CHƯƠNG 201: TẤN CẤP ! LÊN ĐƯỜNG. " Cót két …" Trong lúc cửa phòng chập chờn ánh đèn , bị nhàng đẩy ra , Tiêu Viêm hung hăng lắc lắc đầu , đem men say trong đầu đẩy ra ngoài , trở người đóng cửa phòng , xiêu vẹo tới đặt mông ngồi xuống giường . " Hô …" thở ra hơi rượu , bàn tay sờ đầu , khỏi có chút cười khổ , bởi vì biết ngày mai Mình rồi , cho nên bị Đại ca và nhị ca ép uống hơi nhiều , Nếu phải là ngày mai còn phải , có lẽ đêm nay chắc chắn say về . Bỏ giày ra , tiêu Viêm ngồi xếp bằng , hai tay kết ấn tu luyện , hô hấp trở nên vững vàng , lúc sau , đoàn nước từ trong miệng Tiêu Viêm bắn ra ngoài . Đem rượu trong cơ thể đẩy ra , Tiêu Viêm bây giờ mới cảm giác đầu óc thanh tỉnh rất nhiều , ngồi xếp bằng giường trầm ngâm lát . ngón tay đột nhiên bắn vào giới chỉ , nhất thời quang mang trong phòng sáng lên , trong nháy mắt ảm đạm , mà trong nháy mắt này , ở giữa trung là đóa hoa sen màu xanh , trôi nổi giữa trung , sau đó đứng yên bất động . Nhìn thanh liên giống như Tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ , đôi mắt Tiêu Viêm lên hưng phấn , bàn tay khẽ vung lên , làm cho Thanh liên hạ xuống , sau đó thân hình nhảy lên , ngồi vững vàng tòa Hoa sen . Sức nặng của thân thể Tiêu Viêm , làm cho đài sen giảm xuống , bất quá cuối cùng chậm rãi yên ổn . Mông tiếp xúc với đài sen , cỗ năng lượng ấm áp , chậm rãi thẩm thấu qua da , thân thể Tiêu viêm tiếp xúc ,làm cho thân thể thư sướng , Tiêu Viêm hít dài hơi . Hai tay lần nữa bày ra kết ấn , Đôi mắt Tiêu Viêm từ từ nhắm lại , sau lát . Tiến nhập trạng thái tu luyện . Lúc Tiêu Viêm tiến vào trạng thái tu luyện , vòng quang mang màu xanh , đột nhiên từ trong đài sen bay lên, cuối cùng đem Tiêu Viêm bao bọc lại . Tâm thần từ từ chìm vào trong cơ thể , vẫn như cũ là quán tính đến vị trí xoáy tụ trong tiểu phúc , tâm thần tại nơi khí tụ màu tím quét qua , Tiêu Viêm thoáng có chút kinh ngạc , phát tại dùng khí xoáy tụ dĩ nhiên có mười bốn đạo chất lỏng màu tím tồn tại . " nghĩ tới giai đoạn này chậm rãi tu luyện ngờ lại ngưng tụ ra giọt chất lỏng năng lượng …" Tiêu Viêm sợ hãi phen , Tâm thần vừa động , lũ Đấu khí màu tím ngưng tụ trong xoáy tụ phân hóa ra , sau đó chậm rãi đên lộ tuyến các kinh mạch , rồi bắt đầu chậm rãi di chuyển . Lúc công pháp bắt đầu di chuyển , phía trong căn phòng , trong thiên địa từng đợt Hỏa thuộc tính đột nhiên ở đài sen bạo liệt đến , nhưng hỏa thuộc tính tiếp xúc đến đài sen , thể tích đột nhiên cấp tốc thu lại ,đợi đến khi chúng nó thuận lợi thông qua quang mang Thanh liên , dĩ nhiên thể tích chỉ còn lại rất . Mặc dù thể tích giảm nhiều , nhưng chỉ cần quan sát , có thể phát năng lượng của Hỏa thuộc tính ràng tinh thuần hơn rất nhiều . ..Tại nơi thuộc tính năng lượng màu vàng nhạt , tựa hồ vẫn mơ hồ trộn lẫn tạp chất , mắt thường khó có thể phát được đó là ít năng lượng quang mang màu xanh …. Hiển nhiên, Đó chính là năng lượng màu xanh phát ra, hẳn lúc trước thiên địa hỏa thuộc tính thông qua quang mang thanh liên liền bị chế luyện vào .. Trải qua quang mang thanh liên luyện hóa , từng đợt vàng nhạt trộn lẫn năng lượng hỏa thuộc tính . Bắt đầu theo hô hấp của Tiêu Viêm , cuồn cuộn ngừng tiến vào bên trong thân thể .. Đạo năng lượng thứ nhất tiến vào trong kinh mạch tiêu viêm , Tiêu viêm vận chuyển đấu khí ràng sửng sốt hồi , khiểm tra thân thể , thấy Đấu khí màu vàng nhạt cùng với năng lượng màu xanh cơ hồ khó có thể phát . Tâm thần nghi hoặc nhìn thiên địa hỏa tinh thuần năng lượng . Tiêu Viêm phân hóa ra Đấu khí Tử hỏa , thử dò xét , sau đó bao vây lại , từ từ luyện hóa . Tiến hành luyện hóa , khuôn mặt lên vẻ mừng rỡ . Trong khi luyện hóa , Tiêu Viêm vui mừng ngạc nhiên phát , năng lượng màu xanh tinh khiết đến mức thể tinh khiết hơn , thậm chí cần Tiêu Viêm lần nữa luyện hóa , trực tiếp tiến vào dòng xoáy tụ . " Năng lượng màu xanh …..Hẳn là do Thanh liên mang lại ?Khó trách tinh khiết như thế , trải qua Đại địa chi hỏa cả ngàn năm rèn luyện , tinh khiết mới là lạ .." Trong lòng rất nhanh đoán được xuất xứ của năng lương màu xanh , Tâm thần Tiêu Viêm nhất thời mừng rỡ như điên , Khó trách , Dược lão khen đóa hoa sen này dứt miệng , loại này cung cấp năng lượng cuồn cuộn có thể cần luyện hóa này , là giảm được bao nhiêu thời gian tu luyện a . " Thứ tốt a.." Trong lòng mừng thầm thào tiếng , Tiêu Viêm nhanh chóng ổn định tâm thần , Sau đó bắt đầu tiến vào cơ thể đem năng lượng màu vàng cùng với Năng lượng màu xanh chia lìa ra . Vì được Năng lượng màu xanh bảo hiểm , Tiêu viêm đem vận chuyển trong kinh mạch vòng , vẫn chưa phát ra dị trạng , lúc này mới quán chú tiến thẳng vào xoáy tụ , mà Năng lượng màu vàng nhạt , bởi vì độ tinh khiết đồng nhất , cuối cùng luyện hóa rồi mới quán chú vào xoáy tụ . xác định phân công tu luyện , xoáy tụ năng lương trong cơ thể Tiêu Viêm cấp tốc tràn đầy . Đêm hôm khuya khoắt tu luyện , vẫn duy trì cho đến ánh bình minh lên rồi mới ngừng lại . Cuối cùng tất cả các năng lượng được quán chú tiến vào dòng xoáy tụ , Tiêu Viêm thở dài hơi , vừa muốn thu công trạng thái , Xoáy khí màu tím ở tiểu phúc đột nhiên run lên. Bị bất thình thình run rẩy, kinh ngạc chút , Tiêu Viêm vội vàng đem Tâm thần dò xét bên ngaòi dòng xoáy tụ , nhất thời có chút vui mừng và ngạc nhiên , giọt chất lỏng năng lượng màu tím , dĩ nhiên là chậm rãi thành hình. " Rốt cục muốn ngưng tụ thành mười lăm giọt sao ?" Nhìn năng lượng chất lỏng màu tím chuẩn bị thành hình , Tiêu Viêm mừng rỡ , vội vàng duy trì ổn định tâm thần , chậm rãi chờ giọt chất lỏng thứ mười lăm chậm rãi thành hình . Bình tĩnh nhìn xoáy tụ , giờ phút này chợt nổi lên từng đợt ba động , mà ở vị trí trung tâm giọt chất lỏng màu tím xoay tròn . Chất lỏng xoay tròn cực kỳ có tiết tấu , ở bên trong xoáy tụ là sung túc Đấu khí , cũng ngừng dũng mãnh lao tới. " Đinh.." khắc thời gian , tựa hồ tiếng động vang lên , lặng lẽ từ dòng xoáy tụ truyền ra . Mà theo thanh vang lên , Ba động kịch liệt trong xoáy tụ cũng chậm rãi bình tĩnh xuống . Mà chất lỏng năng lượng màu tím chậm rãi tiến vào trong đó , cùng với mười bốn giọt chất lỏng năng lượng giống như con cá nghịch ngợm ở trong dòng khí xoáy tụ . Lúc giọt năng lượng mười lăm thành hình lát , Thân thể Tiêu Viêm cũng rung lên , ở khắc này , có thể cảm giác ràng được , Dòng khí xoáy tụ dung nạp đến cực hạn . lần nữa khuếch trương lên rất nhiều , cơ thể có chút trầm trọng nay hơn rất nhiều , Lực lượng chứa trong cơ thể giờ khắc này tự nhiên tăng vọt lên rất nhiều … Cảm nhận được thân thể có biến hóa , Trong lòng Tiêu Viêm minh bạch , tại trở thành Nhị tinh Đấu sư ! Con ngươi đen kịt chậm rãi mở ra , tử quang lên rồi biến mất , Tiêu Viêm thở hơi , kết ấn trong tay buông xuống , thân thể nhảy xuống khỏi Đài sen . Đứng bên cạnh Đài sen , Tiêu Viêm vẫn như cũ nhìn hoàn mỹ hoa sen màu xanh , nhịn được cười lên , cẩn thận thu vào giới chỉ , sau đó nhìn qua sắc trời tờ mờ sáng , khỏi có chút ngạc nhiên :" ngờ trời sáng ?" Duỗi cái lưng hơi mỏi , Tất cả các khớp xương kêu lên , Tiêu Viêm tới cạnh giường , đem Huyền trọng xích nhàng đeo sau lưng , giọng :" đến lúc phải a!" lưng là Huyền trọng xích , Tiêu Viêm tới cạnh bàn , trầm ngâm lát , từ giới chỉ lấy ra lượng lớn cực phẩp dược chữa thương bỏ lên bàn , sau đó lấy ra đống cổ quái đan dược , cuối cùng cầm bình trong đó là Ba mươi hạt Hồi khí đan . Đoạn thời gian này ở Thạch Mạc Thành , Tiêu Viêm biết ở chỗ này cũng có bán thuốc chữa thương, bất quá số lượng cực kỳ ít , hơn nữa chất lượng cũng tốt lắm, chính Mình tại thời gian có chút vội vàng , bất quá chừng ấy thuốc chữa thương cũng đủ cho Mạc thiết dong binh đoàn dùng thời gian , nếu như thuận lợi, có thể rất nhanh trở về , đến lúc đó cấp cho Mạc thiết dong binh đoàn chút lễ vật . Đem tất cả mọi thứ dọn dẹp ,Tiêu Viêm mới vỗ tay cười , Lưng đep Huyền trọng xích , chậm rãi tới cửa , mở cửa phòng , nhanh chóng di ra ngoài . Sắc trời bên ngoài lúc này có chút hôn ám , phía xa chân trời , lộ ra chút ánh sáng mặt trời . Đóng kỹ cửa phòng , Tiêu Viêm vừa mới được vài bước , nghe thanh của Thanh Lân kêu gọi . " Thiếu gia … Ngài phải sao ?" Khẽ thở dài hơi , Tiêu Viêm nhìn bóng dáng ở cuối con đường ,chân chậm rãi bước qua , bàn tay nhàng xoa cái đầu của Thanh Lân , mỉm cười :" Nha đầu . Ta có việc trọng yếu phải làm ,cho nên thể ở lại cùng ngươi được " Thanh Lân mở to cặp nhãn đồng màu lục , nhìn Trước mặt Tiêu Viêm ấm áp cười , thấp giọng : " Ngài có còn trở về ?" " Đương nhiên còn phải trở về chứ , Thanh Lân phải gắng nga " Ngồi xổm người xuống , Tiêu Viêm nhìn Song đầu Hỏa linh xà ở trong tay áo Thanh Lân , khẽ cười , ngước mắt lên , giọng :" Nhớ kỹ lời của Ta , chỉ cần mình có thể sống cần quan tâm ánh mắt của người nào , nếu như thích lựa chọn nhìn nghe ?" " Vâng ." Dùng sức gật cái đầu , con ngươi màu bích lục của Thanh Lân có tầng sương mù . " Ta , Hướng hai vị ca ca Ta xin lỗi " Đứng dậy , Tiêu Viêm xoay người , hướng phía ngoại viện đến , thân thể cao lớn , lưng đeo Huyền trọng xích , Bóng lưng kia nhìn qua là Hào hiệp . Đứng ở đường , Thanh Lân nhìn bóng lưng kia chậm rãi biến mất , bàn tay khẽ vuốt đầu của Song đầu hỏa linh xà , giọng :" Nhất định phải trở về nga …?" tầng lầu của Dong binh đoàn , Tiêu Lệ chống cằm nhìn bóng lưng thiếu niên xa , khóe miệng nhếch lên , cười :" Tiểu tử này , Nhiều năm như vậy ..Vẫn cứ tính tình này.." " Aa " tiêu Đỉnh dựa lưng vào cây cột bên cạnh , khẽ cười cười , Ánh mắt nhìn bóng lưng thiếu niên đeo Trong xích lẩm bẩm :" Tiểu tử kia càng ngày càng mạnh a, xem ra chúng ta cũng phải cố gắng . Nếu sau này chỉ có thể phía sau a …" nhà cao tầng , Hai người nhìn nhau , đều cất tiếng cười to .
CHƯƠNG 202: SÂU TRONG SA MẠC . bầu trời trong sáng . Mặt trời chiếu rọi khắp nơi , giống như hỏa cầu cháy nóng , sáng rỡ chiếu rọi màu cát vàng trong sa mạc , đem những hạt cát biến thành lung linh huyền ảo . Trong sa mạc , bởi vì nhiệt độ nóng cháy , từng đợt khí từ trong cát thẩm thấu ra , cuối cùng bốc hơi trong khí , nhìn có chút hư ảo . Nhìn sa mạc vô tận , đạo bóng đen chậm rãi xuất , nhìn khuôn mặt phong trần mệt mỏi , hiển nhiên là ở lâu trong sa mạc . Bóng người có chút chậm chạp tiến đến , đến cồn cát cao nhất , ánh mắt nhìn xung quanh , sau đó từ giới chỉ lấy ra tấm bản đồ da dê , cẩn thận tra lộ tuyến . " Nhìn lộ tuyến phía , chúng ta tựa hồ đến gần Tháp Nhĩ qua sa mạc chứ .." Ngón tay dọc theo lộ tuyến bản đồ , Tiêu Viêm liếm liếm môi khô khốc , thoáng có chút trầm thấp tự hỏi . " Ai , là đáng chết , Tháp Nhĩ Qua sa mạc quả là rất lớn ..Từ Thạch mạc thành tới nơi này , dĩ nhiên nửa tháng thời gian , nếu bản đồ có Trạm tiếp viện , vậy mới là khỏe a.." Tiêu Viêm thở dài hơi , Lấy khổ làm vui , bất đắc dĩ cười . Lúc Tiêu Viêm rời khỏi Thạc Mạc Thành , sau đó dựa theo lộ tuyến của bản đồ , đối với Tháp Nhĩ Qua sa mạc tiến đến , bởi vì ở chỗ sâu trong sa mạc , hư cảnh làm cho người ta nhận ra , cho nên Tiêu Viêm cũng chỉ có thể tận lực lựa chọn ít lộ trình an toàn , sau đó triển khai Tử vân dực bay vút , thời gian còn lại lựa chọn bộ . Bên trong Tháp Nhĩ Qua sa mạc , trừ bỏ ít ma thú phải chú ý , còn lại làm cho người ta kiêng kị chính là Xà nhân , ở trong sa mạc rất ít người lựa chọn làm kẻ địch của họ , dù sao bọn Xà nhân thao túng được kỹ thuật ám sát . làm cho người ta khó lòng phòng bị . Bạn đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com Bất quá , đối với thường nhân mà , phiền toái nhất là Xà nhân , nhưng may có bản đồ cùng với linh hồn cảm giác cường đại của Dược lão , cho nên Tiêu Viêm tao ngộ phiền toái gì , mỗi lần có nguy hiểm , Tiêu viêm cũng dễ dàng tránh né Xà nhân cùng với đội ngũ tuần tra . Đương nhiên . Nếu bởi vì vô tình gặp phải Xà nhân , Tiêu Viêm liền dùng thủ đoạn lôi đình , khi đối phương chưa phát ra tiếng cảnh bảo liền giết chết … phi thường minh bạch , Nếu tại Tháp Nhĩ Qua sạmc mà bị Xà nhân vây công , kết quả rất là thê thảm . Song cho dù có Tử vân dực cùng với bản đồ trợ giúp , bất qua , Tiêu viêm từ phía ngoài đến Tháp Nhĩ qua sa mạc vẫn mất nửa tháng thời gian , cho nên Tiêu Viêm mới bất đắc dĩ cười khổ . Ngón tay theo lộ tuyến di động . Cuối cùng dừng lại chỗ đáng dấu nguy hiểm . Loại dấu màu đỏ này , ở bản đồ gồm có tám địa điểm , phân biệt các phương hướng của Tháp Nhĩ Qua sa mạc . Xà nhân trong Tháp Nhĩ Qua sa mạc , còn có ít bộ lạc , vả lại những dấu đỏ bản đồ là chỉ những bộ lạc Xà nhân cường đại nhất .Trừ bỏ Mỹ Đõ Toa nữ vương, tất cả bọn họ đều rất cường đại . Tám cái bộ lạc hùng bá Tháp Nhĩ Qua sa mạc , Mà mỗi bộ lạc hùng bá phương , bản đồ chỉ dấu đỏ , chính là chỗ Tiêu Viêm Muốn qua .. " là xui xẻo .." Cau mày nhìn dấu đỏ tươi. Tiêu Viêm bất đắc dĩ thở dài , ở bộ lạc này bình thường đều có Đấu linh cường giả , Thậm chí có Xà nhân Đấu vương cấp bậc thủ hộ , cho nên muốn thần biết quỷ hay . ràng là có chút khó khăn . " Xem ra phải đường vòng a.." Cười khổ lắc đầu . Cho dù là có Dược lão làm chủ bài , Tiêu viêm cũng khổng thể trong sa mạc tung hoành kiêng kỵ gì . Xà nhân tộc có thể đối kháng cùng Gia mã đế quốc nhiều năm như vậy mà bị hủy diệt , tự nhiên là có chỗ cường hãn , cho nên , nếu người ngựa tung hoành ở địa bàn của Xà nhân , quả là hành động ngu xuẩn . " Bất quá . Khi tiến vào sa mạc , tích trữ nguồn nước , ..Lần trước chuẩn bị, dùng thời gian , nhìn chỗ chứa nước trong giới chỉ , Tiêu Viêm thở dài hơi , Ánh mắt đảo qua bản đồ , Cuối cùng dừng lại cái Ốc đảo gần phía mình nhất . " Ách ..Nơi này cùng với bộ lạc Xà nhân có chút gần a .." Nhìn dấu hiệu của ốc đảo , Tiêu Viem có chút cau mày . " Đáng tiếc , Trăm dặm xung quanh , chỉ có Ốc đảo này …" Trong miệng khẽ lẩm bẩm , lát sau , Tiêu viêm bất đắc dĩ lắc đầu , đem bản đồ thu vào giới chỉ , thấp giọng :" Mặc dù bản đồ có chút gần , bất quá vẫn cách xa đến mấy chục dặm .. Lấy xong nước lập tức rời , Hẳn là bị Xà nhân phát " Ở trong lòng tự an ủi phen , Tiêu Viêm nhấc chân bước , hướng Ốc đảo phía xa nhanh chóng tới . Ở sa mạc mặc dù có bản đồ cũng rất khó có thể tìm kiếm nguồn nước …Mặc dù lộ tuyện nhìn rất ngắn , nhưng Tiêu Viêm cũng phải ba giờ, đến khi mặt trời có chút hạ xuống , Ốc đảo mới thư từ ra . Nhìn Ốc đảo tọa lạc ở mảnh bình nguyên , Tiêu viêm thở phào hơi , nắm chặt Huyền trọng xích phía sau lưng , ánh mắt cẩn thận nhìn xung quanh , thấy có thân ảnh Xà nhân , lúc này mới hướng Ốc Đảo nhanh chóng tới . Từ từ đến gần ốc đảo , khí nóng nực trở nên mát mẻ , Ánh mắt Tiêu Viêm nhìn xung quanh , cuối cùng thân hình tìm rừng cây che dấu thân hình . Ngửi chút hương cỏ bên cạnh , Tiêu Viêm thoái mái thở hơi , Ở trong sa mạc , cho dù là có chút màu xanh , cũng có thể làm cho người Ta thoải mái , Bàn tay vuốt vuốt cằm , Thân thể Tieu viêm đứng trong đám cây , đem ánh mắt quét qua xung quanh , ngừng tìm kiếm địa phương có nguồn nước tồn tại . Theo ánh mắt của Tiêu Viêm , cuối cùng quét ánh mắt vào chỗ sâu trong ốc đảo , Ngay khi tìm thấy nguồn nước mà có chút kích động , nghe ở phía xa có tiếng chảy của nguồn nước . Nghe thanh của nước , Tiêu Viêm nhất thời thở phào hơi , trong lòng nóng nảy , cơ hồ là muốn đem thân thể ngâm trong hồ nước , Song khi chuẩn bị lao ra khỏi đám cây, từ khe hở nhìn ra ngoài , ánh mắt chợt nheo lại , thân thể vội vàng phủ phục xuống , hô hấp cũng giảm đến nhất . Tại ngoài rừng cây thấy mấy người xà nữ yểu điệu , khuôn mặt lạnh lùng , ánh mắt bén nhọn , ngừng đảo qua rừng cây , trong tay nắm chặt vũ khí , tựa hồ tùy thời có thể đánh chết những ai dám xông qua . Bởi vì duyên cơ là Xà nữ sống trong sa mạc , cho nên Da dẻ có chút ngăm đen , khuôn mặt xinh đẹp , phối hợp với cặp đồng tử kỳ dị , nhìn qua có chút mỵ hoặc , Hơn nữa Xà nhân làm cho người ta mê mẩn chính là vòng eo , Tại thế giới nhân loại , mỗi khi có xà nhân nữ nô lệ biểu diễn , vũ đạo tràn ngập phong tình , Nam nhân ở bên cạnh xem . nếu định lực tốt , đường trường là " Nhất Trụ Kình Thiên" vẻ mặt xấu hổ , phải chuyện hiếm thấy . Đương nhiên, tại Tiêu Viêm tự nhiên có hứng thú thưởng thức mấy Nữ xà xinh đẹp có vòng eo tràn ngập mị lực này , tại thăm dò mấy nữ xà, sắc mặt thoáng có chút khó coi , bởi bì theo linh hồn cảm giác , phát mấy vị xà nữ này dĩ nhiên có bốn Nàng là cấp bậc Đại đấu sư cường giả , còn toàn bộ đều là Đấu sư ……….. " khốn khiếp.. ..Những người này biết vây quanh chỗ này làm gì ?" Nhìn đội hình có chút cường hãn , Tiêu Viem miệng đầy khổ sáp , cúi đầu cười khổ , ánh mắt đảo qua vòng , đem hơi thở của mình áp chế tới lúc thấp nhất , sau đó chậm rãi di động thân thể, Lặng lẽ hướng hồ nước cẩn thận tới . Muợn sắc trời bắt đầu hôn ám ,Tiêu Viêm may mắn tránh được các ánh mắt của Xà nữ , cuối cùng cũng đến gần khu vực có nước . Ngón tay khé tách lá cây , ánh mắt Tiêu Viêm phóng ra , xuất trong tầm mắt chính là hồ nước trong xanh , sạch , làm cho Tiêu Viêm khát nước nuốt ngụm nước bọt . " Phù phù …." Ngay khi Tiêu Viêm tràn đầy vui mừng , chuẩn bị xuất để lấy nước , tiếng vang của nước , thân thể nhất thời cứng ngắc , khẽ nhếch miệng , ngây người nhìn bóng hình xuất trong hồ nước . Hồ nước trong suốt , bóng lưng người nữ tử , từ đáy hồ phóng lên , đưa lưng về phía Tiêu Viêm , Những sợi tóc dài khẽ dán bờ vai trắng như tuyết , những giọt nước lăn xuống bờ vai mịn màng , sau đó từ từ trôi xuống vòng eo nhìn cực kỳ hấp dẫn , cuối cùng rót xuống hồ nước làm ra những tiếng động . Mặc dù khoảng cách có chút xa ,Bất quá Tiêu Viêm vẫn có thể thấy , vòng eo ấy hết sức mềm dẻo , khó có thể tưởng tượng , nếu ở giường , cái eo mềm dẻo có thể làm bao nhiêu người mê mẩn . Nữ tử đen tay vuốt những sợi tóc dài , sau đó chậm rãi xoay người lại . Theo di chuyển của thân thể nữ tử , Thân hẻ hoàn mỹ nhất thời bại lộ trước tầm mắt Tiêu Viêm, Lập tức làm cho " Xử nam" Tiêu viêm nhất thời có chút khí huyết dâng lên…. Thân thể bạch ngọc hoàn mỹ , giống như là kiệt tác của ông trời , Cặp nhũ hoa đầy đặn vểnh cao kiêu ngạo bại lộ ra , ở dưới ánh trăng hé ra dung nhan quyến rũ mà xinh đẹp , Đôi mắt nhấp nhô từng đợt xuân tình giống như nước chảy ra … Trả Lời Với Trích Dẫn
CHƯƠNG 203: XÀ NỮ NGUYỆT MỊ Từ khi Tiêu Viêm nhận thức đàn bà sợ rằng chỉ có Nhã Phi ở Ô Thản Thành mới có thể so sánh . " Cục cục.." Nhìn nữ nhân xinh đẹp này . Yết hầu Tiêu Viêm hơi di động chút, bàn tay chậm rãi khẽ véo đùi , đau đớn kịch liệt làm cho hồi phục thanh tỉnh , ánh mắt đảo qua nữ tử bên cạnh hồ nước , ở dưới hồ nước trong suốt , cái đuôi rắn màu xanh , hơi đong đưa, làm phóng thích ra cỗ hấp dẫn . " Xà nhân…" nhàng than tiếng , Con mắt Tiêu Viêm híp lại , khuôn mặt bao trùm kinh sợ , Bởi vì phát , lấy linh hồn cảm giác , dĩ nhiên thể dò xét thực lực của nữ nhân trước mặt là có cấp bậc gì . " Phiền toái ..Nữ nhân này ít nhất là Đấu linh , thậm chí là Đấu vương cường giả " Nuốt ngụm nước bọt , mơ hồ đoán được thực lực của nữ nhân , Tiêu Viêm định lựa chọn rút lui , đột nhiên , Nữ nhân trong hồ đem đem ánh mắt hướng về chỗ Tiêu Viêm dấu, Tiêu Viêm trong lòng thoáng kinh hãi , trong lòng lắp bắp kinh hãi :" Có Dược lão che dấu hơi thở , Nàng làm sao có thể phát ra Ta ?" Xà nữ trong hồ quyến rũ ,giống như xuân thủy , ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào phương vị của Tiêu Viêm , lát sau , lấy bàn tay nhắn chem môi cười :" Tiểu tử loài người kia , chiếm tiện nghi của Tỷ tỷ , bây giờ lại muốn sao?" Vừa dứt lời , cánh tay nhắn của Xà nữ vỗ lên mặt hồ , đạo thủy tiễn dâng lên , đôi môi đỏ mọng của Nàng khẽ mở , khẩu độc dược xanh biếc phun vào trong đạo thủy tiễn , đem đạo thủy tiễn chứa độc dịch hướng về phía chỗ Tiêu Viêm núp bắn mạnh tới . Mặc dù lời của Xà nữ ôn nhu như với tình nhân , nhưng hạ thủ lại cực kỳ ngoan độc , nếu Tiêu Viêm bị đạo độc tiễn bắn trùng , sợ rằng chết cũng bị lột da. Bất quá , cũng may Tiêu Viêm thấy thực lực của xà nữ kinh khủng , nên luôn đặt tâm thần lên người xà nữ , nhìn Nàng trong nháy mắt liền hạ thủ , bàn chân lập tức đạp mặt đất , thân hình đột nhiên lao ra ngoài . " Xuy .." Thủy tiễn bắn mạnh về rừng cây . Dĩ nhiên rừng cây trong nháy mắt liền héo rũ . Khóe mắt liếc vào chỗ đám cây héo rũ , Tiêu Viêm nhịn được hút hơi lạnh , nữ nhân này là quá độc ? " Hì hì , nghĩ tới là Tiểu tử là dễ nhìn .." Nhìn Tiêu Viêm từ trong rừng cây lao ra . hai mắt của xà nữ sáng ngời , chút nào để ý nửa thân thể của mình xích lõa trước mặt của Tiêu Viêm . cười dài . " Aa. Đại tỷ ngài chậm rãi tắm..Ta chỉ ngang qua thôi ". Hướng về xà nữ cười khan tiếng , thân thể của Tiêu Viêm cấp tốc tránh xa hồ nước . Nhìn Tiêu Viêm như tia chớp lùi về phía sau , ngón tay chậm rãi giơ lên , sau đó giống như vũ động giơ lên . Theo ngón tay của Xà nữ vũ động , trong khu rằng rậm rạp , đột nhiên đạo kinh khí lãnh hướng về phái sau lưng Tiêu Viêm bắn tới . Nhận thấy phía sau có kình khí bắn tới , Tiêu Viêm thoáng cả kinh . Thân thể khẽ run lên , Đấu khí màu tím Sa y cấp tốc bao bọc , ngón tay cong lên , đạo hỏa diễm bắn mạnh về phía sau , cuối cùng va chạm với đạo kình khí lãnh , tiếng vang lên . Tử hỏa từ từ tiêu tán, Mà Đạo kình khí lãnh cũng biến thành con rắn có màu sắc rực rỡ. Bất quá con rắn lúc này biến thành con rắn nướng .. Con mắt quét qua con rắn ngũ sắc , Khóe mắt của Tiêu Viêm khẽ nhảy lên ,con rắn này mặc dù , bất quá độc tính của nó cực kỳ lợi hại . cho dù là Đấu sư bị nó cắn trúng , nếu giải độc kịp thời cũng nguy hiểm đến tính mạng . " Tiểu tử qua nhiên có chút bản lãnh . Bất quá ở trong rừng giấu hơn ngàn độc xà . Ngươi chẳng lẽ muốn đem bọn chúng giết hết sao ?"Thản nhiên liếc mắt nhìn con rắn bị đánh chết . đôi môi đỏ mọng Xà nữ hé mở , tiếng sóng kỳ dị từ trong miệng truyền ra . Theo tiếng sóng truyền ra , những tiếng sột soạt vang lên , chỉ trong chốc lát , Cây cối xung quanh Tiêu Viêm xuất các loại độc xà . Những con mắt tam giác của độc xà nhìn chằm chằm vào Tiêu Viêm , chỉ cần Xà nữ ra lệnh tiếng . Tất cả liền phun độc về phía Tiêu Viêm . Nhìn độc xà ở xung quanh , Dà đầu Tiêu Viêm từng đợt tê dại , bổng đột nhiên hiểu ra , khó trách nữ nhân này phát ra tung tích của mình , nguyên lai mình quên các nàng có bản lãnh thao túng độc xà , đây chính là vô số những ánh mắt được sắp xếp trong rừng rậm a , sợ rằng chính mình vừa bước chân vào ốc đảo bị bọn chúng phát . " Nguỵêt Mị đại nhân có cần giết ạ ?" phía trong rừng cây , bóng người chợt lên , liền xuất mấy Xà nữ canh giữ bên ngoài , đột nhiên xuất xung quanh rừng cây lạnh lùng nhìn Tiêu Viêm . giọng hỏi . " Aa , đừng vội ..Ta lâu phát loại người xâm nhập đến đây".Xà nữ được gọi là Nguỵêt Mị quyến rũ cười , đuôi rắn khẽ di động , ưu nhã bơi lên bờ , thân thể mềm mại đứng ở bờ hồ . Hai đạo bóng người xuất phía sau Nguyệt Mị , đem cái áo choàng màu đen lập tức bao phủ lấy thân thể làm cho nam nhân thú huyết sôi trào bao bọc lại . Tùy ý để cho thuộc hạ mặc áo , Ngón tay Nguyệt Mị vuốt vuốt những giọt nước dính tóc , nhìn Tiêu Viêm cười dài :" Tiểu tử kia, cho Tỷ tỷ , ngươi tại sao lại đến chỗ này ? Phải biết rằng , loài người rất ít vào sâu trong sa mạc , càng là xuất gần ốc đảo phía bộ lạc …Chẳng lẽ ngươi là thám tử của Gia Ma đế quốc ? Các ngươi lại chuẩn bị khai chiến ?" đến lời cuối cùng ,Tiêu Viêm có thể cảm giác được ràng, Khuôn mặt của Nguyệt Mị tươi cười cuốn rũ thoáng xuất lãnh lẽo . " Khụ .. Ta chỉ ngang qua nơi này , muốn lấy chút nước mà thôi , về phần thám tử kia , Ta xem ngươi tưởng tưởng đấy chứ ?" Tiêu Viêm giang tay , có chút vô tội , miệng , nhưng ánh mắt dù xét chỗ sơ hở để đột phá vòng vây . " Hì hì , đích xác có điểm giống …." Ánh mắt mê người đảo qua người Tiêu Viêm , Nguyệt Mị thản nhiên cười . " Hắc hắc , nếu giống , vậy Đại tỷ ngày tiếp tục tắm rửa chứ . Tiểu đệ xin cáo từ .? xong lời này , Bàn chân Tiêu Viêm giẫm mạnh dưới mặt đất , đạo năng lượng nổ vang lên , thân hình lao nhanh về phía rừng cây . " Trở về!" Thân hình vừa động , người xà nữ như tia chớp xuất trước mặt , trong tay cầm Xà mâu đâm mạnh về phía Tiêu Viêm . " Đại đấu sư…" Cảm nhận được ba đông thân thể đối phương , Tiêu viêm nhịn được . Bàn tay cầm lấy chuôi Huyền trọng xích sau đó hung hăng đánh ra. Huyền trọng xích nặng nề đánh ra , kình khí áp bách đem những cây ở phụ cận đè áp xuống . " Đinh !"Thoe tiếng kêu thanh thúy vang lên , Thân thể Tiêu viêm nhất thời bạo thối , ở phía mặt đất ra mười mấy dẫu chân chả Tiêu viêm , sau đó mới từ từ đem kinh khủng kình khí hóa giải . Lúc Tiêu Viêm bị đánh lui Đại đấu sư xà nữ có vẻ thoải mái hơn rất nhiều , thân thể mềm mại nhoáng lên , sau đó quỷ dị đem lực lượng của Huyền trọng xích hóa giải , khuôn mặt ngước lên, ánh mắt lạnh lùng nhìn Tiêu Viêm . " Hô.. hổ là Đại đấu sư a . Chênh lệch này .." Lắc bàn tay có chút tê dại , Tiêu Viêm liếm liếm môi , trong lòng thầm cười khổ . " Tiểu tử kia . nếu tới cần gì phải ? Theo tỷ tỷ đến bộ lạc chơi đùa chứ , Đừng quên ngươi là loại người " Nhìn Tiêu Viêm đón đỡ được kích của Thủ hạ đắc lực nhất của mình , Ánh mắt Nguyệt Mị thoáng xẹt qua chút kinh ngạc , chợt quyến rũ cười . " Quên , Muốn đến làm xà nhân , Ta còn thích làm loài người hơn , dù sai Ta cũng thích có cái đuôi . Khi bước rất thoải mái.." Tiêu Viêm chậm rãi thở ra hơi , Huyền trong xích xoay tròn ở trong tay sau đó bị bỏ vào giới chỉ, Tiêu Viêm quay đầu nhìn thân hình nữ nhân xinh đẹp khoác áo bào màu đen, hắc hắc cười . Nghe thấy giọng có chút trào phúng của Tiêu viêm , Nguyệt Mị lạnh lùng cười , khuôn mặt quyến rũ từ từ thu liễm , thản nhiên :" như vậy , Ngươi ở chỗ này nghỉ ngơi …" " Giết !" Phất tay , Nguyệt Mị nhàn nhạt , trong giọng tràn ngập sát ý . Nghe Nguyệt Mị hạ lệnh, Xà nữ xung quanh nhất thời áp chết được sát ý đối với loài người , thân hình đột nhiên di động , độc mâu trong tay có chút u mang hung hăng hướng về phía Tiêu Viêm đâm tới . " Hô… " Cảm nhận được sát ý từ bốn phương tám hướng vọt tới , Tiêu Viêm thở hơi , Giữa lưng khẽ run lên , Tử vân dực lớn ra , Bàn chân hung hăng đạp mạnh xuống đất , theo tiếng nổ vang , thân thể Tiêu Viêm nhất thời bay thẳng lên trời . Khi thân thể ở trung , Hai cánh Tiêu Viêm rung lên , nhìn các Xà nữ trợn mắt há mồm nhìn lên , cười lớn :" Bái bai , các vị cứ việc tắm rửa , Ta là chỉ ngang qua …" " Đấu khí hóa cánh ?" Nhìn thấy hai cánh sau lưng của Tiêu Viêm , Khuôn mặt tươi cười của Nguyệt Mị thoáng lên sợ hãi , bất quá lát , lông mày nhíu lại , lắc lắc đầu:" đúng .. phải Đấu khí hóa cánh , Tiểu tử kia..Qủa nhiên càng ngày càng thú vị , tỷ tỷ thế nào lại bỏ qua ngươi ?" Che đôi môi đỏ mọng cười , mặt lại lên vẻ lạnh như băng có chứa sát ý , Ngẩng đầu nhìn Tiêu Viêm cấp tốc rời khỉ ốc đảo , liền phất tay với các xà nữ xung quanh :" Các ngươi về bộ lạc trước , Ta thử xem tiểu gia hỏa này có thoát khỏi tay Ta " " Vâng . Đại nhân!" Nghe vậy , vài xà nữ muốn truy kích , lập tức lùi xuống , cung kính thi lễ với Nguyệt Mị , sau đó chút do dự lắc mình tiến vào trong rừng cây .Nhanh chóng biến mất thấy . Khi tất cả xà nữ đều thối lui , Nguyệt Mị lúc này mới ngước mặt lên trời cười , Nhìn Tiêu Viêm lúc này cơ hồ chỉ bằng bàn tay , Nguyệt Mị khẽ mỉm cười. Thân thể khẽ run lên , đô cánh chậm rãi xuất sau lưng của Nguyệt Mị , trong nháy mắt liền đọng lại cái cánh năng lượng màu xanh . Hai cánh khẽ nhúc nhích Thân thể Nguyệt Mị liền bay lên trung , Sau đó hướng về phía Tiêu Viêm chạy trốn truy đuổi theo . " Hì hì , Tiểu tử kia , nếu như cho người ta biết cái Đấu sư nho dĩ nhiên chạy thoát khỏi tay Nguyệt Mị ta , bị cho người ta cười chết ?" Ở nơi ốc đảo mát lạnh , Theo thanh duyên dáng của Nguyệt Mị từ từ tiêu tán , hồi phục lại như cũ….
CHƯƠNG 204: ĐỘI HÌNH KHỦNG BỐ Mặt trăng to lớn ra ở phía của bầu trời. Ánh sáng lung linh huyền ảo bao phủ khắp sa mạc làm cho có cảm giác cả sa mạc như được bao phủ bởi tầng ngân sa. "Hưu..." Trong sa mạc an tĩnh, thanh xé gió đột nhiên vang lên, từ xa đến gần, bóng đen đột nhiên từ chân trời phía bắc ra. sau đó mãnh xẹt qua giữa trung, bởi vì tốc độ cao mà sinh ra cơn gió lốc mạnh mẽ, tạo ra cái thông đạo bằng cát như là cái đuôi dài đến trăm thước trong sa mạc Trong cát bụi mù mịt khắp nơi, bóng đen từ từ biến mất tại chân trời phía bên này, nhưng cát vàng mù trời vẫn còn chưa kịp rơi xuống, bóng đen thứ hai lại xuất , tốc độ bay đuổi theo lại càng hung mãnh, thực tiếp đem thông đạo bằng cát mà bóng đen lúc trước tạo ra mở rộng lên gấp đôi. "Mẹ kiếp " Nữ nhân này cũng quá kiên nhẫn , ta chỉ là gã đấu sư nho mà thôi, có đáng giá nàng lãng phí từng đấy khí lực để đuổi theo nhỉ ? Hai cánh cấp tốc chấn động, Tiêu Viêm bỗng nghe được tiếng xé gió từ phía sau mình xa truyền đến. Hơi hơi nghiêng đầu, nhìn Nguyệt Mị cấp tốc đuổi theo phía sau. mặc dù cách xa nhau khá xa, bất quá vẫn như cũ có thể nhìn thấy nụ cười gương mặt xinh đẹp, nét trêu tức thoáng như kiểu mèo vờn chuột, lập tức khỏi cười khổ . "Sư phụ..." Cúi đầu liếc mắt cái nhìn giới chỉ màu đen ngón tay, Tiêu Viêm trong lòng vội vàng la lên. Tiếng gọi ầm ĩ giằng co chỉ diễn ra trong chốc lát,nhưng có nhận được câu trả lời nào đáp lại, Tiêu Viêm biết điều này đại biểu cho ý gì, nhất thời lắc đầu, cảm thấy mình đen đủi a... "Sư phụ a, đây chính là cường giả cấp bậc đấu vương a, rèn luyện cũng phải là làm theo cách này mà" Cười khổ thào vài tiếng, Tiêu Viêm đành phải bất đắc dĩ lắc đầu,lấy ra viên hồi khí đan bỏ vào trong miệng, sau đó hai cánh rung lên, tốc độ lần nữa tăng lên Nguyệt mị nhanh chậm vẫn bám sát phía sau Tiêu Viêm, nhìn bóng dáng chạy trốn của bị truy đuổi đến chật vật, khỏi quyến rũ cười, giọng cười :"Tiểu tử kia, hay là theo tỷ tỷ đến bộ lạc chơi đùa , loài người các ngươi phải thích nhất là mang xà nữ chúng ta làm nô lệ sao ? Ta đây cũng đem ngươi thu làm nô lệ của ta, có được hay ?" Thanh cười khẽ vang lên. Dưới tác dụng của đấu khí, chuẩn xác bắn về phía trước truyền vào trong tai Tiêu Viêm. "Đại tỷ, ngài nếu muốn phát tình, phải tìm người nào thân thể có chút cường tráng chứ, ta đây người ngợm gầy nhom, hơn nữa lại thểt thỏa mãn được ngươi a!" Mặc dù thanh của Nguyệt Mị mềm mại kiều nị. Nhưng Tiêu Viêm vẫn nhân ra sát ý toả ra lạnh như băng, lập tức cũng khách khí, quay đầu lớn tiếng . " là tiểu tử miệng lưỡi bén nhọn" Nghe được thanh Tiêu Viêm hô to,vẻ mặt Nguyệt Mị đột nhiên lạnh lẽo,cắn răng, cánh tay nhắn đột nhiên lộ ra, năm luồng năng lượng màu xanh bắn mạnh ra, quấn quanh lấy nhau. Cuối cùng năng lượng ngưng tụ thành năm đầu thanh xà lớn. Năng lượng thanh xà như tia chớp đột phá trở ngại khí. Trong thời gian nháy mắt. Tiến đến sau lưng Tiêu Viêm. Nhất thời há to miệng, lộ ra răng nanh, hung hăng cắn mạnh vào sau lưng Tiêu Viêm. "Dựa vào cái này a…" Nghiêng đầu nhìn ngũ đầu thanh xà lớn xuất ở sau lưng. Tiêu Viêm trong lòng giật mình. Thân thể vội vàng quỷ dị giãy dụa. Kinh hiểm vạn phần tránh thoát năm đầu năng lượng màu xanh thôn phệ. "Lăn xuống !" Vẻ mặt lạnh lẽo cười. Cánh tay nhắn của Nguyệt mị vung lên. Năm đầu năng lượng thanh xà cự đại hung hăng đập bể Tử Vân dực tại giữa lưng Tiêu Viêm. "Hừ..." Chợt chịu khổ đòn nghiêm trọng. Tiêu Viêm sắc mặt thoáng tái nhợt. Kêu rên lên tiếng. Tử Vân dực sau lưng chợt hóa thành hình xăm áp vào lưng. Sau đó... Thân hình cấp tốc rớt xuống. "Oa a a..." phong thanh kịch liệt vang lên bên tai. Tiêu Viêm hai tay vũ động lung tung. lát sau mặt đất vang lên tiếng trầm đục. Thân thể ầm ầm tiến vào bên trong chỗ cồn cát. Trôi nổi giữa trung. Nguyệt Mị biếng nhác vuốt mái tóc dài. Con ngươi quét về phía chỗ cồn cát. Chậm rãi đạp bước xuống. Cười dài :"Tiểu tử kia. Ngươi mắng nghe đến là rất tàn nhẫn. Ta lại càng muốn đem ngươi chuẩn bị thu làm nô lệ." "Phi, phi..." Từ cồn cát trung chui ra, Tiêu Viêm đem cát vàng trong miệng ói ra ngoài, ngẩng đầu nhìn Nguyệt Mị nọ tới trước người hơn mười thước, ánh mắt đảo qua tại nơi tràn ngập hấp dẫn là vòng eo thủy xà, đôi mắt híp lại, thân thể thoáng yên lặng. đạo tiếng nổ năng lượng mạnh mẽ đột nhiên tự phía trong cồn cát truyền ra. Mà theo thanh vang lên,thân thể Tiêu Viêm băn lên giống như quả pháo đạn bình thường. Nhằm thẳng về phía Nguyệt Mị đứng cách đó xa ở giữa trung, Tiêu Viêm đảo bàn tay , huyền trọng xích lớn bỗng ra, sau đó cùng với kình khí hung mãnh, hung hăng nhằm đầu Nguyệt Mị đầu nện xuống. "Hì hì, tiểu tử này xuống tay là tàn nhẫn, bất quá cái này đối với tỷ tỷ là vô dụng nha..." Trong tiếng cười thản nhiên, bàn tay trắng như tuyết của Nguyệt Mị chậm rãi nâng lên, hơi hơi vung lên, năng lượng u thanh phô thiên cái địa từ trong lòng bàn tay bạo dũng xuất ra, cuối cùng hóa thành nghìn vạn đầu năng lượng trường xà , đem trọng xích chứa kình khí của Tiêu Viêm bao vây, lực đánh tới của dễ dàng bị hoá giải. Nhìn huyền trọng xích bị năng lượng trường xà bao vây, Tiêu Viêm nhíu mày, chút do dự buông ra chuôi xích, thân thể nhất sai, quay, trong nháy mắt xuất ở trước người Nguyệt Mị. Bàn chân bước lên bước, thân thể Tiêu Viêm đột nhiên vọt tới gần khi gần thân thể Nguyệt Mị, hai tay nắm chặt,lực lượng đột nhiên tăng vọt, hô lớn :"Bát cực băng!" Nắm tay chứa kình khí kinh khủng, hung hăng nhằm bộ ngực cao vút của Nguyệt Mị cuồng nộ đánh đến, hiển nhiên là kích toàn lực của Tiêu Viêm, cũng có giữ lại chút nào lực lượng. " Lực lượng tồi..." Đối với lần công kích hung mãnh này của Tiêu Viêm, Nguyệt Mị lông mày hơi nhíu ,buông ra câu đánh giá, đợi đến lúc nắm tay sắp tiếp xúc đến thân thể, trong chốc lát, thân thể mềm mại đột nhiên giống như con rắn giãy dụa cách quỷ dị. nắm tay chứa kình khí kinh khủng,nhằm vào bộ ngực cao vút của Nguyệt Mị xuyên vào, cận thân công kích cực mạnh này của Tiêu Viêm, dĩ nhiên bị nàng ung dung tránh né cách thoải mái . "Aa, tiểu tử kia, mặc kệ ngươi chiêu thức tinh diệu như thế nào, với chênh lệch thực lực tại, đương nhiên có chút nào tác dụng." Thân thể Nguyệt Mị mềm mại khẽ đảo qua, gương mặt xinh đẹp cơ hồ cùng khuôn mặt của Tiêu Viêm tựa hồ chỉ vẻn vẹn cách nhau nửa tấc, nhìn thần sắc thiếu niên nọ vẫn chút thay đổi, Nguyệt Mị thản nhiên cười, thân thể lại nghiêng tới trước, đỏ mọng mê người , tự nhiên nhàng hôn lên trán Tiêu Viêm cái, để lại đó cái dấu môi son cực kỳ gợi cảm. "Phù phù..." đòn nghiêm trọng thất bại, cảm giác như đánh vào trong khí, làm cho sắc mặt Tiêu Viêm tái nhợt, kêu rên tiếng, rồi rơi xuống cồn cát. "Đây là chênh lệch cấp bậc a... Căn bản phải bất cứ cái đồ vật gì có thể đền bù ." Thân thể vừa mới tiếp xúc với mặt cát, Tiêu Viêm hai tay chống giữ lại, thân thể mạnh mẽ lăng phen, cuối cùng rơi xuống cách Nguyệt mị vài thước , ngẩng đầu nhìn Nguyệt Mị cười dài, khỏi tại trong lòng cười khổ . Sau khi rơi xuống đất, Tiêu Viêm vuốt vuốt cái dấu môi son trán, đột nhiên cảm giác được đầu thoáng có chút choáng váng, lập tức khuôn mặt biến đổi, vội vàng từ trong giới chỉ lấy ra viên giải độc đan mà dược lão tự mình luyện chế. Vội vàng nuốt xuống, cảm giác choáng váng lúc này mới đỡ hơn rất nhiều. "mẹ kiếp, nữ nhân này ngay cả miệng cũng đều có độc a?" Lấy ống tay áo vội vàng đem dấu môi son lau ,trong lòng Tiêu Viêm nổi giận mắng. "Di, tiểu tử này dĩ nhiên có cả được giải độc đan tốt nhất sao ?" Nhìn Tiêu Viêm dĩ nhiên có thể ngạnh khánh của độc dược mà mình hạ thủ, Nguyệt Mị khỏi có chút kinh ngạc . "Ai. Thời gian có nhiều lắm, hay là nhanh lên chút giải quyết , tiểu tử kia, ngươi nếu là muốn làm nô lệ của tỷ tỷ, vậy có thể trở thành khối xương trắng nằm cùng với cát vàng nga." Ngẩng đầu lên nhìn mặt trăng càng thêm sáng ngời, Nguyệt Mị cũng thoáng có chút mất kiên nhẫn, khuôn mặt vẫn hơi mỉm cười nhưng lại có vài phần lạnh như băng. "Sư phụ... Ta là đánh lại nàng, người xuất thủ. Ta đây cũng chỉ có bị bắt mà thôi." Nhìn khí thế sắc bén mà Nguyệt Mị từ từ phát ra, Tiêu Viêm bất đắc dĩ thở dài tiếng, dĩ nhiên là trực tiếp đặt mông ngồi ở cồn cát. Trong lòng cười khổ . "Tiểu tử kia, đừng vội, lập tức có người tới cứu ngươi, thời gian này đừng kêu gọi ta, trong đám người đến kia, có người linh hồn cảm giác thực rất mạnh, nếu mà ta cùng với ngươi liên lạc liên tục, sợ rằng bị cảm ứng được tồn tại của ta." Thanh Dược lão rất nhanh mà dồn dập,sau khi xong , lại lâm vào trầm mặc. Nguồn truyện: TruyệnYY.com "Ách..." trả lời ngoài mong đợi này, làm cho Tiêu Viêm vẻ mặt đầy ngạc nhiên, linh thức rất nhanh kiểm tra vòng xung quanh, lát sau, vẻ mặt của rất nhanh thu liễm lại, ánh mắt đảo qua sa mạc xung quanh, trừ bỏ hạt cát ở khắp nơi... Hoàn toàn trống ,làm gì có đám cứu binh gì đâu... "Đến cùng là ngươi làm cái gì a..." Nguyệt Mị đứng phía đối diện, mặt mang đầy vẻ tươi cười chậm rãi tới, Tiêu Viêm thấy thể phản kháng . Đành phải cười khổ thấp giọng . "Tốt lắm, tiểu tử kia, theo tỷ tỷ thôi..." Nguyệt mị nhàng tới trước mặt Tiêu Viêm, cánh tay nhắn khẽ vung lên, trong đó u thanh năng lượng từ từ lóe ra, song lúc nàng chuẩn bị bắt Tiêu Viêm đem về, mặt cười đột nhiên sững lại, đột ngột ngẩng đầu, ánh mắt ác lạnh nhìn về bầu trời phía đông sa mạc. Tất cả bỗng trở nên yên tĩnh trong chốc lát. Sau đó hai đạo thân ảnh đột nhiên từ bầu trời phía đông lên. Phía sau hai người xa, xuất bóng người, lúc lúc "Ha ha, ta bên này có hơi thở của xà nhân , quả nhiên sai, hơn nữa thoạt nhìn lại là người có lai lịch a." Bóng người nhanh chóng từ biến thành lớn, tiếng cười to sang sảng, mang theo khoếch đại của đấu khí, vang vọng khắp thiên địa của phiến sa mạc này. "Oanh!" bầu trời, hai bóng người đột nhiên dừng lại, cấp tốc chợt ra, kình khí xé gió bén nhọn giống như là ở giữa trung bỗng vang lên tiếng sấm sét. Kinh ngạc ngẩng đầu lên nhìn, Tiêu Viêm nhìn hai bóng người xuất ở phía đỉnh đầu, nhãn đồng chợt co rút nhanh, sau lúc lâu, yết hầu di động nuốt miếng nước bọt. "Hai gã đấu vương cường giả?" Lúc hai người này xuất , Vẻ mặt Nguyệt Mị phía dưới bỗng trở nên cực kì ngưng trọng, ánh mắt tập trung người Tiêu Viêm bỗng dời , sau đó lạnh lùng liếc nhìn hai người giữa trung. lúc sau khi hai người xuất lâu, tiếng hô to ràng, cũng là vang vọng khắp nơi, điểm đen xa xa nọ từ từ lớn dần, lát sau, đầu ma thú lớn toàn thân bích lục , từ từ xuất ở trung của phiến sa mạc này. "Aa, quả nhiên ở đây có người..." Sau khi ma thú lớn dừng lại giữa trung, đạo lãng tiếng cười truyền ra, chợt sáu đạo bóng dáng, tự lưng ma thú nhảy xuống, cuối cùng nhàng rơi vào chỗ cồn cát cách Tiêu Viêm xa. Ánh mắt vội vàng đảo qua nơi sáu bong người vừa rơi xuống đất ,đồng tử của Tiêu Viêm vốn là co rút rất , tại cơ hồ lại là biến thành hơn nữa, bởi vì phát , sáu người này trong đó có năm người là cường giả cấp bậc đấu linh, mà trung niên nhân cầm đầu chính là cường giả cấp bậc đấu vương ... Nhưng mà làm cho Tiêu Viêm cảm thấy khiếp sợ , lại là hắc bào nhân đứng cạnh vị trung niên nhân này, những người khác, Tiêu Viêm ra có thể mơ hồ phỏng đoán ra thực lực, nhưng hắc bào nhân này, lại là cho loại cảm giác huyền ảo, mà Vân Chi lúc đầu mới gặp cũng như vậy. "Đấu hoàng?" khuôn mặt, mảnh rung động, trong lòng Tiêu Viêm , giờ phút này cũng giống như nổi sóng cồn, năm tên cường giả đấu linh, ba gã cường giả đấu vương, cùng với người có lẽ là siêu cấp cường giả đấu hoàng... Như vậy có thể là đội hình khủng bố, xuất ở trong sa mạc này, đến tột cùng là vì mưu đồ gì đây?
CHƯƠNG 205: TRẬN CHIẾN CƯỜNG GIẢ Nhìn tám người nhảy xuống từ lưng ma thú, Nguyệt Mị chấn kinh, mặt thoáng nét kinh hãi.Ánh mắt nàng đảo qua vị hắc bào nhân lộ vẻ kiêng kị,lập tức chú ý cũng còn để người Tiêu Viêm mà thân hình trong nháy mắt lùi xa mấy chục thước rồi lạnh lùng nhìn chăm chú mấy người mới tới, cười lạnh : "Hôm nay biết ngọn gió nào thổi tới sa mạc vậy?Ngày thường cường giả là khó gặp,như thế nào lại kết bè kéo lũ đến đây thế này?" "A..a, nghĩ tới vừa tới sa mạc lâu , dĩ nhiên gặp được Đấu vương cường giả, vậy các hạ hẳn là 1 trong 8 thủ lĩnh của bát đại xà nhân bộ lạc sao?"Từ trong mấy người vị trung niên nhân bước lên 1 bước cười cười nhìn Nguyệt Mị ở phía xa . Ngồi cồn cát,vẻ khiếp sợ khuôn mặt Tiêu Viêm từ từ tiêu tán , mở trừng hai mắt lặng lẽ nhìn qua Tám người này . phát trừ hắc bào nhân thần bí làm cho người khác có cảm giác nhìn thấu những người còn lại tựa hồ đều lấy vị trung niên nhân này làm thủ lĩnh. "Người kia là ai?Cư nhiên có thể đại biểu nhiều cường giả như vậy ra mặt?"Nhận thấy được tình huống ,Tiêu Viêm trong lòng nổi lên trận kinh ngạc .Phải biết rằng ,là Đấu vương có ai phải là cường giả danh chấn phương chứ , bọn họ có thể tính cách bất đồng nhưng trong lòng lại có cùng loại ngạo khí của cường giả nên rất khó có khả năng chính thức cùng phục tùng người khác. Ánh mắt đảo qua người mấy người cuối cùng dừng lại người trung niên nhân ,Tiêu Viêm dù chỉ sơ bộ đánh giá cũng thể phủ nhận người này có 1 loại khí chất khó có thể , khuôn mặt làm cho mọi người có thể thấy được lúc còn trẻ tất nhiên là 1 mỹ nam tử hiếm thấy mặc dù tại tuổi khá lớn nhưng lại do năm tháng ma luyện vẻ thành thục khiến có thêm vẻ ung dung cùng tang thương . Mà hai loại tính chất này đối với nữ tử trẻ tuổi tuyệt đối là có lực hấp dẫn trí mạng. "Người này đơn giản a…" Trong lòng nhàng đánh giá, đây là ấn tượng đầu tiên của Tiêu Viêm về vị trung niên nhân tuấn này,có thể trở thành cường giả Đấu vương có ai là đơn giản chứ? Ánh mắt dời khỏi năm người gắt gao quan sát vị hắc bào nhân thần bí, hiểu vì sao Tiêu Viêm mơ hồ có cảm giác như sau khi xuất ,người này luôn dùng loại ánh mắt như như khóa chặt mình. "Các ngươi là ai?Vì sao đêm khuya lại xuất sâu trong địa bàn của tộc ta ? Chẳng lẽ biết nơi đây là cấm địa đối với loài người sao?" Nguyệt Mị vẻ mặt tươi cười quyến rũ lúc này hoàn toàn biến mất , thay vào đó là loại lạnh lẽo nghiêm nghị hỏi.Lúc này trước đội ngũ có thực lực kinh khủng trước mặt nàng cũng còn nhàn nhã giỡn được nữa. "A..a,chúng ta đến Tháp Qua Nhĩ sa mạc đích thực là có chuyện quan trọng . biết các hạ có thể đưa ta diện kiến nữ vương được ?"Trung niên nhân lại cười . "Muốn gặp nữ vương bệ hạ?"Nghe vậy,Nguyệt Mị đôi mắt đẹp liền ánh lên vẻ xinh đẹp mà đầy nguy hiểm , cười lạnh :"Chúng ta cùng loài người các ngươi chém giết nhiều năm , tay đều dính đầy máu đối phương, còn có thể có chuyện gì để chuyện nữa chứ?Mấy vị nếu thức thời , xin khuyên các ngươi hãy rời , nếu khi xà nhân bát đại thủ lĩnh tề tụ dù có là Gia Mã đế quốc cường giả chỉ sợ cũng gặp khó phải lui thôi." "Lão Hà .Ta sớm nên cố gắng cùng xà nhân đám phán.Các nàng cũng phải loại có thể …" Giữa trung vị đại hán hình dạng nhanh nhẹn dũng mãnh cúi đầu lớn tiếng với trung niên nhân. Thanh của đại hán nọ giống như tiếng sấm ầm ầm vang vọng giữa trung lúc mới từ từ yếu bớt rồi tắt hẳn. "Ta nhận ra nữ nhân này chính là thủ lĩnh của Mị xà bộ lạc trong tám đại bộ lạc xà tộc . Hắc hắc…Năm đó Gia Mã đế quốc khai chiến cùng xà nhân tộc,Lôi Nạp lão gia hỏa kia cũng có cùng nàng đối chiến , bất quá cuối cùng tựa hồ như bị thất thế." Đại hán nọ ánh mắt liếc nhìn dáng người xinh đẹp của Nguyệt Mị cười . "Lôi Nạp? Ngươi là cái lão già năm đó tu luyện lôi điện thuộc tính công pháp sao? biết độc người bây giờ giải chưa vậy?" Nguyệt Mị khóe môi thoáng nét cười lạnh chế giễu . "Cũng nhờ phúc của ngươi!Mặc dù độc tố được giải bất quá cũng tương đương với tàn phế cánh tay."Đại hán nhàn nhạt , liếc nhìn nhãn đồng của Nguyệt Mị.Trong mắt thoáng 1 nét hàn quang. "Lão Hà . Trực tiếp bắt giữ nàng thôi.Đừng phí thời gian nữa nếu muộn mất,đồ vật ngươi muốn chỉ sợ cũng còn.Hơn nữa nếu như bị nàng chạy trốn , chừng chuyến này của chúng ta muốn thành công lại khó thêm rất nhiều."Đại hán cúi đầu hướng trung niên nhân . Nghe vậy,trung niên nhân được gọi là lão Hà thoáng trầm ngâm 1 chút,hơi gật gật đầu có chút bất đắc dĩ :"Nếu các hạ chịu phối hợp vậy cũng đừng trách chúng ta ỷ đông hiếp ít(dùng từ hiếp nghe hơi ghê ghê).Phong Lê,lão Sư. phiền các vị vậy." Tại câu sau cùng,trung niên nhân ngẩng đầu lên hướng đại hán cùng gã hình thể có chút gày gò trung . " thành vấn đề, muốn lãnh giáo lợi hại của cường giả xà nhân tộc từ lâu."Được lời vị đại hán chút do dự vỗ vỗ lồng ngực . Mặt khác vị lão giả gày gò hơi do dự 1 chút,hiển nhiên cũng tự phụ thân phận mà có ý 2 người giáp công,bất quá cũng chỉ do dự chốc lát rồi hiểu trong nhiệm vụ lần này đấu vương cường giả đem lại khó khăn lớn cỡ nào cho phe mình. 2 người thân hình khẽ rung lên sau đó hóa thành 2 đạo hắc tuyến trực tiếp xuất gần Nguyệt Mị.Tốc độ của bọn được đề cao trong nháy mắt thậm chí làm cho khí sinh ra bạo . "Nghiêm Sư."Đứng cồn cát ,đại hán khẽ ngẩng đầu trầm giọng báo tên của chính mình ,đây là lễ tiết của cường giả khi chiến đấu. "Phong Lê."Lão giả gày gò bình đạm . Nghe 2 người này báo tên,Tiêu Viêm cùng Nguyệt Mị trong lòng cùng khỏi chấn động. "…Hô…2 người này lại là danh chấn Gia Mã đế quốc,bài danh trong thập đại cường giả Sư vương Nghiêm Sư,Phong hành giả Phong Lê…?"Trợn mắt há hốc mồm nhìn phía xa hùng tráng đạm bạc hai bóng dáng TV nhịn được hít sâu vào 1 hơi.Ngày thường loại cường giả cao cao tại thượng này 1 người cũng khó gặp vậy mà tối nay lại hơi nhìn thấy hai người… "Ta còn tưởng là ai có loại lá gan xâm nhập sâu trong lãnh địa của tôc ta,nguyên là nhị vị trong Gia Mã đế quốc thập đại cường giả a…"Giọng pha chút châm chọc lại nhàng cười lạnh 1 tiếng ,nét cười mặt Nguyệt Mị lại càng thêm vài phần ngưng trọng.Mặc dù nàng cùng hai người này cũng chưa có chính diện chiến đấu nhưng cũng nghe được danh tiếng bọn họ. Nổi danh lâu ,hai người này có thể đứng trong hàng ngũ Gia Mã đế quốc thập đại cường giả tự nhiên là bon họ có chỗ hơn người. Với thực lực của mình nếu cùng người chiến đấu nàng cũng chút kiêng kị, nhưng lấy 1 địch 2 lại là chuyện khác . Ngoài ra trừ 2 người này ,vị hắc bào nhân nãy giờ vẫn trầm mặc mới làm cho Nguyệt Mị kiêng kị nhất . Đấu hoàng…đây là loại siêu cấp cường giả chỉ có nữ vương bệ hạ mới có thể địch nổi a… "Những người này rố cuộc vì cái gì mà đột nhiên tụ tập ở sa mạc ?Chuyện này hẳn là bình thường,mặc kệ mục đích của bọn họ là gì ta đều phải báo lại cho nữ vương bệ hạ . Bằng với đội ngũ này Tám bộ lạc lớn nơi nào có thể mình chống lại bọn họ." Trong lòng thóang tính toán, Nguyệt Mị cũng chần chừ nhảm nữa, hai tay mảnh khảnh làm nhanh 1 cái kết ấn kì dị cùng lúc đó đuôi rắn nhàng đánh lên mặt cát tạo nên 1 thanh rung động . Nhất thời cồn cát nổ mạnh, 1 đạo sóng cát bắn ra phía trước Nguyệt Mị sau đó phô thiên cái địa tràn về phía mọi người. "Động thủ!" Thấy Nguyệt Mị đọng thủ trước, Nghiêm Sư cũng khách khí quát lên,hai tay cùng lúc cũng động.1 đạo ba màu bạc tựa như tiếng sư tử rống từ miệng khuếch tán ra ngoài. Đạo ba hung hăng đem đợt sóng cát đập bể,sau khi va chạm kịch liệt công kích của hai người đều yên lặng chìm xuống Ngay khi Nghiêm Sư phá giải đợt sóng cát Phong Lê thân hình khẽ rung lên 1 cái rồi biến mất,tức đợt sóng cát lại truyền ra từng đợt năng lượng dao động mãnh liệt. Nghiêm Sư sau khi đem công kích đối phương phá giải cũng hung hăng lao tới vòng chiến.Nhất thời 1 mảnh dài hẹp mấy chục thước lớn bụi cát bị cuốn theo kình khí của bay loạn trong khí. Đầy trời cát vàng phiêu vũ, Nguyệt Mị hàn ý trong nét cười càng đậm.Trong lòng bàn tay nàng 2 quả năng lượng xanh nhạt xuất rồi ngưng tụ thành 2 đầu thanh xà to lớn.Thanh xà lần này phải loại lần trước Tiêu Viêm chứng kiến có thể so được,cả người hùng tráng được bao phủ bởi lớp vảy cứng rắn,cái miệng rộng thoáng cặp nanh trắng đục sắc bén.Càng làm cho người ta rung động chính là 2 đầu thanh xà này tựa như có linh tính,2 cỗ khí tức hung lệ nhàn nhạt phát ra từ trong cơ thể.2 đầu thanh xà đột ngột xuất hiển nhiên cũng nhất thời đem thế công của Nghiêm Sư cùng Phong Lê ngăn lại. " đáng sợ…Chỉ là ngưng tụ ra hai đầu năng lượng xà cổ quái dĩ nhiên cũng tương đương 2 đấu linh cường giả?"Nhìn tình huống quỉ dị phát sinh lúc đó Tiêu Viêm cũng nhịn được khóe miệng giật giật. " sớm nghe xà nhân tộc cường giả có thể đem linh hồn ma thú hút ra, sau đó tu luyện lại thành 1 loại kĩ năng đặc biệt những có thể bảo toàn phần lớn thực lực của ma thú mà lại tuyệt đối phục tùng chủ nhân hung mãnh sợ chết khiến đối thủ cực kì khó chịu.Hôm nay vừa thấy quả nhiên là giả a…"Nhìn tràng cảnh chiến đấu lúc này,năng lượng bạo dũng,cát vàng bay múa làm vị trung niên nhân cũng thoáng chút sợ hãi than.. "Trưởng lão, xem ra 2 vị đại nhân cũng thể lập tức thu thập nàng a,chúng ta có cần tiếp ứng ?" vị nam tử hướng tới trung niên nhân bên cạnh có chút cung kính hỏi. Nghe vậy,trung niên nhân hơi nghiêng đầu nhìn chăm chăm vị hắc bào nhân thần bí. Dường như nhận thấy ánh mắt của hắc bào nhân hơi hơi lắc đầu, ánh mắt dưới mũ trùm màu đen 1 lần nữa bắn về phía cồn cát xa nơi thiếu niên ngồi đó vì cuộc chiến kịch liệt mà vẻ mặt rung động thể ý vị hiểu nổi. Nhìn cử động của hắc bào nhân, trung niên nhân khe khẽ gật đầu,thoáng chut trầm ngâm rồi giọng :"Thôi ,với thực lực của lão Sư cùng Phong Lê,nàng cũng chẳng qua chỉ nỗ lực chống đỡ mà thôi, lâu nữa thắng bại cũng thôi." "Dạ." Cung kính đáp 1 câu,người này mặc dù từng là 1 đấu linh đỉnh cấp cả 1 tòa thành thị khổng lồ nhưng ánh mắt vẫn mang vẻ kính sợ đảo qua hắc bào nhân rồi chậm rãi lùi ra phía sau.