Chương 5.2: <img title="bea7cb079b6510df7a89475a1" src="http://truclamsontrang.files.wordpress.com/2012/05/bea7cb079b6510df7a89475a1.jpg?w=490&h=360" alt="" width="490" height="360" /> SÁNG HÔM SAU _tỷ tỷ, mau dậy , sáng rồi_tiểu Hồng khốn khổ của chúng ta phải gọi 1 con lợn dậy _Tiểu Hồng ah, cho ta ngủ thêm chút nữa, 1 chút nữa thôi (TG:1 chút của nàng là bao nhiêu vậy?/TH:khoảng vài tiếng j đấy..hiiii) số là đêm qua nàng ngủ muộn vì lo chuển bị cho ngày hôm nay đến khi tiểu Hồng gọi đòi ngủ thêm (giống TG quá)……bây h phòng của nàng bừa bộn như……..( em tự hiểu) _tỷ tỷ ah, hôm nay tỷ phải vào cung đấy tiểu Hồng lấy hết sức kéo tấm chăn ra nhưng cái chăn vẫn nằm lỳ ko chịu nhức nhích, ra là nàng dùng hết sức giữ lại……..bốp……….tiểu Hồng ăn ngay 1 cước của nàng (bạo lực quá) _ái ui…hix hix…….._tiểu Hồng xuýt xoa cạch, Huyền Lăng bước vào thấy chảnh tượng đó liền hỏi tiểu Hồng _có chuyện j vậy? _hix…Lăng công tử, tiểu thư là ko có chịu đậy…hix _đk, để ta_Huyền Lăng bước đến bên giường nàng_TIỂU HUYỀN HUYỀN, MUỘI K ĐẬY LÀ TA K VS MUỘI NỮA lời ns vừa phát ra phát huy tác dụng, nàng bật dậy ngay _oái, muội dậy liền, dậy liền phutttttttttttt……………..máu mũi Huyền LĂng tuôn ra như suối. chả là ở đại nàng thường mặc đồ ngủ nên h nàng cắt mấy cái váy rườm rà cho ngắn lại đến ngang đầu gối, mặc độc 1 lớp áo chính vì thế khi nàng đứng thẳng dậy, Lăng ca nhìn thấy hình ảnh “thiếu vải thừa thịt” của nàng xịt máu mũi (khổ thân thằng , sống vs nàng có ngày chết vì thiếu máu) nàng thấy vậy liền nhảy xuống giường hỏi han _Lăng ca, huynh làm sao thế? _ta…ta k sao_Huyền Lăng vừa bịt mũi vừa lúng túng trả lời_thôi muội mau thay đồ , ta trước đây 1 tiếng sau _mọi người ơi!!!con xong rồi_nàng nhảy vào giữa 3 người đàn ông _vậy ta mau thôi_Văn tể tướng hồ hởi _cha…con muốn vs Lăng ca….nha….nha_nàng mè nheo khủng khiếp _ack thôi đk rồi, đừng ns nữa ta ù cả tai rùi nè….dk ta cho phép_Văn tể tướng bất lực _hurayyyyyyyyyyyyy… thôi_nàng reo hò đến độ TG ta đây cũng muốn phát điên TẠI HOÀNG CUNG _oa đẹp quá!!!!!!!!!!thích quá , Lăng ca, thôi nàng reo lên ròi kéo tay LĂng ca vs tiểu Hồng luôn để mặc 1 người mắt tròn mắt dẹp nhìn bảo bối chạy _này, đợi , tiểu Huyền Huyền đâu vậy?_Huyền Lăng thở gấp _oái..ta cũng k biết nữa_nàng khựng lại_oa đằng kia có cây táo kìa, nhìn ngon quá thoắt cái thấy nàng vắt vẻo cành cây táo, 2 tay cầm 2 quả táo đỏ mọng nhìn rất ngon mắt _cho 2 người này ns rồi nén 2 quả táo xuống , còn nàng hái quả khác ăn ngon lành _tỷ tỷ/tiểu Huyền Huyền, đừng hái nữa, mau xuống , nguy hiểm lắm_2 người ns vọng lên _sao chứ, táo chín thế này, k hái phí lắm, người trong cung k biết hưởng thụ j cả _tỷ tỷ, lỡ có người nhì thấy sao? em sợ lắm _em khỏi lo, mấy người trong cung họ mải chuẩn bị cho yến tiệc rùi, chẳng ai nhìn thấy chúng ta đâu. heheheeee_nàng cười đắc ý _có ta đây 1 bạch y nhân xuất huyện vs nụ cười ½ miệng, dáng người cao ráo, khí chất bất phàm _aaaaaaaaaaaaa trái táo nay nàng đk thả rơi tự do còn nàng ngã ngửa ra đằng sau vì bất ngờ “oái, cành cây này cao quá, kiểu này ta khó sống rồi, hixhix” nàng chỉ biết nhắm mắt chờ diêm ca đến đón” lúc này 2 chàng trai cùng phi thân đến nhưng khinh công của bạch y nhân cao hơn nên nàng rơi vào vòng tay của new soái ca “quái, sao đất ở đây mềm vậy? lại còn ấm nữa chứ, nắm ở đây mà đánh 1 giấc qua” lúc này bạch y nhân kịp xoay 1 vòng k tạo dáng.còn nàng vẫn nhắm mắt………..hưởng thụ……thấy vậy 3 người hốt hoảng _tỷ tỷ/tiểu Huyền Huyền/ nương làm sao vậy? _hả????cái j????_nàng mở mắt thao láo_AAAAAAAAAA……………….._vừa mở mắt nàng nhìn thấy 3 khuôn mặt phóng đại của 3 người_mấy người định làm j vậy?định hù chết ta ah? im lặng _cô nương k sao chứ_bạch y nhân lên tiếng _oa…..quả là 1 mĩ nam nha!!!ngươi ăn j mà đẹp dữ vậy?_vừa ns nàng vừa đưa tay lên véo má 1 cách thích thú chỉ biết đứng yên cho nàng véo má mình k thương tiếc _tỷ tỷ…..tỷ tỷ ah…người…_tiểu Hồng lắp bắp k ns nên lời _cái j cơ?_nàng giở cái mặt vô (số)tội ra _tiểu Huyền Huyền ah…muội…. “đk” người ta bế đó_vừa ns Huyền Lăng vừa chỉ tay về phía nàng và “kẻ lạ mặt” _hả? nàng quay sang bên cạnh, ặt nàng chuyển sang hồng, đỏ, xanh rồi đến xám xịt.nàng vội vàng tụt xuống luống cuống ns _cám…cám ơn …công….công tử cứu ta….ta k biết lấy j báo đáp _k có j!!!!!xin hỏi các vị là……..? _ta là Văn Thần Huyền,_chỉ sang Huyền LĂng_đây là Huyền Lăng bằng hữu của ta_chỉ sang tiểu Hồng_còn đây là tiểu Hồng tỷ muội tốt của ta_hướng sang bạch y_thế còn huynh? _ta là Vân Nam Du_hướng sang nàng_chẳng hay phụ thân của nương là….? _hiiiiiiiiiiiii, ta là con của Vân tể tướng “hơ, k ngờ tể tướng lại có 1 tiểu nữ thú vị như vậy, dám trèo cây trong cung cơ đấy, lần này thú vị rồi” _này….này…_nàng hươ ta trước mặt hằn khi thấy cứ…….ngơ như bò đeo nơ “trời, k lẽ mình đẹp đế mức làm người t đơ ra?………..akk, vẫn chưa đẹp, …. còn chưa xịt máu mũi….phải về tân trang lại sắc đẹp thôi”(eo ơi, nàng định để cho người ta chết vì thiếu màu thò ms gọi là đẹp hở) _Hả?…ơ_hắn sực tỉnh _Du….ngươi xuất ở trong cung thế này chắc cũng k phải người thường, ngươi biết chỗ nào có đò ăn k?ta đói hix_nàng xoa cái bụng lép kẹp của mình _đk, để ta đưa nàng đến ngự thiện phòng_hắn cười trong lòng “sao lại có 1 nữ tử đáng như thế nhỉ?”
Chương 6.1 <img title="38dbb6fd5266d016f6d27591972bd40734fa3544" src="http://truclamsontrang.files.wordpress.com/2012/05/38dbb6fd5266d016f6d27591972bd40734fa3544.jpg?w=490" alt="" /> hoàng cung quả là rộng lớn, hết con đg này lại tới con đg khác, rẽ trái, rẽ phải, thẳng thế mà ms chỉ đến ngự hoa viên…mà nơi đay là đẹp nha nhưng mà tuyệt hảo hơn là có 5, 6 nữ nhân áo xanh áo đỏ như những xánh bướm lượn lờ. nhác trông thấy bóng nàng bọn họ liền chạy đến hành lễ _hoàng thượng cát tường _hoàng thượng?_nàng ngơ ra_ý mấy người ns Du là hoàng thượng? _hỗn xược….ai cho ngươi gọi tục danh của hoàng thượng nữ nhân áo vàng tiến tới giáng cho nàng 1 cái tát….bốp, bàn tay giáng xuống gõ mà trắng trẻo, 5 ngón tay đỏ ửng hằn má nàng _Các phi to gan, dám ở trước mặt trẫm mà lộng hành….người đâu, đưa Các phi vào lãnh xung, chưa có lệnh của trẫm chưa cho nàng ra ngoài_Du tức giận ra lênh giám đánh nàng trước mặt du ………. _dạ_2, 3 tên lính dạ ran _hoàng thượng….hoàng thượng…._tiếng Các phi dần _oohhhhhhhhh, hóa ra Du là hoàng thượng nha hiiiiiiiiii_nàng lại vui vẻ trở lại _ta………. _hoàng thượng, yến tiệc chuẩn bị xong, mời hoàng thượng thay long bào rồi vào dự tiệc_1 giọng eo éo của công công vang lên _đk, An công công theo ta, còn Tiểu Khấu Tử, ngươi dẫn các vị đây vào dự yến tiệc _Ân buổi yến tiệc đc tổ chức ngoài trời, người hầu chuẩn bị tiệc lui hết ,lúc này chỉ thấy các vị quan lớn trong triều và các ái nữ của họ còn có cả các phi tần trong cung các thân ảnh đó ai ai cũng váy áo là lượt , đầu cái những trâm vàng trâm ngọc đủ sắc , kiểu giáng ( các tềnh nhìn chác chắn lóa mắt – ta hem có giám nhìn nữa!! sợ bịn viện ka la ) _Hoàng thượng , thái hậu giá lâm_giọng éo éo cảu công công cất lên ngay lập tức tất cả cúi đầu hành lễ _các ái khanh bình thân _tạ hoàng thượng _mời hoàng thượng, thái hậu thượng tọa_vị công công lại lên tiếng nàng ngồi bên cạnh cha và Hiểu Minh, chỗ đó lại đối diện vs …. nhìn nàng “đắm đuối”, bất giác nàng cảm thấy tim mình loạn nhịp “chẳng lẽ lại là tình sét đánh giống Bạch Trường ca?(truyện “thải tử phi rắc rối”)sax, làm gì có chuyện đó” bỗng 1 giọng ns của phụ nữ vang lên _hồi hoàng thượng….sao hôm nay k thấy hoàng hậu cùng thái tử đến dự? _Nhu phi lo lắng cho nàng sao?hôm qua là hoàng hậu k may trúng phong hàn, nên k có dự đk, còn thái tử xin ở lại cùng hoàng hậu_quay xuống mọi người_nào chúng ta khai tiệc sau màn chúc tụng là màn biểu diễn của các phi tần, mỗi lần khoảng 2, 3 người “lên sàn”, mặt tươi như hoa, y phục thướt tha như biểu diễn thời trang……cứ xong 1 tiết mục là lại có 1 tràng pháo tay cùng vs lời khen nhưng vs nàng khác nàng đương nhiên là có “ý tưởng trước thời đại” rồi “múa j mà ẻo lả, cứ như là đuổi ruồi, k vì có đồ ăn ở đây ta về rồi” xong màn “múa may ẻo lả” nàng đứng dậy ra vẻ yểu điệu thục nữ _hồi hoàng thượng, ngài có thể cho tiểu nữ tấu 1 bài mừng thọ thái hậu đk ko? mọi ánh mắt ngạc nhiên dều đổ dồn về phía nàng. cũng rất ngạc nhiên vì sống vs nàng tuy k lâu nhưng cũng dủ để biết tính cách của nàng, cứ nghĩ là nàng phá tan tành buổi yến tiệc này, ai ngờ nàng lại xin “trổ tài”….. Du cũng rất có hứng thú vs nàng nên gật đầu đồng ý ngay _hồi hoàng thượng, ngài có thể cho tiểu nữ mượn 1 cây đàn tranh chứ ạ? _đk, An công công, cấp cho nàng cây đàn nàng cùng Huyền Lăng bước ra, nhận cây đàn, nàng đưa cho Huyền Lăng cây Lưu Huyền sáo Huyền Lăng cũng là 1 tay chơi sáo nên cũng nhận ra đây là Lưu Huyền sáo liền thầm từ chối _tiểu Huyền Huyền, ta k thổi đk cây sáo đó, để ta dùng sáo của ta vậy _ưm_nàng k hiểu j nhưng cũng đành gật đầu rồi ngẩng mặt lên ns_tiểu nữ xin cùng Huyền Lăng huynh đây tấu khúc Tình nữ nhi mở đầu là tiếng sáo cao vút hòa cũng tiếng đàn trong trẻo, nó mang mọi người vào 1 thế giới khác chỉ có tiếng nhạc ngự trị. tiếng đàn của nàng mỗi lúc 1 ma mị, cuốn lấy mọi người k buông. tiếng đàn lúc trầm, lúc bổng tha thiết, da diết có lúc dồn dập như cảm xúc vỡ òa…….những ngón tay thon dài của nàng như nhảy múa những sợi dây đàn, ánh mắt điệu bộ, đôi môi của nàng tựa hồ như tiên nữ giáng tràn….Còn Huyền Lăng, những ngón tay của như có ma thuật, chúng khiến cho những thanh phát ra trở nên cuốn hút………………… bản nhạc kết thúc, mọi người vẫn im lặng k ns j….. rồi………….bốp……. bốp……bốp……..rào rào rào rào rào mọi người ai cũng vỗ tay, mặt này hớn hở…………. _hay, hay lắm _tiểu nương tuyệt vời _tiếp bla….bla….bla _tiểu nương, ngươi làm ta rất hài lòng…..ta nên gọi ngươi nư thế nào dây? phụ thân ngươi là ai?_lúc này thái hậu ms lên tiếng _đa tạ thái hậu quan tâm, tiểu nữ goi Văn Thần Huyền là con Văn tể tướng_ “éc éc, ns những lời này làm ta tự thấy tởm lởm, k vì giữ thể diện cho cha vs đại ca ta k ns vậy” mọi người bắt đàu bàn tán mà nàng lại chính là tâm điểm…..nàng quay sang phía “người nhà” vẫn thấy họ ung dung thưởng trà k có chút j gọi là lo lắng cho nàng cả, nàng tức xì khói nhưng vẫn phải giữ hình ảnh của 1 tiểu thư khuê các _ta chưa từng nghe tể tướng có khuê nữ_thía hậu nhướn mày hồ nghi _dạ, tiểu nữ là con nuôi _tể tướng, là ?_bà quay sang phía lão cha nàng lúc này, ông ms cất tiếng ns “ngàn vàng” của mình _ân, thưa thái hậu _theo như ta đk biết cây sáo khi nãy của ngươi là Lưu Huyền sáo _ân _Huyền nhi, từ đâu mà ngươi có? _là do phụ thân tiểu nữ trước khi mất để lại_ “ xin lỗi cha, con bất hiếu” _vậy phụ thân của ngươi là ai?_bà cố gặn hỏi _chẳng hay thái hậu là người thích gợi lại nỗi đau cho người khác_giọng nàng lạnh tanh, ánh mắt đượm buồn như người bị nhắc lại nỗi đau_thái hậu, tiểu nữ có thể về chỗ? _đk_quay xuống mọi người_các ái khanh gia, ai gia có 1 tin muốn báo cho mọi người, hôm nay nhân ngày đại thọ của ta, ta muốn lập vương phi cho Phong nhi. các ái khanh thấy thế nào? _xin hỏi thái hậu, khuê nữ nhà ai lại may mắn như vậy?_1 vị quan ja lên tiếng _haha, các ái khanh cứ bình tĩnh, người ta muốn chọn cho Phong nhi là………Huyền nhi, khuê nữ của tể tướng
Chương 6.2 <img title="0e169fab4e392d4add6fb39bc1994ee0_38487199_94c5289749d1825ed31b7036" src="http://truclamsontrang.files.wordpress.com/2012/05/0e169fab4e392d4add6fb39bc1994ee0_38487199_94c5289749d1825ed31b7036.jpg?w=490&h=367" alt="" width="490" height="367" /> phụt….khụ….khụ…..ngụm trà trong miệng nàng phun ra k thương tiếc trước mặt bàn dân thiên hạ _cái…cái j cơ?_nàng lắp bắp hỏi lại mọi người sửng sốt trước thái độ của nàng….chưa có 1 nữ tử nào uống trà lại phun ra hết như nàng….đặc biệt là trước mặt thái hậu, hoàng thương vs bao nhiêu vị mệnh quan triều đình như vậy _ta ns là Huyền nhi….ngươi là vương phi tương lai của Phong nhi _tại sao?_nàng nhăn mặt hỏi _Huyền nhi….ngươi biết về truyền thuyết của Song Lưu sáo chứ? _tiểu nữ ngu dốt k biết về truyền thuyết đó _An công công, kể cho nàng nghe _ân….trong giới giang hồ, người ta tương truyền rằng có 2 cao thủ họ Lưu, họ luôn hành động cùng nhau, rồi sau này kết thành phu thê, để chứng minh cho tình của mình, họ làm ra 2 cây sáo là Lưu Huyền sáo nữ có thể thổi, nam k thể và Lưu Bạch sáo nam có thể nhưng nữ k…..cặp uyên ương nào may mắn và có thể sở hữu đk cặp sáo này có thể hạnh phúc bên nhau suốt đời “ohhhhhh, hóa ra đó là lý do mà Lăng ca k thổi đk sáo của mình và cả ông bố mình(cái ông ở đại ah)k bao h thổi nó” _nhưng truyền thuyết đó liên quan gì đến việc tiểu nữ phải thành thân vs nhị vương gia?_nàng vẫn k hiểu _đương nhiên là liên quan rồi…..vì tiểu Phong nhi của ta sở hữu Lưu Bạch sáo mà…..haaaaa nàng đứng ngây như phỗng, k ns đk câu nào còn người ngồi đối diện vs nàng_hắn cười nham nhở trước nỗi đau “người khác” 1 hồi lâu sau nàng ms nói_thái hậu, hạnh phúc lứa đôi k chỉ vì truyền thuyết đó mà thành, nó được nhình thành khi 2 người nhau, k thể bắt ép…còn có 1 điều, k thể chắc chắn rằng vương gia có thích tiểu nữ, lấy tiểu nữ về rồi vương gia hắt hủi tiểu nữ chẳng phải là tiểu nữ rất đau khổ hay sao? _tiểu Huyền nhi, suy cho cùng ngươi vẫn k đồng ý…….vậy để la hỏi Phong nhi_quay sang hắn_Phong nhi, con có muốn lập Huyền nhi làm vương phi k? k trả lời chỉ đỏ mặt thái hậu phá lên cười_Phong nhi, từ khi nào mà con lại biết đỏ mặt vậy?….thôi đk rồi, coi như là Phong nhi đồng ý_quay sang nàng_Huyền nhi, con đồng ý? _tiểu nữ k đồng ý_nàng trả lời thẳng thừng _tại sao? thái hậu rất ngạc nhiên, thằng con của bà đẹp trai ngời ngời, văn võ song toàn, quyền cao chức trọng, bao nhiêu nữ tử chỉ muốn làm nô tỳ trong phủ mà k đk, nay phong nàng làm vương phi mà nàng k muốn là cớ làm sao? _tại vì…..tại vì….ah…đúng rồi…tại vì tiểu nữ chưa quen biết vương gia nên cần có chút thời gian để làm quen…. _ha ha….hóa ra là vậy…dk Huyền nhi…ta cho con 2 tháng để “làm quen”…ha ha _tạ ơn thái hậu miệng tạ ơn nhưng trong lòng nàng tức đến trào máu PHỦ VƯƠNG GIA sau khi rời khỏi yến tiệc, nàng “vinh hạnh” đk dẫn tham quan vương phủ (ack, tham quan làm j, biết hết rồi còn đâu) qua vườn hoa làm nàng nhớ lại cái hôm trèo tường, là xấu hổ quá mà …xa xa là 1 đám “xanh xanh, đỏ đỏ” (là đám thiếp của Phong ca) thưởng hoa. ns là thưởng hoa thôi nhưng thực chất chỉ là làm gián đoạn công việc của lũ ong, lũ bướm khiến nàng ngứa cả mắt đám người đó nhác trông thấy 2 người liền chạy lại (TG:kiểu này là giẫm bẹp hất mấy chục bông hoa đây mà/TH:chính xác, cho tg 1 tràng pháo tay) _vương gia cát tường _Phong, mấy người này là ai?_nàng vỗ vai _to gan, sao ngươi dám gọi vương gia như vậy? ngươi là ai? 1 nữ tử bước lên, nhìn xa cũng “khuôn trăng đầy đặn, nét ngài nở nang” nhưng lại gần ….mặt chát 7, 8 tầng son phấn, dùng chày gõ ra cũng đk mấy mảy nặng khoảng mấy cân, mặc 1 bộ đồ đỏ chót nhìn là chói mắt quá mà…. mặt nàng k chút biểu cảm, giọng lạnh tanh _ngươi k đủ tư cách để biết _tiện nhân ả ta định giáng cho nàng 1 cái tát nhưng nàng nhanh chóng bắt đk cánh tay đó bẻ ra đằng sau làm ả kêu oái oái rồi đẩy ra ngoài…nàng ta quả là k biết điều lại còn chay j lại chỗ làm ra vẻ ủy khuất _vương gia, nàng ta…nàng ta bắt nạt thiếp sau 1 hồi xem kịch cũng lên tiềng khiến người ta lạnh cả người _im, người đâu đưa Mục phi vào phòng _dạ_đám người từ đâu đến kéo nàng ta _này, nàng ta là ai?_nàng tò mò hỏi _là Mục Thiên Thanh con của Mục tướng quân…sao vậy? _ngươi là có nhiều nữ nhân như vậy còn cần ta làm j? chọn đại lấy 1 người rồi cho lên làm vương phi là đk _oái, nàng đừng hiểu nhầm. ta là chưa có đụng đến ai cả_hắn cố gắng thanh minh _hơ hơ, ta k tin, nữ nhân của ngươi mà ngươi có thể k đụng tới _ta k có mà….nàng đừng hiểu nhầm nữa _hơ, có j mà hiểu nhầm nàng liếc xéo rồi bước nhanh đến cái đình đên hồ ngồi dựa váo cột thatr chân cho lũ cá….mát xa…cơn gió mát làm nàng thui thui ngủ ****************** _ngươi về , ngươi ở chỗ này 2,3 tiếng rồi đấy_Chu công phàn nàn _Chu công, ông là k muốn đánh cờ vs ta nữa…_nàng phụng phịu _muốn hay k ngươi cũng phải về_ns rồi đá đít nàng ************** nàng tỉnh dậy cũng xế chiều, quay sang bên cạnh thấy cũng dựa vào cột ngủ tự khi nào, dáng chiều càng làm cho thêm phần tà mị, nàng nhìn k chớp mắt…đôi lông mi khép hờ, nàng đưa tay chạm vào…..k phải là mi giả…..cái mũi thẳng tắp, k biết có phải chỉnh hình hay k….(TG:ngu muội, ngày xưa làm j có thẩm mĩ viện/TH:hihi quên)…gò má mềm mềm, mềm hơn cả má nàng nữa, nhìn mà muốn véo 1 cái cho….đỡ thèm…xuống đôi môi, là hảo cuốn hút nha, mềm mềm, thơm thơm (TG:ack, tỷ ăn đậu hũ của Phong ca nhiều quá nha/TH:của trời cho, ko sài là có tội) _nàng là câu dẫn ta? mở mắt nhìn nàng làm nàng xấu hổ rụt tay lại _oái, ngươi tỉnh khi nào vậy? _từ khi nàng bắt đầu câu dẫn ta_hắn cười gian_lúc nãy là nàng, h đến lượt ta _oái, ta k có “hàng” bán cho ngươi đâu_mặt nàng đỏ gay vì xấu hổ_thôi muộn rồi, ta về nàng cứ thế cúi mặt nhanh ra khỏi phủ ************ _Hắc Lam vụt….1 thân hắc y xuất _dạ _đi theo nàng, có j báo ngay cho ta ************ _đi theo, giết chết ả cho ta _đk, có tiền, việc j ta cũng làm
Chương 7.1 <img title="13154994831708671074_574_574" src="http://truclamsontrang.files.wordpress.com/2012/05/13154994831708671074_574_574.jpg?w=490&h=367" alt="" width="490" height="367" /> nàng đg cảm giác có ai đó theo dõi mình, linh cảm mách bảo có chuyện chẳng lành, nhất định có đổ máu nên nàng cố ý vào 1 cánh rừng… đến nơi thích hợp, nàng quay lại ns _đk rồi đấy, mấy người ra Sau câu đó, phía sau cây cổ thụ lớn có 3 hắc y nhân bước ra ánh mắt ngạo nghễ. Còn về phần nàng , nàng nhìn chúng ành mắt thách thức _Phát ra bọn ta quả là người tầm thường !! ngươi đc đó_1 tên bước lên có vẻ như là kẻ cả _ta có lời khen ngợi !! nếu phải vì vụ làm ăn béo bở này ta nhận nhà ngươi làm đệ tử _1 tên khác _Ha ha ha ha ha !!! ngươi mà xứng _nàng kháy _Cứ tự tự đắc !! chỉ 1 lát nữa thôi mi ko còn nhìn thấy mặt trời !! hahahahhahaha _tên còn lại bước lên _ê * khều khều * các ngươi có biết tự này h là quá thừa ko !! khoe danh tiếng ak !! nhầm chỗ rồi cưng ơi !!! nơi khác chơi !! mà ko muốn nháo zô luôn , ta đây chấp hết !! nhặt 1 lũ vô dụng ngay tức cả 3 thân ảnh xông lên nàng liền xuất Diêm kiếm trong tay áo ra tiếp chiêu ************* _Chủ nhân, nàng bị truy sát _Sao !!! ngươi gì !!1 nàng đ..a..n..g _chưa kịp hết câu 2 thân ảnh lao ra khỏi phòng **************** bọn sát thủ liên tiếp tấn công, tiếng kiếm va vào nhau vang vọng khắp khu rừng…..kiếm quang trùng trùng như sóng thần tới tấp bủa vây lấy nàng, ý đồ chắc muốn xin cái đầu của nàng đây mà…. là võ công của bọn này cũng khá cao…nàng chật vật mãi ms giết đk 2 tên, tên cuối cùng, tên này võ công rất cao, ra chiêu rất mạnh, nàng là do đuối sức nên k có chống đỡ nổi, nàng lạng choạng, tên sát thủ thừa cơ chém 1 nhát, nàng cố gắng tránh nhưng mũi kiếm sượt qua cánh tay thành 1 vết thương khá sâu.nàng nhíu mày, máu chảy dài, thấm xuống đất, mùi tanh của máu xộc lên mũi làm nàng khó chịu…. vừa lúc đó, Nam Phong và Hắc Lam tới, Hắc Lam giao chiến vs tên bịt mặt còn chạy đến chỗ nàng nhưng k kịp nữa rồi, 1 mũi tên từ đâu lao tới cắm thẳng vào bả vai nàng. do mất máu quá hiều khiến nàng hoa mắt h lại thêm 1 mũi tên nữa, nàng đâu đớn k đứng nổi ngã về phía sau…….hưng phía sau đó chính là vấn đề, nó là 1 cái vực sâu…………………. tới miệng vực, vẻ mặt thất thần, ánh mắt lộ ra đau đớn, điên cuồng tàm phá xung quanh, tên sát thủ cuối cùng cũng bị 1 nhát chẻ đôi người, cây cối đổ nát, khu rừng trở nên hoang tàn………. _Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa…………………………. hét lên như con thú bị thương, đúng bị thương, 1 vết thương có lẽ k bao h khép lại, nàng ngã xuống vực ngay trước mặt , hận mình k kịp đến cứu nàng, hận k giữ đk nàng lại…………. cứ đứng ở đó_trước miệng vự, ánh mắt vô hồn…….k khí đâu thương tràn ngập, k gian tĩnh lặng, chỉ còn tiềng những con thú ăn đêm vọng lại…………… tại 1 căn nhà nhở tại 1 khu rừng k tên tuổi nơi đây có 1 chàng trai làm cái j đó, ra chàng ắc thuốc, rót thuốc ra chén, chàng đến bên chiếc giường, chiếc giường có 1 tuổi đời còn khá trẻ, mặc dù sắc mặt có chút nhợt nhạt nhưng nhìn nhìn lại vẫn là 1 mĩ nhân, chàng ngồi xuống đút cho nàng từng thìa thuốc chả là 3 ngày trước, khi chàng hái thuốc, lúc trèo lên vách đá thấy có người ở trong hốc đá cạnh đó bèn đem về cứu chữa….vết thương khá nặng lại thêm mất máu quá nhiều nếu k dk chữa trị kịp thời nàng vong từ 3 ngày trước *************** trở lại kinh thành sau khi nàng rơi xuống vực, Du huy động toàn bộ quân lình truy tìm quanh vực. cha con Hiểu Minh cùng thái hậu rất lo lắng vì chuyện này liên quan đến hoàng thất….còn , sau ngày hôm đó, thay đổi, k còn màng đến thể nữa, thường xuyên ghé vào tửu lầu, suốt ngàu chỉ lo vui đùa vs các nương, uống rượu nhưng càng uống càng nhớ nàng, k thể quên đk nàng. có ai biết rằng, hắng đêm, trong mỗi cơn say, thường gọi tên nàng, trong mỗi cơn mơ cũng mơ thấy nàng nhưng cứ mỗi lần tưởng chừng như vs tới hình ảnh của nàng lại tan biến làm đau khổ vô cùng *************** quay lại căn nhà thêm 4 ngày sau _Ư….ư…….đây là đâu? nàng ngồi dậy bóp trán, nàng nhớ là trong cơn mê có ai đó gọi nàng, àng càng tiến lại gần khoảng cách giữa 2 người lại càng xa, rồi người đó biến mất giưã làn khói trắng…..giấc mơ ấy cứ lặp lặp lại khiến nàng tỉnh dậy nhìn quanh căn nhà nàng nhận thấy cạnh giường có 1 giá sách phải ns là siêu lớn ah chứng tỏ chủ nhân căn nhà rất thích đọc sách, phía góc phòng có 1 cái bàn để rất nhiều lọ và vật dụng giống như để pha chế cái j đó……………. _cô nương tỉnh?_1 chàng trai bước vào làm nàng choáng ngợp lấy lại tinh thàn_ngươi……ngươi là ai? nàng cựa mình chợt thấy bả vai đau nhói, nàng nhìn xuống thấy bả vai mình cuốn băng bất giác hỏi_ta bị thương? _đúng, nương bị thương rất nặng.ta cứu nương từ 1 hốc đá, nương là ai?tại sao lại bị thương nặng như vậy? _ta….ta là ai? nàng cố lật tung trí nhớ nhưng tất cả những j nàng thu được chỉ là con số 0, nàng hoang mang tới tột độ _trời ơi, sao ta k nhớ được j thế này?_nàng ôm đầu vẻ mặt khổ sở (TG:theo như khoa học chứng minh cùng với kiến thức vô cùng uyên thâm của ta, ta khẳng định rằng tỷ bị mất trí nhớ/Soái ca:đúng đúng, nhưng j để ta thay ngươi phát biểu….hahahahaha/TG:đứng lại, định cướp công hả?) _từ những biểu của nương, ta nghĩ nương bị mất trí nhớ…..khi tìm thấy nương ta phát ra những thứ này, nó có thể giúp được nương chăng? nàng đón lấy chiếc khăn từ tay chàng, nó là 1 chiếc khăn tay màu trắng rất đẹp, đặc biệt là đó còn thêu dòng chữ màu đỏ “Văn Thần Huyền_Trịnh Thăng Bình” chắc đây là tên của 1 đôi nam nữ nhau (TG:ack, đều là tên của tỷ ah/TH:haizz, ta biết nhưng ta mất trí nhớ mà)…..1 kim bài bằng ngọc đó có khắc hình con hổ được cách điệu thành đám mây…cuối cùng là 1 thanh kiếm rất đẹp, lưỡi kiếm sắc bén, chuôi được chạm khắc rất tinh xảo và 1 cây sáo đen tuyền đó có khắc 2 chữ j đó nàng k biết.nàng bất giác kêu lên _là Diêm kiếm và Lưu Huyền sáo……….. _cô nương biết nó?_chàng ngạc nhiên vì khi người ta bị mấ trí nhớ ta 1 chi tiết chũng là điều đáng vui rồi _k….chỉ là nhìn thấy chúng ta chợt nghĩ ngay đến 2 cái tên này_nàng trở lại vẻ mặt tươi tỉnh_thôi k sao….quên cũng tốt, ta bắt đàu lại từ đầu….huynh xó thể cho ta ở lại đây đk k? _đk thôi, ta rất sẵn lòng…..nhưng trước tiên phải “đặt tên” cho nương _hiiiii……lúc nãy ta thấy cái tên Văn Thần Huyền rấ có ấn tượng, ta lấy tên đó nha, ta 18 tuổi….còn huynh, huynh tên j? bao nhiêu tuổi?_nàng nhe răng cười _đk, Huyền nhi, ta gọi Lãnh Thiên Dực, 19 tuổi_chàng cũng cười rất tươi _hix, nhìn huynh trẻ thế mà, thôi k sao ta chịu khó làm muội muội của huynh cũng đk….hihihihih ta có vài lời mún ns từ chương sau truyện của ta có 1 mối liên quan “chặt chẽ” vs truyện “Thái tử phi rắc rối” các bạn đọc để hiểu thêm chi tiết nha <div id="jp-post-flair'] <div>
Chương 7.2 <img title="1323410157754386436_574_0" src="http://truclamsontrang.files.wordpress.com/2012/05/1323410157754386436_574_01.jpg?w=490&h=407" alt="" width="490" height="407" /> nàng ở nhà Thiên Dực đk 1 tháng đọc hết số sách y thuật của chàng…công nhận nàng sáng dạ nha, chỉ đọc 1 lần là nhớ hết, cái đầu nàng như 1 cái máy photo copy(TG:ước j mình đk như ấy/TH:khả năng thiên phú đó cưng) hôm nay Thiên Dực lại hái thuốc, 1 mình nàng tung hoành khắp xó….bây h nàng là chế nước hoa, nàng dày công vào rừng hái cả đống hoa để chuẩn bị cho ngày hôm nay ah….nàng tiến hành công việc của mình chợt thấy có 1 lão già toàn thân từ xuống xuối trằng như người bị bạch tạng “bay” về phía nhà mình liền nghĩ ngay đó là…”kẻ trộm”(trời, khinh công tuyệt đỉnh của người ta lại bảo là bay)….nàng lấy vội cây gậy ở góc nhà rồi nấp sau cánh cửa, lúc “tên đạo chích” đến nàng rời khỏi chỗ nấp định phang cho lão 1 gậy nhưng tiếc thay, tiếc thay, kế chưa thành tay áo nàng đụng phải 1 lọ đựng đầy những viên thước tròn tròn, cứng cứng, kết quả là……….rầm………nàng ngã chỏng gọng ngay trước mặt “lão ăn trộm” _ai da, cái mông của tôi_nàng than vãn, xoa cái mông khốn khổ của mình _ha ha k ngờ lại có tên trộm hậu đậu như vậy nha_”lão trộm” phá lên cười _đừng có gắp lửa bỏ tay người nha, ông ms là kẻ trộm ấy_dù đau nhưng nàng vẫn gân cổ lên cãi _hơ, người như ta mà phải ăn trộm, nực cười, ta muốn người khác trộm đồ của ta còn chưa được nữa là…..ns cho ngươi biết, ta đến đây là để tìm người_ “sao ta lại phải giải thích cho tên trộm này nhỉ????? là phiền quá ” +lão gia gia, ngươi tìm ai vậy?_nàng đổi giọng còn nhanh hơn trở bàn tay _ta đến tìm tên tiểu tử Lãnh Thiên Dực _hơ, đến tìm đại ca hả? đk, ta “hảo tiếp đãi” lão đến khi huynh ấy về nàng pha 1 tách trà đặc biệt, thực ra cũng k đặc biệt lắm đâu, nó chỉ có thêm “1 ít” bột ớt vào thôi……….lão già uống xong cái mỏ của lão phù lên, lão kêu oai oái…nàng tỏ vẻ lo lắng, đến bên cái bàn pha chế, nàng lấy luôn lọ nước hoa xịt vào “con chuột bạch già” của mình vừa lúc ấy, Thiên Dực bước vào thấy cảnh tượng “hùng dũng” chiến đấu của nàng thấy cảm thương cho nhân vật tội nghiệp kia….mà nhân vật đó là ai???????????là sư phụ của chàng_Độc Xà vương_uy chấn 4 phương sau 1 hồi để cho 2 người họ hàn huyên, tâm , nàng ms chen vào hỏi _lão gia gia, người là Độc Xà Vương?_nàng chớp mắt kiểu cún con _đương nhiên, ta – Độc Xà vương – thiên hạ đệ nhất dùng độc_lão vênh vênh váo váo nhìn mà thấy ghét _oa…vậy ông đúng là Ân Ân Tạ…………_nàng reo lên _nhóc…sao ngươi biết?????_lão ngạc nhiên _hehe…ta là ai??có phải lão có 1 đệ tử là Như Ý???? _oa…ta bái ngươi làm sư phụ ah….cái này hiếm người biết lắm nha_lão trầm trồ khen nàng nàng chưa kịp ns Dực cướp lời _Huyền nhi…có phải muội nhớ ra 1 chút?????? _hở??????cái j cơ?????tại sao muội lại biết lão ta nhỉ????????khổ quá !!!!!_nàng nhăn mặt, vỗ vỗ trán những câu hỏi k có câu trả lời vì người có câu trả lờ k còn nhớ j nữa cả nó vẫn luôn là 1 dấu chấm hỏi to đùng trong đầu nàng _nhóc, ngươi giống tiểu Như Ý, đều xinh đẹp+nghịch như quỷ sứ bất quá ta lại rất thích ai như tiểu tử này_quay sang cốc đầu Thiên Dực_lúc nào cũng im im, ở vs là buồn chết ta _sư phụ………………_mặt Thiên Dực đen xì xì _ý kiến hay ah…..nhưng ta chỉ thích học võ công thôi_nàng lên tiếng _ta dạy cho ngươi nhưng ngươi phải học đọc dược của ta đã_lão già dở thói mặc cả, chợ búa _được, nghe cũng hấp dẫn a, chơi luôn ************* sau 2 tháng cưỡi ngựa cuối cùng 3 người họ cũng đến được Độc Xà cốc _sư phụ ah, đồ nhi mệt lắm, để 1 tháng sau hãy học nha nàng quăng đồ đạc xuống đất, nhảy lên giường ngang nhiên nằm ngủ 2 người còn lại chỉ biết lắc đầu vs tiểu quái_Như Ý thứ 2 sắp hành xác họ *********************** nàng thăm thú “ngôi nhà” ms của mình, tham quan với nàng chỉ là thứ yếu,m cái chính là nàng muốn “khảo sát” xem ngôi nhà này có….cất giữ kho báu …….nàng chợt nhận thấy tiếng giày của mình có khác lạ khi đến chiếc bàn uống trà…đùn tay gõ xuống nàng khẳng định rằng phía dưới là 1 khoảng trống “hơ hơ, sư phụ à, người dù có thông minh đến mấy cũng qua được ta a, ha ha kho báu này là của ta” nàng loay hoay mãi mà vẫn tìm ra cách mở “ô cửa bí mật” này, chợt thấy chân bàn có lớn hơn bình thường, nhấc ra thấy 1 bảng mã….bảng mã ư? vs 1 người ham tiền như nàng cho dù chỉ số IQ có là 50 khi “phần thưởng” là tiền hay đại lọai là thứ j đáng giá nó cũng tăng lên đến 200 huống gì nàng là siêu học sinh hơ hơ, h nó chắc cũng tăng lên 500 rùi a….cạch…sau 1 hồi tọc mạch, miếng sàn nhà mở ra, phía dưới là 1 chiếc hộp làm bằng hồng ngọc được chạm khắc hình 2 con rắn ngóc đầu lên, quấn vào nhau tạo thành 1 cái tay cầm….nàng mở ra thấy bên trong có 1 chiếc nhẫn, mặt chiếc nhẫn có gắn 1 viên đá trong suốt như kim cương được cách điệu thành hình mặt trăng khuyết, nàng đeo vào tay vừa khít, vừa vừa mân mê “bảo bối” đụng phải ai đó nàng ngã lăn quay ra đất _ai da, đau chết ta…hixhix _Huyền nhi, làm j mà vui thế, vui đến nỗi k nhận ra ta nữa cơ mà_Thiên Dực nửa trêu đùa nữa trách cứ _a, đại ca coi này_vừa ns nàng vừa khoe vs Thiên Dực _muội ms làm hả?đẹp ah_Thiên Dực trầm trồ khen khi nghĩ đó là “kiệt tác” ms của nàng _đâu có…của sư phụ đó_nàng đáp tỉnh bơ _sao muội lại có nó vậy?_thiên dực sửng sốt _hiiiiii….. cứ tìm sư phụ cái đã_ns rồi kéo tay Thiên Dực luôn (Độc Xà Vương) tại nơi nuôi nhốt rắn _sư phụ_chưa thấy người mà ta nghe thấy tiếng nhóc đồ đệ rắc rối của ta _nhóc, lại j nữa đây? ta chán nản khi nghe nhóc gọi. lần nào nó gọi ta “thân thiết” như vậy là y như rằng có chuyện, lúc làm đổ bình độc dược ta tinh luyện nguyên 1 tháng, “lỡ tay” giết chết con kim xà ta quý thứ nhì (thứ nhất là con bạch xà ah), k cũng làm đổ “kệ sách ” của ta (khoảng vài trăm cuốn sách dày 600 trang thôi)…trời ơi, khổ cái thân già của ta, k biết làn này nó lại gây ra họa j nữa, chẳng lẽ lại là “đãng trí” thả mất mấy con trăn của ta ra rồi