1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Đấu Tranh Đến Cùng Cho Tình Yêu - Cô Nham Nhuỵ Vy (Hoàn - 71c)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. blue1407

      blue1407 Active Member

      Bài viết:
      205
      Được thích:
      67
      Chương 55: Đấu tình hiệp 8

      “xin lỗi——” Tay run rẩy vỗ về bụng , chầm chậm mà thê lương : “Tha thứ cho ta nhé……”

      “Cuối cùng lương tâm phát , biết xin lỗi rồi à?” Giọng đàn ông bất ngờ cắt ngang đối thoại của Tiếu Trác với đứa con trong bụng.

      , sao ở đây?” Tiếu Trác thất kinh đẩy tay đặt eo ra, thất tha thất thểu bước ra bật công tắc đèn.

      “Em khóc à?” Ban đầu Lãnh Vũ Hiên thong thả ngồi cạnh giường, khi thấy vệt nước mắt khuôn mặt Tiếu Trác tránh được có chút kinh ngạc, “Khó thấy! Khi em diễn vai người vợ bị bỏ rơi nhẫn nhịn chịu đựng cũng đều là bộ mặt khóc ra nước mắt, cứ tưởng em là người phụ nữ thiếu tuyến lệ chứ.”

      “Sao quay lại vậy?” để ý lời trêu chọc của Lãnh Vũ Hiên, nhanh chóng lau sạch nước mắt, lại trở về Tiếu Trác bình tĩnh kiềm chế.

      “Lẽ nào em hy vọng rời bỏ ngôi này này?” Lãnh Vũ Hiên chút cảnh báo trước bước tới gần , vuốt đôi má bướng bỉnh còn hơi ướt, thở dài: “ muốn có em làm sao? Em thường ngụy trang, khi kiên cường vờ hiền thục, nhưng khi yếu đuối lại vờ mạnh mẽ, rốt cục em là người con như thế nào đây?” Thấy Tiếu Trác hơi bực, cau mày vì lời của , đột nhiên cười, cười tới mê hoặc lòng người, “, nên em là người đàn bà——” ghé sát môi bên tai thầm cách cuốn hút, “Người đàn bà của Lãnh Vũ Hiên !”

      “Châm biến đủ chưa?” Tiếu Trác cố gắng kiềm chế sợ hãi trong lòng, đẩy Lãnh Vũ Hiên đứng gần ra, “ còn tới đây làm gì?” thể cũng có khả năng khiến cho mình bị hút vào!

      “Con báo bướng bỉnh,” Lãnh Vũ Hiên lắc lắc đầu, nhìn có phần thương, “Em cảm thấy mệt mỏi khi sống mà cứ phải kiềm nén ư?”

      “Em hiểu gì!” Tiếu Trác có chút bối rối quay người rời phòng ngủ, lại bị Lãnh Vũ Hiên trước bước chặn ở cửa.

      “Trước đây em kìm nén tình và lòng thù hận với cha, bây giờ em lại kìm nén tình cảm đối với , em cảm thấy như vậy rất mệt mỏi ư?” Lãnh Vũ Hiên nắm chặt hai vai Tiếu Trác, ép nhìn thẳng vào mình. thể cho thêm cơ hội trốn tránh bản thân nữa!

      “Kìm nén tình cảm đối với ? Ha ha…. Lãnh tiên sinh, và em sao? sai, nhưng em kìm nén phải là tình cảm với , mà em cố gắng kiềm chế chán ghét của em với vì bạn thân em!” Tiếu Trác kích động nhìn thẳng Lãnh Vũ Hiên hét to, nhưng đôi mắt đen lại tràn đầy trốn tránh và nước mắt, “Em chán ghét bụng dạ hẹp hòi của , khinh thường quang minh chính đại của ! Đúng sai của hơn chục năm trước việc gì nhất định phải hận tới tận ngày hôm nay!? báo thù Tiếu Thiên Hào vì sao phải kéo theo cả gia đình ông ta!? Ân oán cha mẹ và em có liên can gì!? hận em lại dựa vào cái gì để lấy bạn thân của em ra làm lợi thế!?” điên cuồng hét to, dường như muốn đem toàn bộ uất ức mà bản thân kiềm chế bao năm bùng nổ lên.

      “Bình tĩnh chút nào, Tiểu Trác, bình tĩnh chút nào!” Lãnh Vũ Hiên ôm chặt Tiếu Trác điên cuồng vào lòng, thể công nhận Tiếu Trác bị mất bình tĩnh như vậy thực chạm vào nỗi đau tận sâu đáy tim . Từ khi sinh ra tới nay, lần đầu tiên tâm trạng bị tác động bởi người phụ nữ.

      “Em cần bình tĩnh!” vùng vẫy trong vòng tay Lãnh Vũ Hiên, “Cha em có thể tỉnh táo mà vu cáo chung thủy của mẹ em, coi em là nghiệt chủng! có thể tỉnh táo mà vô cớ hận em, coi em là công cụ trả thù! Em mãi mãi chỉ là cái thùng trút giận cho các người tỉnh táo! Bây giờ có tư cách gì cầu em bình tĩnh? Em muốn bình tĩnh! Em muốn bình tĩnh!”

      “Nghe lời nào, đừng lộn xộn nữa” Lãnh Vũ Hiên ép Tiếu Trác trong cơn cuồng loạn xuống giường đồng thời dùng chăn bọc lấy vùng vẫy ngừng, “em làm mình bị thương đấy! Em phải bình tĩnh lại, được ? Bình tĩnh lại, như thế chúng ta mới có thể chuyện tiếp……” Giọng trầm nhưng cuốn hút khiến Tiếu Trác dần dần yên lặng trở lại.

      “Em bình tĩnh rồi, chúng ta có thể chuyện ?” Bản thân thể quá kích động, cố gắng hít hơi sâu, bình tĩnh nhìn Lãnh Vũ Hiên dùng chăn ép xuống cách có thành ý.

      “Được rồi, chỉ cần em muốn, chuyện gì cũng được.” Lãnh Vũ Hiên vừa vuốt tóc rối trước trán vừa dịu dàng .

      hãy rời khỏi người em trước.” Tiếu Trác ngoảnh mặt sang bên, trốn tránh đôi tay chăm sóc của Lãnh Vũ Hiên.

      “Ừ, được rồi.” Sau khi do dự trong giây lát, Lãnh Vũ Hiên rời khỏi người Tiếu Trác, nhưng lại thuận tay tung góc chăn chui vào trong nằm cạnh Tiếu Trác, “kết hôn lâu như vậy, chúng ta vẫn chưa thực chuyện qua.” giống tên vô lại kéo Tiếu Trác vào lòng, “Muốn gì với ?”

      “Chúng ta ly hôn !” Sau khi tranh chấp được, Tiếu Trác dứt khoát phản đối ôm, dựa vào vòm ngực ấm áp của bình tĩnh , “em cái gì cũng đều cần, thích lấy gì lấy.”

      “Ngực rất ấm áp nhỉ!” Lãnh Vũ Hiên dường như nghe thấy tuyên bố ly hôn của Tiếu Trác, ôm chặt hơn, “May mà chúng ta trở về rồi, “sinh vật nhiệt đới” như em rất khó thích nghi với khí hậu lạnh của nước .”

      “Em , chúng ta ly hôn !” Tiếu Trác chịu nổi cất cao giọng, “ngày mai em kêu luật sư…..”

      “Xuỵt ——” Lãnh Vũ Hiên dịu dàng dùng ngón tay che miệng Tiếu Trác, “em vẫn chưa bình tĩnh lại, đợi em sau khi tỉnh táo chúng ta chuyện tiếp.”

      “Em bình tĩnh rồi!” đẩy ngón tay Lãnh Vũ Hiên ra, Tiếu Trác tức giận hét to.

      “Đến lời ly hôn chút lý trí với ông xã em cũng có thể ra, ai cũng thể tin tại em đủ bình tĩnh.”

      “Lãnh Vũ Hiên, đừng ức hiếp người quá đáng!” Tiếu Trác ra sức vùng khỏi vòng tay của Lãnh Vũ Hiên nhưng làm thế nào cũng được.

      “Bình tâm lại”, Lãnh Vũ Hiên cười nhìn Tiếu Trác thở hổn hển, “em xem, em lại kích động rồi.”

      “Em rất bình tĩnh muốn chuyện với , nhưng đến thành ý tối thiểu cũng có.” Tiếu Trác lại hít sâu để bản thân nổi điên tìm lại chút lý trí.

      phải có thành ý.” Lãnh Vũ Hiên giấu đơn tận sâu trong đáy lòng, buông tay, kề sát mặt gần Tiếu Trác dịu dàng : “Mà là vấn đề em quá tùy ý. Chẳng có người vợ nào trong tình trạng hoàn toàn bình tĩnh lại đòi ly hôn với người chồng đẹp trai giàu có như thế này cả. Phải biết kiểu người đàn ông “tài” sắc song toàn như (tài: tài sản, hem fải tài năng bà con nhá, he he) là hàng kim cương! Có người phụ nữ thông minh nào đem kim cương của mình vứt ra ngoài cửa chứ?”

      “Hơ——” Nhìn Lãnh Vũ Hiên vừa khoa môi múa mép vừa ra sức giở “ánh mắt mê hoặc người”, Tiếu Trác cố gắng kìm chế cơn xúc động tặng cho ta sợi “dây kéo” và cái “kính râm”. Chủ động ghé sát mặt vào , “ cách khác, cự tuyệt về vấn đề ly hôn với em hả?”

      chỉ muốn sau này em hối hận vì mình bình tĩnh, bà xã à.” Lãnh Vũ Hiên thể bộ dạng ông chồng tốt, đồng thời nhân cơ hội kề sát mặt.

      “Ông xã, tốt với vợ rồi!” Tiếu Trác “dịu dàng” nhìn gương mặt đẹp trai đểu cáng càng lúc càng gần, rồi hét to, “bây giờ phiền trong vòng 5 giây ra ngoài đóng cửa cho em! Ra ngoài!”

      “Bình tĩnh, bình tĩnh….” Lãnh Vũ Hiên giật mình lau qua loa nước bọt Tiếu Trác phun tung tóe mặt , nhanh như chớp nhảy xuống khỏi giường chạy ra khỏi phòng ngủ rồi đóng cửa. cuối cùng cũng biết dư vị của gia đình có “vợ sư tử” rồi, hai răng nanh trắng bóng của Tiếu Trác dường như vẫn nhảy loạn trước mắt lúc này.

      Ôi ——con đường theo đuổi vợ là có phần khúc khuỷu.

    2. blue1407

      blue1407 Active Member

      Bài viết:
      205
      Được thích:
      67
      Chương 56: Đấu tình – hiệp 9

      Có lẽ thực quá mệt, Tiếu Trác ngủ ngon cả đêm, say giấc tới mức Lãnh Vũ Hiên lén vào phòng ngủ lúc nào cũng hay.

      Sáng sớm vừa tỉnh dậy, nhìn gối bên, gương mặt kia ngủ ngon, thèm cãi nhau với Lãnh Vũ Hiên lén vào kia.

      Ngược lại, để đánh thức ta, cố ý chỉnh đồng hồ báo thức đặt sẵn của Lãnh Vũ Hiên chậm 2 tiếng, sau đó nhàng vào rửa mặt mũi thay quần áo; rón ra rón rén rời phòng, đóng cửa phòng; còn màng vất vả sắp xếp lại hành lý của ta, nhét hết cả vào góc trong ngăn tủ; cuối cùng trước khi rời nhà, còn đặc biệt mang áo khoác treo ngoài phòng khách, vest, và sơ mi, giầy, bít tất, hết thảy của đóng gói theo.

      “Bồ cầm quần áo và giày của ấy làm gì?” Khi Tiếu Trác mang cả túi to đồ vào trong xe cùng Tần Như làm, Tần Như hỏi.

      “Mang giặt!”

      “Nhưng…..” Giày da cũng giặt được sao? Nhìn đống quần áo chẳng có chút bụi nào, Tần Như quyết định thay đổi chủ đề, “Vậy hôm nay Lãnh Vũ Hiên mặc gì?”

      “Trong hành lý của ấy chắc có quần áo, thậm chí cả giày.” Tiếu Trác bận so mấy mẫu thiết kế.

      “Chắc có?” Tần Như bật xi nhan rẽ phải, “Hành lý của ấy lẽ cũng để bồ sắp xếp ư?”

      “Sao có thể? Sau khi mình giúp ấy sắp xếp đồ đạc liền đặt vào góc tủ rồi.” Tiếu Trác ra dáng vẻ vợ hiền.

      “Vậy ấy tìm được ?” Nhà Tần Như và Tiếu Trác bố trí như nhau, quá hiểu góc tủ là nơi che giấu rất nhiều đồ bí mật.

      “Bồ cũng nên tin tưởng, thế giới này có loài người nào tìm ra đồ cả!” Tiếu Trác cẩn thận đối chiếu màu sắc mấy mẫu thiết kế, “mình nghĩ tăng thêm lớp lót sợi bông màu lam.”

      “Được, sau khi về công ty mình kêu quản lí Trương phối màu!” Tần Như tranh thủ lúc đợi đèn đỏ lấy bản thiết kế trong tay Tiếu Trác ra xem, “Nhưng, cho dù loài người của nhà bồ tìm thấy hành lý, ta cũng muộn giờ làm mất!”

      “Loài người của Lãnh gia nhiều như vậy, thể vì ông chủ làm muộn mà sập tiệm!” sau khi Tiếu Trác cẩn thận đối chiếu, măng-séc áo mẫu mùa xuân vẽ lên kí hiệu, “cái măng-séc này quá hào nhoáng bên ngoài, phù hợp với chủ đề công bố lần này, sau khi về kêu phòng thiết kế thay đổi chút nhé!’

      “Uh.” Tần Như tranh thủ thời gian liếc qua bản thiết kết trong tay Tiếu Trác, đồng cảm gật đầu, “Tốt nhất bồ cũng đổi chút!”

      Vì tình trạng sức khỏe đặc biệt, Tiếu Trác bị Tần Như bắt buộc tan làm đúng giờ, theo lệ cũ ăn cơm tối ở nhà Tần Như, “cơm no rượu say” vừa mở cửa liền thấy Lãnh Vũ Hiên mặc áo ngủ, vẻ mặt vui sướng kéo hành lý từ phòng ngủ ra.

      “Về rồi à!” Lãnh Vũ Hiên có chút kiêu ngạo bắt bản thân tự mình tìm cả ngày cuối cùng cũng tìm thấy hành lý đặt lên bàn, “Chúng ta gọi ngoài nhé, muốn ăn…….”

      “Em ăn rồi.” Tiếu Trác vốn dĩ hy vọng vừa về tới nhà liền cãi nhau trận to với Lãnh Vũ Hiên hay khởi binh vấn tội, thấy vẻ mặt “ ông ba phải” Lãnh Vũ Hiên cứ như chẳng xảy ra chuyện gì, tránh có chút thất vọng, “sao trong nhà bừa bộn vậy!” Nhất định phải tìm thấy xương cốt trong canh trứng gà, cay nghiệt liếc nhìn mỗi góc trong phòng.

      “À, tìm hành lý nên làm lộn xộn, có điều thu dọn ngay lập tức đây, bà xã!” Lãnh Vũ Hiên gật đầu khom lưng, mảy may có chút dấu vết của tức giận.

      “Chết tiệt!” rủa thầm, Tiếu Trác thấy đốt lửa thành, nét mặt tiu nghỉu quay về phòng ngủ. Nhật ký sau cùng, Tiếu Trác viết như sau:

      Giao chiến lần này, bề ngoài xem ra mình toạc ra là hống hách, ta chịu nhân nhượng để được an toàn; thực chất kế hoạch của mình thất bại thảm hại, ta miệng nam mô, bụng bồ dao găm!

      Cách mạng vẫn chưa thành công, mình vẫn cần phải cố gắng! Mục tiêu ban đầu: Nắm chuẩn thời cơ cãi nhau to trận với ta, ép buộc ta lộ bộ mặt, rồi hất ta khỏi cửa nhà!

      Con đường có lẽ khúc khuỷu, nhưng tiền đồ tuyệt đối sáng lạn!

    3. blue1407

      blue1407 Active Member

      Bài viết:
      205
      Được thích:
      67
      Chương 57: Đấu tình hiệp 10

      Sáng sớm tỉnh dậy, Tiếu Trác phát Lãnh Vũ Hiên lại mò vào phòng ngủ. Chết tiệt, ràng khóa cửa rồi! Suy xét vài giây, Tiếu Trác quyết định làm việc, tấn công vòng bắt đầu——

      “Ầm——” Sau khi cân nhắc hồi, Tiếu Trác cầm cốc thép gỉ đầu giường lên, đồng thời cũng là vật sợ bị rơi vỡ nhất trong phòng, ném mạnh xuống đất.

      “Sao thế?” Lãnh Vũ Hiên tỉnh giấc vẻ mặt nghi hoặc nhìn Tiếu Trác đứng cạnh giường.

      “Lãnh Vũ Hiên, đừng ức hiếp người quá đáng!” Tiếu Trác ra vẻ điệu bộ người phụ nữ đanh đá, “Em biết Tiếu gia nhà em nợ , nhưng hôm nay cho dù em chết, bố mẹ cũng thể sống lại! Những gì có thể trả giá em đều trả rồi, vì sao còn uy hiếp chứ?”

      có uy hiếp em.” Lãnh Vũ Hiên nhìn Tiếu Trác cố bới lông tìm vết trước mặt, đành thở dài trong lòng, “ chỉ muốn cho nhau cơ hội”. nhẫn nại giải thích.

      “Cho nhau cơ hội?” Lời giải thích của Lãnh Vũ Hiên đánh đúng vào vết thương trong sâu thẳm trái tim Tiếu Trác, “Việc uy hiếp của khiến em mất cơ hội có tình và hôn nhân rồi, bây giờ còn muốn cướp cơ hội sống lại lần nữa của em! Lẽ nào chỉ khi em thực theo con đường của mẹ , mới buông tha cho em?”

      !” Lãnh Vũ Hiên túm chặt hai vai Tiếu Trác hét lên, thể tưởng tượng nổi việc Tiếu Trác sau khi thực rời bỏ tấn công nặng nề thế nào, “Em kiên cường hơn mẹ , em vào con đường của bà ấy!”

      ”Xin lỗi.” Nhìn môi Lãnh Vũ Hiên trắng bệch, Tiếu Trác ban đầu tức giận đột nhiên day dứt với nỗi đau khổ của người khác. cũng tha thiết mẹ, bản thân thấy hiểu nỗi nhớ của con cái với người mẹ, “Vũ Hiên, thực ra chúng ta kết hôn từ năm ngoái tới này cũng chung sống hơn năm rồi. Tuy chúng ta giống vợ chồng bình thường vì mà ở bên nhau, nhưng cuối cùng cũng sống với nhau lâu đến vậy, dù sao cũng được coi như bạn bè!” Có lẽ bọn họ đều nên bình tĩnh lại để chuyện, “ lòng, là đối thủ khó đối phó nhất mà em từng gặp. Em luôn canh cánh trong lòng vì chuyện cha đưa đến cho em người lợi hại như . Sớm biết cũng lợi hại đến vậy, lúc đầu em bất chấp đem theo mẹ Tú Trung và Kỳ Kỳ, mặc kệ với Tiếu Thiên Hào quyết đấu sống còn. Dù sao có Tiếu Thị, em cũng vẫn nuôi được ông ấy.”

      “Ha ha, em cho rằng em là loại người dễ đối phó ư? , thực biết bản thân nên hận em hay nên thích em. Từ nhở tới lớn em là người đầu tiên lừa quay tít vòng vòng.” Thấy Tiếu Trác nhượng bộ, Lãnh Vũ Hiên cũng bình tĩnh trở lại, ngồi cạnh Tiếu Trác, cùng nhớ lại cuộc chiến tranh hôn nhân giữa hai bọn họ, “ luôn thể hiểu nổi, người như Tiếu Thiên Hào sao có thể sinh ra con có phong cách riêng như em?”

      ”Ông ta đương nhiên thể sinh ra con như em, vì em là do mẹ sinh!”

      “Ra là vậy, có lúc em bụng dạ thẳng thắn khiến người ta phát sợ, có lúc em lại đơn giản như đứa trẻ chưa lớn; có lúc em nhát gan như con mèo luôn sợ hãi, nhưng có lúc em lại dũng cảm tới mức đến con hổ cũng phải lùi về ba trăm dặm. Em và những người phụ nữ biết hoàn toàn khác nhau, em là người phụ nữ thông minh nhất đồng thời cũng phức tạp nhất mà từng gặp. Rất nhiều phụ nữ đặt tình lên vị trí thứ nhất đồng thời có thể bỏ ra tất cả vì người đàn ông mình thực sâu sắc, nhưng em cho dù có đối mặt với người đàn ông duy nhất cả đời tha thiết cũng chỉ có thể giữ lại hy sinh.”

      nể mặt, bệnh ích kỉ như thế cũng bị vạch trần ra rồi!” Tiếu Trác hết sức giả vờ điềm nhiên như , ghét nhất cảm giác bị người khác mổ xẻ thế giới nội tâm.

      , ngược lại, chút em cũng ích kỉ. Ví dụ nhé, nếu là người đàn ông duy nhất em tha thiết,” kín đáo nhìn Tiếu Trác, “có ngày, , Tần Như, Dư Tú Trung đồng thời cùng bị rơi vào hoàn cảnh khó khăn, lại đều cần em tới giúp, lúc đó cho dù vị trí của ai trong số bọn có sức nặng hơn, em nhất định màng tất cả tới cứu Tần Như và Dư Tú Trung trước, rồi mới tới giúp . Vì em ghét nhất bị tình cảm làm phiền, em chủ trương lý trí cao hơn tất cả. Đổi câu khác, theo em dù trả giá cho người thân, bạn bè, nhưng lại khiến bản thân em lạc lối, như vậy dù cho chịu tổn thương cũng đâm vào vết thương lòng. Nhưng trả giá cho người lại rất dễ dàng khiến bản thân em lạc lối, bỏ ra như vậy khi chịu tổn thương khiến cho trái tim em vụn nát. Vì vậy người luôn hết sức đặt bản thân làm trung tâm như em, luôn dùng lí trí kiềm nén tình cảm, cự tuyệt tất cả người em và người em muốn , vì em lo lắng bước theo gót chân mẹ em.”

      là bụng dạ hẹp hòi.” Tiếu Trác hít sâu, lúc sau mới , “Em chạm vào miệng vết thương của , liền nhất định phải để lộ vết sẹo của em.”

      “Em lại tránh né, lẽ nào trực diện nhìn vào cảm giác của mình đối với em khó đến vậy?” thở dài nhìn kìm nén xúc động.

      “Đây chính là điều em muốn ! Lãnh Vũ Hiên đừng giả dối dám nhìn thẳng vào bản tính của mình, đừng tự cho mình là thần tình ! hiểu hơn em loại hôn nhân hận cũ cộng thù mới của chúng ta thể duy trì tiếp nữa!” Suy nghĩ của Tiếu Trác lại kích động, chán ghét bản thân giống như vật mổ xẻ bị người ta tàn khốc mổ xẻ.

      “Em là người phụ nữ nhằm giữa tim người ta mà đâm! Em nhất định phải ra lời máu lạnh đến thế ư?” Vì sao luôn ra những lời tùy ý, làm tổn thương người khác?

      “Nếu em nhằm giữa tim mà đâm, vậy nhất định là dùng đâm vào giữa trái tim em! hiểu lời nào của em có thể lạnh lùng hơn hành vi của ! Chẳng lẽ chỉ khi em tự hủy diệt bản thânh như mẹ mới có thể khiến cảm thấy mối thù lớn được báo đáp ư?” Tất cả bất hạnh đều là tay tạo nên, bây giờ có tư cách gì mà trách !

      “Đừng những lời như vậy! Em kiên cường hơn bà ấy! Em như thế!” dường như dùng toàn bộ sức lực hét lên với Tiếu Trác.

      “Lại là câu khen ngợi chết tiệt này! Em kiên cường hơn bà ấy nên đáng bị kiêng nể gì mà hành hạ ư? Tiếu Thiên Hào cũng em kiên cường hơn người khác, thông minh hơn người khác vì thế em đáng trở thành tết phẩm để gả cho ! Vì sao các người nhất định phải đến thao túng cuộc đời tôi? thế giới này có cái gì thể vỡ, cho dù là kim cương cũng có thể bị vỡ! Vì sao nhất định chờ tôi sụp đổ, các người mới buông tha cho tôi? Tiếu Trác hét to như con sư tử bị chọc giận nhe nanh múa vuốt. Nhất định phải tiến hành chiến tranh tới cùng! thầm hạ quyết tâm trong lòng.

      “Bình tĩnh chút nào bà xã. nghĩ có phải em…..”

      mất bình tĩnh của hủy hoại tất cả của em, bây giờ có tư cách gì mà cầu em bình tĩnh?” Tiếu Trác tức giận ngắt lời Lãnh Vũ Hiên, “em muốn phát điên lên!”

      “Có phải em —— có phải, chu kỳ kinh nguyệt đến rồi?” Nhìn Tiếu Trác kích động, dường như càng tăng thêm phần chắc chắn cho suy đoán của mình.

      , gì” Tiếu Trác cơ hồ như tin vào tai mình, trong khi tranh cãi quyết liệt lẽ ra phải tiếp tục phát triển thành xuất thủ mới đúng, sao ta có thể ra từ hỏa tinh như thế!

      “Mỗi lần tới thời kỳ này em đều cáu kỉnh dễ tức giận như vậy à?” lại nhếch mép cười.

      “A——” Sao có thể có loại đàn ông vô lại như thế, Tiếu Trác nhìn lên trần nhà hét to trong 10 giây, “đồ bụng dạ hẹp hòi, đồ tự cuồng đại, Đăng Đồ Tử* (Kẻ tiểu nhân, háo sắc thời Tam quốc), tên háo sắc, tôi mặc kệ !”

      Giống như đứa trẻ bị chọc cho tức giận, cầm túi công văn, đổi sang giầy đế bằng, đóng cửa.

      Tiếu Trác bại trận lần nữa, viết trong nhật ký:

      “Chiến tranh” chưa phát động toàn diện chết trong trứng nước, “đàm phán hòa bình” cũng bị kẻ địch gây rối, từng bước rời xa quỹ đạo, còn xa mới đạt được hiệu quả dự tính, có thể “Chí khí chưa thành, thân chết trước, dài sử hùng lệ mãn khâm.”

      Thất bại lần trước là ngoài ý muốn, thất bại lần này là thăm dò thực hư của địch.

      Thất bại là mẹ thành công, cố lên, nỗ lực, tiếp tục, kiên trì, thắng lợi ở gần ta rồi!

    4. blue1407

      blue1407 Active Member

      Bài viết:
      205
      Được thích:
      67
      Chương 58: ngạc nhiên vui mừng? Phần đầu

      Tập đoàn Lãnh Thị, chi nhánh Đài Loan

      Vừa về tới Lãnh Thị, Lãnh Vũ Hiên liền bị chìm ngập trong báo biểu của tập đoàn Lãnh Thị và công ty con của tập đoàn Thụy Đạt, đây là hậu quả thường xuyên tới công ty. bắt đầu thông cảm với Tiếu Trác vừa làm Lãnh phu nhân còn phải phân thân xử lý các vấn đề của công ty trong thời gian ở Đài Loan.

      Sau khi Vũ Đình kết hôn, càng phải gánh vác nặng hơn. Xem ra bắt buộc phải tóm tên em họ Lãnh Vũ Trách “bừa bãi” trong vòng quay diễn kịch kia trở về, chẳng có lý gì mà công ty to thế này đều đặt hết lên vai mỗi ! là kẻ đáng thương phải dành thời gian đấu mưu đấu dũng với bà xã lúc nào cũng kêu ly hôn kia nữa!

      Vừa nghĩ tới bà xã Tiếu Trác, huyệt thái dương của đột nhiên lại đập. Gần đây và Tiếu Trác ngày ba bữa thêm bữa đêm liên tục chiến đấu, mỗi lần bắt đầu và kết thúc khiêu chiến đều là Tiếu Trác, thực nghi ngờ nếu để Tiếu Trác theo chính trị, theo cá tính chiến đấu của ấy nhất định tới năm gây ra đại chiến thế giới lần thứ 3!
      biết lúc nào và Tiếu Trác mới có thể ngừng bắn giảng hòa. Nếu Tiếu Trác có thể đối xử tốt với giống như ấy đối xử với bạn thân Tần Như hoặc những người thân, vậy —— hi hi, trước mắt ra hình ảnh Tiếu Trác dính lên người , cùng xem ti vi, cùng Tiếu Trác cùng làm cơm trong phòng bếp…….

      “Ôi——” Thở dài, sau khi giấc mộng rời , chỉ còn lại thực tế, là thái độ của Tiếu Trác đối với Tiếu Thiên Hào còn tốt hơn đối với gấp chục lần. Day day huyệt thái dương, ra sức tiếp tục vùi đầu vào đống công văn, trước tiên có lẽ cứ đúng giờ tan làm về nhà tiếp nhận “khiêu chiến” của bà xã mà cố gắng vậy!

      Khi Lãnh Vũ Hiên mệt mỏi bận rộn xong công việc, vội vàng trở về nhà Tiếu Trác, mọi thứ trước mắt khiến vừa mừng lại vừa lo. Tuy mấy ngày gần đây Tiếu Trác làm thêm tới đêm khuya, nhưng bình thường tan làm đều ăn cơm ở nhà Tần Như đối diện, tán gẫu, tắm xong mới trở về rắp tâm gây hấn hoặc dứt khoát ngã đầu ngủ. Sao hôm nay lại có thể từ bi bày biện đầy bàn các món ăn đầy mùi thơm trong phòng khách chứ?

      vội vàng ngẩng đầu kiểm tra kỹ lưỡng trần nhà. Chắc chắn mặt trời hôm nay hạ xuống trần nhà , xem ra đây phải là ảo mộng! Lãnh Vũ Hiên thấy lòng ngọt ngào, vồi vàng đặt túi công văn xuống, cởi vest, mừng khấp khởi vào phòng bếp, “bà xã, em làm gì thế?”

      Vừa đem cá thạch ban bỏ vào nồi hấp, sau khi Tiếu Trác bắn cho ánh mắt “ có mắt à” cho Lãnh Vũ Hiên, quay người vội xương sườn nướng xong bưng ra khỏi phòng khách.

      “Để , để !” Lãnh Vũ Hiên vội vàng đón bát, từng bước đặt xương sườn thạch lên bàn đầy ắp thức ăn thơm lừng trong phòng khách, “Bà xã, đừng làm nữa. Những thứ này đủ cho chúng ta ăn rồi!” Thấy Tiếu Trác còn bận pha tương, Lãnh Vũ Hiên cảm động .

      “Có biết làm cá chình ?” quan tâm xúc động của Lãnh Vũ Hiên, Tiếu Trác vừa bận các loại gia vị đặt vào trong bát, vừa lạnh lùng hỏi.

      “Biết, rất nhiều món đều biết làm!” Thời đại họi luôn tự mình làm ba bữa, biết rất nhiều việc nhà.

      “Làm xong, chặt thành khúc, đặt vào trong nước tương em vừa pha.” có quyền uy hạ lệnh, bưng nhân thịt làm xong và vỏ bánh cảo ra khỏi phòng bếp. Vừa nãy làm món cá thạch ban, mùi tanh nồng của nó suýt khiến nôn, may mà bây giờ có người bị phản ứng của việc mang bầu làm giúp

      “Được, sao, đưa cho !” vội xắn tay áo lên theo lời dặn dò của Tiếu Trác đem cá chình trong túi ra mổ bụng. Sau khi chặt xong, thích thú ra khoe tài với Tiếu Trác gói bánh sủi cảo ngoài phòng khách, “ đều làm xong rồi, bà xã à! Còn việc gì cần giúp ?”

      “Đem thớt gỗ và dao thái rửa sạch ba lần!” chịu được mùi tanh.

      “Rửa 3 lần? Ha ha……bà xã, em sạch quá đấy!” Lãnh Vũ Hiên lại vào phòng bếp, sau khi rửa xong lại chạy ra hỏi, “còn dặn dò gì , bà xã?”

      “Em cần rượu vang đỏ.”

      “Rượu vang đỏ?” Đúng rồi, tốt nhất là thắp thêm 2 ngọn nến, như vậy mới đủ romantic! Lãnh Vũ Hiên lập tức rút điện thoại, “ở công ty có chai rượu vang 6,7 năm, kêu lái xe lấy.”

      “Em muốn 6 chai!”

      “6 chai?” Lãnh Vũ Hiên nhíu mày, nhớ từng thấy qua Tiếu Trác uống rượu bao giờ, “Em uống say mất …… Có điều, sao!” Thấy Tiếu Trác dựng thẳng lông mày, Lãnh Vũ hiên vội vàng trước khi nổi giận, “Tự lấy, trong kho rượu nhà em rể Âu Dương Lỗi cất rất nhiều rượu quý!” vừa vừa thay quần áo, giày, “Rất nhanh thôi, lập tức đến đó, em chờ !” Hi hi, uống rượu say cũng tốt, tiẹn cho lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn —— —— đúng, là tiện cho nhân cơ hội chăm sóc vợ mình.

      “Đồ ngốc.” Nhìn bóng dáng Lãnh Vũ Hiên rời , Tiếu Trác nhìn đồng hồ hình con nhện treo tường, bất giác nhanh tay gói bánh sủi cảo.

    5. blue1407

      blue1407 Active Member

      Bài viết:
      205
      Được thích:
      67
      Chương 59: kinh ngạc vui mừng? Phần sau

      Sau khi Lãnh Vũ Hiên cứ tự cho mình là đúng đắc ý huýt sáo, tay trái cầm rượu vang đỏ, nến, tay phải ôm bó hồng xinh tươi hào hứng lấy chìa khóa mở cửa, mọi thứ trước mắt khiến ngạc nhiên há hốc miệng.

      “Vũ Hiên, sao lâu thế?” Tiếu Trác cười nũng nịu như con chim dựa vào người, bước lên trước kéo tay Lãnh Vũ Hiên, mệnh lệnh, “ngậm miệng a nh vào, cười , hoang nghênh cuộc viếng thăm của mọi người.”

      “A! Ông ngoại, cậu, mợ, Mark, George, mọi người đều đến cả rồi!” Lãnh Vũ Hiên nghe lời ngậm miệng, mỉm cười bước lên phía trước ôm, bắt tay, chào hỏi 一一 mọi người. sớm nên biết vợ mình phải loại phụ nữ có thể mang lại cho đàn ông kinh ngạc vui mừng và ảo tưởng!

      “Hy vọng chúng ta quấy rầy cuộc sống của hai đứa.” Lý Lan chu đáo cười nhìn nến và hoa tươi trong tay Lãnh Vũ Hiên.

      có, có. Con và Trác Trác luôn mong mọi người tới chơi. Hoa tươi này là dành tặng mợ. Nến này —— con mua phòng khi cố đường dây.” Lãnh Vũ Hiên lúng túng tặng hoa cho Lý Lan, đặt nến sang bên, trong lòng nhớ tới câu bỏ lửng học vấn có phần thâm sâu của dân gian Trung Quốc mà bà Lưu từng qua “Cái gì mà quang gánh đầu nóng”, tuy nhớ nguyên câu, nhưng câu bỏ lửng này thích hợp nhất để hình dung bản thân lúc này.

      Sau khi cơm no rượu say, cả nhà đều ngồi quây quần vừa ăn hoa quả vừa nhàn nhã tán chuyện gia đình. Lãnh Vũ Hiên thể khâm phục ký kết ngầm của Tiếu Trác và Tần Như, mỗi lần vị trưởng bối nhà Blank cầu gặp mặt Tiếu Thiên Hào, đều bị bọn họ khéo léo chối từ.

      Có điều càng ngưỡng mộ tình cảm nồng thắm, tình tứ của Tần Như và Mark. Đâu như , tuy Tiếu Trác ở bên luôn tươi cười đối với , nhưng trong mắt lại lộ ra luồng khí lạnh lẽo.

      Ôi! là cùng là người nhưng cùng mệnh!

      Khi xong việc gia đình, tới giờ ngủ, Tiếu Trác bắt đầu sắp xếp phòng: ông ngoại độc chiến phòng ngủ của và Tiếu Trác, vợ chồng Henry ở phòng khách nhà Tiếu Trác, Tiếu Trác và Tần Như ở phòng ngủ nhà Tần Như, Mark và George ở tại phòng dành cho khách nhà Tần Như, sau đó biết thế nào, cuối cùng chỉ còn lại phòng khách của hai nhà cho Lãnh Vũ Hiên lựa chọn.

      Cuối cùng quyết định làm trưởng phòng khách nhà Tần Như. Dù sao đều bị Tiếu Trác chỉnh, dứt khoát ở dưới mí mắt ấy phiền chút cũng được.

      “Này, ông , vẫn chưa thu phục được?” Sau khi sắp xếp phòng, ông ngoại đường xa mệt mỏi ngủ sớm; thấy nàng dâu vừa xinh đẹp hào phóng lại dịu dàng hiền thục, vợ chồng Henry có phần mãn nguyện nắm tay Tần Như, kéo theo Mark và Tiếu Trác tiếp tục ngồi trong phòng khách nhà Tiếu Trác chuyện biết mệt mỏi; George còn lại mình vỗ vai tân trưởng phòng khách xem tivi nhà Tần Như có ý xấu trêu chọc.

      “Đừng cười nỗi đau của người khác, tuy ấy là em cậu, nhưng chúng ta rốt cục là đồng loại.” Lãnh Vũ Hiên cầm điều khiển tiếp tục ngừng chuyển kênh.

      “Tôi xem lẫn ân oán cá nhân. Tôi vốn cho rằng scadal đầy mình như có vài thủ đoạn, nhưng ngờ lại kém thế này.” là trăm nghe bằng thấy, vừa nghĩ tới bộ dạng Lãnh Vũ Hiên cầm rượu vang đỏ, nến, hoa tươi bước vào, muốn phá lên cười. Em chắc chắn trước đó bóc trần con người tự cho mình là đúng.

      phải tôi quá kém cỏi, mà là em cậu quá cao thủ. Đợi cậu gặp được nửa của đời mình còn có cá tính hơn cả vợ tôi, cậu hiểu.” Lãnh Vũ Hiên liếc George cười nỗi đau của người khác, nguyền rủa.

      “Ha ha ha… ông , nếu tôi là , tôi cầu khấn cho bản thân trước.” George cười rất vui vẻ, cho rằng ai cũng đều yếu như !

      “Sao các người đột nhiên lại tới chơi?” Bọn họ ở lâu , đây là việc Lãnh Vũ Hiên quan tâm nhất.

      “còn có việc đột nhiên hơn, tương lai lâu, Viễn Hằng lập chi nhánh công ty tại Hồng Kông, đồng thời dần dần chuyển trung tâm tới Hồng Kông, để gần Trác Trác hơn.” George đồng cảm vỗ vỗ Lãnh Vũ Hiên, “Richard và Peter bận việc này, có điều tôi nghi ngờ có đủ năng lực đem em tôi về Hồng Kông .” Ha ha ha……nhìn tình hình trước mắt, Lãnh Vũ Hiên nhiều nhất mặt dạn thêm mày dày cũng chỉ làm chàng rể ở nhờ, muốn Tiếu Trác cùng ta về Hồng Kông, ha, khó đấy!

      “Nếu cậu thu lại nụ cười đểu cáng của cậu, tôi thu lại suy nghĩ đánh cậu trận!” Mặt cười của tên này chướng mắt!

      “A ha ha ha…… Nếu làm thêm vài tư liệu truyện cười nữa, tôi suy nghĩ giúp ở vị trí thấp tìm lại chút tôn nghiêm của đàn ông.” George vẫn cười ngớt, tên này nhất định bị gán cho đứa em đáng của rồi!

      “Các cậu cười gì đấy?” Mark mở cửa, nghiêng mình cho bạn và em vào phòng.

      “Cười buồn cười người, ha ha ha…..” câu có ý thâm sâu, Georgeo lại cười lăn lộn.

      “em lấy chăn.”

      giúp em.” Tần Như và Mark người trước kẻ sau bước vào nhà chuyển chăn nệm cho “trưởng khòng khách” hôm nay.

      có đạo trời mà!” quan tâm ánh mắt tóe lửa của Lãnh Vũ hiên, George giả vờ bất mãn ôm Tiếu Trác bên cạnh vào lòng, “Có người đẹp nghiêng nước nghiêng thành như vậy, sao em chỉ làm bà mai cho Mark, giới thiệu cho ? Có phải trong lòng em trai này?”

      “Oan uổng, em và tất cả phụ nữ trong tim đều chan chứa ông đẹp trai phong lưu hào phóng như ! Nhưng Như Như là tuylip cao cáp, chỉ thích hợp với thanh khiếp trong tình cảm như Mark thôi, như – loại động vật ăn thịt có lẽ ăn “meo meo” thời kỳ động đực !

      “Được thôi, em dám sỉ nhục nhân cách cao thượng của !” Dám biến tướng là mèo đực.

      “Tin em , em chỉ là lòng ra toàn bộ nội dung nhân cách cao thượng của .” Hai em vai kề vai, đấu qua đấu lại, mảy may để ý tới Lãnh Vũ Hiên bên cạnh nhíu mày thành đường thẳng.

      gì thế?” Mark mang theo chăn cùng Tần Như bước tới.

      chị dâu tương lai của em.” George cười nhìn Tần Như, khoa trương liếc đôi mắt tuấn, “Chị dâu hai, tuy thời gian chúng ta quen biết quá muộn, nhưng người đẹp à, em còn đẹp trai hơn em, suy nghĩ suy nghĩ !”

      “Tôi cũng nghĩ như vậy.” Tần Như nghiêm túc nhìn George, “Tuy bạn trai tôi ở đây, nhưng tôi vẫn thể nén được biểu lộ tình cảm với —— dã thú, là con dế mèn “đẹp trai” nhất mà người đẹp nãy cả đời được gặp!”

      “Ha ha ha…..”

      “Này, tiểu tử thối, xem em còn lắm mồm hay .” Mark bưng đầu vừa bị “hỏi thăm” nhìn Tiếu Trá cười dứt: “ là ngưu tầm ngư, mã tầm mã, mồm miệng lanh lợi như em tôi!”

      “Xì, báo ứng kiếp này!” Nhìn George cái, Lãnh Vũ Hiên nghĩ.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :