1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Địa chủ nông thôn - Mạt Mê Hồ (20/146) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Amelia

      Amelia Well-Known Member

      Bài viết:
      484
      Được thích:
      1,158
      Chương 17: Giá cả canh Dương Mai

      Edit + Beta: Thiên Hạ

      "Lưu đại ca, ngài trước nếm thử, thử xong rồi chúng ta lại bàn tiếp!" Mạc Thắng Minh cười với Lưu chưởng quầy.

      "Hảo, ta đây liền nếm."

      Vốn Lưu chưởng quầy cũng quá để ý thứ này, cho dù màu sắc đẹp thế nào, hương vị tốt cũng đồng dạng bán được. Huống chi từ lúc Nhật Xuân Viên ở đối diện khai trương, sinh ý nơi này của ngày càng sa sút, làm cho buồn rầu. tại nghe Mạc Thắng Minh rằng thứ này ăn ngon, trong lòng cũng là có chút tâm động, bưng chén canh Dương Mai ở trước mặt kia, nếm ngụm, vốn nhắm mắt, đột nhiên mở mắt, hét lớn tiếng: "Hảo, thứ này chỉ là nhìn đẹp mắt, mà còn ngon như vậy, đến giờ hương vị còn lưu lại trong miệng, ha ha..."

      Mạc Thắng Minh nhìn Lưu chưởng quầy nếm thử, trong lòng tự chủ được mà khẩn trương, mặt cũng có vẻ khẩn trương. Bây giờ nghe Lưu chưởng quầy khen ngon, trong lòng khỏi thở dài nhõm hơi, vẻ khẩn trương mặt bị vẻ mặt tươi cười thay thế.

      "Mạc lão đệ, ngươi , cái này bán thế nào?" Lưu chưởng quầy quyết định mua lại thứ này, nếu có thể mua được phối phương(*) lại càng tốt hơn, khẳng định hấp dẫn được nhiều khách hàng đến đây. Nghĩ đến đây Lưu chưởng quầy khỏi cười vui vẻ nhìn Mạc Thắng Minh.

      (*) phối phương: phương pháp điều chế

      Mạc Thắng Minh suy nghĩ chung quy đây là Tiêu Tiêu làm ra, vẫn là giao cho Tiêu Tiêu định giá, hai mắt nhìn về phía Mạc Tiêu Tiêu xin giúp đỡ, như là hỏi: "Tiêu Tiêu, cái này bán thế nào?"

      Tiêu Tiêu tiếp thu được ánh mắt này của phụ thân, liền trực tiếp vào chủ đề, mỉm cười : "Lưu chưởng quầy, chúng ta cũng muốn nhiều. Vốn là chúng ta tính toán bán bảy văn tiền chén, tại cho ngài giá sáu văn tiền, ngài cảm thấy thế nào?"

      Lưu chưởng quầy nghe Tiêu Tiêu ra cái giá này, khóe miệng co rút, nghĩ đến tiểu nữ hài này há mồm liền muốn nhiều như vậy. Vốn cho rằng bé có thể có bao nhiêu kiến thức, xem ra vẫn là xem thường nàng. Lưu chưởng quầy thu hồi bộ dạng tươi cười, bày ra bộ dạng của thương nhân: "Tiểu nương, ngươi chào giá hay quá cao? Này trà lạnh bình thường cũng là ba văn tiền chén, canh Dương Mai của ngươi phải là chế biến thêm chút thôi sao, như thế nào liền bán sáu văn tiền đâu? Như vậy giảm giá chút , năm văn tiền chén, như thế nào?"

      Tiêu Tiêu cười cười, thần sắc thay đổi, nhưng trong lòng sớm đoán được. Trước đó nàng liền cố ý nâng giá cả lên, Lưu chưởng quầy ép giá nằm trong dự định của nàng. Bất quá nàng vẫn giả bộ khó xử: "Này..., được rồi, năm văn tiền năm văn tiền, tốt xấu vẫn là có giao tình."

      "Hảo, ta đây kêu tiểu nhị giúp các ngươi đếm xem nơi này có bao nhiêu bát, sau đó trực tiếp tính tiền cho các ngươi." Lưu chưởng quầy ngoắc tay kêu tiểu nhị, đem lại hai thùng canh Dương Mai Mạc Thắng Minh gánh đến múc ra đếm.

      Bên này Mạc Thắng Minh vốn cảm thấy Tiêu Tiêu bán giá cao, chuẩn bị hạ giá cho Lưu chưởng quầy thành bốn văn tiền chén, nghĩ đến Lưu chưởng quầy cùng Tiêu Tiêu bàn xong giá cả năm văn tiền chén, cũng chỉ có thể đem lời vừa muốn đến bên miệng nuốt xuống .

      Bên kia vài tên tiểu nhị tính xong, tổng cộng là 500 bát, tổng cộng là 2500 văn, Lưu chưởng quầy đem tiền bạc giao cho Mạc Thắng Minh, sau đó nhìn Mạc Thắng Minh muốn lại thôi.

      Mạc Thắng Minh có chú ý tới thần thái của Lưu chưởng quầy, nhưng có nghĩa là Tiêu Tiêu có chú ý, nhưng nàng cũng chỉ là cười cười chuyện, chung quy biết Lưu chưởng quầy muốn cái gì, vẫn là nhiều tốt hơn, đối với Lưu chưởng quầy cảm tạ, rồi rời Lưu Tiên cư.

      đường Mạc Vân Phong cao hứng : " nghĩ đến Nhị muội thông minh như vậy, thế nhưng dễ dàng buôn bán lời hai lượng bạc."

      Mạc Tiêu Tiêu khóe miệng co rút, đơn giản? Được rồi, quả thoạt nhìn rất đơn giản. trả lời Mạc Vân Phong, trực tiếp liền theo Mạc Thắng Minh.

      Chờ đến quầy hàng Lâm thị bán mỳ lạnh , chỉ thấy chỗ đó xếp hàng dài, Mạc Vân Thiên cùng Mạc Dao Dao vẫn bận rộn , hận thể dài hơn hai tay, ngay cả Mạc Huyên Huyên nhất cũng hỗ trợ lấy tiền, bận túi bụi, giờ phút này nhìn thấy mấy người Mạc Thắng Minh lại đây, mặt ràng thở dài nhõm hơi xuống dưới.

      Mấy người thấy bọn họ bận rộn như vậy, cũng thể chỉ đứng ở bên nhìn, vì thế gia nhập vào hỗ trợ, có ba người đến hỗ trợ, tốc độ ràng nhanh, rất nhanh thùng mỳ lạnh mang đến chỉ còn thấy đáy, chỉ có thể cùng khách hàng có mua được tiếng xin lỗi, thỉnh ngày mai lại đến.

      Người có mua được cũng chỉ oán trách vài câu liền bỏ , đám người cũng chậm rãi tản ra, Tiêu Tiêu đặt mông ngồi xuống trước bàn nghỉ ngơi, bọn họ mệt đến kịp thở.

      "Bán mỳ lạnh, cho ta phần mỳ lạnh." cái thanh kiêu ngạo vang lên.

      Mạc Thắng Minh thấy còn có người lại đây mua mỳ lạnh, nhưng là nơi này còn, đành phải xin lỗi: "Vị này tiểu ca, là ngượng ngùng, mỳ lạnh hôm nay bán xong rồi."

      "Cái gì? bán xong? Như thế nào nhanh như vậy? Lúc trước ta đến xem còn có nhiều xếp hàng như vậy, ngươi chẳng lẽ là muốn lừa ta? Thiếu gia nhà ta cũng phải là người mà các ngươi có thể đắc tội. Mua mỳ lạnh của các ngươi là xem trọng các ngươi, chớ rượu mời uống lại thích uống rượu phạt."

      Mạc Thắng Minh thấy người tới là cái bộ dáng kia, nghe giọng điệu của cũng có thể biết, người phía sau lưng phải là mình có thể đắc tội tới, nhưng nơi này còn mỳ lạnh. Điều này làm cho Mạc Thắng Minh biết lấy cái gì bán cho người ta, gấp tới độ xoay quanh, Tiêu Tiêu tới.

      Vốn Tiêu Tiêu còn nghi hoặc, cơ bản khách hàng vừa nghe có mỳ lạnh đều trực tiếp rời , cũng giống bộ dạng của gã sai vặt này, sợ Mạc Thắng Minh chịu thiệt, đành phải nhanh chóng chạy sang nơi này xem tình huống: "Phụ thân, làm sao?"

      "Tiêu Tiêu, mỳ lạnh của chúng ta bán xong , nhưng là vị tiểu ca này lại muốn chúng ta lại cho phần, chuyện này..." Mạc Thắng Minh khó khăn .

      "Phụ thân có việc gì, giao cho ta xử lý là được!"

      Tiêu Tiêu còn chưa chuyện, bên kia tên sai vặt kiêu ngạo lại kêu lên: "Ta các ngươi bán đúng , phải chỉ là phần mỳ lạnh sao, dây dưa làm chi đâu?"

      "Vị này tiểu ca, chúng ta bây giờ quả có mỳ lạnh, ngài xem ngày mai ngài có thể tới đây mua được ?" Tiêu Tiêu dùng giọng hoà hoản đề nghị, nhưng trong lòng thực phẫn nộ rồi. phải chỉ là gã sai vặt của nhà giàu sao, có gì mà để kiêu ngạo chứ. Trong ánh mắt lóe qua tia trào phúng, người chung quanh cũng phát được, nhưng lại rơi vào trong mắt người nhìn chằm chằm vào nàng .

      " có mỳ lạnh các ngươi mua bán các gì?" Gã sai vặt kia ra lúc trước xếp hàng thấy quá nhiều người, sau đó trộm lười lát, chờ người tan chính mình lại nhất định có thể mua được, nhưng bọn bây giờ lại có, nếu để cho công tử biết mỳ lạnh kia có mua được, vậy xong đời. tại mặc kệ thế nào đều phải mang phần trở về. Hạ quyết tâm xong, trong ánh mắt lóe qua tia sáng.

      Này tia sáng chợt lóe kia tự nhiên là bị Tiêu Tiêu bắt được, nhất thời hiểu vì sao tên sai vặt dây dưa ngớt, đơn giản là vì có hoàn thành tình chủ nhân của giao phó, sợ phạt ! Trong lòng khỏi hừ lạnh: " hoàn thành việc được giao liền lấy cha ta xuất khí, hôm nay giáo huấn ngươi ta liền phải Mạc Tiêu Tiêu, hừ."

      Ngay lúc Tiêu Tiêu chuẩn bị mở miệng, từ phía sau tên sai vặt truyền đến thanh dễ nghe, "Tiểu Phúc, bản công tử gọi ngươi mua phần mỳ lạnh, ngươi ngược lại là khiến bản công tử đợi nửa canh giờ, bản của ngươi ngược lại càng ngày càng tốt a!" Ngữ khí tuy rằng nhàng, nhưng rất có uy nghiêm.



      Lời tác giả: \(^o^)/~, rống rống, lại xuất người, cái này nhân đối về sau Tiêu Tiêu phát triển rất trọng yếu nga, \(^o^)/~, mơ hồ cầu cất chứa a, các bạn nếu là cả
      Chương 18: Gặp Sở Hiên, Lý thị tới cửa


      Edit + Beta: Thiên Hạ


      Người tới thân cẩm phục, đầu đội Bạch Ngọc quan giá trị xa xỉ, cổ tay áo là dùng chỉ bạc kim tuyến thêu lên, chân mang giày làm bằng da bạch lộc, tuy rằng ăn mặc thanh lịch, nhưng thân quần áo mua sắm cũng có khả năng dưới ngàn lượng, hơn nữa cho người ta cảm thấy có loại khí chất ưu nhã. Vừa thấy liền biết người nhà có tiền.


      "Công... Công tử, tiểu nhân biết sai rồi, công tử tha mạng !" Nguyên bản tên sai vặt kiêu ngạo thôi nhưng vừa thấy người tới, nhất thời liền quỳ xuống đất cầu xin tha thứ , xem cảnh này trong lòng Tiêu Tiêu vui sướng thôi, trong ánh mắt cũng chợt lóe tia sung sướng khi người gặp họa, chẳng qua rất nhanh liền nàng bị che giấu .


      Sở Hiên ở bên tất nhiên là lại thấy được, thầm lắc đầu, tiểu nha đầu này khả ái. Nếu như Sở Hiên bị nhóm bạn thân biết được ý tưởng của lúc này khẳng định được mở rộng tầm mắt. Bình thường công tử Sở Hiên nổi danh "Mặt lạnh", cư nhiên mở miệng khen người vừa mới gặp mặt, cái người này còn là tiểu nha đầu.


      "Còn hướng người ta giải thích?" thanh của Sở Hiên thanh lãnh vang lên.


      "Là, là, nô tài đây liền hướng bọn họ giải thích..." Gã sai vặt nghe xong lời Sở Hiên , liền vội vàng gật đầu xoay người quỳ xuống, hướng Mạc Thắng Minh : "Là lỗi của nô tài, kính xin lão bản nên trách nô tài, kính xin ngài tha thứ nô tài, nô tài dập đầu cho ngài..." Thùng thùng thùng tiếng dập đầu mãnh liệt vang lên. Mạc Thắng Minh lần đầu tiên gặp được loại tình huống này, làm cho tay chân có chút luống cuống, muốn đem người nâng dậy, nhưng Tiểu Phúc Tử kia lại quỳ xuống đất, rằng nếu Mạc Thắng Minh tha thứ cho , vậy đứng dậy.


      Nhìn tình huống này, Mạc Tiêu Tiêu chỉ cảm thấy trán nổi gân xanh trẳng, có ai lại giải thích như vậy ? Đây phải là buộc phụ thân tha thứ cho sao, bất quá nhìn thấy cũng rất đáng thương, ai, vẫn là thôi, lần này liền tha thứ cho . Vì thế nàng đem Mạc Thắng Minh trước kéo ra bên, sau đó nhìn Tiểu Phúc Tử, lạnh lùng : "Lần này liền tha thứ cho ngươi, ngươi trước đứng lên ."


      Tiểu Phúc Tử vẫn là quỳ mặt đất vẫn chưa đứng dậy, Mạc Tiêu Tiêu nhìn xem nhướn mày, khuôn mặt vui . Sở Hiên gặp Tiêu Tiêu sắc mặt đúng, lúc này mới thanh lãnh : "Đứng lên , nhớ lấy ngày sau thể tái phạm."


      "Là, là, nô tài sau này nhất định ghi nhớ." Tiểu Phúc Tử lúc này mới dập đầu tạ ơn, sau đó mới đứng lên lùi đến phía sau Sở Hiên.


      Sở Hiên đến trước mặt Mạc Thắng Minh, chấp tay thở dài: "Tiểu tư(*) hiểu lễ, va chạm lão bản, để cho lão bản thêm phiền toái, là ngượng ngùng." Mặc dù là hành lễ với người, thế nhưng lại ảnh hưởng khí chất ưu nhã của , quả bộ khiêm khiêm quân tử.


      (*) tiểu tư: gã sai vặt


      Lần đầu có nhân vật phú quý hành lễ xin lỗi với Mạc Thắng Minh, ngược lại là khiến cho Mạc Thắng Minh đầy người được tự nhiên, vội vàng vọt qua bên, lắp bắp : "Cái kia..., có việc gì..., phải đại gì..., cần xin lỗi. Hơn nữa ta cũng chỉ là quán vỉa hè, ngài cần gọi ta là lão bản " xong lời cuối cùng ngốc ngốc nở nụ cười.


      Sở Hiên cười cười, sau đó : "Nếu lão bản hôm nay có mỳ lạnh, kia Sở Hiên ngày mai lại đến, biết lão bản ngày mai hay có thể lưu lại phần cho Sở Hiên?"


      "Cái này được, ngày mai công tử tới lấy là được." Mạc Thắng Minh cười .


      "Hảo, Sở Hiên trước hết cáo từ." Dứt lời liền bước lên chiếc xe ngựa, sau đó ngồi xe ngựa ly khai.


      Chuyện này vẫn chưa lưu lại ấn tượng trong lòng Tiêu Tiêu, chẳng qua khả năng nhất thời trong lòng thoải mái, cả nhà nghỉ ngơi đủ, sau đó thu thập xong mọi thứ xem chừng có bỏ quên cái gì liền thuê tới xe bò, chào Hoàng bá đánh xe dặn chờ chút, cả nhà trước hết hướng bố điếm tới.


      nhà Tiêu Tiêu vào cửa hàng tên Cẩm Tú bố trang, bên trong vải có đủ loại màu sắc hình dạng, nhưng là tựa như lần trước Tiêu Tiêu xem, vải cũng có đa dạng, lúc ấy Tiêu Tiêu chỉ cảm thấy đây là hồi làm ăn lớn, nhưng bất hạnh là nàng biết nhuộm vải như thế nào, cũng có để ở trong lòng. Giờ phút này đến xem những thứ này, vẫn cảm thấy trắng trong thuần khiết có thừa, lại đủ hoa lệ. Bất quá bây giờ lăng la tơ lụa, cẩm y hoa phục trước mắt nàng còn mua nổi, chỉ có thể chọn ít vải bông tương đối tiện nghi.


      Lâm thị vừa tiến đến liền thấy được lăng la tơ lụa đặt ở đó, nhưng mình mua nổi, tại cũng chỉ có thể lấy ánh mắt hâm mộ mà nhìn, sang chỗ bán vải bông, vải bố là mười văn tiền thước, vải bông thô là mười lăm văn tiền thước, vải bông mịn là hai mươi lăm văn tiền thước, Lâm thị nhìn năm tiểu hài tử nhà mình, trong lòng nghĩ: "Trước kia trong nhà có tiền, hơn nữa Huyên Huyên còn , mình có thể đem quần áo cũ của Tiêu Tiêu sửa đổi chút, sau đó cho Huyên Huyên mặc, vài cái hài tử cũng như thế, ngay cả quần áo của đương gia cũng là sửa rồi lại sửa, tại trong nhà mình có tiền, sao thừa dịp này làm cho bọn mỗi người thân quần áo mới?!


      Nghĩ xong, Lâm thị khẽ cắn môi quyết tâm, mua mười thước vải bông mịn, lại mua mười thước vải bông thô, chủ quán nhìn đến Lâm thị mua nhiều vải như vậy, liền cho nhiều thêm thước vải bông thô, ngược lại khiến Lâm thị liên tiếp lời cảm tạ, cầm vải đến quầy thanh toán xong, lại tiếng cám ơn, lôi kéo mấy người rồi rời .


      Mấy người ngược lại là dạo chút lại canh giờ, mua vật dụng sinh hoạt hàng ngày, sau đó Lâm thị cảm thấy hôm nay mua đồ vật hơi nhiều, cái gì cũng muốn ở tại trấn ăn cơm, chỉ mua vài cái màn thầu để ăn cơm giữa trưa. Tiêu Tiêu thấy Lâm thị kiên trì, thể nề hà nên cùng nhau ngồi xe bò trở về.


      Đến trước cửa, ngoài ý muốn nhìn thấy Lý thị vài ngày có gặp mặt, Mạc Vân Thiên tượng trưng ứng tiếng hô nhị thẩm, sau đó cũng nhìn xem Lý thị, Mạc Tiêu Tiêu ánh mắt lấy băng lãnh nhìn nàng, Mạc Huyên Huyên là trực tiếp kêu lên: "Người xấu, ngươi người xấu, ngươi tới làm gì? Nhà ta chào đón ngươi, ngươi tránh ra..."


      "Huyên Huyên, cho phép chuyện lớn ..." Mạc Thắng Minh quát bảo ngưng lại Huyên Huyên đành ngừng lại tranh cãi ầm ĩ, sau đó quay đầu nhìn Lý thị, : " biết đệ muội tới là có chuyện gì?"


      Lý thị vốn nghe được Mạc Huyên Huyên lúc mắng nàng, trong lòng hỏa khí lập tức liền nhô ra, hoàn hảo chỉ còn lại điểm lý trí chiếm thượng phong, chính mình lại đây có việc nhờ, tại chủ yếu nhịn xuống trước, liếc mắt nhìn Mạc Dao Dao trong ánh mắt lóe qua tia ánh sáng, sau đó đối với Mạc Thắng Minh giả cười : "Ai, Đại ca như vậy liền thấy xa lạ, tốt xấu đương gia nhà chúng ta cũng gọi là ngươi tiếng Đại ca, ta đây cái làm đệ muội đến nhìn xem cả nhà Đại ca, chẳng lẽ ai có thể nhàn thoại sao?"


      Mạc Thắng Minh bị Lý thị lời nghẹn, cũng là khó mà cái gì, chỉ có thể nhìn Lý thị, nghĩ đến này Lý thị lại đây rốt cuộc là muốn làm gì? Mục đích của nàng là cái gì?


      Lý thị gặp Mạc Thắng Minh bị nàng đến được gì, khóe miệng tươi cười lại càng lớn ra, sau đó mới chậm rì rì : "Đại ca đại tẩu khiến cho ta đứng ở bên ngoài cùng các ngươi chuyện ?"


      "Ha ha, là chúng ta sơ sót, đây phải là mới từ trấn trở về sao, ngược lại là quên mất để cho đệ muội vào nhà chuyện, đến, chúng ta đây liền vào phòng !" Lâm thị biết Mạc Thắng Minh phải đối thủ của Lý thị, liền giúp.


      Khó được Lý thị nhìn chằm chằm xem nhà Mạc Thắng Minh mua về đồ vật gì, như thế khiến người nhà trong lòng dâng lên cỗ dự cảm bất hảo, cổ nhân rất đúng, ra khác thường tất có (*), biết Lý thị lại đây là đến cùng có mục đích gì.

      (*) ý tứ như nhiệt tình quá trộm là tặc

      Hết chương 18.
      Chris thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 19: Hôn của Mạc Dao Dao

      Edit + Beta: Thiên Hạ

      Vừa vào cửa ngồi xuống, Lâm thị liền nghi ngờ hỏi: "Đệ muội, biết ngươi tới là có chuyện gì?"

      "Ai, đại tẩu đúng là... Ha ha, ngươi đợi ta thở ra hơi lại nha." Lý thị giả ý giận cười.

      Tiêu Tiêu mấy người xem đều nổi da gà, này bình thường Lý thị so bất luận kẻ nào đều bưu hãng hơn, tại làm ra loại vẻ mặt này, người khác có thể giật mình sao.

      Lý thị uống ngụm nước, sau đó mới : "Đại tẩu hôm nay thu hoạch tệ lắm, biết trấn mua những gì thứ tốt đâu?! Ha ha..."

      Lâm thị muốn cùng nàng dây dưa nhiều, cũng chỉ là có lệ cười cười: " có gì, còn phải là đồ vật dùng nấu ăn trong nhà sao."

      "Ha ha, đại tẩu muốn thôi, hôm nay ta tới là vì chuyện khác."

      Lâm thị thấy nàng rốt cuộc chịu làm ý đồ đến, liền cũng pha trò, trực tiếp : "Chuyện gì?"

      Trong phòng tại trừ bỏ Lý thị cùng Lâm thị, vậy cũng chỉ có Mạc Tiêu Tiêu mấy người, Mạc Thắng Minh sau khi bỏ xuống này nọ sau liền hướng ngoài ruộng mà . Lý thị dùng ánh mắt quét vài cái hài tử vẫn chờ ở nhà chính, ý tứ thực rệt.

      Lâm thị xem hiểu ý của nàng, liền cũng đoán khả năng chuyện này thích hợp cho bọn nghe, cũng tốt, kia chính mình đem bọn họ gọi liền hay, liền đối với Tiêu Tiêu mấy người : "Đến, Vân Thiên ngươi mang theo đệ đệ muội muội bên ngoài chơi, nơi này để nương cùng nhị thẩm các ngươi trò chuyện."

      Tiêu Tiêu mấy người nhìn đến các nàng có lời muốn , liền trực tiếp ly khai, mà Mạc Huyên Huyên vốn chịu , nhưng chịu nổi chơi đùa hấp dẫn, liền cũng theo ra.

      Giờ phút này Lâm thị thấy trong phòng cũng chỉ còn lại có hai người bọn họ, nhìn Lý thị : "Đệ muội muốn ta đem vài cái hài tử kêu , tại bọn ra ngoài, ngươi bây giờ cũng có thể ?"

      "Ha ha, đại tẩu ngươi đừng vội nha, ta nhưng là chuyện tốt chuyện vui mà."

      Lâm thị nghi hoặc nhìn nàng, sau đó ý bảo nàng tiếp. Lý thị cũng phụ kỳ vọng, : "Đại tẩu, Dao Dao đứa này cũng trở thành đại nương rồi đó."

      Lâm thị mí mắt giựt giựt, trong lòng chợt lóe tốt ý niệm, nhưng là lời khách sáo vẫn là muốn , "Chỗ nào a, Dao Dao đứa này vẫn còn đâu."

      "Ha ha, đại tẩu, nhìn ngươi lời này, này Dao Dao đều nhanh hơn mười tuổi, ngươi xem người ta Trần gia Hà Hoa, tám tuổi cũng định thân cùng hộ gia đình cách vách rồi đó."

      Lâm thị hình như còn chưa phản ứng kịp, cười : "Cái này đại tẩu ta đương nhiên biết, bất quá cái này cùng Dao Dao có quan hệ gì?"

      Lý thị thầm mắng Lâm thị, bình thường thoạt nhìn như người khôn khéo, tại làm sao có khả năng chợt nghe lời của chính mình?! Ai đó bằng mông cũng nghĩ được, lời này ra ngoài ai tin?!

      Tuy rằng trong lòng trù yểu mắng, nhưng là ngoài miệng là : "Vậy làm sao quan hệ, người ta tám tuổi liền định thân, Dao Dao chúng ta đều muốn mười tuổi, vậy cũng nên định thân phải sao."

      Lâm thị bị lời này kinh đến, hơn nửa ngày mới phản ứng được : "Đệ muội, bây giờ đây là phải có chút sớm, nhà chúng ta Dao Dao vẫn còn con nít đâu."

      Lý thị bĩu môi, bất mãn : "Đại tẩu, này sủng khuê nữ cũng phải như vậy sủng a, nữ nhi này đều là thay người khác dưỡng, mọi người đều nữ nhi gả ra ngoài bát nước tát , nữ nhi có tốt cũng chung quy phải là con nhà người ta."

      Lâm thị cố nhiên sinh khí, nhưng là tại tất yếu phải tỉnh táo lại, bởi vì Lý thị còn chưa đến trọng điểm, mắt liếc xéo nhìn Lý thị, thanh lạnh lùng : " tính sao, tốt, nhiều như vậy, ngươi đến cùng muốn cái gì?"

      "Nha, đại tẩu, đến uống chút trà bớt giận, là như thế này, đại tẩu nhà mẹ ta muốn tìm tức phụ cho nhi tử, phương diện sính lễ ngươi yên tâm, đại tẩu nhà mẹ ta tuyệt đối bạc đãi Dao Dao, nàng chuẩn bị năm lạng bạc sính lễ đâu!" Lý thị cười tủm tỉm nhìn Lâm thị, rốt cuộc thuyết minh ý đồ đến.

      Lâm thị bị nàng lời này kinh đến, sau lúc lâu mới phản ứng được, chuẩn bị đáp lời, liền chỉ nghe thấy phịch tiếng, cửa bị ngươi mạnh mẽ đạp ra, Tiêu Tiêu vẻ mặt đầy giận dữ tiến vào, duy chỉ có Dao Dao mặt tái nhợt tia huyết sắc, hai mắt rưng rưng nhìn Lâm thị.

      "Các ngươi còn có biết hiếu kính trưởng bối hay a! gõ cửa trực tiếp tiến vào, muốn làm gì? Muốn tạo phản a?!" Lâm thị còn chưa chuyện, Lý thị là trước lên tiếng mắng, tại trong lòng nàng, nơi này sớm muộn gì rơi vào trong tay nàng, bây giờ nhìn đến cái cửa kia bị đạp đến lung lay, trong lòng trừu trừu đau, hơn nữa mặt còn có vài vết giày tiểu hài tử đâu, khó nhìn ra chính là mấy con thỏ này đạp.

      Ánh mắt nhìn đám người Tiêu Tiêu hận thể đem bọn họ trực tiếp đâm vài lỗ, nhưng là bây giờ chuyện còn có thành, trước phải nhẫn, sau khi xong chuyện xem nàng như thế nào thu thập bọn họ.

      Tiêu Tiêu là lười để ý tới lời của Lý thị, mà là sốt ruột đối với Lâm thị hỏi: "Nương, chẳng lẽ ngài muốn đem đại tỷ gả cho người khác?"

      "Hắc, con thỏ kia, hưu vượn cái gì, cái gì gọi là người khác, đó là nhà mẹ đẻ của nhị phẩm ngươi, vậy làm sao là người khác?!" Lý thị nghe được Tiêu Tiêu đem nhà mẹ đẻ của nàng xưng là người khác, trong lòng nhất thời thoải mái, trực tiếp quát.

      Lâm thị nhìn ánh mắt hài tử tha thiết, trong ánh mắt nàng như thế nào cũng hiểu, nàng trước giờ còn nghĩ tới đem Dao Dao gả sang thôn Lý gia, đừng đó là nhà mẹ đẻ của Lý thị, phải cũng gả.

      Trước ánh mắt trấn an Tiêu Tiêu, rồi sau đó hung hăng trợn mắt nhìn nhìn Lý thị, sau đó mới nổi giận đùng đùng đối với Lý thị : "Đệ muội, ngươi cho ta là ngu ngốc? Chất nhi nhà mẹ ngươi là bộ dáng gì, ngươi cho ta biết?! Còn có đây là nhà ta, kính xin ngươi nên tôn trọng chút, cần đối với bọn hô to gọi ! Tốt, chuyện này về sau cho ngươi , ta chính là chết cũng đem Dao Dao gả cho chất nhi nhà mẹ đẻ ngươi, ta phải làm cơm tối, đệ muội ngươi về trước ."

      cuối cùng Lâm thị trực tiếp vẫy tay đuổi Lý thị trở về, tại nàng chút cũng muốn nhìn đến Lý thị, mệt nàng trước kia cho rằng mọi người đều là chị em dâu, như thế nào cũng chừa chút mặt mũi, chọc thủng mặt mũi. Chỉ là nghĩ đến lần này Lý thị cư nhiên muốn đem Dao Dao gả cho chất nhi của nhà mẹ nàng, trong thôn ai chẳng biết chất nhi nhà mẹ đẻ Lý thị là cái ngốc tử.

      "Ai, đại tẩu, ngươi lời này như thế nào? Chất nhi nhà mẹ ta gia làm sao? Tuy rằng đầu óc có điểm tốt, nhưng là bảo bối a! Hơn nữa đại tẩu nhà mẹ ta ra năm lạng bạc đến đặt sính lễ a!" Lý thị chưa từ bỏ ý định khuyên.

      "Đủ, ta Lâm thị còn chưa cùng đến tình cảnh bán nữ nhi, đệ muội trở về , Vân Thiên, Vân Phong. Đem nhị thẩm các ngươi tống xuất thôi." Lâm thị cả giận .

      Mạc Vân Thiên sớm muốn đem Lý thị đuổi , nhưng là ngại nàng là trưởng bối, thể mở miệng, cho nên chỉ có thể ở bên lo lắng suông, tại mẫu thân ra lệnh đem nàng tống xuất , bọn họ chỉ có "Làm theo".

      Cho dù Lý thị chịu , tại cũng có biện pháp, ai bảo chính nàng chỉ có người, hơn nữa bây giờ còn cần làm cho xong việc hôn nhân này, thể làm ầm ĩ, chỉ có trước nhẫn lại , để việc hôn nhân này thành công tất nhiên cho nàng ít bạc, thấy nàng ra mà cười tủm tỉm liền có thể đoán được.

      Xem Mạc Vân Thiên là nghi hoặc thôi, đều hẹn mà cùng thầm nghĩ: chẳng lẽ nhị thẩm tinh thần thác loạn?

      Lý thị mới mặc kệ bọn họ là nghĩ như thế nào, tại nàng chỉ nghĩ đến nếu được chuyện, nàng kia là có thể hảo hảo kiếm thượng khoản. Cao hứng hừ hừ hát hí khúc chậm rì rì về nhà.

      Hết chương 19.
      ChrisTôm Thỏ thích bài này.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 20 : Lửa giận

      Edit : Dứa Dứa

      Lý thị về nhà, thấy được đại tẩu nhà mẹ đẻ ngồi trong nhà chính nhà mình, biết ý đồ đến của đại tẩu, cũng quanh co lòng vòng. Thêm mắm thêm muối Lâm thị cho mặt mũi như thế nào, còn ghét bỏ chất nhi nàng là ngốc tử. Úy thị nghe xong nổi trận lôi đình, tuyên bố cần Mạc Dao Dao làm tức phụ nhi của nàng.

      Chung quy chuyện này chính là Lý thị tự ý ra, vốn Úy thị cũng quyết định muốn nhi tử ngốc cưới thê tử, nhưng Lý thị cùng mình vạn nhất trăm năm sau, ai tới chiếu cố nhi tử ngốc. Dựa vào đại nhi tử nhất định được, chỉ có cho cưới phòng thân, đến thời điểm người tới, chính mình lại mấy câu, tức phụ nhi cưới về cũng dám ra cái sách gì.

      Vốn còn biết kết hôn với nhà ai, ngược lại Lý thị đại tẩu nhà chồng nàng có ba nữ nhi. Nhị nữ nhi cùng tiểu nữ nhi còn quá , chỉ có đại nữ nhi Mạc Dao Dao năm nay chín tuổi, thích hợp nhất, bây giờ đến định thân, đến thời điểm vừa nhấc kiệu hoa liền trực tiếp nâng vào cửa, tốt a.

      Úy thị nghĩ cũng đúng, liền gật đầu đồng ý, hơn nữa cho Lý thị làm mai, sính lễ muốn nhiều hơn cũng sao. Chỉ cần đến thời điểm, người gả tới là được rồi, vốn tưởng rất tốt, chỉ là nghĩ đến kết quả này.

      Lý thị lại khuyên, sau đó : "Đại tẩu đừng vội, đến thời điểm đó ta lại chút".

      Úy thị cau mày nhìn Lý thị, xác định hỏi: " ? Vạn nhất đến lúc đó bọn họ vẫn đồng ý làm sao?"

      "Ai, ngươi lại , nhà đại tẩu Lâm thị giàu có, bây giờ ngươi cho sính lễ nhiều chút còn sợ nàng đồng ý sao?"

      "Tốt, cứ như vậy , ngươi trước ".

      Chuyện này liền do hai người bọn họ tự định xuống, đều có hỏi qua nhà Mạc Thắng Minh đồng ý hay ? Cũng ai hỏi qua Mạc Dao Dao có đáp ứng ?

      Bởi vì chuyện này cả nhà Mạc Thắng Minh biết, tình nháo lớn, bị Mạc lão gia tử cùng Vương thị biết việc này, khiến cho Lý thị chịu nhiều đau khổ, đây là sau tạm thời đề cập tới.

      Lại Mạc Thắng Minh sau khi trở về, nhìn đến cả nhà cảm xúc đều thập phần suy sụp, Dao Dao hốc mắt hồng hồng, Lâm thị cũng than thở. nhiều lần truy vấn, rốt cuộc Lâm thị ra tình hình thực tế, khiến Mạc Thắng Minh thiếu chút nữa đến nhà Lý thị đại náo, may mà cả nhà ngăn cản, bằng hậu quả chịu nổi.

      Hôm sau, Mạc Thắng Minh cùng Lâm thị bởi vì chuyện ngày hôm qua vẫn chưa lên trấn , ngược lại chờ ở trong nhà, sợ Lý thị lại đến ra kiện kia. Bất quá cả đêm qua, Mạc Dao Dao cũng bị Tiêu Tiêu khai đạo cả đêm, tại tâm tình tốt hơn rất nhiều, ít nhất còn sầu mi khổ kiểm.

      Buổi sáng Tiêu Tiêu cũng chạy đến ngọn núi kia hái Dương Mai trở về, nhân tiện cũng hái được chút sơn tra cho tam muội ăn vặt. buổi sáng Lý thị vẫn chưa tới đây, Mạc Thắng Minh cũng dần dần nhàng thở ra, việc trong nhà làm xong, trong ruộng lúa cũng có việc gì làm, toàn gia liền ở trong nhà xử lý Dương Mai hái về buổi sáng.

      "Đại tẩu? Đại tẩu ở nhà sao?"

      Lý thị lại tới nữa, Mạc Thắng Minh cùng Lâm thị liếc nhau, trong ánh mắt đều lộ ra ý tứ. Chỉ là biết nàng còn đến làm chi, ràng hôm qua cự tuyệt nàng, chẳng lẽ còn chưa từ bỏ ý định?

      Lý thị tự mình đến, nhìn đến sân đầy người, sửng sốt lúc lại giả dối nở nụ cười, mấy người Tiêu Tiêu xem bộ dáng muốn bao nhiêu ghê tởm liền có bấy nhiêu.

      "Ai, Đại ca cũng ở nhà, ha ha, vậy tốt, đệ muội có việc tìm mấy người đây”. Ban đầu, Lý thị cho rằng Mạc Thắng Minh ở nhà, nếu chỉ có Lâm thị vậy còn dễ chuyện. tại có hơn Mạc Thắng Minh, xem ra tình khó khăn tính càng muốn đề cao. Nhíu mày, cuối cùng thầm cắn răng cái, bất kể liền , dù sao sớm hay muộn cũng biết đến, người , hai người cũng là , chi bằng lần xong.

      "Chuyện gì?" Lâm thị thần sắc bất thiện nhìn Lý thị.

      "Chúng ta vào phòng ?" Lý thị ngượng ngùng cười .

      Vào phòng, Lâm thị cùng Mạc Thắng Minh vẫn chưa đóng cửa lại, khiến cho Lý thị có chút thoải mái. Bất quá vì được tiền, quản nó đóng hay có liên quan đâu. Sau khi ngồi xuống cười hì hì : "Đại ca đại tẩu, ta đây đến là có việc vui, có người muốn cầu hôn Dao Dao nhà chúng ta".

      Lâm thị cùng Mạc Thắng Minh liếc nhau, sau đó hỏi: "Là ai?"

      "Đại tẩu ngươi biết là tiểu chất nhi nhà mẹ ta phải ?" Lý thị cười oán trách liếc mắt nhìn Lâm thị.

      Lâm thị nghe được nàng còn dám lại đây chuyện này, lập tức xệ mặt xuống, mím môi, mặt đầy vẻ giận dữ. mặt Mạc Thắng Minh cũng là cực kỳ khó coi, vốn tưởng rằng là người nhà, chỉ là nghĩ đến người nhà tính kế người nhà. Trong lòng Mạc Thắng Minh giờ phút này lạnh thấu, nghĩ đến vẫn là tính tình chính mình mặt nhường nhịn khiến tức phụ nhi cùng hài tử nhà mình chịu nhiều đau khổ. Mạc Thắng Minh áy náy nhìn thoáng qua Lâm thị, quyết định kể từ giờ phút này chính mình muốn cường đại lên, bảo vệ tốt các nàng, để các nàng lại bị thương tổn.

      "Đệ muội, tiểu chất nhi ngươi là cái tình huống gì cần ta sao? Ngươi cho ta cùng phu quân là người chết biết? Ta hôm nay cho ngươi biết, Dao Dao nhà chúng ta vô luận như thế nào cũng gả vào Lý gia ngươi. Ngươi liền chặt đứt phần tâm tư kia ". Mạc Thắng Minh chỉ cảm thấy khí huyết dâng lên, dù lại muốn cho cái tát đập chết người này, cũng phải nhịn, đơn giản nàng là tức phụ nhi của nhị đệ, là mẫu thân chất nhi nhà mình.

      Lý thị chưa từng có xem qua bộ dáng Mạc Thắng Minh nổi giận, hôm nay gặp được, trong lòng vẫn là có chút e ngại. Nhưng nghĩ đến, ngày xưa Mạc Thắng Minh thường nhường nhịn đối với bọn họ, lưng thẳng tắp, khinh thường : "Đại ca, ta gọi ngài tiếng Đại ca là xem tại mặt mũi đương gia nhà ta, bằng ngươi cái gì đều phải. Huống hồ đại tẩu nhà mẹ ta coi trọng Dao Dao nhà ngươi, đó là đại phúc phận, các ngươi cần rượu mời uống lại thích uống rượu phạt".

      Gặp loại người này, Mạc Thắng Minh chỉ cảm thấy tức giận có chỗ phát, chỉ có thể nổi giận đùng đùng, trừng lớn hai mắt nhìn Lý thị.

      "Lý thị, lá gan ngươi , dám đem tôn nữ của ta gả cho đứa cháu ngốc nhà ngươi. Cho rằng hai chúng ta chết rồi sao?". Ngoài cửa chẳng biết Vương thị đứng từ lúc nào, đầy mặt trầm trừng Lý thị.

      Vốn nghe Lý thị này đến nhà lão đại, nàng còn cao hứng, chung quy toàn người nhà, vẫn là cùng sống hòa hòa khí khí. Chỉ nghĩ đến, nàng lại đây, nghe được Lý thị lời kia, còn muốn đem cháu nàng Mạc Dao Dao gả cho tên ngốc tử. cho rằng nàng chết sao? Dù cháu kia thương nhiều, dầu gì cũng là cháu nàng. Nàng có thể đánh chửi, nhưng tuyệt đối cho phép người khác giẫm đạp lên.

      Lý thị chuyện này thế nhưng bị bà bà Vương thị biết, vốn trong lòng run lên. Xoay người đối mặt với Vương thị, mặt cười được tự nhiên, "Bà bà, ngài đến khi nào?"

      "Như thế nào? Ta thể tới?" Vương thị thần sắc bất thiện .

      Lý thị ngượng ngùng cười làm lành, "Sao có thể, ha ha, đây là trong nhà đại nhi tử ngài, ngài đương nhiên có thể tới, ha ha, là con dâu sai".

      Vương thị trừng mắt liếc xéo nhìn nàng, sau đó sắc mặt bất thiện : "Ngươi vừa mới muốn đem Dao Dao gả đến nhà mẹ ngươi? Làm nàng dâu của tiểu chất nhi nhà mẹ đẻ ngươi?".
      Quan Tiểu Yến, Tôm ThỏChris thích bài này.

    4. Dứa Dứa

      Dứa Dứa New Member

      Bài viết:
      1
      Được thích:
      2
      Mình thay mặt cho nhà Hạ Vũ Cư sang đây với những ai & post truyện nhà mình sang bên này. Bọn mình biết truyện edit là phi lợi nhuận, edit vì sở thích cá nhân thể ngăn cấm số nhà có hành vi xin phép chủ nhà post truyện . Nên nhà Hạ Vũ cư chỉ mong các bạn post truyện nhà mình đâu nhớ xin phép chủ nhà trước. Còn truyện này mình mong các bạn ghi nguồn, tên editor, beta đầy đủ. Có dẫn link đàng hoàng.
      Quan Tiểu YếnTôm Thỏ thích bài này.

    5. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :