Đấu phá thương khung - Thiên Tàm Thổ Đậu(1641C)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      CHƯƠNG 220: NGŨ XÀ ĐỘC SÁT ẤN

      Sắc mặt trầm, Tiêu Viêm hung hăng bay bầu trời sa mạc đoạn, trong lòng lúc này mới từ từ tĩnh táo lại, tốc dộ phi hành chậm rãi hạ xuống. Nhớ tới lúc trước thái độ chính mình đối với Vân Chi, khỏi cười khổ tiếng.Tựa hồ đích có điểm quá phận rồi a.
      "Nhân gia hảo tâm giới thiệu địa phương tu luyện cũng là suy nghĩ cho ta. Ai. là lỗ mãng rồi."Bàn tay vỗ cái trán , Tiêu Viêm giọng thở dài .
      Bàn tay nhàng xoa cái trán .Nhớ tới vừa rồi Vân chi nhìn thấy chính mình, mặc dù khổ não. Nhưng là vẫn như cũ buông tha cho cử chỉ cướp đoạt dị hỏa. Tiêu Viêm trong lòng áy náy, càng phát ra nhiều hơn.
      Sau lưng hai cánh hơi rung lên. Tiêu Viêm thân hình dừng lại giữa trung, quay đầu đến, nhìn phía cuối sa mạc, có chút chần chờ thào :"Nên hay nên trở về chút?"
      Cau mày trầm ngâm trong chốc lát , Tiêu Viêm khóe mắt liếc bàn tay nâng thanh liên tọa, thở ra hơi, thấp giọng :"Lấy thực lực của nàng , hai gã Đấu Vương hẳn làm gì được nàng chứ ?Bây giờ người ta mang theo dị hỏa loại kì bảo này, nếu như quay về, ngược lại mang đến cho nàng ít phiền toái."
      Lầm bầm lầu bầu trong chốc lát, coi như Tiêu Viêm chuẩn bị rút lui, xa xôi sâu trong sa mạc , khí trời tĩnh lặng, chợt trỡ nên cuồn bạo hơn, năm cổ khí thế hung hãn vô cùng, bao phũ khắp bầu trời. Năm cỗ khí thế ngưng tụ thành năm đầu nhan sắc khí trụ lớn giống nhau, giống như năm cây trụ chống trời, vững vàng đứng thẳng bầu trời xanh biếc.
      "Đây là?".Ngưng trọng nhìn cột sáng lớn phía cuối tầm mắt, khuôn mặt Tiêu Viêm hơi đổi, thất thanh .
      "Cường giả xà nhân tộc…. năm tên Đấu Vương."Thanh già nua của Dược Lão thoáng có chút ngạc nhiên, vang lên trong lòng Tiêu Viêm."Xem ra xà nhân tộc cường giả tới rất nhanh a, vị nữ nhân tên Vân Chi kia , tựa hồ có điểm phiền toái rồi ."
      "Năm tên Đấu Vương?"Nghe vậy , Tiêu Viêm trong lòng thầm giật mình .Sắc mặt trong nháy mắt trầm xuống , nhíu chặt lông mày. :"Bọn người kia tốc độ cũng quá nhanh chứ…bất quá, lấy thực lực của Vân Chi , hẳn là có việc gì ?Nàng dù sao cũng là Đấu Hoàng cường giả."
      "Khó ... Đấu hoàng mặc dù cường hãn. Bất quá đấu vương cũng kém. Càng huống chi là năm tên Đấu Vương cường giả cùng lên...hơn nữa cường giả xà nhân tộc, bởi vì duyên cớ huyết mạch, bọn họ có thể hiểu được ít hợp lực đấu kĩ ,như vậy cùng lên, Vân Chi nọ, cũng là có chút khó giải quyết ."Dược Lão trầm ngâm .
      Nhíu chặt lông mày càng thêm thâm sâu , sau lúc lâu, Tiêu Viêm gắt gao mím môi, con mắt gắt gao nhìn chằm chằm năm đạo khí trụ cực lớn bầu trời sa mạc, chút do dự :"Vậy trở về!"
      "Tùy theo ngươi ."Đối với việc này. Dược Lão ra để ý.
      Hơi hơi gật đầu. Tiêu Viêm nâng thanh liên tọa. Sau lưng Tử Vân dực nhàng cái.Xoay người .Bắt đầu rất nhanh quay về theo lộ tuyến lúc trước.
      Vừa nhìn vô tận cát vàng trong sa mạc .Sáu đạo nhân ảnh.Trôi nổi .Mỗi người sau lưng đều phe phẫy đôi đấu khí hóa cánh. Đấu khí hai cánh phiến động trong lúc đó, luồng kình phong mặt cát nhấc lên trận trận bụi màu vàng .
      Phía trong năm đạo nhân ảnh bao quanh. Hắc bào nhân lạnh nhạt mà đứng.Mỹ mâu khinh thường liếc chung quanh năm người. giọng :"Tốc dộ của chư vị, đúng là để cho ta giật mình."
      "Phi."Sắc mặt thoáng có chút tái nhợt Viêm Thứ ói ra miệng máu tươi, lúc này quần áo rách nát.Cả người dưới đều chảy máu tươi, vết sẹo dữ tợn dài hẹp có chút làm cho người ta khiếp sợ lên nơi cánh tay cùng với bụng.
      Tại mới vừa rồi. cùng với hôi bào lão giả dẫn đầu đem Vân Chi chặn lại. Song phương gặp mặt, bọn họ còn kịp tiếng nào, bị nữ nhân trog hắc bào, giống như oán phụ bình thường bị nam nhân từ bỏ .Đột nhiên đối với bọn họ triển khai công kích. Dưới tình huống có chút trở tay kịp. Viêm Thứ đành đứng mũi chịu sào.
      Ngắn ngủi trong vài phút đồng hồ.Viêm Thứ dưới công kích của hắc bào nhân, cũng bị số vết thương . Nếu phãi ba vị cường giả xà nhân kịp thời chạy tới. Cho dù có thêm hôi bào lão giả phối hợp. cũng có kết quả là trọng thương.
      Dù sao, Đấu Vương mặc dù cũng có thể tính là cường giả .Nhưng dù sao cùng Đấu Hoàng vẫn khác biệt cấp bậc. Bằng vào hai gã Đấu Vương, còn có tư cách cùng Đấu Hoàng cường giả đụng nhau. Càng huống chi phương thức chiến đấu của Viêm Thứ là cứng đối cứn, như vậy cùng Đấu Hoàng cường giả chiến đấu, tự nhiên là chịu thua thiệt lớn. Đương nhiên ,trọng yếu nhất, bởi duyên cớ vị hắc bào nhân này xuống tay quá mức tàn nhẫn.
      "Các hạ xuống tay là ngoan độc a, ngênh ngang xông vào xà nhân tộc ta, chỉ có lời nào xin lỗi, ngược lại còn khiêu ngạo như vậy,dĩ nhiên là khi tộc ta người sao?" Hôi bào lão giả ánh mắt lệ đảo qua người hắc bào nhân .
      "A a. Xin lỗi?Bất quá ta làm như vậy các ngươi cũng có khả năng tiếp nhận ?Nếu là hành động vô dụng, ta đây cần gì phải làm?"Hắc bào nhân thản nhiên cười :"Mất Medusa nữ vương xà nhân tộc các ngươi, tựa hồ gặp nhiều sóng gió àh."
      "Nhân loại vô sỉ hèn hạ! Nếu phãi các ngươi quấy nhiễu.Nữ vương bệ hạ như thế nào tiến hóa có thể thất bại?"Viêm Thứ nổi giận quát.
      "Kiệt kiệt. Các hạ nếu cho rằng đúng như vậy, sợ rằng mắc sai lầm đăc biệt lớn rồi, mặc dù nữ vương bệ hạ tiến hóa hình như là thất bại, nhưng nàng từ lớn lên với ta .Cho nên, ta mơ hồ nhận thấy được, nàng vẫn chưa chính thức vẫn lạc, ngày nào đó nàng trở lại Tháp Qua Nhĩ đại sa mạc. Lần nữa dẫn theo xà nhân tộc rời cái địa phương đáng chết này"Hôi bào lão giả thanh cười :"Đến lúc đó, khi thời gian tới, chúng ta quay trở về, lấy lại những thứ thuộc về mình!"
      "Tên ngươi gọi là Thế sao?Là lão nhân đức cao vọng trọng trong xà nhân tộc, đến nay thực lực chân chính tiến vào bát tinh Đấu Vương …..Theo như lời ngươi…Ân, có lẽ …Nếu như có ngày đó, ta ra cũng hy vọng có thể cùng nàng giao thủ lần."Nhìn bộ dáng si mê của hôi bào lão giả. Vân Chi lông mày đen hơi nhíu lại, chợt nhàng lắc đầu, nhàn nhạt .
      " tại Gia Mã Đế Quốc, bên trong có ba vị Đấu Hoàng cường giả. Bọn họ ta đều từng gặp qua, cho nên …ta cũng có thể nhận ra ngươi. Hắc hắc, sau lưng ngươi , đích thực là thế lực khổng lồ, bất quá chờ xem, xà nhân tộc ta, nhất định trả thù. Hôi bào lão giả cười lạnh .
      " có tí uy hiếp…"
      Cười khẽ lắc đầu, Vân Chi phải loại người vô dụng mới bị uy hiếp liền sợ đến thất thần, lập tức cười tiếng, chậm rãi nâng thanh quang trường kiếm trong tay lên. Gò má tiếu mỹ xinh đẹp lên những đường cong, cười dài :"Bất quá nếu các ngươi ta xuống tay tàn nhẫn.Ta đây cũng cần phãi lưu tình…Hôm nay, để xem trong năm người các ngươi, có khả năng chạy thoát được mấy người chứ.
      "Hừ, ngươi mặc dù là Đấu Hoàng cường giả.Có thể tưởng tượng muốn ứng phó năm tên Đấu Vương chúng ta, như vậy cũng phải là chuyện dễ dàng gì!"Nghe Vân Chi thế, trung niên xà nhân lục bào, khuôn mặt dâng lên nét bạo lệ, quát to.
      "Như vậy …thử xem sao."
      Trường kiếm sắc bén xé gió, thanh thanh thúy vang lên, như tiếng chim hót.Tại giữa trung mạnh mẽ vang lên trong chốc lát, Vân Chi thân thể chợt biến mất, đến khi xuất …bất ngờ đến sát bên lục bào xà nhân phía sau, chỗ mũi kiếm, thanh quang kiếm cương bạo phát đến ba thước, xảo quyệt mà ngoan độc nhắm tới các bộ vị yếu hại đâm tới.
      Trong chớp mắt thân thể Vân Chi biến mất. Lục bào xà nhân với kinh nghiệm chiến đấu phong phú phát ra, đuôi rắn đong đưa. Thân hình quỷ dị tránh về phía bên trái nửa thước, vừa vặn tránh được kiếm phong lạnh lẽo.
      kích thất bại. Vân Chi sắc mặt có chút biến hóa, lòng bàn tay buôn chuôi kiếm ra, trường kiếm kì dị dán vào lòng bàn tay Vân Chi, nhanh chóng xoay tròn rồi đứng lên.
      Mũi kiếm sắc bén vẽ đường, nhàng hướng về phía thắt lưng lục bào xà nhân, nơi bao trùm ít vẩy rắn chắc chắn. Đối với sức ép của kiếm cương, tựa hồ chỉ như là tờ giấy mỏng bình thường, chút chống cự.
      "Xụy…"Mũi kiếm cắt . thanh nặng nề vang lên bầu trời.
      Lục bào xà nhân bàn tay che chặt bên hông. Máu tươi đỏ sẫm từ ngón tay thẩm thấu ra ngừng xuống, đau đớn kịch liệt làm mặt đổ mồ hôi lạnh.
      Từ lúc Vân Chi chợt công kích, tới lúc lục bào xà nhân bị thương thối lui bất quá chỉ ngắn ngủi trong mười mấy giây thời gian mà thôi, đợi đến lúc mọi người lấy lại tinh thần, lục bào xà nhân thực lực đứng đầu trong xà nhân tộc, sớm bị thương, hơn nữa còn chật vật thối thui.
      "Nàng tốc độ quá nhanh, đừng cùng nàng mình chiến đấu, kết ngũ xà độc sát ấn!"Nhìn lục bào xà nhân bị thương, hôi bào lão giả sắc mặt trầm cấp bách quát.
      Miệng hô tiếng. Hôi bào lão giả dẫn đầu hai tay nhanh chóng kết ấn liên tiếp làm cho địch nhân có chút hoa cả mắt, mà theo ấn kết động, thanh quang năng lượng khổng lồ nhanh chóng ngưng tụ trong lòng bàn tay.
      Trong nháy mắt hôi bào lão giả ra tay kết ấn, bốn người còn lại cũng là cùng lúc nhanh chóng hòan thành kết ấn, đối với loại kết ấn này, bọn họ từng rèn luyện vô số lần, cho nên khi vừa nghe mệnh lệnh, dùng tốc độ nhanh nhất hoàn thành kết ấn.
      Tại lúc năm người kết ấn, trong chốc lát, vòng nhàn nhạt u quang năng lượng tráo lên giữa hư , đem bọn họ vững vàng bao bọc bên trong, hiển nhiên đây là loại phòng ngự đề phòng đối phương đánh lén.
      Nhìn năng lượng trong tay năm người càng ngày càng đậm, gữa mỹ mâu Vân Chi xuất thần sắc hưng phấn, nàng sớm nghe qua, xà nhân tộc có số đấu kĩ quỹ dị, đặc biệt là số dung hợp đấu kĩ, có thể đem thực lực của nhiều người hợp lại chỗ, rồi sau đó bạo phát ra, nhằm mục đích chống lại cường giả cao cấp.
      Nhìn loại dung hợp đấu kĩ mà tại bọn họ sử dụng. Hẳn là Huyền bậc cao cấp đấu kĩ, loại cấp bậc dung hợp đấu kĩ này trong xà nhân tộc có thể coi như là cấp độ cao thâm nhất rồi. Cho nên, chỉ có thủ lĩnh tám bộ lạc lớn mới có đủ thực lực cùng tư cách tu luyện nó.
      "Ngũ xà độc sát ấn!Khải!"
      Theo tiếng quát khẽ của hôi bào lão giả, trong lòng bàn tay năm tên Đấu Vương cường giả quang mang chợt đại thịnh. Trong nháy mắt, năm đạo u thanh năng lượng khổng lồ cao chừng mấy trượng từ trong lòng bàn tay năm người bạo phát ra.
      U thanh năng lượng trong lòng bàn tay lúc năm người bắn ra, bắt đầu đan lại cùng chỗ, chĩ chốc lát thời gian, trụ năng lượng cực kì to lớn lên trện bầu trời.
      Lúc trụ năng lượng lớn xuất , trong sa mạc, cuồng phong quật khỡi, cỗ hơi thở tràn ngập huyết tinh và bạo lệ phát ra từ giữa trụ năng lượng.
      Trụ năng lượng lớn đột nhiên bắt đầu bốc lên, trong nháy mắt trụ năng lượng biến ảo thành đầu lục xà dài hơn mười trượng!"Tê".Lục xà năng lượng vừa ra, cuồng phong giữa sa mạc, càng lúc càng mạnh hơn, từng trận gió cuốn mà mắt thường có thể thấy được nổi nên, lục xà năng lượng cấp tốc xoay tròn quanh thân, tiếng gào thét vang vọng khắp sa mạc.
      Nhìn lục xà năng lượng lớn bầu trời ,mỹ mâu Vân Chi xẹt qua tia kinh ngạc cùng ngưng trọng, nàng nghĩ tới, năm tên Đấu Vương cường giả này, cũng có thể phát ra năng lượng mạnh mẽ đến như vậy.
      "Xà nhân tộc đấu kĩ, khó trách tại Đấu Khí đại lục rất có danh tiếng, dung hợp đấu kĩ kì dị này, là cho người ta sợ hãi …" thở ra hơi, Vân Chi nắm chặt chuôi kiếm, khí thế cả người lúc này chợt biến đổi giống như kiếm phong sắc bén bình thường đứng lên, từng đạo cuồng phong màu xanh khổng lồ bắt đầu cấp tốc ngưng tự quanh thân.
      Gắt gao nhìn lục xà khổng lồ hướng về phía này, Vân Chi mũi chân điểm , công kích mạnh mẽ trong tay vừa muốn bạo phát ra, sắc mặt đột nhiên hơi đổi, vội quay đầu lại.
      Ở phía chân trời, bóng người toàn thân bao phủ trong ngọn sâm bạch hỏa diễm, giống như thuấn di , thoát thoát , quỹ dị là khi người đó xuất đến trước người Vân Chi, song chưởng nhấc lên, bạch sắc hỏa diễm bao trùm khắp chân trời, sau đó giống như biển ngập trời, đem lục xà năng lượng khẩu thôn phệ…
      Huyền phù giữa trung. Vân Chi nhìn màn đột ngột xảy ra này, khuôn mặt xuất nụ cười , kinh ngạc cùng khiếp sợ…
      Hôi bào lão giả :lão giả mặc áo màu tro
      Mỹ mâu : đôi mắt đẹp
      Tráo : lồng bảo vệ
      lazybeeNữ Lâm thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      CHƯƠNG 220: NGŨ XÀ ĐỘC SÁT ẤN

      Sắc mặt trầm, Tiêu Viêm hung hăng bay bầu trời sa mạc đoạn, trong lòng lúc này mới từ từ tĩnh táo lại, tốc dộ phi hành chậm rãi hạ xuống. Nhớ tới lúc trước thái độ chính mình đối với Vân Chi, khỏi cười khổ tiếng.Tựa hồ đích có điểm quá phận rồi a.
      "Nhân gia hảo tâm giới thiệu địa phương tu luyện cũng là suy nghĩ cho ta. Ai. là lỗ mãng rồi."Bàn tay vỗ cái trán , Tiêu Viêm giọng thở dài .
      Bàn tay nhàng xoa cái trán .Nhớ tới vừa rồi Vân chi nhìn thấy chính mình, mặc dù khổ não. Nhưng là vẫn như cũ buông tha cho cử chỉ cướp đoạt dị hỏa. Tiêu Viêm trong lòng áy náy, càng phát ra nhiều hơn.
      Sau lưng hai cánh hơi rung lên. Tiêu Viêm thân hình dừng lại giữa trung, quay đầu đến, nhìn phía cuối sa mạc, có chút chần chờ thào :"Nên hay nên trở về chút?"
      Cau mày trầm ngâm trong chốc lát , Tiêu Viêm khóe mắt liếc bàn tay nâng thanh liên tọa, thở ra hơi, thấp giọng :"Lấy thực lực của nàng , hai gã Đấu Vương hẳn làm gì được nàng chứ ?Bây giờ người ta mang theo dị hỏa loại kì bảo này, nếu như quay về, ngược lại mang đến cho nàng ít phiền toái."
      Lầm bầm lầu bầu trong chốc lát, coi như Tiêu Viêm chuẩn bị rút lui, xa xôi sâu trong sa mạc , khí trời tĩnh lặng, chợt trỡ nên cuồn bạo hơn, năm cổ khí thế hung hãn vô cùng, bao phũ khắp bầu trời. Năm cỗ khí thế ngưng tụ thành năm đầu nhan sắc khí trụ lớn giống nhau, giống như năm cây trụ chống trời, vững vàng đứng thẳng bầu trời xanh biếc.
      "Đây là?".Ngưng trọng nhìn cột sáng lớn phía cuối tầm mắt, khuôn mặt Tiêu Viêm hơi đổi, thất thanh .
      "Cường giả xà nhân tộc…. năm tên Đấu Vương."Thanh già nua của Dược Lão thoáng có chút ngạc nhiên, vang lên trong lòng Tiêu Viêm."Xem ra xà nhân tộc cường giả tới rất nhanh a, vị nữ nhân tên Vân Chi kia , tựa hồ có điểm phiền toái rồi ."
      "Năm tên Đấu Vương?"Nghe vậy , Tiêu Viêm trong lòng thầm giật mình .Sắc mặt trong nháy mắt trầm xuống , nhíu chặt lông mày. :"Bọn người kia tốc độ cũng quá nhanh chứ…bất quá, lấy thực lực của Vân Chi , hẳn là có việc gì ?Nàng dù sao cũng là Đấu Hoàng cường giả."
      "Khó ... Đấu hoàng mặc dù cường hãn. Bất quá đấu vương cũng kém. Càng huống chi là năm tên Đấu Vương cường giả cùng lên...hơn nữa cường giả xà nhân tộc, bởi vì duyên cớ huyết mạch, bọn họ có thể hiểu được ít hợp lực đấu kĩ ,như vậy cùng lên, Vân Chi nọ, cũng là có chút khó giải quyết ."Dược Lão trầm ngâm .
      Nhíu chặt lông mày càng thêm thâm sâu , sau lúc lâu, Tiêu Viêm gắt gao mím môi, con mắt gắt gao nhìn chằm chằm năm đạo khí trụ cực lớn bầu trời sa mạc, chút do dự :"Vậy trở về!"
      "Tùy theo ngươi ."Đối với việc này. Dược Lão ra để ý.
      Hơi hơi gật đầu. Tiêu Viêm nâng thanh liên tọa. Sau lưng Tử Vân dực nhàng cái.Xoay người .Bắt đầu rất nhanh quay về theo lộ tuyến lúc trước.
      Vừa nhìn vô tận cát vàng trong sa mạc .Sáu đạo nhân ảnh.Trôi nổi .Mỗi người sau lưng đều phe phẫy đôi đấu khí hóa cánh. Đấu khí hai cánh phiến động trong lúc đó, luồng kình phong mặt cát nhấc lên trận trận bụi màu vàng .
      Phía trong năm đạo nhân ảnh bao quanh. Hắc bào nhân lạnh nhạt mà đứng.Mỹ mâu khinh thường liếc chung quanh năm người. giọng :"Tốc dộ của chư vị, đúng là để cho ta giật mình."
      "Phi."Sắc mặt thoáng có chút tái nhợt Viêm Thứ ói ra miệng máu tươi, lúc này quần áo rách nát.Cả người dưới đều chảy máu tươi, vết sẹo dữ tợn dài hẹp có chút làm cho người ta khiếp sợ lên nơi cánh tay cùng với bụng.
      Tại mới vừa rồi. cùng với hôi bào lão giả dẫn đầu đem Vân Chi chặn lại. Song phương gặp mặt, bọn họ còn kịp tiếng nào, bị nữ nhân trog hắc bào, giống như oán phụ bình thường bị nam nhân từ bỏ .Đột nhiên đối với bọn họ triển khai công kích. Dưới tình huống có chút trở tay kịp. Viêm Thứ đành đứng mũi chịu sào.
      Ngắn ngủi trong vài phút đồng hồ.Viêm Thứ dưới công kích của hắc bào nhân, cũng bị số vết thương . Nếu phãi ba vị cường giả xà nhân kịp thời chạy tới. Cho dù có thêm hôi bào lão giả phối hợp. cũng có kết quả là trọng thương.
      Dù sao, Đấu Vương mặc dù cũng có thể tính là cường giả .Nhưng dù sao cùng Đấu Hoàng vẫn khác biệt cấp bậc. Bằng vào hai gã Đấu Vương, còn có tư cách cùng Đấu Hoàng cường giả đụng nhau. Càng huống chi phương thức chiến đấu của Viêm Thứ là cứng đối cứn, như vậy cùng Đấu Hoàng cường giả chiến đấu, tự nhiên là chịu thua thiệt lớn. Đương nhiên ,trọng yếu nhất, bởi duyên cớ vị hắc bào nhân này xuống tay quá mức tàn nhẫn.
      "Các hạ xuống tay là ngoan độc a, ngênh ngang xông vào xà nhân tộc ta, chỉ có lời nào xin lỗi, ngược lại còn khiêu ngạo như vậy,dĩ nhiên là khi tộc ta người sao?" Hôi bào lão giả ánh mắt lệ đảo qua người hắc bào nhân .
      "A a. Xin lỗi?Bất quá ta làm như vậy các ngươi cũng có khả năng tiếp nhận ?Nếu là hành động vô dụng, ta đây cần gì phải làm?"Hắc bào nhân thản nhiên cười :"Mất Medusa nữ vương xà nhân tộc các ngươi, tựa hồ gặp nhiều sóng gió àh."
      "Nhân loại vô sỉ hèn hạ! Nếu phãi các ngươi quấy nhiễu.Nữ vương bệ hạ như thế nào tiến hóa có thể thất bại?"Viêm Thứ nổi giận quát.
      "Kiệt kiệt. Các hạ nếu cho rằng đúng như vậy, sợ rằng mắc sai lầm đăc biệt lớn rồi, mặc dù nữ vương bệ hạ tiến hóa hình như là thất bại, nhưng nàng từ lớn lên với ta .Cho nên, ta mơ hồ nhận thấy được, nàng vẫn chưa chính thức vẫn lạc, ngày nào đó nàng trở lại Tháp Qua Nhĩ đại sa mạc. Lần nữa dẫn theo xà nhân tộc rời cái địa phương đáng chết này"Hôi bào lão giả thanh cười :"Đến lúc đó, khi thời gian tới, chúng ta quay trở về, lấy lại những thứ thuộc về mình!"
      "Tên ngươi gọi là Thế sao?Là lão nhân đức cao vọng trọng trong xà nhân tộc, đến nay thực lực chân chính tiến vào bát tinh Đấu Vương …..Theo như lời ngươi…Ân, có lẽ …Nếu như có ngày đó, ta ra cũng hy vọng có thể cùng nàng giao thủ lần."Nhìn bộ dáng si mê của hôi bào lão giả. Vân Chi lông mày đen hơi nhíu lại, chợt nhàng lắc đầu, nhàn nhạt .
      " tại Gia Mã Đế Quốc, bên trong có ba vị Đấu Hoàng cường giả. Bọn họ ta đều từng gặp qua, cho nên …ta cũng có thể nhận ra ngươi. Hắc hắc, sau lưng ngươi , đích thực là thế lực khổng lồ, bất quá chờ xem, xà nhân tộc ta, nhất định trả thù. Hôi bào lão giả cười lạnh .
      " có tí uy hiếp…"
      Cười khẽ lắc đầu, Vân Chi phải loại người vô dụng mới bị uy hiếp liền sợ đến thất thần, lập tức cười tiếng, chậm rãi nâng thanh quang trường kiếm trong tay lên. Gò má tiếu mỹ xinh đẹp lên những đường cong, cười dài :"Bất quá nếu các ngươi ta xuống tay tàn nhẫn.Ta đây cũng cần phãi lưu tình…Hôm nay, để xem trong năm người các ngươi, có khả năng chạy thoát được mấy người chứ.
      "Hừ, ngươi mặc dù là Đấu Hoàng cường giả.Có thể tưởng tượng muốn ứng phó năm tên Đấu Vương chúng ta, như vậy cũng phải là chuyện dễ dàng gì!"Nghe Vân Chi thế, trung niên xà nhân lục bào, khuôn mặt dâng lên nét bạo lệ, quát to.
      "Như vậy …thử xem sao."
      Trường kiếm sắc bén xé gió, thanh thanh thúy vang lên, như tiếng chim hót.Tại giữa trung mạnh mẽ vang lên trong chốc lát, Vân Chi thân thể chợt biến mất, đến khi xuất …bất ngờ đến sát bên lục bào xà nhân phía sau, chỗ mũi kiếm, thanh quang kiếm cương bạo phát đến ba thước, xảo quyệt mà ngoan độc nhắm tới các bộ vị yếu hại đâm tới.
      Trong chớp mắt thân thể Vân Chi biến mất. Lục bào xà nhân với kinh nghiệm chiến đấu phong phú phát ra, đuôi rắn đong đưa. Thân hình quỷ dị tránh về phía bên trái nửa thước, vừa vặn tránh được kiếm phong lạnh lẽo.
      kích thất bại. Vân Chi sắc mặt có chút biến hóa, lòng bàn tay buôn chuôi kiếm ra, trường kiếm kì dị dán vào lòng bàn tay Vân Chi, nhanh chóng xoay tròn rồi đứng lên.
      Mũi kiếm sắc bén vẽ đường, nhàng hướng về phía thắt lưng lục bào xà nhân, nơi bao trùm ít vẩy rắn chắc chắn. Đối với sức ép của kiếm cương, tựa hồ chỉ như là tờ giấy mỏng bình thường, chút chống cự.
      "Xụy…"Mũi kiếm cắt . thanh nặng nề vang lên bầu trời.
      Lục bào xà nhân bàn tay che chặt bên hông. Máu tươi đỏ sẫm từ ngón tay thẩm thấu ra ngừng xuống, đau đớn kịch liệt làm mặt đổ mồ hôi lạnh.
      Từ lúc Vân Chi chợt công kích, tới lúc lục bào xà nhân bị thương thối lui bất quá chỉ ngắn ngủi trong mười mấy giây thời gian mà thôi, đợi đến lúc mọi người lấy lại tinh thần, lục bào xà nhân thực lực đứng đầu trong xà nhân tộc, sớm bị thương, hơn nữa còn chật vật thối thui.
      "Nàng tốc độ quá nhanh, đừng cùng nàng mình chiến đấu, kết ngũ xà độc sát ấn!"Nhìn lục bào xà nhân bị thương, hôi bào lão giả sắc mặt trầm cấp bách quát.
      Miệng hô tiếng. Hôi bào lão giả dẫn đầu hai tay nhanh chóng kết ấn liên tiếp làm cho địch nhân có chút hoa cả mắt, mà theo ấn kết động, thanh quang năng lượng khổng lồ nhanh chóng ngưng tụ trong lòng bàn tay.
      Trong nháy mắt hôi bào lão giả ra tay kết ấn, bốn người còn lại cũng là cùng lúc nhanh chóng hòan thành kết ấn, đối với loại kết ấn này, bọn họ từng rèn luyện vô số lần, cho nên khi vừa nghe mệnh lệnh, dùng tốc độ nhanh nhất hoàn thành kết ấn.
      Tại lúc năm người kết ấn, trong chốc lát, vòng nhàn nhạt u quang năng lượng tráo lên giữa hư , đem bọn họ vững vàng bao bọc bên trong, hiển nhiên đây là loại phòng ngự đề phòng đối phương đánh lén.
      Nhìn năng lượng trong tay năm người càng ngày càng đậm, gữa mỹ mâu Vân Chi xuất thần sắc hưng phấn, nàng sớm nghe qua, xà nhân tộc có số đấu kĩ quỹ dị, đặc biệt là số dung hợp đấu kĩ, có thể đem thực lực của nhiều người hợp lại chỗ, rồi sau đó bạo phát ra, nhằm mục đích chống lại cường giả cao cấp.
      Nhìn loại dung hợp đấu kĩ mà tại bọn họ sử dụng. Hẳn là Huyền bậc cao cấp đấu kĩ, loại cấp bậc dung hợp đấu kĩ này trong xà nhân tộc có thể coi như là cấp độ cao thâm nhất rồi. Cho nên, chỉ có thủ lĩnh tám bộ lạc lớn mới có đủ thực lực cùng tư cách tu luyện nó.
      "Ngũ xà độc sát ấn!Khải!"
      Theo tiếng quát khẽ của hôi bào lão giả, trong lòng bàn tay năm tên Đấu Vương cường giả quang mang chợt đại thịnh. Trong nháy mắt, năm đạo u thanh năng lượng khổng lồ cao chừng mấy trượng từ trong lòng bàn tay năm người bạo phát ra.
      U thanh năng lượng trong lòng bàn tay lúc năm người bắn ra, bắt đầu đan lại cùng chỗ, chĩ chốc lát thời gian, trụ năng lượng cực kì to lớn lên trện bầu trời.
      Lúc trụ năng lượng lớn xuất , trong sa mạc, cuồng phong quật khỡi, cỗ hơi thở tràn ngập huyết tinh và bạo lệ phát ra từ giữa trụ năng lượng.
      Trụ năng lượng lớn đột nhiên bắt đầu bốc lên, trong nháy mắt trụ năng lượng biến ảo thành đầu lục xà dài hơn mười trượng!"Tê".Lục xà năng lượng vừa ra, cuồng phong giữa sa mạc, càng lúc càng mạnh hơn, từng trận gió cuốn mà mắt thường có thể thấy được nổi nên, lục xà năng lượng cấp tốc xoay tròn quanh thân, tiếng gào thét vang vọng khắp sa mạc.
      Nhìn lục xà năng lượng lớn bầu trời ,mỹ mâu Vân Chi xẹt qua tia kinh ngạc cùng ngưng trọng, nàng nghĩ tới, năm tên Đấu Vương cường giả này, cũng có thể phát ra năng lượng mạnh mẽ đến như vậy.
      "Xà nhân tộc đấu kĩ, khó trách tại Đấu Khí đại lục rất có danh tiếng, dung hợp đấu kĩ kì dị này, là cho người ta sợ hãi …" thở ra hơi, Vân Chi nắm chặt chuôi kiếm, khí thế cả người lúc này chợt biến đổi giống như kiếm phong sắc bén bình thường đứng lên, từng đạo cuồng phong màu xanh khổng lồ bắt đầu cấp tốc ngưng tự quanh thân.
      Gắt gao nhìn lục xà khổng lồ hướng về phía này, Vân Chi mũi chân điểm , công kích mạnh mẽ trong tay vừa muốn bạo phát ra, sắc mặt đột nhiên hơi đổi, vội quay đầu lại.
      Ở phía chân trời, bóng người toàn thân bao phủ trong ngọn sâm bạch hỏa diễm, giống như thuấn di , thoát thoát , quỹ dị là khi người đó xuất đến trước người Vân Chi, song chưởng nhấc lên, bạch sắc hỏa diễm bao trùm khắp chân trời, sau đó giống như biển ngập trời, đem lục xà năng lượng khẩu thôn phệ…
      Huyền phù giữa trung. Vân Chi nhìn màn đột ngột xảy ra này, khuôn mặt xuất nụ cười , kinh ngạc cùng khiếp sợ…
      Hôi bào lão giả :lão giả mặc áo màu tro
      Mỹ mâu : đôi mắt đẹp
      Tráo : lồng bảo vệ
      lazybeeNữ Lâm thích bài này.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      CHƯƠNG 221: NĂNG LỰC

      U thanh năng lượng cự xà khổng lồ khi tiếp xúc với bach sâm hỏa diễm liền tiêu tán, giống như băng tuyết tan chảy, bắt đầu cấp tốc tiêu tán. Vẻn vẹn chỉ cái nháy mắt, hung xà gào thét phía chân trời biến mất, biến mất cách đột ngột, chỉ lưu lại tiếng kêu thê lương vang vọng bầu trời… cho đến khi biến mất.
      Thình lình xảy ra biến hóa làm mọi người ở đây lên vẻ mặt kinh ngạc, sau hồi lâu sau, từng đạo ánh mắt khiếp sợ mới vội vàng lên trời nhìn bóng người nọ.
      Dưới bầu trời xanh biếc, bóng người treo lơ lửng mà đứng, bạch sâm hỏa diễm thân thể ngừng bốc lên, đem người nọ hoàn toàn bao vây bên trong. Bởi vì hỏa diễm cực dày, cho nên người bên ngoài cũng khó có thể nhìn ra thân hình và diện mạo bóng người trong đó, hơn nữa bởi vì nhiệt độ khủng bố của hỏa diễm làm khí xung quanh bóng người nọ thoáng có chút vặn vẹo cùng hư ảo, xa xa nhìn qua giống như có gian khác xuất , có chút kì dị.
      Mặc dù cách xa nhau khá xa, bất quá năm tên xà nhân Đấu vương cường giả vẫn như cũ có thể nhận thấy được sâm bạch hỏa diễm phát ra nhiệt độ kinh khủng, lập tức nuốt ngụm nước bọt, liếc mắt nhìn nhau, trong lòng đều thoáng lên nét bất an.
      "Các hạ là ai?! Vì sao phải nhúng tay chuyện của xà nhân tộc chúng ta?" Đột nhiên xuất bóng người mang theo hỏa diễm cùng với thực lực kinh khủng, nhất thời làm cho lão giả áo xám sắc mặt trầm hơn rất nhiều. Bất quá, những lúc như thế này cũng dám đắc tội thần bí cường giả, cùng vài tên đồng bạn nhìn nhau liếc mắt cái, lập tức tiến lên bước, trầm giọng .
      " có lý do gì... Thích mà thôi." thanh già nua nhanh chậm từ màu trắng trong ngọn lửa truyền ra. Giọng lạnh nhạt, làm cho lão giả áo xám mấy người sắc mặt lại càng khó coi.
      Đứng ở phía sau bóng người nọ xa, Vân Chi thoáng có chút ngạc nhiên nhìn chằm chằm bóng người trước mặt, cau mày trầm ngâm suy nghĩ trong chốc lát, nhưng vẫn như cũ thể nghĩ được, Gia Mã đế quốc khi nào lại có thần bí cường giả cấp bậc Đấu Hoàng, lại có thể điều khiển bạch sắc hỏa diễm.
      Đôi mắt đẹp đảo qua nơi bốc lên sâm màu trắng hỏa diễm, đôi mắt Vân Chi đột nhiên chậm rãi như hư ảo . lát sau, nét thoáng khiếp sợ, chợt mà qua..... Nàng cảm giác được, sâm bạch hỏa diễm tản ra nhiệt độ nóng cháy, lại vừa lạnh như khối hàn băng vạn năm. Nhưng hàn băng như thế nào có thể phóng xuất ra hỏa diễm? Vật này? ngờ quỷ dị?
      "Chẳng lẽ... Chẳng lẽ là dị hỏa?" Con ngươi chớp chớp, nhớ tới tính kỳ dị của hỏa diễm trong thiên hạ, Vân Chi trong lòng giật mình, ngoài khiếp sợ lại có chút dở khóc dở cười. Ngày thường cơ hồ rất khó gặp dị hỏa, hôm nay mình dĩ nhiên gặp gỡ tới hai loại? Đây có thể là may mắn sao?
      "Vị lão tiên sinh này, đa tạ ngươi ra tay tương trợ. A a, bất quá bọn nhãi nhép này đối với ta cũng tạo uy hiếp quá lớn..." Lắc đầu, đem ít tâm tình trong đầu quăng ra ngoài, Vân Chi gương mặt xinh đẹp thoáng ra cảm kích, hướng hỏa diễm nhân .
      "Có lẽ ..." Hỏa diễm nhân thản nhiên : "Ta cũng phải thích xen vào việc của người khác, nếu phải có người nhờ, ta cũng lãng phí thời gian như vậy mà chạy chạy tới đây."
      "Có người nhờ?" Nghe vậy, Vân Chi sửng sốt, lông mày khẽ nhăn, hỏi:"Lão tiên sinh, biết là ai mời ngươi lại đây giúp ta? Chẳng lẽ là Cổ Hà?"
      "Hắc hắc, Cổ Hà mặc dù danh tiếng tại Gia Mã đế quốc tồi. Bất quá, muốn nhờ ta giúp đỡ, còn chưa có đủ tư cách." Hỏa diễm nhân trong tiếng cười già nua thoáng nét xem thường.
      Nghe được Hỏa diễm nhân phủ định hoàn toàn, Vân Chi lần nữa sửng sốt, mặt cười thoáng nét nghi hoặc. Trong nhận thức của nàng, người có bản lãnh có thể cầu Đấu Hoàng cường giả ra tay cũng nhiều lắm. Hơn nữa, lần này nàng đến sa mạc hành động rất bí mật, người biết lại càng rất ít. Cho nên, cũng chỉ có Cổ Hà là người có khả năng nh
      "Đừng suy nghĩ nữa, đem những tên kia đuổi , ta cũng sớm chút phải làm việc." Hỏa diễm nhân phất phất tay, bình thản . Ông chợt ngẩng đầu, hướng năm tên Đấu Vương cường giả ở , thản nhiên cười :" sớm nghe đấu kĩ xà nhân tộc vang danh sa mạc, hôm nay ta ra muốn hảo hảo thử xem."
      Ánh mắt độc nhìn Hỏa diện nhân bầu trời, lão giả áo xám khóe mắt trận co quắp. Lấy kiến thức của , phát mình dĩ nhiên phán đoán ra người trước mặt là cường giả ở nơi nào. Ngoài cảm giác khó có thể tin, tâm tình cũng từ từ trầm xuống. người Đấu Hoàng, bọn họ còn có thể dựa vào dung hợp đấu kĩ cùng nhau chống lại hồi, nhưng nếu là hai gã Đấu Hoàng, đối phó năm người bọn họ chỉ sợ cũng giống như giết gà mà thôi, rất dễ dàng giết chết bọn . phi thường minh bạch hai gã Đấu Hoàng cường giả mạnh như thế nào, đương nhiên biết chênh lệch ràng giữa hai bên.
      "Xà nhân tộc chúng ta cùng các hạ có nửa điểm ân oán, bất quá hôm nay cử chỉ của các hạ, xà nhân tộc chúng ta ghi nhớ trong lòng..." Thua người có nghĩa là thua trận, cho dù ở dưới hạ phong nhưng hôi lão giả áo xám vẫn như cũ cười lạnh, tàn nhẫn . Sau đó phát ra tiếng hú bén nhọn, quát:"Rút lui!"
      Nghe được tiếng quát của lão giả áo xám, bốn gã Đấu Vương cường giả xung quanh thoáng chần chờ chút, sau đó cực kì cam lòng hung hăng liếc nhìn hỏa diễm nhân cái, hai tay như tia chớp đồng thời xuất ra ấn kết. Sau tiếng quát khẽ, thân thể năm người cơ hồ đồng thời nổ mạnh, trong chốc lát khí tiếng nổ mạnh vang vọng bầu trời, năng lượng trong nháy mắt bộc phát, sau đó hướng bốn phương tám hướng ớ sa mạc bay .
      Nhìn đám người hôi bào lão giả chuẩn bị chạy trốn, Vân Chi lông mày hơi nhíu, vừa muốn lắc mình ngăn trở, trước mặt hỏa diễm nhân lại hơi hơi khoát tay áo.
      Nhìn cử động của hỏa diễm nhân, Vân Chi cũng chỉ đành dừng động tác.
      Mắt lạnh nhìn đám tiểu xà chạy trốn, hỏa diễm nhân sâu trong mắt lên tia trầm mặc, song chưởng nhất thời giơ lên, sâm bạch hỏa diễm cấp tốc hình thành năm đạo tiêm thứ ( cái này giống nhưu phi tiêu ấy).
      Năm miếng hỏa diễm tiêm thứ chậm rãi xoay tròn, hỏa diễm nhân lạnh lùng nhìn năng lượng tiểu xà che dấu ở xung quanh, linh hồn chi lực hung mãnh phá thể ra, như tia chớp đích bắn tới bổn tôn của năm con tiểu xà, cúi đầu cười lạnh, lập tức bắn ra. Năm miếng sâm bạch hỏa diễm tiêm thứ liền như năm tia chớp, bay tới năm hướng khác nhau.
      Sâm bạch hỏa diễm tiêm thứ mặc dù nhìn rất , bất quá lúc chúng nó bay giữa trung, lại lưu lại bầu trời năm đạo bạch ngân, phía bao trùm nhiệt độ nóng cháy cũng trực tiếp làm cho khí xung quanh bị bốc hơi thành mảnh hư vô.
      Nhìn vào vài miếng hỏa diễm tiêm thứ nhìn như có gì nổi bật, dĩ nhiên lại tạo thành thanh thế như vậy. Vân Chi mặt cười cũng thoáng nét kinh ngạc, trong lòng càng tỏ ra tò mò đối với thân phận của hỏa diễm nhân.
      Hỏa diễm tiêm thứ như tia chớp xẹt qua phía chân trời, trực tiếp vọt vào trong năng lượng trường xà. Mặc dù năng lượng trường xà phần lớn đều hoàn toàn nhất trí, bất quá tiêm thứ tựa hồ có mục tiêu, dọc đường đem ít trường xà cản đường đốt cháy thành hư vô, sau đó hung hăng hướng ngũ đầu tiểu xà ở bên ngoài đâm mạnh tới.
      Dường như nhận thấy công kích kinh khủng sắp tới, ngũ đầu tiểu xà vội vàng quay đầu nhìn hỏa diễm tiêm thứ bắn tới, trong con mắt hình tam giác thoáng nét kinh hãi.
      "Thả hổ về rừng phải là tác phong của ta, nếu là địch đương nhiên nên lưu lại mầm họa..." Lạnh nhạt nhìn ngũ đầu tiểu xà bị hỏa diễm tiêm thứ sắp bị đánh trúng, hỏa diễm nhân giọng . Phía sau, Vân Chi nhìn vào cử động của hỏa diễm nhân, cũng chưa điều gì. Nàng cũng phải là kẻ ngu, nàng tựa hồ so với ít người còn tàn nhẫn hơn nhiều. Với địa vị cùng thực lực của nàng, khi nào nên tàn nhẫn, khi nào nên thiện, nàng đều nắm chắc cách cực kì chính xác.
      bầu trời, năm đạo hỏa diễm tiêm thứ tạo nên tiếng xé gió bén nhọn, hung hăng bắn về phía ngũ đầu tiểu xà. Song, ngay lúc sắp chạm vào chúng nó, biến cố đột nhiên ra!
      "Hừ..." Ngay lúc ngũ đầu tiểu xà sắp bị thương nặng, hỏa diễm nhân thân thể đột nhiên kịch liệt run rẩy, thanh rên rỉ từ bên trong bạch sắc hỏa diễm truyền ra.
      Khi nghe được tiếng rên này, Vân Chi sửng sốt, vội vàng :"Lão tiên sinh có việc gì chứ ?" Vừa dứt lời, vẻ mặt cười đột nhiên biến đổi, bởi vì nàng cảm ứng được luồng hơi thở cường đại từ bên trong sâm bạch hỏa diễm đột nhiên bộc phát. Cỗ hơi thở này tới cực kì mau lẹ, giống như như tia chớp khuếch tán trong hư , nhanh chóng đuổi theo năm miếng hỏa diễm tiêm thứ, hơi hơi chấn động, dĩ nhiên đem hỏa diễm tiêm thứ biến thành hư vô.
      Thừa dịp này, thân hình ngũ đầu tiểu xà mạnh mẽ tiến vào trong cồn cát, chật vật biến mất trong tầm mắt hai người. B
      "Súc sinh đáng chết..." Nhìn ngũ đầu tiểu xà biến mất, bên trong sâm bạch hỏa diễm nhất thời phát ra tiếng phẫn nộ.
      thanh phẫn nộ dần hạ xuống, luồng hơi thở kinh khủng đó chậm rãi lắng xuống. lát sau, hơi thở hoàn toàn tiêu tán, giống nhưa là chưa bao giờ xuất .
      "Ai, thất bại trong gang tấc..." Thở dài lắc đầu, hỏa diễm nhân bàn tay hung hăng vỗ vỗ cổ tay áo, tựa hồ trách mắng vật gì đó. Ông xoay người lại,liếc mắt nhìn Vân Chi, sau đó hướng sa mạc bay .
      Đôt nhiên, hỏa diễm nhân hơi dừng lại đôi chút, :"Được rồi, tiểu tử kia nhờ ta gửi đến ngươi lời xin lỗi, lúc trước tựa hồ có điểm quá phận......"
      Nghe vậy, Vân Chi thân thể mềm mại run lên, cái miệng nhắn, hồng nhuận hơi hơi mở ra, gương mặt xinh đẹp đầy ngạc nhiên, từ tin tức mà vị thần bí nhân tiết lộ, nàng có thể biết được... Vị Đấu Hoàng cường giả chạy tới đây giúp nàng... dĩ nhiên là do tiểu tử Tiêu Viêm kia mời tới .
      "Tiểu gia hỏa này... Năng lực a... Trước kia quả nhiên có chút khinh thường ngươi." Quay đầu , nhìn bóng người dần biến mất trong tầm mắt, Vân Chi có chút kinh ngạc, lẩm bẩm .

      Đấu Phá Thương Khung - Chương #221


      Trước Sau

      Chương 221/1641
      Copyright © 2012-2014 TruyệnYY.
      lazybeeNữ Lâm thích bài này.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      CHƯƠNG 222: KHAI HOA KẾT TRÁI

      Hỏa diệm nhân như thiểm điện xẹt qua phía chân trời. Sau lát, bỗng nhiên đột ngột đình trệ ở giữa trung, cả người sâm bạch hỏa diễm cũng dần tiêu tán. Đợi đến khi ngọn lửa hoàn toàn biến mất, lộ ra thiếu niên có gương mặt thanh tú.
      Đôi mắt khẽ chớp, thiếu niên đầu hơi hơi ngửa ra sau, vẻ tang thương trong mắt nhanh chóng rút , thay thế là tinh thần phấn chấn cùng vẻ mặt giảo hoạt.
      "Lão sư, vừa rồi. . . Là chuyện gì xảy ra?" Hơi hơi nhéo cổ, tiêu viêm cau mày giọng hỏi, sở dĩ hỏi, tự nhiên là do lúc trước Dược lão công kích, đột nhiên bị cái gì công kích.
      "Do tên trong tay áo của ngươi làm. . ." Dược lão bất đắc dĩ trả lời: "Lúc trước nếu có thêm hơi thở của cốt linh lãnh hỏa ngăn cách, chỉ sợ Vân Chi cùng với vài tên xà nhân cảm ứng được cỗ hơi thở này, đó là Mỹ Đỗ Toa nữ vương.
      "Là Nàng?" Nghe vậy, Tiêu Viêm sửng sốt, bàn tay luồn trong tay áo, cẩn thận đem tiểu xà bảy màu toàn thân ôn lạnh như ngọc đặt ở dưới lòng bàn tay, gắt gao nhìn chằm chằm nàng.
      Nhận thấy được Tiêu Viêm nhìn chăm chú, tiểu xà bảy màu cũng nâng cái đầu nho , đôi mắt tràn ngập linh tính, miệng hơi hơi mở ra, lưỡi rắn phun ra, tựa hồ muốn cắn khuôn mặt Tiêu Viêm.
      Hơi hơi nghiêng đầu né tránh hành động nghịch ngợm của tiểu gia hỏa này, Tiêu Viêm cười cười, chợt trong lòng có chút ngưng trọng, giọng : "Lão sư. . . Người Mỹ Đỗ Toa nữ vương có phải hay muốn hồi phục trí nhớ?"
      "Hẳn là có. . . Nếu hồi phục trí nhớ, lấy tính tình cao ngạo của Mỹ Đỗ Toa nữ vương, có khả năng còn ở lại bên cạnh ngươi. . . Ta nghĩ, lúc trước có lẽ là bởi vì ta muốn hạ sát thủ năm tên xà nhân Đấu Vương cường giả, mới có thể khiến cho linh hồn Mỹ Đỗ Toa nữ vương tạm thời đột phá trói buộc của thất thải thôn thiên mãng. Xem bộ dáng tại của thất thải thôn thiêng mãng, linh hồn Mỹ Đỗ Toa nữ vương hẳn là bị áp chế." Dược lão trầm ngâm .
      Thoải mái thở ra, bàn tay Tiêu viêm ôn nhu vuốt ve thất thải thôn thiên mãng, cười khổ thào: "Tiểu đồ vật này, giống như quả tạc đạn(bom) a, chừng ngày nào đó Mỹ Đỗ Toa nữ vương lại lao ra. . ."
      "Ta lúc đầu từng qua, nhưng ngươi vẫn đem nàng lưu lại bên người." Dược lão nhìn có chút hả hê, cười hắc hắc . Bạn đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
      Xoa xoa đầu tiểu xà, Tiêu Viêm nhìn chằm chằm vẻ đáng của thất thải thôn thiên mãng, bất đắc dĩ : "Ai bảo tiểu gia hỏa này có lực hấp dẫn lớn như vậy. . . Hy vọng nó vẫn có thể ngăn chặn được linh hồn Mỹ Đỗ Toa nữ vương."
      Từ nạp giới lấy ra bình Tử tinh nguyên, Tiêu viêm vài giọt vào trong miệng thất thải thôn thiên mãng. Tiểu gia hỏa này liền cảm thấy mỹ mãn, thè cái lưỡi liếm liếm, sau đó miễn cưỡng chui vào trong tay áo Tiêu Viêm.
      Sau khi đem tiểu gia hỏa trấn an, ánh mắt Tiêu Viêm hướng sa mạc ở phía dưới quét qua. Sau đó nhắm ngay chỗ, chậm rãi hạ xuống khoảng cách, cúi đầu nhìn hoàng sa ở dưới chân, giọng : "Nơi này ."
      Bàn tay chậm rãi mở ra, nhắm ngay cồn cát. Thoáng yên lặng, sau đó hấp lực khổng lồ từ trong lòng bàn tay bạo dũng mà ra. Dưới cỗ hấp lực, hoàng sa( Cát vàng) phía dưới liền nảy lên phía chân trời.
      Khi cát vàng được hút ra, phía dưới bỗng nhiên xuất cái hố rộng chừng ba, bốn thước.Trong cái hố đó, Thanh liên tỏa ra quang mang, nhàng trôi nổi bên trong.
      Nhìn thấy Thanh Liên địa tâm hỏa bình yên vô , Tiêu viêm thở dài nhõm. Bàn tay vươn ra, Thanh liên tọa nhất thời hóa thành đạo thanh quang bắn về phía lòng bàn tay Tiêu Viêm.
      Bàn tay nâng Thanh liên tọa , ánh mắt Tiêu Viêm mang chút mê say đánh giá ngọn lửa màu xanh bốc lên. lát sau, trong ánh mắt đó thoáng nét nóng cháy, ham muốn.
      "Tìm nơi ở bên ngoài sa mạc , nơi đó an toàn ít. Sau đó tìm địa phương yên tĩnh, cắn nuốt dị hỏa!" Biết khát vong của Tiêu Viêm đối với dị hỏa, Dược lão cười cười, nhắc nhở.
      "Ân." Gật đầu, Tiêu Viêm từ nạp giới lấy ra quả hồi khí đan nhét vào trong miệng, có chút động, đem nuốt vào trong bụng, sau đó nâng Thanh liên tọa, bắt đầu hướng bên ngoài sa mạc mà tiến.
      Theo thân hình Tiêu Viêm dần biến mất bên trong sa mạc, cuộc chiến tranh đoạt dị hỏa ở sa mạc Tháp qua nhĩ rốt cục kết thúc với thắng lợi của duy nhất về người.
      Bay vút trong sa mạc được gần nửa ngày, sau khi liên tiếp dùng mười ba quả hồi khí đan, Tiêu Viêm rốt cục tới bên ngoài Tháp nhĩ qua sa mạc. Bởi vì tại rất cần địa phương hẻo lánh, cho nên phương hướng Tiêu Viêm chọn đều là những khu vực cực kỳ thưa thớt người.
      Khi mặt trời dần lặn về phía Tây, hơn nữa hoàn toàn chìm xuống, rốt cục cồn cát xuất iện những thảm cỏ màu vang. Tiếp tục phi hành đoạn thời gian, màu xanh um lần nữa xuất trong tầm mắt Tiêu Viêm, tòa dãy núi hùng vĩ dần dần ra, từ từ lộ ra ngọn núi .
      Nhìn ngọn núi dần xuất trong tầm mắt, Tiêu Viêm rốt cục thở ra hơi, lắc lắc cánh tay gần như tê dại, Tử vân dực do đấu khí gần như cạn kiệt mà trở nên như như , trông lại hơn rất nhiều. Hai cánh sau lưng lần nữa rung lên,thân thể Tiêu Viêm hóa thành đạo hắc quang bắn về phía bên trong dãy núi.
      Hơn mười phút sau, Tiêu Viêm mệt mỏi dừng ở dưới chân núi. Lúc này cả người muốn bị tầng hoàng sa bao phủ. Bàn tay lau lau mồ hôi và hoàng sa mặt, tay áo hỗn loạn ngược lại làm cho khuôn mặt trở nên cực kỳ lôi thôi , nhếch nhác.
      Sau khi hạ xuống, Tiêu Viêm sắc mặt thoáng có chút tái nhợt cùng ngưng trọng, nhanh chóng đem Thanh liên tọa đặt ở bên cạnh, sau đó kịp cùng Dược lão chuyện, từ nạp giới lấy ra quả hồi khí đan nhét vào trong miệng, nhanh chóng ngồi xuống, bắt đầu tiến vào trạng thái tu luyện, hồi phục đấu khí.
      Tuy rằng trong lúc chạy có hồi khí đan duy trì, bất quá đan dược dù sao cũng là ngoại vật, vẫn dựa vào chúng nó phục hồi đấu khí cực kỳ dễ khiến cho thân thể sinh ra tính ý lại. Nếu lâu dài ngừng dùng nó, chỉ sợ năng lực hồi phục đấu khí của thân thể dần hạ thấp, thậm chí. . . biến mất. . .
      Khó có thể tưởng tượng, nếu là gã đấu giả mất năng lực hồi phục đấu khí, vậy còn có thể được xưng là gã đấu giả sao?
      Cho nên, trải qua thời gian dài phi hành, khi hạ xuống, tình Tiêu Viêm phải làm ngay, đó là thúc giục kinh mạch trong cơ thể, bắt đầu hồi phục đấu khí.
      Thời gian tu luyện giằng co gần giờ, Tiêu Viêm lúc này mới mở dần mắt, ói ra ngụm trọc khí, hoạt động thân thể chút, cười khổ : "Tuy rằng đột quyết tại vì cắn nuốt tử hỏa mà hóa thành Hoàng giai trung cấp, bất quá dù sao vẫn là Hoàng giai công pháp a, căn bản đủ để duy trì tiêu hao của ta. Nếu có thêm đại lượng hồi khí đan duy trì, chỉ sợ ta sớm kiên trì được , ai. . ."
      "Ha ha, yên tâm . Lần này, chỉ cần ngươi có thể thành công cắn nuốt dị hỏa, đốt quyết nhất định có thể thành công tiến hóa đến cấp bậc huyền giai . Đến lúc đó, ngươi có được huyền giai công pháp, hẳn là ở phương diện công pháp giỏi hơn phần lớn cường giả . . ." Dược lão cười an ủi, .
      "Hy vọng là vậy, ta hết sức."
      Quay đầu nhìn Thanh liên tọa xinh đẹp mặt đất, Tiêu Viêm gắt gao mím môi, lộ ra vẻ quật cường.
      Đối với năng lượng chứa của dị hỏa, Tiêu Viêm vẫn chưa có chút hoài nghi. Tuy rằng công pháp trong lúc đó tiến hóa, năng lượng cần để tiến hóa cao gấp mấy chục lần. Bất quá, Tiêu Viêm tin tưởng Thanh Liên địa tâm hỏa tuyệt đối có năng lực này! Bằng , nó cũng có tư cách làm cho vô số cường giả đại lục vô số cường giả cúi đầu.
      Hút ngụm khí mát mẻ trong dãy núi, bàn tay Tiêu Viêm nâng lên Thanh liên tọa đặt ở trước mặt, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm ngọn lửa tràn ngập linh tính ở tâm sen, khuôn mặt lên vẻ vui mừng cùng chua sót.
      Ba năm trước, lúc vừa mới tiếp xúc cuốn sách thần bí màu đen, sâu trong nội tâm hiểu được. . . Tìm kiếm dị hỏa, trở thành sứ mệnh của đời mình.
      Bởi vì chỉ có ngừng cắn nuốt dị hỏa, mới có thể bước dần đến đỉnh cao. Muốn đứng ở Kim Tự Tháp của cả đại lục nhìn xuống chúng sinh, đương nhiên phải trả những cái giá rất đắt!
      Ba năm thời gian, vì tìm kiếm dị hỏa Tiêu Viêm cơ hồ là khắp nửa Gia Mã Đế Quốc. Lúc trước ở bên trong thế giới nham thạch nóng chảy, khó có thể tưởng tượng khi Tiêu Viêm lúc ấy biết được nơi này có dị hỏa tồn tại trong lòng kích động ra sao. Nhưng mà, sau khi cùng với song đầu hỏa linh xà liều chết cũng chỉ gặp được thanh liên trống rỗng. Ngay lúc đó, Tiêu viêm tuy rằng cực kỳ nản lòng, bất quá vẫn như cũ lựa chọn buông tha.
      Cho nên, khi có buông tha, loạt hành động kế tiếp của làm cho bất luận kẻ nào nghe xong có chút cảm thấy điên cuồng.
      Bằng vào thực lực đấu sư, mình xâm nhập sa mạc, độc thân xông vào nơi bị nhân loại coi là cấm địa: xà nhân tộc. Bên trong sa mạc, từng ở dưới bàn tay của tử thần biết bao lần, vài lần đó đủ để làm những kẻ khác phải sợ hãi. . .
      Bởi vì có gan dạ cùng bao lần phải trả giá(trả giá ở đây là những nguy hiểm), cho nên dù đối mặt Đấu hoàng cường giả , vẫn là kẻ thắng lợi cuối cùng đạt được dị hỏa.
      Vì ngọn lửa nho màu xanh này, Tiêu Viêm cố gắng ba năm, hôm nay được đên bù, đem thắng lợi phẩm đặt trong lồng ngực.
      Chậm rãi ngẩng đầu lên, ánh mắt nhìn chằm chằm mặt trăng ở trung, miệng dần mở ra, trong nháy thanh thiếu niên có chút khàn khàn rống lên, mang theo tiếng cười vang vọng khắp dãy núi.
      Hắc giới chỉ khẽ rung lên, thân hình Dược lão đột ngột thoáng ở phía sau Tiêu Viêm, cúi đầu nhìn thân thể thiếu niên run rẩy, trong mắt Dược lão mang theo chút vui mừng cùng nụ cười nhu hòa.
      Trong ba năm, Dược lão làm bạn cùng Tiêu Viêm, chứng kiến lớn dần, chứng kiến cố gắng, chứng kiến lần lượt đột phá cực hạn cùng tu luyện.
      Mà ba năm cố gắng, rốt cục tới lúc khai hoa kết quả!
      lazybeeNữ Lâm thích bài này.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      CHƯƠNG 223: THÔN PHỆ DỊ HỎA - BẮT ĐẦU

      Sau khi đem trạng thái dần dần hồi phục đến đỉnh cao, Tiêu Viêm lúc này mới chậm rãi bình tĩnh trở lại, ngẩng đầu nhìn vầng trăng rằm hồi lâu, giọng cười, bàn tay nâng Thanh liên tọa, đứng dậy.
      "...Trước tìm địa điểm an toàn sao." Dược lão thấp giọng .
      "Ha ha, Vâng." Mỉm cười gật gật đầu, Tiêu Viêm nhìn địa hình xung quanh, nơi này là dãy núi duy nhất bên bờ sa mạc, có thể đem sa mạc ngăn cản dưới chân núi. Nghĩ đến hình thể cùng với diện tích của dãy núi, tuyệt đối quá .
      Trong dãy núi, ngẫu nhiên vang lên tiếng sói tru hổ ngâm, chúng nó tựa hồ giống con người, biểu thị công khai địa bàn nơi đây có chủ.
      Bàn tay chăm chú nâng Thanh liên tọa, mũi chân nặng nề điểm bước, tiếng nổ mạnh vang lên, thân thể Tiêu Viêm chợt cất cao, mạnh mẽ dừng ở ngọn cây đại thụ bên cạnh. Thân thể nương theo nhánh cây có chút đong đưa, ánh mắt quét qua núi rừng. Sau đó điểm thân cây, thân hình tựa như con đại bàng bay nhanh qua rừng rậm, lao nhanh về dãy núi phía .
      Hóa thành bóng đen, qua lại dò xét dãy núi mấy lần, Tiêu Viêm rốt cuộc tìm được địa phương thích hợp. Đây là sơn động do thiên nhiên hình thành, vị trí sơn động vừa vặn ở chính giữa vách núi, nhìn xung quanh cơ hồ có bất luận nơi nào có thể đặt chân, cho nên muốn leo xuống vào sơn động, ràng là có khả năng. Bất quá điều này chỉ đúng với người bình thường, nhưng với người có Tử vân dực như Tiêu Viêm mà , đây lại là chuyện rất dễ dàng.
      Đứng ở đỉnh vách núi, Tiêu Viêm nhìn xuống phía dưới, bên dưới vách núi sâu thấy đáy, được mây mù che lấp. Địa phương mà chạm trời, dưới chạm đất đúng là chỗ lý tưởng nhất để tu luyện.
      Hài lòng gật gật đầu, Tiêu Viêm có chút do dự trực tiếp hướng vách núi nhảy xuống, nghe bên tai vang lên địa tiếng gió kịch liệt, sau lưng khẽ run. Tử vân cánh vỗ ra, có chút chấn động, cấp tốc làm thân hình gia tốc rơi xuống chậm rãi giảm bớt. Sau lát, thân thể Tiêu Viêm vững vàng trôi nổi ở ngoài sơn động. Ánh mắt cẩn thận từng li từng tí đảo qua bên trong sơn động, sau khi phát thấy ma thú mới nâng Thanh liên tọa, lặng lẽ bay vút vào.
      Vào sơn động, diện tích bên trong mặc dù cũng lớn, bất quá cũng đủ để Tiêu Viêm sử dụng. Đem Thanh liên tọa đặt ở khối cự thạch, Tiêu Viêm từ trong nạp giới lấy ra vài miếng nguyệt quang thạch khảm nạm phía thạch bích, nhất thời, sơn động thoáng có chút tối tăm trở nên khá sáng sủa.
      Nhờ vào ánh sáng, Tiêu viêm bắt đầu cực kỳ cẩn thận nhìn khắp sơn động, bất luận địa phương nào, đều sẻ được quét qua mấy lần. . .
      Tiêu Viêm buộc phải thận trọng, vì lần thôn phệ dị hỏa này, nguy hiểm so với lần thôn phệ tử hỏa lớn hơn rất nhiều. Ở thời điểm này, chỉ cần có chút quấy nhiễu chỉ khiến cho thất bại trong gang tấc, hơn nữa có lẽ còn có thể khiến cho trong nháy mắt bị dị hỏa cắn trả thành đống tro tàn. . .
      Sơn đông lớn nhưng cũng làm Tiêu Viêm mất hơn giờ mới hoàn toàn nhìn hết. Trong lúc nhìn, Tiêu viêm tìm ra ít phân ma thú ở vài khối cự thạch, ngĩ chắc là do số ma thú phi hành từng ở qua nơi này.
      Đem phân và nước tiểu quét sạch ra sơn động, Tiêu viêm từ trong sơn động tìm kiếm số tảng đá, đem miệng sơn động che kín kẻ chặt chẽ, chỉ để lại chút ít khe hở để khí thẩm thấu mà vào.
      Làm xong những chuyện này, Tiêu viêm lúc này mới thở dài hơi. vào trung tâm sơn động, ngồi xếp bằng ngồi ở cự thạch trước mặt, trong đôi mắt đen lên vẻ nóng cháy như ngọn lửa, chăm chú địa giương mắt nhìn Thanh liên tọa trước mắt.
      "Sư phụ. Kế tiếp. . . Nên làm như thế nào?" Trong lòng bàn tay thoáng đổ chút mồ hôi, Tiêu viêm nuốt ngụm nước bọt giọng hỏi.
      "...Trước đem tất cả những thứ cần thiết toàn bộ lấy ra." Dược lão từ nạp trong nạp giới phiêu đãng mà ra, khuôn mặt già nua tràn ngập ngưng trọng trước đó chưa từng có.
      Hơi hơi gật đầu, ngón tay Tiêu Viêm từ trong nạp giới lấy ra bình ngọc trong suốt. Trong bình ngọc, quả huyết sắc đan dược to cỡ chừng quả long nhãn nằm im lặng. Bên trong bình ngọc, huyết sắc đan dược có chút mơ hồ như bóng ma có chút lay động, tựa hồ ngoài huyêt sắc đan dược còn có chất lỏng.
      Miếng huyết sắc đan dược mượt mà này, chính là trong những vật chuẩn bị để thôn phệ dị hỏa: Huyết liên đan! Sau khi đem Huyết liên đan lấy ra, Tiêu Viêm lại từ trong nạp giới lấy ra hộp ngọc nho . Hộp ngọc nhàng đặt mặt đá trơn bóng. Nhất thời, hàn khí nhàn nhạt tỏa ra, ngưng cấu thành tầng băng mỏng mặt đá. Giải khai hộp ngọc, bình ngọc trắng như tuyết cẩn thận từng li từng tí nằm yên trong đó, hàn vụ màu trắng nhàn nhạt lượn lờ quanh bình ngọc, nhìn qua phát ra cỗ ảo giác thần bí mơ hồ. Nguồn: http://truyenyy.com
      Trong bình ngọc, chính là cái mà Tiêu Viêm phải hao tổn tâm cơ từ trong tay Cổ Đặc trao đổi mới có được: Băng linh hàn tuyền!
      Ánh mắt liếc qua hai vật phẩm có thể là kì bảo, Dược lão khẽ gật đầu, bấm tay bắn, đạo hàn quang màu xám nhàn nhạt bỗng nhiên từ ngoài đầu ngón tay chậm rãi bốc lên, hào quang màu xám xoay vòng giữa trung, sau đó nhàng dừng ở mặt đá, hào quang tiêu tán, che dấu trong đó thứ gì đó.
      Đây là khối tảng đá cỡ ngón tay, toàn thân bóng loáng như ngọc, có chút tỳ vết nào. Giữa tâm tảng đá, chút u quang lam nhạt chậm rãi nhúc nhích, giống như tiểu trùng co sức sống bình thường.
      " Cái này gọi là nạp linh?" Nhìn hòn đá cũng có gì đặc biệt, Tiêu Viêm nhịn được có chút ngạc nhiên hỏi.
      "Ân, đây chính là nạp linh, loại thiên địa kỳ bảo cực kỳ hiếm thấy, chỉ bên trong cao cấp nạp thạch mới có thể có chút. Đừng xem thường nó, giá trị của nó tuyệt đối so với Huyết liên đan cùng với Băng linh hàn tuyền lớn hơn rất nhiều, nếu ta năm đó may mắn đạt được, có lẽ cho dù ngươi tại có được dị hỏa, cũng chỉ có thể nhìn nó. . ." Dược lão khẽ cười .
      Gật gật đầu, Tiêu Viêm liếc liếc mắt nhìn nạp giới tay. Đây chỉ là quả nạp giới cấp thấp, giá cả vài vạn kim tệ, nếu là trung cấp nạp giới, ít nhất gấp mười lần, mà cao cấp nạp giới . . . Loại cấp bậc nạp giới này, cơ bản là vô giá. ít đại gia tộc thậm chí sử dụng cao cấp nạp giới chế tạo thành tín vật của gia tộc. đấu khí đại lục, chỉ có ít người có thân phận cực cao hoặc cực mạnh, mới có thể có tư cách đạt được cao cấp nạp giới. Bởi vậy có thể thấy được, thứ này hi hữu đến chừng nào. . .
      Mà so với cao cấp nạp giới, loại nạp linh này thể nghi ngờ lại càng thưa thớt cách đáng thương. Có lẽ dùng nó để so sánh với lông phượng và sừng lân cũng có gì quá đáng.
      Tỉ mỉ đem ba vật phẩm cẩn thận kiểm tra, Tiêu viêm lúc này mới đem ánh mắt hướng đến Thanh liên tọa. Gương mặt chăm chú nhìn thanh sắc hỏa diễm, đầu lưỡi nhàng liếm môi, lên vẻ mặt thèm thuồng cùng khát vọng.
      "Bắt nó bay đến đây ." Dược lão trầm giọng .
      "Ân." Có chút gật gật đầu, bàn tay Tiêu Viêm nâng đáy Thanh liên tọa lên, linh hồn chi lực nhanh chóng xâm nhập vào trong đó, đem Thanh liên tọa cùng Thanh Liên địa tâm hỏa chia cắt ra, sau đó cẩn thận đem thanh liên tọa kéo xuống.
      Mất trói buộc của Thanh liên tọa, thanh sắc hỏa diễm đột nhiên tăng vọt vài lần. Chỉ thoáng qua thời gian, thanh sắc hỏa diễm hóa thành đoàn hỏa diễm, trôi nổi giữa trung.
      Khi hỏa diễm thể tích biến thành lớn, độ nóng trong sơn động lấy tốc độ cực nhanh lên cao. Ở vị trí đỉnh của sơn động, thạch bích* màu xanh tiếng động hòa tan thành chỗ trống.
      Đưa tay lau mồ hôi trán, Tiêu Viêm lui xuống hai bước, ngẩng đầu lên, vẻ mặt ngưng trọng nhìn thanh sắc hỏa diễm trôi nổi giữa trung. Mặc dù trong lòng tận lực muốn tỉnh táo lại, bất quá bàn tay vẫn như cũ ngừng run rẩy.
      "Kế tiếp, nên làm như thế nào?" Tiêu Viêm cố gắng trấn định, thanh run rẩy hỏi.
      "Thôn phệ dị hỏa tạo thành thanh thế cực kỳ khổng lồ, cho nên đợi ta dùng linh hồn chi lực đem cả tòa sơn động bao vây . Nếu , ngươi thôn phệ còn chưa xong, ngọn núi này bị dị hỏa làm cho thiêu hủy hơn phân nửa." Dược lão an ủi vỗ vỗ bả vai Tiêu Viêm, trầm giọng .
      "Ân." Tiêu Viêm vội vàng gật đầu.
      "Mặc dù lời có chút điềm xấu, bất quá vì bảo hiểm. . . ngươi tốt nhất là ngồi Thanh liên tọa, vạn nhất xảy ra cố gì, Thanh liên tọa có thể cứu ngươi mạng. Nếu , cho dù là ta, cũng khó có thể trong nháy mắt đem ngươi cứu ra. Dù sao, dị hỏa, ngươi cần đem nó thôn phệ vào trong cơ thể, đây là loại cử động cực kỳ nguy hiểm." Dược lão chần chờ chút, bất đắc dĩ .
      Cười khổ gật gật đầu, mũi chân điểm mặt đất, thân thể Tiêu Viêm nhàng dừng ở Thanh liên tọa, sau đó nghiêng đầu nhìn Dược lão.
      "...Trước dùng huyết liên đan, có nó phòng hộ, bằng thực lực của ngươi căn bản có khả năng ở khoảng cách gần tiếp xúc dị hỏa." Dược lão ngưng trọng .
      Khẽ gật đầu,bàn tay khẽ cong, đem bình ngọc rơi vào trong tay, nghiêng bình ngọc. quả đan dược cỡ long nhãn lờ mờ lộ ra chút sáng bóng, lăn vào trong lòng bàn tay Tiêu Viêm.
      Nắm Huyết liên đan đặt mũi ngửi ngửi, cổ hương vị kì dị, lượn lờ tại chóp mũi, cái loại...cảm giác lạnh lẽo này, cơ hồ khiến cho linh hồn Tiêu Viêm run nhè vài cái.
      Ánh mắt chăm chú đích nhìn vào miếng đan dược đứng ở cấp bậc ngũ phẩm, Tiêu Viêm tay đột nhiên nắm chặt, sau đó nhắm lại con mắt, đem dan dược nhét vào trong miệng.
      Huyết liên đan vừa mới vào miệng, liền hóa thành cỗ năng lượng có chút hàn, nhanh chóng tiến vào các kinh mach bên trong cơ thể Tiêu Viêm, cuối cùng giống như tầng tầng huyết mô bình thường, chậm rãi thẩm thấu vào kinh mạch cùng với xương cốt.
      Khi huyết mô thẩm thấu, thân thể Tiêu Viêm bỗng nhiên run rẩy cách kịch liệt, tia máu tươi từ lỗ chân lông ngừng ứa ra. Chỉ trong nháy mắt, thân thể Tiêu Viêm bao trùm tầng máu tươi đỏ sẫm, nhìn qua cực kỳ kinh khủng.
      Sau khi máu tươi xuất lâu, liền cấp tốc ngưng kết, cuối cùng cấu thành tầng giác huyết. Giác huyết này, chỉ có bao vây tay cùng chân Tiêu Viêm, ngay cả ánh mắt, cũng hoàn toàn được bao trùm ở trong đó.
      Tầng giác huyết này, giống như được xây dựng thành bộ huyết sắc áo giáp kín kẽ, đem Tiêu Viêm bảo vệ chặt chẽ ở trong đó.
      Chậm rãi chìa bàn tay được tầng giác huyết bao trùm, Tiêu Viêm nhắm ngay tới dị hỏa ngay giữa trung, cổ hấp lực đột nhiên nổ mạnh ra.
      Khi cỗ hấp lực xuất , thanh sắc hỏa diễm ở giữa trung chợt tăng vọt. Trong nháy mắt thời gian, cỗ lực lượng hủy diệt kinh khủng nhất thời bừng tỉnh, chậm rãi từ trong thanh sắc diễm khuếch trương ra.
      Gắt gao giương mắt nhìn chằm chằm kia đoàn thanh sắc hỏa diễm ngày càng khổng lồ, Tiêu Viêm biết, thôn phệ dị hỏa, bắt đầu rồi!
      lazybeeNữ Lâm thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :