1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Đặc Công Tà Phi - Ảnh Lạc Nguyệt Tâm (C171)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mun

      Mun Well-Known Member

      Bài viết:
      1,369
      Được thích:
      1,380
      Chương 49: Tiền cược

      Thanh Thượng Quan Ngưng Nguyệt mặc dù ý cười, nhưng là điệu cố ý giương cao, đầy đủ ràng truyền vào tai mỗi người. Cả đám con bạc giống như ước hẹn trước, đồng thời ngưng động tác đánh bạc tay, bắt đầu châu đầu ghé tai nghị luận.

      Khóe miệng Ngân Lang cùng Thanh Báo co rút mạnh mẽ nhìn Thượng Quan Ngưng Nguyệt, giơ tay lên liều mạng gãi đầu. Vương phi vừa rồi phải muốn rời khỏi sao, tại sao lại bỗng dưng đổi thành đập phá quán rồi hả? Dạ Dật Phong cũng có chút ngẩn người, nhưng trong nháy mắt liền che giấu kinh ngạc trong mắt, khôi phục biểu tình tươi cười nhìn Thượng Quan Ngưng Nguyệt.

      Cùng lúc đó, trưởng nữ Lăng Tiêm Tiêm của Tả thừa tướng híp mắt nhìn về phía Thượng Quan Ngưng Nguyệt. Nàng, tóc búi cao, đầu đeo ngọc châm tinh mỹ giá trị xa xỉ. Cổ áo thêu hoa hơi rộng mở, lộ ra đường cong cần cổ đẹp đẽ trắng nõn. Mặt như phù dung, mày như liễu, híp mắt thành đường nhìn Thượng Quan Ngưng Nguyệt, sóng mắt lưu chuyển tản ra ánh sáng quyến rũ mê người.

      Che giấu lạnh lùng trong đáy mắt, Lăng Tiêm Tiêm nện bước nhàng hướng Thượng Quan Ngưng Nguyệt tới, biểu tình tươi cười : "A, đây phải là Thụy vương phi Thượng Quan Ngưng Nguyệt sao. Ngươi mới vừa cái gì, đập phá quán? Ta ngược lại tò mò, ngươi định đập phá như thế nào đây?"

      "Tháo xuống danh hiệu Chí Tôn Thần Bài của ngươi, như vậy ngươi có thể thoả mãn ?" Đầu ngón tay lười biếng nâng lên, vén vén mấy sợi tóc trán, Thượng Quan Ngưng Nguyệt khẽ mở môi đỏ mọng êm ái .

      Mà lời của nàng vừa dứt, toàn trường trong nháy mắt hoàn toàn yên tĩnh. Mọi người mãnh liệt hô hấp, toàn bộ nghẹn họng trân trối nhìn về phía Thượng Quan Ngưng Nguyệt. Ý của nàng rất ràng, nàng là chuẩn bị khiêu chiến kỹ xảo đánh bài của Lăng Tiêm Tiêm.

      Được rồi, kể từ khi biết Thượng Quan Ngưng Nguyệt đại náo Tuyên vương phủ, bọn họ cũng biết nàng còn điên điên dại dại như trước nữa, thay vào đó là phách lối cuồng ngạo. Chỉlà, nàng phách lối cuồng ngạo cũng nên có mức độ chứ? Kỹ xảo đánh bài của Lăng Tiêm Tiêm là hạng nhất, thiên hạ người nào có thể địch nổi. Thượng Quan Ngưng Nguyệt khiêu chiến Lăng Tiêm Tiêm, sợ rằng chỉ tự rước lấy nhục nhã, mà còn phải trả giá cao.

      Ngân Lang cùng Thanh Báo nghe Thượng Quan Ngưng Nguyệt , hai mắt cũng mang vẻ khó tin nhìn Thượng Quan Ngưng Nguyệt.

      Người Long Diệu hoàng triều đều biết, muốn Lăng Tiêm Tiêm tiếp nhận khiêu chiến cũng khó khăn, nhưng là để Lăng Tiêm Tiêm tiếp nhận khiêu chiến phải đưa ra tiền cược rất đáng sợ. Bởi vì tất cả những người khiêu chiến nàng, phải lấy ra toàn bộ gia sản làm tiền cược. Nếu là thua, chính là táng gia bại sản. Nếu là thắng, liền có thể lấy được gấp trăm lần tiềncược.

      Đây chính là chỗ cao minh của Lăng TiêmTiêm, lợi dụng tham lam của mọi người, dẫn dụ bọn họ lâm vào địa ngục vạn kiếp bất phục. Những con bạc ngu xuẩn kia mặc dù biết hi vọng thắng Lăng Tiêm Tiêm rất mong manh, nhưng lại vẫn nguyện ý mạo hiểm dâng lên tất cả gia sản làm tiền cược khiêu chiến nàng.

      Bởi vì bọn họ cho là, mặc dù thua táng gia bại sản. Nhưng là nếu như bọn họ thắng, chính là gấp trăm lần gia sản a. Cho nên rất nhiều người chịu nổi hấp dẫn, cuối cùng chỉ có thể đem gia sản dâng cho Lăng Tiêm Tiêm.

      "Vương phi." Ngân Lang cùng Thanh Báo nhịn được mở miệng khẽ gọi, vương phi hôm nay nếu cố ý khiêu chiến Lăng Tiêm Tiêm,chẳng phải là muốn lấy tất cả gia sản của vương gia làm tiền đánh cuộc sao, chuyện này phải là giỡn a?

      Thượng Quan Ngưng Nguyệt nhìn cũng chưa từng nhìn Ngân Lang cùng Thanh Báo, nàng ngạo nghễ giơ tay lên, ám chỉ với Ngân Lang cùng Thanh Báo nàng làm việc tự có chừng mực, các ngươi câm miệng.

      Ngân Lang cùng Thanh Báo liếc mắt nhìn nhau,bọn họ ngoan ngoãn bảo trì trầm mặc. Mặc dù thời gian cùng tiểu vương phi tiếp xúc dài, nhưng là bọn họ ràng, trong từ điển của tiểu vương phi chắc là tồn tại chữ thua này. Cho nên tiểu vương phi nếu dám khiêu chiến Lăng Tiêm Tiêm, nàng nhất định thắng.

      Tiểu vương phi vĩ đại vạn năng a, ngài rốt cuộc còn có bao nhiêu bản lĩnh thể tưởng tượng nổi a? Ngân Lang cùng Thanh Báo trong phút chốc cảm thấy, nếu như có thể để cho bọn họ học được toàn bộ bản lĩnh của Thượng Quan Ngưng Nguyệt, bọn họ cho dù chết cũng đáng.

      "Muốn tháo xuống danh hiệu Chí Tôn Thần Bài của ta? Có thể, chỉ cần ngươi có khả năng này. Nhưng là ngươi nếu chủ động khiêu chiến, như vậy để ta đặt tiền cược, biết ngươi có can đảm chịu được tiền cược của ta đây?" Lăng Tiêm Tiêm khoanh tay, hai tròng mắt quyến rũ nhìn về phía Thượng Quan Ngưng Nguyệt mang theo ý cười trào phúng.

      " ." Thượng Quan Ngưng Nguyệt lạnh nhạt quét mắt qua Lăng Tiêm Tiêm, mở miệng .

      "Dùng vòng tay cùng chiếc nhẫn tay ngươi làm tiền cược, nếu như ngươi thua, bọn chúng chính là của ta." Lăng Tiêm Tiêm nhíu mày .

      "Hí. . ." Lăng Tiêm Tiêm vừa dứt lời, đám con bạc vây xem nhất thời hít hơi lãnh khí. thể nào, Lăng Tiêm Tiêm hôm nay uống lộn thuốc sao? Trước đây người khiêu chiến nàng, trừ phi là lấy ra tất cả gia sản làm tiền cược, nếu nàng nhất định chấp nhận khiêu chiến. Nhưng hôm nay nàng thế nhưng phá lệ, chỉ lấy vòn tay cùng nhẫn của Thượng Quan Ngưng Nguyệt làm tiền cược sao?

      "Xem ra. . . Ngươi ra rất biết nhìn hàng a." Thượng Quan Ngưng Nguyệt khẽ vuốt vòng tay, hai mắt cười rạng rỡ xinh đẹp vô cùng.

      "Như vậy, ngươi có bằng lòng lấy vòng tay cùng nhẫn chế tạo từ Huyền Băng Thiết làm tiền cược đây?" Lăng Tiêm Tiêm cười lạnh .

      "Huyền Băng Thiết!" Những con bạc vốn là đoán được tâm tư Lăng Tiêm Tiêm, miệng đồng thanh kinh hô, vẻ mặt càng thêm kinh hoảng. Khó trách Lăng Tiêm Tiêm lại chọn vòng tay cùng nhẫn làm tiền cược, chúng được chế tạo từ Huyền Băng Thiết, mà Huyền Băng Thiết lại là bảo vật vô giá thế gian nha.

      "Được, ta nguyện ý dùng Huyền Băng Thiết làm tiền cược. Chẳng qua tiền cược của ta là dongươi đưa ra, như vậy tiền cược của ngươi có phải cũng nên để ta làm chủ hay đây?"Thượng Quan Ngưng Nguyệt lười biếng nhúnvai cái .

      "Dĩ nhiên." Lăng Tiêm Tiêm chìa tay, bày ra tư thế ngươi cứ . Thượng Quan Ngưng Nguyệt,vô luận ngươi muốn tiền cược như thế nào đều sao cả, bởi vì ngươi thế nào cũng chỉ mất trắng thôi. Muốn đánh cuộc thắng Lăng Tiêm Tiêm ta, nằm mơ .

      "Tiền cược là. . ." Thượng Quan Ngưng Nguyệt cười nhạt phẩy tay trước mặt Lăng Tiêm Tiêm, nàng duỗi tay chỉ hướng tay áo trái của Lăng Tiêm Tiêm, môi đỏ mọng tà mị khẽ nhếch :"Tờ giấy trong tay áo bên trái của ngươi."

      Bùm mấy tiếng vang, gần nửa đám con bạc vểnh tai cẩn thận lắng nghe, cho là Thượng Quan Ngưng Nguyệt dở công phu sư tử ngoạm, thân thể dứt khoát ngả về phía sau bất tỉnh ở sàn nhà.

      Mà nửa còn lại khó tin móc móc lỗ tai, tiếp giương mắt nhìn Thượng Quan Ngưng Nguyệt. Có lầm hay a, Thượng Quan Ngưng Nguyệt này xem ra đầu óc vẫn ngu dại a. Người ta Lăng Tiêm Tiêm cầu tiền cược là bảo vật vô giá Huyền Băng Thiết, nàng lại cầu mảnh giấy trắng nho ?

      Cùng lúc đó, Thượng Quan Ngưng Nguyệt vừa dứt lời, cây quạt đung đưa trong tay Dạ Dật Phong bỗng nhiên rơi xuống đất, vẻ mặt hốt hoảng khom lưng nhặt quạt lên, hai mắt thâm thúy rét lạnh bắn về phía Thượng Quan Ngưng Nguyệt. Nhìn thấy cử động của Dạ Dật Phong, Ngân Lang cùng Thanh Báo kinh ngạc liếc mắt nhìn nhau, hình như mơ hồ đoán được chút gì đó.

      "Thượng Quan Ngưng Nguyệt, ngươi. . ." Thân thể Lăng Tiêm Tiêm đột nhiên lui lại phía sau mấy bước, quả đấm gắt gao nắm chặt, biểu tình kinh hãi nhìn về phía Thượng Quan Ngưng Nguyệt.

    2. Mun

      Mun Well-Known Member

      Bài viết:
      1,369
      Được thích:
      1,380
      Chương 50: Hiểu tất cả

      Gió sớm quấn quanh thân thể Lăng Tiêm Tiêm,tỏa ra hơi thở sợ hãi. Khi nàng nhận lấy tờ giấy, đến khi đem nó giấu vào trong tay áo chỉ trong nháy mắt, Thượng Quan Ngưng Nguyệt này căn bản thể phát ?

      Chúng con bạc cũng kinh ngạc nhìn Lăng Tiêm Tiêm, trong lòng trăm mối cách giải. phải là dùng tờ giấy làm tiền cược sao, Lăng Tiêm Tiêm sao lại kinh hãi như thế chứ?

      "Chẳng lẽ. . . Ta cầu tiền cược quá lớn,ngươi sợ thua dậy nổi, cho nên dám nhận khiêu chiến của ta?" Thượng QuanNgưng Nguyệt mặc dù cười, nhưng ánh mắt lạnh lùng tà mị lại nhìn thẳng Lăng Tiêm Tiêm.

      Thương Nguyệt quốc thái tử vì sao phải lén lén lút lút nhét tờ giấy cho trưởng nữ của Tả thừa tướng của Long Diệu hoàng triều đây? Vốn là, nàng chuẩn bị mang theo Ngân Lang cùng Thanh Báo rút lui, thầm lặng lẽ điều tra quan hệ giữa Dạ Dật Phong cùng Lăng Tiêm Tiêm.

      Ngay tại lúc nàng chuẩn bị rời , Dạ Dật Phong chợt quay người lại, vả lại tầm mắt đụng chạm ánh mắt nàng ở giữa trung. Vì vậy, nàng nhạy bén phát trong mắt Dạ Dật Phong có chút kinh hoàng luống cuống rồi biến mất.

      Điều này làm cho nàng xác định, tờ giấy Dạ Dật Phong giao cho Lăng Tiêm Tiêm nhất định rất quan trọng. Có lẽ chỉ cần lấy được tờ giấy kia, suy đoán trong lòng liền có thể được nghiệm chứng, vì vậy nàng liền quyết định dùng chiến thuật Tiên Lễ Hậu Binh với Lăng Tiêm Tiêm.

      Nếu trước lễ, chính là nàng mượn cớ đánh bạc, lịch khách khí thắng được tờ giấy từ tay Lăng Tiêm Tiêm. Dĩ nhiên, nếu Lăng Tiêm Tiêm cự tuyệt đánh bạc với nàng, vậy nàng cũng ngại chọn lựa hậu binh. Nếu hậu binh, chính là hoạt động gân cốt, sử dụng vũ lực đoạt tờ giấy tay Lăng Tiêm Tiêm.

      "Ta. . ." Lăng Tiêm Tiêm tóm lấy ống tay áo, hai mắt nhanh chóng nhìn Dạ Dật Phong, hi vọng Dạ Dật Phong có thể cho nàng chút ám hiệu.

      ra tờ giấy kia viết cái gì, nàng căn bản còn chưa kịp nhìn đấy. Nhưng là nàng biết, Dạ Dật Phong nếu cẩn thận tự mình đến đưa nó cho nàng, tin tức tờ giấy nhất định hết sức quan trọng. Dĩ nhiên, nàng tin tưởng dựa vào kỹ xảo đánh bạc của bản thân Thượng Quan Ngưng Nguyệt tuyệt đối thắng được nàng. Nhưng là, tờ giấy này Dạ Dật Phong giao cho nàng a, nếu như cho phép của Dạ Dật Phong, nàng cũng dám tự tiện lấy tờ giấy này làm tiền cược để đánh cuộc với Thượng Quan Ngưng Nguyệt.

      Đêm Dật Phong nhàng phe phẩy quạt trongtay, dung nhan tràn đầy ý cười nhìn về phía Thượng Quan Ngưng Nguyệt. Nhưng mà ngón tay nào đó của cũng hơi vểnh lên, ra dấu tay đồng ý với Lăng Tiêm Tiêm.

      Lăng Tiêm Tiêm đòi tiền cược là Huyền Băng Thiết, là bởi vì nàng biết muốn Huyền Băng Thiết, cho nên muốn lợi dụng kỹ xảo đánh bạc của nàng giúp mình lấy được Huyền Băng Thiết.

      Vì lấy được Huyền Băng Thiết, đương nhiên phản đối Lăng Tiêm Tiêm dùng tờ giấy làm tiền cược. Đúng, tờ giấy kia con có tin tức rất quan trọng. Chỉ là ai hiểu kỹ xảo của Lăng Tiêm Tiêm hơn , tin tưởng với kỹ xảo đánh bạc của Lăng Tiêm Tiêm nhất định có thể thắng Thượng Quan Ngưng Nguyệt, cho nên đến cuối cùng Thượng Quan Ngưng Nguyệt chỉ cách nào dòm ngó tin tức tờ giấy, mà còn phải dâng Huyền Băng Thiết cho .

      "Thời gian của ta có hạn, có đánh cuộc hay , nhanh cho ý kiến chứ?" Hai mắt Thượng Quan Ngưng Nguyệt chút để ý quét vòng qua Dạ Dật Phong cùng Lăng Tiêm Tiêm, môi khẽ mở, giọng điệu lười biếng .

      Nàng dĩ nhiên có bỏ qua trao đổi tiếng động giữa Lăng Tiêm Tiêm cùng Dạ Dật Phong, Lăng Tiêm Tiêm dĩ nhiên là dùng ánh mắt trưng cầu đồng ý của Dạ Dật Phong, mà Dạ Dật Phong cũng lặng lẽ vểnh ngón tay lên, thủ thế như thế ràng là ra chỉ thị cho Lăng Tiêm Tiêm.

      Mặc dù nàng hoàn toàn hiểu ám hiệu đặc biệt của Dạ Dật Phong, nhưng Dạ Dật Phong vừa ra ám hiệu, Lăng Tiêm Tiêm mặc dù cố gắng che giấu, nhưng thân thể nàng lại phản xạ có điều kiện đứng thẳng, hai mắt càng tự chủ được lướt qua tia cung kính dễ phát giác.

      Trực giác nhạy bén cho nàng biết, phản ứng của Lăng Tiêm Tiêm có cái gì đúng. Vốn là, nàng suy đoán Dạ Dật Phong cùng tả thừa tướng có thể là vì lợi ích nào đó, cho nên tạm thời thầm kết thành đồng minh, mà Lăng Tiêm Tiêm là trung gian truyền tin tức giữa hai người họ. Nhưng thái độ Lăng Tiêm Tiêm đối với Dạ Dật Phong, hình như giống quan hệ đồng minh, mà giống như . .

      Điều này khỏi làm nàng càng hiếu kỳ với tin tức tờ giấy kia, vì vậy nàng quyết định, nếu như Dạ Dật Phong chỉ thị cho Lăng Tiêm Tiêm cự tuyệt đánh cuộc, nàng liền chọn vũ lực, đem tờ giấy kia trắng trợn cướp đoạt.

      "Đánh cuộc, dĩ nhiên đánh cuộc. Thụy vương phi kịp chờ đợi muốn trở thành thủ hạ bại tướng của Lăng Tiêm Tiêm ta, ta nếu thành toàn tâm nguyện của ngươi, chẳng phải là có vẻ quá tàn nhẫn sao?" Lăng Tiêm Tiêm trào phúng cười với Thượng Quan Ngưng Nguyệt, đột nhiên vung tay áo lên, dời đến chiếu bạc cách đó xa. Mà đám con bạcvốn là tụ tập bên canh chiếu bạc, lập tức tản ra hai bên, hết sức tự giác đem chiếu bạc nhường lại.

      "Muốn đánh cuộc loại nào? Bài cửu, trò gieo xúc xắc, hay là xúc xắc?" Ngón tay Lăng Tiêm Tiêm gõ gõ bàn, cuồng ngạo nhướng mày với Thượng Quan Ngưng Nguyệt.

      Thượng Quan Ngưng Nguyệt vén vén mấy sợi tóc bên má, cười nhạt tới chiếu bạc, thản nhiên : "Ngươi chọn ."

      " bằng các ngươi chơi xúc xắc , ván định thắng thua. Lắc ra ba con xúc xắc tính điểm, của người nào hơn, người đó thắng. "Đám con bạc nhìn nhau thêm vài lần, đồng thời mở miệng kêu lên. Thần bài xinh đẹp đấu với xấu nữ quỷ mị, bọn họ đương nhiên là hi vọng mỹ nữ thắng, hơn nữa còn hi vọng mỹ nữ thắng vô cùng xinh đẹp, cho nên bọn họ gào thét chơi xúc xắc sở trường của Lăng Tiêm Tiêm.

      "Có người thay chúng ta lựa chọn, bằng liền theo bọn họ . Chơi xúc xắc, ván định thắng thua. Điểm của người nào hơn, người đó là người chiến thắng. Ngươi cảm thấy thế nào?" Lăng Tiêm Tiêm quyến rũ cười tiếng, môi đỏ mọng khẽ mở hỏi Thượng Quan Ngưng Nguyệt.

      Lúc trước nàng muốn cho Thượng Quan Ngưng Nguyệt chọn, chỉ là muốn tăng thêm chút khí thế. Dù sao bất luận Thượng Quan Ngưng Nguyệt chọn chơi cái gì, nàng đều thua thể nghi ngờ. tại, có người giúp chọn sở trường xúc xắc, nàng dĩ nhiên muốn cho Thượng Quan Ngưng Nguyệt thua càng thê thảm hơn.

      " sao cả. ra kết quả đều dự liệu được, khi chúng ta cùng mở ra, xuất cục diện thắng thua, bởi vì chúng ta lắc xúc xắc toàn bộ đều là 0 điểm." Thượng Quan Ngưng Nguyệt nhún vai cái, mị hoặc cười nhìn về phía Lăng Tiêm Tiêm.

      "Ngươi. . ." Sắc mặt Lăng Tiêm Tiêm bỗng dưng biến đổi, hai mắt chấn động nhìn Thượng Quan Ngưng Nguyệt.

      Thượng Quan Ngưng Nguyệt vừa dứt lời, những con bạc vây xem đầu đầy mờ mịt nhìn nàng, trong lòng thầm : xem ra Thượng Quan Ngưng Nguyệt phải là ngốc, mà còn ngốc hơn so quá khứ. Làm sao có thể lắc xúc xắc được 0 điểm đây?

      Dĩ nhiên, bọn họ thông minh có hạn, nghe hiểu lời của Thượng Quan Ngưng Nguyệt. Nhưng mà bọn kém thông minh, cũng có nghĩa là những người khác cũng kém thông minh.

      Này thể, thân thể Dạ Dật Phong cứng ngắc. Thượng Quan Ngưng Nguyệt thế nhưng đoán được tất cả, nàng đoán được Lăng Tiêm Tiêm biết sử dụng nội lực, đem xúc xắc hóa bụi tạo thành 0 điểm?

      Trong nháy mắt Dạ Dật Phong có chút hối hận, hối hận nên để Lăng Tiêm Tiêm đánh cuộc với Thượng Quan Ngưng Nguyệt. Bởi vì trong đầu lên dự cảm xấu, đó là: Thượng Quan Ngưng Nguyệt nhất định thắng, hơn nữa thắng đẹp.

      Ngân Lang cùng Thanh Báo bội phục đến mức im lặng nhìn Thượng Quan Ngưng Nguyệt, cho tới nay bọn họ đều cho rằng vương gia là người thông minh nhất đời, nhưng giờ phút này bọn họ mới biết bọ họ sai rồi, thông minh của tiểu vương phi nhà bọn họ căn bản đạt đến cảnh giới cách nào dùng ngôn ngữ để hình dung rồi. . .

    3. manubongdem_263

      manubongdem_263 Well-Known Member

      Bài viết:
      805
      Được thích:
      335
      cố lên bn. truyện hay lắm ^^

    4. Mun

      Mun Well-Known Member

      Bài viết:
      1,369
      Được thích:
      1,380

    5. Mun

      Mun Well-Known Member

      Bài viết:
      1,369
      Được thích:
      1,380
      Chương 51: Bất quá chỉ như vậy

      "Ngươi có thể vận nội lực biến xúc xắc thành bụi phấn, ta cũng có thể lợi dụng uy lực của nhẫn Huyền Băng Thiết làm thế. Đến lúc mở ra, hai chúng ta đều là điểm, cũng chính là hoà nhau. Nếu muốn đánh cuộc, nhất định phải phân thắng thua, hoà nhau chẳng có chút ý nghĩa nào." Thượng Quan Ngưng Nguyệt cúi đầu, chút để ý vuốt ve móng tay, ngẩng đầu lên, hai mắt cười đến rực rỡ nhìn về phía Lăng Tiêm Tiêm.

      "Được, vậy chúng ta lập luật lệ. Khi mở xúc xắc ra, xúc xắc của chúng ta phải hoàn hảo chút tổn hại, nếu như có bất kỳ viên xúc xắc nào hóa thành bột, vậy coi như người đó thua." Lăng Tiêm Tiêm hít hơi sâu, thu lại khiếp sợ trong lòng, tiếp híp mắt lạnh lùng nhìn về phía Thượng Quan Ngưng Nguyệt.

      "Ta đồng ý." Thượng Quan Ngưng Nguyệt nhún vai cái, lười biếng cười .

      "Nếu như chỉ lắc ba con xúc xắc, đối với ngươi và ta mà có tính khiêu chiến, bằng chúng ta gia tăng chút khó khăn?" Lăng Tiêm Tiêm khẽ nhướng đôi mày thanh tú lên, hai mắt giấu nụ cười lãnh lệ. Bị Thượng Quan Ngưng Nguyệt dễ dàng đoán được ý định, điều này làm cho Lăng Tiêm Tiêm hết sức căm tức, cho nên nàng quyết định chỉ muốn Thượng Quan Ngưng Nguyệt thua, mà còn làm cho Thượng Quan Ngưng Nguyệt thua còn mặt mũi.

      "Làm thế nào gia tăng khó khăn đây?" ThượngQuan Ngưng Nguyệt lộ biểu tình gì, khuôn mặt vẫn tươi cười như cũ.

      "Mỗi người lắc 30 viên xúc xắc, lúc mở ra, người nào lắc được số điểm nhất, người đó thắng." Lăng Tiêm Tiêm ánh mắt lóe lên tia lạnh lùng, gằn từng chữ .

      "30 viên?" Thượng Quan Ngưng Nguyệt nhướng mày phượng, khóe môi tạo ra đường cong xinh đẹp.

      "Thế nào, ngươi sợ?" Lăng Tiêm Tiêm nhếch môi, nụ cười đầy vẻ giễu cợt.

      ", ta chỉ là cảm thấy lắc 30 viên xúc xắc vẫn có tính khiêu chiến, bằng tăng thêm chút khó khăn nữa , chúng ta lắc 60 viên xúc xắc như thế nào?" Thượng Quan Ngưng Nguyệt tà mị cười, lời ra làm cho người ta kinh ngạc cũng đứng hình.

      "Được, liền lắc 60 viên xúc xắc." Tròng mắt Lăng Tiêm Tiêm vốn là sâu sắc đánh giá ThượngQuan Ngưng Nguyệt, ý đồ bắt lấy khiếp đảm mặt Thượng Quan Ngưng Nguyệt có chút ngẩn ra, dung nhan kiều diễm tản ra hơi thở lạnh lẽo : "Người tới, lập tức đưa 120 viên xúc xắc đến chiếu bạc."

      "Dạ, đại tiểu thư." Hai thị vệ trung niên phủ Tả thừa tướng, kiêm chức bảo vệ Chí Tôn sòng bạc ứng tiếng, tiếp lập tức lắc mình thu xếp xúc xắc.

      "Hí. . ." Cùng lúc đó, đám con bạc vây quanh vểnh lên tai lắng nghe đối thoại giữa Thượng Quan Ngưng Nguyệt cùng Lăng Tiêm Tiêm, đồng thời hít hơi khí lạnh. Điên rồi, hai người này cùng điên rồi. Nếu bỏ 60 viên xúc xắc vào cốc xúc sắc, như vậy gần như là bị lấp đầy rồi, còn lắc thế nào a?

      Ngân Lang cùng Thanh Báo cũng giật giật khóe môi nhìn nhau, cái trán có giọt mồ hôi lạnh lặng lẽ rơi xuống. Ta vương phi a, ngài có thể đừng khảo nghiệm sức chịu đựng của chúng ta nữa được , ngài mang đến cho chúng ta quá nhiều kích thích rồi.

      Dạ Dật Phong bỗng dưng đem quạt trong tay khép lại, khóe môi treo lên đường cong khó lường, tuấn mâu thâm thúy nhìn hướng ThượngQuan Ngưng Nguyệt.

      "Đại tiểu thư, xúc xắc người muốn chuẩn bị xong." Trong nháy mắt, hai tên bảo vệ đem 120 viên xúc xắc chia đều thành hai đống, trải ở bàn bạc.

      "Thượng Quan Ngưng Nguyệt, hôm nay ta để cho ngươi khắc sâu cảm nhận, cái gì gọi là biết tự lượng sức mình, tự rước lấy nhục." Trong đôi mắt mị hoặc của Lăng TiêmTiêm chứa lạnh lùng, rét lạnh , tiếp bàn tay nàng vỗ mạnh cái. 60 viên xúc xắc trong nháy mắt từ mặt bàn cuồn cuộn bay lên, tiếp đều lả tả rơi vào cốc xúc xắc.

      Sau đó, bàn tay nàng nhanh chóng lướt qua mặt bàn, đám con bạc cơ hồ mắt cũng chưa kịp nháy, cốc xúc xắc an vị trong tay Lăng Tiêm Tiêm.

      Chỉ thấy mười ngón tay Lăng Tiêm Tiêm nhanhnhẹn vũ động, cốc xúc xắc từ mười ngón tay nàng nhảy vọt lên nhanh như chớp, lúc mọi người xung quanh hoa cả mắt, phanh tiếng vang lên, bàn tay Lăng Tiêm Tiêm bỗng dưng hướng về phía mặt bàn, cốc xúc xắc lại trở lại mặt bàn.

      "Thượng Quan Ngưng Nguyệt, ngươi có thể mang vòng tay cùng nhẫn lấy xuống giao cho ta rồi. Bởi vì. . . Ngươi tuyệt đối có khả năng có cơ hội thắng ta." Lăng Tiêm Tiêm hếch cằm lên, hai mắt đầy ngạo nghễ nhìn về phíaThượng Quan Ngưng Nguyệt, giọng điệu vô cùng khinh miệt .

      "Vậy sao?" Thượng Quan Ngưng Nguyệt khẽ trêu chọc mấy sợi tóc vương bên má, hai mắt chứa ý cười trả lời. ra nàng căn bản cần xem, bởi vì nàng nghe được Lăng Tiêm Tiêm gieo được bao nhiêu điểm rồi. tệ, ở phương diện này Lăng Tiêm Tiêm cũng thực là có thiên phú. Nhưng rất đáng tiếc, đối thủ của nàng là mình, cho nên vô luận thiên phú của nàng mạnh bao nhiêu, cũng chỉ có kết quả, đó chính là thua.

      "Trợn to con mắt của ngươi, nhìn ràng ."Lăng Tiêm Tiêm cười lạnh tiếng, nhấc cốc lên. Trừ Thượng Quan Ngưng Nguyệt, con mắt của tất cả mọi người đều tập trung ở mặt bàn.

      Trong nháy mắt, mọi người ngừng thở, cả NgânLang cùng Thanh Báo cũng thế. Trời ạ, sao lại có thể như thế? bàn, 60 viên xúc xắc đứng thành sáu hàng. Mỗi hàng đều là mười viên xúc xắc chồng lên nhau, mà phía các hàng toàn bộ đều là điểm đỏ chói mắt.

      "Trời ạ, Lăng Tiêm Tiêm thế nhưng đem 60 viên xúc xắc xếp thành sáu hàng?" Có người khiếp sợ bụm miệng.

      "Ta quả chính mình nhìn nhầm chứ?" Có người liều mạng dụi dụi mắt, hoài nghi mìnhcó thể là nhìn lầm rồi.

      " hổ là Chí Tôn Thần Bài, đây quả thực quá kinh hãi rồi." Có người trừng đến con ngươi cũng sắp rớt ra ngoài rồi.

      "Chiều rộng của cốc chỉ có thể xếp thành sáu hàng xúc xắc, mà độ cao cũng chỉ có thể xếp được mười viên xúc xắc, vì vậy sáu điểm là điểm nhất cách nào vượt qua rồi. Cho nên ngươi cũng cần thiết mất mặt xấu hổ, trực tiếp đưa vòng tay cùng nhẫn giao cho ta ." Hai mắt Lăng Tiêm Tiêm mang theo lạnh lùng cùng khinh miệt liếc Thượng Quan Ngưng Nguyệt, lòng bàn tay duỗi ra hướng tới trước mặt Thượng Quan Ngưng Nguyệt, bày ra tư thế nhận vòng tay và nhẫn.

      Ngân Lang cùng Thanh Báo bỗng dưng siết chặt quả đấm, hung hăng cắn răng. Bọn họ hi vọng tiểu vương phi đem Huyền Băng Thiết giao cho Lăng Tiêm Tiêm, nhưng đúng như Lăng Tiêm Tiêm , sáu điểm là điểm nhất cách nào vượt qua rồi, cho nên tiểu vương phi căn bản là thể thắng a.

      Khóe môi Dạ Dật Phong cũng nhàn nhạt nâng lên, biểu thái độ đối với Lăng Tiêm Tiêm rất là hài lòng, hai mắt ý cười như có như nhìn về phía Thượng Quan Ngưng Nguyệt. Nha đầu biết trời cao đất rộng, cuối cùng cũng phải trả giá đắt, ngoan ngoãn đem vòng tay cùng nhẫn Huyền Băng Thiết tháo xuống !

      Thượng Quan Ngưng Nguyệt mị hoặc nhìn bàn tay Lăng Tiêm Tiêm vươn ra, môi đỏ mọng tràn ra lời : "Đều Chí Tôn Thần Bài, ra bất quá chỉ như vậy. Sáu điểm đối với ngươi mà , xác thực là điểm nhất cách nào vượt qua rồi. Nhưng mà đối với ta mà , sáu điểm. . . Quá lớn."

      Ách, Thượng Quan Ngưng Nguyệt vừa dứt lời, ánh mắt của tất cả mọi người đều quét về phía gương mặt nàng. Ngổn ngang có, khinh bỉ có, tò mò có, khiếp sợ có. . .

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :