Đấu phá thương khung - Thiên Tàm Thổ Đậu(1641C)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      CHƯƠNG 29: TRỌNG YẾU ĐÍCH NHẬT TỬ

      Ba tháng thời gian, trong chớp mắt vội vàng qua hơn nửa, mà khoảng cách đến nghi thức thành thân của Tiêu Viêm, cũng chỉ còn gần tháng .
      Bên trong căn phòng sạch , hai mắt Tiêu Viêm lặng lẽ nhìn thủy dịch màu xanh trong mộc bồn, đây là số trúc cơ linh dịch cuối cùng, đấu khí càng đến giai đoạn sau, càng khó có thể tu luyện, từ lần trước lúc đột phá đoạn thứ bảy, đấu khí trong cơ thể Tiêu Viêm yên lặng gần hai tháng, trong hai tháng này mặc kệ tu luyện như thế nào, cái cảm giác đột phá, thủy chung có xuất .
      Giương mắt ngốc trệ nhìn mộc bồn được nửa ngày, Tiêu Viêm lúc này mới bất đắc dĩ lắc lắc đầu, tự nhủ : " biết dùng đến giọt trúc cơ linh dịch cuối cùng này, có thể đột phá lên đoạn đấu khí thứ tám ?"
      Thân thể chậm rãi đứng dậy, có chút hơi ê ẩm, Tiêu Viêm bất ngờ tu luyện đấu khí, ngược lại từ trong tủ lấy ra bộ quần áo màu đen hợp với thân mình .
      Trước lúc cử hành nghi thức thành nhân tháng, tất cả mọi người, đều cần tham gia cuộc kiểm tra, tác dụng cuộc kiểm tra, tự nhiên là loại trừ ra người có đấu khí hợp cách, tộc nhân có bảy đoạn đấu khí, sau khi hoàn thành xong nghi thức thành nhân, có thể đạt được tư cách tiến vào đấu khí các tìm kiếm công pháp, mà tộc nhân có dưới bảy đoạn, lại có quyền lợi này, nghi thức thành nhân qua , bị phân về các sản nghiệp của gia tộc, ngày sau trừ phi biểu kiệt xuất hoặc tốc độ tu luyện vượt qua các tộc nhân ưu tú khác, nếu rất khó trở lại thành nội bộ gia tộc.
      Vừa mới thay được quần áo,ngoài cửa liền truyền đến tiếng đập cửa nhàng.
      "Tiêu viêm ca ca, ta vào được ?"
      Nghe thanh thanh thúy của , Tiêu Viêm khẽ cau mày, với lấy quần áo, hai tay đẩy lên mộc bồn, dấu vào góc bí mật, lúc này mới ung dung đến gần cửa phòng, đẩy cánh cửa mở ra.
      Cửa phòng mở ra, ánh mặt trời ấm áp nhất thời lan tỏa mà tiến vào, chiếu lên thân thiếu niên mặc hắc sam, nhìn qua hết sức đặc biệt.
      Ngoài cửa phòng, thiếu nữ mảnh khảnh duyên dáng, chiếc áo màu xanh nhạt nhàng phụ trợ hoàn hảo cho thân thể mềm mại kia, quần áo che dấu tiểu hung bộ (phần ngực), tuy nhiên có chút sanh sơ, nhưng lại kiêu ngạo như thích biểu sức hấp dẫn tuổi thanh xuân, cái thắt lưng màu tím bó sát chiếc eo kiều lại, gió phất qua, thắt lưng tung bay ...
      Nhìn thiếu nữ xinh đẹp ngoài cửa này, Tiêu Viêm sửng sốt được lúc, sau đó mới chậm rãi khôi phục tinh thần lại, dưới dò xét Huân Nhi chút, lấy làm kì lạ : "Mới sáng sớm, ta còn tưởng làm sao nữ thần giáng thế, nhìn kỹ lại, ra là Huân Nhi nhà ta a. "
      Nghe những lời tán dương của Tiêu Viêm này mang vài phần vui vẻ, Huân Nhi chớp chớp đôi mắt to, miễn cưỡng mím miệng mỉm cười, nhưng cặp mày liễu lặng lẽ vẽ thành hình bán nguyệt xinh đẹp, cũng lên vui sướng trong lòng thiếu nữ.
      Làn thu thủy mang theo vài phần hân hỉ, Huân Nhi cũng ngẩng đầu, đánh giá thiếu niên mở cửa ra.
      Mất năm khổ tu, làm cho Tiêu Viêm bớt vài phần ngây thở, khuôn mặt thanh tú, xuất ra vài phần phong thái kì diệu, thân thể huấn luyện trong thời gian dài, cũng khiến cho bản thân Tiêu Viêm rắn chắc kiện tráng, bộ hắc sam mặc người, cả người nhìn qua, cũng tính là thiếu niên tuấn tú.
      ra khỏi phòng, xoay tay lại đóng cửa phòng, nhìn ánh mắt chăm chăm nhìn mình của Huân Nhi, Tiêu Viêm có chút ngạc nhiên dò xét chính mình chút, nghi hoặc hỏi: " có gì đúng chứ ?"
      Khuôn mặt nhắn kiều có chút đỏ lên, Huân Nhi dời ánh mắt về bên, hé miệng mỉm cười : " thôi, Tiêu Viêm ca ca, ngày hôm nay chính là ngày tham gia kiểm tra, người chuẩn bị tốt chưa ?"
      Đôi mắt híp lại, Tiêu Viêm nhún vai, khóe miệng hé ra chút kiệt ngạo như như , bàn tay chậm rãi sửa lại các nếp nhăn (quần áo), cười : "Cái tên phế vật, bắt đầu từ hôm nay, đem nó trả lại những người đặt nó cho ta !"
      Nhìn thấy Tiêu Viêm tin tưởng mười phần, Huân Nhi nghiêng đầu, khẽ cười : "Ta tin tưởng Tiêu Viêm ca ca !"
      "Ngươi đương nhiên tin tưởng, chỉ sợ rằng ngươi sớm nhìn thấu thực lực của ta." Tiêu Viêm liếc mắt nhìn nàng, nhếch miệng bắt đắc dĩ .
      Nhìn Tiêu Viêm tựa hồ có chút buồn bực, Huân Nhi quay người, khẽ gật gật đầu, bàn tay đáng nắm , cười : "Từ ba đoạn lên bảy đoạn đấu khí, dùng đến năm thời gian, thiên phú tu luyện của Tiêu Viêm ca ca, cho dù là Huân Nhi, cũng mong đuổi kịp a ... "
      " thôi, ny tử!"
      Tiêu Viêm sờ sờ cái mũi, bàn tay thân mật vỗ lên đầu Huân nhi, sau đó vung tay lên, hướng phía sau huấn luyện trường của gia tộc bước nhanh tới . Bạn đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
      Nhìn thiếu niên hoàn toàn bất đồng với bóng dáng tịch ảm đạm trước kia, Huân Nhi vui mừng cười, thấp giọng nỉ non : "Tiêu Viêm ca ca, Huân Nhi sớm qua, ngươi tìm lại được tôn nghiêm cùng vinh diệu của chính mình a ... "
      ….
      Huấn luyện trường làm bằng đá xanh lớn, trong đó tập trung khoảng hơn trăm thiếu niên thiếu nữ, trận trận ồn ào thanh, phóng lên cao
      Giữa huấn luyện trường, dựng tấm bia đá đen dùng để trắc nghiệm rất lớn, loại bia đá trắc nghiệm này, cũng chỉ có ít gia tộc có thực lực mới có tư cách trang bị, giá trị xa xỉ,bên cạnh bia đá đen, như cũ vẫn là vị trắc thí viên lạnh lùng của năm trước đây .
      đài cao bên trái huấn luyện trường, ngồi là ít nhân sĩ nội bộ trong gia tộc, tại chính giữa, là tộc trưởng Tiêu Chiến cùng ba vị trưởng lão.
      Bên trong quảng trường, là các thiếu niên thiếu nữ sớm chờ được kiểm tra, bồn chồn đứng thẳng, ít người ưu tú biểu bình thường, mặt vẫn chưa có nhiều ít khẩn trương gì, ít người thiên phú bình thường hoặc quá thấp, lại là vẻ mặt bàng hoàng cùng rối loạn.
      Tiêu Chiến điềm tĩnh nghiêm mặt nhìn sắc mặt khác nhau của tộc nhân dưới trường, trong lòng nhàng hít hơi, Viêm nhi, ngươi có thể vượt qua ải này ?
      "Tộc trưởng, thời gian sớm sắp đến, Tiêu Viêm sao còn chưa tới ?" Bên cạnh Tiêu Chiến, hai trưởng lão nhíu mày hỏi.
      Tiêu Chiến khinh miệt liếc mắt , nhàn nhạt : "Thời gian còn chưa tới, vội cái gì? Hai vị trưởng lão ngay cả điểm định lực này cũng có?"
      Bị Tiêu Chiến làm cho á khẩu, hai trưởng lão sắc mặt thoáng có chút khó coi, hừ lạnh trầm : "Cho dù ngươi mua đấu giá cho trúc cơ linh dịch, vậy cũng có thể làm cho trong năm thăng lên bảy đoạn đấu khí! Ngươi đừng mong chờ có kì tích gì xảy ra."
      Nghe vậy Tiêu Chiến khuôn mặt giận dữ, tại cũng phiền não, tên gia hỏa này tựa hồ rất thích xấu người khác,đúng lúc định quát mắng lại, giữa sân thoáng chốc náo loạn lên.
      Xoay chuyển ánh mắt, phía đường xa xa quảng trường, hai cái bóng chậm rãi đến, thong dong bước , tựa hồ vì hôm này là ngày trọng yếu mà phải gấp gáp.
      Híp lại ánh mắt nhìn nụ cười nhàn nhạt khuôn mặt thiếu niên mặc hắc sam phía xa xa, Tiêu Chiến chẳng biết vì sao, thở ra hơi ...
      rina93, lazybeeNữ Lâm thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      CHƯƠNG 30: VẪN LẠC THIÊN TÀI

      Nhìn Huân Nhi tới chỗ Tiêu Viêm, nhóm thiếu niên trong sân đều toát ra ánh mắt ghen tị, trong Tiêu Gia, có khả năng thân cận cùng Huân Nhi như vậy chỉ có duy nhất người, chỉ có điều người này nổi danh là phế vật...
      Bên cạnh Quảng trường, Tiêu Trữ được đám bạn vây quanh giương mắt tức giận nhìn Tiêu Viêm.
      " Tiểu hỗn đản, để xem sau hôm nay ngươi còn mặt mũi ở chỗ cùng Huân Nhi ." Chửi thầm tiếng, Tiêu Trữ cười lạnh tưởng tượng ra cảnh sỉ nhục Tiêu Viêm.
      Trước vô vàn ánh mắt ghen tị, giận dữ, Tiêu Viêm dẫn Huân Nhi, trực tiếp được tới đội ngũ cuối cùng, sau đó cùng nhau thấp giọng cười .
      Tiêu Viêm lúc này mang bộ dáng thoải mái, đài cao nhân sĩ cao tầng của gia tộc khỏi có chút kinh dị, người nầy chẳng lẽ biết sau thí nghiệm hôm nay, về sau còn cơ hội sao?
      " Hắc hắc, chỉ sợ là có muốn mà được mà thôi." Hai trưởng lão cười lạnh.
      Nghĩ đến lời này, Tiêu Chiến bên cạnh như muốn đại phát lôi đình, Hai trưởng lão đợi cả ngày vẫn nhận thấy được nửa điểm động tĩnh khỏi có chút ngạc nhiên nhìn Tiêu Chiến bên cạnh.
      " Hai trưởng lão, việc gì cũng nên đợi đến cuối cùng hãy kết luận, nếu , đến lúc đó người cười phải là các ngươi đâu..." Tiêu Chiến thâm trầm thoáng nhìn thiếu niên đàm đạo giữa sân rồi cúi đầu nhắm mắt.
      Khóe miệng nhếc lên, hai trưởng lão hừ lạnh :"Ngươi cứ Hy vọng , ta cũng chờ đợi có thể mang chút kinh ngạc đến cho ta."
      " Tốt lắm, đến giờ, tiến hành trắc thí thôi." Đại trưởng lão trầm giọng ngắt lời hai người.
      Tiêu Chiến khẽ gật đầu đứng dậy, huấn luyện trường chìm trong im lặng, ngưng thanh quát:" Các ngươi đều là tộc nhân mới của gia tộc, nên biết hôm nay trắc nghiệm đối với các ngươi mà là cực kỳ trọng yếu, quy củ trắc nghiệm là phải đạt được đấu khí cấp bảy mới đủ tư cách, nếu đạt đương nhiên đủ tư cách, tiếp theo, dựa theo quy định của gia tộc, sau khi trắc nghiệm xong, người nào đấu khí dưới cấp 7, có quyền lợi hướng người có đấu khí từ cấp 7 trở lên phát ra lần khiêu chiến, nếu khiêu chiến thắng lợi cũng được coi là đủ tư cách!
      " khi tất cả mọi người ràng, như vậy, trắc nghiệm bắt đầu!"
      Theo Tiêu Chiến trầm giọng, huấn luyện trường phía các thiếu niên thiếu nữ, nhất thời khẩn trương cực độ.
      Hướng đến Tấm bia Đá màu đen, trắc nghiệm viên lạnh lùng tiến lên trước bước, từ trong lòng lấy ra danh sách, thanh lạnh như băng, làm nhiều người phát lạnh toàn thân.
      Khoanh chân ngồi phía tảng đá sạch , Tiêu Viêm bình tĩnh nhìn bạn cùng lứa bởi vì đấu khí hợp cách mà ảm đạm khóc, đạm mạc liếm liếm miệng, cũng bởi vậy mà động lòng, cười nhạo cũng an ủi.
      Bọn họ tại so với chính mình càng là tộc nhân cấp thấp, tìm kiếm khoái cảm người họ có lẽ chưa bao giờ Tiêu Viêm nghĩ đến, chính mình có thể cũng ngày này.
      Nhục nhân giả, nhân hằng nhục chi.
      Ngồi ở bên cạnh Tiêu Viêm, Huân Nhi khuôn mặt nhắn thanh nhã, vân quyển vân thư bộ dáng lạnh nhạt, giống như đóa Sen nhiễm bụi trần, tay vân vê bím tóc, ánh mắt nhìn vào đôi mắt của thiếu niên bên cạnh, cùng giống Tiêu Viêm, cũng có chú ý nhiều quá đối với thiếu niên ảm đạm này. Bạn đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenyy.com
      " Tiêu Mị!"
      Trắc nghiệm viên thanh lạnh như băng, làm Tiêu Viêm nhíu mắt, hai bên mí mắt cau lại.
      thèm chú ý đến Tiêu Viêm, Huân Nhi, bộ dáng Tiêu Mị lúc này khỏi đắc ý cười chế nhạo.
      " A a, lúc trước chính là đối với ta tốt a..." mắt Híp lại nhìn hồng y kia thong dong tiến lên, Tiêu Viêm khẽ cười nhàn nhạt .
      Huân Nhi chớp chớp đôi mắt to, nghiêng đầu nhìn Tiêu Viêm khóe miệng kia trào phúng, mỉm cười :" Ta đoán được sau ngày hôm nay, dùng loại thái độ nào đối với Tiêu Viêm ca ca?"
      Tiêu Viêm khẽ nhún vai, giọng :" số thứ mất , chính là mất , mặc kệ như thế nào bù lại cũng thể lấy lại được, trong gia tộc này, có khả năng được ta coi là bạn cũng nhiều lắm, chỉ có mấy người mà thôi..."
      " Huân Nhi sao?" Hồng nhuận cái miệng nhắn nhấc lên cười khẽ, Huân Nhi cười duyên hỏi.
      Tiêu Viêm mỉm cười ôn hòa, tay cầm bím tóc của Huân Nhi, chậm rãi hạ xuống, mỉm cười :" Đương nhiên!"
      Mở to đôi mắt xinh đẹp, Huân Nhi ánh mắt khẽ mê ly cơ hồ hình ảnh kia xâm nhập linh hồn, nhưng mang theo vài phân lo lắng, chậm rãi xuất ...
      Mới trước đây nửa đêm đến phòng mình tiểu nam hài dùng phương pháp kia làm cho người ta nhịn được có chút nhớ nhung, thủ pháp săn sóc ân cần thân thể yếu cuỉa mình, tuy nhiên biết đem lại hiệu quả bao nhiêu, nhưng mà tiểu nam hài lại kiên trì hai năm thời gian......
      Tinh trí khuôn mặt nhắn thượng lên đáng động lòng người tiểu má lúm đồng tiền, Huân Nhi thoáng ngẩng đầu, giọng cười :" Gia tộc này, có khả năng làm Huân Nhi thiệt tình nhận là bạn, cũng nhiều, chỉ có người là ca ca mà thôi..."
      Xa xa, nhìn Tiêu Viêm và Huân Nhi cử chỉ thân mật, Tiêu Trữ da mặt căng ra, trong lòng ghen tị, hận được tiến lên thượng cẳng chân, hạ cẳng tay với Tiêu Viêm.
      " Đấu lực: Tám đoạn!"
      Tấm bia Đá màu đen phía , cường quang phát ra, ra mấy chữ cực đại nổi tại tấm bia.
      " Tiêu Mị: Đấu lực, 8 cấp, cao cấp!" trắc nghiệm viên liếc mắt Tấm bia Đá màu đen lạnh lùng khẽ gật đầu, trầm giọng công bố.
      Nghe thanh trắc nghiệm viên, Tiêu Mị thở dài nhõm hơi, Ngay sau đó, khuôn mặt nhắn vênh lên kiêu ngạo, năm thời gian, đem đấu khí tăng từ cấp 7 lên cấp 8, loại này tiến độ, thành tích như thế trong gia tộc cũng nhiều, cũng khó trách Tiêu Mị cảm thấy vừa lòng.
      Trắc nghiệm viên thanh truyền ra, khiến cho trận dao động tại giữa sân huấn luyện, từng đạo ánh mắt hâm mộ, bắn thẳng đến hướng Tiêu Mị.
      " năm tăng lên tầng đấu khí, quá miễn cưỡng..." Sờ sờ cái mũi, Tiêu Viêm nhàn nhạt bình luận.
      " Ân." Huân Nhi vê vê lọn tóc, ánh mắt chính là tùy ý quét qua mọi người giống như công chúa nhìn thấy tầm thường của Tiêu Mị
      Trải qua đoạn cao trào của Tiêu Mị, lúc sau hơn mười người, cũng có người đạt được cấp 7 cấp 8 đấu khí, còn lại , đều là bị đào thải.
      " Tiêu Huân Nhi!"
      thanh Trắc nghiệm viên lạnh lùng đọc tên, thế nhưng thoáng mang cho nhiều điểm tình cảm.
      ánh mắt toàn trường, tùy mà động, tất cả đều chuyển qua có vẻ đẹp xuất.
      " Tiêu Viêm ca ca, lát nữa cần giật mình a..." Đứng thẳng thân mình, Huân Nhi cúi người cười khẽ với Tiêu Viêm.
      Nhíu nhíu mày, Tiêu Viêm nhìn bóng dáng xinh đẹp mê người, lẩm bẩm :" Chẳng lẻ tấn nhập đấu giả?"
      rina93, lazybeeNữ Lâm thích bài này.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      CHƯƠNG 31: NHẤT TINH ĐẤU GIẢ

      Nhìn lục y chậm rãi lên, huấn luyện trường có chút yên tĩnh, từng cặp mắt bỏng cháy gắn chặt lên thân hình .
      đài cao, sở hữu gia tộc cao tầng đều đình chỉ, thấp giọng chuyện với nhau, ánh mắt đều nhìn vào viên minh châu của Tiêu Gia.
      Tiêu chiến cùng với ba vị trưởng lão, khuôn mặt ngưng trọng, cũng có chút tò mò, bọn họ đồng dạng rất muốn biết, năm tu luyện này vị gia tộc hậu bối đệ nhất nhân lúc này đạt tới cấp bậc nào?
      ......
      Ở đây ánh mắt tập trung nhìn chăm chú phía dưới, nện bước vội nhanh tiến tới bia đá tiền, bàn tay bé đưa ra, ống tay áo kéo lên, lộ ra bàn tay trắng như tuyết.
      Ngọc thủ nhàng tiếp xúc với bia đá, Huân Nhi đôi mắt chậm rãi nhắm lại, đấu lực trong cơ thể, cấp tốc bắt đầu khởi động.
      Theo đấu lực đưa vào, Tấm bia đá vẫn yên lặng khoảnh khắc sau, cường quang xạ phóng...
      Đấu giả: Nhất tinh!
      Nhìn Tấm bia đá phía kia kim quang lóe lên bốn chữ to, huấn luyện giữa sân, thoáng yên lặng, mọi người sững sờ, rồi thanh lớn dần lớn dần.
      " Huân Nhi tiểu thư, tinh đấu giả!"
      Có chút rung động trước bốn chữ to kim quang phát sáng , trắc nghiệm viên nhịn được sợ hãi lắc lắc đầu than, quát lớn.
      " Sách sách... Mười lăm tuổi đấu giả... Thực hổ là..."
      Nghe trắc nghiệm viên công bố, đài cao tiêu chiến kinh hỉ hít vào hơi, lời cuối cùng cũng mơ hồ vang đến.
      Ba vị trưởng lão khẽ gật đầu, đồng dạng là thần tình rung động, tuy nhiên khoảng cách này năm đó Tiêu Viêm mười hai tuổi thành tựu còn có ít chênh lệch, chẳng qua, tốc độ tu luyện loại này, cũng có thể là quái thai.
      giữa sân Huấn luyện, mọi người trầm trồ về Tiêu Mị, cũng là bị bốn chữ kim quang tấm bia đá kia làm cho hoa mắt, ánh mắt dời , nhìn thanh nhã đứng cạnh tấm bia đá, trong lòng khỏi lên những ý nghĩ đồi bại, mười lăm tuổi trở thành gã Nhất tinh đấu giả, như vậy chói mắt quang hoàn, căn bản có thể tưởng được siêu việt.
      Đám người cuối cùng, Tiêu Viêm sợ hãi than, nghĩ tới Huân Nhi này trong vòng năm tấn nhập đấu giả, nhưng lại là đấu giả cấp bậc phía , tăng lên tinh, tốc độ tu luyện loại này, quả thực có thể so với sử dụng trúc cơ linh dịch mà luận.
      Huân nhi rời tay khỏi tấm bia đá, tựa hồ chú ý, bất đắc dĩ cau mày, sau đó xoay người trở lại đám người phía dưới nhìn thấy Tiêu Viêm mang vẻ mặt sợ hãi than cười khẽ kiều kiều cái miệng nhắn.
      " Quá đắc ý, xem thiên phú của muội, có thành tích này thực có gì nằm trong ngoài dự liệu của ta cả (thằng cha này phét thành thần), nếu muội trong năm mà có tiến vào đấu giả cấp bậc, ta đây mới có thể cảm thấy phi thường ngạc nhiên." Nhún vai, Tiêu Viêm hài hước .
      Nghe vậy, Huân Nhi khuôn mặt nhắn nhất thời có chút u oán liếc .
      Lôi kéo Huân Nhi lại ngồi chiếu, Tiêu Viêm hai tay chống cằm, nhàm chán nhìn tộc nhân tiếp tục tiến lên thí nghiệm .
      Tưởng tại mười lăm tuổi đem đấu khí tu luyện đến cấp 7, bình thường cũng cần phải có thiên phú, mới có thể thành công, chẳng qua người có thiên phú phải nơi đâu cũng có, cho dù là lấy thế lực Tiêu Gia , lần này đạt tới cầu cũng bất quá cũng chỉ mười hai mười ba người.
      Càng ngày càng nhiều người đủ tư cách, khí huấn luyện trường có chút trầm buồn, tộc nhân qua, mọi người đều nghiêm mặt, chẳng qua, mỗi khi có người đủ tư cách, ánh mắt những người cũng lóe lên tia vui mừng...
      Ngồi xếp bằng phía dưới, Tiêu Viêm xem xem lại trắc nghiệm, hơn trăm người chắc thí cũng chỉ có hai vị cùng Tiêu Mị giống nhau đạt tới tám cấp đấu khí, mà đạt chín cấp còn chưa có người xuất .
      Giữa sân người trắc thí càng ngày càng ít, cuối cùng, chỉ còn lại có Tiêu Viêm và vài người khác.
      Cách đó xa cuối cùng gã thiếu niên cũng là đứng dậy trắc nghiệm, chẳng qua sau nửa ngày chờ đợi lại đồng dạng là đủ tư cách mà ảm đạm lui về. Bạn đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenyy.com
      Đối với cuối cùng hơn mười cái danh ngạch, kỳ tất cả mọi người là trong lòng biết , mười người này là trung điểm bồi dưỡng của gia tộc, nếu phải vì công bình thi tuyển, chỉ sợ mười danh ngạch này trực tiếp được phân bổ đồng nhất.
      " Tiêu Viêm!"
      Tấm bia đá dưới, trắc nghiệm viên ánh mắt có chút phức tạp hảm xuất này cuối cùng cái danh ngạch.
      " Tiêu Viêm ca ca, tới phiên ngươi..." bàn tay Mềm mại nhàng nắm lấy tay Tiêu Viêm, Huân Nhi giọng đạo.
      Khẽ ngẩng đầu, Tiêu Viêm mở khép hờ đôi mắt, ánh mắt tại huấn luyện trường đảo qua vòng, từng ánh mắt chờ mong tai họa đến với lóe lên làm nhịn được giọng cười lạnh.
      Chậm rãi đứng lên, Tiêu Viêm quay đầu lô, phóng tầm mắt nhìn Tiêu Chiến đài cao, mỉm cười.
      Nhìn con mình tới, mỉm cười nhìn, tiêu chiến vui mừng gật gật đầu, tay nâng chung trà lên, nhàng tựa vào y bối phía sau.
      Thầm hít hơi, Tiêu Viêm đạp bước tới Tấm bia đá, ánh mắt bỗng nhiên phát ra cỗ thần thái làm những tiếng cười nhạo của tộc nhân phía dưới xấu hổ trụ miệng.
      Tại trường ánh mắt phức tạp nhìn chăm chú phía Tiêu Viêm tới Tấm bia đá.
      Nhìn hắc sam thiếu niên trước mặt, trắc nghiệm viên trong lòng khẽ thở dài hơi, năm đó, Tiêu Viêm sáng tạo kỳ tích, là là người thứ nhất chứng kiến, mà ba năm sau, thiên tài từng bước bước vẫn lạc, cũng là chính mắt chứng kiến, hôm nay qua , nếu có kỳ tích phát sinh, đây là ngày cuối cùng thiếu niên đó lần ở gia tộc tiến hành trắc nghiệm...
      Tại mãn trường các ánh mắt gắt gao nhìn chăm chú Tiêu Viêm trong ngực chậm rãi phập phồng, bàn tay từ từ đưa ra, đặt phía tấm bia đá lạnh lẽo.
      Ánh mắt giờ phút này, toàn bộ đều tập trung vào tấm bia đá, bọn họ rành mạch từng câu, lần này thí nghiệm, có lẽ tương vị từng làm cả ô thản thành kinh diễm vì đó là thiên tài thiếu niên cuối cùng lần thí nghiệm.
      Tấm bia đá thoáng im lặng, lát lúc sau, cường quang sạ phóng!
      Tấm bia đá phía , cực đại màu vàng tự thể, làm toàn bộ trái tim ở đây đều là tại chốc lát đình chỉ nhảy dựng lên.
      " Đấu lực...... Bảy cấp!"
      rina93, lazybeeNữ Lâm thích bài này.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      CHƯƠNG 32: KHIÊU CHIẾN

      Cả trường yên tĩnh hẳn so với bình thường
      Trong sân mọi người khiếp sợ nhìn tấm bia đá phía khắc năm chữ to , khuôn mặt phía đích biểu tình , cực kỳ phấn khích , lúc sau , dồn dập đích hô hấp , giồng như bánh xe chuyển động , toàn trường nhất thời hô lên
      "Khách sát "
      đài cao , chén trà trong tay Tiêu Chiến , trực tiếp bị bóp nát thành bột phấn , nước trà pha lẫn bột phấn , theo bàn tay tích tích đáp đáp rơi xuống dưới
      Thất đoạn …Viêm nhi ngươi thực làm được !" Hai mắt nhìn vào tấm hắc thạch , lại nhìn hắc sam thiếu niên , trong mắt Tiêu Chiến thoáng có chút ướt át , trong lòng biết rằng , để đạt được thành tựu này , thiếu niên phải nỗ lực , cố gắng thế nào …
      Ngồi Tiêu Chiến , ba vị trưởng lão thần tình đích thể tin được , này năm trước mới là tam đoạn đấu khí , tại biến thành thất đoạn ? Loại tốc độ này …Làm cho người ta sợ hãi !
      " , a a … Tộc trưởng , trúc cơ linh dịch …, đúng là cường nha ." Hai vị trưởng lão yết hầu khẽ nuốt vào ngụm nước miếng , hoàn hảo lúc trước chưa hoàn toàn trào phúng chế nhạo tiểu tử kia , khẽ thở dài chút sau đó cười tiếng .
      Tiêu Chiến ánh mắt hưng phấn , thực có chút che giấu , khẽ liếc mắt nhìn hai vị trưởng lão , nhàn nhạt cười : "Hai vị trưởng lão , các người chẳng lẽ cho rằng nhị phẩm giai cấp đích trúc cơ linh dịch , năng tạo ra loại kỳ diệu này ? "
      Hai vị trưởng lão nhất trệ , xấu hổ lắc đầu , bọn họ cũng phải ngốc tử , trúc cơ linh dịch đích xác có thể tăng lên tốc độ tu luyện , có thể tưởng tượng chỉ trong năm thời gian nội đề thăng lên tứ đoạn đấu khí , cơ bản là có khả năng !
      Hắc thạch bia , trắc nghiệm viên nhìn thấy năm chữ to thạch bia , khuôn mặt luôn lạnh lùng , cũng sớm bị rung động .
      "Tiêu viêm : Đấu khí , đệ thất đoạn , cao cấp !"
      Thầm thở ra hơi , tựa hồ vẫn tưởng tượng được , trong lòng vẫn rung động , trắc nghiệm viên cố gắng duy trì thanh trấn định , thế nhưng giống như trước , thanh khó có thể che dấu được có chút run rẩy
      Nghe trắc nghiệm viên công bố , huấn luyện trường trước đó vốn yên tĩnh , nay lại càng thêm tĩnh lặng
      " lỗ " biết là ai cuồng thôn khẩu thủy ( nuốt nước miếng ) , đột ngột truyền đến giữa sân huấn luyện
      Đứng ở trong đám người , khuôn mặt bé của Tiêu Mị tràn đầy rung động
      năm thời gian , tăng lên tứ đoạn đấu khí , loại tốc độ tu luyên này …Quả thực khiến cho người nghe hãi nhân
      Tốc độ như vậy , cho dù là ba năm trước với trạng thái tối điên phong của Tiêu Viêm , cũng có khả năng làm được !
      Nhưng mà cái loại tốc độ này có chút khiến cho những người biết trái tim khỏi co rút , khiến cho chúng nhân chăm chú nhìn vào thiếu niên tạo ra kì tích này
      Mục quang mang theo cảm xúc phức tạp , ánh mắt đứng lại hắc thạch bi sau đó dời tới thiếu niên , Tiêu Mị trong tâm bỗng nhiên toát ra ý niệm : , kinh diễm đích thiên phú tu luyện , tựa hồ trở lại !
      Đứng ở bên cạnh huấn luyện trường , chuẩn bị xem Tiêu Viêm bị cười nhạo , Tiêu Trữ bỗng ngốc trệ trừng mắt nhìn vào hắc thạch bi , thất thanh lẩm bẩm : "Này … Như thế nào có thể ? "
      Ngẩng đầu nhìn năm chữ to màu vàng thạch bia , Tiêu Viêm nhàng thở ra hơi , chung quanh bồng nhiên trở nên phức tạp , làm cho hồi tưởng lại ba năm trước ý khí phong hoa đích thiếu niên
      Hôm nay tu luyện thiên phú trở lại , hơn nữa bây giờ ngoài việc thiên phú trở lại , còn có thêm tâm trí thành thục và kiên nghị nữa .
      sâu nhìn thoáng qua thạch bi vài lần quyết định vận mệnh chính mình , Tiêu Viêm nhàng cười vẫn là bộ dáng bình thản giống như ba năm trước kia khi trăc nghiệm qua .
      Thầm thở ra hơi , Tiêu Viêm tại trường ánh mắt chăm chú nhìn mọi người , cuối cùng ánh mắt tiếp xúc với Huân nhi cười, sau đó lui ra khỏi giữa sân
      Theo Tiêu Viêm lui ra ngoài , giữa sân vẫn như trước kia vẫn rất yên tĩnh
      "Khái…" đài cao , thần tình xuân phong đắc ý đích Tiêu Chiến đứng dậy , ho khan tiếng .
      "Trắc nghiệm xong , phía dưới , tiếp theo cử hành khiêu chiến, người có đủ tư cách có quyền lợi hướng tới đồng bạn phát ra lần khiêu chiến , nhớ kỹ cơ hội chỉ có lần !" Tiêu Chiến lãng cười .
      Nghe vậy , giữa sân huấn luyện có chút tao loạn lên , kém cấp bậc là có thể đủ tư cách , nhất thời những mục quang nóng bỏng hướng tới đám đồng bạn có đủ tư cách để khiêu chiến
      Mà đối mặt với từng đạo ánh mắt tràn ngập tính khiêu khích phía đối diện , nhóm đồng bạn này lại khinh thường giơ tay lên đầu , lục đoạn cùng với thất đoạn , căn bản là hai cấp bậc cách biệt , nếu có gì đặc thù ngoài ý muốn , gã có lục đoạn đấu khí rất khó có khả năng đả bại đối thủ có thất đoạn đấu khí
      Đối với điểm này , những người có thực lực lục đoạn đấu khí thập phần ràng , nhưng đối với cơ hội này cho dùng thành hay thành , đều muốn liều mạng thử lần . Bạn đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
      Trong lúc nhất thời , giữa sân khí có chút quái dị , từng đạo mục quang nóng cháy đảo qua những đồng bạn đủ tư cách , tất cả mọi người đều thầm lựa chọn đổi thủ tốt nhất để ứng phó
      Ngồi xếp bằng mặt đât , Tiêu Viêm bỗng nhiên nhíu nhíu my , ngạc nhiên phát , trong chúng nhân , có hơn phân nửa ánh mắt dừng lại người mình
      "Ta thực là yếu sao ?" Thoáng kinh ngạc , Tiêu Viêm trong lòng có chút buồn cười
      "Tiêu viêm ca ca năm tăng lên tứ đoạn đấu khí tuy làm cho người ta rung động , chẳng qua nguyên nhân chính là mặc dù rung động , nhưng sâu trong lòng mỗi người có loại ảo giác muốn tin tưởng điều này , cho nên bọn họ tự nhiên muốn hướng Tiêu Viêm ca ca khiêu chiến " bên , Huân Nhi giọng cười
      Bất đắc dĩ nhún vai , Tiêu Viêm vỗ tro bụi quần áo , đạm cười : "Bởi vì muốn tin tưởng , cho nên lựa chọn dối gạt mình khinh người yếu … "
      Huân Nhi cười , khẽ gật đầu .
      Lúc này ở giữa sân , rốt cục có người nhịn được đứng dậy
      Thiếu niên có dáng người tráng thạc , bước nhanh tới trước mặt Tiêu Viêm , có chút khẽ lớn tiếng : "Tiêu Viêm biểu đệ , thỉnh !"
      Thiếu niên tuy mặt nhìn như cung kính , chẳng qua hai mắt nhìn Tiêu Viêm , tổng hội lên nét nghi ngờ , khuôn mặt nét khinh thường , thực tin rằng phế vật Tiêu Viêm trước kia hồi phục lại
      rina93, lazybeeNữ Lâm thích bài này.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      CHƯƠNG 33:CHỨNG THỰC

      Nhìn tráng bạc thiếu niên khiêu chiến , những người có đủ tư cách khiêu chiến khác nhất thời tiếc nuối , hít vào hơi , tựa hồ rất là hâm mộ thiếu niên kia
      Tiêu Viêm híp lại đôi mắt , cao thấp dò xét thiếu niên trước mặt này chút , tuy gia tộc có nhiều tộc nhân , nhận thức cũng đầy đủ , chẳng qua thiếu niên này , cũng có ít ấn tượng
      Theo như kí ức của Tiêu Viêm , thiếu niên này tên là Tiêu Khắc , thuộc hệ phái của đại trưởng lão , ngày thường thường xuyên theo sau Tiêu Trữ , nghiễm nhiên giống như tên cẩu nô tài , trước kia tại thời điểm chính mình lạc phách , cũng ít lần trào phúng mình
      Trong đầu chậm rãi nhớ lại ít chuyện xưa , Tiêu Viêm khóe miệng bỗng nhiên nhếch lên khiến cho người ta cảm thấy nguy hiểm
      Quay đầu tiếp xúc chút với ánh mắt của Huân Nhi , Tiêu Viêm mỉm cười , dưới ánh mắt chăm chú của mọi người , gật gật đầu , giọng cười : "Được , ta tiếp nhận ".
      Nhìn thấy Tiêu Viêm đáp ứng cách dễ dàng như vậy , Tiêu Khắc khóe mắt lộ ra nét trù trừ , cảm giác bất an trong lòng nổi lên , yết hầu khễ động chút , Tiêu Khắc có chút hối hận về lỗ mãng của chính mình
      Nhưng mà tuy có hối hận , chẳng qua vào giờ phút này muốn đổi ý cũng được
      "Ảo giác , năm tăng lên tứ đoạn đấu khí , căn bản là ai có thể làm được , nhất định giở thủ đoạn để lừa gạt mọi người !Ta nhất định năng chiến thắng !"Trong lòng ổn định lại , lại nghe những tiếng ủng hộ phía sau , Tiêu Khắc lúc này mới cười : "Vậy để ta lĩnh giáo chút thực lực của Tiêu Viêm biểu đệ !"
      Tiêu Viêm mỉm cười , đứng dậy , tiến vào trong huấn luyện trường , sau đó đối với Tiêu Khắc làm cái thủ thế
      Nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Tiêu Viêm , cảm giác bất an trong lòng Tiêu Khắc lại càng tăng thêm , cố ý cười tiếng , chậm rãi tiến vào giữa sân
      Nhìn hai người trong sân , tất cả mọi người trong huấn luyện trường đều nhanh chóng hướng tầm mắt vào trong sân
      đài cao , Tiêu Chiến tiếp nhận từ tùy tùng phía sau chén trà , ánh mắt gắt gao nhìn vào đấu trường , trong ánh mắt chứa chút khẩn trương
      , chỉ Tiêu Khắc đối với thành tích Tiêu Viêm đạt được có chút cảm thấy khó tin , chính bản thân Tiêu Chiến , ở sâu trong đáy lòng cũng có chút tin , cái này cũng thể trách tin Tiêu Viêm , dù sao , năm nội tăng lên tứ đoạn đấu khí , loại tốc độ này , cơ hồ là thể hình dung được , tốc độ này cho dù là ba năm trước đây Tiêu Viêm cũng thể làm được a
      Mà cũng chính bởi thành tích quá mức khủng bố này cho nên trong lòng mọi người khó có thể tin tưởng được
      Chẳng qua mặc kệ là tin hay tin cũng thế, chỉ cần Tiêu Viêm cùng người khác giao thủ , chân thực lực bại lộ ra , mà đến lúc đó , mọi người có thể nhìn ra trình độ chân chính của Tiêu Viêm
      Bên cạnh Tiêu chiến , ba vị trưởng lão hô hấp cũng dồn dập , ánh mắt phức tạp giương mắt nhìn vào giữa sân . Nguồn: http://truyenyy.com
      Mọi ánh mắt dều chăm chú nhìn vào giữa sân ,Tiêu Viêm lúc trước biểu ra đích khủng bố thành tích , đến tột cùng là hay giả , động thủ là có thể phân biệt được
      "Tuyệt đối là giả !"bên cạnh quảng trường , Tiêu Trữ liêm liếm đôi môi khô khốc , thấp giọng hung hăng .
      "Nên … là giả ?"Trong đám người , Tiêu Mị hàm răng khẽ cắn chặt vào đôi môi hồng nhuận , trong lòng có chút mịt mù , nàng đồng dạng rất khó tin tưởng rằng , sau ba năm im lặng vị thiếu niên này , bồng nhiên như thế nào lại có thành tích khủng bố như vậy.
      Dưới ánh mắt phức tạp của mọi người , trong sân Tiêu Viêm cùng Tiêu Khắc hoàn thành lễ tiết trước khi giao thủ .
      Song chưởng vi thụ , nhàn nhạt đích đấu khí tỏa ra , Tiêu Khắc thầm thở ra hơi , cước đạp lên mặt đất bước , thân hình lao tới Tiêu viêm .
      Đê cấp chiến đấu thực có cái gì hoa mắt cả , hết thảy đều là đơn giản đối bính
      "Phách sơn chưởng !"
      Thân hình nhanh chóng tiến tới gần Tiêu Viêm , Tiêu Khắc hữu chưởng vung lên , đấu khí thoáng ngưng tụ lại , hung hăng công kích vào ngực tiêu viêm
      Phách sơn chưởng , hoàng giai trung cấp đấu kỹ , tộc nhân đạt tới ngũ đoạn đấu khí mới có cơ hội học tập !
      trận gió thổi bay mấy sợi tóc trán Tiêu Viêm , lộ ra đôi mắt đen nhánh , mi mắt chớp chớp , Tiêu Viêm ánh mắt híp lại , nhàn nhạt nhìn song chưởng công tới ngày càng gần
      Thủ chưởng sắp công kích tới bả vai Tiêu viêm lúc này Tiêu Viêm mới nhàng bước sang phải , năm rèn luyện thân thể , làm cho thần kinh phản xạ của Tiêu Viêm cực kỳ xuất sắc
      Bước sang phải bước , vừa lúc né tránh công kích của Tiêu Khắc , thân mình thoáng hơi nghiêng , thủ chưởng Tiêu Viêm giống như xuyên hoa trích điệp , xuyên thấu qua cánh tay Tiêu Khắc , tùy ý dánh vào bả vai phía .
      "Toái thạch chưởng "
      Toái thạch chưởng , hoàng giai sơ cấp đấu kỹ , chỉ cần đạt tới tam đoạn đấu khí là có thể học tập
      "Phanh!" Bị Tiêu Viêm đánh trúng sắc mặt hồng nhuận của Tiêu Khắc nhất thời trở nên tái nhợt .Kêu rên nên tiếng , cước bộ lảo đảo lui về phía sau , rốt cục cuối cùng cũng đứng vững , ngã xuống đất
      Toàn trường yên tĩnh hẳn , Tiêu Khắc lạc bại , tốt lắm như vậy được chứng tỏ
      chưởng đánh bại đối thủ , Tiêu Viêm có chút nhàm chán lắc đầu , đối thủ loại này ,thực có tính khiêu chiến , đừng vận dụng để bài , chính mình chân thực lực cũng có vận dụng nửa
      Đương nhiên , Tiêu Viêm với chính mình cảm thấy nhàm chán bất đồng , lúc này tại ngoại trường , mọi người chậm rãi thu lại ánh mắt , khi Tiêu Viêm có thể dễ dàng đả bại gã lục đoạn đấu khí , như vậy thực lực của phải thất đoạn
      Như thế đến , như vậy lúc trước Tiêu Viêm biểu ra đích khủng bố thành tích …Là !
      năm tăng lên tứ đoạn đấu khí , loại thành tích này này có thể là kỳ tích của kỳ tích !
      đài cao , Tiêu Chiến mạnh thở ra hơi , rốt cuộc là
      "…thực đích , thất đoạn …"
      Nhìn Tiêu Viêm đả bại Tiêu Khắc , bàn tay bé của Tiêu Mị chậm rãi che đôi môi đỏ mọng , rung động thất thanh thào
      rina93, lazybeeNữ Lâm thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :