1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Đấu Tranh Đến Cùng Cho Tình Yêu - Cô Nham Nhuỵ Vy (Hoàn - 71c)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. blue1407

      blue1407 Active Member

      Bài viết:
      205
      Được thích:
      67
      Chương 50: Tất cả đều kịp đổi lại ?

      Máy bay tới sân bay Đài Loan sau khi màn đêm buông xuống.

      Tiếu Trác vừa hạ cánh liền ôm chầm lấy Tần Như, thân mật xong, hai bé vừa cãi nhau vừa ngừng xách hành lý rời sân bay. Hai người thong thả chuyện, Lãnh Vũ Hiên đứng bên cạnh dường như chỉ là biển ký hiệu cỡ lớn của sân bay.

      Lãnh Vũ Hiên bực mình nhìn Tiếu Trác tự ý bước và xe Tần Như mất hút, mảy may quan tâm ý .

      “Để xe lại, cậu taxi về.” Vẻ mặt khó chịu, Lãnh Vũ Hiên nhận chìa khóa xe từ lái xa do Lãnh Vũ Đình cử đến đón, khởi động máy theo hướng xe của Tần Như.

      “Xe của ta theo nè!” Chiếc xe hướng về phía khu nhà ở, Tần Như hướng cằm về phía gương hậu.

      cần để ý ta, dù sao ta cũng biết mình sống ở đâu.” Tiếu Trác dáng vẻ tự nhiên nhắm mắt nghỉ ngơi trong xe.

      “Bồ đúng là đồ đại ngốc, sao có thể để việc tới bước này?” Tần Như đành nhìn Tiếu Trác, tuy trách móc nhưng đầy đau lòng.

      “Ôi, trách chỉ trách cha mình đưa cho mình tên lợi hại này.” bất lực dựa đầu lên ghế, “Mình vốn cho rằng ta là cậu ấm có đầu óc, nhưng ngờ ta là ma quỷ thuộc họ hồ ly.

      “ “Lệnh tôn” của bồ tới công ty tìm mình vài lần, xem ra ông ta là phát ra, muốn tới bù đắp tình cha mà bồ bị mất , để chuộc tội ác của ông ta.

      “Ọe —— Mình vừa ăn tối máy bay, Tần tiểu thư, đừng có buồn nôn như vậy được !”

      “Buồn nôn? Đây là nguyên văn lời của cha bồ. Con người có thể dùng lời đường mật gạt người, nhưng thể dùng ánh mắt để giả dối.” Tần Như nhướng nhướng lông mày lá liễu nghiêm túc , “Mình thấy được hối hận, ủ rũ, và chân thành trong mắt ông ấy. Bồ bằng lòng vứt bao nhiêu thứ để cứu ông ta, vậy sao thể cho ông ta cơ hội bù đắp sai lầm qua?” Tuy có nhiều bất mãn với các hành động của Tiếu Thiên Hào, nhưng biết người mang nặng hận thù rất cực khổ, đặc biệt là mang hận thù với cha ruột. mong muốn, cũng nhẫn tâm nhìn người bạn thân nhất của mình chịu khổ, Trác Trác đủ mệt mỏi rồi.

      “Có rất nhiều việc có chỗ trống để bù đắp, mà cách nào bù đắp lại bù đắp ư?” Giọng mệt mỏi bao gồm thê lương và yếu ớt.

      “Nhưng bồ có những người thân tìm thấy, hơn nữa bồ còn có mình, chúng ta có thể đồng tâm hiệp lực xoay chuyển số việc, như vậy có cơ hội bù đắp rồi, phải ư?” Tần Như lạc quan an ủi bạn thân, nhưng nghe thấy tiếng hồi đáp, “Trác Trác……” Tần Như lại nhìn nghiêng sang người bạn thân ngồi bên, nha đầu này lại ngủ rồi. đành cười cười, tắt máy lạnh trong xe , đồng thời giảm tốc độ xe, “Ngủ , bồ mệt quá rồi.”

      ……

      “Này, tỉnh ! Trác Trác, tỉnh , đến nhà rồi!” Tần Như dừng xe, lay Tiếu Trác vẫn say giấc, “Nhanh tỉnh , mình vác nổi bồ đâu! Bồ tỉnh, mình để ông xã bồ ôm lên lầu đấy! Này, Trác Trác ——”

      “Bồ ồn ào quá!” Mỹ nhân ngủ cuối cùng có dấu vết tỉnh rồi.

      “Tới nhà rồi, tiểu thư!” Tần Như đành nhắc nhở Tiếu Trác mắt còn mơ màng.

      “Hả!” Tiếu Trác tin nhìn xung quanh, “Nhanh thế?”

      “Bồ ngủ 50 phút rồi, bồ xem còn để lại nước bọt chỗ ngồi này.” Tần Như tố cáo chỉ vết ẩm ướt lớp bọc ghế, “Xuống xe thôi, tiểu thư! lát nữa ông xã bồ đuổi tới đây!”

      “Bồ đá văng ta !” Tiếu Trác có phần phấn khởi nhìn cuối đường.

      “Mình nào có kỹ thuật xiếc tốt thế? Vừa nãy chiếc xe khi vượt lên trái luật cẩn thận đâm vào đuôi xe ông xã bồ, ông xã bồ vì theo quán tính chuyển động đâm vào đầu xe cảnh sát bên đường kiểm tra bằng lái xe, vì vậy bị đưa tới sở cảnh sát lấy khẩu cung rồi.” Tần Như vừa lấy hành lý từ cốp xe, vừa thong thả nhàng .

      “Vậy ấy có bị thương ?” Tiếu Trác vội nhìn Tần Như, khẩu khí bình tĩnh giấu được vẻ lo lắng trong lòng.

      “Bồ lo cho ai thế? Kẻ gây lỗ mãng, cảnh sát vô tội hay là ông chồng đen đủi của bồ?” Tần Như chớp chớp đôi mắt trêu chọc nhìn Tiếu Trác, sau đó lập tức , “Ông xã bồ sao cả, ngài cảnh sát và tên gây cũng bị thương. Nhưng ba chiếc xe của bọn họ——“ Tần Như có phần xót xa lắc lắc đầu, “đặc biệt là con Mec của ông xã bồ, đầu xe bị đâm, sợ phải vào xưởng đại tu bảo dưỡng thời gian.” Thấy dáng vẻ nhõm thấy của Tiếu Trác, Tần Như tình ý sâu xa, “nếu bồ có chút để ý tới ấy, mà ấy lại thực tâm muốn bù đắp, có thể cho cả hai cơ hội. Rốt cuộc hai người bây giờ vẫn là vợ chồng, tất cả đều kịp để xoay chuyển.”

      “Rốt cuộc hai người bây giờ vẫn là vợ chồng, tất cả đều kịp để xoay chuyển.” Sau khi chúc ngủ ngon với Tần Như, trở về nhà mình, trong đầu Tiếu Trác ngừng tái lời có ý sâu xa của người bạn thân. Có lẽ phu thê ân ái có nút thắt nào tháo được, nhưng câu đó thích hợp với mình và Lãnh Vũ Hiên ? Hôn nhân của bọn họ vốn dĩ xây dựng rắp tâm báo thù của Lãnh Vũ Hiên và rắp tâm lừa gạt của , hôn nhân như vậy còn có cơ hội xoay chuyển ?
      đành cười gượng, bước sai, bước bước sai, từ khi được gả vào Lãnh gia là khởi đầu của sai lầm. nhất định phải nhanh chóng thoát khỏi chốn sai lầm này! Nếu , giống như mẹ, để lại trái tim nơi người mình……

    2. blue1407

      blue1407 Active Member

      Bài viết:
      205
      Được thích:
      67
      Chương 51: Sống trong căn nhà của Tiếu Trác

      Theo tiếng chuyển động của khóa cửa, Lãnh Vũ Hiên xách hành lý vào nhà Tiếu Trác.

      “Là khiến em mệt mỏi đến vậy sao?” nhàng bước tới bên cạnh Tiếu Trác cuộn tròn ngủ ngon ghế sô fa, bàn tay dịu dàng vuốt thẳng lông mày hơi nhăn lại, đồng thời khom lưng ôm vào phòng ngủ, “mơ đẹp, bà xã.” nhàng đặt lên giường, hôn lên cái trán trắng mịn của .

      Khi kim giờ chiếc đồng hồ treo tường trong phòng ngủ cchỉ 7 giờ, Tiếu Trác chậm chạp tỉnh dậy. Thấy Lãnh Vũ Hiên nằm cạnh mình, mấy ngạc nhiên, cũng chẳng mấy quá khích mà hét to hỏi Lãnh Vũ Hiên làm sao mà vào được nhà , lại lặng lẽ vào phòng tắm thay đồ.

      “Hi, chào buổi sáng!” Lãnh Vũ Hiên tỉnh khỏi giấc mộng, có chút chột dạ chào Tiếu Trác ngồi trước bàn trang điểm sửa tóc tai.

      “Chào buổi sáng.” nhìn Lãnh Vũ Hiên cái từ gương bàn trang điểm, lạnh nhạt trả lời.

      “Em chải tóc à?” Thấy Tiếu Trác truy vấn việc mình đánh trộm chìa khóa nhà của , Lãnh Vũ Hiên bất giác thở phào cái, “ cảm thấy xõa tóc hợp với em!” Thấy Tiếu Trác dùng cặp vòng tóc lại, Lãnh Vũ Hiên đồng tình ra suy nghĩ của mình.

      Dường như chưa nghe thấy cầu của Lãnh Vũ Hiên, Tiếu Trác nhanh nhẹn vén tóc ra sau, sau đó nhặt cặp tài liệu ra khỏi phòng ngủ.

      “Em muốn đâu?” Lãnh Vũ Hiên vội vàng xuống giường theo ra phòng khách hỏi.

      “Công ty, sau này tự lo bữa sáng. Đây phải nước , mỗi ngày em đều phải làm, có thời gian làm bữa sáng.” Dặn dò đơn giản câu, Tiếu Trác đóng cửa bước tới đối diện, lấy chìa khóa mở cửa căn hộ Tần Như bước vào.

      gọi điện thoại?” tự mình bước tới ngồi xuống bàn ăn bày biện hai phần bữa sáng, lấy suất lên ăn. Bao năm nay hai người cùng là bạn tốt, cộng , kiêm hàng xóm luôn luôn ăn cùng, có điều hầu như toàn Tần Như làm, vì tay nghề của ấy quá đỉnh rồi!

      “Đúng, là Trác Trác tới rồi…. được, yên tâm, em chăm sóc ấy….. biết rồi, em cũng chăm sóc tốt cho mình…. với nữa, tạm biệt.” Tần Như gác điện thoại bước tới ngồi đối diện với Tiếu Trác, bê bát cháo trứng muối và thịt nạc lên miệng uống hụm, sau đó nghiêm túc nhìn Tiếu Trác, “Lãnh Vũ Hiên chuyển vào rồi hả? Cho nhau cơ hội !”

      mình gì thế?” để ý lời khuyên của Tần Như, Tiếu Trác láu lỉnh tránh chủ đề, “chị dâu?”

      “Khụ khụ……” Tần Như bị sặc cháo trứng muối và thịt nạc, vờ tức giận trừng đôi mắt hạnh nhân lên, “Bồ linh tinh gì hử?”

      “Đừng xấu hổ mà!” Tiếu Trác cười đưa cho Tần Như khăn giấy, “Căn cứ theo điều tra, trong 4 mình chỉ có Mark chung thủy nhất, có bất cứ ghi chép xấu chơi bời trách táng với bất kỳ phụ nữ nào.” Tiếu Trác vừa vừa thần bí tiến sát gần Tần Như, “Biết , đến tận bây giờ ấy vẫn là trai tân trong trắng, băng thanh ngọc khiết đấy!”

      “Khụ khụ……” Lần thứ hai Tần Như bị sặc cháo, “Bồ … muốn chết à, mà với mình mấy thứ đó.” Tần Như mặt đỏ rực vừa ho vừa tức giận nhận khăn giấy Tiếu Trác đưa.

      “Lòng tốt được báo đáp, mình đây là muốn nghĩ vì hạnh phúc cả đời bồ!” Tiếu Trác vừa gắp sủi cảo hấp vào miệng vừa năng hùng hồn đầy lý lẽ, “Tuy vừa bắt đầu đôi giày mới thể bằng đôi giày cũ, nhưng suy nghĩ lâu dài vẫn là đôi giày mới bền. Loại đàn ông tình cảm thanh khiết như Mark cả đời thay lòng đổi dạ! Trai còn trinh đó! Tìm khủng long còn dễ hơn, bồ lãi!”

      “Tiếu —— khụ khụ —— Trác! Bồ muốn ăn đánh à!” Tần Như ba lần bị sặc thực muốn đổ bát cháo nóng thơm lừng này lên gương mặt xinh đẹp của người bạn thân đối diện.

      “Chị dâu, nguôi giận, nguôi giận. Hy vọng tương lai cháu em bị di truyền tính nóng nảy của chị. Nếu sau này lớn lên đến khó lấy được nàng dâu.”

      “Khụ khụ ……. Tiếu Trác!!” Tần Như bốn lần bị sặc lấy hộp khăn giấy đập dì của đứa trẻ tương lai.

    3. blue1407

      blue1407 Active Member

      Bài viết:
      205
      Được thích:
      67
      Chương 52: Khúc mắc trong lòng

      Mùa đông vẫn chưa chấm dứt, Tiếu Trác và Tần Như bắt đầu đưa ra thị trường thời trang mùa xuân, bận tối tăm mặt mũi, hàng ngày đều bận từ sáng sớm tới đêm khuya cho buổi ra mắt thời trang, hôm nay bọn họ lại làm thêm tới tận nửa đêm.

      “Tới nhà rồi, heo !” Tắt máy, Tiếu Trác lay lay Tần Như ngủ gà ngủ gật liên tục bên cạnh, vừa xuống xe vừa , “Động tác nhanh lên, 12 giờ kém 5 phút rồi, mình muốn gọi điện kiểm tra rồi!” Vừa xong quả nhiên có hiệu quả,Tần Như vẫn trong trạng thái mơ hồ lập tức nhảy xuống xe chạy vào nhà.

      “Ha ha, người phụ nữ !” Nhìn bóng dáng Tần Như nhanh chóng rời , nén được lắc đầu cười.

      “Em rất vui hả!” Lãnh Vũ Hiên bước ra từ trong bóng mờ của đèn đường, vẻ mặt u ám.

      vẫn chưa ngủ à?” Nhìn gương mặt tuấn đầy ý khiêu khích của Lãnh Vũ Hiên, Tiếu Trác mệt mỏi nhân nhượng cho khỏi phiền, lặng lẽ bước vào thang máy.

      “Lẽ nào em còn nhớ giọng người làm chồng em, người phụ nữ mạnh mẽ!” Thấy Tiếu Trác để ý mình, Lãnh Vũ Hiên tức giận nổi nóng theo Tiếu Trác vào thang máy.

      “Ý là gì?” Nghe thấy châm, chích trong lời của Lãnh Vũ Hiên, Tiếu Trác mệt mỏi quyết định lặng im nữa.

      “Lãnh phu nhân, xin hỏi bây giờ là mấy giờ rồi? Cả tuần nay em về nhà trước 11 giờ chưa? Cuối cùng em có tự biết mình làm vợ người ta ?” Lãnh Vũ Hiên ra nỗi phiền muộn mấy ngày qua, “Em biết cảm giác khi mỗi ngày bỏ tiệc chiêu đãi lớn của công ty, trở về nhà sớm lại thấy vợ mình đâu ?”

      “Em ——” Thoáng chốc Tiếu Trác bị mềm bởi lời của Lãnh Vũ Hiên, nhưng vừa nghĩ tới cả đời mẹ bi kịch vì tin tưởng bố, lại nhanh chóng trang bị lại cho bản thân, “Đúng, em tự biết mình làm vợ. Nhưng, hôn nhân của và em có tư cách cầu lẫn nhau như vợ chồng bình thường ? Cho phép em nhắc nhở Lãnh tiên sinh, em chưa từng cầu làm người đàn ông ở nhà, hơn nữa hôn nhân của chúng ta từ đầu tới cuối đều là can thiệp lẫn nhau, em chưa từng hỏi qua việc riêng của , cũng hy vọng đừng quấy rầy cuộc sống của em!”

      “Keng——” Tới tầng 16 rồi, Tiếu Trác tức giận ra khỏi thang máy, mở cửa, vào nhà.

      “Em——” Lãnh Vũ Hiên ban đầu tức giận bị Tiếu Trác trách mắng hồi lại cảm thấy day dứt, nghĩ lại hồi mới cưới Tiếu Trác, chỉ chưa từng thương , còn khiến khó xử trước mặt mọi người, “ biết trước đây chúng ta có rất nhiều điều vui, nhưng bây giờ khác rồi, chúng ta có thể làm lại từ đầu……”

      “Ha ha!” Tiếu Trác ngắt lời Lãnh Vũ Hiên cười châm biếm, “Bây giờ khác rồi ư? Chúng ta bây giờ có gì khác? Hôn nhân của chúng ta vẫn là tình ý giả dối chút tình cảm! Lẽ nào cái gọi là khác để chỉ ra rằng ban đầu hận Tiếu Thiên Hào dụ dỗ mẹ , bây giờ chỉ hận Tiếu Thiên Hào còn hận em vì lừa dối? Chúng ta vốn dĩ thể làm lại từ đầu, bởi em mãi mãi thể ở bên cạnh người đàn ông khiến cho em chán ghét vô cùng.

      “Em người phụ nữ biết phải trái!” Lời của Tiếu Trác như kim châm đâm sâu vào thần kinh của Lãnh Vũ Hiên, bất mãn mấy ngày cùng tràn vào đầu, hung dữ đấm lên tường cái, tức giận đạp cửa rời .

      “Trác Trác,” Tần Như nghe tiếng vội cúp điện thoại của Mark, chạy thẳng sang nhà Tiếu Trác, thấy Tiếu Trác đơn ngồi giữa phòng khách ngẩn người, Tần Như đau lòng bước lên trước ôm vai , “Bồ việc gì phải cố ý ép ấy rời chứ?”

      “Mình phải đuổi ấy , trước khi mình bị hút vào! Mình muốn là người mẹ thứ hai, cũng muốn con mình là Tiếu Trác thứ hai!” nhoài vào lòng Tần Như, khóc như đứa trẻ, “Mình để cho bất kỳ ai có cơ hội làm tổn thương mình và đứa con của mình!”

      “Con? Bồ chắc chắn chứ?” Tần Như nhìn vòng eo bằng phẳng của Tiếu Trác, biết nên vui cho bạn hay lo lắng cho sinh mệnh sớm trải qua cãi vã trong trường hợp này, “Đừng khóc, Trác Trác, bồ còn có mình!” Tần Như đau lòng vỗ về Tiếu Trác, tình bạn 15 năm, hiểu Tiếu Trác hơn ai hết, đứa trẻ này nhìn rất kiên cường, nhưng trái tim lại làm từ thủy tinh, vẻ ngoài cứng rắn, thực chất dễ vỡ. Ngày mai phải đưa Tiếu Trác tới khoa sản kiểm tra, còn phải sắp xếp Tiếu Trác và Tiếu Thiên Hào gặp mặt. Tiếu Thiên Hào năm đó vứt bỏ dì Trác, gây tổn thương chỉ cho tuổi thơ của Tiếu Trác, còn trực tiếp phá vỡ lòng tin vào tình và hôn nhân của ấy. Nếu giải quyết những khúc mắc trong lòng, bạn thân cả đời này cũng thể đối diện với tình và hôn nhân!

    4. blue1407

      blue1407 Active Member

      Bài viết:
      205
      Được thích:
      67
      Chương 53: Cà phê của cha

      “Tiểu Trác!” Vừa nhìn thấy Tiếu Trác bước vào quán cafe, Tiếu Thiên Hào lập tức xúc động đứng lên đón. Sau khi nhận được điện thoại của Tần Như, cả buổi chiều ông đều ngồi trong quán cafe đợi để “tình cờ gặp” con , “Ngồi đây được ?” Ông cẩn thận nhìn nét mặt vô cảm của con với vẻ cầu xin.

      “Được.” Tiếu Trác lạnh nhạt ngồi vào ghế đối diện với Tiếu Thiên Hào. Lúc này mới hiểu, vì sao Tần Như sau khi đưa vào bệnh viện kiểm tra lại mượn cớ có việc cần xử lí, kêu vào quán cafe đợi ấy làm xong qua đón.

      “Con……” Ban đầu muốn hỏi Lãnh Vũ Hiên có ức hiếp con , nhưng sau khi nghĩ lại, kẻ đầu sỏ đẩy con cho tên quỷ Lãnh Vũ Hiên chẳng phải chính là ông ư? Bây giờ ông có tư cách gì quan tâm tới con đây, “Con… con gần đây có khỏe ?” Càng căng thẳng, lưỡi Tiếu Thiên Hào càng theo sai bảo.

      “Con rất tốt.” Tiếu Trác hờ hững , rồi vờ như tùy tiện hỏi, “Mẹ Tú Trung sau khi xuất viện cha thường hay đau đầu, bây giờ đỡ hơn chút nào ?”

      “Đỡ, đỡ, đỡ hơn nhiều rồi.” Đột nhiên nghe con quan tâm tới sức khỏe của mình, Tiếu Thiên Hào xúc động biết gì, “Bây giờ cũng ít khi đau đầu rồi.”

      “Có phải muốn mời con uống cafe?” Nhìn dáng vẻ biết gì của Tiếu Thiên Hào, Tiếu Trác giải vây giúp ông.

      “À, đúng! Đúng! Cafe ở đây rất ngon, rất ngon, phục vụ!” Tiếu Thiên Hào xoa tay nhìn phục vụ mang menu cafe lên, bỗng nhiên phát đến con bình thường thích uống cafe nào cũng biết, “Hai café Địa Trung Hải”. Lâu sau, cuối cùng ông hạ quyết tâm gọi cafe bảng hiệu trong quán.

      Chốc lát, hai cốc cafe Địa Trung Hải thơm lừng bốn phía được bê lên bàn.

      “Cha nghe Tú Trung con rất thích uống cafe ở đây, hơn nữa còn phải thêm hai viên đường.” Ông vừa vừa ân cần thêm hai viên đường vào cốc cafe của Tiếu Trác.

      Nhìn dáng vẻ mong chờ của Tiếu Thiên Hào, Tiếu Trác chầm chậm nâng cốc cafe lên uống ngụm.

      “Vị ngon ?” Tiếu Thiên Hào vẻ mặt căng thẳng hỏi, cứ như café là do chính tay ông pha.

      ràng mẹ Tú Trung chỉ nhớ cho cha biết con thích uống cafe ở quán này,” Tiếu Trác đặt cốc café xuống bàn, lặng lẽ , “lại quên cho cha biết con bao giờ uống cafe Địa Trung Hải.”

      “Hả, cha……cha……xin lỗi.” Tiếu Thiên Hào ủ rũ và áy náy, “Gọi cốc khác nhé?”

      “Có điều, hôm nay con đột nhiên phát cafe Địa Trung Hải cũng khó uống.” Tiếu Trác vẫn lạnh nhạt , lặng lẽ uống thêm ngụm cafe.

      “Tiểu Trác,” Tiếu Thiên Hào vẻ mặt kích động và vui mừng khôn xiết, “Con nhận cha rồi!”

      “Cha luôn là cha của con.” bình tĩnh với Tiếu Thiên Hào còn xúc động, “Đây là lời hứa của con với mẹ lúc lâm chung. Con thể báo thù cha, cũng cố gắng ngăn cản người khác hại cha, con bao giờ thất tín với mẹ. Nhưng tất cả những thứ con có thể làm chỉ có có thế. Con hận cha, nhưng có nghĩa con có thể vô tư tiếp nhận cha. Về mặt huyết thông, con thể tôn người làm cha, nhưng về mặt tình cảm con mãi mãi thể coi người là cha. Con cố gắng để cha và mẹ Tú Trung sống yên ổn tuổi già, để em con Kỳ Kỳ hạnh phúc vui vẻ, con gửi lời chúc phúc chân thành nhất của con tới mọi người. Đây là nhượng bộ lớn nhất con có thể làm.”

      “Cha biết cha đúng, cha làm nhiều việc có lỗi với hai mẹ con.” Tiếu Thiên Hào đau khổ nắm tay Tiếu Trác cầu xin, “Cha dám tham vọng xin con tha thứ, cũng dám cầu con đối xử với cha như với Tú Trung và Kỳ Kỳ. Nhưng, xin con, con à, cho cha cơ hội bù đắp sai lầm qua, được ?”

      “Đừng như vậy, con hận cha, đấy.” Điều này cũng giống như người xưa sâu sắc, hận đến cùng”, coi Tiếu Thiên Hào là cha, tất nhiên hận Tiếu Thiên Hào chưa từng cho tình của người cha, “Cốc cafe này con mời, coi như chúc mừng cha xuất viện.” Tiếu Trác đặt tờ tiền trị giá nghìn tệ lên bàn, “Mẹ luôn hy vọng cha có thể hạnh phúc vui vẻ, đừng làm bà thất vọng lần nữa.

      nhìn vẻ suy sụp tinh thần của Tiếu Thiên Hào, Tiếu Trác quay người chầm chậm rời khỏi quán cafe.

      “Xin lỗi mẹ, con làm cho người đàn ông mẹ nhất đau khổ rồi.” thầm trong lòng, “Con mãi mãi thể tiếp nhận ông ấy, từ thời khắc mẹ nước mắt lưng tròng ra , con xác định con và cha mãi mãi chỉ có thể là người xa lạ có quan hệ huyết thống!”

    5. blue1407

      blue1407 Active Member

      Bài viết:
      205
      Được thích:
      67
      Chương 54: Cơn thịnh nộ của Tần Như

      Thấy Tiếu Trác vẻ mặt gợn sóng bước ra khỏi quán café, Tần Như đợi từ lâu, giúp mở cửa xe, : “Tính cố chấp của bồ giống cái đầu bò!”

      “Mình hận ông ta, giống như mình trách bồ thầm sắp xếp lần gặp mặt này.” thanh minh, Tiếu Trác chỉ thờ ơ ngắm cảnh vật phía sau qua cửa xe.

      “Nhưng lại tha thứ cho ông ấy!” Tần Như bất mãn nhìn Tiếu Trác, “Sao bồ nhất định khiến bản thân mang gánh nặng chứ? Đối xử tốt với bản thân chút, cũng cho ông ấy cơ hội bù đắp được ư?”

      “Mình việc thể xoay chuyển, có tư cách gì tới bù đắp đây?” oán hận , ánh mắt thê lương của mẹ là nỗi ám ảnh mãi mãi thể gạt nổi trong lòng.

      “Được, dù việc này thể xoay chuyển, vậy bồ và Lãnh Vũ Hiên? Hai người cũng thể xoay chuyển ư? Bồ đừng với mình, bồ chỉ muốn đuổi ông ngoại của đứa con nuôi của mình, còn muốn đá cha của con nuôi mình nhé!”

      “Tuy mình phải bà vợ giàu có nhất, nhưng nuôi vài trăm người vẫn thành vấn đề.” vẫn hờ hững, “huống hồ nuôi con nuôi của bồ, con ruột mình chứ?”

      “Bồ —— Bồ muốn ăn đánh à? Bồ muốn con nuôi mình có chướng ngại tâm lí à?” Tần Như tức giận hét to với Tiếu Trác, “Bồ biết tầm quan trọng của người cha đối với trưởng thành của đứa con ?”

      “là con của mình, phải học cách trưởng thành trong môi trường chỉ có mẹ!” Tiếu Trác yếu ớt , trong câu chữ lại lộ ra kiên quyết khác thường.

      “Lãnh Vũ Hiên sớm muộn biết, dù bồ có cách ly hôn với ấy, ấy cũng giành đứa con này!” Lãnh Vũ Hiên còn cố chấp hơn Tiếu Trác, chịu để yên.

      “Vậy mình đoạt lấy nó, mình mình để con mình làm Tiếu Trác thứ hai!” đưa con cho Lãnh Vũ Hiên, nỗi đau của chính mình khiến biết, đàn ông thể thương đứa con được sinh ra bởi người phụ nữ ta ! Nếu con sau khi sinh ra định sẵn theo con đường của , vậy bây giờ thà để nó trở về thiên đường tìm khởi điểm khác.

      “Bồ thể hiểu nổi!” Tần Như đột ngột dừng xe, vẻ mặt lạ lùng nhìn Tiếu Trác. được, thể để người bạn thân này tổn thương bản thân ấy và đứa trẻ, tuyệt đối thể!

      “Uống hết sữa lập tức ngủ!” Tần Như khuôn mặt xinh đẹp lạnh lùng đưa Tiếu Trác tới tận cửa nhà.

      “Vâng, mình nhất định uống sữa, nhất định ngủ sớm, bồ cũng sớm……”

      “Ầm——” Vừa nghe xong lời đảm bảo của Tiếu Trác, Tần Như lập tức nể mặt đập cửa.

      “Ôi——” Thở dài, Tần Như lấy ra chìa khóa bước vào nhà. bật đèn, chỉ lần dựa vào trí nhớ tới phòng ngủ, chầm chậm dựa vào cạnh giường ngồi lên sàn nhà, độc nhấm nháp căn phòng đen kịt.

      Hôm nay Tần Như đưa tới bệnh viện kiểm tra, sinh mệnh trong bụng hơn hai tháng rồi. Hiếm có là, bác sĩ đứa bé này bình thường, hoàn toàn khỏe mạnh! Đúng là cục cưng kiên cường, hai tháng này từ về Đài Loan, nhận người thân, rồi dây dưa với Lãnh Vũ Hiên, tới bây giờ lại bận rộn làm thêm hàng ngày, dường như có phút giây nhõm, mà cụ cưng vẫn lớn dần khỏe mạnh trong bụng ….. Tuy bây giờ chưa nhìn được giới tính cục cưng, nhưng linh cảm của giữa mẹ con khiến cảm thấy sinh mệnh ngoan cường này nhất định là con !

      Buổi chiều những lời xe của hoàn toàn kích động Tần Như. Quen nhau hơn chục năm, hiếm khi thấy Tần Như tính cách tốt từng nổi nóng, nhưng lần này Tần Như thực nổi giận với . Trừ việc làm cho các món bà bầu nên ăn và mệnh lệnh được làm thêm ra, cả buổi chiều Tần Như đều lạnh mặt, thêm với câu. biết bạn thân chỉ muốn tốt cho , cũng biết ấy tức giận cố chấp của mình.

      Nhưng, có khúc mắc với cha, băn khoăn với Lãnh Vũ Hiên, thực thể nào bắt tay giảng hòa với họ.

      là kẻ may mắn trong bất hạnh, tuy mẹ , cha khiến tổn thương, chồng căm ghét , nhưng còn có bạn và người thân giúp .

      Nhưng con sau này có may mắn như ? gần như dám nghĩ tiếp nữa. Đôi mắt đầy hận thù của Lãnh Vũ Hiên dường như báo trước vận rủi tương lai con . Chủ nhân đôi mắt đó thể đối xử tốt với đứa con, vì ta hận mẹ và ông ngoại của đứa trẻ đó.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :