Chương 466: Thực lực của Bạch Bang Dịch: kidloveme - Biên: A Dấm bãi đất trống, bầu khí tĩnh lặng như đọng lại, từng ánh mắt nhìn Phó Ngao chút sứt mẻ nằm ở cách đó mấy chục mét, kinh hãi nổi lên trong ánh mắt khó có thể che dấu. Đây chính là Tam Tinh Đấu Linh cường giả a, lấy thực lực của Phó Ngao, cho dù là trong toàn bộ nội viện, đó cũng có thể tiến vào bảy mươi người bài danh đứng đầu, thế nhưng lại bại dưới tay tên tân sinh vừa mới tiến vào Nội Viện thời gian quá năm ngày, hơn nữa , thất bại này… còn là thất bại thê thảm như thế, nhớ tới mười phút trước Phó Ngao còn dạt dào đắc ý, thế nhưng giờ lại giống như con chó chết bình thường nằm ở cách đó xa, màn hí kịch này , làm cho mọi người vây xem ở chung quanh cảm thấy có chút thể tưởng tượng được. "Khụ, khụ..." Tiếng ho khan kịch liệt bỗng vang lên bãi đất trống , phá tan bầu khí tĩnh lặng. Trọng xích trong tay Tiêu Việm chạm đất, đầu gối cũng nhịn được phải quỳ xuống, khuôn mặt thanh tú lúc này nổi lên chút nhợt nhạt, mồ hôi lạnh tinh mịn ngừng từ trán thẩm thấu ra, trông hơi thở hổn hển kia, ràng trận thắng này cũng phải là dễ dàng đối với . "Hôm nay ngươi quyết định rời sao?" Tô Thiên đứng trước mặt Tiêu Viêm, khẽ thở dài tiếng rồi mở miệng . "Ha hả, mọi việc của Nhị ca tạm ổn, giờ là lúc ta cần phải rồi." Tiêu Viêm khẽ gật đầu, ánh mắt chậm rãi đảo qua mấy khe núi hẻo lánh, dừng lại vài khuôn mặt quen thuộc bên kia, lát sau, cười tiếng, : "Mọi người nên dừng ở đây, chỉ là nghĩ tin tức ta rời ở bên trong viện lan ra, làm cho cảm xúc mọi người trong Bàn Môn vui." Tiêu Viêm khẽ gật đầu, lui ra phía sau hai bước, ôm quyền đối với mọi người trầm giọng : " Ba năm ở chung cùng các vị, tình cảm của mọi người Tiêu Viêm quên, ngày sau nếu gì cần ta hỗ trợ, chỉ cần Tiêu Viêm còn sống, mọi người cứ việc đến Gia Mã Đế Quốc tìm ta!" "Tiêu Viêm, chờ ta cùng Hổ Gia tốt nghiệp, hơn nữa đột phá tới Đấu Vương cấp bậc, chúng ta liền Gia Mã Đế Quốc tìm ngươi, đến lúc đó tới giúp ngươi tay!" khuôn mặt của Ngô Hạo lộ ra chút tươi tỉnh cười . "Có thể được chưa?" Đột nhiên giọng trong trẻo nhưng lạnh lùng từ cao truyền xuống, mọi người ngẩng đầu lên, khi ánh mắt nhìn thấy bộ mặt tuyệt đẹp và lạnh lùng của Mỹ Đỗ Toa tất cả ở trong lòng đều tán thưởng, chợt vội vàng dời tầm mắt , Tô Thiên cùng các cường giả khác đều có chút kiêng kị nữ nhân này, huống chi là bọn họ. " thôi!" Nghe Tiêu Viêm xong, cả bốn người cũng khẽ gật đầu, hướng mọi người ôm quyền chào từ biệt. Ở sau lưng hai cánh đấu khí dần dần lên, hai cánh vẫy động thân hình chậm rãi bay lên . "Ha hả, các ngươi cứ yên tâm. Chờ ta giải quyết xong chuyện tình ở Gia Mã Đế Quốc phái người tới báo cho các ngươi." Tiêu Viêm mỉm cười, gật đầu tiêu sái xoay người , đôi cánh lửa rung lên, hề chút chần chừ, hóa thành bóng lửa xanh, hướng tới mờ mịt thâm sơn bay vút . Sau đó, Mỹ Đỗ Toa cùng Lâm Diễm và Tử Nghiên năm người theo sát bay lên. "Đại trưởng lão Tiêu Viêm lần này có thể thành công hay ?" Thu hồi lại ánh mắt, Hổ Gia đột nhiên thấp giọng hỏi, nghe được vấn đề của nàng hỏi, những người có mặt tại đây đều đem tầm mắt hướng về phía người Tô Thiên đứng chắp tay. Nghe Tô Thiên như vậy, đám người Ngô Hạo sắc mặt cũng hơi có chút trầm. Nhưng mà bọn họ cũng biết rằng mình thể giúp đỡ Tiêu Viêm được, bây giờ lấy thực lực của bọn họ cũng thể giúp được gì, cho dù là cùng Tiêu Viêm trở về Gia Mã Đế Quốc, chỉ sợ cũng chỉ là bó buộc mà thôi. "Ha hả, tốt lắm, các ngươi cũng đừng quá lo lắng, thành hay bại, ngày sau biết kết quả, nếu là Tiêu Viêm tiêu diệt được Vân Lam Tông, như vậy thanh danh của chỉ sợ truyền khắp Tây Nam đại lục này." Tô Thiên nhàn nhạt cười cười, xoay người trở lại, chậm rãi bước về phía Nội Viện, sau đó còn lại Ngô Hạo bọn người liếc nhau cái, cũng chỉ có thể mang theo cảm xúc nặng trĩu đuổi theo. ... ... ... ... ... ... ... ... . Hắc Giác Vực, ở chỗ ngọn núi cách Phong Thành xa, có bóng người chợt động, bỗng nhiên bóng người đó cúi đầu rống vang lên. Nghe được lời này của người đàn ông vạm vỡ, chàng trai trẻ tuổi chậm chậm quay đầu lại, xem cái bộ dáng lạnh lùng nghiêm nghị, chính là Tiêu Lệ tại Phong Thành chiêu tập cường giả, liếc mắt nhìn người đàn ông vạm vỡ cái, khẽ gật đầu : "Làm rất khá." Sau khi xong, Tiêu Lệ ánh mắt chuyển hướng tới chỗ sườn dốc của ngọn núi, ở nơi đó có hơn trăm bóng đen đứng im ở đó, mà ở tại phía trước những bóng đen này, có bảy bóng người có cao có gầy đứng thẳng tắp, có thể mơ hồ cảm thụ được hơi thở mạnh mẽ từ bên trong cơ thể của bọn họ thẩm thấu ra, bảy người này, tất cả đều là cường giả cấp bậc Đấu Vương. Nghe vậy, Diêu Đại Cương đáp lời, bầu trời vang vọng tiếng cười của nữ tử: "Khanh khách, Tiêu tiểu ca đúng là nóng vội, lần này thời gian rời Hắc Giác Vực ít nhất cũng mấy tháng, nếu chuẩn bị sẵn sàng, chẳng phải là trở về ngay cả nhà cửa cũng bị người khác tịch thu sao?" Mà nhảy xuống sau phần lớn các bóng đen, có ba bóng người khí thế rất mạnh mới vừa rồi hai cánh đấu khí vẫy động bay hạ xuống, cuối cùng dừng lại trôi nổi ở tại giữa trung ngọn núi, ánh mắt lướt qua đội hình phía sau Tiêu Lệ, trong ánh mắt liền lên chút kinh ngạc, cười : "Tiêu tiểu ca quả nhiên có chút bản lãnh, nghĩ tới thời gian mới chỉ hơn tháng, lại có thể tụ tập được nhiều cường giả như vậy, là làm cho người khác hâm mộ a. " Nghe lời này của Tiêu Lệ, Thiết Ô, Cốt lão, Tô Mị liếc nhau cái, đều cười : "Chúng ta mỗi phương, đều phái ra hai gã Đấu Vương cường giả, tính đến cả bản thân chúng ta, như vậy có ba gã Đấu Hoàng cường giả, còn lại tất cả đều là tinh trong môn phái, như vậy tuyệt đối yếu hơn so với trung tâm đệ tử của Vân Lam Tông." Nhíu nhíu mày, Tiêu Lệ cũng đành phải gật đầu, lời này quả phải là giả, bởi vậy cũng có thêm những lời khác, nhưng mà quan trọng là ba người này đều là cường giả cấp bậc Đấu Hoàng, nghĩ lại là trợ lực lớn nhất. Nghe được lời của Cốt lão, Tô Mị cùng Thiết Ô cũng là đem ánh mắt hướng về phía Tiêu Lệ, lần này từ xa xôi vạn dặm đến Gia Mã Đế Quốc đối đầu với thế lực của Vân Lam Tông, nếu ngay cả Tiêu Viêm là người chủ cũng có mặt, như vậy bọn họ cũng dám có lá gan đó… lâu sau tiếng cười vang lên, kèm theo đó là tiếng xé gió vang vọng đến, chợt có mấy bóng người ra từ phía chân trời, chỉ sau vài cái nháy mắt liền như nhanh như chớp ra ngọn núi.
Chương 467: Gặp nhau Dịch: A Dấm - Biên: A Dấm Bên trong phòng đèn đuốc sáng trưng, khí mơ hồ mang theo chút mùi vị thuốc súng, ở trong gian phòng đó, cả thảy có mười mấy người hoặc ngồi hoặc đứng, lúc này, khuôn mặt của những người này đều có chút tức giân. “Lão đại, “Bàn Môn” kia cũng là biết tốt xấu, vậy mà dám đánh Phó Ngao thành bộ dáng này, nếu là đòi lại khẩu khí mà , ngày sau “Bạch Bang” chúng ta còn như thế nào sống yên ở Nội Viện đây?” Bên trong phòng, gã nam tử nhịn được bỗng đập bàn cái, tức giận . “Đúng vậy, lão đại, thể để cho Phó Ngao đại ca bị đánh như vậy a.” Tên nam tử này vừa dứt lời, đám người còn lại trong phòng, liền nhất tề phụ họa . Tại chỗ thủ vị trong phòng, gã nam tử ngồi dựa lưng vào ghế, bàn tay chống cằm, trông diện mạo cùng Bạch Sơn mơ hồ có vài phần tương tự, chẳng qua có thêm ít thành thục cùng với lạnh lùng hơn, nghĩ lại, hẳn là thủ lĩnh “Bạch Bang” , biểu ca của Bạch Sơn, vị cường giả này danh liệt ba mươi bốn “Cường Bảng”, Bạch Trình phải. Bạch Trình cũng để ý tới mấy người xúc động ở trong phòng kia, ánh mắt dừng đạo nhân ảnh ở bên trái. Lúc này, phân nửa khuôn mặt của nhân ảnh này đều bị bao bọc bên trong băng gạc, có thể mơ hồ nhìn ra thân phận của , chính là Phó Ngao hôm nay bị Tiêu Viêm hung hăng nện quyền mặt, hơn nữa còn hôn mê ngay tại đương trường. “Phó Ngao, thương thế như thế nào?” Trông bộ dánh của Phó Ngao lúc này, tên nam tử kia mày nhịn được cau lại, mở miệng hỏi. Theo mở miệng, thanh ầm ỹ trong phòng cũng lặng , tất cả ánh mắt đều dừng lại người Phó Ngao. “ chịu nội thương quá lớn, bất quá cũng phải tĩnh dưỡng ít nhất bốn đến năm ngày mới có thể hồi phục. ” Thanh hơi có chút biến điệu, từ trong miệng khuôn mặt bị bao hơn phân nửa của Phó Ngao truyền ra. “Tên Tiêu Viêm kia, thực lực như thế nào?” Khẽ gật đầu, Bạch Trình thoáng híp mắt, trong thanh bình thản pha lẫn tia lãnh. “Thực Lực bản thân chẳng qua ước chừng ngũ đến lục tinh Đại Đấu Sư , nhưng tựa hồ có thể sử dụng loại bí pháp mạnh mẽ đem thực lực thân thể tăng lên tới cấp bậc Đấu Linh, còn có, hỏa diễm mà từng thi triển cũng rất mạnh mẽ bá đạo, ở dưới thi triễn phối hợp song trọng đấu kỹ cùng với đấu khí ngưng vật, đều bị đạo hỏa diễm bá đạo kia triệt tiêu.” Phó Ngao trong mắt lên chút cam lòng, cố gắng biện bạch cho mình:“Vốn ta cũng bị thua uất ức như vậy, ai có thể ngờ được cái tên kia lại còn hiểu được sóng đấu kỹ, thừa dịp lúc ta thất thố kịp đề phòng bị chấn cho thất thần, ra tay nặng đem ta đánh thành bộ dáng này.” Bạch Trình khẽ gật đầu, nghiên đầu hướng qua bên khác, Bach Sơn vẻ mặt lạnh lùng ngồi yên lặng. Thấy trông lại , gật gật đầu, thản nhiên : “Biểu ca, tình hình cụ thể cùng Phó Ngao đại ca cũng sai biệt lắm, Tiêu Viêm này, đích xác có những thủ đoạn này, mặt khác, còn am hiểu loại đấu kỹ mạnh mẽ nữa, đó là hỏa liên quỷ dị mà ngày đó đánh bại La Hậu, hôm nay chẳng biết tại sao, cũng chưa từng dùng tới. ” “Hỏa liên đấu kỹ kia ta cũng được nghe qua, mạnh mẽ, bất quá tiêu hao dường như cũng rất lớn, lấy thực lực Tiêu Viêm, trạng thái toàn thịnh có lẽ chỉ có thể thi triển hai lần mà thôi.” Bạch Trình gật đầu . “Lão đại, lần này chịu thiệt là chỉ tại ta biết chi tiết này, lần sau nếu tái chiến, tất nhiên bị thua! ” Phó Ngao cực kỳ cam lòng . “Còn chưa đủ nhục nhã sao?” Khuôn mặt trầm xuống, Bạch Trình bàn tay vỗ mạnh lên ghế cái, thanh vang dội làm cho mọi người bên trong gian phòng sợ tới mức dám mở miệng. “Hôm nay ngươi nếu có hạ cái gọi là hứa hẹn tỷ thí kia, tại ta có thể dẫn người san bằng “Bàn Môn”, làm cho nó đóng cửa giải tán, mà tên ngu xuẩn ngươi lại tự cho mình là rất cao, biết Tiêu Viêm kia đánh bại La Hậu, vậy mà còn dám tự phụ ưng thuận ước định, giờ ước định kia sớm lan truyền bên trong Nội Viện, tại lại đến Bàn Môn tìm phiền phức, chẳng phải là lạc dân khẩu thiệt? Bên trong Nội Viện này, người chờ xem “Bạch Bang” chúng ta xấu mặt, cũng ít đâu!” “Vậy làm sao bây giờ? Cũng thể cứ như vậy dễ dàng bỏ qua chứ? Giả như có vấn đề gì đó phát sinh, đối với danh dự của “Bạch Bang” chúng ta tựa hồ cũng tốt lắm.” Bởi vì bị Bạch Trình quát mắng khiển trách, Phó Ngao cũng đành phải thấp giọng xuống, căm giận bất bình . Bạch Trình bưng chén trà bên cạnh lên, nhợt nhạt nhấp ngụm, ngước đầu, sau lúc lâu trầm mặc, mới chậm rãi : “Ước định nửa năm được tìm Bàn Môn gây phiền toái, cho nên, trong khoảng thời gian ngắn này, người của “Bạch bang”, tận lực ít cùng bọn chúng có tranh cãi… ” “Biểu ca, ngươi muốn mặc kệ cho Tiêu Viêm bọn họ nửa năm thời gian?” Nghe vậy, Bạch Sơn mày khỏi nhíu lại, hỏi. Bạch Trình nắm chặt chén trà, trầm ngâm hồi. Khẽ gật đầu, thản nhiên : “Nửa năm thời gian, bọn họ cũng làm nên trò trống gì, đến lúc đó thời gian vừa đến, ta đích thân hướng “Bàn Môn” hạ chiến thư.” “Cái này quá mạo hiểm phải? Nửa năm thời gian, ai có thể biết trong đó phát sinh cái biến cố gì? Tiêu Viêm kia cũng thể đối đãi theo lẽ thường a.” Bạch Sơn trầm giọng . “Yên tâm , nửa năm thời gian mà thôi, xem như bọn họ mỗi ngày đều tại bên trong "Thiên Phần Luyện Khí tháp" tu luyện. Thế nhiều nhất cũng là tiến vào Đại Đấu Sư đỉnh phong mà thôi. Cấp bậc Đấu Linh, cũng phải là dễ dàng tiến vào như vậy. Hơn nữa ta cũng thực phải là Phó Ngao ngu xuẩn kia, cho dù nắm chắc phần thắng, cũng cho phép đơn đấu cái gì cả, đến lúc đó người của “Bạch Bang” toàn bộ xuất động, xem “Bàn Môn” có thể giãy dụa hay ?” Bạch Trình phất phất tay, . “Điều này…” Nghe vậy, Bạch Sơn vẫn còn có chút chần chờ, trải qua đoạn thời gian cùng Tiêu Viêm ở chung tại trong rừng rậm kia, ít lần nhìn thấy người này sáng tạo ra số kỳ tích làm cho người ta kinh ngạc thôi, bởi vậy trong lòng có vài phần yên. “Ta đây cũng chỉ là sơ bộ tính toán mà thôi, đến lúc đó lại theo tình huống mà định ra tiếp tục, gần nhất phải có người chú ý nhất cử nhất động của “Bàn Môn” chút…” Trông thấy bộ dáng Bạch Sơn này vẫn như cũ có chút yên lòng, Bạch Trình đành phải bất đắc dĩ lắc đầu, đổi giọng . “Tốt lắm, sắc trời còn sớm, đều cũng tự giải tán , ngày mai ta vào thiên phần luyện khí tháp chung tu luyện, có lẽ thời gian năm, sáu ngày ra lại, trong khoảng thời gian này, những vật trong bang theo ngươi cùng với Phó Ngao ba người chăm sóc. ” Bạch Trình đứng dậy, thản nhiên . "Ân " Sáng sớm hôm sau, khi sắc trời vừa hừng sáng , đăng hỏa ở khu vực dừng chân dành cho tân sinh liền sáng lên, từng bóng người từ trong phòng lướt ra, cuối cùng chỉnh tề xếp hàng trước tiểu lầu các của bốn người Tiêu Viêm. "Chi dát " Nửa phút sau, cửa phòng tiểu lầu các từ từ mở ra, Tiêu Viêm bốn người chậm rãi ra, dừng ở cửa, nhìn mấy thành viên bên kia khí thế ngẩng cao, vẻ mặt hưng phấn , khỏi nhìn nhau cười, mặc dù những thành viên này bây giờ còn yếu, nhưng giá trị tiềm lực, lại cực kỳ kém, chỉ cần cho bọn họ đủ thời gian, Tiêu Viêm tin tưởng , bọn họ sớm muộn gì cũng có thể trở thành cường giả chân chính. ". " Nhân viên tập hợp xong, Tiêu Viêm cũng lời thừa, vung tay lên, liền cùng Ngô Hạo ba người dẫn đầu hướng phía đối diện vui vẻ bước nhanh tới, sau đó, đến bốn mươi tên tân sinh gắt gao nối bước theo sau. Tại đường thông đến thiên phần luyện khí tháp, học viên qua lại trông thấy đám người đông đảo xuống cả lề đường, đều khỏi cảm thấy ngạc nhiên(), ít người ánh mắt tinh tế khi nhìn thấy đầu lĩnh chính là Tiêu Viêm cùng với lưng đeo huyền trọng xích lớn phía sau, tức thanh kinh ngạc vang vọng lên. “Di? Đây phải là Tiêu Viêm sao?” “Hi, có vẻ tuấn tú a… ” “Hai nữ hài tử theo bên cạnh kia cũng rất được nga, hắc hắc, biết ai có thế có vận may được ôm ấp.” “Những người này, hẳn là thế lực tân sinh “Bàn Môn” gần đây được đồn đãi xôn xao huyên náo ở trong Nội Viện phải? Nhìn qua tựa hồ khí thế cũng tệ lắm a. ” “Nghe ngày hôm qua Phó Ngao của Bạch Bang bị nện vào mặt, đều là do ăn trong tay Tiêu Viêm đó, xem ra bọn người kia đích thực có chút thực lực a.” “…” Nghe được những tiếng chuyện khe khẽ dọc đường qua, Tiêu Viêm thở dài hơi, giờ “Bàn Môn” của bọn họ ở Nội Viện coi như có danh tiếng rồi. Bất quá giờ thực lực của bọn họ cùng với cái thanh danh đó, có vẻ như tương xứng cho lắm. Lắc lắc đầu, hề để ý tới những dàm luận chung quanh đối với cùng với “Bàn Môn”, Tiêu Viêm quát tiếng thúc giục, cả chi đội ngũ tốc độ lại lần nhanh hơn, sau đó mang theo đám bụi mịt mù nhanh như chớp, nhanh chóng biến mất ở cuối con đường… Trải qua gần giờ chạy , mặt đất gần đó lộ ra đoạn đỉnh tháp rốt cuộc “Thiên Phần Luyện Khí Tháp” cũng xuất tại trong tầm mắt mọi người, mà sau khi mọi người Bàn Môn nhìn thấy hắc tháp vô cùng kỳ lạ này , thanh kinh dị khỏi liên tục nổi lên. "Tiêu Viêm ca ca, cái này là Thiên Phần Luyện Khí Tháp sao? Quả nhiên rất kỳ lạ a, vậy mà lại chôn sâu dưới lòng đất.” Huân Nhi nhìn đoạn đỉnh tháp khổng lồ, bộ dáng xinh đẹp mỉm cười thản nhiên, dẫn theo ánh mắt kinh diễm của ít nam tử chờ ở chỗ này quẳng lại đây. "Ân. " Tiêu Viêm cười gật gật đầu, dẫn mọi người chiếm khối địa phương gần ở phía trước, dựa theo quy cũ của Nội Viện, luyện khí tháp mỗi ngày đều nghiêm khắc về thời gian đóng cửa và mở cửa, cho nên đám người Tiêu Viêm cũng đành phải kiên nhẫn cùng nhau đợi cửa tháp mở ra. Theo chờ đợi thời gian trôi qua, dòng người chung quanh cũng càng ngày càng khổng lồ, thanh huyên náo cùng với dòng người hội tụ, làm cho mọi người Bàn Môn có chút kinh ngạc. nghĩ tới điều kiện tiến vào Nội Viện này cực kỳ hà khắc, vậy mà cũng có được nhân khí như vậy. chỗ này của dám người Tiêu Viêm , nghi ngờ là địa phương duy nhất hấp dẫn chú ý của mọi người, trong thời gian mấy ngày này, chuyện Tiêu Viêm cùng với Bàn Môn thành lập, cho đến trong khoảng thời gian này trở thành tiêu diểm ở Nội Viện, hơn nữa hôm qua Tiêu Viêm còn đánh bại Phó Ngao , chuyện đánh lui “Bạch Bang” , càng làm cho danh khí được truyền bá liên hồi. ” Đám người Tiêu Viêm ngồi xếp bằng, cũng để ý tới những thanh ầm ỹ cùng với đủ loại ánh mắt ở chung quanh kia. Thời gian tiếp tục trôi qua như cát giữa những ngón tay chảy trở lại, sau gần hơn hai mươi phút Tiêu Viêm chờ ở chỗ này, đột nhiên có đoàn người từ trong đám đông chật chội rẽ ra, sau đó chậm rãi hướng địa phương có đám người Tiêu Viêm chờ tới. Theo chuyển động của những hành nhân (người bộ) này, ánh mắt chung quanh cũng hội tụ đến người bọn họ, sau khi nhìn thấy đầu lĩnh giả của đám hành nhân này, những ánh mắt ấy nhất thời dời đến địa phương nơi đám người Tiêu Viêm ngồi, trong mắt mơ hồ mang theo chút kích động sôi trào. khí bỗng trở nên lạ thường, làm cho Tiêu Viêm cũng mở mắt ra, ngẩng đầu đem ánh mắt ném về hướng đoàn người kia, đôi lông mày khỏi hơi hơi cau lại. “Đầu lĩnh, cần thận chút, tên kia đó là thủ lĩnh của “Bạch Bang”, Bạch Trình!” Ở bên cạnh Tiêu Viêm, A Thái sắc mặt ngưng trọng thấp giọng . "Ân. " Tiêu Viêm khẽ gật đầu, vung tay lên, mấy chục thành viên của “Bàn Môn” ngồi xếp bằng đất, “bá” tiếng, liền đứng lên cực kỳ chỉnh tề , từng đạo ánh mắt, gắt gao nhìn chằm chằm đám người Bạch Trình chậm rãi tới kia. Trong lúc nhất thời, ở phía ngoài của "Thiên Phần Luyện Khí tháp" , khí thoáng trở nên có chút căng thẳng.
Chương 468: thầm giao phong Dịch: r2yet - Biên: A Sãi Trước ánh mắt chăm chú của tất cả mọi người, Bạch Trình cùng 1 đám người chậm rãi đến trước mặt Tiêu Viêm, ánh mắt trước tiên đảo qua người đám khí thế ko kém tân sinh , cuối cùng dừng lại mặt 4 người Tiêu Viêm. Ánh mắt cùng tướng mạo vị này cùng Bạch Sơn có vài phần giống nhau , Tiêu Viêm vẫn bởi vì đối phường phát ra khí thế mạnh mẽ mà có điều né tránh. đôi con ngươi, bình tĩnh nổi gợn sóng. Nhìn 2 phương nhân mã đối mặt, đám người xung quanh an tĩnh xuống rất nhiều , trong ánh mắt họ tràn ngập các loại cảm xúc. "Ngươi chính là Tiêu Viêm sao? Thường nghe Bạch Sơn nhắc tới ngươi, hôm nay vừa thấy, quả nhiên khí thế bất phàm." Cùng Tiêu Viêm nhìn nhau trong chốc lát, khuôn mặt hơi có chút trầm của Bạch Trình bỗng nhiên cười, lại hướng về phía Tiêu Viêm đưa tay ra. Khóe mắt híp lại nhìn cử động của Bạch Trình, nét trầm trong ánh mắt đối phương cũng bị thu vào mắt. Tiêu Viêm khẽ cười cười, trước ánh mắt chăm chú của chúng nhân, vươn tay ra, cùng với Bạch Trình bắt tay nhau . (định dich là nắm tay nhưng 2 thằng mà nắm tay nhau có lẽ ko ổn T__T) Hai tay bắt tay,ý cười mặt Bạch trình chợt thu lại, cỗ khí tức mạnh mẽ từ cơ thể bạo dũng ra, đem áo bào đám người chung quanh chấn bay lất phất, ít người thực lực hơi yếu , thân thể thể đứng thẳng phải lùi về phía sau 1 bước. Mà chỗ Bạch Trình cùng Tiêu Viêm nắm tay nhau, cũng trong nháy mắt bị đấu khí nồng nặc bao trùm. Cảm thụ được lực lượng cùng với đau đớn bàn tay gia tăng mãnh liệt, sắc mặt Tiêu Viêm hơi trầm xuống, trong khi đấu khí vận chuyển trong cơ thể, luồng Thanh sắc hỏa diễm được xả ra. Cuối cùng dọc theo kinh mạch bay nhanh xông tới chỗ bàn tay . Song chính khs ngọn lửa sắp ra khỏi thân thể, Bạch Trình kia như cũng có điều cảm ứng , khóe miệng nhếch lên cười lạnh, ngón giữa có chút uốn lượn, chợt lấy độ cong cực , điểm mạnh vào lòng bàn tay Tiêu Viêm. Trong lòng bàn tay truyền đến ám kình làm cho Tiêu Viêm cánh tay run lên, song khuôn mặt lại vẫn như cũ cực kỳ bình tĩnh nhìn chằm chằm Bạch Trình đối diện. kích trúng địch, Bạch Trình thừa dịp bàn tay Tiêu Viêm chết lặng nhanh như chớp rút tay về. Ánh mắt lạnh như băng địa Bạch Trình chiếm tiện nghi rồi bỏ chạy, ngón tay Tiêu Viêm khẽ búng, thanh sắc hỏa diễm mạnh mẽ từ đầu ngón tay bạo bắn ra, rất nhanh địa truy kích bàn tay Bach Trình rút về. Liếc nhìn ngọn lửa nóng cháy bay nhanh tới, đồng tử Bạch Trình hơi co lại, tại lòng bàn tay, đấu khí tuôn ra cuối cùng hóa thành vòng chừng nửa thước lồng ánh sáng đấu khí . Đem ngọn lửa kia bao vây ở bên trong, sau đó nhanh chóng rút tay ra "Bạo!" Môi khẽ nhúc nhích, thanh trầm thấp, từ trong miệng Tiêu Viêm phun ra. "Ầm!" Theo thanh kia, lồng ánh sáng đấu khí bao quang thanh sắc hỏa diễm, mạnh mẽ run rẩy trận , 1 tiếng nổ nặng nề vang lên, ầm ầm nổ tung ra đến, cỗ ngọn lửa ba động kém, nện manh lên lồng ánh sáng, tạc mạnh lồng ánh sáng như hòn sỏi đáp vào mặt ao vậy, như thế chỉ chốc lát thời gian, Lồng ánh sáng đấu khí do Bạch Trình tạo ra trong lúc vội vàng chịu nổi gánh nặng, thanh thúy vỡ tan ra. Ngọn lửa mặc dù đem lồng ánh sáng đấu khí tạc nổ, nhưng cũng hết năng lượng, hóa thành trận sóng lửa khuếch tán ra sau đó là chậm rãi tiêu tán . "Bạch Trình định ngươi làm gì? !" Lần này hai người giao phong, mịt mờ mà lại mau lẹ. Đến thời điểm sóng lửa lan ra mọi người mới kịp phản ứng. Bây giờ mới hiểu ra, trong lúc điện quang hỏa thạch, hai người cư nhiên thầm giao thủ hồi. Khuôn mặt sinh đẹp của Hổ Gia nóng nảy trầm xuống, đầu tiên quát lạnh . Theo tiếng quát của Hổ Gia . Ngô Hạo cùng với bốn mươi danh tân sinh cũng đều tức giận, nhất tề tiến lên từng bước, lời giải thích ko vừa ý, là muốn đánh 1 trận. "Ha ha, cần gì vội vã như vậy. ? Chỉ là cùng Tiêu Viêm niên đệ luận bàn chút mà thôi, ở nội viện loại chuyện này có j mà kỳ lạ?" Bạch Trình vỗ vỗ cổ tay áo, thản nhiên cười ; "Xin khuyên câu nếu vào Nội Viện, như vậy tốt nhất dựa theo quy củ của nội viện mà làm việc, bằng kết quả là chỉ tự rước lấy nhục” Trong lúc chuyện , ánh mắt của nhìn chằm chằm vào Tiêu Viêm ý nhìn này của cần cũng biết, lần giao phong trước, Tiêu Viêm vẫn chưa tạo thành thương tổn gì với , nhưng lại cấp Tiêu Viêm quyền mạnh, mặc dù đây là có chút yếu tố ám toán, nhưng dù sao cũng là chiếm phần hơn, bởi vậy, trong lúc chuyện, khỏi hơi có chút đắc ý tươi cười. Tiêu Viêm mặt chút thay đổi, đối với đám người Ngô Hạo phất phất tay, bảo bọn nên xúc động, bàn tay còn lại thu hồi vào trong tay áo, trong lúc tiến vào, bàn tay nhịn được run rẩy vài cái, quyền trước của Bạch Trình, lực lượng cũng yếu, sợ rằng cánh tay kia vài ngày cũng thể nhúc nhích. Mặc dù tiếp xúc với Bạch Trình vài giây thời gian, nhưng chính là từ thời gian ra tay cùng tính toán này xem ra, người này, so với Bạch Sơn còn muốn trầm hơn. ràng thực lực so với chính mình mạnh mẽ hơn , mà vẫn áp dụng phương thức ám toán, làm như vậy , tuy có làm kẻ khác coi thường, nhưng thể , rất có hiệu quả. Trong lòng lên đạo ý niệm , Tiêu Viêm chậm rãi ngẩng đầu, nhìn Bạch Trình phía đối diện , lát sau khuôn mặt bình tĩnh xuất chút nhàn nhạt tươi cười, giọng "Bạch Trình học trưởng hổ danh là “Cường bảng” cao thủ . Hôm nay quyền này, Tiêu Viêm tài nghệ bằng người, trong lòng nhớ kỹ, nhưng ngày sau, xin học trưởng hãy thu hồi. Nhìn nét cười thản nhiên mặt Tiêu Viêm, lông mày Bạch Trình nhịn được hơi nhíu vào, trình độ áp chế của đối phương có chút ngoài dự liệu của . Tia đắc ý chậm rãi tiêu tán, thanh trầm thấp : "Chỉ cần ngươi có bản lãnh đó. Ta Bạch Trình tùy thời xin đợi, ngươi làm cho Phó Ngao hạ mũ, làm cho ta "Bạch Bang” nửa năm được đụng đến bọn ngươi, bất quá, nửa năm sau cũng là lúc “Bàn môn” giải tán Vẫn là câu kia, nội viện có quy củ của nội viện, mặc kệ bên ngoài có thân phận gì, tiềm lực như thế nào, có thực lực, phải cúi mình, nhưng ngươi, có thực lực, lại dám kiêu ngạo cuồng vọng như vậy, thể nghi ngờ là tự rước lấy nhục" Bạch Trình cười lạnh . Nhìn thấy Tiêu Viêm bị Bạch Trình tùy ý trách cứ như vậy trước công chúng, Huân Nhi ở bên cạnh, trong con ngươi linh động, mơ hồ có ngọn lửa màu vàng , trong ngọn lửa mơ hồ có chút sát ý. Tiêu Viêm đôi mắt híp lại, con người màu đen cũng xẹt qua chút hàn ý, đột nhiên tay phải vươn ra, đem Ngô Hạo bên cạnh sắc mặt trầm, cả người bị huyết sắc đấu khí lượn lờ địa đè xuống, khẽ lắc đầu thấp giọng lẩm bẩm : " nên hành động theo cảm tình, sau này tính sau. Bị Tiêu Viêm cản lại, Ngô Hạo hơi chần chờ. Sau đó gật đầu, lui trở về, ràng, lấy thực lực bọn họ bây giờ, rất khó huống Bạch Trình thân là lục tinh đấu Linh cường giả khiêu chiến. Nhìn đám người Tiêu Viêm đc 1 lời nào, Bạch Trình lúc này mới có thể cười lạnh tiếng. "Người khác bản lãnh kiêu ngạo, chính là tự rước lấy nhục, vậy Bạch Trình ngươi bản lãnh, có hay cũng là như thế?" Ngay lúc Bạch Trình chuẩn bị nghênh ngang đích xác lui về, đột nhiên có 1 thanh trong trẻo nhưng lạnh lùng từ trong đám người truyền ra, mà nghe được thanh này cũng xa lạ , Bạch Trình khuôn mặt khẽ biến. thanh lạnh lùng "Hàn Nguyệt ngươi nhiều chuyện quản việc người khác làm j" Trong đám người, đột nhiên tách ra lối , chợt bảy tám đạo thân ảnh xinh đẹp uyển chuyển từ từ vào, từng làn gió thơm tràn đến bao quanh những ngừoi đứng xem mà đầu lĩnh là người Tiêu Viêm từng gặp 1 lần trước đó Hàn Nguyệt. Mấy nữ tử phía sau Hàn Nguyệt, đều mặc trang phục giống nhauâutị ngực bọn họ đều đeo huy chương hình trăng lưỡi liềm, đều cùng thuộc 1 thế lực. Những nữ tử này ặmc dù dung mạo băng Hàn Nguyệt, nhưng tất cả tự tập lại 1 chỗ cũng cực kỳ hấp dẫn ánh mắt mọi người. Trong nội viện nam nhân chiếm 2/3 nhân số, vì vậy nữ tử đặc biệt nữ tử xinh thể nghi ngờ được hoan nghênh nhất. Hàn Nguyệt đám người vừa thân, khí xung quanh nhất thời nóng bỏng hơn rất nhiều, tiếng thầm rì rầm vang lên ngừng. "Chỉ là nhìn ngươi ỷ vào thân phận khi dễ đám tân sinh có chút chướng mắt mà thôi. Nếu có bản lãnh, tìm Lâm Tú Nhai, Nghiêm Hạo bọn họ mà uy phong đùa giỡn ?" Gương mặt Hàn Nguyệt vẫn là băng sơn như vậy ...lãnh đạm, cái thắt lưng sáng loáng cùng với mái tóc bạt phối hợp với chiếc váy dài màu trắng bạc. Phong thái này, nữ tử ở đây, cũng chỉ có Huân Nhi cùng Hổ gia có thể cùng so sánh. "Ngươi " Khuôn mặt có chút giận dữ, Bạch Trình khóe miệng cũng run rẩy chút, Lâm Tú nhai cùng Nghiêm Hạo kia đều là danh liệt cường bảng thập đại cao thủ, thực lực tại Đấu Linh đỉnh, dưới trướng thực lực cũng là ở nội viện top 5, bằng , sao dám chạy tới trước mặt bọn họ uy phong vui đùa? Bất quá, mặc dù lòng có tức giận, nhưng cũng dám đối với Hàn Nguyệt quá mức làm càn, đối phương bất luận thực lực cùng với thế lực, cũng kém gì , bởi vậy, chỉ có thể ánh mắt trầm liếc 1 cái, thanh hơi có chút châm chọc : "Nếu như Bạch Sơn ko sai, ngươi nữ nhân đích xác làm ngừơi khác hâm mộ a " "Nửa năm sau, chính ta muốn nhìn xem, ngươi lấy cớ gì nữa?" Cười lạnh tiếng, Bạch Trình vung tay lên, cả bọn đến cửa Thiên Phần Khí Tháp. "Nửa năm sau, Bạch Bang giải tán" thoáng lúc Bạch Trình qua người, Tiêu Viêm chậm rãi hít 1 hơi, giọng . Cước bộ ngừng lại chút, Bạch Trình ánh mắt mang theo vài phần trêu tức cùng trào phúng nhìn Tiêu Viêm, "Ta chờ ngươi, chỉ cần đến lúc đó ngươi đừng lại trốn sau lưng nữ nhân là tốt rồi" xong, vung tay áo lên, cả bọn ly khai khỏi tháp. Nhìn đám ngừơi Bạch Trình rời , những người chờ xem náo nhiệt, khỏi có chút thất vọng lắc đầu. Hàn Nguyệt chậm rãi tới Tiêu Viêm, bị chế nhạo nhưng khuôn mặt vẫn bình tĩnh như cũ, thở dài hơi, thấp giọng : "Hôm qua mới bảo ngươi. Lúc chưa đủ thực lực, tận lực nẫhn, kết quả hôm nay liền tìm phiền toái." "Nhưng ko trách ta được, người khác tìm tới cửa, cũng thể làm như nhìn thấy."Tiêu Viêm cười nhún vai, chợt đối với Hàn Nguyệt chắp tay : "Đa tạ hôm nay Hàn Nguyệt học tỷ thay Bàn môn ta ra mặt. Ngày sau nếu có việc cần hỗ trợ, Tiêu Viêm chắc chắn dốc sức. "Loại tình này, ngày sau hãy . Ngươi bây giờ, giúp ta được cái gì." Hàn Nguyệt lắc đầu, trắng ra, làm cho Tiêu Viêm bất đắc dĩ cười. "Mở tháp!" Ngay lúc Tiêu Viêm đem Huân Nhi bốn người giới thiệu cho Hàn Nguyệt làm quen, 1 thanh già nua, đột nhiên vang vọng bốn phương, lập tức, tất cả thanh náo động đều lắng xuống, cánh cửa tháp chầm chậm mở ra
Chương 469: Trung cấp tu luyện thất Dịch: kidloveme - Biên: kidloveme Nhìn cửa tháp dần mở ra, đám đông bất chợt xôn xao hẳn lên, Tiêu Viêm cũng đành tạm dừng giới thiệu, thi lễ với Hàn Nguyệt, sau đó nhìn khe cửa dần rộng mở Đợi đại môn sau khi hoàn toàn rộng mở, đám người ở ngoài mạnh mẽ chen chúc nhau mà vào giống như cơn thủy triều ồ ạt Chen chúc bên trong đám người, bọn người Tiêu Viêm cũng tranh thủ ùa vào theo dòng người giống như ong vỡ tổ tràn vào bên trong Thiên Phần Luyện Khí Tháp Sau khi vào tới bên trong tháp, bởi vì cùng lộ tuyến nên liền dẫn theo mấy nữ tử hướng Tiêu Viêm từ biệt, trong lúc chạy còn dặn chú ý nhiều hợn đến động tĩnh của Bạch Bang Tiêu Viêm ngầm hiểu ý tốt của Hàn Nguyệt, nhìn bong dáng bọn họ dần biến mất trong tầm mắt, lúc này mới hướng về phía đám người Bàn Môn. Trước khi tiến nhập vào tháp, thông báo cho mọi người biết phải cẩn thận với việc lần đầu tiên bị nhập hỏa, hơn nửa còn là chỉ dẫn chính xác cách hóa giải tâm hỏa, chính vì thế mặc dù tại cả đám người tân sinh toàn than cứng ngắc, hai mắt nhắm chặt, sắc mặt dần chuyển hồng những là vẫn chưa có tượng quá khích xuất Chờ đợi khoảng 2 phút sau, Huân Nhi là người đầu tiên mở mắt, khuôn mặt bất mãn xuất ánh hào quang mờ nhạt, hiển nhiên thu hoạch sau khi chống đỡ tâm hỏa góp phần giúp rèn luyện đấu khí Mà đối với tốc độ nhanh như vậy lại làm cho Tiêu Viêm phải khinh ngạc thôi, nhưng cũng chính vì biết phương pháp hóa giải tâm hỏa trong lần đầu tiên bị nhập hỏa nên cũng là tự nhiên mất hiểu quả kiểm tra, tất nhiên việc kiên trì càng lâu càng đạt tiêu chuẩn suất sắc nếu cũng chỉ là vô dụng, tại lúc này, chính là chờ xem người nào lấy tốc độ nhanh nhất đem luồng tâm hỏa bên trong phát huy đem lại hiệu quả cho việc rèn luyện đấu khí, chính vì thế, tốc độ của Huân Nhi khỏi khiến cho Tiêu Viêm giật mình Kế tiếp sau Huân Nhi, ngoài dự kiến là Hổ Gia, tiếp sau là mọi người trong Bàn Môn dần tỉnh lại Mặc dù thời gian thức tỉnh đồng nhất nhưng từ sắc mặt mọi người ràng tại lũ tâm hỏa thiêu đốt bên trong cơ thể liền là thu được hiểu quả cao hơn so với mong đợi, xem ra Vẫn Lạc Tâm Viêm đối với tu luyện quả có trợ giúp rất lớn Thiên Phần Luyện Khí Tháp quả nhiên có chút kì diệu, khó trách mấy tên ma cũ tiến triển nhanh như vậy bên trong Nội Viện, nguyên nhân là dựa vào nó. gương mặt Huân Nhi thoáng có nét sợ hãi than thở, tuy là ở ngoài mặt sợ hãi như vậy nhưng là người ngoài khó có thể biết được trong lời còn có ý khác “Tu luyện tại nơi này, quả có thể làm tăng hiểu quả nhưng lại là hao tổn công sức như trước” Hồ Gia tại bên gật gật đầu “ Tu luyện tại Thiên Phần Luyện Khí Tháp chưa đầy 1 năm, ta liền có thể vào Đấu Linh cấp bậc “ Mặt khác thành viên Bàn Môn, cũng là vui sướng ra mặt, xem bộ dáng vội vàng của bọn hận thể ngay lập tức tìm chỗ ngồi xuống tu luyện “Vị này hẳn là Tiêu Viêm đồng học a? “ Ngay khi Tiêu Viêm chuẩn bị mang theo mọi người tìm phòng tu luyện, bỗng nhiên trung niên nhân bước nhanh vè phía bọn họ, hướng phía Tiêu Viêm cười tủm tỉm . “Đệ tử chính là Tiêu Viêm, vị đạo sư này có chuyện j sao?” Tiêu Viêm nhìn ngực người trung niên có huy chương đặc thù mà chỉ có Nội Viện đạo sư mới có quyền đeo, ngay lập tức khách khí trả lời “Ta phụng lệnh Liễu trưởng lão phân phó, đến dẫn mọi người đến trung cấp phòng tu luyện” trung niên nhân thấp giọng Nghe vậy, 2 mắt Tiên Viêm sáng lên, lúc này mới nhớ đến lời hôm qua của Liễu trưởng lão về trung cấp phòng tu luyện đặc biệt, liền vội vàng chắp tay “ Vậy xin đa ta đạo sư dẫn dường” “Ha hả, có gì, theo ta” cười lắc lắc đầu, trunhg niên nhân tùy ý quét ánh mắt người Tiêu Viêm, lát sau khẽ xoay người ở phía trước dẫn đường “Theo sau” Hướng về phía mọi người phất tay, Tiêu Viêm vội vàng tiến về phía trung niên đạo sư Đoàn người đường theo sau trung niên nhân hướng bên trong khu vực trung cấp phòng tu luyện bước vào, trải qua gần mấy chục phút dọc theo con đường, mọi người dừng lại trước phòng tu luyện có chút cũ kĩ So với những phòng tu luyện khác, nơi đây có vẻ vô cùng cũ nát, đám người Tiêu Viêm nhịn được có vẻ tin tưởng, nhìn bộ dáng bọn họ, trung niên đạo sư cũng biết bọn họ nghĩ gì khỏi cất tiếng cười đẩy cửa bước vào. Tiêu Viêm thoáng chần chờ trước cửa chút nhưng rồi cũng là dẫn đầu mọi người bước vào Vừa bước vào phòng, phiến đá dưới bàn chân tỏa ra nhàn nhạt hàn khí hướng dọc theo bàn chân truyền lên làm cho đám người Tiêu Viêm có cảm giác thanh mát dễ chịu (như chui vào tủ lạnh -20C khi ở Alaska -400C, khà khà) Trong phòng, ánh sang nhu hòa từ ngọn đèn khiến người ta có cảm giác chói mắt. Diện tích phòng khá lớn có thể chứa hơn 40 người, tại chính giữa phòng là khu vực tối đen, nhô cao hơn mặt đất chừng 2 tấc “Tiêu Viêm, trung tâm hắc thạch chính là chỗ tu luyện của ngươi” trung niên nhân mỉm cười đến hắc thạch thai bên cạnh, ngón tay trong đó kia bị quy hoạch phân biệt ràng đại, cười :” gian có đủ chỗ cho mọi người cùng tu luyện, ở đây có rãnh lồi ra, chỉ cần các ngươi đem hỏa tinh tạp của mình cằm vào sao đó vận chuyển công pháp, có tâm hỏa xuất ngừng trong cơ thể các ngươi, các ngươi có thể dung để rèn luyện đấu khí, kinh mạch, xương cốt để đề thăng thực lực” Nghe vậy, đám người Tiêu Viêm vội vàng tụ tập lên. Quả nhiên là nhìn thấy đài bị vẽ phân chia riêng rẽ địa bàn tu luyện, hơn nữa tại đây còn có bãi cao hơn tấc so với chỗ khác “Các ngươi lần đầu vào Thiên Phần Luyện Khí Tháp tu luyện, nên ta phải nhắ nhở các ngươi chú ý quy củ “ trung niên nhân ngồi thẳng lên, trầm ngâm hồi rồi “ Rèn luyện Tâm Hỏa mặc dù có thể làm cho thực lực của các ngươi đề thăng rất nhanh, nhưng cũng thể tu luyện ở đây mà quên ăn quên ngủ, bới vì bên trong Tâm Hỏa có chứa lực lượng hỏa diễm cuồng bạo, tại thời điểm đem đấu khí bên trong rèn luyện cũng lọt vào chút ít hỏa diễm, cho nên với thực lực tại của các ngươi để có thể chống lại đặc tính của Tâm Hỏa, tốt nhất chỉ nên tu luyện nửa ngày, sau đó nghỉ ngơi đêm như vậy là tốt nhất” “Chờ sau này các ngươi tu luyện được thời gian đủ lâu, liền có thể gia tăng thời gian tu luyện cho thích hợp, nếu tiến nhấp Đấu Linh cấp bậc chắc chắn có thể tại bên trong tháp tu luyện 4 5 ngày mà cần ra, nhưng với các ngươi tại cứ theo từng bước mà tu luyện và nghỉ ngơi theo thời gian thích hợp, bằng chỉ làm hại chính mình, loại chuyện này Nội Viện chúng ta chính là muốn xảy ra’ trung niên đạo sư trịnh trọng nhắc nhở. Nghe trung niên đạo sư nhắc nhở, đám người Tiêu Viêm đều là gật đầu đồng ý Thấy thế, trung niên đạo sư mới cười khua tay “Nếu hiểu , các người liền nắm bắt thời gian tu luyện , lần đầu tiên tiến vào phòng tu luyện hiệu quả đạt được là vô cùng rệt, ít tân sinh thiên phú kiệt xuất đều là tại trong lần tu luyện đầu tiên mà thăng cấp, hy vọng các ngươi cũng có thể làm được “ xong phủi phủi quần áo, định xoay người hướng ngoài cửa ra (đoạn này bác nào làm convert fang chữ cởi quần cởi áo, làm ta cứ…..@_@ chẹp chẹp ) Nhìn trung niên đạo sư rời , Tiêm Viêm hơi trầm ngâm đoạn bước nhanh theo sau, khi tới cửa bỗng nhiên thấp giọng “ Đạo sư xin chờ chút” Nghe lời của Tiêu Viêm, trung niên đạo sư khỏi sửng sốt, chính tại trong lúc còn ngây người Tiêu Viêm rất nhanh nhét bình ngọc vào trong tay, khẽ cười “Hôm nay phiền toái đạo sư, đây chỉ là bình chứa loại đan dược có thể làm cho người ta tĩnh tâm tu luyện, có gì là trân quý” Bỗng nhiên bị Tiêu Viêm dồ vật lạ vào trong tay, trung niên đạo sư vừa muốn lui về nhưng khi nghe là đan dược có thể làm người ta tĩnh tâm tu luyện, trong mất nhất thời ánh lên tia kinh hỉ, thoangs chần chờ lúc liền là cười tủm tỉm đem cất kĩ bình ngọc, đoạn nhìn kĩ xung quanh “Khu vực này vừa vặn là do ta quản lý, cho nên ngươi cứ an tâm tu luyện, hắc hắc” “Ha hả, đa tạ lão sư…” Tiêu Viêm gật đầu mỉm cười “Nếu ngươi chê, lần sau cứ gọi ta là Hậu Hổ lão ca là được rồi” trung niên đạo sư cất cao giọng “Tại hạ đây liền cung kính chi bằng tuân mệnh” Tiêu Viêm khẽ cười “Ân, tốt rồi, ngươi đừng lãng phí thời gian tu luyện nữa” Hậu Hổ khua tay cười Tiêu Viêm gật đầu, lúc này mới xoay người đóng cửa phòng Nhìn cánh cửa đóng lại, Hậu Hổ nhịn được lắc lắc đầu, thấp giọng “Tiểu tử này quả biết đạo làm người, ko tồi, rất tồi ah, ta thích “ (thích ăn hối lô….@_@ bất quá ta cũng rứa, khửa khửa) ‘Chậc chậc, phương pháp tu luyện gây ngạc nhiên này, quả đúng là chưa nghe bao giờ” Vừa mới bước vào, Tiêu Viêm nghe như là thanh của Hổ Gia, hướng nhìn về phía thanh phát ra quả nhiên là thấy ngừng vuốt ve hắc thạch Tiêu Viêm gật gật đầu cười, bước về phía trước, bàn tay cẩn thận chạm vào hắc thai, hơi ấm nhàng theo đầu ngón tay truyền đến, tại đây tồn tại hơi ấm kì lạ, khiến cho đấu khí bên trong cơ thể có chút lưu động “Quả nhiên là có điểm kỳ diệu, ha hả, mọi người tìm vị trí ngồi xuống , xem xem chúng ta tại đây lần đầu tiên tu luyện có bao nhiêu người có thể tấn cấp ‘ Tiêu Viêm rút ra Huyền Trọng Xích sau lưng, lòng bàn tay vừa lật liền là đem thu vào bên trong nạp giới, nhún mình cái liền là xuất tại vị trí dẫn đầu. Thấy Tiêu Viêm dẫn đầu, mọi người trong Bàn Môn đều là theo mệnh lệnh, trong chốc lát liền là tự tìm cho mình nơi tu luyện Ngồi xếp bằng hắc thạch, cảm thụ cỗ hương thơm đậm nồng ấm áp, Tiêu Viêm thở ra hơi dài, bấm tay bắn ra Hỏa Tinh Tạp màu xanh Hai tay nắm chặt hỏa tinh tạp, sau đó cẩn thận cắm vào bên trong thạch thai, chỉ nghe đạo răng rắc tiếng vang, hào quang từ bên trong rãnh bắn ra, theo sau hào quang xuất , Tiêu Viêm ràng trông thấy con số 148 Hỏa Tinh Tạp lập tức giảm bớt , hiển nhiên đây chính là khấu trừ chi phí ngày tu luyện cũng chính là Hỏa Năng lâu sau khi Hỏa Năng bị khấu trừ, Tiêu Viêm chậm rãi nhắm mắt, hai tay kết xuất ấn tu luyện, thân thể giống như lão tăng nhập định. Ngay sau Tiêu Viêm, đám người Huân Nhi cũng đem Hỏa Tinh Tạp cho vào rãnh, nhất thời trong phòng ngừng vang lên từng đạo tiếng răng rắc rất , hòa quang nhàn nhạt đồng thời sang lên dường như che lấp cả ánh sang của ngọn đèn trong phòng Hào quang nhạt dần, ban đầu còn có chút tiếng khe khẽ dần trỏ nên yên lặng, trong phòng chỉ còn nghe được tiếng hơi thở vững vàng đầy sức lực
Chương 470: Trung cấp tu luyện thất Dịch: kentus - Biên: A Cỏ Tâm linh yên tĩnh. Sau khi vào trạng thái tu luyện, Tiêu Viêm cảm ứng năng lượng trong trời đất càng thêm nhạy cảm. có thể cảm thấy được bên trong phòng tu luyện năng lượng nóng cháy nồng đậm. Ở địa phương này tu luyện, người mang công pháp hỏa thuộc tính thể nghi ngờ có hiệu quả so với người khác càng thêm rệt. “Phốc.” Chợt có thanh rất vang lên, chợt đám lửa như vô hình dao động ra hề báo trước, cách trái tim Tiêu Viêm xa, nhè ấm áp từ từ tản ra, làm thân nhiệt Tiêu Viêm ngày nóng. Tâm thần nhìn chăm chú vào ngọn lửa vô hình kia, Tiêu Viêm lại lần nữa bị Vẫn Lạc Tâm Viêm xuất quỷ nhập thần này làm cho sợ hãi, cho dù tại ở vào trạng thái cực độ đề phòng mà vẫn nhận thấy được ngọn lửa này đến tột cùng là xuất như thế nào. Trong lòng thầm cảm thán phen, Tiêu Viêm nhìn ngọn lửa, tại thể nghi ngờ so với hôm qua, ngọn lửa này càng thêm hùng hồn . Nghĩ đến nguyên nhân chắc do đây là phòng tu luyện trung cấp . Theo ngọn lửa Vẫn Lạc Tâm Viêm phóng ra, cái cảm giác cháy bỏng ngày hôm qua gặp phải, bây giờ cũng xuất , nhưng mà lần này Tiêu Viêm vẫn chưa thi triển Thanh Liên Địa Tâm Hỏa đem nó ngăn trở, bởi vì trải qua hiểu biết phương thức tu luyện nơi này, ràng muốn làm cho kinh mạch, xương cốt, thậm chí tế bào trong cơ thể thong thả phát triển, tiến hóa, Thiên Phần Luyện Khí Tháp thuộc phần trọng yếu nhất, nếu đem nó ngăn cách ra ngược lại thu hoạch lại . Cứ như vậy khỏi có chút mất nhiều hơn được. Cắn răng nhẫn nại cái cảm giác nóng cháy trong cơ thể, ngọn lửa vô hình kia quả bốc lên càng thêm vui thích, lượn lờ thẩm thấu từ giữa mà ra, trong cơ thể giống như hình thành cái lò lửa. Mà trong đó tất cả các cơ quan, kinh mạch đều diễn luyện, theo từng lần diễn luyện ngừng tăng cường. Cực nóng sinh ra phỏng, mặc dù làm cho kinh mạch trong cơ thể Tiêu Viêm run rẩy chút, bất quá vẫn hoàn hảo, thực phải thể nhẫn nhịn được. Lại kiên trì thêm chừng 10 phút, tâm thân Tiêu Viêm di động, bên trong quả đấu tinh hình thoi bỗng nhiên tản mát ra luồng khí xoáy tụ , chợt cỗ đấu khí mạnh mẽ giống như hồng thủy cuồn cuộn ngừng từ giữa chen chúc thoát ra. Đấu khí tại bên trong kinh mạch vận chuyển nhanh chóng, cuối cùng theo tinh thần Tiêu Viêm chỉ dẫn vào chỗ hơi thở cực nóng Vẫn Lạc Tâm Viêm kia. Tinh thần khẽ động, ngay khi đấu khí hạ xuống luồng lửa màu xanh liền thẳng tắp chảy vào trong ngọn lửa vô hình. Tại lúc đấu khí vào trong ngọn lửa vô hình, Tiêu Viêm có thể cảm giác được ràng cơ thể trong khoảnh khắc trở nên nóng cháy hơn rất nhiều, mà đấu khí màu xanh khi vào sôi trào lên như nước sôi, ngừng bị luồng nhiệt cực nóng đẩy ra ngoài. Sôi trào duy trì chưa bao lâu, lũ đấu khí thành công từ trong ngọn lửa chui ra, đấu khí chui ra từ ngọn lửa so với trước thể tích rút gần nửa, nhưng mà chứa trong đó năng lượng hùng hậu mạnh mẽ hơn nhiều. Hiển nhiên trải qua ngọn lửa vô hình rèn luyện đấu khí áp súc thành công. Sau lồng đấu khí thứ nhất rèn luyện trong lửa thành công, tinh thần Tiêu Viêm lần nữa dẫn đường dọc theo kinh mạch vận chuyển tuần hoàn cho tiến nhập vào trong đấu tinh, mặt ngoài đấu tinh tỏa ra hào quang có phần sáng hơn chút. Nhìn đấu tinh biến hóa, Tiêu Viêm trong lòng nhất thời nảy lên chút vui sướng, Vẫn Lạc Tâm Viêm này hỗ là máy tu luyện gia tốc, công hiệu như vậy quả thực bất luận là ai cũng đỏ mắt thôi. Nếu việc này truyền ra ngoài chỉ sợ địa vị Già Nam học viện đại lục khiến người người mơ ước mà. Theo lần đầu rèn luyện thành công, Tiêu Viêm yên tâm giảm bớt phần lo lắng, tinh thần khu động lũ đấu khí ngừng từ trong đấu tinh trào ra, rồi dọc theo kinh mạch vận chuyển, lại tiếp tục xuyên qua ngọn lửa vô hình, cuối cùng trở về trong đấu tinh. Hoàn mỹ tuần hoàn, hoàn mỹ rèn luyện, dưới loại tình huống này Tiêu Viêm cảm nhận được bên trong Đấu Tinh đấu khí càng thêm mênh mông. Dựa theo tốc độ này e rằng bao lâu có thể đạt tới 6 tinh Đại Đấu Sư đỉnh, tiến lên đột phá lên 7 tinh. Trong lúc tu luyện đó, có khái niệm xác thực về thời gian, mọi người đắm chìm theo thực lực dần tăng trưởng. Nhìn luồng sức mạnh đó, tựa hồ hận thể hơi trực tiếp tu luyện đến tiến giai mới thôi. Trong phòng tu luyện rộng rãi, mọi người mặt ngoài đều bị bao bọc trong tầng dao động vô hình, làn sương trắng nhè từ đỉnh đầu lượn lờ bay lên, chợt dần dần nhạt cho đến cuối cùng biến thành hư vô, tiêu mất thấy. Ngẫu nhiên có người thân thể mặt ngoài rung động kịch liệt, khuôn mặt bỗng nảy lên hồng quang nhàn nhạt, lúc này nếu tinh tế cảm ứng phát hơi thở bọn họ so với lúc trước mạnh mẽ hơn nhiều. Hiển nhiên, những người này tại lần đầu tiên tu luyện phi thường may mắn chiếm được cơ hội thăng cấp. Cả phòng tu luyện xuất loại thăng cấp này, phần lớn đều là ít người thiên phú tệ, mà thực lực vẫn còn ước chừng ở Đấu Sư 7-8 tinh, mà cùng loại như Tiêu Viêm, bọn Huân Nhi thực lực đạt tới Đại Đấu Sư 6-7 tinh chưa xuất tình huống này. Dù sao cấp bậc như bọn họ, trong Nội viện phần lớn cũng Thiên Phần Luyện Khí Tháp tầng 2-3, tầng phòng tu luyện trung cấp này chưa đủ thỏa mãn nhu cầu của bọn họ. Thời gian tu luyện như nước chảy qua khe, khi tiếng chuông cổ xưa từ đâu vang vọng lên, mọi người nhắm chặt mắt tu luyện trong phòng đều từ từ mở mắt ra, nhất thời bởi vì thực lực tăng mạnh mà có chút kịp thích ứng, hơi thở tảm mát tràn ngập gian.(chỗ này hơi tối ý, đại thể là do bọn nó trong Cổ tháp tu luyện, thực lực tăng mạnh, do đó hơi thở tự nhiên có chút đặc mang theo kình lực của cao thủ, bọn nó chưa thích ứng là mình trở nên mạnh hơn, vô tình thu liễm được-BD) Đôi mắt đột nhiên mở, ánh sao nhàn nhạt lướt qua, Tiêu Viêm hít sâu thở ra ngum trọc khí, xoay xoay cổ nghe tiếng xương cốt va chạm vang lên răng rắc. Đem ánh mắt quét về phía khác thức tỉnh thành viên Bàn Môn, quả sửng sốt, vốn là thời điểm tầm mắt đảo qua ánh mắt bọn họ phát trong đó lại có luồng hỏa diễm nhàn nhạt. “Đây là bởi vì tu luyện đấu khí, hẳn là bị năng lượng cuồng bạo của Vẫn Lạc Tâm Viêm ảnh hưởng.” Bởi vì thuộc loại cao thủ dùng lửa, Tiêu Viêm đối với loại tình huống này cũng xa lạ, nhìn cái tìm ra manh mối. “Xem ra quả nhiên giống như lời Hậu Hổ , người thực lực mạnh thể liên tục tu luyện. Có thể , năng lượng cuồng bạo của ngọn lửa tích lũy dần dần, sớm hay muộn cũng trở thành loại bệnh độc khó có thể chữa, làm hại thân thể.” Tiêu Viêm thở dài hơi, lẩm bẩm . “Tiêu Viêm ca ca tu luyện như thế nào ?” Bỗng nhiên có thanh mềm mại vang lên ngay bên người, Tiêu Viêm ngẩng đầu nhìn lên hóa ra là Huân Nhi vừa tỉnh lại. Tầm mắt từ Huân Nhi đảo qua, Tiêu Viêm nhìn lướt qua nhướng mày kinh ngạc, tu luyện lâu như vậy nàng thế nhưng có nửa điểm dị trạng, bộ dáng này tựa hồ ngọn lửa năng lượng cuồng bạo kia đối với nàng vẫn chưa sinh ra tác dụng gì. “ nàng này vẫn thâm tàng bất lộ!” Trong lòng thầm tiếng, Tiêu Viêm lại lần nữa đem đầu chuyển hướng Hổ Gia cùng Ngô Hạo bên kia, phát trong mắt bọn họ đều mơ hồ tồn tại luồng hồng mang nhàn nhạt (nhắm mắt lại, mí ma7t1 hơi hơi hồng-Hồng mang- BD). Hiển nhiên, với thực lực mặt ngoài xấp xỉ Huân Nhi, cũng bị năng lượng cuồng bạo ăn mòn. Bàn tay nhoáng lên cái, khối thủy tinh xuất trong tay. Mượn dùng mặt kính bóng loáng Tiêu Viêm cẩn thận nhìn chăm chú, sau lúc lâu lại có chút kinh ngạc phát trong mắt mình cư nhiên lại có xuất dấu vết ăn mòn. “Có Thanh Liên Địa Tâm Hỏa hộ thân, ngươi cứ đại tứ vô kỵ mà rèn luyện đấu khí, mặc dù Thanh Liên Địa Tâm Hỏa tại Dị Hỏa bài danh kém hơn Vẫn Lạc Tâm Viêm này, nhưng để bằng vào điểm này nó muốn tạo thành thương tổn Thanh Liên Địa Tâm Hỏa hộ thể chính là vọng tưởng. Về phần bạn kia của ngươi chỉ sợ cũng có cái gì đó thần bí hộ thể.” Tại khi Tiêu Viêm nghi hoặc, thanh Dược lão lặng lẽ vang lên bên trong tâm thần. Nghe vậy, Tiêu Viêm lúc này mới giật mình khẽ gật đầu, nhưng trong lòng hơi mừng thầm, hỏi: “Kia là như thế, đệ tử có thể vẫn đứng ở bên trong Thiên Phần Luyện Khí Tháp này tu luyện mà cần nghỉ ngơi hóa giải năng lượng cuồng bạo kia. ?” “Ừ, chỉ cần ngươi có thể chịu được tu luyện buồn tẻ, có Thanh Liên Địa Tâm Hỏa hộ thể, ngươi tùy ý thời gian tu luyện.” Dược lão cười cười trả lời. “Haha, buồn tẻ cũng kiên trì nhiều năm, có gì thể nhẫn nhịn được ?” Tiêu Viêm cười tiếng, khuôn mặt nhịn được chút vui sướng. Có Thanh Liên Địa Tâm Hỏa hộ thể, như vậy thời gian tu luyện chính là vượt xa những người khác, cách khác, tốc độ tu luyện của cũng viễn siêu người khác. “Xem ra hãy tìm cớ lưu lại trong tháp tu luyện, thể lãng phí vô ích thời quý giá này. ngày đạt tới Đấu Linh, như vậy thời điểm sau này Vẫn Lạc Tâm Viêm có biến, mới có thực lực cướp đoạt.” Trong lòng nảy lên ý định, Tiêu Viêm từ thạch đài đứng lên, sau đó lướt xuống dưới tìm Huân Nhi, an bài vài chuyện. Kinh ngạc lúc, Huân Nhi liền khẽ gật đầu, nhìn chăm chăm Tiêu Viêm khuôn mặt hơi hơi có chút nóng bỏng, ôn nhu : “Chuyện Bàn Môn giao cho 3 chúng ta, ngươi an tâm tu luyện là được.” Cúi đầu nhìn khuôn mặt thanh nhã thoát trần gần bên, Tiêu Viêm chẳng biết tại sao, trái tim bình tĩnh nhịn được nổi lên gợn sóng. nàng này mấy năm nay càng ngày càng mặn mà. Lịch lãm bên ngoài nhiều năm như vậy, Tiêu Viêm nhận thấy quả là khó gặp nữ nhân có dung mạo hay khí chất có thể so sánh với Huân Nhi. Dùng sức lắc đầu, Tiêu Viêm đem suy nghĩ trong lòng vứt bỏ, vỗ đầu Huân Nhi, sau đó liền xoay người ra phòng tu luyện. tại cần phải làm, hảo hảo tiếp tục ở lại tháp tu luyện, có Thanh Liên Địa Tâm Hỏa hỗ trợ, còn bắt lấy cơ duyên hiếm có này, vậy là ngu còn gì để nữa.