1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Đặc Công Tà Phi - Ảnh Lạc Nguyệt Tâm (C171)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 74: Nhược điểm trí mạng


      Chỉ thấy đầu người đồng dù rơi xuống đất, nhưng vẫn vung kiếm tập kích ThượngQuan Ngưng Nguyệt.

      Thượng Quan Ngưng Nguyệt vẻ mặt hắc tuyến trừng mắt nhìn người đồng, nhẫn huyền băng thiết trong tay cắt vào cánh tay trái phải của người đồng.

      Phanh tiếng vang lên, trong nháy mắt cánh tay rời khỏi thân thể, người đồng thế nhưng lại giơ chân đá Thượng Quan Ngưng Nguyệt.

      Đầu rớt, tay đứt, vậy mà còn có thể đá?Thượng Quan Ngưng Nguyệt phun ra hai chữ: "Ngươi ngoan."

      Hiên Viên Diễm, Tiêu Hàn, Dạ Dật Phong, Khương thái hậu cũng đổ mồ hôi lạnhsau lưng nhìn về phía người đồng bị ThượngQuan Ngưng Nguyệt tập kích, trong lòng khôngkhỏi thầm : nếu bọn có thể chế tạo ra người đồng uy lực kinh hãi như thế, đem những người đồng này tạo thành đội quân, độiquân này chính là thiên hạ vô địch.

      Vèo vèo vèo, Thượng Quan NgưngNguyệt cực nhanh lật cổ tay, nhẫn huyền băng thiết cắt qua các bộ phận của người đồng.

      "Mẹ nó, mệt chết người rồi." Qua gần nửa buổi, Thượng Quan Ngưng Nguyệt thở hồng hộcnói, hai tròng mắt đồng thời xem xét phía trước.

      Người đồng rốt cuộc đình chỉ công kích,bởi vì bị nhẫn huyền băng thiết của nàng cắt thành mảnh , toàn bộ cơ thể hóa thànhvô số mảnh vụn phân tán mặt đất.

      ra là phải dùng nhẫn huyền băng thiếtcắt người đồng thành mảnh , mới có thể hoàn toàn tiêu diệt người đồng a? Vấn đề là trước mắt số lượng người đồng nhiều như thế,mà lại chỉ có nàng có nhẫn huyền băng thiết, cắt người đồng phải cố sức như thế, nếu ngần đó người đồng đều phải cắt thành mảnhnhỏ, vậy nàng phải mệt đến hộc máu mà chết sao?

      Ông trời a, nàng dám khẳng định nếu tiếptục dây dưa với đám người đồng này, cho dù bị người đồng chém chết, cũng mệtchết.

      Nhìn nhìn hai cánh cửa mà lúc trước Tiêu Hàn cùng Dạ Dật Phong xông tới, người đồngvẫn ngừng tiến vào, Thượng Quan NgưngNguyệt nhanh nhẹn tránh công kích của ngườiđồng, hai mắt nhìn thẳng vào bên vách tường.

      mặt tường có cánh cửa vẫn đóng chặt, cánh cửa này chính là cánh cửa nàng cùng Hiên Viên Diễm tiến vào điện, có cái dũng đạo ngoằn nghèo.

      tại tuy rằng cửa dũng đạo có mở ra, nhưng nếu dùng nhẫn huyền băng thiết cắt đường, hẳn là quá khó ? Trong lòng thầm nghĩ, đồng thời Thượng Quan Ngưng Nguyệt đem nhẫn huyền băng thiết cắt vào vách tường.

      Hiên Viên Diễm cũng nhanh chóng dờibước đến chỗ vách tường, thân hình bảo vệThượng Quan Ngưng Nguyệt, đồng thời vung kiếm đẩy lui ba người đồng ý đồ công kích Thượng Quan Ngưng Nguyệt, lập tức khó hiểuhỏi: "Nguyệt nhi, nàng làm gì?"

      "Cắt động, mang đám người đồng tắm rửa." Thượng Quan Ngưng Nguyệt đầu cũng quay lại đáp, càng ra sức dùng nhẫn huyền băng thiết cắt tường.

      Nếu thể đánh bừa với người đồng,vậy chỉ có thể cắt tường thành cái động, sau đó dẫn dụ người đồng vào trong dũng đạo.

      Mang người đồng tắm rửa? Nghe thấy Thượng Quan Ngưng Nguyệt , Hiên ViênDiễm nhướng mày, trong lòng lập tức tánthưởng hô lên: Nguyệt nhi, nàng quả thực quáthông minh.

      Lúc trước bọn họ phá huyễn trận trong đại điện, có con sông sâu thấy đáy. Bọn họ tuy rằng thể dùng nội lực đánh người đồng thành mảnh , nhưng nếu đem toàn bộbọn họ dẫn tới cạnh con sông kia, sau lại vận mười phần nội lực đánh người đồng rơi xuốngsông, việc này hoàn toàn thành vấn đề.

      Nhưng mà, đợi Thượng Quan Ngưng Nguyệt dùng nhẫn huyền băng thiết cắt lên cửa dũng đạo xong, cánh cửa này thế mà tự động mở ra.

      Thượng Quan Ngưng Nguyệt bỗng dưng thu hồi cổ tay, nheo mắt nhìn năm tên nam tử đứng trong dũng đạo. Tên thủ lĩnh mặc y phục trắng như tuyết, khuôn mặt nở nụ cười tao nhã.

      "Vô Ngân công tử?" Thượng Quan NgưngNguyệt trừng mắt nhìn, môi đỏ mọng khe khẽ .

      Năm tên nam tử xuất trong dũng đạo,đích thực là Vô Ngân công tử cùng bốn gã ngườihầu của . Bất quá tình huống có chút kháclà, lúc này đây Vô Ngân công tử ngồitrong kiệu, mà trực tiếp đứng thẳng bằng hai chân.

      "May mắn ngươi nhanh thu nhẫn huyềnbăng thiết lại, bằng . . . Bạch y của ta chỉsợ phải nhiễm máu?" Nụ cười của Vô Ngân công tử càng đậm, thanh mềm .

      "Quá khiêm tốn ?" Thượng Quan NgưngNguyệt liếc mắt xem thường, bĩu môi . Chodù mình đúng lúc thu hồi nhẫn huyềnbăng thiết, lấy thân thủ của muốn tránh khỏiuy lực của nhẫn huyền băng thiết, tựa hồ. . . Cũng khó như vậy ?

      "Cửa dũng đạo lập tức đóng lại nga,ngươi nếu nhường đường, ta cùng bọnthuộc hạ bị nhốt trong dũng đạo hả?" Vô Ngân công tử nhướng đôi mày thanh tú, mỉm cười .

      " ra gì chứ, chịu chết à, thấy saulưng ta toàn là người đồng đánh chếtsao?" Thượng Quan Ngưng Nguyệt tuy rằng tứcgiận , nhưng thân hình lại vẫn nhường ra lối .

      Lúc trước nàng cũng theo dũng đạo tiếnvào điện này, cho nên đương nhiên biết cửa dũng đạo chỉ mở ra trong thời gian ngắn ngủi.

      " phải chịu chết, mà là đến hỗ trợngươi giải quyết người đồng." Vô Ngân công tửvừa dứt lời, liền cùng bốn gã người hầu lắc mình tiến vào trong đại điện. Cùng lúc đó, cánh cửa vách tường oanh tiếng đóng lại.

      "Giúp ta giải quyết người đồng? Chẳng lẽ. . . Ngươi biết nhược điểm trí mạng của ngườiđồng ở chỗ nào?" Thượng Quan Ngưng Nguyệt kinh ngạc nhìn Vô Ngân công tử, nhẫn huyềnbăng thiết trong tay bỗng nhiên cắt vào gáy mộtngười đồng ý đồ đánh lén nàng.

      "Đương nhiên." Thanh của Vô Ngân công tử vừa dứt, mũi chân nhanh chóng điểmmột cái, phi thân đá vào thân hình người đồng.

      Phanh tiếng vang lên, người đồng ngã xuống đất. Ngay tại thời điểm thân hình ngườiđồng vừa động, chuẩn bị nhảy lên đánh về phíaVô Ngân công tử, đầu ngón tay Vô Ngân công tử nhanh chóng bắn ra. Hai đóa hoa đào hồng nhạt mang theo nội lực hùng hậu của Vô Ngân công tử, giống như mũi tên bắn vào hai gan bàn chân của người đồng.

      Mà trong nháy mắt hoa đào chạm vào gan bàn chân của người đồng, thân hình người đồnglập tức tách rời ra bốn phía, nằm đất hoàntoàn mất năng lực công kích.

      lúc Vô Ngân công tử vận nội lực bắnhoa đào tiêu diệt người đồng tiếp theo, bốn gãngười hầu của quét mắt qua mọi người trongđiện, thanh chỉnh tề vang dội: "Mọi người nghe đây, nhược điểm trí mạng của người đồnglà gan bàn chân, nhưng mà phải cùng lúc đánh trúng hai gan bàn chân của họ, mới có thể khiến cho bọn họ vĩnh viễn ngừng giết chóc."

      Vừa dứt lời, bốn người cũng nhanh chóng gia nhập vòng chiến, dùng phương thức giống Vô Ngân công tử giải quyết bốn người đồng.

      Nghe bốn gã người hầu của Vô Ngân công tử , lại thấy được Vô Ngân công tử cùng bốngã người hầu nháy mắt giải quyết được người đồng, mọi người đương nhiên chút chần chờ.

      Bọn họ yên lặng nhìn nhau, hai người hợp thành đội, động tác hoàn mỹ phối hợp.Trong đó người dùng chưởng lực đánh ngã người đồng, người kia vung kiếm đâm vào hai lòng bàn chân của người đồng.

      Song chưởng của Dạ Dật Phong đột nhiênđánh về phía người đồng trước mặt, luồng khí cường đại đánh người đồng ngã xuống đất,quạt trúc trong tay nhanh chóng đảo qua, hai cái ngân châm nhanh như chớp bắn vào gan bàn chân của người đồng.

      Lập tức, khóe miệng Dạ Dật Phong run rẩynhìn người đồng trước mặt bị vỡ tan, trong lòngbuồn bực thầm: khó trách lúc trước cùng bọn thuộc hạ dùng mũi kiếm đâm vào thân hình người đồng, kể cả gan bàn chân cũng đâm,nhưng vẫn tìm được nhược điểm trí mạng của người đồng đâu. Nguyên lai, phải đồng thờiđâm vào gan hai bàn chân, mới có thể thuận lợiđánh gục người đồng a.

      Mũi chân Hiên Viên Diễm cũng nhanhchóng nâng lên, nháy mắt đem người đồng đá bay, kiếm khí uy mãnh cắt vào hai gan bàn châncủa người đồng. Tiếp theo, quay đầu nhìn Vô Ngân công tử, mở miệng tò mò hỏi: "VôNgân công tử, ngươi làm sao biết được nhượcđiểm trí mạng của người đồng?"

      "Bởi vì. . . Cơ quan trong địa hạ cung điện,đều do sư tổ của tại hạ thiết kế." Vô Ngân công tử cười nhạt, mở miệng trả lời Hiên Viên Diễm, đồng thời thúc giục hoa đào đánh chết mộtngười đồng.

      Sư tổ phương diện cơ quan đạt đến đỉnh cao, trong thiên hạ ai có thểđịch nổi. Ân sư cũng lật xem vô số bản cơ quan trong cuốn bách khoa toàn thư của sư tổ, cùng với mấy năm vắt óc nghiên cứu, thế mới tìm được nhược điểm của người đồng trong địa hạcung điện này.

      Mà Vô Ngân công tử vừa dứt lời, ThượngQuan Ngưng Nguyệt kề vai sát cánh vớiHiên Viên Diễm, lập tức trừng trừng nhìn Vô Ngân công tử, nghiến răng nghiến lợi : "VôNgân công tử, thay ta ân cần thăm hỏi sư tổ củangươi."

      Nghe thấy lời của Thượng Quan NgưngNguyệt, khóe miệng Vô Ngân công tử khỏi co rút : " có lỗi, sư tổ về cõitiên nhiều năm, cho nên Vô Ngân tạm thờikhông thể thay ngươi ân cần thăm hỏi. Nhưng mà đến ngày Vô Ngân từ thế, nếu có may mắn gặp sư tổ ở dưới cửu tuyền, Vô Ngân nhắn giùm lời hỏi thăm ân cần của ngươi cho sư tổ."

      "Sư tổ của ngươi là ăn no rửng mỡ, nếu có việc gì vì sao phải thiết kế cái cơ quan nguy hiểm như địa hạ cung điện a?" ThượngQuan Ngưng Nguyệt đảo cặp mắt trắng dã, mở miệng tức giận hỏi.

      Nàng thể thừa nhận, sư tổ củaVô Ngân công tử là thiên tài thiết kế cơ quan,vấn đề là thiên tài này cũng quá giày vò người . Hình ảnh lúc trước đường phá giải cơ quan, vẫn ràng trong đầu nàng đây.

      Dập lửa, nàng quay lại bắt độc xà. Pháhuyễn trận, nàng quay lại lấy kim gạch. Mới vừarồi nếu phải Vô Ngân công tử xuất , cho bọn họ làm thế nào mới có thể đánh gục người đồng. Nàng dùng nhẫn huyền băng thiết cắt thành cái động tường xong, lại quay lại lần nữa, dẫn dụ đám người đồng tớiđiện có huyễn trận.

      Ta . . . Ngươi thiết kế cơ quan thiếtkế, tại sao cứ phải ép người ta quay lại mới cóthể phá giải cơ quan chứ? biết chạy tớichạy lui, làm cho hai chân mệt chết sao?

      Hơn nữa theo trí nhớ mẫu thân truyền lại,bà cùng chủ nhân của địa hạ cung điện cũngchính là sư tổ của Vô Ngân công tử hề có quan hệ gì.

      Bảo vật trong địa hạ cung điện nguyên bản thuộc về mẫu thân, mẫu thân chỉ vì ít lí dođặc thù, mới đưa bảo vật uy hiếp càn khôn lặng lẽ bỏ vào trong địa hạ cung điện.

      Nhưng sau này biết vì sao, lại có người biết trong địa hạ cung điện dấu bảo vật thần bí, hơn nữa bốn khối thất thải thánh lệnh hiểu sao xuất , vì thế chỉ cần có bốnkhối thất thải thánh lệnh, liền có thể vào địa hạ cung điện lấy bảo vật trong truyền thuyết.

      cách khác, trước khi mẫu thân đem bảo vật vào địa hạ cung điện, cơ quan trong địa hạ cung điện tồn tại. hiểu được, sư tổ của Vô Ngân công tử vì sao phải làm ra cái cơ quan nguy hiểm như địa hạ cung điệna?

      "Nghe ân sư , sư tổ lúc trước thiết kế địahạ cung điện, kỳ thực chỉ là vì nhàn rỗi thôi." Vô Ngân công tử mím môi cười yếu ớt, thản nhiên trả lời.

      Bá, Vô Ngân công tử vừa dứt lời, khóemiệng toàn bộ mọi người đều run rẩy nhìn VôNgân công tử. Làm hồi lâu, khí thế hào hùngnhư thế, cơ quan tuyệt diệu trong địa hạ cung điện, căn bản phải vì cất dấu bảo vật trânquý, mà chỉ là vì nhàn rỗi? Sư tổ của Vô Ngâncông tử, ngươi đúng là trâu bò trong thiênhạ ai theo kịp a. . .
      neleta thích bài này.

    2. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 75: Cấm địa


      Nghe Vô Ngân công tử , Thượng Quan Ngưng Nguyệt chớp chớp hai mắt, kiều môi khinh thường : "Sư tổ của ngươi. . . đúng là cái quái lão đầu."

      xong, mũi chân nàng nhanh chóng điểm mộtcái, bóng dáng tựa như hùng ưng cao ngạo bay vọt lên. Ngay tại lúc chưởng lực của Hiên ViênDiễm đánh ngã người đồng, nhẫn huyềnbăng thiết trong tay nàng cắt qua hai gan bàn chân của người đó.

      "Khụ. . . Quái lão đầu?" Nụ cười mặt Vô Ngân công tử giảm xuống, hoa đào trong tay cũng sắc bén bay vụt ra ngoài, đánh ngã người đồng đất. Đối với danh hiệu quái lão đầu Thượng Quan Ngưng Nguyệt ban cho sư tổ,trong khoảng khắc biết nên phản ứng như thế nào.

      " hiểu sao lại làm ra cái địa hạ cung điện cơ quan vô cùng nguy hiểm, còn phải làquái lão nhân a." Thượng Quan Ngưng Nguyệt liếc mắt xem thường, nhẫn huyền băng thiếttrong tay lại cắt qua hai gan bàn chân của ngườiđồng.

      Vô Ngân công tử cười mà nhìnThượng Quan Ngưng Nguyệt, tiếp tục bắn ra hoa đào đối phó người đồng trước mặt.

      Ân sư từng cho biết, lúc trước sư tổ thiết kế địa hạ cung điện, kỳ chỉ là vì muốntranh hơn thua với nữ tử mà thôi. Nhưng làmột lời khó hết a, tại còn vô số ngườiđồng phải tiêu diệt, cho nên vẫn nên bảo trìtrầm mặc .

      Hai mươi năm trước, cái sư tổ có thiên phú dịbẩm của sống trong thâm sơn, say mê nghiên cứu các loại cơ quan cổ quái.

      ngày kia, sư tổ ngọc thụ lâm phong xuốngnúi tìm tài liệu thiết kế cơ quan, ở chân núi ngẫunhiên cứu nữ tử bị thương vì có kẻ địchđuổi giết, thế nên sư tổ liền đem nữ tử kia vềchỗ mình ở.

      Dưới chăm sóc tỉ mỉ của sư tổ, nữ tử kia thoát khỏi quỷ môn quan, may mắn quay trở về nhân gian.

      Sau đó, nữ tử kia lại đem tâm tình đặt lên ngườisư tổ. Nhưng mà, sư tổ cũng muốn dính vào tình ái chốn hồng trần, ông lòng muốn thiết kế cơ quan, bởi vậy quả quyết cự tuyệt lời thổ lộ của nữ tử kia.

      Người với nữ tử đó: trong mắt ta, chỉ có cơ quan, tất cả tình ta đều dành cho cơ quan.

      dự đoán được, nữ tử bị sư tổ cự tuyệtvẫn từ bỏ, ngược lại ngẩng cao đầu nhìnsư tổ : cuối cùng cũng có ngày, trong mắt và trong lòng của ngươi có ta.

      Hóa ra, nữ tử kia phương diện cơ quan cũng cực cao. Từ đó về sau, vô luận sư tổ nghiên cứu ra loại cơ quan tinh diệu nào, nữ tửkia xuất bên trong, vắt hết óc phá giải cơ quan sư tổ nghiên cứu ra.

      Hành động này của nữ tử, rốt cục làm sư tổ bấtđắc dĩ hỏi: ngươi rốt cuộc muốn như thế nào?

      Nữ tử kia trả lời: trừ phi có ngày, ngươi có thể làm ra cơ quan mà ta thể phá được,như vậy ta dây dưa ngươi nữa. Nếu , ngươi phải cho ta cơ hội, thử tiếpnhận tình của ta.

      Sư tổ trả lời: được, ngươi chờ đó, ta nhất định sẽlàm ra cơ quan ngươi thể hóa giải.

      Kỳ thực ở thời điểm đó, sư tổ động tâm với quật cường của nữ tử kia, người sớm yêuthương nữ tử kia từ lúc nào rồi. Chẳng qua, nữtử kia liên tiếp phá giải những cơ quan ngườidốc tâm nghiên cứu, làm ông mất hết mặt mũi.

      Vì thế người chôn vùi tình với nữ tử kia trong lòng, làm hai người trở thành đôi oan gia đấu nhau dở khóc dở cười, sư tổ cũng tin ông thể chế tạo ra cơ quan mà nữ tử kia thể hóa giải.

      Người vẫn điên cuồng nghiên cứu chế tạo ra cáccơ quan tinh diệu, mà nữ tử kia cũng kiên trìkhông ngừng phá giải cơ quan của sư tổ. Vì thếsau đó, sư tổ để lấy lại mặt mũi tạo ra địa hạ cung điện này.

      Sư tổ : có bản lĩnh ngươi phá , nếu ngươingay cả địa hạ cung điện cũng có thể phá giải, taliền lấy ngươi làm vợ. Nhưng nếu ngươi thể phá giải cơ quan trong địa hạ cung điện, vậy mời ngươi rời khỏi ta.

      Nữ tử kia cũng quay đầu lại : chờxem, ta thua , ngươi. . . Nhất định cướita.

      Nữ tử kia trải qua mấy tháng nghiên cứu, rốt cục chế tạo được bốn khối thất thải thánh lệnh có thể mở cửa địa hạ cung điện.

      Nhưng là, khi vào địa hạ cung điện, rốt cục bà gặp được cơ quan khó giải nhất từ trước tới nay. Đó là người đồng đao thương bất nhập, vôluận bà dùng phương pháp gì, vẫn thể tìmthấy nhược điểm trí mạng của người đồng.

      Ngay khi bà tưởng mất mạng dưới công kíchcủa người đồng, sư tổ lại đúng lúc xuất .Kỳ sư tổ sớm đoán được bà thểphá giải được đồng nhân trận, nên khi bà vào địa hạ cung điện, người liền lặng lẽ theo đuôi.

      Nháy mắt được sư tổ cứu, bà sâu kín thở dài,biểu tình thương tâm : được rồi, ta nhận thua,từ nay về sau ta dây dưa ngươi nữa, tasẽ rời khỏi ngươi.

      Sư tổ nhìn bà, mở miệng cười : "Nhưng là. . . Ta bị ngươi dây dưa thành thói quen, ngươi nếu rời khỏi ta, ta nhất định rất đau lòng."

      "Ngươi có ý gì chứ." Nữ tử nện vào ngực sư tổ, tức giận trợn mắt .

      Sư tổ trả lời: "Ý tứ chính là. . . Mặc dù ngươikhông thể thuận lợi phá giải cơ quan trong địa hạ cung điện, ta cũng quyết định cuộc đời nàykhông phải ngươi cưới."

      Vì thế, sư tổ liền nắm tay nữ tử kia vào cấm địa của địa hạ cung điện, chuẩn bị ở trong cấm địa cùng nữ tử kia kết bái thiên địa. Làm cho tình nhiều năm của bọn họ, ra hoa kết trái.

      Nhưng mà, khi sư tổ cùng nữ tử kia vừa bước vào cấm địa, lại phát trong cấm địa vốn có gì nay lại có thứ.

      Ngay lúc hai người vươn tay, muốn sờ thử vàonó, thứ này lại phóng ra lực lượng vô cùngquỷ dị đẩy lui bọn họ, trong miệng còn có cảmáu tươi phun ra.

      Khoảnh khắc đó, sư tổ cùng nữ tử kia trợn mắt há hốc mồm nhìn thứ đó trong cấm địa. Ngay cảsư tổ kiến thức uyên bác, cũng biết nó thực ra là cái gì, vì sao có uy lực cường hãn như thế, càng biết vật này làm sao vàotrong cấm địa.

      Suy nghĩ lại, sư tổ chỉ xác định được mộtviệc, vật này có uy lực vô cùng, nhưng đồng thời cũng có ma tính làm người ta sợ hãi vô cùng. Trừ phi có thể kiểm soát được ma tính củanó, nếu đừng đụng vào nó, cho dù chỉlà tới gần quan sát, cũng bị uy lực của nó làm trọng thương.

      Vì thế, sư tổ cùng nữ tử kia lập tức rút lui khỏiđịa hạ cung điện. Về nơi thâm sơn, sư tổ đươngnhiên thành thân cùng nữ tử kia rồi.

      Thời điểm đó, sư tổ có năm đệ tử, người trong số đó là ân sư của . Có lần, sư tổ cùng nữ tử kia chính là sư tổ mẫu chuyện phiếm, vô ý đàm luận đến bảo vật bêntrong địa hạ cung điện, mà lúc ấy năm đệ tử củasư tổ cũng ở bên vùi đầu nghiên cứu cơquan.

      nghĩ tới người vô tâm, người nghe cố ý. Ngoại trừ ân sư, bốn đệ tử khác của sư tổ đềucó tâm với bảo vật trong địa hạ cung điện.

      Bọn họ lòng cho rằng lấy bản lĩnh của bảnthân, là có thể kiểm soát ma tính của bảo vậttrong địa hạ cung điện. Họ quyết định trộm bốnkhối thất thải thánh lệnh của sư tổ, chỉ cần có được bảo vật uy lực vô cùng trong địa hạ cung điện, chốn giang hồ đối với bọn họ mà là trong tầm tay rồi.

      Vì thế, vào đêm khuya, bốn đệ tử thừa dịpsư tổ cùng sư tổ mẫu ngủ say, lặng lẽ lấy cắpbốn khối thất thải thánh lệnh rời khỏi thâm sơn.

      Khi sư tổ tỉnh lại, suy nghĩ chút liền hiểu tấtcả. Người biết khi tin tức trong địa hạ cungđiện có bảo vật bị lộ ra ngoài, người giang hồ tấtsẽ vì bảo vật mà gây lên trận gió tanh mưa máu.

      Sư tổ lập tức xuống núi đuổi bắt bốn đồ đệ, hòng tìm bốn khối thất thải thánh lệnh về, hoàn toàn hủy diệt thứ duy nhất có thể mở đại môn của địa hạ cung điện.

      Ai ngờ, bốn đồ đệ này hoàn toàn xuất đầu lộ diện, bất luận sư tổ điều tra bằng mọi cách, vẫn thể tìm được tung tích của bốn đồ đệ.

      Mãi đến sau khi sư tổ cùng sư tổ mẫu qua đời,ân sư mới tìm được chút manh mối. Nguyên lai năm đó bốn xấu đồ kia chưa kịp xuống núi, vì tranh giành bốn khối thất thải thánh lệnh màtàn sát lẫn nhau.

      Cuối cùng, người võ công cao cường nhấtđánh ba người còn lại rơi xuống vách núi, màthất thải thánh thánh lệnh đương nhiên nằmtrong tay người võ công cao cường nhất.

      Người nọ thân rất nhiều năm sau đó, cuối cùng lấy thân phận giáo chủ Ma giáo xuất hiệntrong giang hồ. từng vô số lần suất lĩnh đệ tử, dùng thất thải thánh lệnh mở cửa địa hạ cungđiện, ý đồ vào trong đó lấy bảo vật, nhưng kết cục vẫn là vô số lần vì cơ quan tinh diệu trước mắt mà phải lùi bước.

      Tuy rằng giáo chủ Ma giáo vẫn thể phágiải cơ quan trong địa hạ cung điện, thành cônglấy được bảo vật, nhưng thất thải thánh lệnh cùng bảo vật lực lượng quỷ dị trong truyềnthuyết, lại sớm lưu truyền trong giang hồ.

      Mấy năm trước, bởi vì giáo chủ Ma giáo dẫntheo đệ tử đại khai sát giới trong giang hồ, vọng tưởng tiêu diệt bạch đạo, để giáo chủ Ma giáocó thể thống nhất giang hồ. Vì thế mình mớiphụng mệnh ân sư xuống núi, giải quyết Magiáo, thuận tiện tìm về bốn khối thất thải thánhlệnh.

      Bởi vì ân sư lo lắng vạn nhất bốn khối thất thảithánh lệnh lưu lạc trong giang hồ, người giang hồ vì cướp đoạt bảo vật ở địa hạ cung điện,nhất định thể tránh khỏi hồi giếtchóc.

      Nhưng là, tuy rằng toàn bộ người của Ma giáo đều bị giết chết, bốn khối thất thải thánh lệnh vẫn còn là câu đố.

      Trải qua điều tra, mới biết bốn khối thất thảithánh lệnh ở trong tay Bắc Dực thái tử TiêuHàn cùng Long Diệu Hoàng triều Khương tháihậu.

      Ngay thời điểm chuẩn bị cầm lại bốn khối thất thải thánh lệnh từ Tiêu Hàn cùng Khươngthái hậu, Thượng Quan Ngưng Nguyệt –chính là phượng tinh nhất thống thiên hạ mà sưphụ bỗng dưng thế.

      Sau đó, lại phát Thượng Quan NgưngNguyệt chỉ là nữ nhi của Linh Cungthánh chủ, còn có linh lực làm người sợ hãi củaLinh Cung thánh chủ. Vì thế biết, ThượngQuan Ngưng Nguyệt nhất định cần bảo vật trong địa hạ cung điện hỗ trợ. Cũng bởi vì thế, hắnmới dùng bồ câu đưa thư cho ân sư, hỏi nhượcđiểm trí mạng của người đồng.

      Mặc dù sư tổ từng với ân sư, bảo vật trongđịa hạ cung điện có ma tính cực mạnh, căn bảnkhông ai có thể kiểm soát ma tính của nó. Nhưng người của Linh Cung là ngoại lệ, bởi vì người Linh Cung căn bản nên gọi làngười, mà phải là thần chốn nhân gian.

      Oanh tiếng vang lên, mọi người nhất tềđánh những người đồng còn lại ngã xuống sàn, sau khi thuận lợi tiêu diệt người đồng, ThượngQuan Ngưng Nguyệt híp mắt nhìn Vô Ngân công tử : "Uy, cấm địa rốt cuộc ở nơi nào?"

      "Theo bút ký của sư tổ, chỉ cần thành công giải quyết người đồng, cánh cửa cấm địa tự động mở ra." Vô Ngân công tử cười cười xem xét Thượng Quan Ngưng Nguyệt, ôn nhu trả lời.

      " tại phải giải quyết hết ngườiđồng sao, vì sao cửa cấm địa còn chưa mở?"Khóe miệng Thượng Quan Ngưng Nguyệt runrẩy nhìn về phía Vô Ngân công tử. tuy rằng trả lời, nhưng có khác với trả lời sao?

      Nhưng Thượng Quan Ngưng Nguyệt vừa dứt lời,cả điện bỗng nhiên xoay tròn cực nhanh, tiếp theo nền nhà bỗng nhiên bị sụp xuống. . .
      neleta thích bài này.

    3. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 76: Bảo vật thế


      Nền nhà đột nhiên sụp xuống, khiến mọi ngườitrở tay kịp. Chỉ cảm thấy thân thể layđộng, giống như rớt xuống vực sâu vạn trượng.

      Oanh tiếng vang lên, nền nhà lún xuốngkhoảng trượng, rốt cục ngừng lại. Mọi người khóe miệng run rẩy đứng vững, hai tròng mắt xem xét bốn phía.

      "Thái tử, người xem." Thị vệ Thương Nguyệtquốc kinh hô, đầu ngón tay chỉ vào mặt tường phía trước.

      mặt tường có tấm biển bằng đá, viếtbốn chữ to cánh cửa cấm địa. Mà ở dưới tấm biển, cánh cửa vàng rực mở ra.

      "Cuối cùng đến cấm địa." Dạ Dật Phong hơinhíu mi, mâu quang thâm thúy bắn về phía cửacấm địa.

      "Chặn bọn chúng lại cho ai gia." Đúng lúc này, Khương thái hậu lạnh lùng .

      Hào quang sắc bén chợt , người Khương thái hậu mang đến lập tức nhảy lên, giơ kiếm ngoan độc đánh về phía đám người Hiên ViênDiễm, Thượng Quan Ngưng Nguyệt, Dạ DậtPhong cùng Tiêu Hàn. Cùng lúc đó, Khươngthái hậu và Tuyên vương Hiên Viên Kỳ nhìn nhau cái, trong nháy mắt xông tới cửa cấm địa.

      "Thành toàn cho tâm nguyện tìm chết của bọnhọ ." Dạ Dật Phong cười cười quét mắt quatên giơ kiếm về phía , chậm rãi .Lập tức mũi chân điểm, bóng dáng tựanhư tên bắn bay vụt tới cửa cấm địa.

      "Vâng." Thị vệ Thương Nguyệt quốc ứng tiếng, lập tức vung kiếm đánh về phía thuộc hạ của Khương thái hậu.

      Tiêu Hàn cũng điểm mũi chân, thân hìnhuyển chuyển như chim bay hướng tới cửa cấm địa, vô cùng u lãnh : "Giết."

      "Tuân mệnh." Thị vệ Bắc Dực quốc đồng thanh kêu lên, cánh tay bỗng dưng giơ lên cao, kiếm trong tay ngoan tuyệt hướng về phía nhóm người Ảo Ảnh cung mà Hiên Viên Diễm mang đến.

      "Ngân Lang, nếu thị vệ Bắc Dực quốc có hứng thú đánh nhau như thế, ngươi liền dẫn người Ảo Ảnh cung bồi bọn họ hảo hảo chơi đùa ."Khóe môi Hiên Viên Diễm cong lên tạo lên mộtđộ cong ngạo lãnh, giọng điệu thản nhiên .

      Vừa dứt lời, cánh tay nắm lấy thắt lưngThượng Quan Ngưng Nguyệt. Mũi chân điểm qua mấy cái đầu của thị vệ Bắc Dực quốc, ômThượng Quan Ngưng Nguyệt nhảy đến cửa cấm địa.

      Vừa nhìn cảnh tượng thị vệ Thương Nguyệt quốc cùng thuộc hạ của Khương thái hậu đánhnhau, vừa ngắm thị vệ Bắc Dực quốc cùng nhónngười Ảo Ảnh cung của Hiên Viên Diễm tranh đấu.

      Bốn gã theo hầu Vô Ngân công tử im lặng lắc lắc đầu, trong lòng thầm : những ngườinày mới vừa rồi còn đồng tâm hiệp lực tiêu diệt người đồng, nay vừa đến cửa cấm địa, liền lập tức trở mặt chém giết nhau, là phục bọn họ a.

      "Bốn người các ngươi cũng thuận tiện hoạt độnggân cốt ." Vô Ngân công tử ôn nhu xong, bạch y tinh khiết phiêu phiêu, thân hình nhanh chóng hướng tới cửa cấm địa.

      "Vâng." Bốn gã người hầu cung kính cúi đầu,lập tức nhảy vào trong vòng chiến hỗn loạn, hiệp trợ nhóm người Ảo Ảnh cung.

      Công tử tuy , nhưng bọn cũnghiểu được ý tứ của công tử. Số người Khương thái hậu mang đến có vẻ nhiều, nhưng mà thị vệcủa Dạ Dật Phong cũng phải kẻ tầm thường, cho nên người của Khương thái hậu rất nhanh thua.

      Mà thị vệ của Dạ Dật Phong khi giải quyếtxong người của Khương thái hậu, nhất định lập tức liên thủ cùng thị vệ của Tiêu Hàn, hợptác đồi phó đám người Ảo Ảnh cung của HiênViên Diễm. Người của Ảo Ảnh cung tuy võcông cao cường, nhưng nếu phải đồng thời ứngphó với thị vệ của Dạ Dật Phong cùng TiêuHàn, vẫn là có chút khó khăn.

      Thượng Quan Ngưng Nguyệt là phượng tinh công tử phải bảo vệ, mà Thượng Quan NgưngNguyệt cũng là chủ tử của Ảo Ảnh cung, chonên người Ảnh Ảnh cung dĩ nhiên là bằng hữu của bốn người , nay bằng hữu đánhnhau kịch liệt, bọn họ há có thể ra tay tương trợ sao?

      Giờ phút này Cầu Cầu vẫn nằm đầu Ngân Lang, chồn mâu thập phần khó chịu chớp chớp,thân hình mũm mĩm đột nhiên nhảy lên cao, hướng tới cửa cấm địa.

      Tiểu chủ tử cư nhiên bỏ lại nó, để nó ở bênngoài nhìn đám người nhàm chán đánhnhau? Nó mặc kệ a, nó cũng muốn vào cấm địachơi đùa.

      Ngoài cửa cấm địa, gió lạnh thổi mạnh, kiếmchém tứ tung, hoa máu bắn tung tóe. Mà trongcấm địa, cảnh sắc mê hoặc lòng người hiệnra.

      Bốn phía tường điện có rất nhiều cây xanh bám quanh, lá xanh tô điểm cho năm màu của hoa, đỉnh điện khảm vô số dạ minh châu, bốn vách tường tựa như những dải gấm rực rỡ.

      Mà ở chính giữa đại điện, đập vào mắt mọi người chính là con suối. Trong suối có khối cự thạch màu đen, phía cự thạch có hai tượng đá cẩm thạch.

      Nhìn hình dáng của tượng đá, khó nhậnra tượng đá này nam nữ. Tượng namngọc thụ lâm phong, tượng nữ tư thế oai hùnghiên ngang. Tượng nam này chính là sư tổ của Vô Ngân công tử, còn tượng nữ là sư tổ mẫu củaVô Ngân công tử.

      Năm đó, sư tổ của Vô Ngân công tử đúc haitượng đá này trong cấm địa, kì thực là muốn cho sư tổ mẫu, chút kinh hỉ. Mà sư tổ mẫu của Vô Ngân công tử khi nhìn thấy tượng đá này,cũng cảm động lệ rơi đầy mặt.

      Nhưng mà lúc này, ngoại trừ Vô Ngân công tửnhàn nhã cười, ngưng mắt cẩn thận thưởng thức kiệt tác sư tổ tỉ mỉ chuẩn bị cho sư tổ mẫu ra,những người còn lại đều thâm thúy nhìn đỉnh tượng đá.

      ra đỉnh tượng đá, có Huyết Tỳ Bà đỏ tươi như máu. Ánh sáng dạ minh châu hắt vào, mọi người mơ hồ có thể thấy được HuyếtTỳ Bà phóng thích hơi thở lãnh lệ quỷ dị.

      Nếu bọn họ đoán sai, Huyết Tỳ Bà nàychính là bảo vật mà bọn họ vẫn tìm kiếm, thứ cóthể xoay chuyển càn khôn ?

      Ánh mắt sắc bén của Khương thái hậu sáng lấp lánh, nhanh chóng nhảy vào suối, muốn cướp lấy Huyết Tỳ Bà. Thấy tình hình này, Dạ Dật Phong cũng nhanh như chớp bay tới.

      Phanh tiếng vang lên, Khương thái hậu bỗng dưng xoay mình, song chưởng mang theomười phần nội lực mạnh mẽ đánh vào Dạ DậtPhong. Mũi chân Dạ Dật Phong điểm cái, quạt trúc trong tay quét ngang qua Khươngthái hậu.

      Cùng lúc đó, ngay thời điểm Khương thái hậucùng Dạ Dật Phong tranh đấu, Bắc Dực thái tửTiêu Hàn lạnh lùng nhíu mày, thân hình cũng hướng tới con suối bay vọt .

      Hiên Viên Kỳ làm sao có thể trơ mắt nhìn Huyết Tỳ Bà rơi vào tay Tiêu Hàn chứ, lập tức vung kiếm, ngoan độc đâm tới sau lưng TiêuHàn. Tiêu Hàn nhanh chóng lắc mình tránhđược mũi kiếm của Hiên Viên Kỳ, kim tiên từtrong tay vung ra, hướng tới thanh kiếm trong tay Hiên Viên Kỳ.

      Hai mắt lạnh nhạt xem xét đám người Khươngthái hậu vì cướp lấy Huyết Tỳ Bà mà đấu võ, Vô Ngân công tử vén mấy sợi tóc bị gió thổi bay,khẽ nghiêng đầu sang trái, ngưng thần chăm chú thưởng thức tượng đá sư tổ cùng sư tổ mẫu.

      Còn Hiên Viên Diễm lạnh nhạt nhìn đám ngườiKhương thái hậu, thừa dịp bọn người Khươngthái hậu đấu võ, Hiên Viên Diễm lắc mình,muốn nhân cơ hội đoạt Huyết Tỳ Bà choThượng Quan Ngưng Nguyệt.

      "Diễm, để bọn họ vì Huyết Tỳ Bà mà chém giết,chúng ta đứng xem tốt lắm." Đúng lúc này, Thượng Quan Ngưng Nguyệt cũng nhanh chóngtúm lấy cánh tay Hiên Viên Diễm, biểu tình tươicười lắc lắc đầu với Hiên Viên Diễm.

      Hiên Viên Diễm tuy rằng ngưng lại, nhưng haitròng mắt cũng đầy kinh ngạc nhìn ThượngQuan Ngưng Nguyệt, Nguyệt nhi vì sao ngăncản cướp Huyết Tỳ Bà chứ?

      "Yên tâm , bọn họ dù cướp được Huyết Tỳ Bà, cũng phải ngoan ngoãn buông tay." Khóe môi Thượng Quan Ngưng Nguyệt nhiễm ý cười,giọng điệu dịu dàng .

      "Được, ta đây liền an tâm xem diễn." Hiên ViênDiễm nhíu mày , tuy rằng hiểu được lời bí hiểm này của Nguyệt nhi,nhưng mà Nguyệt nhi như vậy, nhất địnhcó nguyên nhân.

      "Chi chi chi, chi chi chi. . ."

      -- di, kia phải Huyết Tỳ Bà của đại chủ tử sao? Lúc trước đại chủ tử từng với Cầu Cầu,phải tìm chỗ dấu Huyết Tỳ Bà, ra là dấu trong cấm địa của địa hạ cung điện a.

      Cầu Cầu vừa vào đại điện, thân hình mũm mĩm nhảy lên vai Thượng Quan Ngưng Nguyệt cọcọ, chồn mâu quay mòng mòng nhìn Huyết Tỳ Bà đỉnh tượng đá.

      "Tiểu tử kia, ngươi sao lại chạy vào đây? Ta còn tưởng ngươi nằm đầu Ngân Lang lâu nhưvậy, sinh ra chút tình cảm với Ngân Lang, ở bên ngoài giúp Ngân Lang đối địch chứ?" Thượng Quan Ngưng Nguyệt nâng tay vuốt ve cái đầu của Cầu Cầu, cười cười trêu đùa Cầu Cầu.

      "Cầu Cầu chút cũng thích nằm trênđầu Ngân Lang, Cầu Cầu chỉ thích nằm vaitiểu chủ tử thôi." Cầu Cầu vươn đầu lưỡi liếmliếm gáy Thượng Quan Ngưng Nguyệt, làm nũngnói.

      "Ngươi nga." Thượng Quan Ngưng Nguyệt cườikhông , tay điểm điểm chóp mũi Cầu Cầu.

      "Tiểu chủ tử, người nhanh chút cầm lại HuyếtTỳ Bà , đến lúc đó người có thể gọi ra thiệtnhiều bằng hữu bồi Cầu Cầu chơi đùa." Cầu Cầu duỗi móng vuốt vỗ vỗ vai Thượng Quan Ngưng Nguyệt, vô cùng hưng phấn .

      "Bọn họ nếu khẩn cấp muốn cướp đoạtHuyết Tỳ Bà như vậy, ta há có thể khiến bọn họmất hứng chứ? Cho nên đừng nóng vội, trước thỏa mãn dục vọng cướp đoạt Huyết Tỳ Bà củanhững người đó ." Thượng Quan NgưngNguyệt , hai tròng mắt mang ý cười tà mị nhìn đám người Khương thái hậu đấu đá.

      "Được rồi, vậy Cầu Cầu chờ thưởng thức cảnh tượng phun máu của bọn họ." Cầu Cầunâng tiểu móng vuốt che miệng, trong mắt chứa nét cười gian trá.

      Phanh tiếng vang lên, Tiêu Hàn cùng DạDật Phong dốc toàn lực đánh ra chưởng,đem Hiên Viên Kỳ cùng Khương thái hậu đánh ngã đất.

      "Phốc. . ." Thời điểm Hiên Viên Kỳ cùngKhương thái hậu ngã xuống miệng liền hộc ra máu tươi, đồng thời Dạ Dật Phong cùng Tiêu Hàn cũng lạnh lùng nhìn nhau.

      Quạt trúc trong tay Dạ Dật Phong đột nhiên đảongang qua Tiêu Hàn, mấy cái ngân châm tẩm kịch độc bay vụt về phía Tiêu Hàn. Ngay tại lúcTiêu Hàn lắc mình tránh độc châm, Dạ Dật Phong nhanh như chớp phi thân đến chỗsuối.

      Tiêu Hàn dễ dàng né được độc châm, nhưng bỗng nhiên đình chỉ động tác tranh cướp cùngDạ Dật Phong, mà dõi mắt nhìn Thượng Quan Ngưng Nguyệt, Hiên Viên Diễm cùng Vô Ngâncông tử an tĩnh đứng ở bên.

      Hình như có chút gì đó thích hợp, vì sao ba người Hiên Viên Diễm lại đứng bất động, mà thừa dịp bọn họ đánh nhau cướp Huyết Tỳ Bà chứ?

      Cùng lúc đó, ngay khi Dạ Dật Phong tiến đếngần sát con suối, chuẩn bị lấy Huyết Tỳ Bà xuống, Huyết Tỳ Bà bỗng nhiên phát ra hào quang quỷ dị đánh thẳng tới Dạ Dật Phong.

      "Phốc. . ." Dạ Dật Phong lập tức thể khống chế lui lại mấy bước, miệng phun ra mộtngụm máu tươi.

      #all: rất xin lỗi! Mạng nhà ta bị hỏng chiều nay mới có người tới sửa. Mất mạng mấy ngày mà như bị cầm tù ý. Ngày mai có 2-3 chương nhé. Cảm ơn mọi người ủng hộ.
      neleta thích bài này.

    4. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 77: Linh Cung đến lấy mạng


      Hào quang đỏ tươi là từ dây đàn của Huyết TỳBà mà ra, nó tựa như lửa địa ngục đánh lui Dạ Dật Phong xong, liền quỷ dị biến mất.

      Nâng tay lau máu bên môi, hai mắt Dạ Dật Phong kinh hãi chớp chớp. Đây là cái tìnhhuống gì, thể đụng vào Huyết Tỳ Bà sao?

      "Hí. . ." Thấy tình hình này, Khương thái hậu cùng Hiên Viên Kỳ sắc mặt trắng bệch, chậm rãi từ đất đứng lên, biểu tình khó tin xem xétHuyết Tỳ Bà.

      Hít hơi sâu, Khương thái hậu cùngHiên Viên Kỳ đồng thời đến cạnh suối, bàntay hướng tới Huyết Tỳ Bà cẩn thận dò xét.

      Nhưng mà, đợi lòng bàn tay bọn họ đếngần Huyết Tỳ Bà, dây đàn phóng ra hai luồng đỏ tươi kỳ dị. Vèo tiếng vang lên, chúng thoát khỏi dây Huyết Tỳ Bà, bắn thẳng đến Khươngthái hậu cùng Hiên Viên Kỳ.

      "Phốc. . ." Sau khi Khương thái hậu cùng HiênViên Kỳ lùi lại vô số bước, thân thể giống như bị xé rách, miệng phun ra hoa máu.

      Thân hình Tiêu Hàn khỏi cứng đờ, đôimắt lãnh mị hướng về phía Thượng Quan NgưngNguyệt, Hiên Viên Diễm cùng Vô Ngân công tử.Khó trách ba người họ lúc trước bất động tạichỗ, tùy ý mình, Khương thái hậu và Dạ DậtPhong liều mạng cướp đoạt Huyết Tỳ Bà.Nguyên lai, bọn họ sớm biết Huyết Tỳ Bà thể chạm vào a?

      "Bắc Dực thái tử, hình như ngươi nhìn saihướng ? Huyết Tỳ Bà ngươi muốn ở bên kia,yên tâm lấy Huyết Tỳ Bà , chúng ta cam đoan tranh giành với ngươi." ThượngQuan Ngưng Nguyệt dẩu môi hướng tới chỗ con suối, đôi mày thanh tú thoải mái đón nhận ánh nhìn của Tiêu Hàn.

      Hai mắt Tiêu Hàn lạnh như băng, nhanh nhẹnnhảy sang bên cạnh, đáp lại lời châm chọc của Thượng Quan Ngưng Nguyệt. Chính mắt thấy kết cục của đám người Dạ Dật Phong, nếu lại lấy Huyết Tỳ Bà, vậy chẳng phải là tự mình tìm khổ sao?

      "Thiên tân vạn khổ vào được cấm địa, cuối cùng tìm được bảo vật ngày nhớ đêm mong, đáng tiếc bảo vật này các ngươi muốn sờ mà thể sờ. Tư vị của thất vọng, nhất định làm các ngươi rất đau khổ ?" Thượng Quan NgưngNguyệt lười biếng dựa vào cánh tay Hiên Viên Diễm, dịu dàng cười .

      "Thượng Quan Ngưng Nguyệt, ngươi vào cấm địa chẳng phải cũng là vì cướp Huyết Tỳ Bà sao. Nay chúng ta tuy rằng thể thuận lợi lấy Huyết Tỳ Bà, nhưng phải ngươi cũng thếsao?" Khương thái hậu khẽ vuốt ngực bị hàoquang quỷ dị đánh trúng, mâu quang trầm mang theo trào phúng trừng Thượng Quan Ngưng Nguyệt. hiểu, nàng rốt cuộc vui sướng khi người gặp họa cái gì a?

      "Đừng đánh đồng ta với các ngươi, các ngươi. . . Còn xứng." Thượng Quan Ngưng Nguyệt khinh thường, nhàn nhạt .

      "Thượng Quan Ngưng Nguyệt, ngươi. . ." Khương thái hậu bước bước dài, tức giậndùng ngón tay chỉ thẳng Thượng Quan NgưngNguyệt, khuôn mặt vặn vẹo nổi lên sát ý.

      "Hoàng thổ nơi này cũng thể mai tángngươi, cho nên ngươi trăm ngàn đừng nổi sát tâm với ta, nếu ta chỉ có thể bất đắc dĩkhiến ngươi xương cốt cũng còn."Thượng Quan Ngưng Nguyệt tà lãnh nhướngmày, trong mắt chứa cuồng ngạo ai bì kịp.

      Mà trong lòng nàng còn thầm : ngươi cái lão bà béo, nếu phải vì Diễm cònchưa lấy được khối lệnh bài có thể điều độngquân đội Long Diệu trong tay ngươi, ta sớmđưa ngươi cầu Nại Hà uống canh Mạnh Bàrồi.

      "Ngươi ngươi ngươi. . ." Ngón tay Khương tháihậu run run chỉ Thượng Quan Ngưng Nguyệt,nhưng toàn thân Thượng Quan Ngưng Nguyệt phóng ra hơi thở dã, vẫn làm Khương tháihậu run sợ thôi. Loại cảm giác này đến từ tự đáy lòng, làm cho Khương thái hậu có xúc động muốn xuất chưởng công kích ThượngQuan Ngưng Nguyệt.

      "Mọi người nếu buông tha việc tranh đoạt tỳ bà, ta đây liền có thể đem nó về phủ nga." Ngón tayThượng Quan Ngưng Nguyệt vuốt ve mấy sợitóc bên má, biểu tình tươi cười .

      Nghe Thượng Quan Ngưng Nguyệt , Cầu Cầu vốn nằm vai nàng, đột nhiên xù lông nhảy lên, nhanh nhẹn nhảy lên vai HiênViên Diễm.

      Trước khi tiểu chủ tử còn khống chếđược ma tính của Huyết Tỳ Bà, nó ngàn vạn lầnkhông dám tới gần Huyết Tỳ Bà. cách khác,nó khẳng định bị hào quang Huyết Tỳ Bà phóng ra đánh bay ra ngoài.

      Khóe miệng Thượng Quan Ngưng Nguyệt runrẩy nhìn Cầu Cầu nhảy nhanh như chớp, tiếpcước bộ nhàng tới con suối.

      Trong nháy mắt Thượng Quan Ngưng Nguyệt tới con suối, Huyết Tỳ Bà phóng ra hào quangcàng thêm chói mắt đánh về phía thân thể nàng.Mà cùng lúc đó, hoa sen máu giữa mi tâm củaThượng Quan Ngưng Nguyệt cũng tỏa ra vầngsáng, nghênh đón hào quang ma mị mà HuyếtTỳ Bà phóng tới.

      Phanh tiếng vang lên, hai đạo hồng quangđan vào nhau giữa trung, rồi dung hợp thành quả cầu lửa xinh đẹp, tinh tế bao phủThượng Quan Ngưng Nguyệt.

      Gió mạnh tựa lốc xoáy, làm tóc Thượng Quan Ngưng Nguyệt bay tán loạn, dung nhan vốn đãxinh đẹp dã nay có hồng quang chiếu rọi, càng thêm câu hồn đoạt phách.

      Linh Cung có hai thánh vật uy lực vô cùng, đólà Lục Dao Cầm và Huyết Tỳ Bà.

      Lục Dao Cầm là linh khí của các thế hệ Linh Cung Thánh đế, còn Huyết Tỳ Bà là linh khí mà người nối nghiệp Linh Cung Thánh đế -- Linh Cung thánh chủ mới đủ tư cách có được. Bởi vậy năm đó lúc mẫu thân Thượng Quan NgưngNguyệt rời khỏi Linh Cung, liền đem vật tùy thân Huyết Tỳ Bà mang theo.

      Nhưng mà, mẫu thân Thượng Quan NgưngNguyệt thể ngờ, nàng cư nhiên tướng quân Thượng Quan Hạo của LongDiệu Hoàng triều. Vì muốn chia lìa với Thượng Quan Hạo, mẫu thân Thượng Quan Ngưng Nguyệt quyết định làm trái cung quy, kế thừa chức vị Thánh đế.

      Mẫu thân Thượng Quan Ngưng Nguyệt biết rất , Lục Dao Cầm cùng Huyết Tỳ Bà có thể cảm ứng lẫn nhau. khi bà đúng giờ phản hồi Linh Cung, Thánh đế chỉ cần khảy Lục Dao Cầm, liền có thể chính xác cảm ứng vị trícủa bà.

      Khi mẫu thân Thượng Quan Ngưng Nguyệt hạquyết tâm phản hồi Linh Cung, muốn sử dụng linh lực phá hủy Huyết Tỳ Bà. Bởi vìchỉ có hoàn toàn hủy hoại Huyết Tỳ Bà, Thánhđế mới thể khảy Lục Dao Cầm cảm ứngvị trí của bà.

      Nhưng khi bà chuẩn bị phá hủy Huyết Tỳ Bà, lại phát chính mình mang cốt nhục của Thượng Quan Hạo, mà bà dùng linh lực điều tracốt nhục trong bụng thế nhưng vô cùng bình thường, tỉ lệ sống căn bản bằng .

      Vô cùng khiếp sợ xong, bà đoán có lẽ Thánh đế vì để ngừa vạn nhất, khi bà rời Linh Cung, sửdụng linh lực động tay động chân với bà. Nếu bà trái với cung quy, vụng trộm người bênngoài, như vậy dù bà có cốt nhục, nó cũngkhông có khả năng sống sót.

      Bà rất Thượng Quan Hạo, cho nên muốnbảo vệ kết tinh tình của hai người. Từ đầuđến cuối Thượng Quan Hạo đều nghĩ bà vì khósinh mà chết, kỳ giấu Thượng Quan Hạo. Bà là vì lưu lại huyết mạch cho ThượngQuan Hạo, lặng lẽ lựa chọn hi sinh chính mình.

      Mà chính vì lưu lại huyết mạch cho ThượngQuan Hạo, nên bà thể phá hủy Huyết Tỳ Bà. Bởi vì bà biết có ngày người của LinhCung tìm tới cửa, chút lưu tình đòimạng con mình.

      Nếu Linh Cung sứ giả hoặc hộ pháp tìm tới cửa,như vậy linh lực mình lưu lại cho con cũng có thể miễn cưỡng ứng phó được, chỉ sợ Thánh đếmang theo Lục Dao Cầm tự mình tới cửa đòimạng, đến lúc đó thứ duy nhất có thể đối kháng với Lục Dao Cầm, e rằng chỉ có Huyết Tỳ Bà.

      Nhưng mà nếu vừa muốn thuận lợi lưu lại Huyết Tỳ Bà, vừa muốn Lục Dao Cầm của Thánh đế cảm ứng được, thể dùng Lục Dao Cầm đem Huyết Tỳ Bà tìm về Linh Cung, lại là vấn đề vô cùng khó giải quyết.

      Duyên phận, làm cho bà phát cấm địa củađịa hạ cung điện có thể ngăn Lục Dao cầm cảm ứng Huyết Tỳ Bà. Vì thế, bà liền đem Huyết Tỳ Bà giấu vào cấm địa của địa hạ cung điện.

      Dần dần, hào quang ma mị của Huyết Tỳ Bà, bị hồng quang phát ra từ mi tâm Thượng Quan Ngưng Nguyệt đánh lui.

      Trong nháy mắt Huyết Tỳ Bà hoàn toàn thu liễm hào quang, nó từ tượng đá nhảy vọt lên. Chỉ thấy Huyết Tỳ Bà cực nhanh vòng mấy vòng,rồi chậm rãi bay tới trước mặt Thượng Quan Ngưng Nguyệt.

      Khóe môi Thượng Quan Ngưng Nguyệt khẽcong lên, bàn tay khẽ đưa tới Huyết Tỳ Bà trướcmắt. Vèo tiếng vang lên, Huyết Tỳ Bà bị Thượng Quan Ngưng Nguyệt ôm vào trong lòng.

      Mũi chân điểm, bóng dáng Thượng Quan Ngưng Nguyệt uyển chuyển nhảy đến trước mặt Hiên Viên Diễm, mắt gợn sóng như nước mùaxuân, mở miệng tươi cười : "Diễm, có thể rút khỏi cấm địa rồi."

      Oanh tiếng vang lên, ngay tại lúc Hiên Viên Diễm chuẩn bị , bên ngoài cấm địa bỗngnhiên có tiếng nổ mạnh như sấm. Tiếp theo, liềnnhìn thấy Ngân Lang cùng với bốn gã người hầucủa Vô Ngân công tử toàn thân đầy máu, biểutình sợ hãi chạy nhanh vào cấm địa.

      "Bên ngoài phát sinh chuyện gì?" Hai mắt Vô Ngân công tử lập tức kinh ngạc nhìn bốn người hầu của mình, chấn kinh hỏi.

      Mặc dù thị vệ Thương Nguyệt quốc cùng BắcDực quốc liên thủ, cũng có khả năng đánh bốn người hầu của mình bị thương nặngthế ? Hay là có cao thủ khác xông vào địa hạ cung điện, người tới mà cùng đám HiênViên Diễm đều phát chút gì, này. . .

      "Công tử, người của Linh Cung bỗng nhiên xuấthiện. Ngoại trừ Ngân Lang cùng bốn ngườichúng ta, tất cả những người còn lại đều bị linh lực mà người Linh Cung phóng ra làm hôn mê rồi." gã người hầu mãnh liệt phun máu, vô cùng suy yếu trả lời.

      Mà người này vừa dứt lời, mười hoàng y nữ tử mang mạn che mặt, quỷ mị xông vào.

      "Lần này, Thánh đế lại chỉ thị gì cho các ngươi, phải lại là tặng ta lễ vật chứ?" ThượngQuan Ngưng Nguyệt nhíu mày, hai mắt lạnh như băng tuyết ngàn năm nhìn mười hoàng y nữ tửtrước mặt.

      "Tìm về thánh vật Huyết Tỳ Bà, thuận tiện lấy mạng của ngươi." Mười hoàng y nữ tử lãnh lệnhìn Huyết Tỳ Bà trong lòng Thượng Quan Ngưng Nguyệt, trăm miệng lời đáp.
      neleta thích bài này.

    5. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 78: Đấu linh lực


      "Hôm qua, vừa mới phái các ngươi ngự hoa viên đưa lễ. Hôm nay, liền bảo các ngươi đến địa hạ cung điện giết ta. Thánh đế tính tình biến ảo vô thường, làm ta sợ hãi than nội tâm cùng đầu óc của có cấu tạo thần kỳ a." Thượng Quan Ngưng Nguyệt u lãnh quét qua mười hoàng y nữ tử, môi đỏ mọng khẽ nhếch lên độ cong xinh đẹp, mở miệng trả lời.

      Nhưng trong lòng nàng cũng thầm : tụcngữ thời tiết tháng sáu như sắc mặt của trẻ , biến liền biến. Nhưng tâm tư của Linh Cung Thánh đế này, còn biến mau hơn thời tiết tháng sáu, quả là làm người ta thể hiểuđược. Chẳng lẽ. . . Linh Cung Thánh đế là mộtngười bị nhân cách phân liệt, là tên biếnthái?

      hoàng y nữ tử trong số đó lãnh lệ quét mắtqua Thượng Quan Ngưng Nguyệt, nháy mắtnâng cánh tay lên, lòng bàn tay hướng về phíamột mặt tường trong cấm địa.

      tường có cánh cửa đóng chặt, mà cánh cửa khắc hai chữ to. Chỉ thấy lòng bàn tay của hoàng y nữ tử phóng ra hồng quang dã, bắn thẳng đến cánh cửa.

      tiếng ầm dữ dội vang lên, cánh cửa kia trong nháy mắt hóa thành bột phấn, tạo ra mộtcửa động lớn hình tròn.

      "Linh Cung chỉ lấy mạng Thượng Quan NgưngNguyệt, những người còn lại nếu muốn hồn phi phách tán, lập tức cút xa địa hạ cungđiện." Lòng bàn tay thu lại hồng quang, thanh chút độ ấm của hoàng y nữ tử truyền trong gió.

      "Kỳ nhi, chạy nhanh ." Hoàng y nữ tử vừa dứt lời, Khương thái hậu lập tức lôi kéo cánh tay Hiên Viên Kỳ, mặt đầy hoảng sợ túm Hiên Viên Kỳ hướng tới cửa ra chạy như điên.

      Còn Tiêu Hàn cùng Dạ Dật Phong xiết chặt nắm đấm, sắc mặt xanh mét xem xét mười hoàng y nữ tử, bọn họ đồng thời quay người đến cửa.

      Kỳ thực đối với thái độ kiêu ngạo cuồng vọng của Linh Cung, trong lòng bọn họ vô cùng khó chịu. Nhưng họ biết rất , bọn họ có khảnăng trêu chọc người của Linh Cung. Cho nên, tại bọn họ chỉ có thể đè nén nội tâm vô cùng phẫn nộ, lựa chọn yên lặng rời khỏi địa hạcung điện.

      "Thụy vương, Vô Ngân công tử, hai người cácngươi vì sao còn chưa cút xa nơi đây? Hay là. . . Các ngươi muốn sống, muốn cùngThượng Quan Ngưng Nguyệt đến hoàng tuyền?"Hai mắt hoàng y nữ tử lạnh lẽo nheo lại, xemxét Hiên Viên Diễm cùng Vô Ngân công tử vẫnđứng yên tại chỗ, có chút dấu hiệu muốnrút lui nào.

      Nâng tay đẩy đám tóc ra sau, Hiên ViênDiễm trả lời hoàng y nữ tử, nhưng mà hai tròng mắt lại để lộ ý cười dã cùng sát khí.

      Vô Ngân công tử khẽ hé môi, ôn nhu như nước trả lời: "Nghe đường xuống hoàng tuyền córất nhiều hoa nở rộ xinh đẹp, ta nghĩ phong cảnh ở đó hẳn là làm người say mê. Nếu hôm nay thậtsự bị các ngươi đưa xuống suối vàng, phải đúng dịp có thể thưởng thức cảnh sắc xinhđẹp sao?"

      "Tuy lấy mạng hai ngươi phải là nhiệm vụ của chúng ta hôm nay, nhưng mà các ngươi cố ý muốn cùng Thượng Quan Ngưng Nguyệt đến hoàng tuyền, Linh Cung cũng rất thích ýthành toàn tâm nguyện thưởng thức phong cảnh hoàng tuyền của các ngươi." Vô Ngân công tửvừa dứt lời, thanh u tà lãnh vangvọng trong gió.

      Theo thanh nhìn lại, chỉ thấy nam tử mặc y phục màu cam đeo mặt nạ, bóng dáng quỷ mị xuất sau lưng mười hoàng y nữ tử, người này chính là Linh Cung Thánh tôn.

      "Chủ tử." Mười hoàng y nữ tử vốn đứng thẳng theo hàng, nháy mắt quay người lại, cungkính cúi người hành lễ với Linh Cung thánh tôn.

      Linh Cung thánh tôn cụp mắt xuống, chútđể ý vỗ về móng tay dài , khóe miệng phát ra lời làm người ta phát run: "Lập tức lấymạng, cầm lại thánh vật."

      "Vâng." Mười hoàng y nữ tử lập tức thẳng người, trong nháy mắt nâng cổ tay lên cao, tay các nàng phóng ra hồng quang đánh tới ngựcThượng Quan Ngưng Nguyệt, Hiên Viên Diễm cùng Vô Ngân công tử.

      Hiên Viên Diễm cùng Vô Ngân công tử nhanhchóng dời bước, thân hình đồng thời che ở trướcmặt Thượng Quan Ngưng Nguyệt, bọn họ ngưng tụ nội lực trong lòng bàn tay đánh tới hồngquang.

      Oanh tiếng vang lên, luồng khí mạnh mẽcùng hồng quang va chạm cũng là lúc, trong gió vang lên tiếng nổ mạnh làm cả tòa địa hạ cungđiện lung lay muốn đổ.

      Mười hoàng y nữ tử đưa mắt nhìn nhau, đầungón tay lại ngưng tụ hồng quang, trong lòng cácnàng cũng sợ hãi than: ngờ a, nội lựccủa Hiên Viên Diễm cùng Vô Ngân công tử hùng hậu như thế, có thể đánh lui linh lực của các nàng?

      Ngay tại lúc mười hoàng y nữ tử chuẩn bị phóng ra linh lực, xuyên qua gáy Hiên Viên Diễm cùng Vô Ngân công tử, ống tay áo của Vô Ngân công tử đột nhiên vung lên.

      Vô số cánh hoa đào màu hồng nhạt bay ra, tạothành bình phong xinh đẹp che chắn trước mặt , Thượng Quan Ngưng Nguyệt và Hiên Viên Diễm.

      Hương thơm thấm vào lòng người, Vô Ngâncông tử đồng thời vận nội lực tới lòng bàn tay đánh về phía hoa đào, bình phong hoa đào lập tức ầm ầm tản ra, tựa như những ngôi sao bắnthẳng đến mười hoàng y nữ tử.

      Mười hoàng y nữ tử cực nhanh lật cổ tay, hồng quang theo ngón tay nhanh như chớp bắn thẳngđến hoa đào.

      Nhưng mà, trong nháy mắt mười hoàng y nữ tửdùng linh lực biến hoa đào của Vô Ngân công tử thành bột phấn, ống tay áo Hiên Viên Diễmcũng đột nhiên vung lên, vô số kim châm từ trong tay áo bay vụt ra.

      Song chưởng của Hiên Viên Diễm khẽ thúc vào kim châm, kim châm lập tức như mũi tên bắn tới ngực mười hoàng y nữ tử. Tốc độ sấm sét như thế, khiến cho trong khoảng thời gian ngắn mườihoàng y nữ tử kịp dùng hồng quang hóa giải.

      Chỉ thấy mười hoàng y nữ tử biến sắc, nhanhchóng dạt sang hai bên, tránh né vô số kim châm công kích.

      Bất quá, tuy mười hoàng y nữ tử ứng phó được kim châm của Hiên Viên Diễm đột nhiêntập kích, chỉ có thể lựa chọn chật vật tránh né, nhưng Linh Cung thánh tôn lại để nó vào mắt.

      Hai mắt khinh thường nhìn kim châm, songchưởng đánh tới. Phịch tiếng vang lên, tấtcả kim châm trong nháy mắt hóa thành bộtphấn, rơi xuống mặt đất.

      "Cư nhiên lắc mình tránh né kim châm của HiênViên Diễm, khi nào Linh Cung sứ giả lại làphế vật chỉ biết lùi bước thế?" Linh Cung thánh tôn khoanh tay, ánh mắt lãnh lệ bắn thẳng tới mười hoàng y nữ tử.

      Linh Cung thánh tôn vừa dứt lời, thân hìnhmười hoàng y nữ tử lập tức run lên, cúi đầuxuống.

      Chỉ tại các nàng lúc trước khinh địch, vốn tưởng rằng cần dùng linh khí cũng có thể dễ dàng lấy mạng của Hiên Viên Diễm cùng VôNgân công tử. Các nàng ngàn vạn lần đoán được, hai người này lại có nội lực thâmhậu như thế a.

      " tại, là thời gian cho các ngươi suy nghĩsao?" Linh Cung thánh tôn híp hai tròng mắt, thanh lạnh thấu xương.

      "Thuộc hạ đáng chết." Mười hoàng y nữ tử run run xong, nhanh nhẹn lấy khối lệnh bàimàu trắng từ trong tay áo ra.

      "Diễm, Vô Ngân công tử, các ngươi lui ra sauxem diễn, nên để ta hoạt động gân cốt rồi."Nháy mắt nhìn thấy mười hoàng y nữ tử xuất lệnh bài ra, Thượng Quan Ngưng Nguyệt vốnđang ôm Huyết Tỳ Bà đứng sau Hiên Viên Diễmcùng Vô Ngân công tử, đột nhiên nhảy lên trước.

      Người Linh Cung, đều có được linh khí làmngười ta sợ hãi. Mà căn cứ vào linh lực bản thân của họ, linh khí họ có được cũng giống nhau.

      Lệnh bài trắng tượng trưng cho Linh cung sứ giả, chỉ cần các nàng ngưng tụ linh lực lên lệnhbài, như vậy thông qua lệnh bài linh lực lớn hơn gấp mấy lần.

      Lúc trước các nàng sử dụng lệnh bài, lấy nội lực hùng hậu của Diễm cùng Vô Ngân công tử còn có thể ứng phó. Nhưng lúc này các nàng lấy lệnh bài ra, nếu lại để Diễm cùng Vô Ngân công tử đối phó với các nàng, chỉ sợ Diễmcùng Vô Ngân công tử phải cố hết sức.

      Nghe Thượng Quan Ngưng Nguyệt , Hiên Viên Diễm cùng Vô Ngân công tử trầm mặc liếc nhìn nhau cái, đồng thời lùi về sau.

      Tuy bọn họ còn biết tác dụng của lệnh bài là gì, nhưng Nguyệt nhi đột nhiên mở miệngbảo bọn họ lui lại, nhất định có nguyên nhân. Huống hồ nghe khẩu khí của Nguyệt nhi, nànghẳn là chắc chắn đối phó được người của LinhCung.

      " phải chỉ các ngươi mới thích trò lấymạng, ta cũng rất thích. Thử so tài chút, xem ai lấy mạng nhanh hơn." Phượng mi của ThượngQuan Ngưng Nguyệt nhíu lại, mang theo ý cườiyêu dã .

      Tuy rằng nàng mới chỉ có được nửa linh lựccủa mẫu thân, nhưng mà nàng có Huyết Tỳ Bà uy lực vô cùng. Nếu muốn giải quyết tên mặt nạnam tử kia, có lẽ còn có chút khó khăn. Bất quáhiện tại nàng dùng linh lực thông qua Huyết TỳBà đối phó mười hoàng y nữ tử này, hẳn là vẫn dư dả.

      Thượng Quan Ngưng Nguyệt rũ mắt xuống,ngón tay ngọc chạm đến dây Huyết Tỳ Bà. Mà khi nhìn thấy ngón tay Thượng Quan NgưngNguyệt đụng tới Huyết Tỳ Bà, mười hoàng y nữ tử tự chủ được rùng mình.

      Các nàng đều biết lợi hại của Huyết Tỳ Bà,lệnh bài trong tay các nàng đủ để đối phó với uy lực của Huyết Tỳ Bà. Nhưng mà tuy biếtHuyết Tỳ Bà lợi hại, để giúp chủ tử thuận lợi hoàn thành kế hoạch lớn, các nàng vẫn phảikiên trì a.

      Mười hoàng y nữ tử thu liễm sợ hãi trong lòng,đồng thời giơ lệnh bài lên cao, các nàng đemtoàn bộ linh lực của bản thân ngưng tụ lệnh bài.

      Lệnh bài trong tay các nàng nhanh chóng xoay tròn, tạo ra vô số hồng quang. Hồng quang ởtrong gió đan vào nhau, dung hợp thành quảcầu lửa lớn, công kích Thượng Quan NgưngNguyệt.

      Cùng lúc đó, ngón tay Thượng Quan NgưngNguyệt cũng gảy Huyết Tỳ Bà. Vô số đạo hồng quang lập tức tuôn ra, chúng tạo thành hìnhcung xinh đẹp, nghênh đón quả cầu lửa của mười hoàng y nữ tử.

      Phanh tiếng vang lên, hai luồng hồng quangva chạm giữa trung, Thượng Quan NgưngNguyệt đột nhiên loáng cái, ôm Huyết Tỳ Bà lùi ra sau mấy bước. Mười hoàng y nữ tử kia máu tươi phun tung toé, đồng thời thân hình bắn ra sau. . .
      neleta thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :