái hơi thở tình dục.

      Cố Tiểu Ngải yên lặng mở ra túi văn kiện, là ngôi sao mướn phòng khách sạn, lại là đoạn có thể khiến cho oanh động, nhưng vì sao, lại chút hưng phấn đều có . . . . . .

      Bản thân muốn thành vụ tai tiếng gièm pha lớn nhất rồi.

      Gương mặt dịu dàng của Sở Thế Tu lên ở trước mắt, tâm bị đau, Cố Tiểu Ngải lau nước mắt mặt, lần nữa tự với mình đừng suy nghĩ. . . . . .

      Đừng nghĩ tới những việc tốt đẹp, . . . . . . cảm thấy chính mình sống cũng sống nổi nữa rồi

      *************************

      Bởi vì Lệ Tước Phong, Cố Tiểu Ngải lại lần làm muộn, cậu còn tưởng rằng chạy theo tin đặc biệt ngôi sao mướn phòng khác sạn, vui tươi hớn hở nửa câu chỉ trích cũng có, còn trước mặt các đồng nghiệp khen phen.

      Cậu của , ra đối với rất tốt, nên cũng phản đối.

      Lần đầu khi nhà phá sản, có cậu chiếu cố, biết mình lưu lạc thành cái bộ dáng gì, cho nên báo đáp cậu có sai, Cố Tiểu Ngải cùng chính mình .

      "Oa, diện mạo này. . . . . . thua ngôi sao a."

      " phải Sở thị đem tổng bộ chuyển đến C thị chúng ta sao, chừng chúng ta còn có thể gặp được đó."

      " nghĩ cũng đừng nghĩ tới, loại công tử này nếu thích minh tinh cũng chính là có hôn ước, được sao? !"

      . . . . . .

      Các nữ đồng nghiệp líu ríu truyền đến tiếng thảo luận, Cố Tiểu Ngải thản nhiên liếc mắt cái, liền thấy tạp chí tài chính và kinh tế tay các , mặt bìa là người nam nhân tuổi còn trẻ thân mặc tây trang.

      Là Sở Thế Tu.

      Nguyên nhân là tổng bộ công ty Sở thị chuyển đến C thị, khó trách xuất ở Hạ Chi Dạ.

      chín năm rồi, sớm quên rồi chứ? nhớ tốt hơn. . . . . .

      bây giờ. . . . . . Dơ bẩn ngay cả chính cũng cảm thấy thẹn.

      nên lời phiền ý trong tâm, Cố Tiểu Ngải đối với tin tức phòng chiếu ngôi sao cái gì suy nghĩ đều có, chữ đều nghẹn được, thẳng đến buổi tối mới miễn cưỡng mà lấy ra đem viết bản thảo.

      Các đồng nghiệp trong toà soạn báo bao gồm cả cậu cũng rời khỏi, Cố Tiểu Ngải định về nhà, chuông điện thoại di động vang lên, màn ảnh hiển thị danh hiệu độc nàng đặt cho Lệ Tước Phong: Bạo quân.

      "Này, tôi là Cố Tiểu Ngải." Cố Tiểu Ngải đón nhận điện thoại thản nhiên .

      "Ở đâu?" thanh của Lệ Tước Phong có độ ấm trong di động truyền đến, đợi nàng trả lời, lại , "Tới nhà của tôi."

      Dứt lời, điện thoại bị lưu loát cắt đứt .

      Nghe thanh bên trong truyền đến "Tút —— Tút ——", Cố Tiểu Ngải cơ hồ muốn đập điện thoại di động.

      Ở trong mắt của , nàng là có quyền gì cả, giống như nàng chính là tùy thời tùy chỗ chờ triệu hồi.

      Vô lại!

      Mắng tiếng, Cố Tiểu Ngải chống mỏi mệt đánh xe đến Thiển Thủy Loan.

      "Cố tiểu thư đến, Lệ tiên sinh dùng bữa tối." Người làm mở cửa theo phong cách châu Âu trong biệt thự, dẫn nàng đến nhà ăn.

      Lệ Tước Phong áo mũ chỉnh tề ngồi ở trước bàn ăn, ngay cả mắt cũng nâng lên chút, tiếng trầm thấp, " làm đường dấm chua cá."

      ". . . . . ."

      Cố Tiểu Ngải gì đứng ở cửa nhà ăn đèn đuốc sáng trưng, muốn cho mình cái tát để thức tỉnh, có việc gì lại đề cập đường dấm chua cá, cư nhiên lão ông này còn nhớ đến .

      Thấy chậm chạp hề động, Lệ Tước Phong nâng lên mắt lãnh nhìn về phía , "Còn ?"

      , nàng .

      là chúa thể trêu vào, chẳng lẽ còn muốn ăn cái tát sao.

      Cố Tiểu Ngải bỏ lại túi tùy thân, xoay người vào phòng bếp. Phòng bếp trong biệt thự Lệ gia bố trí sa hoa, đồ bếp cũng đều ra loại cấp bậc.

      Dùng nước lạnh rửa mặt xua tan cơn buồn ngủ, Cố Tiểu Ngải mang tạp dề vào, thuần thục đem cá đánh mạnh vẩy, sau lại bắt đầu nướng cá để khử mùi tanh. . . . . .

      Đường dấm chua cá là nàng giỏi nhất, là Sở Thế Tu dạy cho nàng.

      thích ăn nhất đường dấm chua cá theo hương vị của nhà hàng Điềm Điềm, Sở Thế Tu học được làm riêng cho ăn, còn dạy cho , lúc ấy như thế nào đều muốn học, chán ghét mùi cá chán ghét xuống bếp. . . . . .

      Sau này hai bàn tay trắng ngay cả làm cá đều thuần thục cực kỳ, chớ chi là cá nướng.

      "Phanh ——"

      chuỗi chìa khóa bị ném bàn bên cạnh mình.

      Cố Tiểu Ngải quay đầu, Lệ Tước Phong khoanh cánh tay đứng ở cửa phòng bếp ung dung nhìn chằm chằm , vẻ mặt bá đạo được xía vào, "Về sau buổi tối đều tự giác tới đây."

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 22:


      Mỗi đêm?

      Muốn hàng đêm đối với hung thần bạo ác này? có thể hay bị tra tấn đến ấm ức? Bệnh thần kinh sao?

      Cố Tiểu Ngải đem cái nồi để bên , " được, cậu tôi hoài nghi, tôi thể mỗi đêm cũng ở nhà."

      Nếu cậu biết làm nhân tình của người khác, có thể ông ấy bất tỉnh.

      được?

      lần đầu tiên cho nữ nhân cái chìa khóa nhà, với được?

      Cố Tiểu Ngải này biết điều.

      "Cố Tiểu Ngải, tôi thích nghe lý do." Lệ Tước Phong nghiêm mặt , liếc mắt cái bàn tản ra mùi cá, nhưng ra biết nấu ăn.

      Từng là thiên kim tiểu thư lưu lạc đến nỗi giống nữ giúp việc trong phòng bếp, đáng tiếc chưa thấy qua quá trình thay đổi.

      Vậy nhất định là quá trình hả hê lòng người.

      Thiên kim thanh cao nghèo túng thành nương. . . . . . quần áo xinh xắn biến thành hàng giá rẻ, khí chất cao ngạo lại có thể trở thành bà nội trợ nấu cơm.

      "Lệ Tước Phong, cũng đừng chỉ nghĩ đến mình, có khả năng hàng đêm đều về nhà, tôi tận lực phối hợp thời gian của được sao?" Cố Tiểu Ngải cau mày , giọng điệu của thương lượng, thực muốn cùng tranh chấp.

      Dù sao mỗi lần tranh chấp kết cục đều là đầu hàng chịu thua, bắt chước ngoan bắt chước thông minh.

      " được." Lệ Tước Phong trực tiếp phủ quyết.

      bất kể tìm lấy cái cớ gì để ứng phó, muốn thân tháng này, tâm đều chỉ có Lệ Tước Phong.

      Chinh phục nữ nhân, có thể có nhiều gian nan vậy sao?

      Làm cho có thời gian nhớ thương nam nhân khác là được rồi.

      Cố Tiểu Ngải cởi xuống tạp dề người, xoay người nhìn thẳng vào Lệ Tước Phong, mặt chân đáng tin, thanh hết sức êm ái, " thể bá đạo như vậy, tôi có thời gian gian của chính mình."

      Thanh của có loại nhu thuận độc đáo, đặc biệt cố ý làm cho êm dịu, nghe qua làm người ta hiểu thư thái.

      Cùng Lệ Tước Phong cứng chọi cứng là được, chỉ có thể tạo con đường riêng.

      "Thời gian, gian của giá trị bao nhiêu tiền? Tôi mua." Lệ Tước Phong mi cũng còn nâng chút.

      ". . . . . ."

      Đối mặt Lệ Tước Phong tài đại khí thô, Cố Tiểu Ngải đều được chữ, đôi mắt trừng cực hạn.

      " ? Đồng ý?" Lệ Tước Phong trong mắt xẹt qua chút đắc ý, bộ dáng khuất phục của cực kỳ, mang chút quật cường, lại điềm đạm đáng .

      nam nhân tự đại đến cực điểm, cùng căn bản tìm thấy tiếng chung.

      ". . . . . ." Cố Tiểu Ngải vẫn là tức giận đến chữ đều được.

      đây là cái ánh mắt gì?

      "Như thế nào? Sợ ta hạ độc?" Cố Tiểu Ngải càng thêm dũng khí, há miệng đem miếng cá cắn xuống.

      Con cá này nếu Lệ Tước Phong, nhất định bắt nấu cho, sau đó cắn hai cái. . . . . . Phun bỏ !

      Cố Tiểu Ngải nhấm nuốt miếng cá, có chú ý mình ăn cái bộ dáng gì có bao nhiêu mê hoặc, đôi môi lạnh nhạt dao động trái phải, nhiễm ra chút ánh sáng màu.

      Lệ Tước Phong mắt nhất thâm, đem áp đến bàn, hai tay đem hoàn toàn bao phủ ở trong ngực của mình, cúi đầu, hôn môi của nàng.

      Cố Tiểu Ngải theo bản năng muốn né tránh, Lệ Tước Phong tay ôm hông của , tay chế trụ gáy của hôn sâu sắc, nhiệt năng lưỡi ở miệng thay đổi hoàn toàn, đem miếng cá cho cuốn tới.

      Dựa bàn lạnh lẽo cũng nhiệt độ cơ thể đến tốt cùng, cá chua ngọt ở miệng hai người được phát huy cực hạn. . . . . .

      Lệ Tước Phong hôn luôn luôn có loại cuồng vọng nuốt hết toàn bộ, Cố Tiểu Ngải thân mình dần dần mềm mại xuống dưới, hai tay tự chủ được treo lên vai , lưu loát đáp lại .

      "Cố Tiểu Ngải, học được hô hấp." Nhìn chằm chằm ngăn cản phiếm hồng mặt, Lệ Tước Phong có chút buồn cười cười ra tiếng, nhận nụ hôn dài mà ngay cả hô hấp cũng .

      Cái tên nam nhân A Tu kia, nhất định ngay cả miệng của chạm vào cũng chưa đụng tới rồi.

      Thình lình, Cố Tiểu Ngải bị ôm lên ngồi bàn, tạp dề bị bỏ xuống, còn lại chiếc áo len dệt kim trong chốc lát bị cởi bỏ nút thắt. . . . . .

      Cố Tiểu Ngải tầm mắt mê loạn nhìn chằm chằm ngọn đèn đỉnh đầu, Lệ Tước Phong cố ý tra tấn chút chút hôn xương quai xanh của , tay còn lại chính là ôm hề động.

      Có cái gì khô nóng trong thân thể kêu gào phát tiết, điều này làm cho càng thêm thoải mái kêu lên, thanh là nhu hòa, "Lệ Tước Phong. . . . . ."

      "Sao?" Lệ Tước Phong từ trước ngực ngẩng đầu, đôi con ngươi đen nhiễm sắc thái tình dục, đôi môi mỏng trí mạng gợi cảm, thanh mất tiếng, cũng là nhanh chậm , "Như thế nào, muốn?"

      Nam nhân này tưởng thượng liền thượng, làm gì tra tấn thuần túy phản ứng sinh lý. . . . . .

      Cố Tiểu Ngải gắt gao cắn môi, Lệ Tước Phong xé xuống cà vạt của mình, nắm tay để trong ngực áo sơmi mình, "Giúp tôi cởi bỏ."









    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 23:

      Cố Tiểu Ngải chỉ cảm thấy đầu óc trống rỗng, nghe lời thay cởi bỏ cúc áo sơmi. . . . . .

      "areyoutheone. . . . . ."

      Chuông điện thoại di động đột nhiên bên ngoài phòng bếp vang lên, Cố Tiểu Ngải ngơ ngác nhìn nam nhân cao lớn khêu gợi trước mắt, nhất thời tỉnh táo lại, cúi đầu vừa thấy, quần áo hỗn độn, trước ngực tất cả đều là dấu hôn lớn . . . . . .

      lại lần trầm mê ở trong ngực của .

      Tại sao có thể như vậy, tại sao có thể như vậy. . . . . .

      Cố Tiểu Ngải bị bộ dáng của chính mình làm cho sợ hãi, đẩy Lệ Tước Phong chạy ra bên ngoài, cánh tay bị kéo trở về, thân mình lần nữa bị giam cầm ở trước ngực .

      "Lúc này muốn bỏ chạy?" Lệ Tước Phong đầu ngón tay nâng lên người của , đáy mắt mang theo bất mãn, tay bắt đầu phủ hướng thân thể của .

      Tiếng chuông di động du dương còn vang ngừng. . . . . .

      " đừng như vậy, tôi nghe điện thoại." Chẳng quan tâm có hài lòng hay , Cố Tiểu Ngải co rụt lại thân mình, theo chỗ trống dưới khuỷu tay chui ra ngoài, bay nhanh ra phòng bếp, trong túi lấy điện thoại di động ra.

      Là cậu điện thoại.

      Nhất định là thúc giục về nhà , khả năng đêm nay phải ở lại biệt thự Lệ gia, tên Lệ Tước Phong cầm thú này làm sao có thể dễ dàng buông tha cho .

      "Tiểu Ngải, con này mấy ngày nay làm sao về nhà? Chạy tin tức cũng thể ngủ được." Thanh Cậu quan tâm lo lắng theo di động vang lên, "Về nhà nhanh lên."

      Quả nhiên là thúc giục về nhà.

      "Con. . . . . ." Cố Tiểu Ngải vắt hết óc nghĩ lấy cớ, thân mình đột nhiên bị người từ phía sau ôm lấy, tay thon dài sạch chụp lên trước ngực mềm mại của , Cố Tiểu Ngải hít vào hơi, "Dạ. . . . . ."

      Đầu bên kia điện thoại cậu nghe ra thanh khác thường, khẩn trương hỏi, "Làm sao vậy Tiểu Ngải? Con tại ở nơi nào, nhanh chút về nhà, cậu chờ con, nhất định phải chờ đến khi con trở về."

      cũng tưởng về nhà ngủ giấc. . . . . . Mà phải ở lại biệt thự Lệ gia bị Lệ Tước Phong đòi hỏi tùy ý.

      Vành tai bị môi cực nóng bao phủ.

      Cố Tiểu Ngải nhịn được run rẩy, Lệ Tước Phong sát vào đường cong của , gắn bó ở lỗ tai trêu chọc triền miên. . . . . .

      "Con. . . . . . Đừng. . . . . ." Cố Tiểu Ngải há miệng thanh biến thành bé yếu ớt ngâm lên, tai hại, sợ tới mức lấy tay chụp lên di động.

      Lệ Tước Phong vừa lòng nhíu mày, bàn tay ở người chạy khắp nơi khơi gợi.

      Nam nhân này căn bản là cố ý làm cho nghe điện thoại.

      Cố Tiểu Ngải cắn răng cố nén xuống dưới, tiếng trống làm tinh thần hăng hái thêm vào di động "Cậu, con theo tin tức rất lớn, có tiện gọi điện thoại, cậu cứ ngủ trước cần chờ con, tối nay con trở về ."

      xong, Cố Tiểu Ngải liền cúp điện thoại, sợ cậu nghe ra cái gì thích hợp.

      "Lời dối lanh lợi." Lệ Tước Phong khinh miệt cười lạnh tiếng.

      "Lệ Tước Phong, thể như vậy." Cố Tiểu Ngải bị biến thành sắc mặt ửng hồng, quả giở thủ đoạn, xoay người nghiêm trang , "Chúng ta chuyện chút, thể hỏi đến. . . . . .
      Chúng ta nên can thiệp vào đời tư của nhau, được tiếp xúc với người nhà của đối phương, như thế nào?"

      là muốn thẳng làm cho chớ nhập vào cuộc sống của , nhưng tên nam nhân cao ngạo này nhất định hài lòng, chỉ có thể uyển chuyển. . . . . . biểu cảm khuôn mặt đủ cho xem rồi.

      chen chân sinh hoạt cá nhân đối phương?

      tiếp xúc người quen biết của đối phương?

      Lệ Tước Phong hai tay vẫn vòng ở người , đáy mắt tĩnh mịch nhìn , chứa ánh mắt tức giận.

      Cuộc sống của sớm điều tra, đơn giản giống như trang giấy trắng, thời điểm sống cùng cậu và làm việc tại tòa soạn báo, có chỗ nào là thể để cho chen chân?

      Hay là. . . . . . Lệ Tước Phong làm cho mất mặt?

      "Cố Tiểu Ngải." Lệ Tước Phong bỗng dưng cúi đầu tới gần mặt của .

      Cố Tiểu Ngải trong lòng phát lạnh, cả người lui về phía sau, Lệ Tước Phong tiến lại gần, Cố Tiểu Ngải đến bàn ăn bên cạnh, lui thể lui.

      Trong lòng thầm nghĩ tốt, giống như lại làm tức giận đầu sư tử này.

      "Ba ——"

      Quả nhiên, Lệ Tước Phong tay lấy túi của đá xuống mặt đất, số vật dụng vặt vãnh rơi mặt đất.

      Mặt của u ám dọa người.

      Cố Tiểu Ngải có loại dự cảm tốt, do dự muốn hay dùng giọng êm ái, Lệ Tước Phong môi mỏng muốn mở ra, "Chỉ bằng Lệ Tước Phong ba chữ, có khi là nữ nhân muốn nhảy giường của tôi!"

      ". . . . . ."

      "Cho cậu biết, nhất định khóc lóc cầu xin lên giường của tôi!"

      Ngụ ý, đừng biết suy xét nữa.

      Cố Tiểu Ngải căn bản còn muốn cầu xin tha thứ, nhưng vừa nghe cậu kính bị thành như vậy, nhịn được mở miệng phản bác, " đừng dùng đầu óc hẹp hòi xấu xa để gán cho những người khác!"

      Cậu phải loại người tham hư vinh.

      Cậu muốn có đôi con trai con rồi cho xuất ngoại du học, còn để mặc mợ khóc lóc ầm ĩ đòi treo cổ vẫn cố ý thu dưỡng , đem mang về chăm sóc, nếu . . . . . . sớm bị đưa đến nhi viện .

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 24:


      Cậu đối với rất tốt, ai cũng thể cậu , ai có thể.

      Xấu xa?

      Tốt lắm, lại dùng cái từ ghê tởm để hình dung .

      Lệ Tước Phong tay ấn lưng của đến gần mình, tầm mắt đùa cợt hôn lên ngực , gằn từng tiếng, "Cố Tiểu Ngải, có thanh cao, có cao thượng cũng nằm dưới thân tôi kêu cho êm tai ."

      ràng trắng ra.

      Chỉ câu, liền đem dập nát hoàn toàn.

      Mặt Cố Tiểu Ngải trở nên trắng bệt, thế nhưng nghĩ ra câu phản bác.

      đúng, nếu cao thượng, nếu thanh cao, thể bị cưỡng bức còn tiếp tục ở bên cạnh phục vụ, còn làm phụ nữ của . . . . . .

      căn bản. . . . . . chính là phụ nữ có liêm sĩ.

      "Là tôi và xấu xa giống nhau sao." Hồi lâu, Cố Tiểu Ngải xả ra nụ cười tự giễu, "Đối với tôi cậu là người tốt, nếu ông ấy biết tôi làm nhân tình cho người khác ông ấy bị làm cho thương tâm khổ sở."

      mặt Lệ Tước Phong vẫn là đùa cợt chẳng thèm ngó tới.

      Cố Tiểu Ngải nghiêm mặt lại thêm câu, "Chỉ cần đừng cho ông ấy biết, tôi có thể ngoan ngoãn ở bên cạnh cho tới khi chơi ngấy mới thôi."

      Đây là điểm mấu chốt của . . . . . . muốn như vậy, nghĩ lại làm cho cậu vì lo lắng thương tâm.

      Mặt tái nhợt thỏa hiệp làm cho ngực hỗn loạn.

      cư nhiên chỉ vào mũi chửi ầm lên. . . . . .

      cư nhiên ngoan ngoãn đến làm cho chơi ngấy mới thôi.

      Bỗng nhiên trong lúc đó, Lệ Tước Phong còn tức giận, bị loại phiền phức khác chiếm lĩnh, chán ghét khinh bỉ chính mình như vậy, so với luôn mồm mắng còn chán ghét hơn.

      "Được, vậy thực nghĩa vụ của ." Lệ Tước Phong cúi xuống ràng, cúi người đem khiêng vai vào phòng.

      Ánh mắt Cố Tiểu Ngải trống rỗng nhìn chằm chằm mặt đất, giao thân xác bán đứng cho ma quỷ, đem tự tôn quăng . . . . . . biết sinh thời, còn có thể tìm trở về.

      *************************
      Buổi sáng, đầu từ trong chăn ấm áp chui ra, Cố Tiểu Ngải liếc mắt đến người cùng giường, lại lần nữa làm, biết lát cậu thành cái dạng gì.

      Muốn ngồi dậy mặc quần áo, lại phát toàn thân xương cốt giống như muốn tan ra.

      Cố Tiểu Ngải nghỉ tinh lực Lệ Tước Phong lại tràn đầy như vậy.

      Đường đường tổng giám đốc khu Á Thái mỗi ngày công việc đến ngập đầu, ở giường còn có thể lực tốt như vậy, chống đỡ đều chống đỡ nổi, hoàn toàn là ngồi phịch ở giường cho muốn làm gì làm.

      Tối hôm qua ngủ như thế nào?

      Giống như mê man trong khi thể lực còn tốt lắm, hoàn toàn có dấu hiệu buồn ngủ. . . . . .

      Tên Lệ Tước Phong biến thái!

      Cố Tiểu Ngải ở trong lòng thầm mắng, chống tay muốn rời giường, cánh tay đột nhiên áp vào ngực , đem ấn lại ngã xuống giường.

      Cố Tiểu Ngải quay đầu vừa thấy Lệ Tước Phong nằm sấp ngủ bên cạnh , tay để ngang người .

      Chăn lưng cường tráng của trượt xuống, mặt của hướng bên này, tóc ngắn có chút hỗn độn che trán, đôi lông mày nhợt nhạt, dài che xuống như bóng ma, dưới mũi cao thẳng là đôi môi mỏng.

      Căn cứ lương tâm mà , Lệ Tước Phong là nam nhân suất sắc.

      Chỉ tiếc, tính cách khó khăn của đem những nét hòa nhã này phá hỏng toàn bộ.

      Nhận thấy mình chú ý đến tên nam nhân này, Cố Tiểu Ngải vội vàng ý thức lại, tay cố hết sức dịch chuyển cánh tay của để người , vừa dịch chuyển xong tay lại tiến đến. . . . . .

      Cố Tiểu Ngải tức giận, lại muốn đẩy ra, Lệ Tước Phong bỗng nhiên mở mắt, con ngươi đen thùi, mặt còn mang theo nét ủ rũ, "Tỉnh rồi sao?"

      "Ừ . . . . . đừng. . . . . ."

      phen kéo xuống hôn, nụ hôn dài sâu, Cố Tiểu Ngải có chút thở hổn hển, nhịn xuống lau miệng thản nhiên , "Tôi phải làm."

      xong, Cố Tiểu Ngải nhanh nhẹn từ giường đứng lên, vội vàng mặc áo ngủ rộng thùng thình vào, sợ sáng tinh mơ lại nổi lên thú tính, hôm nay còn phải làm.

      " trắng ra bất quá là trách nhiệm, tôi trực tiếp cho tiền, từ chức ở tòa soạn báo ." Lệ Tước Phong trở mình, ngồi dựa lưng vào gối, thoáng bất mãn nhìn chằm chằm bóng lưng mặc quần áo.

      Từ chức? Lại đột nhiên cầm đống tiền lớn về nhà? dọa cậu mới là lạ.

      "Tôi có cách nào bỏ cậu tôi." xong, Cố Tiểu Ngải nhanh như chớp chạy vào phòng tắm dùng bàn chải đánh răng duy nhất liều mạng đánh răng, hận thể đem toàn bộ hương vị lưu lại của Lệ Tước Phong loại bỏ hết .

      Đến khi máu chảy ra, tắm vòi sen lột tầng da, trong miệng , người còn tràn đầy hơi thở của . . . . . .

      Giống như thể loại bỏ được.

      Trừ bỏ tâm ra, thân thể của hoàn toàn bị Lệ Tước Phong chiếm cứ.

      Nhìn chính mình trong gương, tóc dài có chút hỗn loạn, mặt mày sạch kèm vài phần mỏi mệt, lại mang theo vài phần biếng nhác, đôi môi sưng phù. cổ, mặt dấu hôn ràng, bây giờ là cái dạng phụ nữ gì đây.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 25:

      Lại lần nữa nhớ tới lần gặp Sở Thế Tu ở câu lạc bộ đêm "Hạ Chi Dạ", tóc tai bù xù như điên ở toilet nam, ta có nhận ra .

      Đừng Sở Thế Tu chín năm gặp mặt nhận ra . Ngay cả chính còn nhận ra chính mình.

      Mặc lại quần áo, Cố Tiểu Ngải ra phòng tắm, nam nhân giường thấy bóng dáng, chỉ để lại khoảng giường.

      Vừa ra phòng, người làm cung kính đứng ở cửa, mỉm cười , "Cố tiểu thư, bữa sáng chuẩn bị xong rồi ."

      " ngại, tôi có thói quen ăn sáng, tôi trước." Cố Tiểu Ngải lễ phép nhìn bà cười cười, tại thầm nghĩ rời khỏi biệt thự Lệ gia.

      "Vậy phải ăn thành thói quen mới đúng!"

      thanh bá đạo vang lên bên cạnh, Cố Tiểu Ngải chuyển tầm mắt qua.

      Lệ Tước Phong mặc áo ngủ đứng ở bên tường, tầm mắt sâu thẳm đánh giá , "Phải bồi bổ hơn, đừng động đến liền bất tỉnh, phá hỏng hứng thú của tôi."

      Cố Tiểu Ngải kinh ngạc căng tròn mắt, động đến liền bất tỉnh? nào có động. . . . . . phải là hai lần bất tỉnh khi hoan ái. . . . . .

      ". . . . . ." Cố Tiểu Ngải trong lúc nhất thời nên lời, khó có thể tin trước mặt người làm ràng như vậy.

      Nam nhân này hoàn toàn biết mặt mũi là cái gì đúng ?

      Cái gì gọi là hở chút liền bất động? phải thể lực kém mà là thể lực của quá tốt thôi!

      Người làm là phụ nữ trung niên, nghe như thế tự nhiên biết là có ý gì, cúi đầu nghẹn cười. . . . . .

      Cố Tiểu Ngải nhất thời muốn chết tâm rồi, oán hận trừng mắt liếc Lệ Tước Phong, xoay người vọt vào nhà ăn cầm lấy túi tối qua.

      khắc cũng muốn gặp lại Lệ Tước Phong kia, tên nam nhân đáng ghét.

      Vừa muốn rời , vai liền bị bàn tay bá đạo kéo lại, người Cố Tiểu Ngải bị ấn ngồi vào ghế, bàn trước mặt bày hai loại bữa sáng Trung - Tây, đồng thời sữa đậu nành tản ra hương thơm mê người. . . . . .

      Bụng lúc này rất khách khí kêu hai tiếng.

      "Ăn no rồi ." Lệ Tước Phong ngồi vào đối diện , bá đạo ra lệnh, khẩu khí hoàn toàn được cự tuyệt.

      "Đúng vậy, Cố tiểu thư, ăn chút ." Người làm tới, vẻ mặt cười hòa ái dễ gần, "Lệ tiên sinh còn dặn riêng tôi chuẩn bị kiểu Trung Quốc cùng kiểu Tây Âu, thích loại nào về sau tôi làm loại đó, hay là Cố tiểu thư thích đổi mới mỗi ngày?"

      Lệ Tước Phong cho chuẩn bị riêng cho ?

      Cố Tiểu Ngải kinh ngạc nhìn về phía nam nhân đối diện, có chút dám tin tưởng, cũng chiếu cố ? Mặt trời mọc lên từ phía Tây sao?

      Ánh mắt của là hồ nghi chuyện gì xảy ra?

      "Nhắm lại ánh mắt khó coi của ." Lệ Tước Phong cầm lấy khăn ăn bên để trước mặt , ltrên mặt ạnh lùng ngượng ngùng xấu hổ chợt lóe rồi biến mất.

      . . . . . .

      Đọng tác trãi khăn ăn này là muốn nhiều ngây thơ còn có nhiều ngây thơ.

      Nhớ ra rồi, từng qua, muốn trong tháng chinh phục , làm cho đối với dễ bảo, xem ra bữa sáng này chính là bước đầu tiên.

      Tưởng chinh phục chỉ bằng cách cho người làm chuẩn bị bữa sáng thôi sao? cũng quá xem thường .

      Bất quá, bữa sáng thịnh soạn như vậy, cũng cần phải lắp đầy bao tử trống trơn của mình.

      Nghĩ nghĩ, Cố Tiểu Ngải liền bắt đầu ăn trứng ốp lếp vàng óng.

      Nhìn bộ dáng ăn với cái miệng , Lệ Tước Phong cười giễu cái, tầm mắt sâu sắc cực ham muốn hôn xuống mặt , lướt qua xương quai xanh, cuối cùng dừng ở trước ngực mềm mại của , "Ăn nhiều chút, đừng làm cho người ta Lệ Tước Phong tôi ngay cả nữ nhân cũng cho ăn no."

      Này no. . . . . .

      từ hai ý nghĩa.

      Nghĩa đen tối lại đúng lý hợp tình.

      Cố Tiểu Ngải nhất thời ngụm trứng ốp lếp phun tới, dường như mặt đỏ theo.

      Nam nhân này như thế nào mở miệng ra đều đen tối như thế . . . . . .

      Lệ Tước Phong ghét bỏ nhìn chằm chằm , lại cầm tờ khăn giấy quăng qua, như trêu đùa, "Cố Tiểu Ngải, tư tưởng sạch chút ."

      . . . . . .

      Rốt cuộc là ai tư tưởng sạch ?

      Cố Tiểu Ngải rất muốn đem trứng ốp lếp phun mặt dối trá của .

      "Lệ tiên sinh, đây là báo hôm nay." Người làm lấy tờ báo hôm nay đưa đến, Lệ Tước Phong qua loa tiếp nhận.

      Cố Tiểu Ngải vừa uống sữa đậu nành vừa xoay đầu qua, chỉ thấy xem tin tức tài chính và kinh tế, hổ là người làm ăn, ngay cả ăn điểm tâm đều xem tài chính và kinh tế.

      《Công ty Sở thị dời tổng bộ tới C thị mang tính tất yếu. 》

      Tiêu đề to như vậy khắc báo.

      Cố Tiểu Ngải mắt u, thực muốn nghĩ tới, nhưng vì sao là tin tức của Sở Thế Tu. . . . . .

      Công ty Sở thị tại càng làm càng lớn, muốn thành mục tiêu của truyền thông để phỏng vấn.

      "Hai giờ chiều, tôi cho tài xế đón đến công ty điện ảnh và truyền hình." Lệ Tước Phong bỗng nhiên , "Liễu Tử Mật hôm nay có phần diễn lộ hoàn toàn."

      Cố Tiểu Ngải ngẩn người, nhất thời kịp phản ứng, thuần túy , "Cái gì?"

      Lệ Tước Phong sau tờ báo lạnh lùng giương mắt, "Cho chụp hình, trả giường phí."

      Chương 26:

      Nam nhân này lời trong miệng câu làm cho người ta nghe thư thái được sao.

      Liễu Tử Mật, đây phải so với Quan Nana càng là nữ minh tinh điện ảnh quốc tế nổi tiếng hơn sao? Trước đó lâu mới bắt được diễn viên Hàn Quốc Hồng Mai, bất quá cũng luôn luôn lấy hình tượng ngọc nữ ra chụp . . . . . .

      "Công ty của các người ngọc nữ đều thích cởi nha." Cố Tiểu Ngải có chút châm chọc , đem sữa đậu nành uống hơi cạn sạch.

      "Cho nên thực may mắn, chỉ cần cởi cho mình tôi xem." Mặt Lệ Tước Phong chút thay đổi .

      . . . . . .

      "Phốc. . . . . ." Cố Tiểu Ngải ngụm sữa đậu nành phun tới, Lệ Tước Phong dùng tờ báo ngăn lại, vẻ mặt càng ghét bỏ .

      Người làm lại cười trộm .

      Cố Tiểu Ngải mặt khí đỏ.

      *************************

      Vừa về tới toàn soạn báo, bạn tốt Chu Chỉ Nghi liền nhìn Cố Tiểu Ngải nháy mắt ra hiệu, "Cậu chờ từ sáng sớm, cho hồi đến phải vào văn phòng ông ấy, sắc mặt tốt nha!"

      Cố Tiểu Ngải trong lòng hồi hộp, từ sau lần gia đình sa sút, cậu giống như cha , tuy rằng thương nhưng tuyệt nuông chiều, lần này mấy ngày về nhà, ông ấy khẳng định nóng nảy.

      Trong túi của , Lệ Tước Phong còn ra vẻ buộc chìa khóa của biệt thư Lệ gia.

      nghĩ phải tìm ra cớ mới được. . . . . .

      Cân nhắc nửa ngày, Cố Tiểu Ngải mới đẩy ra cửa ban công.

      Cậu Diệp Vĩnh Thành thân mình mập mạp ngồi ở ghế to, vẻ mặt buồn ngủ, thấy tiến vào giọng điệu lại là lo lắng lại là chất vấn, "Mấy ngày nay con đâu vậy? Chạy tin tức như thế nào mỗi ngày đều về nhà? Con là phải có việc gì gạt cậu chứ?"

      Trong lòng phát lạnh, chẳng lẽ biểu của có việc gì gạt sao?

      "Có tin tức lớn thôi. . . . . ." Cố Tiểu Ngải cười lấy lòng qua ngồi xuống, "Con tối hôm qua biết được tin tức của Liễu Tử Mật, nghe hôm nay có phần diễn lộ ra hoàn toàn, con chuẩn bị trà trộn vào nhìn có thể hay chụp được ảnh."

      Vừa nghe đến có đại tin tức, Diệp Vĩnh Thành đôi mắt lập tức tỏa sáng, lập tức lại chìm xuống, vẻ mặt nghiêm túc , "Tin tức kia để cho người khác theo , con mấy ngày nghỉ ngơi rồi, về nhà ngủ giấc cho tốt ."

      cũng muốn ngủ giấc tốt. . . . . .

      Để cho người khác theo tin tức này chẳng phải thân phận nhân tình của bị bại lộ sao?

      "Kỳ cậu, để cho tiện làm việc con ra ngoài thuê phòng ở, vẫn lo lắng cậu đồng ý nên chưa . . . . . . Ở bên cạnh nội thành rất gần, so với trong nhà Tiểu Tứ hợp viện rất tốt." Cố Tiểu Ngải tỏ vẻ mặt chân thành, cố gắng muốn thuyết phục cậu.

      "Con thuê phòng bên ngoài? Như vậy sao được, người con bên ngoài nhiều an toàn, nhanh trả lại !" Diệp Vĩnh Thành kích động đứng lên.

      "Cậu, con trưởng thành, con biết bảo vệ mình, con phải trước lấy tin tức đây, cứ như vậy nha, bye bye, gặp lại sau!"

      đợi Diệp Vĩnh Thành cái gì, Cố Tiểu Ngải đứng lên chạy ra bên ngoài, cậu là nam nhân tính tình rất tốt, chính là thuê cái phòng ở nhà cậu cũng tức giận lắm.

      Hai giờ chiều, Cố Tiểu Ngải đúng giờ được tài xế của Lệ Tước Phong đưa đến Công ty điện ảnh và truyền hình.

      Phim trường này lớn nhất toàn bộ tỉnh, lệ thuộc tập đoàn e. s, vào nơi nơi là trang phục của diễn viên. . . . . .

      Bên trong xây dựng phim trường cực lớn.

      giường cổ đại to như vậy, Liễu Tử Mật làn da trắng nõn thân lụa trắng ngồi ở đầu giường, tóc đen dài đến thắt lưng như thác nước, lông mày đậm, hốc mắt rưng rưng, đôi tay ngọc ngà chậm rãi đem lụa trắng vai kéo xuống, kéo xuống, trong màn ảnh lộ ra đường cong xinh đẹp, làm người ta nhìn chớp mắt.

      Liễu Tử Mật là diễn viên chuyên nghiệp, chụp lỏa thể cũng quá đơn giản, xem xét thoải mái tùy ý.

      Chính là trường quay cũng nhà truyền thông nào, chỉ có Cố Tiểu Ngải cầm máy chụp ảnh yên lặng bấm, cũng có người khác nghị luận. . . . . .

      "Ok! Qua! Tử Mật nghỉ ngơi , chuẩn bị cảnh tiếp theo." Vẻ mặt đạo diễn vui vẻ giương giọng hô qua .

      Cố Tiểu Ngải đứng ở trong góc nhìn ảnh chụp trong máy chụp ảnh, lựa chọn tấm nào làm bìa tạp chí kì tiếp theo là tốt đây? Tấm này mặc lụa trắng cứ như mặc?

      Nữ nhân diêm dúa thanh thành thục bỗng nhiên ở bên tai vang lên, "Theo Tước Phong bao lâu?"

      Cố Tiểu Ngải kinh ngạc ngẩng đầu, chỉ thấy nữ nhân vật chính Liễu Tử Mật đứng ở trước mặt , áo lụa trắng phong phanh kèm áo khoác ngoài, ánh mắt có chút khiêu khích mà châm biếm nhìn .

      Vừa thấy khoảng cách gần như vậy, Cố Tiểu Ngải mới phát mặt ngọc nữ trang điểm dày đến khó tin, thoa phấn trắng dày, mắt lại càng nhấn nháy đến khoa trương.

      ta vừa rồi hỏi cái gì?

      Theo Tước Phong bao lâu?

      "Có ý tứ gì?" Cố Tiểu Ngải cau mày hỏi.

      ngu xuẩn đến mức nghe ra giọng điệu khinh miệt cùng khiêu khích của Liễu Tử Mật, ràng phải đến chào hỏi.

      Liễu Tử Mật tùy tay lấy đồ trang điểm từ trợ lý trang điểm tỉ mỉ, cười lạnh tiếng, "《ak》 tuần san đúng ? Nếu phải Tước Phong tự mình lên tiếng, báo chí loại này của các người làm sao có thể biết tin tức của tôi."

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :