1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Đốt cháy lãng mạn - Triệu Thập Dư

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. bellchuong

      bellchuong Active Member

      Bài viết:
      119
      Được thích:
      98
      Lần này a sốt ruột rùi
      mo_hoa thích bài này.

    2. mo_hoa

      mo_hoa Well-Known Member

      Bài viết:
      253
      Được thích:
      3,042
      Chương 73

      Khi ông cụ Chu và ông Chu trở về, cũng xấp xỉ hơn tám giờ tối rồi.

      Bên ngoài tuyết lúc này rơi rất dày, nhưng cũng may hai người đường từ lúc lên xe ở công ty đến khi về đến nhà xuống xe, đều có trợ lý và lái xe giúp đỡ che ô chiếu cố, cho nên đầu vai của hai người cũng bị dính tuyết, cũng nhìn ra dáng vẻ quá nhếch nhác.

      Hứa Nùng lần đầu tiên lấy tư cách là con cháu tới Chu gia, đương nhiên là ngay lập tức tới cửa đón bọn họ.

      Chu Khởi nhìn dáng vẻ căng thẳng của , thấy rất buồn cười. Vào lúc hai vị trưởng bối còn chưa hoàn toàn vào trong nhà, lặng lẽ kề sát tới trước mặt , khẽ với : "Vợ à, thương lượng chút, buổi tối chuyện ngủ thảm yô-ga miễn , lát nữa giúp em ứng phó hai người này."

      Hứa Nùng liếc cái, hết sức vô tình giội nước lạnh, "Em tự mình làm được, cảm ơn."

      Vừa thấy biện pháp này thể thực được, Chu Khởi lại thay đổi sách lược, cố ý kể khổ, giả vờ đáng thương.

      "Vợ à, ngủ mặt đất lạnh lắm, em nỡ lòng nào để chồng em chịu nỗi khổ này sao?"

      " có phải quên chuyện trong nhà bật sưởi dưới sàn hay hả? Hơn nữa hôm qua, sau đó phải đau thắt lưng..."

      Khi Hứa Nùng lời này, mặt đỏ bừng bừng, ánh mắt trốn tránh nhìn xuống, cũng biết là vô ý hay là cố tình, thoáng nhìn về bên hông của Chu Khởi cái, "Vừa lúc làm ấm xoa dịu chút."

      "..."

      Chu Khởi muốn hộc máu, hôm qua lời ở giường kia có thể coi là sao!

      nếu thuận miệng bừa cái lý do đau thắt lưng, có thể dỗ dành , để ở phía sao!

      Hơn nữa, mục đích của bản thân sau đó cũng đạt được, tại lại bị nàng nhà nghi ngờ vấn đề năng lực...

      Chu Khởi cảm thấy con sóng này quả thực là lỗ vốn lớn rồi.

      nghĩ làm thế nào với câu tốt cha Chu và ông cụ Chu liền từ bên ngoài tiến vào.

      Hai vị trưởng bối đều biết Hứa Nùng hôm nay tới đây, nhưng lại ngờ tới theo Chu Khởi ở cửa chờ bọn họ.

      Trong lúc nhất thời có chuẩn bị gì, dưới chân bước chân cũng dừng lại.

      Chu Khởi ngược lại phản ứng tự nhiên, thái độ rất tùy ý giới thiệu Hứa Nùng.

      " Ông nội, cha, đây là vợ con, cũng là cháu dâu và con dâu của hai người, Hứa Nùng."

      Hứa Nùng vốn có chút căng thẳng, lúc này vừa nghe Chu Khởi trịnh trọng như vậy trước tiên ra thân phận của , trong đầu càng rất là hoảng loạn.

      mạnh mẽ áp chế nhịp tim càng lúc càng nhanh, nhìn hai người có địa vị cao ở đối diện, người mang theo khí tràng mạnh mẽ của người bề , dẫn đầu gật gật đầu.

      "Cháu chào ông."

      Sau khi gọi xong tiếng này, Hứa Nùng lại nhìn về phía cha Chu bên kia chút, thấy ông Chu từ lúc vào nhà mặt có biểu cảm gì, nhất thời có chút chắc chắn nên gọi thế nào.

      Nghĩ chút, mới mở miệng: "Chú... Cháu chào chú."

      Hứa Nùng gọi xong lại có chút hối hận, và Chu Khởi cũng lĩnh chứng nhận rồi, lại gọi là chú có thể có chút lễ phép hay ? Nhưng là cha của Chu Khởi nhìn... Luôn cảm thấy vẻ mặt giống như là đối với rất vừa lòng, biểu cảm cũng có ôn hoà như ông nội Chu, nếu như tùy tiện gọi tiếng cha, ông ấy càng chán ghét mình phải làm thế nào?

      Tâm tư rối rắm lan tràn trong lòng, làm cho Hứa Nùng có chút ủ rũ. Mẹ Chu là người có nhãn lực thế nào a, nhìn thấy con dâu mình như vậy, liền hiểu rồi.

      Bà nhanh chóng tiến lên phía trước, dùng sức nhéo ông Chu cái.

      "Cái mặt liệt này của ông có thể thu lại cho tôi hay , lúc còn trẻ hù dọa tôi cũng thôi , bây giờ còn hù dọa con dâu tôi nữa? !"

      rồi, mẹ Chu quay đầu, khi nhìn về phía Hứa Nùng, biểu tình lập tức lại rất ôn hòa từ ái.

      "Nùng Nùng nha, đừng sợ, cha chồng con chính là loại mặt cá chết, khi còn trẻ lúc ông ấy theo đuổi mẹ, cứng ngắc làm mẹ tưởng là mình thiếu tiền ông ấy chứ, mẹ từng đưa ông ấy gặp bác sĩ, bác sĩ kiểu của ông ấy là mặt liệt, là bệnh, phải trị."

      Ông Chu nghe vợ bôi đen mình, rất bất đắc dĩ, còn chưa gì, liền thấy mẹ Chu lại dùng sức nhéo ông ta cái.

      "Cười lên cho em!"

      Ông Chu từ trước đến giờ bị vợ quản nghiêm, bà xã nhà mình lên tiếng, ông ta đương nhiên phải chiếu theo mà làm.

      Cho nên dưới cái nhìn chăm chú của cả nhà, vị phó chủ tịch của công ty được niêm yết này, người đàn ông ở thương trường thủ đoạn mạnh mẽ cứng rắn hai, chậm chạp, cứng nhắc, kéo khóe miệng lên.

      Ông ta cười quá gượng ép, mẹ Chu nhìn mà cũng thấy có chút vô cùng thê thảm, bà lén lút quan sát Hứa Nùng chút, sau đó giọng với ông Chu: " Loại lộ răng kia."

      Ông Chu bất đắc dĩ, đôi môi lại chậm chạp mở ra, lộ ra hàm răng trắng bóng khỏe mạnh.

      Hứa Nùng được sủng ái mà sợ hãi, biết mẹ Chu để cha Chu làm những cái này là vì mình, lúc này cũng biết cha Chu phải là hài lòng với mới có thể như vậy, vì thế lo lắng và căng thẳng của lúc trước cũng còn nữa, càng nhiều hơn là xấu hổ và đành lòng.

      "Mẹ... Mẹ đừng làm khó dễ... chú nữa, con để ý đâu."

      Xưng hô này xong, Hứa Nùng cũng cảm thấy có điểm thích hợp, Chu Khởi ở bên nghe xong cũng cười ngừng, tiếp đến đè giọng tiến đến trước mặt Hứa Nùng, lười biếng với : "Vợ à, xưng hô này của em làm cảm thấy, cha là lão Vương ở cách vách."

      "..." Hứa Nùng vốn là cực kỳ quẫn bách, nghe xong lời của Chu Khởi, mặt đỏ bừng bừng, đưa tay hung hăng nhéo cái ở sau lưng .

      Chu Khởi chịu đựng, ý cười mặt càng ngày càng đậm, cánh tay cũng duỗi về phía sau, nắm lấy cái tay làm loạn của nàng nhà kia, sau đó giữ chặt lòng bàn tay .

      Mẹ Chu nghe Hứa Nùng , vẻ mặt đắc ý hướng về phía cha Chu nhướng nhướng mày.

      "Nhìn thấy chưa? Con dâu nhưng là sửa miệng với tôi nha, vừa nãy cũng gọi cha là 'Ông nội' rồi, chỉ vẫn gọi ông là chú, điểm xuất phát của ông kém chúng ta khoảng xa nha!"

      Ông cụ Chu vẫn luôn chuyện, nhưng nghe xong lời mẹ Chu , cũng yên lặng cười cười.

      Ông Chu trầm mặc giây lát, sau đó từ trong túi công văn lấy ra phong bì màu đỏ đưa cho Chu Khởi.

      Chu Khởi nhận lấy, sau đó sờ sờ chút, nhận ra bên trong có cái thẻ, trong nháy mắt liền ràng đây là có ý gì.

      "Nào, bà xã, đây là cha cho em hồng bao gặp mặt, nhanh nhận lấy."

      Chu Khởi xong, cho phân trần liền giao cái phong bì màu đỏ kia vào trong tay Hứa Nùng. Hứa Nùng có loại cảm giác nhận được củ khoai lang nóng phỏng tay, cầm lấy thứ nhàng kia, biết nên làm thế nào mới tốt.

      Nghĩ chút, cũng dám nhìn ông Chu, chỉ hơi hơi cong eo về phía ông, tiếng "Cảm ơn" .

      Ông Chu vẫn là dáng vẻ có biểu cảm gì, nghe xong Hứa Nùng , trịnh trọng lên tiếng.

      "Cái hồng bao kia xem như là dùng làm phí sửa miệng, nếu nhận, nên..."

      Chu Khởi quả thực sắp bị dáng vẻ kiêu ngạo này của cha chọc cười chết mất, đỡ bả vai của Hứa Nùng, nhéo nhéo, "Vợ à, em mau sửa miệng gọi tiếng 'Cha' , nếu đoán cha đêm nay nghẹn chết."

      Ông Chu bị vợ làm mất mặt cũng thôi , lúc này còn muốn bị con trai cười nhạo, cái này ông ta sao có thể nhịn được.

      Sắc mặt lạnh dần, vừa muốn răn dạy thằng nhãi này vài câu, nghe thấy giọng mềm mại của bé ở bên cạnh, bất chợt vang lên: "Cha."

      Trong nháy mắt, băng sương mặt cha Chu toàn bộ tan rã, khóe môi cũng nhịn được có xu thế muốn nhếch lên.

      Hứa Nùng gọi xong tiếng này, khí chung quanh nháy mắt trở nên khác hẳn, ông cụ Chu vẻ mặt vui mừng, ông chống quải trượng đập đập lên mặt đất, cười : "Được rồi, đừng đều đứng ở cửa nữa, ta sớm đói rồi, nhanh dọn cơm ."

      bàn ăn, mấy người lớn đều ân cần hỏi han Hứa Nùng, hỏi đông hỏi tây.

      Cuối cùng, mẹ Chu giống như là chợt nghĩ tới điều gì, hỏi câu: "Đúng rồi, Nùng Nùng, con muốn lúc nào tổ chức hôn lễ nha? Mẹ vốn là muốn càng nhanh càng tốt, dù sao hai người các con lĩnh chứng nhận rồi, sớm chút tổ chức hôn lễ để mọi người biết con là con dâu của Chu gia chúng ta. Nhưng sau đó lại thấy, nếu là quá gấp, có lẽ có chút vội vàng, nếu chúng ta làm vào tháng tư thế nào? Vừa vặn mùa xuân, thời điểm xuân về hoa nở, lúc đó ngày cũng tốt, thời tiết cũng đẹp, mẹ lại giúp các con thu xếp sân bãi tốt, bảo đảm có thể khiến các con cả đời khó quên."

      ra mẹ Chu vốn là muốn để bọn họ ra nước ngoài cử hành hôn lễ, nhưng ông cụ Chu làm việc rất cổ hủ lại cứng nhắc, ông luôn muốn con cháu của mình quên gốc rễ, cho nên khi bà nhắc tới đề nghị này, ông cụ Chu trực tiếp phản đối.

      Đương nhiên, ông cụ Chu cũng , nếu con bé Hứa Nùng kia kiên trì, cũng có thể nghe theo . Nhưng ông vẫn là cảm thấy, nếu như có thể chọn địa điểm tổ chức ở trong nước, tốt nhất là ở trong nước.

      Dù sao ngày trọng đại trong đời có mấy lần, có thể chọn chính quốc gia của mình, quên gốc rễ, mới là tốt nhất.

      Mẹ Chu lời này xong, ông cụ Chu ở bên cạnh cũng bắt đầu hùa theo.

      "Ừ, ông cũng thấy thời điểm tháng tư rất tốt, Chu Khởi tại mới tiếp nhận phần nghiệp vụ của công ty, vẫn còn phải rất bận, đến lúc đó sắp xếp chuẩn bị hôn lễ nó đều có thể làm cùng cháu. Trước kia ông thấy bọn trẻ của rất nhiều gia đình có giao tình với nhà mình, kết hôn như ông lớn, cái gì cũng làm, chụp cái ảnh cưới còn phải dây dưa rất nhiều ngày, hơn nữa chụp cũng kiên nhẫn, như vậy được."

      Vừa , ông cụ Chu vừa trừng mắt nhìn Chu Khởi cái, "Ông cháu nha, Chu Khởi, cháu nếu học theo loại người đó, nếu cảm thấy kết hôn liền chỉ cần ở ngày đó ra là xong, cho dù Nùng Nùng gì, ông cũng muốn thay cháu dâu đánh gãy chân cháu."

      Chu Khởi lúc này lười biếng ngồi dựa vào lưng ghế, tư thế vô cùng thoải mái tùy tiện, cánh tay của đặt ở phía sau Hứa Nùng, hoàn toàn là dáng vẻ thiếu gia vô kỷ luật thể nghi ngờ.

      Nghe xong lời của ông cụ Chu, ngược lại là có chút bất đắc dĩ.

      "Ông nội, ông cảm thấy cháu như vậy sao?"

      rồi, nghiêng đầu nhìn Hứa Nùng chút, cười : "Đây là bảo bối cháu rất dễ dàng gì dụ dỗ về nhà, làm sao có thể đối đãi giống như loại đối tượng được người trong nhà tìm cho kia."

      Hứa Nùng bị đến nóng mặt, lặng lẽ vươn tay muốn véo cái, để tém tém lại chút. Lại bị đúng lúc nhìn thấy, thành công, ngược lại bàn tay bé còn bị vây chặt lại.

      Động tác tới lui của hai người ở dưới mặt bàn mấy người lớn nhìn thấy, mẹ Chu thấy Hứa Nùng lời nào, liền lại hỏi câu: "Sao? Nùng Nùng? Con thấy thế nào? Các con tháng tư kết hôn thế nào?"

      Hứa Nùng trầm mặc lúc lâu, mang suy nghĩ vốn chôn ở trong lòng, từ cũng sót ra.

      "Mẹ, ra con cảm thấy... chuyện kết hôn có lẽ cần gấp gáp như vậy."

      Người ngồi đây đều ngẩn ra chút, nhất là Chu Khởi.

      khí lập tức có chút trầm xuống, nhưng mà cũng may mấy vị trưởng bối đều nhìn ra cảm xúc của Hứa Nùng thích hợp, ngược lại cũng thêm cái gì.

      Ông cụ Chu mở miệng giảng hòa: "Được được, ta cũng cảm thấy, hai đứa lĩnh chứng nhận rồi, cái khác cũng cần quá gấp. Hơn nữa Nùng Nùng mới đại học năm ba ? Đại học cũng còn chưa học xong, sớm như vậy tổ chức hôn lễ ảnh hưởng đối với nó cũng tốt lắm, lúc ở trường khó tránh khỏi khiến bạn học có thành kiến với nó mà. Được, muộn chút kết hôn rất tốt, rất tốt."

      Hứa Nùng nhìn ra kỳ vọng lúc trước của mấy vị trưởng bối, cùng với nhượng bộ và chiều theo lúc đồng ý.

      Trong lòng rất hổ thẹn, nhưng lại thể làm như vậy.

      tại quá kém cỏi, cái gì cũng có, bất kể phương diện nào cũng đều chưa đủ, đủ để đứng ở bên cạnh Chu Khởi, làm người ngắm phong cảnh cùng .

      tại có ai biết tin tức hai người kết hôn, còn có thể lặng lẽ thở hơi, sau đó dùng sức leo lên , khi leo đến độ cao đủ để sóng vai cùng , hai người lại cùng nhau thông báo cho mọi người.

      biết bản thân như vậy quá ích kỷ, nhưng là có cách nào, chịu được bản thân có gì cả, thậm chí lúc ngay cả năng lực và nghiệp đều chưa có, cứ như vậy trở thành con dâu của Bắc thành Chu gia.

      Cho dù người của Chu gia quan tâm, nhưng là lại thể để ý.

      thể bởi vì tầm thường của bản thân, mà để Chu gia biến thành đối tượng nghị luận trong vòng luẩn quẩn của giới thượng lưu Bắc thành.

      Vì thế cảm thấy, hôn lễ này phải làm, nhưng là lại thể lập tức làm.

      ...

      Sau đó, ăn xong cơm, sau khi Hứa Nùng theo ông cụ Chu chơi mấy ván cờ, liền lên lầu tắm rửa trước.

      Mẹ Chu thấy người rồi, nhanh chóng lôi kéo Chu Khởi ra góc hai câu.

      "Con đợi chút nữa nhưng nhất thiết thể nổi cáu với Nùng Nùng nha, con bé kia chắc chắn là có nỗi niềm gì khó , con cố gắng hỏi chút, nếu hỏi ra cũng thôi , cùng lắm chúng ta lại chờ hai năm, dù sao chứng nhận các con lĩnh rồi, cũng sợ người chạy mất."

      Mẹ Chu ngược lại là nghĩ rất thoáng, bà chính là sợ Chu Khởi nóng giận.

      Nhưng mà , Chu Khởi từ sau khi nghe thấy Hứa Nùng xong những lời kia đến bây giờ, vẫn làm sao tức giận. Chỉ là vẫn luôn nghĩ vì sao, nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng cũng đoán được vài phần suy nghĩ của nàng nhà .

      Mẹ Chu thấy lên tiếng, lại hỏi câu: "Có điều mẹ cũng tò mò, con có biết Nùng Nùng vì sao muốn lập tức tổ chức hôn lễ hay ?"

      Bà cảm thấy con thông thường, sau khi lập gia đình, khẳng định hy vọng nhanh chút thông báo cho mọi người. Hơn nữa thằng nhóc này nhà bà nhìn đứng đắn, nhưng trong vòng luẩn quẩn có tên tuổi ở Bắc thành, cũng coi như người đàn ông độc thân rất được hoan nghênh.

      Cho dù con bé Nùng Nùng kia để ý cái khác, ít nhất hẳn là để ý chút hoa hoa cỏ cỏ bên ngoài , hôn lễ vừa làm, gần như chính là chặt đứt niệm tưởng của những người phụ nữ có ý với Chu Khởi.

      Đây ràng là chuyện tốt a, sao lại muốn chứ.

      Chu Khởi muốn thêm gì với mẹ , vả lại tại tuy rằng trong lòng có suy đoán, nhưng cũng nắm chắc, tiện có kết luận.

      "Lát nữa con hỏi ấy chút. Mẹ, mẹ tìm cha chuyện phiếm , con lên lầu trước đây."

      Mẹ Chu dặn dò xong những điều bản thân nên dặn dò, cũng ngăn cản, gật gật đầu, " thôi, cố gắng chuyện nha!"

      Chu Khởi gật đầu, sau đó cất bước lên lầu.

      Sau khi lên lầu đẩy cửa phòng ra, đập vào mắt liền nhìn thấy cái thảm yô-ga màu tím kia trải ở chân giường, phía đặt cái gối và chăn.

      Hứa Nùng tắm rửa xong, lúc này ngồi ở trước bàn trang điểm sấy tóc, Chu Khởi qua, rất khách khí đá cái thảm yô-ga cước, rồi dựa gần về phía nàng.

      rất tự nhiên đón lấy máy sấy tóc trong tay , thay sấy tóc.

      Tóc của Hứa Nùng vốn thổi được sắp khô rồi, cho nên Chu Khởi sau đó chỉ dùng mấy phút đồng hồ liền làm xong, cuối cùng, tắt máy sấy tóc, sau đó nghiêng người, nắm cằm của , nhàng hạ xuống khóe miệng của nụ hôn.

      "Vợ à, có tâm ?"

      Hứa Nùng biết muốn cái gì, im lặng chút, xoay người ôm lấy eo , áp má mình lên bụng .

      "Chu Khởi, cho em thời gian năm năm, có được ? để em cố gắng năm năm, năm năm này em nhất định rất dốc sức..."

      Dốc sức leo lên , dốc sức để bản thân trở nên càng xuất sắc hơn, trở thành người ở trong mắt mọi người, có thể xứng đôi với .

      Chu Khởi vừa nghe cái này, còn có cái gì hiểu.

      Tim đau muốn chết, biết của có cảm giác an toàn mới có thể như vậy.

      Những lời muốn vào giờ khắc này đều ra được, cuối cùng cũng chỉ còn lại câu: " sao, muốn làm gì làm cái đó, cho dù ngã xuống cũng còn có chồng em tiếp mà."

      Hốc mắt của Hứa Nùng hơi ẩm ướt, lát sau, rầm rì đáp: "Cảm ơn."

      Chu Khởi buông tha bất kỳ cơ hội nào, ôm đầu của , tươi cười : "Vợ à, cám ơn phải có chút thành ý chứ? Nếu thảm yô-ga đêm nay liền miễn ?"

      rồi, cho phân trần ôm đứng lên, bước vài bước về phía giường lớn, trực tiếp đặt người ở phía .

      Cơ thể cao lớn nháy mắt đè lên trước người Hứa Nùng, nhìn khuôn mặt tuấn tú kia của Chu Khởi gần trong gang tấc, hiếm khi kháng cự, ngược lại chủ động ôm cổ , nâng đầu hiến dâng nụ hôn.

      Chu Khởi hưng phấn thôi, nàng nhà hiếm khi chủ động như vậy, đương nhiên thể dễ dàng bỏ qua cơ hội rồi.

      Vì thế, vừa biến bị động thành chủ động, sâu hôn đôi môi kiều diễm của , vừa dùng bàn tay to lớn, ở người Hứa Nùng khắp nơi đốt lửa.

      Ngay tại khi cảm thấy sắp bắt đầu tiến vào chủ đề, đầu ngón tay chậm rãi hướng xuống phía dưới, lại ngoài ý muốn đụng phải thứ vừa mềm vừa dày...

      Cả người Chu Khởi đều sững sờ, thở hổn hển ngẩng đầu lên từ cổ Hứa Nùng, có chút tin nhìn .

      "Em? ? ?"

      Hứa Nùng bị ức hiếp vẫn luôn nũng nịu thở dốc, nhịn hơn nửa ngày nhịn đến bây giờ, rốt cuộc vẫn là nhịn được nữa, nở nụ cười.

      "Cái đó... Em vừa nãy lúc tắm rửa mới phát thân thích tới rồi."

      Chu Khởi vừa tức vừa bất đắc dĩ, cuối cùng hung hăng mút cần cổ trắng nõn của Hứa Nùng cái, ở phía lưu lại dấu ấn mới, tiếp đó dường như là chưa hết giận, lại cắn môi dưới của cái.

      " xem em chính là muốn giày vò chết !"

      ngăn lại khóe môi , khàn giọng .

      Hứa Nùng lại cười cười, chủ động hôn cái lên má .

      "Cho nên, đêm nay vì cân nhắc cho thân thể của , thảm yô-ga vẫn là thể miễn."

      "..."
      buithuyngan, Tôm Thỏ, Chris4 others thích bài này.

    3. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Đúng là người đàn ông mình đủ bao dung ha!

    4. mo_hoa

      mo_hoa Well-Known Member

      Bài viết:
      253
      Được thích:
      3,042
      Chương 74

      Sau khi mẹ Chu tắm rửa lên giường, vẫn ngừng thở dài.

      Ông Chu dựa vào đầu giường xem tài liệu, mặt ông đeo cặp kính gọng mảnh, người cũng thay bộ quần áo ở nhà, cả người nhìn qua nhiều hơn vài phần ấm áp so với lúc bình thường.

      Ông nghe thấy tiếng thở dài của bà Chu, thả văn kiện xuống, thoáng nhìn về phía bà.

      " băn khoăn chuyện của Chu Khởi và Hứa Nùng sao?"

      Bà Chu quay đầu trừng mắt nhìn ông, "Chu Khởi và Hứa Nùng cái gì, đó là con trai và con dâu! gọi lạnh nhạt như vậy làm gì!"

      Ông Chu sớm quen với dáng vẻ cố tình gây này của vợ mình, tháo kính mắt, ôm người vào trong ngực.

      " ra cảm thấy chuyện này em cần lo lắng, em thấy Hứa... con dâu của chúng ta, rất giống em khi còn trẻ sao?"

      Bà Chu gật gật đầu, "Phải, cũng xinh đẹp như vậy."

      "..." Ông Chu nhìn bà Chu, muốn lại thôi, cuối cùng vì bảo toàn tính mạng, rốt cuộc ra suy nghĩ trong lòng, mà là tiếp tục lời vừa nãy, " chính là thái độ và cách xử lý đối với vài chuyện nào đó, em còn nhớ phản ứng của em sau khi vừa biết thích em ? Lúc em từ chối , bất kể là gia đình hay là năng lực cá nhân, chúng ta đều chênh lệch rất nhiều, thích hợp."

      "Ừ, khi đó quả cảm thấy rất chân , hơn nữa cũng cảm thấy được. Sau đó, bức tranh của em giành được giải thưởng, rồi lại lần lượt lấy được ít thành tích, mới lại cân nhắc quan hệ với ."

      xong những lời này, bà Chu dường như là nghĩ ra cái gì.

      "A, ý của là, con dâu chúng ta tại cũng khác em lúc trước? Nhưng là nên nha, bọn cũng lĩnh chứng nhận rồi, giống tình huống của chúng ta khi đó."

      "Em quên rồi? Trước khi lĩnh chứng nhận, con trai em nhưng còn chưa từng qua chuyện trong nhà."

      Chuyện Chu Khởi vẫn luôn giấu diếm thân phận là sau đó bà Chu mới nhắc tới, ông Chu nghe xong cũng rất tức giận, từng lén lút giáo huấn Chu Khởi hai lần.

      Bà Chu cảm thấy lời này ngược lại cũng có đạo lý, bà nghĩ chút về cảm nhận của mình khi đó, lúc ấy điều bà nghĩ tới nhiều nhất chính là Chu gia là hào môn, trong nhà bà xứng. Bản thân ông Chu cũng ưu tú chói mắt, bà càng là chỉ có thể ngửa mặt nhìn lên.

      Bà cảm thấy sau khi bản thân chấp nhận rồi, phần tình cảm này cũng chưa chắc dài lâu, vì thế bà đơn giản muốn bắt đầu.

      Sau đó, ông Chu theo đuổi rất sát, bà cũng động tâm, tuy rằng mặt vẫn chưa để lộ điều gì, nhưng lén lút bắt đầu thầm cố gắng rồi.

      Tác phẩm giành được giải thưởng của bà cái tiếp cái, cũng mở phòng trưng bày thuộc về mình, tuy rằng so với ông Chu vẫn là kém mảng lớn, nhưng là bà lại hiểu sao có tự tin.

      Có lẽ suy nghĩ trong lòng con dâu của bà lúc này cũng giống với bà khi đó, nhất định phải đuổi kịp và vượt qua người mà mình thích kia, chính là muốn khiến cho bản thân kém quá xa.

      Sau khi có ý tưởng này, mẹ Chu sáng tỏ thông suốt.

      Bà vốn còn lo lắng Hứa Nùng là có băn khoăn gì khác, nhưng trải qua lời nhắc nhở như vậy của ông Chu, lo lắng còn, tâm tình cũng tốt hơn.

      Tâm tình bà vui vẻ chui vào trong chăn, sau đó với ông Chu: "Em muốn ngủ rồi, nếu còn muốn xem tài liệu thư phòng , nếu đèn bàn này chói em ngủ được."

      "..."

      Ông Chu rất bất đắc dĩ, nhìn vợ mình, nghĩ thầm, chiêu qua sông đoạn cầu này của bà đúng là từ lúc trẻ dùng đến bây giờ, chút cũng chán.

      ...

      Hôm sau, lúc Hứa Nùng và Chu Khởi rời , mẹ Chu cố ý kêu bảo mẫu làm đống đồ ăn ngon dự trữ, thay bọn họ đóng hộp mang .

      Trước lúc sắp chia tay, mẹ Chu ôm Hứa Nùng, ở bên tai giọng câu: "Con dâu à, yên tâm làm chuyện con muốn làm, cố gắng toả sáng, chúng ta đều chờ con về sau làm mặt trời của Chu gia."

      Hứa Nùng trong nháy mắt hốc mắt liền đỏ.

      Sau đó, xe chạy ra giao lộ bên ngoài nhà cũ, lúc chờ đèn đỏ, Hứa Nùng đột nhiên tháo dây an toàn, nghiêng người qua ôm lấy Chu Khởi.

      "Chu Khởi."

      Chu Khởi bị động tác bất ngờ này của làm cho có chút trở tay kịp, vỗ vỗ lưng , hỏi: "Sao vậy? Bà xã?"

      "Cảm ơn ."

      "Cảm ơn cái gì?"

      Hứa Nùng gì nữa, cọ cọ trong ngực .

      Muốn cảm ơn nhiều lắm, cũng biết nên từ cái gì. Cảm ơn khai sáng cho , cảm ơn bảo vệ lâu như vậy...

      Cũng cảm ơn vẫn luôn cho rằng thích .

      Chu Khởi thấy trả lời, ngược lại cũng vội vàng hối thúc đáp án, mà là lười biếng nhếch môi, lại hỏi: "Vậy nếu cảm ơn, chuẩn bị cho chồng em tạ lễ gì?"

      Hứa Nùng ở trong ngực im lặng lát, sau đó : "Mẹ tặng cái thảm yô-ga cho em, cũng đóng vào cốp xe mang về."

      "... ?"

      "Thời kỳ đặc biệt, vì để khó chịu, cho nên về nhà cũng tiếp tục ngủ thảm yô-ga ."

      "... ? ? ?"

      vừa chuyện, vừa cười ngẩng đầu, "Cái tạ lễ này có phải rất tri kỷ hay ."

      "..."

      Cái tạ lễ này hề muốn.

      ————————

      Đông xuân tới, liên tiếp hai năm.

      Hứa Nùng thuận lợi từ năm ba khoa đạo diễn lên tới năm thứ tư, lại thuận lợi chờ đến kỳ tốt nghiệp.

      Thầy hướng dẫn phụ trách lớp bọn họ ở khoa đạo diễn nổi danh tiếc tài, từ sau khi Hứa Nùng sang bên này, ông ta từng thấy Hứa Nùng mấy lần lén lút tác nghiệp và biểu của , liền mở cho ít chương trình học riêng.

      Hứa Nùng vô cùng biết ơn thầy hướng dẫn này, cho nên bình thường đối phương kêu làm cái gì đều nghe theo mà làm.

      Có điều, thầy hướng dẫn cho tới bây giờ cũng chưa từng muốn làm chuyện gì quá đáng, hơn nữa gần như mỗi việc đều là có ích với , có hai lần nhìn là kêu đoàn phim làm em tạp vụ, nhưng hai nhóm kia đều là thuộc đội sản xuất lớn hàng đầu, Hứa Nùng ở bên trong ngây người tuần, cảm thấy thứ học được còn nhiều hơn trong quyển sách.

      Vì thế, hôm nay khi thầy hướng dẫn kêu theo ông ta cùng nhau tham gia buổi gặp mặt, chút cũng do dự liền đáp ứng.

      Nhưng mà, cũng trước với thầy hướng dẫn, bản thân ở bàn thể uống rượu.

      Thầy hướng dẫn ngược lại là rất thông cảm, cười trêu chọc : "Sợ chồng giận à?"

      Chu Khởi đến trường đón Hứa Nùng vô số lần, rất nhiều sinh viên của đại học B đều từng thấy , càng đừng thầy hướng dẫn vẫn luôn ở cạnh .

      Vì thế, Hứa Nùng cũng giấu ông ta chuyện bản thân kết hôn, Chu Khởi sau đó còn vì cảm ơn thầy hướng dẫn chiếu cố Hứa Nùng, cố ý mời ông ta ăn bữa cơm.

      Hứa Nùng tại quen với quan hệ của và Chu Khởi, cho nên cũng có phản ứng nóng mặt linh tinh gì đó như trước kia, chỉ cười lắc đầu, " phải, cho dù ấy em cũng cảm thấy con thể ở bên ngoài uống rượu."

      Thầy hướng dẫn gật gật đầu, "Đúng, có chút lòng phòng bị người là đúng. Có điều, lần này thầy đưa em gặp, là vài đạo diễn vòng trong mà thầy quen, tuy rằng coi là tuyến 1 đặc biệt nổi tiếng, nhưng mỗi người cũng từng quay ít phim thương mại ăn khách. Em phải là chuẩn bị bộ điện ảnh đầu tiên của mình sao? Có thể thích hợp cùng bọn họ lấy chút kinh nghiệm."

      Hứa Nùng viết kịch bản, từ khai giảng năm thứ tư làm rồi, gần đây cũng tìm được người đầu tư, chuẩn bị làm thu xếp cuối cùng, đợi sau khi thuận lợi làm xong hết thảy tốt nghiệp ở trường học bên này, bên kia liền có thể vào quay phim.

      Cho nên, nghe xong lời này của thầy hướng dẫn, Hứa Nùng vừa vui vẻ vừa hưng phấn, sớm thu thập xong đồ, chờ cùng thầy hướng dẫn tham gia tụ họp.

      Bởi vì Chu Khởi sớm với chuyện tăng ca, cũng sợ đến trường đón mình nhưng gặp. Nhưng mà trước lúc sắp , vẫn gửi WeChat cho Chu Khởi ——

      【 WeChat 】Của Chu Khởi: Cố gắng tăng ca, em và thầy hướng dẫn tham gia buổi gặp mặt, kết thúc đón về nhà.

      Bên kia gần như giây đáp.

      【 WeChat 】Của Hứa Nùng: Gặp mặt gì? Cùng nam hay nữ? Gặp mặt về còn ?

      【 WeChat 】Của Chu Khởi: có phải lại muốn ngủ thảm yô-ga dưỡng eo hay ?

      【 WeChat 】Của Hứa Nùng: ... Vợ chơi vui vẻ, cần em tới đón, chơi mệt gọi điện thoại cho chồng, chồng em tới cửa vì em phục vụ.

      Hứa Nùng ở bên này nhìn hồi đáp trước sau của , nhịn được cười tiếng.

      Thầy hướng dẫn thoáng nhìn , cười đến đôi mắt cong cong, "Vừa nhìn dáng vẻ này của em, chắc chắn là chuyện phiếm với chồng rồi. thích cũng sắp tràn ra từ trong mắt rồi."

      Hứa Nùng mím môi ý cười càng đậm, cũng phủ nhận.

      Sau đó, khi và thầy hướng dẫn tới địa điểm tụ hội ở khách sạn, sai biệt lắm xấp xỉ hơn sáu giờ tối.

      Thầy hướng dẫn cũng dặn dò gì nhiều, ông ta cảm thấy Hứa Nùng có tài, nhưng khiêm tốn người càng nhiều hơn, cho nên ông ta lo lắng va chạm với những đạo diễn quen biết đó.

      Sau khi vào, ông ta giới thiệu lần lượt từng người cho Hứa Nùng, tới tham gia gặp mặt trong phòng bao có năm đạo diễn, bốn người là nam, người là nữ.

      Hứa Nùng biết quan hệ của bọn họ và thầy hướng dẫn là gì, cũng dám lắm miệng, chẳng qua sau đó, khi nghe trong lời câu chữ của bọn họ đều ông ta gọi "Thầy", trong lòng Hứa Nùng liền có chút cơ sở.

      Lẽ nào ngồi trong này, đều là học sinh mà thầy hướng dẫn vốn từng dạy qua?

      thừa dịp thời điểm người ở đối diện gọi đồ ăn, lặng lẽ hỏi thầy hướng dẫn câu: "Thầy, những người này đều là học sinh thầy từng dạy qua sao?"

      Thầy hướng dẫn mỉm cười , sau đó gật gật đầu.

      Giọng của ép xuống rất thấp, nhưng vẫn bị người ở đối diện nghe thấy. Trong đó vị nữ đạo diễn duy nhất kia ngẩng đầu cười nhìn về phía , "Đúng nha, chúng tôi đều là do thầy dạy bảo qua, tính theo bối phận, còn là Tiểu sư muội của chúng tôi đó."

      Mấy người chuyện trò sôi nổi vài câu, tiếp đến liền gọi xong đồ ăn kêu người phục vụ ra ngoài, khoảnh khắc người phục vụ mở cửa muốn rời , trùng hợp có nam nữ ngang qua cửa.

      Người đàn ông nhìn to khỏe láu cá, dáng người rất thấp, đỉnh đầu cũng có chút trọc. Nữ...

      Hứa Nùng chỉ tùy tiện quét mắt chút, liền hiểu sao cảm thấy khuôn mặt nghiêng kia nhìn có chút quen mắt.

      Người đàn ông vào lúc này cũng theo bản năng thoáng nhìn vào trong phòng bao, dường như là nhìn thấy người quen, "Ơ, các vị đạo diễn lớn đều ở chỗ này sao?"

      xong, ôm bạn của mình, như quen thuộc từ lâu vào bên trong phòng bao bên này.

      Khi chính diện đối mặt, Hứa Nùng thấy khuôn mặt bạn của , sửng sốt chút.

      Nếu nhận sai, người phụ nữ này... là Mạnh Tư Ngữ ?

      ban đầu giấu bà Tạ, có cách nào chuyển khoa, chỉ có thể lén lút đến tổ phim mà Mạnh Tư Ngữ lập làm phó đạo diễn, khi đó bị ta làm khó dễ ít.

      Có điều, nếu như cùng xuất với Mạnh Tư Ngữ, và Chu Khởi có lẽ cũng nhất định có thể tình cờ gặp được nhau.

      lúc miên man suy nghĩ, người ở đối diện cũng nhận ra , dẫn đầu ngạc nhiên mở miệng: "Hứa Nùng? !"

      Hứa Nùng có cách nào, chỉ là nhàn nhạt gật gật đầu, nhưng mà cũng đứng dậy, thái độ mang theo lạnh nhạt mọi người đều có thể nhìn ra.

      Người đàn ông ở bên người Mạnh Tư Ngữ là nhà đầu tư bộ phim chiếu mạng tại của ta, bởi vì trước đó những thứ ta quay, ngoài bộ đầu tiên Hứa Nùng từng tham gia thu được chút lợi nhuận ra, gần như quay bộ thua lỗ bộ. Cho nên, nhân mạch tích lũy lúc trước, gần như đều sắp bị tan biến hết rồi.

      ta nuốt trôi ngụm khí này, luôn cảm thấy bản thân là chưa gặp được cơ hội tốt, cũng hoàn toàn từ bỏ.

      Cho nên, tìm được nhà đầu tư đáng tin, ta liền con đường chính đáng, tìm con quỷ háo sắc này.

      Lão quỷ háo sắc từng hứa hẹn, chỉ cần trong lúc đầu tư ta luôn ở bên , vậy phụ trách ba bộ điện ảnh phía sau của ta.

      Mạnh Tư Ngữ cắn răng, đáp ứng.

      Chẳng qua ta nghĩ tới, hôm nay mới là ngày đầu tiên ở cùng nhau, ta liền có thể gặp được Hứa Nùng.

      Lúc trước, thay đổi lớn của gây nên chấn động ở diễn đàn trường, Mạnh Tư Ngữ cũng biết đến. ta lúc ấy chỉ thấy cho dù đứa nhà quê biến thành xinh đẹp lại thế nào? ta chỉ cảm thấy Hứa Nùng vẫn là đứa con bảo sao nghe vậy, ngẫu nhiên có chút khôn vặt kia.

      Tuy rằng chuyện ký danh, bản thân cuối cùng bị bắt lấy quân, nhưng Mạnh Tư Ngữ giống như trước cảm thấy Hứa Nùng lợi hại lắm, đặc biệt là ở mặt năng lực chuyên môn, ta từ đầu tới cuối vẫn là lấy ánh mắt từ cao nhìn xuống đối xử với Hứa Nùng.

      Đương nhiên, hết thảy những cái này đều là ta đơn phương.

      Hôm nay lại vừa thấy Hứa Nùng, Mạnh Tư Ngữ liền biết suy nghĩ của bản thân lúc trước thái quá thế nào.

      Người phụ nữ này hiển nhiên là càng ngày càng tốt, trước quần áo bên ngoài, liền chỉ riêng nhìn khí chất càng ngày càng chín chắn ung dung người ...

      Mạnh Tư Ngữ cảm thấy bản thân thể lại nghĩ tiếp, lại nghĩ tiếp, ta chắc chắn khống chế được lại làm ra chuyện gì khác người.

      Hôm nay là lần đầu tiên ta theo nhà đầu tư này, ta thể chọc thêm phiền toái.

      Nhà đầu tư vốn là sau khi tiến vào, dâm đãng dán mắt nhìn Hứa Nùng, lúc này vừa nghe Mạnh Tư Ngữ quen biết , càng là hào hứng.

      "Thế nào? Tiểu Mạnh, em quen vị tiểu thư này?"

      Mạnh Tư Ngữ thầm cắn răng, nhưng mặt lại vẫn là ý cười, "Đúng vậy, ấy là đàn em cùng trường, gọi Hứa Nùng."

      "Tên này là dễ nghe." Nhà đầu tư kia như trước nhìn chuyển mắt, nhìn chòng chọc lên người Hứa Nùng, vừa nhìn vừa lần mò thuốc lá từ trong túi, miệng còn nhàn rỗi, "Hứa tiểu thư tại cũng làm đạo diễn sao? Cần đầu tư ? Tôi cái khác có, chính là tiền nhàn rỗi có chút, nếu có cần có thể mở miệng với tôi a."

      Hứa Nùng nhàn nhạt liếc , đáp lại lời , ngược lại đột nhiên câu: "Ngại ngùng, trưởng bối trong phòng khí quản tốt lắm, ngửi được mùi thuốc, nếu ngài muốn đốt điếu thuốc này, ra bên ngoài hút ."

      chuyện giọng lớn, nhưng lại lập tức khiến khí có chút cứng ngắc.

      Nhà đầu tư kia ngẩn người, điếu thuốc trong miệng sau cùng rốt cuộc lấy xuống, muốn cười nhưng cười nhìn thoáng qua Hứa Nùng, lại nhìn thoáng qua vài vị đạo diễn ở đối diện.

      " bé này tính tình lớn như vậy sao? Bình thường theo các vị cũng là như vậy?"

      Những đạo diễn kia đều từng hợp tác với người này, cũng biết bản tính háo sắc của , cho nên cơ bản đều hợp tác qua lần lại liên hệ nữa.

      Hôm nay có thể ở chỗ này gặp gỡ, bọn họ cũng ngờ tới, càng nghĩ tới, lão quỷ háo sắc này lại có thể còn có tâm tư đứng đắn với Hứa Nùng.

      Mấy người đều là thầy hướng dẫn dạy dỗ ra, người đều có ngông nghênh, vì thế, lúc này đều muốn thay Hứa Nùng hai câu.

      Nhưng chưa chờ bọn họ mở miệng, Hứa Nùng lại : "Tôi chỉ là trần thuật , khí quản của thầy quả tốt, mấy vị đạo diễn trong phòng bao mỗi người cũng nghiện thuốc lá, nhưng vì thầy cũng vẫn luôn chịu đựng. Ngài hẳn là cũng có tư cách trở thành trường hợp đặc biệt ."

      Hứa Nùng biết nhà đầu tư này, đối với chuyện của cũng nghe loáng thoáng, cho nên trước kia quyết định cùng loại người này hợp tác, lúc này đối với đương nhiên khách khí.

      ra uyển chuyển hạ lệnh đuổi khách, nhưng nhà đầu tư kia dường như là nghe hiểu, ngược lại là ném thuốc .

      "Được, Hứa tiểu thư cái gì tôi chiếu theo mà làm là được rồi, hôm nay khó có được gặp gỡ, cũng thể bởi vì điếu thuốc mà làm hỏng hứng thú của mọi người, đúng ?"

      Nghe lời này của , là chuẩn bị ngồi đây muốn rồi?

      Hứa Nùng nhíu mày, đột nhiên cảm thấy buổi gặp mặt hôm nay trở nên có bất kỳ ý nghĩa gì, thầy hướng dẫn khẳng định cũng vui vẻ.

      Nghĩ đến đây, quay đầu lại nhìn thầy hướng dẫn chút, trùng hợp đối phương lúc này cũng nhìn , khi ánh mắt hai người gặp nhau, thầy hướng dẫn tiến đến trước mặt : "Gửi tin tức cho chồng em, để tới đón em."

      Hôm nay chuyện muốn làm bị người quấy rầy, hơn nữa nhìn điệu bộ của nhà đầu tư kia, khẳng định náo loạn lát bỏ qua.
      Hứa Nùng bé, dù có mạnh mẽ cũng rất khó chống lại được loại người lọc lõi thương trường này, huống hồ đối phương còn là tên háo sắc, khó đảm bảo lát nữa lại làm ra cái gì.

      Tuy rằng, trong phòng bao bọn họ đông người, nhưng thầy hướng dẫn vẫn là quá yên tâm, cho nên kêu Hứa Nùng nhanh chóng thông báo cho Chu Khởi.

      Hứa Nùng cũng do dự, muốn gửi tin nhắn cho , Chu Khởi ở bên kia nhưng là trước bước gửi tới tin ——

      【 WeChat 】Của Hứa Nùng: Vợ à, tăng ca tạm thời hủy bỏ, chồng em chuyên tâm chờ đón em về nhà.

      【 WeChat 】Của Chu Khởi: Vậy... bây giờ qua đây?

      Sau khi Hứa Nùng gửi xong cái đó, còn gửi cho định vị của khách sạn cùng số phòng bao, Chu Khởi ở bên kia nhìn đến chỗ này, cũng cảm nhận được chuyện thích hợp.

      nhanh chóng cầm lấy áo khoác, bước nhanh ra khỏi văn phòng.

      Cũng may khách sạn nơi gặp mặt cách cao ốc văn phòng của Chu thị rất gần, đều ở trong khu vực trong trung tâm thành phố, Chu Khởi lái xe đại khái chỉ xấp xỉ mười phút tới.

      Sau khi lên lầu, theo phương hướng người phục vụ chỉ, tìm được vị trí phòng bao.

      Nhà đầu tư ở bên trong vẫn chuyện, giữa những hàng chữ có gièm pha cùng khoe khoang.

      "Tôi Hứa tiểu thư nha, chính là quá mạnh mẽ, phụ nữ ấy à, có nghiệp cũng phải có chỗ dựa, cái dạng này, về sau ở trong vòng luẩn quẩn này làm sao tiếp tục lăn lộn chứ."

      Hứa Nùng lười phản ứng , nhưng lại sợ tìm thầy dông dài, vì thế tùy tiện đáp câu: " nghiệp của tôi quả tạm thời còn chưa ra gì, nhưng núi dựa..."

      chuyện, Chu Khởi liền xuất ở ngoài cửa phòng bao.

      Bên miệng Hứa Nùng tức khắc lên ý cười, nhìn về phía cửa.

      "Núi dựa của tôi đến rồi."

      Chu Khởi đến khiến người ngồi đây giật nảy mình.

      Chu thị hai năm gần đây hầu như chuyện lớn chuyện đều bắt đầu chuyển vào trong tay Chu Khởi, Chu Khởi cũng bắt đầu thay mặt Chu gia tham gia các loại trường hợp tụ hội, mà nhóm đạo diễn ngồi cũng đều ở mấy buổi tụ hội gặp qua vài lần, biết là cậu chủ của Chu gia.

      Nhà đầu tư kia , càng là đối với Chu Khởi rất quen thuộc, từng có hai lần cùng xuất , lúc này nhìn thấy tới đây, rất nhiệt tình đứng dậy.

      "Chu thiếu, ngài sao cũng đến đây? Ôi chao cậu xem, tôi hôm nay mắt trái của tôi cứ nhảy mãi, là luôn gặp được quý nhân a."

      Trong lúc chuyện, còn duỗi tay về phía Chu Khởi.

      Chu Khởi ngay cả nhìn cũng thèm liếc mắt cái, trực tiếp vòng qua bên cạnh , tới trước mặt Hứa Nùng.

      "Vợ à, vẫn còn tỉnh táo sao?"

      Hứa Nùng trước kia cũng từng ở bên ngoài gặp mặt, Chu Khởi mỗi lần kêu gửi vị trí, đều chỉ gửi định vị, căn bản giống hôm nay vậy kỹ càng tỉ mỉ gửi số phòng bao.

      Cho nên, nhìn thấy càng vội, sợ là bị ức hiếp, liền nhanh chóng chạy qua.

      Sau khi hỏi xong câu vừa rồi, cũng cẩn thận quan sát vẻ mặt của Hứa Nùng, nhìn còn xem như tỉnh táo, cũng yên tâm chút.

      Mà nhà đầu tư kia cũng nhìn ra mập mờ giữa hai người, mặt vẫn là mang theo tươi cười, nhưng lời lại đột nhiên trở nên sâu xa ít.

      "Tôi mà, Hứa tiểu thư vừa rồi thế nào vẫn luôn để ý đến tôi, hóa ra tìm cái núi dựa là Chu thiếu a?"

      nhanh chậm ngồi trở lại vị trí của mình, dáng vẻ người từng trải, ôm eo Mạnh Tư Ngữ ở bên cạnh.

      "Chu thiếu, tôi trước kia nghe bọn họ rất vị trong nhà kia a, thế nào? Cũng nhịn được ra ngoài ăn vụng sao? Ờ, tôi hiểu, Hứa tiểu thư như vậy... Ở giường khẳng định cũng có thể nhiệt tình ! Ha ha, đổi lại là tôi, tôi cũng nhịn được."

      Chuyện Chu Khởi lĩnh chứng nhận kết hôn ở trong giới truyền mấy lần, mọi người cũng từng suy đoán đối tượng tìm rốt cuộc là tiểu thư nhà ai.

      Cho nên ở trong mắt nhà đầu tư này, loại nữ sinh viên giống như Hứa Nùng này là hoàn toàn có khả năng tiến vào cửa Chu gia, liền trực tiếp hiểu lầm cho rằng hai người là lén lút qua lại.

      Chu Khởi vốn là lúc vào ở trước cửa nghe thấy nhà đầu tư với Hứa Nùng những lời kia, trong lòng tích tụ lửa, lão già kia đột nhiên lại đến mấy thứ này, hiểu sao bật cười.

      Chỉ thấy Chu Khởi đem áo khoác cầm trong tay vắt lên lưng ghế, sau đó vừa cởi tay áo, vừa về phía nhà đầu tư bên kia.

      Nhà đầu tư có chút ngoài ý muốn, muốn đứng dậy, lại bị Chu Khởi ngăn lại.

      nghiêng người xoay xoay tầng cùng mặt bàn, cuối cùng đưa bát canh lớn nóng hôi hổi về phía bên này.

      Khuông mặt an tĩnh, cụp mắt liếc nhà đầu tư kia cái, tiếp đến, vào lúc tất cả mọi người có mặt đều chưa kịp phản ứng, phen ấn gương mặt béo phì của nhà đầu tư kia vào trong cái bát to!

      Vào lúc đối phương thống khổ kêu gào cùng giãy dụa, Chu Khởi lạnh lùng câu ——

      "Thích ăn vụng? Nào, cho mày ăn đủ."
      buithuyngan, Tôm Thỏ, Chris2 others thích bài này.

    5. mo_hoa

      mo_hoa Well-Known Member

      Bài viết:
      253
      Được thích:
      3,042
      Chương 75

      Chu Khởi hai năm này ở thương trường lăn lộn, khí thế côn đồ, hung hãn ban đầu người rất ít lộ ra ngoài, càng nhiều hơn là lấy thái độ người bề , từ cao nhìn xuống, lạnh nhạt, thờ ơ xử lý mọi chuyện.

      Nhưng việc có liên quan tới nàng nhà vẫn luôn là tử huyệt của , hơn nữa còn là ở trước mặt mọi người ăn vô lễ với nàng nhà .

      Lúc Chu Khởi ấn đầu của đối phương hung hăng trừng trị , cũng làm cho Hứa Nùng ngồi ở bên kia giật nảy mình.

      Chủ yếu là Chu Khởi rất ít tức giận như vậy, hơn nữa còn là ở trước mặt .

      nhìn người đàn ông kia giãy dụa kịch liệt, sợ tình làm lớn khiến Chu Khởi gặp phiền toái cần thiết, vì thế nhanh chóng tiến lên kéo chặt cánh tay nhàn rỗi bên cạnh .

      "Chu Khởi, chúng ta về nhà ."

      Giống như là chạm đến cái công tắc nào đó, khí thế người Chu Khởi giảm nhanh chóng, nhàn nhạt quét mắt qua nhà đầu tư giãy dụa dưới tay mình, tiếp theo chậm chạp buông tay ra.

      Nhà đầu tư kia giống như con cá sắp chết, sau khi nâng mặt lên, hổn hển thở từng ngụm từng ngụm.

      Cả khuôn mặt của đều dính đầy nước canh, trong bên lỗ mũi còn treo cọng rau thơm, dáng vẻ nhìn nhếch nhác lại buồn cười.

      Mà Mạnh Tư Ngữ ngồi ở bên cạnh vẻ mặt khiếp sợ đến lúc này cũng chưa phản ứng lại, ta ngây ngốc nhìn Chu Khởi, lại chớp chớp mắt ngây ngốc sững sờ nhìn xuống nhà đầu tư.

      Nhà đầu tư bị Chu Khởi sửa trị còn mặt mũi, nhưng lại dám nổi giận với đối phương, vì thế chỉ có thể đem lửa giận đều trút lên người Mạnh Tư Ngữ.

      " mù sao! ! nhìn thấy tôi như thế này à? nhanh lấy khăn giấy lại đây cho tôi lau mặt? Ở đó nhìn cái gì!"

      Lúc chuyện chút cũng khách khí, nước miếng bay tứ tung, Mạnh Tư Ngữ rất ràng cảm nhận được cảm giác chua thối ướt sũng rơi lên mặt ta.

      ta vô thức nhìn Hứa Nùng cái, sau khi phát đối phương căn bản ngay cả nhìn cũng nhìn ta, oán hận cắn chặt răng.

      Hứa Nùng quả để ý tình huống của Mạnh Tư Ngữ bên kia, bây giờ trong lòng trong mắt đều là dỗ dành tốt Chu Khởi.

      kéo tay , lắc lắc, giọng : "Chúng ta về nhà ? Được ?"

      Chu Khởi cũng cảm thấy nơi này khí ngột ngạt rất khó ở lại, liền ôm bả vai của nàng nhà , quay lại chào tạm biệt thầy hướng dẫn. Tiếp đến, ánh mắt lạnh lẽo mà nhìn cái về hướng nhà đầu tư bên kia, : "Có vấn đề gì có thể đến bệnh viện kiểm tra, tiền thuốc men đến Chu thị tìm tao thanh toán. Về cái khác, mày nếu muốn làm tao cũng gọi đoàn luật sư của Chu thị phụng bồi."

      xong, ngay cả cơ hội chuyện cũng lưu lại cho nhà đầu tư, trực tiếp ôm Hứa Nùng xoay người rời .

      Người đàn ông kia cảm thấy ngực dường như bị chặn khối gì đó, tiến thoái lưỡng nan, đầy người giận dữ nhưng lại dám thể ra ngoài chút nào.

      Sau khi Chu Khởi bọn họ rồi, mấy vị đạo diễn và thầy hướng dẫn cũng rời , nhìn người toàn bộ hết, nhà đầu tư vốn muốn đè xuống lửa giận rốt cuộc nhịn được nữa, cầm lấy cái đĩa bàn bắt đầu ném xuống đất.

      Người phục vụ nghe tiếng nhanh chóng chạy tới, sau khi vào phòng bao giật nảy mình, vội vàng : "Ngài..."

      Kết quả, lời chưa hết, liền trực tiếp bị nhà đầu tư gào lên tiếng: "Sao nào! Đập vỡ vài cái bát làm sao! Ông đây đền được! !"

      rồi, lại hung hăng đập vài cái đĩa xuống đất.

      Hành động này cũng khiến Mạnh Tư Ngữ sợ hãi, ta ở dưới ánh mắt xin giúp đỡ của người phục vụ, kiên trì tiến lên phía trước, : "Ngài bớt giận, đáng nổi nóng với loại người kia, ngài... Á!"

      Nhà đầu tư ở vào lúc Mạnh Tư Ngữ chuyện, túm cánh tay ta, đem ta ném lên tường, cái gáy của ta mãnh mẽ va chạm chút, biểu cảm nhìn đau đớn vô cùng.

      "Đàn em kia của đến cùng là thế nào! ta và vị đại thiếu gia kia của Chu gia rốt cuộc có quan hệ gì! vừa nãy phải với tôi, bọn họ khác chúng ta là mấy sao! Sao Chu thiếu có thể vì ta đối phó tôi như vậy? !"

      Mạnh Tư Ngữ cũng nghĩ lại mà sợ, ta vạn lần tin Hứa Nùng tìm được núi dựa còn mạnh hơn ta, cho nên liền ra sức đem tình bóp méo thành phiên bản mà ta muốn nhìn thấy nhất.

      Dù sao, người ngốc ở trong cống ngầm lâu rồi, là muốn thấy người khác tắm mình dưới ánh mặt trời.

      Vì thế, ta căn bản dám tin cũng muốn tin, quan hệ giữa Hứa Nùng và Chu Khởi, là quang minh chính đại!

      Nhưng là nhìn Chu Khởi che chở đứa con kia như vậy, còn bởi vì nhà đầu tư vài câu vô lễ liền trừng trị thảm như vậy, có thể thấy suy đoán của ta tám chín phần mười là sai.

      đau đớn ở sau đầu vẫn lan ra, Mạnh Tư Ngữ cảm giác bên tai như có vô số côn trùng đồng thời đập cánh, tiếng vù vù càng ngày càng vang, càng ngày càng vang, làm cho ta lại có cảm giác chán ghét buồn nôn.

      ta giống như người rơi vào trong đầm lầy, có ai kéo ta, cũng có ai muốn kéo ta. ta chỉ có thể mở mắt trừng trừng nhìn bản thân, chậm rãi, từng chút , lâm vào ngạt thở giữa bùn đất, mà cũng có cách nào giãy dụa.

      —————————

      Sau khi ra khỏi khách sạn, Chu Khởi lời nắm cổ tay của Hứa Nùng, đem mang vào trong xe.

      Hứa Nùng có thể nhìn ra được, lửa giận người vẫn còn chưa tắt.

      Im lặng giây lát, lấy từ trong túi xách ra cây kẹo que, mở ra trong lòng bàn tay đưa tới trước mặt .

      "Ăn cái kẹo xoa dịu tâm tình chút?"

      Chu Khởi nhàn nhạt liếc cái, "Xem là trẻ con mà dỗ dàng hả?"

      Hứa Nùng nghĩ chút, lại : "Vậy nếu ... Đánh em trận trút giận?"

      Chu Khởi vừa nghe lời này, nhịn được, túm lấy cánh tay của kéo người vào trong ngực mình.

      "Cố ý? Hả?"

      lời vớ vẩn gì vậy, ràng biết chính là đánh bản thân cũng có khả năng động đến đầu ngón tay của .

      Hứa Nùng ở trong ngực cười cười, "Chủ yếu là sợ có hơi mà thả hết, nghẹn khó chịu mà."

      ra rất bình thường, nhưng cũng biết sao đến chỗ Chu Khởi, đột nhiên liền biến thành đề tài quá đứng đắn.

      "Biết nghẹn khó chịu, hai ngày này còn vẫn luôn kêu ' muốn'?"

      Hai má của Hứa Nùng cũng bị đến bốc lửa rồi, vùng vẫy muốn thoát khỏi , lười biếng siết chặt cánh tay, cho cơ hội rời .

      "Được rồi, tạm thời trêu chọc em." xong lại hơi cúi đầu xuống, đôi môi mỏng tiến đến bên tai , "Có điều, vợ à, lúc em ' muốn', giọng mềm đến nỗi nghe mà lại muốn tiếp tục hung hăng ức hiếp em, nhất là tối hôm qua lần cuối cùng đó..."

      Hình ảnh trong đầu Hứa Nùng lập tức liền bị khơi gợi lên, tối hôm qua bị người này đè xuống muốn hai lần, lần thứ ba lúc lại thở hổn hển sờ soạng, cả người vừa mệt vừa yếu ớt, dư lúc trước vẫn chưa tan, căn bản lăn qua lăn lại nổi nữa.

      Lúc đó, lên tiếng " muốn", nhưng bởi vì mới vừa bị hung hăng bắt nạt, giọng yếu ớt, lúc mở miệng chuyện, ngay cả bản thân nghe cũng cảm thấy có chút tưởng tượng nổi...

      Nhưng mà cũng may, Chu Khởi cũng có triệt để biến thành cầm thú, cảm thấy mệt mỏi, ôm hôn lát nghỉ ngơi.

      Lúc ngủ, Hứa Nùng ràng có thể cảm nhận được, bên hông mình có cái gì đó đụng vào , cũng có thể cảm giác được cơ bắp cả người Chu Khởi căng chặt.

      ra rất đành lòng, do dự muốn quay lại gì đó, kết quả trực tiếp bị Chu Khởi xoay thẳng lại.

      "Được rồi, nhịn được, ngủ ."

      ...

      Những hình ảnh trong bóng đêm đó lên trong đầu Hứa Nùng, mặt đỏ bừng chọc eo của Chu Khởi, " được phép nữa!"

      Chu Khởi cười ôm chặt , tiếp đến điều chỉnh sắc mặt, : "Vợ à, em nghĩ cái gì đều hiểu, cũng ấn theo ước định, cho em thời gian. Nhưng chỉ có điều, em phải bảo vệ tốt bản thân."

      Hôm nay gặp gỡ chính là loại người chỉ biết dùng miệng chiếm chút lợi, ngày mai có lẽ gặp phải người dám xuống tay với . Tuy rằng Chu Khởi hiểu, Hứa Nùng ở bên ngoài luôn rất chú ý, cho dù là người xa lạ hay là người quen đưa rượu đều giọt cũng uống, bàn tiệc, chỉ cần có người quen biết ở đó, cơ bản đều chỉ chuyện phiếm động đũa.

      Nhưng cho dù tính cảnh giác của có cao, Chu Khởi cũng vẫn thể lo lắng.

      "Về sau, cũng phải giống như hôm nay vậy, gặp phải cái gì cũng ngay lập tức cho biết, hơn nữa cũng được quá khó hiểu, nếu đoán ra suy nghĩ của em làm thế nào? Nếu là bên liên lạc được, cũng cần tìm người khác, trực tiếp báo cảnh sát."

      Chu Khởi thấy, ngoài bản thân cùng cảnh sát ra, tin tưởng bất cứ kẻ nào.

      Vì thế, muốn lựa chọn đầu tiên của Hứa Nùng là , lựa chọn thứ hai chính là cảnh sát.

      Hứa Nùng gật gật đầu, "Ừ, em hiểu."

      Cái vòng luẩn quẩn mà muốn chọn là cái chảo nhuộm lớn, về sau gặp được càng nhiều người giống nhà đầu tư hôm nay. thân ở trong hoàn cảnh đó, có thể giảm bớt giao lưu với loại người kia, nhưng lại thể tránh hoàn toàn.

      Chu Khởi lo lắng cho cũng là bình thường.

      Nghĩ đến đây, quay lại vươn hai cánh tay ra, cũng ôm lấy eo của Chu Khởi.

      "Em bảo vệ tốt bản thân, cũng càng thêm dốc sưc cố gắng, tranh thủ để . . ." Vừa chuyện, vừa cọ cọ trong ngực , " phải chờ lâu như vậy."

      ——————————

      Tháng sáu năm đó, Hứa Nùng thuận lợi tốt nghiệp.

      có thời gian thương xuân bi thu như những bạn học khác, bên này mới làm xong hết thảy cầu làm tốt nghiệp, bên kia liền tiến vào đoàn phim, bắt đầu khẩn trương quay phim.

      Đây xem như là lần đầu tiên Hứa Nùng đảm nhiệm vai trò chính, từ kịch bản đến chọn diễn viên lại đến trang phục, hóa trang, đạo cụ, mỗi chỗ gần như đều cùng với nhân viên phụ trách cùng nhau quyết định, khai thông.

      Cho nên, giai đoạn khai máy, người có mặt cũng có cảm giác xa lạ đối với Hứa Nùng, bất kể là việc công hay tư, đều cảm thấy vị đạo diễn này so với vài đạo diễn khác dễ tiếp xúc hơn nhiều.

      Có điều, Hứa Nùng nhìn rất ôn hòa, nhưng gặp phải vấn đề về mặt chuyên môn, lại chút cũng qua loa.

      Khai máy ngày thứ tư, cũng bởi vì nhân vật nam chính lời kịch đọc thuần thục, đủ nhập vai mà hung hăng răn dạy đối phương phen.

      Đó là lần đầu tiên người trong đoàn phim nhìn thấy Hứa Nùng nổi giận, cũng là lần đầu tiên trong đoàn phim khí căng thẳn, lúng túng.

      Nam chính kia phải người mới, là nghệ sĩ được ra mắt dưới trướng của công ty giải trí bên phía nhà đầu tư, kỹ thuật diễn ra tệ, nhưng có lẽ là lần này bởi vì công ty sắp xếp qua đây quay phim của Hứa Nùng, cảm thấy Hứa Nùng loại đạo diễn này đủ để chỉ đạo cấp bậc diễn viên như , nhất thời phục, liền hề nghiêm túc, chuẩn bị qua loa ứng phó.

      Lúc ấy bị Hứa Nùng trận, còn bị hoài nghi kiến thức chuyên môn, trong lòng vạn lần phục, còn tuyên bố , nếu bàn về kiến thức chuyên môn, đạo diễn người ta đều có thể đọc thuộc toàn bộ kịch bản, Hứa Nùng có thể ? cầu đọc toàn bộ, chỉ chọn mấy cảnh diễn, đọc lời thoại cần là được!

      Nam nhân vật chính lúc ấy là đáp lại bằng thái độ khiêu khích, nhưng lại ngờ đến bản thân làm khó dễ hoàn toàn gây trở ngại cho Hứa Nùng, ngược lại cho cơ hội lần nữa ở trước mặt mọi người làm mất mặt.

      Mấy cảnh đều là cảnh diễn lớn, lời thoại của bản thân rườm rà lại có tính chuyên môn rất cao, nhưng sau khi Hứa Nùng nghe đến cảnh đó, ngay cả do dự cũng có, trực tiếp đọc làu làu lời thoại của .

      Nam nhân vật chính lúc ấy tâm tình rất phức tạp, buổi chiều hôm đó phim cũng quay, trực tiếp quay về khách sạn vùi đầu ngủ.

      Sau đó, người đại diện chuyện với , để cân bằng tâm lý, cũng để nghiêm túc đọc lượt kịch bản phim. Người đại diện công ty sở dĩ ép nhận bộ phim điện ảnh này, hoàn toàn là bởi vì xem trọng tác phẩm của Hứa Nùng, bọn họ cảm thấy bộ phim điện ảnh này có thể mang đến cho độ cao cùng giá trị trước nay chưa có.

      Lúc ấy trong lòng nam diễn viên chính ra thành kiến với Hứa Nùng dần dần giảm ít, dù sao cũng từ cho rằng là dựa vào quan hệ mới lên làm đạo diễn, trở thành đạo diễn trẻ có thực lực .

      Cho nên đề nghị của người đại diện, yên lặng nghe, đêm đó lại thức đêm đọc lượt kịch bản.

      Lần này cùng với lúc trước có cảm giác hoàn toàn giống nhau, bỏ thành kiến với người ta, chỉ nhìn vào kịch bản, đây đích tác phẩm có thể làm cho người ta kích động mà vỗ tay.

      Ngày hôm sau, cũng cần người đại diện lại khuyên bảo, nam diễn viên chính liền tự mình quay lại phim trường.

      còn thái độ đối với Hứa Nùng lúc trước, đối với mỗi phân cảnh cũng bắt đầu nghiêm túc chịu trách nhiệm, mặt Hứa Nùng thể , nhưng ra trong lòng cũng là thở ra hơi nhõm.

      Nhưng mà, cũng là từ sau lần đó, người trong đoàn phim đều nhận ra, vị đạo diễn trẻ này của bọn họ, chỉ là nhìn ấm áp dịu dàng, thực tế vấn đề nguyên tắc và vấn đề chuyên môn, có thể còn mạnh mẽ cứng rắn hơn người đàn ông.

      Thời gian nhoáng cái mà qua, Hứa Nùng ở đoàn phim liên tục ngây người hơn nửa tháng. ngày nào đó lúc nghỉ trưa phát cơm, bởi vì nóng đến buồn nôn, ăn vào, cho nên mình người cầm ghế nằm vào trong góc hóng mát.

      lúc ấy còn có chút ngẩn ngơ, chính mình mấy năm trước ở trong đoàn phim của Mạnh Tư Ngữ, dường như cũng thường xuyên đến góc râm mát nghỉ xả hơi, chẳng qua của lúc đó và tại, hoàn toàn giống nhau.

      miên man suy nghĩ, cách đó xa đột nhiên truyền đến đoạn đối thoại quá vui vẻ.

      "Đạo cụ này, tôi có phải dặn dặn lại rồi hay , các người mượn phải bảo quản cho tốt, trả về phải giống nhau như đúc mới được! Sao lại làm trầy xước rồi!"

      "Xin lỗi xin lỗi, đúng là bọn tôi cẩn thận, nhưng vết xước này cũng phải rất ràng mà, em liền xem như nhìn thấy , sau này chị mời em ăn cơm!"

      "Cái gì gọi là liền xem như nhìn thấy! Cơm của tôi ăn! Đạo cụ này, nhất định phải cho tôi lời giải thích!"

      "Tôi nha, cái con bé này sao lại cứng đầu như vậy chứ? Tôi cũng tôi cẩn thận! Bây giờ cũng có vết xước rồi! Tôi có thể làm thế nào!"

      . . .

      Tiềng ồn ào càng lúc càng lớn, Hứa Nùng vốn muốn để người quản lý đạo cụ tự mình giải quyết, nhưng là nhịn được.

      "Tiểu Ý, xảy ra chuyện gì?"

      Lúc hai người cãi nhau cũng nhìn bốn xung quanh, cho nên cũng biết Hứa Nùng ở bên đó. Lúc này đột nhiên mở miệng, người quản lý đạo cụ nhìn về phía sau, nhìn thấy là , giống như tìm được chỗ dựa.

      " Đạo diễn Hứa! xem ! Đạo cụ này bị tổ bọn họ làm xước rồi, về sau chúng ta muốn quay đặc tả cận cảnh, tôi lại mua nguyên liệu làm cái giống như thế cũng phải tốn thời gian!"

      Người của tổ bên cạnh tuy rằng Hứa Nùng chưa từng gặp qua, nhưng là chuyện bọn họ thường xuyên đến mượn đạo cụ nhưng vẫn biết, lúc đầu người quản lý đạo cụ tới hỏi , nghĩ đến thời điểm bản thân rất khó khăn cần giúp đỡ, người khác cũng từng giơ ra bàn tay, vì thế cũng để ý, liền đồng ý.

      Nhưng đồng ý điều kiện trước tiên cũng là, đạo cụ cho mượn như thế nào phải trả về như thế ấy, chút hư hỏng.

      Bây giờ đạo cụ bị xước, người quản lý đạo cụ sốt ruột cũng là bình thường.

      Người của tổ bên cạnh cũng theo người làm đạo cụ cùng đến trước mặt Hứa Nùng, ban đầu bởi vì ở trong bóng râm, trước người lại tản ra ít ánh nắng giữa trưa, cho nên đối phương thấy mặt .

      Lúc này bốn mắt nhìn nhau, đối phương ràng sửng sốt chút.

      "Hứa Nùng? !"

      chuyện chính là Mạnh Tư Ngữ, người của tổ bên cạnh thường xuyên đến mượn đạo cụ cũng là ta.

      Trong lòng Hứa Nùng ra cũng rất bất ngờ, nhưng để lộ ra nửa phần, khuôn mặt như trước bình tĩnh, thái độ giải quyết việc chung.

      "Đạo cụ hư hỏng rồi nên chiếu theo giá cả bồi thường cho chúng tôi, Tiểu Ý, đem phí nguyên liệu và phí nhân công cùng với phí thời gian đều tính chút, báo cho vị này."

      ra, tiền bồi thường ngược lại có gì, Mạnh Tư Ngữ tại tuy rằng như trước là đạo diễn hạng ba, nhưng tiền cái đạo cụ vẫn là bồi thường được.

      Nhưng ta nhìn thái độ ở cao nhìn xuống này của Hứa Nùng giận run cả người, luôn cảm thấy đối phương là nhìn mình chê cười, hơn nữa lấy chuyện bồi thường nhục nhã ta! Mạnh Tư Ngữ cực kỳ tức, vốn muốn hung hăng mắng trận, nhưng trong đầu lại hiểu sao nghĩ tới hình ảnh của Chu Khởi lúc trước, vì để hết giận, ấn mặt của nhà đầu tư vào trong bát đồ ăn.

      Lời muốn ở bên miệng xoay chuyển vòng, cuối cùng Mạnh Tư Ngữ khẽ cắn môi, chỉ : "Hứa Nùng, làm người phải lưu lại cho bản thân con đường, thế xoay vòng! chừng lúc nào đó vị trí của mọi người liền lại đổi cho nhau đó!"

      Hứa Nùng cười cười, như là rất tán thành, gật gật đầu.

      "Phải, học tỷ câu này rất đúng, tôi nhất định nhớ kỹ trong lòng, đồng thời cũng chuyển lại cho ."

      " của năm đó."
      Chalychanh, boogoo97, buithuyngan3 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :