1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Đệ nhất hôn sủng: ông trùm xin tự trọng - Thi Thi (22)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Edit: baobien
      Chương 5: Gặp tổng giám đốc tập đoàn
      Tô Nhạc cũng chính là cố ý trêu chọc thoáng phát Dạ Thần, đâu nghĩ đến Dạ thần bầy ra bộ dạng sói đói đòi ăn? Coi như muốn tại chỗ này giải quyết!( nên phán quyết năng lực đàn ông)

      Ngày bình thường vui đùa, tiết mục ngắn các loại Tô Nhạc có thể há miệng tới, nhưng nếu như bị bắt đúng điểm im re luôn.

      Tô Nhạc náo loạn mặt hồng hẳn nên, thò tay đem Dạ Thần đẩy ra, cố ý sang chuyện khác, " nên náo loạn, chúng ta kế tiếp làm sao bây giờ? Trưởng bối hai nhà gặp nhau thể lừa dối tốt được!"

      Thấy Tô Nhạc lúng túng, Dạ Thần cũng có được tấc lại muốn tiến thước, buông ra, bất cần đời : "Tự nhiên là binh đến tướng chắn, nước đến đất chặn, đêm nay trước để cậu gặp bố mẹ em!"

      Tô Nhạc suy nghĩ chút, tạm thời cũng chỉ có thể như thế.

      Dù sao cái này Dạ Thần coi như là man giả vờ giả vịt đấy, vừa rồi trước mặt ba mẹ còn giả bộ rất đáng tin cậy, cho nên cũng là muốn thử tin tưởng ta chút.

      Nhưng sau đó lại nghĩ tới Dạ Thần có thể đến cục dân chính tùy tiện có thể tìm có thể kết hôn với mình, Đàn ông như vậy làm sao có thể tin tưởng dễ dàng cho được?

      Tô Nhạc nhìn chút thời gian, trực tiếp phân phó : "Về đêm nay trưởng bối hai nhà gặp nhau chuyện này do an bài, tôi lập tức còn phải làm, ân, chỉ cần an bài có chuyện gì may xuất , về sau tôi cũng giúp , trước mặt người nhà làm bia đỡ đạn tốt cho !" qua, Tô Nhạc lúc này liền tránh người.

      Dạ Thần nhìn chằm chằm vào bóng lưng Tô Nhạc nhìn hồi lâu, sau đó gọi cú điện thoại, "Quý thị trưởng, đêm nay có chuyện muốn làm phiền ông!"

      ...

      Tô Nhạc vào công ty, liền tiến vào văn phòng.

      Nghĩ đến Chị cả bị ba mẹ bắt ở nhà hỏi chuyện, đoán chừng buổi sáng hôm nay tới đây quá sớm được.

      Tô Nhạc đến phòng chủ biên của Chị cả, đem ít văn bản tài liệu bản thảo thu thập xong.

      Tô Nhạc tại làm ở công ty Lục Hải, tại Hải Thị lục hải là tập đoàn truyền thông số 1.

      Có thể , công ty bọn họ mỗi ngày ra tin tức tuyệt đối đều là tiêu điểm chú ý của Hải Thị, thậm chí ở trong nước cũng có tiếng nhất định.

      Từ dân sinh đến tài chính và kinh tế, từ văn nghệ đến giải trí... Có thể , thông tin truyền thông của Lục Hải luôn luôn dẫn đầu.

      Tô Nhạc là tốt nghiệp nghành truyền thông, vốn là muốn dựa vào quan hệ tốt của chị , muôn được phân đến bên mảng dân sinh, từ mong đợi trở thành phóng viên vạch trần các thói hư xấu của xã hội.

      Thế nhưng chị có kinh nghiệm quá ít, cho nên đem lưu lại bên người, cái gì trước rèn luyện vài năm!

      Nhưng Chị lại là tổng biên bên mảng giải trí!

      Bên giải trí này trắng ra chút, chính là chuyên môn truy tung những tin bát quái của các minh tinh.

      Tô Nhạc đối với các tin bát quái của giới giải trí vốn có hứng thú, mà Chị để vì bình phục tâm tình xao động, nếu là làm ra điểm thành tích, tìm được tin tức lớn giúp được phân đến bên mảng dân sinh.

      Cho nên Tô Nhạc tại liền ấn định mục tiêu của mình!

      Cái mục tiêu này chính là nổi danh cả nước "Ông trùm thao túng giới giải trí" người đứng sau tất cả.

      Kiều Bác công ty thuộc giải trí biết tạo ra được bao nhiêu người làm minh tinh, mà người đàn ông giám đốc công ty này tên là Hồ Kha.

      Nhưng lại Tô Nhạc lúc trước đó theo tin tức về nữ minh tinh, lại phát minh tinh này cùng Hồ Kha đối với người đan ông bí kia vô cùng khúm lúm.

      Nhưng tin tức về cái người đàn ông bí kia, Tô Nhạc như thế nào cũng đều điều tra được, coi như chính là người tồn tại.

      Cho nên Tô Nhạc khi đó can đảm nghi ngờ, có phải hay cái người hồ Kha kia xây dựng nghiệp từ hai bàn tay trắng phía sau còn có ông chủ lớn?

      Rồi sau đó ngay tại Kiều Bác tìm ít quần chúng hỗ trợ, ràng thực có người cung cấp manh mối rồi, thậm chí mỗi lần cung cấp manh mối có thể phát ít tin tức đắt giá!

      Chỉ bất quá bây giờ theo dõi gần nửa năm, ít tin tức lớn đều có, thậm chí ngày hôm qua còn hiểu thấu đem mình bán , đúng là làm cho người ta bực bội.

      Thời điểm Tô Nhạc giúp đỡ Chị đem tài liệu đều thu thập tốt. có nữ đồng tới đây tìm, với : "Tô tổng biên hôm nay còn chưa có làm? Hôm nay Tổng giám đốc muốn gặp ấy!"

      Tô Nhạc nghe đối phương tổng giám đốc, sửng sốt chút.

      Tổng giám đốc công ty này, coi như là cái truyền kỳ, chỉ có điều Tô Nhạc thế nhưng là cho tới bây giờ đều chưa từng gặp qua người .

      Mà Tổng giám đốc công ty đều quan tâm đến công việc của các bộ phận, từng cái chuyên đề, chuyên mục của từng bộ phần đều gặp người phụ trách của từng chuyên mục trao đổi.(baobien-lqd)

      Cho nên bây giờ là tổng giám đốc muốn gặp chị ?

      Tô Nhạc lúc này điện thoại cho Chị , chỉ có điều Chị bên kia điện thoại nhưng vẫn có người nghe máy.

      Liên tiếp lại là bấm mấy cái, Chị cuối cùng mới nhận.

      "Chị, mau làm, tổng giám đốc tìm chị!"

      "Ba mẹ bây giờ còn ở đây, chị làm sao mà có thể chú ý đến việc tổng giám đốc tìm, em , nếu em giúp chị, dù sao những chuyện gần đây chị an bài em đều biết mà!"

      Tô Nhạc nổ...mà bắt đầu, "Chị, chị cái gì đó, là tổng giám đốc muốn gặp chị, em làm sao có thể ứng phó giúp chị được! chị cùng ba mẹ hảo hảo , dù sao nghiệp làm trọng! Cha nhất định thông cảm cho chị!"

      Tô tranh thở dài tiếng, trả lời: "em còn biết cha? em cảm thấy hôm nay chị đây cái tình huống này có thể thông người bảo thu như ba sao?"

      Tô Nhạc nghĩ đến cha tính tình bướng bỉnh, biết Chị là lành ít dữ nhiều.

      Nếu chuyện của chị và Dư Minh được xử lý tốt, Chị quả quyết dễ dàng được cha buông tha.

      Tô Nhạc lặng yên mà thời điểm, tô tranh lại là liền liền : " nữa, cha nghe chị mất hứng, chuyện trong công ty hôm nay nhờ em giúp đỡ! Còn có tổng giám đốc sưa nay là người nghiêm khắc, nếu là lần này chi chưa có trở về đưa tin, chừng bị đuổi ra khỏi cửa, đến lúc đó chị càng giúp được em tiến vào bên dân sinh rồi! Cho nên, rm có giuớ chị tay ứng phó hay , chính mình nhìn xem xử lý a!"

      Sau đó tô tranh đem điện thoại cúp.

      Tô Nhạc đối với điện thoại, có chút biết làm sao rồi.

      Chị câu sau cùng là... Là uy hiếp a?

      Trước kia chị Tô Tranh thích lười biếng trong các hội nghị đều bắt qua, tại tốt hơn, ràng đuổi gặp tổng giám đôc!

      mới muốn tìm chết!

      Cũng giúp đỡ Chị , nếu là Chị bị tổng giám đốc trách phạt, tại " tập đoàn Toàn dân" có núi lớn để dựa, còn có thể bị đuổi xuống dưới?

      Xoắn xuýt rồi hồi lâu, ánh mắt cuối cùng rơi vào những tài liệu kia , nghĩ đến chỉ có thể kiên trì .

      Gặp thoáng phát tổng giám đốc cần gì sợ hãi hay sao?

      Hơn nữa Chị các công việc gần đây đều bố trí an bài, đều biết những việc này, máy móc cùng tổng giám đốc chút lần cũng có gì khó khăn.

      Vì vậy, Tô Nhạc tự mình an ủi nghĩ đến về sau, liền sửa sang lại thoáng phát tư liệu tới tầng cao nhất của tòa nhà.

      thư ký Tổng giám đốc nhìn thấy Tô Nhạc tới đây, lộ ra nghi hoặc, " là ai? Có hẹn trước ? Tới đây làm gì?"

      Tô Nhạc lúc này giải thích : " Tôi là trợ lý của tông biên Tô Tranh, bởi vì tổng biên phụ trách công việc gặp khách hàng, cho nên liền để cho tôi tới chỗ tổng giám đốc thông tin chút công việc!"

      Người thư ký nhìn Tô Nhạc, trong con ngươi mang theo nghi hoặc.

      Phải biết rằng tổng biên bộ phận, tháng cũng chỉ có lần cơ hội gặp mặt Tổng giám đốc, người bình thường đều là chèn phá đầu muốn gặp gặp Tổng giám đốc, dùng cái này quan hệ để được gần hơn chút.

      nghĩ đến cái Tô Tranh kia lại phái đến trợ lý? là quá đem Tổng giám đốc ra gì rồi.
      251XYZ thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Edit: baobien
      Chương 6: ấy chính là chị dâu

      Thư ký lời có chút thể bất mãn...mà bắt đầu, "Xem ra tô tranh tổng biên đúng là phải bận dộn bình thường! đến thời gian gặp tổng giám đốc cũng có thời gian!"

      Tô Nhạc nghe thư ký này có nhiều ý tốt, nhưng có nhiều lời.

      Chị tính cách nóng nảy quyết định nhanh chóng, biết trong công ty đắc tội bao nhiêu người.

      Nhưng đắc tội đồng thời nhiều như vậy, còn có người là bạn của chị, cho nên địa vị của chị ở tập đoàn cũng thấp mà sợ người khác lật!

      Chẳng qua là đến trước cửa phòng làm việc của Tổng giám đốc , Tô Nhạc hay vẫn là hơi có chút tâm thần bất định, gõ cửa, sau đó đẩy ra.

      Dù sao là lần đầu tiên nhìn thấy Tổng giám đốc, khó tránh khỏi khẩn trương vài phần.

      Tô Nhạc cầm lấy tư liệu đến văn phòng, đầu cũng dám ngẩng nên.

      Chẳng qua là, lúc này lại nghe đến đến thanh rất là kinh ngạc, "Lão bà nha, là đúng dịp!"

      Tô Nhạc nghe có chút vô sỉ mà , có chút ngây ngẩn cả người, sau đó ngẩng đầu liền thấy được đúng là hồn bất tán Dạ Thần!

      Nguyên bản cảm giác khẩn trương lập tức tiêu tán, chất vấn : " tại sao lại ở chỗ này?"

      Tô Nhạc cũng phải là cảm thấy ngồi tại nơi này, chính là Tổng giám đốc.

      Tuy rằng vẫn luôn chưa từng gặp qua người của Tổng giám đốc , nhưng cũng nhìn thấy ảnh chụp, cũng phải là cái bộ dàng cà lơ cà phất của các công tử bột.

      Tổng giám đốc là nam nhân tương đối trầm ổn nghiêm túc .

      Nhìn xem Dạ Thần vẻ mặt bất cần đời, Tô Nhạc tức giận : " có thể hay im lặng chút, tôi còn phải làm việc đây! có thể hay rời khỏi nơi này!"

      Nhưng là Dạ Thần nghe Tô Nhạc như vậy, bất đắc dĩ nhún vai, " có ý tứ, tới tìm bạn có chút việc, vẫn thể rời !"

      qua, liền hướng phía Tô Nhạc sau lưng vẫy tay cái, "Kiều Khang! Cấp dưới của ngươi tìm ngươi!"

      Kiều Khang là tên Tổng giám đốc!

      Thiên Sát đấy, đáng chết tên nam nhân chết tiệt này lại biết tổng giám đốc?

      Tô Nhạc có chút kinh ngạc quay đầu lại, nhìn người đàn ông phía sau trầm ổn như núi.

      Mà Kiều Khang nhìn thoáng qua Dạ Thần, lại là nhìn thoáng qua Tô Nhạc, trực tiếp hỏi: " là ai?"

      Tô Nhạc lúc này giải thích : "tôi là trợ lý của tổng biên Tô Tranh, Tổng biên có việc bận thể đến gặp ngài lúc này, nên bảo tôi đến đây thông báo số công việc tại làm cho Tổng giám đốc!"

      Tô Nhạc vừa mới xong xuống, Kiều Khang trực tiếp phất tay, quả quyết : "Lại để cho tô tranh sau khi trở về, tự mình đến tìm tôi!" ràng là cảm thấy Tô Nhạc đủ tư cách!

      Tô Nhạc khỏi có chút lúng túng, bất quá nghĩ đến là nhân vật như vậy, làm sao có thể lọt vào mắt của Tổng giám đốc.

      Cho nên... Lời đều cho , bị đuổi ra khỏi cửa rồi! Nhưng mà bị trước người đàn ông đáng ghét Dạ thần xảy ra chuyện như vậy! là mất mặt!

      Tô Nhạc bình phục tâm tình, "Tốt, Tôi lại với tổng biên Tô Tranh!" Nhưng sau đó xoay người rời rồi.

      Tô Nhạc tránh ra về sau, Dạ Thần rất lười biếng mở miệng, "Tên đàn ông đáng chết này? Người ta tốt xấu còn là người phụ nữ, thể lời khách khí chút?"

      Nghe Dạ Thần , Kiều Khang nhíu mày...mà bắt đầu, "Lúc nào ngươi đối với nhân viên nữ của tập đoàn ta thương hương tiếc ngọc vậy?" qua, Kiều Khang ánh mắt liếc qua nhìn , thẳng vào vấn đề, " , tìm ta có chuyện gì!"

      Dạ Thần thích nhất cùng người thông minh như Kiều Khang chuyện.

      Rất lười biếng ngồi ở ghế sa lon đối diện bàn công tác của Kiều Khang , "Cũng có chuyện gì, chẳng qua là nghe cha ngươi cùng cha ta coi như thương lượng lấy tình gì."

      "Hai vị lão gia chạm mặt, ngươi có thể thương lượng chuyện gì? Hôn của trưởng tôn Dạ gia, nhưng lại có rất nhiều người chú ý! Tự nhiên chúng ta Kiều gia cũng rất chú ý!"

      Dạ Thần nhàng bưng nên cốc cà phê mà thư ký vừa mới mang vào vừa rồi cho nên miệng, "Cho nên, lần này người chọn lựa là lục tiểu thư họ Kiều nhà ngươi?"

      "Lục muội vẫn luôn rất thích ngươi!"

      Dạ Thần nở nụ cười, bới móc thiếu sót nhìn Kiều Khang, "nữ nhân thích ta rất nhiều, chẳng lẽ đối với đám ta đều phải chịu trách nhiệm? Ha ha, bất quá nghe khẩu khí của ngươi, cha ngươi cho ngươi làm người thuyết khách?"

      Kiều Khang có chút nhíu mày, nhìn chằm chằm vào Dạ Thần nhìn hồi lâu, sau đó mặt nghiêm túc cũng hào hoãn nhiều.

      Thở dài tiếng, Kiều Khang hơi có chút ân cần : "Cha ta bên này còn dễ ứng phó, nhưng lại là cha ngươi bức bách nhanh như vậy, ngươi chuẩn bị xử lý như thế nào?" qua Kiều Khang luôn luôn trầm ổn , ràng nhịn được trêu ghẹo : "ngươi cảm giác được cha ngươi cứng rắn bắt ngươi cưới vợ à? Cho nên ta cảm thấy được em nhà ta cũng tệ lắm, ít nhất tất cả mọi người hiểu !" Cuối cùng còn thuận tiện tốt về em mình.

      Kiều Khang ngày bình thường là nghiêm túc ổn trọng, mà khi đối mặt với Dạ Thần bất cần đời, cũng chỉ có bất đắc dĩ mất vẻ nghiêm túc thường ngày.

      Ai bảo đây là trong số những em thân thiết nhiều lắm cảu Dạ Thần!

      Cho nên mặc dù cha mình cho Kiều Khang đến làm thuyết khách khuyên nhủ, nhưng mà Kiều Khang càng quan tâm nhiều nữa vẫn là Dạ Thần muốn ứng phó như thế nào.

      Bởi vì Kiều Khang hiểu rất Dạ Thần tính tình nỏng nảy, có bao nhiêu người có thể bắt buộc làm việc!

      Dạ Thần nhìn xem Kiều Khang cái kia bộ dạng bất đắc dĩ, khoan thai đứng lên, tim phổi : "A, chuyện của ta, kỳ xử lý tốt!"

      Kiều Khang sững sờ, hỏi ngược lại: "Xử lý? Ngươi ứng phó như thế nào với cha ngươi rồi?"

      Dạ Thần cười gật đầu, "Đúng vậy a, vừa rồi ngươi nhìn cũng chưa từng nhìn nhân viên nữ kai chính là vợ mới cưới của ta, cho nên a, về sau đối với chị dâu ngươi tốt chút!"

      Kiều Khang nghe thông điều Dạ Thần , nhất thời căn bản thất thần, "Đây là ý gì? Có số việc cũng thể tùy tiện hay giỡn!"

      "Nhân sinh đại , ta lúc nào có thể giỡn?" qua, Dạ Thần liền tới cửa ban công trước cửa, "Huống chi, lần này tìm ngươi vốn là đều muốn cho ngươi đối xử tốt với chị dâu ngươi chút, nghĩ tới ngươi như vậy cho chị dâu ngươi mặt mũi, ài, về sau chú ý chút, miễn cho ngươi trong công việc làm khó xử ấy, ấy mang việc công ty thể giải quyết mang về nhà, đến lúc đó chỉ có ta là bị phiền toái thôi!" xong, Dạ Thần rất là lười biếng liền phất phất tay, ra khỏi văn phòng.

      Mà Kiều Khang vẫn ngây người tại đó, như thế nào đều quay về thẫn thờ!

      Dạ thiếu gia luôn ưa thích thoái mái dàng buộc, ràng... kết hôn?

      Sau đó vài giây đồng hồ, Kiều Khang lúc này suy nghĩ cẩn thận vì cái gì hôm nay Dạ Thần đặc biệt tới đây cho biết chuyện này! Căn bản chính trong lòng ôm tâm địa tốt!

      Là muốn thông qua miệng đem tin tức này cho cha mình biết, mà khi cha mình biết việc này, Cha phải cũng biết sao?

      Kiều Khang hơi có chút im lặng, Dạ Thần từ trước đến nay thích cùng người họ Dạ có tiếp xúc, đặc biệt thích tiếp xúc với cha .

      Cho nên loại chuyện hay này, liền ném cho ?

      Đây cũng là em tốt sao!

      Có trời mới biết Cha Dạ thần biết tự tiện cưới vợ, bộ bộ dáng phẫn nộ phát điện như thế nào.

      Mà Kiều Khang trong nội tâm oán thầm, lại là có chút nghi ngờ.

      "cùng nhân viên nữ tập đoàn mình kết hôn?"

      Dạ gia lão gia tử biết Dạ Thần tìm đối tượng kết hôn là người trong công ty của , chừng còn cảm thấy cùng Dạ thần cấu kết với nhau làm chuyện xấu!

      Chỉ là vừa nhân viên nữ vừa rồi, có cái gì đặc biệt sao?

      ràng lại để cho Dạ Thần cưới ?

      Hay vẫn là, đối phương chẳng qua là đơn thuần làm bia đỡ đạn? Dạ Thần hoàn toàn muốn cùng cha đối nghịch!








      251XYZ thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Edit: baobien

      Chương 7: giả vờ giả vịt lão sói vẫy đuôi


      Lúc Dạ Thần rời phòng làm việc, vừa vặn nhìn xem Tô Nhạc vẫn còn đợi trong thang máy, mang theo bộ dạng tươi cười như ánh mặt trời chạy tới.

      Tô Nhạc nhìn xem Dạ Thần cười sáng lạn như vậy, ném cái đối xử lạnh nhạt, "Bầu trời vừa rồi đập trúng ngươi rồi hả? vui cái gì mà nhiệt tình như vậy?"

      "Có thể thấy vợ mình, Giồng như chuyện bánh từ trời rơi xuống!"

      Tô Nhạc nghe Dạ Thần dùng lời ngọt xớt như thế đích thị là lời thoại rồi, chỉ cảm thấy đầu rất đau.

      lúc ở cục dân chính chính là mắt mù rồi, vì cái gì liền lôi kéo người đàn ông này làm bia đỡ đạn!

      Hơn nữa người đàn ông trước mặt ba mẹ có thể giả bộ như vậy, thế nhưng trước mặt chính là thiếu gai ăn chơi, vô sỉ!

      Tô Nhạc nhịn xuống nóng nảy, hỏi: " như thế nào biets tổng giám đốc!"

      Dạ Thần rất tùy ý thêu dệt vô cớ : "A, lúc trước là bạn học của , gần đây nghĩ muốn tìm phương pháp đầu tư, thấy rất tốt, nên muốn tới đây tìm kiếm phương pháp!" qua lại cố ý nhìn thoáng qua Tô Nhạc, " dù sao tại cũng là người có vợ, cũng đến lcus tìm việc rồi, như vậy bố mẹ em có thể yên tâm giao em cho ! Tổng thể là có việc làm được!"

      Tô Nhạc xem như hiểu được.

      Cái này Dạ Thần chính là mượn quan hệ với Tổng giám đốc là đồng học, đến cửa sau rồi.

      Về phần cái gì làm cho ba mẹ yên tâm, hoàn toàn là chuyện ma quỷ!

      Đoán chừng Dạ Thần là người đầu tư chuyên nghiệp: hợp ý phần tử, nhìn mình bằng hữu đồng học lẫn vào vẫn còn tốt hơn, liền giả bộ lão sói vẫy đuôi giả danh lừa bịp a! Lần này chính là tới đây bám vào tổng giám đốc của sao?

      Hơn nữa đoán chừng cũng chính vì trong nhà biết chơi bời lêu lổng, mới càng thêm lo lắng cho , buộc kết hôn, lại để cho mootjgai đình để an phận!

      Nhưng lại chỉ cần phụ nữ bình thường, nơi nào cùng kết hôn?

      Cho nên, chính là bị bắt tạm thời làm bia đỡ đạn!

      Nghĩ đến vậy, Tô Nhạc đột nhiên cảm giác được nội tâm có chút nguội lạnh.

      Ngay từ đầu còn cảm thấy Dạ Thần như thế cũng là nam thần đẹp mắt, nhưng là bây giờ phát những thứ này đều là biểu giả dối!

      Người ta căn bản chính là người chơi bời lêu lổng, còn thích gải bộ làm kẻ có tiền thích làm việc!

      Sau khi Tô Nhạc hiểu ràng hết thảy, đối với Dạ Thần nghiêm túc : "Đêm nay trưởng bối hai nhà gặp nhau an bài cho tốt, nếu bên ba mẹ tôi xuất sơ xuất, cái vở kịch này cũng cần phải tiếp tục diễn nữa! Sáng mai tôi lập tức làm thủ tục ly hôn!"

      Tô Nhạc vừa nối xong, vừa vặn đến tầng trệt cũng có nhìn Dạ Thần cái, liền nhanh ra khỏi thang máy

      Dạ Thần có chút ngây ngẩn cả người.(baobien-LQD)

      Nhiều dùng nhiều biện pháp để lấy lòng , nhưng lại này ngược lại là tốt, nhìn giống như sài lang hổ báo!

      Từ lúc cầm giấy kết hôn đến giờ, mở miệng ngậm miệng chính là ly hôn đấy.

      Chậc chậc, kém như vậy sao?

      Thế nhưng là, giấy hôn thú cầm tốt, về phần giấy chứng nhận ly hôn... Đó là cái thứ gì!

      Hơn nữa ngày mai ly hôn? Ngày mai ngày chủ nhật cục dân chính nghỉ làm, vợ của chính là hồ đồ rồi, người của quốc gia tình nguyện làm tăng ca sao?

      ...

      Tô Nhạc đến phòng làm việc, đem công viiecj của chị xử lý cho tốt,sau đó ngồi vào vị trí trợ thủ.

      Thói quen leo lên rồi hơi tin, thói quen ấn mở tư tin.( hiểu)

      Trong thư cũng chỉ có người liên hệ, gọi là "Hành tẩu ở đêm đen" .

      Lúc trước Tô Nhạc vì muốn làm ra thành tích, mục tiêu liền tập trung vào công ty giải trí Thiên Trung.

      Công ty giải trí Thiên Trung tại thành phố Lục Hải xem như số coongt y lớn, và trong cả nước cũng có vị thế rất lớn.

      Về sau theo dõi hồ kha, quả nhiên phát vấn đề.

      Chị đều muốn tin tức lớn, nếu là sau lưng Hồ Kha còn có ông chủ, như vậy tin tức khá lớn a?

      Nhưng lại lúc này chỉ là đệ tử mới tốt nghiệp, lại có năng lực gì điều tra cái nhân vật lớn kia?

      Cho nên Tô Nhạc lúc ấy ngay tại Thượng Bác phát tin tức lớn, vấn đề đến cùng là Công ty giải trí Thiên Trung sau lưng có ông chủ lớn hay , nếu có là ai!

      chẳng qua là tùy tiện phát tin, nghĩ tới thực có người đáp lại.

      Mà quay về ứng với người người này, cái này gọi là "Hành tẩu ở đêm đen" .

      Tại thời điểm điều tra ông trùm giải trí lớn, "Hành tẩu ở đêm tối" cung cấp rất nhiều tin tức, nhưng rất bất đắc dĩ chính là mỗi lần cảm thấy sắp theo dõi đến tin tức trọng đại lúc liền xuất đường rẽ, cuối cùng tin tức ucngx có lấy được.

      Lần lần trong cục dân chính thất bại thảm hại, Tô Nhạc lại nhịn được muốn nhìn xem "Hành tẩu ở đêm tối" còn có thể cung cấp tinn tức gì.

      Tô Nhạc phát cái tư tin cho "Hành tẩu ở đêm tối" .

      "Ngày hôm qua lại bị cái hồ ly kia chạy thoát, gần đây có tin tức của ?"

      Tô Nhạc phát xong, liền chuẩn bị đem hòm thư đóng lại.

      "Hành tẩu ở đêm tối" bình thường cũng là phải đợi rất lâu mới có thể trả lời.

      Chẳng qua là, vừa mới chuẩn bị đóng máy, lại phát hộp thư báo có tin.

      Tô Nhạc nghĩ tới đối phương lần này lại trả lời nhanh như vậy, mở nhanh chút, chứng kiến tin tức của "Hành tẩu ở đêm tối".

      "Hồ ly xuất ngoại, trong khoảng thời gian này hẳn là có tin tức, đợi có tin tức khác lúc đấy ta báo cho !"

      Tô Nhạc nhìn xem tin tức như vậy, thầm thở dài tiếng.

      Cái kia ông trùm nghành giải trí lại chạy nước ngoài?

      Nếu là ở thành phố Lục Hải bên này còn có thể theo dõi thoáng phát, nhưng lại nếu là chạy tới nơi khác, còn ra nước, ăn bản có vốn liếng để theo đuổi!

      ...

      Mãi cho đến giờ tan tầm Tô Nhạc mới nhìn thấy chị làm, nhìn xem bộ dạng Chị là bị ba mẹ bắt cúi đầu suốt ngày.

      Chẳng qua là, cái kia Dư Minh đào hôn cùng Chị có quan hệ gì? Chị cũng đủ may, lại có người chồng tương lai như vậy, còn có người cha cố chấp.

      Hơn nữa Tô Nhạc cảm thấy Dư Minh lần này đào hôn là có chút đúng, rồi lại biết có chỗ nào đúng.

      Tô Nhạc sau khi tan tầm, có thói quen mang máy tính về nhà.

      Chẳng qua là còn chưa được mấy bước, có chiếc xe đậu đến trước mặt .

      Tô Nhạc dừng bước, chứng kiến người ngồi trong xe chính là Dạ Thần, nhíu mày đứng lên, " đến đay làm gì!"

      " phải là muốn thực bổn phận cảu người chồng tốt hay sao, đến đón em về nhà!"

      Nhìn xem Dạ Thần mang theo nụ cười vô sỉ như ánh mặt trời, Tô Nhạc sâu thở dài tiếng, "Tự chính mình trở về!"

      " phải lo lắng em đêm nay xẩy ra chuyện quan trọng rồi chạy trốn sao, đến lúc đó như thế nào cùng nahf em ?"

      Người nam nhân này ràng lo lắng chạy?

      tại ba mẹ đều ở bên kia chờ, ngược lại là muốn chạy, nhưng lại như thế nào chạy?

      Tô Nhạc nhìn xem ít đồng từ cao ốc ra, muốn nhận chú ý của nghiều người, đành phải lên xe.

      Tô Nhạc tuy rằng hiểu gì về xe, nhưng lại nhìn ra được xe này đồ vật bên trong tinh xảo, đoán chừng giá cả nhất định là xa xỉ.

      Nghĩ đến cái tính hoàn khố của Dạ Thần, Tô Nhạc nhịn được thầm câu, " mua xe tốt như vậy làm cái gì! Giả vờ giả vịt cho rất thoải mái sao?"

      Dạ Thần vỗ cái chính mình tọa giá, "Đây là nhất định phải như vậy, là chiếc xe tốt, phải tạo được tin tưởng của người khác sao? Nhiều người dựa vào bề ngoài đánh giá, cho nên a, xe xin tự nhiên rất quan trọng!"

      Tô Nhạc ném cái liếc mắt, "Ngụy biện tà luận, thực người có tiền mới đem tiền tiêu hong làm vật ngoài thân!"

      Chỉ là xong, coi như cảm giác vấn đề này là quan tâm cái gì?

      Hai người hôn nhân vốn là đáng tin cậy, cần gì vì sinh hoạt của người đàn ông này mà lẩm bẩm chứ.
      251XYZ thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Edit: baobien
      Chương 8: nhân vật sắm vai


      Tô Nhạc chẳng muốn quở trách có hoa quả Dạ Thần, ngồi xuống trì hoãn lát, hỏi: " tại đem tin tức số người trong nhà cho tôi, miễn cho đến lúc đó hai người chúng ta trước mặt gia trưởng xẩy ra sơ xuất."

      Dạ Thần thấy Tô Nhạc bắt đầu làm công tác chuẩn bị, vừa cười vừa : "Dù sao gia trưởng hai nhà lần đầu gặp mặt, có thể xẩy ra cái gì sơ xuất chứ? Coi như là có, đến lúc đó hai ta vẫn thể ứng phó sao?"

      Tô Nhạc có chút im lặng, người đàn ông thối này trong nhà cũng đều lừa gạt? Bất quá nếu như đối phương xem ra gì, hà tất mình phải mò mẫm quan tâm!

      đầy lát, Dạ Thần mang theo Tô Nhạc đến trước cửa khách sạn.

      đến khách sạn, Tô Nhạc nhịn được nhìn thoáng qua Dạ Thần.

      Phải biết rằng, Cái khách sạn này tại thành phố lục Hải cực kỳ đắt đỏ đến chị cũng dám đến đây lần!

      Theo như người thành phố này , nơi này là nơi của người có tiền, Dạ Thần ràng lại mang đến nơi này? Nhưng an bài gai trưởng hai nhà gặp mặt nhau tại đây?

      Cái này tốn nhiều tiền lắm!

      Tô Nhạc vừa mới nhìn đến xe Dạ Thần, biết người giả bộ người có tiền, nhưng bây giờ cảm giác đối phương có phải hay giả bộ có chút quá mức?

      Vì vậy, Tô Nhạc nhịn được liền ngạnh đối phương, "Có tiền ăn cơm, có tiền làm nghiệp của mình? Ha ha, tiền của đại đa phần đều hao phí vì những chuyện này sao?"

      Dạ Thần phát Tô Nhạc từ bắt đầu liền đặc biệt chọn tật xấu của , giờ phút này lại đề cập đến cái này!

      Dạ Thần lại cố ý giả bộ thâm tình, " phải hy vọng cha mẹ em có thể yên tâm giao em cho à!"

      Tô Nhạc muốn , thấy bộ dạng của tiêu tiền như nước, cha mẹ của tuyệt đối yên lòng, căn bản cũng phải là nam nhân có thể sống cùng.

      bất quá bây giờ chỉ có thể trước tùy ý Dạ Thần giằng co, dù gì đặt trước rồi, đều thông báo cho ba mẹ rồi, cũng thể đổi địa phương a?

      Lúc Dạ Thần lôi kéo Tô Nhạc chuẩn bị tiến khách sạn, trước mặt đến hai người.

      Đối phương nhìn xem Tô Nhạc, giương mắt lộ ra có chút tâm tình vui , "Ơ, đây phải là Tô Nhạc sao?"

      Tô Nhạc nhìn xem người tới có chút giật mình.

      Đối phương là nàng bạn học của thời đại học, gọi là Đồng Tuyết, lúc trước còn ở cùng trong kí túc xá, xem như bạch Phú Mỹ(các bạn tra mạng nhé). Cũng biết như thế nào đấy, Đồng Tuyết vẫn luôn rất nhìn nổi hữu của , cuối cùng liên hợp với các chị em trong kí túc xá, làm cho phải ra ngoài thuê trọ.

      Tô Nhạc nhìn xem Đồng Tuyết cười trang điểm xinh đẹp như vậy, khách khí : " là đúng dịp a!"

      "Còn phải sao, tốt nghiệp hơn nửa năm có gặp nhau, hôm nay đúng là đúng dịp! Bất quá, ngươi như thế nào qua đến bên này rồi hả? Nghe sau khi ngươi tốt nghiệp liền làm chó săn tin tức, chậc chậc, tốt xấu ngươi lúc trước phải thế hệ tân hoa khôi nhà văn sao, như thế nào cuối cùng lại làm công việc như vậy! Ài, ta lúc đầu nghe xong tin tức này, đều rất muốn chủ động giúp ngươi giới thiệu công việc đứng đắn chút, nhưng lo lắng ngươi là người muốn xin ai cái gì bao giờ, cũng liền có tốt liên hệ ngươi! Chỉ có điều ngươi bây giờ như thế nào lại tới khách sạn Lục Hải này vậy? Phát đạt? Hay vẫn là qua đây lấy tin tức?"

      Đồng Tuyết qua, lại là liếc qua Tô Nhạc, "Chỉ có điều địa phương cao như vậy, ngươi xác định ngươi có tiền đủ? Hơn nữa công ty của các ngươi chi trả cho ngươi sao? Ài, ta nghe các ngươi phóng viên chó săn phải tự mình bỏ tiền ra theo đuổi, thủ tục cũng phiền toái đấy, ngươi phải là vì đuổi theo tin tức bát quái, chính mình xuất tiền túi chứ? Chậc chậc, đủ tiền sao?"

      Đồng Tuyết rất đắc ý , liền từ cầm từ trong túi lấy ra cái thẻ, ngạo khí mười phần : "Cầm lấy thẻ hội viên của ta, ngươi cùng quản lý đại sảnh bên này tiếng, giảm giá cho ngươi 90% đấy, đây coi như là cho ngươi mặt mũi rồi!"

      Tô Nhạc nhìn xem Đồng Tuyết cao ngạo cho mình cái thẻ hội viên, có chút im lặng, đối phương chuyện đúng là trước sau như cay nghiệt.

      Tô Nhạc tự nhiên có tiếp, " có ý tứ, cần!"

      Đồng Tuyết coi như đoán được Tô Nhạc cự tuyệt, lại là che miệng nở nụ cười, "Tô Nhạc a, tại cũng phải là thời điểm sĩ diện!" qua vừa liếc nhìn Dạ Thần bên cạnh, trong thần sắc hơi có nghi hoặc, "A? Vị này chính là ai, ngươi... Đồng hành?"

      Dạ Thần nghe Đồng Tuyết nhiều như vậy, liền đoán được ít chuyện.

      Tại khi Đồng Tuyết đặt câu hỏi, đối với Đồng Tuyết dùng đến rất là thân sĩ giọng điệu ra: "Ta là chồng của Tô Nhạc!"

      Đồng Tuyết sững sờ, chồng Tô Nhạc? Điều này sao có thể!

      Coi như là Tô Nhạc có chồng, nhưng tuyệt đối cũng thể tìm thấy nam thần có cấp bậc này!

      Đồng Tuyết khuôn mặt tin, "Ha ha, các ngươi là sắm vai hai vợ chồng? Ha ha, sai a, ta có mấy tin tưởng!"

      Dạ Thần vốn muốn điểm gì, cũng là bị Tô Nhạc kéo lại.

      Tô Nhạc vừa cười vừa : "Ha ha, ngươi ánh mắt tốt, ta lần này là có nhiệm vụ, cho nên so sánh bề bộn, về sau có thời gian tụ họp!"

      Đồng Tuyết loại người này chính là cái loa lớn, tại còn muốn cho mọi người biết quan hệ của và Dạ Thần, lại để cho Đồng Tuyết cảm thấy bọn họ là diễn trò cũng tốt.

      Đồng Tuyết nhìn xem Tô Nhạc lôi kéo Dạ Thần tiến vào khách sạn, hừ tiếng, lơ đễnh thầm, "Cũng biết là như thế, liền ngươi đàn bà dâm đãng như vậy, làm sao có thể có nam nhân tốt lấy chứ! Chỉ có điều nam nhân này là suất khí, chậc chậc, Tô Nhạc đúng là có phúc khí, lại có trai đẹp như vậy làm đồng !"

      ...

      Tiến vào đại sảnh khách sạn , Dạ Thần hỏi: "Người này trước là bạn học của em?"

      Tô Nhạc cố gắng bình phục tâm tình, "Uh, bạn học thời đại học, tốt rồi, nên nhiều lời, chúng ta nên trước vào phòng , đem mọi thứ chuẩn bị xong!"

      Như là làm ra quyết định kết hôn giả như vậy, tuồng vui này như thế nào cũng là phải diễn cho tốt, lại để cho hai vị lão nhân gia yên tâm.

      Hai người đến phòng, phát khách sạn bên này sớm liền chuẩn bị kỹ càng, trong phòng riêng thiết kế khung cảnh rất có khí ra đình.

      Tô Nhạc vừa ngồi xuống, Chị tô tranh liền gọi điện tới, "em , Dạ Thần đùng lạ khách sạn Lục Hải phải ? Chị muốn xác định trước chút, có phải hay sai rồi?"

      Tô tranh ngay từ đầu cảm thấy, bữa tối chắc chỉ đặt tại khách sạn bình thường thôi, cái đó nghĩ đến sao lại là đại phương cao cấp như vậy? Cho nên hoài nghi Dạ Thần thông báo sai địa điểm.

      Thành phố Lục Hải liền có khách sạn Lục hải, mà khách sạn Lục Hải này người bình thường thể vào được.

      Tô Nhạc có chút bất đắc dĩ : "Uh, chính là chỗ đó, tại tầng ba, nhân viên phục vụ dẫn chị nên!"

      Tô tranh điện thoại cúp, bao lâu cha mẹ liền tới.

      Tô Lập Quốc đến khách dạn, mặt liền mang theo có chút vui , xuất ra Tô Nhạc sở liệu, quả nhiên mở miệng quát lớn Dạ Thần, "Tùy tiện ăn bữa cơm được sao? Qua ăn khách sạn đắt đỏ như vậy có gì tốt sao? Hơn nữa con mới vừa mới khởi nghiệp, chi tiêu linh tinh như vậy làm cái gì!"

      Tô Lập Quốc từ trước đến nay mộc mạc, nhà bốn miệng ăn ở nhà đều là hai món mặn bát canh!

      Theo Tô Lập Quốc mà , ăn no là tốt rồi.

      Nguyên bản Tô Lập Quốc tưởng rằng ở bên ngoài tùy tiện tìm chỗ, cùng người trong nhà Dạ Thần gặp mặt, nhưng lại chưa từng nghĩ đến lại đến khách sạn xa hoa như vậy.

      Dạ Thần thấy Tô Lập Quốc lúc này tức giận, ôn nhuận tri kỷ ra: "Bố, đây là cậu an bài, lần thứ nhất gặp mặt bố mẹ, như thế nào cũng là muốn coi trọng, nếu làm sao bố mẹ có thể giao Nhạc Nhạc cho con? Nhạc Nhạc theo con là ngày nào trôi qua cũng tốt lành, muốn bởi vì nghiệp vừa khởi nghiệp, liền mắc nợ Nhạc Nhạc!"
      251XYZ thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Edit: baobien
      Chương 9: gia trưởng gặp mặt

      Tô Lập Quốc nghe vậy, sắc mặt hòa hoãn đôi chút.

      "Nguyên lai là người thân an bài! là làm cho ngươi cậu tốn kém rồi!"

      Mà Thu Hàn Tuệ nhìn xem Dạ Thần có lễ như vậy, cũng là thầm gật đầu, thân là mẹ nên muốn mong ngóng con của mình trải qua được tốt chút! Cái này Dạ Thần nhìn xem còn như vậy săn sóc nhà mình con , có lẽ xem như cái tốt con rể a?

      Thu Hàn Tuệ lôi kéo Tô Lập Quốc, giọng : "Đây là thân gia bên kia hảo ý, ngươi lập tức cũng đừng có cho sắc mặt rồi, dù sao lớn là lần đầu tiên gặp mặt!"

      Tô Lập Quốc hừ hừ rồi vài tiếng, liền gì nữa.

      Tô Nhạc có chút ngây ngẩn cả người, nghĩ tới Dạ Thần liền câu, Đều có thể chấn an tốt cha mẹ , mấu chốt nhất chính là, Dạ Thần trước mặt cha mẹ cũng biểu quá thân sĩ? Còn có chuyện khẩu khí, là cỡ vào lòng người! Ở đâu còn có cái bộ dạng bất cần dời khi chuyện với ?

      Được rồi, người nam nhân này tại trước mặt trưởng bối, là đóng kịch quá tốt.

      Chẳng được bao lâu, cửa phòng lại là mở ra.

      Tiến đến bốn người.

      Cậu Quý Văn Nho, mợ Mộc Dương Mai, còn có nam nữ con của hai người.

      Quý Văn Nho là người rất nho nhã, nhìn xem Tô Lập Quốc vừa cười vừa : "Vị này chính là bố vợ của Dạ Thần, tại hạ Quý Văn Nho!"

      Tô Lập Quốc nhìn xem Quý Văn Nho khách khí như vậy, lúc này cũng cho mặt mũi.

      Các gia trưởng chuyện chào hỏi xong, Quý Văn Nho nhìn thoáng qua Tô Nhạc, vừa liếc nhìn Dạ Thần.

      Hôm nay lúc Dạ Thần gọi điện cho , nhưng làm cho người sống sờ sờ như Quý Văn Nho giật mình!

      Dạ Thần từ trước đến nay ưa thích người chỗ, những năm này người nhà bọn nhìn thấy bóng dáng cảu Dạ Thần, chớ đừng chi là người phụ nữ bên cạnh .

      Nghiêm chỉnh mà Dạ Thần bên người là có phụ nữ, hơn nữa phụ nữ như nước chảy, nhưng chưa từng có cái thời gian quá dài, thậm chí có thể cho an định lại đấy.

      Cho nên, tại tìm phụ nữ, còn kết hôn... Điều này làm cho Quý Văn Nho có chút bị chấn động.

      Chỉ có điều làm sao tới , Dạ Thần tìm được phụ nữ, thân là trưởng bối Quý Văn Nho tự nhiên nể tình giúp.

      Mà Quý Văn Nho có vợ là Mộc Dương Mai, nhìn xem cha mẹ Tô Nhạc, trong con ngươi lại mang theo chút khinh thường.

      Bởi vì nhìn bộ dạng nhà trước mặt, ràng chính là tiểu nhân gia sinh ra đấy, đối với người nghèo khso sinh ra, bà từ trước đến nay chướng mắt.

      Chỉ có điều được giáo dục tốt, Mộc Dương Mai lại mang theo dáng tươi cười, khách sáo ngồi xuống rồi.

      Bên cạnh , nhìn xem đại khái là mười hai mười ba tuổi, quắt miệng rất là vui nhìn xem Tô Nhạc, "chị chính là bạn của họ? Nhìn đều có xinh đẹp, lúc trước họ tôi muốn kết hôn với tôi, ràng bây giờ lại có tình cảm với chị, , có phải hay chị dùng mê thuật quyến rũ!"

      Tô Nhạc có chút khó chịu, tại bé này trưởng thành sớm rồi, muốn làm bạn của hộ thôi , dùng mê thôn thuật, cái này trường trung học bây giờ dạy như vậy sao?

      Con người đàn ông bên cạnh khoảng hai ba, hai bốn tuổi, lại nở nụ cười, "Em , em về sau liền gây tai họa cho người khác, cũng đừng luôn nhìn chằm chằm họ, tại họ có chị dâu rồi!"

      hừ hừ vài cái, trả lại cho Tô Nhạc ánh mắt sắc lẹm.

      Tô Nhạc có chút dở khóc dở cười, nghĩ tới chính mình quay người ràng thành tình địch cảu .

      Đứa đều tiểu nháo, Quý Văn Nho ngược lại là sao cả để trong lòng, sau khi ngồi xuống, đối với Tô Nhạc ra: "Dạ Thần ngày bình thường người độc lai độc vãng quen (quen sống mình), hôm nay lại có người có thể thu ở trong lòng của , cũng là khó hiểu tâm tư của lão nhân trong nhà!"

      Tô Nhạc nghĩ thầm, phải thu lại tâm Dạ Thần, cùng Dạ Thần gặp nhau chính là sai lầm!

      Quý Văn Nho ở bên cạnh Dạ Thần vừa dứt lời sau đó, Dạ Thần ôn nhu nắm tay Tô Nhạc, trước mặt Quý Văn Nho ra: "Chỉ có người, để cho cháu có thể cả đời quan tâm, tại cháu gặp, nên muôn ổn định lại!"

      Quý Văn Nho nghĩ tới người luôn luôn quan tâm tới bất cứ cái gì có thể ra lời như vậy, nhịn được ho khan tiếng, có thâm ý khác : "Như vậy là tốt nhất, mặc kệ làm bất cứ chuyện gì đều cần lòng nghiêm túc!"

      Bên cạnh mợ Mộc Dương Mai đánh giá Tô Nhạc, mang theo ngạo nghễ cao quý chính là dáng tươi cười, chen vào dò hỏi: "Cháu tên là Tô Nhạc đúng ? Lúc trước còn chưa có biết cháu lắm, ha ha, cháu làm việc gì?"

      "Cháu là ...Phóng viên chuyên mục giải trí!"

      Mộc Dương Mai nghe, trong thần sắc càng là khinh thường cùng xem thường, "Nguyên lai là chó săn tin tức!" qua vừa liếc nhìn cha mẹ Tô Nhạc, "Cha mẹ cháu hẳn phải là người đại phương này?"

      Tô Nhạc cảm giác được Mộc Dương Mai khinh thường, nhưng vẫn là bảo trì lễ phép ra: "Vâng, cháu quê tại thành phố Giang Hải!"

      Mộc Dương Mai trong con ngươi quả nhiên càng mang theo khinh thường, "thành phố Giang Hải? Ha ha, Hoa Hạ chính là lớn mà, cái thành phố này ta lúc trước đúng là chưa từng đẻ ý!" lời thể kiêu căng, nhưng trong khẩu khí chuyện, lại làm cho Tô Nhạc cảm giác bà ghét bỏ.

      Ghét bỏ công tác của cũng thôi , nhưng việc gì phải ghét bỏ ba mẹ ?

      Tô Nhạc những năm này cũng gặp rất nhiều nên cảm giác của rất tốt, mợ Dạ Thần bề ngoài giống như cũng là chuyến này nhóm đấy.( hiểu câu này lắm)

      Vì vậy, Tô Nhạc rất là khách khí : "Ha ha, thành phố Giang Hải vốn chính là thành phố nhiều người biết mấy, mẹ của các bạn học xung quanh cháu cũng có người biết mấy, vẫn luôn ở nhà giúp chồng dạy con, chỉ lo ba bữa ăn nhà mình thôi, xã hội rất nhiều chuyện đều biết, các bà cũng có nghe qua về thành phố Giang Hải của cháu!"

      Tô Nhạc nóng nảy cũng phải là dễ trêu đấy.

      Chẳng qua là, sau khi Tô Nhạc qua lời này, bên cạnh Dạ Thần nhịn được bới móc thiếu sót nhìn chút vợ của mình, tính tình của quả nhiên có chút dễ ứng phó!

      Thu Hàn Tuệ thấy nữ nhi nhà mình nóng giận, lúc này liền dưới bàn kéo lại tay Tô Nhạc, ý bảo đây chính là gia trưởng hai nhà gặp mặt, như thế nào cũng phải khống chế nóng giận chút.

      Tiếp theo, rất khách khí đối với mợ Dạ Thần giải thích : "Con tôi người từ Sơ trung bắt đầu học xa nhà nên khi chuyện có chút thẳng thắn, có chút nóng nảy , xin bà thứ cho!"

      Tô Nhạc biết mẹ dang hòa giải, lại hướng Mộc Dương Mai xin lỗi, ngược lại gạt ra dáng tươi cười nhìn thoáng qua bên cạnh Dạ Thần, ra: "Ài, từ đến lớn vẫn luôn bị người nóng nảy tốt, bất quá cháu rất may mắn có người có thể chấp nhận tính xấu đó của cháu!"

      Dạ Thần làm sao mà hiểu được tâm tư Tô Nhạc!

      cảnh cáo , về sau hai người bọn họ ở chung, đoán chừng cũng "Ngay thẳng" như thế, phạm ít nóng nảy, lại để cho sớm thích ứng !

      Dạ Thần đón nhận ánh mắt của Tô Nhạc, sáng lạn ánh mặt trời vừa cười vừa : "Uh, liền thích tính nóng nảy vội vàng này của em!"

      Tô Nhạc thấy Dạ Thần ở trước mặt mọi người như thế hội diễn đùa giỡn, trong nội tâm thầm hừ tiếng, cái này đàn ông thối này tuyệt đối là người lão luyện, xem ra về sau ở chung, nhưng lại càng phải cẩn thận rồi.

      Quý Văn Nho nhìn tình huống trùng trùng điệp điệp trước mắt, liếc qua Mộc Dương Mai bên cạnh.

      Mộc Dương Mai bị Quý Văn Nho nhìn chằm chằm như vậy, liền biết có thể nhiều nữa.

      Nhưng trong lòng thầm oán thầm: gia đình bình dân, chút đều có giáo dục, cũng biết Dạ Thần như thế nào bị này mê hoặc.



      Edit: baobien
      Chương 10: cha mẹ che giấu

      Gia trưởng hai nhà quen biết nhau gặp mặt, tuy có khách sáo, nhưng trong bữa tiệc vẫn có chút lúng túng, cuối cùng chuyện qua lao.

      Sau khi nhà Quý Văn Nho rời khỏi, Tô gia bốn người an vị ngồi xe Dạ Thần, về chỗ ở của Tô Tranh.

      đến chỗ ở vẫn Hạ Thu Tuệ vẫn giả bộ dạng tươi cười, tâm tình có chút trầm trọng.

      Mà Tô Lập Quốc sau khi về nhà, còn có ngồi xuống, liền nghiêm túc đối với Dạ Thần cùng Tô Nhạc ra: "Các ngươi kết hôn rồi, về sau cũng đừng ở chỗ chị bên này!"

      Dạ Thần cười gật đầu, "Lúc trước con qua với Nhạc Nhạc, chỉ có điều Nhạc Nhạc mực muốn rời khỏi bênh cạnh chị , con cũng bắt ép được ấy!"

      Tô Lập Quốc chém đinh chặt sắt đối với Tô Nhạc ra: "Cái này tại sao có thể? Con là lập gia đình, ở đâu còn có thể ở chỗ Tô Tranh !" qua, vừa liếc nhìn Dạ Thần, "Con có chỗ ở?"

      Dạ Thần nghe xong lập tức tỏ thái độ, "Vâng, Con ở thành phố Lục Hải này có căn phòng!"( giàu quyền thế chỉ có là ngố tàu thôi)

      "Uh, như vậy tốt nhất! Vợ chồng hai người kết hôn, thể như vậy tiếp tục tách ra ở riêng, hẫy về thu dọn chút ngày mai chuyển về bên đó! Còn bây giờ trời tối rồi, các con trở về , ta và chị con còn có chút chuyện cần !"

      Tô Nhạc nghĩ tới, chính mình cứ như vậy bị đuổi ra khỏi cửa rồi! Nhưng mà lại đem đến bên cạnh Dạ Thần?

      Dạ Thần thấy Tô Nhạc vui, ấm áp : "Bố mẹ, con nghĩ Nhạc Nhạc cũng muốn lại cùng bố mẹ buổi tối đấy, nếu ngày mai con đến giúp đỡ Nhạc Nhạc dọn nhà, hôm nay con về trước!"

      Thu Hàn Tuệ nhìn xem Dạ Thần, gật đầu, "vẫn là con hiểu chuyện!" cứ như vậy đem con đuổi , Thu Hàn Tuệ vẫn còn có chút nỡ bỏ đấy.

      Huống chi, hôm nay còn có rất nhiều chuyện, đều muốn từ miệng Tô Nhạc hỏi cho ràng.( có biết gì đâu đâu biết là bị nhắm trúng chứ ai bảo theo đuôi ngươi ta nửa năm, biết về , mờ hồ bị lừa gạt vào tròng)

      Chứng kiến Dạ Thần ra, Thu Hàn Tuệ lôi kéo tay Tô Nhạc ra, "Vào trong phòng, mẹ có mấy lời muốn hỏi con!"

      Tô Nhạc gật đầu, theo Thu Hàn Tuệ vào phòng.

      Thu Hàn Tuệ trầm mặc vài giây, sắc mặt lộ ra lo lắng, "Mẹ nhìn Dạ Thần, có lẽ người nhà Dạ Thần đều bình thường, con đối với nó biết bao nhiêu, kỹ càng cho mẹ chút."

      Hôm nay chứng kiến nhà cậu Dạ Thần, Thu Hàn Tuệ cũng cảm giác ra đối phương có chút đơn giản.

      Chỉ có điều vẫn luôn có tiện mở miệng hỏi, tại Dạ Thần ra, rất nhiều chuyện Thu Hàn Tuệ đều muốn con nhà mình ràng.

      Tô Nhạc nào biết đâu Dạ Thần rút cuộc là chuyện gì xảy ra?

      tại ngoại trừ biết tên là Dạ Thần, làm việc so sánh tùy tiện, còn ưa thích giả bộ bên ngoài, còn những mặt khác đều biết.

      "Mẹ, mặc kệ ấy là thân phận gì, nhưng tại cũng là con rể mẹ, phải sao?" Huống chi, Tô Nhạc cảm thấy mẹ đoán chừng là bởi ăn cơn tại nơi như khách sạn Lục Hải, liền đối với gia cảnh của Dạ Thần liên tưởng nhàng! Nhưng lại cái kia căn bản chính là Dạ Thần mình giả bộ!

      Chỉ có điều có mấy lời Tô Nhạc cũng nên trực tiếp cùng mẹ có thể ràng, miễn cho mẹ mình lo lắng.

      Thu Hàn Tuệ thấy Tô Nhạc vẫn mình rốt cuộc hỏi là chuyện gì, vì vậy thẳng: "Mẹ nhìn hành vi của cậu nó, nhưng lại phải được nuôi dưỡng từ trong gia đình bình thường đấy!"

      Cậu Quý Văn Nho, còn có mợ, hai người khí chất đều lộ thân phận của bọn họ tầm thường.

      Tô Nhạc vừa rồi cũng là cảm thấy, cậu cùng mợ Dạ Thần thân phận tầm thường, nhưng nghĩ đến người trong nhà ở đâu có mấy cái kẻ có tiền thân thích? Nhà chẳng phải có mấy bác là người giàu sao!

      Huống chi Dạ Thần là người sĩ diện như vậy, tự nhiên là đều muốn tìm người thân có tiền để giới thiệu, vấn đề này rất dễ hiểu đấy.

      Vì vậy, Tô Nhạc rất bình tĩnh : "cậu ấy là cậu ấy, chúng ta là có cuộc sống của chúng ta! Mẹ, những chuyện này mẹ nên lo lắng, con xử lý tốt chuyện của con!"

      Thu Hàn Tuệ thấy Tô Nhạc như vậy, chỉ có thể gật đầu : "Ài, con là vợ của người ta, cái này có số việc phải chú ý chút rồi, nên giống như…mình vẫn còn trong nhà, con cũng còn bé nữa."

      Nghe Thu Hàn Tuệ rất nhiều giữa đạo lý giữa vợ chồng, trong lòng có chút biết là tư vị gì.

      Tuy rằng cha mẹ từ đối với nghiêm khắc, nhưng có bộ mẹ nào lại muốn tốt cho con mình?

      Chỉ bất quá bây giờ tình huống ó chút, Tô Nhạc cũng là dễ dàng giải thích được.

      Cùng Thu Hàn Tuệ sau khi chút chuyện, Tô Nhạc liền rời khỏi phòng.

      Thời điểm này Tô Lập Quốc vào, nhìn xem vợ mình bọ dạng lo lắng, tới bên người bà, "Con trưởng thành, sớm muộn là cũng phải gả !"

      Thu Hàn Tuệ tâm tình có chút phức tạp, " biết vì cái gì nghe dòng họ nhà Dạ Thần, em liền nghĩ đến Dạ gia kia... cũng biết Hoa Hạ này có rất ít người họ Dạ, hơn nữa nghe ngữ điệu cậu Dạ Thần chuyện, cũng là người Yên Kinh."

      Tô Lập Quốc sửng sốt hồi lâu, trầm mặt ra: "em nên suy nghĩ bậy bạ rồi, Dạ Thần tại sao có thể là người Dạ gia? Huống chi, Yên Kinh những ngững người kia tính tính nóng nảy em còn biết sao? tùy tiện lấy người con à?"

      Thu Hàn Tuệ suy nghĩ chút, bề ngoài giống như cũng là như thế.

      Tại Yên Kinh những cái kai là đại gia tộc, từ trước đến nay đối với đối với hôn nhân trong gia tộc đều là truyện trọng đại.

      Tô Lập Quốc ôm bả vai của vợ, " xem em, chính là lo lắng cho Tô Nhạc! Ài, tô Tranh cho em yên tâm, Tô Nhạc ngược lại là tốt, trực tiếp cho chúng ta cái khiếp sợ! Chúng ta đêm nay đừng cái này, ngủ !"

      ...

      Tô tranh thuê phòng ở là có hai phòng phòng khách.

      Thành phố Lục Hải giá nhà cao, hai phòng phòng khách tiền thuê nhà nhưng cũng có năm nghìn, hơn nữa còn là giá hữu nghị!

      Tô Nhạc đến thành phố Lục Hải làm sao thuê được phòng ở tốt, liền ở chỗ chị .

      Ba mẹ tới đây, đều ngủ ở phòng chị , Chị liền đến phòng .

      Tô tranh nhìn xem tô Nhạc, thẳng vào vấn đề mà hỏi: "Em cùng Dạ thần rốt cuộc có chuyện gì xẩy ra, còn chó chị biết!"

      Tuy rằng cha mẹ bên kia là tương đối khá ứng phó, dù sao họ ở cùng với , có số việc cha mẹ tóm lại là có chút ràng lắm.

      Nhưng tốt nghiệp nửa năm theo chị , chuyện của chị đều ràng, lần này chuyện với Dạ Thần thể đơn giản mà dấu chị được?

      Tô Nhạc ngồi ở giường, nghĩ đến mấy ngày nhưng chuyện lộn xộn xảy ra, đem tình hình thực tế cho Chị , "Còn phải theo dõi cái ông trùm giải trí kai sao, theo dõi đến cục dân chính, sau đó em liền tùy tiện kéo nam nhân, ý đồ giả bộ giả vờ giả vịt trà trộn vào phòng đăng ký, cuối cùng vì thoát thân, ném phần lúc trước thường xuyên dùng CMND giả... Nhưng lại đâu nghĩ đến, em lại mang ra CMND , liền như vậy hiểu thấu thành phụ nữ có chồng rồi!"

      Nghe Tô Nhạc cái này hiếm thấy giải thích, tô tranh ngây ngẩn cả người, kinh ngạc : "Cho nên, ngươi cứ như vậy qua loa đem mình gả ra ngoài?" qua, có chút chỉ tiếc rèn sắt thành thép...mà bắt đầu, "chị cho em biết, những CMND giả mạo kia nhất định là xảy ra chuyện đấy, em xem chút lần này liền phá hủy vì cái này rồi, em làm sao lại cẩn thận như vậy, còn có... em theo dõi ai là ông trùm giải trí?"

      "Chính là ông trùm dấu mặt của Công ty giải trí Thiên Trung!"

      Nghe Tô Nhạc vẫn còn điều tra chuyện này, tô tranh yên lặng đỡ cái trán, im lặng : "chị phải với em sao, ngươi đuổi theo tin tức tuyệt đối là thể nào đấy, Giám đốc công ty Thiên Trung là Hồ Kha! Ở đâu còn có Ông Trùm giấu mặt! em , rm thực suy nghĩ nhiều!"
      251XYZ thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :