1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Đặc Công Tà Phi - Ảnh Lạc Nguyệt Tâm (C171)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. tn99

      tn99 Active Member

      Bài viết:
      154
      Được thích:
      27
      gay cấn ah

    2. Billy Nguyễn

      Billy Nguyễn Active Member

      Bài viết:
      209
      Được thích:
      91
      k bít Ngưng Nguyệt định làm j

    3. 2709hangda

      2709hangda Well-Known Member

      Bài viết:
      140
      Được thích:
      388
      Chương 93: Lửa Càng Thêm Lửa

      Edit: Thu Thuyền
      Beta: Alligator

      “Ngân Lang, đứng ngốc ở đó làm gì. Còn mau cùng mọi người theo ta đến phía trước châm lửa?” Thượng Quan Ngưng Nguyệt lười biếng nhìn Ngân Lang, khẽ nhíu đôi mày thanh tú .

      “Dạ.” Ngân Lang thu lại biểu tình khiếp sợ, vội vàng tiến lên trước.

      “ Ngươi…ngươi, ngươi…” Ngân Lang chỉ những binh lính cầm đuốc, đột nhiên khí rơi vào trầm mặc. Bởi vì mười binh lính bị Ngân Lang chỉ điểm, cùng cuối đầu, đứng yên tại chỗ, tựa như có ý định rời .

      Đùa gì thế? Bọn họ nguyện chết chiến trường, cũng muốn cùng Tiểu Vương Phi làm chuyện điên rồ, trình diễn tràn nhóm lửa có được ?

      Đại Tướng quân của Hổ Báo Doanh lạnh nhạt quét mắt nhìn Thượng Quan Ngưng Nguyệt, kiên định đến trước mặt Hiên Viên Diễm, cung kính khom người : “ Vương Gia, việc cấp bách nhất bây giờ, phải rời khỏi chỗ này, đó mới là thượng sách.”

      Trong doanh trại Ngân Lang và Thanh Báo kể cho bọn họ nghe, họ biết Tiểu Vương Phi phải là nhân vật tầm thường. Nhưng độtnhiên Tiểu Vương Phi muốn châm lửa, bọn họ nhất thời hoài nghi lời của Thanh Báo và Ngân Lang.

      Thế lửa ở đỉnh núi phía Tây đủ mạnh rồi, Tiểu Vương Phi ngăn cản bọn họ rút lui đành, lại còn muốn dẫn người ra phía trước phóng hỏa? Phía trước có lửa còn châm thêm lửa nữa, cái này khác gì giúp kẻ địch, làm cho tập thể tướng sĩ Hổ Báo Doanh bọn họ tánthân trong biển lửa sao?

      Hiên Viên Diễm chút để ý nhìn Đại Tướng quân Hổ Báo Doanh, mở miệng chậm rãi : “Việc cấp bách nhất bây giờ, chính là phục tùng mệnh lệnh của Nguyệt nhi.”

      Hiên Viên Diễm vừa dứt lời, ánh mắt chúng tướng sĩ Hổ Báo Doanh khiếp sợ nhìn qua. thể nào, Vương Gia lại tán thành ý kiến của Tiểu Vương Phi?

      nhìn ánh mắt kiếp sợ của bọn họ, Hiên Viên Diễm thu lại dung nhan mị, tử y tung bay trong gió, lạnh lùng uy nghiêm : “Lời Nguyệt nhi là quân lệnh, trái quân lệnh giết chết tha, đừng làm cho Bổn Vương lập lại lần thứ hai.”

      Nguyệt nhi nếu muốn châm lửa, quả thực khiến người ta khó tưởng tượng được. Cho dù biết vì sao Nguyệt nhi bảo mọi ngườichâm lửa, nhưng trước giờ rất tin tưởng vào bản lĩnh của Nguyệt nhi, Nguyệt nhi làm như vậy nhất định là có nguyên nhân.

      “Hí…” Nghe Hiên Viên Diễm , chúng tướng sĩ Hổ Báo Doanh khó tin hít vào ngụm khí lạnh. Trời ạ, bọn họ kiên quyết đồng ý với ý kiến của Tiểu Vương Phi, nhưng Vương Gia lại ra quân lệnh.

      Mười người bị Ngân Lang chỉ điểm, nhanh chóng thót khỏi đội ngũ tới trước mặt Thượng Quan Ngưng Nguyệt, đồng thanh : “Vương Phi, thuộc hạ lập tức theo ngài đến phía trước đốt lửa.”

      Mặc dù bọn họ đồng ý việc Tiểu Vương Phi muốn đốt lửa, nhưng Vương Gia xuống quân lệnh, bọn họ tuyệt đối dám cãi lời.

      “Các ngươi nên nhớ, hoài nghi lời của ta chính là hành động ngu xuẩn nhất.” Thượng Quan Ngưng Nguyệt cuồng ngạo nhướng mày, mở miệng lạnh nhạt .

      Dứt lời, Thượng Quan Ngưng Nguyệt ngẩng đầu trực tiếp về phía trước. Trong nháy mắt, sắc đỏ người nàng tỏa ra, giống như nàng được thần linh bảo hộ.

      Mười binh lính Hổ Báo Doanh cầm đuốc nhìn nhau, yên lặng theo sau Thượng Quan Ngưng Nguyệt.

      Hiên Viên Diễm khẽ nhếch môi, đôi con ngươi khẽ chuyển mang theo nồng đậm ý cười nhìn bóng lưngThượng Quan Ngưng Nguyệt.Những tướng sĩ Hổ Báo Doanh thần kinh căng thẳng, nắm chặt nắm đấm, chớp mắt nhìn Thượng Quan Ngưng Nguyệt tới chỗngọn lửa.

      Khoảng cách năm mươi mét xa, cũng gần, trong nháy mắt, Thượng Quan Ngưng Nguyệt dẫn theo mười binh lính tới nơi.

      Gió núi lạnh lẽo lay động, ngón tay Thượng Quan Ngưng Nguyệt vẽ lên đường công xinh đẹp, mở miệng nhàn nhạt : “ Ba ngườicác ngươi đứng bên trái, bảy người còn lại đứng bên phải.”

      “Dạ, Vương Phi.” Mười binh lính Hổ Báo Doanh nhìn về phía Thượng Quan Ngưng Nguyệt chỉ, lập tức di chuyển, đến vị trí mà ThượngQuan Ngưng Nguyệt an bài.

      “Vương Phi, khi nào chúng ta mới đốt lửa?” Toàn bộ binh lính đứng ngay ngắn, trong đó có binh lính mở miệng khẽ hỏi.

      vội” Thương Quan Ngưng Nguyệt đưa tay vén mấy sợi tóc mai bị gió thổi loạn, mắt phượng lưu chuyển nhìn thế lửa mạnh mẽ cuồn cuộn ở phía trước.

      vội? Mười binh lính Hổ Báo Doanh giật giật khóe miệng, hai mắt khỏi nhìn chầm chầm về phía trước, trán mồ hôi lạnh lặng lẽ rơi xuống.


      Cách bọn họ khoảng ngàn mét thế lửa vô cùng mãnh liệt, nhìn tốc độ lan của ngọn lửa, đoán chừng chỉ trong chớp mắt liền tớitrước mặt bọn họ.

      Mặc dù bọn họ hiểu ý đồ của Tiểu Vương Phi, nhưng lúc trước nhìn thấy Tiểu Vương Phi và Vương Gia chuyện, bọn họđoán Tiểu Vương Phi dẫn bọn họ tới đây đích thực là để dập lửa.

      Ở đỉnh núi phía tây ngọn lửa hừng hực khí thế mạnh mẽ cắn xé mọi vật dần tới trước mặt bọn họ, thế mà vẻ mặt Tiểu Vương Phi khôngmột chút lo lắng, nàng…đến cùng là làm cái quỷ gì?

      Chẳng lẽ…Tiểu Vương Phi là nội gián Khương Thái Hậu phái đến bên cạnh Vương Gia? Dùng nhan sắc của nàng quyến rũ Vương Gia, mê hoặc tâm của Vương Gia, khiến Vương gia để cho các tướng sĩ Hổ Báo Doanh táng thân trong biển lửa, cũng cam tâm tình nguyện nghe lời của nàng?

      Nhưng vậy cũng đúng, nếu bọn họ táng thân trong biển lửa, chẳng phải mạng của Tiểu Vương Phi cũng giống bọn họ sao? Chẳng lẽ, Tiểu Vương Phi vì muốn trợ giúp lão bà Khương Thái Hậu hoàn thành nghiệp lớn, tiếc hy sinh tánh mạng của bản thân sao?

      lúc mười binh lính Hổ Báo Doanh suy đoán lung tung, hai mắt Thượng Quan Ngưng Nguyệt nhìn thế lửa cuồn cuộn mà đến, trong lòng yên lặng đếm: 900m, 800m, 700m…

      Khi thế lửa hừng hực cách nàng chừng 500m,Thượng Quan Ngưng Nguyệt chợt đưa tay ra cảm nhận lửa giống như chờ đợi điều gìđó. Cảm nhận được hơi nóng mạnh mẽ hung ác đánh tới, khóe môi kiều diễm khẽ cong tạo nên độ cong xinh đẹp. Bởi vì nàng biết,thời cơ đến.

      “Các ngươi nghe cho kỹ, lập tức đem đuốc trong tay xuống, dùng tốc độ nhanh nhất chạy trở về đội ngũ.” Lòng bàn tay của ThượngQuan Ngưng Nguyệt hướng về phía trước, mở miệng nhanh chóng .

      Cái gì? Nghe lời của Thượng Quan Ngưng Nguyệt, gương mặt của mười binh lính Hổ Báo Doanh nhất thời rơi vào trạng thái co giật.

      Trời ạ, có lầm hay a? Lửa mạnh cũng tới trước mắt, Tiểu Vương Phi còn nhắc tới bất kỳ phương pháp dập lửa nào, chỉbảo bọn họ ném đuốc xuống rồi nhanh chóng chạy về đội ngũ?

      tại chạy trốn còn tác dụng cái rắm a? Coi như bọn họ thuận lợi trở về đội ngũ, khi hai ngọn lửa hòa vào nhau, giống như sétđánh tiến về phía bọn họ, đến lúc đó mọi người vùi thân trong biển lửa. bằng ngươi hạ lệnh bảo chúng ta đứng tại chỗ, mặc cholửa đốt cháy mình ?

      “Các ngươi muốn chết à, còn mau làm theo lời ta ném cây đuốc xuống, sau đó nhanh chóng trở lại đội ngũ .” Thượng Quan Nhưng Nguyệt hai mắt trợn lên, giận dữ nhìn đám người Hổ Báo Doanh, hét lên. Vừa dứt lời, nàng liền quay đầu chạy đến bên cạnh Hiên Viên Diễm.

      Vèo vèo vèo, mười binh lính Hổ Báo Doanh nhanh như chớp, vội vàng ném cây đuốc trong tay xuống chỗ lúc nảy bọn họ đứng. Tiếp đến, đồng loạt chạy về đội ngũ.

      lúc Thượng Quan Ngưng Nguyệt và mười binh lính lấy tốc độ nhanh như tia chớp, hướng về phía đội ngũ Hổ Báo cách đó xa, mười cây đuốc ném xuống gặp cỏ cháy hừng hực.

      Trong phút chốc hơi nóng hầm hập ngất trời, Thượng Quan Ngưng Nguyệt ra lệnh cho bọn lính lập tức nhảy lên chỗ cao. Chỉ thấy thế lửacàng ngày càng mạnh, lan tràn cực nhanh.

      “Mẹ ơi, Thượng Quan Ngưng Nguyệt dẫn người phóng hỏa, ngọn lửa điên cuồn bổ về phía chúng ta đứng.”

      “Làm cái gì nha, chúng ta bị lão bà Khương Thái Hậu phóng hỏa thiêu chết, mà là sắp bị Thượng Quan Ngưng Nguyệt châmlửa thiêu chết rồi.”

      “Trời ạ, Vương Gia, ngài tin lầm người rồi, Thương Quan Ngưng Nguyệt nào có dập lửa a, ràng nàng ta châm lửa đốt chúng ta.”

      Nhìn thấy tình hình này, nguyên bản các tướng sĩ Hổ Báo Doanh lúc trước chóng lại nàng, cắn răng nghiến lợi , lời mang theo chút tôn kính nào.

      Nhìn Thượng Quan Ngưng Nguyệt chạy tới, bọn họ nhanh chóng nhảy lên trước, hai mắt tràn ngập sát khí khiến người sợ hãi. Cho dù bọn họ phải chôn mình trong biển lửa, bọn họ cũng phải động thủ giết Thượng Quan Ngưng Nguyệt rồi tính sau.

      Hiên Viên Diễm lạnh lẽo quét mắt nhìn chúng tướng sĩ Hổ Báo Doanh vung tay lên, nổi sát tâm với Thượng Quan Ngưng Nguyệt, dữ tợn : “ Các người thu lại sát khí cho ta, người nào dám động đến Nguyệt nhi, Bổn Vương giết tha.”

      “Vương Gia, rành rành trước mắt, ngài vẫn bảo vệ nàng ta sao?” Nghe thanh chút lưu tình của Hiên Viên Diễm, chúngtướng sĩ Hổ Báo Doanh liền giống như bị sét đánh, giọng mang theo mấy phần bất lực.

      Lúc này, Thượng Quan Ngưng Nguyệt chạy tới trước mặt đại quân Hổ Báo Doanh, liền nghe được đoạn đối thoại của đám người Hổ Báo Doanh và Hiên Viên Diễm, tay chỉ về phía ngọn lửa thiêu đốt, lạnh lẽo châm biếm : “ Các người trừng mắt chó lên nhìn kỹcho ta, lão nương đến cùng có phải châm lửa đốt các ngươi?”

      Thương Quan Ngưng Nguyệt tức giận chỉ tay về phía trước, ngay lập tức, bọn họ hóa đá ngay tại chỗ. Trong nháy mắt, bốn phía yên tĩnh lạ thường.

      Trước mắt mọi người ra màn cực kỳ quỷ dị, mà đời này bọn họ vĩnh viễn khó mà quên được. Tất cả tướng sĩ Hổ Báo Doanh kinhhãi đến mức tim như ngừng đập, càng kính trọng Thượng Quan ngưng Nguyệt tận xương tủy…
      Billy Nguyễn thích bài này.

    4. Billy Nguyễn

      Billy Nguyễn Active Member

      Bài viết:
      209
      Được thích:
      91
      hóng cháp mới

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 94: Dùng Lửa Dập Tắt Lửa

      Edit: Thu Thuyền
      Beta: ngocquynh520



      Ra là, Thượng Quang Ngưng Nguyệt sai bọn người Hổ báo đến ngay khoảng đất trống trước mặt châm lửa, ngọn lửa mới châm nhanh chóng bừng lên, mũi nhọn của nó bay cao tận trời cuốn lấy những ánh sáng đỏ tươi phía sau, lửa vốn hướng về phía bọn họ đột nhiên chuyển về phía đỉnh núi phía Tây.

      “Rầm” tiếng vang lên, lửa ở đỉnh núi phía tây phóng như như điên mãnh liệt va chạm vào lửa của bọn lính mới châm.

      Hai thế lửa mạnh mẽ bao quanh nhau, lưu luyến muốn rời, khói đen bay lên đầy trời tạo thành lóc xoáy đen ngòm, ở hướng khác của đỉnh núi phía Tây ngọn lửa hung ác mạnh mẽ tràn tới làn khói đen, nhanh chóng bị dập tắt ở trước mắt mọi người.

      Trừ tiếng gió nơi rừng núi gào thét mọi thứ còn lại điều bị bao phủ bởi u ám và tĩnh mịch. Giờ phút này, Hiên Viêm Diễm, Hổ báo cùng với các Tướng sĩ kinh ngạc đến nổi kịp phản ứng đây?

      nơi u khác ---

      “Chủ Thượng, chuyện này…cũng quá kỳ lạ ?” Cảnh tượng trước mắt làm hai mươi hắc y nhân ngạc nhiên vô cùng, chớp chớp hai mắt co giật, tầm mắt nhìn người đeo mặt nạ Thần Đế dữ tợn.

      Tây thần đế mở miệng, hai mắt híp lại tầm mắt tập trung nhìn về hướng lửa bị dập tắt, tóc dài đen tuyền xõa vai, tùy ý bay tán loạn theo gió.

      Vô số lính của Hắc Ưng doanh chạy tới đỉnh núi phía tây lấy nước dập tắt lửa, bị phái thuộc hạ thầm an bài độc tiễn, thành công đánh gục bọn họ.

      Nếu như có thể, muốn giúp đỡ Khương Thái hậu đánh bại tất cả bọn Hắc ưng, chôn cất Hiên Viên Diễm và tướng sĩ Hổ báo chết toàn thây trong biển lửa.

      Đáng tiếc chính là, phái thuộc hạ đến long Diệu Hoàng Triều quá ít, hơn nữa vào cái đêm gửi thư đoạt mạng tới Dạ Dật Phong và Tiêu Hàn, thuộc hạ của bị tổn thất hơn phân nữa.

      Vì vậy, dựa theo lực lượng của ở Long Diệu Hoàng Triều hôm nay, miễn cưỡng chỉ có thể giúp đỡ Khương Thái Hậu diệt trừ bọn Hắc Ưng tiến đến dãy núi phía tây dập lửa. Nhưng…như vậy cũng đủ rồi.

      Cứ ngỡ rằng chỉ cần dùng lửa mạnh có thể thuận lợi bức lui Hiên Viên Diễm và đám Hổ báo, khiến họ hết cách mà buông tha địa hình có lợi thế dễ thủ khó công, để khi Khương Thái Hậu dẫn theo Huyền Sư doanh tấn công Hổ Báo doanh ồ ạt, tạo ra cục diện hai bên chịu tổn thất .

      Vậy mà, ngàn tính vạn tính, lại nghĩ đến Thượng Quan Ngưng Nguyệt. ta vừa đến thành công phá hủy mưu của rồi.

      Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra? Phương pháp dập lửa của Thương Quan Ngưng Nguyệt lại rất quỷ dị, ngọn lửa hùng mạnh cư nhiên bị dập tắt?

      Tạm thời đến Thượng Quan Ngưng Nguyệt là con của Thánh chủ Linh cung, thừa kế linh lực của Thánh chủ, cho dù Thánh Đế Linh cung có linh lực mạnh kinh khủng tuyệt đối có khả năng dựa vào linh lực mà có thể dập tắt lửa cách dễ dàng được?

      Tây Thần Đế mang mặt nạ dữ tợn, cả người tỏa ra sát khí, hai mắt nhìn về phương xa, ánh trăng trong trẻo nhưng lạnh lùng phủ xuống người , hơi thở ngông cuồng mị nhìn Thượng Quan Ngưng Nguyệt lạnh lùng : “ Truyền lệnh xuống, những người mai phục ở Long Diệu Hoàng Triều lập tức rút lui trở về nước.”

      “Dạ, chủ Thượng.” Hai mươi tên hắc y bịt mặt cung kính khom lưng, xoay người biến mắt ngay tại chỗ.

      “Thượng Quan Ngưng Nguyệt, xem ra đại cuộc định, Long Diệu Hoàng Triều vì ngươi mà tồn tạ. như vậy, Bản Đế cần thiết ở lại Long Diệu Hoàng Triều xem nội bộ tiếp tục giằng co. Ta ngồi xem Long Diệu Hoàng Triều, Thương Nguyệt Quốc và Bắc Dực quốc, diễn ra trận chiến đẫm máu, mà Thần Quốc ta ngồi hưởng ngư ông thủ lợi” Tây Thần Đế nhếch môi, thanh lạnh lùng nham hiểu mĩm cười, tay khẽ vung lên thấy bóng dáng.

      Gió lưu luyến trung muốn rời, khí mờ ảo tựa như u linh ( phủ) trêu chọc trước mặt chúng tướng sĩ Hổ Báo, bọn họ vẫn đứng yên tại chỗ, kiềm chế nổi sợ hãi trong lòng.

      Hình ảnh Thượng Quan Ngưng Nguyệt thành công dập tắt ngọn lửa, làm linh hồn bọn họ rơi xuống tận biển sâu, cũng làm bọn họ cảm nhận sâu sắc cái gì là cuối cùng của kinh sợ.

      Bọn họ đáng chết, cư nhiên ngu ngốc chất vấn Tiểu Vương Phi. Tiểu Vương Phi quả như lời ảo ảnh Ngân Lang và Thanh Báo , thể đoán được người có bao nhiêu bản lĩnh!

      Chúng tướng sĩ Hổ Báo nghĩ lại những gì hai người kia , giờ phút này bọn họ vô cùng kĩnh hãi và tự trách, hai mắt Ngân Lang nhìn Thượng Quan Ngưng Nguyệt, (nhanh chóng cất vũ khí), bóng dáng nhảy lên trước mặt nàng, bộ dạng kích động : “Vương Phi, người…người quả thực lợi hại .”

      Thanh Báo khép cái miệng mở lớn lại, bóng dáng vụt dưới đất chạy nhanh đến trước mặt của Thượng Quan Ngương Nguyệt, hai mắt tràn đầy nịnh nọt lấy lòng : “ Vương phi ngài giỏi, Thanh Báo van xin ngài, ngài có thể cho thuộc hạ biết vì sao lửa có thể dập tắt lửa được ?”

      Trước giờ bọn họ toàn nghe chỉ có nước mới có thể dập lửa, bọn họ lần đầu tiên nhìn thấy lửa cư nhiên có thể dập tắt lửa, chuyện này quả vượt qua khả năng của con người.

      Nếu như có thể biết trong đó giấu huyền bí gì, cho dù bọn họ chết ngay lập tức cũng đáng giá. Thanh Báo thể thừa nhận, lại bị trí thông minh của Tiểu Vương Phi thuyết phục lần nữa.

      Hai mắt Hiên Viên Diễm chớp chớp, người cứng lại nhìn chăm chăm Thượng Quan Ngưng Nguyệt, rồi nhanh chóng dời đến bên nàng, ánh mắt đầy dấu chấm hỏi nhìn nàng : “ Nguyệt nhi, chuyện này…xảy ra như thế nào? Vì sao hai ngọn lửa lại có thể va chạm vào nhau, kinh ngạc hơn là khi chạm vào nhau lửa lại tắt đây?”

      Thương Quan Ngưng Nguyệt kiều diễm cười, mắt ngọc chuyển động, mở môi đỏ mọng nhàng : “ Lợi dụng dưỡng khí ngăn lửa, chỉ cần dưỡng khí đủ lửa bị dập tắt, mấu chốt chính là dưỡng khí.”

      “Dưỡng khí?” Ngân Lang và Thanh Báo ngây ngốc nhìn nhau, đồng thời giơ tay lên gãi gãi đầu mình. biết…dưỡng khí là cái gì à?

      Dĩ nhiên, riêng gì Thanh Báo và Ngân Lang, tất cả mọi người ở đây ai biết dưỡng khí là gì. Khóe miệng Hiên Viên Diễm nhịn được giật giật vài cái, hai mắt khó hiểu mở miệng hỏi: “ Khụ khụ…Nguyệt nhi, dưỡng khí là gì?”

      Thượng Quan Ngưng Nguyệt giơ tay vén sợi tóc bị gió thổi bay lên, vẻ mặt mị cười : “ Dưỡng khí là khí, hợp chất màu, mùi, vị.”

      Nghe Thượng Quan Ngưng Nguyệt giải thích, Hiên Viên Diễm khỏi đưa tay lên vuốt vuốt huyệt thái dương, sương mù trong mắt càng dày hơn hỏi: “ khí chính là hợp chất?”

      Thượng Quan Ngưng Nguyệt nhìn Hiên Viên Diễm, ánh mắt dí dỏm chớp chớp khẽ cười, cánh tay giơ lên thân mật ôm Hiên Viên Diễm : “Hì hì…Giải thích các ngươi cũng hiểu. Các ngươi chỉ cần biết điều, chỉ có nước mới có thể dập tắt lửa, mà lửa cũng có thể dập lửa. Chỉ là, nếu nắm bắt thời cơ và khoảng cách chính xác, hiệu quả ngược lại.”

      ra nàng rất muốn cho bọn họ hiểu. Nhưng thời đại này kiến thức hạn chế, mà nếu nàng kiên nhẫn giải thích, chỉ sợ bọn họ cũng thể nào hiểu hết kiến thức rộng lớn của thế kỷ hai mươi.

      Khương Thái Hậu lợi dụng gió Đông Nam ngay lúc nó thổi mạnh nhất mà châm lửa, nhưng bà ta biết chính nó cũng gây bắt lợi cho bà ta, vì nhiệt độ quá cao dẫn đến dòng khí ngừng lên cao, vì vậy sinh ra khí áp thấp. Khi khí lưu thổi tới, tự nhiên cũng tạo thành cơn gió, lửa theo hướng của gió mà tiến về phía Khương Thái Hậu.

      Cho nên khi nàng tới cũng vội gọi đám Hổ Báo châm lửa, bởi vì nếu như đám Hổ Báo châm lửa quá sớm, thể khéo léo mượn lực lượng của gió. Nếu như lúc đó nàng bảo đám Hổ Báo châm lửa, lửa hoà nhập vào lửa của Khương Thái Hậu hung ác đánh về phía Diễm, Hổ Báo và mọi người trong doanh trại.

      Vì vậy, nàng phải đợi đến khi thế lửa mạnh mẽ sắp đến trước mặt, tạo ra cổ gió khác mạnh mẽ hướng về phía Khương Thái Hậu, lúc đó nàng mới cho đám Hổ Báo châm lửa.

      khi ngọn lửa mãnh mẽ ập về phía ngọn lửa bọn lính mới châm, lợi dụng sức gió do ngọn lửa mạnh kia tạo ra hướng tới, hai ngọn lửa tự nhiên mạnh liệt va chạm vào nhau.

      Lúc này, hai ngọn lửa thể tàn phá vật khác nữa, đồng thời hai ngọn lửa giao nhau tạo ra dưỡng khí, như vậy khi hai ngọn lửa đụng chạm va vào nhau, giống như là nuốt chửng lẫn nhau đồng thời cũng bị dập tắt.

      Đương nhiên, biện pháp này chỉ có thể sử dụng khi sức gió mạnh, hơn nữa còn phải nắm thời cơ và khoảng cách chính xác nữa. Nếu , chẳng những thể dập tắt lửa mà ngược lại hai thế lửa hòa hợp với nhau, tạo thành thế lửa mãnh mẽ điên cuồng mà phá hủy mọi thứ.

      “Ta nghĩ… thế giới này người có thể dùng lửa dập lửa, trừ Nguyệt nhi ra, tuyệt đối có người thứ hai làm được.” Hai mắt Hiên Viên Diễm tràn đầy xúc động , bàn tay cưng chiều khẽ xoa đầu thượng Quan Ngưng Nguyệt.

      Có lúc nhịn được mà hoài nghi, người là Nguyệt nhi hay nàng tiên xuống trần dạo chơi, nhất thời ham chơi nên trở về Thiên giới. Nếu , nàng làm sao có thể hiểu thấu tất cả mọi việc?

      Ví như, nàng xếp 60 mươi viên xúc xắc xếp thành hàng! Lại ví như nàng nghiêm cứu, tạo ra đạn pháo với sức nổ kinh người và đại pháo! Lại ví như, tối nay, nàng lợi dụng thành công dưỡng khí tiêu diệt ngọn lửa, hình ảnh đó quỷ dị.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :