Chương 054: Thái hậu đoạt quyền 3
Trong Kính Phòng còn có tay nghề gì, phải là cầm đao sao.
Nương nương a, chúng ta có lời gì ràng. cần chơi khi dễ người như vậy.
"Gần đây Triển hồ ly hỏi tình huống của các ngươi, nhìn dáng vẻ của là nhớ các ngươi rồi. Các ngươi ai muốn trở về với ta, ta sờm an bài." Đại Nhi thưởng thức trà, bộ dáng như tán gẫu.
". . . . . ." Vậy chỗ của ngài để nhiều y phục của thái giám là chuyện gì ?
Thấy mọi người đều nhìn chằm chằm vào y phục của thái giám ở bên cạnh, Đại Nhi để ly xuống sao cả : "Trước đó ta đồng ý với Kim sư phụ tìm cho mấy đồ đệ, phải biết Kim sư phụ chịu ngồi yên, lúc cầm đao trong lòng cũng thoải mái, là người có tay nghề tốt nhất ở trong cung ta, cũng ủy khuất."
Mọi người nhất thời ai oán nhìn vị thủ lĩnh kia, bộ dáng khổ ép ‘hay là chúng ta theo a’ .
Nhưng trái tim của người thủ lĩnh kia cũng đập thình thịch. là trong những tâm phúc của Triển hồ ly, ngược lại nghe Triển hồ ly thầm Hoàng hậu nương nương như thế nào, như thế nào ít, biết từ đó đến giờ nàng là làm, nếu nhóm người mình nghe lệnh, đoán chừng cũng đừng nghĩ từ nơi này hoàn chỉnh ra ngoài.
"Nghĩ xong chưa?" giọng của Đại Nhi như ma quỷ vang lên lần nữa, khiến cho ám vệ Triển gia lại run lên.
"Chúng ta thề thần phục Hoàng hậu nương nương." ra đồng đều thể tin được a, giống như chần chờ giây thiếu khối thịt.
"Dường như Chủ tử của các ngươi là Triển hồ ly đấy."
"Nếu Triển đại nhân để cho chúng ta đến bảo vệ Hoàng hậu nương nương, từ nay về sau chúng ta phải lấy Hoàng hậu nương nương làm chủ." Lời này cũng cần tập luyện ra rất khí thế.
Mới vừa tới cửa, Dao Kỳ bị những lời này làm cho kinh ngạc chút. Phải biết ám vệ chưa từng có lời phản bội cùng lúc như vậy, cứ ở trong Kính Phòng mấy ngày thần phục rồi sao? Ám vệ Triển gia cũng quá có cốt khí.
Dao Kỳ chỉ thuần túy đứng chỉ trích mà biết, nếu hàng ngày cho ngươi ở trong Kính Phòng xem người ta bị cắt, nghe tiếng kêu thảm thiết, ngẫm nghĩ mình đối mặt với loại tình huống đó, mẹ nó, cho dù là ai cũng phải chịu thua a. Chủ tử nhà mình gặp vị này cũng có biện pháp a, chính mình chỉ có ‘chim’ để phản kháng, nếu bị cắt bỏ, cho dù chủ tử mình đòi lại công đạo nhưng làm vậy có thể mọc lại trở về sao?
Hơn nữa, lúc trước chủ tử nhà mình rồi, nếu chịu nổi đồng ý là được, cho dù thế nào nữa đấu lại vị Hoàng hậu nương nương này. Bên cạnh Nương nương cũng còn mấy người, đến lúc đó các ngươi phải theo thôi.
Vì vậy, bọn họ liền đồng ý, mặc dù 90% là vì nguyên nhân sợ bị cắt mất, chỉ là 10% này cũng rất quan trọng. Dù sao ra ngoài cũng có thể do Triển hồ ly ra lệnh, đến nỗi rơi vào tội danh làm phản. Mặc dù chỉ liên quan đến danh tiếng, nhưng danh tiếng cũng rất quan trọng có được hay .
"Như thế rất tốt, chờ lúc nữa các ngươi biết lựa chọn của các ngươi là chính xác đến dường nào." Đại Nhi cười vô cùng giảo hoạt.
Lúc này Dao Kỳ đẩy cửa vào.
"Nương nương." Gật đầu cái, ý bảo người đều tới.
"Tốt lắm, các ngươi lui ra, chờ xem cuộc vui thôi." Đại Nhi phất tay, nhóm bảy người trong nháy mắt biến mất vô ảnh vô tung.
Bọn họ biến mất, lúc này biết Dao Kỳ ra ám hiệu như thế nào, trận gió thổi qua, vén lên làn váy của Dao Kỳ, nhìn ám vệ Triển gia. . . tại nên gọi ám vệ Lâm gia rồi, nơi ám vệ Lâm gia vừa đứng xuất bốn người áo đen che mặt bằng khăn đen. Từng người khí thế tầm thường.
Đại Nhi cũng thèm để ý những lễ nghi, nâng trà hoa đào uống qua nửa qua trước mặt bốn người, nhất thời mùi hoa đào thơm ngát rất nồng nặc bay ra.
"Muốn uống trà ? Lá trà do bổn cung bí chế,
Đời tuyệt có loại thứ hai”. Đại Nhi cười khách khí.
Nhưng trong mắt của Dao Kỳ thấy cũng phải là chuyện như vậy. Nương nương như thế, chỉ có thể Tiên Lễ Hậu Binh, hoặc dựa vào thông minh của nương nương bắt đầu dùng binh rồi, chẳng qua là ám binh.
Huynh đệ tỷ muội a, chuyện này cũng nên trách ta, ai kêu chúng ta đều vì chủ tử của mình đấy. Bi kịch của Cẩn có lẽ các ngươi biết, chính ta nhìn ràng nhất. Cái này là huyết lệ sử a, hay là các ngươi tự giải quyết cho tốt .
Trong bốn người, tương đối hiểu Đại Nhi chỉ có Cảnh nhưng càng hiểu cơ trí thông minh như Hoàn hậu nương nương cũng phải như thế… Đại Nhi rất tà ác.
Bốn người cũng có chuyện, chỉ đứng lẳng lặng, thể , ám vệ của Bách Phi Thần đều rất khó chịu, ngoại trừ Cẩn có hai trạng thái cấm dục và động dục. Về phần Dao Kỳ, quả quyết là bị ảnh hưởng cải tạo của Đại Nhi.
“Hôm nay Bổn cung tìm các ngươi tới chính là muốn cho các ngươi biết, gần đây chủ tử của các ngươi phát tác bệnh thiếu não, tốt nhất các ngươi cần thi hành bất cứ mệnh lệnh gì của . Bổn cung là bất kỳ.” Vẻ mặt Đại Nhi biến đổi, khí thế cường đại ép tới, khí bên trong phòng nhất thời có chút ngột ngạt.
“Chúng ta chỉ tuân lệnh của Hoàng thượng.” Tín ở bên cạnh Cảnh, lạnh nóng .
Cảnh im lặng, có chút đầu óc cũng biết chuyện lần này nhất định là mưu, nếu tuân lệnh Hoàng thượng vô điều kiện chừng xảy ra chuyện gì, nếu vì thế mà tống táng giang sơn họ Bách, bọn họ chết muôn lần cũng khó thoát a.
Chuyện của Hinh Tuyết cũng chỉ có Cảnh biết. Kể tử khi Cẩn thăm dò Tử Tà Môn, Cảnh vẫn thầm theo Bách Phi Thần, tất cả mọi chuyện đều là làm, quy củ ám vệ, làm chuyện gì có Chủ Thượng ra lệnh thể tiết lộ, cho dù là đều là người của ám vệ cũng được.
Cẩn, Cảnh, Tín, Thương, Dao, Kha, sáu người bọn họ theo thứ tự là sáu thủ lĩnh, mỗi đội chỉ có tram người, thế nhưng 600 nguwofi cũng là tinh trong tinh . Trừ Cẩn, Dao, còn lại bốn người đứng đầu, Hinh Tuyết lợi dụng Bách Phi Thần dùng những người này để làm gì có thể phiền toái.
“Bổn cung có bản lãnh để cho tất cả các ngươi đều nghe theo.” Đại Nhi đặt ly trà xuống xoay người, giương mắt nhìn chằm chằm Tín, trong con ngươi đào hoa mang theo hàn quang.
“Ngươi tin… Hay tin?”
Tín quay mắt nhìn Đại Nhi, biết là chột dạ hay vì cái gì
“Hôm nay triều đình nguy nan, Nhất Quốc Chi Chủ bị hại mất trí nhớ, thậm chí có thể bị người điều khiển. triều đình mây mù che kín, các ngươi thân là ám vệ chỉ biết phục tùng mệnh lệnh người, làm bất luận chuyện gì đúng sai mặc kệ, cho dù người kia phải là người lúc ban đầu các ngươi thần phục, các người vẫn chỉ biết tử trung. Tương lai nếu bởi vì các ngươi cố chấp đưa đến diệt vong giang sơn họ Bách, lương tâm các ngươi có yên tĩnh được ?”
Bách Phi Thần phân công cho các ngươi, đó là tin tưởng, các ngươi hồi báo cho lúc bị người điều khiển cũng là giúp Trụ làm chuyện ác, nhanh chóng làm mất nước, đây chính là điều các ngươi trung thành! Đây chính là các ngươi đối với phản bội, có phải đến lúc đó Bách Phi Thần tỉnh táo, các ngươi cũng hung hồn tất cả đều do các ngươi tuân theo mệnh lệnh của , đây phải là lỗi của các ngươi hay ! Có phải hay ?
nên Bổn cung có chứng cớ gì, thực là cần bất kỳ chứng cứ nào để chứng minh. Hành động việc làm tàn bạo của Bách Phi Thần ở triều đình, đối với cung nữ thái giám các ngươi cũng đều nhìn ở trong mắt, ngược lại các ngươi chút xem rốt cuộc Bách Phi Thần có vấn đề hay ? Các ngươi liều chết đến cuối cùng đề phụ lòng người nào?!
Bốn người vẫn có chuyện nhưng trong đầu cũng giãy dụa, tư tưởng cổ nhân là cổ hủ.
“Ngay cả như vậy cũng thể trở thành lý do để chúng ta phản bội.” Đây là giọng của Thương hơi lộ ra trầm, còn ôn hòa giống như Tín.
Những lời này lại xác nhận nội tâm của bọn họ. Trong thế giới của bọn họ tuyệt đối tồn tại phản bội, mặc kệ bất cứ lúc nào.
Nhưng chuyện xảy ra kế tiếp để cho bọn họ hoàn toàn hiểu .
ra có lúc, tử trung cũng tốt.
“Ha ha ha.” Đại Nhi cười vô cùng rực rỡ.
“ hổ là ám vệ của hoàn gia, quyết tâm liều chết là cho Bổn cung lau mắt mà nhìn. Bổn cung luôn thích xương cứng, hôm nay nhất định phải tận hứng a.”
Last edited by a moderator: 4/2/15
PHUONGLINH87^^ thích bài này.