1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Đặt bẫy cha cục cưng - Mễ Nhạc(34 Chương - Đã có ebook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 4

      Mặc dù quyết định sau khi rời khỏi đây kết thúc mọi chuyện, nhưng Lục Thừa Diệp vẫn lấy danh thiếp của mình đưa cho Lam Lam. “ Đây là danh thiếp của chú Lục, ở đây có số điện thoại của chú, nếu cháu muốn tìm chú gọi vào số này, cháu hiểu ?”

      “ Dạ, cháu biết rồi.” Lam Lam cầm lấy danh thiếp, khuôn mặt nhắn cười vui vui vẻ. “ Nếu cháu gọi, chú có nghe điện thoại của cháu ?”

      “ Tất nhiên rồi, lúc nào thích cháu cứ gọi, nhưng chú sợ mẹ cháu thích cháu gọi điện thoại cho chú.” cũng ám chỉ gì, chỉ là trực giác cảm thấy Tả Tử Quân cho Lam Lam gọi điện cho .

      “ Vậy khi nào mẹ có ở đây cháu gọi cho chú, được ?”

      gật đầu cái.” Được.”

      Sau khi Lam Lam cám ơn việc đưa danh thiếp cho bé, bé cũng muốn tặng quà cho , đó là con thỏ rất đáng làm bằng đất sét mà bé làm ở nhà trẻ, vui vẻ nhận lấy quà của Lam Lam.

      lâu sau Tả Tử Quân trở lại, mà cũng tuân thủ cam kết, đứng dậy rời .

      Tả Tử Quân cùng Lam Lam tiễn Lục Thừa Diệp ra khỏi phòng, chợt nhìn thấy bà chủ nhà ngồi thảm cỏ, vừa ôm bụng vừa bật ra tiếng khóc nức nở, vội vã chạy tới hỏi thăm.

      “ Bà chủ Lộ, bà làm sao thế? Bị thương chỗ nào vậy?” Tả Tử Quân lo lắng hỏi.

      Bà chủ nhà 80 tuổi, đến năm nay sức khỏe cũng giảm sút rất nhiều, bác sĩ chẩn đoán là chứng mất trí nhớ, có lúc hành động giống hệt đứa bé, thấy cái gì cũng bỏ vào miệng.

      “ Bà ơi, bà bị sao vậy?” Lam Lam cũng theo mẹ hỏi thăm.

      “ Bụng của bà rất đau, đau muốn chết.”

      Tả Tử Quân vội với con : “ Lam Lam, con nhanh tìm dì Á Vi đến đây .”

      “ Vâng.”

      Cao Á Vi vẫn nghĩ là bà ngoại ngủ trưa trong phòng, nghe Lam Lam bà ngoại bị đau bụng liền cùng Hạo Hạo chạy đến, nhìn qua nam nhân cao lớn xa lạ bên cạnh chút, sau đó hỏi: “ Tử Quân, bà ngoại chị thế nào? Bị thương chỗ nào?”

      “ Em xem qua, bà Lộ có bị thương bên ngoài, chỉ là rất đau bụng.”

      “ Bụng đau quá, đau mà…” Bà Lộ rên cách khổ sở.

      “ Chị nghĩ bà ngoại tám phần là ăn bậy gì rồi, phải nhanh chóng đưa tới bệnh viện, chị lập tức chạy về gọi xe cứu thương.” Cao Á Vi vừa rồi quá nôn nóng nên quên mang theo điện thoại, giờ muốn chạy về nhà gọi điện thoại gọi xe cứu thương.

      “ Tôi có thể đưa bà đến bệnh viện.”

      Lục Thừa Diệp vừa , chỉ có Tả Tử Quân sửng sốt, ngay cả Cao Á Vi cũng cảm thấy bất ngờ.

      “ Tử Quân, vị này là…”

      “ Dì Á Vi, đây là chú Lục, là bạn của mẹ cháu.” Lam Lam nhanh chóng giải thích.

      “ Gọi xe cứu thương rất lâu, để tôi đưa bà đến bệnh viện. Để tôi ôm bà lên xe.”

      cúi người xuống ôm lấy người ngồi cỏ, Cao Á Vi thay mở cửa xe phía sau.

      Mặc dù Tả Tử Quân rất hi vọng Lục Thừa Diệp nhanh chóng trở về Đài Bắc, cách xa mẹ con chút, nhưng bà Lộ hình như rất đau, có cách nào khác, tại phải nhanh chóng đưa bà Lộ đến bệnh viện.

      Tả Tử Quân lo lắng tình hình của bà Lộ, cũng nghĩ Á Vi cần người giúp tay, cùng với hai đứa bé đều đến bệnh viện.

      Bà Lộ sau khi chụp X quang phát ra vấn đề gì, bác sĩ đoán là bà ăn thức ăn hợp vệ sinh, nghỉ ngơi vài ngày sao, mọi người nghe bác sĩ vậy đều thở phào nhõm.

      Lục Thừa Diệp lái xe đưa mọi người trở về. Khi về đến nhà, Cao Á Vi lại cảm ơn , sau đó cùng con trai đưa bà ngoại về nhà nghỉ ngơi, còn Tả Tử Quân cùng Lam Lam vẫy tay tạm biệt , sau đó đưa mắt nhìn lái xe rời , tâm trạng căng thẳng của lúc này mới được thả lỏng.

      Sau này chắc còn cơ hội gặp mặt nữa!

      Tả Tử Quân xoa đâu con , giữ “ bí mật” này nhiều năm như vậy, may là bị ai phát , quyết định đem lần đến thăm này của việc xảy ra bất ngờ thôi, cuộc sống của hai mẹ con có gì thay đổi, và Lam Lam tiếp tục cùng nhau chung sống.

      Buổi tối, sau khi Lam Lam ngủ, Tả Tử Quân ra khỏi phòng, rót ly nước, ngồi ghế chậm rãi uống. nghĩ về chuyện xảy ra hôm nay, cũng nhớ đến chuyện trước kia.

      Cha nhân viên công vụ, cả nhà bốn người bọn họ vốn có cuộc sống vui vẻ, êm ấm. Nhưng sau khi mẹ sinh em trai, em vừa sinh ra thể nghe cũng thể chuyện được, thường hay khóc rống ngừng, nghe là vì não bộ thiếu dưỡng khí dẫn đến não bị tê dại. Mẹ vì chăm sóc em trai vô cùng mệt mỏi nên ngã bệnh.

      Năm ấy, cha vì bệnh tim tái phát mà qua đời, mặc dù có tiền bảo hiểm nhưng ít chủ nợ tìm đến nhà, khi đó họ mới biết những năm gần đây, cha mượn ít tiền của bạn bè, cuối cùng các chỉ còn lại ít tiền. Bệnh mẹ lại càng ngày càng nặng, thể xuống giường được, vì vậy tạm nghỉ học ở nhà chăm sóc mẹ và em trai, kiếm thêm số việc thủ công về làm. Chị cũng nghỉ học làm.

      Nhưng chỉ dựa vào tiền lương của hai chị em thể ứng phó được tiền chữa bệnh của mẹ và em. Chị với cần lo lắng, sau đó vài ngày cầm khoản tiền về nhà là do bạn mình cho mượn. Khi đó đơn thuần nghi ngờ gì, sau đó mới biết ra là chị làm ở quán rượu, khoản tiền đó là chủ quán cho chị mượn…….

      Những ngày về sau càng khó khăn hơn, mỗi lần nghĩ đến việc chị vì gia đình mà làm ở quán rượu, liền cảm thấy xót xa. Nhưng các có cách khác, hơn nữa chị ngược lại còn an ủi , mình chỉ làm hai năm, sau này nhất định gả cho người có tiền.
      hoadaoanhtrạch nữ thích bài này.

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 5

      lâu sau chị dọn ra ở riêng, dù hai người thường liên lạc nhưng chị mỗi tháng vẫn gửi tiền về nhà.

      Vài năm sau, chị càng lúc càng xinh đẹp nhưng rất ít khi về nhà, chị còn làm việc ở quán rượu nữa, giờ làm ở công ty quan hệ xã hội, còn làm công việc gì cũng lắm, chỉ biết chị rất quan tâm, chăm sóc thân thể mình.

      hôm, chị gọi cho từ bệnh viện, ra là bị trẹo chân phải mấy ngày mới khỏi được. đỡ chị mình về nhà nghỉ ngơi, thấy chị buồn phiền lo lắng hỏi. Chị nhìn , hi vọng giúp chị ấy việc.

      Mấy tháng trước, chị từng cùng bạn tham gia party rồi quen biết con trai độc nhất của xí nghiệp lớn, vẻ ngoài rất đẹp trai, chị rất ưa thích đối phương, người đó chính là Lục Thừa Diệp. Khi nghe chị phải giúp chuyện, có chút sửng sốt-----

      “ Tử Quân, chị hi vọng em ngày mai thay chị cùng Thừa Diệp giải sầu ở biệt thự của ấy,”

      được, em thể làm chuyện đó được.”

      “ Sao lại được, em chính là chị, chị chính là em, phải sao?”

      “ Chị, dù chúng ta là sanh đôi nhưng tính cách hoàn toàn khác nhau, cách ăn mặc cũng giống, nhất định bị người khác phát chúng ta phải là người.” Tả Tử Quân thể ngờ là chị nhờ mình giúp việc lại là cùng thiếu gia nhà có tiền kia giải sầu, quá hoang đường mà.

      “ Việc này em cần phải lo lắng, bị phát , trừ chị Lộ ai biết chị có đứa em sanh đôi cả, hơn nữa mỗi lần cùng ấy chơi bóng chị luôn mang dáng vẻ thanh thuần dễ xấu hổ của em. Lục Thừa Diệp thích kiểu người như vậy.” Chị Lộ Nhi là bạn làm việc cùng chị ở quán rượu.

      điều tra về Lục Thừa Diệp, phát thích phụ nữ đầy son phấn nên mới cố gắng giả dạng thanh thuần, đáng giống em . Dù sao hai người là sanh đôi, cùng ăn cùng học cùng ngủ từ , gần như 24h đều ở cùng nhau, muốn giả vờ giống em mình cũng khó khăn gì.

      “ Hay là chị gọi điện thoại cho ấy chân chị bị thương, ngày mai thể được, hôm khác giải sầu cùng ấy.”

      được.”

      “ Tại sao?”

      “ Khó khăn lắm mới quen biết được Lục Thừa Diệp, dù diện mạo hay nhân phẩm đều rất tốt, chị rất thích ấy, muốn cùng ấy phát triển tình cảm. Mà lần này chị cảm thấy tâm tình ấy tốt mới đề nghị giải sầu cùng nhau, dễ dàng gì mới khiến ấy có chút thích mà đồng ý với đề nghị của chị. giờ nếu hủy bỏ, với tính cách của ấy có lẽ trong tương lai tin tưởng chị nữa.”

      “ Nhưng chị bị thương, phải cố ý thất hứa.”

      được, chị thể mạo hiểm.” Tả Tử Khiết kiên định . “ Tử Quân, coi như chị van xin em, giúp chị chuyện này được ?”

      “ Nhưng cùng đàn ông xa lạ giải sầu, em…”

      “ Tử Quân, chị biết em lo lắng điều gì, nếu có chuyện gì nguy hiểm chị tuyệt đối để em thay chị, mấy tháng nay cùng ấy quen biết, chị có thể khẳng định ấy là người khiêm tốn, bắt buộc người khác làm việc gì, càng làm gì tổn thương người khác, việc này em có thể yên tâm, em chỉ cần cùng ấy, nghe ấy tâm là được.”

      Tả Tử Quân còn cách nào khác đành phải gật đầu.

      “ Em phải giúp chị, chị rất thích ấy, nếu có thể cùng ấy quen biết, ấy nhất định là đối tượng tốt để kết hôn. Em cũng biết cuộc sống trước kia của chúng ta cực khổ thế nào, chị rất mệt mỏi, muốn phải chịu cực khổ như thế nữa. ấy là cơ hội duy nhất giúp chị có thể gả vào nhà giàu, đây là lần đầu tiên chị cầu xin em, em giúp chị chuyện này được ?”

      Nhìn chị , tâm tình Tả Tử Quân trở nên nặng nề, biết chị vì gia đình này bỏ ra rất nhiều, nếu có thể, cũng hi vọng chị có cuộc sống tốt, nhưng thay thế chị như vậy đồng nghĩa với việc lừa gạt người khác…

      Nội tâm cực kỳ do dự. “ Chị thích ấy, muốn cùng ấy kết hôn sao?”

      “ Đúng, chị muốn cùng Thừa Diệp kết hôn, mặc dù tuổi lớn nhưng tính cách trầm ổn, cũng thích ăn chơi đàng điếm, ấy có thể trở thành người chông tốt.” Làm ở quán rượu hai năm, nhìn thấy ít đàn ông, nhưng Lục Thừa Diệp người đàn ông tốt, việc này dối, vì vậy tất cả những chuyện trở ngại đến việc phát triển tình cảm của và Lục Thừa Diệp, đều để nó xảy ra.

      Cuối cùng Tả Tử Quân vẫn phải đồng ý, nếu như có thể giúp chị thuận lợi quen biết đối phương, thậm chí có thể gả vào nhà giàu trải qua cuộc sống giàu có, cũng vui mừng thay chị. Dù sao những năm này chị cũng cực khổ vì gia đình rất nhiều, còn lại thể giúp gì được, giờ có cơ hội giúp chị, có lý do gì để cự tuyệt.

      Tối thứ sáu, Tả Tử Quân để chị trông nom mẹ cùng em, còn xách theo túi du lịch đứng bên đường chờ Lục Thừa Diệp đến đón. Nội tâm có chút thấp thỏm, hi vọng làm hư chuyện. Những năm gần đây, vì chăm sóc cho mẹ và em nên có thời gian dư thừa mà chuyện đương, rất sợ mình có cách nào ứng phó Lục Thừa Diệp.

      Sau đó, chiếc Limousine dừng lại trước mặt, số xe giống hệt số chị với , nhìn người đàn ông ở ghế lái ràng mới hơn 20 tuổi nhưng gương mặt tuấn lại có nét trầm ổn chững chạc. Tả Tử Quân có chút sửng sốt.

      ta chính là Lục Thừa Diệp?

      đến, thấy nhìn ngẩn người, lịch cười : “ Tả Tử Khiết, nhìn thấy tôi sao lại kinh ngạc như vậy? Chúng ta là lần đầu tiên gặp mặt sao?”

      xin lỗi.” Tả Tử Quân đỏ mặt vội xin lỗi.

      “ Tại sao đột nhiên lại xin lỗi tôi?” hỏi.

      “ Tôi…. Đó là vì…” Nhìn , phát tim mình đập rất nhanh, cũng vì quá khẩn trương nên năng có chút lắp bắp.

      “ Đừng khẩn trương như vậy, tôi chỉ đùa với thôi mà.” nhìn khẩn trương lại đáng như vậy, nhịn được đưa tay xoa đầu .” Sao hôm nay lại xấu hổ như vậy, phải là hôm qua chính chủ động cầu cùng tôi đến biệt thự thư giãn sao?”

      Bị người đàn ông dịu dàng như thế đụng chạm, Tả Tử Quân càng thêm khẩn trương ra lời.

      cầm lấy túi du lịch tay .” Chúng ta thôi!”
      hoadaoanhtrạch nữ thích bài này.

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 6

      Tả Tử Quân ngồi lên xe Lục Thừa Diệp, bọn họ đến siêu thị mua chút thức ăn và những vật dụng cần thiết trước rồi mới tiến về biệt thự của tại phía bắc Ôn Tuyền.

      Sau khi bước vào biệt thự, nghi ngờ hỏi: “ Tử Khiết, biết nấu ăn sao?” vốn tính mua chút đồ ăn sẵn mang đến nhưng biết nấu ăn.

      “ Ừ.”

      “ Tôi có chút mong chờ nếm thử tài nghệ nấu nướng của .”

      Tả Tử Quân nhuần nhuyễn làm bữa tối trong phòng bếp, đến nửa giờ có món mỳ Ý kèm thêm canh sò bên cạnh.

      Hai người ngồi bên bàn ăn cùng nhau dùng cơm. Mặc dù Tả Tử Quân rất tin tưởng vào tài nấu nướng của mình, dù sao là cũng người phụ trách chính cho ba bữa cơm trong nhà, nhưng vẫn cảm thấy lo lắng biết có hợp khẩu vị của hay .

      “ Mùi vị thế nào?”

      Ăn xong mỳ Ý, nội tâm nghi ngờ của cũng dần biến mất.” Ăn rất ngon, phụ nữ bây giờ thường thích xuống bếp, Tử Khiết, tôi rất nể phục .”

      Nghe vậy, Tả Tử Quân thở phào nhõm.” ra đây là lần đầu tiên tôi nấu ăn cho người khác, trước kia ba ba còn hay gọi tôi là “ đầu bếp”…” chợt nhớ đến chị nhắc nhở nên đề cập về chuyện gia đình nên liền im lặng.

      “ Tại sao chỉ nửa? Hình như trước giờ tôi chưa từng nghe đề cập đến gia đình.” Biết Tử Khiết mấy tháng nhưng chưa từng nghe nhắc đến gia đình .

      “ Xin lỗi, tôi muốn nhắc nhiều đến người nhà.”

      Mặt khẩn trương, chỉ sợ càng càng sai, nếu còn hỏi tiếp nên làm gì mới tốt đây?

      tất nhiên cũng nhận ra nét khẩn trương mặt , đoán đây phải là chuyện vui vẻ gì.” sao, muốn đừng . Chúng ta ăn tiếp .”

      sửng sốt chút.” tức giận chứ?”

      cười.” Chuyện như vậy có gì mà tức giận, muốn chắc là có nguyên nhân, sau này cũng được.” , muốn giảm bớt khí lúng túng tại.” Canh rất ngon, sau này tôi cũng muốn gọi là “ đầu bếp”!

      Nhìn cười, khóe môi Tả Tử Quân khẽ cong lên.

      Lục Thừa Diệp giống như lời chị , là người đàn ông tốt, tác phong nhanh nhẹn, hoàn toàn mang dáng vẻ của cậu ấm, cá tính tự nhiên, chững chạc. Nếu tương lai chị có thể cùng kết hôn chắc rất hạnh phúc. Nghĩ như vậy, nội tâm Tả Tử Quân bị dao động nữa, muốn cố gắng hoàn thành nguyện vọng của chị .

      Chợt phát đôi mắt nhìn , làm lại nhịn được cảm thấy rung động.” Sao lại nhìn tôi như vậy?”

      Chẳng lẽ phát cái gì sao? Vừa nghĩ vậy, vươn tay tới lau vết tương khóe miệng , động tác thân mật như vậy khiến trở nên khẩn trương, càng dám lộn xộn.

      “ Chỗ này dính chút nước sốt.”

      “ Cám ơn.” đỏ ửng mặt cám ơn.

      Lục Thừa Diệp vẫn như cũ nhìn .” Tôi cảm thấy hôm nay đặc biệt khách khí.”

      càng thêm khẩn trương, cố gắng mỉm cười.” Đâu có, ngĩ quá nhiều rồi, chúng ta nên ăn nhanh chút, nếu để lạnh ăn ngon đâu.”

      may sau đó Lục Thừa Diệp thêm gì nữa, Tả Tử Quân mới thở phào nhõm.

      biết có phải do quá khẩn trương hay , Tả Tử Quân thể nào ngủ được. Vì vậy ra khỏi phòng, chợt nhìn thấy Lục Thừa Diệp ngồi bên cửa sổ, chân mày nhíu lại uống rượu, đường cong gò má vẻ tuấn của , nhưng nét mặt thoạt nhìn có chút nặng nề. Chị từng qua du học ở Mỹ nhiều năm, trở về nước chưa được ba năm, thân là con trai độc nhất nên áp lực công việc của khá lớn.

      Chị muốn trò chuyện cùng , liền lấy dũng khí tiến lên phía trước.

      Lục Thừa Diệp nhìn .” Tôi tưởng ngủ rồi.”

      Tả Tử Quân ngồi bên cạnh .” vui sao?”

      cười, nụ cười có chút mệt mỏi.” Mọi người đều nhìn tôi như người nối nghiệp, ai cũng quan tâm năng lực của tôi như thế nào, chỉ lỗi cũng được phạm phải.”

      “ Tôi nghĩ cần phải tạo cho mình áp lực lớn như vậy, dù sao cũng mới về nước chưa được ba năm, nên đem khoảng thời gian này học tập kinh nghiệm chút, sau đó kế tiếp là thực hành những gì học, đến cuối cùng chính là thành công, tôi tin tưởng nhất định làm tốt.” mỉm cười .

      nhìn nụ cười vui vẻ cùng lúm đồng tiền ngọt ngào của .” Sao hôm nay tôi thấy rất khác, giống Tử Khiết mà tôi quen, lẽ nào là người giả mạo?”

      “ Giả mạo cái gì, thế thân gì chứ, có chuyện này, tôi chính là Tả Tử Khiết.” Tả Tử Quân chột dạ vội vàng phủi sạch.

      “ Được rồi, cùng tôi uống chén .” thay rót rượu.
      hoadaoanhtrạch nữ thích bài này.

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 7

      “ Cám ơn, nhưng tôi biết uống rượu.” trực tiếp từ chối.

      biết uống rượu?” Lục Thừa Diệp hơi ngạc nhiên.” Do tôi say nên nghe nhầm phải ? Tửu lượng tốt như thế mà biết, hay nhìn thấy tâm tình tôi tốt nên mới cố ý đùa cợt?” Bình thường gặp nhau họ vẫn hay đến quán bar uống rượu.

      xấu hổ cười tiếng.” Tôi tất nhiên là đùa.” Lần này thể uống, bưng ly rượu lên, vốn tính uống hết chén là xong nhưng rượu này thực rất mạnh khiến chịu nổi, đành uống nửa chén rồi để xuống, nơi cổ họng nóng rực đến khó chịu.

      quay mặt sang hướng cửa sổ, cảm nhận gió thổi vào người khiến thoải mái hơn.

      biết ? Trước kia tôi với mọi người chỗ này có đom đóm, nhưng có ai tin tưởng, mọi người đều thứ tôi thấy được là Quỷ Lửa.”

      “ Quỷ...Quỷ Lửa?” Tả Tử Quân nhìn bên ngoài tối đen như mực, đưa tay ra cũng thấy năm ngón, lại nghĩ chung quanh đây có người ở khỏi cảm thấy sợ, cả người căng thẳng. rất sợ những chuyện liên quan đến ma quỷ.

      “ Nhìn bộ dáng hình như rất sợ ác quỷ?”

      “ Đâu có.” nhất quyết thừa nhận.

      Sợ đến nỗi sắc mặt đều thay đổi mà vẫn cứng rắn cãi lại! Thấy sợ như vậy mà vẫn rất đáng , làm càng thêm muốn trêu chọc .

      “ Nếu sợ để tôi kể vài câu chuyện ma quỷ cho nghe.”

      cần.” Tả Tử Quân khẩm trương đứng lên.” Tôi tự nhiên cảm thấy hơi mệt, tôi ngủ trước.”

      biết có phải vì quá khẩn trương hay bị vấp vào chân ghế, cả người mất thăng bằng trực tiếp ngã về phía Lục Thừa Diệp. Bị ôm vào lòng, bên tai còn nghe được tiếng cười khẽ trầm thấp của .

      “ Tôi xin lỗi, làm sợ như vậy, nơi này có quỷ đâu.”

      Tả Tử Quân nhìn chớp mắt, chỉ có tiếng cười dễ nghe, ngay cả nụ cười cũng rất mê người, bây giờ biết sao chị lại thích người đàn ông này. Sau đó, dịu dàng chạm vào khuôn mặt , lành lạnh, làm cảm thấy rất thoải mái.

      “ Mặt rất đỏ, phải mới uống nửa ly rượu say chứ! Đỏ như trái táo đáng , biết nếu cắn vào cảm giác thế nào…”

      Chẳng lẽ say rồi sao? Còn chưa phản ứng kịp muốn cắn cái gì cúi đầu hôn , xúc cảm ấm áp làm ngây người tại chỗ.

      Lục Thừa Diệp đương nhiên nhận ra cứng ngắc của .” Thế nào, thích tôi hôn?”

      thích sao? ra rất tốt, chỉ là rất khẩn trương, có hơi hoảng sợ chút.

      Ngón tay nhàng chạm vào môi , biết tại sao, cảm thấy tối nay Tử Khiết hình như rất khẩn trương. Khuôn mặt ửng hồng đặc biệt khả ái, bây giờ giống như mới nếm thử trái cấm vừa e lệ vừa khẩn trương, bộ dáng mê người làm kìm được muốn hôn .

      “ Nếu cự tuyệt tôi hôn tiếp.” xong, chờ mở miệng trực tiếp đặt môi lên đôi môi mềm ngọt kia, tiếp đó là nụ hôn nóng bỏng.

      Tả Tử Quân cảm thấy cổ họng như có dòng khí nóng chạy đến mặt , ngay cả đầu cũng nóng lên làm có chút mờ mịt. Môi lưỡi dây dưa có cảm giác tê tê, nóng bức. cảm thấy mình giống như bị lửa thiêu đốt, ngay cả hô hấp cũng dồn dập nhưng người đàn ông kia vẫn nhiệt tình hôn buông.

      Đến khi nụ hôn nóng bỏng đó kết thúc thiếu dưỡng khí nghiêm trọng. thở gấp, còn người đàn ông kia lại đặt môi lên tiếp tục hôn mặt , mặc dù êm ái nhưng lại khiến cho cảm thấy nóng vô cùng. cảm thấy trong cơ thể nổi lên cỗ xôn xao xa lạ, cảm giác phía dưới trống rỗng khiến kìm lòng được khẽ rên, đưa tay ôm lấy .

      quyến rũ tôi sao?”

      Quyến rũ cái gì? Tả Tử Quân sửng sốt.

      “ Ngay cả dáng vẻ ngây ngô cũng đáng như vậy.” lại ngọt ngào hôn .” Chúng ta lên giường .” ôm vào ngực rồi hướng về phía phòng , cần biết có phải do rượu hay nhưng giờ phút này chỉ biết muốn .

      Lúc này rốt cuộc hồi phục tinh thần, cảm giác khẩn trương lại đến. biết mình nên cự tuyệt nhưng vào lúc này muốn, có tức giận ? Có hay đánh ? Nhưng biết mình thể cùng phát sinh quan hệ, bởi vì là người chị thích…

      Thả xuống giường xong, cũng nhanh chóng đè người xuống, hai thân thể thân mật áp sát vào nhau, lại tiếp tục triền miên với nụ hôn nóng bỏng với , xóa bỏ ý muốn cự tuyệt của đồng thời dùng nhiệt tình này đốt cháy .

      Ba ngày hai đêm này, bọn họ vẫn luôn ở biệt thự, nên chính xác là trừ phải ăn ở ngoài bọn họ hầu như bước ra khỏi phòng.

      Chín giờ tối, Lục Thừa Diệp từ công ty về nhà, vừa mới bỏ công văn xuống mẹ liền gọi điện đến. Cứ tưởng có chuyện gì quan trọng, nghĩ đến lại rằng muốn sắp xếp xem mắt cho !

      Cũng quá khoa trương , lập tức cự tuyệt.” Mẹ, con đồng ý, chuyện xem mắt đó sau này cũng đừng nhắc lại nữa, con chấp nhận.”

      “ Tại sao chịu xem mắt? Là vì vợ con sao?” Nghe con trai cự tuyệt, Trương Ngọc Tuyết ở đầu dây bên kia rất tức giận.

      “ Mẹ, Tử Khiết qua đời vẫn chưa được ba tháng, giờ muốn con xem mắt phải quá nhanh hay sao?”

      “ Lúc trước cưới nhau, hai người cũng ở riêng nhiều năm rồi, như vậy còn nhanh sao?”

      “ Mẹ, chuyện của con để con tự giải quyết. Mẹ cần bận tâm.”
      hoadaoanhtrạch nữ thích bài này.

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 8

      “ Bảo mẹ đừng quan tâm? Năm đó ba mẹ đều phản đối con kết hôn cùng Tả Tử Khiết, con lại cố ý cưới ta, còn chạy công chứng kết hôn. Cuối cùng sao, kết hôn mới nửa năm dọn ra ở riêng rồi.”

      Lục Thừa Diệp cảm thấy có chút cháng váng, là vì công việc quá mệt mỏi sao? Đối với lời trách cứ của mẹ, mấy năm nay nghe qua biết bao nhiêu lần. gì, cũng đổ lỗi cho bất kỳ ai, dù sao năm đó là do chính bản thân lựa chọn.

      “ Còn nữa, khi con và ta ở riêng, nếu con nghe lời mẹ lập tức ly hôn mấy năm nay con cũng phải sống mình, có lẽ sớm tái hôn, hơn nữa chắc cũng có đứa bé…”

      “ Mẹ, con làm việc cả ngày rồi, giờ rất mệt, chuyện này sau được ? Con muốn nghỉ ngơi trước.” ngoại trừ cảm thấy mệt mỏi, ra còn muốn nghe mẹ oán trách những chuyện kia trước kia nữa.

      “ Mỗi lần mẹ nhắc đến là con lại lãng tránh, chẳng lẽ con định cả đời này kết hôn nữa sao?”

      “ Mẹ, con rất mệt mỏi, hôm nay đến đây thôi, tạm biệt.”

      thể tắt điện thoại của mẹ. Giờ phút này, đầu chỉ cháng váng mà còn cảm thấy đau đớn. về phía tủ rượu rót cho mình ly rượu, hy vọng vó thể giảm bớt những đau đớn này.

      ngồi ghế sa lon mềm mại, nghĩ đến việc mẹ muốn thay mai mối làm dở khóc dở cười, đừng vợ mới mất lâu, đoạn hôn nhân năm năm đó cũng khiến mệt mỏi cả thể xác lẫn tinh thần. Bây giờ cũng còn tâm tư mà nghĩ đến chuyện tái hôn.

      Năm đó, tại sinh nhật của ban mà quen biết Tử Khiết, phủ nhận dung mạo của rất đẹp nhưng party nào mà người phụ nữ lại có nhiều son phấn, đối với dung mạo xinh đẹp của , cũng ấn tượng nhiều. Chỉ là sau đó, khi đến câu lạc bộ tennis lại thấy chung với bạn , nhìn người chỉ còn đồ trang sức đơn giản cùng đêm đó hoàn toàn bất đồng. Hai người thường hay gặp ở câu lạc bộ, vì vậy cùng nhau đánh tennis, tuy đánh giỏi nhưng rất nghiêm túc học tập. Bạn thấy và Tử Khiết thân cận liền cho biết tin đồn của Tử Khiết, ai cũng người hám tiền, hay đến những chỗ thượng lưu là vì muốn câu dê béo, hơn nữa thủ đoạn rất cao minh nên bị người ta lén lút gọi là “ Hoa Hồ Điệp”. Về chuyện này, Tử Khiết cũng từng với , hi vọng tin vào những tin đồn đó, phải là người như vậy, đối với chuyện này cũng chỉ cười trừ.

      Bởi vì gia thế nên được ít thiên kim tiểu thư quý, cũng gặp qua ít phụ nữ muốn quyến rũ . Nhưng so với việc quan tâm dung mạo, trang phục hay tài sản để ý đến tâm ý của đối phương hơn, tâm đối với là người quan trọng nhất trong lòng người ấy.

      Chuyện năm đó cũng vì công ty thua lỗ mà cảm thấy phiền lòng, Tử Khiết giống như những người phụ nữ khác suốt ngày bám dính lấy , rất ít khi chủ động liên lạc với , duy chỉ có lần đó vì biết tâm tình tốt nên chủ động hẹn Chủ nhật thư giãn, nguyện ý cùng giải sầu, giải tỏa tâm tình.

      Nếu đó là trong những thủ đoạn của cũng quan tâm. Lúc đó tâm tình rất kém nên đồng ý. Cũng chỉ được nghỉ khoảng hai ngày, muốn lãng phí thời gian bay ra nước ngoài, vì vậy lựa chọn đến biệt thự của ở phía bắc Ôn Tuyền.

      Chính là trong ba ngày hai đêm sống cùng nhau này, mới nhìn thấy vẻ mặt khác của vợ mình. ra là người rất hồn nhiên lại hay xấu hổ, rất ngọt ngào. Trong khoảnh khắc đó, tâm . Hai tháng sau, cầu hôn , để ý đến phản đối của cha mẹ, cũng quan tâm đến tin đồn bên ngoài mà cùng Tử Khiết kết hôn, vì tin tưởng chính là người mà muốn sống cùng cả đời.

      Nhưng cuộc sống sau khi cưới hạnh phúc như vẫn nghĩ, bởi cảm thấy cảm giác say đắm trong biệt thự lúc trước lại dần biến mất. Tại sao lại thay đổi, cũng thể lý giải được, chỉ là cảm thấy vợ còn ngây thơ như lúc trước nữa vì vậy muốn cùng nàng thân mật. Vợ cũng để ý đến cảm giác của , mỗi ngày đều ra ngoài đến sáng hôm sau mới về, cuộc sống hôn nhân bắt đầu biến dạng.

      Thỉnh thoảng cũng nghĩ hôm đó tại biệt thự, có phải hay bị hạ Mê Hồn dược, tại sao lại bất chấp tất cả cưới , thậm chí hoài nghi lần đó cùng ở biệt thự là vợ sao?

      Đột nhiên, đầu óc lại thoáng qua hình ảnh Tả Tử Quân, bộ dáng đơn thuần này giống hệt người ở cùng tại biệt thự, chỉ là rất nhanh sau đó quả quyết loại bỏ ý nghĩ này, trong lòng tự giễu cợt bản thân vì quá mệt mỏi mới xuất ý nghĩ quỷ dị như thế, dù sao chị em họ tách ra từ sớm, ngay cả lúc và vợ mình kết hôn cũng xuất , làm sao có khả năng xuất tại biệt thự?

      tiếp tục uống rượu, đến bây giờ vẫn thể quên được thời gian vui vẻ ở biệt thự năm đó sao? Vợ cũng mất, mọi chuyện đều nên kết thúc rồi. nhắm mắt lại ngẫm nghĩ.

      giường, Lục Thừa Diệp nhìn hai gò má đỏ bừng xinh đẹp dưới thân.

      “ Mặt em còn nóng như vậy, có thể bị thiêu cháy hay ?” Thấy khuôn mặt bé lại đỏ hơn, bàn tay nhịn được chậm rãi vuốt ve da thịt mềm mại của , còn thân mật chà xát đôi môi mê người kia.” nghĩ em lại đáng mê người như vậy, hay là em cố ý hấp dẫn ?”

      “ Em có, em nghĩ chúng ta nên…..”

      lại hôn lên môi , lửa dục trong cơ thể nổi lên, có cách nào dừng lại.

      Đầu lưỡi ấm áp, trước tiên là nhàng chơi đùa với đầu lưỡi trơn mềm của , sau đó dây dưa hôn còn kẽ hở, đáp lại cách ngây ngô, kinh nghiệm hôn môi này có hay cố giả vờ ngây ngô? Mặc kệ nguyên nhân là gì, chỉ biết thích hôn . mềm mại ngọt ngào cùng ngượng ngùng hồn nhiên kia “ vừa đúng” làm cảm thấy hài lòng, vì vậy càng hôn sâu hơn, càng thêm kích tình.

      Đến khi dứt nụ hôn hô hấp hai người cũng rối loạn, ngực phập phồng gấp gáp, tia lửa tình dục vừa nổi lên, động thủ cởi bỏ quần áo người , thân thể mềm mại trắng mịn phía dưới hấp dẫn , nhũ hoa phấn hồng nổi bật dựng đứng bầu ngực đầy đặn, cúi đầu mút chặt nụ hoa mê người đó, tay kia vuốt ve bầu ngực bên cạnh, mềm mại lại ngọt ngào…

      “ Ừ…”

      Lần đầu edit H nên chắc ko dc tốt, mọi người thông cảm hen.. mak ta cũng phải truyền máu đey, mất máu nhiều wakkk J
      hoadaoanhtrạch nữ thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :