1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Đặc Công Tà Phi - Ảnh Lạc Nguyệt Tâm (C171)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Thampham

      Thampham Well-Known Member

      Bài viết:
      1,646
      Được thích:
      536
      Chương 257: Bí mật của Ma Châu.




      " --"

      Nàng vừa dứt lời, Ma Quân phát ra tiếng gào khóc thê lương, ngẩng đầu lên nhìn nàng: "Ngươi có thể cắt đứt gân mạch của ta, chặt xương ta, làm ta chịu đựng hồi đau nhức lâu rồi chết toàn thây, nhưng ngươi được phế võ công của ta."

      Người của Ma tộc có loại sức mạnh khủng bố -- oán chú. Nếu oán chú thể sử dụng ở mọi lúc mọi nơi, chỉ khi người ở Ma tộc qua đời mới có thể bộc phát oán khí, hạ oán chú kinh khủng. Oán khí càng dày đặc, oán chú càng lợi hại.

      Hơn bốn mươi năm trước, vô số người Ma tộc bị sát hại tập thể, sử dụng sức mạnh oán chú để hạ oán chú đối với Linh Cung -- Linh truyền dần dần khô cạn, người Linh Cung tuyệt diệt mãi mãi.

      Giờ phút này Ma Quân biết Thượng Quan Ngưng Nguyệt tuyệt cho mình con đường sống, cho nên biết mình chắc chắn chết, há có thể vứt bỏ tôn nghiêm, tự rước lấy nhục hỏi đường sống từ nàng cho dù biết nó có khả năng? Ma Quân hy vọng xa vời rằng nàng giết , chỉ mong nàng đừng phế võ công của , bởi nếu trước khi chết mà võ công của vẫn còn có thể bộc phát oán khí, hạ oán chú đối với Thượng Quan Ngưng Nguyệt và Hiên Viên Diễm. HNTB.dđLQĐ

      Mặc dù chỉ dựa vào oán chú của mình còn chưa đủ mạnh để đưa hai người họ vào chỗ chết, nhưng tối thiểu có thể khiến họ nếm thử đau nhức thấu tim mỗi ngày lần, kéo dài trong vòng nửa năm. Như vậy cũng coi như báo thù cho mình rồi.

      Nhưng nếu bị phế võ công thể hạ oán chú nữa. khi người Ma tộc bị phế võ công trở thành kẻ thiểu năng, vĩnh viễn khôi phục tri giác. Nàng phế võ công rồi đáp lại tử vong hậu lễ, trở thành kẻ thiểu năng rồi thể hạ oán chú, báo thù cho mình nữa. Bởi vì, oán chú cần phải có oán khí trước khi chết của chính , mà kẻ thiểu năng vô cùng đơn thuần, tồn tại oán khí.


      Nghe Ma Quân hét lên, Thượng Quan Ngưng Nguyệt miễn cưỡng chuyển chủy thủ, lạnh lùng : "Xin lỗi, làm ngươi thất vọng rồi! Ngươi ta được phế võ công của ngươi, những động đến lòng từ bi của ta, ngược lại còn khiến ta càng muốn phế võ công của ngươi hơn."

      Theo tin tức của Võ học thông, chỉ cần lấy mạng Ma Quân đồng nghĩa với phương pháp nhanh nhất hủy diệt thi tôn. Nhưng cuối thư, Võ học thông viết thêm mấy chữ màu đỏ to rất dễ thấy, liên tục nhắc nhở -- Trước khi lấy mạng Ma Quân phải phế võ công của Ma Quân, nhớ lấy, nhớ lấy, nhớ lấy!

      Tuy Võ học thông , nhưng hai chữ 'nhớ lấy' được nhấn mạnh ba lần cuối thư này nhất định có nguyên do đặc biệt. Vì vậy -- Đầu ngón tay nàng nhấn chuôi dao, làm lưỡi dao dài thêm tấc. Nàng hạ tay, lập tức lưỡi dao nhẫn tâm đâm vào xương bả vai trái của Ma Quân. Xương bả vai, còn gọi là tỳ bà cốt, là xương dẹt hình tam giác, ở vị trí phía sau ngực, hai cái hai bên. Dược thư của Thánh Thủ y vương ghi chép hết sức tỉ mỉ: Nếu muốn dùng cách nhanh nhất để phế bỏ võ công của kẻ cùng hung cực ác, chỉ cần phế hoàn toàn hai bên xương bả vai khiến mất hết võ công.

      Bàn tay nàng liên tục xoay. Máu tươi tuôn ra như suối từ cơ thể Ma Quân, phát ra thanh xương cốt vỡ nát 'răng rắc', cũng vang lên tiếng Ma Quân gào lên tê tâm liệt phế.

      " -- Ma Quân ta muốn làm kẻ thiểu năng, ... đừng..." Kêu thê thảm như tan nát cõi lòng, đầu Ma Quân bỗng ngoẹo qua, trước mắt đột nhiên tối sầm,

      [​IMG]

    2. Thampham

      Thampham Well-Known Member

      Bài viết:
      1,646
      Được thích:
      536
      Chương 258: Tha thứ để trả ơn.





      Vô số cục đá đột phá vòng vây của khói đen, lấy tốc độ gió bay chớp điện đụng vào á huyệt của Ma Quân, ngăn cản ra bí mật trong cơ thể Hiên Viên Diễm có năng lượng cường đại của Ma Châu.

      "Phốc --" Ma Quân chưa kịp hết trợn to mắt, phun ra ngụm lớn máu tươi pha lẫn khói đen.

      Máu tươi đầy đất, khói đen tản .

      Ma Quân đờ đẫn nhìn hai bên rồi đờ đẫn nhìn về phía Thượng Quan Ngưng Nguyệt. Ngay sau đó, Ma Quân nghiêng đầu, đôi môi nhuốm máu phát ra tiếng cười ngây ngô 'hi hi hi'.

      -- Tình hình là sao?

      Thượng Quan Ngưng Nguyệt liếc nhìn Ma Quân, mày phượng chau lên, rút chủy thủ về.

      Ma Quân cười ngây ngô hồi, bỗng nhiên cảm thấy cơ thể rất đau đớn, đặc biệt là cổ tay trái của mình. Cúi đầu nhìn xuống, phát máu phun ra từ cổ tay trái, Ma Quân khóc rống lên 'hu hu', lệ như mưa rào, gào lên: "Tay ta đau quá, nhiều máu quá, ta sợ lắm a!"

      Khóe miệng Hiên Viên Diễm nhịn được giật giật, nghi hoặc hỏi: "Nguyệt nhi, chuyện này... chuyện gì xảy ra vậy?"

      Thượng Quan Ngưng Nguyệt chớp mắt, cúi đầu nhìn kĩ Ma Quân, khóe miệng cũng co giật, : "... chẳng lẽ hóa ngu?"

      Hiên Viên Diễm chống khuỷu tay xuống gối, lòng bàn tay đỡ má, bàn về nguyên nhân Ma Quân hóa ngu như về thời tiết: "Chẳng lẽ bị quà đáp lễ tử vong của Nguyệt nhi làm sợ hãi nên tinh thần bất thường, hóa ngu?"

      "Bị dọa sợ nên hóa ngu, hay là..." Nàng nheo mắt, giương cao thanh điệu từng chữ từng câu: "Định dùng chiêu giả ngu này để tránh bị nỗi hành hạ xé da cắt thịt, thử lần biết ngay." Dứt lời, thấy Ma Quân ngoảnh mặt làm ngơ với lời của mình, vẫn đắm chìm trong trạng thái gào khóc như cũ, tia chớp trắng lạnh lùng lóe lên, nàng giơ chủy thủ chém xuống ngón út phải của Ma Quân.

      "A --" Ma Quân hét to thê thảm, chuyển sang nhìn tay phải của mình. Thấy ngón út còn nữa, máu tươi chảy ra từ ngón tay như suối. Ma Quân nâng tay phải lên, muốn cho nàng chưởng. Nhưng bởi vì còn sức lực nên chưa kịp chạm vào thân thể nàng, nằm rạp xuống mặt đất.

      "Hu --" Ma Quân ngửa đầu, khóc rống thê thảm, lệ rơi càng nhiều, kêu gào: "Tay đau quá, tỷ tỷ bắt nạt ta, tỷ tỷ là đồ đại khốn kiếp."

      Thượng Quan Ngưng Nguyệt đưa tay bắt mạch Ma Quân, nghiêng đầu nhìn Hiên Viên Diễm: "Diễm, ngốc rồi!"

      Nhớ lại lúc nàng đâm nát hai bên xương vai của Ma Quân, -- ", Ma Quân ta muốn làm kẻ thiểu năng, ... đừng...", Hiên Viên Diễm suy đoán: "Nguyệt nhi, chẳng lẽ Ma Quân hóa ngu phải vì sợ hãi quá độ mà vì võ công bị phế?"

      Trước giờ nàng có Linh Tê tương thông với Hiên Viên Diễm, hiểu được ý ở ngoài lời của , lúc này gật đầu cái rồi trả lời: "Có khả năng rất lớn!"

      Hiên Viên Diễm chau mày, nhìn nàng: "Giờ phải làm sao?"

      Thượng Quan Ngưng Nguyệt dịch chuyển chủy thủ, cong môi lên: "Có thù trả thù, có oán báo oán! từng khiến tính mạng chàng bị đe dọa, cho dù giờ biến thành kẻ ngu cũng thể chuộc được lỗi lầm ngập trời của mình. Chỉ có điều..."

      Nghe nàng kéo dài câu , Hiên Viên Diễm hiểu , lập tức tiếp lời: "Chỉ có điều hành hạ kẻ thù ngu dại, sau đó ban thưởng cái chết cho chuyện hết sức vô vị, cho nên Nguyệt nhi quyết định rút ngắn quá trình hành hạ cắt gân xé thịt, trực tiếp cho cái chết toàn thây !"

      "Người hiểu lòng ta, ai có thể hơn được chàng." Thượng Quan Ngưng Nguyệt mỉm cười, vứt chủy thủ trong tay , móc từ trong tay áo ra bình màu trắng. Bình này chứa nước độc màu đen khiến xác mục nát phân hủy. Nàng đứng lên cùng Hiên Viên Diễm, lùi về phía sau mấy bước, mở nắp bình rồi nhìn Ma Quân: "Ma Quân, ngươi đúng là tốt số, có thể tránh khỏi bị ta trừng phạt hành hạ, trực tiếp được nhận... hậu lễ chết toàn thây."

      Thượng Quan Ngưng Nguyệt cười khát máu, bỗng nhiên lật cổ tay. Bình được hào quang bảy màu bao bọc như được khí nâng lên, xoay tròn phía Ma Quân. Ngón tay khẽ nhích, tia sáng đánh tới bình sứ trắng. Nàng hô lên tiếng: "Nổ!", lập tức bình sứ bị vỡ nát, nước độc màu đen rơi xuống người Ma Quân như mưa. HNTB.dđLQĐ

      Thế nhưng, lúc nước độc sắp chạm đến người Ma Quân -- Cuồng phong bỗng nổi lên, cuốn lấy nước độc ra khỏi đó. Thân thể Ma Quân dính chút nước độc nào, nước độc bị đẩy xuống mặt đất cách bốn thước bên phải. Đất nơi nước độc rơi xuống lập tức chuyển thành màu đen sì, lá cây phủ mặt đất cũng biến thành tro bụi.

      Cùng lúc đó -- làn khói đen như linh hồn địa ngục bay ra từ góc tối như tia chớp. Trong thời gian chưa đầy lần nháy mắt, khói đen biến mất... mà Ma Quân cũng biến mất theo đó.

      Tốc độ khói đen xuất thực quá nhanh, thậm chí khiến Thượng Quan Ngưng Nguyệt và Hiên Viên Diễm phản ứng kịp. Hai người những chưa kịp nhìn khói đen xuất từ đâu, khói đen lao cực nhanh đến bên Ma Quân, điểm á huyệt của , mà còn thể nắm được khói đen mang Ma Quân biến mất về phía nào.

      Thượng Quan Ngưng Nguyệt và Hiên Viên Diễm khỏi bị chấn động, nhìn nhau. Nay sau đó, Thượng Quan Ngưng Nguyệt nhìn chỗ Ma Quân nằm lúc nãy, ngón tay bỗng chỉ về trước, hô lên: "Diễm, chàng xem kìa!"

      Chỗ đó có bảng gỗ hình chữ nhật, dưới ánh trăng lộ hai hàng chữ to màu cam. HNTB.dđLQĐ

      -- 'Lúc trước Ma Quân hại người, tối nay bị hai vị trừng phạt, võ công bị phế, đôi tay tàn tật, đầu óc ngu dại vĩnh viễn thể khôi phục bình thường, thậm chí hai vị ban cho cái chết cũng là báo ứng của . Chỉ là ta và Ma Quân là đồng tộc, còn có quan hệ máu mủ ruột già, mắt thấy Ma Quân gặp tử kiếp, khó để thờ ơ, thấy chết cứu!

      Nể tình ta từng ra tay cứu hai vị lần trong rừng trúc, xin hai vị thu hồi trừng phạt với Ma Quân, đừng tìm kiếm Ma Quân nữa, để cho Ma Quân sử dụng thân phận kẻ ngu sống đến cuối đời .'

      " ra..." Thượng Quan Ngưng Nguyệt nghiêng đầu nhìn Hiên Viên Diễm, mở miệng từng chữ từng câu: "Làn khói đen cứu Ma Quân là người Ma tộc thần bí mà chúng ta mang ơn ở rừng trúc lúc trước."

      "Theo như bảng gỗ Ma Quân mãi mãi trở thành kẻ ngu, tin rằng từ nay về sau thể tiếp tục sinh ý đồ xấu hại người. Nguyệt nhi..." Hiên Viên Diễm phất tay, đánh tấm bảng gỗ thành tro bụi rồi kéo tay nàng, dịu dàng : "Coi như

      [​IMG]

    3. Thampham

      Thampham Well-Known Member

      Bài viết:
      1,646
      Được thích:
      536
      Chương 259: Dụ dỗ bằng thức ăn ngon.






      Thân thể mềm mại của Thượng Quan Ngưng Nguyệt lười biếng dựa vào cánh tay Hiên Viên Diễm, môi hồng cong lên, đưa giọng quyến rũ vào lỗ tai Ngốc Bảo: "Nếu Ngốc Bảo ngoan ngoãn hoàng cung Tây Thần báo tin, đợi sau khi xử lí xong mọi chuyện, trở về trang, Nguyệt chủ tử nấu bữa khuya đầy mỹ vị cho Ngốc Bảo ăn no nê nha."

      Ngốc Bảo dang đôi cánh to ôm thân cây, ló nửa đầu ra -- Bữa khuya mỹ vị? Mỹ vị đến mức nào?

      Dưới ánh trăng soi tỏ, có thể thấy lông vũ màu nhung toàn thân Ngốc Bảo ánh lên hình móc câu (*), móng vuốt sắc bén chuyển từ màu đỏ như máu ban đầu thành màu đen như mực.

      [(*) Chỗ này hơi khó hiểu, nhưng có thể hiểu như sau: Lông toàn thân Ngốc Bảo chuyển từ màu đỏ thành đen, óng ánh đến nỗi có thể phản chiếu ánh trăng (hình móc câu).]

      Từ khi Tư Đồ Kiệt khai quốc, khi ra ngoài săn thú, gặp cự mãng hung ác tấn công được hắc điêu giáng từ trời xuống cứu. Kể từ đó về sau, từ Đế vương đến bách tính bình dân của Tây Thần quốc, người người đều tôn kinh hắc điêu làm thần điểu tận tâm can, cho rằng thần điểu mang đến bình an và hạnh phúc.

      Điêu và Thứu (diều hâu và đại bàng) đều thuộc họ ưng, ngoại trừ thân hình đại bàng lớn hơn diều hâu chút nhìn qua chúng rất giống nhau.

      Trong tiết mục do Thượng Quan Ngưng Nguyệt tỉ mỉ biên đạo, tối nay Huyết Thứu vương Ngốc Bảo giả dạng Điêu vương, tiến vào trong hoàng cung Tây Thần 'mật báo' là bước mấu chốt nhất. Nhưng từ xuống dưới Tây Thần, phải tất cả đều tôn điêu làm thần điểu. Bọn họ chỉ tôn hắc điêu làm thần điểu, cho nên trước đó nàng cho Ngốc Bảo uống viên thuốc. Viên thuốc này giúp toàn thân Ngốc Bảo biến thành màu đen nhánh sau hai canh giờ.

      Ngốc Bảo vô cùng lo lắng cho bộ lông vũ đỏ tươi như máu vô tội bị biến thành màu đen như mực, vốn buồn bực đầy bụng. Hơn nữa sau khi lông vũ đại biến sắc, Cầu Cầu thấy hình tượng mới của Ngốc Bảo, nâng móng vuốt che bụng bự, lăn lộn đất, cười nhạo Ngốc Bảo 'Xấu xí xấu xí' làm Ngốc Bảo càng thêm buồn bực. Vì vậy -- Ngốc Bảo bị Cầu Cầu cười nhạo lúc lâu, mang theo đầy bụng buồn bực bay đến rừng cây, giống như hài tử nhận hết uất ức cáu bẳn với Thượng Quan Ngưng Nguyệt.

      Thấy Ngốc Bảo như hài tử làm loạn, bị lời hứa hẹn của mình dụ lộ nửa bên đầu, Thượng Quan Ngưng Nguyệt đổi tư thế thoải mái hơn, vòng cung môi càng cong, tiếp tục dụ dỗ: "Làm thịt con gà mái mập mạp, rửa sạch móc xương, nhồi gạo nếp, nấm hương, rau cần, cá trích... vào bụng gà, dùng lá sen thơm gói lại rồi bỏ vào nồi hấp. Đợi đến khi mở nắp nồi. Chẹp chẹp chẹp, mùi vị kia quả mê người..."

      -- Ực!

      Trong đầu Ngốc Bảo bắt đầu tưởng tượng lúc gà thơm ra khỏi nồi hấp, tham lam nuốt nước bọt cái, ló cả đầu và cổ ra ngoài.

      " con gà mập chắc đủ cho Ngốc Bảo ăn, cho thêm bàn tôm sao? Bóc sạch vỏ tôm, cắt tôm thành hình hoa đào đẹp đẽ, sau đó đặt lên lá trà xanh, cuối cùng nhúng vào trứng gà khuấy đều, cho vào chảo dầu chiên thành

      [​IMG]

    4. Thampham

      Thampham Well-Known Member

      Bài viết:
      1,646
      Được thích:
      536
      Chương 260: 'Thần điểu' giáng uy.

      Bóng đêm càng lúc càng sâu; gió đêm cũng càng lúc càng lạnh. Ánh trăng sáng tỏ như nước, yên tĩnh tao nhã như gió lại như sương, mông lung như khói.

      Trong hoàng cung Tây Thần -- Các cung sớm rơi vào giấc ngủ say. Dưới ánh nến lay động, đám thái giám, các cung nữ cũng nằm sấp lên bàn, lộ ra trạng thái uể oải.

      Tương phản với uể oải bên trong điện, bên ngoài hành lang, đèn lồng giăng khắp nơi -- Những tốp cấm vệ quân ôm đao vừa thay ca, tinh thần phấn chấn, ánh mắt sắc bén, tai nghe tám hướng.

      Ngự thư phòng là nơi Tây Thần đế phê duyệt tấu chương. Vào giờ phút này, mặc dù Tư Đồ Kiệt ở trong đó, nhưng bên ngoài hành lang, các cấm vệ quân vẫn ba bước tốp, năm bước đội ôm đao nghiêm túc đứng gác. hntb.dđLQĐ

      Chợt --

      mái ngự thư phòng truyền đến tiếng kêu xíu. Thủ lĩnh cấm vệ quân vừa nghe, cánh tay trái bỗng giơ lên cao. Ánh sáng chói mắt lóe lên, bóng dáng các cấm vệ quân nhanh chóng di động, bao vây ngự thư phòng, rút đao giơ lên mái hiên.

      Tuy mái chút tàn ảnh, nhưng đối với thanh khác thường vừa rồi, thủ lĩnh cấm vệ quân vẫn tin tưởng mình tuyệt đối nghe nhầm, hai mắt chợt lạnh lẽo, trầm giọng: "Các hạ có sẵn can đảm xông vào cung, sao lại dám xuất ?"

      Thủ lĩnh cấm vệ quân vừa dứt lời, cơn cuồng phong rét buốt cuốn lấy tất cả các cấm vệ quân. Những cấm vệ quân có công lực kém bị cuồng phong cuốn bay, thanh đao trong tay cũng rơi 'binh binh' xuống đất. Những cấm vệ quân có công lực tốt, mặc dù vẫn đứng vững tại chỗ nhưng cũng bị cuồng phong gây ra những vết thương như kim đâm lên mặt.

      Lúc vẻ mặt thủ lĩnh cấm vệ quân bị tầng sương lạnh bao phủ, muốn nhảy lên mái hiên để giết địch -- Cuồng phong bỗng ngừng lại. Mái hiên vốn trống lại có thêm con vật khổng lồ.

      "Hít..." Thủ lĩnh cấm vệ quân sợ hãi hít hơi, lập tức thu đao, vẻ mặt khiếp sợ nhìn về con vật khổng lồ đỉnh mái hiên. Các cấm vệ quân còn lại cũng lọt vào trạng thái nghẹn họng nhìn trân trối, cổ giống như bị nghẹn ức.

      -- Trời ạ, là thần điểu!

      Lúc bọn theo Tây Thần đế ra ngoài săn thú từng nhìn thấy ít thần điểu, nhưng chưa từng thấy... thần điểu lớn như vậy! Đây là thần điểu lớn nhất mà bọn nhìn thấy từ khi sinh ra đến giờ, cũng lf thần điểu mà bọn cảm thấy trang nghiêm thể xúc phạm nhất.

      Các cấm vệ quân đồng loạt vứt hết đao trong tay mình, tay trái đặt lên ngực rồi quỳ xuống đất, cung kính cúi đầu, đồng thanh : "Chúng thần mạo phạm, thần điểu thứ tội!"

      Theo quy định của Tây Thần quốc, phàm là Đế vương gặp được thần điểu chỉ cần cúi đầu làm lễ. Về phần những người còn lại gặp được thần điểu, trừ lễ bái còn phải có lễ cầu phúc. Vì vậy, vừa thỉnh tội xong, cả đám quỳ chân lên đất, dập đầu, đồng thanh hô: "Thần điểu hắc điêu, thọ cùng trời đất. Ơn trạch đại địa, tạo phúc Tây Thần." hntb.dđLQĐ

      -- Thần điểu hắc điêu, thọ cùng trời đất? Ơn trạch đại địa, tạo phúc Tây Thần? Ta ... Bọn ngu si dốt nát các ngươi coi ta là hắc điêu? Nếu hắc điêu tạo phúc cho Tây Thần, tại ta phụng lệnh Nguyệt chủ tử đến ban thưởng tương lai cho tây Thần, sao thấy hắc điêu xuất ngăn cản khó khăn cho Tây Thần?

      Tuy trong lòng Ngốc Bảo ngừng giễu cợt nhưng con ngươi lại sắc bén khiến người ta nhìn mà rét run. Ngốc Bảo ngửa đầu, cam tâm kêu tiếng của loài điêu, chợt dang cánh rồi bay xuống trước mặt thủ lĩnh cấm vệ quân.

      Nghe tiếng kêu uy nghiêm, các cấm vệ quân thận trọng ngẩng đầu lên, mặc dù đồng tử nhìn Ngốc Bảo nhưng tay trái của bọn vẫn đặt lên ngực, đầu gối vẫn quỳ mặt đất như cũ.

      Cánh phải của Ngốc Bảo vỗ lưng thủ lĩnh cấm vệ quân, đồng thời tay trái liên tục quét ngang lên mặt đất. Mặt đất lập tức xuất vài hàng chữ to -- 'Lòng tôn kính hắc điêu của các ngươi càng ngày càng tăng, uổng công tộc hắc điêu vẫn hết sức bảo vệ Tây Thần nhiều năm qua.

      Tối nay, bản Điêu vương định nghỉ ngơi bỗng nhiên tim có cảm giác bất an. Bản điêu vương im lặng tính toán, biết được Tây Thần đế sắp gặp nạn, vì vậy nên đến để báo cho các ngươi nhanh chóng cứu
      [​IMG]

    5. Thampham

      Thampham Well-Known Member

      Bài viết:
      1,646
      Được thích:
      536
      Chương 261: Vạn kiếp bất phục.







      Bên trong quầy -- Đại chưởng quỹ khách sạn Như Ý ngồi chiếc ghế bằng gỗ lim, nửa người nằm sấp bàn, thoạt nhìn như ngủ say, kì thực sớm khí tuyệt mệnh tận từ lâu, bởi vì trái tim hoàn chỉnh của bị móc từ trong lồng ngực ra, đặt ở quầy. Máu tươi bàn dần dần lan rộng, màu đỏ còn làm người ta than thở kinh ngạc nữa mà là màu đỏ khiến cho hai mắt đau nhức kinh khủng.

      mặt đất, các thi thể nhuốm máu giăng khắp nơi. Những thi thể này là toàn bộ tiểu nhị và hộ vệ sát thủ của khách sạn Như Ý. Dưới ánh nến, chỉ thấy bọn có người nằm ngang, có người nằm dọc, có kẻ ngã chéo, cũng có kẻ nằm thành hình chữ V. Bất luận tư thế mất mạng của bọn khác nhau ra sao nguyên nhân dẫn đến tử vong chỉ có -- lồng ngực bị người ta rạch nát, móc ra quả tim máu me đầm đìa.

      Khách sạn Như Ý tinh xảo hoa lệ biến thành sát trường của quỷ dữ khiến người ta kinh hồn táng đảm là kiệt tác của Nam Trưởng lão và số đệ tử Cái Bang.

      Người Cái Bang trước giờ đều mở rộng thiện tâm, lấy giúp dân làm vui. Trừ phi có loại người tội tác tày trời, khiến bọn họ thể nhịn tàn sát được nữa, nếu tuyệt đối hạ sát chiêu. Như vậy, tại sao tối nay người Cái Bang lại cố tình khiến tất cả người trong khách sạn Như Ý chết thê thảm nỡ nhìn? nghi ngờ gì, nguyên nhân rất đơn giản. Những người này là những người tội ác tày trời khiến cho người Cái Bang thể để yên nữa.

      Hai chữ 'Như Ý' phải chỉ khách sạn buôn bán thịnh vượng, tài lộc sung túc trôi vào cuồn cuộn như ý muốn, cũng phải chỉ lữ khách vào ở được như ý. Hai chữ này có ý nghĩa thực là -- Đại chưởng quỹ, tiểu nhị và hộ vệ sát thủ, câu hồn lấy mạng những giang hồ nhân sĩ nghỉ đêm ở đây như ý.

      Khách sạn Như Ý nên đổi tên thành khách sạn Địa Ngục. Bất luận Đại chưởng quỹ, tiểu nhị hay hộ vệ đều là thuộc hạ của Môn chủ Quỷ Chú môn. Ngoài mặt, bọn buôn bán kiếm tiền, thực ra say lưng giăng lưới bắt những nhân sĩ giang hồ để biến họ thành con rối thi tôn cho Môn chủ Quỷ Chú môn. Phàm có nhân sĩ giang hồ đến ngủ trọ ở đây, nhất định ăn và uống trà trộn lẫn huyết chú trong khách sạn này. Khi thần trí bọn họ bị huyết chú thao túng, hoàn toàn rơi vào trạng thái hôn mê, chờ đợi họ chính là vận mệnh 'Vừa vào Quỷ Chú môn, cả đời người vô tri'.

      Vì vậy -- Khi Thượng Quan Ngưng Nguyệt lựa chọn khách sạn Như Ý làm nơi để mở màn vở kịch đặc sắc Nam trưởng lão từng ôm quyền, hỏi: "Thiếu Bang chủ phu nhân, người cảm thấy cho người trong khách sạn cái chết như thế nào mới có thể an ủi những oan hồn nhân sĩ giang hồ vô tội kia?"

      Thượng Quan Ngưng Nguyệt thả Cầu Cầu vào trong bồn tắm, dùng bàn chải làm sạch lông nó, môi hồng cong lên: "Ta nghĩ... những oan hồn nhân sĩ giang hồ chưa thể yên nghỉ nhất định rất muốn biết thuộc hạ Quỷ Chú môn lạm sát người vô tội, chuyện ác nào làm, có trái tim đen tối đến mức nào."

      Cho nên -- Nam trưởng lão và đệ tử Cái Bang cải trang thành nhiều thương nhân, lục tục đến ngủ trọ trong khách sạn Như Ý. Bọn họ hành động dấu vết, hạ thuốc ngủ với những lữ khách ngủ trọ chân chính để phòng mấy người đó sợ hãi hét lên. Ngay sau đó, bọn họ lại gọi thêm đệ tử Cái Bang, chém giết hồi với thuộc hạ Quỷ Chú môn, cuối cùng móc tim của từng tên thuộc hạ Quỷ Chú môn.

      Sau khi diệt thuộc hạ Quỷ Chú môn xong, Nam trưởng lão và đệ tử Cái Bang vô cảm nhìn thi thể đầy đất, đồng thanh khẽ đôi câu an ủi những nhân sĩ
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :