1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Đấu Tranh Đến Cùng Cho Tình Yêu - Cô Nham Nhuỵ Vy (Hoàn - 71c)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. blue1407

      blue1407 Active Member

      Bài viết:
      205
      Được thích:
      67
      Chương 35: Gặp lại bạo long 1

      “Sao luôn cảm giác sau lưng lạnh lạnh?” Tiếu Trác chọn mực ở khu hải sản trong siêu thị quay người nhìn khắp nơi, sau lưng chẳng có ai, sao lại có thể như vậy?

      “oa … oa… oa”

      “Alo, ngoại.” vội vàng ấn nghe điện, “Con sắp mua xong rồi … Con biết rồi … Ông yên tâm … đừng “quấy rầy” con nữa, ngoại ….. ông cho con cơ hội lần độc lập tự chủ , để con khoe khoang trình độ tiếng của con chút mà …. Vâng … con …. dạ … bye, ngoại.”

      Tiếu Trác cất điện thoại , nụ cười nơi khóe miệng vẫn còn. Vài ngày tới chính là lễ mừng 60 năm tròn của tập đoàn Viễn Hằng, đồng thời cũng là đại thọ 80 tuổi của ông ngoại , cả nhà dưới trừ và ông ngoại đều bận rộn cả. Để tỏ lòng quan tâm mọi người vất vả cả ngày bằng bữa ăn, đặc biệt tự mình siêu thị mua nguyên liệu bữa tối, chỉ là ông ngoại cưng chiều luôn lo lắng mang theo tài xế có thể lạc đường hoặc bị mệt, cứ cách nửa tiếng lại gọi điện hỏi thăm “vị trí địa lí” của , dường như lo lắng cho chỉ chớp mắt vài năm bước sang tuổi 30 tìm được đường về nhà. Xem ra thượng đế dự định trong thời gian ngắn đem toàn bộ tình thân cộng thêm lãi trả lại cho .

      “Người đàn bà chết tiệt!” Lãnh Vũ Hiên đứng góc ở siêu thị phẫn nộ nhìn Tiếu Trác vẫn còn vừa cười ngốc nghếch vừa chọn hải sản, nhất định là nhận điện thoại của Mark Blank mới cười dứt. vốn dĩ tới đây vì muốn mua café đỡ cơn khát, ai dè lại bất ngờ gặp , là mất bao công tìm ra, lại ngẫu nhiên dễ dàng tìm thấy!Vừa khéo đỡ phải trực tiếp tới nhà Blank đòi người rồi! Người đàn bà ngu ngốc này, tên mặt trắng Blank đó ưu tú đến vậy, khiến ta vẻ mặt hạnh phúc tới nỗi chợ làm đồ ăn cho cơ à, trong 1 năm ở Lãnh gia ta chỉ vào bếp có lần! (Thôi xin, lúc Tiếu Trác giúp bà Lưu làm cơm, đều ở ngoài lăng nhăng có! — Lời tác giả đó nha, hem fải lời Jini, he he)

      Tiếu Trác xách túi to túi nhìn xe taxi chạy qua mình biết làm sao. Ôi, taxi hôm nay khó gọi!

      Đột nhiên xe BMW đen tới gần , dừng ngay trước mặt .

      cuống quýt lùi mấy bước, nhíu mày nhìn ghế lái xe qua kính chắn gió màu đen, người này có biết lái xe vậy!? định dùng tiếng mắng tên tài xế ngu ngốc này trận!

      “My God!” Nhưng khi kính chắn gió màu đen chầm chậm hạ xuống trước mặt , để nhìn người trong xe, nén được lùi mấy bước. Trời ạ, sao lại có thể yếu thế này! gần như sợ hãi nhìn người trong cơn ác mộng bước ra khỏi xe.

      tưởng rằng em ở Đài Loan, bên cạnh người cha thương em.” Lãnh Vũ Hiên nhìn Tiếu Trác quá hoảng sợ với vẻ khó đoán.

      “Cha, ông ấy….” Tiếu Trác nuốt nuốt nước bọt, thận trọng nhìn Lãnh Vũ Hiên, trong lòng cân nhắc dùng từ, “Cảm thấy đến môi trường xa lạ có thể tránh cho em bị đa cảm bởi cảnh vật trước mắt, nhanh chóng giúp em chữa lành vết thương.”

      “Vậy để kiểm tra xem tình trạng bình phục của em chút!” Còn giả vờ! giành lấy túi đồ trong tay Tiếu Trác vứt trong xe, sau đó túm cổ tay đẩy vào trong xe.

      , xin , để em ! Em muốn lại bị làm tổn thương, căn bản em!” vừa giả vờ nước mắt lã chã vừa ra sức vùng vẫy, trong lòng ngừng nghĩ đối sách.

      Được lắm, còn giả vờ! Lãnh Vũ Hiên nổi nóng ngút trời ném Tiếu Trác vào trong xe, tăng ga, “Vèo——”, xe chạy như bay.

    2. blue1407

      blue1407 Active Member

      Bài viết:
      205
      Được thích:
      67
      Chương 36: Gặp lại bạo long 2

      “Sao cứ nhất định phải dày vò em, lẽ nào vì lần trước em chưa chết?” Tiếu Trác khóc ra nước mắt nhìn Lãnh Vũ Hiên, rốt cuộc thế nào mới thoát khỏi đây, “Nếu chỉ cần em chết mới bị làm tổn thương, mới khiến vui vẻ, vậy em chết cho xem!”

      “Két——” Xe dừng lại, Lãnh Vũ Hiên liếc đôi mắt đen cuồng nộ, dùng lực kẹp chặt cằm Tiếu Trác, người đàn bà chết tiệt này, xem còn có thể tự biên tự diễn tới khi nào, “Em cần chết, cũng có thể khiến vui vẻ!” kéo Tiếu Trác ra khỏi xe, về phía biệt thự hai tầng bên cạnh ……

      “Xin , đừng ……” Tiếu Trác dường như giả vờ nổi nữa, trong mắt Lãnh Vũ Hiên có quá tia nguy hiểm, khiến nghĩ tới……

      “Bỏ ra, !” rít lên, vừa vùng vẫy vừa rút điện thoại, phải báo cảnh sát cầu cứu!

      “Sợ rồi?” Lãnh Vũ Hiên cười, cướp điện thoại của Tiếu Trác, lúc này ta còn muốn gọi điện cho Mark Blank ư, “cạch——” pin điện thoại bị nhàng tháo ra, tuấn vứt ra tận thảm cỏ cách mấy chục mét.

      “Help! Help!” thể lượm pin điện thoại, kinh hãi gân cổ lên cầu cứu, nhất định phải trốn chạy! ra sức vùng vẫy, miệng, tay, chân cùng sử dụng.

      “Kêu , chỉ cần có người có thể giúp em!” Lãnh Vũ Hiên cười vác Tiếu Trác vùng vẫy ngừng lên vai, thèm để ý tới cào cắn. Người đàn bà đáng thương, còn biết đây là khu nghỉ tư nhân của Lãnh gia, có gào vỡ họng cũng có ai nghe thấy.

      “Em xin , em khó khăn lắm mới tìm được chút dũng cảm tiếp tục sống, đừng lại làm em tổn thương.” Tiếu Trác bị vứt lên giường quan tâm đến đau đớn, kinh hãi khẩn nài Lãnh Vũ Hiên, cảnh ngộ xưa cho biết, lúc này chỉ có thể phản kháng giả vờ đáng thương mới có thể trốn được.

      “Ha……” Lãnh Vũ Hiên nhanh chóng trút quần áo của mình, người đàn bà ngu xuẩn, ức hiếp quá đáng, lúc này còn diễn lại trò cũ, “kỹ xảo tiến bộ chút nào, Trác-Trác!”

      ……” Ánh mắt khiến người ta thương xót còn nữa, Trác Trác kinh ngạc nhìn Lãnh Vũ Hiên, sao lại có thể, làm sao ta biết thực ra họ Trác tên Trác? Trời ạ, ta biết những gì rồi, ta dùng hành động gì với mẹ Tú Trung chứ?

      ai có gan dám lừa tôi cả, càng thể có ai sau khi lừa tôi lại vội vã phản bội tôi!” Lãnh Vũ Hiên phủ phục lên Tiếu Trác, cởi quần áo .

      bỏ tay ra! Bỏ tôi ra! Cút!” Tiếu Trác bây giờ thành đống dây rối, trong lòng chỉ có suy nghĩ —— nhanh chóng trốn khỏi người đàn ông nguy hiểm này. ném tất cả những đồ có thể cầm vào Lãnh Vũ Hiên, cắn lên đôi môi tấn công của Lãnh Vũ Hiên, nắm bàn tay Lãnh Vũ Hiên dò sâu vào trong áo , nhưng……

      muốn khóc, nhưng biết thể vì tính khí này mà rơi những giọt nước mắt nhu nhược, kéo khăn trải giường bao lấy thân thể đầy vết, ôm bộ quần áo vào nhà vệ sinh. Dường như cả thế kỷ trôi qua lâu đến thế mới mặc xong quần áo, sửa sang lại đầu tóc. gì bước ra khỏi nhà vệ sinh, hai mắt trống rỗng dường như nhìn thấy Lãnh Vũ Hiên đứng ngay cạnh, cố gắng kìm nén vết thương thân thể lẫn tinh thần, thẳng người như hồn ra khỏi phòng ngủ.

      “Shit!” Lãnh Vũ Hiên lúc này rất muốn hung dữ tát cho mình cái.

      Đây phải là dự tính ban đầu của , đây phải là mục đích đưa tới đây, từng muốn hủy hoại Tiếu Thị, khiến cả nhà Tiếu Thiên Hào lớn bước tới đường cùng, rồi mới đối phó với Tiếu Trác, khiến tận mắt thấy kết cục khi lừa dối ! Nhưng cuối cùng lại thuyết phục bản thân, trước tiên đến đưa Tiếu Trác trở về. Ngẫu nhiên gặp gỡ ngày hôm nay, vốn dĩ muốn nhân cơ hội đưa về, để ấy rời xa Mark Blank, chỉ cần thẳng thắn thành khẩn với , cho cơ hội giải thích. Nhưng cuối cùng lại ……

      lúc này rất mâu thuẫn, mặt hận cũ cộng thù mới với Tiếu Trác, hận tới thấu xương; mặt lại si mê tính cách kiên cường dù bất lực của ; mặt nhớ lại dư vị thỏa mãn cả về thể xác lẫn tinh thần Tiếu Trác mang đến cho người phụ nữ nào có thể; mặt căm ghét bản thân làm tổn thương sâu sắc tới vậy. Lẽ nào mình ấy rồi?

      “Chết tiệt!” Chửi rủa thêm lần nữa, Lãnh Vũ Hiên vội vàng chạy ra khỏi biệt thự tìm bóng dáng Tiếu Trác.

      Tiếu Trác đứng thảm cỏ nơi vừa vứt pin điện thoại, hai tay run rẩy thử lắp pin vào chỗ cũ.

      thể nhìn thêm nữa, xoải bước qua giúp lắp lại pin vào chỗ cũ đồng thời cởi áo vest khoác lên run lẩy bẩy. quan tâm , chỉ biết, Tiếu Trác là vợ , là con dâu trưởng của Lãnh gia! thể để có cơ hội trốn thoát nữa! Tia chớp vừa xuất lại biến mất ngay chớp lên trong đôi mắt lạnh, khóe miệng nhướng ra nụ cười ranh mãnh, khiến thể rời bỏ tên đàn ông đó! đột nhiên quay Tiếu Trác về hướng mình, nâng cằm lên, phủ lên bằng nụ hôn ấm nóng như lửa.

      Nụ hôn này dai dẳng lại nồng nhiệt, Tiếu Trác ngoài tiếp nhận cũng thể có phản ứng khác. Cho tới khi thanh quen thuộc vang tới bên tai, trong đầu hỗn độn của mới đột nhiên có vài vầng sáng. Toi rồi, đó là thanh ấn phím chụp ảnh, cố gắng chuyển hướng ánh mắt, dưới cản trở của khuôn mặt Lãnh Vũ Hiên, muốn tìm ra nơi nấp của phóng viên. muốn để những bức ảnh này lên báo, thể để ông ngoại thương biết quá khứ của , cố gắng chớp mắt, “giữa các vì sao” cuối cùng cũng lờ mờ nhìn thẻ trước ngực của người phóng viên đó.

      “Em biết nổi tiếng ở đây mà!” Chú ý thấy Tiếu Trác cũng phát ra phóng viên, kết thúc nụ hôn đó rồi khẽ giọng uy hiếp bên tai , “Ngày mai tất cả mọi người đều thấy những bức ảnh này, bao gồm cả tình nhân Mark Blank của em! Với danh vọng gia tộc của ta, công kích mà những bức ảnh này mang tới cần tới thanh minh rồi! Việc của em và ta đến đây kết thúc, tất cả qua tính toán. Bây giờ em ngoan ngoãn đợi ở đây đừng có đâu, muộn hơn chút kêu tài xế tới đón em, em biết tính khí của !” kéo Tiếu Trác im lặng lên tiếng vào trong nhà, sau đó lấy những đồ mua trong xe ra, đặt trong phòng khách. biết Tiếu Trác lúc này cần ở mình, cũng như cần yên tĩnh.

      Vậy cho nhau cơ hội để thở, sau đó nhìn Tiếu Trác cái, bước vào trong xe rời biệt thự.

      “Mình nên làm thế nào?” Tiếu Trác hoảng loạn nhắm mắt, mười mấy phút giây sau, mở mắt, trong đôi mắt thêm phần kiên cường, và lanh lợi. cầm điện thoại ấn dãy số.

      “Alo, ông ngoại” cố gắng hết sức để giọng mình nghe vui vẻ, “…… điện thoại của con hết pin, con vừa mua cái mới thay…. Bây giờ lại gặp tắc đường…. cần, gọi tài xế tới đón cũng vẫn tắc đường như vậy…. con về muộn chút …. Vâng, ông yên tâm… vâng, con biết rồi, ông ngoại, bye!”

      Tắt điện thoại, vội vàng bấm dãy số khác.

      hai, giúp em……”

    3. blue1407

      blue1407 Active Member

      Bài viết:
      205
      Được thích:
      67
      Chương 37: Bàn bạc đối sách.

      Nhà Blank

      Tiếu Trác bỏ hoa bầu dục vừa thái xong vào nồi chần tái, “Ầm——” lửa bốc tới xoong, mùi hương cũng theo đó mà bay ra.

      “Trác Trác,” Mark Blank từ ngoài trở về, vừa tới nhà bước vào phòng bếp, “Việc của toà báo đều xử lý xong, đừng lo nữa.”

      “Vâng, cảm ơn.” có chút máy móc đem hoa bầu dục xào cho vào bát, tiếp theo chuẩn bị làm món khác.

      “Khóc ra , Trác Trác, bờ vai của trai đưa em dựa nè.” Mark cầm cá mực và dao phay ra khỏi tay Tiếu Trác, đau lòng ôm vào lòng. Thà rằng em sợ mất vía, khóc lóc kể lể như những người phụ nữ khác, cũng mong vất vả kìm nén tình cảm, ép buộc bản thân bình tĩnh như thế này, “Bây giờ em còn là người độc nữa, em có người nhà để dựa, đừng đơn độc chịu đựng áp lực nữa, được ?” xoa đầu em , trong đôi mắt xanh thẫm tràn ngập xót thương và phẫn nộ, món nợ này nhất định phải đòi Lãnh Vũ Hiên trả!

      hai, đồng ý với em, đừng tìm ta, em chỉ muốn việc nhanh chóng qua , em muốn để ngoại biết quá khứ của em.” dựa vào vai Mark, lặng lẽ khóc.

      “Yên tâm , hai biết phải làm thế nào.” ôm Tiếu Trác, cho tới khi vừa xử lý xong việc tòa soạn, hối hận chưa chặn Lãnh Vũ Hiên tại tập đoàn Thụy Đạt. Tên cặn bã đó, bây giờ thực muốn ra sức đập cho ta trận.

      Bàn ăn của nhà Blank hôm nay rất thịnh soạn: canh quạ với hạt bo bo, cá tuyết hấp cải bắc thảo, mực xào ớt, sò xào trứng, thịt luộc, hoa bầu dục xào, thịt đông pha* (món ăn Tứ Xuyên, làm từ thịt lợn), sườn chua ngọt còn có món ăn truyền thống của Tần gia mà Tiếu Trác học từ Tần Như: sủi cảo nhúng thạch làm món chính. lúc sau nhà Blank lại bùng nổ trận tiêu diệt món ngon theo quy mô lớn. Mark nhìn Tiếu Trác ngồi bên vừa gắp thức ăn cho ông ngoại, vừa cười cười, trong lòng rất xót xa, em này của luôn lặng lẽ tự mình chịu đựng tất cả cực khổ, biết khi nào thiên sứ lương thiện này mới có thể vì bản thân mình mà cười lấy lần.

      “Chết tiệt!” Khi tài xế đón Tiếu Trác công cốc trở về, cơn thịnh nộ của Lãnh Vũ Hiên dường như trào dâng tới tận nóc nhà Lãnh gia. Lãnh Vũ Hiên tức giận nghĩ rằng nên mềm lòng để ta có cơ hội để thở. Tiếu Trác, tôi xem có thể trốn tới khi nào! tin báo chí ngày mai vừa ra, tên bảo vệ Mark Blank và toàn bộ gia tộc Blank có thể thờ ơ, cả đời này về sau, chỉ có thể là con dâu của Lãnh gia!

      Nhưng mà, ngày thứ hai lật tất cả báo, tạp chí, Lãnh Vũ Hiên đều thu được bất cứ cái gì, tâm trạng chút vui vẻ cũng có.

      “Là tôi quá coi thường ? Hay tôi quá mềm lòng với ? Sau này tôi cho cơ hội trốn chạy nữa.” nhếch khóe miệng, vẻ mặt gian ác mê hoặc.

      Tuy vỗ về của tình cảm người thân trong gia đình có thể che giấu được rất nhiều, nhưng bóng dáng Lãnh Vũ Hiên cứ luôn lượn lờ trong đầu . Cùng sống với nhau 1 năm, rất hiểu tính khí Lãnh Vũ Hiên. Hôm qua quan tâm lời cảnh cáo của ta mà rời biệt thự đó, chính là trực tiếp tuyên chiến với ta, với tính khí của Lãnh Vũ Hiên nhất định lập tức phát động tấn công. Nhỡ may ta muốn trực tiếp làm ầm ĩ tới tận nhà Blank, phải ứng phó thế nào đây?

      hai, em phải nhanh chóng trở về Đài Loan!” Tiếu Trác bất an cả ngày, cuối cùng đợi tới đêm muộn, chắc chắn mọi người đều ngủ, tới phòng Mark bàn bạc đối sách.

      thể được, Trác Trác, em cần lo Lãnh Vũ Hiên, xử lý cho em,” Mark , lúc này thể để em mình đối diện với khó khăn.

      hai, hiểu ta. ta quan tâm việc ầm ĩ, cũng để ý ảnh hưởng tới bao người, ta chỉ quan tâm tới suy nghĩ của bản thân! Ở đây em lo ngại ông ngoại, lo ngại người thân, căn bản có cách nào qua được chiêu của ta.” Tiếu Trác phân tích cách lí trí, ở chỉ có thể bị động tiếp nhận tất cả hành động của Lãnh Vũ Hiên, “nhưng trở về Đài Loan, em còn bất cứ lo lắng nào phía sau!”

      “Đừng những lời ngốc nghếch, thể để em mình đối diện với khó khăn lần nữa, ở Hồng Kông can thiệp chuyện em và ta, vì lúc đó việc em được gả vào Lãnh gia thể thay đổi, bây giờ em và ta chẳng còn quan hệ, thể để ta làm em tổn thương thêm nữa!” Mark vỗ vỗ đầu an ủi, “Khi cần kể hết cho cả, cũng sắp xếp ông ngoại nghỉ, tránh những thị phi, em cần lo.”

      “Nhưng nhỡ may nếu ông ngoại biết quá khứ của em, ông nhất định càng day dứt và tự trách mình, cũng từng ông ngoại năm đó bị liệt chi dưới, chính là vì chịu được việc qua đời của mẹ em. Nếu Lãnh Vũ Hiên lật tẩy quá khứ của em, với sức khỏe của ông bây giờ….” Cho dù giả vờ là người hạnh phúc đến vậy trước mặt ông ngoại, vẫn thể ngăn được ông ngoại ngừng áy náy và tự trách mình, nếu chẳng may ông ngoại biết khó khăn phải chịu trong quá khứ, dám tưởng tượng làm hại sức khỏe của ông ngoại cao tuổi như thế nào nữa.

      biết nỗi lo lắng của em, nhưng việc này nhất định phải nghe . hẹn ta đàm phán, có điều ta chiều nay vừa về Hồng Kông. Bây giờ em chỉ cần ngoan ngoãn ở nhà, những việc khác giải quyết.” Mark , “Sắp tới lễ chúc mừng năm thành lập của Viễn Hằng và đại thọ của ông ngoại, thả lỏng chút, được ?”

      “Em biết rồi——” Tiếu Trác đành thở dài, hai hiếm khi kiên quyết thế, xem ra đành phải nghe lời ngồi ở nhà. May mà Lãnh Vũ Hiên tạm thời về Hồng Kông, ít nhất hai ngày này có thể cần lo lắng ta làm những việc gì?

    4. blue1407

      blue1407 Active Member

      Bài viết:
      205
      Được thích:
      67
      Chương 38: Bất đồng

      Nhà Blank hôm nay đèn đóm sáng trưng, khách khứa tấp nập, rất nhiều nhân vật nổi tiếng trong xã hội đều tụ họp tại phòng khách để chúc mừng lễ kỷ niệm 70 năm thành lập tập đoàn Viễn Hằng và lễ đại thọ 82 tuổi của chủ tịch hội đồng quản trị tiền nhiệm John Blank.

      Tiếu Trác cố gắng hết sức tránh đám đông lui vào góc phòng, có phần lo lắng nhìn xung quanh. Tổ nghiệp Lãnh gia – tập đoàn Thụy Đạt cũng đến làm khách theo lời mời, cho dù hai Lãnh Vũ Hiên Hồng Kông mấy ngày trước tới nay vẫn chưa về, nhưng vẫn có chút lo lắng Lãnh Vũ Hiên đột nhiên xuất làm ầm ĩ. Do quá chuyên tâm nhìn xung quanh, đến nỗi Tiếu Trác chú ý đến bản thân bị các họ vây quanh ra tới trung tâm phòng khách. vẫn chưa hiểu xảy ra lúc nào, tất cả giới truyền thông và khách khứa đều tập trung chú ý đến —— Gia tộc Blank mượn bữa tiệc này chính thức công bố trước mặt mọi người Trác Trác là trong những người kế thừa của gia tộc Blank. Cuộc đột kích bất ngờ này khiến Tiếu Trác sửng sốt bất ngờ, mọi người ràng đồng ý với tạm hoãn chuyện này. có thể suy ra báo chí ngày mai xu hướng chung tuyên truyền việc này, đến lúc đó chừng Lãnh Vũ Hiên đem thân phận của làm to chuyện…

      “Trác Trác, đến đây, chào bác Thế.” Giọng ông ngoại và mọi người trong gia đình kéo Tiếu Trác chìm trong suy nghĩ trở về với thực, cho dù trong lòng có nghìn nút thắt hiểu nổi, nhưng vì phải hùa theo mọi người trong nhà, cũng đành cố nở nụ cười với những người bạn thân của gia tộc Blank 一一hỏi thăm trò chuyện, đồng thời còn cách nào khác đành lịch chào hỏi các ứng cử viên rể hiền mà ông ngoại, cậu, mợ vừa ý.

      “Phù——” Tiếu Trác dưới che chở của các ông họ, cuối cùng có thể lặng lẽ chuồn khỏi bữa tiệc phòng khách ra góc vườn hoa, hít sâu hơi khí đầy mùi vang đỏ, Champagne và cỏ xanh. mệt mỏi quan tâm bộ lễ phục buổi tối đắt tiền, liền ngồi lên thảm cỏ. Thụy Đạt và Viễn Hằng bao năm nay luôn kinh doanh qua lại, thành viên hai gia đình tuy thể tình sâu nghĩa nặng nhưng cũng có thể coi mối quan hệ phức tạp hơn bậc, thực là tình cảm lâu năm, rắc rối…..

      Kệ ta, dù sao bây giờ là bước đường cùng rồi! dứt khoát cởi đôi giày hàng hiệu khỏi chân vứt sang bên, cái gì đến có tránh cũng xong, tin thế giới có thể có khó khăn nào chiến thắng được!

      Đột nhiên, toàn thân cứng lại—— có người ôm từ đằng sau, thậm chí còn to gan vùi đầu lên cổ mượt mà của .

      “Chẳng phải Hồng Kông ư?” nén được rùng mình cái, cơn đau quen thuộc gáy lập tức khiến khẳng định người mới tới là ai.

      “Rất tốt, em vẫn còn nhớ ! Nhưng nên gọi em thế nào đây? Là bà xã, Tiếu Trác, Trác Trác hay Trác Trác Blank?”Lãnh Vũ Hiên nửa quỳ thảm cỏ, quay Tiếu Trác lại hướng mình ranh mãnh, bên kia cổ in thêm dấu tương đồng.

      “Bà xã” và “Tiếu Trác” tắt quá! Chúng ta ký đơn ly hôn, hơn nữa em cũng cho rằng Tiếu Thiên Hào thích em họ Tiếu!” Chết tiệt, sao phiền phức toàn tìm đến lúc chưa nghĩ ra đối sách? đẩy vòng kiềm hãm của Lãnh Vũ Hiên rồi đứng lên.

      “Oa—— Lãnh phu nhân dịu dàng kia chạy đâu mất rồi?” đứng thẳng người, vẻ mặt cười nhạo nhìn Tiếu Trác tao nhã giày, “hay đây mới là bản tính của em?”

      “Có cần biết mà vẫn hỏi ? Lãnh tiên sinh?” Tiếu Trác nhanh nhẹn vuốt thẳng nếp nhăn bộ lễ phục tối, ung dung đón nhận trêu chọc của Lãnh Vũ Hiên.

      “Bình tĩnh, kiềm chế, ngoài ra cộng thêm giỏi giang, đáo để, sao trước đây phát ra vợ mình ưu tú như vậy” Lãnh Vũ Hiên để ý phản đối của Tiếu Trác, ôm vào lòng, “Hôm đó, cho em biết chưa ký vào đơn ly hôn chưa?” khẽ bên tai Tiếu Trác, giọng đầy bí hiểm, “Biết vì sao trực tiếp chạy tới nhà Blank đòi người, còn nhất định phải về Hồng Kông và Đài Loan chuyến , bà xã?”

      , làm gì?” Tiếu Trác ngừng vùng vẫy, sợ hãi nhìn gương mặt tuấn tú lạnh lùng của xuyên qua ánh đèn tăm tối, nghe uy hiếp trong lời của .

      “Chỉ là bận sắp xếp vài kế hoạch, chủ yếu là Tần Như, Tiếu Kỳ, Dư Tú Trung, công ty Roland-Andy của em, đương nhiên bây giờ còn phải thêm tập đoàn Viễn Hằng của ông ngoại em.”

      ! Sao có thể, thể…” Tiếu Trác ngẩn người, muốn hủy hoại tất cả người thân và nghiệp của để báo thù ư? tin có thể có thực lực to lớn như vậy?

      “Đừng nghi ngờ,” thong dong dùng ngón tay gảy viên ngọc trai khuyên tai Tiếu Trác, ánh mắt sắc bén, “Với tài sản của cộng thêm tổ nghiệp ‘Thụy Đạt’ của Lãnh gia, có đủ thực lực hủy hoại tất cả những thứ em quan tâm, bao gồm ‘Viễn Hẳng’!”

      càng hơn em như thế chỉ khiến hai bên tổn hại.” Thực lực của Lãnh gia và nhà Blank tương đương nhau, kết quả hai bên đọ sức chỉ còn .

      quan tâm ư?” cười hỏi lại .

      “Tại sao?” Đúng vậy, ta quan tâm, đây là điều khác biệt nhất giữa . Lãnh Vũ Hiên trước nay luôn chỉ sống cho bản thân, chỉ có trách nhiệm với chính mình, điểm phóng khoáng này mãi mãi làm được! Nhưng chỉ vì báo thù mà hủy hoại tất cả, “Có đáng ?”

      “Đáng hay do quyết định!” bực bội hôn lên môi . Tại sao? Có đáng ? đến bản thân cũng , chỉ biết lừa dối ác ý của khiến tức giận hơn cả việc là con kẻ thù! Giả vờ nhẫn nhịn chịu đựng, giả vờ tự sát, thậm chí giả vờ ! Mỗi lần nghĩ tới chuyện này đều muốn báo thù , sợ chỉ cái giá phải trả là hủy hoại chính mình!

      “Chết tiệt!” Cho tới khi nếm được vị máu tanh, mới buông Tiếu Trác luôn vùng vẫy ra, “Em——” nâng tay muốn xoa lên đôi môi còn lưu máu của , ánh đèn tuy yếu ớt, nhưng biết máu tanh trong miệng là từ lưỡi Tiếu Trác.

      “Tên khốn, cậu làm gì!” Kèm theo tiếng hét giận dữ, cánh tay nâng lên của Lãnh Vũ Hiên bị đẩy ra cách thô lỗ, bụng cũng bị ăn quả đám, Mark tức giận bổ nhào lên Lãnh Vũ Hiên quần nhau thành đống.

      sao rồi, cả ở đây!” Richard đau lòng ôm Tiếu Trác vào lòng, lấy khăn tay cẩn thậ lau máu tươi môi , “Tên khốn đáng xuống địa ngục! tha cho ta!”

      “Đừng, cả!” Tiếu Trác vội vàng dùng lực ôm chặt cánh tay Richard định tham gia “cuộc chiến đấu” đồng thời hét to với hai người đánh nhau rời: “Mau dừng ta! Các muốn toàn bộ khách khứa và phóng viên trong phòng khách đều tới đây à?”

      Cuối cùng, giọng của Tiếu Trác khiến Lãnh Vũ Hiên và Mark đều dừng lại.

      “Lãnh Vũ Hiên, cậu ức hiếp người quá đáng! Em tôi phải cậu có thể đụng được! việc ngày hôm nay “Viễn Hằng” thể buông xuôi với “Thụy Đạt” các người!” Vì đòi lại công bằng cho em , Richard xưa nay luôn công tư phân minh tiếc lợi ích tập đoàn gây áp lực với Lãnh Vũ Hiên.

      muốn thế nào? Tiếu Trác đau lòng nhìn vết đỏ trán Mark, dùng tiếng Hàn hỏi Lãnh Vũ Hiên bên cạnh.

      “Về với !” Lâu máu tươi tên khóe miệng, Lãnh Vũ Hiên cũng dùng tiếng Hàn trả lời.

      “Mơ mộng hão huyền!” Tiếu Trác kiên quyết từ chối.

      “Vậy em đợi xem tất cả mọi thứ em quan tâm và cùng xuống địa ngục ! Ánh mắt Lãnh Vũ Hiên vừa quái đản lại điên cuồng.

      “Tên họ Lãnh kia, cho phép cậu uy hiếp em tôi!”

      “Trác Trác, tên khốn đó cầu em điều gì?” Richard và Mark tuy nghe hiểu, nhưng cũng đoán ra uy hiếp trong mắt Lãnh Vũ Hiên.

      “Bà xã,” để ý lời cảnh cáo của Richard và Mark, Lãnh Vũ Hiên nhướng lên nụ cười chiến thắng, nhìn thấy thỏa hiệp lộ ra trong mí mắt cụp xuống của Tiếu Trác, “Em muốn giới thiệu với người thân của em ư?”

    5. blue1407

      blue1407 Active Member

      Bài viết:
      205
      Được thích:
      67
      Chương 39: “Diễn xuất” của Lãnh Vũ Hiên 1

      Toàn bộ thành viên gia tộc Blank, Lãnh Vũ Hiên và chủ tịch hội đồng quản trị tập đoàn Thụy Đạt, bác của Lãnh Vũ Hiên—— Lãnh Triển Bá, toàn bộ đều tập trung trong thư phòng của ông John.

      “Cái gì!?”

      “Bà xã!?”

      “Việc này rốt cục là sao?”

      “Đây là ư?”

      Trong chốc lát mọi người biết nội tình trong phòng đều bị câu “Tiểu Trác là vợ con” làm cho việc ra làm sao.

      “Trác Trác, cho ngoại nghe việc nàylà thế nào?” Cuối cùng vẫn là lời người đứng đầu gia đình John làm tan biến những thanh nghi vấn ngừng, mấy đôi mắt mê muội, đôi mắt lo lắng và đôi mắt hài hước đồng thời cùng nhìn nữ chính trong câu chuyện lần này —— Tiếu Trác.

      “Rất xin lỗi, các vị.” Tiếu Trác chụp mí mắt trước chú ý của mọi người: “Lãnh Vũ Hiên đều là , xin lỗi, con luôn giấu mọi người.”

      ấy chính là cháu dâu Tiếu Trác của tôi?” Lãnh Triển Bá có chút hiểu, giải thích được. Cháu trai mình chẳng phải lấy con lớn của kẻ thù Tiếu Thiên Hào ư? Sao bây giờ lại trở thành cháu ngoại nhà Blank? Hơn nữa thời gian trước Vũ Đình ràng từng chúng ly hôn rồi mà!

      “Bây giờ mọi người đều biết mối quan hệ của con và Tiểu Trác!” quan tâm câu hỏi của bác mình, tự ý bước tới bên cạnh Tiếu Trác ôm , thân mật hôn lên đỉnh đầu , “Bà xã, em nên gọi chồng mình bằng cả tên lẫn họ!” cảnh cáo bằng giọng chỉ có thể nghe thấy.

      “Mark, sao con cho chúng ta Trác Trác kết hôn?” Henry tức giận trợn mắt nhìn đứa con thứ hai tìm thấy Trác Trác.

      “Con——” Nhìn ánh mắt trách của cả nhà, Mark khó lòng giãi bày.

      “Đừng trách họ, là con ……” trong chốc lát Tiếu Trác cũng biết bào chữa thế nào cho Mark.

      “Hãy để con giải thích vậy, các vị trưởng bối!” Lãnh Vũ Hiên thân mật cười với mọi người, tay vẫn ôm Tiếu Trác, “Năm ngoái, con từ về Hồng Kông, Đài Loan phát triển công ty, ở đó con gặp Tiểu Trác.” Lãnh Vũ Hiên vừa vừa nặng tình nhìn Tiếu Trác bên cạnh, “Chúng con gặp tiếng sét ái tình đồng thời rất nhanh chóng liền kết hôn. Sau khi kết hôn chúng con định cư tại Hồng Kông, cuộc sống luôn ngọt ngào. Cho tới khi con phát Tiếu Trác phản bội con lại với người đàn ông khác…..” Tay thắt chặt muốn bẻ eo Tiêu Trác, đồng thời dùng ánh mắt ép buộc nhẫn nại nghe theo, “ Con nổi trận lôi đình, về nhà cãi nhau với ấy, nhưng ấy lại trách móc con mặt dày vô liêm sỉ, vừa ăn cắp vừa la làng, còn hung dữ tát con cái. Con hết sức tức giận, đẩy ấy xuống thảm rồi lái xe rời .” mãn nguyện nhìn mọi người dựng tai lắng nghe “giải thích”, thanh lọc cổ họng, tiếp tục biên tập câu chuyện…. Ách, , là tiếp tục trần thuật , “hai ngày sau, sau khi suy nghĩ thận trọng, con quyết định cho Tiểu Trác cơ hội thay đổi, suy cho cùng ấy là vợ của con…..”

      “Xì xì——” Mark biết ân oán hai gia đình Lãnh Tiếu và Lãnh Triển Bá đồng thời phun trà khỏi miệng.

      “Hì, ngại quá, trà nóng quá.” Mark vội vàng giải thích lý do cho “tâm tình bộc lộ”.

      “Ôi, xin lỗi.” Lãnh Triển Bá lúng túng giải thích, “tôi chỉ quá kinh ngạc, Vũ Hiên luôn thận trọng lại có thể ra những lời như vậy—— ôi, những lời nặng tình.”

      Nhưng Tiếu Trác “dựa dẫm” trong lòng Lãnh Vũ Hiên lại ngừng vui mừng vì dạ dày mình có cái gì, nếu tấm thảm màu nâu tao nhã ở thư phòng bị nôn ra làm bẩn mất.

      “Khụ ——” Lãnh Vũ Hiên liếc liếc Mark và bác mình.

      Bày tỏ cảnh cáo, cánh tay ôm em Tiếu Trác càng chặt hơn, “ ngờ con quyết định giảng hòa trở về gặp Tiểu Trác mà là đơn ly hôn ký tên ấy. Con rất tức giận, con ngờ ấy lại biết quý trọng cuộc hôn nhân giữa chúng con như vậy! Nhưng khi con giận dỗi cầm bút ký tên lên đơn ly hôn, lại nén được do dự, cho cùng con và Tiểu Trác hiểu nhau sâu sắc, nghĩ hai người nhau lòng thể phản bội nhau như thế……”

      “À —— hắt xì!” Lần này Lãnh Triển Bá và Mark có phản ứng gì, chỉ có tiếng hắt hơi hai lần của Tiếu Trác ngừng lại “giải thích” của Lãnh Vũ Hiên.

      ngại quá, có thể do hơi lạnh.” Cảm giác thấy tay eo mình càng lúc càng chặt, Tiếu Trác vội vàng nở nụ cười có lỗi, giải thích. Lời của họ Lãnh buồn nôn, hại toàn thân đầy “mụn cơm”. (Jini: mình hiểu là nổi da gà).

      “Mợ lấy áo cho con.”

      Nhưng Lý Lan chưa kịp đứng lên, Lãnh Vũ Hiên hành động thay, cởi áo vest ra dịu dàng khoác lên người Tiếu Trác, đồng thời cúi đầu trước trán Tiếu Trác nhàng hỏi: “Như thế đỡ hơn ?”

      “Cảm ơn, đỡ hơn nhiều rồi.” mới tài! có gì mà lại gần đến vậy, hại rớt hạt “gạo kê”.

      “Sao khách sáo với thế? Em vẫn tha thứ cho , đúng ?” khẽ, nhưng lại khiến mỗi người trong thư phòng đều nghe , giọng nhận lỗi mang chút khẩn nài mà lại nặng tình, “ biết nên đổ oan cho em, nhưng cũng bị người khác ác ý che đậy nên mới hiểu lầm em. Hơn nữa vừa biết chân tướng liền lập tức thăm dò khắp nơi tin tức của em, vứt bỏ mọi việc công ty từ Hồng Kông tới tìm em. Tiểu Trác, đừng giận nữa, được ? Hãy tin , và em đều bị người ta hại, thực có lăng nhăng với người phụ nữ khác, em đến vậy, sao có thể phản bội em chứ? Đừng lạnh lùng hờ hững với như vậy, được ? Em biết , như thế đau lòng! biết vừa làm em bị thương, nhưng cũng nén nổi tình cảm! Vừa nghĩ tới việc em giấu người thân quan hệ của chúng ta, chịu được liền nổi điên! em đến thế, xin em hãy cho thêm cơ hội, được ?” xong nam chính hận thể khóc rưng rức để cầu xin lượng thứ của nữ chính.

      “Trác Trác, cậu thấy giữa các con có thể thực chỉ là hiểu lầm, con đừng giận nữa!” Cậu Tiếu Trác trở giáo, Lãnh Vũ Hiên ngày thường lạnh lùng và kiêu ngạo có thể ra những lời nặng tình như vậy, xem ra cậu ta thực rất quan tâm tới cháu mình.

      “Đúng vậy, giữa hai vợ chồng nên châm chước cho nhau, biết sai có thể sửa là được rồi, sao có thể tùy tiện ly hôn chứ?” Mợ Tiếu Trác cũng đứng thêm vào hàng thuyết khách. Lãnh Vũ Hiên cũng được coi là tài mạo song toàn, lại chân tình với Trác Trác như vậy, nhất định thể để chúng ly hôn chỉ vì chút hiểu lầm.

      Khác đối với vợ chồng “ có lập trường”, ông John dao động ngồi xe lăn suy nghĩ: Mark lo lắng nghĩ cách cứu em ; Richard, Peter và George xem xét Lãnh Vũ Hiên cách bí hiểm; Lãnh Triển Bá lại thông minh đứng ngoài cuộc.

      “Tiểu Trác, em tin , lẽ nào cũng nghe lời cậu, mợ ư?” Nam chính tranh thủ cơ hội tiếp tục cầu xin cách tội nghiệp.

      “Thôi được, em tin những điều , tất cả đều là , giữa chúng ta chỉ là hiểu lầm. Vậy giải thích cho em chút được , vì sao thư ký của vô duyên vô tạo hiểu lầm mưu hại sếp của mình? Lẽ nào vị trí ta chê vị trí thư ký chủ tịch hội đồng quản trị tập đoàn Lãnh Thị quá cao, đãi ngộ quá tốt?” Tiếu Trác lạnh nhạt vùng ra khỏi vòng tay diễn của Lãnh Vũ Hiên, lạnh lùng hỏi. Họ Lãnh kia, cho rằng có thể sáng tác câu chuyện ư?

      Quả nhiên, lời Tiếu Trác vừa ra, khí trong phòng lập tức thay đổi…….

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :