Đấu phá thương khung - Thiên Tàm Thổ Đậu(1641C)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 481: Bế quan
      Dịch: gravity239 - Biên: dangneo
      Tiến vào tầng thứ ba Tiêu Viêm ràng cảm giác được xung quanh bỗng nhiên trở nên yên tĩnh hơn ít, ngẩng đầu lên ngó nghiêng xung quanh, so với tầng thứ hai nơi này có chút vắng vẻ, trong lòng chợt hiểu ra, xem ra trong nội viện này, đệ tử có tư cách tiến vào tầng ba chỉ là số bộ phận khá ít.
      Nếu như đệ tử tu luyện tại tầng thứ nhất, thứ hai thuộc thành phần cơ bản của nội viện tu luyện tại tầng ba tầng là thuộc thành phần trung bậc. Bộ phận đệ tử này tiềm lực khổng lồ, tuỳ thời liền có thể trở thành thành viên của của cao tầng nội viện, về phần đệ tử tu luyện tại tầng năm tầng sáu, hẳn đều là thuộc bộ phận cao nhất của nội viện, bọn họ trong nội viện chính là những cường giả làm cho người khác phải kính sợ.
      Ý niệm này xẹt qua trong đầu, làm cho Tiêu Viêm có tiêu chuẩn xác định được thực lực của mình nằm ở vị trí nào, cười khổ tiếng, trong nội viện này, quả nhiên là nơi thiên tài tập hợp a... Khẽ thở dài tiếng, ánh mắt Tiêu Viêm quét nhìn bốn phía cái, sau đó theo thông đạo châm rãi bước .
      Cấu trúc của tầng thứ ba cùng tầng thứ hai khác nhau nhiều lắm, cho nên Tiêu Viêm cũng mất nhiều thời gian tìm kiếm, khu vực cấp thấp tự nhiên là bị bỏ qua, cước bộ đến trung cấp tu luyện thất thoáng dừng lại chút, Tiêu Viêm đứng ở đó chần chờ hồi, chợt khuôn mặt thoáng nét tàn nhẫn, cũng có tiến vào trong đó mà ngựơc lại nhấc chân lên bước tiếp, lập tức nhằm hướng khu vực cao cấp tu luyện thất tiến vào...
      Trong rèn luyện Tiêu Viêm có loại khó khăn, khổ cực nào mà chứ từng nếm qua? Bằng sức bản thân mình đối chọi lại Vân Lam Tông vốn xưng bá ở Gia Mã Đế Quốc, hơn nữa còn kích sát đại trưởng lão của đối phương, chiến tích như vậy thử hỏi trong nhóm thiên tài ngàn người có của nội viện này, có mấy người có được ?
      Đối mặt với đấu tông cường giả Vân Sơn, cũng hề có chút sợ hãi, cho nên tin mình ở trong nội viện này lại bị đám đệ tử đồng trang lứa đè đầu cưõi cổ mình được.
      Đều đều từng bước vào khu vực cao cấp tu luyện thất, nhất thời liền bị vài ánh mắt địch ý như như như từ xung quanh phóng tới, mà đối với những ánh mắt này, Tiêu Viêm hề thèm để ý, ánh mắt lãnh đạm quét nhìn chung quang đồng dạng hai vai hơi rung lên , khí thế của thất tinh đại đấu sư phát ra, giống như cơn bão thổi quét ra xung quanh.
      Cảm giác được khí thế mạnh mẽ từ cơ thể Tiêu Viêm phát ra, sắc mặt của ít học viên khong khỏi hơi có chút biến hoá, ánh mắt nhìn Tiêu Viêm trở nên ngưng trọng, điều này chính quy luật trong nội viện, cường giả vi tôn, sợ hãi rụt rè ngượi lại chỉ làm cho người khác khinh thường, muốn đạt được kính sợ, như vậy cần phải thể ra thực lực làm cho người khác kính sợ.
      Tiêu Viêm mặt chút thay đổi, châm rãi tiến sâu vào bên trong phòng tu luyện cao cấp, ánh mắt nhìn về từng gian phòng tu luyện phía bước tới.
      Tầng thứ ba phòng tu luyện cao cấp, so với tầng thứ hai nhiều hơn phòng, Tiêu Viêm đếm thử, tổng cộng là ba mươi tám gian , những phòng tu luyện này có phòng có thể chứa được hai mươi ngưòi đồng thời tu luyện, cũng có phòng chỉ có thể chứa được người, rất nhiều loại.
      Tầm mắt đảo qua từng gian cao cấp tu luyện thất, rất nhiều phòng trước cửa treo thẻ bài báo hiệu là có người sử dụng, bất quá Tiêu Viêm cũng có gấp gáp, cước bộ chậm rãi tiến sâu vào trong.
      Khi mà tầm mắt sắp lướt qua phòng tu luyện cao cấp cuối cùng ánh mắt Tiêu Viêm rốt cục ngừng lại, nhìn trước cửa phòng tu luyện trống thẻ bài, lặng lẽ thở dài nhõm hơi, sau đó rất nhanh lại gần.
      Đến trước cửa phòng tu luyện cao cấp, bàn tay Tiêu Viêm khẽ chạm vào cánh cửa, mày hơi nhíu lạ, cánh cửa này thoạt nhìn rất bình thường, ngờ lại lộ ra tia hàn khí, ngòn tay nhàng gõ gõ vào truyền ra tiếng vang thanh thuý khác thường, tiếng vang này giống như do đập vào cửa gỗ mà phát ra, ngược lại giống như loại kim loại.
      "Xem ra hẳn là nội viện lo lắng cho người tu luyện trong phòng, bị người khác bỗng nhiên đá cửa vào, quấy rầy tu luyện làm cho việc tu luyện bị gián đoạn." Nghe được tiếng vang trầm thấp kia, cảm giác được cánh cửa phòng này vừa cứng vừa dày, Tiêu Viêm trong lòng thở dài nhõm hơi, như thế này cần phải lo lắng đến việc trong khi tu luyện tới lúc khẩn yếu bị người khác mạnh mẽ xông vào quấy nhiễu cắt đứt tu luyện.
      nhàng đẩy cửa phòng ra, Tiêu Viêm tiến vào trong, sau đó đóng chặt cửa phòng. Lúc Tiêu Viêm đóng của phòng lại, đưa lưng về phía cửa phòng, tự nhiên có phát , số ít học viên lang thang ở chỗ này, nhìn thấy lựa chọn phòng tu luyện này ánh mắt toát ra vẻ ngạc nhiên cùng chế nhạo.
      Tiến vào trong phòng tu luyện, đóng cửa phòng, sau đó mới bắt đầu quan sát, nhìn chung phòng này ràng là chỉ dành cho người tu luyện, tại chính giữa phòng đặt bục đá màu đen vẻn vẹn chỉ có thể để cho hai người ngồi xuống, hơn nữa tại vị trí khác cũng có đặt cái tương tự, đồng thời sâu bên trong có đặt thêm cái giường kèm theo gối với chăn mền.
      "Cao cấp tu luyện thất ở tầng thứ ba này đãi ngộ quả nhiên so với hai tầng kia tốt hơn chút...." Nhìn những đồ dùng trong phòng tu luyện này , Tiêu Viêm trong lòng tấm tắc tán thưởng môt tiếng, về phía bục đá màu đen, ngồi xuống xếp bằng.
      Mông vừa đặt xuống bục đá, bỗng cảm giác ấm áp nhàn nhạt xâm nhập vào thể nội, làm cho xương cốt Tiêu Viêm cảm giác trận thư sướng.
      Bàn tay khẽ lật, Thanh hoả tinh tạp ra trong lòng bàn tay, Tiêu Viêm thoáng nhìn qua số lượng mặt tinh tạp :" trăm lẻ ba". Chỉ trong thời gian ngắn, mà "hoả năng" tinh tạp mất phần ba, tốc độ tiêu hao như vậy, làm cho Tiêu Viêm có chút toát mồ hôi.
      "Cứ như thế này, chỉ sợ số 'hoả năng" còn thừa chắc cũng cầm cự được bao lâu thời gian nữa...". Tiêu Viêm cười khổ lắc đầu, đem hoả tinh tạp cắm vào bên trong chỗ lõm ở trước mặt, nhàn nhạt quang mang loé lên, con số trăm lẻ ba lập tức biên thành số trăm tròn trĩnh.
      "Quả nhiên, càng lên tầng, số hoả năng mất gia tăng thêm ngày..." Nhìn thấy hoả tinh tạp giảm bớt số lượng, Tiêu Viêm thở dài tiếng, tu luyện tại tầng thứ ba này ngày cần đến "ba ngày " hoả năng, thiên phần luyện khí tháp này, đúng là cái dạ dày đáy.
      "Dù gì cũng mất rồi, nếu như tu luyện thành công, chẳng phải là có lỗi với mọi người sao?" Nhún vai, Tiêu Viêm từ trong nạp giới lấy ra hai bình ngọc, sau đó cởi hắc bào, lộ ra thân hình có chút gầy gò nhưng lại chứa lực lượng mạnh mẽ.
      Đem chiếc bình ngọc màu đỏ sậm cầm tay, Tiêu Viêm khẽ đảo, mảnh ngọc lá xuất trong lòng bàn tay, sau đó dùng nó cạy ra từ trong bình ngọc loại thuốc thoa màu đỏ.
      " biết Thanh Chi Hoả Linh cao này bôi vào người đến tột cùng ngứa cỡ nào? A, liều mạng..."
      Ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào thuốc thoa màu đỏ, sau lúc lâu, Tiêu Viêm hạ quyết tâm, cắn răng cái, trét lên giữa ngực, sau đó dùng mảnh ngọc lá bôi quét ra xung quanh, cuối cùng bôi hết cả nửa người phía .
      Khi Thanh Chi Hoả Linh cao đắp vào, cả người Tiêu Viêm giật nảy lên cái, có thể ràng nhận thấy được, chính mình đối với việc cảm ứng Hoả nhiệt năng lượng trong phòng tu luyện đột hiên trở nên cực kỳ nhạy cảm, thậm chí, cần dùng tâm thần dò xét, chỉ cần nhắm mắt lại là có thể mơ hồ nhìn thấy dòng năng lượng màu đỏ trôi lơ lửng ngừng.
      "Quả nhiên là hữu dụng!" nhận thấy biến hoá như vậy, Tiêu Viêm trong lòng nhất thời vui sướng, nhưng vui sương chưa được bao lâu, khoé miệng Tiêu Vêim đột nhiên cứng lại, cắn chặt hàm răng, mồ hôi nháy mắt dày đặc trán.
      "Đây... chính tác dụng phụ của Thanh Chi Hoả Linh cao sao? Quả nhiên là vừa tê vừa ngứa!" Cắn chặt hàm răng, Tiêu Viêm nhè thở ra từng hơi, giờ phút này cảm thấy răng và da của mình giống như bị đàn kiến bò qua, cảm giác tê ngứa này, nếu Tiêu Viêm có chuẩn bị từ trước có lẽ liền ngay lập tức đình chỉ tu luyện.
      Hít sâu vài hơi, Tiêu Ciêm cắn chặt hàm răng, buông bình Thanh Chi Hoả Linh ra, sau đó cầm lấy bình ngọc còn lại đổ ra mảnh đan dược.
      Khẽ há miệng, đem đan dược bỏ vào miệng, sau đó ngậm lại! Tốc Linh Phong đan bỏ vào miệng lâu liền hoá thành cỗ năng lượng tinh thuần nhàng theo cổ họng xuống, sau đó... đấu khí lưu chuyển trong kinh mạch, giống như ăn phải xuân dược, vận tốc lưu chuyển điên cuồng tăng lên.
      Cảm ứng được đấu khí lưu chuyển trong cơ thể với tốc độ cao phát ra thanh kì dị, Tiêu Viêm hay tay kết ấn, đôi mắt chậm rãi nhắm lại trải qua mười phút đồng hồ thích ứng rốt cuộc cũng tiến nhập vào trạng thái tu luyện.
      Ngay khi Tiêu Viêm tiến vào trạng thái tu luyện, chỉ thấy năng lượng trong phòng tu luyện ngừng dao động, từng luồng năng lượng hoả thuộc tính từ hư ngưng tụ lại, cuối cùng ngưng tụ thàng luồng khí năng lượng màu hồng... Luồng khí năng lượng màu hổng này xoay quanh đỉnh đầu Tiêu Viêm ngừng rit lên, cuối cùng giống như bị lực hút nào đó, điên cuồng quán nhập vào cơ thể xích loã của Tiêu Viêm mặt đất
      Va chạm của năng lượng, nhưng có làm cho thân thể của Tiêu Viêm lay động, ngược lại giống như cái lỗ đen thấy đáy, cực kì quỷ dị bị Tiêu Viêm thôn phệ vào bên trong.
      Theo cổ năng lượng thứ nhất bị hút vào, vô số năng lượng xoay quanh đỉnh đầu Tiêu Viêm, đột nhiên ngừng liên tục lao xuống, va chạm vào nhau.
      Trong phòng tu luyện lúc này xuất cảnh tượng vô cùng kì dị, năng lượng tuôn ra là quá mức khổng lồ, thậm chí thân thể Tiêu Viêm ngồi xếp bằng bục đá đen cũng bị vòng tròn năng lượng màu đỏ bao bọc xung quanh.
      Năng lượng dữ dội giống như những cơn sóng khuếch tán khắp phòng tu luyện, mà tâm điểm của chấn động này chính là Tiêu Viêm ngồi xếp bằng bục đá!
      Giờ phút này Tiêu Viêm giống như cái lỗ đen vũ trụ đáy, đem nồng đậm năng lượng hoả thuộc tính trong phòng tu luyện hút vào bên trong!
      Phải gọi là thôn phệ này vô cùng khủng bố, nếu như mà để ngưòi ngoài thấy được cảnh tượng này chỉ có nước trợn mắt há hốc mồm.
      Nữ Lâm thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 482: Phiền phức tìm tới cửa
      Dịch: gravity239 - Biên: dangneo
      Bên trong tu luyện thất rộng rãi, thanh niên nữa thân để trần, đôi mắt nhắm chặt, chung quanh năng lượng đỏ sậm xoay tròn bay vút qua, cuối cùng va chạm mạnh lên nửa tấm thân trần, chợt như quỷ dị biến mất thấy.
      Bên trong cơ thể kinh mạch rộng rãi, đấu khí màu xanh giống như chiếc xe gào thét đường cao tốc, dưới chăm chú của tâm thần, mang theo tiếng vang ô ô trầm thấp, ngừng lưu chuyển kịch liệt trong thân thể.
      Sau khi dùng Tốc Linh Phong Đan, tốc độ vận chuyển đấu khí trong cơ thể Tiêu Viêm lúc này dường như gia tăng lên gần ba, bốn lần. cỗ đấu khí màu xanh mạnh mẽ từ trong đấu tinh bắn ra, cuối cùng rong ruổi tại trong kinh mạch, kéo lên thanh trầm đục kỳ dị.
      Bởi vì tốc độ vận chuyển cực nhanh, tới cuối cùng, tuần hoàn trong cơ thể gần như đạt đến mức độ đầu đuôi tiếp xúc nhau, bên này đấu khí vừa mới từ trong đấu tinh bắn ra, tại đầu kia, đấu khí được tâm hỏa rèn luyện qua, liền mãnh liệt rót trở về.
      Hơn nữa, ngoại trừ đấu khí được đấu tinh phóng thích ra, thân thể còn được quét lên Thanh Chi Hỏa Linh cao , lúc này cũng biến thành cái động đáy ngừng tản ra hấp lực, bằng mắt thường có thể thấy được năng lượng màu đỏ nhạt cuồn cuộn ngừng từ lỗ chân lông làn da thẩm thấu vào bên trong, cuối cùng hội tụ thành năng lượng khổng lồ đáng kể ở trong cơ thể lần nữa.
      Năng lượng hỏa thuộc tính bên trong Thiên Phần Luyện Khí Tháp, ràng thuần túy hơn nhiều so với bên ngoài, bất quá cũng thể trực tiếp nhét vào bên trong đấu tinh . Bởi vậy, đối với năng lượng hỏa thuộc tính dã man xông tới này, Tiêu Viêm phân ra đại bộ phận rồi cẩn thận khống chế được chúng nó, sau đó vận chuyển dọc theo cái lộ tuyến kinh mạch khác.
      Đương nhiên, điểm cuối cùng của lộ tuyến kinh mạch này tự nhiên cũng cách nguồn tâm hỏa xa, cho nên, sau khi trải qua vận chuyển chỉnh hợp trong kinh mạch , năng lượng hỏa thuộc tính hơi có chút tạp chất này cũng bắt đầu vọt vào bên trong tâm hỏa thịnh vượng kia.
      Đấu khí trong cơ thể , tựa như chảy theo hai nhánh sông riêng rẽ, mà khi con sông chảy đến chỗ tâm hỏa này, trải qua rèn luyện, hai nhánh liền hội tụ , hoàn toàn dung hợp thành cỗ đấu khí mạnh mẽ thuần túy. Cuối cùng mang theo tiếng sấm trầm thấp liên tục vang lên, quán chú vào khí toàn bên trong đấu tinh.
      Tại đây hai mục đích cùng thực từ hấp thu cho đến rèn luyện, Tiêu Viêm có thể cảm giác được ràng, đấu khí bên trong đấu tinh dần dần trở nên sung mãn hơn.
      Mượn trợ giúp của Thanh Chi Hỏa Linh Cao cùng Tốc Phong Linh Đan , hết thảy đều tiến hành theo phương hướng hoàn mỹ nhất, chiếu theo loại tốc độ này, Tiêu Viêm có tin tưởng ở trong vòng tháng đột phá đến bát tinh Đại Đấu Sư.
      Tiêu Viêm tiếp tục tu luyện thêm hai ngày thời gian, dưới loại tu luyện này có thể ràng cảm giác được tăng trưởng của thực lực, ai nguyện ý chấm dứt giữa chừng, bởi vì loại khoái cảm của tăng trưởng này, làm cho người ta có cảm giác thư sướng đến run rẩy phát ra từ sâu trong linh hồn.
      Đương nhiên, mặc dù Tiêu Viêm muốn thoát ra từ trong trạng thái tu luyện gần như hoàn mỹ này, thế nhưng có đủ loại nhân tố ở bên ngoài kia, đem ý niệm muốn an tĩnh tu luyện của hoàn toàn đánh vỡ.
      Tu luyện liên tục đến buổi chiều ngày hôm sau, khu vực cao cấp tu luyện thất tầng thứ ba vốn có ít tiếng động lớn, bỗng nhiên bởi vì đám người xâm nhập mà trở nên an tĩnh hơn chút.
      Đầu lĩnh giả của đám khách mời mà đến này, là nữ tử thân mặc bộ váy nhung trắng như tuyết, dáng dấp nữ tử có chút xinh đẹp tuyệt trần, mặt trái xoan, miệng đào nhắn, hàng mi rủ xuống tựa như bức tranh, đôi mắt to long lanh ướt át, tập hợp tất cả điều này, đều làm cho người khác có loại mỹ cảm ý vị khi nhìn ngắm, bởi vậy , đối với lý do vì sao bên người nàng luôn luôn vây quanh đám người, cũng có bao nhiêu kỳ quái gì, dù sao trong nội viện này, nữ hài tử số lượng luôn luôn rất ít, mà nữ hài tử xinh đẹp, tức tựa như hương hoa bị người người tranh nhau .
      Mặc kệ ở nơi nào mỹ nhân cũng luôn luôn được theo đuổi và ưu ái.
      Bị vây quanh ở vị trí trung tâm giống như đám vì sao quỳ gối quanh mặt trăng, vị nữ tử này mặc dù gương mặt mang theo nụ cười mỉm ngọt ngào điềm tĩnh, nhưng xem tỉ mỉ, lại như cũ có thể từ trong mắt nhìn ra chút tự đắc cùng hư vinh, loại ánh mắt này, là bỏ lại phía sau hào quang của vị biểu ca thêm người nàng, bạn bè đối với nàng là chân thực đánh giá.
      Tâm hư vinh, luôn luôn là thứ thể kháng cự nhất là phụ nữ, nhìn đông đảo nam nhân vì mình mà vung tay, trong lòng của nữ nhân khó tránh khỏi có loại tâm lý thầm tự đắc.
      Tiến vào khu vực cao cấp, đôi mắt của vị nữ tử này dịu dàng liếc nhìn những nam nhân xung quanh bởi vì nàng mà cất bước, mà khi nàng đối lại với làn thu thuỷ của nàng, ít người tâm trí kiên định, khuôn mặt nhịn được có chút ửng đỏ, sau đó ánh mắt vội vàng tránh .
      Nhìn thấy mấy tên nam đệ tử bên kia dưới ánh mắt của nàng vội vàng trốn tránh sang bên, nữ tử nhàng cười, nụ cười xinh đẹp làm cho ánh sáng bị phong bế bên trong tháp trong giây lát lóe sáng hơn rất nhiều.
      Nữ tử mang theo đám người lập tức xuyên qua khu vực cao cấp, chợt dừng lại cước bộ giữa khu vực cuối cùng, tại địa phương bọn họ dừng bước lại, đúng là cái tu luyện thất mà Tiêu Viêm lựa chọn để tu luyện.
      Khi ánh mắt chung quanh trông thấy nữ tử dừng bước nhìn bài tử treo có người tu luyện, đồng thời cửa phòng đóng chặt, số người khỏi ngẩn ra. Chợt trong ánh mắt toát ra chút vui sướng khi thấy người khác gặp họa, gia hỏa bên trong chẳng lẽ biết tu luyện thất này, là chỗ chuyên dụng của Tuyết tiên tử Liễu Phỉ sao?
      Nữ tử mặc váy trắng lông Tuyết hồ cước bộ dừng lại, nhìn cửa phòng tu luyện thất đóng chặt, gương mặt đồng dạng cũng lên chút kinh ngạc, chuyện tu luyện thất bị người khác chiếm dụng như thế , nàng rất lâu rồi có gặp, thời điểm lần gặp trước, dường như là nửa năm trước phải? Bất quá khi đó gia hỏa kia chiếm dụng phòng tu luyện của nàng, cuối cùng bị những người theo đuổi nàng đánh cho nửa tháng trời xuống giường được, mà từ đó về sau, trong nội viện này, có rất ít người dám đến tu luyện thất này lần nữa, nghĩ tới hôm nay, vậy mà lại gặp loại chuyện tình làm người ta hoài niệm này.
      - Ha hả, Phỉ nhi, xem ra lại gặp tên đui mù rồi.
      Ở phía sau nữ tử, gã nam tử thân hình cao lớn nhìn cửa phòng đóng chặt, khuôn mặt có chút tiếu ý, chuyện này thể nghi ngờ là cơ hội tốt để lộ diện ở trước mặt mỹ nhân.
      Liễu Phỉ nhàn nhạt cười cười, khẽ lắc đầu, giọng :
      - Lôi Nạp, đối với người ta khách khí chút.
      Nghe lời này của Liễu Phỉ như thầm ra lệnh, tên nam tử được xưng là Lôi Nạp kia , khóe miệng như rách ra, cười gật gật đầu, :
      - Yên tâm , làm cho hiểu được vấn đề là tốt rồi, Liễu Kình đại ca để cho ta hộ vệ ngươi, ngươi là biểu muội của , ta tự nhiên là để cho ngươi chịu nửa điểm ủy khuất.
      Nghe được từ trong miệng Lôi Nạp có tia kính sợ khi thổ lộ ra cái tên tuổi mà ở trong nội viện thanh danh hiển hách, Liễu Phỉ khỏi mím môi , trong con ngươi xẹt qua chút cảm xúc mà người ngoài khó có thể phát , người nam tử có khí phách sắc bén kia, từ để lại trong tim bóng dáng cực kỳ khắc sâu, theo tiến vào Già Nam Học Viện, mặc dù bên cạnh người theo đuổi nối liền dứt, mà khi so sánh với cái bóng luôn bám theo kia, đều khỏi có chút ảm đạm vô sắc.
      Lôi Nạp chậm rãi tới tu luyện thất đóng chặt, thiết quyền nắm chặt, nện mạnh lên cửa phòng, nhất thời, tiếng vang thanh thúy của kim thiết, vang vọng quanh quẩn ở trong khu vực này.
      Tiếng vang kéo dài ước chừng gần hai phút, mới dần dần tiêu tán, nhưng cửa phòng đóng chặt kia, tuy nhiên vẫn có động tĩnh gì.
      Nhìn thấy tu luyện thất hề có động tĩnh gì, Liễu Phỉ đôi lông mày hơi nhíu lại, Lôi Nạp sắc mặt cũng hơi trầm xuống, lại lần nữa giơ lên nắm tay, vừa muốn hung hăng nện xuống cánh cửa phòng đóng chặt, bên trong lại vang lên tiếng “dát chi” rồi từ từ mở ra.
      - Hừ.
      Trông thấy của phòng rốt cuộc mở ra, Lôi Nạp hừ lạnh tiếng, rồi mới thu hồi nắm tay, lui ra phía sau vài bước, ánh mắt có hảo ý nhìn chằm chằm bên trong tu luyện thất.
      Cùng với cửa phòng mở ra, tất cả ánh mắt trong khu vực này đều rất nhanh phóng qua.
      Tại nơi từng đạo ánh mắt chứa đủ loại cảm xúc soi mói, thanh niên thân hắc bào, sắc mặt trầm từ trong tu luyện thất chậm rãi ra, mặc cho bị ai ngắt ngang tu luyện, chỉ sợ sắc mặt đều có gì hòa nhã, ngẩng đầu lên, nhìn Lôi Nạp lui ra phía sau , nhướng mày, thanh lạnh lùng :
      - Các hạ đây là ý gì?
      - Tiểu tử, mới tới hả?
      Lôi Nạp cười cười, liếc xéo Tiêu Viêm , tiếp:
      - Chẳng lẽ biết gian tu luyện thất này, người bên ngoài cho phép sử dụng sao?
      - Khi ta xem xét qua quy củ của Thiên Phần Luyện Khí Tháp, đó đích xác vẫn chưa cho thấy tu luyện thất này người bên ngoài được phép sử dụng.
      Tiêu Viêm lắc lắc đầu, cực kỳ chân trả lời.
      Bị Tiêu Viêm lần lượt ràng trả lời làm cho có chút nghẹn họng, Lôi Nạp sắc mặt lại lần nữa trầm xuống, cười lạnh :
      - Rất can đảm, cũng dám bỡn với ta?
      - có rảnh.
      Tiêu Viêm khẽ phất ống tay áo, thản nhiên :
      - Nếu là có việc gì mà , xin cho, nên quấy rầy ta lu luyện.
      xong, liền xoay người trở lại muốn tiếp tục tu luyện.
      - Các hạ chậm .
      Bỗng vang lên thanh ngọt ngào làm cho Tiêu Viêm hơi hơi dừng lại chút, ánh mắt nâng lên, mặn nhạt nhìn vị nữ tử mặc váy trắng lông Tuyết hồ kia, lúc mới vừa ra, hiểu được , nữ nhân này , có lẽ mới là ngọn nguồn chính yếu.
      Bị Tiêu Viêm thản nhiên nhìn thẳng, Liễu Phỉ khỏi có chút kinh ngạc, bởi vì trong ánh mắt của người phía trước nhìn về nàng, đừng có nửa điểm trốn tránh cho đến ái mộ như của những nam tử khác khi nhìn nàng, chính là ngay cả đối với mị lực thưởng thức vật thuần túy, cũng từng có, cũng giống như là đối đãi với mấy cái đại nam nhân ở chung quanh, có gì khác nhau.
      - Có chuyện gì sao?
      - Vị đồng học này, gian tu luyện thất này đúng là của mình ta tu luyện, có lỗi.
      Liễu Phỉ phục hồi tinh thần lại, đôi lông mày hơi nhíu, trong lòng nàng đối với thái độ lạnh nhạt này của Tiêu Viêm có chút bất mãn, bất quá gương mặt như cũ vẫn mang theo vẻ tươi cười giọng .
      Nghe những từ này của Liễu Phỉ, Tiêu Viêm đôi mày cũng gắt gao nhíu lại, sau lúc lâu, chỉ vào tu luyện thất, :
      - Đây là đối đãi đặc biệt của Nội Viện cấp cho ngươi? Có căn cứ chứng minh mà Nội Viện đưa ra ? Nếu tu luyện thất này là Nội Viện kiến tạo cho mình ngươi mà , như vậy cho ta xin lỗi ngươi đối với chiếm dụng mấy ngày nay.
      Lời của Tiêu Viêm có chút ý cười lạnh nhạt, chậm rãi quanh quẩn ở khu vực cao cấp tu luyện thất này, mà sau những lời của , tất cả những người vốn định xem náo nhiệt, đều khỏi ngẩn ra, chợt có chút thương hại than tiếng.
      Khuôn mặt Liễu Phỉ nguyên bản che đầy ý cười ngọt ngào, lúc này cũng , chậm rãi trở nên khó coi hơn.
      Nữ Lâm thích bài này.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 483: Liễu Phỉ
      Dịch: yaiba2020 - Biên: dangneo
      Tại lúc lời lãnh đạm của Tiêu Viêm vang lên, hai má Liễu Phỉ dần dần khó coi, buộc Nội Viện làm phòng tu luyện riêng cho mình? Lời này mà truyền ra ngoài chỉ sợ làm đám người cười chết, lấy địa vị Già Nam học viện Đấu Khí đại lục đừng là thiên phú chỉ tiếp cận thiên phú của đệ tử vĩ đại, cho dù bên trong nội viện kia, biểu ca của nàng danh vọng hiển hách cũng có được tư cách này. Bởi vậy theo như lời của Tiêu Viêm nghi ngờ cấp giống như trực tiếp chế giễu nàng.
      Ngay lúc lời Tiêu Viêm vang lên, cả khu vực liền xung quanh liền rơi vào tĩnh lặng, phong ba bão táp thầm nổi lên bao phủ xung quanh bên ngoài phòng tu luyện.
      bên, Lôi Nạp cũng khôi phục lại tinh thần sau lời của Tiêu Viêm, lập tức khuôn mặt trở nên trầm đáng sợ, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Tiêu Viêm, thanh khàn khàn có chút áp lực tức giận :
      - Tiểu tử, hỗn láo!
      - Ngươi chẳng lẽ biết quy cũ? Nếu muốn khiêu chiến cũng phải bấm chuông Khiêu Chiến ở bên ngoài phòng tu luyện, chứ sao giống như tên mọi rợ dùng sức hủy cửa, chẳng lẽ ngươi muốn thể khí lực to lớn của ngươi?
      Đôi mắt Tiêu Viêm khẽ nâng, hàn ý nhàn nhạt từ trong con ngươi đen nhánh lướt qua, ngón tay hướng qua bên cạnh cái nút đen nhánh ấn xuống, thanh lạnh lùng chút tình cảm .
      Mặc dù bên trong Thiên Phần Luyện Khí tháp ai nắm đấm cứng người đó được hưởng thụ điều kiện tốt nhất, nhưng đồng dạng nếu có người trước vào phòng tu luyện kẻ tới sau muốn có phòng đó phải bấm chuông Khiêu Chiến ở ngoài phòng tu luyện, muốn thanh của chuông Khiêu Chiến vang lên cần phải đặt vào hỏa tinh tạp, hơn nữa còn được lấy Hỏa năng trong vòng ngày tiếp theo.
      Chỉ cần có người bấm chuông Khiêu Chiến, như vậy người tu luyện tại bên trong phòng tu luyện cảm giác được tâm hỏa từ từ giảm xuống, mà theo tâm hỏa yếu bớt, người tu luyện có thể từ trong trạng thái tu luyện tỉnh lại mà bị bất kì nguy hiểm nào, vật này do Nội Viện làm ra để bảo hộ những người tỉnh lại từ trong trạng thái tu luyện.
      Nhưng mà Lôi Nạp lúc trước ràng để ý tới quy củ phải bấm chuông Khiêu Chiến, mà lựa chọn cách trực tiếp dễ dàng nhất để làm bừng tỉnh người tu luyện bên trong bằng cách : Mạnh mẽ phá cửa.
      Mặc dù cửa phòng tu luyện được làm từ tài liệu đặc thù, nhưng lực lượng lớn như vậy đập lên làm phát ra thanh chói tai cũng đủ tạo thành quấy nhiễu cho người tu luyện bên trong, thậm chí bị bắt buộc phải từ trong trạng thái tu luyện tỉnh lại.
      Cho nên từ lúc Tiêu Viêm ra, khuôn mặt luôn cực kỳ trầm, lời luôn bén nhọn chừa đường lui cho người khác.
      Lần này bị Tiêu Viêm răn dạy mà Lôi Nạp phản bác lại được, khuôn mặt tức giận càng ngày càng tăng lên, bởi vì ngày thường ương ngạng thành thói quen nên bao giờ để ý đến quy củ này, hơn nữa suy nghĩ rằng những người tu luyện ở tầng ba chẳng lẽ có lực lượng mạnh mẽ bằng . Cho nên vừa rồi mới bỏ qua bấm chuông Khiêu Chiến mà dùng lực lượng mãnh liệt đồng thời cũng là biện pháp hữu hiệu nhất làm người tu luyện bên trong bừng tỉnh ra.
      Lôi Nạp giận dữ chỉ ngón tay vào Tiêu Viêm, ngược lại cười :
      - Khá, quả nhiên có bản lĩnh… Mấy ngày nay hơi cảm thấy ngứa tay, hôm nay phải thả lỏng gân cốt giáo huấn ngươi tốt mới được.
      Theo lời của Lôi Nạp, đột nhiên từ bên trong cơ thể cỗ khí thế mạnh mẽ bạo dũng mà ra, mang theo lực áp bức mãnh liệt làm ít học viên xung quanh nhịn được lùi lại mấy bước.
      “Thực lực ước chừng tứ tinh Đấu Linh, so với Phó Ngao mạnh hơn chút …” Cảm ứng khí thế do Lôi Nạp phát ra khuôn mặt Tiêu Viêm chút thay đổi, trong lòng nhìn thực lực của đối phương.
      bên sắc mặt khó coi của Liễu Phỉ hồi phục chút ít, nhìn Lôi Nạp đối với Tiêu Viêm phát ra khí thế nàng vẫn giữ im lặng mở miệng ngăn cản, những năm gần đây nàng chưa từng bị chế giễu hay sỉ nhục bao giờ, hôm nay Tiêu Viêm mở miệng ra lời bén nhọn làm trong lòng nàng cảm thấy bị chế giễu nên thấy có người muốn giáo huấn tất nhiên là nàng rất vui mong được thấy kết quả.
      - Lôi Nạp đại ca, đừng ra tay quá nặng bằng đại ca ta lại trách móc ta.
      Liễu Phỉ liếc qua Tiêu Viêm, thanh nhàn nhạt với Lôi Nạp.
      - Hắc hắc, được thôi
      Lôi Nạp cười , chợt đầu quay về phía Tiêu Viêm nhe răng cười, đấu khí mạnh mẽ cấp tốc ngưng tụ.
      Nhìn thấy người bên trong sắp đánh nhau, người vây xem chung quanh vội vàng thối lui sợ bị vạ lây .
      Lạnh lùng nhìn vẻ mặt Lôi Nạp nhe răng cười, sắc mặt Tiêu Viêm lần nữa lại trầm rất nhiều, khẽ hút hơi khí ấm áp bên trong tháp, thanh lạng lùng :
      - Ngươi muốn đánh?.
      - Ngươi sợ!
      Lôi Nạp lập tức lớn tiếng :
      - Lập tức cút khỏi phòng tu luyện này, sau đó cho lời giải thích ràng với Liễu Phỉ, hơn nữa ngày sau được bước vào mảnh đất khu vực cao cấp này, ta liền có thể bỏ qua cho ngươi.
      Nghe vậy, ánh mắt Tiêu Viêm khẽ rũ xuống, yên lặng gật gật đầu. Ngóng tay nhoáng lên cái liền xuất quả viên thuốc màu tím rồi nhét vào trong miệng thong thả nhai viên thuốc.
      - Hắc, tiểu tử muốn dùng đan dược làm thực lực tăng lên sao?
      Nhìn hành động Tiêu Viêm, Lôi Nạp khỏi cười lạnh tiếng, khuôn mặt thoáng chút khinh thường, có thể cảm ứng được hơi thở Tiêu Viêm ước chừng thực lực chỉ là Đại Đấu Sư căn bản thể cùng so sánh.
      Căn bản ánh mắt Tiêu Viêm cần để ý tới , Tiêu Việm khẽ nhếch miệng đoàn Tử Sắc Hỏa Diễm trực tiếp bay ra sau đó được nắm chặt trong bàn tay Tiêu Viêm.
      - ~~?
      Nhìn thấy ngọn lửa bàn tay Tiêu Viêm, Lôi Nạp ngẩn ra chợt nhíu mày cười lạnh :
      - Tựa hồ cũng có điểm bản lãnh, khó trách lại kiêu ngạo như thế, bất quá muốn nhờ vào thứ này mà muốn thắng được ta sao, còn xa lắm.
      Tiêu Viêm vẫn để ý tới, tay phải mở ra liền xuất ngọn lửa màu xanh khác chợt bắn ra.
      Nhìn tay ngọn lửa màu tím, tay ngọn lửa màu xanh của Tiêu Viêm, trong mắt Lôi Nạp rốt cục xẹt qua chút kinh dị, thái độ làm người của mặc dù rất cuồng vọng nhưng phải loại người ngu ngốc tí nào, hai loại hỏa diễm phát ra nhiệt độ nóng cháy đủ để phải cực kỳ cẩn trọng nếu hậu quả khó lường.
      thể tiếp tục trì hoãn…” Trong lòng lên tia ý nghĩ, thân thể Lôi Nạp khẽ động, mắt thường có thể thấy năng lượng màu vàng sẫm bạo dũng mà ra, sau đó đem toàn bộ thân thể bao bọc vào bên trong.
      - Tiểu tử hôm nay ta cấp chút giáo huấn cho ngươi, ở trong nội viên này muốn yên ổn tốt nhất nên trầm lặng chút.
      Thanh Lôi Nạp cười lạnh , bỗng nhiên bàn chân đạp xuống mạnh , thân hình giống như đầu ma thú to lớn hệ thổ, mang theo kình phong hung hãn áp bách tiến thẳng phía Tiêu Viêm.
      Lạnh lùng nhìn kình phong mãnh liệt do Lôi Nạp phát ra, kình phong trực tiếp làm hắc bào dính sát vào cơ thể Tiêu Viêm, khuôn mặt Tiêu Viêm lập tức trở nên lạnh lùng, thân hình Lôi Nạp cấp tốc phóng đại bên trong đồng tử đen nhánh, ngọn lửa xanh và tử sắc hỏa diễm trong tay đột nhiên dung nhập chỗ.
      Tại lúc hỏa diễm chạm nhau, cước bộ Tiêu Viêm hướng bên trái nhàng bước từng bước, vừa vặn tránh được lực lượng áp bách của Lôi Nạp phóng tới.
      Bàn chân đạp mạnh mặt đất, đầu Lôi Nạp quay lại, thân thể trực tiếp xoay lại khiến khí chung quanh phá ra thanh như tiếng sét, tiếp tục hung hăng đánh tới Tiêu Viêm.
      Hai tay gắt gao dán cùng chỗ, lửa xanh cùng tử diễm nhanh chóng dung hợp lại, ngọn lửa trông giống như điện quang ngừng phát ra thanh tê tê, cảm giác được cỗ kình phong bén nhọn lướt tới, thân thể Tiêu Viêm đột nhiên ngã nghiêng thành góc, bàn chân khẽ đạp mặt đất đạo năng lượng nổ vang đất khiến thân thể nghiên thành góc quái dị cấp tốc lui về phía sau.
      Bàn chân Lôi Nạp đạp mặt đất tức thân thể nhảy lên trung. Sau đó song chưởng biến thành chộp giống như con ưng hung hăng chụp xuống con mồi, tiến hành đánh xuống thân thể Tiêu Viêm lui về phía sau.
      cước đá về phía sau lên thạch bích lực lượng mạnh mẽ do phản chấn giúp Tiêu Viêm lần nữa tránh khỏi tấn công hung hãn của Lôi Nạp. Trong lúc tránh né, khóe mắt Tiêu Viêm vẫn hay lướt qua Thanh Tử hỏa diễm bàn tay dần dần dung hợp thành công chỉ cần chút thời gian đủ hình thành Phật Nộ Hỏa Liên đả thương địch thủ.
      tại, muốn trận đấu kéo dài, để tránh phiền phức ngày sau Tiêu Viêm phải dùng lực lượng tuyệt đối làm danh vọng như sấm nổ bên tai, nếu người quấy rầy tu luyện có thể nối liền dứt.
      Mà Phật Nộ Hỏa Liên sắp hình thành phát ra nhiệt độ kinh khủng so với bất kỳ đấu kỹ nào đều đáng sợ hơn, hai bàn tay Lôi Nạp như móng vuốt chim ưng đánh xuống mặt đất mạnh, kình khí bén nhọn trực tiếp làm hắc thạch tượng trực tiếp xuất cái khe.
      Trong lúc đến thời gian hai phút, hai người công thủ ước chừng mười mấy lần như vậy, kình khí sắc bén cho đến bóng người chợt chợt làm người vây xem chung quanh khỏi kinh hô. Bọn họ kinh hô là vì thực lực của Lôi Nạp xuống tay quá ngoan độc, hai là vì Tiêu Viêm chỉ có thực lực Đại Đấu Sư thế nhưng có thể kiên trì cùng Lôi Nạp lâu như vậy. Nên biết lấy thực lực Lôi Nạp là tứ tinh Đấu Linh cho dù là nhìn khắp toàn bộ Nội Viện người đánh thắng được cũng vượt quá trăm người.
      “Xuy xuy”
      Lúc này đây lại là công kích cực kỳ mãnh liệt, thân hình Tiêu Viêm thoáng trì hoãn chút, hắc bào bị Lôi Nạp hung hắc xé rách bất quá còn may thân thể bị tổn thương.
      lòng công kích nhưng lại bị Tiêu Viêm hết lần này đến lần khác né tránh, khuôn mắt Lôi Nạp nổi lên tức giận càng lớn, ngẩng đầu lên nhìn Tiêu Viêu ngừng tránh né châm chọc cười :
      - Ngươi có phải là con thỏ! dám cùng ta đối chiến sao.
      Nghe được lời này của Lôi Nạp, ít học viên vây xem chung quanh thầm cười nhạo, ngươi lấy thực lực Đấu Linh ăn hiếp gã học viên chỉ có thực lực Đại Đấu Sư còn để người khác né tránh được công kích của mình? Chẳng lẽ cũng nghĩ người ta cũng ngu như mình sao?
      Song tại lúc ít học viên vẫn thầm cười nhạo, thân hình hơi mơ hồ của Tiêu Viêm lại lập tức dừng lại cước bộ, khuôn mặt thanh tú lúc này tràn ngập hàn ý băng lãnh, con ngươi đen nhánh nhìn Lôi Nạp phía đối diện.
      Nhìn thấy Tiêu Viêm thực nghe lời né tránh nữa, nhất thời Lôi Nạp sung sướng bàn chân hung hăng đạp mặt đất, thân hình bạo động tiến tới.
      Lạnh lùng nhìn Lôi Nạp hùng hổ tiến tới, thân thể Tiêu Viêm lại vẫn bất động, tay chậm rãi giơ lên, nhất thời đóa Thanh Tử Hỏa Liên cỡ bàn tay xuất trong lòng bàn tay trôi nổi.
      Theo Thanh Tử Hỏa Liên vừa xuất , gian xung quanh bàn tay Tiêu Viêm đột nhiên nổi lên từng trận dao động, ánh mắt mọi người nhìn lại chỉ thấy chỗ gian xung quanh kia như bị gấp khúc, khuôn mặt lập tức trợn mắt há mồm nhìn.
      Đối với Lôi Nạp hung hăng lướt tới Tiêu Viêm cũng phát ra hỏa liên trong lòng bay Tiêu Viêm mang theo dị tượng, nhất thời khuôn mặt xuất vẻ kinh hãi, mơ hồ có thể cảm nhận được năng lượng khủng bố bên trong hỏa liên.
      “Nguy … bằng thực lực của sao có thể thi triển ra đấu kỹ khủng bố bực này được?” Trong lòng lên tia ý nghĩ, dưới trạng thái kinh hãi, bàn chân vội vàng chà xát mạnh mặt đất, bàn tay đánh xuống mặt đất làm xuất trận kình khí, mượn dùng lực lượng phản chấn khiến thân thể vọt tới cấp tốc dừng lại, sau đó hai chân vội vàng lui về phía sau.
      “Thình thịch !”
      Lạnh lùng nhìn Lôi Nạp lui về phía sau, chân trái Tiêu Viêu nhàng bước ra sau đó rơi xuống mặt đất nhất thời đạo năng lượng bùng nổ từ trong lòng bàn chân truyền ra, chợt thân thể Tiêu Viêm chợt hóa thành bóng đen mơ hồ giống như tia chớp, nháy mắt xuất trước mặt Lôi Nạp, hỏa liên trong tay hung hăng chụp xuống Lôi Nạp.
      Thanh Tử Hỏa Liên cấp tốc phóng đại trong mắt Lôi Nạp, trong mắt bắn ra tia kinh hãi cùng với khuôn mặt bị tác động của Thanh Tử Hỏa Liên làm cho vặn vẹo.
      Nữ Lâm thích bài này.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 484: Hách trưởng lão
      Dịch: Kenedyhong - Biên: Tiền Như Mạng
      Khuôn mặt Tiêu Viêm lạnh lùng, Thanh Tử hỏa liên trong tay hung hăng công kích vào Lôi Nạp sợ hãi khủng khiếp. Sức mạnh hung hãn đó hề có ý định nương tay.
      - Dừng tay!
      Nhưng, ngay khi Hỏa Liên chỉ còn cách Lôi Nạp khoảng hai thước tiếng quát già nua đột nhiên vang lên. Trong tiếng quát chứa đấu khí rất mạnh, nhất thời khiến học viên trong khu vực cảm thấy màng nhỉ bị chấn động trân đau đớn.
      Nghe được tiếng quát, khuôn mặt Tiêu Viêm khẽ biến, ý nghĩ lướt qua trong đầu, lập tức gồng cứng bàn tay, dừng lại giữa trung. Nhưng cho dù như thế độ nóng phái hỏa liên cũng trong nháy mắt đốt tóc của Lội Nạp thành đống tro tàn.
      "Xuy!"
      Trong khoảnh khắc bàn tay Tiêu Viêm ngừng lại, đạo kình phong cực kỳ mạnh mẽ lướt đến giữa lưng chừng . Tuy nhiên, nó hướng về phía Tiêu Viêm mà bắn mạnh lên người của Lôi Nạp. Lập tức, dưới cổ kình khí hung hãn này, cả người Lôi Nạp như diều đứt dây, bị đẩy lật nhào về sau, đập mạnh vào bức tường phía sau. liền phun ra ngụm máu tươi, đem mặt đất màu đen nhuộm thành mảng màu đỏ sậm.
      Khi Lôi Nạp bị kích kia đánh bay , Tiêu Viêm cũng mất mục tiêu công kích. chỉ chậm rãi dựng thẳng người, tay bùng lên đóa Thanh Tử Hỏa Liên to cỡ bàn tay, cùng với ánh mắt của mọi người trong sân hướng về phía tiếng quát vừa vang lên.
      Tại vệt sáng nơi cuối thông đạo, vài cái bóng lướt đến, người đầu rất ràng là lão già. Với tốc độ cực kỳ mau lẹ, mọi người chỉ thấy mấy cái bóng vừa lướt qua xuất ngay tại trường việc.
      - Hách trưởng lão hả? ! Sao lại bị kinh động đến đây vậy?
      Nhìn lão già có thân hình ốm nhách vừa xuất , số học viên vây xung quanh khỏi biến đổi sắc mặt, thanh hô lên. Trưởng lão thủ tháp có địa vị cực cao trong viện, loại việc ẩu đả giữa các học viên này căn bản thể khiến họ ra mặt, ngờ hôm nay, vị tổng quản lí của tầng thứ ba này lại thân. Điều này làm các học viên khỏi kinh ngạc.
      lâu sau khi lão già lướt đến, bốn, năm thân ảnh cũng gắt gao bám theo. Mấy người này đếu là đạo sư trong tháp, cùng đồng dạng cảm thấy năng lượng dao động kinh động kinh khủng nên mới chạy đến.
      - Các ngươi làm gì ?
      Lão giả với tấm thân gầy gò quét ánh mắt sắc bén ra tứ phía, quát lạnh.
      Nghe được tiếng quát của lão giả, các học viên xung quanh đều ngậm chặt miệng lại. Uy danh của trưởng lão bên trong học viện thể xâm phạm. đặc tội với bọn họ chắc chắn là có kết quả tốt.
      - Hách trưởng lão, sao lại có thể kinh động đến lạo nhân già người vậy? Nơi này chỉ luận bàn bình thường tí thôi ạ.
      Tiếng ngọt ngào pha lẫn chút nũng nịu phá vỡ im lặng. Liễu Phỉ tiến nhanh về phía Hách trưởng lão cười .
      - Luận bàn bình thường? Hừ, nếu đến trễ chút thôi chỉ sợ xảy ra án mạng rồi!
      Hách trưởng lão khiển trách. Ánh mắt dừng lại người Tiêu Viêm. Khi ánh mắt quét đến đóa Thanh Tử Hỏa Liên trong lòng bàn tay Tiêu Viêm, đồng tử ông ta đột nhiên co rút lại, hẳn là cảm nhận được năng lượng khủng bố chứa bên trong ngọn lửa đó.
      - Tiểu gia hoả, có thể trước hết hóa giải Hỏa Liên trong tay ngươi ? Chuyện ở đây, ta chủ trì công đạo.
      Tiến bước về phía Tiêu Viêm, Hách trưởng lão dừng lại, trong phạm vi này, cho dù xảy ra chuyện gì đều có thể giải quyết.
      - Hoàn toàn nghe lời trưởng lão vậy.
      Nghe lời của Hách trưởng lão, Tiêu Viêm hơi chần chừ, rồi củng gật đầu. cũng hiểu quyền lực của mấy vị trưởng lão trong nội viện nên muốn sơ ý đắc tội bọn họ.
      Tay phải chậm rãi trùm lên đóa Thanh Tử Hỏa Liên trôi nổi trong lòng bàn tay, linh hồn lực lượng mạnh mẽ chảy ra, xâm nhập vào trong, đem năng lượng hỏa diễm kết hợp chặt chẽ bên trong tách ra. Theo thực lực tăng trường, Tiêu Viêm đối với việc điều khiển Phật Nộ Hỏa Liên cũng ngày càng lô hỏa canh thuần. Trước kia ngay cả việc dung hợp cũng làm xong, tại có thể thu phóng tự nhiên.
      Bị linh hồn lực lượng ăn mòn, màu xanh, tím xoắn vào nhau bắt đầu xuất dao động rất kịch liệt. Mà nhìn thấy dao động của Hỏa Liên, khuôn mặt Hách trưởng lão cũng khẩn trương rất nhiều, nếp nhăn méo mó trông như da chân chim ưng, đấu khí trong tay lúc lúc , lúc nào cũng sẵn sàng ra tay.
      Tuy nhiên cũng chưa xuất tình huống xấu nhất như trong dự kiến của Hách trưởng lão. Thanh Tử Hỏa Liên sau khi dao động lát liền dần dần trở thành hư ảo, chớp mắt liền từ bàn tay Tiêu Viêm biến mất vào hư .
      Nhìn thấy hỏa liên kinh khủng đó cuối cùng cũng biến mất, Hách trưởng lão lặng lẽ thở dài nhõm, thân thể căng thẳng cũng dần được thả lỏng.
      - Tiểu gia hoả, ngươi là Tiêu Viêm phải ?
      Thở nhàng, Hách trưởng lão đánh giá Tiêu Viêm từ xuống dưới, lại nghĩ đến Hỏa Liên khủng bố ban nãy, mắt dấu được kinh ngạc lướt qua, với .
      Lòng nao nao, Tiêu Viêm ngờ đến cả Hách trưởng lão cũng nghe qua tên của mình. vội cười rồi gật gật đầu:
      - Tiểu tử là Tiêu Viêm, ra mắt Hách trưởng lão.
      - Ha ha.
      Cười gật gật đầu, Hách trưởng lão đối diện với Tiêu Viêm, khuôn mắt lanh nhạt rất ràng dịu rất nhiều, liền hỏi:
      - Ở đây xảy ra chuyện gì?
      - Hách trưởng lão, người cũng biết phòng tu luyện này trước giờ vẫn thường được Phỉ nhi sử dụng. Hôm nay lại bị người ta chiếm cứ, Lôi Nạp đại ca chỉ muốn đòi lại công đạo giúp Phỉ Nhi thôi, ngờ tên này xuống tay lại đốc ác như vậy. Lúc đó, nếu phải trưởng lão lên tiếng, e rằng Lôi Nạp đại ca phải táng mạng nơi đây.
      Nghe Hách trưởng lão hỏi về nội tình từ đầu đến cuối của việc, Liễu Phỉ lập tức bước lên bước, khuôn mặt xinh đẹp thoáng ủy khuất .
      Bởi vì tu luyện lâu dài ở từng thứ ba nên Liễu Phỉ cũng có duyên gặp Hách trưởng lão vài lần. Hơn nữa bởi vì nàng xinh đẹp, bởi vậy những lần ngẫu nhiên chuyện đó, Hách trưởng lão đều khá ôn hòa. tại nàng mở lời trước, rất hiển nhiên có ý muốn Hách trưởng lão xử phạt Tiêu Viêm.
      Nếu là bình thường, thêm nữa là tên học viên bình thường khác, Hách trưởng lão có lẽ nghĩ đến câu đàn ông hơn thua với phụ nữ mà trừng phạt tên trước mặt phen. Nhưng hôm nay, kẻ vi phạm là Tiêu Viêm, học viên được đại trưởng lão nêu tên, cần phải được bọn họ chiếu cố nên nguyện vọng này của Liễu Phỉ ràng khiến nàng phải thất vọng.
      Quả nhiên, nghe được lời khiển trách của Liễu Phỉ nhưng Hách trưởng lão chỉ lạnh nhạt nhướng nhướng lớp da mắt, đem ánh mắt hướng đến Tiêu Viêm, cười :
      - Tiêu Viêm, ngươi chút gì xem.
      Nhìn thấy Hách trưởng lão để ý đến mình, Liểu Phỉ khỏi ngẩn người ra, chợt phẫn nộ lui lại. Nàng rất ràng thực lực của trưởng lão, nếu đổi lại là biểu ca nàng đến, có lẽ còn được cấp cho vài phần mặt mũi, còn thực lực và thiên phú tu luyện của nàng. . . vẫn nên sớm tỉnh lại mà thôi.
      Nhàn nhạt liếc nhìn Liễu Phỉ trước mặt thưa kiện mình, khuôn mặt Tiêu Viêm xẹt qua nụ cười lạnh thể cho dấu. Cong tay cảm tạ Hách trưởng lão, đem toàn bộ câu chuyện từ đầu chí cuối kể lại. Bởi vì có rất nhiều người quan sát nên cũng thêm mắm dặm muối, chị căn cứ theo thực tế mà kể.
      Theo từng lời Tiêu Viêm kể ra, sắc mặt Hách trưởng lão khỏi xẹt qua vẻ khó coi. Hơi nghiêng đầu, ông lạnh lùng liếc đến góc tường chỗ Lội Nạp đứng. Bị ánh mắt ấy quét qua, Lội Nạp vốn còn kiêu ngạo nhất thời sắc mặt tái nhiều.
      Liễu Phỉ ở bên cạnh nghe Tiêu Viêm cũng lôi nàng vào câu chuyện, khuôn mặt nhịn được lại khó coi thêm chút.
      - Lôi Nạp, thân là học trường, lại tuần thủ quy tắc trong tháp, phạt ba mươi ngày "Hỏa Năng" , trong vòng ba ngày phải nộp hết, nếu , trong vòng tháng cấm vào Thiên Phần Luyện Khí Tháp.
      Sau khi Tiêu Viêm kể lại việc từ đầu chí cuối, Hách trưởng lão khẽ gật đầu. Dưới nhiều ánh mắt chăm chú, ông quẳng ánh mắt về phía Lôi Nạp, lạnh giọng .
      Nghe án phạt phun ra từ miệng Hách trưởng lão, học viên xung quanh cũng trở nên sửng sờ, ánh mắt thương hại chuyển về phía Lôi Nạp tái nhợt mặt mày. Lần này phải chảy "máu" khá nhiều rồi.
      - Liễu Phỉ, mặc dù phải thủ phạm chính, nhưng lại giựt dây, phạt mười ngày "Hỏa Năng" , nộp hết trong 3 ngày, nếu xử phạt như Lôi Nạp.
      Ánh mắt lạnh nhạt lại chuyển sang Liễu Phỉ. Tiếng quát quả làm Liễu Phỉ ngây dại . Nàng ngờ Hách trưởng lão lại xử phạt cả mình.
      - Tiêu Viêm, tuy việc xảy ra là có nguyên nhân, nhưng ra tay quá nặng, phạt năm ngày Hỏa Năng coi như cảnh cáo.
      Hách trưởng lão sau cùng lại quay sang Tiêu Viêm, quát .
      Nghe thấy hình phạt với Tiêu Viêm bất đồng với kẻ khác, học viên chung quanh lại lần nữa cảm thấy kinh ngạc, liếc mắt nhau cái, cuối cùng như hiểu gì đó, bảo trì yên lặng. Trong lúc luận bàn xuống tay đoạt mạng, dựa theo quy tắc phải bị xử phạt cực kỳ nặng. Có người đen đủi có thể bị cấm vào Thiên Phần Luyện Khi Tháp tu luyện trong vòng hai tháng. So với hình phạt 5 ngày "Hỏa Năng" của Tiêu Viêm quả nhiên là trời vực.
      Mọi người đều ngờ Tiêu Viêm lại có chỗ chống lưng như vậy, Liễu Phỉ và Lôi Nạp kỳ này coi như vào tấm sắc rồi.
      - Hách trưởng lão, phán quyết của người với Tiêu Viêm có phải hơi ? Luận bàn mà hạ độc thủ phải bị cấm vào Thiên Phần Luyện Khí Tháp!
      Mặt Liễu Phỉ xanh mét, tiếng cũng trở nên sắc bén hơn rất nhiều.
      - Nếu phục phán quyết của ta, có thể tìm Đại trưởng lão hoặc Viện trưởng. . .
      Hách trưởng lão liếc Liễu Phỉ cái, rất thản nhiên .
      Nghe vậy, Liễu Phỉ tức giận, Đại trưởng lão ngày thường rất ít khi xuất , bảo nàng đâu tìm kiếm? Còn về Viện Trưởng, từ hồi tiến nhập Nội Viện đến giờ, nàng cũng chưa hề được gặp mặt Viện Trưởng thần bí đó lấy 1 lần, còn gì đến tìm giải oan?
      - Tốt lắm, việc hôm nay kết thúc tại đây, sau này nếu ai còn bất tuân quy tắc trong tháp đừng trách ta lại phát nặng.
      Ánh mắt Hách trưởng lão quét ra tứ phía, những người bị ánh mặt quét tới đều vội cúi đầu chấp nhận.
      Hách trưởng lão liếc nhìn Tiêu Viêm cái, sau đó liền xoay người theo con đường lúc nãy tiến vào.
      - Tiểu tử, lần sau cùng người khác luận bàn, cần phải liều mạng như vậy đâu. Muốn lập uy đương nhiên là tốt, nhưng tốt quá hóa lốp đó. . .
      Nhìn Hách trưởng lão rời , Tiêu Viêm vừa định khom người tiễn tiếng già nua lại nhè vang vọng trong tai. Nghe tiếng này, Tiêu Viêm chợt ngẩn ra rồi lặng lẽ gật đầu.
      Khi Hách trưởng lão rời , khu vực này lại lần nữa chìm vào trận im lặng. Những ánh mắt hướng về phía Tiêu Viêm lại mang thêm phần kính sợ. Đây phải bởi vì vừa rồi Hách trưởng lão ra mặt bảo vệ mà bởi vì Hỏa Liên khủng bố mà Tiêu Viêm vừa thi triển lúc nãy. Chỉ cần có mặt có thể nhìn ra lúc nãy nếu Tiêu Viêm ngừng công kích và Hách trưởng lão xuất , Lội Nạp giờ biến thành cổ tử thi.
      Cũng để ý đến những ánh mắt chung quanh Tiêu Viêm lại xoay người về phía phòng tu luyện cao cấp. Khi ngang qua Liễu Phỉ, ngừng lại chút, thản nhiên :
      - đánh ngươi, chỉ vì người là đàn bà. Nếu đổi lại là đàn ông, kết cục của người chắc chắn tốt hơn Lôi Nạp. . .
      xong, Tiêu Viêm phất ông tay áo cái, lập tức tiến vào phòng tu luyện, để lại Liễu Phỉ vẻ mặt tái nhớt, cẳn chặt hàm răng.
      Nữ Lâm thích bài này.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221

      Chương 485: Tu luyện tiến triển
      Dịch: viet2006 - Biên: Tiền Như Mạng
      Tiến vào trong phòng tu luyện. Tiêu Viêm dựa lưng vào cửa phòng. Sắc mặt vốn hồng nhuận đột nhiên tái nhợt trong chốc lát. Bởi vì lúc nãy tu luyện dùng Phong Linh đan. Nên trong khoảng thời gian ngắn tốc độ vận chuyển tăng lên. Mà sau khi tu luyện bị ngắt ngang . Hiệu dụng của Phong Linh đan lại hết. Trong cơ thể đáu khí lưu chuyển thong thả làm cho Tiêu Viêm toàn thân đều là chảy xuôi loại cảm giác suy yếu . Lúc trước cùng Lôi Nạp giao thủ. Tiêu Viêm trực tiếp sử dụng ra Phật Nộ Hỏa Liên. nguyên nhân là muốn mượn việc này lập uy. Mà có lẽ là vì đấu khí trong cơ thể suy yếu nên căn bản đủ cho chống đỡ lâu với Lôi Nạp .
      Ánh mắt liếc vào cái áo bào bị rách. Tiêu Viêm khẽ thở ra hơi. Nhịn được trong lòng cso chút sợ hãi. Lúc trước nếu là công kích thêm vài lần nữa. Chỉ sợ chính mình liền bị buộc lộ ra sơ hở mà chịu trọng thương . Bất quá tốt . Phật Nộ Hỏa Liên xuất làm cho Lôi Nạp đánh mất ý chí chiến đấu. Mà chính mình cần nhất là hiệu quả chấn nhiếp. Cũng hoàn toàn đạt được. Tất cả chuyện này. Đều cũng có chút vận may trong đó.
      nhàng ho khan vài tiếng. Tiêu Viêm chậm rãi bục đá đen. Có chút khó khăn ngồi xuống. Sau đó hít thở vài ngụm khí nóng bỏng. Lúc này mới kết ấn tu luyện. Lại lần nữa tiến vào tu luyện trạng thái. Vận chuyển đấu khí. Chậm khôi phục trạng thái.
      Trải qua gần ba bốn thời thần ngồi xếp bằng tu luyện . Tiêu Viêm cảm giác suy yếu vừa rồi trong cơ thể từ từ mất . Mà tốc độ vận chuyển đấu khí bị chậm chạp do sử dụng Phong linh đan. Cũng bắt đầu chậm rãi khôi phục lại bình thường.
      Sau khi hồi phục . Tiêu Viêm lại lần nữa lấy ra khỏa Phong linh đan . Nuốt vào . Rồi tiếp tục tiến vào trạng thái tu luyện . Lúc trước từ trong miệng Liễu Phỉ biết được . Tựa hồ nàng còn có vị biểu ca còn mạnh hơn cả Lôi Nạp nữa . ra Lôi Nạp thực lực ràng hơn xa . việc hôm nay là do vị Hách trưởng lão kia thiên vị . Coi như chiếm ưu thế . . Loại nữ nhân bên ngoài lạnh lùng nhưng trong lại cực kỳ ngạo mạng . Dựa theo Tiêu Viêm sở liệu hẳn cũng phải là loại người nhẫn nhịn . Cho nên để ngăn chặn chút phiền toái trong tương lai . Tiêu Viêm cần phải nhanh chóng tăng lên thực lực .
      Tu luyện có khái niệm thời gian. Chuyện xảy ra ngày đó ở tầng thứ 3. Ước chừng thời gian trôi gần 5 ngày. Mà trong 5 ngày này. Tên tuổi của Tiêu Viêm . truyền lưu vào tai gần như toàn bộ đệ tử trong Thiên Phần Luyện Khí tháp.
      chiêu hỏa liên khủng bố. Đem Lôi Nạp, tứ tinh Đấu Linh cấp bậc đánh cho mất sức chiến đấu , cấp cho Tuyết tiên tử Liễu Phỉ nổi tiếng xinh đẹp trong nội viện nửa điểm nhân tình. Sau đó còn nặng tay. Còn làm cho Hách trưởng lão biết bao nhiêu tuổi vẫn luôn đối xử nghiêm khắc với người ngoài lại xử phạt việc này hơi chút kỳ dị . Còn vẫn chưa lấy được luôn luôn nghiêm khắc người ngoài Hách trưởng lão nhiều xử phạt loại này loại hơi có chút kỳ dị kiện. Tại trong khoảng thời gian ngắn làm cho Tiêu Viêm trở thành đề tài bàn luận bên trong Thiên Phần Luyện Khí tháp.
      Đương nhiên. Vì trở thành chủ đề đàm luận và truyền bá. ít đệ tử đều là nhịn được sinh ra chút ý kính nể . đến vì sao Hach trưởng lão ngày thường luôn có chút nghiêm khắc nhưng lại đối đãi khách khí với Tiêu Viêm . Chỉ cần với chiêu hỏa liên đem Lôi Nạp làm cho mất sức chiến đấu . Liền đủ để cho bọn họ đối với Tiêu Viêm cảm thấy kính sợ . Trong Thiên Phần Luyện Khí tháp hoặc thậm chí là toàn bộ Nội Viện đều là cường giả vi tôn . Mà cũng chính vì Tiêu Viêm thể ra hỏa liên quá khủng bố . Cho nên , số người thầm ái mộ Liễu Phỉ mới chưa dám tìm đến Tiêu Viêm để khiêu chiến . Nếu , Tiêu Viêm lúc trước đắc tội mỹ nhân có diễm danh . Sao có thể yên lặng bế quan năm ngày mà chưa có ai tới quấy rầy ?
      Bất kể là như thế nào. Tiêu Viêm cần nhất là hiệu quả chấn nhiếp. Đích xác là đạt được .
      Tầng thứ 3 bên trong tháp . Người đến người liên tục . khí cực kì náo nhiệt . Đôi lúc có hai chỗ hừng hực lửa nóng chiến đấu . Mà ở bên ngoài vòng tròn . Tụ tập rất đông người xem náo nhiệt .
      Trong khu vực phòng tu luyện cao cấp . Dòng người qua lại hành lang . Đều nhịn được đem ánh mắt hướng về nơi căn phòng tu luyện cao cấp . Trong những ánh mắt này . Đều là tràn ngập tò mò và chút kính sợ . Trong mấy ngày này . Cơ hồ tất cả đệ tử tại tầng tu luyện thứ 3 đều biết đến phòng tu luyện này . Đây chính là chổ ở của tân sinh Tiêu Viêm , người mà chiêu hỏa liên đem cường giả tứ tinh đấu linh Lôi Nạp làm cho mất ý chí .
      Cũng có ít người mộ danh mà đến . Muốn xem dung mạo của tân sinh này . Bất quá từ sau ngày chiến đấu đó đến nay . Tiêu Viêm đều mực ở bên trong phòng tu luyện số 39 . Điều này làm mọi người hơi thất vọng . Người ở ngoài cũng chỉ biết buông tha ý niệm này . Mặc dù các đấu giả bình thường , thậm chí là đấu sư . Tu luyện tu luyện ngày phải dừng lại để ăn cơm . Nhưng theo đấu khí hùng hậu . trình độ chống lại cơn đói cũng ngày càng mạnh . Đến đại loại cấp bậc đấu sư . Mặc dù dám là có thể cần ăn uống gì . Nhưng là khi ở trong trạng thái bế quan tu luyện . Thân thể tiêu hao ở mức thấp nhất . 5,6 ngày ăn cơm . Ngoại trừ bên trong thân thể hư yếu chút . Cũng có đáng ngại nào khác
      Cho nên . Các đệ tử mộ danh mà đến nhìn trân trối vào phòng tu luyện ấy . Đều là phải thất vọng mà rời . Dù sao bọn họ cxung biết lần này Tiêu Viêm bế quan trong bao lâu .
      "Dát chi "
      Đột nhiên thanh cửa phòng mở ra hấp dẫn số ánh mắt . Mà đặc biệt là này nhìn vào số thứu tự của phòng kia . Nhất thời đều ngẩn ra . Chợt ánh mắt lại dâng lên nhiệt hỏa rất đậm
      Tất cả tiếng động hàng lang đột nhiên đều biến thành im lặng rất nhiều . Từng đạo ánh mắt , toàn bộ đều tập trung tại cửa phòng mở ra kia
      Dưới ánh mắt soi mói của mọi người . Hắc bào thanh niên sắc mặt bình tĩnh bên trong chậm rãi ra . Sau khi nhìn vào các ánh mắt hành lang nhìn châm chú mình kia . Mày khỏi hơi nhíu nhíu . Bất đắc dĩ lắc đầu . Xoay người rời khỏi luyện thất . Hướng tới cửa vào Thiên Phần Luyện Khsi tháp tầng 4 bước vào .
      Tu luyện 7 ngày ở tầng thứ 3 . Tiêu Viêm đạt được tiến triển trong tu luyện hoàn mỹ đến mức làm cho chính cảm thấy muốn trừng mắt á khẩu . Tuy là có hỗ trợ của Phong Linh Đan cùng Thanh Chi Hỏa Linh Cao . Và công của tâm hở rèn luyện . Nhưng chỉ ngắn ngủi 7 ngày thời gian . Tiêu Viêm liền mơ hồ cảm giác được chính mình đạt đến thất tinh đỉnh phong . Chiếu theo tốc độ này . Có lẽ cần bao lâu thời gian . Hẳn là chính là có thể lần nữa đạt đến bình cảnh bát tinh . Tiến tới nhất cử đột phá .
      Trong lòng vì tiến triển của mình mà cảm thấy hưng phấn thôi . Bất quá ngay tại lúc Tiêu Viêm tính tiếp tục tu luyện . Vừa mớt đạt đến thời điểm đột phá bát tinh . Bỗng dưng kinh ngạc phát . Sau gần 7 ngày rèn luyện đấu khí đôi tâm hỏa . Lấy tốc độ vận chuyển thời của đấu khí . Tầng thứ 3 tâm hỏa . Cư nhiên bắt đầu có chút đáp ứng được . Làm cho Tiêu Viêm thể ngừng việc tu luyện lại . Lựa chọn con đường xuất quan .
      giờ cường độ tâm hoả của tầng thứ 3 thõa mãn được nhu cầu của Tiêu Viêm . Cho nên chỉ có thể tiếp tục xuống tầng thứ 4. Nếu chỉ sợ tốc độ tu luyện giảm nhiều .
      Dưới đông đảo ánh mắt soi mói. Tiêu Viêm chậm rãi biến mất tại cuối hành lang. Mà nhìn vào lộ tuyến của . Mọi người hành lang khỏi cúi cầu .
      - Hình như là muốn đệ tứ tầng sao?
      - Ách. Tầng thứ tư tựa hồ cần phải đạt tới thực lực Đấu Linh cấp bậc mới có thể vào ? Nhìn Tiêu Viêm giống đạt tới Đấu Linh?
      - Ân , bất quá ai mà biết được . ngay cả phòng 39 mà cũng có thể vượt qua . Vậy hẳn là có thể vào tầng thứ 4.
      Bên trong hành lang . Mọi người đưa mắt nhìn nhau . Chợt cười cười lắc đầu .
      nghe được những lời khẽ này . Tiêu Viêm qua hành lang . Sau đó vòng vo mấy vòng . Liền nhìn thấy được thông đạo được các đạo sư canh gác chặt chẽ . Thoáng chần chừ chút . Liền bước nhanh tới .
      - vào tầng thứ 4 cần có thực lực Đấu Linh . Nếu chưa đạt tới . thể xuống
      gã đạo sư nhìn Tiêu Viêm xa xa tới miễn cưỡng .
      - … ?
      Cước bộ ngừng lại chút . Tiêu Viêm mặt xẹt qua chút kinh ngạc . Chợt cười khổ tiếng . nghĩ tới xuống tầng thứ 4 lại có điều kiện hà khắc như thế . Chẳng lẽ mình chỉ có thể tiếp tục tại tầng thứ 3 tu luyện ? Mà nghĩ đến giờ đấu khí trong cơ thể vận chuyển có chút biểu đột phá . khỏi cảm thấy có chút đau đầu .
      - Ngươi là Tiêu Viêm?
      Ngay tại lúc Tiêu Viêm đau đầu suy nghĩ . Mặt khác gã đạo sư nhìn từ xuống cũng là bỗng nhiên kinh ngạc hỏi .
      Theo thanh kinh ngạc của đồng bạn. Tên đạo sư lười biếng mở miệng lúc nãy cũng kinh ngạc ngẩng đầu nhìn hắc bào thanh niên trước mặt . Nhìn bộ mặt có chút quen thuộc, “Chính là kẻ cầu Hách truởng lão xử lý công đạo”. Cũng vội vàng hỏi :
      - Ngươi chính là Tiêu Viêm mà mấy ngày trước đây cùng Lôi Nạp xung đột ?
      Nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc của hai gã đạo sư . Tiêu Viêm thoáng chần chừ chút rồi khẽ gật đầu . Hướng hai vị đạo sư chắp tay :
      - Nếu đệ tử chưa đạt đến cầu . Nên vẫn tiếp tục tu luyện ở tầng 3 vậy . quấy rầy hai vị đạo sư
      - Ai. Chờ chút.
      Nhìn thấy Tiêu Viêm xoay người rời . Tên đạo sư kia vội vàng ngăn lại . Vẻ mặt tươi cười :
      - Hách trưởng lão trước qua . Nếu người muốn vào tầng 4 . Có thể cần làm theo quy củ . Cho nên ngươi có thể vào.
      Thấy bộ dáng mỉm cười cười của đạo sư kia . Tiêu Viêm khỏi ngẩn ra . Nhất thời ý mừng lên mặt . Nếu thực có thể vào tầng thứ 4 tu luyện . Như vậy việc đột phá đến bát tinh Đại Đấu Sư . nhanh thôi . Lập tức , vội vàng hướng tới hai người chấp tay:
      - Tạ ơn Hách trưởng lão cùng hai vị đạo sư.
      - Ha hả . có gì đáng ngại cả, ngươi mặc dù cấp bậc chưa đạt tới . Nhưng mà thực lực , cũng là đủ tư cách .
      Nhìn sắc mặt Tiêu Viêm vui sướng . Hai vị đạo sư khẽ cười .
      - Tốt lắm . Ngươi trước tiên xuống . Ta xem ngươi trong mấy ngày bế quan này . Trước khi vào tầng thứ 4 , vẫn là nên ăn chút gì . Bằng bế quan nhe vậy thân thể chịu nổi .
      - Đa tạ đạo sư quan tâm.
      Tiêu Viêm liền ôm quyền hướng về phía hai đạo sư cảm tạ tiếng, vội vàng tiến vào thông đạo . Sau đó dưới từng đạo ánh mắt nhìn chăm chú . Biến mất tại chỗ rẽ .
      Nữ Lâm thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :