1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Đế vương sủng thần - Hoa Vũ Băng Lan (c73.2) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 21: Nhã Các có người chết.

      Vội vàng trở về Vân Thiển mới nhận ra mình bị người kia đùa bởn, trong lòng sầu não , cho cùng , là do mình quá xem thường đối phương.

      Bây giờ nàng chỉ hiểu là, thánh nữ kia vì nguyên nhân gì lại xuất ở Thánh Hoàng triều? Mà vì sao lại ở dịch cung đặc biệt chuẩn bị cho nàng ta mà lại chọn dịch trạm bên ngoài? Nàng ta có mưu đồ gì sao?

      “ Công tử!" Đột nhiên lam y nam tử từ trong đám người lách mình , bám sát theo nàng.

      Lam y nam tử xuất , làm cho su bất an trong lòng nàng lại càng thêm sâu phần , nhưng bước chân lại hề dừng lại chút. " Có chuyện gì?"

      Lam y nam tử mặt tái xanh , trầm giọng . " Công tử , Ngô đại nhân người Lô quốc đột nhiên chết."

      Vân Thiển khẽ mân môi mỏng , con ngươi mực ngọc khẽ nheo lại , tản ra khí lạnh nhè . " Chuyện xảy ra từ khi nào?" Vậy là Ngô đại nhân Lô quốc chết , trong lòng nàng hiểu , vì cớ gì lại chết? Chẳng lẽ kẻ thù của giết chết? Mà tại sao lại ở Thánh Hoàng triều mà làm , hơn nữa hết lần này tới lần khác lại khiến chết vào lúc này?

      Lập tức nhiều vấn đề đồng thời .

      " hai canh giờ trước." Lam y nam tử khẽ khom người , lãnh tràn ra. " Vô duyên vô cớ lại chết ở Nhã Các

      Chân mới vừa bước nữa , trong lòng Vân Thiển nổi lên dự cảm , " Nhã các" Hai chữ này theo khóe miệng của nàng lạnh lẽo tràn ra.

      Hai canh giờ trước , nàng vẫn ngồi trong nhã gian kia nhìn chằm chằm vào từng người vào thành, mà lúc đó có người ra tay địa bàn của nàng.

      Đây là lần đầu tiên có người có đủ khả năng giết người bên trong Nhã các , ở ngay tại thời điểm mà nàng hề phòng bị, hơn nữa còn có thể vượt qua ánh mắt của biết bao người, có thể thấy được cách xử lý của bọn họ đem người của mình thuận lợi thân , đến khi họ hoạt động còn trong tầm mắt của người khác. Địa bàn của mình lại bị người khống chế , nhất thời khiến nàng tức giận.

      Ai cũng biết chỗ dựa sau lưng Nhã Các này là Thái tử, nếu có chuyện gì xảy ra cũng trốn khỏi trách nhiệm, huống chi , mà Ngô đại nhân kia lại là đại thần nằm trong bảo hộ của . Độc Úy có trách nhiệm bảo vệ những người này an toàn, nhưng hôm nay lại ở ngay chỗ của xảy ra án mạng , hoàng đế bên kia sớm muộn thế nào cũng tìm đến .

      “ Vì sao người chết hai canh giờ trước mà bây giờ nguơi mới đến với ta?” Vân Thiển lạnh giọng hỏi .

      Lam y nam tử cúi người . " Thuộc hạ là mới từ trong mà ra , mới lấy được thông báo của mọi người , hành tung của công tử trước giờ chỉ có thuộc hạ ràng ……” Câu kế tiếp ra.

      Vân Cạn mới biết hành tung của mình trừ lam y nam tử này ra , những người khác nàng căn bản thể dễ dàng tìm ra vị trí chính xác của nàng. Mà trước đó nàng phái quan sát mọi động tĩnh trong cung , mà khi nàng rời cũng mình đâu , lúc này có thể đụng phải mình sợ là đơn thuần vận khí chiếm đa số .

      Vân Thiển gật đầu cái , cũng có ý trách cứ gì.

      Hai người vừa vừa , bước chân nhanh .

      “ Thái tử điện hạ bên kia như thế nào?” Bây giờ nàng chỉ lo Độc Úy e là gặp chuyện rắc rối rồi , nhưng rất ràng , lần này , Độc Úy tránh khỏi có liên lụy.

      Lam y nam tử hơi ngưng trọng , mới chậm rãi , “ Thuộc hạ lúc từ trong cung ra thấy Thái tử bị hoàng đế triệu vào cung, e là dữ nhiều lành ít.”

      Xảy ra loại chuyện như thế này , chịu thiệt chỉ có mình Độc Úy , cũng chỉ có mình chịu trách nhiệm a.

      Trong đầu liền lên bóng dáng thoáng qua, trong lòng Vân Thiển càng bất an, nàng cũng quên còn có Lô quốc Thái tử ở bên trong Nhã các của nàng , người kia thế nào cho phép thủ hạ của mình chết ở trước mắt của ? Nếu như nàng suy đoán sai, Ngô đại nhân ki mạch đến Nhã Các chỉ có thể là diện kiến Lô quốc thái tử kia .

      Lô quốc thái tử này là có ý định gì, chẳng lẽ ở lại Nhã các vì muốn hãm hại Độc Úy? nhưng vì sao lại làm như thế.

      Nàng càng nghi ngờ càng vấp phải nhiều điều khó hiểu , trong lòng càng bất an.

      Bước chân càng nhanh thêm mấy phần , Lam y nam tử theo sát phía sau.

      Lúc hai người họ chạy đến Nhã Các , xa xa liền nhìn thấy bên ngoài người đứng vây xem như núi, hiển nhiên là thi thể kia cũng có người dời , Vân Thiển cùng Lam y nam tử nhanh chóng rẽ người vào , thấy là nàng , mọi người cũng tránh đường.

      Vừa vào , Vẫn Thiển nhìn thấy thi thể nằm sàn , người này hiển nhiên là đến tìm Lô Quốc thái tử , nhưng chưa gặp được người bị giết chết.

      Con ngươi dưới mặt nạ co rụt lại , trong lòng càng căng thẳng chút.

      Những người bên trong Nhã Các bị hạ lệnh được rời khỏi bước, mới vừa nãy vẫn còn ở đây ca múa náo nhiệt bây giờ mãng tử khí thâm trầm, mặt mọi người ai cũng có điểm u.

      đất sớm có những quan viên đến nghiệm thi thể , đuơng lúc xem xét các thi thể mọi phía, những nơi khác còn có vài thi thể nằm la liệt , cách có chút xa , Vân Thiển thể nhìn thấy mặt những người nọ.

      Cách đó xa là bốn người sứ của Lô Quốc , Tây Lâu Mạch sắc mặt thâm trầm , ánh mắt tà mị vuơng đầy lạnh lẽo.

      Người của cư nhiên lại chết ngay dưới mắt của , tất nhiên tâm trạng dễ chịu.

      Giống như , Vân Cạn biết được có người ở bên trong Nhã các của nàng giết người , hơn nữa nghĩ đến đây trong lòng càng thêm lo lắng , người này nàng đến bây giwof còn chưa biết là ai , và làm sao có thể giết được người này , trong lòng nàng nhiều nhất cũng là giận. Nhưng nàng biết , giận dữ cũng bây giờ quan trọng , thiết yếu bây giờ là nghĩ biện pháp thu xếp , mà Độc Úy bên kia làm sao thu xếp?

      Vân Thiển vừa xuất ở Đại môn Nhã các, những người của Nhã các vốn còn lo lắng trong lòng , điều lộ vẻ mặt tươi tắn.
      Last edited by a moderator: 24/3/15

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 22: Vào cung

      Ghi lại trạng thái của thi thể , trừ hai mắt trợn trắng , đôi môi trắng bệch bên ngoài , người có tổn thương nào khác. Trong miệng cũng gì khác thường , nhìn đến cũng là chịu qua thống khổ mà chết.

      Đem thứ cầm tay đặt xuống , nhìn lên khuôn mặt của Doanh Doanh , “ Trước khi chết có điểm dị thường gì ?” ở tại chỗ nàng giết người , e là cuộc sống sau này cũng còn thanh bình nữa.

      Doanh Doanh cau mày chặc, khuôn mặt nặng nề khẽ lắc đầu, kì quái là người này cư nhiên lại vô thanh vô thức mà chết, ai cũng thấy là bị giết như thế nào, hơn nữa chung quanh cũng có nhân vật nào khả nghi xuất , nếu là có người trong nháy mắt giết chết , lấy những cao thủ bên trong Nhã Các cũng có thể nhìn thấy điểm tinh quái , nhưng đằng này...

      Vân Thiển gật đầu cái , nhìn thị vệ mang thi thể rời khỏi Nhã Các thêm lời nào nữa.

      " Doanh Doanh , đem đám người này giải tán trước , chuyện này chưa điều tra , Nhã Các đóng cửa , buôn bán."

      " Ân." Doanh Doanh đem mấy người trong Nhã Các nhanh chóng đuổi mấy người khách vây xem nhanh chóng rời khỏi.

      Vân Thiển xoay người nhìn Lô quốc Thái tử., “ Thái tử xin hãy an tâm, Vân Thiểm can đoan có thể cho các vị câu trả lời thỏa đáng , hy vọng Thái tử có thể kiên trì khoãng thời gian” khuôn mặt mang vẻ ôn hòa , về phía Tây Lâu Mạch đứng cạnh cầu thang.

      Đôi mắt hoa đào nhìn xuyên qua chiếc mặt nạ , nhìn sâu vào con ngươi mặc ngoc , giống như thâm dò , cũng giống như nghi hoặc , cuối cùng vẫn gì cả.

      “ Hừ! Ngô đại nhân của nước ta chết tại địa bàn của ngươi , Vân công tử là muốn chối tội?” lam bào nam tử hừ lạnh tiếng , lời như kim châm thấy máu.

      sai , nàng chính là muốn trốn cái tội danh này , mọi chuyện phải do người của nàng làm , đâu có chuyện vô duyên vô cớ gánh tội thay người khác chứ.

      Vân Thiển cũng tức giận , ánh mắt chứa vui vẻ vẫn nhìn Tây Lâu Mạch, nơi này người duy nhất làm chủ chỉ có .

      “ Bất Hỗ……” Tây Lâu Mạch liếc cái , Bất Hỗ chỉ đành nuốt cục tức này vào trong , lui về phía sau.

      “ Bổn cung chờ Vân công tử đến giao phó……” muốn thêm mấy lời , nhưng vì khuôn mặt vui vẽ dưới mặt nạ , cũng đành mím môi lại.

      Vân Thiển cười yếu ớt lời cảm ơn, “ Lô quốc Thái tử , Nhã Các này e là ở được , xin người hãy dời đến dịch cung nghĩ ngơi.” lời này là nghĩ cho , chuyện phát sinh ở đây , đường đường là thái tử nên nán lại đây nữa.

      Tây Lâu Mạch nhìn nàng cái , chỉ đơn thuần là nhìn qua , nhưng cái nhìn này rất sâu , rồi lướt qua nàng , mang theo hơi thở đặc biệt

      Chạy về phía Vân Thiển , Doanh Doanh nhìn nàng mấy lời liền khiến bọn người kia dời liền thở ra hơi.

      “ Công tử , kế tiếp chúng ta phải làm như thế nào?"

      “ Người đứng đằng sau vô cùng kì quái , ta nghĩ là muốn giết chết đại nhân này bên trong Nhã Các. ” Vân Thiển khẽ mím môi môi , ánh mắt xuyên thấu qua cửa , nhìn ra phương hướng xa xôi.

      Hai người sau lưng cả kinh , “ Công tử , vậy ngươi mới vừa ……” Vì sao với Lô Quốc thái tử kia.

      Vân Thiển đột nhiên hừ lạnh tiếng , “ người nào dám bày kế chúng ta mà có thể yên ổn mà sống được. ” trong hơi thở mang theo ôn nhu lúc này chợt biến ảo.

      Hai người đứng phía sau nhìn nhau cái , đây là lần đầu tiên nhìn thấy công tử biểu lộ thần khí này , bởi vì tình lần này thực khiến cho nàng vô cùng tức giận.

      “ Lam Y , bên Thuật quốc Thánh nữ ngươi điều tra kĩ càng chút , về phần Nhã Các Doanh Doanh vẫn là ở lại đây trông coi , ta muốn vào cung chuyến ……” cũng biết độc úy kia mà thế nào.

      Lam y nam tử gương mặt trầm xuống , “ Công tử hoài nghi Thánh nữ đến từ Thuật quốc thiết kế giết chết Ngô đại nhân? ” nhưng bọn họ vốn thù oán gì với nhau , vì sao nàng ta lại làm như vậy?

      Nhìn trường e là có liên quan đến vu thuật , trừ những người Thuật quốc là đáng hoài nghi nhất , nàng nghĩ ra còn có ai có khả năng làm chuyện này.

      “ Nhưng đây chỉ là nghi ngờ , chúng ta bây giờ là cần có nhân chứng vật chứng , nếu tội danh giết chết đại thần nước khác đổ lên đầu chúng ta , chịu trách nhiệm a……” mà dính liếu đến cuối cùng là với Độc Úy.

      tình lần này so với tưởng tượng còn nghiêm trọng hơn, lại ở nơi này mà lại để cho mọi chuyện xảy ra , đây cũng là vì nàng quá sơ xuất.

      Vân Thiển lần nữa cởi hắc mã , chạy thẳng tới ở đường cái , lần này nàng cũng sợ quấy rầy việc buôn bán chung quanh nữa , lòng nghĩ đến phải nhanh chóng vào cung .

      Thân ảnh bạch y bị gió đêm thổi cuồn cuộn, đôi mắt đen như mực cũng chìm vào trong đêm tối. Đêm nay , ngay cả ánh trăng cũng nép mình sao những đám mây đen.

      Phảng phất giống như ngày đó mười năm trước , nàng cũng như vậy xông thẳng vào hoàng cung , chẳng qua là khi đó là vì Bích nhi tỷ tỷ , nhưng lần này , là vì độc úy. Nam nhân ngốc nghếch đó , có phải hay vì nàng mà gánh hết tội danh…… .

      Hoàng cung như cũ xanh đỏ hoa lệ , chẳng qua là , nàng lúc này tâm cảnh lại bất đồng mười năm trước .

      Thủ vệ bên ngoài hoàng cung dày đặc , đột nhiên thấy bóng dáng màu trắng vũ đến , lấy làm hơi sợ hãi.

      Kể từ lần trước về sau , thủ vệ chưa từng nhìn thấy vị Vân công tử trong lời đốn lần nào nữa , nhưng mọi người đều biết lần này Vân Thiển xuất ở hoàng cung , là vì ai mà đến , nghe Ngô đại nhân Lô quốc , đột nhiên chết bên trong Nhã Các , sợ là chuyện này nàng cũng thoát khỏi có liên quan.

      thủ vệ hão tâm giúp kéo dây ngựa , để nàng bước xuống, “ Cám ơn!” Vân Thiển lòng cám ơn , khí độ đúng là có chút vui vẻ.

      Thị vệ kia nét mặt liền đỏ lên , tại hoàng cung Mỹ nhân nào mà chưa từng thấy qua , nhưng trước mắt cái này cũng là đệ nhất thiên hạ mỹ nhân , ngay cả nhàng cười tiếng , liền làm người ta tâm thần sảng khoái , nhịp tim đụng nhiên !

      Hồi đó , khi nàng còn người gặp người , lúc này mới mười bốn tuổi phải đeo mặt nạ , nếu mà tháo xuống biết có bao nhiêu người kháng cự được. ( * P/s: Thế mới bảo Hồng nhan họa thủy. Mà còn họa nhiều lắm...)

      Vân Thiển dĩ nhiên biết tâm tử vị thị vệ đại ca này , chỉ lòng muốn hỏi:“ Thị vệ đại ca , có nghe được thông tin gì về Thái tử ?” Hoàng đế từ lần đó trở liền bắt đầu ít thân cận với Độc Úy nữa , lần này thể nghiêm trọng , nếu xử lý tốt chừng sáu quốc yến , còn năm quốc yến thôi a.

      Thị vệ lắc đầu cái , bọn họ canh phòng ở ngoài đại môn , có thông tin gì e là người được biết cuối cùng .

      Vân Thiển bây giờ cũng phải là Vân Thiển trước kia , thể tùy ý xuất nhập hoàng cung , đối với chuyện của Độc Úy nàng có chút quan tâm.

      “ Vân đại nhân cũng bị cùng nhau gọi vào cung , sợ chuyện này cũng làm liên lụy tới Vân đại nhân . ” Chuyện Nhã các chết người được truyền rất mau , chưa qua mấy canh giờ mọi người cũng biết cả , thị vệ này cũng là vì nghe được chút thông tin.

      Sắc mặt Vân Thiển trầm xuống , thiếu chút nữa liền quên , cha mình lần này là chủ động giúp đỡ Thái tử , nàng cốt lo lắng cho Độc Úy lại quên mất phụ thân cũng có liên lụy.

      “ Thị vệ đại ca , có thể để cho Vân Thiển vào cung chuyến hay ? ” Phụ thân nàng mặc dù còn trẻ từng là bạn tốt của hoàng đế , nhưng nàng cũng có quên mười năm trươc hoàng đế có thể có bộ dáng như vậy, tùy thời ban cho phụ thân tội chết.

      Thị vệ kia hiểu được là nàng muốn vào cung cầu tình , cửa này cũng vì nàng mà mở ra.

      “ Đa tạ!” Vân Thiển cũng nghi ngờ , vào cửa cung , lại lần nữa nhìn hai bên tường rào cao lớn , có cảm giác trống trãi mà xa cách thế.

      Đêm đó mười năm trước , vì khẩn cấp mà nhảy tường , hôm nay nàng lại lần nữa nếm thử cảm giác đó , nhưng phía trước bóng dáng kia dựa vào tường khiến cho nàng bỏ cái ý niệm đó.
      Last edited by a moderator: 31/3/15

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 23.1: ngươi được động tới.

      Editor: Tú Vy.

      Nửa khuôn mặt trắng noãn lộ dưới mặt nạ , trong bóng đen mờ ảo , Vân Thiển có thể nhìn xuyên thấu qua ánh sáng kia , thấy đôi gò má lãnh tuấn góc cạnh ràng. Tựa hồ nghe được số thanh từ phương xa truyền đến , mi cong rũ xuống , mặc ngọc ngươi khẽ động , đôi con ngươi thâm thúy , nhìn hướng nàng đến khẽ nháy lên tia sáng lạnh cùng nhàn nhạt đau đớn.

      Có lẽ là có chút mong đợi , nhưng , khi thấy bóng dáng thanh mãnh tới từ bên hành lang dài kia , môi mỏng khẽ nâng lên chút nụ cười tự giễu.

      “Ngươi đến rồi!” đầu nép sau vách tường đen khẽ ngước lên nhìn bầu trời màu lam nhạt của tháng này. ( Nguyên văn: Là màu trắng nhưng từ này đúng nghĩa nên là lam nhạt.)( P/s: Có chút hiểu câu này lắm.)

      Ngươi đến rồi.

      Ba chữ này khiến cho Vân Thiển đứng cách mấy bước đột ngột dừng chân lại , trong lòng hơi lạnh , nhưng cũng tới mức biểu lộ lên mặt , “ thế nào...." Độc Hồng đợi mình , e là biết mình đến đây , lính gát cửa kia hẳn cũng là do phân phó. Điểm này , để cho Vân Thiển ý thức được , Độc Hồng của ngày xưa còn tồn tại nữa , người đứng trước mặt nàng đây phải là Độc Hồng mà nàng từng biết.

      Con ngươi đen nhánh của Độc Hồng khóa chặt người nàng , thân tuyết trắng như nàng trong đêm tối nổi bật , vào giờ phút nào đập vào mắt lại khiến cảm thấy đau...

      “ Người vốn là như vậy , chỉ cần là chuyện của ngươi liền mất lí trí...” .

      Vào cái ngày tuyết đó.

      ràng .

      ràng qua họ mãi là bạn tốt , nhưng từ đó về sau , cũng rất ít thấy màn kia làm người ta hướng tới bóng dáng của .

      Vân Thiển liếc nhìn qua , nhìn tới đôi mắt đen như mực mang theo chút ưu thương kia.

      “ Nguyên lai là ngươi.” nàng nhàn nhạt lên tiếng .

      Nàng nghĩ tới , . Nàng nghĩ tới Thuật quốc Thánh nữ , nghĩ tới người của những nước khác , cũng nghĩ tới chính là Lô quốc Thái tử kia , lại duy chỉ có nghĩ tới là . Có phải bởi vì nàng tín nhiệm .

      Con ngươi Độc Hồng lóe hàn quang , “ phải là Bổn vương ra tay ……”

      Ánh mắt Vân Thiển khẽ chuyển , nhìn thân hoa y dán chặt , thoáng cái ở trước mắt , hơi thở trầm ổn đột nhiên có chút thở dốc , tại chỗ nàng đứng cơ hồ thơm mùi hương tóc , là mùi của loại hương liệu đến từ cường quốc. ( P/s: Bó tay đoạn này , có bạn nào đọc bên vietphrase hiểu xin giúp.)

      Nàng khẽ nâng mắt , nhìn về phía con ngươi đen như mực của , như muốn nhìn thấu tất cả,

      Bên trong mang theo lạnh lẽo , cũng còn ôn nhu như ngày xưa nữa , Vân Thiển dứt khoát dời mắt , muốn tiếp tục nhìn nữa.

      Thấy nàng ngay cả ánh mắt cũng tình nguyện cho mình, lãnh môi mõng khẽ mím chắc , hai cách tay thon dài chế trụ người nàng , để cho nàng nhìn thẳng vào mình. Ánh mắt của trung dần dần lộ ra sắc bén , nhìn Vân Thiển lúc , chỉ cảm thấy cổ họng chợt khô khốc , ngay cả chữ cũng ra được.

      Đôi môi căng mọng khẽ cong , nhưng cũng lời nào.

      Trong khí mãng im lặng.

      Vân Thiển , ngươi có biết , riêng gì Độc Úy luân hãm , trong ngày tuyết đó , Độc Hồng cũng bị sa vào. ( P/s: Này lưới tình , còn nhiều người lắm Hồng ạ.). Cầm hai vai của nàng , khẽ nắm chặt.

      Tựa hồ nhận ra biến hóa này , Vân Thiển nhu nhu nhìn , con ngươi đạm nhã ( Lãnh đạm + Thanh nhã ) gần như trong suốt , thanh thuần như tuyết .

      Nàng luôn là ôn nhu như thế .

      Độc Hồng chính là sợ ôn nhu này.

      Độc Hồng đột nhiên buông nàng ra , để lại bên bóng lưng , “ Loại chuyện như vây còn chưa đến phiên Bổn vương làm , Thiển cần hoài nghi là Bổn vương hạ thủ ……” còn chưa tới bước kia , quyết dễ dàng xuất thủ .

      Thông minh như Vân Thiển , ngươi phải là hiểu ta .

      Nhưng Độc Hồng xem quan tâm của Vân Thiển với Độc Úy , trong tâm nàng chiếm vị trí quan trọng.

      “ Bất kể như thế nào , , ngươi động được ……” nếu , ngay cả chính ngươi cũng thoát khỏi.

      Đến lúc đó , mặc dù nàng muốn chết , nhưng còn cách nào khác nữa.

      Khi nàng những lời này , Độc Hồng có thể cảm giác rệt , kia cỗ hàn băng truyền đến tận tâm , là đau thấu xương !

      xoay người lại , cúi đầu nhìn nàng.

      Lần này , trong con ngươi màu đen sẫm của nhiều hơn phần quyết tuyệt.

      “ Nhưng , lần này , Bổn vương đích thân đưa vào tù ……” phảng phất như loại bùa đòi mạng , trong ngươi đen tuyền kia lóe lên tia lệ khí.
      Last edited by a moderator: 1/4/15
      AnAnsunnysmile1012 thích bài này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Editor: Tú Vy

      Beta: minhoanh

      Chương 23.2 Vào cung

      Vân Thiển thấy được trong mắt tia quyết tuyệt cùng sát ý , kia con ngươi mặc ngọc lạnh lùng híp lại.

      Độc Hồng ,ngươi hối hận ……” Độc Úy cũng có ngu ngốc như vậy , chẳng qua là khônh muốn tranh giành gì nữa thôi. Nhưng nếu Độc Hồng giờ phút này chọc giận , tìm đường chết.

      Cả người tỏa ra hàn khí , hắc mâu trong trẻo mà lạnh lùng đến bức người . “ Bổn vương từ khắc bước khỏi Hoa Cung kia, cũng chưa từng hối hận ……”

      Vân Thiển...

      Vì ngươi , Độc Hồng ta cho tới bây giờ cũng chưa từng hối hận .

      “ Hoa Cung ” hai chữ này khiến Vân Thiển nhớ lại, nàng vẫn như cũ nhớ ngày tuyết rơi năm đó, có người len lén thò đầu ra từ ngưỡng cửa….

      Nhưng mà...

      “ Hy vọng việc hôm nay ngươi làm đều đúng. ”

      Vân Thiển thân y phục tuyết trắng lướt qua bóng dáng cao lớn của , thẳng lối mà .

      Nhưng , cánh tay thon dài cứng rắn bất ngờ chặn lại trước thân người mảnh mai như liễu của nàng, cho nàng bước tiếp.

      “ Tối nay , hoàng cung Thiển sợ là vào được . ” ở chỗ này chính là vì cản đường của nàng .

      Con ngươi dưới lớp mặt nạ màu trắng co rút lại , xoay người nhàn nhạt nhìn người cản đường mình, sai là Độc Hồng , quả nhiên thay đổi .

      “ Hồng vương gia đây là ý gì ? ” bạch y tiêu sái , nhiễm bụi trần , ánh mắt nhàn nhạt nhìn lại sắc lẽm như lãnh đao.

      “ Chờ sau khi phụ hoàng định tội , Bổn vương tự nhiên để Thiển vào cung ……” cho phép người kia lại lần nữa có cơ hội bảo vệ nàng. chẳng qua là muốn chứng minh chính mình cũng có thể bảo vệ nàng mà thôi , thế giới này Độc Úy , Vân Thiển còn có .

      “ Hồng Vương gia là muốn Vân Thiển hận ngươi sao ? ”

      Nhàn nhạt , mang theo bất kỳ cảm xúc nào, đâm vào trái tim của , thân hình cao lớn trong đêm tối hung hăng run lên cái .

      Độc Hồng nghiến răng : “Cho dù như thế, Bổn vương cũng cho phép ngươi bước vào hoàng cung . ”

      Chỉ cần người kia còn địa vị, còn năng lực , Vân Thiển tự nhiên nhìn đến mình .

      Độc Hồng này đầu óc quả có chút ngây thơ.

      Vân Thiển đột nhiên nhấc tay , hướng Độc Hồng xuất lực .

      Lực lượng to lớn , cứng rắn đem bóng dáng cao lớn toàn bộ đẩy ngã lưng tường cao , khiến cả người Độc Hồng dán chặt vào tường , thậm chí cảm giác được thân tường cao dầy hung hăng rung lên cái , tiếng va chạm mạnh mẽ vang lớn.

      Độc Hồng hoàn toàn kinh ngạc , nghĩ tới thiếu niên thoạt nhìn yếu ớt như thế lại có sức lực kinh hoàng , thế nhưng đem áp siết ở tường , sau lưng bị ma sát đến đau nhức .

      Vân Thiển đáy mắt bình thản gợn sóng nhìn , hai cánh tay chút lưu tình đánh vào ngực rắn chắc của .

      phải là Độc Hồng có năng lực phản kháng , mà là bị cả kinh biết phải phản kháng thế nào .

      “ Ngươi ……”

      Vân Thiển lạnh lùng cắt đứt lời của , “ Ngươi cái gì cũng biết , lại bày ra dáng vẻ cái gì cũng biết , Độc Hồng , ta chính là ghết nhất điểm này của ngươi. ” nàng ràng từng chữ lạnh lùng, mỗi câu đều hung hăng nện vào lòng , khiến cho cách nào nhúc nhích , ngay cả hô hấp đều là khó khăn .

      Ta ghét nhất điểm này của ngươi .

      Đây là lần đầu tiên Vân Thiển đối với lời như vậy , lúc này mới thực ý thức được , mình nguyên lai đều khiến lòng nàng cảm thấy chán ghét.

      “ Cho nên , chớ cố gắng cản đường của ta ……” hậu quả ngươi gánh nổi . những lời này, nàng thực ra là bất đắc dĩ .

      Vậy mà , cũng chính là những lời này chọc giận người nam nhân kia .

      Bởi vì hiểu lầm lời của nàng là thực tình tàn nhẫn như thế .

      Vân Thiển buông tay ra , xoay người rời .

      Bạch y như tuyết , tà áo theo bước chân nàng tung bay như múa .

      “ Ngăn lại ”. Sau lưng , Độc Hồng nhắm mắt lại , gọi ra tử sĩ tùy thân theo phía sau . hạ thủ được , chỉ có thể gọi người khác tới làm , cũng cho phép Vân Thiển về phía trước bước . Bởi vì , con đường kia chính là tiến về phía người đó .

      Cho nên , cho phép .

      tiếng rồng ngâm . ( Cái này là nguyên văn đó @_@)

      Phía trước cùng sau lưng Vân Thiển đồng thời ra vài bóng đen nghiêm nghị, mỗi người đều tản ra cỗ hơi thở tử vong đặc thù .

      Đó là mùi vị đặc trưng ở tử sĩ.

      Vì để cho Độc Úy có khả năng chống cự , hiển nhiên , Độc Hồng tốn ít công phu , mà nay cuối cùng là để cho nàng thấy được ….
      Last edited by a moderator: 9/4/15

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Editor: Tú Vy

      Beta: minhoanh

      Chương 24.1

      Con ngươi đen như ngọc lướt qua những tử sĩ vây thành vòng tròn xung quanh, khóa chặt bóng dáng nam nhân cao lớn đưa lưng về phía mình , Vân Thiển lặng lẽ mím môi, trong lòng cảm xúc rối loạn .

      Những tử sĩ kia được Độc Hồng ra chỉ thị , bọn họ chỉ có thể vây quanh Vân Thiển , để cho nàng tiến về phía trước .

      “ Vân Thiển ……” Bóng dáng đưa lưng về phía nàng thanh có chút khàn khàn , loại cảm xúc khó có thể mở miệng ,ngôn từ cứ như vậy nghẹn ở cổ họng. Những lời đó , bất luận là lúc nào đều là khó như thế . cho tới bây giờ đều là như vậy , đều là hướng về phía Vân Thiển , mỗi bước đều cẩn thận như vậy , dám sơ suất nửa bước .

      Nhưng mà.

      Những điều này , nàng cũng biết .

      Hồi lâu , rốt cục cũng hỏi ra miệng..

      “ Nếu như , có ngày , trong hai chúng ta ngươi chỉ có thể lựa chọn người , ngươi ……” chọn người nào …. những lời này xong , trong lòng cũng là rất khổ sở.

      Đến nước này , còn hơi sức tiếp nhận câu trả lời , biết rất ràng nàng cuối cùng lựa chọn là người kia , nhưng vẫn còn ngu ngốc ở chỗ này hỏi cái vấn đề sớm biết câu trả lời .

      Vân Thiển nhàng thở dài , “ Lúc Hồng vương gia cản đường của ta , người phải là biết đáp án sao ?. ” Lời bình thản như thế , căn bản có vị trí cho xen vào.

      Vân Thiển như vậy, người nào có thể suy đoán .

      Đưa lưng về phía bọn họ, Độc Hồng nhàng nhắm hai mắt lại , giơ tay phải lên , tử sĩ đồng loạt khẽ gật đầu .

      “ Đem Vân công tử hồi phủ ” lời lạnh như băng mang tia tình cảm .

      “ Dạ! ”

      lối tĩnh lặng mà tiêu điều , bạch y mờ ảo , đung đưa tưởng như làm đau mắt người .

      khí nơi này , lại có loại mùi vị đè nén làm người ta hít thở thông .

      Ở chỗ này, tất cả mọi người cho tới bây giờ cũng chưa từng cùng Vân Thiển trực tiếp động thủ , bao gồm cả Độc Hồng . Nhưng là, Vân Thiển thân tỏa ra hàn khí , ngay cả thân trải qua trùng cơ bách chiến ( vô vàn nguy cơ , muôn vàn trận chiến ) như những tử sĩ kia cũng khỏi sinh ra chút ý niệm lùi bước . Nàng cứ như vậy lẳng lặng chắp tay đứng ở chính giữa lối ,con ngươi mặc nhọc dưới lớp mặt nạ bình thản gợn sóng, nhìn thẳng vào tử sĩ , phảng phất như bọn họ căn bản là tồn tại trước mắt .Khiến cho nhóm tử sĩ cảm giác như mình bị bỏ qua, rất ràng .

      Đây là lần đầu tiên nhóm tử sĩ bị người đối đãi như thế đãi , Hơn nữa lại chỉ là thiếu niên gần mười bốn tuổi .

      Vân Thiển trong trí nhớ bọn họ , khuôn mặt luôn hàm chứa nụ cười ôn nhu , cho dù là đối mặt với ai , nàng luôn bày ra bộ dáng ôn nhu vui vẻ .

      Nhưng lần này ……

      Mới vừa rồi nàng động thủ với , Độc Hồng cũng cảm giác tâm trạng nàng biến hóa, mang theo nhè tức giận .

      Bạch y vừa động , tất cả tử sĩ đồng loạt hướng về phía chính giữa bóng dáng màu trắng đánh tới.

      Bén nhọn , trực tiếp hướng nàng tới , mang theo cỗ mạnh mẽ liệt phong .

      Đột nhiên ,toàn thân bạch y thiếu niên trong chốc lát bỗng nhiên chuyển động , mái tóc đen dài bay múa, cánh tay như ngọc hạ xuống đầu vai tử sĩ.

      thân phong hoa tuyệt thế , khuynh đảo thiên địa .

      Bạch y phiêu diêu , tà áo dài uốn lượn, thùy môi hé mở , cười ôn nhu như nước , lại đâm sâu vào lòng người khiến người ta vừa vừa hận..

      Đến khi tử sĩ áo đen buông tay , muốn đánh đến dưới chân mang giày tím của Vân Thiển lại chỉ thấy thiếu niên trong phút chốc phi thân về phía sau, lượn vòng. Giống như con bươm bướm trắng xinh đẹp , lặng yên tiếng động xuất sau lưng tử sĩ , thân mình thẳng tắp , bị thương chút nào .

      Khinh công như thế khiến người người kinh ngạc.

      Dộc Hồng giật mình xoay người lại , những tử sĩ này của cũng coi như là cao thủ hạng nhất , nghĩ tới lúc này ngay cả vạt áo Vân Thiển cũng đụng tới được. Dù trước đây chưa từng thấy qua võ công của Vân Thiển , nhưng cũng nghĩ tới ở chỗ này chứng kiến màn khinh công trác tuyệt của nàng..

      Độc Hồng lạnh lùng , “ Vân Thiển , nên cố gắng chống cự , Bổn vương hy vọng thấy ngươi bị thương tổn ……” hai đạo ánh mắt trở nên xanh thẫm tàn nhẫn tựa như dã lang .( Ps : ở đây muốn là ánh mắt giống như loài sói nha)..

      Vân Thiển nàng nếu là muốn rời , ai cũng thể ngăn cản .

      Coi như là Độc Hồng , cũng ngoại lệ .

      Vân Thiển đưa lưng về phía , lời .

      Thấy vậy , Độc Hồng lần nữa đối với tử sĩ ra ám hiệu.

      Tối nay , nhất định phải ngăn cản nàng .

      Chương 24.2 TRỜI SINH CÂU HỒN NGƯỜI

      Gió lạnh sau lưng ùa tới , thần sắc nơi đáy mắt nàng dần trở nên tĩnh lặng .

      Độc Hồng ,cõ lẽ chúng ta quen biết , cũng loại sai lầm , nếu như có thể , đừng để cho sai lầm này tiếp tục nữa ……” từng chữ nhàng như gió xuân vang vọng trong khí, bóng dáng mảnh mai màu trắng tung người nhảy lên đầu tường cao..

      Cho nên .

      Độc Hồng , ngươi cũng dừng tay .

      Như vậy .

      Chúng ta , vẫn là bằng hữu .

      Đáy lòng Độc Hồng cười lạnh , thân hình vừa động , cũng phi thân tiến lên , đứng ở bên tường cao đối diện , lạnh lùng nhìn bạch y thiếu niên .

      Vân Thiển lạnh lùng liếc mắt cái ,nhìn những tử sĩ áo đen phía trước cùng sau lưng nàng. Đứng tường cao, Vân Thiển có thể thấy ràng toàn cảnh trong hoàng thành .

      Tựa hồ như ý thức được ý đồ của Vân Thiển , sắc mặt mọi người biến đổi , lời nào , đồng loạt phi thân lên.

      Tử sĩ mặc dù xuất ra lực lượng mãnh liệt , nhưng cũng dám thực đả thương nàng, bọn họ thấy được chỉ thị của chủ tử , chẳng qua là muốn bắt nàng trở về , có ý muốn thương tổn nàng nửa phần ...

      Mà Vân Thiển chẳng qua là muốn tránh thoát chiêu thức trói buộc của bọn họ , hiển nhiên so với nhóm tử sĩ phải khổ sở chú ý làm nàng bị thương kia dễ dàng hơn nhiều .

      tường cao , từng đạo bóng đen cùng trắng mờ ảo giao phong , tốc độ quỷ dị như chỉ trong chớp mắt .

      Vân Thiển mỗi chiêu thức đều là công kích vào tử huyệt của đám tử sĩ, khiến cho bọn họ có chút kinh hãi , giống như chỉ cần sơ suất chút là phải xuống hoàng tuyền lúc nào biết.

      Con ngươi đen huyền ôn nhu thoáng qua tia sắc bén ,cánh tay của nàng tới gần tên nam tử mặc áo đen, thân thủ vừa động , miếng vải đen rơi xuống , lộ ra sắc mặt ửng đỏ , ánh mắt nam tử bỗng lên tia bối , dám nhìn thẳng vào mắt trong thiên hạ đệ nhất mỹ nhân trong truyền thuyết .

      Đó là đôi đồng tử có ma lực mê hoặc bất kì kẻ nào thế gian này , giường như chỉ cần bị nàng dùng loại ánh mắt này nhìn tới , người nào có thể thoát khỏi , cho dù là tử sĩ máu lạnh cũng vậy.

      Bởi vì , chỉ cần ngươi là người , nhất định trốn thoát.

      Ngay lúc tử sĩ chưa kịp hoàn hồn, đạo bóng trắng bỗng nhiên chuyển động , Vân Thiển phi thân lên hạ cước , tử sĩ áo đen liền ngã xuống tường .

      Lúc này , con ngươi của nàng chuyển thành ôn nhu thanh thoát như nước hồ cuối thu .

      Những tử sĩ khác chứng kiến màn này , hai mặt nhìn nhau , trong lòng đồng thời sinh ra ý niệm bao giời muốn nhìn vào mắt Vân Thiển , nếu , người kế tiếp ngã xuống tường chính là mình .

      Thiên hạ đệ nhất mỹ nhân .

      ra chính là đóa hoa xinh đẹp mang độc dược chí mạng , chỉ khắc cẩn thận , cũng bị câu hồn phách .

      Nàng chính là trời sinh câu hồn người .

      Cho nên , đối với việc bắt sống nàng , tử sĩ cũng thàm cảm thấy khó khăn .

      Lúc này , Độc Hồng mới thực biết được, người này , căn bản chính là loại độc dược nguy hiểm . Chính là chỉ liếc mắt nhìn cái , cũng phải trả giá lớn.

      Mà chính , cũng là trả giá bằng tâm của mình .

      Nhìn bóng lưng đơn bạc mà lạnh lùng của nàng , Độc Hồng đột nhiên cả kinh , định lên tiếng ……

      Bỗng bóng dáng hồng diễm tinh tế như u linh xuất nơi tường cao, trong nháy mắt đến bên người Vân Thiển.

      Vân Thiển cùng tử sĩ áo đen giao thủ cũng thất kinh, người này biết xuất từ khi nào , khinh công quỷ dị vô cùng , nháy mắt chắn ở phái trước nàng .

      chỉ có Vân Thiển , tất cả mọi người đứng đó cũng là biết phản ứng thế nào.

      Độc Hồng sắc mặt đại biến , đột nhiên xuất ra khí lực toàn thân , tung người nhảy đến chỗ Vân Thiển , hướng về phía người tường cao rống to , “ Vân Thiển , cẩn thận , mau bảo vệ ……” Độc Hồng lúc này chỉ hận thể biến mình thành ngọn gió, nhanh tới bên người nàng.

      Những tử sĩ kia trong phút chốc thức tỉnh, từ người Vân Thiển thu tay lại , nhưng còn kịp rồi .
      Last edited by a moderator: 11/4/15
      nhokljta thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :