Chương 056: Ăn sạch sành sanh 2
"Sư phụ, giữ hai tay của , nếu cào nát da đầu." Đại Nhi vừa dứt lời. Cổ Thiên Hồn xoay người, đưa lưng về phía Đại Nhi, hai tay của Bách Tử Tà cũng bị Cổ Thiên Hồn vững vàng bắt được, lại thấy Bách Tử Tà khó chịu cắn cái ở nơi bả vai Cổ Thiên Hồn, cách lớp quần áo máu từng giọt từng giọt thấm ra ngoài, Cổ Thiên Hồn sửng sốt rên tiếng nào.
Đại Nhi ghim vài châm vào mấy huyệt vị ở đầu Bách Tử Tà, sau đó quay lại đổi vài lọ thuốc nước theo ngân châm vào trong đầu Bách Tử Tà. Động tác nhanh chóng lanh lẹ làm cho người ta hoa mắt.
Ở bên nhìn thấy, đáy lòng Xích Nhan thán phục, tiểu thư như vậy nàng chưa từng nhìn thấy, trách được đều nữ tử Lâm gia như thế, quả sai.
"Hẳn là tác dụng phụ của chất độc trong đầu , hơn nữa lưu lại từ , kéo dài mới đưa đến loại tình trạng này, mấy lọ thuốc nước này là dược liệu cao cấp ta lấy từ trong quốc khố để chế luyện, vô cùng trân quý, xem ra phải dùng người của rồi. Nếu sau khi tỉnh lại dám đối với ngươi tốt, xem ta có thu thập hay ."
Đại Nhi vừa oán trách vừa gia tăng động tác trong tay, dù sao loại khổ sở này kết thúc càng nhanh càng tốt.
Cổ Thiên Hồn cảm động rối tinh rối mù, lại thấy hàm răng Bách Tử Tà vẫn dùng sức ở chỗ cũ, giống như muốn cắn sứt miếng thịt nơi bả vai có mấy lượng thịt của , đôi tay nắm chặt xương ngón tay cũng muốn gãy, đem đôi tay bắt chéo ở trước ngực, để cho có thể nắm cánh tay của mình đến nỗi làm thương tổn đầu ngón tay của mình.
Đại Nhi thoa hết dược thủy, nhìn thấy Cổ Thiên Hồn nhíu chặt khuôn mặt nhắn vô cùng đau lòng, sư phụ của nàng có thể làm như vậy được . . . . . . Được rồi, nàng tìm được từ để hình dung.
Sau đó đứng dậy, tay kiềm chắc cằm Bách Tử Tà trong ý thức mơ hồ, buộc mở miệng, sau đó liền đem miệng dời đến miệng của Cổ Thiên Hồn sư phụ nhà nàng. Khi đầu lưỡi Bách Tử Tà tinh xảo xông vào trong miệng Cổ Thiên Hồn ngược lại Cổ Thiên Hồn rất sợ, nếu vô ý thức cắn sứt miệng mình làm thế nào? Sau đó đầu lưỡi bắt đầu thè ra, cùng đầu lưỡi Bách Tử Tà tiến hành giao chiến, quấn lấy nhau vô cùng sung sướng. Ngược lại làm cho Đại Nhi và Xích Nhan nhìn thấy hồi mê mẩn.
Hình ảnh rất kích thích a, rất mất hồn a. Giờ phút này Đại Nhi cảm thấy nếu mình là hủ nữ là quá hạnh phúc.
Khi Cổ Thiên Hồn phục hồi lại tinh thần kịp rút lui, thành công trêu chọc trong lòng Bách Tử Tà nổi lên tà hỏa, để cho muốn ngừng mà được.
Đại Nhi nhìn ngân châm biến thành màu đen liền từng bước từng bước thận trọng rút ra, rút xong phía sau, lúc muốn rút trước mặt Đại Nhi hồi buồn bực, nàng nhìn thấy đôi tay thon dài của Bách Tử Tà hôn mê an phận chạy thân thể của Cổ Thiên Hồn, mà Cổ Thiên Hồn vì thể chạm ngân châm trước mặt chỉ đành phải dùng đôi tay chống đỡ bả vai Bách Tử Tà, căn bản ngăn cản nổi động tác của Bách Tử Tà, đáy lòng cũng nổi lên lửa dục.
Đại Nhi có vẻ im lặng liếc mắt nhìn Cổ Thiên Hồn có chút tình mê ý loạn, bàn tay bé đưa vào giữa hai người, cẩn thận làm hết công việc, sau khi hoàn thành cười híp mắt nhìn về phía Xích Nhan :
"Tiểu Tà vừa mới giải độc xong cần phát tiết chút để lỗ chân lông ra mồ hôi, chúng ta ra ngoài ." xong liền cùng Xích Nhan ra, bỏ lại sư phụ trốn thoát kiềm chế bị ăn sạch sành sanh, tâm tình tốt đẹp đến đại đường.
phải nàng muốn lưu lại nhìn trực tiếp trường, bây giờ phải về xác nhận chuyện gì đó, cảm giác tất cả bí mật sắp phơi bày.
"Như thế nào?" Hai người nhàn rỗi có chuyện gì, Liễu Phàm và An Ngôn đứng ngẩn ở quầy. Cửa mở ra, nhưng khí bên trong quái dị. Mọi người tới dùng cơm nhìn thấy gương mặt thúi của quán chủ cũng thu lại rất nhiều, thanh chuyện cũng giảm xuống mấy phần.
Xích Nhan nhìn hai người bọn họ gật đầu cái, rốt cuộc mặt hai người kia thở dài hơi, sau đó vẻ mặt cảm kích và nghi hoặc nhìn Đại Nhi, nhất thời cũng biết nên cái gì.
"Các ngươi có thể cho ta biết tên đầy đủ của hay ?"
Đại Nhi hỏi những lời này, khóe miệng bọn họ co quắp trận. Ngài cứu người mà biết người tên gì? Hơn nữa, bình thường phải nên hỏi ‘người này thân phận thế nào sao’.
"Bách Tử Tà."
Đại Nhi cau mày, sau đó gật đầu cái.
"Trong não của Tiểu Tà có chất độc mặc dù sạch nhưng vẫn phải nghỉ ngơi cho tốt, trong tim có chứa cái gì đó ta biết nên thể ra tay, tốt nhất để cho tạm thời nên dùng đầu óc là tốt rồi, trái tim bị phá hủy khó có thể khâu lại. Tiền xem bệnh. . . . . ."
Phải hai người đối với Đại Nhi vô cùng cảm kích nhưng lúc Đại Nhi nhắc tới hai chữ tiền xem bệnh liền biến mất vô ảnh vô tung. phải cảm thấy nên, là quá khinh người, mặc dù bọn họ nhất trí cho rằng Môn chủ mình đáng giá nhiều bạc nhưng đưa cho Đại Nhi, trong lòng bọn họ thoải mái. Nhất là sau khi Đại Nhi thu tiền lưu lại tờ giấy nhìn biết có phải là phương thuốc hay , cùng câu với sau cùng khiến cho Liễu Phàm và An Ngôn đều nghiến răng nghiến lợi muốn ăn tươi vọng động của nàng.
Lúc gần , chỉ nghe Đại Nhi lâng lâng bỏ lại câu: "Cũng biết Hải Tiên Các ở đối diện buôn bán như thế nào? Chưởng quỹ ta đây quá có trách nhiệm rồi."
Có thể làm người ta
tức giận sao?
Hải Tiên Các đó khai trương nửa tháng trước, chỉ cần người giang hồ có tin tức được ưu đãi nửa giá, tin tức đủ bạo phát miễn phí toàn bộ ăn ở, cái này phải đối chọi với Thiên Nhai Túc Quán sao? Người ta cố tình quan tâm tiền tài, giống như cố ý làm khó Thiên Nhai Túc Quán, những ngày qua Liễu Phàm buồn bực thôi, phái người thăm dò cũng tra được cái gì, hơn nữa lúc này là thời điểm mấu chốt muốn trêu chọc gì nữa, vì vậy cũng nhịn. Ngày ngày lấy nghiền ép An tiểu nhị làm thú vui an ủi mình. Nhưng hôm nay Đại Nhi câu làm cho vất vả kiềm chế lữa giận, mẹ nó quá khi dễ người ta sao?!
Tức giận hơn phải kể tới An tiểu nhị rồi, nhớ tới những ngày qua mình bị Liễu Phàm sai bảo như thế nào, khi dễ như thế nào, ngờ kẻ gây nên lại là nữ tử này. . . . . . Tóm lại hai người cũng bị lửa giận đốt tới cực điểm, tại rất muốn đuổi theo Đại Nhi đánh cho tơi bời phen.
Liễu Phàm và An Ngôn tức giận muốn thiêu rụi cả Thiên Nhai Túc Quán, bên này Đại Nhi tới Hải Tiên Các lượn vòng, tâm tình càng tốt.
Giải quyết chuyện lớn cả đời cho sư phụ tâm tình tất nhiên tệ rồi, chính mình trở lại trong cung lại bị bộ dáng Bách Phi Thần làm cho giật mình.
“Tại sao có thể như vậy?!” Đại Nhi lớn tiếng với Cung Bắc Thiếu.
“Nương nương, lúc ngài ra ngoài sau nửa canh giờ Hoàng thượng liền ngất xỉu, nhưng lại vô ý thức hồi càu đầu, hồi càu ngực, nô tỳ có biện pháp mới cột Hoàng thượng vào giường, nếu nhất định phải trầy da sứt thịt rồi.” Dao Kỳ tranh thủ thời gian giải thích, Đại Nhi như vậy nàng cảm thấy sợ hãi, giống như tùy thời nổ tung.
Ở bên sắc mặt Cung Bắc Thiếu thay đổi, nhún nhún vai nhưng trong lòng vô cùng buồn bực. Tiểu sư muội động tình sao? Ở đáy lòng tự giễu cười cười. đến chậm bước sao?
Đại Nhi càng nhíu mày chặt hơn, lúc này cánh tay Bách Phi Thần máu thịt be bét, mặc dù yên tĩnh lại chân mày lại vẫn nhíu chặt, quan sát khuôn mặt Bách Phi Thần, nàng quen thuộc thể quen thuộc hơn, vẻ mặt trở nên mất hồn, tại sao có thể giống như vậy?
Phất tay cái bảo mọi người lui ra, mình thận trọng cởi ra tay áo dính đầy huyết dịch, thậm chí bàn tay bé run rẩy. Tỉ mỉ xé ống tay áo, từng chút từng chút bôi thuốc băng bó, trong lòng Đại Nhi chưa từng yên tĩnh như vậy. Đưa tay kéo giãn chân mày Bách Phi Thần, chỉ cười .
Chuyện này cũng nên có kết quả.
Về sau ngươi vẫn là cửu ngũ chí tôn của ngươi, chúng ta quyết định cùng sinh tử.
Nghe Bách Phi Thần hít thở đều đều, Đại Nhi cúi người xuống hôn lên môi mỏng hấp dẫn mơ ước rất lâu, mùi vị ngọt ngào mang theo chút khổ sở.
. . . . . . Đúng là vẫn nỡ bỏ.
Nhưng . . . . . . thể bỏ.
Nhấc chăn đắp cho Bách Phi Thần, xoay người cũng quay đầu đẩy cửa ra ngoài.
Nghe tiếng đóng cửa, Bách Phi Thần vẫn nhắm mắt nhấc mí mắt, trong ánh mắt toát ra tình cảm , giờ phút này cũng ràng, đó là loại kí ức đau lòng.
Trong ba ngày Đại Nhi lật xem tất cả bí cung đình, hỏi Thái hậu và Ngọc công chúa về vấn đề con cháu của Tiên hoàng, tìm rất nhiều lão nhân trong cung chứng thực. Vì vậy, rốt cuộc Đại Nhi xác định chuyện, đây là trường mưu từ khi Bách Phi Thần ra đời bắt đầu!
Mục đích gì chính là muốn Bách Tử tà và Bách Phi Thần tàn sát lẫn nhau, ngươi người thiết kế mưu này có bao nhiêu biến thái a!
Vì chứng thực, Đại Nhi quyết định muốn tìm cho ra bà đỡ và cung nữ đỡ đẻ Bách Phi Thần ra đời, nghĩ tới nghĩ lui, tại ra ngoài làm cho người ta nghi ngờ cũng chỉ có Lãm Nguyệt thôi.
đến Lãm Nguyệt, nàng đúng là giữ được bình tĩnh, có cho Ngự biết chuyện mình có mang thai, cuối cùng qua hai tháng, Ngự phát đúng mới mở miệng hỏi. Sau đó tức giận muốn bốc khói. Lãm Nguyệt rất có lý nàng chưa từng nàng mang thai, từ đầu tới đuôi đều do Triển hồ ly và Ngự tự mình thôi, thể trách nàng.
Điều này làm cho Ngự thú tính tái phát, đêm đó dùng gia pháp, vì vậy dưới nỗ lực của Ngự , rốt cuộc làm Lãm Nguyệt mang thai, tháng Lãm Nguyệt cũng an tĩnh ở nhà dưỡng thai. Bây giờ ra cổng trước bước cổng sau.
Cho nên tại ai chú ý đến Lãm Nguyệt, ai có thể thích hợp hơn nàng rồi. Lãm Nguyệt cũng biết chuyện nghiêm trọng, cũng hai lời đồng ý, lúc Ngự ngàn căn vạn dặn hạ khỏi.
Last edited by a moderator: 21/3/15