1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

ĐỆ NHẤT YÊU PHI - MỘC NHAN NHAN (c15) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Edit: Ems

      Chương 9: TIỂU BẠCH BẠCH

      Dắt tay Vũ Nhiên tiến vào rừng trúc trong long Lạp Nhã phi thường buồn bực. vậy được nửa đường lại gặp phải trận mưa rào xối xả khó khăn lắm hai người mới tìm được căn nhà tranh rách nát để trú mưa. Nàng thực thể đem lão thiên gia hung hăng mắng trận mà.

      Đến khi hai tỷ đệ vào được bên trong cả người ướt như con chuột rồi. Cũng may Lạp Nhã là người chu toàn sớm dự tính có việc này nên cũng cho là khó khăn .

      Hai người vừa thay trang y xong mặt trời cũng vừa xuống núi. Những hàng trúc được gió đưa xào xạc, tiếng côn trùng làm thành khúc hòa tấu kinh dị, ánh trăng mập mờ bị mây che lấp nửa phần càng làm khung cảnh trở nên quỷ dị vạn phần.

      Nhưng làm sao có thể sánh được với phần khung cảnh rừng amazon năm xưa. Lúc đó nàng chỉ mới sáu tuổi bị thả vào rừng mình cho tự sinh tự diệt. Nàng phải tự mình tìm thức ăn, đối phó với bầy dã thú ăn thịt, cùng vô vàn loài kỳ dị thực vật. Thế nên với khung cảnh quỷ dị này nàng còn cảm thấy có phần xinh đẹp

      Vũ Nhiên cũng thu lại nét tươi cười như thường này thay vào đó là bộ dáng sắc bén, đôi ngươi kia xét về ngoan độc cùng hoạt giảo có thể xứng đáng đứng cùng chỗ với Lạp Nhã (Ems: Thân phận của bé Nhiên là số, những chương sau càng kỳ bí hơn)

      " HÚ.... ...... ....." tràng tiếng hú của chó sói vang lên hết thảy mọi vật đều im lặng lâu lâu lại vang lên những tiếng xì xầm như có người quả nếu là những người thể trạng yếu sớm bị dọa cho sợ mất mật

      Bỗng phía cuối khu rừng đạo quang phát ra ánh sáng màu xanh xanh kỳ lạ, hòa hợp với ánh trăng càng làm cho khung cảnh thêm quái dị

      " Tỷ tỷ đó là cái gì....." Vũ Nhiên đứng bên, hồng y (hồng = đỏ) nổi bật làm cho dung mạo tuấn tú có chút non nớt trẻ con kia có phần khát máu.

      Lạp Nhã vẫn là thân bạch y trắng tinh, phía đuôi váy có vài hình thân trúc xanh xanh hòa hợp với quang cảnh cộng với khí thế bức người làm cho ai nhìn thấy của tôn sùng nàng là tiên nữ tái thế.

      Nhận thấy tức khí người Vũ Nhiên biến động khác lạ. khoảng khắc sau trong lòng nàng hiểu ra vấn đề. Xem ra người tiểu đệ này còn chứa ít bí mật nhưng nếu bất quá nàng cũng cần bận tâm. Chỉ cần có thể ở trước mặt nàng vẫn vui vẻ coi như là tâm nàng bị trói buộc.

      Nàng là người siêu cấp bao che. Chỉ cần là việc làm cho dù đúng hay sai, chỉ cần đừng làm tổn hại với bản thân cho dù là ông trời nàng cũng đứng ra chống lưng cho

      Nhưng nghĩ tới chuyện hôm nay bản thân mình bị người mình quan tâm nhất trong lòng kiềm chế được mà tiến lại bẹo vào cái má phúng phính kia vài cái coi như trừng phạt " Tiểu tử thối, tỷ tỷ mà ngươi cũng dám tính kế a"

      " Tỷ tỷ..."Vũ Nhiên nhận ra là nàng phát áp chế dòng sát khí cuồn cuộn trong người nở nụ cười khuynh thành kèm theo giọng non nớt kéo dài sẵn sàng đốn tim của rất nhiều a

      Lạp Nhã nghe được câu nhão như cháo kia, lông gà lông vịt thi nhau mà nổi. Xem ra là thường ngày nàng quá chiều chuộng nên sinh hư rồi

      " Tưởng đệ quên luôn ai là tỷ tỷ rồi chứ" Nàng giả vờ làm mặt quỷ, tâm tình buồn bực lộ ra gióng như là đứa trẻ bị lấy mất quà. Nếu để bằng hữu của nàng ở thế giớ kia nhìn thấy có đánh chết cũng ai tin là nàng.

      " Sao đệ dám quên chứ, tỷ tỷ là đẹp nhất là thương đệ nhất, tỷ tỷ a....." Vũ Nhiên vẫn dùng giọng non nớt đó làm nũng, đôi mắt còn vô cùng phối hợp mở to hết mức, nhìn thoạt giống chú chó con lạc chủ, cái mũi đỏ đỏ ngừng cọ cọ lên cánh tay nàng. Cho dù có là đá cũng cầm lòng được mà tới nựng vài cái.

      Lạp Nhã còn định gì đó bóng dáng trắng phau, từ trời nhắm thẳng chỗ nàng đứng mà rơi xuống. Thế là nàng hoa hoa lệ lệ bị nó đè dưới thân người.

      " Tỷ tỷ người có sao " Vất vả lắm Vũ Nhiên mới lôi nàng ra khỏi khối lông mật mạp mềm mại kia.

      Vũ lạp Nhã khẽ xoa xoa cái lưng tôi nghiệp của mình, từ từ quan sát cái 'vật thể lạ' kia

      Mà cái 'vật thể lạ' kia, bỗng dưng từ từ thu lại đến khi còn là kích thước của chú cún con thôi. Lạp Nhã Thoáng giật mình. Uầy là con cửu vĩ hồ nha.

      Hơn nữa là bạch cửu vĩ hồ. Nhìn vết thương ở chân của nó hở. Lạp Nhã tay ôm nó, tay dắt tay Vũ Nhiên vào căn nhà kia thận trọng băng bó vết thương. Xong xuôi nàng để nó nằm ở trong lòng, vươn tay ôm nó và Vũ Nhiên vào lòng nhắm mắt ngủ.

      Sáng hôm sau, cùng chu công đánh cờ. Bỗng cơ thể nàng tự nhiên nóng rực, trong mộng nàng nhìn thấy bóng nam nhân mờ mờ ảo ảo nhìn mình cất giọng điềm đạm " Ta là Phong Kỳ, ra mắt chủ nhân"

      Bật người tỉnh dậy, Vũ Nhiên ngủ. Nhưng trước mặt nàng là thân hình trắng tinh của cửu vĩ hồ. Nó gương đôi mắt màu trắng nhìn nàng.

      Cảm giác được ngón tay mình có cảm giác lành lạnh. Lạp Nhã quay đầu nhìn xuống. Ngón tay có chiếc nhẫn tượng trưng cho việc ký kết ma thú, đầu ngón tay của nàng bị rách mảnh , máu từng giọt từng giọt.

      Nhìn chiếc nhẫn màu xanh kia yên vị ở tay mình, nàng giật mình lắc đầu cười khổ. lẽ tên hồ ly này nhân lúc nàng ngủ rồi cường bạo bắt mình kí khế ước với nó.

      ( Ems: Khụ khụ, thánh thú đầu tiên xuất )
      fujjko thích bài này.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Edit: Ems

      Chương 10: (tiếp)

      Xoa xoa điểm mi phượng (điểm giữa hai lông mày) Lạp Nhã gương mắt nhìn con vật trắng tinh tươm kia.

      Ưm. Dáng người thon gọn trông khá nhanh nhẹn. Con ngươi màu trắng quỷ dị. Hàm răng trắng nhọn.

      Lạp Nhã vươn tay ra giữa trung, con vật kia như có linh tính phối hợp theo hơi nhướng người lên. Cả cái đầu lao vào lòng bàn tay của nàng cứ như vậy mà cọ cọ.

      Nàng hưởng thụ mềm mại của bộ lông trắng kia. Quả thực tồi. Nếu có thể lấy làm áo choàng tồi (Ems: Sặc * ăn bánh**dịch tới đây**nghẹn*)

      Hồ ly Phong Kỳ cọ cọ trong lòng bàn tay chủ nhân bỗng dưng lạnh cả xương sống đến xương sườn. Ngẩng đầu lên đập vào mắt nó là ánh mắt đầy tính toán của khóe môi hồng đào hơi nhếch lên của nàng. Thân thể tự chủ được lui lại mấy bước, đôi mắt trắng ngập nước, hai tai cụp xuống tỏ vẻ nhu thuận, cái mũi hơi hơi hếch lên. Thực là Vũ Nhiên phiên bản động vật a. Nếu bây giờ nó có thể biết được trong đầu nàng nghĩ cái gì tự khắc hối hận vì việc kí khế ước với nàng.

      " Ngươi đáng . Hay gọi là Tiểu Bạch Bạch . Đúng Tiểu Bạch Bạch" Nàng cảm thán đưa tay ôm cả thân hình nó vào trong lòng vuốt ve để ý sắc mặt của ai đẹn như đít nồi.

      Lão thiên gia a. Có phải là quá bất công . Nó là thánh thú, là thánh thú đấy. Cư nhiên lại bị chủ nhân chế giễu.

      Nó đáng . Xin lỗi mình nó cũng có thể đem đại lục san phẳng a

      Tiểu Bạch Bạch. Xin lỗi a, nó là thánh thú được hàng vạn ma thú tôn sùng đấy. Tiểu Bạch Bạch, Tiểu Bạch Bạch. Có giống con chó giữ nhà quá

      Gương ánh mắt oai oán nhìn nữ nhân ôm mình trong lòng lại nhận được khuôn mặt khuynh nước khuynh thành cười tà tà. Dùng năng lực kế ước truyền cho nàng " Chủ nhân a, ta có tên là Phong Kỳ "

      Mỗ nữ nhân nào đó vẫn cười cười truyền đáp lại " Liên quan gì đến ta, Tiểu Bạch Bạch" Ba chữ Tiểu Bạch Bạch được ai đó nhấn mạnh thêm.

      Như vậy phải là chủ nhân chỉnh nó chứ. Hồ ly Phong Kỳ hồi tưởng suy nghĩ. Nhưng nó nghĩ thế nào cũng ra, bản thân nó lúc nào mà đắc tội chủ nhân này cơ chứ (Ems: Ta chết đây )

      " Chủ nhân a, ta tên là Phong Kỳ" Kẻ nào đó vẫn kiên cường hỏi lại

      "Ta thích gọi ngươi là Tiểu Bạch Bạch hơn" Mỗ nữ nào đó vẫn thu lại đôi tay vuốt bộ lông của nó trong lòng cảm thán: thực mịn a

      "Ách...cái đó...chủ nhân a, nghe rất giống tên của chó giữ nhà" Kẻ nào đó vẫn tiếp tục đề tài

      Mỗ nữ nhân kia, vuốt ve chín cái đuôi của nó trong lòng cảm thán: là êm. Nghe được lời kia, vân đạm kinh phong trả lời " ngươi chính là chó giữ nhà của ta, bất quá .....ta giờ chưa có nhà nên tạm thời.... ....ngươi phải khất việc vậy Hazzzz"

      Kẻ nào đó nghe xong lông mao từ đầu tới đuôi dựng đứng lên. Chủ nhân a, ngươi có cần tỏ vẻ tiếc rẻ như thế . Nếu để Thú giới biết được ta mà phải giữ nhà thực thanh danh mấy ngàn năm của ta đổ sông đổ bể.

      " Chủ nhâ....."

      định lên tiếng phản bác đạo lười biếng của mỗ nữ nào đó vang lên làm cho nó chỉ biết ngậm hòn bồ ngọt " Tiểu Bạch Bạch a ~ ta nghĩ thịt của ngươi nên làm sao mới thuận miệng đây"

      Hồ ly kia chỉ mang ánh mắt oán trách mỗ nữ đem hết tâm tình buồn bực trút giận lên mấy cọng tóc dài muọt của Vũ Nhiên nằm gần đó.

      lâu sau liền đem Vũ Nhiên đánh chờ với Chu công hoàn dậy. Nhìn thấy nó nhu thuận ngồi trong lòng tỷ tỷ mà vét thương ở chân vốn biến mất tâm cầm lòng được mà dâng lên mùi chua nồng nặc. Con tiểu hồ ly kia, như vậy mà dám cư nhiên tranh đoạt tỷ tỷ xinh đẹp cùng với .

      Thế là cần nghĩ nhiều, lập tức cầm lấy cái đuôi của hồ ly Phong Kỳ ném ra xa khỏi lòng ngực của tỷ tỷ xinh đẹp. Rồi ngay lập tức nhào vào lấp khoảng trông đó mà cọ cọ. quên ném cho kẻ bất hạnh nào đó bị ném ra gần cửa đạo quang ý tứ ràng như mặt trời ban trưa: Tỷ tỷ là của ta, chỗ này cũng là của ta (Ems: *mặt đỏ vì nghẹn cười* )

      Từ đó người và thú (Vũ Nhiên và hồ ly Phong Kỳ) mỗi ngày đánh nhau ba lần. Nguyên nhân chủ yếu cũng vì vị trí ấm áp của người nào đó. Đó là chuyện sau này.

      "Tỷ tỷ nó làm gì ở đây" Cọ cọ trong lồng ngực quen thuộc, Vũ Nhiên lại là cái đạo non nớt kia hướng mỗ nữ hỏi

      " Nó vừa ký khế ước với ta, tên là Tiểu Bạch Bạch" Mỗ nữ cười cười trả lời quên nhấn mạnh ba chữ cuối. Quả nhiên lâu sau nhận được ánh mắt oai oán của bạch hồ ly

      Lại có đạo quen thuộc có phần cam lòng của ai đó vang lên trong đầu " Chủ nhân a, ta tên là Phong Kỳ"

      "Tỷ tỷ nó thực tên là Tiểu Bạch Bạch" Vũ Nhiên với giọng thể non nót hơn lặp lại vấn đề, giọng non nớt pha chút trào phúng cùng đắc ý

      "Chủ nhân, ta tên là Phong Kỳ" Bạch hồ ly lại lần nữa truyền tới

      Mỗ nữ vẫn để ý, ôn nhu trả lời " Đúng tên của nó là Tiểu, Bạch, Bạch"

      " ta tên là Phong Kỳ" Người nào đó lại kiên nhẫn truyền đến

      Lần này mỗ nữ đáp lại giọng như đinh đóng cột " Tiểu Bạch Bạch a~ ta thấy quả nhiên xào ngươi lên, à nướng ngươi lên đích thực rất ngon miệng a"

      Bạch hồ ly đen mặt, ngoan ngoan ngậm miệng. Trong lòng ngừng kêu gào. Lão nhân gia a, ta có làm gì mà cư nhiên lại có chủ nhân phúc hắc như vậy.

      --- ------ ------ ------ ------
      Lời ngoài tác giả:

      Khúc này ta chém nhá

      Lão nhân gia nghe được tiếng kêu thảm của người nào lười biếng trả lời " Có được chủ nhân như vậy là ân phúc mấy đời của nhà ngươi"

      Bach hồ ly: đen mặt, thành lời, khóe mắt dòng lệ tuôn trào, khuôn mặt bị uất ức làm biến dạng trông cực thảm. hahaha
      Chris thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Edit:Ems

      Chương 11: LẠC VÀO MÊ HỒN CỐC

      Đợi trời sáng hẳn, Lạp Nhã lại tiếp tục cùng Vũ Nhiên tiến vào sâu trong núi, lần này còn có thêm thành viên mới là Hồ ly _ Tiểu Bạch

      Đến cánh trúc mới, bỗng dưng sương mù nhạt xuất , cứ như vậy mà vây 3 người bọn họ lại.

      Tiểu Bạch nhận ra có biến vội vàng truyền cho Lạp Nhã " Chủ nhân, cẩn thận sương mù này có chút ổn"

      " biết, Phong Kỳ ngươi bảo hộ Nhiên nhi, mình ta có thể ứng phó được" Lạp Nhã truyền lại cho thần sắc có mấy phần nghiêm túc. Nàng kể từ khi bước vào đây thấy có cái gì đó rất ổn. Quá im lặng, chỉ nghe được tiếng gió thổi qua những khóm cây tạo ra những tiếng xào xạ, còn lại hề nghe được tiếng động nào khác. có tiếng chim hót hay tiếng chân động vật. Thực là quá quỷ dị rồi.

      Tiểu Bạch nghe vậy cũng ngoan ngoãn nhảy từ lòng ngực nàng lên đầu Vũ Nhiên bộ dáng có phần thích. Vừa rồi nghe chủ nhân gọi đúng tên mình khỏi mừng thầm nhưng chủ nhân a ta muốn bảo hộ tên xú tiểu tử này đâu. Lão nhân gia a sao chủ nhân của lại thích cho ngậm hòn bò ngọt thế này.

      Vũ Nhiên cũng khác gì hai người kia là mấy, khuôn mặt phấn nộn còn ý cười cười như trước mà cũng là bộ dáng trầm. Trong tay giấu dưới áo cũng sớm nắm chặt thanh thùy chủ. Vậy nên cũng hơi dâu mà tính toán với cục lông đáng ghét _tiểu bạch.

      được thêm dăm trượng nữa, Vũ Nhiên hiểu sao lại vấp té. chưa kịp định hình bị Lạp Nhã túm lấy cổ áo xách lên như con gà. Lúc định thần lại thấy mình đỉnh ngọn thân tre. Nơi vừa té xuống cắm đầy ngân châm. Nếu nhìn kỹ ràng còn có kịch độc. nếu như may bị bắn thành con nhím cũng bị độc này hại chết.

      " Tiểu nha đầu kia phản ứng mau" Ở đỉnh núi đạo trầm trầm của nam nhân vang lên bên trong còn chứa ít nội lực. Đây ràng là cường giả (người mạnh)

      Lạp Nhã tuy có nội lực nhưng thính giác cũng thuộc loại tốt. Liền đạp gió hướng nơi truyền thanh mà tiến. Ai ngờ được nửa đường rơi xuống đạo vực. Lạp Nhã từ cổ tay lấy ra sợi dây thừng được cuốn sẵn, quấn chặt vào khóm tre, giữ cho mình rơi xuống. Vũ Nhiên cũng khá phối hợp ôm chặt lấy thắt lưng nàng còn cái tên Tiểu Bạch kia biết leo lên đầu nàng ngồi từ đời nào rồi.

      Sợi dây hơi lung lay chút rồi dừng lại. Vũ Nhiên lúc này lên tiếng " Tỷ tỷ sao vậy"

      " Mau nhìn xuống dưới" xong ánh mắt dáo dát nhìn nơi có thể đáp xuống được.

      Vũ Nhiên nghe nàng vậy cúi đầu cố gắng nhìn thấy gì khác biệt dưới mặt đất nhưng lại bị màng sương kia che lấp. Đến khi sương tan bớt mới nhìn thấy , dưới mặt đất là lỗ trống to và sâu, bên trông có rất nhiều các cọc nhọn đâm thẳng lên . Nếu như tỷ treo lơ lửng như vầy chỉ sợ phải bỏ mạng chỗ này.

      Vũ Lạp Nhã cuối cùng cũng nhìn thấy địa điểm khá an toàn. Đu dây mượn sức gió đưa cả hai đến nơi kia. Nàng lại câm tay Vũ Nhiên đí về phía trước.

      Phía trước là hồ nước. Kỳ lạ chỗ là hồ nước này bị đóng băng.

      Nàng cẩn thận bước đii từng bước mặt hồ. 'rắc rắc' đạo từ phía chân truyền lên . Nàng cố gắng giữ cho vũ Nhiên ở sát bên người mình quan sát biến động ở mặt hồ.

      'A' Vũ Nhiên nhịn được kinh hô lên tiếng. Quả nhiên khỏi lòng chờ mong của Lạp Nhã, mặt hồ nứt ra từng mảnh, từ dưới mặt hồ những cái móng dài sần sùi đầy răng nhọn vươn ra như hổ đói lao liên hồi đớp khí.

      Lạp Nhã ôm lấy thắt lưng Vũ Nhiên điều chỉnh vị trí cho yên vị ở sau lưng mình. Rồi đạp lên những cái mõng đầy răng kia mà .Trong lòng khỏi khen cho người sắp đặt nên nơi này. Quả nhiên lợi hại. Rồi trong đầu nàng chợt lóe lên cái gì đó lại vụt tắt

      Khi lên đến bờ bên kia, nàng thả Vũ Nhiên từ lung xuống và thứ nàng nhìn thấy là.....

      con cá sấu con ngậm chân của Vũ Nhiên cơ hồ muốn đem cắn gẫy. Còn Vũ Nhiên cắn chặt môi đến ứa máu cũng buông ra, hai mắt hông hồng nhưng khóc. Quả thực so sánh với Vũ Nhiên nhút nhát như cái ngày đầu tiên mà nàng xuyên đến quả khác xa.

      Nắm lấy cái đuôi nó quang xa góc, con cá sấu non kia vẫn thái độ cũ gầm gầm gừ gừ.Tiểu Bạch ngồi đỉnh đầu nàng nhìn thấy con vật kia lười nhác truyền tới " Chủ nhân còn nó tính làm sao"

      Vũ Lạp Nhã với cái thái độ của tên hồ ly này khóe miệng vẽ lên đường cong. (Ems: có người sắp chịu khổ rồi. Amen http://***************.com/images/smilies/icon_supplicate.gif) Túm lấy gáy của Tiểu Bạch ném ra vị trí đối diện con vật hung tợn kia. Ý tứ : Ngươi giải quyết

      Tiểu Bạch mấy ngày nay khá là nhiều buồn bực hôm nay xem ra là chủ nhân muốn tìm cho ta cái bao tải để chút giận đây mà.

      Tuy nhiên còn chưa kịp ra tay đạo lười biếng nghe kỹ còn có chút hưởng thụ " được giết chết"

      " Chủ nhân a, nếu vậy sao lại để ta làm" Tiểu Bạch nóng nảy đáp lại. trong tứ đại thần thú đấy. Tay phất ra có thể san bằng cả đại lục cơ đấy. Mà chủ nhân của cư nhiên lại muốn ra tay với sinh vật tầm thường lại được giết. là tức chết rồi

      " Tiểu Bach a ~, ta thấy dạo này ngươi hơi béo lên đấy, " Mỗ nữ nào đó lại lười biếng lên tiếng, còn cẩn thận nhấn mạnh chữ ' béo'

      Tiểu Bạch "... ...... ...."
      Chrisfujjko thích bài này.

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 12: Tiếp

      Quăng thần thái tức giận của Tiểu Bạch sang bên. Vũ Lạp Nhã tiến tới cẩn thận quan sát vết thương cho Vũ Nhiên.

      Đứng dậy, nàng đảo mắt quan sát xung quang chút rồi tiện tay bứt mấy cọng lá dưới đất trực tiếp bỏ vào miệng nhai nhai rồi đắp lên vết thương của . Nơi này đất đai thuận lợi lại có ưu thế về khí hậu nên cây cối phát triển vô cùng tốt. Hơn nữa toàn bộ là cây thuốc quý a. Xem ra cơ hội tìm được Băng sơn tuyết liên là rất cao.

      “ Tỷ tỷ, người học những thứ này khi nào” Nàng băng bó vết thương cho Vũ Nhiên nghe thanh non nớt vang lên. Ngẩng mặt lên là khuôn mặt quen thuộc của nhưng trong con ngươi kia nàng nhìn thấy chính là nồng đậm dò xét.

      “ Tiểu tử thối, nếu ngươi cho ta biết ngươi từ đâu mà có được nội công có nên báo cho tỷ tỷ biết tiếng Hử “ Nàng cũng hề khách khí cao giọng hỏi vặn lại .

      “ Tỷ tỷ quả nhiên giống trước” Vũ Nhiên nghe lời của nàng lắc lắc cái đầu , trong đó có cả vẻ bi thương.

      Vũ Lạp Nhã băng bó cho xong, ngồi xuống thảm cỏ kế bên ôn tồn “ Chúng ta đều thay đổi”

      Tiểu Bạch sau khi chút hết phiền phức lên con vật tội nghiệp kia cũng quay lại, ngoan ngoãn ngồi xuống bên cạnh nàng cọ cọ mấy cái rồi ngủ.

      Vũ Lạp Nhã nâng tiểu Bạch vào lòng vuốt ve. Vũ Nhiên nhìn nàng hồi lâu mới khó khăn mở miệng" Vào đêm mấy năm trước, lúc đệ tìm thức ăn trong ngự trù ( phòng bếp) gặp sư phụ rón rén bên góc tường. Nhìn thân thủ của sư phụ lúc đó đệ cố gắng hết sức năn nỉ để thu dưỡng đệ. Cuối cùng sư phụ cũng đồng ý thu nhận đệ vì đệ cho người biết là lý do nương chết. Tỷ tỷ ......lúc đó tỷ ngủ đệ nghe thấy tiếng động là liền theo... Hức.....đệ thấy .....mẫu thân .....người bị nhị nương đẩy xuống vách núi sau phủ......hức....đệ muốn ....đệ rất muốn lao ra để cứu mẫu thân .....nhưng đệ sợ.... ....đệ sơ nhị nương cũng giết đệ .......ô ô..đệ muốn thay mẫu thân báo thù.....đệ.......tỷ tỷ...tỷ..đệ rất nhớ nương ...ô ô"

      Vũ Nhiên ngồi bệt dưới đất hai tay nắm chặt đến trắng bạch, khuôn mặt hồng hồng cố kìm nén cảm xúc trong lòng, cố gắng nén những giọt nước mắt nóng hổi dần rơi xuống.

      Nàng nhìn Vũ Nhiên, kéo tay ôm cả người run run vào lòng an ủi. Nàng dầu so cũng là con người, phải là sắt đá với những việc như vậy nàng làm ngơ được.

      Đến khi thân thể dần ổn định lại " Nếu ta ta phải là Vũ Lạp Nhã đệ có ghét ta "

      " Tỷ tỷ cho dù tỷ phải là tỷ tỷ như xưa nhung Nhiên nhi vẫn rất thích tỷ vì tỷ rất tốt với Nhiên nhi "

      Nàng cưới xoa đầu của . Nàng định kể cho về bí mật của mình sương mù bỗng nhiên dày đặc trở lại. Tiếng côn trùng kì lạ vang lên. Trước mắt nàng đag là màn sương màu xám, bỗng chớp mắt liền trở thành hình ảnh của thế giới trước. Nàng hơi giật mình, chẳng lẽ đây là ảo ảnh?

      Trước mặt nàng dần ra hình ảnh cha tươi cườiđang hai tay, ánh mắt mong chờ đáp lại của nàng. Vũ Lạp Nhã bước lên mấy bước rồi dừng lại, trong tay biết từ lúc nào xuất thanh thủy chủ, chém người kia ra thành hai. Thân hình người kia vụt biến mất, ảo ảnh vì thế cũng được xóa tan, ra trước mắt nàng là vực thẳm sâu hun hút.

      Quay người vụt , giờ đáng lo nhất là Vũ Nhiên trận pháp này phải ai cũng có thể phá được.

      Quả nhiên xuyên qua vài khóm tre, Vũ Nhiên trong tay thùy chủ ngừng chém loạn trong chung. người có vô số những vết thương do ám tiễn bắn trúng. Khóe miệng có vệt máu đen.

      Vũ Lạp Nhã trong lòng lạnh lại, phải là độc bộc phát chứ. Nghĩ vậy nàng lao lên đánh ngất Vũ Nhiên.

      Ngay khi Vũ Nhiên vừa ngất sương mù cũng tan ra. Bây giờ đứng cách nàng vài thước* là hai bóng dáng. nam, nữ.

      *thứơc : đơn vị đo độ dài của Trung quốc thời xưa. 1 thước = 0.23 m

      --- ------ ---
      Chrisfujjko thích bài này.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 13: BÁI SƯ

      Vũ Lạp Nhã nhìn theo hướng hai đạo ảnh. Cả hai người đều trung niên nhưng nhìn qua giống thiếu niên và thiếu nữ hơn.

      Nam tử tóc xanh lam đôi mắt màu đồng, trang phục màu trắng thanh nhã.

      Nữ tử tóc hường (hồng), đồng tử màu tử (tím) sẫm, thân y phục hồng (đỏ).

      trắng đỏ, xanh hường. Thoạt thấy rất bất đồng nhưng đứng kế nhau hài hòa

      "Nha đầu ngươi hảo, như vậy mà lại phá được cơ quan lợi hại nhất của nương tử. Nương tử ~ nàng xem phải " Nam tử kia vế đầu tiên giọng có chút đùa nhưng vế sau hoàn toàn bị xoay ngắt sang xu hướng nhão.

      Da gà da vịt của Lạp Nhã nghe xong vế sau liền đua nhau mà nổi, phía sau ót xuất vệt lạnh ngắt.

      Này ! có cần phải buồn nôn đến thế ?

      thầm nhìn Vũ Nhiên ngất bãi cỏ. Azzz quả nhiên trong cái rủi còn có cái may, nếu như Vũ Nhiên còn thức mà nghe được những lời kia phải gián tiếp dạy hư sao. Hơn nữa nếu học theo bộ dáng của tên khùng kia, câu tỷ tỷ a~ hai câu tỷ tỷ a ~. Da mặt nàng dù có như tường thành cũng sợ chịu nổi đâu a

      Phía nữ tử kia mặt cũng xuất vài tia hắc tuyến, giọng đầy tức giận được nghiến ra " Nương tử cái rắm, ngươi còn dám gọi ta như vậy ta lập tức thiến ngươi"

      (Ems : Em thề là nguyên bản có chỉnh sửa TT~TT)

      Nam tử kia khuôn mặt hưng phấn đột nhiên như bị xô nước lạnh dội từ đầu xuống. Mặt giờ miếu máo khác gì trẻ con đến quan sát Vũ Nhiên . Nhìn chán lại quay ánh mắt lên người nàng. lúc sau mở miệng giọng nửa nghiêm túc nửa đùa giỡn " Nha đầu ngươi nhìn thuận mắt, hay làm nghĩa nữ cho ta . Ta tuyệt đối bạc đãi ngươi, còn giúp ngươi năn nỉ nương tử ta trị bệnh cho . A hay gọi ngươi là Tiểu nương tử . Ha ha tiểu nương tử"

      " Lão già a ~ ta thấy ngươi quả nhiên nên thiến " Nàng gằn giọng trả lời, ánh mắt cũng khuyến mãi cho đạo quang ' ấm áp'

      " chủ nhân có cần ta dạy cho cái tên hỏng não này chút được " đạo lười biếng của Tiểu bạch lại vang lên

      " cần'

      " vậy chủ nhân a~ ta đánh cờ với chu công đây (hình như là ngủ phải) "

      Lạp Nhã để ý tới Tiểu Bạch cuôn tròn người mình Vũ Nhiên đánh giấc sâu. Trực tiếp lách qua tên nam tử hỏng não kia hướng tới vị nữ tử tóc hồng kia, chắp hai tay thành quyền hơi khom người " Lạc tiến sĩ, gặp được tiến sĩ ở đây vinh hạnh"

      Người kia nghe xong khuôn mặt trấn động nhìn chăm chăm nàng chớp mắt nửa ngày sau cũng được nửa lời.

      Thấy bên kia có động tĩnh, nàng vẫn thần tình cười cười " Lạc tiến sĩ....."

      " Gọi ta là sư phụ"
      fujjkoChris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :