Đấu phá thương khung - Thiên Tàm Thổ Đậu(1641C)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      CHƯƠNG 388: BIẾN CỐ TRÀN LAN

      thủy tinh đài, đấu giá sư đầu bạc nước miếng tung tóe giới thiệu tấm vải cũ rách nát này thần bí như thế nào thế nào, tóm lại hao hết tất cả khí lực muốn cho tấm vải cũ này tăng giá lên ít, đáng tiếc hiệu quả tựa hồ lớn, bởi vì dưới giới thiệu của , có số người có chút kiên nhẫn được, tính tình nỏng nảy, trực tiếp mắng lên.
      Nghe được ở dưới kia vẫn có nhiều nhiệt tình, đấu giá sư cũng bất đắc dĩ lắc lắc đầu, nuốt ngụm nước miếng thấm ướt yết hầu khô khốc, cười khổ : "Dựa theo giá đặt ra, tấm vải rách nát này giá thấp nhất là mười vạn kim tế, bắt đầu đấu giá ."
      Theo đấu giá sư đầu bạc thanh hạ xuống, đấu giá hội tràng nhất thời im lặng, số người quét ánh mắt về phía đài, ánh mắt như ngu ngốc, ai tiêu phí mười vạn kim tệ mua cái tàn phá vật mà ngay cả giả cũng biết? Hơn nữa cho dù là có tiền, cũng nên phung phí như vậy a?
      Dưới hắc báo, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm tấm vải cũ kia, nếu có thêm lớp áo choàng che lấp, chỉ sợ bất cứ kẻ nào cũng có thể nhìn ra khuôn mặt kia vô cùng kích động. Hít sâu hơi, Tiêu Viêm mạnh mẽ đè nén nội tâm kích động, lý trí cho biết, tại cũng phải là cơ hội ra giá tốt nhất, khi bởi vì hành động của mà khiến cho các thế lực lớn chú ý, chỉ sợ thứ này rơi vào tay kẻ khác, ít nhất, trong lòng Tiêu Viêm vo cùng ràng, lấy tài lực của lúc này, căn bản có khả năng cùng những thế lực này chống đỡ.
      Nhìn trong sân yên tĩnh cùng với vô số ánh mắt trào phúng, tên đấu giá sư đầu bạc kia khỏi bất đắc dĩ lắc đầu, trong lòng ngừng phỉ bang tên đánh giá giá cả, tuy rằng tấm vải này có niên đại xa xưa, nhưng dù sao cũng trong tình trạng bị tàn phá, hơn nữa từ tin tức bày ra, căn bản đủ làm cho người khác biết đến tột cùng là cất dấu thứ gì, dưới tình huống xác định này, cho dù chính bản thân , cũng tin rằng có thể thuận lợi bán ra mười vạn.
      im lặng trong phòng đấu giá giằng co gần năm phút đồng hồ, đấu giá sư đầu bạc rốt cục thở dài hơi, vừa muốn tuyên cáo lần bán đấu giá này thất bại, đạo thanh vang lên làm cho thở ra hơi dài nhõm
      "Mười vạn"
      Thanh nhàn nhạt phá tan im lặng trong tràng, nhất thời, vô số đạo ánh mắt theo thanh nhìn lại, dừng người vị hắc bào nhân, còn nghe được vài thanh chép miệng vang lên.
      "Ngươi này đầu óc có vấn đề a? Tiêu phí mười vạn mua món đồ hư hỏng biết cách sử dụng?"
      chỉ có mấy tên này, thậm chí đến ít thế lực hàng đầu cũng có chút kinh ngạc, ánh mắt hướng về Tiêu Viêm toàn thân trùm trong hắc bào kia.
      Huyết tông thiếu tông chủ Phạm Lăng nghiêng đầu nhìn Tiêu Viêm. Đôi mày cau lại, biết vì sao đối với thần bí nhân này, trong lòng luôn có loại cảm giác phi thường mẫn cảm. giờ lại thấy lần đầu tiên ra giá lại là tấm vãi cũ rách nát ai biết công dụng này. cỗ cảm giác kỳ dị quấn quanh trong lòng, xua được.
      Lắc đầu, Phạm Lăng thoáng trầm ngâm chút, con ngươi híp lại nhìn tấm vải cũ hơi hơi đong đưa trong tay đấu giá sư kia, ánh mắt lóe sáng.
      Rốt cục cũng có người ra giá, đấu giá sư thủy tinh đài kia lẵng lẽ thở ra hơi, đầu hướng đến nơi Tiêu Viêm ngồi: "Vị đại nhân này ra giá mười vạn, còn ai muốn tăng giá chăng?"
      Nghe lời của đấu giá sư, lập tức vô số người ra vẻ xem thường, ngươi tưởng kẻ ngu ngốc thế giới này nhiều như vậy sao?
      Đấu giá sư cũng hiểu câu hỏi này có như , tự cười mỉa tiếng, nâng cây búa bán đấu giá lên chuẩn bị nện xuống
      "Chậm ."
      Thanh lạnh như băng bỗng nhiên vang lên, làm cho cây búa cứng ngắc lại, ánh mắt mê hoặc nhìn về phía phát ra thanh, lại nhìn thấy Huyết tông thiếu tông chủ Phạm Lăng đứng dậy, lập tức ngẩn ra, cười : "Thiếu tông chủ muốn?"
      để ý đến , ở trước mặt mọi người, Phạm Lăng xoay người, ánh mắt lãnh dừng ở hắc bào nhân ngồi im nhúc nhích kia, đột nhiên nở nụ cười : " có gì, chỉ là đột nhiên cũng có điểm hứng thú với thứ này, mười ba vạn."
      Bên dưới hắc bào, ánh mắt nguyên bản có chút kích động bỗng nhiên trở nên lợi hại, nắm tay siết chặc bên trong ống tay áo, hắc bào hơi run run, tầm mắt Tiêu Viêm xuyên qua vành nón, lành lạnh nhìn thanh niên mang vẻ mặt tái nhợt kia, đấu giá nhàn nhạt nén được, ở bên trong kinh mạch như rít gào muốn bộc phát ra vậy.
      " nên kích động, tại ngươi kích động có chỗ nào tốt cả!" Ngay khi đấu khí trong cơ thể nhịn được dâng trào ra, thanh quát của Dược lão lại như tiếng sấm mùa xuân, đem Tiêu Viêm phẫn nộ kia bừng tỉnh lại.
      Hít sâu hơi, trước vô số mắt chăm chú nhìn mình, Tiêu Viêm nhìn như lười nhác, tựa vào lưng ghế dựa mềm mại kia, ngữ khí bình thản, giống như là rảnh rỗi tùy ý cùng người tranh đoạt vậy: "Mười lăm vạn."
      Tiêu Viêm tăng giá, làm cho đuôi lông mày của Phạm Lăng nhếch lên chút, tại phòng đấu giá này, trừ bỏ những người đồng dạng có thế
      Lực lớn sau lưng, Tiêu Viêm là kẻ đầu tiên dám cùng đơn độc cạnh tranh giá cả.
      "Hai mươi vạn." Ánh mắt nhìn chằm chằm Tiêu Viêm lâu, Huyết tông thiếu tông chủ bàn tay vung lên, lại bỏ thêm năm vạn vào bảng giá.
      "Thiếu tông chủ" Nhìn thấy hành động của Phạm Lăng, lão giả bên cạnh nhịn được đứng dậy, lúc trước nếu là mua cái phi hành đấu kĩ kia tổn tiền tài lớn sao, nhưng tại lại cùng người ta tranh hơi mà phung phí tiền tài, đây hợp với tính nết của Phạm Lăng a.
      "Ngồi xuống cho ta!" Phạm Lăng sắc mặt lạnh lùng, hướng về phía lão giả quát lạnh, khuôn mặt lệ khí lóe lên, làm cho trong lòng lão giả phát lạnh, đành phải rụt trở về.
      Tràng cạnh tranh có chút mạc danh kì diệu này nhất thời làm cho mọi người trong phòng kinh ngạc lên, ai cũng biết thiếu tông chủ này vì sao phát điên, nhưng đột nhiên dùng tiền tranh hơi với người quen biết, loại chuyện tình tổn hại người khác mà cũng có lợi cho mình, quả nhiên cũng có chút kì quái.
      Đương nhiên, trừ bỏ những người hiểu kia, giữa sân, phía thủy tinh đài, bị đấu giá sư kia lại cười đến nứt cả miệng, nghĩ rằng cái vật bị nhận định là có nhiều tác dụng lắm, lại dẫn đến canh tranh của hai người, hơn nữa trong đó có mọt vị Huyết tông thiếu tông chủ tài đại khí thô nữa.
      Nắm tay bên trong áo bào siết mạnh, Tiêu Viêm hết sức làm cho chính mình hồi phục bình tĩnh.
      "Đừng đôi co với nữa, nếu còn tiếp tục như vậy, chỉ sợ bị những thế lực khác cũng nhìn ra ít manh mối, tại Phạm Lăng này, hẳn là vì chút hoài nghi nên thử tăng giá, bất quá ngươi nếu cùng tranh đoạt, chỉ sợ bại lộ ít giá trị của thần bí tàn phá địa đồ, đến lúc đó, rất khó có thể khằng định các thế lực khác tham gia chân, lấy thực lực kinh tế, ngươi căn bản thể địch lại những kẻ trải qua nhiều năm cất giữ của cải được. Bạn đọc truyện tại TruyệnYY - www.truyenyy.com
      Ngay khi Tiêu Viêm cam lòng định nâng giá lần nữa, bỗng nhiên thanh trầm giọng của Dược lão vang lên.
      "Vậy phải làm sao đây? Chẳng lẽ cứ trơ mắt ra nhìn người ta đoạt mất?" Tiêu Viêm cắn răng .
      "Tịnh liên hỏa" này nhất định chúng ta phải đoạt được, bởi vậy, bản đồ kia cũng phải tới tay. Bất quá về chuyện tịnh liên hỏa kia, thể tiết lộ nửa điểm ra ngoài, cho nên, trước mặt công chúng này, tốt nhất nên làm cho tàn phá bản đồ này khiến nhiều người chú ý. Nếu , tuy rằng kia chỉ có nửa tấm bản đồ, nhưng nếu gặp người có kiến thức rộng rãi, từng bước phân tích ra, vậy hẳn là phiền toái lớn a. Dược Lão chậm rãi .
      "Ý lão sư là, cứ để cho Phạm Lăng kia đắc thủ tấm bản đồ kia?" Tiêu Viêm cau mày .
      "Nếu muốn, tạm thời cấp cho , bất quá cũng phải qua, vật kia, phải là của chúng ta." Thanh của dược lão thoáng có chút băng hàn.
      "Lão sư muốn… thầm động thủ cướp đoạt sau?" Trong con ngươi tối đen lên luồng lãnh quang, Tiêu Viêm ở trong lòng thấp giọng .
      "Đúng như ngươi , tấm bản đồ tàn khuyết kia, chúng ta phải bằng mọi giá lấy về, cho dù là Huyết tông thiếu tông chủ, việc này cũng thể thay đổi." Dược lão cười lạnh : "Người này nếu muốn, trước tiên cứ để cho , ngươi cần biểu quá mức chú ý với thứ này, miễn cho người ta chú ý."
      Chậm rãi thở ra hơi, Tiêu Viêm yên lặng gật gật đầu, đem ý niệm cuồn cuộn trong đầu mạnh mẽ đè nén xuống, dưới tấm áo choàng, ánh mắt trầm hướng về phía Phạm Lăng, thân thể dựa vào ghế, hề mở miệng.
      Nhìn thấy hành động như vậy của Tiêu Viêm, Phạm Lăng nhất thời nhíu mày, chẳng lẽ cảm giác vừa rồi là sai? Người kia đấu giá thứ này chỉ là tùy ỳ?
      Trong lòng nghĩ như vậy, sắc mặt Phạm Lăng có chút khó coi, hơn nữa những ánh mắt bắn về phía này giống như nhìn thấy kẻ điên ngu ngốc, làm cho miệng run rẩy chút, hừ lạnh tiếng, xoay người đặt mông ngồi trở lại ghế, khuôn mặt trầm đến đáng sợ.
      "A a, Phạm Lăng thiếu tông chủ trả hai mươi vạn kim tệ cho tấm bản đồ này, còn có ai trả cao hơn ?" Đấu giá sư cười tủm tỉm hỏi câu, nhưng cũng ai trả lời nữa, bởi vậy, cũng nhanh chóng đem búa đấu giá đập xuống.
      Thân thể an tĩnh ngồi ghế, đài đổi qua mấy cái đấu giá vật phẩm cũng hấp dẫn ánh mắt của Tiêu Viêm, tầm mắt của , như có như dừng lại ở sau lưng Phạm Lưng, khuôn mặt dưới hắc bào nhe răng cười mang theo chút lạnh lẽo, càng thêm đậm
      Phạm Lăng kia nghĩ rằng lần tùy ý ra tay có thể có được tàng bảo đồ có giá trị chân chính, đáng tiếc, tàng bảo đồ quả đến tận tay, nhưng lại mở giấy thông hành tử vong…
      Đối với mảnh tàn phá bản đồ kia, tình thế của Tiêu Viêm là bắt buộc phải đoạt được, hơn nữa là từ thủ đoạn! Mặc kệ sau này Phạm Lăng có thể chạy đến đâu cũng chịu tập sát trí mạng trong bóng tối!
      lazybeeNữ Lâm thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      CHƯƠNG 389: ĐỊA GIAI THÂN PHÁP ĐẤU KĨ: TAM THIÊN LÔI ĐỘNG

      Bán đấu giá vẫn chậm rãi trôi qua trong chờ mong của vô số người. Sau khi trải qua đấu giá thần bí tàn phá đồ phiến kia. Toàn trường cũng có chút khí náo nhiệt lên. Mà vừa vặn lúc này lại đấu giá ba viên Thanh Linh Đan của Tiêu Viêm. Lúc này lại dấy lên trận phong ba, người người tranh giành.
      Là Thanh Linh Đan đẳng cấp cao nhất, cho dù là ở Hắc Giác vực cũng rất ít người từng thấy qua. Dù sao, loại đan dược này cần phải trải qua ba loại hỏa diễm khác nhau luyện chế thành, điều kiện có chút hà khắc. Cho nên, khi Tam Văn Thanh Linh Đan xuất trướng, cho dù là cao cao tại thượng như Huyết Tông, Thiên Xà Phủ, Hắc Khô Mộ cũng đều biến sắc.
      Cuối cùng, viên "Tam Văn Thanh Linh Đan" lại lọt vào tay của thiếu tông chủ Huyết Tông tài đại khí thô mà lại rơi vào tay của Thiên Xà Phủ Thanh trưởng lão với cái giá trời – trăm năm mươi vạn. Cơ hồ làm cho toàn trường đều cảm thấy líu lưỡi bởi quyết đoán của nữ nhân này. Mà với cái giá trời kia cũng làm cho Huyết Tông thiếu tông chủ Phặm Lăng xanh mặt thở dốc. Cuối cùng vẫn bị thanh thế vị Thanh trưởng lão kia áp chế, dù cực kỳ cam lòng cũng phải bỏ ý định tranh đoạt.
      Nhìn vị Thanh trưởng lão kia cười dài quay lại chỗ ngồi. Tiêu Viêm nhịn được lắc lắc đầu, trong lòng lẩm bẩm: " nữ nhân đáng sợ. rat ay thôi, vừa ra tay liền làm cho người khác có nửa điểm phản kháng. Giống như trong sa mạc kia luôn làm người ta khiếp đảm – Độc Dược Cát Xà vậy."
      Tam Văn Thanh Linh Đan dấy lên cao trào lúc lâu, khí cũng chậm rãi bình ổn lại. Mà lúc sau, nguyên bản có việc gì làm dựa vào ghế, Tiêu Viêm bỗng nhiên bị hấp dẫn bởi gốc dược liệu được đấu giá sư đem ra.
      Gốc dược liệu này đỏ như lửa, như tắm máu tươi mà thành. Chỉnh thể ước chừng bàn tay, liếc mặt nhìn qua có vẻ giống như cỏ Linh Chi. Gốc thảo dược này vừa xuất tràng mang theo cỗ mùi hương thơm ngát thanh đạm lan ra hội trường, làm cho những người ngồi gần bàn đấu giá tinh thần thư thái.
      "Đây là Tâm Hỏa Chi? Chậc chậc, vận khí của ngươi cũng khá a. Đến cả loại kì dược hiếm thấy này cũng có thể gặp trong đấu giá hội này. Quả nhiên là thứ tốt a." Khi cỏ Linh Chi màu đỏ kia vừa mới xuất trướng, thanh kinh dị của Dược Lão vang lên trong lòng Tiêu Viêm, còn mang theo chút kinh ngạc.
      "Tâm Hỏa Chi?" Tiêu Viêm ngẩn ra. mặt cũng lên vui mừng khó có thể che dấu: "Đây là trong bốn loại dược liệu cần chuẩn bị theo phương thuốc luyện chế linh đan kia của lão sư – Tâm Hỏa Chi?"
      "Ân, Tâm Hỏa Chi vẻn vẹn chỉ sinh tồn tại đáy núi lửa. Hấp thu hỏa năng lượng và hỏa chi tâm mà lớn dần. Thương nhân muốn thu thập quả là cực kỳ khó khăn. Hơn nữa loại địa phương như núi lửa này, cho dù là ít Đấu Hoàng cường giả, thậm chí Đấu Tông cũng dám khinh thường mà lao vào a." Dược Lão cười .
      Tiêu Viêm hơi hơi điểm đầu, chợt lẩm bẩm : "Thứ này cũng thể buông tha a. Ta muốn nhìn xem tên kia có còn ngăn cản ta nữa ."
      Trong lúc Tiêu Viêm và Dược Lão trao đổi, thủy tinh đài kia, đấu giá sư cũng đem tác dụng và lai lịch của Tâm Hỏa Chi ra. Mà kết quả thu được cũng tệ lắm, xem ra cũng có rất nhiều người có hứng thú với Tâm Hỏa Chi này.
      "A a. Dựa theo đánh giá, gốc Tâm Hỏa Chi này quy định giá khởi điểm là bảy mươi vạn. Chư vị, bắt đầu ." Bạch phát đấu giá sư đem giá cả báo ra, sau đó híp mắt nhìn về bốn phía hội trường. Sau khi báo giá ra, nguyên bản có nhiều kẻ hứng thú nhất thời nản lòng. Bọn họ cũng phải xuất ra được bảy mươi vạn, nhưng mà trong đấu giá tranh đoạt, đồ vật chết tiệt này cho dù trở mình gấp hai lần giá khởi điểm cũng là chuyện bình thường. Tài chính bọn họ cũng sung túc, loại tranh chấp cạnh tranh giá cả này, tự nhiên là tùy theo khả năng mà làm.
      "Bảy mươi hai vạn." Đương nhiên, ngoại trừ những kẻ này, những người có tâm muốn tranh đoạt thứ này cũng ít.
      "Bảy mươi"
      Tiêu Viêm im lặng ngồi ở ghế, nghe giá cả ngừng tăng lên kia, vội vã ra tay tranh đoạt.
      Theo thời gian chậm rãi trôi qua, các phương cạnh tranh cũng dần dần vơi bởi giá cả ngày cao. Đến cuối cùng chỉ còn lại hai người tranh đoạt, mà lúc này, giá được nâng lên đến trăm lẻ bảy vạn.
      " trăm hai mươi vạn." Ngay khi hai bên còn nóng mặt đỏ mày nâng giá, rốt cục thanh mang vẻ lười biếng vang lên. Vô số ánh mắt nhìn theo hướng thanh phát ra, cuối cùng dừng lại người hắc bào nhân chậm rãi đứng dậy kia.
      Vừa lên tiếng làm giá cả bạo tăng, cũng làm cho mọi người kinh ngạc nhìn qua. Khi Phạm lăng nghe được thanh hô giá của hắc bào nhân kia, khỏi nhíu mày lại.
      trăm hai mươi vạn. Cuối cùng làm cho hai phương tranh đoạt giả đều bị đè ép xuống. Đối với những ánh mắt chung quanh phóng tới. Tiêu Viêm vẫn thèm để ý tới. Hơi hơi nghiêng đầu, ánh mắt dưới hắc bào phóng tới khuôn mặt Phạm Lăng, trong đó mơ hồ mang theo chút khiêu khích.
      Như cảm nhận được khiêu khích từ ánh mắt của Tiêu Viêm, Phạm lăng kia cười nhạo tiếng. Tuy rằng Tâm Hỏa Chi cực kì trân quý, nhưng với , lại có nửa điểm tác dụng. Hơn nữa, lần trước bị chút thiệt thòi, lấy hai mươi vạn mua cái tàn phá đồ phiến biết là thứ gì. tự nhiên lại muốn tranh đoạt nữa.
      Nâng con ngươi lên, nhàn nhạt liếc mắt qua Tiêu Viêm cái, Phạm Lăng mới miễn cưỡng dời mắt , hề dây dưa vô vị thêm nữa. Tiêu Viêm bĩu môi, ngẩng đầu hướng ánh mắt về phía thủy tinh đài, : "Có thể chuy sao?"
      Tiêu Viêm nhắc nhở làm đấu giá sư vội vàng gật gật đầu, sau khi hỏi ba tiếng, đấu giá chuy trong tay đập mạnh xuống bàn. Tiêu Viêm lúc này mới thở hơi dài, chậm rãi ngồi trở về.
      Sau khi Tâm Hỏa Chi xuất tràng, phòng đấu giá tựa hồ cũng dần tiến vào kết thúc. Bởi vì trong thời gian kế tiếp, số vật phẩm có thể chân chính xưng là bảo vật liên tiếp xuất , đủ loại công pháp, đấu kĩ, thậm chí là phương thuốc. Làm người tham gia có chút hoa mắt, thanh kích động ngừng vang lên. Có lần, hai thế lực vì tranh đoạt bộ huyền giai công pháp và đấu kĩ, tranh đoạt đến đỏ mặt tía tai. Đến cuối cùng, lại có người nhịn nổi trực tiếp rút đao ra, định động thủ.
      Bất quá ngay tại lúc nam tử kia sắp động thủ, đạo thanh phá gió đột nhiên vang lên giữa trung phòng đấu giá. mũi tên đen dài, quỷ dị từ trời giáng xuống, cuối cùng hung hăng cắm trước mặt nam tử kia. Tiễn chi mạnh mẽ đến nỗi có nửa mũi tên tiến vào trong nền đá cứng rắn, đuôi tên vì tốc độ quá cao còn lắc lư cực độ, phát ra tiếng vang chói tai.
      Từ trời giáng xuống mũi tên dài, làm cho số phương thế lực mất bình tĩnh đều thanh tĩnh ít, ánh mắt kiêng kị đảo qua bốn phía phòng đấu giá, cuối cùng oán hận rút về vị trí. Ánh mắt chậm rãi thu hồi. Tầm mắt của Tiêu Viêm theo vành nón nhìn vào góc tối lầu hai phòng đấu giá. Vừa rồi, hắc tiễn bắn ra từ nơi đó, đến ngay cả cũng cảm thấy tim đập nhanh lên.
      "Bát Phiến mông này có đảm lượng tổ chức đấu giá hội, quả nhiên thực lực cũng kém a." Tiêu Viêm lẩm bẩm . Mấy cảnh tranh đoạt này, cũng tham gia, bởi vì Phần Quyết, công pháp đối với có lực hấp dẫn quá cao. Đấu kĩ bình thường cũng đặt vào mắt. Cho nên trừ bỏ tiêu phí bốn mươi vạn, mua dược đỉnh mang tên "Bát Phương Minh Hỏa" ra, cũng mua thêm cái gì.
      Dưới tiếng hống đinh tai nhức óc, cơ hồ sắp phá thiên mà . Đấu giá hội cũng đến hồi kết. Rốt cục xuất kiện đấu giá phẩm chân chính có sức nặng. Đó là nhất kĩ. Chuẩn xác mà , đó là quyển thân pháp đấu kĩ.
      "Tam Thiên Lôi Động. Thân pháp đấu kĩ. Cấp bậc: Thấp."
      Thanh nhàng của đấu giá sư làm cho toàn bộ hội trường vốn huyên náo lập tức lâm vào yên tĩnh. Vô số ánh mắt đỏ đậm hướng về phía quyển trục màu bạc thủy tinh đài kia. Tiếng hít thở dồn dập vang lên khắp nơi. Nguồn truyện: TruyệnYY.com
      "Địa giai đấu kĩ" Tiêu Viêm hít sâu ngụm lương khí. Cho dù là , lúc này cũng tránh được trái tim đập nhanh lên. Trong ánh mắt tràn ngập rung động. Quả có người đem loại đấu kĩ cấp bậc này đem ra đấu giá. Quả thực là kẻ bại gia a.
      Loại cấp bậc đấu kĩ này, sợ là những thế lực được gọi là nhất lưu đại lục này cũng là vật được hết sức bảo vệ a. Mà giờ lại có kẻ đem nó ra bán.
      " cần phải ngạc nhiên. Trong những tràng đấu giá của Hắc Giác vực, phần lớn đều là hàng lậu thông qua ít thủ đoạn bất chính. Lại sợ bị người khác phát . Bởi vậy cũng dám sử dụng, cho nên phải đem đấu giá." Dược Lão chậm rãi .
      Nghe vậy, Tiêu Viêm lúc này mới hiểu ra.
      "Theo ta được biết, "Tam Thiên Lôi Động" này là đại lục Phong Lôi các cao cấp thân pháp đấu kĩ. Chỉ cần tập luyện, thân hình chuyển hoán như sấm điện thiểm dộng, nhanh đến có chút khủng bố. Nếu là gã đại đấu sư học được thứ này, cho dù là gặp được gã đấu linh cường giả, cũng ở thế bất bại. Bảo vật của Phong Lôi các này lại lạc đến nơi này. Ta nghĩ, chỉ sợ những tên trong Phong Lôi các kia, lúc này chân chính nổi trận lôi đình a." Dược Lão nhàn nhạt cười .
      Tiêu Viêm khẽ gật đầu. Nhìn về phía Huyết Tông, khỏi cười khổ : "Tuy rằng đối với Tam Thiên Lôi Động này cảm thấy rất hứng thú. Bất quá thực ràng, còn đến lượt ta cạnh tranh tới."
      "Ân. Bọn họ bỏ qua loại đồ vật này." Dược Lão cười cười, trong tiếng cười có chút mong đợi: "Ta nghĩ, địa giai đấu kĩ này chỉ vẻn vẹn là vật giấu thứ hai, như vậy, vật chân chính giấu, là kỳ bảo kinh thiên động địa gì đây?
      Tiêu Viêm ngẩn ra. Chợt trong lòng nảy lên chút khiếp sợ. So với địa giai đấu kĩ còn trân quý hơn? Đồ vật kia đến tột cùng là thứ gì?
      lazybeeNữ Lâm thích bài này.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      CHƯƠNG 390: TRỌNG ĐẦU HÍ

      "Tam Thiên Lôi Động" vừa lên sàn đấu giá. Bầu khí của Phòng đấu giá liền vào sôi động nhất, đoạn thời gian, xu thế chung trước mặt này, cũng khiến cho vô số người bắt đầu phải trợn mắt há hốc mồm, trước cái cảnh mình trần - cáu kỉnh mà cạnh tranh giá cả với nhau ngay sau đó.
      "Tam Thiên Lôi Động". Đều có để lên giá gốc ban đầu, chẳng qua do tên Phách Mại Sư (2) vừa dùng Phách Mại Chuy (3) ở trong tay gõ xuống lúc. Giá tiền - liền đột nhiên tăng thêm hai trăm vạn, cái loại tăng tốc khủng bố này đây, cơ hồ là từ khi Tiêu Viêm ra đời cho đến nay nhiều năm như thế. Gã mới lần đầu tiên nhìn thấy. Nguồn truyện: TruyệnYY.com
      Vung tiền như rác. Hào khí và khí phách như thế, chỉ có ở các phương thế lực mà thôi. Lúc này đây, họ bị Đấu kỹ Thân pháp ở trước mặt đó mê hoặc. Nó được thể ra vô cùng sinh động.
      Giá cả liên tiếp tăng vọt, bầu khí trong Phòng đấu giá vẫn duy trì những tiếng thét to kích động, có dừng lại giây phút nào cả. Mà nhanh chóng tăng gấp đôi giá như trời dưới đất ấy, cho dù chủ ý của rất nhiều người đều hiểu bản thân có tư cách mua thứ đồ vật đó. Nhưng có thể tận mắt nhìn thấy cạnh tranh tiền bạc kinh tâm động phách như vậy, trái lại đều khiến cho bọn họ, cảm thấy phải uổng công chuyến đến đây.
      Giá cả nhanh chóng tăng cao, duy trì gần nửa giờ sau màn tranh đoạt tàn khốc đó, rốt cục dần dần đến phần kết thúc. Tới lúc này giá của "Tam Thiên Lôi Động", tăng lên tới tám trăm hai mươi bảy vạn, khiến cho người ta chép miệng tắc lưỡi thầm than mà.
      Khoản tiền hơn tám trăm vạn này rất kếch sù, chính xác nó tương đương với tổng thu nhập vài năm của Thước Đặc Nhĩ Gia tộc tại Gia Mã Đế quốc a. Khoản tiền kếch sù như vậy, chắc hẳn dù ở trong Hắc Giác Vực, e là phương thế lực nào dám phớt lờ mà tùy ý xuất ra. Giá cả đến thời điểm này, bởi thế lực ganh đua bằng người ta liền bắt đầu bị bỏ rơi, mà giá cả lại ngừng tăng lên, như vậy họ liền bị đào thải ngay. Mười phút sau, vị trung niên mặc áo bào màu tro, thuộc về thế lực Hắc Khô Mộ, sắc mặt lão co rúm lại rốt cục báo ra cái giá trời - ' ngàn lẻ hai vạn' (4). Khiến toàn bộ phòng đấu giá, rung động lặng ngắt như tờ.
      Địa giai Đấu kỹ giá trị ngàn vạn!
      Im ắng tịch mịch tại Phòng đấu giá duy trì gần vài phút sau, rốt cục dần dần hồi phục, từng ánh mắt đối diện nhìn lẫn nhau, đều bị cái giá khủng bố như trời mà rung động toàn thân, cảm thấy cung kính cùng bầu nhiệt huyết dâng trào. ngàn vạn a! Số lượng khổng lồ như vậy, thế lực phải tích lũy trong bao lâu đây?
      Hắc Khô Mộ lại ra giá cao như vậy, ràng khiến cho ngay cả Huyết Tông. Thiên Xà Phủ hai phương thế lực đỉnh cao ngang nhau đều cảm thấy trở tay kịp, hai phe ngơ ngác nhìn lẫn nhau. Sắc mặt quả là khó coi, đều rút lại giá tiền vừa định hô lên trở lại trong miệng.
      Ánh mắt nham hiểm của Thiếu Tông chủ Huyết Tông Phạm Lăng lườm trung niên nhân áo bào tro ở vẽ bộ xương khô, bàn tay nhàng lắc vài cái cúi đầu xuống, trong đôi mắt chợt lên chút dữ tợn và sát ý.
      Cùng với Huyết Tông. Thiên Xà Phủ hai phương thế lực ngang nhau rút lui, đương nhiên những người khác còn có tư cách cạnh tranh với Hắc Khô Mộ. Và như vậy, quyển Địa giai Đấu kỹ Thân pháp cấp thấp, ở thời điểm vô số người nhìn chăm chú, rơi vào túi Hắc Khô Mộ.
      "Hô! Bây giờ mới là chém giết lẫn nhau. ngàn vạn a." Thong thả nhìn cạnh tranh tàn khốc hạ màn. Tiêu Viêm nhịn được lắc lắc đầu, trong lòng cười khổ, chợt cảm thấy nghi hoặc gã liền hỏi: "Loại Địa giai Đấu kỹ như vậy, thực có thể dùng tiền để đánh giá nó sao?"
      "Ách! Lúc này ngươi còn lo chuyện bao đồng, sao lo mua dược liệu luyện chế đan dược quan trọng , nếu dựa vào mình ngươi. Muốn thu thập đủ hết các loại kỳ dược phân bố rải rác tại khắp đại lục này, tiêu tốn bao nhiêu tinh lực và thời gian hả? Ví dụ như ngươi muốn luyện chế linh đan, tổng giá trị bốn loại tài liệu thấp hơn năm trăm vạn, ngươi cần tiền à? Hơn nữa thế lực Huyết Tông này rất lớn, nuôi dưỡng nhiều thủ hạ như vậy mua chuộc nhân tâm, bồi dưỡng cường giả, thứ gì mà cần tiền? Ngươi chẳng phải là quản gia nên chẳng biết vất vả a." Tiêu Viêm nghe lời khiển trách của Dược Lão, gã liền nghĩ thông, lúc này bơ vơ rất ít khi vì tiền mà buồn rầu, như đóa hoa trong nhà kín làm sao hiểu hàm ý đó được.
      Nghe thanh bất đắc dĩ của Dược Lão. Tiêu Viêm cũng ngượng ngùng cười tiếng, ngẩng đầu nhìn về bục thủy tinh, coi thần tình sáng sủa của tên Phách mại sư sắc mặt bỗng nhiên rất trang nghiêm. Gã khỏi ngớ ra, chợt thấp giọng : "Xem áp lực khi mở đồ vật ở đáy rương. Vật quang trọng sắp sữa lên sàn đấu giá rồi a."
      Sắc mặt tên Phách Mại Sư biến hóa có ít người, bọn họ tựa hồ cũng phát ra điều gì đó, trong miệng thầm chuyện riêng với nhau lập tức tự động chấm dứt, mọi cặp mắt, nhìn đăm đăm chờ đợi lần Đấu giá hội Trọng Đầu Hí này lên sàn đấu giá.
      "Cuối cùng nó sắp xuất a." khuôn mặt tái nhợt lại lên chút hồng hào. Huyết Tông Thiếu Tông chủ Phạm Lăng trong ánh mắt quang mang kỳ lạ lóe ra. Lẩm bẩm .
      Ngoài ra Thiên Xà Phủ. Hắc Khô Mộ ở bên cạnh, tại thời điểm này nụ cười khuôn mặt cũng thu lại, ánh mắt vốn lười nhác, thay đổi giống như loài chim ưng sắc sảo, đứng bật lên.
      "Ba ba!"
      bục thủy tinh, tên Phách Mại Sư sắc mặt nghiêm túc vỗ vỗ hai tay. Mà cùng với tiếng vỗ tay vang lên, ở bên cạnh bục thủy tinh, bỗng nhiên phát sinh trận thanh "Ca. Ca!" Chợt vòng hàng rào bằng kim chúc (5) đen nhánh, chậm chạp dâng lên, cuối cùng hoàn thành chu vi hình tròn đem cái bục bao quanh ở trong đó. Thậm chí, ngay cả khoảng bục thủy tinh, cũng do mảnh kim chúc kéo dài ra tạo thành cái lọng chặt chẽ phủ xuống bên dưới.
      "Ha hả! Xin chư vị đừng quá lưu tâm lo ngại. Bây giờ, chúng tôi chỉ vì bảo vệ an toàn cho vật phẩm bán đấu giá, nên sử dụng chút biện pháp mà thôi." Nhìn nó như thứ chuồng giam vừa xây xong, tên Phách Mại Sư hướng về phía mọi người cười cười. giải thích thêm.
      "Cái lao tù này là do Hàn thiết đúc ra. Cho dù là Đấu hoàng cường giả, trong khoảng thời gian ngắn cũng khó mà phá bỏ được." Trong lúc chuyện, cặp mắt tên Phách Mại Sư, đảo qua Huyết Tông - Thiên Xà Phủ nơi ghế thủ tịch cũng có thái độ dự tính với hai phương thế lực này. Ý tứ trong ngôn ngữ, cần cũng biết, đối với họ đặc biệt vạch . Những người đại diện cho thế lực đó cũng chỉ thản nhiên cười cười, có để ý quá mức. Trong Đấu giá hội năm ngoái, chuyện ra tay cướp đoạt vật phẩm bán đấu giá đều phải là có xuất qua. Cho nên. Bát Phiến Môn phải cẩn thận như vậy, cũng là lẽ thường tình, nếu . Ở chính địa bàn của mình mà bị người ta đem đồ vật bức hiếp cướp , còn gì là thể diện mà đứng ở tại Hắc Giác Vực này sao? Lúc này đối với hành động quá mức cẩn thận của Bát Phiến Môn. Tiêu Viêm cũng giật mình chút, bất quá gã nhanh chóng tiếp thu liền khôi phục lại. Ở tại Hắc Giác Vực này đây, phát sinh chuyện gì hợp thói thường, cũng cần phải cảm thấy quá ngạc nhiên.
      "Chậc chậc! Trong Phòng đấu giá sao bỗng nhiên sinh ra nhiều khí tức tàng thế nhỉ. Ở nơi nào đó tầng hai, thậm chí có ... ... So với khí tức của Hải Ba Đông kém hơn. Chắc hẳn phải là Môn chủ Bát Phiến Môn phải. Hắc! Xem ra bọn họ cũng lo lắng dữ a." Giọng đùa dí dỏm của Dược Lão, đột nhiên vang lên trong tâm trí Tiêu Viêm.
      "Ách?" Nghe vậy. Tiêu Viêm sửng sốt, ánh mắt đảo qua số bóng mờ hắc bào từ bốn phía Phòng đấu giá. Đôi mắt từng nhờ hỏa diễm tẩy lể qua, đủ giúp gã nhìn thấy ở trong đó ít hàn mang đen kịt mờ mờ ảo ảo.
      "Cái kết cục của Trọng Đầu Hí là như vậy sao? Lại có thể khiến cho Bát Phiến Môn đối xử thận trọng như thế. Thậm chí ngay cả Môn chủ cũng tự thân xuất mã tọa trấn?" Tiêu Viêm lắc lắc đầu, trong lòng kinh ngạc .
      "Ha hả! Xem thêm . khiến cho ngươi thất vọng đâu." Dược Lão cười lắc đầu, trả lời.
      Hơi gật gật đầu. Ánh mắt Tiêu Viêm tiếp tục nhìn lên bục thủy tinh, lúc này tên Phách Mại Sư ấy, giữa lúc khom người cẩn thận từng li từng tí từ trong tủ lấy ra cái khay tử kim cỡ nửa xích (6), tại trung tâm cái khay tử kim đó. Ba bàn tay cao thấp tại hộp hàn ngọc, ngay ngắn vươn cao ở trong đó.
      Cái hộp có sẵn màu trắng nhạt, tuy rằng đứng cách đó khá xa. Nhưng mọi người phía dưới vẫn còn có thể nhìn thấy ràng, từ hộp hàn ngọc phát ra bạch sắc hàn khí nhàn nhạt. Đây chính là hàn ngọc thượng đẳng nhất, mới đầy đủ hàn khí có công hiệu bảo tồn.
      "Là đan dược?" Nhìn thể tích của cái hộp , lại nhìn cái loại phương thức bảo tồn chẳng hề xa lạ này. Tiêu Viêm trước tiên ngẩn người ra, trong mắt chợt lên vẻ kinh hoàng. Giá trị có thể siêu việt hơn hẳn Địa giai Đấu kỹ, loại vật phẩm này đẳng cấp ra sao?
      Chậm rãi hít ngụm lãnh khí, trong lòng Tiêu Viêm hiểu , vật phẩm cấp bậc đó ít nhất là đan dược. Mới có thể như vậy a!
      Thất phẩm ?! Từ trước đến nay, loại đẳng cấp đan dược này, cho dù là Tiêu Viêm, cũng chưa bao giờ từng gặp qua.
      "Quả nhiên là hảo chủ nhân. Chỉ bất quá, ta đối với nó có cảm giác gì đó nhỉ." Trong thanh Dược Lão, rất ngưng trọng cùng chút nghi hoặc. Thất phẩm đan dược, luyện chế loại vật phẩm đẳng cấp này, là quá mức khó khăn. Nên hiểu rằng, chính xác ngũ phẩm đan dược sinh ra, liền có thể khiến mảnh Thiên địa năng lượng rung chuyển. Mà hồi tưởng lại năm đó, chính mình vào lúc luyện chế thành công loại Thất phẩm đan dược này. Thiên địa dị tượng xuất , cơ hồ giống như tới ngày tận thế vậy. Cực kỳ khủng khiếp.
      đấu khí đại lục. Luyện dược sư có khả năng - tư cách luyện chế thành công thất phẩm đan dược, nếu có tồn tại cơ hồ như Phượng mao Lân giác. Những người này. Bây giờ đều là Nhất Đại Tông sư cả.
      Cùng với xuất của cái hộp hàn ngọc, tất cả các phương thế lực tại Đấu giá hội, thân thể đều đột nhiên đứng thẳng, hơn nữa trong ánh mắt buồn che giấu tham lam. Gắt gao nhìn chòng chọc cái hộp hàn ngọc.
      để ý đến ánh mắt tham lam ở ngoài thiết lao. Bàn tay tên Phách Mại Sư đầu bạc có phần run rẩy, mang khay tử kim nhàng đặt ở bục bán đấu giá, ngón tay nhăn nheo cẩn thận từng li từng tí đem nắp hộp mở ra. Nhất thời, cổ kim quang đột nhiên dữ dội phát ra ngoài.
      Kim quang đó vừa ra, đem toàn bộ Phòng đấu giá đều chiếu sáng lên rực rỡ, số người trở tay kịp. Đều thay đổi thói quen khép hai mắt lại.
      Tiêu Viêm vẫn chưa bị kim quang làm ảnh hưởng đến hai mắt, ánh mắt gã xuyên qua vành nón, tập trung chặt chẽ tại cái bóng trong hộp ngọc bục thủy tinh. Nơi đó, khỏa đan dược màu vàng cỡ như Long nhãn, nằm ngay ngắn yên ổn ở trong đó. Mặt ngoài khỏa đan dược cực kỳ mượt mà, hai dòng khí lưu màu vàng như tơ tằm ở bên trong đan dược lưu chuyển bất định, thỉnh thoảng đột nhiên bổ nhào ra. Nếu tinh tế nhìn kĩ qua, dòng khí lưu màu vàng lại có thể hội tụ biến thành hai con Kim sắc Thần long bé, đan xen lẫn nhau. Tiếng Long ngâm rất , chấn động xuyên qua khí, chậm rãi khuếch tán ra ngoài. Long uy khiến linh hồn kẻ nào nghe được, đều tự chủ được cảm thấy cổ sinh mệnh như run rẩy.
      Nhìn đan khí ngưng tụ tạo thành Long hình bên trong đan dược, thân thể Tiêu Viêm nhịn được hơi run rẩy đứng lên, khuôn mặt gã dưới chiếc nón rộng vành, khó mà che giấu vẻ chấn động.
      Đan khí ngưng tụ thành Linh hồn, chỉ có Thất phẩm và cao giai đan dược mới có dị tượng thay đổi!
      Toàn bộ phòng đấu giá, đều ở trong tiếng Long ngâm như như , rơi vào trạng thái tĩnh mịch như chết.
      " Dương Huyền Long Đan !?"
      Bên trong tĩnh mịch, tiếng lẩm nhẩm trầm thấp của Dược Lão, bỗng nhiên vang lên ở trong đầu Tiêu Viêm. Chẳng qua, trong tiếng thào đó. Tiêu Viêm như thể nghe được đều có cực điểm trầm và giận dữ.
      __________________________________________________ ___
      Ghi chú:
      (1) Kịch có giọng hát và điệu bộ rất nặng
      (2) Chuyên gia bán đấu giá
      (3) Búa dùng trong bán đấu giá
      (4) 10.020.000 kim tệ
      (5) Kim loại
      (6) Xích; thước Trung Quốc (đơn vị đo chiều dài, bằng 1/3mét)
      lazybeeNữ Lâm thích bài này.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      CHƯƠNG 391: THẤT PHẨM ĐAN DƯỢC - DƯƠNG HUYỀN LONG ĐAN!

      Trong giọng Dược Lão còn chứa trầm và giận dữ, đương nhiên thoát khỏi cảm ứng của Tiêu Viêm, gã khỏi sửng sốt ở trong lòng, dè dặt hỏi: "Sư phụ. Người sao vậy?"
      Hít sâu hơi mạnh mẽ kiềm nén tình cảm trổi dậy ở trong lòng, chợt thanh lời Dược Lão thản nhiên truyền ra: " có gì. Ngươi nhìn xem trước , có số chuyện, sau này có lẽ ta cho ngươi hay. ra bây giờ, hơi sớm."
      Sau khi ra lời này. Dược Lão lại rơi vào trầm mặc, mà ở phía đối diện. Tiêu Viêm hơi ngơ ngác, lặng lẽ gật gật đầu, hề mở miệng hỏi thêm cái gì nữa, gã ngẩng đầu đem ánh mắt nhìn về khỏa Thất phẩm đan dược được Dược Lão xưng là " dương Huyền long đan" đó.
      Giữa hội tràng rất nhiều người, mặc dù ngay cả chi tiết chính xác của khỏa đan dược đó, cũng có hiểu biết ràng lắm, bất quá do xem qua đạo đạo kim quang trước đó, họ có thể mơ hồ hiểu được nó phải là thứ tầm thường. Bởi vậy, khuôn mặt đều khỏi lộ ra vẻ thèm muốn lộ liễu.
      Đối với đan dược đó ngoại nhân thể hiểu ràng tác dụng của nó được, chỉ có loại thế lực như Huyết Tông trước mặt, tại thời điểm này đột ngột kích động đứng lên, có lẽ vài tên cường giả. Thậm chí đều bởi vì cảm xúc ổn định, khiến cho đấu khí trong cơ thể thể khống chế được tràn cả ra ngoài.
      bục thủy tinh, ánh mắt tên Phách Mại Sư thong thả đảo qua toàn bộ khuôn mặt chấn động ở hội tràng, lúc này mới thỏa mãn, ngón tay chỉ vào khỏa đan dược màu vàng ấy, cười dài : "Chư vị! Đây là Trọng Đầu Hí đứng đầu tại lần Đấu giá hội này của chúng tôi - Thất phẩm đan dược. dương Huyền long đan!"
      Xôn xao!
      Tên Phách Mại Sư lời vừa dứt, toàn tràng tiếng động, chốc lát tiếng ồ lên đinh tai nhức óc cùng với thanh hoảng sợ hít vào lương khí , đem vùng trời phòng đấu giá nhất thời bao phủ.
      Từng đạo ánh mắt đỏ thẫm kèm theo hô hấp dồn dập, gắt gao nhìn chăm chú vào khỏa đan dược màu vàng kim. Thất phẩm đan dược? Loại cấp bậc đan dược này đây, ở đây cơ hồ vượt quá hơn phân nửa số người , suốt đời đều có tư cách nhìn thấy. Mà bây giờ, cao giai đan dược tiếng tăm đó, lại xuất ở trong mắt. Há thể khiến cho bọn họ có cử chỉ thất lễ kích động như vậy?
      "Có lẽ rất nhiều người đều chưa từng nghe qua tên tuổi của loại đan dược này a."
      Nhìn số người trong ánh mắt mù mờ tên Phách mại sư cười dài : " dương Huyền long đan đứng hàng Thất phẩm, nghe muốn luyện chế nó. Đầu tiên là cần ma hạch của hai đầu ma thú Thiên Long, thời gian tử vong vượt quá bảy ngày. Hơn nữa, cấp bậc ma hạch ít nhất phải là Lục giai."
      câu này của tên Phách Mại Sư, liền khiến cho số người trong ánh mắt mù mờ trong chớp mắt liền run sợ. Hai lục giai ma hạch thời gian tử vong vượt quá bảy ngày, thế chẳng phải tương đương với hai tên Đấu Hoàng cường giả sao?
      "Nghe lúc đan dược này luyện thành. Thiên địa hiển dị tượng, hai đạo Long Hồn dương từ trong lô đỉnh vươn thẳng tới tận trời, quấn quanh lẫn nhau. Cuối cùng ngưng tụ trở thành sinh mệnh của đan dược." Tên Phách Mại Sư hơi mỉm cười giải thích rất nhiều, thậm chí ngay cả trong mắt cũng xuất vẻ tán dương cuồng nhiệt: "Tác dụng của dương Huyền long đan, cũng phải trực tiếp ảnh hưởng khiến cho người ta nâng cao thực lực, mà chính là Phá xong rồi Lập!"
      "Phá xong rồi Lập?" Tiêu Viêm ngẩn ra. Cau mày.
      "Nếu ai dùng khỏa dương Huyền long đan này, nếu ngày sau trọng thương hoặc lúc tính mệnh lưu lại chút . Nếu vận khí tốt, thứ này, liền có thể trao cho người đó cơ hội Phá xong rồi Lập. Cái gọi là Phá xong rồi Lập, đơn giản chính là phá tan gò bó trói buộc trong dĩ vãng, khiến người ta giống như thứ lột xác. Vô luận là thân thể, linh hồn hay thậm chí đấu khí, đều có thể nâng cao bước a!" Tên Phách Mại Sư cười : " chính xác là, chỉ cần ai ăn nó, ngày sau thân thể cho dù bị thiệt hại nghiêm trọng trí mạng, cũng cần phải vì mạng sống mà lo lắng sầu muộn. Bởi vì chừng, đó lại là cơ hội để người đó hoàn toàn lột xác!"
      "Có lẽ rất nhiều người đối với giới hạn hoàn toàn lột xác có phần mơ hồ, vậy để ta kỹ càng tỉ mỉ về vị Đại gia này vậy." Tên Phách Mại Sư khẽ cười tiếng, chợt : "Chắc chắn thanh danh của Phong Tôn Giả - Cổ Linh, hẳn là các vị từng nghe qua chứ?"
      "Ái chà! Đó chính là cường giả đỉnh phong nổi tiếng khắp đại lục, đường đường cấp bậc Đấu Tôn cường giả. Năm đó lấy thực lực bản thân, trong vòng ba ngày, tiêu diệt tám phương nhất lưu thế lực tại đại lục, loại chiến tích kinh hoàng khủng bố đại lục này, các ngươi chưa từng nghe qua đại danh của người ấy sao?" Tên Phách Mại Sư hỏi câu, cũng là quanh co trêu chọc hơi khinh bỉ.
      "Phong Tôn Giả - Cổ Linh?" Nghe được cái tên rất lạ, lại nghe tiếng thở than vang lên ở xung quanh. Tiêu Viêm lặng lẽ đem tên người đó ghi tạc trong lòng, cái loại cấp bậc Đấu Tôn cường giả này, tại đối với gã mà , quả thực là quá cách xa.
      "Nhưng mà chư vị cũng biết thanh danh của Phong Tôn Giả, vậy hẳn là cũng biết trước khi thành tựu đạt đến cấp Đấu Tôn. Cổ Linh đại nhân cùng với vị Túc Địch đại chiến kinh thế hãi nhân nhỉ? Trong trận chiến đó, ngờ Ngũ tinh Đấu Tông Cổ Linh đại nhân tuy rằng thành công đánh bại đối thủ, nhưng bản thân cũng bị trọng thương rơi vào trạng thái tán công. Dựa theo lẽ thường, cho dù người ấy còn có thể sống sót, thực lực vẫn giảm mạnh, sao? Ở khoảng cách bảy năm sau trận đại chiến đó. Cổ Linh đại nhân vốn mất tích lâu lại lần nữa xuất đại lục, mà thực lực lúc này. là cấp bậc Đấu Tôn." Tên Phách Mại Sư thản nhiên cười .
      Toàn tràng lặng ngắt như tờ, khuôn mặt rất nhiều người đều lộ ra run sợ như nhau. Trong bảy năm, chỉ khôi phục trọng thương, hơn nữa thực lực còn đại tăng, từ Đấu Tông trực tiếp tấn cấp trở thành Đấu Tôn, tốc độ đáng sợ!
      khuôn mặt Tiêu Viêm cũng lên chút chấn động, lát sau, chấn động sút giảm, trong lòng khẽ động, ánh mắt chuyển hướng về khỏa đan dược màu vàng kim ấy, gã đột nhiên tựa như cảm nhận được cái gì đấy, khỏi hít sâu vào ngụm lãnh khí.
      "Chắc hẳn ít người cũng đoán được hả? Đúng vậy. Cổ Linh đại nhân vào thời điểm đó, cũng may mắn có được khỏa dương Huyền long đan, hơn nữa ăn vào, rồi cổ dược lực đó, ở giữa năm tháng dài đằng đẵng, vẫn luôn núp tại trong cơ thể của mình. Cho đến phút chốc bị trọng thương, khởi động hiệu quả đặc biệt của dương Huyền long đan: Phá xong rồi Lập!"
      "Cho nên trong khoảng thời gian năm xưa đó, người ấy từ Đấu Tông cường giả, nhảy vọt biến thành Đấu Tôn!"
      "Tê"
      Trong phòng đấu giá to lớn, yên tĩnh duy trì liên tục lát sau, thanh hít vào lương khí cơ hồ liên tục - thành phiến, vô số người lại lần nữa nhìn về khỏa kim sắc đan dược ở trong tù lao kia. Trong mắt vẻ thèm muốn lộ liễu, hoàn toàn thay đổi biến thành tham lam.
      "Đáng sợ . Phá xong rồi Lập." Bàn tay đầy mồ hôi của Tiêu Viêm xiết chặt, gã thấp giọng lẩm bẩm .
      "Ngươi cũng cần phải cố thở than mà nghe phán quyết như vậy. dương Huyền long đan tuy rằng xác thực có hiệu quả Phá xong rồi Lập, đồng ý người lúc bị trọng thương, dù khởi động loại công hiệu vận may của đan dược này, cũng chưa chắc có thể chân chính hoàn thành Phá xong rồi Lập. Hơn nữa, cơ hội Phá xong rồi Lập, chỉ có lần mà thôi." Thanh Dược Lão thản nhiên, bỗng nhiên lại vang lên lần nữa: "Còn nữa, khởi động Phá xong rồi Lập quyết định bởi khắc thôi, lúc này ngay cả thân thể cũng thuộc về chính mình nữa. Nếu như có thể từ trong cái loại tra tấn phi nhân tính này mà sống sót, vậy đương nhiên mới chân chính phá kén thành bướm. Nếu . Phá là phá, mà Lập lại chẳng nổi."
      "Lấy Cổ Linh cho dù là người cứng cỏi, năm đó cũng thiếu chút nữa chống chọi chẳng được cái loại tra tấn này, có thể khiến cho tên Đấu Tông cường giả cũng chịu đựng nổi, ngươi có thể tưởng tượng ra đó là loại thống khổ cỡ nào?"
      "Ách." Tiêu Viêm ngẩn ra, nhãn châu xoay chuyển, gã đột nhiên hỏi: "Sư phụ cùng Phong Tôn Giả Cổ Linh đó rất quen à?"
      "Xem như là vậy ." Tùy ý trả lời câu. Dược Lão thoắt phục hồi lại tinh thần, đành phải bất đắc dĩ : "Ngươi chớ có suy đoán đến lời của ta, chuyện này mai sau, có dịp ta cho ngươi. Bất quá bây giờ ngươi, quá yếu, biết được quá nhiều, đối với ngươi cũng tốt."
      Nghe vậy. Tiêu Viêm cười khổ hồi, tại gã chẳng qua là Đại Đấu Sư, chính xác khó có thể chen vào cái vị diện của Dược Lão bọn họ a. Tốc độ tu luyện như giờ, muốn hi vọng tiến vào cảnh giới Đấu Vương thậm chí là Đấu Hoàng, vậy cần thời gian bao lâu đây?
      "Tiểu gia hỏa, chớ tự coi mình. Ngươi tu luyện 'Phần Quyết', ta để cho ngươi sáng tạo ra nền tảng kỳ tích. Tin tưởng chính mình , kẻ khác cần những năm tháng tu luyện để tích lũy thực lực. Nhưng ngươi, chỉ cần tìm được Dị hỏa là đủ, hơn nữa thành công thôn phệ chúng, như vậy thành tựu cuối cùng, thậm chí siêu việt hơn hẳn Cổ Linh, đều dễ dàng như cất tay vậy." Cảm nhận được ý nghĩ của Tiêu Viêm. Dược Lão khỏi giọng .
      "Hô." Thở ra hơi. Tiêu Viêm khẽ gật đầu, cười : "Hy vọng thế nhỉ."
      bục thủy tinh, nhìn thấy dương Huyền long đan tạo ra bầu khí quá độ như vậy, tên Phách Mại Sư lúc này mới vừa lòng cười cười, chuyển ánh mắt hướng về các phương thế lực ngồi ở dãy ghế trước, hiểu , chỉ những người này mới đủ sức là kẻ tranh đoạt dương Huyền long đan.
      "Đừng nhảm nữa, báo giá ." Nghe ngôn ngữ La Lợi (*) của tên Phách Mại Sư xúi bẩy. Huyết Tông Thiếu Tông chủ Phạm Lăng hơi mất kiên nhẫn cau mày nhăn nhó, giọng lãnh quát. Nguồn: http://truyenyy.com
      "Ha hả." Cười gật gật đầu, tên Phách Mại Sư giọng bỗng chốc ràng, nghiêm mặt : "Giá trị của dương Huyền long đan này, chắc hẳn chư vị cũng có thể hiểu , đơn thuần lấy hết tiền bạc, đủ để so sánh với giá trị phẩm chất của nó rồi. Cho nên, chủ nhân bán khỏa đan dược này . Bất kể cuối cùng đan dược này bị ai đấu giá thành công, cũng nhất thiết phải đáp ứng vô điều kiện vì người ấy làm hai việc!"
      "Làm hai việc?"
      Nghe vậy, phía dưới các thế lực ngang nhau như Huyết Tông, Hắc Khô Mộ, Thiên Xà Phủ đều sửng sốt, chợt sắc mặt khẽ biến, vị Thanh trưởng lão của Thiên Xà Phủ càng nhịn được cười lạnh : "Lời ngươi mới xong quả là nực cười, nếu người đó bảo chúng ta dốc hết tất cả thực lực, để đối phó cái loại cường giả hoặc thế lực khó mà chiến thắng được, vậy chúng ta cũng phải nghe theo sao?"
      "A a! Đương nhiên có khả năng đó rồi, trong hai việc này, nhất định ở trong giới hạn tận lực của các vị. Chỉ có điều trong việc đó cũng nhắc nhở trước, nếu có khả năng xuất ra khỏa dương Huyền long đan này. thân phận chủ nhân của nó chắc hẳn thực lực cũng kém, mà người ấy cần người làm việc, quá nửa đơn giản lắm. Cho nên, chư vị đối với khỏa đan dược này nếu có hứng thú, có lẽ nên cân nhắc chút. Bằng , ngược lại cãi nhau đều phải là vui vẻ gì." Tên Phách Mại Sư khẽ cười .
      Nghe được lời của tên Phách Mại Sư, rất nhiều người ở phía dưới vốn có chủ ý mua dương Huyền long đan, ánh mắt đều thoáng có chút lóe lên.
      "Lời chủ bán , ta dẫn đầy đủ. Nếu các vị vẫn còn có hứng thú, vậy bắt đầu cuộc đấu giá này . Y nguyên Địa giai Đấu kỹ trước đó cũng thế, khỏa dương Huyền long đan này, có giá gốc ban đầu." Hơi hơi khom người, tên Phách Mại Sư hướng về phía dưới mỉm cười .
      " thôi! Tràng đấu giá hội này còn gì hay để xem rồi. dương Huyền long đan còn tới phiên ngươi tranh đoạt." Dược Lão thản nhiên .
      Ngón tay chậm rãi vân vê cái trán. Tiêu Viêm hơi gật gật đầu, cho dù mở mang kiến thức màn cuối cùng của Trọng Đầu Hí, cần phải lưu lại nữa, nghiêng mắt liếc các phương thế lực rục rịch ngóc đầu dậy, gã đứng lên, thầm rời khỏi hội tràng.
      __________________________________________________ _______
      Ghi chú:
      (*) Giọng Raleigh (thủ phủ bang North Carolina, Mỹ)
      lazybeeNữ Lâm thích bài này.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      CHƯƠNG 391: THẤT PHẨM ĐAN DƯỢC - DƯƠNG HUYỀN LONG ĐAN!

      Trong giọng Dược Lão còn chứa trầm và giận dữ, đương nhiên thoát khỏi cảm ứng của Tiêu Viêm, gã khỏi sửng sốt ở trong lòng, dè dặt hỏi: "Sư phụ. Người sao vậy?"
      Hít sâu hơi mạnh mẽ kiềm nén tình cảm trổi dậy ở trong lòng, chợt thanh lời Dược Lão thản nhiên truyền ra: " có gì. Ngươi nhìn xem trước , có số chuyện, sau này có lẽ ta cho ngươi hay. ra bây giờ, hơi sớm."
      Sau khi ra lời này. Dược Lão lại rơi vào trầm mặc, mà ở phía đối diện. Tiêu Viêm hơi ngơ ngác, lặng lẽ gật gật đầu, hề mở miệng hỏi thêm cái gì nữa, gã ngẩng đầu đem ánh mắt nhìn về khỏa Thất phẩm đan dược được Dược Lão xưng là " dương Huyền long đan" đó.
      Giữa hội tràng rất nhiều người, mặc dù ngay cả chi tiết chính xác của khỏa đan dược đó, cũng có hiểu biết ràng lắm, bất quá do xem qua đạo đạo kim quang trước đó, họ có thể mơ hồ hiểu được nó phải là thứ tầm thường. Bởi vậy, khuôn mặt đều khỏi lộ ra vẻ thèm muốn lộ liễu.
      Đối với đan dược đó ngoại nhân thể hiểu ràng tác dụng của nó được, chỉ có loại thế lực như Huyết Tông trước mặt, tại thời điểm này đột ngột kích động đứng lên, có lẽ vài tên cường giả. Thậm chí đều bởi vì cảm xúc ổn định, khiến cho đấu khí trong cơ thể thể khống chế được tràn cả ra ngoài.
      bục thủy tinh, ánh mắt tên Phách Mại Sư thong thả đảo qua toàn bộ khuôn mặt chấn động ở hội tràng, lúc này mới thỏa mãn, ngón tay chỉ vào khỏa đan dược màu vàng ấy, cười dài : "Chư vị! Đây là Trọng Đầu Hí đứng đầu tại lần Đấu giá hội này của chúng tôi - Thất phẩm đan dược. dương Huyền long đan!"
      Xôn xao!
      Tên Phách Mại Sư lời vừa dứt, toàn tràng tiếng động, chốc lát tiếng ồ lên đinh tai nhức óc cùng với thanh hoảng sợ hít vào lương khí , đem vùng trời phòng đấu giá nhất thời bao phủ.
      Từng đạo ánh mắt đỏ thẫm kèm theo hô hấp dồn dập, gắt gao nhìn chăm chú vào khỏa đan dược màu vàng kim. Thất phẩm đan dược? Loại cấp bậc đan dược này đây, ở đây cơ hồ vượt quá hơn phân nửa số người , suốt đời đều có tư cách nhìn thấy. Mà bây giờ, cao giai đan dược tiếng tăm đó, lại xuất ở trong mắt. Há thể khiến cho bọn họ có cử chỉ thất lễ kích động như vậy?
      "Có lẽ rất nhiều người đều chưa từng nghe qua tên tuổi của loại đan dược này a."
      Nhìn số người trong ánh mắt mù mờ tên Phách mại sư cười dài : " dương Huyền long đan đứng hàng Thất phẩm, nghe muốn luyện chế nó. Đầu tiên là cần ma hạch của hai đầu ma thú Thiên Long, thời gian tử vong vượt quá bảy ngày. Hơn nữa, cấp bậc ma hạch ít nhất phải là Lục giai."
      câu này của tên Phách Mại Sư, liền khiến cho số người trong ánh mắt mù mờ trong chớp mắt liền run sợ. Hai lục giai ma hạch thời gian tử vong vượt quá bảy ngày, thế chẳng phải tương đương với hai tên Đấu Hoàng cường giả sao?
      "Nghe lúc đan dược này luyện thành. Thiên địa hiển dị tượng, hai đạo Long Hồn dương từ trong lô đỉnh vươn thẳng tới tận trời, quấn quanh lẫn nhau. Cuối cùng ngưng tụ trở thành sinh mệnh của đan dược." Tên Phách Mại Sư hơi mỉm cười giải thích rất nhiều, thậm chí ngay cả trong mắt cũng xuất vẻ tán dương cuồng nhiệt: "Tác dụng của dương Huyền long đan, cũng phải trực tiếp ảnh hưởng khiến cho người ta nâng cao thực lực, mà chính là Phá xong rồi Lập!"
      "Phá xong rồi Lập?" Tiêu Viêm ngẩn ra. Cau mày.
      "Nếu ai dùng khỏa dương Huyền long đan này, nếu ngày sau trọng thương hoặc lúc tính mệnh lưu lại chút . Nếu vận khí tốt, thứ này, liền có thể trao cho người đó cơ hội Phá xong rồi Lập. Cái gọi là Phá xong rồi Lập, đơn giản chính là phá tan gò bó trói buộc trong dĩ vãng, khiến người ta giống như thứ lột xác. Vô luận là thân thể, linh hồn hay thậm chí đấu khí, đều có thể nâng cao bước a!" Tên Phách Mại Sư cười : " chính xác là, chỉ cần ai ăn nó, ngày sau thân thể cho dù bị thiệt hại nghiêm trọng trí mạng, cũng cần phải vì mạng sống mà lo lắng sầu muộn. Bởi vì chừng, đó lại là cơ hội để người đó hoàn toàn lột xác!"
      "Có lẽ rất nhiều người đối với giới hạn hoàn toàn lột xác có phần mơ hồ, vậy để ta kỹ càng tỉ mỉ về vị Đại gia này vậy." Tên Phách Mại Sư khẽ cười tiếng, chợt : "Chắc chắn thanh danh của Phong Tôn Giả - Cổ Linh, hẳn là các vị từng nghe qua chứ?"
      "Ái chà! Đó chính là cường giả đỉnh phong nổi tiếng khắp đại lục, đường đường cấp bậc Đấu Tôn cường giả. Năm đó lấy thực lực bản thân, trong vòng ba ngày, tiêu diệt tám phương nhất lưu thế lực tại đại lục, loại chiến tích kinh hoàng khủng bố đại lục này, các ngươi chưa từng nghe qua đại danh của người ấy sao?" Tên Phách Mại Sư hỏi câu, cũng là quanh co trêu chọc hơi khinh bỉ.
      "Phong Tôn Giả - Cổ Linh?" Nghe được cái tên rất lạ, lại nghe tiếng thở than vang lên ở xung quanh. Tiêu Viêm lặng lẽ đem tên người đó ghi tạc trong lòng, cái loại cấp bậc Đấu Tôn cường giả này, tại đối với gã mà , quả thực là quá cách xa.
      "Nhưng mà chư vị cũng biết thanh danh của Phong Tôn Giả, vậy hẳn là cũng biết trước khi thành tựu đạt đến cấp Đấu Tôn. Cổ Linh đại nhân cùng với vị Túc Địch đại chiến kinh thế hãi nhân nhỉ? Trong trận chiến đó, ngờ Ngũ tinh Đấu Tông Cổ Linh đại nhân tuy rằng thành công đánh bại đối thủ, nhưng bản thân cũng bị trọng thương rơi vào trạng thái tán công. Dựa theo lẽ thường, cho dù người ấy còn có thể sống sót, thực lực vẫn giảm mạnh, sao? Ở khoảng cách bảy năm sau trận đại chiến đó. Cổ Linh đại nhân vốn mất tích lâu lại lần nữa xuất đại lục, mà thực lực lúc này. là cấp bậc Đấu Tôn." Tên Phách Mại Sư thản nhiên cười .
      Toàn tràng lặng ngắt như tờ, khuôn mặt rất nhiều người đều lộ ra run sợ như nhau. Trong bảy năm, chỉ khôi phục trọng thương, hơn nữa thực lực còn đại tăng, từ Đấu Tông trực tiếp tấn cấp trở thành Đấu Tôn, tốc độ đáng sợ!
      khuôn mặt Tiêu Viêm cũng lên chút chấn động, lát sau, chấn động sút giảm, trong lòng khẽ động, ánh mắt chuyển hướng về khỏa đan dược màu vàng kim ấy, gã đột nhiên tựa như cảm nhận được cái gì đấy, khỏi hít sâu vào ngụm lãnh khí.
      "Chắc hẳn ít người cũng đoán được hả? Đúng vậy. Cổ Linh đại nhân vào thời điểm đó, cũng may mắn có được khỏa dương Huyền long đan, hơn nữa ăn vào, rồi cổ dược lực đó, ở giữa năm tháng dài đằng đẵng, vẫn luôn núp tại trong cơ thể của mình. Cho đến phút chốc bị trọng thương, khởi động hiệu quả đặc biệt của dương Huyền long đan: Phá xong rồi Lập!"
      "Cho nên trong khoảng thời gian năm xưa đó, người ấy từ Đấu Tông cường giả, nhảy vọt biến thành Đấu Tôn!"
      "Tê"
      Trong phòng đấu giá to lớn, yên tĩnh duy trì liên tục lát sau, thanh hít vào lương khí cơ hồ liên tục - thành phiến, vô số người lại lần nữa nhìn về khỏa kim sắc đan dược ở trong tù lao kia. Trong mắt vẻ thèm muốn lộ liễu, hoàn toàn thay đổi biến thành tham lam.
      "Đáng sợ . Phá xong rồi Lập." Bàn tay đầy mồ hôi của Tiêu Viêm xiết chặt, gã thấp giọng lẩm bẩm .
      "Ngươi cũng cần phải cố thở than mà nghe phán quyết như vậy. dương Huyền long đan tuy rằng xác thực có hiệu quả Phá xong rồi Lập, đồng ý người lúc bị trọng thương, dù khởi động loại công hiệu vận may của đan dược này, cũng chưa chắc có thể chân chính hoàn thành Phá xong rồi Lập. Hơn nữa, cơ hội Phá xong rồi Lập, chỉ có lần mà thôi." Thanh Dược Lão thản nhiên, bỗng nhiên lại vang lên lần nữa: "Còn nữa, khởi động Phá xong rồi Lập quyết định bởi khắc thôi, lúc này ngay cả thân thể cũng thuộc về chính mình nữa. Nếu như có thể từ trong cái loại tra tấn phi nhân tính này mà sống sót, vậy đương nhiên mới chân chính phá kén thành bướm. Nếu . Phá là phá, mà Lập lại chẳng nổi."
      "Lấy Cổ Linh cho dù là người cứng cỏi, năm đó cũng thiếu chút nữa chống chọi chẳng được cái loại tra tấn này, có thể khiến cho tên Đấu Tông cường giả cũng chịu đựng nổi, ngươi có thể tưởng tượng ra đó là loại thống khổ cỡ nào?"
      "Ách." Tiêu Viêm ngẩn ra, nhãn châu xoay chuyển, gã đột nhiên hỏi: "Sư phụ cùng Phong Tôn Giả Cổ Linh đó rất quen à?"
      "Xem như là vậy ." Tùy ý trả lời câu. Dược Lão thoắt phục hồi lại tinh thần, đành phải bất đắc dĩ : "Ngươi chớ có suy đoán đến lời của ta, chuyện này mai sau, có dịp ta cho ngươi. Bất quá bây giờ ngươi, quá yếu, biết được quá nhiều, đối với ngươi cũng tốt."
      Nghe vậy. Tiêu Viêm cười khổ hồi, tại gã chẳng qua là Đại Đấu Sư, chính xác khó có thể chen vào cái vị diện của Dược Lão bọn họ a. Tốc độ tu luyện như giờ, muốn hi vọng tiến vào cảnh giới Đấu Vương thậm chí là Đấu Hoàng, vậy cần thời gian bao lâu đây?
      "Tiểu gia hỏa, chớ tự coi mình. Ngươi tu luyện 'Phần Quyết', ta để cho ngươi sáng tạo ra nền tảng kỳ tích. Tin tưởng chính mình , kẻ khác cần những năm tháng tu luyện để tích lũy thực lực. Nhưng ngươi, chỉ cần tìm được Dị hỏa là đủ, hơn nữa thành công thôn phệ chúng, như vậy thành tựu cuối cùng, thậm chí siêu việt hơn hẳn Cổ Linh, đều dễ dàng như cất tay vậy." Cảm nhận được ý nghĩ của Tiêu Viêm. Dược Lão khỏi giọng .
      "Hô." Thở ra hơi. Tiêu Viêm khẽ gật đầu, cười : "Hy vọng thế nhỉ."
      bục thủy tinh, nhìn thấy dương Huyền long đan tạo ra bầu khí quá độ như vậy, tên Phách Mại Sư lúc này mới vừa lòng cười cười, chuyển ánh mắt hướng về các phương thế lực ngồi ở dãy ghế trước, hiểu , chỉ những người này mới đủ sức là kẻ tranh đoạt dương Huyền long đan.
      "Đừng nhảm nữa, báo giá ." Nghe ngôn ngữ La Lợi (*) của tên Phách Mại Sư xúi bẩy. Huyết Tông Thiếu Tông chủ Phạm Lăng hơi mất kiên nhẫn cau mày nhăn nhó, giọng lãnh quát. Nguồn: http://truyenyy.com
      "Ha hả." Cười gật gật đầu, tên Phách Mại Sư giọng bỗng chốc ràng, nghiêm mặt : "Giá trị của dương Huyền long đan này, chắc hẳn chư vị cũng có thể hiểu , đơn thuần lấy hết tiền bạc, đủ để so sánh với giá trị phẩm chất của nó rồi. Cho nên, chủ nhân bán khỏa đan dược này . Bất kể cuối cùng đan dược này bị ai đấu giá thành công, cũng nhất thiết phải đáp ứng vô điều kiện vì người ấy làm hai việc!"
      "Làm hai việc?"
      Nghe vậy, phía dưới các thế lực ngang nhau như Huyết Tông, Hắc Khô Mộ, Thiên Xà Phủ đều sửng sốt, chợt sắc mặt khẽ biến, vị Thanh trưởng lão của Thiên Xà Phủ càng nhịn được cười lạnh : "Lời ngươi mới xong quả là nực cười, nếu người đó bảo chúng ta dốc hết tất cả thực lực, để đối phó cái loại cường giả hoặc thế lực khó mà chiến thắng được, vậy chúng ta cũng phải nghe theo sao?"
      "A a! Đương nhiên có khả năng đó rồi, trong hai việc này, nhất định ở trong giới hạn tận lực của các vị. Chỉ có điều trong việc đó cũng nhắc nhở trước, nếu có khả năng xuất ra khỏa dương Huyền long đan này. thân phận chủ nhân của nó chắc hẳn thực lực cũng kém, mà người ấy cần người làm việc, quá nửa đơn giản lắm. Cho nên, chư vị đối với khỏa đan dược này nếu có hứng thú, có lẽ nên cân nhắc chút. Bằng , ngược lại cãi nhau đều phải là vui vẻ gì." Tên Phách Mại Sư khẽ cười .
      Nghe được lời của tên Phách Mại Sư, rất nhiều người ở phía dưới vốn có chủ ý mua dương Huyền long đan, ánh mắt đều thoáng có chút lóe lên.
      "Lời chủ bán , ta dẫn đầy đủ. Nếu các vị vẫn còn có hứng thú, vậy bắt đầu cuộc đấu giá này . Y nguyên Địa giai Đấu kỹ trước đó cũng thế, khỏa dương Huyền long đan này, có giá gốc ban đầu." Hơi hơi khom người, tên Phách Mại Sư hướng về phía dưới mỉm cười .
      " thôi! Tràng đấu giá hội này còn gì hay để xem rồi. dương Huyền long đan còn tới phiên ngươi tranh đoạt." Dược Lão thản nhiên .
      Ngón tay chậm rãi vân vê cái trán. Tiêu Viêm hơi gật gật đầu, cho dù mở mang kiến thức màn cuối cùng của Trọng Đầu Hí, cần phải lưu lại nữa, nghiêng mắt liếc các phương thế lực rục rịch ngóc đầu dậy, gã đứng lên, thầm rời khỏi hội tràng.
      __________________________________________________ _______
      Ghi chú:
      (*) Giọng Raleigh (thủ phủ bang North Carolina, Mỹ)
      lazybeeNữ Lâm thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :