Định Mệnh - Thiên Dực

Thảo luận trong 'Truyện Sáng Tác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 12


      <img title="574e9258d109b3de79621025ccbf6c81810a4c9a" src="http://truclamsontrang.files.wordpress.com/2012/05/574e9258d109b3de79621025ccbf6c81810a4c9a.jpg?w=490" alt="" />
       

      Vân Nam Phong
       

           Như Ý???nàng là muốn lấy mạng của Như Ý???nàng với Như Ý có quan hệ như thế nào?????

           _nàng là ai???

           _cung chủ có nghe đến 1 tập đoàn doanh thương mới nổi lên gần đây chứ?

           _là “Đồng tiền hạnh phúc”

           _chính xác, ta chính là “sếp sòng” ở đó



           haha, 1 tiểu nương nhí nhảnh đặt cái tên cho tập đoàn doanh thương của mình  cũng rất nhí nhảnh….haha có vẻ nử tử này rất thú vị

           _ta vẫn chưa hiểu tại sao nàng lại…..

           _hiiiiiiiiii, Như Ý được coi như bảo bối trong nhà, đương nhiên là Chiêu Văn An Khang cũng coi nàng như bảo bối, lấy mạng nàng, đánh đòn tâm lý Chiêu Văn An Khang, ta vượt lên chức “đệ nhất doanh thương”….hihihi…hết rùi…..ta vậy thôi, nếu đồng ý làm k đồng ý thôi tự ta làm, còn số vàng này coi như quà làm quen….hihi…thôi ta

           vèo….trong chốc lát nàng biến mất. chàng tự nhiên thấy vui vui khi gặp được nàng, quái lạ…….. ràng là nàng muốn hại Như Ý nhưng sao chàng vẫn 1 mực có hứng thú với nàng………trời, k phải dạo này nhàn hạ quá nên đầu chàng bị hỏng rùi chứ????????.ôi…….chết mất thôi……….

           (bào cáo, Bách Chiến ca của chúng ta trúng tiếng sét ái tình do Huyền tỷ cố ý đánh)

           nàng đường về vừa vừa cười khúc khích, hihihihihi……….Phi Bách Chiến ơi là Phi Bách Chiến trúng kế của nàng mà k bít j, mà cũng phải công nhận tài diễn xuất của nàng quá đỉnh….hô.hô…………..nếu ở đại nàng sớm thi vào trường điện ảnh luôn mặc kệ ông bố cứ bắt học vs mấy ông dạy võ hix

           MĨ NAM QUÁN

           _lão đại, về hả?_Yên Sơn chạy ra vẫy vẫy nàng

           _um, vẫn làm ăn khấm khá chứ?

           thực ra nàng ms hồi sáng mà, bi h hỏi rùi, đúng là đồ đãng trí

           _hum nay, lão đại ta cho chuyện vui, hehe, vì vậy giảm giá 50% cho khách hàng tới ăn vào tối nay

      *************************

           30 TẾT (HAIZ, TA K BÍT THẾ NÀO NÊN ĐÀNH NS VẬY AH, K BÍT CÓ ĐÚNG K)

           PHỦ THÁI TỬ

           _Bạch Trường ca, ta có bít quán ăn có đồ ăn rất ngon, tối nay chúng ta ăn mừng năm ms nha

           mặc dù là vợ chồng nhưng Như Ý vẫn gọi chàng là Bạch Trường ca…khổ thế chứ lị

           _đk, ta cũng có nghe tên, tiểu Ý nhi, đưa thêm Thanh Minh, Thanh Mẫn luôn nha

           (Thanh Minh, Thanh Mẫn là hộ vệ của Bạch Trường)

           _um, hiiiiiiiiiii

      ************

           HUYỀN BĂNG CUNG

           _Bách Chiến ca_Như Ý chạy thẳng vào phòng Phi Bách Chiến

           _Như Ý có chuyện j vậy?sao tự nhiên hôm nay lại rảnh rỗi đến thăm ta vậy?

           _hihihihi……….hum nay là 30, sang canh là năm mới, muội có nhã ý mời huynh đón năm mới cùng muội

           _ồ, chuyện lạ nha, xem ra năm sau Huyền Băng cung làm ăn thất bát rùi

           _huynh, huynh k phải lo dã có muội bảo kê cho Huyền Băng cung rùi….heheheheh

           _thôi, ta chịu thua muội vậy. địa điểm?

           _Mĩ nam quán

           _MĩNamquán??? có phải quán ăn của doanh thương “đồng tiền hạnh phúc”?

           _đúng là cung chủ Huyền Băng cung có khác, doanh thương đó mới mở đk có 1 tuần thui ah

           _Nhưng nó có chi nhánh ở 7 nước rùi đó, mà ta muốn hỏi muội 1 chuyện

           _huh???

           _thực , Văn Thần Huyền là người quen của muội??_Bách Chiến hỏi , giọng điệu đầy vẻ hồ nghi

           _um, muội ấy là sư muội của muội ah

           _sư muội???

           _sao vậy???_đến lượt Như Ý thắc mắc

           _ta…..ta……ta………..hừ……..nàng ta là muốn giết muội_cuối cùng, Bách Chiến k chịu đk bèn ns huỵch toẹt ra luôn

           _hử?? giết muội???hahaahahahah, nhóc con này hay đấy, muội còn tưởng nó làm quen vs huynh thế nào, k ngờ lại thế này, ấn tượng quá, hơ hơ hơ_Như Ý cười ngặt ngẽo khiến cho Bách Chiến đỏ mặt, ngờ chàng lại bị lừa dễ dàng như vậy, mất mặt quá

           _hừ, đk rồi, lần này ta , tính sổ luôn

           đương nhiên lần này chàng là muốn xem nàng định giở trò j và điều quan trọng hơn là……….muốn gặp lại nàng hô hô

           PHỦ TƯỚNG QUÂN

           _đại ca, nhị ca, tam ca, đêm nay là đêm giao thừa, hehe, muội mời các huynh ăn_Như Ý ra vẻ phấn khởi lắm

           _hô, từ khi nào mà Như Ý ham tiền, nổi tiếng keo kiệt lại mời bọn ta ăn vậy??? k phải là có tên nào trả tiền rùi chứ???_ Chiêu Văn Vạn – tam ca của Như Ý chen vào để Như Ý

           _Hi hi, tam ca, huynh giỏi nha, có bao h muội ngu đến nỗi mời các huynh ăn mà k có ai trả tiền k????? quá xa vời, hồ hồ, người bao chúng ta đên nay là “lão đại” của tập đoàn doanh thương ms nổi “Đồng tiền hạnh phúc”, hê hê thế nào thú vị k?

           _ohhhhhhhh, ra người hào phóng mời chúng ta lại là đối thủ cạnh tranh với nhị đệ_quay sang An Khang là nhị ca của Như Ý_Nhị đệ, kiểu này đệ phải ở nhà rồi, haha, yên tâm , ta thay đệ “thưởng thức” mấy món ăn lạ ở đó….hahahaahaha_đại ca Chiêu Văn Thịnh Vượng buông lời châm chọc An Khang

           _hơ, làm sao có thể như thế được,đệ phải đến chào hỏi đối thủ mới phải lẽ chứ, sau này đụng độ nhiều thương trường, phải làm cho người ta có hảo ý 1 chút, mà nghe người ta là nữ nhi nha, phải đến xem bản lĩnh của nàng thế nào mà dám đấu với đệ chứ_An Khang cũng k chịu kém

           _này, cuối cùng mấy người có k:? muội chuẩn bị đổi ý ah_Như Ý giả bộ làm cao

           _đương nhiên là đi_cả 3 tên đồng thanh k chút do dự

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 13:
      <div>


      <img title="71516_169222463104175_167363063290115_515120_5421999_n" src="http://truclamsontrang.files.wordpress.com/2012/05/71516_169222463104175_167363063290115_515120_5421999_n.jpg?w=490&h=554" alt="" width="490" height="554" />
       

      Phi Bách Chiến
           MĨ NAM QUÁN

           PHÒNG VIP

           nàng ngồi mát ăn bát vàng chờ khách đặc biệt tới, ngồi chờ dài cả cổ, nếu ở đại NÀNG bị đưa bào viện nghiên cứu rùi, haiz



           _hurayyyyyyyyy, tiểu muội muội của ta, chờ lâu k vậy?_chưa thấy người mà thấy tiếng đảm bảo 100% là Như Ý

           Dúng như dự đoàn Như Ý bước vào, theo phía sau là tập đoàn soái ca , xem nào 1..2…….3…….4………..15, trời ơi, là 15 người thêm nàng vs Như Ý là 17, ôi, hôm nay nàng bao mà,

           _Như Ý ơi là Như Ý, tỷ giết ta , giết ta , sao mời nhiều dữ vậy? ta phá sản mất..huhuhuhuhu_nàng nằm lăn ra ăn vạ

           phì…..cả bọn nén cười mãi cuối cùng vẫn là k thể, làm nàng ngại muốn chít, muốn đạp đầu vào gối chết quách cho rồi

           _Thần Huyền nương, chúng ta lại tái ngộ, nàng chơi ta 1 vố quá đâu đấy_Phi Bách Chiến thay mặt luôn cả Huyền Băng thất sát chào hỏi nàng

           _hiiiiiii, Phi cung chủ quá khen

           đúng là Huyền Băng cung có khác chưa j tra ra tên tuổi nàng rồi

           Hắn_Phi Bách Chiến gặp lại nàng k hiểu sao lại có 1 cỗ vui mừng ập đến suýt đè chết, (ặc, vì mà chết là k đáng mặt nam nhi đâu, nhất là vì ả Thần Huyền kia)

           _hiii, rất vui đk gặp nàng, đối thủ của ta_An Khang bước lên, 1 mực có hứng thú, nàng k  những tài giỏi mà còn xinh đẹp nữa, là có hảo cảm

           _hơ, chắc vị này chính là Chiêu Văn An Khang “ông trùm” của Toàn Phát doanh thương?

           _đúng vậy, nàng cũng k kém, là “tên đầu sỏ” của “Đồng tiền hạnh phúc” mới nổi mà có chi nhánh 7 quốc gia_An Khang cũng k chịu kém cạnh

           _huynh quá khen, chẳng phải ta vẫn kém huynh tới 7 nước hay sao?

           _Thôi, thôi, 1 người có j “tâm mời ra chỗ khác, chũng ta còn phải ăn ah_Như Ý chen vào giữa cuộc trò chuyện rất chi là”thâm sâu” của 2 người

           _um, hiiiii, lại gặp lại mọi người _nàng với Huyền Băng thất sát rồi quay sang Vạn và Thịnh Vượng_rất vui đk làm quen

           sau khi ăn uống no say, cả bọn dắt nhau đắp mặt nạ dưỡng da, rồi phi thân lên nóc nhà bắn pháo hoa. vì nàng làm 1 kho pháo hoa nên thoải mái bắn mà k sợ hết, lúc đầu chỉ có nàng vs Như Ý bắn thui, sau rồi bọn đàn ông con trai cũng xí xớn nhảy vào giành làm nàng vs Như Ý “thấp cổ bé họng” ngồi nhìn thèm thuồng

           _đại tỷ, tăng 2 thui?_nàng đề nghị

           _tăng 2???ở đâu vậy?

           _Huyền Băng cung!!!! hee, muội muốn xem bảo vật ah_nàng lại nổi tính tò mò, hóng hớt rồi đây

           _oái, 2 người định phá chỗ ở của ta sao?_Bách Chiến nghe thấy “hồn bay phách lạc”

           _làm j có, muội hiền lành mà, hehe_Như Ý cười trừ

           HUYỀN BĂNG CUNG

           _hay chúng ta chơi 1 trơi chơi đi_nàng đề nghị

           _thế này, bla….bla….bla

           veo…….cái bình rượu quay, quay, quay, tinh, nó chĩa về phia Bách Chiến

           _haiz, tuy ta k có bảo vật nhưng Huyền Băng cung có_chàng lấy ra ra 1 thanh kiếm

           là Tuyết Băng kiếm, thanh kiếm quý của thành nữ Huyền băng cung

           lại quay, lại quay, tinh, trúng Như Ý

           _tuy ta k có bảo vật nhưng tấm thân này cũng là bảo vậy rồi, hâhhaahah

           lai quay lại quay, trúng nàng

           nàng đưa ra Diêm kiếm, cả bọn kinh ngạc vì thanh kiếm này bị thất lạc từ lâu, nay lại ở trong tay nữ tử này, đó là 1 điều đáng khâm phục

           ………………….n lần

           lại 1 lần nữa trúng Bách Chiến, chàng đành phải đưa ra Lục Bạch ngọc, nàng thấy thích quá liền cầm lên xem, bất ngờ viên ngọc phát sáng, thôi rồi, thế là hết 1 đời thanh xuân, Lục Bạch ngọc nhận nàng làm chủ……mọi người thấy vậy sửng sôt, dành 1 phút để mặc niệm cho nàng_1 người xấu số, từ nay về sau nàng k đk , k được động lòng trước nam nhân, k đk có động chạm j hết…………

           Nhu Ý thầm chia buồn cho tiểu muội đáng thương nhưng đáng trách hơn của mình, ai bảo lanh chanh, bây h cả đời quả rồi………

           mặc niệm chiếc nhẫn tay nàng phát sáng, sáng kịch liệt

           tra tra khảo khảo, cuối cùng cũng biết đó là Bạch Ngọc bảo, là báu vật của sư tổ nàng để lại, nó là thứ duy nhất có thể khắc chế được Lục Bạch ngọc

           niềm vui nhen nhóm, 1 người, 2 người……….

           _cung hỉ, cung hỉ nha muội muội, muội đk làm Thánh nữ của Huyền Băng cung rùi ah….haha_Như Ý phá lên cười

           Bách Chiến cũng cảm thấy vui vui vì sau này có nàng ở bên  cạnh, đk nhìn thấy nàng nhiều hơn

           cả bọn nhảo vô chúc mừng nàng, 1 chén…….2 chém………3 chém………………n chém

      **********************

           ai ai cũng uống sau nắm lăn ra đất ngủ, nàng uống rất nhiều, rất nhiều rượu, say tý bỉ, đến tối nóng thấy mồ, dang 2 tay, dang 2 chân, oa , thoải mái quá, êm quá

           cái j mà êm thế chỉ???? báo cáo các đồng chí, bên trái, bên phải nàng là 2 tên chịu trận:phi Bách Chiên và Chiêu Văn An Khang…..

           bị đè lên ngực. lên chân đến cả ta còn thấy khó chịu huống j bọn họ, đương nhiên là thấy khó thở rùi (sức nặng boom tấn)

           mở mắt ra thấy nữ nhân bên cạnh say giấc nồng, khuôn mặt dễ thương ai nỡ làm nàng tỉnh, thế là cả 2 đều nắm im chịu trận cho tới sáng


    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 14<div>

      <img title="5a601590b500987ef311e800cd590aba_38482591_71" src="http://truclamsontrang.files.wordpress.com/2012/05/5a601590b500987ef311e800cd590aba_38482591_711.jpg?w=490&h=367" alt="" width="490" height="367" />
       
      Chiêu Văn Như Ý
            _oa, 3 người họ ngủ say chưa kìa, nhìn mặt Bách Chiến ca với An Khang ca mà xem, ngủ rùi mà còn cười, cười mãn nguyện nữa chứ, ngủ bên cạnh người trong mộng có khác nha_Như Ý vừa mới tỉnh dậy luyên thuyên (làm sao Như Ý lại biết Huyền là người trong mộng của 2 tên này nhỉ???)

           _Huyền nhi, dậy , trời sáng rồi_Như Ý lay lay người nàng
           _oaoaoaoa, papa, cho con ngủ thêm chút nữa , buồn ngủ lắm
           nàng vừa ns vừa quay sang bên cạnh côm con “gấu bông” của mình, dụi dụi vào ngực nó
           Bách Chiến tự nhiên thấy có ai đó ôm mình lại, còn siết chặt, dụi dụi vào lồng ngực chàng nữa chứ bèn tỉnh giấc, đập vào mắt là nàng, nàng ôm chàng ngủ ngon lành, chàng mỉm cười, đâu biết rằng hành động vừa rồi lọt vào mắt ai kia
           _Huyền nhi, dậy , ta đưa muội shopping_Như Ý ghé tai nàng
           đương nhiên là có hiệu quả, nàng mở mắt ra, thấy ngay cái mặt Bách Chiến đỏ ửng
           _aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa
           nàng hét toáng lên đến nỗi chim chóc sợ quá bay toán loạn, nàng đẩy Bách Chiến ra, đứng đậy đỏ mặt….ôi, mất mặt quá, ai lại ôm nam nhân ngủ bao h, lại còn trước mặt bao nhiêu người, chắc nàng phải kiếm cái lỗ nẻ nhảy xuống trốn mất
           An Khang nghe thấy nàng hét liền tỉnh dậy, thấy ngay cảnh tượng đập vào mắt, lức giận đùng đùng nhưng vẫn cố kìm nén
           _Bách Chiến ca, vui nha, hôm qua được người trong mộng ôm ngủ haiz chỉ tội cho nhị ca của muội, thất tình đến nơi nồi_nàng cố tỏ ra buồn nhưng trong câu vẫn lên mồn cái ý trêu ghẹo cả 3
      ************************
           (Văn Thần Huyền)
           sau gần 1 tháng ở Huyền Băng cung, ta mê tít cái chức Thánh Nữ này. vì sao ư? quá đơn giản, đời này có j mê hoặc nổi ta ngoài em “mơ nì”, là em “ mơ nì” đó, tiền đó nha…..h ta ngồi mà vẫn có bổng lộc hưởng k hết. còn Bách Chiến, thành tâm 2 tay dâng lên cho ta 1 khoản kếch xù. chẳng bù cho ngày xưa, ta “bán mặt cho đất bán lưng cho trời” (bị papa 1 ngày bắt chống đẩy 100 cái) chịu “áp bức bóc lột” của thế lực “tư bản chủ nghĩa” bao nhiêu năm mà vẫn k có 1 cắc đổ vào túi
           Mặc dù cái chức cao nhất vẫn cứ ôm khư khư dâng cho ta nhưng tại ta chính là dưới 1 người 20 triệu người….hơ hơ
           20 triệu người đều là những môn đồ rất ư là trung thành của tổ chức, họ nguyện “đội ta lên đầu”  mà cung kính hỏi sao ta k tự hào
           hô hô, mấy vị vua cao cao tại thượng kia ơi, mấy người có biết con dân của mình đầu thờ 2 chủ????….hô hô hô……bị ta “thọc gậy bánh xe” mà vẫn an nhàn hưởng lộc mới khoái chứ
           đấy mới là vấn đề vật chất, còn tinh thần mới là vấn đề làm ta bực tức ah, ngày nào ta cũng bị tên Bách Chiến lắm chuyện phá đám báo hại ta tờ mờ sáng mắt nhắm mắt mở, chân thấp chân cao ra đại sảnh. vừa ló mặt ra ta thấy nguyên 1 rừng người mặc đồ trắng đứng ở phía dưới, định dọa ta nhồi máu cơ tim chết ngay tại chỗ hay sao??????? nghi thức đón tiếp Thánh Nữ là vầy hả????
           _chúng thuộc hạ xin ra mắt cung chủ và Thánh Nữ, chúc cung chủ, Thánh Nữ vạn an
           _đa tạ, , các vị ngồi
           _hi hi, đa tạ, chúc các vị 1 ngày tốt lành
           sau khi an tọa, Bách Chiến bắt đầu giới thiệu
           _Thánh Nữ, xin giới thiệu, đây là 15 vị trong Hội đồng trưởng lão của Huyền Băng cung chúng ta
           nàng gật đầu với họ. với nàng, “im lặng là vàng” là triết lý sống “k biết dựa cột mà nghe” là đạo làm người
           hô hô, 15 vị trưởng lão, 15 hộp quà lớn, nhìn mà thém rỏ rãi, khá kếch xù đấy. vì sợ mất mặt với các vị  “già làng” khác mà. cứ cạnh tranh nhau , hê hê, người hưởng lợi chỉ có thể l à nàng. chờ mãi k thấy Bách Chiến dâng lễ vật
           _Cung chủ, phải chăng ngài cũng nên tặng ta 1 món quà?_nàng ra chiều gợi ý
           _quà j?
           nàng tức quá mà, dù gì cũng là “sếp sòng” ở đây thế mà chẳng biết phép tắc j cả, giàu hơn tỷ phú thế mà có mỗi 1 món quà cũng keo kiệt k tặng
           _là quà mừng ta nhận chức đó mà
           _vậy sao? ta tặng nàng ngọc quý rồi mà
           _ngọc đó vốn nhận ta làm chủ nhân, ngài k  đưa cho ta ta có thể làm Thánh Nữ sao? ngài dâng cho ta là đúng rồi, có j phải thắc mắc sao??
           _ta tặng nàng quần áo đẹp
           _hơ, ngày đùa sao?k có quần áo đẹp ta có thể đứng ở đây chúc phúc cho mọi người sao?
           _vậy ta thiếu nàng quà mừng rồi
           chàng đến chết ngay tại chỗ với nàng luôn, nàng k những giống Như Ý về tính cánh, cái khoản ăn cũng ngang cơ nhau, nhớ năm xưa khi Như Ý lên chức Thánh Nữ, nàng cũng làm khó chàng như thế này… khổ thân chàng
           _đúng ah
           _vậy ta phải tặng nàng cái j?
           đấy, chính nó đấy, nó chính là cái câu nàng chờ cả 1 buổi sáng. nhìn đẹp trai thế đấy nhưng lâu tiêu thấy mồ
           hô hô, Phi Bách Chiến ơi, ngươi tới số rồi, ai đời lại ngu đến nỗi hỏi nàng câu hỏi “giết người” đó hơ hơ
           _ta cũng chẳng muốn gì nhiều, chỉ ta ta muốn 1 ít thạch nhũ thôi
           oaoaoaoa, nhìn mặt ngu ngơ, khù khờ như vậy hẳn là tiếc quả rùi, ai bảo mạnh mồm làm chi, h hói cũng chẳng kịp. ta chỉ là học theo Tôn lão đại_Tôn Ngộ xin chít thuốc cải tử hoàn sinh của Thái Thượng lão quân thôi mà
           _thạch nhũ…..là cái j?
           _hiiiiiiiiiiiii……………buồn cười quá, thạch nhũ là thạch nhũ chứ cung chủ nghĩ thạch nhũ là j?
           _ta chỉ có ngọc lục bảo, hồng ngọc, phỉ thúy……..nhưng k có thạch nhũ
           ôi trời ơi, sao lại khổ thế nhỉ, năm xưa Như Ý đòi kim cương j j đó, h lại đến nàng vs thạch nhũ, thử hỏi thế gian này, 2 nàng là cái j mà khiến đau đầu thế này
           _haiz, vậy cũng đk, cho ta mỗi thứ khoảng vài chục viên là ngon rồi
           _Thánh Nữ lấy nhiều đá quý làm j vậy?
           _đương nhiên là bán lấy tiền rồi
           _bán?
           hô, tưởng nàng mang về làm triển lãm đá quý sao? nàng mê nhất là tiền, tiền, chỉ tiền thôi
           _lấy tiền
           _cuối cùng Thánh Nữ là chỉ muốn lấy tiền
           _uy, cung chủ đáng kính của ta ơi, ngài nghĩ xem, thời buổi này ra đường k có tiền là sao mà làm ăn nổi, ta đương nhiên là muốn tiền, thử hỏi có ai lại k thích tiền cơ chứ
           đạt được mục đích nàng nhanh chân vọt lẹ tránh cố ngoài ý muốn xảy ra. chức vụ Thánh Nữ phai để trưng bày nên nàng nhất định phải nhanh tay hốt lẹ  rồi tìm cách chuồn thẳng k thể để 1 đại boss như nàng bị giam cầm ngày ngày làm khổ sai được, tư tưởng “mác – lenin” k thể mai
           phía trước 1 người vs nét mặt gian xảo bước , đằng sau 1 tên ngu ngơ như trúng ta cân nhắc có nên phong tỏa tất những đồ quý giá trong “nhà” trước khi vị tân Thánh Nữ này “rước k trả lại”

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 15
      <div>

       
      <img title="69e5b4bag948c3815f512690" src="http://truclamsontrang.files.wordpress.com/2012/05/69e5b4bag948c3815f512690.jpg?w=490" alt="" />


      Chiêu Văn An Khang
           hum nay nàng “ công tác” vô tình gặp lại An Khang chàng mời nàng tham quan cơ nghiệp. nàng thích thú chỉ chỉ trỏ trỏ, cũng vui k kém mời nàng chọn đồ.



           có phải ngu k? đúng, là ngu…khi ko lại “vẽ đường cho hươu chạy”,   như thế khác nào “cho con ăn me” k?

           nàng lại lại, chỉ chỉ trỏ trỏ, ta lấy cái này , ta lấy cái kia, xoay chàng như chong chóng, chẳng mấy chốc mà tay chàng toàn đồ là đồ nặng kinh khủng, đùng là con sắm đồ mà, là k tiếc đồ nhưng tiếc cho cánh tay “hái tiền” của mình, hôm nay phải khổ mày rồi, tối về tẩm bổ sau, vì “đại nghiệp” hi sinh 1 chút cũng k có sao…………

           _nàng sao hum nay lại rảnh rỗi chơi vs ta vậy?_An Khang cất tiếng hỏi

           _hihihihi, muội khảo sát lại cách làm ăn của “đồng tiền hạnh phúc” cũng muốn nhân dịp này về Bạch Vân quốc luôn

           _về Bạch Vân quốc?

           _hiiii, chưa ns với huynh, muội là con tể tướng đương chiều của Bạch Vân quốc Văn Âu Thần

           ồ, hóa ra nàng lại là con của tể tướng Bạch Vân quốc, thảo nào tính khí k có giống người thường

           bô lô ba la

           sau khi dời Toa Đô, nàng 1 thân bạch y cưỡi ngựa trắng Bạch Vân quốc thẳng tiến.

       

           KINH THÀNH BẠCH VÂN QUỐC

           đường phố vẫn k đổi khác tý nào, rất quen thuộc, rất thân thương. dạo 1 vòng, nàng dừng chân trước nhà mình, aida, nàng là vẫn còn luyến tiếc k muốn vào, vào nhà thể nào cũng bị cha già vs trai hỏi hỏi han han, mệt lắm

           nghĩ là  làm, nàng rảo bược phố, thủy chung k ngoái lại phía sau. đường phố náo nhiệt, đông vui, những quán món đồ trang sức tinh xảo làm nàng thèm chảy nước miếng nhưng vẫn keo kiệt k xì ra 1 dồng để mua, tự nhủ vs mình rằng, khi nào về phủ, chỉ cần mè nheo ông “tốt bụng” liền có mấy thứ đồ này thôi, cứ nghĩ đến đây là nàng lại thêm dũng khí để”dứt áo ra

           nàng 2 tay đầy xâu kẹo hồ lô, vừa vừa ăn với vận tốc 2 cái/phút, người dân ai ai cũng phải ngoái nhìn (tuy bạn k cao nhưng người khác cũng phải ngước nhìn đó hả?) vì làm mất hình ảnh thục nữ trong mắt họ quá mà qua chỗ của 1 ông tên bói, liền gọi với theo

           _tiểu nương, phải chăng nương nên xem 1 quẻ về nhân duyên?_hắn gạ gẫm

           _xem quẻ nhân duyên? ta k có hứng!!!!! ngươi có thể xem cho ta 1 quẻ khi nào ta giàu to ???_nàng ra vẻ hừng thú với tiền hơn là nhân duyên

           (TG: hơ, bi h tỷ giàu xụ rùi mà còn hỏi khi nào giàu to /Huyền: hơ, như thế vẫn chưa giàu, ta còn muốn giàu hơn/TG: xỉu)

           ta ngạc nhiên, thường thường các nương hay xem nhân duyên, này lại khác, tự nhiên hỏi tiền tài, đúng là khác người mà……..nhưng mà k sao…… nàng có muốn xem cái j kệ, mục đích của vẫn k thay đổi

           _đk, nhìn tướng ta nương sáng sủa thế này mau giàu to thôi

           _giàu to??? khi nào???

           tiến lại gần hơn_nhanh thôi

           _nhanh là lúc nào chứ?????????_nàng sốt ruột

           lại tiến gần hơn nữa_yên tâm , sắp rồi

           nàng mắt sáng long lanh_nói nhanh coi, sắp là khi nào

           _đk rồi_hắn xong bỏ chạy

           nàng vẫn ngẩn ngơ ngồi đấy, k hay biết là chuyện j sảy ra, tự nhiên thấy người mình . chột dạ, nàng nhìn sang bên hông, túi tiền k cánh mà bay mất tiêu. sực nhớ ra tên thấy bói lúc nãy, nàng vùng chạy, miệng kêu to

           _tên trộm kia, đứng lại cho ta, đứng lại

           tên trộm quay đầu lại, cũng hét lên_có ngu mới đứng lại cho ngươi bắt

           người dân bàn tán xôn xao, chỉ chỉ trỏ trỏ nhưng tuyệt nhiên k giúp nàng

           xiiiiiii, k biết nhân tính ở đâu nữa, thấy người ta gặp nạn k chịu ra tay cứu giúp còn đứng đấy mà bàn vs chả tán. nàng vốn định dùng khinh công nhưng nhớ lời sư phụ nhắc nên cẩn thận, hạn chế dùng võ công (èo, nghe lời ghê)  đành chịu nhịn, dùng sức tí cho khỏe ra

           tên trộm cứ chạy, nàng cứ đuổi, chạy hết phố này tới phố khác mà k ai chịu ai. tên trộm ngoái cổ lại kinh hãi, k ngờ lần này ăn trộm lại gặp ngay chằn tinh, chạy dai như đỉa, k biết trong này có bao nhiêu mà đuổi dữ vậy.

           quẹo vào 1 ngõ , nàng phì phò đuổi theo….trời ạ, sao tên này khỏe thế, chạy 1 quãng đường dài mà chẳng xi nhê tí nào đúng là dân ăn trộm lâu năm. bội phục,. bội phục. nàng 2 tay xắn váy lên chạy vừa mỏi tay vừa mệt…………….

           trong phim lúc nào cũng có cảnh “ hùng cứu mĩ nhân”. sau đó “bi lụy” vì “mĩ nhân”giờ đến cả 1 tiểu hài tử cũng k có huống gì là “ hùng”………………

           ơ rê ca, ơ rê ca, sao nàng k nghĩ ra sớm nhỉ, rồi nàng cúi người xuống, tháo chiếc giày, nheo mắt nhắm chuẩn rồi phóng

           _hãy xem siêu ám khí của ta đây_nàng hét to

           (trời, có ai nhìn thấy ám khí nào to như thế chưa????)

           vừa lúc ấy, trùng hợp nha, từ 1 con đường lớn, có 1 thiếu niên vừa tới, khẽ nghiêng mình tránh ta. miệng lẩm bẩm

           _hừ, chết tiệt…….

           chia kịp dứt lời 1 “vật thể bay k xác định” (có thể gọi là UFO được k nhỉ????)hạ cánh an toàn mặt vị thiếu niên và 1 tiếng là thất thanh

           _OÁI, TRỜI SẬP

           rồi nàng cũng chạy đến, nhìn thấy có hơi bực tức

           _hừ, trật rồi, nhưng k sao có “bàn đỡ” ở đây cũng có lợi

           Nàng khẽ nhún chân ngắm thẳng đầu của chàng rồi dùng chân phải dậm lên đầu chàng “lấy đà”  chạy tiếp. Nàng tiếp đất an toàn, khẽ xoay người sang bên phải, nhìn tên ăn trộm mà hí hửng đuổi theo nhưng, bàn tay đưa ra nắm chặt lấy chân nàng cho nàng thoát. việc diễn ra ngay lập tức khiến nàng mất thăng bằng sắp ngã nhào xuống, may mà nàng phản ứng nhanh nhẹn nên ngay lập tức dùng luôn chân trái đạp vào gương mặt chàng.

           hoảng hồn buông tay ra, nàng nhanh chóng dùng tay làm điểm tựa lộn vòng tiếp đất đẹp mắt. Nàng tức điên người, xém hồn nữa là “lỗ mũi ăn trầu” rồi còn gì là khuôn mặt “hoa nhường nguyệt thẹn”. Nàng quay ra sau mà quát lên giận dữ:
           _ai nắm chân ta???oái!!!đồ “dê xồm”!!!!!!

           _cái j??? “dê xồm”??ngươi………..

           hừ, chỉ cần phẩy tay 1 cái thôi là mĩ nhân theo đàn đàn lớp lớp, thế mà nhóc này dám bảo là dê xồm

           chàng ngẩng mặt lên nhìn con giám dùng bàn chân thối đạp vào đầu chàng, vào mặt đẹp trai của chàng!!!chết tiệt!!tức quá mà, nhưng bản mặt ấy k đk bao lâu được thay thế bằng 1 gương mặt đầy ngạc nhiên

           sao mà giống nàng thế?????? hoa mắt chăng??? làm sao nàng có thể xuất ở đây đk, chàng sững người k được câu nào, tâm trạng của bây giờ rất hỗn độn, vui mừng, nghi hoặc, hạnh phúc……….cuối cùng cũng gặp được nàng, thế tốt quá, lại có thể ở bên nàng, k phải cưới công chúa gì gì đó nữa ( em biết là ai chưa???ai k bít ta ns cho này, là Nam Phong đại ca đó, hô hô)


    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 16:<div>

      <img title="3a4382c" src="http://truclamsontrang.files.wordpress.com/2012/05/3a4382c2.jpg?w=490&h=367" alt="" width="490" height="367" />
       
       
           _này, ngươi chưa bao h nhìn thấy mĩ nhân hả?_nàng hất hàm khi thấy cứ đơ ra sau khi nhìn mình
           hừm, k phải, Huyền nhi của mặc dù rất hay đấu khẩu vs nhưng k đến nỗi chanh chua như vậy, chắc là k phải rồi, nghĩ vậy đá bay cái ý nghĩ nhóc trước mặt chính là Huyền nhi

           nàng nhìn kẻ đối diện, xét về tường mạo cũng đẹp trai đó chứ (chỉ cũng thôi sao???) nhưng đẹp trai là 1 chuyện, tính “dê xồm” của mới là 1 chuyện, dạo này nam nhân thấy mình đẹp trai quá nên được nước “ăn chơi phè phỡn”, phải dạy cho 1 bài học….hừ….
           _ngươi làm tên giết người chạy mất rồi
           tên giết người??có phải là cái tên khi nãy đụng phải người k nhỉ??? nhìn tên đó giống như thầy bói dởm làm sao mà giết người đk
           _là tên lúc nãy???? giết ai???
           nàng vênh mặt lên tự đắc tuyên bố 1 câu xanh rờn_giết ta
           _giết ngươi? thế sao h ngươi vẫn còn nguyên vẹn??
           _hơ…. giật túi tiền của ta, thử hỏi có ai sống đời mà k dùng tiền??k có tiền ta lấy j mà hăn??k ăn chẳng phải ta chết đói sao???thế k phải giết ta là j???
           _vì vài đồng bạc lẻ mà ngươi đuổi theo đến tận đây
           _bạc lẻ cái đầu ngươi ý. tiền ta vất vả kiếm ra. tự nhiên bị cướp mất giờ lại phí thời gian vs tên “dê xồm” nhà ngươi
           bực mình, nhóc này dám lại từ đó lần nữa ư. Chuyện phi lí! Cái gì mà “đò dê xồm” chứ? Bổn vương gia mà lại “dê xồm” con nhóc chanh chua như nàng ư?
           – Cái gì? Ta dê xồm ngươi? Hồi nào?
           Nàng hừ mũi bực mình, chỉ tay vào người gằn giọng đáp lại:
           – Nắm chân ta mà còn chối, đồ chết tiệt nhà ngươi, trả giày đây._ nàng chìa tay ra nhận trước_ta đây rảnh tiếp chuyện với ngươi.
           siết chặt bàn tay mình trong tay áo. Lần đầu tiên trong đời bị sỉ nhục cỡ đó. Cái gì chứ? Ngươi là ai mà to gan mắng chửi ta? Con nhóc chết tiệt! nhìn vẻ mặt vô tội và lời lẽ buộc tội của nàng với mà miết từng chữ, nắm chặt cái giày trong bàn tay còn lại đưa trước mặt nàng mà gằn giọng miết từng chữ:
           – ra ngươi là người quăng cái giày này vô mặt bổn vương… à bổn thiếu gia ta. biết xin lỗi mà còn lớn tiếng à?
           Nàng nhún vai cái rồi nhăn mặt than thở _Tại ngươi ngu ngốc chứ liên quan gì tới ta. Nếu có ngươi ta bắt được rồi. Trời ơi! Tiền của ta!
           Chàng giận tới điên cả người – Dám mắng ta ngốc, con nhóc chanh chua kia. những quăng giày mà còn lấy bàn chân thối tha của ngươi dậm lên đầu của ta. Ngươi xin lỗi đành…
           Nàng lớn tiếng quát, đưa tay phẩy phẩy như phẩy ruồi muỗi:
           – sao? Đồ “công tử bột” ngươi phiền phức chết được. Nam nhân gì mà “nhọn mỏ” thấy ớn. Muốn đánh nhau hả? Hầu luôn!_ nàng lấy tay phẩy phẩy rồi đưa hai tay trước mặt thủ thế nhìn thẳng vào mặt .
           – Ta đánh nhau với nữ nhân.
           Nàng khẽ nhìn cười gian trá mà thốt lên ngạo nghễ – Oh! Sợ ư?
           lên tiếng, bực bội nhìn hành động đắc ý của nàng: – Ta mà sợ con chanh chua như ngươi sao? Được đấu luôn, dám gọi bổn đại gia ta là “công tử bột”.
           Rồi tiến đến gần nàng “hầu chuyện”. Đúng là với con nhóc này bằng miệng xong, phải dùng tới “nắm đấm” mới được. Lần đầu tiên trong cuộc đời của lại có vết nhơ như thế này, phải dùng tay mình rửa cho sạch. Đúng rồi, phải dùng tay.
           Đột nhiên nàng đưa bàn tay xòe trước mặt – Từ từ !
           hưng phấn tự nhiên bị cụt hứng, hỏi – Cái gì?
           – Đợi , giao kèo trước, cấm người xài ám khí nha.
           tức điên người, con này sỉ nhục chàng quá thể – Ta mà là hạng tiểu nhân đó ư? Bộ mặt ta gian vậy sao?
           Nàng đứng tránh xa ra vài bước rồi lấy tay bịt mũi lại, khẽ nhấn mạnh từng lời, nàng với vẻ khinh thường và trâm chọc:
           – Nãy giờ đứng gần ngươi mùi hương nồng nặc, trông giống như mùi phấn son. Đồ “dê xồm” nhà ngươi, mới đến kĩ viện “phong lưu” mà còn bày đặt ra vẻ “hiền nhân” với ta. Nhìn mặt ngươi “gian” thấy mồ. Gì chứ? Trai đẹp mà làm gì? “Dê xồm” là đồ bỏ, “tiểu nhân” là đồ vứt.
           Nàng khẽ nhún vai cái, lớn tiếng chê bai, cố ý nhấn mạnh các từ ngữ vô cùng quan trọng khiến chàng tức muốn xì khói nhưng vẫn cố nhịn
            tức điên cả người, cũng đại bọn phi trong phủ suốt ngày bán lấy , lúc ra khỏi phủ còn cố kì kèo muốn theo hại người ám đầy mùi phấn son lại còn mang danh “đồ dê xồm” nữa chứ….ôi, nhục nhã quá……….
           nhìn nàng bằng đôi mắt hình viên đạn và nghiến răng từng từ ngữ:
           – Bắt đầu ! Ta mà cho ngươi nằm bẹp ta thề làm ‘người’.
           Nàng nhìn cười hà hà cách mỉa mai trêu chọc:
           – Vậy ngươi chuẩn bị tinh thần làm ‘súc vật’ .
           – Cái gì? Ngươi… _ tức tới nỗi nổi luôn
           xông tới chỗ nàng bằng tốc độ nhanh đến chóng mặt. Tốc độ này đến vận động viên nước Mĩ CARL LEWIS nhìn thấy cũng phải bỏ nghề chứ đừng đến hai cái chân “ngắn” của nàng. Lâu rồi chưa vận động chân tay nên trận này phải chơi hết mình. Châm ngôn “ hà hiếp nữ nhi” vẫn tôn thờ nhưng với nàng, xem như là ngoại lệ và quyết nương tay.
           Bỗng nhiên bàn tay lại xòe ra trước mặt lần nữa khiến chàng phải “thắng gấp”: 
           – Chờ !
           – Cái gì nữa? Hay là sợ thua rồi?_ cười lạnh tiếng đưa mắt nhìn nàng đầy ý_ Ta trước, nếu ngươi thua phải dập đầu ba cái xin lỗi ta.
           Nàng thở ra, bĩu môi như vừa nghe điều vô cùng vô lý:
           – Xời! Sợ gì, ta muốn được dùng khinh công và vũ khí, đấu thú vị hơn. Nếu ngươi thua phải bò đoạn đường dài và đền tiền cho ta gấp mấy cho hợp lý nhỉ… à gấp mười là được._ nàng khẽ nhếch môi cười, nàng giao kèo như vậy để khỏi hớ.
           nàng học Karete và Judo toàn là vận động chân tay, bây giờ mà xài vũ khí đấu sao lại, dù cho tên đó có chấp nữa (dù biết trước là chấp) (trời, chuẩn bị kĩ quá ta, quyết tâm k để lộ “tuyệt thế” võ công của mình cơ đấy)
           – Được! Con nhóc chanh chua đáng chết.
           – Đồ “vô sỉ nam nhân”, chờ đó!
          Và hai người đưa hai cặp mắt hình viên đạn nhìn nhau tóe lửa và hùng hùng hổ xông vào nhập cuộc đấu.
          Đầu tiên, nàng nhanh chân nhắm thẳng người mà đá, cử động nhanh nhẹn vội né xong nhanh chóng dùng tay nắm lấy chân nàng đẩy cái khiến nàng loạng choạng nhưng té. Điều này khiến có 1 tia trong ánh mắt. Tiếp đến, nàng dùng tay nhắm thẳng vào mặt định giáng cho 1 quả bẹp mũi, nhưng nhanh chóng né sang bên, nàng lại dùng cú đấm móc sở trường trong Karate đánh tới tấp nhưng cũng chỉ dùng tay là có thể chặn được rồi xoay người tặng nàng cú đá vô thưởng vô phạt khiến nàng xém ngã chíu xuống đất theo quán tính. Nàng nghiến răng quay người lại nhìn nụ cười ngạo nghễ vô cùng của chàng mà tức muốn điên. Nàng tiến đến nhanh, sử dụng cú đá liên hoàn, kĩ thuật mà nàng cho là khó nhất trong karate nhưng chỉ nhún người cái lao đến với tốc độ chóng mặt và dùng chân chặn các cú đá của nàng, trong ánh mắt có phần nghĩ ngợi. Nàng chuyển sang Judo, tiến đến gần, dùng chân gạt chân để chuẩn bị nắm lấy cổ áo nhưng nhanh chóng lùi lại vài bước và tặng nàng lại cú gạt chân, nàng hơi loạng choạng lùi ra sau và khẽ nhăn mặt.
           “Chết! Đụng phải cao thủ rồi!Kiểu này phải dùng khổ nhục kế thôi”<div id="jp-post-flair']<div> 

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :