1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Đồng giá trao đổi bán đứng giao dịch (33)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 13:

      đối với ba giây hứng thú đều có!

      Cố Tiểu Ngải nhìn chằm chằm bàn tay trước ngực mình từng đợt ghê tởm, rất muốn cứ như vậy mắng rồi trở về, nhưng cuối cùng, có đẩy ra.

      Mười ba tuổi nhà sa sút, theo giúp mợ ở chợ cùng bán đồ ăn. Vì hai củ cải trắng cò kè mặc cả, liền hiểu cân nhắc lợi hại.

      Trong lời của mợ, tôn nghiêm đáng giá bao nhiêu tiền? Ai muốn, toàn bộ bán cho .
      Tiền tài trước mặt, bán đứng chính mình để làm bẩn thân thể, phải mệt sao?

      Chính là ngủ cùng có thể lấy tin đại độc nhất vô nhị, đối với vẫn là buôn bán lời phải sao? vĩnh viễn muốn nhà cậu có ngày yên tĩnh, muốn cậu vì , vì cái nhà này, vì kiếm tiền vất vả bôn ba mệt nhọc. . . . . .

      Có thể sử dụng tiền giải quyết, lại có người ra tiền, phải tốt hơn sao.

      Trong sạch của bị nam nhân này hủy, lần cùng mười lần có cái gì khác nhau? bằng chọn cái tốt nhất.

      Chính là tay thực có các loại tin đại độc nhất vô nhị sao?

      Nhìn tuổi vượt qua ba mươi, lại có thể ở tại khu xa hoa Thủy Thiển Loan, loại bỏ ba loại người: con nhà giàu, quan chức nhà nước, quân nhị đại.

      nhị đại công tử như có thể có quyền thế có tin độc nhất vô nhị sao?

      "Dựa vào cái gì để cho tôi tin tưởng ?" Cố Tiểu Ngải quay đầu hỏi.

      Lời vừa ra khỏi miệng, chỉ biết muốn đáp ứng rồi.

      Hiểu được lợi dụng nữ nhân của mình là thông minh, vẻ kiêu ngạo cùng tự tôn của đâu rồi, có hay tan rã?

      mặt của quá mức bình tĩnh, nhất thời nhưng lại có biện pháp nhìn thấu.

      "Bằng ba chữ Lệ Tước Phong." Đẩy ra, Lệ Tước Phong ở sau cổ kèm chút khiêu khích "Đem ảnh chụp của giao cho tôi."

      Lệ Tước Phong?

      Tên của ?

      Cố Tiểu Ngải lấy ra thẻ ảnh chụp cùng Quan Nana ở ngoại thành, thản nhiên , "Tôi để ở đây."

      "Ngoan ."

      Lệ Tước Phong tán thưởng nhéo nhéo mặt mềm mại của , đem thẻ ảnh bẻ làm hai rồi bỏ , xong hết mọi chuyện.

      còn người nào có thể quan hệ bất chính dùng ảnh để bôi nhọ , uy hiếp .

      muốn có bất cứ tai tiếng nào ảnh hưởng đến tài chính của tập đoàn Lệ gia.

      "Phim ngắn đâu." Cố Tiểu Ngải hướng mở ra lòng bàn tay.

      Lệ Tước Phong nhớ đến lấy thẻ nhớ trong di động đưa cho , cúi đầu hôn lên mặt , tiếng trêu tức, "Đừng quăng, trở về từ từ thưởng thức."

      Thưởng thức? !

      như thế nào còn có mặt mũi ra như vậy.

      "Vô sỉ!" Cố Tiểu Ngải trừng mắt liếc cái, đem thẻ nhớ bỏ vào balo, loại phim ngắn này, đời này cũng muốn nhìn lần thứ hai.

      Nhìn quanh diện tích phòng khổng lồ chút, Cố Tiểu Ngải từ giường đứng lên cầm lấy nội y cùng áo sơmi hướng trong phòng tắm đến.

      Lệ Tước Phong nghiêm mặt nhìn , đáy mắt sâu thẳm, "Ở trước mặt tôi thay đồ."

      "Có bệnh tìm thầy thuốc ."

      Cố Tiểu Ngải bỏ lại câu, cánh tay liền bị nắm lấy.

      đều muốn đáp ứng làm phụ nữ của , hôm nay có thể tạm thời buông tha ?

      Cố Tiểu Ngải cau mày xoay người, Lệ Tước Phong mặt đầy tức giận, ngón tay của cơ hồ khắc mặt , "Cố Tiểu Ngải, tôi cảnh cáo , chính đồng ý làm phụ nữ của tôi từ nay về sau đừng làm ra vẻ ngạo mạn trước mặt tôi."

      Nếu đáp ứng làm phụ nữ của rồi, còn giả bộ thanh cao cái gì? Muốn lạt mềm buộc chặt sao?

      "Bằng sao?" Cố Tiểu Ngải bình tĩnh hỏi lại, "Tiếp tục cưỡng bức tôi sao? Đến đây."
      Dù sao cũng bị phá rồi, còn sợ gì mất mặt nữa chứ?

      Nữ nhân này. . . . . .

      "Cố Tiểu Ngải!" Lệ Tước Phong nghiến răng nghiến lợi."Đừng ép tôi đánh !"

      Đánh ?

      còn là tên bạo lực sao? !

      "Lệ tiên sinh, làm ơn nhớ cho, chúng ta là nguyện ý đồng giá trao đổi." Cố Tiểu Ngải từng chữ , phong thái sát người.

      "Đồng giá trao đổi ?" Lệ Tước Phong hừ lạnh tiếng, từ bên trong tủ treo quần áo lấy ra văn kiện quăng cho .

      làm cho biết cái gì là đồng giá trao đổi.

      Cố Tiểu Ngải từng là thiên kim nhà giàu, thừa biết cái gì là giá trị

      Cố Tiểu Ngải chẳng biết tại sao mở ra liền thấy, dĩ nhiên là ảnh chụp của Quan Nana cùng minh tinh Hàn Quốc ở bờ biển ẩm ướt hôn nhau, người chụp ảnh hiển nhiên kỹ thuật chụp ảnh vô cùng tốt, khuôn mặt hai ngôi sao đập vào mắt người xem. . . . . .

      là cái tin đại độc nhất vô nhị.

      ràng nên cao hứng, lại cười nổi, có loại xúc động muốn khóc.

      Chuyện xấu như là trào phúng giống nhau, giá của . . . . . . Cũng chỉ giống như giá trị của tấm vé người ta xem phim.

      có tư cách rơi nước mắt, là đem mình bán giá rẻ như thế.

      Lệ Tước Phong ngồi vào bên sô pha, hai tay vén để cằm, ung dung nhìn vẻ điềm đạm đáng của , đáy mắt có nửa phần thương tiếc, "Thế nào? Có phải hay rất muốn mang theo quần áo ra ngoài?"

      ". . . . . ." Cố Tiểu Ngải tiếng động nhìn tà tới cực điểm, nên lời phản bác.

      "Đừng giả bộ thanh cao, cởi ."

      Tư thái cao cao tại thượng của , kiêu ngạo của , tôn nghiêm của , muốn toàn bộ dập nát.

      Cái giá này làm cho người ta hưởng thụ.

      Chương 14:
      hiểu được, còn đường lui.

      Cố Tiểu Ngải xiết chặt túi văn kiện, bất cứ giá nào.

      "Tốt thôi."

      Cố Tiểu Ngải cắn môi, tầm mắt thẳng tắp định mặt đất, làm cho đầu óc trống rỗng, cái gì cũng muốn nghĩ nữa.

      Tay chậm rãi dời tới hướng dây lưng phía áo tắm chính mình, ánh mắt của trắng ra mà gấp gáp nhìn chằm chằm, tầm mắt như vậy làm cho đầu ngón tay run run, đôi môi sỉ nhục mím chặc, sợ chính mình lát bật khóc.

      Ngón tay khẽ run cởi bỏ dây lưng áo tắm dài, áo tắm liền rơi xuống đất.

      Cảm giác mát đánh vào, Cố Tiểu Ngải cầm lấy nội y muốn mặc, Lệ Tước Phong đáy mắt nhiễm khởi tình dục đặc hơn, trực tiếp nhào tới. . . . . .

      *************************

      Về nhà vọt vào tắm hai giờ liền, Cố Tiểu Ngải vẫn cảm thấy cả người đều là hơi thở của Lệ Tước Phong, như thế nào tắm rửa đều sạch.

      Cố nén hai chân đau xót, Cố Tiểu Ngải trở lại làm việc tại tòa soạn báo, thấy ảnh chụp mang về, cậu kích động thiếu chút nữa nhảy dựng lên, lập tức cho viết bản thảo, viết xong liền in ấn.
      Ngồi vào trước bàn làm việc, Cố Tiểu Ngải hoàn toàn có cái loại kích thích hưng phấn nào.

      Nghĩ đến nam nhân kia, Cố Tiểu Ngải mở ra trang web tìm tòi, mang theo hận ý viết xuống ba chữ "Lệ Tước Phong", trang web lập tức ra màn tin tức lớn làm hoa cả mắt .

      Lệ Tước Phong, hai mươi sáu tuổi, nam, e. s tập đoàn Á Thái.

      Làm người thập phần thần bí, truyền thông có được ngay mặt ảnh chụp chỉ có hai ba tấm, vẫn là mơ hồ .

      Hai mươi mốt tuổi đảm nhiệm tổng giám đốc e. s tập đoàn Á Thái, trong vòng năm năm đem tập đoàn này khai hỏa nhanh chóng ở châu Á, mở mang nhiều loại xí nghiệp, có được ngân hàng lớn, công nghiệp và khai thác mỏ xí nghiệp, chuyên chở xí nghiệp.

      Lệ Tước Phong dã tâm bừng bừng, gần hai năm lại bắt đầu tấn công qua bất động sản, điện tử, điện ảnh và truyền hình. "Đế hải điện ảnh và công ty truyền hình", "Công ty bất động sản" đều lệ thuộc tập đoàn Á Thái, chuyện làm ăn đều vui vẻ lên.

      Lệ Tước Phong phát triển công ty sang châu Âu, mà sau lưng của là toàn bộ gia tộc Lệ gia, điều hành tập đoàn tài chính ở châu Âu đều là người của Lệ gia, nắm trong tay mạch máu thị trường tài chính, thực lực hùng hậu.

      Điều này cũng chính là nguyên nhân Lệ Tước Phong mới 21 tuổi an vị chức tổng giám đốc.
      . . . . . .

      Cố Tiểu Ngải sửng sốt, Lệ Tước Phong phải cái lọai công tử chơi bời lêu lổng, cư nhiên là tổng giám đốc e. s tập đoàn Á Thái? ! Vẫn là người của gia tộc Lệ gia. . . . . .

      Gia tộc Lệ gia, là thần thoại của châu Âu, người trong giới tài chính đều biết.

      Lệ gia ở châu Âu —— đại biểu cho vô số tài phú cùng thế lực quyền thế.

      Khó trách ngay cả Quan Nana như vậy cũng trở thành con rối của .

      Kia. . . . . . chụp ảnh đến xe chấn nếu tuyên bố ra, tuần san phải bán bạo, mà là bán điên rồi. . . . . .

      Khó trách hao hết tâm tư muốn tìm lại thẻ ảnh kia, nguyên nhân phải vì Quan Nana, mà là vì thanh danh tổng giám đốc Á Thái của chính .

      lại ngoan ngoãn đem thẻ ảnh liền giao cho . . . . . . là dại dột.

      "Đáng giận!"

      Cố Tiểu Ngải kích động đánh vào bàn, thiếu chút nữa đụng ngã cốc nước.

      Chuông điện thoại di động vang lên, là dãy số xa lạ, Cố Tiểu Ngải nhận lấy, thanh nam nhân trầm thấp truyền đến tai , " 10 giờ thứ ba, xuất ở nhà của tôi."

      đợi chuyện, đối phương liền cúp máy.

      Là điện thoại mạc danh.

      Nam nhân này có bệnh đúng ? Được, đúng là có bệnh!

      tại quan tâm đến Quan Nana cùng tổng giám đốc Hàn Tinh ẩm ướt hôn, tạm thời còn có tinh thần đến nhà .

      Cố Tiểu Ngải đảo mắt liền quên cuộc điện thoại này, đem bản thảo thuận lợi viết xong cầm in ấn, vốn định đưa hai cái mặt ngôi sao chút, nhưng cậu kiên trì cần, liền như vậy in ấn .

      Quả nhiên ngoài dự liệu, đến tuần, tuần san liền bán hết, trong vòng nửa tháng ngừng in ấn thêm. . . . . .

      Toàn bộ tòa soạn báo đều hồi sinh, công nhân cực kỳ phấn chấn, trong nhà cũng rất ít nghe được thanh của mợ chỉ cây dâu mà mắng cây hòe.

      Nhìn hết thảy điều này, Cố Tiểu Ngải hiểu có đáng giá hay , nhưng muốn làm. . . . . .

      Nếu muốn lựa chọn bán đứng chính mình, cũng đừng hối hận.

      Đó là thế giới. . . . . . có hối hận.

      Ban đêm thành thị như trước náo nhiệt phồn hoa, Cố Tiểu Ngải mình ở đầu đường, TV cao ốc giới thiệu cảnh đẹp nước Pháp, phong cách xuất chúng, lãng mạn mê người. . . . . .

      Cố Tiểu Ngải nghỉ chân, ngơ ngác nhìn, có chút mơ mộng, từng có người cùng qua, "Ngải Ngải, Paris là kinh đô nghệ thuật, em phải muốn học đạo diễn sao? cùng em học."

      Người lời này chính là ở thời kì niên thiếu, thanh có chút khàn khàn, nhưng nghe tới lại êm tai như vậy.

      Sau đó, vốn có thực được.

      Kinh đô nghệ thuật Paris, có cơ hội .

      Thanh mỏng manh theo miệng chậm rãi ra, rất nhanh bị chôn vùi trong tiếng người xe đông nghịt. . . . . .

      "Sở Thế Tu, có khỏe ?"

      Trí nhớ về người nam nhân thời niên thiếu lại lần nữa ùa về, biết tại có khỏe , vóc dáng quá cao lớn, có phải hay ngày càng đẹp trai? Có phải có bạn rồi hay ?
      139 thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 15:

      Giữa dòng người xe cộ, đứng mình có vẻ đơn, mỏng manh.

      chiếc xe Rolls-Royce màu đen thắng gấp lại trước mặt .

      Cố Tiểu Ngải suy nghĩ liền bừng tỉnh, sợ run lên, lui về phía sau, kính xe sau dần dần hạ xuống, Lệ Tước Phong mặt lạnh lùng xuất trong tầm mắt .

      Cố Tiểu Ngải bỗng nhiên rất muốn trốn.

      " đem lời của tôi bỏ ngoài tai sao?" Lệ Tước Phong ngồi ở trong xe lạnh lùng nhìn , trong mắt tức giận ràng, thanh ương ngạnh mà kiêu ngạo, "Lên xe."

      mắc nợ sao?

      Sắc mặt kia làm cho Cố Tiểu Ngải rất muốn chửi ầm lên, nhưng vẫn là nhịn xuống, xả ra nụ cười vô hại, " ngại quá, tối nay tôi có hẹn rồi."

      xong, Cố Tiểu Ngải xoay người muốn .

      Có hẹn? Cùng nam nhân?

      Nữ nhân này còn hiểu được thân phận của mình? là người của !

      Lệ Tước Phong sắc mặt chìm xuống, đẩy cửa xe bước xuống, bước hai bước chân, dễ dàng đem Cố Tiểu Ngải trở về nhét vào trong xe, thân hình cao lớn theo sát sau tiến vào, hướng lái xe lên tiếng, "Lái xe."

      Xe chậm rãi khởi động.

      "Lệ Tước Phong!" Cố Tiểu Ngải tức giận hô to, " điên rồi? Đây là ở ngoài đường!"

      dám tin cứ như vậy ở đường đem nhét vô xe, là xã hội đen sao? !

      "Thứ ba đêm đó, đâu?" Lệ Tước Phong sâu nhìn chằm chằm , hai con ngươi đen thùi mà hung ác nham hiểm, lạnh giọng chất vấn, khí thế bức người tản ra làm người ta hoảng sợ.

      Thứ ba?

      Cố Tiểu Ngải nghĩ đến cuộc điện thoại mạc danh kia, cũng qua vài ngày, mấy ngày nay bọn họ đều có gặp mặt.

      cũng còn gọi điện thoại cho , còn tưởng rằng bỏ qua cho rồi . . . . . .

      Dù sao loại người có bối cảnh giống , nữ nhân bên người cái dạng gì có? - Cố Tiểu Ngải được cho là cái gì, điểm này tự mình hiểu.

      Nhưng tại xem ra hiển nhiên phải như vậy. . . . . . đây là chuẩn bị tính sổ?

      Suy tư lát, Cố Tiểu Ngải cố ý làm ra trạng thái bừng tỉnh, "A. . . . . . ra cuộc điện thoại đó là của sao, tôi còn tưởng rằng là điện thoại quấy nhiễu."

      ". . . . . ."

      ngay cả thanh của đều nghe ra?

      Tốt lắm.

      thành công đem . . . . . . chọc giận.

      Lệ Tước Phong trừng mắt nhìn , mang theo áp lực tức giận, ánh lửa trằn trọc, Cố Tiểu Ngải bị nhìn xem lưng phát lạnh, khỏi quay đầu muốn cùng đối diện.

      đôi tay hướng kéo mạnh lại.

      Lệ Tước Phong đem áp đảo ở phía chỗ ngồi sau xe, hôn môi của , lưỡi nóng rực tập cuốn miệng trong mỗi tấc da thịt.


      "Ưhm. . . . . ." Cố Tiểu Ngải khiếp sợ trợn to mắt, đưa tay liều mạng đấm vào , Lệ Tước Phong đưa tay dò xét vào nội y mỏng manh như sợi len của , mang theo ý bá đạo mọi nơi đốt lửa.

      Ngón tay trêu chọc cùng kỹ thuật hôn của như tuyệt hảo.

      Thân thể hiểu nóng lên, đầu dần dần trống rỗng, bị loại xúc giác khác bao trùm. . . . . .

      Dần dần, lực đánh của Cố Tiểu Ngải vào giảm dần. . . . . .

      "Dừng xe." Lệ Tước Phong ngồi ngay ngắn, y phục người đầy đủ sứt mẻ, phảng phất chuyện gì đều có, mang theo mắt đầy dục vọng lạnh lùng nhìn , "Xuống xe!"

      Cố Tiểu Ngải nhất thời tỉnh táo lại, làm gì đó? Thiếu chút nữa chìm đắm trong kỹ xảo hôn của .

      Tìm về lý trí muốn đánh chính mình chút.

      "Được, tôi xuống!" Cố Tiểu Ngải cũng vô nghĩa, đẩy cửa xe xuống.

      Hoàn toàn lưu lại thái độ lưu luyến, Lệ Tước Phong trong mắt dấy lên ánh lửa, thanh như ma quỹ ở sau lưng vang lên, " đến cầu xin tôi."

      có thể cường phá thân thể của còn có thể làm cho đến Thiển Thủy Loan tìm , có thể làm cho lần thứ hai ngoan ngoãn đến trước mặt cầu xin.

      có người nữ nhân nào có thể giở trò bịp bợm với .

      Mặc kệ là cố ý trốn tránh vẫn là lạt mềm buộc chặt, quy tắc trò chơi chỉ có thể do định đoạt.

      đợi Cố Tiểu Ngải kịp phản ứng, Rolls-Royce muốn chạy như bay ra ngoài.

      cái gì? cầu xin ? Đùa giỡn cái gì! Thiên tài cầu !

      Xe này chạy quá nhanh, bằng thực có khả năng lên lại đá cước, phát tiết phẫn nộ trong lòng.

      Ba ngày sau, Cố Tiểu Ngải bất ngờ xuất ở biệt thự Lệ gia, loại hành động này làm cho cũng muốn tát chính mình.

      Bởi có biện pháp, giống như Lệ Tước Phong chắc chắn như vậy, van cầu .

      Ngôi sao điện ảnh Quan Nana và công ty truyền hình Hàn Tinh đồng thời đem tuần san tố cáo lên toà án, đơn độc đánh thắng được, phí luật sư quá mức chi trả.

      Thời điểm mợ lấy tiền mặt mày hớn hở, nay phân tiền cũng nguyện ý đưa ra nữa, còn rầm rĩ cùng với cậu ly hôn.

      Cá tính nóng lạnh này của cậu, nếu nhà tan nát, hiểu cậu biến thành cái dạng gì, chỉ có thể hết sức giúp cậu cứu lại. . . . . .

      Mà năng lực cứu vãn chuyện này, hiển nhiên chỉ có —— Lệ Tước Phong.

      Ngồi sô pha ở đại sảnh, Cố Tiểu Ngải nhìn chòng chọc vào đồng hồ tay, tâm tình càng ngày càng lo lắng, từ bảy giờ sáng đợi cho đến 10 giờ tối, Lệ Tước Phong còn có trở về

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 16:

      ngay từ đầu chỉ cho rằng là cái loại công tử ăn chơi, nghĩ tới có bối cảnh lớn như vậy, sớm biết như thế, nên đáp ứng trao đổi như thế.
      Làm phụ nữ của làm gì . . . . .

      căn bản là thiết lập cạm bẫy cho .

      thoải mái thả câu, cư nhiên còn ngây ngốc dính câu .

      Lòng dạ nam nhân nham hiểm.

      Cố Tiểu Ngải ở trong lòng oán hận mắng , sô pha ở đại sảnh lại thay đổi cái tư thế ngồi, người làm lại lần nữa thay trà cho , khách khí hỏi, "Cố tiểu thư, Lệ tiên sinh thời gian trở về ổn định."

      Ngụ ý chính là chờ đợi thêm nữa cũng còn ý nghĩa.

      Cố Tiểu Ngải hiểu được, , người làm thể nào ngủ được.

      "Tôi đây ngày mai lại đến chờ ." Cố Tiểu Ngải lễ phép cười cười, đứng lên ra ngoài.

      Liên tục đợi vài ngày, Cố Tiểu Ngải đều có đợi được Lệ Tước Phong, ngày mở phiên tòa sắp đến rồi, chuyện của cậu gấp đến độ tóc đầu cũng dần rụng .

      Cũng bởi vì thứ ba đêm đó tìm , Lệ Tước Phong liền cho vấn đề nan giải lớn như vậy.

      Lòng dạ nam nhân hẹp hòi.

      Cố Tiểu Ngải lại lần nữa từ biệt thự Lệ gia tay mà quay về chợt nhớ tới Lệ Tước Phong từng gọi tới từ số lạ, vội vàng tìm lại số đó gọi lại, có chút may mắn chờ đợi .

      Điện thoại chuyển được, đối phương trầm mặc gì.

      Cố Tiểu Ngải khẽ cắn môi, hắng giọng cổ họng làm cho thanh của mình nghe qua có vẻ dịu dàng, "Lệ tiên sinh, là tôi, Cố Tiểu Ngải."

      Thanh này. . . . . . Dịu dàng chính đều ngại dối trá.

      Bên kia lặng im chỉ chốc lát, thanh lãnh mạc của Lệ Tước Phong truyền đến, " biết."
      ". . . . . ." Cố Tiểu Ngải hết chỗ rồi.

      Tên biến thái! Tên cặn bã! Lưu manh! là cưỡng bức quá nhiều thiếu nữ rồi mới có thể đem quên !

      muốn cái lí do gì đó thoái thác, thanh lãnh mạc của Lệ Tước Phong lại vang lên, "Mười giờ đến Hạ Chi Dạ."

      . . . . . .
      Nam nhân này động chút là biến mất.

      Trong miệng có thể ra từ dễ nghe sao? !

      Cố Tiểu Ngải nhìn thoáng qua thời gian, còn lại hai mươi phút, "Hạ Chi Dạ" là cái câu lạc bộ đêm giải trí xa hoa nhất cái thành phố này, vậy nhưng ra rất hưởng thụ.

      Lần đầu tiên vào câu lạc bộ đêm, tiếng người ầm ĩ cùng nhạc sống động mãnh liệt bao phủ.

      Vũ nữ khêu gợi múa quanh cột, đùi trắng như tuyết bị đủ loại màu sắc đèn chiếu vào, khiến cho trận lại trận cuồng thanh thét chói tai, trong sân nhảy cả trai lẫn điên cuồng mà nhảy múa.


      Cố Tiểu Ngải bị làm cho đau cả lỗ tai, mọi nơi tìm kiếm Lệ Tước Phong đều có kết quả.

      Nơi giải trí này quá lớn, tên đại gia này lại ở tầng nào.

      Cố Tiểu Ngải muốn tìm nơi yên tĩnh để gọi điện thoại, người nam nhân trung niên với bảng tên trước ngực "Quản lí" đứng ở trước mặt , "Xin hỏi có phải là Cố tiểu thư?"

      Cố tiểu thư?

      Lệ Tước Phong gọi tới sao?

      Cố Tiểu Ngải gật gật đầu, "Chính là tôi."

      "Lệ tổng ở tầng mười phòng khách VIP chờ , mời bên này." Người quản lí trực tiếp dẫn đến trước thang máy.

      Cố Tiểu Ngải vào thang máy, tay của người quản lí hé ra ảnh chụp, ràng là ảnh chụp thời trung học của chính mình.

      làm sao có thể có ảnh chụp của ?

      Chẳng lẽ tên biến thái Lệ Tước Phong còn thăm dò cả ảnh chụp của ?

      Cố Tiểu Ngải bị ý nghĩ của chính mình mà sợ hãi, lần đầu tiên gặp mặt Lệ Tước Phong kêu ra tên của , ràng là biết , nhưng vì sao. . . . . . chút ấn tượng đều có?

      trí nhớ thực kém như vậy sao?

      Lệ Tước Phong nếu như từng gặp qua thể quên khuôn mặt tuấn tú như vậy, cùng với có tâm địa như vậy, nếu gặp qua , biết , đến mức quên sạch như vậy.

      Trăm mối khó giải, Cố Tiểu Ngải ra thang máy, người quản lí tiến lên mở ra cửa phòng khách VIP, theo vào.

      Phòng to như vậy giống như màu sắc đa dạng ở phía dưới, ngược lại có loại cảm giác xa hoa, ngồi cả trai lẫn mười người trái phải, nam trẻ có già có, nữ cũng là sắc bạo mỹ nữ. . . . . .

      Lệ Tước Phong ngồi ở chính giữa sô pha, thân mình hơi hơi ngửa ra sau, caravat mở lỏng, áo sơmi mở ra hai nút, lộ ra phần hấp dẫn trong ngực, hai mỹ nữ ngồi hai bên.

      "Ai đến phải lúc như vậy?" bàn trà bày đầy đủ loại kiểu dáng rượu, các nam nhân uống ngã trái ngã phải, thấy có người mở cửa bất mãn hô lên.

      Cố Tiểu Ngải cảm thấy chính mình sai lầm nhất, thân mặc áo len cùng quần bò, đứng ở nơi này trông như thế nào đều có vẻ phù hợp.

      Cố Tiểu Ngải do dự muốn rời , Lệ Tước Phong hướng đến, bên môi mang theo nụ cười trêu tức, nhàng bâng quơ , "Nữ nhân của tôi, lại đây uống rượu ."

      đây cũng là tốt nghiệp đại học? Ăn mặc trắng trong thuần khiết như vậy.

      Bất quá coi như thông minh, biết để van cầu , bằng làm cho ngày càng thêm khổ sở.

      "A, A, là Lệ tổng a. . . . . . Đến đây, tiểu thư, ngồi ở đây." người nam nhân vội vảng bỏ mỹ nữ ra, tiếp đón qua.




      Chương 17:

      Phóng lao phải theo lao.

      Cố Tiểu Ngải hít hơi sâu, vẻ mặt lập tức cười sáng lạn qua đến bên người Lệ Tước Phong ngồi xuống, "Xin chào, tôi là Cố Tiểu Ngải."

      " Xin chào Cố tiểu thư, xin chào Cố tiểu thư." Có nam nhân đầu hối thử nhìn về phía Lệ Tước Phong, " biết là phải hạ bộ Ryan sắp xếp vai gì cho Cố tiểu thư?"

      Bọn họ là hẹn ở trong này bàn chuyện điện ảnh?

      Vậy còn gọi cho đến đây làm gì?

      "Nữ nhân của tôi phải diễn viên." Lệ Tước Phong thản nhiên đáp lại, thân mình nghiêng qua, ngón trỏ ở bàn trà băng đồng tiền vòng, quay đầu hướng Cố Tiểu Ngải có chút khiêu khích nhíu mày.

      Cố Tiểu Ngải ngu ngốc, biết là muốn uống rượu, nhưng băng đồng tiền này ít nhất có mười bình.

      Coi tửu lượng nông cạn, phỏng chừng uống đến nửa.

      "Sợ?" Lệ Tước Phong mang theo ánh mắt say rượu thản nhiên nhìn chằm chằm , giọng điệu ràng lưu loát, " uống, cút."

      "Có phải hay tôi uống liền triệt tiêu tốt cho toà soạn? Bao gồm Hàn Tinh ela bên kia ." Cố Tiểu Ngải dùng lượng giọng trầm thấp chỉ hai người nghe được.

      Muốn làm tình huống ràng, tiểu nha đầu.

      Cầu xin người còn như vậy đúng lý hợp tình.

      Còn tưởng rằng là thiên kim tiểu thư cao cao tại thượng sao?

      Lệ Tước Phong chuyện, biểu tình từ chối cho ý kiến.

      Tên vô lại này. . . . . . Cố Tiểu Ngải thầm mắng tiếng, cầm bình rượu liền hướng miệng đổ, mùi vị mãnh liệt như thêu đốt cổ họng , làm có cảm giác đau đớn.

      bình rượu uống hết, Cố Tiểu Ngải cả người đều nóng lên.

      Cổ họng tới ngực đoạn đều bị bỏng, đau đớn tra tấn trận.

      Khẽ cắn môi, Cố Tiểu Ngải lại cầm lấy lọ hướng miệng uống, bộ tư thế bất cứ giá nào, tay đè lại chính mình đốt nóng ngực, như vậy có thể giảm bớt chút thống khổ.

      Liên tục uống hết ba bình, tất cả mọi người kinh hãi rồi, nhịn được vỗ tay theo nhịp, "Cố tiểu thư! Cố tiểu thư! wow! Cố tiểu thư! Cố tiểu thư!"

      Cố Tiểu Ngải uống đầy mặt ửng hồng, đem vỏ bình rượu thứ tư để bàn trà, tầm mắt muốn hoảng có chút choáng váng. . . . . .

      Lệ Tước Phong tầm mắt trầm đánh giá sắc mặt đỏ bừng của , nhìn tay tả hữu lay động nắm đồng tiền trong rượu, chỉ biết muốn được. . . . . .

      Tửu lượng kém như vậy còn muốn uống dũng mãnh như vậy.

      Quả thực chính là muốn chết.

      Tay hướng bình rượu cầm lên, Lệ Tước Phong phen đè lại tay , tay thực mềm mại, giờ phút này lại có chút nóng lên.

      Cố Tiểu Ngải dùng hết toàn lực đẩy tay ra, hốc mắt đỏ lên, ánh mắt đặc biệt quật cường, dùng sức từng chữ, "Tôi có thể uống được! Buông tay!"


      Ngực bị cái gì hung hăng khua lên.

      Gặp quỷ.

      vì sao muốn ngăn cản , loại nữ nhân này thức thời, tính uống chết luôn à.

      Lệ Tước Phong kéo kéo caravat, có chút bực mình lưng ngã ra sau sô pha, Cố Tiểu Ngải tiếp tục cầm lấy bình rượu uống, thân mình mảnh khảnh có loại khí thế sợ chết. . . . . .

      Thời gian tí tách tí tách mà qua.

      Cố Tiểu Ngải thủy chung duy trì lấy bình, uống rượu, động tác quăng bình nối liền, tất cả mọi người xem choáng váng.

      Lệ Tước Phong con ngươi tối tăm nhìn chằm chằm , nhìn nóng tay đem áo lông cởi bỏ. . . . . . Nhìn mắt nhắm thống khổ. . . . . . Nhìn liều mạng ngửa đầu, rượu từng giọt từ môi giọt xuống xương quai xanh ở dưới đường cong, nên lời dụ dỗ. . . . . .

      Mấy nam nhân bên ồn ào thấy thế mắt cũng chớp nhìn chằm chằm , bộ dáng tham lam lộ ra.

      "Đủ rồi."

      Lệ Tước Phong lãnh nghiêm mặt đoạt lấy bình rượu trong tay ném mặt đất, rượu theo miệng bình đổ ra, ướt tấm thảm tốt nhất.

      "Các ngươi cút cho tôi!"

      Mẹ kiếp, nữ nhân của đến phiên bọn họ đến xem sao? !

      "Đúng đúng đúng, chúng tôi đây, Lệ tổng chơi tốt." cả trai lẫn thấy sắc mặt kém như vậy, đều thông minh lui ra ngoài.

      Động tác liên tục ngừng giống như chạy nạn.

      Hay giỡn, đắc tội Lệ Tước Phong, ai cũng đừng nghĩ sống yên ở châu Á.

      "Tôi còn chưa uống xong." Cố Tiểu Ngải cố chấp trừng liếc mắt cái, lại lấy đồng tiền trong rượu.

      "Phanh ——"

      Lệ Tước Phong đơn giản đem toàn bộ đồng tiền quăng ra ngoài, đáy mắt vẻ lo lắng.

      Còn kém hai bình .

      Còn kém hai bình liền uống sạch, nam nhân này là muốn như thế nào? !

      Cố Tiểu Ngải phục lên án, cỗ buồn nôn mạnh nảy lên, tầm mắt muốn hỗn loạn, nặng nề mà lắc lắc đầu, Cố Tiểu Ngải lắc lắc đứng lên, "Tôi toilet."

      Lệ Tước Phong môi nâng thành đường, gì.

      Cửa phòng mông lung biến thành hai cái, Cố Tiểu Ngải xoa ánh mắt hồi lâu mới thích hợp ra ngoài, ở trong phòng rửa tay dùng nước lạnh liều mạng hắt vào mặt mới để cho tâm trí miễn cưỡng khôi phục chút.

      Dường như mặt trở nên hồng hồng, đôi mắt chỉ còn lại có mê ly, đây là sống hai mươi hai năm, Cố Tiểu Ngải.

      Nước mắt thiếu chút nữa rơi xuống, Cố Tiểu Ngải lại dùng nước lạnh hắt vào mặt mình.

      "Nôn ——"

      Buồn nôn lại lần nữa nảy lên, Cố Tiểu Ngải chạy như điên ra, vị rượu lạt liều mạng ở cổ họng cùng ngực cực hạn đốt cháy sạch cả người khó chịu, giống như sắp chết.

      Cố Tiểu Ngải, ngươi có thể làm được, ngươi thể ngã xuống, ngươi thể để cho gia đình cậu tan nát.
      139 thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 18:

      Tuyệt đối thể.

      Nhất định phải làm cho Lệ Tước Phong rút đơn kiện mới được.

      "Nôn ——"

      Rượu cay độc lại lần nữa nôn ra, Cố Tiểu Ngải cúi thấp đầu tiếp tục phun, nước mắt thống khổ trong hốc mắt đảo quanh kính.

      "Tiểu thư, nơi này là toilet nam."

      giọng nam dịu dàng dễ nghe đột nhiên ở sau người vang lên, có lòng tốt nhắc nhở .

      Cố Tiểu Ngải cả người chấn động, đầu còn cúi xuống, đảo mắt theo tóc dài hỗn độn lúc nhìn về mặt người trước gương.

      Nam nhân trẻ tuổi đứng ở phía sau , áo sơmi trắng đeo caravat màu xám bạc tôn lên thân hình cao to, mặt tuấn nho nhã, hai con ngươi sáng ngời có chút lo lắng nhìn .

      Làm sao có thể là ta. . . . . .

      ta tại sao lại ở chỗ này?

      Cố Tiểu Ngải cảm thấy lòng như muốn đình chỉ, ngơ ngác nhìn nam nhân trong kính.

      "Tiểu thư, sao chứ?"

      Tiếng ta dịu dàng ở bên tai lại lần vang lên, ngón tay thon dài hướng đến . . . . . .

      Cố Tiểu Ngải hoảng sợ, bay nhanh trốn được bên, lấy tay liều mạng lấy loạn tóc dài để ở trước mặt, đầu hung hăng đánh lên cửa.

      "Tiểu thư, sao chứ?" ta lo lắng hỏi, hướng muốn đỡ.

      "Thực xin lỗi, thực xin lỗi." Cố Tiểu Ngải như con thỏ bị kinh động, nghiêng ngả lảo đảo đẩy ra cửa phòng rửa tay, thanh nghẹn ngào, liều mạng xin lỗi, "Thực xin lỗi, thực xin lỗi, tôi nhầm."

      Cơ hồ muốn khóc lên.

      Bộ dáng quỷ của tại sao có thể thấy ta . . . . . xứng, xứng gặp ta . . . . .

      Sau khi ra khỏi toilet, Cố Tiểu Ngải mới đem đầu tóc dài vuốt thẳng, hốc mắt toan tới cực điểm, vẫn chưa hết khiếp sợ.

      Chín năm, cư nhiên còn có thể gặp lại ta.

      Sở Thế Tu. . . . . . Nhìn bộ dáng ta đỉnh đạc, mấy năm nay nhất định rất tốt ?
      ta đường đường là con trai độc nhất của Sở gia, thiên kim nghèo túng, tan cửa nát nhà làm sao có thể so sánh. . . . . .

      Rất tốt, rất tốt.

      ta sống tốt. . . . . . Là quá tốt rồi.

      Chậm rãi theo vách tường trong hành lang, Cố Tiểu Ngải cố nén suy nghĩ lên phía trước, tựa như mây, từng bước như hư .

      lực đạo đem đổ lên góc, Cố Tiểu Ngải bị đau nhíu mày, nâng mắt lên, thân hình cao lớn của Lệ Tước Phong liền che ở trước mặt .

      Nam nhân này khi nào ra đây.

      "Làm gì?" Cố Tiểu Ngải có thể lực ứng phó , muốn tích tụ nghị lực đẩy ra, lại như có chút lực nào.

      Lệ Tước Phong đem đặt ở góc tường, đầu gối để vào hai chân , tay đè lại cánh tay lộn xộn của , môi nóng rực dâng lên ở mặt , "Tôi còn là càng ưa thích mặc váy."


      Nam nhân này trừ bỏ tư tưởng này trong đầu còn gì khác . . . . . .

      "Bởi vì cần cởi sao?" Cố Tiểu Ngải cười khổ tiếng, ở trước mặt , chính là tù nhân, nữ nhân cho phát tiết. . . . . .

      Lệ Tước Phong động tác dừng chút, dừng ở con ngươi mê ly của , nghĩ đến say mới có thể như vậy trắng ra, khỏi nở nụ cười.

      Hóa ra nữ nhân này uống rượu vào ngu ngốc như vậy, ngu ngốc đến độ có chút đáng .

      "Đúng, bởi vì chỉ cần vén lên là có thể ." Lệ Tước Phong cúi đầu mở nút quần bò của . . . . . .

      Cố Tiểu Ngải yếu đuối vô lực ôm cổ , cằm để ở vai mờ mịt nhìn phía trước.

      Nam nhân trong phòng rửa tay ra với thân hình tao nhã, gương mặt với đường cong đẹp mắt, tóc ngắn gọn gàng, áo sơmi màu trắng càng thêm vẻ nho nhã. . . . . .

      Sở Thế Tu.

      Cố Tiểu Ngải trong nháy mắt vừa sợ, thừ người ra nhìn.

      Nhìn qua, ta so với thời trung học càng thêm đẹp trai, vóc dáng cao ít nhất 1m85, giơ tay nhấc chân cũng là phong độ của quý tộc.

      " mua cái gì phá quần." Lệ Tước Phong bỗng nhiên rủa tiếng, tiếp tục với nút quần bò của .
      Nghe được thanh , Sở Thế Tu chậm rãi quay lại ——

      Cố Tiểu Ngải đem mặt lui đến trước ngực Lệ Tước Phong, dám ngẩng đầu, dám liếc mắt đến thân hình điềm đạm kia.

      Nước mắt rốt cuộc nhịn được, rơi lộp bộp xuống dưới.

      Sở Thế Tu. . . . . .

      ngay cả dũng khí đối mặt với ta đều có .

      Cố Tiểu Ngải, ngươi làm cho mình thành cái bộ dáng gì rồi,. . . . . .

      *************************
      Ánh sáng chiếu vào làn da, Cố Tiểu Ngải ở giường lớn ấm áp lăn hai vòng mới chậm rãi mở mắt ra.

      Đây phải là phòng ở nhà cậu, cũng có chút giống phòng khách sạn xa hoa, đối diện cửa sổ sát đất rèm cửa sổ bị kéo ra, làm cho phòng sáng rỡ.

      Cố Tiểu Ngải đau đầu muốn nứt ra, từ giường ngồi xuống, người sạch ngay cả quần áo che thân cũng có, hai chân lại là chiến đấu đau xót. . . . . .

      Cố Tiểu Ngải dùng khăn lớn màu trắng bó sát người, cố hết sức duỗi thẳng cánh tay muốn lấy quần áo ghế gần đầu giường.

      "A Tu là ai?"

      Hình dáng Lệ Tước Phong xuất ở trước mặt , thân áo tắm dài màu xám, hiển nhiên là vừa tắm rửa xong ra, cầm tay khăn mặt lau nước, sắc mặt lại khó coi tới cực điểm.

      Nam nhân bị sĩ nhục nhất chính là nữ nhân dưới thân mình lại gọi tên người nam nhân khác.
      139 thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 19:

      Nam nhân bị sĩ nhục nhất chính là nữ nhân dưới thân mình lại gọi tên người nam nhân khác.
      - Cố Tiểu Ngải, lại lần thành công làm cho - Lệ Tước Phong chịu nhục .

      Tối hôm qua thời điểm lọt đến tai , hận thể lập tức bóp chết .

      A Tu? !

      Cố Tiểu Ngải biểu tình ngẩn ngơ, tối hôm qua màn toàn bộ tái trước mắt, Sở Thế Tu, tên này bao lâu nhớ tới, vì sao nhớ tới, tâm. . . . . . lát như vậy đau.

      Bộ dáng xuất thần của cho biết, A Tu này cũng phải người bình thường gì.

      "Tôi hỏi , A Tu là ai? !" Lệ Tước Phong hung hăng đem khăn mặt lỗ mãng làm nước bắn tung tóe mặt .

      "Tôi làm sao mà biết là ai." Cố Tiểu Ngải đưa tay lau nước mặt, giả ngu muốn bưng bít cho qua, nhanh quay ngược trở lại đề tài , "Tôi biết điện ảnh và công ty truyền hình là danh nghĩa của , lại tố cáo cậu tôi chứ?"

      "Cố Tiểu Ngải." Lệ Tước Phong cúi thân xuống đến hung ác nham hiểm nhìn chằm chằm , tà mị mà ngoan lệ , "A Tu là ai? !"

      nên truy cứu như vậy chứ?

      Cố Tiểu Ngải hiểu thể lừa dối cho qua chuyện, rũ mắt xuống thản nhiên , " bằng hữu.....chín năm gặp."

      Bằng hữu?

      cho là người ngốc sao? !

      "Cố Tiểu Ngải!" Lệ Tước Phong nghiến răng nghiến lợi, bỏ lại khăn mặt giường, hai tay ấn đầu của ngã vào giường trắng noãn mềm mại, quỳ hai đầu gối bên hai chân , cao nhìn chằm chằm xuống, ánh mắt đáng sợ, " người nào, nữ nhân nào trong lúc hoan ái lại kêu tên bằng hữu bình thường!"

      Trừ phi. . . . . . hi vọng làm cùng là nam nhân kia, mà phải Lệ Tước Phong.

      Nghĩ vậy, Lệ Tước Phong trong mắt che kín ý giết người.

      Chăn bị rơi đến bên hông, người mảnh vải, liền như vậy bị sỉ nhục ấn ngã xuống giường, nước tóc xuống, bắn tung tóe vào mắt , có chút lạnh. . . . . .

      "Cố Tiểu Ngải! Cho tôi lời giải thích!" có đáp án hài lòng tuyệt đối bỏ qua.

      Nếu phải biết mình là nam nhân đầu tiên của .

      Nếu phải thư ký điều tra ràng, bên người có quen biết người khác phái.

      khả năng đem bóp chết!

      Cố Tiểu Ngải bị ánh mắt của dọa đến, ánh mắt lóe ra nhìn về phía bên cạnh, sau lúc lâu nghẹn ra câu, " thích ăn dấm chua sao? Tôi nấu dấm chua ngon cho ."

      Dấm chua? !

      Lệ Tước Phong bị khơi đến cơn tức giận tột điểm, cúi đầu cắn vai , mang theo tâm tình nặng nề mà cắn xuống.

      "Đau. . . . . ." Cố Tiểu Ngải bị đau đến mức kêu lên, thân thể mảnh mai trắng noãn hơi hơi run rẩy, muốn vặn vẹo lại bị cậy mạnh đè lại.

      Lệ Tước Phong quan tâm mà cắn, có ý nhả ra, vươn lưỡi cực nóng nhàng liếm, tra tấn càng thêm run run.

      "Là nam nhân tôi thích. . . . . ."

      Cố Tiểu Ngải nhịn nổi, hai tay giảo động dưới thân sàng, thanh khẽ run của theo xỉ khâu lúc bài trừ.

      Nửa quỳ ở người , thân hình Lệ Tước Phong dừng lại, răng nanh buông cổ ra, ngẩng đầu thẳng tắp xem diễn biến trong mắt , thanh lạnh như vọng từ phủ, " cái gì?"

      phải hỏi, Cố Tiểu Ngải bất đắc dĩ nhắm mắt lại, còn lần, "A Tu là nam nhân tôi thích."

      "Ba ——"

      mặt bị quăng cái tát hung hăng.

      Cố Tiểu Ngải nằm ở giường bị đánh quay đầu , khóe miệng trong nháy mắt đau đến chết lặng, khó có thể tin trừng mắt nhìn , " đánh tôi? !"

      Nam nhân này là hoàn toàn có nhân tính sao? Cư nhiên cho cái tát? !

      "Cố Tiểu Ngải! là nữ nhân của tôi, chúng ta nêu giá! Thân của , lòng của đều đừng hy vọng cho tôi cắm sừng!"

      Lệ Tước Phong trầm nhìn chằm chằm , từng chữ từng chữ trong cổ họng gầm ra.

      Bạo quân!

      Cố Tiểu Ngải cũng tới cơn tức, vẻ mặt phục trừng mắt nhìn , giọng điệu cười nhạo , " trông nom thiên hạ còn có thể trông nom nam nhân trong lòng tôi? Lệ Tước Phong, ấu trĩ? !"
      Lại là loại ánh mắt khinh thường này, rất giống là đồ bỏ .

      ấu trĩ?

      có thể cho biết thế nào là ấu trĩ.

      Lệ Tước Phong cúi thân xuống hôn mạnh môi , răng nanh dùng sức cắn môi của tập cuốn hết thảy, tay cởi bỏ áo tắm dài của chính mình, lộ ra thân hình tinh tráng, tay theo thân mình mảnh khảnh của xuống trêu chọc đốt lửa.

      Thân thể đột nhiên trầm xuống, có màn dạo đầu, tiến nhập .

      "Này. . . . . . ưhm. . . . . ." Cố Tiểu Ngải đau đến mức còn tri giác, môi còn bị chiếm lấy, muốn gọi cũng gọi được, nước mắt theo khóe mắt chảy xuống.

      Loại khuất nhục này, nhớ cả đời.

      Lệ Tước Phong khuất nhục người , nhớ kỹ cả đời.

      vừa rời môi , nâng thân mình lên, Cố Tiểu Ngải dùng đầu gối liều mạng đánh vào ngực , mang theo tiếng khóc thất thanh mắng, "Vô lại! cút cho tôi! Cút! Vô sỉ! Hạ lưu!"

      Vô sỉ? Hạ lưu?

      Hôm nay, nếu như là tên nam nhân A Tu gì đó, có khẩn cấp vậy ? !

      Chương 20:

      "Cố Tiểu Ngải!" Lệ Tước Phong rời khỏi thân thể của , tay nhàng dùng chút lực, liền đem từ giường ngồi xuống.


      tay mãnh liệt chế trụ gáy của làm cho gần sát mình, thanh của mang theo lời đe dọa, "Tôi cho biết , chỉ có tôi mới có thể cho yên thân! Ở trước mặt tôi lại dám giả thanh cao, tôi liền cho tòa soạn báo của các người đóng cửa!"


      Làm cho tòa soạn báo đóng cửa? !


      biết vì tòa soạn báo mới chịu đáp ứng , tại lại biến thành uy hiếp để tiện thủ đoạn.


      "Kẻ điên ! trừ bỏ lấy chút điểm yếu của người khác ra uy hiếp còn có cái bãn lĩnh gì!" trề môi xem thường, đầu bị bắt ngửa ra sau, bàn tay của ở phía dưới làm đau.


      chán ghét loại ánh mắt khinh thường này của , chán ghét đến phát cuồng.


      Lệ Tước Phong sắc mặt xanh mét.


      Cố Tiểu Ngải biết mình kích thích đến , trong lòng khỏi vui sướng, càng thêm khinh thường trừng mắt nhìn khó coi tới cực điểm, "Lệ Tước Phong, giống như bệnh thần kinh, có người nữ nhân nào có thể coi trọng ! Nếu có bối cảnh, chính là con chó điên bên đường!"

      . . . . . .


      Giống như bệnh thần kinh, có người nữ nhân nào coi trọng!


      có bối cảnh, chính là con chó điên bên đường!


      Chưa từng có người nào dám mắng như vậy, cho dù là ở thời điểm nghèo túng.


      trong mắt của Cố Tiểu Ngải, chính là con chó điên.


      Trong ngực bằng phẳng của Lệ Tước Phong kịch liệt phập phồng, trong mắt bốc hỏa, tay dùng chút lực, mạnh mẽ đem nặng nề mà vứt đến giường, trực tiếp tiến vào trong cơ thể cuồng dã phát tiết tức giận, nhìn thống khổ kêu lên cũng hoàn toàn có thương tiếc.


      Cố Tiểu Ngải, đây là tự chuốc lấy.


      Vô cùng vô tận thống khổ lan tràn, Cố Tiểu Ngải nhìn sang bên thèm nhìn tới , nước mắt từng giọt từng giọt rơi giường.


      rất muốn để ý tới nam nhân này, rất muốn dứt khoát đá ra khỏi cửa, rất muốn cho nam nhân này cái tát. . . . . .


      Nhưng là được, nam nhân này quyền thế tùy thời có thể cắn nuốt , cắn nuốt toàn bộ tòa soạn báo. . . . . .


      ngoại trừ nhẫn nhục chịu đựng, ngoại trừ chịu đựng nổi thời điểm mắng hai câu, sau đó còn như vậy bị cảm thấy thẹn tra tấn, còn có thể thế nào?


      Côcái gì cũng đều làm được, cái gì cũng đều làm được. . . . . .


      vai lại bị hung hăng cắn cái, giống như thú săn đoạt lấy hết thảy tra tấn, căn bản mặc kệ thừa nhận hay thừa nhận cũng được.


      Quay mặt qua chỗ khác vừa thấy vai chính mình muốn bị cắn nát, máu tươi vụn, dấu hôn ấn xuống, còn đặt ở người lần lần đòi lấy, có dấu hiệu dừng lại



      Động tác của giống như dã thú, đau đến độ thiếu chút nữa bất tỉnh.


      Cảm giác được hàm răng của lại cắn lưng của , mở miệng, giọng điệu là cầu xin tha thứ, "Lệ Tước Phong, dừng lại. . . . . . Đau. . . . . ."


      cầu xin bất quá là thân thể của chính mình qua được mà thôi.


      . . . . . . Vẫn như cũ hưởng thụ, lại làm sao tra tấn chính mình.


      Rốt cục chịu thua ?


      Lệ Tước Phong dừng lại động tác, cúi thân xuống tiến đến bên tai, giọng lãnh mạc, "Vậy cầu xin tôi. . . . . . Hôn tôi, Cố Tiểu Ngải."


      Cố Tiểu Ngải từ từ nhắm hai mắt hôn lên mặt nghiêng của .


      Môi rất nhanh bị chiếm ngụ, Lệ Tước Phong cực nóng hôn dọc theo đường cong của chút chút xuống, cố ý thêu đốt .


      đôi tay ấm áp cũng có nhàn hạ, ở nơi mềm mại của thân thể mảnh khảnh chọc hỏa.


      Kỹ xảo cao siêu làm cho rất nhanh có cảm giác, thân thể hiểu khô nóng, mềm nhũn xuống dưới. . . . . .


      Lệ Tước Phong thế này mới bắt đầu luật động, Cố Tiểu Ngải bị bắt phối hợp, nhưng chút thống khổ, cảm giác tê liệt theo khắp nơi thân thể khuếch tán ra.


      Giống nhiễm cảm giác say bình thường, mặt của ửng đỏ, gắt gao từ từ nhắm hai mắt nhợt nhạt thân ngâm.


      "Cố Tiểu Ngải, mở mắt ra cho tôi, thấy ràng tôi là ai?" Lệ Tước Phong vừa lòng gợi lên môi.


      Cố Tiểu Ngải mê ly mở mắt ra, thanh yếu ớt , ". . . . . . Lệ Tước Phong. Ưhm. . . . . ."


      giường, Lệ Tước Phong quả thực là bậc thầy, cái gì đều ở trong vòng nắm giữ của , căn bản đấu lại .


      "Cố Tiểu Ngải, trong vòng tháng, tôi muốn chinh phục , phải khuất phục tôi, tôi chính là Lệ Tước Phong!" tiếng khàn khàn mà gợi cảm, ánh mắt lại u ám khủng bố.


      phải tốt trong trái tim nữ nhân này.


      càng thêm gia tăng cảm giác ô nhục người, muốn toàn bộ trả thù! Hoàn toàn chiếm đoạt , lại hủy sở hữu thanh cao cùng kiêu ngạo của , cùng với. . . . . . tôn nghiêm của .


      Cố Tiểu Ngải vô lực nhìn , làm cho ngoan ngoãn? Chinh phục sao? Là muốn chiếm cứ tâm ý của ?


      Trong lòng khỏi cảm thấy buồn cười, người nam nhân này thực quá ấu trĩ, cho dù có Sở Thế Tu, cũng , lòng của tuyệt đối có khả năng bị chiếm ngụ. . . . . .


      nam nhân vô sỉ có nhân tính, làm sao có thể .



      Nhưng lần này, Cố Tiểu Ngải thông minh có phản bác gì, cũng có mắng ra.


      Đối với tên cầm thú, biết đấu võ mồm với chỉ biết làm hại khổ chính mình.


      Lệ Tước Phong cúi đầu xuống tiếp tục hôn , tước đoạt của hết thảy.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :