1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Đế vương sủng thần - Hoa Vũ Băng Lan (c73.2) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 28.1: Bắt đầu hành động.

      Editor: Minhoanh

      Beta: Tú Vy

      Phòng giam bình thường , nhưng người trông coi lại hề bình thường.

      cái phòng giam nho cư nhiên lại điều cận vệ tùy thân của hoàng đế canh giữ, có thể thấy được , vị hoàng đế này biết khả năng của Độc Úy tầm thường .

      Nhưng là tình huống như thế , Vân Thiển cũng là lần đầu tiên thấy , cho dù hoàng đế đối đầu với Độc Úy như thế nào , cũng đến mức giết cả con trai mình .

      Vân Thiển bước theo Vân Phi chậm rãi mà vào, cứ vậy thẳng , lại có người chặn lại . Xem ra , hoàng đế này cũng hạn chế người khác vào, chẳng qua chỉ là hạn chế tự do của người bị nhốt bên trong kia . Như thế, Vân Thiển càng đoán ra hoàng đế suy tính cái gì . Yến tiệc sáu nước còn chưa bắt đầu , liền phát sinh loại chuyện như vậy , trong lòng nàng luôn cảm thấy có chút bất an .

      Vân Thiển cũng phải là vạn năng , đối với số chuyện nàng cũng là nắm , mà chính bản thân nàng cũng phải là người thích xen vào chuyện của người khác. Thông thường việc liên quan đến nàng, nàng lựa chọn mặc kệ !.

      Con ngươi linh động nhàn nhạt quét qua những cận vệ cũng như những ám vệ nấp , quả nhiên bình thường , vậy bên trong độc úy cũng phát giác điểm này .

      Khó trách như thế ……


      Đêm khuya .

      Ngọn đèn dầu trong địa lao tỏa ra ánh sáng mờ mờ , đường phía trước cũng bị bóng tối che hơn phân nửa, những chỗ được ánh sáng chiếu tới lạnh lẽo u ám như những vực sâu đáy , khí nồng đậm .

      Vân Thiển bước nền đất ẩm ướt , trong lòng cũng cảm thấy có chút thoải mái , nhà lao này xây dựng có nhiều chỗ thích hợp .

      Đến tận cùng bên trong địa lao , cửa gỗ lớn rắn chắc xuất trước mắt bọn họ , Mà Độc Úy, chính là bị giam ở chỗ này. Thiếu nhân khí, địa lao này càng lộ ra vẻ trầm yên tĩnh .

      Lẳng lặng đẩy tấm gỗ , nhìn ánh trăng tròn bên ngoài cửa sổ , khóe miệng Độc Úy tà mị nhếch lên.

      Lúc Vân Thiển tiến đến gần , thấy được chính là bộ dáng này .

      Gò má , sườn mặt tinh xảo như đao khắc , ánh trăng mông lung chiếu lên khuôn mặt khiến nụ cười ở môi càng thêm kinh diễm. Hai tay đan trước ngực , gương mặt tà ác vui vẻ , căn bản nhìn ra lúc này là tù nhân , Ngược lại giống như là người nhàn dỗi thưởng nguyệt* vậy . (* Thưởng thức vẻ đẹp của ánh trăng ).

      Vân Thiển nhức đầu sâu kín thở dài , người này nhìn qua thực có hảo ý a.

      Từ lúc Vân Thiển cùng Vân Phi tới trước của nhà giam , Độc Úy biết là nàng tới .

      Cho nên , Biểu tình vui vẻ mặt kia phải là bởi vì kế hoạch của mình , mà là vì đứng trước cửa ngục chính là bạch y thiếu niên niền.

      Độc Úy thản nhiên quay đầu qua , thu hồi vừa động tác vừa rồi , tới gần cửa gỗ. Đợi đến khi đến gần Vân Thiển , nụ cười mặt càng sâu hơn , phảng phất như muốn đem nàng dung nhập vào trong lòng.

      Câu hồn nhiếp phách , con ngươi xinh đẹp tuyệt luân tràn ngập ôn nhu cùng thâm tình gắt gao nhìn nàng . cứ như vậy nhìn nàng , cũng quan tâm còn có Vân Phi ở bên cạnh , phảng phất như Vân Phi đứng ở bên cạnh bọn họ chẳng qua chỉ là khí mà thôi

      Vân Phi thầm nhức đầu , tiếp tục như vậy nữa , khống chế được hai người này .

      “ Nơi này , Thiển nên tới ……” , Gặp nàng trong hoàn cảnh này , cũng dễ chịu gì .

      Vừa mới rồi mặt còn bày ra biểu tình vui vẻ kì vọng nàng tới , đến nước này lại còn mấy loại lời này , Vân Thiển trong lòng hừ lạnh .

      “ Ngươi làm những thứ này phải là hy vọng ta tới sao ……” Vân Thiển lạnh lùng , ngôn ngữ có chút bất đắc dĩ .

      Độc Úy vui sướng cười , khuôn mặt tinh mỹ càng thêm mê người , Vân Thiển nhìn người trước mắt , đôi mắt hơi nheo lại . Qua hồi lâu , mới chậm rãi thu hồi lãnh sắc .

      “ Thiển đừng tức giận! ” Độc Úy thận trọng quan sát đáy mắt biến ảo khó lường của Vân Thiển , từ từ thu liễm nụ cười mặt , lúc này chọc giận Vân Thiển cũng phải là chuyện tốt .

      Vân Thiển bất đắc dĩ ở trong lòng thở dài , “ Vốn cho là Thái Tử điện hạ ở trong này dễ dàng gì, hiển nhiên là , thảo dân lo lắng thừa rồi ……”
      câu ôn nhu như vậy lại khiến bộ dạng vui vẻ của Độc Hồng vừa rồi lập tức biến mất .

      “ Thái tử điện hạ , là Thiển nhi suy nghĩ , xin lượng thứ cho ……” thấy nhi tử mình cùng Thái tử điện hạ vô lễ như thế , tuy Thái tử điện hạ vô cùng cưng chiều Vân Thiển , nhưng là người làm phụ thân như , khỏi cũng có chút lo lắng.
      Last edited by a moderator: 23/4/15

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 28.2: Bắt đầu hành động

      Editor: Minhoanh

      Beta: Tú Vy

      Độc Úy lạnh lùng khoát tay , ý bảo vân phi cần nhiều lời .

      Vân Phi ánh mắt lơ đãng lóe lên cái , thân mình thẳng tắp , nhàn nhạt nhìn Độc Úy .

      Thân hình cao lớn, bóng lưng thẳng tắp chặn lại tầm mắt Vân Thiển.

      “ Thiển , muốn biết cái gì …… ?” cho tới bây giờ cũng dám lừa gạt Vân Thiển nửa phần , trừ phi là tình huống đặc biệt.


      Dây cũng là nguyên nhân vì sao Độc Hồng trong lòng Vân Thiển so ra đều kém Độc Úy , phương thức mà hai người bọn họ dùng chính là hoàn toàn bất đồng nhau. là cưng chiều , mà lại là cứng rắn bá đạo .

      Vân Thiển ánh mắt tối sầm lại , quả nhiên vẫn bị nàng đoán ra .

      “ La Sát Môn ……”

      Ba chữ này vừa ra , Độc Úy trong nháy mắt xoay người lại , đôi hàn mâu khép hờ , mang theo tia khiếp sợ .

      Mày kiếm nhăn lại , tựa hồ có chút khó có thể mở miệng , “ Thiển , ta hy vọng ……” muốn đem ngươi cuốn vào màn phân tranh đầy máu tanh này .

      Nhưng lời của vẫn chưa hết , liền bị Vân Thiển cắt đứt , “ Nếu như tiện , cũng cần miễn cưỡng . ” làm được đến thế này , cũng đủ rồi .

      Vân Thiển chống lại cặp mắt đen láy nhìn mình, thần sắc ôn nhuận như ngọc cười , nhàn nhạt nhu quang , có loại cảm giác như mỵ độc làm mê lòng người .

      Tuấn nhan tràn đầy bất đắc dĩ, Vân Thiển như thế làm cho cách nào chống cự .

      Vân Phi đứng ở bên người , lạnh nhạt nhìn hai người họ ở chung chỗ , nhưng trong lòng lại như quá sơn đảo hải ( * Ngắn gọn = kinh ngạc ) , vì cái gì khác , chỉ vì từ “La Sát Môn” là từ trong miệng bọn họ mà ra .

      Vân Thiển cùng Độc Úy đều có chú ý tới hơi thở người bên canh biến hóa , lẳng lặng nhìn nhau.

      Độc Úy bật cười , Vân Thiển a , thực biết phải đối với nàng như thế nào cho phải đây! .

      “ Thiển nếu là muốn biết , ta liền …” Chỉ cần là ngươi muốn , cũng đều làm vì nàng .

      Vân Thiển lẳng lặng đứng ở trước của ngục , chờ đợi .

      “ Sáu nước đại yến, yến hội này thực chất là để làm gì, Thiển chắc cũng đoán được hai , Ta cùng với Độc Hồng đều là chưa lập gia đình ……” đến đây cần tiếp , Vân Thiển cũng đại khái hiểu được .

      Tựa hồ nghĩ tới điều gì , Vân Thiển trợn to hai tròng mắt , thể tới tin nhìn chằm chằm bản mặt tươi cười tà ác của Độc Úy , “ Là ngươi ”

      Ý cười càng đậm , lắc đầu , “ phải là ta ,Thiển cũng có lúc nghĩ thông ” trêu đùa đầy ý vị , “ Đừng quên , người sau lưng Nhã Các là ta . ”

      Cho nên , Cái này căn bản có khả năng .

      Vân Thiển cau mày , cái này vòng tới vòng lui , trọng điểm rốt cục ở chỗ nào .

      sứ thần , người giết có lợi ích gì?

      nghĩ ra , nếu là nàng , muốn giết cũng giết hoàng tử hoặc là công chúa .

      “ Chẳng lẽ , người này chết là La Sát Môn gây nên ? Nhưng là vì sao La Sát Môn muốn gết chết sứ thần ngoại bang , chuyện này có thể đem đến cho họ chỗ tốt gì ? ” Nàng bây giờ chỉ cần tìm được Lâm Bích là tốt rồi , những thứ khác mưu này nọ liền giao cho Độc Úy tự mình giải quyết , dù sao đầu óc của cũng quá thông minh .

      Độc Úy cười thần bí , đáp .

      Quả nhiên , La Sát Môn a .

      Vân Thiển chưa hết giận hừ lạnh tiếng , tuy rất , nhưng vẫn là bị nam nhân phía trươc kia nghe được .

      Độc Úy đột nhiên ngước mắt , nhìn về phía cánh cửa sổ , ánh trăng hôm nay thực đẹp, nhưng này phải là trọng điểm .

      “ Bọn họ hành động ……” biết lời này ra là loại biểu tình gì , Độc Úy đột nhiên phun ra mấy chữ này .

      Vân Thiển kinh hãi , đôi ngọc mâu trong nháy mắt mở lớn .

      Độc Hồng……

      Lúc này , nàng mới nhớ tới mới vừa rồi Độc Hồng đúng là có khác thường , .

      Thấy Vân Thiển phản ứng như vậy , Độc Úy sắc mặt trầm xuống , có chút yên , “ Thiển ~~~, đừng .”

      Vân Thiển lời nào , liếc mắt nhìn Độc Úy , xoay người liền vọt ra khỏi đại lao .


      “ Vân Thiển! trở lại ……” Độc Úy kinh thanh kêu lên , Khuôn mặt tuấn dật trong nháy mắt trở nên thâm trầm , ưng mâu chăm chú nhìn chằm chằm bóng trắng nhanh chóng biến mất.


      Vân Phi ngây ngẩn cả người , còn chưa kịp tới ngăn cản , cũng thấy bóng dáng của Vân Thiển đâu nữa..

      “ Vân đại nhân , mau , mau ngăn nàng lại ……” Độc Úy quyền nện vào cột gỗ , làm văng ra mãnh gỗ , liền như vậy bị quyền của đánh nát. ( P/s: Ta để “nàng” để phân biệt nữ chính cho dễ thui, trong triếng Trung cũng là cùng từ, cho nên đoạn này là “” ta vẫn dịch là “nàng”, chứ nam chính chưa biết nữ chính là con đâu nha )

      Vân Phi cau mày , cũng nhìn người phía sau , bước nhanh đuổi theo ...
      Last edited by a moderator: 26/4/15

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 29: Thái tử vị

      người Vân Thiển mang theo thương thế , mặc dù địa lao mờ tối , thế nhưng vết máu dính bạch y của nàng rất ràng , nếu phải nhìn ra vết máu kia là của người khác , Độc Úy sớm phát điên . Thời điểm nàng tới đây , tất nhiên là bị người chặn lại , mà , người duy nhất cản nàng chỉ có thể là người kia.

      Độc Hồng .

      Vẻ mặt Độc Úy trở nên thâm trầm , liếc nhìn ánh trăng bên ngoài, mặt còn tia vui vẻ .

      Bởi vì , Vân Thiển thân nội thương gạt được .

      Vân Thiển ra , cũng .

      Độc Hồng , lại dám để cho nàng bị thương ……

      Nghĩ đến Vân Thiển bởi vì Độc Hồng mà bị thương , trong lòng sinh bực tức , con ngươi trầm lóe lên tia tà khí .

      Vân Thiển biết , cuộc chiến tranh quyền đoạt vị bắt đầu chuyển động , hết thảy , chính là màn giao long tranh đấu .

      Lúc Vân Thiển rời khỏi, Độc Úy trong ngục ngừng lại lại nền đất tối tăm , sắc mặt càng ngày càng trầm , ngay cả người canh giữ ở bên ngoài cũng cảm nhận được nhịn được mà bạo phát .

      nên nhắc đến chuyện này với Vân Thiển , lại càng nên khiến nàng nhúng sâu vào chuyện này .

      Độc Úy biết là , coi như , đề cập tới chuyện này chăng nữa , Vân Thiển cũng vì tìm Lâm Bích mà bị kéo vào vũng lầy này . chỉ vậy, lời của Hoàng Hậu đêm hôm đó…. .

      “ Phanh ”

      Đôc Úy thành công làm bể cửa sổ phía sau, gió đêm thản nhiên thổi vào , làm rối loạn tóc .

      Ánh trăng tuy nhu mỹ , nhưng lại lòng dạ nào thưởng thức .

      “ Hoa lạp lạp ” mảnh thanh dồn dập hùng hồn từ phía sau truyền đến , chỉ thấy bên trong ngục bị vây đến nước chảy lọt , người người sắc mặt nghiêm túc chặc băng , đôi tròng mắt đen sáng quắc nhìn chằm chằm của sổ bị Thái tử điện hạ đánh hỏng mất .

      Độc Úy vẻ mặt như có chuyện gì xảy ra, cửa sổ hở mảng lớn , hoàn toàn đem cảnh đêm bên ngoài lên trước mắt.

      Ngoài cửa sổ , bóng đen nặng nề bao phủ .

      Đó là ám vệ hoàng đế cố ý an bài , lúc này đem cửa sổ vây nghiêm ngặt , gió thổi lọt.

      Độc Úy trầm ngước mắt , Ám vệ cả kinh .

      Thái tử làm ra động tĩnh lớn như thế, Họ do dự có nên hay đem tình huống trình báo cho Hoàng thượng , nhìn sắc mặt Thái tử điện hạ trầm khủng bố kia, Ám vệ môn chỉ cảm thấy tiến thoái lưỡng nan , khí lạnh từ lòng bàn chân truyền lên ót .

      “ Thái tử điện hạ , xin ngài trở về ……” rốt cục , Ám vệ dẫn đầu nhịn được mở miệng .

      Độc Úy khóe môi giơ lên cái ý cười “ vui vẻ” , mê loạn mắt người , Ám vệ khỏi nuốt nước miếng cái , đè nén cảm giác run sợ trước khí thế bá đạo .

      “ Xin Thái tử điện hạ đừng khiến chúng thần khó xử , ” lạnh giọng mở miệng , dám nhìn tới đích mâu sâu thẳm kia .

      “ Nga ? ” Độc Úy quay đầu , nhìn ám vệ áo đen ngoài phía cửa sổ , “ Thế nào , Bổn cung ở chỗ này phát tiết phẫn hận trong lòng , cái này cũng là làm khó các ngươi? ” thanh chậm rãi vang lên .

      Phát tiết ?

      Cả đám nhìn cửa sổ bị phá nát kia , ách , có thể coi là cửa động a. khuôn mặt xuất vài vạch hắc tuyến , cái này phát tiết cũng khỏi quá kinh khủng .

      Người nọ lau mồ hôi lạnh trán, cất cao giọng , “ có . ”

      Kế tiếp cũng còn người dám tiếng , Thái tử đây là phát tiết chính là phát tiết , bọn họ thể cái gì . Nhưng là cho dù là như vậy , bọn họ cũng dám rời nửa bước , biểu tình cứng ngắc nhìn Thái tử điện hạ hướng tường oanh tạc “ phát tiết ” .

      Nhìn Độc Úy quyền lại quyền nện ở tường , thanh tàn phá vang dội , trước mặt của bọn họ , khỏi khiến người ta run lên .


      Độc Úy sắc mặt vừa thu lại , hung hăng nện ở vách tường , oanh tiếng , toàn bộ vách tường rốt cục bị đánh rụng.

      Ám vệ đứng trong bóng đêm rùng mình , nghĩ tới Thái tử điện hạ bạo phát như vậy .

      Vị máu từ tay tản ra , từng giọt đỏ thẫm diễm lệ thấm ướt đất , Độc Úy rốt cục yên tĩnh trở lại , hơi thở người trầm rét lạnh so với tu la dưới địa ngục còn khủng bố hơn . Hai quả đấm nắm chặt , phảng phất như việc gì đó được quyết định, Ám vệ áo đen nhìn nhau , bắp thịt toàn thân căng cứng, cảnh giác cao độ .

      Hơi thở Độc Úy hơi suyễn lại , khuôn mặt tà mị mà tuấn mỹ lúc này vẽ lên nụ cười khổ sở.

      Mọi người nghi hoặc , tâm càng khẩn trương hơn .

      Hồi lâu .

      cho biết , cái này ……” độc úy hơi ngừng chút , tất cả ám vệ cũng dựng lên màng nhĩ lắng tai nghe , “ Thái tử vị , Bổn cung hiếm lạ , cho nên , nếu là muốn cầm liền cứ việc cầm ……” bây giờ , chỉ muốn đến bên người Vân Thiển , để cho nàng bị thương tổn .

      Nghe xong lời này , tất cả mọi người mở to cặp mắt .

      Bọn họ nhận được mệnh lệnh , nếu là Thái tử làm như vậy , bọn họ chỉ có thể để .

      Mấy canh giờ trước , lời uy nghiêm của hoàng đế vẫn còn vang lên bên tai ,….Ngươi nếu ra khỏi địa lao , như vậy , Thái tử vị ngươi cũng ngồi vững . Hoàng đế đưa Độc Úy vào trong ngục này cũng là để lựa chọn giữa hoàng quyền và Vân Thiển.

      Cuối cùng , vẫn thua .

      Thái tử vị này vốn là thuộc về Độc Hồng , cho tới bây giờ cũng phải là , trước , hoàng thượng đem trở thành Độc Hồng mà sủng ái . mực hiểu đây là vì cái gì , ràng Độc Hồng sống sờ sờ, nhưng bây giờ , hoàn toàn hiểu .

      Độc Úy thân buông lỏng bước ra cửa động , chẳng qua là , từ nay về sau sợ là còn bất kỳ hoàng quyền nào để trợ giúp người kia ( Vân Thiển ) .

      “ Thái tử điện hạ ……”

      Độc Úy bước chân hơi ngừng , “ Từ nay về sau , ta , còn là Thái tử của các ngươi ……”.

      xong , tung người nhảy cái , biến mất ở trong đêm tối .

      Đêm này , rất rất dài .

      Quẩn quanh , tìm được phương hướng của nàng .

      Vân Thiển , tất cả , chỉ có ngươi mới là trọng yếu nhất .

      Ngự thư phòng .


      Bóng đen thoáng cái , trống rỗng , trong điện yên lặng lạnh léo xuất bóng người , cung kính chân quỳ xuống .

      “ Cái này , chính là lựa chọn của . ” hoàng đế uy nghiêm lạnh giọng chậm rãi mở miệng , bàn tay duyệt tấu chương hơi ngừng chút .


      “ Dạ, xin Hoàng thượng hạ lệnh , quá ……” bây giờ Thái tử còn là Thái tử , bọn họ đúng là nhất thời biết xưng hô như thế cùng Độc Úy .


      Động tác người bên rốt cục ngừng hẳn , nâng lên mâu quang bén nhọn , nhìn về phía ngoài điện, ngũ quan tuấn cũng phải khó nhìn ra , khuôn mặt mị hoặc chúng sinh của Độc Úy cũng là từ mà ra .


      So sánh với mười năm trước , vị vương giả trước mắt này tuy tuổi có tăng nhưng khí thế mười phần cũng là giảm , duy chỉ có điều gầy rất nhiều , sắc mặt hết sức tái nhợt .


      Hai con ngươi bén nhọn cũng có vài điểm vẩn đục, , “ Lý Nhất ……” vừa , vừa từ bàn cầm lên hoàng quyển trục .


      Lý công công canh giữ ở trước của điện nghe được động tĩnh vội vàng chạy lại , đuôi mắt thấy Hoàng thượng nắm đạo thánh chỉ , trong lòng biết chuyện tốt rốt cục phủ xuống đầu Độc Úy , “ Có nô tài . ”

      “ Ban chỉ xuống , phế bỏ Thái tử vị của Độc Úy ……” ánh mắt lợi hại sắc bén, Khiến tâm Lý công công run lên cái. đưa tay run run nhận lấy.

      “ Tra…” Thở dài tiếng…

      Úy, chớ oán phụ hoàng , phụ hoàng cho ngươi lựa chọn .

      Nhật Quyết xuyên thấu qua cửa điện , xa xa nhìn lại , bén nhọn mà lãnh lệ.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 30.1 : Mẫu tử tỷ thí

      Editor: Minhoanh
      Beta: Tú Vy

      Đêm càng sâu , bóng tối bao phủ khắp nơi .


      Bóng bạch y thấp thoáng xuất ở hoàng cung , dị thường ràng , liếc nhìn lại , bạch y vững vàng đứng ngói hoàng đình cao vời vợi kia , con ngươi lẳng lặng ngưng thần nhìn nhóm bóng đen xuất ở địa đạo sâu trong hoàng cung .


      Bọn họ , tiến hành cuộc so tài trong bóng tối .


      Ở nơi này đại yến sáu nước còn chưa tới, tám hướng nhịn được mà dấy lên động tĩnh .


      Có lẽ vị trí nàng đứng quá ràng , sau lưng người đuổi theo tới tung người nhảy lên cái , liền nhìn thấy nàng .


      “ Thiển , trở về ……” Vân Phi cho tới bây giờ cũng biết con trai có võ công , hôm nay vừa thấy , mới phát mình quá mức lơ là đứa con trai này .

      Chạy thẳng tới hướng Vân Thiển, liếc mắt thấy nơi góc tối có bóng đen nấp, cắn răng cái, kiên định hạ quyết tâm phải bảo vệ Vân Thiển bình an về nhà. Trận cung đấu này thể để cho Vân Thiển dính vào, chuyện như mười mấy năm trước thể phát sinh nữa.

      Nghe thấy tiếng gọi lộ liễu quản có bị bại lộ thân phận hay của Vân Phi con ngươi của Vân Thiển dưới mặt nạ chuyển cái, tung người nhảy xuống, tìm đúng phương hướng, chạy như bay, trong nháy mắt liền biến mất khỏi tầm mắt của Vân Phi.

      Thấy Vân Thiển để ý mình gào thét, Vân Phi khẩn trương, khẽ nguyền rũa tiếng phi thân đuổi theo.

      Hoàng cung vẫn yên lặng như cũ, nhưng phòng vệ xung quanh lại lặng lẽ tăng lên, Ngự lâm quân, ám vệ của hoàng đế cũng như lâm đại địch trong đêm yết kiến hoàng cung.

      Nhưng cho dù như vậy, vẫn có ít người có thể tự do hoạt động trong hoàng cung, tỷ như thị vệ hắc y của Độc Hồng, thế lực đen tối của Độc Úy…

      Động tĩnh khắp nơi, ai cũng người nào mới chân chính là đối thủ của mình, trong lúc nhất thời trở nên có chút hỗn loạn chịu nổi.

      Độc Úy đường đuổi tới, nhưng bản thân từ trong lao ra muộn, bóng trắng kia sớm biết chạy về phương nào, trong bụng khẩn trương. Bây giờ các phe chẳng phân biệt được địch ta, chỉ cần vừa có cơ hội đụng phải ra tay ngay, mà người phái , cho tới bây giờ đều chưa thu được kết quả gì. Có khắc, Độc Úy thực sợ người kia chết ở trước mặt mình…

      Hoàng cung nặng nề, đêm nay, chính là lúc Độc Hồng cùng Độc Úy tranh phong.

      Lại Độc Úy thua ở chuyện Vân Thiển vừa rồi, đây cũng là tự nguyện thua, oán được bất luận kẻ nào.

      Ngẩng đầu, vầng trăng sáng kia chậm rãi rơi xuống, đêm nay, mới có qua nửa.

      Thân hình khẽ nhúc nhích, độ nhiên, sau lưng hồng ảnh đung đưa, cái bóng màu hồng chậm rãi hướng đến.

      Độc Úy trong lòng vừa động, cau mày xoay người lại, ngước mắt hơi sững sờ sau đó là lạnh lùng khom người chút, “Tham kiến mẫu hậu.”

      Hoàng hậu vẫn là bộ hoa y màu đỏ chói mắt, cổ áo đính bảo thạch tản mát ra màu sắc sáng bòng, đôi sắc bén kiều mỵ, mắt phượng lạnh lùng nhìn Độc Úy phía trước, mặt có lẽ bởi vì gió đêm mà hơi tái, lại mang theo cỗ sát khí nhàn nhạt.

      Độc Úy xoay người muốn , đối với mẫu hậu này phảng phất vĩnh viễn mang theo nhàn nhạt xa cách, có lẽ, là bởi vì Vân Thiển, cũng có lẽ là bởi vì những lời nàng ta mười năm trước.

      “Nghe ngươi vì Vân phủ công tử bỏ Thái tử vị?...”

      Bước chân Độc Úy dừng lại, biểu lộ càng lạnh như băng, đứng dưới màn đêm đợi nàng ta xong.

      “Úy, đối với ngươi trọng yếu như vậy? Trọng yếu đến mức khiến ngươi ngay cả Thái tử vị cũng bỏ qua…” khuôn mặt của Tích Thu Thủy dâng lên tầng khổ sở, trong khoảng thời gian ngắn, nàng cảm thấy người trước mắt này phải là nhi tử của nàng. Bởi vì, từ đầu chí cuối, nàng cũng chưa có chân chính hiễu được Độc Úy.

      “Đây phải là kết quả mà mẫu hậu ngài mong muốn sao, mười năm trước lúc ngài khuyên hài nhi buông tha cho ngôi vị hoàng đế cũng nên nghĩ tới hôm nay…” Độc Úy hừ lạnh tiếng, muốn nghe nữa, phi thân xuống, tìm phương hướng Vân Thiển rời .

      Nghe được câu này, trong lòng Tích Thu Thủy bổng co rút đau đớn, lời đến bên khóe miệng liền bị nàng khó khăn nuốt trở về…

      “Úy, đứng lại. Chẳng lẽ ngươi quên mẫu hậu gì sao, ngươi nếu như còn cố ý xuống, mẫu hậu thể đảm bảo người kia an toàn…” thấy Độc Úy nghe, nàng thể làm chút gì đó.

      Đây là uy hiếp, hoàng hậu tỏ ý uy hiếp.

      Độc Úy đột nhiên quay đầu lại, tròng mắt đen thâm thúy kia thoáng qua tia sát khí, cho dù chính biết người đối diện kia là mẫu hậu của . Nhưng khi Tích Thu Thủy ra lời kia, trong lòng của đích thị là nổi lên sát ý.
      Last edited by a moderator: 23/5/15

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 30.2:

      Editor: minhoanh
      Beta: Tú Vy

      Ánh mắt kia như ác lang nồng đậm uy hiếp khiến cho Tích Thu Thủy tự chủ lùi về sau bước , con trai của nàng hận nàng .


      Lúc này Tích Thu Thủy mới cảm nhận được, người mẹ như còn bằng cái Vân Thiển . Thậm chí con trai nàng còn sinh ra sát ý với nàng.

      Nàng quả là người mẫu thân thất bại , nhất thời , nàng cảm giác như thứ gì đó dần mất .

      Tích Thu Thủy cắn răng, tựa hồ quyết định cái gì , “ Úy Nhi , bất kể ngươi như thế nào hận mẫu hậu , tối nay , cho ngươi hồ nháo , ngươi chỉ cần ngoan ngoãn trở về với phụ hoàng ngươi xin lỗi , Thái tử vị vẫn cứ là của ngươi ……”


      Độc Úy hừ lạnh tiếng , hề quan tâm , “ , ta đây làm Thái tử có ích lợi gì ? ” nếu là muốn lần nữa ngồi Thái tử vị, cũng quyết chỉ có chút dã tâm như vậy.


      Độc Úy tính tình vốn là cùng Nhật Quyết hết sức giống nhau , hai người đều mang bá khí vương giả .


      Nhưng là , núi chỉ có thể có hổ , giang sơn này, cũng chỉ có thể có vương .

      Tích Thu Thủy sớm nên nghĩ đến , chỉ có lời của người kia mới nghe lọt, lời của người khác có nhiều thế nào chẳng qua cũng chỉ là gió lùa bên tai .


      Hoàng hậu cho Độc Úy cơ hội rời , từ phía sau lưng bất ngờ phát động công kích .


      Độc Úy thân hình chợt lóe tránh chiêu hướng về phía trước đuổi theo , cũng có cùng hoàng hậu dây dưa chung chỗ , trễ khắc đến bên cạnh nàng liền đưa đến nhiều nguy hiểm cho nàng .


      Hoàng hậu ra tay hết sức bén nhọn , đối với con trai mình cũng hề nương tay .


      Đây là lần đầu tiên hai mẫu tử động thủ , ở nơi này trong đêm tối , vì Vân Thiển , quan hệ mẹ con bọn họ miễn cưỡng bồi dưỡng nhiều năm tan rã .

      Cuồng phong tửng trận , hai bóng dáng ở nóc nhà hoàng cũng di chuyển tới lui nhanh, có thủ vệ đuôi mắt đích nhìn thấy hai bóng dáng hư hoảng mà qua , làm thế nào cũng thấy hai người kia là người phương nào .


      Độc Úy là đối mặt hoàng hậu còn giữ lại tình , chẳng qua là đơn giản hóa giải chiêu thức bén nhọn của hoàng hậu . Mà điểm này , hoàng hậu cũng phát .

      Miếng ngói màu hoàng kim vì hai người đấu nội lực mà tung bay mảnh , thanh vang dội trời đêm.

      Độc Úy từ thủ chuyển thành phản công , chân nhanh như gió , mang theo kình lực đảo qua . Tích Thu Thủy bị nhi tử đột nhiên phản công có chút khó phòng bị , dẫn động lực đạo toàn thân hướng phía bay tới , thân hình nhảy lên , hoa y màu đỏ tản ra màu sắc diễm lệ chói mắt .

      Nàng ta tránh né kích , thấy trưởng phong hung mãnh sắp tới mặt , hoàng hậu dưới chân vững vàng đạp ngói , thấy phía sau nàng chính là đất trống , bọn họ ở độ cao cách mặt đất mười mấy thước. Tích Thu Thủy điểm mũi chân , thân thể nghiêng về sau , thân pháp quỷ dị , lại lần tránh được chiêu thức của Độc Úy .
      Độc Úy thân hình lướt qua hoàng hậu , môi mỏng quyến rũ tràn ra ý cười tà ác.


      Tích Thu Thủy khom người, liếc thấy vẻ mặt tươi cười của nhi tử mình , trong lòng chợt lạnh . Thiếu chút nữa quên mất Độcn Úy là con trai của ai , làm sao có thể để cho mình dễ dàng khống chế như vậy .

      Tích Thu Thủy chỉ cảm thấy thân thể của mình bất ngờ bị người khống chế mang xuống , sau lưng phong tập kích tới .

      “ Phanh ” tiếng phanh nhiên vang lớn , ngay sau đó chính là trận mảnh ngói rơi xuống, thanh truyền xa , lần này thanh lớn kéo tới chú ý của rất nhiều người, trong lúc nhất thời , mấy nhóm thị vệ hoàng cũng cũng tới .

      Tướng lĩnh dẫn đầu vốn là muốn rống to tiếng thị uy, đợi thấy màn phượng hoàng y ngây ngẩn cả người , tất cả mọi người biểu lộ kỳ quái nhìn hai người ngói.

      “ Phàm là người có ý muốn hại nàng , ta , cũng nghĩ hết biện pháp diệt trừ , bao gồm mẫu hậu ngài !. ” Độc Úy tay đè ép Tích Thu Thủy , trong mắt hàn mang càng hơn , dưới cơn nóng giận , thậm chí ngay cả thân là hoàng hậu nàng cũng bị áp chế nặng tay kiêng nể như thế.

      Chỉ thấy Tích Thu Thủy cả người bị độc úy hung hăng dùng sức đè xuống ngói đính , dưới người mảnh ngói bị lưng của nàng ép tới vỡ vụn . Nhìn nhi tử trong mắt lóe lên sát ý , nghe những lời bén nhọn từ chính miệng nhi tử, Tích Thu Thủy cảm thấy mình cũng cách nào nhúc nhích nữa , phảng phất mình lần đầu tiên nghiêm túc thấy người nhi tử này ..



      Chương 31

      Editor: nhamy111
      Beta: Tú Vy ( Chưa beta )

      “Nhi thần hi vọng trong những ngày kế tiếp, mẫu hậu để cho nhi thần thất vọng” Độc Úy buông tay, tiếng lạnh băng. Lần này, ra tay được, nhưng dám đảm bảo nếu bà còn đả thương nàng, lần sau còn có thể bình tĩnh được hay .

      Tích Thu Thủy nheo mắt, lại nhìn con trai mình lần nữa. Vào giờ khắc này, dường như bà trở về những năm trước kia, khi mà người ấy cũng che chở nàng ta như vậy, thể , giờ phút này, Độc Úy còn ngông cuồng như ngày trước nữa. Tích Thu Thủy lạnh lung cười, mang theo nỗi thê lương.

      Độc Úy lạnh lung nhìn bà, rồi xoay người tung

      Tích Thu Thủy đứng mái đình, trong đêm tối, gương mặt cười bỗng nhiên trở nên dữ tợn, bọn người thị vệ phía dưới thấy hoàng hậu cười như thế, cũng khỏi rùng mình cái

      “Tốt! Rất tốt! Đây mới đúng là con của , điểm này còn thua ngươi bậc rồi, ha ha ha...”

      Yên lặng hồi lâu, hồng ý nữ tử đứng ngói cao, chắp tay cười như hóa cuồng, thanh như từ quỷ vực truyền đến, bọn thị vệ phía dưới nhìn nhau, đều cho là hoàng hậu hóa điên rồi.

      Ánh mắt Tích Thu Thủy biến đổi, như là ánh mặt quỷ dữ, “Coi như ngươi giống như thế nào nữa, nhưng chung quy ngươi vẫn là con trai do Bổn cung sinh ra, Nếu Bổn cung cho phép, ngươi cùng Vân Thiển đừng hòng mơ tưởng...”

      “Vương gia, phía trước phát ba đội nhân mã hoạt động ngoài phạm vi hoàng cung...” trong bóng tối, tử sĩ áo đen trầm giọng , chỉ thấy Độc Hồng, đầu vai còn mang thương tích, ánh mắt ưng lóe sáng lên như đao phong trong bóng đêm, “Có phải là người của Độc Úy”

      giống người của

      Độc Hồng nhíu mày kiếm, Độc Úy cũng phải là hạng người có thể dễ dàng đối phó như vậy, cho dù lục tung tất cả các địa phương nhưng vẫn tìm thấy bóng dáng người của , giống như tất cả đều biến mất.

      Hành động tối nay là vì muốn làm tan rã thế lực trong bóng tôi của đối phương, ngăn chặn đối phương động chân động tay, chung quy chỉ có tối nay, Độc Hồng thề phải diệt toàn bộ người mà Độc Úy đưa tới, sau đó, đánh gãy đường lui của , nếu sau này Độc Úy nếu muốn giãy giụa, khó khăn càng thêm khó.

      Giờ phút này đứng bên ngoài hoàng cung, vừa mới tìm được nơi thân của thế lực sau lung Độc Úy, muốn lại làm điều vô ích.

      Độc Hồng nhìn theo phương hướng của người lầu, trong lòng có ngọn lửa vô danh bùng phát. Đây chính là địa điểm mà sai người thầm điều tra nhiều năm nay, nhưng lại nghĩ tới Độc Úy vậy mà lại phát giác hành động của .

      “Bất quá...” Hắc y nhân kia trầm ngâm hồi lâu, mới thốt ra lời.

      “Bất quá cái gì?” Độc Hồng trầm giọng hỏi

      Độc Úy từ ngục giam ra..” câu kế tiếp của hắc ý nhân mang theo ý coi thường

      Độc Hồng nắm chặc nắm đấm, sắc mặt càng trở nên trầm đáng sợ


      rốt cuộc vẫn phải lựa chọn, nhưng còn Vân Thiển, có biết hay

      khi phát người của , cần biết là ai, liền chặn đánh” xong lời cuối cùng, hai mắt toát ra huyết quang.


      “Tuân lệnh” Hắc y nhân liếc nhìn thương tích người Độc Hồng, cuối cùng vẫn lên tiếng, “Xin Vương gia trở về phủ xử lý vết thương, nơi này xin giao cho Phương Hữu” thanh trầm thấp vang lên

      “Vết thương này đáng quan tâm, mau chóng xác nhận vị trí của bọn họ, ngày chưa diệt trừ Độc Úy, nàng...” ngày nữa vẫn đứng bên cạnh .


      Phương Hữu thấy vậy, cũng lên tiếng, chẳng qua là nặng nề gật đầu cái, xoay người biến mất trong bóng tối, mà Độc Hồng trở về.

      Dịch cung

      Đêm khuya, nhưng trong dịch cung Lô Quốc, chỉ thấy bóng bạch y, mắt hoa đào tản ra khí sắc mê người, bóng dáng thon dài tựa vào khung cửa, sau lưng, ngưới to cao, người gầy biểu lộ lãnh nhược băng sương, đứng yên bất động chỉ nhìn chủ tử của mình

      Gió đêm lất phất thổi đến, thoáng cái bóng màu lam xuất ở đầu tương, vội vàng đến nơi bạch y nam tử đứng, cung kính quỳ xuống, “Thái tử điện hạ...”

      “Như thế nào rồi” Tây Lâu Mạch vẫn bất động, khóe miệng khẽ cười quỷ dị


      “Bọn họ bắt đầu...” Sở Hổ đứng dậy

      Thái tử Lô Quốc nheo mắt, mang theo ý vui nhàng, lúc này giống như tính toán cái gì đó, làm cho người ta luôn có cảm giác khó dò

      cho Hồng Vương giá biết, người của chúng ta chuẩn bị xong”

      “Dạ” Sở Hổ nhất thời cảm thấy có chút buồn bực “Thái tử điện hạ, thuộc hạ vẫn hiểu, người của chúng ta chết ở thánh hoàng triều, vì sao chúng tôi còn phải giúp Độc Hồng?”

      Tây Lâu Mạch càng thấy vui vẻ hơn, ánh mắt thoáng nhìn xa “Chết người, đổi lấy lý do để tranh đoạt quyền lực thánh hoàng triều, đây phải là phương thức đơn giản nhất mà Bổn cung muốn hay sao”

      “Như vậy tại sao điện hạ lại chọn Độc Hồng mà chọn Độc Úy?” nam nhân to con đầu óc mụ mị sau lưng thốt lên hỏi.

      Vì sao lựa chọn Độc Hồng? Đó là bởi vì Độc Úy so với Độc Hồng càng giống với ngày trước, muốn thánh hoàng triều này rơi vào tay Độc Úy trong tương lai, Độc Úy đối với , là đối thủ khó đối phó “So với Độc Hồng, Độc Úy càng giống vị đế vương...” mặc dù người kia chủ động từ bỏ tranh giành hoàng quyền, nhưng lại ở sau lưng lén tranh thủ bồi dưỡng thế lực, người như vậy, nếu đặt ở thánh hoàng triều lại quá nguy hiểm, cho nên, chỉ có thể tiên hạ thủ vi cường.

      Ba người trước sau đều đồng nhất gật đầu

      thể để cho chút thế lực còn sót lại nào của thánh hoàng triều có thể quật khởi, như thế sáu quốc phân tranh, cái gọi là cường quốc thánh hoàng triều chẳng phải rơi xuống vực sau vạn trượng hay sao” đến lúc đó, Lô Quốc mới có thể có cơ hội thống nhất thiên hạ trở nên cường đại

      “Vậy cái chết của Ngô đại nhân cứ cho qua hay sao?” Nam nhân to con hiểu hỏi.

      Nhắc tới chuyện này, vui vẻ của Tây Lâu Mạch đông cứng “Người kia tự nhiên cho chúng ta câu trả lời thôi, tối nay, chúng ta chỉ cần làm cánh tay đắc lực của Hồng Vương gia là được rồi, Sở Hổ...”

      Có thuộc hạ

      “Cứ xuất hết toàn lực, cải trang thành người của Độc Hồng, cũng nên để cho người ta có cái cớ bắt được chúng ta, kỳ này chỉ là trận chiến của Độc Hồng và Độc Úy, mà cũng là trận chiến giữa Bổn cung và ” Ánh mắt Tây Lâu Mạch nhìn xa, và suy nghĩ cũng chuyển sâu

      “Thuộc hạ hiểu :

      “Hai người các ngươi cũng cùng nhau..” Tây Lâu Mạch đem ánh mắt chuyển đến phía sau lưng “hỗ trợ cho Độc Hồng, bởi vì, tối nay nhất định phải thắng”

      “Vâng”

      Ánh mắt 3 người giao nhau, cùng nhau tung người biến mất ở góc tường.


      Tây Lâu Mạch nhìn trời, tháng hết, trận chiến thầm này, mở ra ở đại yến sáu nước.

      Nếu như Độc Úy vì vậy mà thất bại, gió làm tay áo Tây Lâu Mạch bay phất phới, có thể vững vàng an ổn được hay , Vân Thiển.

      tự chủ được mà nhớ cái tên đó, chẳng qua là, họ vĩnh viễn thể là bằng hữu, mà chỉ có thể là địch nhân

      số thứ, thể thực vì đại cuộc

      Lại tựa như có số thứ, ràng là thể chạm tới, nhưng vẫn cứ muốn đưa ta bắt lấy

      Người kia, ràng là nam tử hán, lại như thần chú, hút linh hồn của chặt

      “Vân Thiển!” trong lúc này đây, khi màn đêm hỗn loạn, lần đầu tiên nhàng gọi tên của người thiếu niên đó, mang theo ý nhu hòa mà ngay cả cũng phát .

      Hết chương 31
      Last edited by a moderator: 30/9/15

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :