1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Đặt bẫy cha cục cưng - Mễ Nhạc(34 Chương - Đã có ebook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 30

      Tả Tử Quân vào cửa hàng quần áo trẻ em, muốn giúp Lam Lam mua váy nhưng lại ngoài ý muốn gặp Đường Bái Gia. ngẩn người, do dự biết có nên chào hỏi đối phương hay , bởi vì họ cũng thể gọi là bạn bè. ngờ lúc vẫn còn phân vân Đường Bái Gia nở nụ cười, chủ động đến chào hỏi .

      Tả, ở đây lại gặp được , trùng hợp , bạn tôi mới sinh con, tôi muốn đến bệnh viện thăm ấy nên mới đến mua ít quần áo trẻ em, còn , đến mua áo quần cho con sao?”

      “ Uhm.” Thấy đối phương thân thiện như vậy, Tả Tử Quân cũng mỉm cười đáp lại.

      ra tôi và Thừa Diệp phải là người , chuyện này chắc Thừa Diệp với rồi phải ?”

      “ Ừ, ấy hai người là bạn bè.” Vốn là có chút hoài nghi, dù sao mẹ Thừa Diệp họ sắp kết hôn rồi, nhưng tại xem ra Thừa Diệp cùng Đường này chỉ là bạn bè.

      “ Ngày đó tôi thấy ấy có vẻ rất thích có nghĩ kết hôn với ấy ?”

      Tả Tử Quân cũng trả lời vấn đề này.

      Đường Bái Gia cười cười.” yên tâm, tôi là bạn của ấy chứ phải tình địch, hơn nữa tôi còn có thể cung cấp cho chút thông tin, nếu và Thừa Diệp muốn kết hôn sợ rằng gặp nhiều khó khăn, bác Lục là người rất cứng đầu, ách, là cực kỳ có chính kiến, cũng từng lĩnh giáo rồi mà, phải ?”

      Tả Tử Quân hiểu tại sao Bái Gia lại với những chuyện này, sau đó ấy lại đưa cho tấm danh thiếp.” Đường, đây là?”

      “ Đây là danh thiếp của tôi, cứ cầm lấy , bác Lục với tôi vì quan hệ với chị mà bà tuyệt đối đồng ý cho và Thừa Diệp ở cùng nhau. Mà Thừa Diệp đối với chấp nhất như thế chắc đồng ý cho rời , ấy phải còn tìm người bảo vệ sao? Bây giờ chắc cũng có !” Đường Bái Gia nhìn bên ngoài cái, ngày đó Thừa Diệp đến quán cà phê nhanh như vậy nhất định là có người gọi điện thoại cho , đúng là bảo vệ chu đáo.

      Thành , biết bây giờ Thừa Diệp còn phái người giám thị , bởi vì sau này có hỏi nữa, nghĩ đến là do sợ bọn họ rời nên mặc kệ vậy.

      Tả, nếu như có ngày chịu nổi, cảm thấy mệt mỏi muốn mang con rời đến nơi mà Thừa Diệp tìm được, có thể gọi điện thoại cho tôi… tôi có thể giúp , muốn tôi giúp hai người ra nước ngoài cũng được, còn nữa, tôi nhắc lại lần, tôi là bạn chứ phải kẻ địch.” Đường Bái Gia xong, cầm quà tặng vừa mua rời khỏi cửa hàng.

      Tả Tử Quân rất buồn bực vì sao ấy lại chuyện này, chỉ là vẫn đem danh thiếp của ấy bỏ vào ví, sau đó liền nghĩ gì nữa chuyên tâm chọn váy cho Lam Lam. Mua váy xong, ra khỏi cửa hàng quần áo thấy bạn tốt Cao Á Vi gọi điện thoại cho , giọng tràn đầy vui sướng , đồng ý lời cầu hôn của ông chủ Trương.

      “ Á Vi, chúc mừng chị.” Tả Tử Quân cảm thấy vui mừng cho bạn tốt.“ Hạo Hạo đâu, phản đối nữa sao?”

      “ Đúng vậy, sau khi dẫn nó tham gia hôn lễ của ba nó tên nhóc kia hình như trưởng thành hơn rất nhiều, cũng đồng ý chấp nhận Kính Khải trở thành cha mình, bọn họ bây giờ sống chung rất tốt, còn thường cùng nhau đá bóng.”

      “ Vậy tốt quá, Á Vi, chúc mừng chị, lúc nào cử hành hôn lễ?”

      “ Vẫn còn chọn ngày, sau khi chọn xong chị với em, em và Lam Lam nhất định phải đến tham gia hôn lễ của chị đó, biết ?”

      “ Chị yên tâm, em và Lam Lam nhất định đến.”

      Bởi vì Cao Á Vi còn phải làm bánh bích quy, hai người thăm hỏi qua lại ngắn gọn, cũng trò chuyện nhiều liền cúp điện thoại.

      Tả Tử Quân tắt máy, bỏ điện thoại di động vào ví, nếu Á Vi có thể kết hôn cảm thấy vui mừng, sau này có người chăm sóc cho chị ấy.

      So với việc Á Vi vui vẻ chấp nhận lời cầu hôn, khi Thừa Diệp đề nghị kết hôn lại thể nào vui vẻ được, bởi vì cảm giác như đoạt vị trí của chị .

      Mặc dù đối xử với mẹ con rất tốt, nhưng cuối cùng vẫn là rể của , năm đó chị rất muốn gả cho , chị mất rồi, lại muốn thay thế vị trí gả cho Thừa Diệp, sau đó sống vui vẻ qua ngày. Như vậy khỏi cảm thấy tội lỗi, áp lực rất lớn.

      Còn nữa, bác Lục rất ghét , nội tâm áp lực lại thêm vấn đề thực tế này, bảo làm sao có thể vui vẻ đồng ý kết hôn cùng ?

      hít vào hơi sâu, tự với mình cần nghĩ nhiều như vậy, về sau rồi tính.

      Tả Tử Quân vừa ra khỏi thang máy liền thấy bác Lục đứng phía trước, nhìn thấy , khuôn mặt đầy vẻ tức giận chán ghét khiến khẽ run. Mặc dù Thừa Diệp từng cần để ý đến mẹ , nhưng bà dù sao cũng là trưởng bối, vẫn phải để bà vào nhà.

      Vừa vào nhà, Tả Tử Quân mới mở miệng hỏi bà muốn uống gì, ngay sau đó đối phương lại hung hăng cho cái tát, đau đớn bất ngờ này khiến kinh ngạc dứt.

      “ Bác Lục?”

      “ Chị em các đáng sợ, chị gả cho con trai tôi, em lại sinh ra con của con tôi, đây là quan hệ lộn xộn gì vậy!” Ngày hôm qua con trai cho bọn họ biết Lam Lam là con trai mình, cũng quyết định cưới Tả Tử Quân, bà thể nào tiếp thu được.” Mặc dù Thừa Diệp Lam Lam là cháu của Lục gia, nhưng tôi tuyệt đối tin, ai biết có phải cố ý đó là của con trai tôi, bắt nó phải phụ trách hay .”

      “ Bác , Lam Lam là con của Thừa Diệp.” Bà có thể xem thường , nhưng Lam Lam là con của Thừa Diệp, cho phép bất kỳ ai tổn thương bảo bối của .

      “ Có phải con của Thừa Diệp hay phải do , phải xét nghiệm DNA.” Trương Ngọc Tuyết vì bà tin chuyện Lam Lam là cháu của Lục gia bọn họ. Tự nhiên chạy ra đứa cháu lai lịch ai cũng sinh nghi, lo lắng có phải Tả Tử Quân muốn cướp con trai của bọn họ hay ?

      Bà Lục chuyện luôn mang dáng vẻ khinh thường, điều này làm cho Tả Tử Quân nhịn được .” Bác , con có thể hỏi bác tại sao lại ghét con cùng chị con như vậy , là bởi vì chúng con nghèo sao?”

      phủ nhận.” đừng tỏ thái độ như thế với tôi, hôn nhân vốn là nên coi trọng môn đăng hộ đối, đó phải là vị trí của các , tốt nhất đừng có ý muốn đoạt được. Mặc dù Thừa Diệp muốn kết hôn với nhưng tôi tuyệt đối đồng ý, coi như Lam Lam là cháu Lục gia cũng vậy thôi.”

      ra Trương Ngọc Tuyết ghét chị em Tả gia như vậy, trừ bởi vì ban đầu con trai để ý đến phản đối của họ mà kết hôn cùng Tả Tử Khiết mà sau này ta lại còn làm những việc làm mất hết mặt mũi của Lục gia, cũng làm những năm gần đây con trai bà phải khổ sở, thấy con trai mình khổ sở như vậy, người làm cha mẹ bọn họ rất đau lòng. Vậy mà bây giờ lại xuất người giống hệt con dâu trước đây, nhìn thấy , bà liền thể nào lộ ra vẻ mặt ôn hòa, chỉ sợ con trai lại cưới phải “ Tả Tử Khiết” khác.


      Chương 31

      “ Tôi cho biết, đừng mơ tưởng lợi dụng đứa bé ép buộc Thừa Diệp cưới , cùng lắm ra tòa, chúng tôi dẫn đứa bé về Lục gia, còn sau này đừng có quan hệ gì với Lục gia nữa.”

      Tả Tử Quân nắm chặt tay, môi dưới cơ hồ cắn đến nỗi chảy máu.

      đó, thức thời chút tự mình rời , đừng khiến tôi ba ngày hai bữa phải chạy đến đuổi người, tôi cũng cảm thấy phiền. Nếu cần tiền, tôi có thể cho nhưng gả vào Lục gia thi tôi đồng ý!” Sau khi Trương Ngọc Tuyết đưa số điện thoại cho , bảo lúc nào muốn cầm tiền rời gọi cho bà.

      Tả Tử Quân vuốt gương mặt, tê tê đau đau, chị cũng từng bị đối xử như vậy sao? Chồng thương, mẹ chồng chán ghét, cơ hồ có thể cảm nhận được tâm tình của chị lúc đó, vô cùng đau khổ, bởi vì vậy nên chị mới làm ra những chuyện kia sao?

      Đột nhiên, nước mắt chảy đầm đìa, phải bởi vì khuôn mặt đau đớn mà là đau lòng cho chị .

      Năm đó chị muốn giúp tay nên đồng ý, cuộc “ thế thân” lừa gạt khiến Thừa Diệp những năm này trôi qua khổ sở như vậy, cũng hại chị , tất cả đều là lỗi của . Năm đó sai rồi, chị, xin lỗi…

      Như vậy tại sao?

      Nếu mang Lam Lam rời , Thừa Diệp phái người tìm , khi lên tòa, quyền nuôi dưỡng Lam Lam rất có thể được giao cho cha, bảo như vậy mất con , thể nào tiếp thu được.

      Lam Lam là của , thể có bé, chẳng lẽ phải dẫn Lam Lam chạy trốn ra nước ngoài sao?

      Chị, nếu chị là em, chị làm như thế nào…

      tuần sau.

      Hơn bốn giờ chiều, Lục Thừa Diệp làm việc trong văn phòng, nhận được tin nhắn Tả Tử Quân gửi đến, vừa nhìn, máu toàn thân trong nháy mắt như chảy ngược lại.

      Thừa Diệp, cám ơn thời gian này chăm sóc em và Lam Lam, nhưng nơi này thuộc về chúng em, cho nên em mang Lam Lam rời , hẹn gặp lại.

      Đây là chuyện gì, rời là sao? khẩn trương lập tức gọi điện thoại cho nhưng tắt máy, gọi đến nhà trẻ mới biết buổi trưa đón Lam Lam về nhà, lập tức gọi điện cho công ty vệ sĩ, vội hỏi.” cho tôi biết, Tử Quân cùng Lam Lam ở đâu?”

      “ Xin lỗi, Lục, tôi cũng định gọi điện thoại cho , vừa rồi tại cửa hàng bách hóa, chúng tôi thấy tung tích của Tả và con ấy nữa.”

      “ Đây là ý gì?”

      Căn cứ vào lời của người mà thuê, khoảng ba giờ rưỡi, họ nhìn thấy mẹ con Tả ngồi lên chiếc xe RV về phía cửa hàng bách hoá, theo thấy mẹ con thang máy lên lầu liền theo lên nhưng lại thấy mẹ con Tả, tìm lát mới giật mình chạy về bãi đỗ xe liền nhìn thấy chiếc xe RV nghênh ngang rời , đến lúc lái xe đuổi theo kịp nữa.

      Lục Thừa Diệp chấn kinh.” Biển số xe là bao nhiêu? Chủ xe là ai?”

      “ Tôi có nhớ biển số xe, bây giờ tôi điều tra, nếu có tin tức gọi điện thoại cho ngay.”

      Kết thúc cuộc trò chuyện, Lục Thừa Diệp nắm chặt điện thoại, Tử Quân tại sao lại đột nhiên mang Lam Lam rời ? Tại sao? Trải qua mấy ngày nay, bọn họ phải giống như người nhà trôi qua rất vui vẻ sao? Mặc dù biết có chút thích ứng, vì vậy cảm thấy lo lắng, cũng buộc đồng ý lời cầu hôn của .

      Chẳng lẽ bởi vì tuần trước mẹ tìm sao? Công ty bảo vệ từng báo cáo qua với , nhưng hỏi gì, mẹ vẫn giống lúc trước bảo rời nhưng đồng ý, nghe vậy tin, chẳng lẽ xảy ra chuyện gì sao?

      Từ những lời vừa rồi cho thấy Tử Quân cùng Lam Lam bỏ là có người cố ý an bài, còn có thể bỏ rơi vệ sĩ, làm được như vậy cũng chỉ có người.

      Đó chính là mẹ !

      Lục Thừa Diệp nhanh chóng lái xe về nhà, chất vấn nơi ở của mẹ con Tả Tử Quân.

      “ Mẹ, là mẹ an bài Tử Quân và Lam Lam rời phải , mẹ dẫn ấy đâu, con muốn mẹ lập tức dẫn họ trở về.”

      “ Hỗn xược, con ở đây cái gì vậy! Mẹ đâu có mang bọn họ , nhưng nghe con vậy, mẹ con họ bỏ rồi sao?” Trương Ngọc Tuyết còn suy nghĩ tại sao giờ làm việc con trai lại chạy về nhà, ra là vì mẹ con Tả Tử Quân.

      “ Mẹ, mẹ đừng giả bộ, nhất định là mẹ bảo người đưa họ , nhanh cho con họ ở đâu? Mẹ đưa mẹ con họ đâu rồi?” Nội tâm Lục Thừa Diệp rất xáo trộn, khắc cũng thể bình tĩnh lại được.

      Bà bị con trai hét to dọa cho giật mình, đây là lần đầu tiên bà thấy con trai kích động như vậy.” Ta là mẹ con, sao lại lớn tiếng như vậy, còn nữa, mẹ phải biết rồi hay sao?”

      “ Mẹ, trừ mẹ ra còn ai làm vậy được, nhanh cho con biết Tử Quân và Lam Lam ở đâu!”

      “ Mẹ biết mà, mà bọn họ rời cũng tốt, con đừng tìm bọn họ nữa.”

      “ Mẹ!”

      Ông Lục ở bên nhìn nổi, nhịn được giúp con chuyện.” Bà à, bà nhanh ra , bà đưa mẹ con Tả đâu rồi, dù thế nào Lam Lam cũng là cháu của Lục gia, bà nên làm như vậy.” Lúc trước bảo bà cần lo chuyện của con, nhưng bà vẫn luôn nghĩ biện pháp khiến mẹ con Tả Tử Quân rời , muốn họ bám lấy con trai.

      “ Tôi phải biết rồi sao?” Trương Ngọc Tuyết trăm miệng cũng thể bào chữa.

      “ Mẹ, con biết mẹ lo lắng cho con, nhưng con với mẹ lần này con cưới lầm người nữa, từ trước đến giờ, người con luôn là Tả Tử Quân, lần này con nhất định hạnh phúc, cho nên xin mẹ trả mẹ con họ lại cho con, con thể có họ.”


      Chương 32

      “ Bà nhanh ra , đừng làm con trai lo lắng như vậy nữa.” Ông Lục trừ việc muốn mẹ con cãi vả như vậy, cũng hi vọng vợ mình tôn trọng quyết định của con trai, dù sao Tả sinh con cho , chuyện của người trẻ để họ tự giải quyết tốt hơn.

      “ Cha con các người sao lại vậy? Tại sao tin lời của tôi, tôi biết mẹ con họ đâu!” Bà biết phải làm sao để chứng minh lời của mình là .

      Lúc này điện thoại Lục Thừa Diệp reo lên, là Đường Bái Gia gọi đến.

      “ Thừa Diệp, em đến bệnh viện, cũng mau đến đây .”

      xảy ra chuyện gì? giờ có chuyện quan trọng phải xử lý…”

      tìm mẹ con Tả Tử Quân phải ? Em trợ lý đưa họ đến sân bay, nhưng vừa rồi trợ lý của em gọi đến đường xảy tai nạn, Tả Tử Quân hình như bị thương rất nghiêm trọng, mẹ con họ được xe cứu thương đưa bệnh viện…” tên của bệnh viện ra.

      Nghe vậy Lục Thừa Diệp rất lo lắng, Đường Bái Gia gì nữa cũng nghe được, lập tức tắt máy lái xe đến bệnh viện, hai ông bà Lục gia biết tin cũng khiếp sợ theo.

      Khi đám người Lục Thừa Diệp chạy đến bệnh viện xe cứu thương chở mẹ con Tả Tử Quân cũng vừa đến trước cổng, cửa sau xe vừa mở ra liền nhìn thấy Lam Lam khóc lớn, chắc chắn là bị dọa sợ, thấy cha, bé càng khóc lớn hơn, nhân viên cấp cứu ôm bé đưa cho Lục Thừa Diệp.

      “ Cha, mẹ chảy rất nhiều máu, con gọi mãi nhưng mẹ vẫn tỉnh lại. Oa oa oa…”

      “ Lam Lam đừng khóc, mẹ sao đâu.” Lục Thừa Diệp ôm chặt con mà an ủi, băng ca xe được khiêng xuống, nhìn thấy mặt Tả Tử Quân đều là máu, sắc mặt tái nhợt, mất ý thức, cũng tái xanh cả mặt, thậm chí cảm thấy tim như ngừng đập---

      ấy bị thương nặng ở đầu, nhanh đưa đến phòng phẫu thuật.”

      Nhân viên cấp cứu đưa người bị thương từ băng ca thả vào giường bệnh giao cho nhân viên cứu hộ xử lý, bọn họ nhanh chóng đem người mang vào phòng phẫu thuật.

      "Tử Quân!"

      "Mẹ!"

      ôm con theo giường bệnh về phía phòng phẫu thuật.

      đến trước thang máy để lên phòng phẫu thuật ở lầu ba, Lục Thừa Diệp mặc kệ người giường bệnh có thể nghe được lời hay , nắm lấy bàn tay dính đầy máu căng thẳng .” Tả Tử Quân, em nghe cho , đời này tuyệt đối buông tay em ra đâu, em phải cố gắng tỉnh lại, em còn nợ rất nhiều, nếu em dám rời như vậy, enh thề đuổi theo em dù em ở địa ngục nữa, em có nghe hay !”

      “ Mẹ, con cũng đuổi theo.” Lam Lam nghe cha xong, mặc dù bé biết địa ngục là nơi nào nhưng mẹ đâu bé liền theo đến đó.

      “ Nghe chưa? và Lam Lam đều đuổi theo, cho nên, em nhất định phải sống sót đó!”

      “ Thừa Diệp, bình tĩnh chút.” Cha Lục ở bên khuyên nhủ con trai, mặc dù con trai nhìn như tức giận nhưng thanh run rẩy, có thể thấy được con trai rất sợ hãi và lo lắng.

      “ Sau khi Tả Tử Quân được đưa vào phòng phẫu thuật, những người khác cũng ngồi đợi ghế ở hành lang trước phòng phẫu thuật. Trong lúc đó, Lục Thừa Diệp ôm Lam Lam đến phòng cấp cứu thoa thuốc, vốn là ông bà Lục gia thấy con trai mất hồn như vậy nghĩ muốn ôm Lam Lam thoa thuốc, nhưng con trai rất kiên trì, bởi vì lo lắng con chỉ bị thương ở bên ngoài mà còn bị thương ở bên trong hay , may sau khi bác sĩ khám xác nhận chỉ bị thương cánh tay thôi.

      Đường Bái Gia ngồi bên cạnh, nội tâm cực kỳ hỗ thẹn và luôn tự trách, vốn chỉ muốn lợi dụng chuyện mẹ con Tả Tử Quân rời , sau đó lấy mẹ con bọn họ làm điều kiện trao đổi ép Thừa Diệp cho biết tung tích của Uy Nguyên rồi để tìm được hai người họ, chỉ là ngờ họ gặp tai nạn.

      Nhưng biết Thừa Diệp bây giờ thể nghe được bất cứ lời giải thích nào, chỉ có thể van xin ông trời cho Tả Tử Quân bình an vô , đến lúc đó xin lỗi Thừa Diệp.

      Mà hai ông bà Lục gia nội tâm rất lo lắng, lo lắng cho người tiến hành phẫu thuật, cũng lo lắng cho con trai, nghĩ đến con trai vừa muốn đuổi theo đến địa ngục, vẻ mặt ấy rất nghiêm túc, cố chấp. Nếu Tả Tử Quân xảy ra chuyện gì con trai nhất định chịu đả kích lớn, biết biến thành như thế nào. Vào lúc này, Trương Ngọc Tuyết mới chính thức tỉnh ngộ, chỉ cần con trai hạnh phúc là tốt rồi, bà chưa từng thấy con trai sợ hãi như thế, coi như ban đầu chia tay cùng Tả Tử Khiết cũng đau lòng như vậy, sau này bà mặc kệ, bà ép mẹ con Tả Tử Quân rời nữa.

      “ Cha, sao cha lại ở đây mà khóc vậy?” Lam Lam vẫn bị cha ôm ngồi đùi, bé nhìn thấy cha khóc cũng nhịn được khóc theo.

      Lục Thừa Diệp nhàng lau nước mắt.” có, cha có khóc, Lam Lam cũng được khóc.” lau nước mắt mặt con .

      “ Mẹ chảy rất nhiều máu, trước kia Hạo Hạo nuôi Tiểu Bạch, có lần bị xe đụng chảy rất nhiều máu, sau đó chết rồi, mẹ…”

      “ Mẹ con sao!” ôm chặt con , vuốt đầu con an ủi.” Mẹ con thích nhất là Lam Lam mà, sao có thể bỏ lại Lam Lam được, cho nên nhất định có chuyện gì.”

      “ Cha, có ?”

      , cha có lừa con.” Lục Thừa Diệp gật đầu chứng minh dối.” Chờ mẹ con tỉnh lại, cha và mẹ kết hôn, chúng ta gia đình hạnh phúc, vui vẻ.”

      “ Vậy còn chuyện mẹ và con Mỹ sao>” Bé nhớ lúc ngồi xe, mẹ bọn họ máy bay đến Mỹ.

      , con và mẹ đời này phải ở bên cạnh cha, nếu mất hai người, cuộc sống của cha cũng còn ý nghĩa nữa, cho nên hai người được bỏ cha, cha thể có hai người…” Nội tâm rất sợ hãi, nhịn được nghẹn ngào.

      “ Cha, cha đừng khóc, con theo mẹ Mỹ, con ở bên cạnh cha.” Lam Lam đem bàn tay bé lau nước mắt cho cha, sau đó lại khóc cùng.

      “ Được, cha khóc, Lam Lam cũng khóc.” ôm chặt con .

      “ Dạ…”


      Chương 33

      Nghe được đối thoại của hai cha con họ, ông bà Lục gia ngồi bên cùng Đường Bái Gia nhịn được mắt đỏ ửng, Trương Ngọc Tuyết lần đầu tiên nhìn thấy con trai khóc, thích Tả Tử Quân như vậy sao? Bà hít hít mũi, thôi, nếu Tả Tử Quân có việc gì, con trai muốn kết hôn cùng , bà phản đối nữa.

      “ Tả Tử Quân, em nhanh tỉnh lại .”

      Tả Tử Quân nền trắng xóa thấy được phía trước, nghe được có người gọi , thanh kia rất quen thuộc, men theo thanh nhìn sang, là chị .

      “ Chị?”

      “ Tử Quân, đừng về phía trước nữa, nhanh trở về .”

      “ Chị, sao chị lại ở đây?”

      “ Tử Quân, xin lỗi.”

      “ Chị, sao chị lại xin lỗi em? Nên xin lỗi phải là em, em biết Thừa Diệp là của chị nhưng em lại ấy, sinh ra Lam Lam, chị, xin lỗi, đều là em hại chị sau khi cưới được hạnh phúc, chị mới uống rượu, mới có thể xảy ra tai nạn, xin lỗi…”

      “ Đó phải là lỗi của em, cuộc sống như thế là do chị chọn, thể oán trách ai, ra trước khi kết hôn cùng Thừa Diệp, chị biết người ấy là em chứ phải chị, nhưng chị muốn gả cho ấy nên giấu giếm tất cả, là chị có lỗi với em và Thừa Diệp.”

      “ Chị, chị gì vậy, người ấy thích phải là chị sao?”

      “ Sau này em biết, bây giờ nhanh chóng trở về .”

      “ Em phải trở về đâu?” Trong lúc bất chợt, khói mù hình như càng thêm nhiều, ngay cả bóng dáng của chị cũng nhìn nữa.

      “ Trở về bên cạnh Thừa Diệp và con , bọn họ chờ em trở về.”

      “ Nhưng em thể cùng Thừa Diệp ở chung chỗ, em…”

      “ Tử Quân, tất cả vốn dĩ phải thuộc về chị, giờ chị rất hối hận, giờ cho mọi chuyện trở về vị trí của nó, đem hạnh phúc của em trả lại cho em thôi.”

      “ Chị, chị gì vậy?”

      “ Chị tâm hi vọng em được hạnh phúc, cho nên em nhanh trở về bên cạnh Thừa Diệp , có ấy chăm sóc em, chị cần lo lắng nữa.”

      “ Chị…”

      “ Tử Quân, khi đến lúc nhanh trở về , còn nữa, chị chúc phúc cho em và Thừa Diệp, em nhất định phải hạnh phúc, biết ? Nếu có duyên, chị hi vọng kiếp sau chúng ta lại có thể trở thành chị em.”

      “ Chị… chị…”

      Tả Tử Quân mở mắt, phát người mình có bình dưỡng khí, lại nhìn thấy trần nhà màu trắng, nơi này hình như là… bệnh viện? Sau đó nhớ lại và con muốn đến sân bay nhưng đường xảy ra tai nạn, trong khoảnh khắc đó, che chở con ngồi bên cạnh, trước khi hôn mê, còn cảm thấy may mắn Lam Lam có bị thương gì nghiêm trọng… Đúng rồi, Lam Lam đâu?

      kinh hoảng nhìn quanh, lúc này mới thấy Lục Thừa Diệp mặc quần áo cách ly ngồi bên cạnh, hai mắt nhắm nghiền, dưới mi mắt thâm quần giống như mấy ngày mấy đêm chưa ngủ, vốn là khuôn mặt tuấn giờ lại gầy trông thấy.

      vẫn luôn ở đây sao? Vì lo lắng cho ? Người đàn ông này, vẫn luôn cự tuyệt nhưng vẫn như cũ sử dụng phương thức của mình , trước mắt Tả Tử Quân mơ hồ, muốn dùng tay chạm vào nhưng lại có sức.

      Lúc này y tá mở cửa tiến vào làm Lục Thừa Diệp tỉnh giấc, vừa mở mắt liền quay đầu xem tình hình của Tả Tử Quân, thấy mở mắt nhìn . hôn mê tuần lễ rốt cuộc tỉnh, vui mừng đến rơi nước mắt, cầm chặt tay .

      Khó trách đường trắng xóa cảm giác như có người nắm chặt tay , cầm chặt, ra là .

      nhớ đến khi ý thức sắp mơ hồ, hình như nghe được câu, vì vậy khi lấy xuống bình dưỡng khí, câu đầu tiên với là---

      cần phải đuổi theo em đến địa ngục đâu, em trở về.”

      Lúc này chỉ có mười ngón tay giao nhau chặt mà còn có tâm.

      Tả Tử Quân bởi vì tai nạn nên phải nghỉ ngơi hơn tháng, bạn tốt Cao Á Vi cũng nhiều lần mang con trai và chồng đến Đài Bắc thăm , cũng tiếp nhận lời xin lỗi của Đường Bái Gia. thực tế là cầu xin ấy giúp bọn họ rời , thấy ấy tự trách như vậy khiến cũng cảm thấy có lỗi.

      Lục Thừa Diệp chấp nhận lời giải thích của Đường Bái Gia, cũng hiểu làm như vậy là vì quá Tưởng Uy Nguyên, sớm biết tình làm cho con người điên cuồng, thể nào giấu diếm được nữa, cho biết tung tích của Tưởng Uy Nguyên.

      Lục Thừa Diệp lại nhắc đến chuyện kết hôn với Tả Tử Quân lần nữa, lần này cự tuyệt, chưa từng với chuyện nhìn thấy chị khi hôn mê, nhưng chị lòng chúc phúc cho hạnh phúc cả đời này quên, để chị phải lo lắng.

      Trưa hôm nay, Thừa Diệp mang và Lam Lam trở về Lục gia để chính thức giới thiệu với cha mẹ. Tả Tử Quân rất hồi hộp, dịu dàng hôn lên gương mặt , ôm Lam Lam, dắt tay , nhà ba người vào nhà.

      Cha Lục vui vẻ hoan nghênh bọn họ, Trương Ngọc Tuyết mặc dù phản đối bọn họ nữa nhưng thấy Tả Tử Quân giống hệt nàng dâu trước kia thể nào để sắc mặt tốt mà tiếp đãi được, nhưng có lẽ thời gian có thể làm biến mất những vướng mắc trong bà, bà chỉ là nhất thời cách nào thản nhiên mà thôi.

      “ Lam Lam, biết con đến, ông nội mua chút đồ chơi tặng cho con đây.”

      Lam Lam thấy bên cạnh đặt đồ chơi, kinh ngạc oa tiếng, mà Tả Tử Quân cũng ngây ngẩn cả người, này phải chút, căn bản là đống, xem ra bác trai còn thích đứa bé hơn cả Thừa Diệp.

      “ Cảm ơn ông nội.” Lam Lam cười ngọt ngào , mẹ có người tặng quà phải cảm ơn.

      ra bà nội cũng có mua cùng đó.” Cha Lục đồ chơi đó là do ông và vợ mình cùng mua.

      sao?” Mặc dù Lam Lam cảm thấy bà nội giống như là quá thích bé, nhưng bé vẫn lễ phép nhìn bà cảm ơn.” Bà nội, cảm ơn bà.”

      cần khách khí.” Trương Ngọc Tuyết gương mặt được tự nhiên, thiệt là, chồng bà ra làm gì chứ.

      Trương Ngọc Tuyết phản đối con trai kết hôn cùng Tả Tử Quân, trừ vì con trai ở trong bệnh viện đau lòng rơi lệ, còn có Lam Lam là cháu Lục gia. Bà lén xét nghiệm DNA rồi, xác định đứa cháu này cũng rất đáng , cái miệng nhắn năng ngọt tai, bà liền nhắm mắt mở mắt là được rồi.

      Bữa trưa qua, Lục Thừa Diệp mang mẹ con Tử Quân muốn rời khỏi, chỉ là Lam Lam muốn ở lại chơi với ông. Dĩ nhiên cái này là do bé muốn lấy cớ, ai cũng hiểu bé bị đống đồ chơi kia hấp dẫn rồi, cha Lục liền để họ về trước, tối lại đến đưa Lam Lam về.

      Sau khi hai người về nhà, Lục Thừa Diệp lo lắng vết thương của mới khỏi bao lâu, thể lực vẫn chưa hoàn toàn khôi phục liền dụ dỗ ngủ trưa, điều này làm cho Tả Tử Quân vừa bực mình vừa buồn cười.

      “ Em phải trẻ con, còn nữa, em khỏe rồi, cần lo lắng nữa.”

      Nhưng vẫn ôm eo , dẫn về phía giường lớn.


      Chương 34

      “ Ban ngày lên giường, Lục, xin hỏi muốn làm gì vậy?”

      “ Đừng dụ dỗ , chờ sau khi xác định thân thể em có vần đề gì nữa nhất định bù lại, tại lo ngủ giấc , ngày hôm qua em ngủ được ngon giấc đúng ? Gặp ba mẹ khiến em khẩn trương như vậy sao?”

      biết ngủ ngon giấc? làm ảnh hưởng đến sao? Nhưng tức giận, mấy ngày nay đối với mẹ con rất tốt, cảm động.

      “ Thừa Diệp, em có từng với em chưa?”

      hơi ngạc nhiên lại hưng phấn nhìn .” có.”

      hôn gương mặt tuấn kia.” Em .” rốt cuộc có thể thản nhiên ra tình cảm của mình với , phải đơn độc nữa, bởi vì cũng rất .

      Lục Thừa Diệp trả lại cho nụ hôn nồng cháy, chờ những lời này tưởng như sắp thế kỉ rồi.

      “ Nếu , vậy có thể hỏi em từ lúc nào ?”

      đúng là được voi đòi tiên mà.”

      “ Em cũng sao, để tự đoán, có phải hay năm đó đứng ở bên đường vừa nhìn thấy hay ?”

      Mặt Tả Tử Quân hơi ửng đỏ.” Em thừa nhận ấn tượng đầu tiên với cũng tệ lắm.”

      “ Em liền thừa nhận đối với vừa thấy !”

      “ Khi đó còn chưa có…”

      “ Đừng ngượng ngùng, bởi vì cũng thế.”

      khó nén kinh ngạc.” cái gì?”

      cho em bí mật, năm đó chị em hẹn cùng giải sầu, mặc dù đồng ý nhưng nghĩ lại vẫn thấy ổn, ngày đó đúng hẹn lái xe đến nhà em ra là vì muốn từ chối.”

      Dù sao lúc ấy quan hệ của và Tử Khiết còn thân đến mức có thể qua đêm cùng nhau, vốn là muốn gọi điện thoại nhưng nghĩ lại gặp mặt tốt hơn, còn có thể trịnh trọng xin lỗi.

      Lần này ánh mắt mở càng lớn.” Nhưng sau đó phải cũng mang em đến biệt thự của mà?” hoàn toàn nhìn ra lúc đó muốn cự tuyệt.

      “ Đúng vậy, đó là vì lúc đợi đèn xanh, nhìn thấy cầm túi du lịch tay, gương mặt khẩn trương, sau đó dùng sức hít sâu, đó là “ Tả Tử Khiết” mà chưa từng thấy qua, vẫn nghĩ ấy là người làm việc rất khéo đưa đẩy, khi đó nghĩ ra ấy cũng có lúc khẩn trương như vậy. Sau khi nhìn thấy xuất , em giương mắt ngơ ngác nhìn , ở trong mắt em tia tạp chất thoạt nhìn rất hồn nhiên, rất vô tư đáng khiến bị mê hoặc, cho nên quyết định cùng em đến biệt thự thư giãn.” cũng cố ý giấu giếm chuyện này, chỉ là có thể ra cảm giác cũng tệ.

      Tả Tử Quân rất kinh ngạc, ra khi ấy còn có tình như vậy, như vậy người từ lúc bắt đầu chính là ? tại rốt cuộc hiểu những lời kia của chị mình.

      ôm lấy chặt, vô vàn lời biết nên ra thế nào, chỉ biết là giờ phút này có ở bên cạnh, cảm thấy rất hạnh phúc.

      “ Tử Quân, đừng ôm chặt như vậy.”

      ngửa mặt lên hôn lần nữa.” Thừa Diệp, em , rất .”

      cười khổ.” Em ở đây quạt gió thổi lửa?”

      cười.” cứ ?” thân thể mình tốt rồi mà.

      Lục Thừa Diệp cười vui vẻ, nụ cười rất hạnh phúc cũng rất thỏa mãn, bởi vì biết mình hoàn toàn có , cần lo lắng mất nữa.

      “ Mẹ Lam Lam, đây là lần đầu tiên em chủ động ôm ấp thương, để cho em thất vọng.”

      “ Em thất vọng sao?”

      Tả Tử Quân nắm lấy thứ muốn bùng cháy kia quả thực là muốn nhổ lông ngoài miệng cọp, lãng phí thời gian nữa trực tiếp sử dụng hành động chứng minh nhiều thế nào.

      tháng sau, Lục Thừa Diệp cùng Tả Tử Quân kết hôn.

      Cao Á Vi cùng chồng tương lai là Trương Kính Khải mang theo bà Lộ cùng Hạo Hạo đến Đài Bắc tham gia hôn lễ của bọn họ, vốn là bọn họ muốn kết hôn nhưng vì Trương Kính Khải mua nhà mới có vấn đề nên họ quyết định đổi mua nhà khác, chờ nửa năm sau xây xong nhà mới kết hôn, chuyển vào nhà mới.

      Hôn lễ đơn giản xa hoa, mời khách cũng nhiều. Khiến người khác cảm động là Đường Bái Gia đẩy chồng là Tưởng Uy Nguyên ngồi xe lăn từ Mỹ trở về tham gia hôn lễ của bọn họ.

      ra năm đó Tưởng Uy Nguyên phát mình bị “ bệnh suy thoái thịt”, cũng là cái mà mọi người gọi là “ dần dần khiến người ta thấy lạnh lẽo”, vì vậy mới chia tay với Đường Bái Gia rồi đến Mỹ làm trị liệu, trước mắt bệnh này y học vẫn chưa có cách nào chữa khỏi, nhưng vẫn nỗ lực tiếp nhận liệu pháp gien cùng liệu pháp duy trì tế bào.

      Đường Bái Gia vẫn duy trì thái độ lạc quan, tin tưởng bệnh chồng mình được khống chế, năm đó cầu thủ nổi tiếng NBA( EarvinJohnson. Jr) năm 1991 tuyên bố bị bệnh Xida, căn bệnh thể chữa trị nhưng vẫn buông tha bất cứ hi vọng nào kéo dài tiếp nhận trị liệu, hai mươi năm sau vẫn mạnh khỏe như cũ, còn trở thành chủ của đội bóng, cho nên, bọn họ chờ kì tích xuất .

      Tiền chữa bệnh đều là do Lục Thừa Diệp trả, như vậy là đầu tư cho y học nghiên cứu, dĩ nhiên sau khi Tưởng Uy Nghiêm khỏe kiếm tiền trả lại cho .

      Tả Tử Quân rất cảm động chồng có thể làm tất cả vì bạn bè, sớm biết người đàn ông tốt, rất vui mừng khi có thể trở thành vợ .

      Tiệc mừng gần kết thúc có người chuẩn bị rời khỏi, khi ở lại tiễn khách, thừa dịp ai chú ý liền hôn trộm khuôn mặt tuấn của chồng, còn kèm theo câu tỏ tình ngọt ngào---

      “ Chồng à, em .”

      Lục Thừa Diệp cười vui vẻ, quản có người nhìn mà hôn trả lại vợ mình.

      cũng em, cả đời này vĩnh viễn em.”

      mặt chứa đầy nụ cười, mười ngón tay giao nhau chặt cùng ra phía cửa.

      Bắt đầu từ hôm nay, bọn họ chân chính là người nhà, bao giờ xa nhau nữa.

      Nhiều năm sau.

      “ Lam Lam, phải ngoan ngoãn nghe lời ông bà nội nghe chưa?”

      “ Dạ, con biết rồi, em cũng biết.”

      Buổi sáng ngày nghỉ, hai đứa bé ngồi lên xe bà nội đưa đến, tháng có hai tuần bà và ông đón Lam Lam cùng đứa con trai hai tuổi của họ qua Lục gia vào Chủ nhật, hai đứa bé cũng rất thích ông bà nội, vì vậy mỗi lần trở về Lục gia đều rất vui vẻ.

      và Thừa Diệp kết hôn 4 năm rồi, bà vẫn còn chưa thích , chỉ là vẫn rất thích hai đứa bé, mỗi lần Lam Lam từ Lục gia về nhất định mặc quần áo mới người, đều là bà mua cho bé, bà rất thích cho Lam Lam mặc giống như tiểu công chúa, thậm chí còn mua ví da Chanel đưa cho bé, thành thực mà , sợ bà đem Lam Lam trở thành hư hỏng.

      Chỉ là muốn chọc bà tức giận, thể làm gì khác hơn là chờ Lam Lam lớn hơn chút chậm chậm dạy lại bé.

      Sau khi đưa con rời , Tả Tử Quân vừa quay đầu liền nhìn thấy chồng mình rời giường đứng ở phía sau .

      “ Tài xế đến đón bọn về Lục gia rồi sao?”

      “ Ừ.” gật đầu cái.” Bữa sáng muốn ăn gì?”

      Lục Thừa Diệp đưa tay ôm lấy vợ.” Muốn ăn em.” hôn lên mặt .

      đừng có nháo.” cười né tránh nụ hôn của .

      “ Mỗi lần ba mẹ đón con về đó em rất buồn phải ?” Hai người già đó ràng chỉ cần đứa cần người lớn, là, đứa bé phải do Tử Quân sinh hay sao?

      muốn nghe lời ?”

      gật đầu cái.

      “ Em cảm thấy buồn, ngược lại còn thấy rất vui mừng, vì mẹ tâm thích hai đứa bé, phải sao? Em cảm thấy thỏa mãn rồi.” Ít nhất mẹ có bài xích con của , cần gì khác, về phần quan hệ của cùng mẹ chồng có xung đột gì cũng coi như tệ.

      hôn môi vợ mình .” sao, vợ của tự mình , tự mình thương, tự mình cưng chiều, lại , bọn ở bên chúng ta có thể gần gũi nhau hơn, tùy thời muốn làm cái gì làm.”

      Lời thâm tình của khiến cảm thấy ấm áp, thấy mình rất hạnh phúc.” Cám ơn , chỉ là, nhanh buông em ra, em phải làm bữa sáng cho nữa.”

      vừa là muốn ăn em mà.” Lục Thừa Diệp ôm lấy vợ hướng phòng lầu đến.

      “ Này, đừng có náo loạn.” Đến cửa phòng đưa tay kéo cạnh cửa.

      “ Thế nào, muốn làm ngay ở cửa phòng sao? Chúng ta hình như chưa làm ở đây, thử chút cũng tốt, cảm giác chắc rất tuyệt.”

      Tuyệt cái gì! Thiệt là, mới sáng sớm liền phát xuân, cảm thấy xấu hổ sao? Coi như muốn an ủi cũng cần phải dùng phương pháp này.

      Thấy sắp hôn xuống, Tả Tử Quân đầu hàng.” lên giường.”

      “ Uhm.” cười đến tuấn mị.

      Ạm ôm hôn vợ vào phòng, theo thói quen đá cửa phòng.

      Tất cả ngày nghỉ Chủ nhật, bọn họ ân ái dính vào nhau rất hạnh phúc!

      HOÀN
      hoadaoanhPhương Lăng thích bài này.

    2. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :