1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Để ánh mặt trời sưởi ấm anh - Thiên Thụ & Đại gia ta chính là Nữ Vương

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 5: Tình địch

      Edit: Peiria

      La Hiểu Du xách túi chuẩn bị ra ngoài, tiếng nhạc vang lên...

      "Tiểu Dương Quang, tại sao di động của cậu lại reo nữa rồi!" La Hiểu Du bất đắc dĩ. Hu hu, đây là hành vi ngược cẩu trần trụi đấy biết !?

      Hứa Dương Quang qua, xoa xoa đầu La Hiểu Du, La Hiểu Du ấm ức vô cùng, trong lòng có cảm giác từ kích động đến mệt mỏi, tại sao A Thành đầu gỗ vẫn có giác ngộ chứ?

      "Tiểu Dương Quang, hôm nay ta về rồi, các cậu phải nhớ nhung qua điện thoại nữa." La Hiểu Du ôm Hứa Dương Quang từ sau lưng, mặc dù bị ăn rất nhiều thức ăn cho chó nhưng trong lòng lại cực kỳ vui vẻ. Xem ra mình tác hợp đúng rồi, khà khà!

      "Ừm, giờ chiều nay đến nơi." Khóe môi và ánh mắt Dương Quang chứa đầy ý cười, vừa nhìn biết là người rơi vào bể tình.

      Phác Nghê Tinh thực tập, lần này là công tác tại NewYork tuần. Tuy ngày nào cũng liên lạc qua điện thoại, nhưng mà cảm nhận được hơi thở của đối phương sao có thể thỏa mãn?!

      Phác Nghê Tinh ngồi trong khoang máy bay, ngắm nhìn mây trắng ngoài cửa sổ, bên ngoài trời yên biển lặng, trong lòng kích động vô cùng.

      Có điều vừa xuống máy bay, quản lý Khám bên cạnh nhận được điện báo khẩn cấp của công ty, đảo lộn kế hoạch ngọt ngào của Phác Nghê Tinh, chỉ kịp gửi cho Dương Quang tin nhắn.

      "Dương Quang, bên xảy ra chút chuyện, xong việc tìm em."

      Cùng lúc đó, Dương Quang nhận được điện thoại của Bạch Doãn.

      - - - - - ta chính là tình địch? - - - - -

      Bạch Doãn ưu nhã ngồi trong tiệm cà phê, giữa tiếng piano và violon réo rắt, nhìn thiên hạ ngồi ngay ngắn đối diện.

      Hôm nay ăn vận đơn giản, áo trắng cắt may tỉ mỉ cộng thêm thêm quần cao bồi màu lam nhạt, mái tóc mềm mại. bưng ly cafe tinh xảo càng làm nổi bật ngón tay thon dài với khớp xương ràng, an tĩnh mà tuấn mỹ.

      "Dương Quang trưởng thành rồi, so với trước đây lại càng xinh đẹp hơn." Bạch Doãn cười yếu ớt, lúm đồng tiền má giống như mặt trời nho .

      Dương Quang sửng sốt, Doãn đẹp trai.

      "Đâu có! Chỉ là lâu chúng ta chưa gặp thôi. Em ngờ về sớm như vậy, lại còn đến Thúy Thành." Gương mặt Dương Quang sáng lạn." Doãn về thăm nhà chưa?"

      Bạch Doãn xuất ngoại từ mười lăm tuổi, đây là lần đầu tiên về nước. Khi đó hai nhà bọn họ là hàng xóm, quan hệ vô cùng hài hòa, Bạch Doãn dịu dàng lạnh lùng, nhưng đối xử với em xinh đẹp nhà bên rất tốt, hai đứa trẻ vì vậy chơi rất thân. Bạch Doãn lớn hơn bé ba tuổi nên mặc kệ bé bướng bình như thế nào cũng chiều theo.

      Có điều từ khi mẹ bị bệnh tim qua đời, chú Bạch bắt đầu chán chường, qua năm bình ổn lại thêm con nên tỉnh táo hơn chút. Bạch Doãn cũng có vẻ đặc biệt kiên cường, chưa từng khóc từng náo, so với những đứa trẻ cùng tuổi trưởng thành hơn rất nhiều. Vì muốn giảm bớt tưởng niệm và đau xót nên di dân Mĩ.

      Về sau, Dương Quang nghe cha mẹ kể, Doãn lựa chọn học y, khoa tim mạch. Đoán chừng cũng là vì mẹ .

      "Lần này về nước sớm cũng là ngoài ý muốn, y học của thành phố A cũng coi như tấn tiến, nhưng ở lĩnh vực tim mạch vẫn cần đề cao, viện trưởng bệnh viện Thúy Thành là bạn cũ của ba , cho nên bảo quá giúp đỡ chút." Bạch Doãn nhìn Dương Quang cười yếu ớt, ánh sáng trong mắt tỏa ra bốn phía: "Hơn nữa em cũng ở chỗ này, lại càng muốn đến xem."

      Có em ở đó, trái tim mới có thể nguyên vẹn!

      Trong lòng Dương Quang khẽ động, vừa định , lúc này di động của Bạch Doãn vang lên.

      "Ừm, được, tôi lập tức đến ngay." Nét mặt nhanh chóng trở nên nghiêm túc, Bạch Doãn cất di động với Dương Quang, "Bệnh viện có ca cấp cứu tim khẩn cấp, phải lập tức quay lại. Hôm nay tiễn em, đường trở về nhớ cẩn thận."

      "Vâng, được ạ,
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 6: Tuyên cáo chủ quyền

      Edit: Peiria

      Mọi người bắt đầu hối hả, ngày lại trở về nhạt nhẽo.

      Phác Nghê Tinh bận rộn hơn trước, bởi vì cũng thực tập, bắt đầu tiếp xúc với các loại nghiệp vụ, chuẩn bị sau này tiếp quản công ty. Vả lại ba Phác vẫn ở bệnh viện, mỗi ngày còn phải tới bệnh viện hỏi thăm tình hình sức khỏe của ba.

      Dương Quang cũng bắt đầu bận rộn, nguyên nhân ư, tất nhiên là vì sắp thi giữa kỳ, hơn nữa còn phải chuẩn bị thi IELTS, TestDaF(*). Thiếu nữ vùi đầu vào học, những thứ trước tình tình ái ái lúc trước đều bị ném ra sau gáy.

      (*) TestDaF: kỳ thi tiếng dành cho người nước ngoài có dự định học tập và nghiên cứu tại Đức hoặc cần chứng minh kiến thức tiếng Đức của mình.

      Đại học muôn hình muôn vẻ, tạm thời xem Phác Nghê Tinh cũng là chuyện quá khó khăn, thiếu nữ chỉ cảm thấy mặt mũi Phác Nghê Tinh dần mơ hồ, ặc, được rồi, chỉ là thỉnh thoảng...

      Nửa học kỳ trôi qua trong chớp mắt.

      Dương Quang thi giữa kỳ xong, chuẩn bị tới chỗ làm của Phác Nghê Tinh nhìn cái.

      Thôi ~ dù sao miễn cưỡng cũng coi như bạn trai rồi!

      Nghĩ đến đây, khóe miệng thiếu nữ gợi lên độ cong , thanh lệ giống như băng tuyết tan chảy.

      - - - - - Ở cùng chỗ - - - - -

      đến bạn học La Hiểu Du, quả là nhân vật có sức sống mạnh mẽ. Cứ nhìn phương thức chà đạp làm với Hứa Dương Quang là có thể nhận ra.

      Lần trước Phác Nghê Tinh lấy điều kiện làm mối giúp và A Thành, bảo dụ dỗ Dương Quang tham gia tranh cử Hội sinh viên. Đương nhiên, người chính nghĩa như vì sắc đẹp mà lừa gạt bạn bè, chẳng qua cũng vì mong muốn Tiểu Dương Quang khỏe mạnh, hy vọng ấy trở thành con mọt sách, mới miễn cưỡng đồng ý ╭(╯ε╰)╮

      Hừm, A Thành cũng là phần lý do, dù sao thích nhất là trai đẹp có cơ bắp! A a a!! Nghĩ mà thấy vui vẻ!!

      Trải qua khoảng thời gian theo đuổi, La Hiểu Du quyết định tìm A Thành ngả bài.

      Buổi chiều trong phòng gần như có ai, ngoại trừ người thích vận động như A Thành.

      La Hiểu Du bước vào, nhân tiện đóng cửa, ngẩng đầu định chuyện nhìn thấy A Thành cúi đầu nghỉ ngơi, mang tai đỏ ửng.

      chỉ cảm thấy đầu lưỡi mình líu lại, những lời hoàn mỹ muốn bỗng quên sạch còn mảnh, "... còn độc thân à?"

      "A?" A Thành nghi hoặc ngẩng đầu, "Độc... Độc thân..."

      ", chán ghét em ?" Hiểu Du mấp máy khóe miệng.

      "... chán ghét..." A Thành chỉ cảm thấy não mình nhão nhoét, thực tế, từ khi bắt đầu nhìn thấy người này tế bào não của luôn đủ dùng.

      "Em cũng vậy." Hiểu Du tiếp lời.

      "Ơ?" A Thành sửng sốt, cảm thấy được có gì đó vội lướt qua nhưng chính mình lại thể lĩnh ngộ.

      Hiểu Du nhìn A Thành sững sờ ngây ngốc, phì tiếng bật cười, "Chúng ta ở cùng chỗ !"

      - - - - - Tiệm cà phê dưới văn phòng - - - - -

      "Dương Quang ~ người ta rất nhớ em, đây là lần đầu tiên em chủ động đến tìm , hạnh phúc!"

      "Dương Quang ~ có lỗi, gần đây bận quá, có thời gian dành cho em."

      "Dương Quang ~ làm rất vất vả! Em nhìn xem có phải gầy hay ? Nhưng mà, là có tính giác ngộ cao, học cái gì là hiểu cái đó. Mặc dù bây giờ tính là tinh thông, nhưng vẫn biết đại khái, tin rằng lấy trí thông minh của , những thứ này đều thành vấn đề."

      "Gần đây bận gì vậy." Dương Quang tùy ý hỏi.

      "Dương Quang ~ người ta cơ bản hoàn thành khóa huấn luyện về hình thức giao dịch thông tin ở thị trường tài chính Brazil và thị trường tài chính xuyên biên giới, đồng thời đối hình thức giao dịch tài chính xuyên biên giới cũng hiểu ràng, chỉ có phân tích đầu tư tài chính Brazil còn bước hoàn thiện cuối cùng. . ."

      Hứa Dương Quang sững sờ nhìn chàng trai đột nhiên thao thao bất tuyệt, muốn nghe cảm xúc về công việc và sinh hoạt của nữa! chỉ là tới thăm thôi, tại sao lại phát triển thành ngồi lải nhải ở tiệm cà phê chứ? Đây là phiên bản của La Hiểu Du phải ?!

      Vẻ mặt của chàng trai phải tươi cười hời hợt như ngày thường mà ngay cả chân mày cũng nhiễm đầy ý cười. Ánh mắt quả quyết, từng chữ đọc ràng, lộ ra thành khẩn.

      Dương Quang biết , phần lớn lời đều là nhung nhớ và mến , trong lòng bỗng
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :