1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Đốt cháy lãng mạn - Triệu Thập Dư

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Giờ tới phiến đại thiếu Chu bị phạt quỳ, kaka

    2. mo_hoa

      mo_hoa Well-Known Member

      Bài viết:
      253
      Được thích:
      3,042
      Chương 63 (3/3)

      Lúc ra ngoài hội trường, ngạc nhiên và cảm xúc hoảng hốt trong đầu Hứa Nùng vẫn còn chưa được ép xuống.

      có thế nào cũng nghĩ tới, Chu Khởi vừa rồi có thể công khai quan hệ của bọn họ trực tiếp như vậy.

      muốn thừa nhận cũng phải thừa nhận, câu "Vợ tôi " của kia, là mỗi từ đều hung hăng đập vào trong lòng .

      Lúc ở đường tới niên hội, Hứa Nùng ngừng về nghĩ vô số lý do giấu diếm mình, trong đó nghĩ đến nhiều nhất, chính là có lẽ quá muốn để gia nhập vào vòng luẩn quẩn xung quanh .

      Nhưng là hành động vừa mới rồi của trực tiếp lại điên cuồng, ngay cả là người trong cuộc, cũng nhịn được giật nảy mình, càng cần nghĩ người qua đường bên cạnh là cái suy nghĩ gì.

      Nhưng ngoài ý muốn ngoài ý muốn, nên làm cái gì, nên làm cái gì, Hứa Nùng giờ khắc này vẫn phân biệt .

      giãy ra khỏi tay Chu Khởi, cũng nhìn , đứng ở ven đường chờ taxi, giọng mở miệng với câu: " về trước , chuyện của chúng ta chờ hôm khác lại ."

      Chu Khởi vừa nghe lời này, trong lòng càng mơ hồ.

      có thế nào cũng ngờ tới, thân phận của mình ở dưới tình huống như vậy bị nàng nhà biết được.

      Vốn là muốn sau khi niên hội kết thúc, về nhà vừa làm sinh nhật cho , vừa chậm rãi thẩm thấu.

      biết này đối với chắc chắn chấn động rất lớn, mới bị chính mẹ của mình đối xử như vậy, thần kinh đúng là lúc mẫn cảm lại yếu ớt, muốn lại khiến cho suy nghĩ vẩn vơ khó chịu.

      Nhưng ngờ tới, chuyện mà bản thân luôn cẩn thận để tâm tính toán, cuối cùng bằng loại phương thức đột ngột này, bị phát .

      biết trong lòng Hứa Nùng khẳng định là khó chịu, thậm chí cũng suy nghĩ lung tung, cho nên lúc này nghe thấy lời , làm sao có thể để mặc quan tâm.

      " vội, vợ à." Chu Khởi rủ mắt nhìn Hứa Nùng, "Những cái đó đều coi là gì, tại cái gì cũng quan trọng bằng em."

      Loại lời này lúc trước Chu Khởi cũng từng rất nhiều, nhưng chưa có lần nào, Hứa Nùng nghe mà tâm tình phức tạp giống như tại.

      biết muốn cái gì, muốn giải thích cái gì, nhưng lại biết nên đáp lại như thế nào.

      "Thôi , Chu Khởi." cúi đầu nhìn thoáng qua đôi giầy của mình dẫm ở bậc thềm, "Hôm nay em rất muốn chuyện với , mà cái gì cũng đều muốn nghe."

      "Vậy đưa em về nhà, chúng ta trở về, chờ em muốn nghe rồi, lại đem mọi chuyện từ đầu đến cuối cho em nghe, được ?"

      Chu Khởi lúc này hoàn toàn có dáng vẻ thiếu gia kiêu ngạo như vừa nãy ở bên ngoài hội trường.

      Giọng của mang theo cẩn thận cùng lấy lòng, thái độ đó khiến cho Hứa Nùng lại nhịn được chóp mũi chua xót.

      "Em..."

      Lời muốn còn chưa hết, bên đường liền đột nhiên vang lên tiếng tiếng còi xe chói tai.

      chiếc xe tư nhân màu đen dừng lại trước mặt bọn họ, cửa sổ xe từ từ hạ xuống, khuôn mặt mang theo nụ cười nhạt của Bùi Ngọc ra.

      "Nùng Nùng, trùng hợp nha, vừa nãy còn gọi điện thoại cho dì Tạ hỏi về em, kết quả nghĩ tới lại ở chỗ này gặp em."

      Bùi Ngọc giống như quên chuyện bị nhục nhã vừa mới rồi, rất tự nhiên hỏi thăm Hứa Nùng, cũng nhìn Chu Khởi ở bên cạnh.

      Trong đầu Hứa Nùng là từng trận buồn nôn, còn chưa gì, Bùi Ngọc lại mở miệng trước.

      " thấy sắc mặt của em tốt lắm, xảy ra chuyện gì sao?"

      rồi, ý tứ nhìn về bên phía Chu Khởi, ý cười mặt càng đậm.

      " trai lúc trước từng khuyên em, nên quá dễ tin người khác, dù sao phải người nào cũng giống như , toàn tâm toàn ý trân trọng em."

      Bùi Ngọc lúc này chắc chắn hai người cãi nhau, Hứa Nùng cũng biết thân phận của Chu Khởi. Tuy rằng biết vì sao bà Tạ nhận điện thoại, cũng biết vì sao Hứa Nùng là tự mình đến đây.

      Nhưng cần biết như thế nào, mục đích của đạt được.

      Chu Khởi ở sau lưng thiết kế và Bùi gia, mấy ngày nay vẫn luôn làm cho rất đau đầu, nhưng điều tra ngược lại vị đại thiếu gia này, lại phát tư liệu của đối phương nghiêm mật giống như thùng sắt, chút điểm có thể uy hiếp đều có.

      Cho nên nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có thể tìm đột phá từ chỗ Hứa Nùng.

      Nếu vị Chu đại thiếu gia này là bởi vì Hứa Nùng mới làm khó , vậy liền trái lại, cầm cây súng Hứa Nùng này, nhắm vào đối phương là được.

      Đến lúc đó có lẽ cũng cần làm gì, Chu Khởi tự loạn trận tuyến trước, chắc chắn đặt toàn bộ tâm trí chuyện tiếp tục lừa gạt Hứa Nùng.

      Mà chỉ cần Chu Khởi để cho chút gian, cần dồn ép căng như vậy, vậy, những thứ có thể tạo thành tai họa ngập đầu cho và Bùi gia, xử lý toàn bộ sạch .

      Nhưng mà vốn còn sợ địa vị của Hứa Nùng ở trong lòng Chu Khởi đủ nặng, nhưng tại xem ra, suy nghĩ kia của giống như có chút dư thừa rồi.

      Vừa nãy ở bên đường cẩn thận quan sát hai người trong chốc lát, khi Chu Khởi đối diện với Hứa Nùng là các loại cẩn thận dỗ dành, nhìn muốn bao nhiêu để ý có bấy nhiêu để ý.

      Nghĩ đến đây, lời của Bùi Ngọc liền càng ngày càng e ngại.

      "Nếu như bị người làm tổn thương, liền cùng trai về nhà . Dù sao người nhà và người ngoài cũng giống nhau, em có phải ?"

      Chu Khởi tại chỉ hối hận hôm đó trực tiếp đập chết tên biến thái này, vốn còn hoài nghi, tại gần như có thể khẳng định.

      Hôm nay Hứa Nùng đột nhiên xuất trong hội trường, nhất định là người đàn ông này giở trò quỷ!

      Cả người là hơi thở thô bạo, rất muốn lôi Bùi Ngọc xuống lại đánh cho trận, kết quả giây sau, lòng bàn tay lại ngoài ý muốn cảm nhận được tia ấm áp.

      Hứa Nùng ở trước mặt Bùi Ngọc, chủ động nắm lấy tay Chu Khởi, sau đó cũng lại nhìn về phía bên kia, ngẩng đầu với Chu Khởi.

      "Chúng ta về nhà thôi."

      Chu Khởi hơi sững người, lát sau, hướng về phía cười cười.

      "Ừ, chúng ta về nhà."

      Mà Bùi Ngọc trân trối nhìn bọn họ lên xe taxi rời , đầy trong lòng là thể tin.

      Vì sao? Vì sao sau khi Hứa Nùng biết Chu Khởi lừa ấy, vẫn lựa chọn ? !

      Nếu như là bởi vì chuyện lúc trước lừa , mới luôn đề phòng sợ hãi , vậy Chu Khởi tại cùng với chính từ trước đến giờ, lại có cái gì khác nhau? !

      Vì cái gì Hứa Nùng đối với người đàn ông kia, liền dễ dàng tha thứ như vậy? !

      Càng nghĩ, lửa giận cùng u ám tàn bạo trong đầu Bùi Ngọc lại càng tăng.

      Sắc mặt dữ tợn hung hăng nhìn chằm chằm phương hướng xe taxi rời , sau lúc lâu, kiềm chế được, lại đập mạnh cái lên tay lái!

      Bùi Ngọc ở thời khắc kia, khóe mắt ửng đỏ, cả người giống như phủ tầng sương dày đặc, lạnh lẽo đáng sợ.

      ————————————

      xe taxi.

      Người lái xe bật bài hát rất vui tươi, bản thân ông ta cũng rất vui vẻ vẫn luôn giọng ngâm nga theo nhạc. Mà so với khí của ông ta ở phía trước, hai người ở ghế sau quá mức yên tĩnh trầm mặc.

      Lái xe là người nhiệt tình, nhìn cặp nam nữ trẻ tuổi đẹp mắt này, từ sau khi lên xe vẫn luôn chuyện, liền nhịn được mở miệng khuyên hai câu.

      "Sao thế? Cãi nhau à? Ôi, chàng trai, tôi cậu nha, hai người cãi nhau, cho dù là nguyên nhân gì, kia đều là đàn ông chúng ta sai! Cậu mau lời xin lỗi với bé, dỗ dành ấy !"

      Chu Khởi vốn là cũng lo lắng biết mở miệng thế nào, vốn tưởng rằng Hứa Nùng làm như vậy ở trước mặt Bùi Ngọc, hoặc nhiều hoặc ít là có ý tha thứ cho .

      Nhưng nào ngờ tay hai người nắm, sau khi lên xe, liền trực tiếp bị thả lỏng ra.

      Tiếp đến liền mình gắt gao dựa vào bên cạnh cửa xe, mặt hướng ra ngoài cửa sổ, căn bản ngay cả cái ánh mắt cũng cho .

      Vì thế lúc này người lái xe lên tiếng những lời kia, ngược lại giống như là cho lối thoát có thể sử dụng, nhanh chóng sáp đến trước mặt Hứa Nùng.

      "Đúng, chính là lỗi của ." Chu Khởi lần nữa nắm chặt tay Hứa Nùng, giọng trầm thấp mang theo cẩn thận lấy lòng, "Vợ à, đừng tức giận."

      Hứa Nùng lý luận với , chỉ là dùng sức đem tay của mình lôi ra, tiếp đến thả về bên cửa xe bên kia, để cho có bất kỳ cơ hợi nào bắt lấy.

      Người lái xe nhìn thấy hành động của hai người từ trong kính chiếu hậu, lúc này nhịn được lại mở miệng: "Xem ra lần này cậu phạm lỗi a, nhìn xem người ta giận dỗi kìa."

      Chu Khởi lúc này cũng có tâm tình để ý đến lái xe, bao lâu xe taxi liền tới phía dưới nhà trọ của Hứa Nùng, Hứa Nùng vốn làm động tác muốn trả tiền, đột nhiên dừng lại, tiếp đó trực tiếp đẩy cửa xuống xe, nhân tiện câu: " trả tiền."

      người Chu Khởi có tiền mặt, nhưng mà cũng may điện thoại di động gần đây có gắn với thẻ ngân hàng, trực tiếp quét WeChat trả tiền cho lái xe, sau đó nhanh chóng cũng nhảy xuống xe đuổi theo Hứa Nùng.

      Hai người đường im lặng vào thang máy, lúc mở cửa, Chu Khởi cố ý lưu ý chút, phát nàng nhà cũng có ý nhốt ở bên ngoài, nhất thời bất an trong lòng giảm chút ít.

      Nhưng còn chưa vui mừng được bao lâu, liền thấy sau khi vào nhà Hứa Nùng chạy thẳng vào phòng ngủ, sau đó lại chầm chậm ra.

      Trong tay còn cầm "hộp gia sản" mà lúc trước giao cho , vài bước đến trước mặt .

      "Cái này trả lại cho , tự mình làm , tôi giúp bảo quản."

      rồi, cũng cho Chu Khởi thời gian phản ứng, trực tiếp nhét cái hộp vào trong tay .

      Sau khi Hứa Nùng làm xong những việc này, cũng di chuyển, đứng ở tại chỗ, dường như là do dự điều gì, cuối cùng thầm hít vào hơi, sau đó vùi đầu càng thấp, mở miệng.

      "Gần đây có thời gian, chúng ta xử lý chuyện ly hôn ."

      Giọng rất nhạt, cũng ngẩng mặt, cho nên nhìn ra giờ phút này rốt cuộc là có biểu cảm gì.

      "Tôi hiểu lắm về phương diện này, nếu có tài sản vướng mắc, có thể kêu luật sư nghĩ phần văn kiện để tôi ký, tôi tự nguyện từ bỏ bất kỳ tài sản chung nào danh nghĩa vợ chồng."

      Lời cũng đến nước này, Chu Khởi còn có cái gì ?

      giống như ném rác, thèm để ý chút nào đem cái hộp mà Hứa Nùng vừa mới giao cho , "Bộp" cái ném xuống đất.

      Tiếp đến, lôi kéo cánh tay Hứa Nùng, trực tiếp kéo vào trong ngực mình.

      Hứa Nùng hơi giật mình, sau khi kịp phản ứng bắt đầu giãy dụa, nhưng Chu Khởi chút cơ hội cũng cho , quay người trực tiếp đè lên vách tường ở bên cạnh.

      Đèn trong phòng khách bật, chỉ có mảnh ánh trăng mỏng manh tiến vào, chiếu lên mặt hai người.

      Cằm của Chu Khởi bạnh ra căng, mặt tất cả đều là lạnh lẽo và nghiêm túc.

      "Vợ, em tức giận cũng được, muốn tra tấn trừng phạt thế nào đều được, nhất định ngay cả lông mày cũng nhăn chút liền đồng ý, nhưng là chỉ có duy nhất chuyện ly hôn này được."

      Cổ tay của Hứa Nùng bị hung hăng nắm chặt đặt ở hai bên, cơ thể cũng chặt chẽ chắn ở trước người .

      Đôi môi mỏng của như có như đặt bên môi , khi lại mở miệng, trong giọng trầm khàn, có khí thế mạnh mẽ cùng dục vọng chiếm hữu khiến cho người nào có thể xem .

      "Muốn ly hôn? Trừ khi chết."
      Chalychanh, Xuxu2109, buithuyngan7 others thích bài này.

    3. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Đủ bá đạo, tôi thik, kaka

    4. mo_hoa

      mo_hoa Well-Known Member

      Bài viết:
      253
      Được thích:
      3,042
      Chương 64

      ra Hứa Nùng đề xuất chuyện ly hôn, là cân nhắc của riêng mình.

      Sở dĩ lúc trước do dự kết hôn với Chu Khởi, ngoại trừ phần là do xúc động, càng nhiều hơn, là cảm thấy hoàn cảnh của hai người khác nhau bao nhiêu, đều là những người trẻ tuổi bình thường nhất.

      có chỗ dựa, cũng chỉ có mình, như vậy hai người là ngang hàng, có thể giúp đỡ nhau về phía trước.

      Nhưng tại, phát hết thảy những thứ này đều là giả dối, người gả cho căn bản phải là người bình thường, mà là công tử của gia đình giàu có đáng giá trăm triệu, có quyền kế thừa công ty lớn.

      , sau khi Hứa Nùng biết được thân phận của , phản ứng đầu tiên là vẫn luôn lừa , phản ứng tiếp theo chính là. . . Bản thân có lẽ còn xứng với .

      có cách nào lại giống như lúc cái gì cũng biết, hề bận tâm chiếm vị trí người bạn đời của thiếu gia Chu gia, càng có cách nào mang tâm trạng bình thản, coi như có chuyện gì thay đổi.

      Cho nên, cảm thấy cần biết ngày sau hai người đến cùng là kết quả gì, cuộc hôn nhân này, bây giờ cũng cần phải chấm dứt.

      Nhưng ngờ phản ứng của Chu Khởi quyết liệt như vậy.

      biết nên như thế nào, thân thể bị ép lên tường, thể động đậy dù chỉ chút. Chóp mũi là hô hấp nóng rực của , hương vị giống như ngày thường, mát lạnh cùng cảm giác tồn tại cực mạnh.

      Hứa Nùng cụp mắt trầm mặc lâu, cuối cùng vẫn là mở miệng.

      : "Chu Khởi, em biết ở dưới kích động như thế nào, mới nhận giấy chứng nhận kết hôn với em. Nhưng có từng nghĩ qua hay , nếu như chuyện lén lút làm này bị người trong nhà biết được, họ nghĩ thế nào?"

      Thế giới của người có tiền phải là chưa từng thấy qua, càng là gia đình có tiền có bối cảnh, càng xem trọng môn đăng hộ đối, Chu Khởi lén lút kết hôn với , Chu gia chắc chắn biết, khi chuyện này vỡ lở ra. . .

      Hứa Nùng muốn nghĩ thêm nữa, vốn tưởng rằng lời này ra, là ném cho Chu Khởi vấn đề khó, khiến biết khó mà lui.

      Nào ngờ, lại : "Vợ à, chuyện này em suy nghĩ nhiều rồi. Mẹ . . . Em từng gặp rồi, bà rất thích em. Ông nội và cha cũng xem qua ảnh chụp của em, ấn tượng đối với em cũng tệ, còn dặn dò sớm chút đưa em về nhà ra mắt đó."

      Vừa chuyện, vừa thân mật cọ cọ vào cổ của Hứa Nùng.

      "Chuyện chúng ta kết hôn, bọn họ ngay từ đầu biết, có chuyện giấu diếm vừa ."

      ". . ."

      Lời của Chu Khởi làm cho Hứa Nùng kinh ngạc, im lặng giây lát, đột nhiên lại : "Chẳng lẽ mẹ , chính là bác lúc trước thuê làm vệ sĩ?"

      "Đúng."

      ". . . Cho nên bọn họ đều biết vẫn luôn lừa em?"

      Chu Khởi vừa nghe lời này, trong lòng đánh thót cái, đột nhiên có cảm giác ổn.

      " phải, vợ à, em nghe giải thích."

      "Mẹ tuy rằng ngay từ đầu biết chuyện của chúng ta, cũng biết lừa gạt em, nhưng bà cũng vẫn luôn bảo nhanh chóng với em, là luôn cảm thấy chắc chắn, luôn sợ sau khi em biết chân tướng liền vứt bỏ . . ."

      cho cùng, Chu Khởi vẫn cảm thấy khởi đầu của hai người quá mức qua loa.

      có cách nào giải thích được tình cảm đột ngột của bản thân dành cho Hứa Nùng, cũng có cách nào giải thích chuyện từ sau khi gặp vài lần, liền nhận định .

      Bởi vì lời này, ra đổi thành trước kia, bản thân cũng tin.

      Nhưng quả là như vậy.

      sợ quan hệ giữa bọn họ đủ ổn định, sợ tình cảm của dành cho , sâu đậm như dành cho .

      Xét đến cùng cũng chính là câu kia, ở trong mối quan hệ này, vẫn chưa thể chắc chắn.

      Nếu như mối quan hệ với Hứa Nùng giống như đua xe hoặc là quản lý công ty, hoặc là dựa vào can đảm hoặc là dựa vào năng lực từng chút tiến về phía trước, cũng đến mức băn khoăn nhiều như vậy.

      Dù sao những cái đó đối với , đều là chuyện cực kỳ dễ dàng.

      Nhưng hiển nhiên những thứ này và cũng thể đánh đồng.

      Chu Khởi nghĩ đến đây, bắt đầu ràng là cùng Hứa Nùng tỏ ra yếu thế, "Vợ à, ra em có lẽ tin, ra lâu như vậy tới nay, quả có rất nhiều cơ hội có thể với em, nhưng chậm chạp chưa , xét đến cùng. . . Là bởi vì tự tin lắm.

      sợ tình cảm của em dành cho đủ sâu, sợ em đồng ý ở cùng chỗ với , chỉ là bởi vì ép buộc lại mặt dày mày dạn quấn lấy em. Vì thế, luôn muốn nắm lấy chút lòng thông cảm của em, ở bên em nhiều hơn, muốn thừa dịp thời gian ở cùng nhau, khiến cho quan hệ của chúng ta càng vững chắc, đến lúc đó cho dù em biết dối, lại tức giận thế nào cũng có ý nghĩ rời xa ."

      Chu Khởi những lời này, làm cho Hứa Nùng cực kỳ kinh ngạc.

      từng tưởng tượng ra vô số khả năng lừa mình, có thể là bởi vì trong nhà đồng ý, cũng có thể là chỉ muốn trêu chọc chơi đùa . . .

      Nhưng có nghĩ như thế nào cũng nghĩ đến, lại là bởi vì. . . tự tin?

      Tâm tình của Hứa Nùng rất phức tạp, trong nhất thời biết nên cười hay là nên khóc, câm nín nhìn Chu Khởi trong chốc lát, sau đó : " buông em ra trước ."

      " được, buông em ra em liền muốn tiếp tục náo loạn đòi ly hôn với ." Chu Khởi lúc này cực kỳ vô lại, quấn lấy Hứa Nùng buông tay, "Vợ à, em đừng tức giận, nhé? biết sai rồi, thề, đời này ngoại trừ lừa em lần này ra, tuyệt đối giấu em bất cứ chuyện gì nữa. Nếu như em lại phát dối, vậy đến lúc đó em lấy toàn bộ gia sản của , lại ly hôn với cũng muộn."

      Hứa Nùng rất bất đắc dĩ, cũng ngay lập tức nghĩ tới cái hộp vừa mới bị ném xuống đất kia, vì thế lại : "Em có hứng thú với gia sản của , lát nữa lúc rời , nhớ cầm theo cái hộp gỗ đàn hương kia, em cần."

      " ." Chu Khởi chắc như đinh đóng cột, thái độ vô cùng cứng rắn, "Hơn nữa đồ cũng cầm , để ở chỗ này của em. Em là vợ , vợ quản lý chồng cùng tài sản của chồng là đạo lý hiển nhiên, về sau nếu ông nội lại chia cổ phần cho , cũng chuyển cho em nửa."

      chuyển toàn bộ, là bởi vì muốn giữ tôn trọng với ông nội và công ty, nhưng mà chuyển nửa, là đại biểu tâm ý cùng kiên định của .

      Hứa Nùng căn bản chưa từng nghĩ, người đàn ông này đột nhiên trở nên vô lý lại khó đối phó như vậy. chỉ cảm thấy đầu như muốn to ra, cảm thấy ràng nên tức giận, nhưng tại lại bị quấn lấy lửa giận gì cũng phát ra được.

      Im lặng giây lát, : "Chu Khởi, chuyện của chúng ta, có khả năng bởi vì đôi câu của mà xong. tại đầu óc em rất loạn, em đáy lòng mình đến cùng là cảm giác gì, cho nên em có lẽ cần thời gian yên tĩnh chút, cũng cần thời gian suy nghĩ chút rốt cuộc em nên lựa chọn như thế nào.

      Nếu hai người ở bên nhau, cơ bản nhất hẳn chính là tôn trọng ? có thể tôn trọng quyết định này của em, cho em thời gian bình tĩnh ?"

      Hứa Nùng cũng đến nước này, Chu Khởi còn có thể cái gì?

      nghĩ chút, : "Có thể cho em thời gian bình tĩnh, nhưng thể chiến tranh lạnh."

      Chu Khởi vừa , vừa hôn lên khóe môi Hứa Nùng, "Vợ à, cho em thời gian là để em nghĩ thông suốt, nhưng phải vì để em nghĩ làm sao chia tay, ly hôn với . Cho nên. . . Đừng phớt lờ ."

      ——————————

      Chu Khởi cũng xem như chuyện giữ lời, sau khi đồng ý với Hứa Nùng cho thời gian, đêm đó cũng lưu lại nhà trọ của .

      Chẳng qua chân trước mới rời , chân sau liền gửi đến video WeChat.

      Hứa Nùng tưởng rằng có việc quan trọng gấp gáp gì, vì thế trực tiếp nhận máy.

      Nào ngờ người đàn ông ở bên kia, trực tiếp cầm camera nhắm ngay khuôn mặt tuấn tú kia của , rất phô trương : "Vợ à, mười phút nhìn thấy khuôn mặt này của chồng em, có nhớ ?"

      "..."

      Hứa Nùng lập tức cắt đứt video, mà còn tạm thời kéo WeChat của Chu Khởi vào sổ đen.

      Nhưng mà người đàn ông kia cũng buông tha, vào nửa đêm lúc sắp qua mười hai giờ, đột nhiên lại gửi đến cho tin nhắn ——

      【Vợ à, sinh nhật vui vẻ. 】

      【Lời chúc sinh nhật vui vẻ đầu tiên và cuối cùng của năm nay, đều là . Sau này mỗi năm cũng như thế. 】

      【Bạn học , hôm nay cũng là ngày mà Chu ca ca càng em hơn. 】

      Lúc ấy hốc mắt của Hứa Nùng hơi nóng, trả lời, nhưng trong lòng lại nghĩ ——

      Nào có cái gì đầu tiên và cuối cùng, hôm nay chỉ có hai câu chúc, đều là với .

      Nghĩ đến đây, Hứa Nùng lại khỏi nhớ tới bà Tạ.

      Tuy rằng trước đây, mỗi năm bà Tạ càng ít nhớ sinh nhật của . Hứa Nùng cũng cho là bản thân để ý, nhưng là đột nhiên xuất người như thế, xem trọng như vậy, đem đặt ở trong lòng, thậm chí còn tốt hơn mẹ đẻ của . . .

      chợt có chút hoảng hốt.

      đêm kia, Hứa Nùng gần như sao ngủ được.

      trong chốc lát nghĩ chuyện Chu Khởi vẫn luôn lừa mình, trong chốc lát lại nghĩ người đàn ông này trong quá khứ đối xử với mình tốt bao nhiêu. . . luôn cảm thấy mọi chuyện xảy ra lúc trước đều quá chân .

      ra thiếu nhất chính là cảm giác an toàn, cho nên mới có thể ở vào thời điểm tuyệt vọng nhất, bắt lấy Chu Khởi muốn cứu mình lên bờ.

      Nếu như đổi lại là bất luận người nào khác, làm ra chuyện lừa gạt lâu như vậy, có lẽ đều muốn trực tiếp trở mặt.

      Nhưng vừa vặn, người đàn ông làm ra chuyện này, là người gần đây nhất cho cảm giác an toàn.

      Cho nên, cảm thấy tâm trạng của bản thân phức tạp vô cùng, nhất là nghe xong Chu Khởi ở trước mặt mọi người là vợ của , cùng với sau đó thẳng thắn với những lời kia.

      càng biết nên làm cái gì.

      Sau đó, rất dễ dàng gì chịu đựng đến khi trời sáng, Hứa Nùng cũng có tâm tình ngủ tiếp nữa, nhìn đồng hồ, rửa mặt, đơn giản thu thập chút liền xuống lầu chuẩn bị đến trường.

      Nhưng khiến ngờ tới chính là, Chu Khởi vậy mà sáng sớm chờ ở dưới lầu.

      người phải thân rách nát giống lúc bình thường, Hứa Nùng đánh mắt nhìn qua, liền có thể nhìn ra, quần áo người so với trước kia cao cấp hơn rất nhiều.

      Bắc thành bắt đầu vào mùa đông mấy ngày nay, người Chu Khởi mặc cái áo khoác dài. Màu đen, cắt may vô cùng gọn gàng, làm cho dáng người vốn hoàn mỹ của có vẻ như càng thêm thon dài cao ngất.

      Bên trong mặc cái áo len đan cao cổ, chất lượng nhìn qua liền vô cùng mềm mại vừa người.

      Lúc này, dựa vào bên cạnh chiếc xe thể thao màu đen, mặt đeo cái kính râm cỡ lớn, cả người đứng ở nơi đó, từ đầu đến chân, chỗ nào là thu hút chú ý, bất kỳ ai nhìn cũng biết người đàn ông này là công tử nhà giàu.

      Hứa Nùng trong lúc nhất thời có chút hoảng hốt, trong lòng vẫn chưa kịp thích ứng với thay đổi thân phận của Chu Khởi, vì thế khi nhìn thấy , ngay lập tức dừng bước.

      Chu Khởi vốn có biểu tình gì, vào giây phút nhìn thấy Hứa Nùng, bên miệng lên ý cười lười biếng.

      "May mà tới sớm, nếu lỡ mất việc đưa em đến trường rồi." Chu Khởi đến trước mặt , cách kính râm nhìn , " thôi, ông xã đưa em đến trường."

      Hứa Nùng im lặng, nhìn thoáng qua cái xe phía sau .

      " đến cùng là có bao nhiêu chiếc xe thể thao?"

      Chìa khóa xe để ở chỗ nhiều như thế, còn tưởng rằng đó là tất cả, như thế nào trong đêm lại lái tới chiếc nữa?

      Nhưng lời này nghe vào trong lỗ tai của Chu Khởi, lập tức liền thay đổi ý nghĩa, còn cho rằng là cảm thấy "Toàn bộ gia sản" của quá lên, giao ra hết.

      Vì thế nhanh chóng giải thích, : "Vợ à, em đừng có hiểu lầm nha, cái xe này là lúc trước đánh cược thắng người ta, là ngoài ý muốn, toàn bộ gia sản của chính là những cái đưa cho em, chút cũng giữ lại."

      Hứa Nùng cạn lời, nghĩ tới nghĩ xa như vậy, trong lúc nhất thời lại biết cái gì cho phải.

      Vì thế trầm mặc lúc lâu, túm chặt quai ba lô của mình, : " cần đưa, em tự mình , vội chuyện của ."

      xong, cho Chu Khởi thời gian phản ứng, xoay người nhấc chân rời .

      Người đàn ông kia cũng đuổi theo, sau khi Hứa Nùng được hai bước còn lặng lẽ thở ra hơi, nào ngờ sau khi tới đường lớn, bên người lại đột nhiên xuất chiếc xe thể thao màu đen kia.

      Người ngồi ở ghế lái rất khoa trương, trực tiếp hạ toàn bộ cửa sổ xe xuống, tay đặt lên vô lăng, tay đặt lên cửa sổ xe, rất nhàn nhã chậm rì rì lái xe theo bên cạnh .

      Hứa Nùng có chút tức giận, quay đầu nhìn về phía , : " cho em thời gian bình tĩnh."

      " cho rồi a. Tối qua có làm phiền em ? bây giờ theo em cũng chủ động chuyện với em mà? Cái này còn xem là cho em thời gian sao?"

      ". . ."

      Hứa Nùng ngay cả ý nghĩ lườm cũng có, bước chân càng lúc càng nhanh, chỉ muốn nhanh chóng thoát khỏi người đàn ông này.

      Nhưng dáng vẻ tức giận của , ở trong mắt Chu Khởi hoàn toàn là càng nhìn càng đáng , vốn là trái tim thấp thỏm đêm, lúc này ngược lại thả lỏng chút.

      nhìn bóng lưng của , ý cười của lười biếng mặt càng ngày càng nhiều.

      . . .

      Sau đó, sau khi Hứa Nùng vào sân trường, cố ý liếc cái về phía sau.

      Quan sát lúc lâu thấy người đàn ông kia theo vào, lặng lẽ thở phào nhõm.

      về phía trước hai bước, trước mặt bỗng nhiên đụng phải nam thần mà lúc trước Lưu Ngải thầm mến, Trần Minh. Gần đây lúc tập luyện cùng với Viên Sơ, thường xuyên có thể nhìn thấy người này, cho nên lúc này vô tình gặp, hai người ngược lại là hai câu.

      Vốn là xong hai câu liền muốn , nhưng đột nhiên, phía sau truyền đến giọng ————

      "Vợ à, em đánh rơi cái gì kìa."

      Hứa Nùng có chút ngoài ý muốn xoay người, chỉ thấy Chu Khởi vững bước về bên này. Góc áo của đón gió, quanh người tràn đầy cỗ lạnh lẽo thể .

      cẩn thận suy nghĩ chút, sau đó theo bản năng đáp lại : "Rơi cái gì?"

      Chu Khởi lập tức trả lời, mà là trực tiếp đứng lại ở trước mặt , kéo vào trong ngực .

      Tiếp đến, cúi đầu xuống, ở đỉnh đầu của khẽ hôn cái, ánh mắt lại vẫn luôn nhàn nhạt quét về phía đối diện, nhìn người con trai vừa mới chuyện với Hứa Nùng.

      " Cái hôn chào buổi sáng của chồng em."
      Chalychanh, buithuyngan, Ngotram20044 others thích bài này.

    5. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      thùng dấm chua, kaka

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :