1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Đặc công manh phi - Đường Tô Tô (223) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 21: Toàn gia đều là dao găm ngầm.

      Tiểu Đức Tử thấy chủ tử nằm mặt đất, liền bất chấp cái khác, phen ôm Mộc Nghiên, đem Mộc Nghiên để ở bên, lại nâng dậy Thánh Hàn Hi nằm mặt đất.

      “Tiểu công tử, có việc gì chứ!” Tiểu Đức Tử đứng ở trước mặt Thánh Hàn Hi, cẩn thận phủi bùn đất người Thánh Hàn Hi.

      Tiểu nữ oa vừa rồi thấy…

      Tay tự giác nắm chặt, xú nha đầu chết tiệt, đừng để ta tìm được ngươi, bằng , ta nhất định đánh ngươi khóc…

      “Hồi cung!” lớn tiếng, Thánh Hàn Hi đầu cũng quay lại rời .

      Ám vệ ôm Mộc Nghiên, dùng khinh công bay hồi, rốt cục ở ngã rẽ trước cửa Mộc tướng phủ dừng lại.

      Vửa mới buông ra Mộc Nghiên, lau mồ hôi trán, sau đó thở dài nhõm hơi.

      Mộc Nghiên khóe mắt co quắp, biết làm cái gì?N hìn , chờ làm xong loạt động tác, Mộc Nghiên mới mở miệng: “Ngươi làm sao vậy? Phía sau có hổ đuổi theo ngươi?”

      “Tiểu thư, người biết ngươi gây ra phiền toái gì.” Ám vệ bất đắc dĩ, hôm nay ra ngoài ngày liền chọc hai cái đại phiền toái, phải coi chừng lá gan…

      tại sao?”

      “Vừa rồi ngươi đánh tiểu công tử kia lai lịch còn hơn cả Mai gia tỷ muội, nhưng là nhi tử thánh thượng thương nhất, là Tam hoàng tử điện hạ!”

      Nhi tử hoàng đế bệ hạ nhất, bị người đánh , còn bị người dẫm đạp dưới chân, cái này cái này… chết người!

      “Ặc…” Mộc Nghiên khóe miệng co rút, cái này đúng là gây họa…

      “Trước về nhà sau….” Mộc Nghiên trực tiếp hướng tướng quân phủ đến, con mẹ nó, cái Thừa tướng vẫn dễ đối phó chút, nhưng là tại lại nhảy ra hoàng đế, ngất… Nhanh chóng nghĩ biện pháp, thể liên lụy người nhà.

      Lúc cơm tối, người nhà ngồi cùng chỗ, Mộc Nghiên rối rắm nghĩ muốn hay trước cho gia gia, trước hết để cho bọn họ chuẩn bị tâm lý.

      Nhưng là vạn nhất ra, làm bọn họ sợ sao?

      Mộc Nghiên quên, đây toàn gia đều là dao găm ngầm, đường đều là ngang, sợ ai?

      đến nếu ai khi dễ bảo bối nhà mình, quan tâm là ai, đều đánh!

      ********************************
      Nguồn: tuyetviyeuho.wordpress.com
      Chương 22: Ta đánh tam hoàng tử.

      “Tiểu muội, tiểu muội… Muội suy nghĩ gì? Gia gia kêu đấy!!” Bát ca ngồi bên cạnh Mộc Nghiên, Mộc Ngạo Địch ra tiếng gọi.

      “Hả? A? Làm sao vậy?” Mộc Nghiên lấy lại tinh thần, biết bát ca tại sao gọi mình.

      “Tiểu cháu ngoan, cháu suy nghĩ gì vậy? Nghĩ mê mẩn như vậy.” Lão gia tử mặt tươi cười.

      “Gia gia, ta có việc muốn …” Mộc Nghiên xoắn xoắn quần áo, hít sâu hơi quyết định nên trước, thể để bởi vì chuyện của mình mà liên lụy người nhà.

      “Ừ? Chuyện gì?”

      Lão gia tử vừa hỏi, bàn con cháu đều dừng đũa lại, tất cả nhìn Mộc Nghiên.

      “Dạ, ta cùng Thi Thi hôm nay ra ngoài chơi, gặp được tỷ muội Mai gia, các nàng bắt nạt Thi Thi, còn muốn động thủ đánh ta…”

      “Cái gì?”

      Mộc nghiên chưa có xong, bị tiếng hô to của cả nhà lấn át, hoàn hảo là có tâm lý chuẩn bị!

      “Các nàng đánh con chưa? Đồ khốn Mai Lệnh Dương cũng dám bắt nạt tôn nữ của ta, lão phu ta tới lột da .”

      “Gia gia, chúng ta mang binh đem hang ổ nổ tung!”

      “Ai, đừng nóng vội đừng nóng vội, hãy nghe ta hết.” Mộc Nghiên đứng ở ghế, có biện pháp ai bảo dáng người nàng là bé nhất đâu.

      “Tiểu muội, đừng sợ, các ca ca đánh lại cho muội.” Tám vị ca ca của Mộc Nghiên trăm miệng lời…

      “Ta có thể bị thương sao? Là ta làm cho người ta đánh các nàng, nhưng là hai tỷ muội nàng để cho người ta đánh, ta các nàng muốn báo thù tới tướng quân phủ, ta chờ các nàng…”

      “Đánh rất đúng, lão thất phu Mai Lệnh Dương kia nếu đến , lão tử là người thứ nhất đánh gãy chân chó của .”

      “Ừ, ừ, sau đó cầm cho chó ăn!”

      Mộc Nghiên nhìn cả nhà, trong lòng ấm áp dễ chịu, vừa rồi nghe đến chính mình bị bắt nạt bọn họ mặc kệ mình đúng hay sai, đều đứng ở bên cạnh mình, ra đây là cảm giác được thương che chở.

      Mộc Nghiên trong lòng thầm thề, nàng nhất định phải cường đại,như vậy mới có thể bảo vệ người nhà của mình.

      “Ta đánh tam hoàng tử!”



      Chương 23: chiếm tiện nghi của ta.

      Lời này vừa ra, mọi người đầu tiên là sửng sốt, sau đó khuôn mặt của mọi người đều co quắp…

      “Tiểu muội, muội là đùa? Tam hoàng tử kia có tiếng là ác ma, muội xác định là muội đánh ? Mà phải đánh muội?” Đại ca Mộc Nghiên, Mộc Ngạo Tung .

      chỉ có bị ta đánh, lại còn bị ta dẫm đạp dưới chân…”

      Mọi người hít ngụm khí, gì tam hoàng tử nhưng là có tiếng độc ác, hoàng đế bệ hạ lại đối dung túng đủ điều.

      “Cháu ngoan, gia gia biết cháu phải chủ động gây , là tam hoàng tử chọc giận cháu phải ?”

      Nghe xong lời của lão gia tử, trong lòng mọi người đều hiểu được tính tình của con mình, người trong nhà là hết sức ràng, nhất định là thằng nhóc tam hoàng tử kia bắt nạt bảo bối nhà chúng ta.

      “Hừ, mặc kệ là ai, bắt nạt bảo bối nhà chúng ta, cũng đều đánh!”

      Mộc Ngạo Hoành, nhị ca của Mộc Nghiên, tính tình liền giống như tên của , ngang ngược, so với con cua còn ngang hơn. ( hiểu ý gì? Con cua phải ngang đường sao? Vậy Mộc Ngạo Hoành chính là tổ tông của con cua, cây thô cân*) (* người có cơ bắp nhưng lỗ mãng.)

      Mộc gia tên của tám tôn tử là lão gia tử lấy [tung hoành tứ hải, vô địch thiên hạ] chậc chậc tên quá phong cách.

      Này cả nhà hỗ đều là cút dao găm.

      chiếm tiện nghi của ta.” Mộc Nghiên nghiến răng nghiến lợi .

      Phịch… đám đại lão gia, nương tử, đều hoảng sợ đứng lên, sau đó ba tầng trong ba tầng ngoài bao vây lấy Mộc Nghiên.

      đám đều lo lắng hỏi, trong lúc nhất thời Mộc Nghiên đau cả đầu.

      Mọi người thành thói quen, chỉ cần là tiểu thư có chút chuyện gì, lão thái gia, lão gia, phu nhân, thiếu gia đám đều gấp giống như kiến bò chảo nóng.

      Lão gia tử hai tay bám vào sau lưng, nhanh chóng xoay quanh vòng vòng, đột nhiên mạnh mẽ cước đá đứa con lớn nhất của mình, trúng mông cha Mộc Nghiên.

      “Ngươi đây cái đồ đáng chết, con của ngươi đều bị người ta chiếm tiện nghi, ngươi ngươi hôm nay làm cái gì hả? Con bà nó, tên tiểu khốn kiếp kia lá gan cũng lớn, dám ăn đậu hủ của cháu giá Mộc Thiên Bá ta…”

      Mộc Chiến Thiên xoa xoa mông, hai mắt cũng giống nhau phẫn nộ, chẳng qua khiến cho phẫn nộ chính là tam hoàng tử, a, bắt nạt người khác có ý kiến, nhưng là bắt nạt đến nữ nhi bên người mình, vậy cần , chữ đánh!

      **************************************
      Nguồn: tuyetviyeuho.wordpress.com
      Chương 24: Bị cáo ngự trạng.*

      (*Bị cáo trạng lên vua)

      “Cha, ta hôm nay cả ngày đều ở hoàng cung…” Đối mặt với lửa giận của lão gia tử, Mộc Chiến Thiên yếu ớt trả lời.

      “Cha, ngày mai lão thất phu Mai Lệnh Dương kia nếu dám làm tặc la bắt tặc, ta cùng lão Tam nhất định cho biết hoa vì sao lại màu đỏ.” Mộc Nhị gia Mộc Chiến Quần .

      Ặc… Mộc Nghiên trong đầu ngổn ngang, sớm biết rằng

      “Về sau Nghiên nhi nếu ra ngoài, các ngươi toàn bộ theo…” Mộc Chiến Thiên cổ họng rống lên, phía sau mấy vị phu nhân mặt bị phun mấy chấm nước miếng.

      “Vâng…” Phía sau hơn mười vị phu nhân trả lời.

      Hôm sau lên triều.

      Mai Lệnh Dương lên liền tố cáo Tướng quân phủ lên hoàng thượng…

      “Bệ hạ, Mộc Thiên Bá biết cách dạy dỗ, lại để cho cháu của giữa ban ngày hành hung nữ nhi của thần, xin bệ hạ hãy làm chủ!”

      Bốn người Mộc gia, lão gia Mộc Thiên Bá cùng ba đứa con tức giận thổi cái mũi trừng mắt, cái gì gọi là biết xấu hổ? Cái này đây gọi là biết xấu hổ.

      “Hừ, ràng chính ngươi biết dạy bảo, khiến đầy tớ mới cáo mượn oai hùm, vẽ đường cho hươu chạy, ngược lại còn tới đây đổ tội cho lão phu, ngươi còn có thể vô sỉ hơn nữa sao?”

      “Ngươi…” Mai Lệnh Dương tức đến mặt đỏ lên, chỉ vào Mộc Thiên Bá nên lời.

      Hoàng thượng nhíu mày, quát lên: “Đây đều là chuyện tiểu hậu bối đánh nhau ầm ĩ chút, thế nào hai vị ái khanh lại còn đem lên triều đình? Là do gần đây rất nhàn rỗi sao?”

      “Thần biết tội!” Mai Lệnh Dương xấu hổ quỳ mặt đất, nhưng là nhìn thấy lão thất phu Mộc Thiên Bá ỷ vào mình là tam triều nguyên lão lại còn đứng thẳng đơ, trong lòng lại phẫn nộ.

      người vũ phu, nếu để tôn nữ của chèn ép đến đầu mình, thị khả nhẫn nhục bất khả nhẫn*, cũng tin này lão thất phu đấu qua mình. (*cái này đều có thể nhịn lại còn gì thể nhịn)

      đám ngực lớn lỗ mãng ngốc nghếch mà thôi!!

      “Con cháu tự có con cháu phúc, hai vị ái khanh nên bởi vì phía sau hậu bối đánh nhau ầm ĩ chút liền kết thành thù hận, đêm mai trẫm thiết yến, giải trừ hiểu lầm lần này! Để cho bọn họ tiểu bối bắt tay giảng hòa là được!”

      Cho dù rất muốn, Mai Lệnh Dương cũng chỉ co thể nén giận: “Tạ ơn bệ hạ!”

      “Tạ ơn bệ hạ!” Lão gia tử mặc dù tình nguyện, thế nhưng vẫn phải để cho hoàng đế bệ hạ chút mặt mũi.

      Nhưng mà ở Hồng Tụ đế quốc ai chẳng biết Mộc gia là quân thần bảo vệ Hồng Tụ đế quốc?

      Ngay cả hoàng đế bệ hạ đối với Mộc gia cũng có ba phần nhún nhường, huống chi Mai Lệnh Dương chỉ là thừa tướng mà thôi!



      Chương 25: Mộc lão gia tử dũng mãnh.

      Mai Lệnh Dương cho dù bực tức, cũng chỉ có thể cắn răng nuốt vào trong bụng.

      Mà Mộc lão gia tử cũng là nể mặt bệ hạ, dù sao đây cũng là triều đình, nếu như ngay trước mắt bệ hạ mà đánh tên chết tiệt này trận, vậy thua thiệt.

      Khiến cho người cố tình thêu dệt, cho bọn họ ấn người Mộc gia tội danh coi rẻ thánh nhan bệ hạ, chính là chết thẳng cẳng.

      Hạ triều, Mai Lệnh Dương đứng ở cửa cung chờ Mộc gia bốn người chậm rãi từ phía sau đến.

      “Mai Lệnh Dương ngươi là đợi lão phu?” Có Mộc lão gia tử ở đây, huynh đệ Mộc Chiến Thiên căn bản có quyền lợi chuyện.

      “Hừ, đừng tưởng rằng người người đều sợ Mộc gia các ngươi, Mai Lệnh Dương ta cũng ngại mặt mũi của các ngươi, đám mãng phu (thô lỗ) mà thôi.” Mai Lệnh Dương đối mặt với Mộc lão gia tử, hai tay chắp ở sau lưng.

      “Họ Mai, ngươi đầu óc mọc nấm mốc ? Hừ, lại dám như thế đối cha ta .” Mộc Chiến Hối phẫn nộ xông lên phía trước, chuẩn bị vung mạnh tay đánh Mai Lệnh Dương đứng trước mặt.

      Bị Mộc lão gia tử đưa tay ngăn lại.

      Mộc lão gia tử đưa tay vân vê chòm râu của mình, hai mắt toát ra sắc bén: “Mai Lệnh Dương, lời giống vậy, lão tử cũng cho ngươi, mẹ nó loại thừa tướng liền chim dậy nổi, cảnh cáo ngươi, làm cho lão tử phát bực, trực tiếp mang binh oanh ngươi cửu tộc, đúng là mẹ nó mặt dài? Cho ngươi chút ánh sáng liền rực rỡ? Cũng nhìn chính mình mấy lượng? Bằng ngươi có tư cách cùng lão phu ta chuyện, cút, đừng ở đây chướng mắt!”

      Mộc lão gia tử gầm lên, trực tiếp đẩy ra trước mắt tiểu nhân giữa đường, mang theo nhi tử rời .

      “Ngươi…” Mai Lệnh Dương tức giận sắc mặt trắng bệch, ánh mắt phẫn nộ thẳng tắp nhìn ba người phía trước.

      Mộc lão gia tử vừa rồi chút cũng sai, Mộc lão gia tử là nguyên lão tam triều, mà Mai Lệnh Dương cùng con đồng lứa, ngươi làm sao có thể có tư cách cùng Mộc lão gia tử chuyện?

      Mộc lão gia tử thường : “Lão tử nếu có loại nhi tử như Mai Lệnh Dương, lão tử tình nguyện đem nhét trở về trong bụng mẹ sinh lại!!”

      “Phụ thân, vừa rồi ngươi nên ngăn cản ta, hẳn là để ta hung hăng giáo huấn chút lão vương bát (đồ con rùa) biết trời cao đất rộng (kiến thức nông cạn mà tự cao tự đại)!”

      “Ngươi biết cái gì, nếu như bây giờ cho ngươi giáo huấn , còn trực tiếp chạy cáo trạng với hoàng thượng? Đến lúc đó cho dù bệ hạ có ý che chở, đối với đám ma quỷ theo Mai Lệnh Dương kia cũng đáp ứng, muốn đánh cũng phải bây giờ, lại càng thể ở trong cung, ngu ngốc!”

      “A, biết!” Mộc Chiến Hối gật gật đầu, may mắn phụ thân minh, nhưng mà tên chết tiệt kia đáng ghét, lần sau trùm đầu rồi đánh, đánh chết cũng đánh cho tàn phế, mặc kệ con bà nó, ai bảo kiêu ngạo.

      *********************************

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Nguồn: tuyetviyeuho.wordpress.com
      Chương 26: Cái gọi là huyền khí. (1)

      Mộc Nghiên ngồi ở bàn, tay chống cằm, tay đặt mặt bàn, nàng chính là rất buồn bực ở đây tướng quân phủ chứa hơn nghìn người, nàng vẫn cảm thấy được nhàm chán.

      là ngồi được, Mộc Nghiên nhấc lên làn váy ra ngoài.

      Bất tri bất giác tới sân luyện võ.

      Khoảng cách xa xa nhìn qua, bên trong bên là hộ vệ tập luyện, bên là tám vị ca ca.

      Bỗng nhiên trước mắt lên màn, khiến cho Mộc Nghiên chú ý.

      Nàng nhìn thấy đại ca cùng nhị ca cùng nhau tập luyện, nhưng là tầng màu đen giống như sương mù giống nhau quấn xung quanh thân thể hai người bọn họ.

      Mộc Nghiên dụi dụi con mắt, nàng cho là ảo giác của mình, nhưng là lại mở mắt ra, phát luồng khí màu đen kia sai đúng là đem thân thể hai người bao vậy lại.

      Lại nhìn chút thất ca cùng bát ca, phát thân thể hai người lại phát ra luồng khí màu xám.

      Cái này khiến cho Mộc Nghiên kinh hãi, bất chấp tất cả, Mộc Nghiên nhấc làn váy trực tiếp hướng võ đường chạy đến.

      “Ca ca… ca ca…” Mộc Nghiên bên chạy bên gọi, chỉ sợ nàng chạy tới bên người bọn họ hai loại luồng khí kia biến mất.

      Tám huynh đệ nghe thanh Mộc Nghiên đều dừng lại.

      Mọi người người đều chảy mồ hôi…

      “Tiểu muội, sao muội lại tới đây? Ở đây ánh nắng rất lớn, muội nhanh về, đừng để nắng chiếu đen.” Đại ca Mộc Nghiên Mộc Ngạo Tung cách Mộc Nghiên gần nhất.

      “Đại ca, đây là cái gì ?Vì sao người các huynh toát ra luồng khí màu đen, vì sao lục ca ca cùng thất ca ca, bát ca ca người bọn họ toát ra lại là luồng khí màu xám?”

      “Hả?” Tám người ngẩn người,đột nhiên nhị ca Mộc Nghiên Mộc Ngạo Hoành phản ứng cười giải thích với Mộc Nghiên: “Cái này gọi là huyền khí, ở huyền khí đại lục những người năm tuổi mới có thể tu luyện, thông thường người dưới mười tuổi huyền khí đều là màu xám, lục ca, thất ca, bát ca của muội bọn họ chưa đủ mười tuổi, cho nên tại huyền khí vẫn còn màu xám!”

      “Huyền khí?” Đấu khí nàng từng nghe qua, dù sao ở đời trước nàng cũng xem tiểu thuyết tu chân dị thế, thế nhưng này huyền khí? Lẽ nào cùng đấu khí sai biệt lắm? Ừ nhất định vậy!

      “Ừ, muội còn , biết cũng khỗng có gì kì lạ!”

      “Cái này có lợi ích gì?”

      tới chỗ này râm mát ca ca từ từ cho muội, ở đây ánh nắng quá lớn!”



      Chương 27: Cái gọi là huyền khí. ( 2)

      Tám huynh đệ mang theo Mộc Nghiên tới dưới gốc cây đại thụ, cùng ngồi ở cỏ.

      Bởi vì đại ca Mộc Nghiên Mộc Ngạo Tung là lớn nhất, biết chuyện cũng là nhiều nhất, cho nên nhiệm vị giải thích thắc mắc của Mộc Nghiên liền giao cho .

      “Đại lục này là huyền khí đại lục, huyền khí đại lục có ba đế quốc khác nhau, thứ nhất là Hồng Tụ đế quốc của chúng ta, hai đế quốc khác, cái là Lịch Á đế quốc, cái là Thiên Vũ đế quốc. Tại huyền khí đại lục, chủ yếu chính là tu luyện huyền khí, thứ hai mới là luyện võ người bình thường đều là sau năm tuổi mới có thể tu luyện huyền khí! Người dưới mười tuổi giống nhau đều là cấp thứ nhất của huyền khí màu xám!

      Mà huyền khí có hai cấp bậc «» cấp bậc bình thường «hai» chí tôn cấp bậc! Cấp bậc bình thường phân chia theo bảy trình tự: «huyền khí cấp 1 -> huyền khí màu xám» «huyền khí cấp 2 -> huyền khí màu đen» «huyền khí cấp 3 -> huyền khí màu vàng» «huyền khí cấp 4 -> huyền khí màu xanh» «huyền khí cấp 5 -> huyền khí màu xanh biếc» «huyền khí cấp 6 -> huyền khí màu lam» «huyền khí cấp 7 -> huyền khí màu đỏ» đây là bảy cấp của huyền khí cấp bậc bình thường.

      Huyền khí màu đỏ trở lên đều là chí tôn cấp bậc, chí tôn cấp bậc chia làm tứ phẩm (bốn hạng) «Chí tôn nhất phẩm -> huyền khí màu bạc» «Chí tôn nhị phẩm -> kim sắc huyền khí (huyền khí màu vàng) " «Chí tôn tam phẩm -> huyền khí màu tím» «Chí tôn tứ phẩm -> huyền khí màu trắng» người cấp bậc càng cao càng cường đại, mà tu luyện huyền khí còn có chỗ tốt đó là sống lâu hơn người bình thường, thông thường đều sống đến khoảng 80 tuổi, thế nhưng nếu như tu luyện huyền khí, mỗi lần tăng cấp huyền khí có thể tăng thêm 20 tuổi thọ.

      Đây là cơ bản nhất, thực ra chỉ cần muội qua năm tuổi, gia gia cho muội!”

      ra là như vậy!” Mộc Nghiên gật gật đầu, vừa mới nghe đại ca như vậy nàng tổng thể là hiểu, cái này huyền khí giống như nội công trong tiểu thuyết võ hiệp, thế nhưng uy lực so với nội công cường đại hơn trăm nghìn lần, đây nhất định là đấu khí, chỉ là tại huyền khí đại lục gọi là huyền khí.

      Năm tuổi mới có thể luyện? tại nàng ba tuổi, biết có thể luyện sớm hơn được hay nhỉ??

      đến năm tuổi có thể luyện ?” Dù sao nàng tại cũng có việc gì, nếu như có thể được, nàng liền luyện luyện.

      “Tiểu muội, muội được mọi người công nhận là thiên tài, muội biết đâu có thể.” Nghe giọng điệu của Mộc Nghiên, Mộc Ngạo Địch biết muội muội cảm thấy hứng thú với cái này.

      “Thực sao?” Hai mắt Mộc Nghiên lên kinh hỉ .

      “Tiểu muội muội thử cảm ứng chút, chỗ đan điền có thể phóng xuất ra lực lượng ?”

      Kiếp trước cuộc sống sát thủ, Mộc Nghiên gần như là cái gì đều có thể, mà sư phụ quỷ y của nàng trước cũng đưa cho nàng nội công tâm pháp.

      Mộc Nghiên ngồi xếp bằng, nhắm mắt lại, từ từ đề khí, nàng phát chỗ đan điền, có tia lực lượng, nhưng phải rất lớn, tựa như mưa phùn lất phất dưới bầu trời giống nhau .

      Mộc Nghiên thu công, kinh hỉ mở mắt, kích động : “Có, có, ca ca, thực có!”

      ***********************************
      Nguồn: tuyetviyeuho.wordpress.com
      Chương 28: Người khác ba tuổi chơi bùn nàng ba tuổi tu luyện huyền khí.

      Vừa nghe Mộc Nghiên như vậy, tám ca ca của Mộc Nghiên đám há hốc mồm, thể tin được trừng lớn hai mắt.

      Nhìn tám người hóa đá, Mộc Nghiên đưa tay giúp bọn đem cằm khép lại.

      “Ôi…” Đám người đau đến nhe răng nhếch miệng. Bưng cằm, tủi thân nhìn Mộc Nghiên.

      “Quá kì quái, ta còn chưa thấy qua ai ba tuổi có thể tu luyện huyền khí.” Mộc Ngạo Tung .

      “Đại ca, huynh đần à, tiểu muội chúng ta chính là thiên tài, có chuyện gì làm khó được tiểu muội?” Bảy người khác khing thường nhìn đại ca mình.

      “Ha ha…Đúng rồi, tiểu muội, muội về trong phòng chờ chúng ta, chúng ta tàng thư các tìm cho muội sách tu luyện huyền khí.” Mộc Ngạo Tung trong lòng kích động, nghĩ khi ba tuổi còn chơi bùn , tiểu muội ba tuổi có thể tu luyện huyền khí, hỗ là tiểu muội, quá vô đối!!

      “Được!” Mộc Nghiên đứng dậy, vui vẻ hướng tiểu viện chạy .

      Rốt cục có chuyện làm, Mộc Nghiên luôn luôn tiếp nhận quả đấm có năng lực chính là vương đạo, ai quả đấm lớn, ai .

      Nhờ vào bối cảnh gia đình, đó là nàng biết xấu hổ, nàng nếu tới đại lục này, có người thân, như vậy nàng liền bảo vệ người thân của mình, thể để cho bọn họ chịu tổn thương.

      Mặc dù tại Mộc gia là đại tướng quân, thế nhưng dù sao quan lớn như đại tướng quân rất nhiều, ngoài ra , cao nhất còn có hoàng đế.

      Nàng ngày hôm qua đem nhi tử hoàng đế đánh, hơn nữa còn là nhi tử hoàng thượng thương nhất, nếu như là thay con báo thù, vậy cũng có khả năng hạ chỉ diệt Mộc gia.

      Cho nên, chỉ có thể chính mình trở nên mạnh mẽ, có sức mạnh đem Mộc gia nâng cao lên tới người đời cúng bái chung cực thế gia (gia tộc cao nhất), như vậy dù cho bá chủ quốc gia cũng có lá gan dám động.

      Mộc Nghiên trở lại tiểu viện của nàng, đợi hơn nửa giờ, mơ hồ nghe được từng đợt tiếng bước chân.

      Tiếp theo phía sau tám huynh đệ lần lượt xông vào đây.

      Trong tay mỗi người đều ôm chồng sách.

      Mộc Nghiên nhìn chiếc bàn vốn trống , lúc này biến thành ngọn núi , mặt co quắp vài cái xác định hỏi: “Những cái này đều là…?”

      “Ừ!” Tám huynh đệ gật đầu.

      “Các huynh xem xong hết rồi?” Nhìn chút bàn ngọn núi sách , Mộc Nghiên nhíu mi nhìn trước mắt tám vị ca ca.



      Chương 29: Đây phải là sách, là thuốc thôi miên.

      Tám huynh đệ xấu hổ gãi gãi cái ót, khuôn mặt cũng hơi nóng lên.

      Bỗng nhiên lão ngũ ngẩng đầu, kiêu ngạo : “Chúng ta là quân nhân, cũng phải vũ phu (con nhà võ), cho nên chúng ta chỉ cần thông thạo đánh trận là được, về phần huyền khí, chỉ là dùng để phòng thân.”

      “Ừ…” Bảy người còn lại đồng ý gật đầu.

      Mộc Nghiên nở nụ cười, tính tình của tám người này nàng còn biết sao: “Muội đoán các huynh là thấy cái này chi chít chữ muốn ngủ rồi!!”

      Ặc… Bị nhìn thấu, tám huynh đệ cười ngây ngô, tiểu muội chính là rất hiểu bọn họ.

      Đám người này chỉ cần để cho bọn họ đọc sách, quá giờ lập tức vang lên tiếng ngáy!!

      Đối bọn họ mà đây đều phải sách, đó là thuốc thôi miên!!

      “Được rồi, các huynh luyện công , muội tự mình xem, đừng cho gia gia, cha, thúc thúc, mẹ, thẩm thẩm bọn họ, chung ngoại trừ chín người chúng ta nếu như có người thứ muời biết muội tu luyện huyền khí, vậy các huynh hãy chuẩn bị tốt tâm lý !” Mộc Nghiên uy hiếp , phải nàng tín nhiệm người khác, mà là loại chuyện này càng ít người biết càng tốt.

      Dù sao nàng vừa mới bắt đầu, nếu như bị người khác biết đến truyền ra, lại khiến cho kẻ thù của Mộc gia biết, như vậy hậu quả là bồi thường toàn bộ Mộc gia.

      “Ừ, đây là bí mật của huynh muội chúng ta! Tiểu muội muội yên tâm !”

      Bọn họ mặc dù là cây thô cân, thế nhưng có chuyện nếu tiểu muội an bài như thế nhất định có lý do của nàng.

      Hơn nữa, chỉ cần là tiểu muội cầu, mặc kệ là gì, bọn họ đều tuyệt đối nghe theo!!!

      Mộc Nghiên phân phó nha hoàn, cho phép người khác đến quấy rối nàng, đóng cửa lại, mình ngồi ở bàn, trí nhớ nàng siêu tốt, xem xong quyển sách đóng lại sau đó nhắm mắt lại, nhớ lại nội dung trong sách, sau khi nhớ kĩ toàn bộ, trực tiếp đem sách để mặt đất, đúng vậy, là để mà phải ném, mặc dù đây là cái nhìn của riêng Mộc Nghiên.

      Bốn người phụ tử Mộc Thiên Bá về đến nhà, nhìn thấy Mộc Nghiên, tìm hạ nhân hỏi, hạ nhân trả lời tiểu thư ở tại trong phòng, trong lòng mọi người nhõm, Mộc Nghiên rốt cục ở đây làm khó người khác.

      Buổi tối ăn cơm, bình thường Mộc Nghiên đều là người đầu tiên chạy đến ngỗì êm ghế, ngày hôm nay tất cả mọi người đều đến đông đủ cả, còn chưa thấy bóng dáng Mộc Nghiên.

      Cả nhà lo lắng, tưởng là Mộc Nghiên sinh bệnh, vội vàng chạy tới tiểu viện, thế nhưng lại bị thị vệ cản lại ở bên ngoài viện.

      “Làm cái gì vậy?” Lão gia tử rất tức giận, muốn tạo phản?

      **********************************
      Nguồn: tuyetviyeuho.wordpress.com
      Chương 30: Khu vực nguy hiểm – Rừng Thần phạt.

      Thị vệ tuôn ra mồ hôi lạnh, thân thể cũng tự giác run run, đối với Mộc lão gia tử thời gian dài áp lực, khiến chân lúc này nhũng ra, nhưng mà vừa nghĩ tới khuôn mặt tươi cười ác ma của tiểu thư, lại càng khóc ra nước mắt, toàn gia này đều là dao găm, ngươi so với người càng đáng sợ: “Bẩm… bẩm báo đại soái, tiểu thư phân phó, … Nàng cho phép người nào… người nào cũng cho phép tiến vào, nếu ai ặc… Xông vào, tiểu thư nàng chỗ này còn có hơn mười bao xuân… Xuân dược, thuốc… thuốc xổ… xem ai dám xông vào?” Thị vệ cũng khó xử, nhưng mà có biện pháp, tiểu thư kinh khủng hơn so với lão thái gia.

      Mặt mọi người co quắp, bây giờ ai dám xông vào?

      “Tất cả quay về!” Lão gia tử dẫn đầu , có biện pháp thể làm gì hơn là trước rời .

      Tám huynh đệ nhìn vẻ mặt gia gia tức giận, cả đám tự giác giữ im lặng, bọn họ tuyệt đối thể bán đứng tiểu muội, ừ, cuối cùng nằm cứng đơ!!

      Sách trong phòng Mộc Nghiên, phần là ghi lại lịch sử về huyền khí đại lục .

      phần chính là cách tu luyện huyền khí.

      Theo trong sách này, Mộc Nghiên được biết, chí tôn cấp bậc huyền giả rất ít, hơn nữa thăng cấp huyền khí tỷ suất thất bại rất cao.

      Rất nhiều đều là dừng lại ở giữa huyền khí bình thường, nhất là huyền khí cấp 7, cái đó tốt rồi tất nhiên so với, như vậy chí tôn cấp bậc chính là trời.

      Huyền khí bình thường đến chí tôn huyền khí bậc này là tương đối cao, cẩn thận liền tẩu hỏa nhập ma bị cắn lại tiếp đó thân thể tự nổ tung.

      nay toàn bộ huyền khí đại lục chí tôn cấp bậc chỉ có 116 người.

      Chí tôn nhất phẩm 58 người, chí tôn nhị phẩm 36 người, chí tôn tam phẩm 15 người, chí tôn tứ phẩm 7 người có thể thấy được muốn đột phá cấp bậc là cỡ nào khó khăn.

      Huyền khí đại lục duy nhất khu vực nguy hiểm — Thần phạt rừng rậm.

      Bên trong mặc dù rất nhiều huyền thú, lại có huyền thú cao cấp, nhưng là rất ít có ngươi dám xông vào.

      Đừng người vào mất mạng, chính là tổ đội vào, cũng đều là vừa tiến ra.

      Cho nên thần phạt rừng rậm là nhiều người ở huyền khí đại lục xem là cấm địa.

      Cho dù ngươi là cấp chí tôn cũng thế, huyền thú rất đơn thuần, tâm địa thiện lương, nhưng là có người muốn đánh chủ ý lên chúng nó, như vậy xin lỗi, nó có thể trực tiếp đem người sống xé…

      Đặc biệt cấp mười huyền thú, suy nghĩ của bọn họ cùng nhân loại có gì khác biệt, nếu như ngươi là thành tâm thành ý cùng chúng nó làm bằng hữu, như vậy chúng nó lòng đối với ngươi, nếu như ngươi tư tưởng tồn tại việc tốt, như vậy đem ngươi trực tiếp chết có chỗ chôn!!

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 31: Thần phạt —- thiên thần trừng phạt.

      Huyền khí đại lục, bên trong rừng Thần Phạt…

      Trong đó huyền thú cũng có phân chia cấp bậc:

      Ba cấp bậc khác nhau là: Thấp, trung, cao.

      Mà mỗi cấp bậc lại chia ra ba cấp bậc như:

      Huyền thú cấp 1 đến cấp 3 là huyền thú cấp thấp.

      Huyền thú cấp 4 đến cấp 6 là huyền thú cấp trung.

      Huyền thú cấp 7 đến cấp 9 là huyền thú cao cấp.

      Huyền thú đột phá cấp 9 (cấp 10) có thể biến thành hình người, sức mạnh có thể so với người đạt cấp bậc chí tôn.

      “Chậc chậc, nếu như ta cũng thu phục con huyền khí cấp 10, rất oai phong nha!”

      “Rừng Thần phạt sao? Thiên thần trừng phạt, ừ, tên nay tệ, chỉ bằng tên này của ngươi ta đây liền thể !” Mộc Nghiên đem quyển sách cuối cùng để mặt đất mới phát giác toàn thân đều tê rần.

      Nhéo chân mình cái, dựa vào, liền giống như đánh vào bông, đây là chuyện gì? Lẽ nào mình ngồi lâu quá.

      Mộc Nghiên dựa theo tâm pháp của huyền khí tu luyện, trong lòng bắt đầu yên tĩnh, thân thể rốt cục từ từ khôi phục cảm giác.

      Mộc Nghiên nhảy đến mặt đất, mở cửa, ánh nắng đâm vào mắt nàng khiến nàng đau đến nhíu lại.

      Sau khi thích ứng, Mộc Nghiên buông tay, nhìn bầu trời: “Ta dựa vào, lại có thể ngày thứ hai, chậc chậc nếu như kiếp trước ta cũng chăm chỉ đọc sách như vậy kia đứng đầu Thanh Hoa* -Bắc Kinh rồi, tuyệt đối thể dưới bác sĩ, thạc sĩ.” (*Trường đại học nổi tiếng ở bắc kinh)

      Mộc Nghiên vô cùng đắc ý phóng khoáng ra ngoài, nha hoàn thấy tiểu tổ tông này rốt cục ra liền vội vàng tới: “Tiểu thư, lão thái gia cho gọi người đến đại sảnh, rất lo lắng cho người, người đem mình nhốt ở trong phòng ngày đêm!”

      “Ừ,ta lập tức !” hai bước, Mộc Nghiên lại lùi về phía sau, đối với nha hoàn ngoắc ngoắc đầu ngón tay.

      Nha hoàn trong lòng lo lắng, trời ạ, tiểu thư mấy ngày nay rốt cục chỉnh người, đây là lại muốn bắt đầu rồi chứ?

      Chẳng qua sợ sợ, nha hoàn vẫn là ngoan ngoãn cúi người xuống.

      “Đống sách trong phòng ta, bảo mấy vị ca ca tới mang !”

      “Dạ.” Nhìn Mộc Nghiên rời , nha hoàn vỗ vỗ ngực, tiểu thư rốt cục mở lòng từ bi hề trêu chọc nàng.

      “Gia gia, con đói bụng!” Cả ngày ăn gì, đói bụng mới là lạ, hơn nữa lão gia tử hỏi đến lại khó có thể che giấu tốt, cho nên Mộc Nghiên trực tiếp dùng ăn để ngăn chặn mọi người hỏi tới.

      “Ôi, tiểu cháu ngoan của ta, cháu rốt cục ra, làm gia gia lo lắng muốn chết!” Lão gia tử đem Mộc Nghiên ôm lấy, quay đầu liền đối với phụ thân Mộc Nghiên rống to:“ có nghe thấy con của ngươi đói bụng sao? Còn gọi người chuẩn bị thức ăn? Ngươi muốn đói chết con ngươi sao? Hả?”

      *****************************************
      Nguồn: tuyetviyeuho.wordpress.com
      Chương 32: Lão Vương bát đản, tiểu khốn khiếp.

      Cái này nào dám? Lòng ta cũng rất sốt ruột, nhưng mà phụ than à, đây là con ta người ta nhường ta ôm cái thôi? Mộc Chiến Thiên hai mắt tủi thân nhìn lão cha của mình, nhưng mà sợ đem nữ nhi đói chết, thể làm gì khác hơn là bảo người ta nhanh chóng chuẩn bị đồ ăn.

      “Hi hi hi hi, gia gia à, người nên hung dữ với phụ thân như vậy, phụ thân cùng thúc thúc bọn họ rất đáng thương.” Mộc Nghiên ôm cổ lão gia tử làm nũng .

      “Hừ, bọn họ mới đáng thương, đáng đời bọn họ, được rồi tiểu cháu ngoan, cháu tại sao lại đem mình nhốt ở trong phòng ngày đêm chứ? Có phải có người bắt nạt cháu hay ? cho gia gia, gia gia thay cháu làm chủ!” Lão gia tử mới xong, phía sau Mộc Nghiên thúc thúc trực tiếp tay đem Mộc Nghiên đoạt lấy, kiểm tra nàng có bị thương hay , sau hồi phát bị thương mới thở phào hơi: “Nghiên nhi, cho thúc thúc, có phải Mai Lệnh Dương lão khốn khiếp, tiểu khốn khiếp bắt nạt cháu hay ? Đừng sợ Nhị thúc chống lưng cho cháu.”

      Mộc Nghiên ngây ngốc nghĩ vừa rồi Nhị thúc lão khốn khiếp tiểu khốn khiếp?

      Lão khốn khiếp Mai Lệnh Dương, vậy tiểu khốn khiếp chính là hai nữ nhi của .

      “Phụt!” Mộc Nghiên ôm bụng cười ha ha, Nhị thúc đáng mà.

      Đột nhiên, Mộc Nghiên cảm giác cỗ tức giận rất lớn, hết sức kinh ngạc quay đầu lại, phát gia gia lườm Nhị thúc.

      “Tên khốn kiếp nhà ngươi, dám từ tay ta đoạt tiểu cháu ngoan…” Lão gia tử nghiến răng nghiến lợi, trực tiếp cước hướng cái mông Mộc Chiến Quần đá tới, đem Mộc Nghiên đoạt lại.

      “Cha… Lão gia người sao có thể như vậy chứ? Dựa vào cái gì để cho ta ôm tiểu Mộc Nghiên?” Mộc Chiến Quần xoa xoa cái mông, lão cha cũng là, cũng để cho ta chút mặt mũi, vẫn là tam đệ thông minh trốn ở trong quân doanh, cần bị đánh.

      “Ngươi còn ?” Lão gia tử trừng mắt, xem ai còn dám oán giận.

      Bị lão gia tử gào to tiếng như vậy, thân thể nho của Mộc Nghiên cũng run lên, tiếng của gia gia kém là bao so với sư tử hống.

      Nhìn người hầu bưng thức ăn ngon lên, Mộc Nghiên ở trong lòng lão gia tử chờ được: “Gia gia, mau để cháu xuống dưới, cháu đói!”

      Lão gia tử vừa nghe, nhanh chóng đem Mộc Nghiên đặt ở bàn, trước khoảng thời gian con thứ ba phải quân doanh, cho nên tại các lão gia ở tướng quân phủ cũng chỉ có Lão gia tử cùng Mộc Chiến Thiên cha Mộc Nghiên, Mộc Chiến Quần nhị thúc của Mộc Nghiên.

      “Được rồi tiểu cháu ngoan, buổi tối hôm nay gia gia mang cháu tham gia yến tiệc trong cung!”

      “Khụ khụ…” Mộc Nghiên bị sặc, khiến ba vị lão gia vội vàng rót nước rót nước, vỗ sau lưng, vỗ vỗ lưng, lau miệng lau miệng…



      Chương 33: Cưng chiều nàng vô độ.

      “Gia gia, cháu muốn ! Hoàng cung nơi ăn thịt người, cháu muốn .” Nàng còn muốn về luyện công đây, hoàng cung kia hoàn toàn có cái gì tốt.

      “Nghiên nhi, cháu biết, cái đồ chết tiệt Mai Lệnh Dương kia lại dám cáo trạng lên hoàng thượng, nhưng mà chúng ta làm sao có thể sợ đồ chết tiệt kia chứ. Vì vậy liền cùng tranh cãi, Nhị thúc ta còn chuẩn bị hung hăng đánh trận, nhưng là hoàng đế ngăn cản, vì để cho hai nhà chúng ta giải hòa, đêm nay hoàng đế liền thiết yến, còn bảo chúng ta mang theo con tới..” Mộc Chiến Quần thanh càng càng , cha nét mặt đó của ngươi là sao? Ta vừa chưa sai, người vì sao trừng ta?

      “Ngươi cái đồ đần độn, câm miệng của ngươi lại.” Bàn tay lão gia tử vỗ cái lên đầu nhi tử, đần độn, ngươi biết ngươi như vậy Nghiên nhi suy nghĩ vớ vẩn sao? Hử?

      Mộc Chiến Quần rụt rụt đầu, nếu đánh tiếp kiểu này, còn chưa có đứng chiến trường mình bị cha đánh cho tàn phế.

      Xem ra chính mình cũng phải chuồn trấn thủ biên cương, hừ hừ!!!

      ra là như vậy, chuyện là chính mình gây ra, thể để gia gia cùng cha, thúc thúc bị ức hiếp, Mộc Nghiên buông chiếc đũa: “Gia gia, cha, Nhị thúc, cháu !”

      “Cháu ngoan nếu muốn , chúng ta ! Tất cả có gia gia ở đây!” Mộc Thiên Bá vẻ mặt hiền lành, đưa tay xoa trán Mộc Nghiên, chỉ cần còn ở ngày, lại để cho ngươi khác ức hiếp đầu con cháu Mộc gia.

      Mộc Nghiên khóe mắt đỏ lên, nhanh chóng cúi đầu, gia đình này mỗi người đối với mình đều là tâm, công chúa của nước cũng chưa chắc được đối đãi như nàng.

      Kiếp trước nàng là nhi, sống trong bóng tối, luôn sống quanh quẩn trong độc, cho đến khi chết nàng cũng biết mình là ai, tên là gì, cha mẹ là ai?

      Thế nhưng kiếp này nàng phải nhi, có tên có họ, lại có nhiều người nhà thương nàng như vậy, tất cả đây là nàng sống hai kiếp lễ vật tốt nhất ông trời thưởng cho nàng.

      Nàng vô cùng quý trọng, mặc dù bướng bỉnh chút, nhưng mà dù sao bướng bỉnh của nàng khiến cho tướng quân phủ trở nên có sức sống, có tinh thần phấn chấn.

      Cho dù làm gì, bọn họ cũng chưa từng nửa câu là mình sai, có quát lớn mình, đây cả nhà cưng chiều mình tới tình trạng gì thay thế được.

      Mộc gia này là đại gia tộc số người lại càng nhiều, mặc kệ là cha nàng, còn có hai vị thúc thúc, hầu như đều là tam thê tứ thiếp, thế nhưng cả nhà đều chung sống hòa bình, chút bất hòa.

      Cái nhà này rất ấm áp.

      Trước tiệc tối 2 canh giờ, Mộc Nghiên bị đoàn nương tử quân (đội quân nương tử) trang điểm giống như con thiên nga, thân quần áo màu vàng nhạt, làm cho tiểu Mộc Nghiên chọc người hết sức thích.

      **************************************
      Nguồn: tuyetviyeuho.wordpress.com
      Chương 34: Bát ca, đối với huynh chỉ có chữ “Phục”

      Sợ Mộc Nghiên mình buồn chán, lúc gần lão gia tử còn mang theo tứ huynh đệ Thiên Hạ Vô Địch, kỳ lão gia tử chính là sợ Mộc Nghiên ở hoàng cung bị Tam hoàng tử bắt nạt, cho nên để tôn tử (cháu trai) chăm sóc Mộc Nghiên.

      Mộc Nghiên cùng bốn người ca ca Thiên Hạ Vô Địch ngồi trong xe ngựa, năm tiểu não ghé vào cùng chỗ, thanh thầm vang lên trong xe ngựa yên tĩnh.

      Mà ba người lão gia tử cùng Mộc Chiến Thiên Mộc Chiến Quần lại cưỡi ngựa.

      Đột nhiên Mộc Ngạo Thiên kêu lên tiếng: “Tiểu muội, sao muội có thể nghĩ hi sinh sắc đẹp của ca ca muội chứ? Lỡ như xui xẻo bị tiểu khốn khiếp kia (Mai gia Mai Thiên Thiên) quấn lấy ca ca ta làm thế nào?”

      Bốn người rất ăn ý thưởng cho cặp mắt xem thường, Mộc Ngạo Địch xấu xa : “Ngũ ca, sợ cái gì, nếu như Mai gì kia? Đích thực xem trọng huynh, huynh liền lấy về nhà, mỗi ngày làm cho nàng ta quỳ tấm giặt đồ!”

      “Ừ, còn làm cho nàng ta tẩy rửa nhà xí, hành hạ chết nàng ta!”

      “Để cho nàng đem việc làm của hạ nhân làm hết!”

      người so với người càng độc ác.

      “Được rồi tiểu muội vậy tên hai tiểu khốn khiếp là gì?”

      Vừa nghĩ đến tên của hai người kia, Mộc Nghiên liền cười ha ha: “Muội cho các huynh tên của người, người còn lại kia để các huynh đoán xem…”

      “Ừ, tiểu muội muội nhanh .”

      “Đại tỷ gọi Mai Tinh Tinh…” Mộc Nghiên con ngươi đen chuyển qua chuyển lại thân bốn người.

      Đột nhiên bên trong bốn huynh đệ Mộc Ngạo Địch kỳ quái vỗ ót, lớn tiếng : “Mai Tinh Tinh, nhà bọn họ có tiền sao? Nếu vì sao gọi là vàng chứ?”

      Phì…

      “Ha ha ha ha… Bát đệ rất có tài, cái này cũng bị ngươi ra!” Ba người khác ôm bụng ở xe ngựa cười lăn lộn.

      Mộc Ngạo Địch nhìn Mộc Nghiên : “Tiểu muội, muội đừng cho huynh là muội muội nàng gọi là có tiền tiền, kia nhà bọn họ là sơn cùng thủy tận!” (ý chỉ giống như là vô cùng nghèo nàn)

      Ba người khác cũng đều nhìn Mộc Nghiên, chờ Mộc Nghiên trả lời.

      Mộc Nghiên trong mắt lên tia giảo hoạt, rất khích lệ vỗ vỗ bả vai Mộc Ngạo Địch, rất chân thành : “Bát ca, đối với huynh tiểu muội muội chỉ có chữ, Phục! Nhà bọn họ là muốn vàng có vàng, muốn tiền có tiền, o(n_n)o ha ha.”



      Chương 35: So trừng mắt, bốn người ca ta sợ ngươi?

      “Phụt… Ta dựa vào, cái tên nghèo nàn kia cũng lấy được rất oai phong, chậc chậc là sợ tiền nhiều quá nện chết cả nhà bọn họ? Muốn vàng vàng, muốn tiền tiền, bọn cướp thấy đều phải lướt qua!!!” Vẫn chưa chuyện Mộc Ngạo Hạ lời ra khỏi làm cho người ta kinh ngạc.

      “Đợi lát nữa thấy hai tỷ muội nàng các huynh nghìn vạn lần phải nhịn xuống, đừng cười nhạo, ở đây người nhiều như vậy, đừng để Mộc gia chúng ta mất mặt biết ?” Mộc Nghiên nhắc nhở , bọn họ thể , nhưng là có nghĩa là nàng thể .

      Hừ hừ, vàng, có tiền, các ngươi chờ xấu mặt !!

      Ặc… Nhìn vẻ mặt tươi cười xấu xa của Mộc Nghiên, bốn người chỉ cảm thấy rất lạnh, mùa đông rốt cục sắp đến rồi!!

      Hoàng cung nguy nga lộng lẫy, cùng kiếp trước Mộc Nghiên thấy được trong ti vi giống nhau, cho nên Mộc Nghiên có tâm tình muốn tham quan.

      Nhưng mà bốn huynh đệ Thiên Hạ Vô Địch cũng là lần đầu tiên đến hoàng cung, mặc dù tướng quân phủ rất lớn, nhưng là cùng này hoàng cung so với giống như so sánh con voi với con kiến.

      Khiến cho bốn huynh đệ vừa , vừa ríu rít ca ngợi.

      Mộc Nghiên được bốn huynh đệ vây ở giữa, bên hai người, qua rất nhiều hành lang gấp khúc, núi giả, ao cá, rốt cục tới nơi hoàng gia tổ chức yến tiệc.

      Yến tiệc được tổ chức ngoài trời, thấp thoáng tới rất nhiều người.

      Theo lão gia tử ngồi vào vị trí Mộc Nghiên cảm giác được đỉnh đầu đạo ánh mắt nóng bỏng mang theo nồng đậm thù hận.

      A… cần nhìn Mộc Nghiên cũng biết là ai.

      Phát Mai Thiên Thiên ác độc nhìn muội muội nhà mình, bốn người Thiên Hạ Vô Địch bốn đạo tầm mắt đồng loạt trừng qua, đọ mắt lớn chúng ta bốn người ngươi người, đọ chết ngươi.

      Trong nháy mắt, Mai Thiên Thiên uất ức dậm chân, ra sức kéo chiếc khăn trong tay. Bốn huynh đệ đồng thời đắc ý nở nụ cười, hừ nhìn tiếp xem ca ca ta trừng chết ngươi .

      ***********************************

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Nguồn: tuyeviyeuho.wordpress.com
      Chương 36: Ở trước mắt tất cả quan lại bị mất mặt. (1)

      “Người ta là tiểu thư khuê các, bốn người đại nam nhân các huynh cùng tiểu thư người ta đọ trừng mắt cũng xấu hổ!” Mộc Nghiên trêu chọc.

      “Hừ, nàng ta mới phải tiểu thư, nàng ta là tiểu khốn khiếp.” Mộc Ngạo Địch hướng về phía Mộc Nghiên làm mặt quỷ.

      “Hoàng thượng giá lâm!”

      Yến tiệc vốn ồn ào, bị tiếng chấn động kia mà lặng ngắt như tờ.

      Hoàng thượng Hồng Tụ đế quốc mang theo hoàng hậu phi tử, hoàng tử công chúa chậm rãi đến.

      “Cung nghênh thánh thượng!”

      Mọi người quỳ mặt đất nghênh đón, Mộc Nghiên ngồi chổm hổm trốn phía sau bốn người ca ca, nàng thân thể vốn nhắn xinh xắn, quỳ cùng quỳ đều như nhau, nhưng mà bảo nàng quỳ xuống? Van xin cũng có, hừ!

      “Chúng ái khanh bình than.” Ngồi ở vị trí cao nhất, hoàng thượng phất tay, ngồi ở kia cả người đều tràn ngập khí phách vương giả.

      Giang sơn Hồng Tụ đế quốc này công lao lớn nhất chỉ là Mộc gia, giang sơn này còn có hoàng đế bệ hạ thánh tôn tự mình gây dựng lên.

      “Hôm nay trẫm thiết yến mục đích chủ yếu, chắc hẳn ái khanh đều biết, kỳ chỉ là chuyện rất , nhưng là liên lụy đến bộ mặt của Hồng Tụ đế quốc chúng ta, thân là quan lại triều đình, tạo tấm gương tốt cho bách tính, ngược lại lại đánh nhau ở chợ, trẫm rất vui, suy nghĩ do có gây ra nguy hại lớn gì, cũng là vi phạm lần đầu nên hôm nay trẫm liền ở trước mặt văn võ bá quan giải hòa, nếu như sau này tái phạm, trẫm trừng phạt nghiêm khắc tha, những người khác cũng giống như vậy.”

      “Tạ ơn bệ hạ.” Tất cả quan lại đều quỳ xuống.

      Mộc Nghiên đôi mắt vừa chuyển, chân bước lên, tới giữa trung tâm, giọng non nớt: “Mộc Nghiên khấu tạ bệ hạ, chuyện hôm qua là Mộc Nghiên xử lý chu toàn, việc này Mộc Nghiên xin nhận lỗi.”

      “Ừ, tốt, biết sai sửa, như vậy Mai thừa tướng đâu?” Hoàng đế đem tầm mắt chuyển dời đến người Mai Lệnh Dương.

      Mai Lệnh Dương khẩn trương để hai nữ nhi tới, ngay tại khi hai nàng bước được vài bước, ở phía trước Mai Tinh Tinh chân dẫm lên làn váy của mình, thân thể trực tiếp ngã tới phía trước…


      Chương 37: Ở trước mặt tất cả quan lại bị mất mặt. (2)

      “A…” Phịch tiếng, Mai Tinh Tinh ngã sấp mặt đất, phía sau Mai Thiên Thiên vẫn cúi đầu, nàng ta rất muốn xin lỗi, khi Mai Tinh Tinh ngã sấp xuống, nàng tangẩng đầu lên chậm, trực tiếp nằm đè lên người tỷ tỷ.

      “A…Đau!”

      Mộc Nghiên giương khoé miệng lên, ở trước mắt hoàng thượng văn võ bá quan mất mặt, để cha ngươi kiêu ngạo, hừ hừ.

      Vừa rồi nàng khe khẽ vận nội lực, hướng làn váy Mai Tinh Tinh bắn tới, cho nên mới làm Mai Tinh Tinh dẫm phải làn váy chính mình ngã sấp xuống.

      “Ôi, xú nha đầu mau đứng dậy.” Mai Tinh Tinh ngã đầu đều bắn ra mấy ngôi sao.

      “Này còn ra thể thống gì?!” Bệ hạ tức giận, đây chính là hình dạng nên có của thiên kim thừa tướng sao?

      Mai Lệnh Dương khuôn mặt trực tiếp tối sầm lại, tức giận vội vàng đem hai người nữ nhi ra hồn kéo dậy, sau đó quỳ mặt đất: “Thần biết cách dạy dỗ, xin bệ hạ bớt giận.”

      “Đứng lên !”

      “Tạ ơn bệ hạ!”

      Mộc Nghiên tiến đến bên người Mai Thiên Thiên nhàng : “Này, có tiền tiền, hai tỷ muội các ngươi làm sao vậy? Mặc dù trước kia là các ngươi có sai, nhưng là cũng đến mức vừa lên liền dập đầu với ta, ta rất xấu hổ.”

      “Ngươi…” Mai Thiên Thiên ngón tay trực tiếp chỉ vào Mộc Nghiên, khuôn mặt tức giận đến trắng bệch.

      “Ngươi người làm sao có thể như vậy chứ? Ta cũng xin lỗi đối với ngươi, ngươi vẫn còn hung dữ với ta.” Mộc Nghiên tủi thân hô to, hai mắt lóe lệ quang, vai run lên, khiến người ta cho rằng tiểu nha đầu này chịu uất ức rất lớn, thậm chí khóc.

      Bị Mộc Nghiên hô to tiếng như vậy, tầm mắt mọi ngươi toàn bộ quét tới người Mai Thiên Thiên, người đều lớn như vậy, người ta xin lỗi với ngươi ngươi còn hung dữ với người ta, được dạy dỗ!

      Mai Thiên Thiên uất ức rơi lệ, cũng quản đây là nơi nào, trực tiếp đem Mộc Nghiên đẩy lên mặt đất rống to: “Ngươi bậy, ta có!”

      Mộc Nghiên lấy tay che mặt, khóe miệng giơ lên, ngươi có? tại ngươi đẩy ngã ta nhưng là tất cả mọi người thấy.

      “Híc híc híc híc… Ngươi ngang ngược lý, chỉ có hung dữ với ta còn đánh ta…” Mộc Nghiên kêu khóc khiến người ta ruột gan đứt từng khúc, Mộc lão gia tử đau lòng vội vàng lên.

      *********************************************
      Nguồn: tuyetviyeuho.wordpress.com
      Chương 38: Xin lỗi trước mặt mọi người. (1)

      Mai Thiên Thiên hết đường chối cãi, trừ bỏ lại, những cái khác muốn cũng được.

      “Bệ hạ, chuyện vừa rồi ánh mắt tất cả mọi người đều nhìn thấy, tôn nữ thần muốn xin lỗi bọn họ, bọn họ chỉ tiếp nhận còn ra tay đánh người, lão phu thần cần lời giải thích hợp lý của bọn họ, nếu lão phu thần thề bỏ qua!”

      Ai dám ở trước mắt hoàng đế kiêu ngạo như thế? Hừ, Mộc Thiên Bá dám, chỉ cần khi dễ tôn nữ bảo bối, đó chính là đem để vào mắt.

      “Cháu ngoan khóc, lại gia gia nhìn té có đau hay .” Mộc lão gia tử thương đem Mộc Nghiên ôm lại, kiểm tra Mộc Nghiên có hay bị thương.

      mắt cá chân nho , sưng đỏ…

      “Mai thừa tướng, đây là phương pháp dạy dỗ nữ nhi sao? đúng là tốt, các ngươi rốt cuộc có đem trẫm để vào trong mắt ? Ngay trước mặt trẫm mà ra tay đánh người, còn hiểu vương pháp hay !” Bệ hạ vỗ bàn, y có lòng tốt an bài yến hội này, để cho hai nhà bọn họ giảng hòa, tại lại trái ngược, người ta xin lỗi, đối phương tiếp nhận, còn ra tay đánh người, đây căn bản là đem hoàng đế y để vào mắt.

      “Thần có tội, thần trở về nhất định dạy dỗ tốt các nàng…”

      “Hức hức hức, gia gia chân chân Nghiên nhi đau quá, đau quá… Hức hức hức.” Mộc Nghiên ra sức khóc, đây là khi nàng ngã xuống, cố ý đem mình ngã bị thương.

      “Truyền ngự y.” Hoàng thượng lông mày liên tục nhíu chặt, Mộc Thiên Bá này tính tình thế nào y đều hơn ai hết, khi y vẫn còn là hoàng tử, tiên hoàng đối với lão vô cùng tốt, tại tôn nữ bảo bối này của lão bị người ức hiếp, miễn là xảy ra chút chuyện gì lại muốn ầm ĩ, ai… Đám người này liền thể để cho y thanh tĩnh vài ngày sao?

      chút chuyện nho , cũng muốn lão tử đứng ra, mẹ nó nhàm chán.

      Lần này truyền tới cũng là ngự y có địa vị nhất trong thái y viện, vừa giúp Mộc Nghiên xử lý vết thương ở chân, sau lưng vừa đổ mồ hôi lạnh, bầu khí trầm lặng này khiến thở mạnh cũng dám.

      Rốt cục đem Mộc Nghiên chân xử lý tốt, Mộc lão gia tử mang theo nhi tử tôn tử thân thể đứng thẳng, lão khốn khiếp Mai Lệnh Dương nếu như làm cho bọn họ hài lòng, đêm nay liền cho nổ tung hang ổ của .

      “Mai thừa tướng lẽ nào ngươi cần cho lão tướng quân lời xin lỗi sao?”


      Chương 39: Xin lỗi trước mặt mọi người. (2)

      , xin lỗi!” Mai Lệnh Dương hận thể cắn rớt đầu lưỡi mình, đêm nay rất mất mặt.

      “Lão phu lớn tuổi, cái lỗ tai cũng được tốt, có nghe thấy Mai thừa tướng cái gì.” Lão gia tử làm bộ móc móc lỗ tai.

      Bàn tay ở bên trong tay áo dài gắt gao nắm chặt, Mai Lệnh Dương tim đập phập phồng, hít sâu hơi sau đó mới lớn tiếng : “Xin lỗi, ta dạy dỗ tốt, khiến lệnh tôn chịu khổ.”

      Hoàng đế nháy mắt ra hiệu đối với lão gia tử, thấy tốt liền nhận lấy.

      Lão gia tử nhướn mi, xem như là nể mặt mũi của hoàng đế: “Lão phu nghe thấy rồi, hy vọng Mai thừa tướng trở về dạy dỗ tốt lệnh ái, hôm nay là Mộc gia ta, sau này nếu như chọc tới người khác ? Lão phu đây cũng là vì ngươi, miễn cho lúc nào bị nhà người ta truy sát ngươi cũng biết!”

      Mọi người ở đây trợn trắng mắt, Hồng Tụ đế quốc này còn có ai kiêu ngạo hơn so với Mộc gia? Còn có ai can đảm hơn người Mộc gia?

      Các ngươi Mộc gia người đều là dao găm ngầm, ngoại trừ bọn ngươi có bản lĩnh truy sát người ta, ai dám?

      biết xấu hổ!!! đúng là biết xấu hổ.

      “Tạ ơn Mộc lão gia nhắc nhở!” Mai Lệnh Dương gằn từng chữ, mối thù hôm nay, nếu như báo thù, Mai Lệnh Dương thề làm người.

      Mộc Nghiên trong lòng sảng khoái, ngoan ngoãn mặc cho lão gia tử ôm nàng xuống phía dưới.

      Mục đích của nàng đạt được, chính là khiến cho Mai Lệnh Dương trước mặt hoàng đế, tất cả quan lại, hướng cả nhà Mộc gia xin lỗi, hừ hừ, ai bảo ngươi kiêu ngạo.

      “Phụ thân, tin tưởng nữ nhi, con có làm nàng bị thương, là nàng hãm hại con.” Nhìn vẻ mặt tức giận của cha, Mai Thiên Thiên rất oan ức giải thích.

      Mai Lệnh Dương xoa đầu nữ nhi, dỗ dành : “Phụ thân biết, về nhà rồi hãy !”

      “Dạ!” Mai Thiên Thiên gật gật đầu, trong lòng đối với Mộc Nghiên hận lên tới đỉnh điểm, để nàng ta mất mặt ở nơi này, nàng ta bỏ qua cho nàng.

      ****************************************
      Nguồn: tuyetviyeuho.wordpress.com
      Chương 40: Bới móc Thánh Hàn Hi. (1)

      Sau các tiết mục ca múa, theo ý chỉ của hoàng đế, ngự thiện phòng bắt đầu dọn đồ ăn…

      Từ sau khi theo phụ hoàng tiến vào đến giờ, lại thấy Mộc Nghiên xuất trước mắt, Thánh Hàn Hi liền vẫn nhẫn nại, nha đầu chết tiệt này ra là người Mộc tướng quân phủ.

      Hừ, như vậy muốn báo thù liền đơn giản, nhưng làm cho Thánh Hàn Hi rất hiểu, ở trong trí nhớ của Mộc Nghiên là rất kiêu ngạo, vừa rồi tại sao lại mang vẻ mặt luôn luôn yếu đuối chứ?

      Lẽ nào các nàng đều phải là người mà chỉ là bộ dạng giống nhau mà thôi???

      Thánh Hàn Hi lắc đầu, có khả năng, nhận sai, đặc biệt là ánh mắt của nha đầu kia, đôi con ngươi đen như mực kia giống như mang theo ma lực, làm cho muốn quên cũng quên được.

      Thánh Hàn Hi quay sang Tiểu Đức Tử mấy câu, sau đó liền rời khỏi vị trí, hướng núi giả đến.

      Tiểu Đức Tử hoa đá, tam hoàng tử lại bảo mình tìm Mộc tiểu thư, đây là phải bảo nô tài chịu chết sao?

      Nhưng là vừa nghĩ đến lời đe dọa của tam hoàng tử, nuốt nuốt nước miếng, chết chết, dù sao cũng là đao, lùi cũng là đao.

      Tiểu Đức Tử dám tới gần, chỉ có thể đứng cách Mộc Nghiên ngoài mấy mét, đối với Mộc Nghiên nháy mắt ra hiệu, hiệu quả, lại đưa tay ra làm tư thế gọi, cảm thấy vẫn có hiệu quả.

      Há mồm, giọng gọi: “Mộc tiểu thư, Mộc tiểu thư!” Thanh kia, so với tiếng muỗi kêu còn hơn .

      Rốt cục Mộc Nghiên nhịn được nữa, quay đầu lại nhìn cái.

      A di đà phật, nãi nãi rốt cục nghe thấy được, nhanh chóng dùng tay ra hiệu bảo Mộc Nghiên qua đây.

      Mộc Nghiên biết ngày hôm nay tiến cung, như vậy liền nhất định gặp lại tên tiểu tử chết tiệt kia.

      Nhưng là nhìn hoàng thượng như vậy, có vẻ như tiểu tử khốn kiếp có cáo trạng với y.

      tới trước mặt tiểu Đức Tử, Mộc Nghiên ngẩng đầu : “Có chuyện gì?”

      “Ha ha, Mộc tiểu thư, chủ tử nhà ta cho mời, còn muốn mời tiểu thư theo nô tài.” Tiểu Đức Tử cười cười, hai tổ tông này đều là tiểu nô tài thể trêu vào, nhưng là hết lần này đến lần khác liền bị kẹp ở chính giữa, kia là phải giống trư bắt giới soi gương trong ngoài đều có người quý sao?

      tiểu nô tài như dễ sao?

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 41: Bới móc Thánh Hàn Hi. (2)

      “Điện hạ, Mộc tiểu thư tới.” Mang theo Mộc Nghiên tới núi giả, Tiểu Đức Tử xong người liền tránh ra, chuồn mất.

      Thánh Hàn Hi từ sau núi giả nhảy ra, hai tay ôm cánh tay, từng bước mang theo tức giận hướng Mộc Nghiên: “Xú nha đầu, khéo, chúng ta lại gặp mặt.”

      “Hừ, ngươi cho là ai thích thấy ngươi? Có chuyện gì .” Mộc Nghiên liền quay đầu cái ngồi lên tảng đá, chân của nàng còn đau đây.

      “Ơ, tiểu nha đầu tính tình rất bướng bỉnh, vừa rồi sao thấy ngươi như vậy?” Thánh Hàn Hi trào phúng .

      Mộc Nghiên ngẩng đầu, rất nhịn được: “Ôi chao ta , ngươi có chuyện , có rắm phóng, ngươi nín khó chịu ta nghe khó chịu.”

      “Ngươi… Ngươi…” Thánh Hàn Hi khuôn mặt nhắn tức giận biến thành màu đen, đây là nàng bức mình, cũng đừng chính mình là nam tử hán đại trượng phu khi dễ nàng.

      lắp? Đây có ngự y mà, ngươi sao cho ngự y xem cho ngươi?”

      Thánh Hàn Hi ôm chặt bả vai Mộc Nghiên, hung hăng đè chặt xuống, Mộc Nghiên nhíu mày, mím chặt môi.

      “Chỉ cần ngươi xin lỗi bổn điện hạ, ta để ngươi .” Thánh Hàn Hi cao nhìn xuống Mộc Nghiên, này là người thứ nhất khiến thất bại, cho nên muốn Mộc Nghiên xin lỗi .

      “Ta xem ngươi hãy về tắm rửa ngủ , đừng ở chỗ này người si mộng nữa.”

      “Tốt, tốt, ta đây liền đánh cho đến khi ngươi xin lỗi mới thôi.” Tay Thánh Hàn Hi nắm chặt vai Mộc Nghiên, chuyển dời đến cổ tay Mộc nghiên, tức giận đến mau còn lý trí, căn bản biết độ mạnh yếu, mạnh mẽ xiết chặt cái.

      cổ tay biến thành màu tím, Mộc Nghiên cắn chặt răng, cái gì cũng xin lỗi.

      Đột nhiên Mộc Nghiên hướng cánh tay Thánh Hàn Hi, hung hăng cắn xuống.

      Thánh Hàn Hi nắm chặt cổ tay Mộc Nghiên buông tay, Mộc Nghiên cắn cánh tay Thánh Hàn Hi buông miệng.

      Thánh Hàn Hi đau đến mồ hôi lạnh ứa ra nhếch miệng mắng: “Chết tiệt, ngươi nhả ra.”

      Mộc Nghiên lắc đầu, thả, để ngươi bắt nạt thân thể bé của ta, nãi nãi ta cắn chết ngươi.

      “Chết tiệt, đứt, muốn đứt, ngươi mau nhả ra, a…”

      Ba….Tiếng bạt tai vang lên, Thánh Hàn Hi đau đến nhắm chặt hai mắt vô cùng kinh ngạc mở…

      *********************************************
      Nguồn: tuyetviyeuho.wordpress.com
      Chương 42: Bị vứt bạt tai.

      Mộc Nghiên vẫn còn duy trì bộ dạng bị đánh, khóe miệng tia vết máu, mặt dấu ấn năm ngón tay rang…

      Mai Tinh Tinh tay cứng ngắc ở giữa trung, căm phẫn nhìn Mộc Nghiên, tiểu tiện nhân này lại dám cắn tam điện hạ nàng ta mến.

      “Ngươi…” Thánh Hàn Hi trực tiếp cái tát vung đến mặt Mai Tinh Tinh, sau đó ngồi xổm xuống lo lắng hỏi: “Tiểu nha đầu ngươi sao chứ? Đau ?”

      mặc dù rất muốn đánh Mộc Nghiên, nhưng là thấy Mai Tinh Tinh đánh nàng, Thánh Hàn Hi thậm chí đau lòng.



      “Điện hạ, ta làm sai cái gì? Người lại đánh ta?” Mai Tinh Tinh bưng mặt, nước mắt lã chã rơi xuống.

      “Ngươi làm sai cái gì? Ai cho ngươi đánh nàng?” Thánh Hàn Hi lúc này giống như con hổ tức giận, bạt tai là .

      “Nàng cắn ngươi, còn chịu buông ra, để cứu điện hạ ta mới đánh nàng.”

      “Cút… Bổn điện hạ muốn thấy ngươi.”

      “Người…” Mai Tinh Tinh giậm chân, lại oán hận nhìn thoáng qua Mộc Nghiên, bưng mặt đầy nước mắt chạy nhanh rời khỏi.

      “Nha đầu ngươi sao chứ? ?”

      Mộc Nghiên vẫn mím chặt môi, liền như vậy cứng ngắc ngồi tảng đá, máu nơi khóe miệng được Thánh Hàn Hi lau.

      Lúc này Mộc Nghiên, toàn thân tản ra hàn khí băng lãnh, hai mắt giống như hai thanh thần kiếm lợi hại, đem tất cả bốn phía đều cách ly.

      Mai Tinh Tinh, tốt, lá gan đủ lớn, lại dám tát nàng, là người của hai thế giới còn có ai dám tát nàng, Mai Tinh Tinh ngươi là người đầu tiên, yên tâm ta để cho ngươi chết, ta để cho ngươi sống, , bằng, chết!

      Mộc Nghiên tay hất tay Thánh Hàn Hi đặt ở mặt mình, con ngươi đen mang theo tia tình cảm nhìn , cười lạnh : “A… Cái này ngươi hài lòng chứ?”

      Thánh Hàn Hi thân thể cứng đờ, nhìn Mộc Nghiên ánh mắt tràn ngập áy náy.

      Mộc Nghiên đứng lên, cũng quay đầu lại rời

      Mà Mộc Nghiên rồi, từ đầu đến cuối chú ý phía sau núi giả có bốn đôi mắt thương nhìn nàng rời , chủ nhân bốn ánh mắt này chính là tứ huynh đệ Thiên Hạ Vô Địch, mà Mai Tinh Tinh cái nữ nhân kia may cũng sắp chịu trả thù của bọn họ…



      Chương 43: Thiên Hạ Vô Địch trả thù. (1)

      Mai phủ đêm khuya.

      Chỉ thấy bốn bóng dáng mặc đồ đen lóe lên liền nhảy vọt qua tường cao của Mai phủ.

      Mà bốn người này chính là bốn huynh đệ Thiên Hạ Vô Địch…

      Bốn người chia làm bốn đường, tìm tiểu viện của Mai Tinh Tinh, Mai phủ đề phòng sâm nghiêm, thế nhưng bốn huynh đệ bản lĩnh cũng kém, khéo léo tránh né hộ vệ tuần tra bốn phía.

      tiếng hú vang lên, ba người phía tây, phía nam, phía bắc sau khi nghe thấy trực tiếp hướng phía đông chạy .

      “Ngũ ca, huynh khẳng định ở nơi này?”

      “Ừ!”

      , vào!”

      Bốn huynh đệ tới trước cửa phòng Mai Tinh Tinh, bên trong truyền đến rất tiếng hít thở.

      Trong đó người đưa tay ra hiệu, phân công nhau hành động.

      Để lại người ba người khác rất nhanh hướng xung quanh tiểu viện tản ra…

      Còn lại người chính là lão Bát, Mộc Ngạo Địch, chỉ thấy trong tay lấy ra túi vải đen, tay móc ra chủy thủ , nhàng ở cửa vạch ra…

      Tiếp theo cửa phòng mở ra, Mộc Ngạo Địch thân thể chợt lóe liền tiến vào, sau đó đóng cửa lại.

      Trong phòng vẫn còn đốt nến, mà Mai Tinh Tinh ngủ giường lớn…

      Mộc Ngạo Địch từ trong quần áo móc ra chiếc bình , trước tiên che mũi của mình, sau đó liền đem nắp bình mở, đặt vào dưới mũi Mai Tinh Tinh, mùi hương tỏa ra, trong lúc đó Mai Tinh Tinh cái cổ nghiêng cái, ngủ như lợn chết.

      Mộc Ngạo Địch trước đem túi vải đen đặt ở giường, sau đó xuất ra chủy thủ lúc trước, nắm lên tay phải Mai Tinh Tinh, đây chính là tay đánh tiểu muội, hừ!

      Mộc Ngạo Địch ở mu bàn tay Mai Tinh Tinh khắc lên chữ “Tiện”, sau đó đến lòng bàn tay dùng chủy thủ khắc lên chữ “Nhân”, hai chữ chiếm toàn bộ giới hạn lòng bàn tay, mu bàn tay.

      Tiếp đó chuyển chủy thủ đầy máu qua mặt của nàng.

      Mộc Ngạo Địch u cười, trong lòng phỉ báng : vàng à, ta cho ngươi từ nay về sau cũng dám soi gương…

      Sau khi khác hủy dung là bao, Mộc Ngạo Địch thu hồi chủy thủ, nhìn kiệt tác mặt Mai Tinh Tinh Mộc Ngạo Địch rất hài lòng, chẳng qua nghĩ này chủy thủ vẽ rùa mặt ngờ nhìn tốt hơn bút lông vẽ giấy.

      Đúng vậy, khuôn mặt Mai Tinh Tinh bị tiểu ác ma Mộc Ngạo Địch này phá hủy, con rùa máu chảy đầm đìa ở mặt nàng ta, đây là đau đớn cả đời nàng thể biến mất.

      “Chậc chậc, đều ra máu nhiều như vậy, vẫn còn ngủ như lợn chết, xem ra tiểu muội làm dược dùng rất được, lần sau lại trộm vài bình ra ngoài chơi đùa, ta cũng tin đùa chết ngươi!!”

      *********************************************
      Nguồn: tuyetviyeuho.wordpress.com
      Chương 44: Thiên Hạ Vô Địch trả thù. (2)

      Mộc Ngạo Địch thu hồi chủy thủ, thoáng cái đùa chết phía sau chơi tốt, muốn từ từ đùa… Cầm lấy túi vải đen bên cạnh, Mộc Ngạo Địch gian xảo cười đối với hai vật trong túi vải đen dịu giọng : “Tiểu bảo bối, các ngươi lập tức có thể ra ngoài, ngoan đừng nóng vội, ca ca bây giờ liền thả các ngươi ra…”

      Mộc Ngạo Địch mở túi vải đen ra, chỉ thấy từ bên trong bò ra hơn mười con xà màu sắc rực rỡ, đúng vậy, là rắn, nhưng mà những con rắn này đều là độc…

      con xà rất nhanh bò đến người Mai Tinh Tinh, hút máu tươi chảy ra của nàng ta… Mộc Ngạo Địch vừa lòng nở nụ cười, cầm lấy túi đen, trốn để lại bất kì dấu vết gì.

      “Xong chưa?”

      Mộc Ngạo Thiên người vừa xuất liền giọng hỏi.

      “Ừ, rút lui!” Theo Mộc Ngạo Địch vừa , tất cả bốn huynh đệ rút lui khỏi Mai phủ.

      Trở lại Mộc phủ, bốn người vây quanh ở trong phòng.

      “Ha ha… Bát đệ, đệ khắc con rùa ở mặt nàng ta?” Lão lục ôm bụng cười chảy nước mắt.

      “Hừ, đệ chỉ ở mặt nàng ta khắc con rùa, đệ còn ở tay nàng khắc lại hai chữ, các huynh đoán chữ gì?” Mộc Ngạo Địch rất vui vẻ, rất tự hào, kia hai chữ người khác nhất định đoán được, a ha ha ha.

      “Hả…” Trong lúc nhất thời cả ba người đều suy nghĩ…

      “Ngu ngốc?”

      “Vương bát?”

      “Tam bát?”

      Ba huynh đệ người tiếp người trả lời, thế nhưng cũng đúng, cuối cùng Mộc Ngạo Địch trực tiếp vỗ bàn cười ha ha: “Là tiện nhân ….o(n_n) ha ha.”

      “A… Bát đệ, đệ vô đối!!”

      “Vậy, chúng ta bắt những rắn kia đâu?” Lão thất hỏi.

      “Những bảo bối hả, ta thả tất cả lên người nàng ta, đặc biệt tại nơi chảy máu, đoán là đến sáng mai khi nàng ta tỉnh lại người hầu như đều là rắn, cổ nè, đầu nè, tay nè…” Mộc Ngạo Địch càng càng hăng hái, mà còn lại ba người khác toàn thân đều là nổi da gà… Trong lòng nghĩ muốn nôn, cảnh tượng kia cần nhìn thấy cũng vô cùng buồn nôn…

      Sáng sớm hôm sau Mai phủ tiếng nữ cao vút vang lên… Đem chim chóc bốn phía toàn bộ chấn động bay lên…

      “A…” Mai Tinh Tinh vừa tỉnh lại liền thấy người quấn lấy hơn mười con rắn, trực tiếp sợ đến chết ngất .

      Mà những người bị tiếng hét của nàng ta dẫn đến, cả đám lại trực tiếp sợ đến chân mềm nhũng ra, chỉ là rắn, có rất nhiều là bị hình dạng tại của Mai Tinh Tinh hù dọa đến mềm nhũng…

      Đến khi Mai Tinh Tinh phát mình bị hủy dung cũng là cách ngày, lại đem toàn bộ Mai phủ ầm ĩ đến gà chó yên, nha hoàn bên người nàng ta trực tiếp bị xử tử…



      Chương 45: Nàng thăng cấp, biến thái a!

      Từ sau khi yến hội về, Mộc Nghiên liền đem mình nhốt ở Tàng thư các, chỉ có lộ mặt lúc ăn, thời gian khác ai dám quấy rầy nàng, mà nàng càng biết bốn người ca ca của mình vì nàng đem Mai Tinh Tinh hủy dung, thiếu chút nữa liền gián tiếp đem Mai Tinh Tinh dọa chết…

      Mộc Nghiên ngồi trong tàng thư các, hơn mười mấy ngày gần đây mực tu luyện huyền khí, hôm nay cùng thường ngày nhìn kĩ có chút giống với, trong cơ thể hình như có loại năng lượng rất lớn lan ra, tựa như núi lửa muốn thức tỉnh ấy.

      Mộc Nghiên thả lỏng toàn bộ thân thể, vận dụng huyền khí, huyền khí trong người ở tĩnh mạch từng chuỗi lưu động.

      Chỗ đan điền cỗ nóng rực, Mộc Nghiên ngoại trừ cái trán chút mồ hôi, cảm thấy phía trước có lớp màng mỏng, Mộc Nghiên từ từ vận khí huyền khí đụng phải lớp màng mỏng vô hình kia, nàng vội, rất kiên trì lần lại lần, bỗng nhiên huyền khí phá tan lớp màng mỏng vô hình kia, loại năng lượng trong nháy mắt xuyên qua toàn bộ thân thể Mộc Nghiên.

      Chậm rãi, Mộc Nghiên đem loại năng lượng kia toàn bộ tiếp nhận xong, mở mắt ra Mộc Nghiên đứng lên, thử phát động huyền khí…

      Màu đen… Mộc Nghiên vô cùng mừng rỡ, lại có thể là màu đen, huyền khí cấp 2, nàng, nàng thăng cấp!!

      Trời phụ người có lòng, nàng chỉ chưa tới năm tuổi luyện huyền khí, còn đột phá thăng cấp.

      Kia nếu như để cho người ở huyền khí đại lục biết, đặc biệt những chí tôn cấp bậc kia nhất định tức giận hộc máu.

      Đây là cái gì biến thái? Mới ba tuổi cũng là cấp 2 huyền khí, ta dựa vào, nghĩ đến năm đó lão tử nhưng là hơn mười tuổi mới đột phá.

      Buổi tối, Mộc Nghiên người ở trong phòng, trước đó nàng đem mọi người trong viện đuổi , bởi vì ngày hôm nay là ngày ước hẹn gặp mặt mỗi tháng của quỷ y lão đầu.

      Trước đó quỷ y lão đầu biến mất hơn tháng.

      Ngay khi Mộc Nghiên cho rằng lần này quỷ y cũng thất hẹn , ở giữa trung truyền đến hơi thở quen thuộc.

      Mộc Nghiên ngôi ở ghế, bàn để bình trà nóng, hai cái chén, chén của mình, cái khác đặt ở đối diện.

      Đột nhiên cửa sổ nhàng vang lên, Mộc Nghiên có ngẩng đầu, như trước nhìn ly trà trong tay, nàng thính giác vô cùng tốt, biết lão đầu vào.

      *********************************************

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :