1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

ĐỆ NHẤT YÊU PHI - MỘC NHAN NHAN (c15) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Edit : Ems

      Chương 5̀:ĐÁNH CƯỚP CỨU NGƯỜI (̣2)

      Nam tử trung niên kia vừa rồi còn có ý định ngăn cản tỷ đệ Lạp Nhã lại gần nhưng chưa kịp tình phát triển ngoài dự kiến rồi. Bây giờ chút dở khóc dở cười. Đường đường là lão đại của U Minh các _ tổ chức ám sát mạnh nhất cư nhiên lại chịu bảo vệ của nữ nhi đáng tuổi con mình. Lại còn có tiểu tử vụng về băng bó vết thương cho nữa.

      "Đỗ Phúc, chết điiiiii" vẫn còn chìm trong suy nghĩ chợt đạo của khí sư cấp 2 đánh tỉnh

      gã nam tử bặm chợn cầm huyền khí lao thẳng về phía của Đỗ Phúc cùng Vũ Nhiên. Đỗ Phúc theo bản năng muốn đem Vũ Nhiên bảo vệ phía sau nhưng do bị thương tốc độ người kia lại có ý chậm lại liền đao dánh thẳng về phía Vũ Nhiên ngồi

      'BẬP' máu văng khắp nơi dính hơn nửa người nam tử kia.

      "Vũ Nhiên" Vũ Lạp Nhã thấy màn ngây ngốc dừng lại hướng nơi đó mà kêu lên tiếng thê lương.

      "Ha ha ha, tiểu mĩ nhân a, ngươi xem ngoan ngoãn nghe lời chúng ta là được rồi" đạo lại vang lên mang đầy trào phúng. vừa rồi thấy nàng nhàng tránh được công kích nhưng có ý đáp trả cứ tưởng nàng bất quá là thùng rỗng kêu to mà thôi nay lấy tình này khỏi buông lời châm chọc

      Lạp Nhã im lặng con ngươi lóe lên tia lửa giận ngút trời. Nắm chặt thùy chủ trong tay chớp nhoáng thấy bóng dáng nàng đâu nữa .

      "A"

      "A"

      "A"

      "A"

      Từng tiếng hét vang lên quỷ dị, máu tươi bắn ra tứ phía nhuộm đỏ cả đoạn đường. Bọn người nọ cơ bản là chết nhắm mắt, cũng ai trong chúng thấy được Lạp Nhã ra tay ra thế nào. Chỉ chiêu duy nhất ở yết hầu ( cổ họng) như vậy mà chết .

      Riêng gã nam tử bặm chợn kia ngây ngốc đứng chỗ nhìn bóng dáng lúc lúc của nàng dọa sợ đến khi ý thức được thanh thủy chủ kia đâm xuyên tim . Lúc ngã xuống mới hiểu hôm nay gặp phải ác ma rồi. Nhưng tất cả cũng quá trễ.

      Lạp Nhã khi giết người xong vẫn cảm thấy trong lòng có mảnh ân hận. Nếu ngay từ đầu nàng giết bọn chúng Vũ Nhiên sao. Nếu như nàng đáp ứng đệ ấy cứu người xảy ra cơ này.

      "Tỷ tỷ" thanh non nớt vang lên đánh thẳng vào nội tâm nàng.

      'Ư' Nam tử trung niên kia trở mình đem Vũ Nhiên cả người vết trầy xước mang ra. Còn vừa rồi đỡ đao kia cánh tay bị rách mảng lớn máu đua nhau tuôn ra, khuôn mặt giờ xanh xao, môi khô khốc trông cực thảm.

      Lạp Nhã nhìn thấy Vũ Nhiên còn sống buông chùy thủ ra bay người tới ôm lấy thân thể vào lòng. Từ ngày nàng gặp , cơ hồ có thể cảm nhận được thế nào là hạnh phúc nên sau chuyện này nàng nhất định để tình cảnh như thế này lập lại được nữa.
      Chrisfujjko thích bài này.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Edit : Ems

      Chương 6: ĐÁNH CƯỚP CỨU NGƯỜI (3) NHẬN CHA NUÔI

      Buông thân hình nhắn của Vũ Nhiên ra đập vào mắt Vũ Lạp Nhã là bộ dáng cực thảm của Đỗ Phúc.

      Tiện tay điểm vài huyết đạo cơ thể giúp cầm máu, bên băng bó giúp làm sạch miệng viết thương. Hơn nửa nàng còn dùng thuốc trị thương thần tốc do mình tự chế liền 2 canh giờ sau miệng vết thương khép.

      “Nha đầu , ngươi là dược sư” Đỗ Phúc nhìn tốc độ liền của vết thương khóe miệng khỏi giật giật. Cư nhiên có thể làm vết thương hồi phục nhanh cách biến thái như vậy ngoài dược sư ra còn có ai. Hơn nữa là cao cấp dược sư nhưng vị cao cấp dược sư đó trước mặt chỉ là nữ nhi mười tuổi.

      Nghĩ tới khỏi ngạc nhiên. Ở đây dược sư là người vô cùng được coi trọng. biết có phụ mẫu nào khi biết con mình là dược sư mà nâng như trứng hứng như hoa. Là phượng hoàng của cả tộc mà lại để long dong nơi đầu đường xó chợ thế này.

      “ Ân” Vũ Lạp Nhã lên tiếng cắt ngang dòng suy nghĩ của Đỗ Phúc. Nếu với người khác nàng câu nệ trực tiếp rời nhưng người này vừa rồi đỡ giúp Vũ Nhiên đao cũng như cứu đệ ấy từ quỷ môn quan trở về nên nàng coi là ân nhân vậy.

      Đỗ phúc nghiêng đầu nhìn về phía đám xác chết kia trong bụng lại phen trấn động. sát thủ cao cấp nhưng vừa nhìn thấy đám người kia quả kiềm được tia sợ hãi.

      Toàn bộ đều chết bằng vết thương sâu cắt ở cổ. Vết cắt sâu đến 2/3 cổ cơ hồ muốn đem đầu cắt rời. Toàn bộ đều chết nhắm mắt.

      “Đại thúc thúc, thúc đâu lại gặp phải chật vật như này” Vũ Nhiên ngồi bệt xuống bên người Đỗ Phúc khuôn mặt tái nhợt, e ngại như trẻ gặp người lạ,tự nhiên hỏi thăm tình cảnh của .

      “Ta là Đỗ Phúc đường trở về may gặp bọn họ nên…..”

      “Ngươi dối” Vũ Lạp Nhã lên tiếng cắt đứt lời của .

      “Tiểu nương làm sao biết ta dối” Đỗ Phúc thần hơi trấn động cư nhiên lại bị tiểu nương này guốc trong bụng a

      “Thứ nhất cách ngươi chuyện ngươi là bách tính vô hại bình thường. Thứ hai nếu ngươi vô tình gặp bọn chúng mà chúng có thể biết họ tên nguồn ngành như vậy. Thứ ba ngươi có võ công cao cường. Thứ tư thứ ngươi giữ trong ngực chính là thứ bọn người kia muốn. Thứ năm khi chuyện với ta ngươi nhìn thẳng vào mắt ta, ta liền biết ngươi dối”

      Lạp Nhã tựa tiếu kinh phong ra. Mỗi câu càng làm sắc mặt ngày càng trầm.

      “ Tiểu nương, tên là gì” khắc sau Đỗ Phúc mới mở miệng lần này lựa chọn nhìn thẳng mặt nàng.

      “Vũ Lạp Nhã. Đệ đệ ta Vũ Nhiên” Nàng trả lời. Với loại người này nàng phi thường hài lòng. Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt. biết thể lừa nàng liền sau đó lựa chọn thành . Theo lời chắc là người có quyền thế trong giang hồ nhưng lại chính trực tựa hồ rất giống tính cách của ‘cha’ lúc đó.

      ra là nữ nhi của Vũ Tướng quân, thất lễ rồi” Đỗ Phúc nghe xong khuôn mặt hơi biến sắc sau liền lộ ra vẻ mặt như nàng vừa cấp cho cái khinh hỉ.

      “Đỗ thúc biết đối với gia phụ là” Vũ Lạp Nhã đứng dậy phủi quần áo sau đó đỡ Vũ Nhiên cùng Đỗ Phúc dậy.

      Nàng có thể ngông cuồng nhưng đối với người này biết là do trời ban cho người có loại tức khí cực kỳ giống như 'cha' kiếp trước. Nếu như có thể để người này thay thế cha bản thân nàng cũng có thể làm những việc mà trước đây chưa có cơ hội làm với 'cha' coi như là người này nhận thay cho 'cha' vậy

      "Phụ thân tiểu thư từng cứu mạng nhi tử ta mà ta lại chưa thể đến bái tạ là hổ thẹn hổ thẹn" Đỗ Phúc khuôn mặt có chút ửng hồng nhăn mày mắt nhìn trời trông cực kì bi thương

      "Đỗ đại thúc ta muốn thúc chấp nhận ta chuyện" như vậy Lạp Nhã nàng quả muốn vòng vo nữa.

      "Xin tiểu thư cứ " Đỗ Phúc mặc kệ thương thế của bản thân đưa tay thành quyền hơi khom người.

      "Ta cảm thấy ngươi rất giống người quen của ta nếu ngại ta mong ngươi có thể đáp ứng ta trở thành nghĩa phụ của ta. Bây giờ ta lưu lạc nơi này chắc bản thân có thể bảo đảm tốt cho Nhiên nhi hay vậy nên mong Đỗ dại thúc nể mặt phụ thân ta chấp nhận" Lạp Nhã cầu kỳ nịnh nọt lượt ra những suy tính trong đầu.

      Tuy nàng biết võ công của mình thừa sức bảo vệ Vũ Nhiên nhưng phòng hơn trị nếu thực có thế lực đằng sau giúp đỡ việc bảo hộ Vũ Nhiên cũng trở nên dễ dàng hơn nhiều. (Ems: Uầy tất cả đều vì Vũ Nhiên. Ta cảm thấy tội cho nam9 trước quá )

      Đỗ Phúc nghe được những lời này có chút hơi sừng sờ. Nhưng ngẫm lại cảm thấy lời nàng rất đúng a.

      "Nếu tiểu thư vậy ta còn cách nào để từ chối rồi. Đây là tín vật của ta khi cần giúp con có thể tới U Minh lầu tìm ta" Đỗ Phúc lấy ra lệnh bài màu hoàng kim giao cho Lạp Nhã

      "Hảo. Nghĩa phụ sau khi giải quyết xong việc của Nhiên nhi ta tự khắc tìm đến người" Lạp Nhã cũng phối hợp cất kim bài vào ngực cười dặn dò.

      "Đại thúc thúc lần sau tới nhất định phải dẫn ta mua kẹo hồ lô cho ta ăn đó vừa ta có băng bó cho ngài" Vũ Nhiên kéo vạt áo vẻ mặt lưu luyến muốn rời. Có lẽ cũng cảm nhận được dễ chịu khi ở gần Đỗ Phúc

      " Ân Lần sau gặp lại ta nhất định mua nhiều kẹo hồ lô cho tiểu Nhiên ăn" Đỗ Phúc lấy bàn tay thô ráp sờ sờ đầu Vũ Nhiên dáng vẻ sủng nịch vô cùng. quay về phía Lạp Nhã "Nhã nhi ta có việc phải trở về trước hẹn ngày tái ngộ"

      "Hẹn ngày tái ngộ"

      P/S: Hix hix ta cảm thấy ghen tị với Vũ Nhiên wá i thôi. Mà ta đọc truyện hoài cứ nghe kẹo hồ lô ko bk có ngon ko ta. (Ghen tị với Vũ Nhiên gấp ba )
      Chrisfujjko thích bài này.

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      HAPPY NEW YEARS EVERYONE
      Để chúc mừng năm mới mong các nàng gặp may mắn và hạnh phúc bên gia đình và những người thân
      Ta lì xì cho các nàng bằng việc trong 2 tuần nghỉ tết ta cố gắng ngày nào cũng post chương nhá

      --- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ -------
      Edit: Ems, Ren

      CHƯƠNG 7: HIÊN VIÊN THẦN

      Chia tay Đỗ Phúc, Vũ Lạp Nhã cùng Vũ Nhiên tiếp tục về phía Nam nơi nàng từng nghe người ta bàn tán có Tuyết sơn linh thảo trị bách độc

      Gần tới nơi lại khung cảnh quen thuộc, đám hắc y nhân bao vây 4 người quần áo sang trọng (Ems : Sao chị hay gặp đánh nhau thế nhỉ / Ren: Số trời tỷ ạ)

      Bốn người kia 3 nam 1 nữ nhan sắc đều thuộc dạng khuynh quốc khuynh thành (Ems: Thua xa tỷ đấy). Nữ tử đứng sau tấm lưng của ba nam nhân kia mặt tái xanh vì sợ. Ba người kia thân thủ tệ nhưng với số người của hắc y nhân quả có chút chật vật

      Vũ Nhiên sau vụ Đỗ Phúc ý thực được tính quan trọng của việc trước mắt nên dám nháo như mọi khi mà ngoan ngoãn đằng sau nàng.

      Lạp Nhã bình thường dắt tay Vũ Nhiên đần dần lướt qua đám người định tiến vào khu rừng, con ngươi rét lạnh, sát khí nhè phủ lấy xung quanh hai người như tấm kiêng vô hình. Cũng chính đều đó gây chú ý tới đám người hỗn loạn kia

      "Tiểu nương, ngươi là....." hắc y nhân kìm chế được bản thân thốt lên. vừa cảm nhận được cỗ sát khí kinh khủng quay đầu nhìn lại thấy là tiểu nương 10 tuổi tay còn dắt theo tiểu tử 6 tuổi hơn nữa đều là cực phẩm hết nha. So với những người hôm nay truy đuổi cũng hơn mấy phần. Nhưng lạ chỗ sát khí nồng đậm đó chỉ có với những sát thủ những người ngày đêm lăn lộn với tử hình để tìm sống sau có thể ở người tiểu nương 10 tuổi được chứ. Rốt cục người này có thân phận gì đây. chỉ có toàn bộ những người có mặt ở đây đều có chung ý nghĩ như vậy

      "Sống chết của bọn họ liên quan tới ta" câu đơn giản đánh gãy toàn bộ suy nghĩ của bọn họ xuống dưới. Nhất thời câu đó cũng kéo lại cho nàng ánh mắt dò xét.

      Đưa mắt nhìn về hướng đó nhìn thấy nam nhân 13,14 tuổi ngũ quan tinh xảo, co ngươi màu lam so với nàng cũng chẳng kém cạnh bao nhiêu nhưng với nàng Nhiên nhi vẫn là đẹp nhất.(Ems: Tỷ ơi lại Nhiên nhi là nhất nữa sao)

      Nhìn thấy phản ứng hờ hững của nàng, khóe miệng người kia tự chủ vẽ nên đường cong càng làm cho nhan sắc của càng thêm rực rỡ mấy phần.

      Thấy vậy nữ tử đằng sau dâng lên cỗ bực bội ngón tay chỉ thẳng về phía Lạp Nhã hét " Dân đen còn dám ăn như vậy ta với phụ hoàng tru di ngươi"

      " Để xem ngươi còn sống thoát khỏi đây " Lạp Nhã lạnh lùng lên tiếng. Đối với loại người thùng rỗng kêu to nàng có hứng thú

      "Ngươi ....ngươi dám...." Người kia cơ hồ bị dọa cho sợ rồi nhưng vẫn cố chấp quả nhiên là công chúa bị chiều hư mà.

      "Mi nhi im lặng" Người kia lại lên tiếng giọng điệu khác Lạp Nhã là mấy. vốn với người muội muội ngu ngốc này thích là mấy lần này thực chọc giận rồi

      " Thần ca ca" Nhìn thấy bộ dạng ca ca tức giận Hiên Viên Mi cũng thức thời im lặng, nàng cho dù ngu cũng biết là ca ca này dễ chọc mẫu phi cũng dặn dò nàng là được chọc giận .nhưng trong lòng kìm được cỗ tức khí trong lòng. Nàng đường đường là công chúa sao lại phải chịu uất ức từ dân thường thế này

      " nương thân muội hiểu chuyện" Hiên Viên thần tay hướng quyền hướng Lạp nhã , con ngươi có chút nhu tình hiếm có.
      Chrisfujjko thích bài này.

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Edit :Ems

      Chương 7: PHẾ

      " Mi nhi mau xin lỗi nàng" Hiên Viên Thần thu người hướng Hiên Viên Mi lạnh giọng

      Quả nhiên người nào đó vừa nghe xong kích động ngón tay run run chỉ thẳng mặt nàng mà hét " Ca ta sao phải xin lỗi ả, ả ta bất quá cũng chỉ là lũ tiện nhân đáng để ta nhìn tới nữa là, ca ngươi hôm nay có vấn đề"

      "Câm miệng" Hiên Viên Thần sắc mặt tốt, giọng rít qua kẽ răng mà phun ra làm cho người kia thức nhận ra mà im bặt

      " Tỷ tỷ, cái đó .... vị đại thẩm kia vừa ...hức ...tiện nhân......ô ô ô...tỷ tỷ ....ô ô ta sợ" Vũ Nhiên từ đằng sau lưng Lạp Nhã bước ra, hốc mắt hơi hồng hồng

      Lạp Nhã nhìn thân hình nhắn của Vũ Nhiên ôm chặt lấy thân mình, cả người run run. Sắc mặt trở trầm, cánh tay ôn nhu xoa đầu cố gắng trấn tĩnhngười bị hoảng sợ quá độ kia.

      Lạp Nhã theo trí nhớ trước đoán được Vũ Nhiên sợ như vậy là do ngày mỗi ngày đều bị Đỗ Quyên Như hành hạ chửa rủa nên tạo ra vết thương tinh thần quá lớn. Lần này người kia chạm vào nỗi đau của Vũ Nhiên rồi

      Thế nhưng đây chính là sai lầm lớn nhất trong đời Lạp Nhã.

      Vũ Nhiên vốn khóc ra nước mắt mà ... ....cười ra nước mắt a

      vốn ưa gì người kia. Nhân cơ hội này diễn chút trò để tỷ ấy có cơ sát giới tránh phiền muộn trong lòng. Hừ để xem các người còn dám khi dễ tỷ tỷ đáng của ta nữa (Ems: ta chết với hai tỷ đệ này mất)

      Hướng Hiên Viên Mi, Lạp Nhã nở nụ cười sáng lạn khắp nơi, càng lên cho nhan sắc khuynh thành tăng thêm bậc nghiệt nữa " Ngươi vừa cái gì "

      Đối mặt với vẻ mặt cười như cười của Lạp Nhã, Hiên Viên Mi hít phải ngụm khí lạnh. Trong lòng lại dâng lên thêm cỗ tức tối.

      Nhan sắc của ả sao có thể đẹp đến như thế. Hôm nay cho dù có chuyện gì cũng phải hủy dung ả nếu danh hiệu đệ nhất mĩ nhân kinh thành của nàng sớm muộn gì cũng thuộc về ả.

      Nghĩ vậy áp chế sợ hãi xuống lòng ngửa mặt lên trời mắng" Đúng vậy tiện nhân, các ngươi chính là lũ tiện nhân, mãi mãi là tiện nhân"

      " ngờ công chúa của Nam Diệu quốc lại là người như vậy quả nhiên lời quốc sư sai" hắc y nhân trầm giọng đáng giá

      'Ngươi....." Hiên Viên Mi bị câu làm cho khuôn mặt trở nên đỏ như quả cà chua chín lắp bắp nên lời

      "Tỷ tỷ, đại thẩm kia dữ" Vũ Nhiên lần này lại hé ra bộ mặt uất ức, khuôn mặt hỏ nhắn vì nhịn cười mà đỏ bừng nhưng trong mắt người ngoài là do khóc mà thành. Bộ dạng muốn bao nhiêu uất ức là có bấy nhiêu

      Quả nhiên, Lạp Nhã ' ngây thơ ' mau chóng mắc mưu khuôn mặt liền xuất tầng hắc tuyến đem dung nhan nàng cang mị thêm.

      " Các vị, hôm nay mạng họ là của ta " Nàng hướng đám hắc y nhân lạnh giọng

      Đám hắc y nhân định gì đó chợt trời phát ra ám hiệu tất cả trầm ra ám lệnh rời . Trước khi còn để lại câu cho đám người kia " Hiên Viên Thần, mệnh của Nam Diệp quốc sớm muộn cũng tàn"

      Trong nháy mắt những bóng đen lần lượt rời chốc lát chỉ còn 6 người các nàng. Hiên Viên Mi thùng rỗng kêu to lại ngu si khơi lửa " Tiện nhân, thấy bản công chúa còn mau hành lễ "

      "Hay cho chữ tiện nhân" rồi nàng như bóng ma cứ như vậy mà biến mất trong khí. Đến khi mọi người nhận ra Lạp Nhã đứng trước mặt Vien Mi. Cánh tay bé trắng noãn khi cứ thế mà hoa hoa lệ lệ chế trụ ở cổ ả. Chỉ cần nàng dùng thêm chút sức lực cái mạng của ả tự khắc giữ được.

      Vũ Nhiên bên kia cũng vô cùng phối hợp, biết buông vạt áo nàng ra từ bao giờ. Đối với thân pháp quỷ dị của tỷ tỷ cơ hồ cũng thích ứng được . Lần này xem ra phải coi coi mạng người lớn hay

      Hiên Viên Thần cùng hai thuộc hạ vốn bị màn trước mắt làm cho trấn động. Hiên Viên thần ngờ, trước mắt lại có thân thủ tốt như vậy. Trong lòng bỗng nãy sinh ra cảm giác chiếm hữu. Đúng vậy, là muốn mang người con trước mặt giấu , nâng niu tốt

      Hiên Viên Mi vốn bị dọa cho ngất xỉu rồi. Với hạng người này lạp Nhã thấy kinh thường ra tay

      " Tiểu thư, xin thủ hạ lưu tình"Hiên Viên Thần giọng phủ tầng ôn nhu hướng Lạp Nhã

      Lạp Nhã lạnh lùng nhét viên thuốc vào miệng ả rồi lạnh lùng ném ả về phía Hiên Viên Thần " Giữ gìn miệng lưỡi cho muôi muôi ngươi tốt. Lần sau gặp ta nếu còn phạm ta đơn giản là phế nàng còn làm cho nàng sống bằng chết "

      Hiên Viên Thần thân thủ nhanh nhẹn bắt được thân thể của Hiên viên Mi. Nghe được những lời của nàng vội vàng đem nàng ta hướng hai cận vệ kia đưa tới.

      người trong đó tiến lên thận trọng bắt mạch cho nàng ta rồi khẽ lắc đầu hướng Hiên Viên thần giải thích.

      Thân thể của công chúa sau này thể học ma pháp, cũng thể tu luyện huyền khí. cách khác sau này công chúa chính là phế vật hơn kém

      Nhìn về phía kia. Bóng dáng vốn mất dạng. Trong đầu Hiên Viên Thần lại nhớ tới bóng dáng bạch y bay bay trong gió. biết rằng ngày gặp mặt hôm nay gây ra bi kịch sau này
      --- ------ ------ ------ ------ ---

      Ems: Sr m.n dọa này ta qua ham chơi nên rất lưòi post truyện. Ta định đăng bù hai chương nhưng lười quá. Vậy nên xin nợ m.n người 1 chương vậy.
      Ta cố gắng trả mọi người càng sớm càng tốt. Mong mọi người đừng giận mà thông cảm cho ta nha
      Chris thích bài này.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Edit: Ems

      Chương 8: TIỂU BẠCH BẠCH

      Dắt tay Vũ Nhiên tiến vào rừng trúc trong long Lạp Nhã phi thường buồn bực. vậy được nửa đường lại gặp phải trận mưa rào xối xả khó khăn lắm hai người mới tìm được căn nhà tranh rách nát để trú mưa. Nàng thực thể đem lão thiên gia hung hăng mắng trận mà.

      Đến khi hai tỷ đệ vào được bên trong cả người ướt như con chuột rồi. Cũng may Lạp Nhã là người chu toàn sớm dự tính có việc này nên cũng cho là khó khăn .

      Hai người vừa thay trang y xong mặt trời cũng vừa xuống núi. Những hàng trúc được gió đưa xào xạc, tiếng côn trùng làm thành khúc hòa tấu kinh dị, ánh trăng mập mờ bị mây che lấp nửa phần càng làm khung cảnh trở nên quỷ dị vạn phần.

      Nhưng làm sao có thể sánh được với phần khung cảnh rừng amazon năm xưa. Lúc đó nàng chỉ mới sáu tuổi bị thả vào rừng mình cho tự sinh tự diệt. Nàng phải tự mình tìm thức ăn, đối phó với bầy dã thú ăn thịt, cùng vô vàn loài kỳ dị thực vật. Thế nên với khung cảnh quỷ dị này nàng còn cảm thấy có phần xinh đẹp

      Vũ Nhiên cũng thu lại nét tươi cười như thường này thay vào đó là bộ dáng sắc bén, đôi ngươi kia xét về ngoan độc cùng hoạt giảo có thể xứng đáng đứng cùng chỗ với Lạp Nhã (Ems: Thân phận của bé Nhiên là số, những chương sau càng kỳ bí hơn)

      " HÚ.... ...... ....." tràng tiếng hú của chó sói vang lên hết thảy mọi vật đều im lặng lâu lâu lại vang lên những tiếng xì xầm như có người quả nếu là những người thể trạng yếu sớm bị dọa cho sợ mất mật

      Bỗng phía cuối khu rừng đạo quang phát ra ánh sáng màu xanh xanh kỳ lạ, hòa hợp với ánh trăng càng làm cho khung cảnh thêm quái dị

      " Tỷ tỷ đó là cái gì....." Vũ Nhiên đứng bên, hồng y (hồng = đỏ) nổi bật làm cho dung mạo tuấn tú có chút non nớt trẻ con kia có phần khát máu.

      Lạp Nhã vẫn là thân bạch y trắng tinh, phía đuôi váy có vài hình thân trúc xanh xanh hòa hợp với quang cảnh cộng với khí thế bức người làm cho ai nhìn thấy của tôn sùng nàng là tiên nữ tái thế.

      Nhận thấy tức khí người Vũ Nhiên biến động khác lạ. khoảng khắc sau trong lòng nàng hiểu ra vấn đề. Xem ra người tiểu đệ này còn chứa ít bí mật nhưng nếu bất quá nàng cũng cần bận tâm. Chỉ cần có thể ở trước mặt nàng vẫn vui vẻ coi như là tâm nàng bị trói buộc.

      Nàng là người siêu cấp bao che. Chỉ cần là việc làm cho dù đúng hay sai, chỉ cần đừng làm tổn hại với bản thân cho dù là ông trời nàng cũng đứng ra chống lưng cho

      Nhưng nghĩ tới chuyện hôm nay bản thân mình bị người mình quan tâm nhất trong lòng kiềm chế được mà tiến lại bẹo vào cái má phúng phính kia vài cái coi như trừng phạt " Tiểu tử thối, tỷ tỷ mà ngươi cũng dám tính kế a"

      " Tỷ tỷ..."Vũ Nhiên nhận ra là nàng phát áp chế dòng sát khí cuồn cuộn trong người nở nụ cười khuynh thành kèm theo giọng non nớt kéo dài sẵn sàng đốn tim của rất nhiều a

      Lạp Nhã nghe được câu nhão như cháo kia, lông gà lông vịt thi nhau mà nổi. Xem ra là thường ngày nàng quá chiều chuộng nên sinh hư rồi

      " Tưởng đệ quên luôn ai là tỷ tỷ rồi chứ" Nàng giả vờ làm mặt quỷ, tâm tình buồn bực lộ ra gióng như là đứa trẻ bị lấy mất quà. Nếu để bằng hữu của nàng ở thế giớ kia nhìn thấy có đánh chết cũng ai tin là nàng.

      " Sao đệ dám quên chứ, tỷ tỷ là đẹp nhất là thương đệ nhất, tỷ tỷ a....." Vũ Nhiên vẫn dùng giọng non nớt đó làm nũng, đôi mắt còn vô cùng phối hợp mở to hết mức, nhìn thoạt giống chú chó con lạc chủ, cái mũi đỏ đỏ ngừng cọ cọ lên cánh tay nàng. Cho dù có là đá cũng cầm lòng được mà tới nựng vài cái.

      Lạp Nhã còn định gì đó bóng dáng trắng phau, từ trời nhắm thẳng chỗ nàng đứng mà rơi xuống. Thế là nàng hoa hoa lệ lệ bị nó đè dưới thân người.

      " Tỷ tỷ người có sao " Vất vả lắm Vũ Nhiên mới lôi nàng ra khỏi khối lông mật mạp mềm mại kia.

      Vũ lạp Nhã khẽ xoa xoa cái lưng tôi nghiệp của mình, từ từ quan sát cái 'vật thể lạ' kia

      Mà cái 'vật thể lạ' kia, bỗng dưng từ từ thu lại đến khi còn là kích thước của chú cún con thôi. Lạp Nhã Thoáng giật mình. Uầy là con cửu vĩ hồ nha.

      Hơn nữa là bạch cửu vĩ hồ. Nhìn vết thương ở chân của nó hở. Lạp Nhã tay ôm nó, tay dắt tay Vũ Nhiên vào căn nhà kia thận trọng băng bó vết thương. Xong xuôi nàng để nó nằm ở trong lòng, vươn tay ôm nó và Vũ Nhiên vào lòng nhắm mắt ngủ.

      Sáng hôm sau, cùng chu công đánh cờ. Bỗng cơ thể nàng tự nhiên nóng rực, trong mộng nàng nhìn thấy bóng nam nhân mờ mờ ảo ảo nhìn mình cất giọng điềm đạm " Ta là Phong Kỳ, ra mắt chủ nhân"

      Bật người tỉnh dậy, Vũ Nhiên ngủ. Nhưng trước mặt nàng là thân hình trắng tinh của cửu vĩ hồ. Nó gương đôi mắt màu trắng nhìn nàng.

      Cảm giác được ngón tay mình có cảm giác lành lạnh. Lạp Nhã quay đầu nhìn xuống. Ngón tay có chiếc nhẫn tượng trưng cho việc ký kết ma thú, đầu ngón tay của nàng bị rách mảnh , máu từng giọt từng giọt.

      Nhìn chiếc nhẫn màu xanh kia yên vị ở tay mình, nàng giật mình lắc đầu cười khổ. lẽ tên hồ ly này nhân lúc nàng ngủ rồi cường bạo bắt mình kí khế ước với nó.

      ( Ems: Khụ khụ, thánh thú đầu tiên xuất :)) )
      Chris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :