Định Mệnh - Thiên Dực

Thảo luận trong 'Truyện Sáng Tác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 32 :


      <img title="40c9b3ded247031ccdbf1aae" src="http://truclamsontrang.files.wordpress.com/2012/06/40c9b3ded247031ccdbf1aae.jpg?w=560" alt="" />
       

      khứa khứa , cho 1 em đam mĩ vào nào
       

           Lúc mũi kiếm chỉ cách lồng ngực chừng phân ám khí tay Thần Huyền bắn ra cứu chàng mạng

           Cả đám người trong bụi cây bước ra cười như vỡ chợ trong khi Huyền Băng thất sát tháo dây trói của Uyển Nghi rồi quay sang nhìn nàng với những cặp mắt đầy ai oán. Lần đầu tiên trong đời bọn họ gặp phải thánh nữ chỉ khiến thuộc hạ chính nghĩa của mình làm những chuyện trái với lương tâm thế này.

       

           - hahahahahaha, rất tốt, Hiên Viên Tuyệt, huynh vượt qua bài sát hạch của ta_ Thần Huyền nén cười tuyên bố

           – là tốt quá , Huyền nhi lần sau được như thế nữa làm ta sợ muốn chết

           Hiên Viên Tuyệt ôm Uyển Nghi chặt trong lòng ngực, cũng may mọi chuyện chỉ là giả nếu cũng chẵng biết phải làm sao nữa. cảm thấy nỗi sợ hãi mất Uyển Nghi còn chất cao hơn cái chết.

           Cuối cùng ngày thành hôn cũng được diễn ra xuông sẻ và ai ai cũng vui mừng. Hiên Viên Tuyệt nhờ nàng mà cuối cùng cũng khẳng định rằng bản thân mình Uyển Nghi phải vì hình bóng của Nhược Bình chỉ là nương tử của chàng

           Trước khi bước vào hỉ phòng, Hiên Viên Tuyệt nhìn nàng, Nhược Bình, Lãnh Thiên, Độc Kiêu, Độc Nhẫn cùng Họa Tâm bằng ánh mắt khủng khiếp làm mọi người khỏi rùng mình.

           _Đêm nay ai phá ta, ta cho người đó nếm thử độc mới chế ra ngày cả Thần Huyền cũng phá nổi.

      **************************

           đường 2 con hắc mã, 1 mĩ nam 1 mĩ nữ thong dong đường. nữ nhân vẻ mặt hớn hở, lúc trầm ngâm lúc cười to thành tiếng rất sảng khoái. nam nhân vẫn chung thủy với khuôn mặt đầy hắc tuyến. hồi lâu sau khi bước vào rừng phong nam nhân mới (ack, biết chọn chỗ ghê cơ, hắc hắc)

           _chúng ta nghỉ 1 chút_nam nhân lên tiếng

           _um_nữ nhân biết mình phải nhẫn nhịn cho qua cơn giận của nên 1 lời phản bác, theo xuống ngựa ngồi dựa vào gốc cây nhắm mắt

           _nàng….lần sau được như thế nữa_hắn, chính là quay sang với nàng

           _làm như thế ??? ah, hihihihi, đk thôi, như thế nữa, trừ khi ngươi làm cho ta hài lòng_nàng vẫn mở mắt chỉ nhếch miệng cười  gian xảo

           _đk, làm cho nàng hài lòng

           chỉ vậy rồi sát nhập vào môi nàng. sax Bây giờ là tình huống gì thế này – hôn nàng? như thế nào lại có thể?
           Nàng dùng sức cố gắng đẩy ra, nhưng lưng lại càng bị ôm siết chặt hơn. nàng định buông tiếng chửi rủa nhanh hơn chút khách khí, ép buộc hàm răng của nàng phải hé mở, nhanh chóng sục sạo cả vòm miệng của nàng, hai đầu lưỡi đưa đẩy trêu đùa lên xuống, từ đầu tới đuôi cho nàng chút nghỉ ngơi lấy hơi.
           Ngay lúc nàng nghĩ mình sắp tắt thở vì hết hơi mới chịu buông nàng ra.

           _ta muốn thành thân với nàng_hắn vừa rời khỏi môi nàng quả quyết

           _sax_nàng tý nữa sặc nước bọt của chính mình_ngươi muốn cưới ta???

           _đúng vậy, về Bạch Vân quốc liền cử hành hôn lễ

           1 hay ôm chặt nàng phi thân lên lưng ngựa phi nước đại. nàng ở trong lòng chỉ biết than trời kêu khổ, ai bảo lỡ làm chi, bây giừ bảo gì cũng chỉ biết gật đầu ưng thuận.

           2 THÁNG SAU

           HUYỀN BĂNG CUNG

           Đèn hoa giăng lối khắp mọi nơi, từ đỉnh núi xuống chân núi đều màu đỏ thắm. Hương hoa bay vẫy khắp mọi nơi như chào đón dâu mới

           lần này là ngoại lệ, nàng mời tất cả bà con bác, ặc, chỉ là hoàng thượng ca ca, vân tỷ, thái hậu, cha, , Hắc Lam, Huyền Lăng và 1 vài người trong  « đồng tiền hạnh phúc », còn lại là bằng hữu của , Huyền băng cung bây giờ tấp nập người(còn đâu là lãnh địa bất khả xâm phạm của người ta nữa)

           ngồi trong phòng chờ, nàng vừa hồi hộp vừa lo lắng, nàng gửi thư tới cho Bình tỷ, chắc họ tới, hix, lần trước phá tân hôn của người ta 2 lần, lần này ắt hẳn là bị quả báo đây. hix hix. nàng đến dở khóc dở cười với mình, tự nhiên rước họa vào thân, có chết cũng chừa cái tội

           suy nghĩ 1 bóng đen tiến vào, cảnh giác nên nàng bị chụp thuốc mê….ha hahahahahha, ngu ngốc, nàng làm sao mà bị thuốc mê đánh gục được, biết việc này là do nhóm Nhược Bình làm nên nàng cũng muốn xem họ có sáng kiến gì

           nam nhân vác nàng vai lập tức có người tới

           _Phi Bách Chiến, ngươi thả nàng ra

           ack, giọng tức giận này ắt hẳn là , còn gì nữa ??? Phi Bách Chiến ???trời ơi, Bình Tỷ, tỷ kêu gọi đồng bào tạo phản hả ??? phải là có cả An Khang và Bạch Sơn chứ ??????

           _hừ, ta là cho ngươi thú nàng, ta cho phép ahhhhhhh, cho phép ahhhhhh

           lời đậm chất trẻ con này ai khác ngoài Vương Bạch Sơn

           _thúc thúc, con đứng về phía Bạch Sơn ca ah, cho thúc thúc độc chiếm Huyền tỷ

           sax, nàng chết mất, lại còn lôi kéo cả Kiệt nhi, hết biết, kiểu này nàng chết chắc.

           _đúng vậy, Thánh Nữ của Huyền Băng cung thể lấy ngươi_hix, cả Huyền băng thất sát cũng ra mặt

           _và 1 điều quan trọng, chỉ có ta mới xứng với nàng_An Khang bấy giờ mới lên tiếng

           _Ê, CÙNG NHAU CƯỚP DÂU, AI CHO NGƯƠI ĐỘC CHIẾM NÀNG ???_cả 3 nam nhân còn lại nhè mặt An Khang hét lên, thực chưa thấy ai cướp dâu mà hề như mấy người này, nàng bất giác phì cười

           _hắc hắc hắc, cướp dâu như mấy người, mắc cười quá, hắc hắc_nàng ở vai Bách Chiến cười nắc nẻ nhưng cơ thể mảy mai cử động

           _oái, nàng tỉnh ??_4 tên cướp dâu sửng sốt

           _đưng nhiên, thuốc mê đó làm gì hạ đk ta_nàng lớn giọng hào hứng

           _nàng mau xuống đây cho ta_Hắn mặt đầy hắc tuyến gầm lên

           _hix, rất tiếc, phu quân của ta, ta thể xuống được, ta bị điểm huyệt ah

           Bách Chiến ở dưới thầm với nàng_Huyền nhi, ta đâu có điểm huyệt nàng ??

           _Huynh ngốc thế, ta phối hợp tác chiến với mọi người mà_nàng cũng giọng đáp lại

           _mấy người ở lại dọn dẹp, ta trước ah_Bách Chiến 1 câu phi thân tẩu thoát

           phía dưới còn vọng lại câu đe dọa của Bạch Sơn

           _ê, ngươi được đụng chạm nàng ah

           _nhị vị hoàng tử cùng vị công tử đây vì so lại muốn cướp dâu ?_Hoàng thượng Vân Nam Du trước giờ im lặng xem xét tình hình mới lên tiếng

           _cái này………….hoàng thượng nên biết hơn, đây là chuyện riêng của chúng tôi_An Khang bình thản , mặt quay sang Nam Phong_nửa canh giờ sau hẹn tại rừng phong, được mang theo binh mã, nếu mang theo dù chỉ 1 người chúng ta giết nàng rồi cùng nhau tự vẫn táo ngộ dưới suối vàng

           rồi tung hỏa mù. lúc sau khi làn khói tan tất cả biến mất để lại dấu vết. 1 đầu hắc tuyến.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 33

       
      <img title="26" src="http://truclamsontrang.files.wordpress.com/2012/06/26.jpg?w=560" alt="" />


      Độc Kiêu
           RỪNG TRÚC

           _ack, Bách Chiến ca, bỏ muội xuống ah_nàng ở xuống

           bách Chiến giờ mới sực nhớ liền thả nàng xuống. nàng dáo dác nhìn quanh tìm kiếm

       

           _Bình tỷ đâu ?

           _phu nhân mang thai tới đk nên phái chúng tôi tới đây trả thù ah_Độc Nhẫn từ trong khóm trúc bước ra phía sau là Độc Nhẫn cùng Họa tâm. cả 3 người nhìn nàng cười nham hiểm làm nàng bỗng chóc thấy sợ

           _woa, bà già có thai liền quên ta, ah, phải chính là do tên Lãnh Thiên chết tiệt cho chứ gì, hứ, mà Độc Kiêu, ngươi vừa gì ??? trả thù á ????hiaz, ta biết, ta biết ta gây nhiều tai kiếp, nhưng mấy người có thể niệm tình ta là nữ tử mà tay ????_nàng xuống nước xin xỏ

           _không ah_Độc NHẫn mỉm cười_thù phá đêm tân hôn của ta, ta tất phải trả cho sòng phẳng

           _nể ta là bằng hữu của phu nhân các ngươi ??

           _không ah, nàng làm ta mất hứng trong đêm tân hôn, thể tha thứ_Họa Tâm tuy lời dịu dàng nhưng cũng khiến nàng lạnh run

           _hay là ta từng cứu mạng phu nhân các ngươi ?

           _không đk, ta chắc chắn sau này ta thành hôn, nàng phá nên giờ ta phá trước_Độc Kiêu cười cười

           _Bách Chiến ca, cứu ta !!1_nàng dở khóc dở cười quay sang bách Chiến cầu cứu

           _haizz, phía sau bọn họ là 1 thế lực lớn ah_Bách CHiến lắc đầu

           _oái, có sát khí nha_nàng kêu lên

           cả bọn ngưng chuyện tức tốc chuẩn bị đồ ngồ, nàng bị Bách Chiến cùng Độc Kiêu cắp vào bụi rậm, còn ĐỘc Nhẫn cùng Họa Tâm dịch dung thành nàng và Bách chiến. sax, nhìn là đoán đk phần nào kế hoạch của mấy người này.

           Họa Tâm dựa vào gốc trúc còn Độc Nhẫn vòng tay qua ôm eo nàng, cánh tay còn lại chế trụ nơi cổ kịch liệt hôn. nhìn rất chi là…………….

           đúng lúc này Nam PHong tới, thấy cảnh gây shock này khỏi tức giận, gian mùi sát khí nồng đượm thế mà 2 người kia vẫn rời nhau lấy 1 chút gọi là khe hở.

           tức khí giật tay nàng kéo vào trong lòng ôm chặt

           _Bách Chiến ngươi quá đáng, đến phá hôn lễ, cướp dâu, lại còn đụng chạm tới nàng, ngươi vô liêm sỉ

           Bách Chiến thấy thế chỉ nhếch mép_nàng tình nguyện

           _đúng vậy, ta tình nguyện, liệu có phu quân nào mà trong ngày đại hôn lại để nương tử của mình bị cướp  ??_nàng rời khỏi vòng tay của tới ôm cánh tay Bách Chiến

           1 tay bắt nàng lại tay kia chế trụ cổ đặt lên môi nàng 1 nụ hôn kịch kiệt, nàng mở to mắt ra nhìn nhất thời biết làm thế nào Bách Chiến hét lên

           _buông nương tử của ta ra

           lúc này nàng mới bừng tỉnh giáng cho 1 cái tát rồi chạy đến bên Bách Chiến

           _phu quân, cưỡng hôn ta……….

           Bách Chiến lấy tay áo chùi chùi môi cho nàng mặt quay sang chửi rủa

           _đồ dâm tặc, ngươi giám cưỡng hôn nương tử của ta, ta phải giết ngươi

           _ngươi, nàng vốn là nương tử của ta, là do ngươi cướp , nương tử, trở về bên ta

           _xem ra, ngươi còn ta nữa rồi

           lúc này Thần Huyền mới từ trong bụi rậm bước ra với bộ đồ tân nương đỏ thắm, khuôn mặt tỏ vẻ ủy khuất nhìn

           _nương tử !!!!!!!!!!!!_hắn há hốc mồm, thế này là thế nào ??? tại sao lại có 2 nương tử ???? vừa rồi là hôn ai ????

           _haiz, màn kịch này còn hấp dẫn hơn là chúng ta tưởng tượng ra_Bách Chiến cũng bước ra, lắc đầu

           Độc Nhẫn cùng Họa tâm bây giờ mới tháo mặt nà nhưng mặt vẫn đầy hắc tuyến

           _hahahahahah, màn kịch quá tuyệt vời_Độc Kiêu bước ra vỗ tay rầm rầm

           _ta….ta…nương tử…ta….ta ….……… như nàng nghĩ đâu_hắn sợ quá mà trở nên cà lăm

           _hahahahahah, ta biết ah, chỉ là trò đùa thôi mà phải  ??_nàng vỗ vai độc Kiêu

           _còn,,,còn nụ hôn lúc nãy ???_hắn vấn hỏi

           _Yên tâm, lúc nãy Họa Tâm đeo mặt mà che cả môi nên coi như ngươi chưa hôn nàng ah, cũng may là vậy nếu ta giết chết ngươi_Độc Nhẫn trừng mắt lên nhìn , Họa Tâm cười cười với nàng

           ặc,. sung sướng, hóa ra đây chỉ là trò đùa, chạy lại ôm chầm nàng vào lòng, ôm chặt cứ như là sợ nàng rời xa vậy

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 34


      <img title="1311410730939090871_574_574-1" src="http://truclamsontrang.files.wordpress.com/2012/06/1311410730939090871_574_574-1.jpg?w=560" alt="" />
       
       

           đêm tân hôn

           trong hỉ phòng

           tiếng cười khúc khích cử nữ tử vang lên

       

           _hahahahah, ngươi thua rồi, chịu trận

           _aaa, nương tử, đừng

           _haahaahahah, ở với ngươi là thích nha

           _nương tử, ta nhột ah

           bên ngoài, 1 đám lâu nhau tranh nhau nhòm nhòm ngó ngó

           _trời ạ, 1 người này làm cái j đây ? mờ ám qúa_Họa Tâm tò mò hỏi

           _chắc là hưởng thụ đây mà_Độc nhẫn khẽ trả lời

           _hừ, thanh là dâm đãng, sau này ta cũng vậy sao ??_Độc Kiêu phàn nàn

           _2 người im coi, để ta học hỏi_Bách Chiến phun ra 1 câu khiến cả bọn phát hoảng

           trong phòng

           _khà khà khà, là đẹp quá , ta thích ngươi ta, là thích ah_nàng cười khoái trá

           _nương tử, nàng hài lòng ???_hắn ủy khuất

           _đương nhiên hái lòng, ngươi làm rất tốt nha_nàng  sủng nịnh với

           _thật vậy sao ???

           _đương nhiên, ta rất thích ah, hihihihi

           _vậy lần sau có muốn ???

           _đương nhiên muốn, rất muốn là đằng khác

           _vậy giờ ta muốn nàng thưởng cho ta

           _hahahahaha, thưởng hả&gt; ?????? đk thôi, ta thưởng cho ngươi ah

           _vậy…….chúng ta……động phòng ………..

           lời chưa dứt, cánh cửa phòng lập tức bung ra, theo đó là 1 đám lâu la ngã lăn ra sàn ‘Ai da’ ‘oái’ ‘ối’….1 loạt thanh khác nữa………….

           _hhas há há há_1 tràng cười rộ lên

           đương nhiên là có lí do, mà lí do chính là 2 nhân vật chính ngồi giường hỉ, nàng cầm bút lông khua loạn xạ, ở trần, đặc biệt hơn là khắp người toàn những hình vẽ, mặt 1 cái mông heo to tướng, 2 mắt đen xì, lại còn có 1 bộ ria mép rất chi là dê…..

           _mấy người có im bảo_khoác vội chiếc áo, hùng hổ bước xuống giường 1 cước đá cả bọn ra ngoài_cút hết cho ta ah

           thế là xong, những nhòm được cảnh xuân mà còn bị 1 cước đá văng ra ngoài, mất mặt chết.

           qua 1 đêm xuân, có ý xuân lại càng có cảnh xuân. sáng hôm sau, đoàn người lục đục tìm đường về nhà, ai cũng tiếc rẻ vì chưa kịp nhìn gì hết (nhìn j là nhìn j ???)

           (bỏ qua phần dâng trà nha)

           haiz, ở nhà 1 mình là chán, từ sáng sớm vào cung, còn nang, ăn ngồi rồi 1 chỗ, ngóc ngách nào của vương phủ cũng chi chít dấu chân của nàng thực nhìn ra đó là dấu chân nưa (ặc, đường nhà người ta lát đá, nhìn ra dấu chân là đúng rồi), mắt để ý đến cây si cảnh trong vườn(hix, ta hung bít cây gì cả, lấy tạm cây si vậy) nổi hứng tạo dáng cho nó, hung hăng vác kéo ra cắt cắt tỉa tỉa. bọn nha hoàn thấy vậy thất kinh chạy lại

           _Vương phi, người khong cần phải làm a, để bọn nô tỳ làm là ddwwocj rồi

           _haiz, các người…..muốn ta nhàm mà chết hả ????_nàng lên tiếng phàn nàn

           _a, nô tỳ dám

           _thế lui ra

           _nhưng……….

           _vương gia hả ?? lo, có ta rồi

           nàng quả quyết khiến cho nha hoàn đó đành phải thối lui, mặt mày xanh lét, vì dám đước tội với vương gia lại càng thể dắc tội với vương phi

           nàng cắt tỉa 1 hồi, cây si liền trụi hết cành là, thấy mình có duyên với nghề tạo mẫu liền đó vứt cây kéo tung tăng vào phòng để lại bọn cung nữ đằng sau mặt xanh như tàu lá chuối, kiểu nàng bọn họ chết chắc

           1 CANH GIỜ SAU

           nàng nhàn nhã ngồi trong phòng nhấm nháp món khoái khẩu_nho.

           bên ngoài 1 nhanh bức bối

           _là ai làm ah ????

           là , vừa trong triều về, hớn hởn hở hở dường đập vapf mắt , cây si do hoàng huynh tặng trụi sạch lá, thế gốc cây còn nham nhở vết cắt/ là tức chết

           bọn cung nữ khúm núm quỳ rạp xuống cầu xin tha mạng

           nàng ở trong phòng nghe tiếng liền chạy ra hóng hớt, liền thấy tức giận, lặp lặp lại câu ‘là ai làm’

           nhìn theo hướng mắt , chẳng phải là cây si nàng tự tay « chăm sóc » hay sao ??? nhìn vẻ mặt hẳn lầ rất tức giận, lần này dúng là đụng phải thứ giữ rồi. nàng rón rén bước lên, mặt cúi gằng, giọng

           _ah, xin lỗi nha, là ta làm ah, đừng trách họ, nếu trách trách ta ah

           thấy người nhận tôi là nàng, mày kiếm có phần giãn ra, đấy mắt lên vẻ xảo quyệt.

           _nàng được lắm, dám phá hư cây cảnh của ta_hắn giằn mạnh từng tiếng

           _ah, là ta có lỗi, ngươi phạt gì cũng được (ah, Huyền tỷ, mắc bẫy rầu)

           _được ta phạt nàng

           rồi liến cắp nàng vào trong phòng. cửa phòng ddwwocj mở ra với 1 cú chân vô cùng điệu nghệ, quăng nàng lên giường, cười nham nhở.

           nàng cũng ngây thơ lắm nha, bị quăng lên giường mà còn  hiểu ý đồ xấu xa của , những tưởng đánh đòn

           _ah, tướng công quý, đừng đánh ta nha, đau lắm ah_vừa nàng vừa xoa xoa 2 tay cầu khẩn nhìn rất buồn cười

           _ah, nha, ta làm sao có thể đánh đòn nàng được_vừa vừa tiếp sát lại nàng vuốt ve gò mà mịn màng

           ặc, bây giờ nàng mới hiểu quá muộn rầu, cười gian xảo, đặt nàng phía dưới thân, trao cho nàng nụ hôn nóng bỏng.
      <div id="jp-post-flair']
      <div> 

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 35

       
      <img title="84eb6bfbc17b280d024f5687" src="http://truclamsontrang.files.wordpress.com/2012/06/84eb6bfbc17b280d024f5687.jpg?w=560" alt="" />


       

           nàng xụi lơ dưới thân , 2 lưỡi quấn lại với nhau, dây dưa quyến luyến, 1 sợi chỉ bạc theo khóe miệng nàng mà chảy cuống.



           bàn tay hắc ám của cũng chịu yên mà lần mò tháo tháo bỏ quần áo nàng đến khi chỉ còn chiếc yến cùng quần dài lại còn nhìn nhìn….

           _nhìn cái gì chứ_nàng dùng sức đẩy ra
           _hơ, mắt của ta, ta nhìn, nếu nàng muốn ta nhìn đâm mù mắt ta đi_hắn cười nham nhở nhìn nàng đỏ mặt
           _yaaaaaaaaa! ngươi chết .
           _ta còn chưa có ăn nàng_hắn cười, những ngón tay  dài lướt eo khiến nàng nổi da gà.
           _éo, nôn quá_nàng vặn vẹo người
           càng được thể vờn người nàng như mèo vờn chuột

           bàn tay yên phận xoa nắn bầu ngực căng tròn, cúi xuống, há miệng liếm nụ hoa rồi bất chợt cắn 1 cái khiến nàng khẽ rên lên kiều mị

           (ặc, ta cấp cứu lần 1)

           1 tay xoa nắn bầy ngực no tròn, 1 tay lần xuống “khu bí mật quân ”, ngón tay tại cánh cổng ướt át mà tiến vào khiến nàng 1 phen run rẩy

           _a, đừng…..đừng nha….ngươi đừng….ta khó chịu….ưm…_nàng run rẩy kêu lên

           _a nha, ta hôm nay trừng phạt nàng_hắn cắn cắn vành tai nàng

           cảm thấy hạ thân nàng  bao vây  ngón tay khiến nhiệt thiết dưới thân trước lên rất khó chịu, di chuyển ra vào nhàng từng bước để dẫn dụ nàng, nàng cũng đê mê trong khoái cảm mới lạ vô thức rên lên nhè như cổ vũ cho (ặc, ta BT quá , kiểu này phải vào trại cả i tạo sớm, hix)

           thấy nàng hoàn toàn đắm chìm trong khoái cảm, đột nhiên rút ngón tay ra, ngừng hoạt động, cười cười………

           _a, nên a…………

           khẽ kiếm môi cười tà mị, vẫn như vậy nhìn nàng

           mái tóc nàng xõa ở giường, thân hình ngừng run lên cầu khẩn nhìn

           _ah….cầu ngươi, cầu ngươi ah…..ta khó chịu

           _nàng cầu ai?? cầu gì???_hắn cố tình hỏi lại

           _cầu ngươi….cầu…cầu chàng…Phong…..ta khó chịu ah……….

           nhếch mép cười_cầu ta cái j???

           _ah…cầu chàng…ưm….ta muốn…………..

           _nàng muốn thế này????_bàn tay to thuận theo bắp đùi thon nhẵn vuốt lên vuốt ve…..ặc ặc….tự hiểu_nếu muốn nàng tự tới_hắn rút tay ra khỏi nàng, tự cới y phục người xuống. nhiệt thiết sớn vì nàng mà căng cứng khó chịu

           nhìn nhiệt thiết khổng lồ, nàng sợ sệt nhưng lại cảm thấy ngọn lửa trong cơ thể cháy mạnh hơn, nàng vs đôi mắt đầy nước nhìn , khẩn cầu tiến vào

           _không, nếu nàng muốn tự đến_hắn mặc dù rất muốn nhưng, mất khi có thể bắt nạt dược nàng đành phải nén dục hỏa xuống mà chờ đợi nàng

           1 phút chần chừ cuối cùng dục vọng thắng lý trí, nàng chậm chạp tiến lại chỗ , nhìn nhiệt thiết nóng bỏng 1 lần nữa rồi từ từ ngồi xuống….(ặc, ta có phải là quá bệnh hoạn???)

           _aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa…………………………….._1 tiếng kêu thất thanh khi nhiệt thiết của chính thức xâm phạm nàng. nàng gục xuống ngực , cử động nổi

           _ngoan, 1 chút nữa đau_hắn nhở giọng dỗ dành nàng

           _thật đau??_nàng ngây thơ hỏi lại (ặc, đến lúc này ngây thơ cái nỗi gì nữa)

           chỉ “ừ” rồi 2 tay giữ chặt eo nàng, dùng sức công kích cơ thể nàng, mỗi lần nhấc lên nhưng rồi sau lại hung hăng nhấn xuống khiến nhiệt thiết của mỗi lần như vậy đều chạm tới nơi mẫn cảm nhất của nàng(ặc, xong lần này ta còn là ta nữa, hix)

           cánh môi nàng ngừng phát ra tiềng rên kiều mị, khuôn mặt có phần thống khổ

           _ahhhh……..ta cần nữa…. cần nữa ah….cầu chàng dừng lại_2 tay nàng nắm chặt bờ vai lớn của kêu lên khẩn cầu

           _ahh….ta thể dừng lại ah……nàng chịu khó …..ta thực thể dừng lại được

           rồi càng ngày càng hung bạo hơn, 1 cái tiến vào như muốn xuyên qua người nàng vậy, nàng chỉ biết bất lực thuận theo còn sức kháng cự.

           cuối cùng, lần chạy nước rút, mồ hôi của hòa quện với mồ hôi của nàng, sắc xuân tràn ngập khắp phòng, mùi hương thoang thoảng….. “hừ” 1 tiềng rồi ngã nằm xuống bên cạnh nàng, cả 2 cùng chìm vào giấc ngủ.

           sáng sớm, nàng do quen chỗ ngủ nên có dậy sớm, thoáng thấy mình mặc đồ liên kinh hãi, xong nhớ lại chuyện tối qua lại ngỏi đỏ mặt, nàng cư nhiên lại cầu xin làm việc đó. ặc, mất mặt quá. nhìn ngủ say giường, nàng rón rén xuống hạ thân đau nhói, khắp người toàn những vết bần tím…..lúc này chợt 1 cánh tay rắn chắc ôm nàng lại

           _nàng…..định đâu???_hơi thở ấm nóng của phả vào tai khiến nàng đỏ mặt

           _aaa, ta…ta đói….ta muốn ăn_nàng biết gì đành viện cớ mình đói. ặc nhưng nàng đâuu có biết phía sau nàng, 1 nụ cười quái đản, ánh mắt dâm tà nhìn nàng

           _a, đk, a, ta với nàng cùng ăn

           rồi kéo nàng xuống ăn tăng 2

       

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 36


      <img title="144c7edf8db1cb13e824b6addd54564e93584b27" src="http://truclamsontrang.files.wordpress.com/2012/06/144c7edf8db1cb13e824b6addd54564e93584b27.jpg" alt="" width="460" height="459" />


           _đáng ghét!!!! đáng ghét!!! Vân Nam Phong, ngươi là đồ trứng thối, đồ mắc dịch, dám..........aaaaaaaaaaaa, đáng ghét ah

           trong khu vườn, nàng xả street. Mộc trận đươc bố trí rất kín. Mộc trận gồm 2 loại, lớn và , loại nàng dùng là loại . nó là 1 tập hợp những khúc gỗ được dùng dây treo lên, nó là 1 trận địa rất khó giả, 1 khi động thủ những khúc gỗ nhất loạt chuyển động theo 1 quy tắc nào cả, vì vậy người sử dụng những phải khéo léo mà còn phải sử dụng hết tất cả các cơ quan cảm giác..... chung là nếu tập trung ở 1 tư thế rất khó coi




      <img title="(Đọc tiếp...)" src="https://truclamsontrang.wordpress.com/wp-includes/js/tinymce/plugins/wordpress/img/trans.gif" alt="" />

           _Huyền nhi_hắn, tay cầm 1 đía bánh ngọt chạy tìm nàng, thế còn gọi lớn

           “hử” “cạch” “cạch” “bốp” “bốp” “binh” “oái”, 1 loạt tiếng động vang lên, tiếp theo đó, nàng với tư thế rất chi là “đẹp”.

           nhứng sợi dây có gắn những khúc gỗ thít chặt lấy nàng khiến nàng lơ lửng , muốn luyện tiếp cũng đk mà muốn xuống cũng xong.

           _ngươi...còn tới giúp ta_nàng thấy hằn học, chính vì mà nàng mời bị như thế này....đáng ghét.......nam nhân thối.....đồ thối tướng công....đồ trứng thôi...cà chua thối

           thấy nàng như vậy liền đặt đĩa bánh xuống cái bàn bên cạnh, nhưng khi nghe nàng thái độ quay ngoắc 180°, cầm cây quạt giấy biết lấy từ đâu ra đứng phe phẩy như trêu ngươi nàng

           _nga, hôm qua nàng vừa chàng chàng thiếp thiếp với ta ngọt ngào như vậy thế mà hôm nay lại ta với ngươi, thực biết nàng có phải là nương tử của ta nữa, haiz

           làm ra vẻ ta đây khiến nàng bực mình, nhưng trong tình cảnh này, tay chân cử động được, đành nhờ . rướn cái đầu còn hoạt động được về phía gằn từng giọng

           _hừ, ngươi muốn gì, mau, phải dài dòng

           _nga, nàng chấp nhận?_hắn cố tình kéo dài thời gian để khiến cho nàng thấy lúc này là rất quan trọng

           _nhanh lên chút coi, ta sắp chịu được nữa rồi_nàng mỏi nhừ cả tay chân, như cầu xin

           _nga, được rồi, chỉ cần nàng “tướng công, chàng giúp thiếp 1 chút nha” là được_hắn cố tình nhái giọng của nàng khiến nàng suýt bị nhồi máu cơ tim mà chết ngay tại trận

           __ặc.....ngươi....bắt ép người quá đáng....ta nói_nàng cố làm ra vẻ cần

           _vậy ah, được thôi, nàng cứ ở đấy mà luyện công nha, ta dạo_hắn làm bộ quay người vì biết nàng thế nào rồi cũng gọi lại

           đúng như dự đoán nàng thấy quay gọi lớn

           _ah, ngươi.....ta ....ta ....ngươi đừng

           vui mừng quay lại nhưng biểu ra mặt mà chỉ với giọng đắc thắng_nào, nương tử của ta,

           _ack...tướng....tướng công....chàng...chàng,....giúp thiếp...thiếp 1 chút nha_nàng cuống quá nên trở thành cà lăm nhưng khi xong khôi phục cái giọng vốn có khó đổi của mình_ê, xong rồi, ngươi mau giúp ta chứ

           _được, nàng cứ bình tĩnh

           chậm rãi về phía nàng, xoạt, những sợi dây được cắt bỏ nhanh chóng, thân thể của nàng cũng theo đó mà rớt xuống vs vận tốc áh sáng

           _aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa............._nàng hét lên, giờ này nàng còn tỉnh táo để nghĩ mình có thể sử dụng khinh công nữa, cứ thế mà làm vật rơi tự do, nhắm mắt, nhắm mũi chờ......chết nhưng....hay ghê ta, nàng rơi xuống mà đáp vào 1 vòng tay ấm áp, rồi 1 cái thơm lên má nàng khiến nàng đỏ mặt. đẩy ra nàng lớn tiếng

           _ngươi, to gan, ban ngày ban mặt dám cả gan ăn đậu hũ của ta, tội khi quân đáng chém

           _ồ, thế sao??? vậy đây, nàng chém đi_hắn cúi xuống vén mái tóc sang 1 bên_mà cổ ta cứng lắm nha, hahahahahaha_hắn cười khóai trá

           vèo............... xong chạy mất dép

           _ngươi.......đứng lại cho ta......yaaaaaaaaaaa

           nàng cũng đuổi theo với tốc độ tên lửa, tiếng cười vang vọng khắp phủ, nơi đây như trải qua biết bao nhiêu mùa xuân vậy.

           nhưng hạnh phúc thường kéo dài, có những điều người ta muốn tới nhưng cuối cùng nó cũng xuất

           vào 1 buổi sáng, mùa thu, khi nàng còn ngủ nướng chiếc giường, lăm, lăn, lăn, dang tay ôm lấy , kết quả chỉ là ôm lấy cái chăn bên cạnh. nàng giật mình tỉnh dậy. , có trong phòng. tối qua cũng có về. đúng lúc dó, Hắc Lam đẩy cửa chạy vào, thở hồng hộc, nên lời

           _vương....vương phi.......vương gia...ngày..........mất....mất tích

           _CÁI J?

           mất tích???? tại sao mất tích??? nàng lo lắng lại lại trong phòng hết cắn móng tay lại bóp trán suy nghĩ

           đúng rồi, hôm qua, tối hôm qua nàng thấy đọc 1 bức thư, sau đó liền ngay. đúng rồi, bức thư. nàng lục tung phòng lên cuối cùng cũng tìm đk bức thư bị vò nát vứt ở chân bàn.

           cái j? giáo chủ tà phái viết thư muốn tới giao đấu?sao với nàng?? sao lại mạo hiểm như vậy???giáo chủ tà phá tuy rằng nàng chữa gặp qua nhưng giang hồ đồn rằng là 1 con cái già quỷ quyệt, liệu có đùng thủ đoạn????????

           _Huyền nhi?????

           vừa lúc đó 1 giọng quen thuộc vang lên, là Nam Du – đương kim hoàng thượng, trai , Du được Hắc Lam báo tin tức tốc tới đây, thấy vẻ mặt nàng lo lắng, đôi chân run run như đứng vững nữa mới tin đó là

           _Huyền nhi_hắn cất tiếng gọi lần nữa, lần này giọng lộ vẻ lo lắng

           _huh??? hoàng thượng ca ca.....hức............mất tích rồi...oaoaoaoaoaoao_nàng thấy khóc nấc lên như 1 đửa trẻ.

           _ngoan, Huyền nhi ngoan, muội kể lại đầu đuôi cho ta nghe, ta giúp muội, ngoan, đừng khóc nưa_hắn dỗ dành nàng bằng giọng ấm áp khiến nàng tĩnh tâm được phần nào.

           _hix..........bla bla bla...........là vậy đó....hic

           nàng lấy tay áo  lau giọt nước mắt vương khóe mi, lòng nặng trĩu nỗi lo lắng, vẻ mặt vui tươi hoạt bát ngày nào giờ thay bằng vẻ mặt sầu não, đôi mắt long lanh to tròn, giờ chỉ còn là ánh mắt vô định với những giọt nước mắt lăn dài, đôi môi suốt ngày cười cười bây giờ cũng chỉ còn có thể phát ra tiếng thút thít

           _Hắc Lam, chuyện này thể truyền ra ngoài, hãy giữ kín, giờ ta cùng Huyền nhi tới điểm hẹn để xem xét tình hình

           _rõ

           liền sau đó, nàng cùng 2 thân 2 ngựa phóng như điên về phía khu rừng phia sau thành. . đây là 1 khu rừng khá u, xung quanh, tứ phía đều là cây cối rậm rạp, là khó để xác định phương hướng, càng vào sâu tử khí càng nặng khiến nàng cảm thấy khó chịu, lại thấy bồn chồn lo lắng thôi, còn Nam Du, vẫn cứ vậy, mặc dù rất lo lắng cho nhưng vẫn thể ra mặ vì sợ khiến cho nàng càng thêm bất an

           thêm 1 đoạn, khung cảnh đãm mau ra trước mắt 2 người, khoảng hơn 20 hắc y nhân nằm đó, máu chảy lênh láng, mùi tanh của máu sộc vào mũi khiến nàng suýt nôn mửa, nhưng rồi, chiếc áo màu xám tro xuất trước mắt nàng, đó chẳng phải là chiếc áo mặc hôm qua sao??? nàng chạy lại nhặt lên, chiếc áo có rất nhiều chỗ rách, máu loang lổ thấm đẫm chiếc áo, tim nàng đau nhói, 2 cánh tay run run, nước mắt rơi lã chã, thế giỡi như sụp đổ trước mắt nàng, bóng rối bao trùm lấy đôi mắt nàng, nàng ngất, khi ngất nàng còn nắm chặt chiếc áo khoác đẫm mãu của

           Nam Du lặng lẽ nhìn nàng, nàng – đứa em bé bỏng khóc, khóc trong tuyệt vọng, nàng ngất khiến Nam Du cảm thấy tội lỗi, là do chàng cho người dẹp tà phái sớm bây giờ khiến cho hoàng đệ biết ở nơi nào, Huyền nhi đau khổ, phận làm đại ca làm sao chàng có thể yên lòng.

           đưa nàng về phủ, chàng quay về hoàng cung kể tình cho Trúc Vân, Trúc Vân nghe xong khóc nấc lên, Huyền nhi thân thiết với nàng như thế tại sao lại chịu nhiều bất hạnh như vậy, mới tìm được hạnh phúc chẳng bao lâu thế mà giờ lại nghe tin Nam Phong mất tích, hẳn là shock lắm. nghĩ vậy Trúc Vân liền cùng Nam Du rới cùng đến phủ tìm nàng, nhưng lúc đến phủ nghe tin nàng vừa rời phủ nhưng biết vè đâu trong lòng 1 cỗ buồn phiền dâng lên, chắc hẳn nàng là Nam Phong.

           còn nàng, sau khi về phủ, thực thể ngồi yên chờ tin của liền cưỡi ngựa rời phủ tìm đến Huyền Băng cung nhờ giúp đỡ, đường sá xa xôi, 1 nữ tử như nàng có gì là khó nhưng trong lòng mang nõi lo lắng khong thể ta nên khiến nàng kiệt sức nhanh, nhưng nàng vẫn cố gắng, vượt bao nhiêu khó khăn, cuối cùng cũng đến được chân núi Khang San, cửa ải cuối cùng cũng xuất , nàng phi thân thoăn thoắt thoảng cái lên đến đỉnh núi. hướng phía phòng Bách Chiến tới nhưng sao thế này??? trước mặt nàng tối đến, nàng nhìn thấy gì nữa, rồi nàng chìm trong vô thức

           trong cơn mê, có ai đó gọi nàng thảm thiết, là Nam Phong?? gọi nàng, nàng đưa tay về phía , ôi, đúng đúng rồi, nắm tay nàng, bàn tay ấm áp, nhưng có gì đó đúng, đây phải bàn tay thân quen thường ôm nàng khi ngủ, phải bàn tay thường đút đồ ăn cho nàng, phải bàn tay nàng thường nắm khi dạo, . đây rốt cuộc là ai?? là ai? tại sao phải là , tại sao???

           nàng dần dần mở mặt ra, là khuôn mặt đó khuôn mặt nhìn nàng cười tươi, đúng là , , nàng sung sướng bật dậy ôm chầm lấy , nước mắt tuôn rơi, nhưng đây phải nước mắt của đau khổ là mà nước mắt của hân hoan, vui mừng

           _Phong, thực là ngươi di, ngươi về bên ta rồi, ta nhớ ngươi lắn...huhuhu...

       

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :