Chương 3.1 http://truclamsontrang.files.wordpress.com/2012/05/psu-8.jpg?w=490&h=326 Chính lúc này đây, lúc gay cấn nhất, có 2 con người .......diễn xiếc, vs tư thế đặc biệt trồng cậy chuối . nàng đứng phía dưới, mặt đối mặt lè lưỡi lêu lêu . bất chợt, 1 bóng đèn đk thắp sáng trong đại não của nàng...... “khà khà, cái đầu đen tối của ta, phát huy đúng lúc lắm, thanks, kakaka” _Oái, sao ngươi nặng vậy?_Nàng làm vẻ mặt nhăn nhó, rồi nhanh chóng bước sang bên rầm................... “tiếp đất an toàn” và đk đất mẹ thân “ưu ái” tặng cho 1 nụ hôn “âu yếm” _nàng làm j vây?_hắn lấy lại “phong độ” hỏi tội nàng _ta có làm j đâu?mà sao ngươi nặng thế?_nàng ngây ngô đáp lời hơ, vs tài diễn xuất này, nếu ở đại năm sau nàng thi sân khấu điện ảnh chắc đỗ thủ khoa mất.......... _êh, k phải hỏi đểu ta ah _tại ngươi chứ, ai bảo ngươi đánh lén ta làm j....đáng đời .............................. Thấm thoát 1 tháng thôi qua, “tuổi nghề” làm nha hoàn của nàng cũng đk 1 tháng tuổi.................... Vào 1 ngày lập xuân, gió se lạnh, nàng 1 mình dạo chơi trong vườn hoa của phủ, bất chợt nàng nảy ra ý tưởng “sao mình k thử ra khỏi nơi này nhỉ? ở ngoài chắc đông vui lắm hehe” là làm, nàng thẳng tiến về phòng........... “xin” ít tiền” (ít thôi, khoảng 2 vạn lượng j đấy, sao cóa thể ôm 1 nấy nhỉ? Ta nghĩ 2 vạn lượng cũng nhìu lắm mờ) rồi tiện thể lấy đồ của thay luôn................1 lúc sau, từ trong phòng bước ra, 1 nam nhân vs thân hình nhắn, tóc đen nhánh buộc cao, đôi mắt đen nháy linh động, môi cánh sen ướt át cười 1 cách giảo hoạt, vận mình bạch y tao nhã nhưng hành động chẳng tao nhã chút nào..........nam nhân bắc thang rồi trèo ra khỏi phủ............ Phố xá kinh thành phồn hoa, đâu đâu cũng có kẻ buôn người bán........... hí hửng tham quan đg phố cổ đại nàng có cảm giác đụng phải ai đó vòng tay qua eo đỡ nàng lại “hú hồn, tí nữa là nằm đo đất rồi” Ngước mắt lên nhìn ...........ack, soái ca của ta, đẹp, đẹp hết sảy.....xem nào, khuôn mặt thanh tú, tóc màu hạt dẻ, ngũ quan hài hòa, môi bạc quyến rũ,đặc biệt là đôi mắt như nhìn thấu tâm cam người khác.............body............. miễn chê........các sao Hàn còn phải gọi 2 tiếng “sư phụ” ngẩn người ngắm giai 1 giọng ns ôn nhu cắt ngang ý nghĩ của nàng _công tử, công tử k sao chứ? _ah, ta ko sao.......công tử.....cũng k sao chứ? lúc này căn bệnh nan y khó chữa - mê soái ca của nàng tái phát(TB:tái phát đúng lắm cục cưng của ta*cười gian*) _thật làm phiền công tử, vì khi nãy công tử cứu ta nên ta muốn báo đáp_nàng mỉm cười đầy ý _ý công tủ là.......... _ở đây ko tiện, chúng ta vào quán trà phía trước ns chuyện chứ?_nàng chỉ tay về phía trước _hảo...cung kình k băng vâng mệnh.........mời!!!! QUÁN TRÀ: _mạn phép cho ta hỏi quý danh của vị huynh đài _hơ, ta họ Văn tên Lưu Kỳ....còn huynh? _ta họ Vân tên Nam Vương _oh........... _tiểu nhị...............cho 2 tách trà thượng hạng_Nam Vương gọi tên tiểu nhị _có liền...có liền _Nam Vương huynh, huynh có ý chờ ai chăng?_nàng dò hỏi _ta có hẹn vs 1 người........ah......tời rồi_hướng ra phía ai đó_huynh, đệ ở đây..... nàng nhìn theo hướng Nam Vương vẫy tay ................ôi thôi chính là sao quả tạ của nàng. thấy mục tiêu sà vào bàn ns chuyện niềm nở _haha..lâu lắm k gặp đệ_quay sang nàng_bằng hữu hả? _um, đây Văn Lưu Kỳ, còn đây là đại ca ta, Vân Nam Phong........2 người làm quen _hân hạnh đk làm quen....ta là Vân Nam Phong _ta cũng vậy_nàng hờ hững cùng 1 lúc mà lại có 2 dòng suy nghĩ khác nhau lên ở đại não của 2 người “hừ, đúng là oan gia ngõ hẻm mà, chuồn nhanh ko chết” “tên này nhìn quen quen, ta gặp ở đâu rồi phải” k hẹn mà 2 người cùng nhìn nhau_1 cái nhìn “thân thiết”...........hàn khí “bắn” ra từ 2 người khiến cho Nam Vương thấy ớn lạnh xương sống, chàng đành phải “liều cái mạng của mình” cắt ngang màn “long tranh hổ đấu” này _lâu lâu ms có dịp gặp nhau, huynh đệ chúng ta dạo phố chứ nhỉ? _đk thôi_hắn hờ hững đáp mắt vẫn “dán” vào nàng_còn huynh? _Ah.....ừm ns xong câu này nàng muốn đập đầu vào tường chết quách cho xong, ai lại vì trai đẹp mà mang mạng sống của mình ra để đổi chứ ................................ đg, 3 “nam nhân” đẹp như tranh vẽ tiêu sái bước , 1 người lạnh lùng, 1 người vs nụ cười ma mi, còn 1 người nhí nhảnh, ham chơi như 1 tiểu hài tử, 3 người cạnh nhau tạo thành 1 cùng ánh sáng chói lòa khiến nữ nhân bị cuốn hút còn nam nhân ngưỡng mộ (Mọi người: ước j mình đk như ấy/VP,NV,BT:mơ cưng) _Lưu Kỳ huynh, Phong ca ca, nhiều cũng mệt rồi, chúng ta tắm chứ nhỉ?_Nam Vương đưa ra ý kiến _Ah...tôi có việc, tôi trước_nàng định chuồn thẳng ........... _Lưu Kỳ huynh, đệ đệ của ta có lòng, k lẽ huynh k nhận ns rồi kéo nàng luôn nơi 3 người đến là Liêu Trai quán_1 nơi khá khang trang vào phòng “xông hơi” cổ đại nàng có cảm giác thoải mái hẳn lên _lưu kỳ huynh, sao ngẩn người ra thế?_Nam Vương hỏi _Á.....2 người làm gì vậy?_nàng thấy 2 thằng cha cùng nàng thoát y ngon lành hét lên _tắm.............................mà sao mặt của huynh lại đỏ vây?_2 tên mặt dày này cũng thà đáp _k....ko có gì, ta sang phòng khác.......2 người tự nhiên nha_vừa ns nàng vừa ngượng ngùng cười trừ _sao vậy? hay là huynh........._hắn cười giảo hoạt _ta làm sao?_nàng đốp chát lại _hay là .........huynh.......bị ..........đoạn tụ.............?
Chương 3.2 http://truclamsontrang.files.wordpress.com/2012/05/ug.jpg?w=490 _bậy nào.........ta là chỉ thích tắm vs mĩ nhân thôi......hahahahaha _à....hóa ra là vậy_hắn gật gù tiếc rẻ (TG:đồ dê xồm, đến nam nhân mà cũng k tha/NP:ack, nàng là nữ nhân mà) _vậy để ta đk chưa? nàng nhìn xuống cánh tay bị tóm nãy h, thấy thế liền thả tay ra và nàng đk giải phóng vào phòng bên cạnh, nàng mừng thầm vì thoát nạn.............chưa hưởng trọn niền vui nàng nghe tiếng ns ở phòng bên cạnh _Vương đệ, ta thấy tên Lưu Kỳ đó rất quen _vậy sao???chắc k phải đâu nghe đến đây, nàng bỗng giật thót “ack, chẳng lẽ nhận ra, phải mau chuồn thôi” ½ canh h sau _huynh làm j trong đó mà lâu vậy?_Nam Phong hỏi _ah...tôi, mà thôi, tôi có việc trước, xin cáo từ ns xong vọt lẹ ************** chùa Thiên Bình là 1 ngôi chùa lớn ở Bạch Vân quốc, đó là 1 ngôi chùa khá lâu đời, kiến trúc lộ nét cổ kính. bước nhưng bậc thang bằng phẳng lòng làng cảm thấy thanh thảnh vô cùng........... vườn hoa của chùa là đẹp, phải ns là trăm hoa đua sắc nhưng nàng đặc biệt chú ý đến khu vườn chỉ trồng toàn hoa đào.............những cánh hoa chúm chím khoe sắc hồng cả 1 khoảng trời.....gió mang những cánh hoa mỏng manh rơi.....rơi....xoay vòng......rồi đáp xuống mặt đất nhàng.........nàng tưởng như mình là 1 tiên nữ dạo chơi (nổ quá bà ơi) bất quá nàng trong bộ dạng nam nhi nên chỉ ngận ngùi lam tiên đồng............... PHỦ VƯƠNG GIA _Thăng Bình, ta về rồi đây_hắn chạy thẳng vào phòng nàng Im lặng _Thăng Bình,Thăng Bình, nàng ở đâu?_ im lặng _ngươi mà k ra, ta tìm đk ta giết chết ngươi_hắn hét lên vẫn là im lặng k chịu đk nữa, bắt đầu lục tung mọi ngõ ngách trong phủ người hầu nhìn thấy vẻ mặt của sợ xanh mặt k giám ho he rất lo cho nàng “ko biết nàng ở đâu.k thấy nàng trong phủ chắc chắn nàng trốn ra ngoài......đk nàng hãy đợi đấy, nàng biết tay ta” TẠI CHÙA THIÊN BÌNH nàng giữa 1 rừng hoa....xa xa là 1 cái hồ “hê hê, chắc là có nuôi cá quý, lại xem đê” thế là nàng hí hửng chạy lại...xem. đến gần nàng ms nhận ra bên cạnh hồ còn có 1 cái đình , bên trong đình có 1 thúc thúc làm j đó.......... phát có tiếng động vị thúc thúc ngẩng đầu lên (oa, lão già này thính ghê) _ôh, ra là 1 chàng trai trẻ............này chàng trai, cậu có thể lại đây đánh vs ta 1 ván cờ k? _ân nàng gật đầu ngoan ngoãn và ngồi xuống ghế đối diện........ thúc thúc này tuổi ngoài 50 nhưng da dẻ vẫn còn hồng hào, ánh mắt vẫn còn vẻ tinh .....mà vị thúc thúc này cũng là 1 đại cao thủ về cờ nga.......1 kiện tướng cờ như nàng mà còn thấy khó.......... đến nửa buổi, ván cờ đk niêm phong lại............ _tiểu tử, ngươi đáng cờ cũng giỏi nha...ngươi tên j vậy?_thúc thúc chống cằm hỏi _tại hạ, họ Văn tên Lưu Kỳ........còn tiền bối ah? _ha ha...ta ah......ta là 1 lão già vô danh, ngươi k cần phải biết đâu...ha ha...tiểu tử, nhà ngươi ở đâu? _tại hạ 4 bể là nhà... _ngươi thú vị nha...lão già ta ko có con cái, ngươi có muốn làm nghĩa tử của ta ko? _ý tiền bối là.......? _ngươi về, ngày ngày đáng cờ vs ta...haha..._vị thúc thúc cười khoái trá _ohhh....vậy còn gì bằng....trăm năm ko thể lỡ dịp này_nàng hào hứng _đk, vậy gọi ta 2 chữ “nghĩa phụ” _nghĩa phụ, xin nhận của con 1 lạy_ns rồi nàng quỳ xuống, chắp 2 tay lạy _đk, con ngoan...cũng ta về nhà nào....hahahahaha 2 người, 1 già 1 trẻ dừng lại trước cổng phủ tể tướng _nghĩa phụ, đây là...........? _nhà ta....ha ha....nhóc con mắc lừa rồi..._ “lão già” cười khoái trá _nghĩa phụ...._mặt nàng đỏ phừng phừng vì tức giận định tiến tới để xử tội lão “nghĩa phụ” ông chạy như bay vào trong phủ rồi la to _tiểu Minh, cứu ta....c.....ứ......u.....!!!!!!!!!!!!!! _nghĩa phụ , đứng lại...chạy đâu cho thoát...!!!!!!!!!!!! nàng đuổi theo “lão” vs vận tốc ánh sáng (cũng may là giả trai ko mất mặt nữ nhi chúng ta quá) _hà hà....đk lắm......cha....thế là có người trị đk cha rồi....haaaaa 1 thân lam y xuất , cười nắc nẻ...con người này phải ns diện mạo cực hoàn hảo...nàng chạy đứng sững lại như rôbốt hết pin, mắt hướng sang nam nhân đó, quai hàm rớt xuống tận cổ chỉ thiếu mỗi nc miếng chảy thôi “ôi, sao hôm nay hên vậy trời, ra đường gặp toàn soái ca, phải ns là thời xưa, trai đẹp nhiều như sao trời...k biết họ ăn j mà đẹp thế nhỉ?” _vị huynh đệ giỏi nga, chẳng hay quý danh là gì?_ “soái ca” vỗ vai nàng nàng sực tỉnh “lắp” lại cái quai hàm_ahhhh, tại hạ là Văn Lưu Kỳ, hân hạnh đk làm quen _haha tại hạ là Văn Hiểu Minh....huynh ở lại đây đk chứ? “bốp” 1 cú cốc đầu dành cho soái ca, và tác giả là............ _ngốc tử này, nó là con ta, ko ở đây ở đâu _hahahaha...tốt...._*pốp pốp pốp*_từ nay cha k có ngày bình yên rồi...hahahahaha_quay sang nàng_này gọi ta 2 chữ “đại ca” chứ.... _đại caaaaaaaaaaaaaaaaaa _tiểu đệ ngoan _ahhh, tiểu Kỳ, ta có cái này cho con xem_ns rồi kéo tay nàng đến 1 cái hồ toàn cá là cá _aaaaaaaaaaaaaa, là hắc long và bạch long phải ?_nàng reo lên _um, tiểu tử con cũng biết nhiều nhỉ “hùng hổ” chạy đến bên hồ “ùm”nàng phi luôn xuống hồ _tiểu đệ, chơi vs đệ vui nha_Hiểu Minh vười ngặt ngẽo nàng xấu hổ bơi vào bờ, vừa trèo lên ...... _cha ah.... ra cha lừa con....là tiểu muội chứ k phải tiểu đệ........ _ngươi là..._quay sang nàng_con giỏi nga...qua mặt đk tên tiểu Minh háo sắc cơ đấy...haha _C......H.....A_Hiểu Minh ra vẻ ủy khuất _hề hề, bình tĩnh, tiểu Hồng, dẫn tiểu thư vào thay đồ rồi nghỉ_quay sang nàng_từ nay con là Văn Thần Huyền. còn đây là tiểu hồng, người hầu của con _ân, thưa cha, con về phòng....ack xiiiiiiiiiii
Chương 4.1 <img title="mhuty" src="http://truclamsontrang.files.wordpress.com/2012/05/mhuty.jpg?w=490&h=345" alt="" width="490" height="345" /> nàng cùng tiểu hồng về phòng thay đò thả tóc _oaaaa, tiểu thư, người đẹp nga _đừng gọi mình là tiểu thư…bạn bao nhiêu tuổi? _nô tỳ 15 ạ _đk, mình 18, bạn cứ gọi mình là tỷ tỷ…giờ ta phải ngủ …em cũng ngủ sớm , tiểu hồng 1 tháng sau PHỦ VƯƠNG GIA _hừ, vẫn k có tin tức j là sao?…1 lũ vô dụng…cút hết cho ta…. cả người (Nam Phong) phát ra 1 luồng hàn khí khiến ai cũng run sợ, mặt xanh như tàu lá, răng đánh vào nhau lập cập lui ra ngoài _Hắc Lam _vâng, vương gia _ta đích thân tìm nàng _dạ PHỦ TỂ TƯỚNG _cha………….a…………….a………a cho con ra ngoài chơi nha_nàng mè nheo _ k đk ở ngoài nguy hiểm lắm_ “lão cha nàng” vừa ns vừa chuồn _cha…dứng lại!!!!!!!!!!!!!!! _hé hé…ta ngu j mà đứng lại…thôi…ta vào cung…….tiểu Minh a!!!!!!!!!!!ta chuồn trước!!!!!!!! HM ngơ ngác nhìn mà ko biết nguy hiểm cận kề _Huynhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh…….!!!!!!!!!!!!!!!!!! con bé chạy lại mè nheo khiến cho huynh nhà nó nổi hết cả da gà _Ahhhhhhh…haha…..hôn nay trời đẹp thật_Hiểu Minh đánh trống lảng _hi hi ….trời đẹp ah. huynh cho muội chơi nha lúc này đầu nàng mọc ra 2 cái tai (chó) phía dưới có cái đuôi ngoe nguẩy, 2 mắt long lanh (hắc, nàng định dùng mĩ nhân kế) _ah……………ta…ta vào triều đây_ns xong vọt lẹ _hừ, bỏ càng tốt, ta chơi khỏi bị ngăn cản…phư phư phư lần này nàng cũng giả trai nhưng lại mặc lục y _tỷ tỷ, tỷ làm j vậy?_tiểu hồng lo lắng _ah…ta ra ngoài chơi……em chịu khó ở nhà…lát ta về…ta có quà nha_nàng dỗ ngọt tiểu hồng _nhưng mà……….. _k nhưng nhị j hết, em k nghe ta phải ko? _â…n, tỷ tỷ cẩn thận _thế ms ngoan chư_nàng xoa đầu tiểu hồng rồi phóng về phía cổng TẠI CỔNG PHỦ TỂ TƯỚNG _cho hỏi công tử là????????_tên lính 1 hỏi _ta là bằng hữu của Hiểu Minh thiếu gia _công tử cho xem lệnh bài vào phủ _ack, hôm qua ta vào cùng nên k có _vậy……….xin công tử thứ lỗi _nè, các người mà ko cho ta , ta mà đến muộn buổi thiết triều hoàng thượng hỏi tội các người đấy_nàng quát lớn _vậy…..k làm phiền, mời công tử “đúng là đồ sợ chết, ms nghe đến lão hoàng mà sợ xanh mặt rồi” vừa ra khỏi phủ 1 đoạn k khí tấp nập ra…………lần trước nàng chưa kịp tham quan j gặp soái ca….h phải tham quan cho _ah….kẹo hồ lô…._ “Song Nhược tỷ tỷ (trong cổ đại ơi ta tới đây) rất thích ăn chắc là ngon lắm đây_nàng chạy lại hàng bán kẹo_thúc thúc…cho ta 2 xâu _của công tử đây_ông lão niềm nở đưa xâu kẹo cho nàng cầm 2 xâu kẹo trong tay, vừa vừa ăn, nàng chạy lăng xăng đg…bỗng….bốp…nàng đụng phải ai đó ngã lăn quay ra đường, 2 xâu kẹo rơi xuống đất…….cái tên kia còn nắm đè lên người nàng nữa chứ (TG:tư thế k trong sáng chút nào nha/TH:tại ngươi ca/NP:đúng đung….nhưng ta thich…hahahahah)…nàng giãy dụa nhắm mắt nhắm mũi **** _tên*** kia, mau xuống ngay là , Nan Phong, ngây ngốc…nằm người nàng, mắt mở thao láo…. k tin vào cảm nhận của bản thân “là nữ nhân, ko thể tin đk, là nữ nhân…Lưu Kỳ là nữ nhân, nhìn mặt rất quen…k lẽ….ta phải kiểm tra…….” (TG:kiểm tra j vậy?/NP: tý nữa rồi biết, k việc j phải hồi hộp*cười gian*) cứ trong tư thế “ấy” mà suy nghĩ cho đến khi nàng hất mạnh ra _tên kia, sao……………..? _xin lỗi Lưu Kỳ huynh!!!_ns xong điểm huyệt nàng “vác” _tên chết tiệt nà…..ngươi định đưa ta đâu??????……bla bla bla miệng **** còn đầu mang tổ tông 18 đời nhà ra hỏi thăm 1 lượt từ lớn đến bé thấy ồn ào quá liền điểm huyệt câm nàng luôn sau đó đưa nàng vào 1 ngõ hẻm vắng người rồi đặt nàng xuống “….…định làm j?….mình ở đạng nam nhân….k lẽ tên này……..sủng nam!!???” nàng lo lắng nghĩ cho đến khi……… giơ tay lên và……………thịch………..thịch…………thịch…….. rút sợi dây buộc tóc của nàng…….mái tóc đen của nàng rớt xuống, sững người lắp bắp _là…là nàng sao? tại…tại sao…lại thế?…….sao nàng….lại trốn ta? lòng bỗng nhiên đau thắt, cả tháng nay lặn lội khắp nơi kiếm nàng nhưng k thấy…trong lúc gần như thất vọng, định bỏ cuộc nàng lại xuất trước mặt như trong mơ…..k biết từ lúc nào, hình ảnh của nàng luôn xuất trong tâm trí , dường như k lúc nào k nhớ đến nàng…bất giác vươn tay ra định ôm nàng thấy nàng nhíu mày _A, để ta giải huyệt cho nàng tên này là….nàng dự định chơi nên k có mang kiếm nếu k chắc k có xác mà về nhà (ack, khinh địch quá tỷ ơi) bỗng………………. _nhị vương gia hãy nộp mạng , ngày này năm sau là ngày giỗ của ngươi_1 giọng ns vang lên giọng ns vừa dứt liền có 6, 7 hắc y nhân phi thân đến, bịt kín mặt chỉ lộ ra 2 con mắt _các ngươi là ai?_hắn lạnh lùng hỏi _sát thủ_tên “đầu đàn” ns quay sang nàng:_đứng đằng sau ta, đừng chạy lăng xăng, trong tình thế này ta k chắc có thể bảo vệ cho nàng _ai cần ngươi bảo vệ_nàng đốp chát lại _các ngươi tâm xong chưa? tên cầm đầu lại đe dọa, nhưng lần này k phải đe dọa nữa….bọn chúng rút kiếm sáng lóa, hùng hổ xông đến miệng hô to “giết”
Chương 4.2 <img title="d-xjsp" src="http://truclamsontrang.files.wordpress.com/2012/05/d-xjsp.jpg?w=490" alt="" /> nhanh như cắt đẩy nàng ra phía sau rồi lao vào tham chiến. bọn này đúng là cao thủ nha ra toàn những chiêu chí mạng, dù có võ công cao cường đến mấy cũng gặp khó khăn. nàng chỉ đứng dựa vào tường mà xem kịch hay. bỗng nàng cảm nhận có ai đến từ phía sau nàng và hình như cũng thấy nên hét lên _Thăng Bình, cẩn thận _ngươi yên tâm , ta là ai chứ_nàng vọng lại vs giọng ns đầy hưng phấn “kỳ này mình đk khởi động tay chân rồi” tiếp tục chiến, động tác bắt đầu chậm lại nhưng độ chính xác k giảm chút nào bên này 2, 3 hắc y nhân bịt mặt xông đến chỗ nàng _hà hà, người đẹp đừng kháng cự vô ích_1 tên tiến lại nàng, xổ ra toàn những từ “dâm dê đê tiện” “bọn ngu ngốc các ngươi, sắp chết rồi còn sủa lung tung, hôm nay bổn nương đây cho các ngươi biết thế nào là lễ độ” nàng cứ thản nhiên đừng nhìn bọn chúng…rồi………. _lục chưởng_nàng bất ngờ ra chiêu tên đứng gần đó ngã lăn ra đất hộc máu rồi tìm Diêm ca luôn. 1 tên khác xông lên, nàng nhanh chóng lấy khúc gỗ bên đường đờ đường kiếm của ….phập……..lưỡi kiếm cắn thẳng vào khúc gỗ. trong lúc gã bất ngờ nàng khéo léo lấy đk cây kiếm chém thẳng vào cổ , chỉ “hự” 1 cái rồi “theo bước bằng hữu” mà tìm lão Diêm….máu từ cổ chảy dài xuống tạo thành 1 vệt ngăn cách giữa nàng và tên cuối cùng, mùi máu tanh xộc lên khiến nàng chun mũi lại khó chịu còn tên kia sau 1 hồi “học theo nàng” xem kịch hay cũng ngạc nhiên khi 1 nữ tủ lại có thể giết người k nương tay như vậy… cản thấy thú vị vs nàng 2 người cứ đứng im như thế rồi bất chợt cả 2 cùng lao lên, chĩa kiếm về phía đối thủ của mình, rồi 2 mũi kiếm chạm vào nhau tạo thành 1 tiềng “keng” chói tai…phút chốc 2 thanh kiếm tách làm đôi…….nàng thừa lúc lúng túng nàng liền giật phăng tấm khăn che mặt của , 1 khuôn mặt điển trai, da trắng hơn cả da nữ nhi “quả là soái ca. đếm sát thủ mà còn “đập trai” như vậy huống j là người thường, nếu đưa đống trai đẹp này về đại …hờ hờ…..ta là….hahaaaaaa” éc, là nàng nghĩ đến cảnh đống trai đẹp này phải “nao lưng lao đong khổ sai” sân khấu còn nàng ngồi đến tiền xoèn xoẹt lúc này tên satrs thủ kia phi thân đến chỗ nàng, trong lúc nàng ngẩn ngơ tình toàn lợi nhuận…….. _Thăng Bình, cẩn thận, ta đến giúp nàng_NP hốt hoảng nàng bị tiếng gọi “thảm thiết” của NP kéo về tại…… _AAAAAAAAAAAAAA………………ngươi đứng yên dó, soái ca này để cho ta nghe đến đây, tên sát thủ sững lại (shock mà) _vị ca ca này, đừng đánh nhau nữa, ta là ta mệt rồi nàng lon ton chạy lại vỗ vai làm Nam Phong chết điếng “trời ơi, nàng là, là sát thủ cơ mà” còn vị soái ca hóa tượng “nữ nhi này lạ, khi nãy còn khí thế đánh nhau hùng hùng hổ hổ mà h lại đến ns chuyện vs ta như 1 người bằng hữu….haiz… là khó xử………” _vị ca ca ah, ta có ý tốt ngươi há k nhận? _ta…._soái ca ấp úng “sao tên này giống Hắc Lam thế nhỉ?”NNP thầm nghĩ _mà thôi, sao huyanh đây lại muốn giết ?_nàng chỉ về phía “” đứng ngây ra _hắn, chình 10 năn trước bắt tiểu đệ của ta …hừ… _ta?_hắn chỉ vào mình hỏi đúng lúc đó, 1 hắc y phi thân đến quý xuống trước mặt _chủ nhân tha tội, thuộc hạ tới muộn_quay sang phía nàng và soái ca_ơ…2 vị này…..? _k có j ….đây là nữ nhân ta tìm kiếm bấy lâu nay, nàng là Thăng Bình..còn đây là thuộc hạ của ta, Hắc Lam….xin hỏi quý danh của vị huynh đệ…” _ta là….Huyền Lăng _ha ha Huyền Lăng…ta là Văn Thần Huyền huynh cứ gọi ta là Tiểu Huyền Huyền_nàng cười cười đáng yêu_ơ, sao 2 người giống nhau thế?_chỉ vào Hắc Lam va Huyền Lăng lúc này 2 nhân vật chính nhìn nhau chằm chằm, 1 loạt ký ức thi nhau ùa về……………………. 10 năm trước TẠI 1 CON ĐƯỜNG LỚN _hix, lăng ca ca, đệ đói quá_cậu bé lắc tay người song sinh của mình _đk, để huynh tìm ít hoa quả, đệ ko đk chạy lung tung….ngoan nha!!! _ân cậu bé ấy là Huyền Lam còn người song sinh của cậu chính là Huyền Lăng ở đầu phố có 1 chiếc kiệu 8 người khiêng tới. người ngồi trong kiệu chính là nhị hoàng tử nổi danh là thần đồng_Nam Phong. kiệu tới chỗ Huyền Lam , Nam Phong cho dừng kiệu, từ xa Nam Phong để ý đến cậu bé, tuy cậu ăn mặc ách rưới nhưng mặt mày sáng sủa rất để ý.NP sai tên lính mua bánh bao rồi tiến lại gần cậu _chào cậu, sao cậu lại ở đây? _tôi…tôi chờ đại ca_Huyền Lam sợ hãi đáp _đừng sợ…cậu đói hả?…người đâu, amng lại đây…. nghe lệnh tên lính mang túi bánh bao đến _dạ đây ạh _cho cậu nè_nói rồi chìa túi bánh bao về phía cậu _cám…cám ơn_Huyền Lam đón lấy túi bánh _này…cậu về vs ta nhé_Nam Phong ra lời đề nghị _tôi…tôi phải chờ đại ca về _ta cho người tìm _thật ko?_Huyền Lam mừng rỡ ôm chầm lấy NP _thật_Nam Phong vui vẻ dắt Huyền Lam lên kiệu ngồi chung vs mình _hoàng tử người này….._1 tên lính ngăn lại _k sao..ta cho phép ns rồi cùng Huyền Lam bước lên xe *********** 1 khắc sau _Lam đệ, ta về rồi đây, đệ xem này……._Huyền Lăng hớn hở bốp….bốp…bốp….lăn…..lăn…..lăn……mấy quả táo tay Huyền Lăng rơi xuống đất…gốc cây khi nãy trống trơn k 1 bóng người…mặt cậu tối sầm lại…chân tay cứng đờ, cậu cứ đứng đó như k tin vào mắt mình. từ lúc cha mẹ mất, 2 em cậu nương vào nhau mà sống, tuy ko có nhà nhưng cạu vẫn k muốn nhìn em cậu phải xin từng đồng, cậu luôn thương đứa em mình coi trọng nó hơn mạng sống, cậu luôn muốn làm tất cả những gì mình có thể làm để em cậu k phải khổ, thế mà h đây nó mất tích lòng cậu đau như cắt….cậu khóc…cậu khóc, cậu k muốn sống cõi đời này nữa, cậu từng hứa vs cha mẹ luôn luôn bảo vệ nó nhưng bây h bao cậu k bảo vệ đk nó……….cậu phải trả thù…phải trả thù sau 1 hồi hỏi những người bán hàng xung quanh cậu biết Huyền Lam theo nhị hoàng tử Vân Nam Phong, lòng cậu trỗi lên 1 cỗ căm hận _Nhị hoàng tử, ngươi bắt đệ đệ của ta , ta quyết k tha cho ngươi. quân tử báo thù, 10 năm chưa muộn, đệ đệ hãy chờ huynh về phần Nam Phong vs Huyền Lam, sau nhiều tháng dò la vẫn k thấy tung tích của Huyền Lăng hết hi vọng (eo ơi, sao giống k còn hi vọng khi người chết vậy?????)…Huyền Lam nguyện trung thành vs Nam Phong để đền đáp ơn nghĩa
Chương 5.1: <img title="doc kieu" src="http://truclamsontrang.files.wordpress.com/2012/05/doc-kieu.jpg?w=490&h=367" alt="" width="490" height="367" /> và đến ngày hôm nay , cuộc hội ngộ bất ngờ khiến cả ba sững sờ _này, mấy người sao vậy?_nàng tò mò hỏi _ah…k sao_3 người đồng thanh _Phải chăng cậu bé đó là ngươi _Nam Phong hỏi Huyền Lăng _?????????????_Huyền Lăng hiểu đầu đuôi gì cả !!!!!(hỏi như vậy biết chết liền kaka ) _Đúng rồi, đúng là huynh rồi , lăng ca ca , tìm đc huynh rồi _Hắc lam mừng rỡ ( huynh này người lớn đag chiện cứ chi chô xen vào ) _Thật là đệ sao ???? ko thể tin đc??? ko phải ta mơ đấy chứ ??? Song Huyền mừng rỡ , chạy lại ôm chầm lấy nhau vui mừng khôn xiết , cứ quấn quấn quýt quýt ( ?????? đồng tính chăng !!!! ) _Thì ra là vầy !!! hèn chi 2 người giống nhau y đúc _Thăng bình gật gù xoa xoa cái cằm _Cùng 1 lò biểu chi hok giống hehe_ Hắc Lam cười nhăn nhở _Ủa !!! sao em mi uýnh nhau vậy??? , tên này ( chỉ huyền lăng ) đánh ( chỉ nam phong ) mi bảo vệ => hóa ra mi là …. mi là … hộ vệ của _Nàng nhảy cẫng lên sung sướng giống như mình là colombo tìm ra châu lục mới , đôi môi chúm chím 1 nụ cười làm tim ai đó lỗi 1 ak ko mấy chục nhịp chứ _Ha… ha… vậy là người nhà cả cần chi đánh nháu nhau nữa. liên hoan nhá _nàng nảy ra 1 ý kiến ( gì chứ ăn là chị này nhanh như chớp ) _KHÔNG !!! Huyền Lăng như thét _Sao đc , người nhà mà , … … ta năn nỉ đó mà hảo soái ca_nàng ủy khuất năn ni _Không là ko _huyền lăng gằn giọng _Sao??_nàng tròn mắt hỏi _hừ, ta ghét hắn_Huyền Lăng chỉ thẳng mặt mà ns _ohhhhooooo, tuyệt hảo nha, ta cũng ghét , chúng ta cùng hội cùng thuyền rùi, ta vs ngươi 1 tay cho thân bại danh liệt luôn.kaaaaaa nàng nhảy cẫng lên sung sướng, chạy lại khoác vai bá cổ Huyền Lang làm tức nổ đom đóm mắt. còn Huyền Lăng đơ toàn tập _Nàng định…………_hắn tức quá k ns nên lời __eek…tránh xa ta ra, ta vs ngươi bây h là đối thủ a_nàng phẩy tay rồi kéo Huyền Lăng luôn TẠI CỔNG PHỦ TỂ TƯỚNG _tiểu Huyền Huyền, sao lại đưa ta đến đây_Huyền Lăng ngạc nhiên hỏi _đây là nhà ta_nàng thản nhiên như ko _CÁI J?_Huyền Lăng ngạc nhiên đến hét lên _shit…… thôi….k là chết cả 2 bi h _ai chết vậy tiểu muội muội? 1 giọng ns vang lên phía sau nàng….nàng quay lại ……ôi thôi là đại ca của nàng…..đúng là trong lúc hoạn nạn cái ông thần xui luôn luôn “giúp đỡ” nàng mà…khổ ghê……sau 1 hồi lấy lại bình tĩnh…… _ha haha…Minh ca ca….sao hôm nay huynh rảnh dữ vậy? _muội đánh trống lảng giỏi lắm, muội đâu mà bi h ms về? mà đây là ai?_Hiểu Minh hỏi 1 tràng _hiiiiiiiiii, muội buồn quá nên có dạo 1 chút……còn đây là Huyền Lăng bằng hữu ms quen của muội, huynh cho huynh ấy ở lại đây nha _bằng hữu?_Hiểu Minh hồ nghi hỏi _Ân _thật ko? _Thật _bằng hữu, ngươi có võ công k?_quay sang Huyền Lăng _có _Nếu ở lại phải làm việc _Đk mải ns chuyện mà 3 người k biết đến bàn trà từ khi nào. ngồi xuống ghế, rót chén trà vừa uống vừa ns chuyện _việc j ngươi cũng làm đk chứ? _đương nhiên, thân trai tráng như ta cái j mà k làm đk _vậy, phiền Lăng huynh chăm sóc, bảo vệ…………….. phụttttttttttttttt……………..ngụm trà trong miệng bị Huyền Lăng phun ra k thương tiếc…chàng lắp bắp ns _cái j? Tiểu Huyền Huyền………… mà cũng…………..cũng ………. ns nàng phát cho Huyền Lăng 1 cái nhìn sắc lạnh khiến chàng dựng cả tóc gáy nên đành phải chữa lại _đk, ta nhất định bảo vệ tiểu Huyền Huyền_Huyền Lăng khẳng định _Vậy…………. _Tiểu bảo bối của ta đây rồi, con đâu mà ta tìm mãi k đk_Văn tể tướng từ đâu chạy đến _có chuyện j vậy cha?_2 huynh muội nhà họ đồng thanh _chả là ngày mai là mừng thọ thái hậu, hoàng thượng muốn mời cả gđ ta vào cung dự yến tiệc _yahooooooooooooo……….tuyệt quá …cha con có thể đk chứ?_nàng hồ hởi nhảy cẫng lên sung sướng _đương nhiên, bảo bối của ta_Văn tể tướng vuốt râu _yeah…cha muôn năm, mai sớm 1 chút nha cha, con muốn tham quan hoàng cung _đk _cha, cha chiều tiểu Huyền Huyền quá nha, sao k chịu chiều con chút đỉnh đi_Hiểu Minh ra vẻ ủy khuất _thôi mà đại ca đẹp trai của muội, đừng có làm nũng, làm nũng xí trai lém.hiiiii_quay sang tiểu Hồng_tiểu Hồng, em dọn 1 phòng cho Lăng ca ca ha _tiểu thư sao lại là em chứ, tiểu thư trọng nam khinh nữ nha…hay là….hi hi _nha đầu này, em muốn mai ta cho em ở nhà phải k?_nàng hăm dọa tiểu Hồng _oái, em làm đây, mai cho em vs nha _uk, tiểu Hồng ngoan, thui ta cũng phải ngủ đây <div id="jp-post-flair']