1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

ĐỆ NHẤT YÊU PHI - MỘC NHAN NHAN (c15) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Edit: Ems
      Chương 14: NGƯƠI NHẤT ĐỊNH LÀ NGHIỆT

      “Nương tử a ~ nàng cái gì thế. Mà nha đầu này gọi nàng là cái gì tiến tiến …..khó nghe quá trừng” Vừa mỗ nam nhân áo trắng con lấy ngón tay day day bên lỗ tai.

      Vũ Lạp Nhã lạnh mặt chỉ hận thể chạy tới băm ra thành từng khối. Nhưng giận bao nhiêu nụ cười mặt lại rạng rỡ bấy nhiêu.

      Mỗ nam nhân kia nhận thấy khác thường vội tìm đường thối lui. Nơi vừa đứng cắm hai cây ngân trâm (trâm bạc) có tẩm loại độc thần kinh do nàng tự chế. Nơi cắm ngân trâm lâu sau liền mất hết sống vì bị ăn mòn

      “ Nha đầu, ngươi ra tay độc ác a” ngồi cây mỗ nam nhân nào oai oán .

      “ Ta đâu có” Vũ Lạp Nhã vẫn cười rạng rỡ. Di chuyển thân thể, ngân trâm tay ngừng bắn ra. Tuyệt đối nhắm vào những yếu điểm.

      Mỗ nam nhân hơi chật vật tránh né. khắc sau liền xuất ra huyền khí màu chàm. Mà huyền khí cũng thanh kiếm dài.

      “ Hoạn Thiên, ngươi phải có chừng mực, nó là đệ tử ta” Lạc Mộng Ân cao giọng nhắc nhở.

      “Nương tử a ~ nàng cứ yên tâm ta muốn xem thử nha đầu này có đáng làm đệ tử của nàng ” Hoạn Thiên xoay xoay huyền khí màu chàm trong trung ngọt ngào mà rắn chắc trả lời.

      Lạc Mộng Ân nghe vậy hừ lạnh. Hướng chỗ Vũ Lạp Nhã mà tiến. Tới gần nàng nhìn Lạp Nhã “Con hãy tập trung linh lực vào cổ tay, giống như con tập trung vào điểm để phóng những cây ngân trâm lúc nãy. Đợi đến lúc con cảm nhận được sức nóng ở cổ tay. Dùng suy nghĩ để phát động ra huyền khí. Hiểu

      “ Dạ sư phụ” Vũ Lạp Nhã cười cười rồi cứ theo vậy mà làm hai mắt nhắm nghiền.

      “ Nương tử a ~ nàng chỉ nha đầu kia làm gì” Hoạn Thiên bên nhăn mặt . vừa lòng, nha đầu kia hình như muốn dành nương tử với .

      “ Ngươi cứ đợi mà xem. Người mà ta nhìn trúng phải dạng bình thường” Lạc Mộng Ân thần sắc bí cười cười nhìn chăm chăm Vũ Lạp Nhã luyện linh lực.

      Nửa khắc sau, hai mắt nhắm nghiền mở ra. Lạc Mộng Ân đứng gần đó liền hỏi “ Nha đầu con thế nào rồi”

      “Chắc thất bại rồi chứ gì. Nương tử a~ ta là .a……….” Hoạn Thiên định tuôn tràn cảm thán nhận ra vệt đỏ hướng mình đánh tới liền vận kinh công nhảy lên.

      Từ cao nhìn xuống, Lạp Nhã thân hình nho , tay cầm cây trường tiên (roi dài) dài như con trăn lớn màu đỏ tươi. So với thanh kiếm màu chàm trong tay còn đẹp hơn vài phần.

      Hoạn Thiên trong lòng cỗ trấn động lớn. Là huyền khí cấp ba, là cấp ba. Nha đầu kia cùng lắm cũng chỉ là nữ nhi 9,10 tuổi làm sao lại là khí sư cấp ba.

      Vẫn trấn động thôi bóng dáng màu đỏ kia lên tới. Sợi roi màu đỏ cứ như vậy mà níu lấy thân trường kiếm màu chàm. Hai bên cứ như vậy mà đôi co.

      “ Nha đầu, ngươi trước kia từng luyện linh lực” Hoạn Thiên ánh mắt tràn đầy kinh hỉ (vui mừng) nhìn nàng. Xem ra lần này Nương tử bắt được bảo bối rồi.

      có” Vũ Lạp Nhã tay chế trụ trường tiên , tình trả lời. Nàng mới tới thế giới này có biết cái gì là linh lực đâu. Kí ức của chủ nhân khối thân thể này hình như cũng có.

      “ Nha đầu ngươi phải là người. Ngươi nhất định là nghiệt”

      Chrisfujjko thích bài này.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Edit: Ems
      Chương 15: độc…


      “ Nha đầu ngươi phải là người. Ngươi nhất định là nghiệt”

      “Quá khen” Lạp Nhã thu roi trở về nhàn nhạ đáp.

      Hoạn Thiên nét mặt co rúm, nha đầu này là tự cao tự đại nga. Nhưng bất quá vậy mới xứng đáng làm đồ đệ độc nhất của nương tử.

      “Làm tốt lắm” Lạc Mộng Ân nhìn Lạp Nhã mỉm cười. Nàng quả nhiên nhìn lầm, người này đơn giản như vẻ bề ngoài.

      “Chẳng qua chỉ là ăn may mà thôi” Hoạn Thiên nhàng đáp xuống đất tiến đất chỗ Lạc Mộng Ân cứ tự nhiên mà ôm eo nàng.

      Lạc Mộng Ân cũng thẹn thùng e ấp, hoa hoa lệ lệ giáng thẳng cú vào khuôn mặt ai đó.Và thế là người kia cũng hoa lệ ôm đất mà ngồi.

      “Nương tử a ~ , nàng ra tay mạnh nga ~” Hoạn Thiên tay ôm mặt tay vẽ vòng tròn dưới đất quả khác với hình ảnh cún con ăn vạ là bao nhiêu.

      “ Ta chưa hỏi chuyện ngươi là may rồi đấy” Lạc Mộng Ân vừa trả lời vừa đưa tay bắt mạch cho Vũ Nhiên. Sắc mặt bỗng dưng tối lại.

      “Đệ ấy bị làm sao” Vũ Lạp Nhã cặn kẽ quan sát từng cử chỉ của Lạc Mộng Ân ngay khi thấy sắc mặt của Mộng Ân thay đổi lập tức tiến lại gần

      “Hoạn Thiên, ngươi giúp ta mang nó về nhà. Ta trở về trước chuẩn bị” rồi quay người thi triển khinh biến mất

      “Aizzzzzzzz” Hoạn Thiên ngồi bệch dưới đất nghe vậy thở dài ngao ngán đứng dậy. Tiến lại chỗ Vũ Nhiên thần thái vô cùng miễn cưỡng tuy nhiên có bất cứ hành động nào vì biết nhất định có người phanh thây ngay.

      Hoạn Thiên vác Vũ Nhiên bất tỉnh lưng thi triển khinh rời . Vũ Lạp Nhã biết khinh nhưng lại có tài theo dõi nên cũng có thể bắt kịp Hoạn Thiên.

      qua cánh rừng nữa thấy xuất đỉnh núi cao chọc trời. Hơn phần ba dãy núi bị sương mù bao phủ. Dưới chân núi gian nhà đơn sơ nhưng vô cùng trang nhã gọn gàng ra. Trước cổng Lạc Mộng Ân qua lại dáng vẻ vô cùng khó khăn.

      Thấy bóng dáng của Hoạn Thiên, Lạc Mộng Ân thi triển khinh công đưa Vũ Nhiên xuống rồi lao thẳng vào nhà quên mắng “ Tại sao lại chậm như vậy”

      Hoạn Thiên có chút ngạc nhiên. ở cùng nàng rất nhiều năm nhưng đây là lần đầu tiên thấy nàng lộ ra vẻ mặt lo lắng đến vậy. nhiều lập tức tiến vào theo. Lập Nhã đuổi theo sau thấy vậy cũng tiến vào.

      Lạc Mộng Ân đưa Vũ Nhiên đặt lên gường theo tư thế ngồi thiền rồi nhanh chóng ngồi đối diện phía sau vận công rồi truyền vào cơ thể Vũ Nhiên. lúc sau Vũ Nhiên cự mình phun ra cục máu màu đen xanh có mùi tanh rất khó ngửi.

      Hoạn Thiên nhanh người đem thứ bột lấy từ trong tay áo rắc lên, trong chốc lát khối máu liền tiêu biến sót vết

      Đỡ Vũ Nhiên nằm xuống giường, Lạc Mộng Ân cẩn thận bắt mạch lần nữa. Sau đó cẩn thận phân phó Hoạn Thiên sắc thuốc và ở lại canh trừng Vũ Nhiên. Ở nơi này chỉ có hai người và kẻ là người phục vụ cũng như thu thập thông tin về bên ngoài của Hoạn Thiên nhưng hôm nay kẻ đó có việc phải xuống núi nên bất đắc dĩ Hoạn Thiên phải hạ mình.

      Lạc Mộng Ân nhanh chóng kéo Vũ Lạp Nhã rời khỏi phòng ra bên ngoài rồi để cho nàng đồng ý. Lạc Mộng Ân nhanh chóng bắt mạch níu mày lại

      “Có chuyện gì sao” Lạp Nhã khẽ hỏi

      “ Nha đầu trước đây con có từng gặp ai có hành tung mờ ám hay từng uống thứ thuốc gì rất đắng hay chưa” Lạc Mộng Ân mặt đầy nghi hoặc hỏi nàng

      Lạp Nhã lắc đầu, quả trong kí ức của khối thân thể này hề có đoạn kí ức nào giống như vậy. Hơn nữa khối thân thể này trước đây trừ Phủ thừa tướng ra cũng chưa từng bước chân ra khỏi có thể gặp ai.

      “ Nha đầu, trong người đệ đệ ngươi có hai loại độc. loại độc là lúc nãy và còn loại là cổ độc. Ta cũng chỉ vừa loại bỏ được ít nhưng đối với loại cổ độc này phải cần hai thứ trân thảo mới có thể giải được”

      Nghe tới đây Lạp Nhã khích động tới sát bên cạnh Lạc Mộng Ân. Vậy là Vũ Nhiên có thể được cứu rồi “ Người mau rút cục là hai loại trân thảo gì”

      “Là Băng sơn tuyết liên và Quả Linh phi. Nhưng ta chỉ biết vị trí của Băng sơn còn Qủa linh phi quả ta hơn nữa…….” tới đây bỗng nhân Lạc Mộng An ngừng lại

      “có chuyện gì nữa sao”

      “ Nha đầu cả ngươi và đệ đệ trong người đều có cổ ấn chú, chính nó phong ấn trân chính thực lực của ngươi”
      Last edited by a moderator: 22/4/15
      fujjko thích bài này.

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :